Tát nước gầu đôi
-
Upload
thi-dan-viet-nam -
Category
Art & Photos
-
view
693 -
download
0
Transcript of Tát nước gầu đôi
( Tập thơ “ Tát Nước gầu đôi của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên ”)
HOA SEN AO ĐÌNHThẫn thờ anh ngắm trăng lên
Thấy em trên đó anh quên đường vềNhìn sông thấp thoáng làng quêBóng em lấp ló anh về theo em
Trên trăng em sáng hơn đènDưới sông lấp loáng em chen giữa dòng
Về nhà anh nhớ anh mongNhìn em ẩn hiện gương treo trong tường
Nhớ ngày nhập ngũ lên đườngHai ta đôi ngả chiến trường xông pha
Đạn bom khói lửa vượt quaAnh người chiến sĩ, em là cứu thương
Ngày nay sạch bụi chiến trườngAnh về sản xuất, thương trường kinh doanh
Nhớ em núi đã rừng xanhAnh đi khắp chốn không dành được em
Ao đình một đóa hoa senGiữa trời anh đặt mong em thấu tình
Năm xưa hai đứa chúng mìnhHoa sen vẫn hái ao đình tặng nhau.
4/2003
THIẾU ANHThiếu anh như nắng thiếu trời
Như cây thiếu nước, như đời thiếu mưaCho dù vất vả sớm trưa
Thiếu anh thì vẫn là thừa bỏ điThiếu anh vất vả làm chi
Đơn côi tẻ nhạt hết thì thanh xuânNhà lầu, xe ngựa đâu cần
Bởi vì hoa thắm nhạt dần thời gianCó cây chưa quả đã tàn
Hậu này thử hỏi ai mang trong đờiThiếu anh như thiếu nhựa đời
Như mây thiếu gió hết thời mây bayThiếu anh rượu cóc chẳng say
Đàn cầm em gảy cả ngày ai ngheEm đành buông liễu phủ the
Tựa song dựa cửa hết hè qua đôngMá thơm tự hết phần hồng
Lửa tình tự tắt trong lòng của em10/3/2004
VIỆT NAM VÀ THỜI ĐẠITrời xuân khởi sắc ngàn lần
Đất Việt có cả trăm lần vinh quangLập bao kì tích huy hoàng
Giương cờ đại nghĩa phá tan địch thùGhi vào sử sách thiên thu
Anh Hùng dân Việt thắng thù nơi nơi
Điện Biên rung động đất trờiĐộc lập dinh Ngụy tả tơi đầu hàng
Giở ngược lịch sử từng trangNguyên, Minh, Thanh, Hán đều mang xác về
Còn ta vẫn vững lời thềCon dân nước Việt lại về với nhau
Ngày nay bốn biển năm châuSao vàng cờ đỏ rực màu thắm tươi
Bác Hồ hai chữ tên ngườiDanh nhân thế giới đời đời đã ghi
Lớp sau theo bước Bác điNghe lời Bác dạy phải ghi tạc lòng
“Việt Nam nổi tiếng hay khôngLà nhờ các cháu lập công sau này”
Bây giờ chúng cháu tỏ bàyVinh quang thế giới có ngày Việt Nam”.
7/5/2004CHIM SÂUCon chim nho nhỏCái mỏ xinh xinhĐi lẻ một mìnhRung rinh đi cành láSâu hoa, sâu quảSâu lá, sâu cànhChim quyết hoàn thànhBắt cho bằng hếtVì cây chim mệtQuyết diệt hết sâuCho cây chất màuĐể giàu sức sống.
