Đôi khi lịch sử cho ta những ngày tháng khó quên và ta không thể …nhaydu.com ›...

Post on 05-Jul-2020

1 views 0 download

Transcript of Đôi khi lịch sử cho ta những ngày tháng khó quên và ta không thể …nhaydu.com ›...

Đôi khi lịch sử cho ta những ngày tháng khó quên và ta không thể hình dung được nó như thế nào trong khoảnh khắc hay thời điểm nào đó .. Tình “ Huynh Đệ Chi Binh “ là một ngôn từ mà bất cứ người lính nào khi bước chân vào ngưỡng cửa quân đội đều phải học thuộc lòng ..Trong tình huynh đệ chi binh ấy nó có thêm một tình thương cao cả nủa đó là tôn vinh những “ Tử Sĩ “ trong chiến tranh tất nhiên là phải có người nằm xuống .. Hội ngộ và chia ly là bản chất là lẽ tất nhiên của đời sống.. ông Dương văn Minh là tổng thống “ bất hợp hiến “ tiếm quyền ( vì không do dân bầu ) khi nắm được quyền lực trong tay ông ta tuyên bố và buộc các nơi buông súng đầu hàng giao miền Nam tự do cho người cộng sản miền Bắc .. từ đó các “ Tử Sĩ “ đã nằm xuống thân nhân chưa kịp đến hay Quân Đội chưa kịp vinh danh thì họ đã bị vùi dập rồi chôn tập thể ..Và nếu như hôm nay chúng ta thờ ơ hay vô tình trước sự mất mát của những tử sỉ của ta thì đó chính là điều làm cho con người ta trở thành bất nhân ..Nhưng rồi trên đời nầy vẩn còn có những đóa hoa tươi sáng mọc trên những nẻo đường đầy sỏi đá khô khan ..Sau khi chiếm được miền Nam năm 1975 .. Cộng sản miền Bắc lùa một số lớn Quân nhân , công chức , những người trong các đảng phái Quốc Gia , các nhà tu hành của các tôn giáo ở miền Nam .. Họ bị đưa ra Bắc “ Khổ Sai Biệt Xứ “.. ở Liên Xô thì có vùng đất Xi-bê-ri .. ở Mỹ thì có vùng đất Alaska , quanh năm băng giá . còn ở Việt Nam thì có vùng rừng núi Tây-Bắc khắc nghiệt . Tuy nó không lạnh bằng xi-bê-ri hay Alaska .. Nhưng nơi đó cũng thừa đủ cho những tù nhân đó chết dần theo năm tháng .. Họ bị chết vì lạnh , vì đói , vì lao động kiệt sức và cũng vì bị bệnh mà không có thuốc chửa ..? trên thực tế sự trả thù đó đã đi quá xa khõi cái chuẩn mực của nó .. Bắt kẻ thù của mình phải gánh hết những tai họa mà mình muốn ..khái niệm về tư tưởng trả thù luôn luôn đi đôi với lịch sử của nhân loại ..họ cho rằng nợ máu thì phải trả bằng máu .. Nhưng khi sự căm hận lên đến đỉnh cao ..Con người có thể nhấn chìm và tiêu diệt cã một số người trong biển máu.. Đó là những người còn sống ..! còn những người đả nằm xuống rồi thì sao..? nơi nhà xác và phòng lạnh ướp xác ở Nghĩa Trang Quân Đội-Biên Hòa ( nay được đổi lại là nghĩa trang Bình An . nơi đó nay đã sát nhập vào tỉnh Bình Dương ). Ngày đó .. Nhửng ngày tàn cuộc chiến .. ngày 25.04.1975 . khi Biên Hòa mất sự kiểm soát của quân đội . Trại gia binh của tiểu đoàn 5 Nhẩy Dù ở Tam Hiệp .. được di tản về ở chung quanh “ Nghĩa Dũng Đài “ trong nghĩa trang quân đội.. đại đội 50 & 51. Thì đang đánh nhau với người cộng sản miền Bắc ở cầu Đồng Nai .. đại đội 53 thì đang đánh nhau ở cầu Gành ( chợ Đồn ) đđ 52 thì ở núi Châu Thới ..đđ 54 thì ở ngã 4 Trung Chánh .. Ngày 28.04.1975 .. Tôi có đi theo xe nước đến tiếp tế nước cho trại gia binh ..và tôi có đi ngang qua nhà xác trong nghĩa trang..Dù rằng tôi không có đếm hết nhửng xác tử sỉ nơi đó ..nhưng tôi tin chắc rằng là có trên 200 xác của người lính VNCH .. phần lớn là còn cuốn trong Poncho nằm tràn lan ngoài sân .. một số thì đã được trung đội Chung Sự tắm rửa xong nằm đầy trong hộc tủ và phòng lạnh ( đoạn nầy tôi có nói trong bài hồi ký rồi ..Nay chỉ lặp lại ngắn gọn thôi ) ..Sau nầy tôi mới biết nhửng xác tử sỉ ngày đó đều bị chôn tập thể chung một cái hố .. và rồi những đóa hoa tươi sáng đó là những người lính Thiên Thần Mủ Đỏ năm xưa .. trong tình thương là những người cùng chung chiến tuyến với nhau ..Họ đã tìm về nơi đây thắp cho linh hồn các tử sĩ một nén hương .. Họ tìm đến đây không phải là họ đi tìm một chân lý nào đó ..? mà họ muốn để cho chân lý đó tiếp cận đến nhận thức của nhửng người trong thế hệ sau.. Bởi gì có ai ngờ và biết đâu rằng : nơi nấm mồ nầy đây đả có hằng trăm con người chồng chất lên nhau đang nằm dưới đó ..Nếu ai là những người thật sự nhìn thấy nơi đó thì sẻ đau đớn lòng..Dù rằng cuộc sống rất khó khăn phải lo cơm áo gạo tiền ..Nhưng nhửng người lính mũ đỏ năm xưa và cũng vì với một truyền thống ..Họ đã cùng nhau đi thắp hương cho những người đả một thời cùng chung bảo vệ cái lý tưởng chính nghĩa tự do ..đi thắp hương cho chiến hữu là ta đã cảm thấy sung sướng và hạnh phúc rồi ..!Tội nghiệp cho những ai suốt cuộc đời cứ than van .. Nắng thì không ưa mưa thì không chịu và tự bôi đen ngày tháng đẹp đẽ của chính mình và tự dồn đời vào bất mãn khổ đau.. Người lính Nhẩy Dù không bao giờ ngủ quên trong vòng tay của thời gian và trượt ra khỏi những kí ức đẹp đẽ năm xưa .. Đèo cao thì mặc đèo cao … Tinh thần mũ đỏ còn cao hơn đèo … Sài Gòn ngày.. Oct.26th2014 MĐ. Bùi văn Thái Vài hình ảnh ngày đi thắp hương nơi nấm mồ tập thể

Khi thắp hương có 6 người mặc bộ đồ xanh đứng ngoài xa nhìn vào ..họ bảo họ là bào vệ của nhà trường ..thực chất họ là ai thì

không biết và cũng có thể họ là Công An ..Nhưng họ chỉ nhìn thôi mà không nói lời nào cả ..