NHỚ THỜI HỌC SINHĐầu làng gió thổi rung cây
Hồ ôm tre lũy nở đầy hoa senRa hồ tắm mát nhớ em
Khi còn đi học cùng em quanh hồTrung học mười đứa cùng nô
Học về xuống tắm dưới hồ cùng senTrộm hoa hợp tác tặng em
Bẽn lẽn tay đón: Ứ thèm hoa đâu!Từ đó thấm thoắt chưa lâu
Anh đi kiến trúc xây cầu qua sôngEm là cô gái vùng trong
Bạn hữu nghề nghiệp thành công cả rồiNgười nào việc ấy cào đời
Nay về làng xóm, nhớ thời học sinhCả bọn mười đứa chúng mình
Buồn vui, lao động, học hành có nhauNgày nay kẻ trước người sau
Góp công dâng trí cùng nhau xây đờiGặp nhau đầy ắp tiếng cười
Mọi người ôn lại cái thời học sinh.2002
MÙA HÈXuống đầm ngắt một bông hoa
Hương thơm man mát, thương em cấy mùaMồ hôi nhỏ xuống như mưa
Tay ôm bó mạ, tẽ đưa đều đềuTháng năm nắng nóng bao nhiêu
Má em càng đỏ càng nhiều nét yêuMùa hè nắng rát quá chiều
Trăng lên giòn giã bao nhiêu tiếng cườiBóng trăng rọi xuống bóng người
Hội làng đông đúc người người cấy thiĐang trưa sấm bỗng ầm ì
Gió thổi mây đến đen sì đổ mưaTháng năm tháng sáu làm mùa
Cũng là những tháng nắng mưa thất thườngTrải qua năm nắng mười sương
Bát cơm hạt gạo chi thường dễ đâuMùa này kế tiếp mùa sau
Con người vất vả có đâu an nhànNgày hè con cuốc gọi sang
Cây phượng rực đỏ lại càng bận hơnLửa đỏ hoa gạo đỏ hơn
Muốn ăn cơm trắng gạo thơm vụ mùaXin rằng cố gắng thi đua
Ra sức làm việc đến mùa thắng to.2001
ĐẾM XUÂNTôi ngồi tôi đếm xuân tôiHơn bảy mươi xuânĐến rồiChưa điMỗi xuân, một nghĩ, một suyXem ta làm được những gì ích đâyTrồng người cũng thể trồng câyTrồng người vất vả mê say một đờiTôi nay ngoài bảy mươi rồiMừng vui khi thấy các con thành ngườiTrong vườn cây cối trông nomBắt sâu, làm cỏ, cây non uốn thànhRèn con, dạy cháu học hànhCon làm việc tốt, cháu thành trò ngoanViệc đời, việc nghĩa lo toanLao động vất vả lại càng vui hơnĐếm xuân là đếm tuổi ngườiThấy mình có ích lại ngồi đếm xuân.
Nhâm Nhọ 2002
BỐ TÔIBố tôi nay đã ngoại ngũ tuần
Tuổi già đầu bạc hoa râm điểm màuSớm khuya mưa nắng dãi dầu
Mùa màng vất vả theo trâu cày bừaTháng ngày đi sớm về trưa
Bữa ăn giản dị rau dưa, tương càTối về nhấm nháp qua loa
Chén rượu củ lạc – của nhà thế thôiThư thả những lúc ông ngồi
Xếp sắp mọi việc để rồi phân côngNgười nào việc nấy đã xong
Thuận hòa con cháu trong lòng ông vuiMỗi khi công việc xong rồi
Vui đùa con cháu ông ngồi thảnh thơiLàng xóm có việc ai mời
Chỉnh tể mũ áo đến chơi chan hòaBạn gần cho chí bạn xa
Nào thăm nào viếng đậm đà tình thânMộc mạc tình nghĩa nông dân
Cả nhà vui vẻ quây quần bên nhau.2002
CHUYỆN NGƯỢC ĐỜITôi nay kể chuyện ngược đời
Tạo hóa sinh ra con người thủy chungCuộc đời hiếu nghĩa khôn cùng
Ông bà, con cháu sống chung một nhàGià yêu trẻ, trẻ thương già
Người người trên dưới trong nhà định danhCó người phúc đức chưa thành
Sinh con nuôi dạy học hành hẳn hoiKhông ngờ cơ sự ngược đời
Dốc tâm, tận sức, công rơi mất rồiDạy con, con chẳng nghe lời
Công cha nghĩa mẹ, lạy rồi xin thaPhép nước cho chí đạo nhà
Con thay, con đổi thành ra ngược đờiLễ nghi phép tắc ở đời
Đều là sáo rỗng của người bất nhânNhững điều nhân nghĩa mất dần
Hiếu trung chẳng có, chỉ cần có taÔng bà thời cổ quá xa
Vợ chồng hai đứa đôi ta nhất nhìBố là chi, mẹ là chi?
Anh em chú bác cô dì là đâuTiền tình là phép nhiệm màu
Giúp ta xây bậc vượt cầu leo thang.12/2002
ANH CHÀNG SI TÌNHBỗng hiên ngơ ngẩn, ngẩn ngơMới gặp có thể cứ ngờ lâu năm
Nhìn người như tưởng ngắm trăngTóc đen óng mượt, hàm răng ngọc ngà
Bình bình quần lụa áo hoaTình tình vui vẻ nết na hơn người
Tài năng thi thố ở đờiThực hư chưa rõ, trông người đáng tin
Dáng đi thấp thoáng ưa nhìnNụ cười ánh mắt tự tin vào đời
Gặp nhau trò chuyện đôi lờiĐêm về đã thấy con người trong mơ
Men tình chưa nhấm đã chờBao niềm thương nhớ gửi nhờ gió chơi
Công việc bận rộn thì thôiLúc nào rảnh rỗi lại ngồi mộng mơ
Si tình như thể mê cờHết nhắc quân nọ, lại sờ quân kia
Làm ăn vất vả sớm khuyaNhưng tình phải có chẳng lìa bỏ đâu.
CẦU VÀ BẾNBình yên nước chảy lững lờ
Đêm trăng sóng bạc nhấp nhô giữa dòngCon đò cô lái sang sông
Hai bờ qua lại rất đông người rồiLàm nghề sông nước một thời
Mái chèo đưa đẩy sải bơi con thuyềnHoa thơ nhị phấn giữ nguyên
Sóng to gió lớn được quyền đón đưaĐó là bến cũ năm xưa
Còn nay cầu mới ta vừa đi quaTừ cầu đến bến không xa
Cô lái năm nào, trồng hoa thay chèoQua cầu tôi vẫn mang theo
Bóng hình cô lại khua chèo qua sôngCầu ao sông rộng mênh mông
Đêm trăng sóng vẫn giữa dòng nhấp nhôQua sông rồi lại đến bờ
Vườn hoa cô gái bài thơ cây cầuGần xa khắp chốn đâu đâu
Cũng vui cũng sướng có cầu qua sông.2002
CÔ GIÁO LÀNG BÊNEm là cô giáo làng bên
Biết thì có biết nhưng tên là gì?Ngày ngày, tháng tháng anh đi
Qua trường anh thấy em ghi – đọc bàiTiếng thơm hương cúc, hương nhài
Đẹp tình hương sắc như loài phong lanVâng em cô giáo của làng
Thơm như huệ, đẹp như lan có gì?Tháng tháng, ngày ngày anh đi
Qua trường, qua lớp anh nhìn gì em?
Muốn quen thì cứ làm quenXin anh đừng hỏi tên em là gì.
2002
CHÚC THỌ ĐẦU XUÂNNăm mới đầu xuân năm Nhâm NgọKính chúc các cụ vạn thọ an khang
Tác phong tư thế đàng hoàngĐạo lý trí dũng lại càng nêu gương
Thể thao văn hóa dẫn đườngĐộng viên con cháu quê hương tiến cùng
Tuổi già thư thái ung dungLao động sản xuất vui cùng cháu con
Cho rằng sông cạn núi mònTuổi cao chí khí vẫn còn giữ nguyên.
Nhâm Ngọ 2002
TÁT NƯỚC GẦU ĐÔIĐồ ải tát nước gầu dai
Tát cao nước thấp dây đai kéo coHai người hết rướn lại gò
Còng lưng, ngửa bụng cùng co về mìnhĐôi chân nhấp nháy rập rình
Mồ hôi ướt đẩm phơi mình nắng khôKhát mệt hơi thở phì phò
Vung tay vúc nước múc cho đầy gầuTrời mưa càng tát càng lâu
Gần lành mà nước chảy đâu mất rồiHẳn là chồng vợ tát đôi
Có phải ai khác mà ngồi ghẹo chơi.Tháng 3/2003
BÁN ĐỔI DÉP RONGĐường dài mỗi bánh xe lăn
Đi nhiều thấy mệt đôi chân thấy chồnDép rong giao bán luôn mồm
Cò kè thêm bớt thiệt hơn từng đồngMua bán chẳng kể bà, ông
Muốn xem, muốn thử thì lòng cũng ưngĐược rồi cũng chẳng vội mừng
Ra điều suy nghĩ ngập ngừng đắn đoKhách hàng thích nhỏ thích to
Muốn dày muốn mỏng chiều cho thỏa lòngMiễn là mua được bán xong
Tính ra có lãi có công là mừngNghề này vất cả vô cùng
Đầu làng, cuối xóm gò lưng đạp đèoCó khi từ sáng đến chiều
Mỏi mồm giao đổi, trái điều ước mongTối về cái túi rỗng không
Cả nhà im lặng buồn lòng trẻ thơ.
Tháng 11/2002ÔNG GIÓNG
Lên ba đi phá giặc ÂnPhò vua cứu nước cứu dân giúp đời
Giặc Ân đã phá xong rồiBình yên thiên hạ khắp nơi vui mừng
Bỗng nhiên ngựa hí vang lừngTrời canh lửa đỏ phừng phừng vút lên
Ngựa sắt ông Gióng ngồi trênCả hai thẳng hướng bay lên giữa trời
Mặc dù ông Gióng đi rồiCòn bao di tích ngựa đời vẫn ghi
Hố sâu vó ngựa đã phiTre ngà rải rác đường đi chiến trường
Lập đền thiên hạ dâng hươngTôn là Phù Đổng Thiên Vương dưới trần
Ông là vị thánh của dânThay trời cứu nạn cứu dân một thời.
20/3/2004
LUỘC BÁNH TRƯNGBáng trưng con gói xong rồi
Bắc nồi nhóm bếp bà ngồi bà trôngBánh xôi than củi đỏ hồng
Bỗng rưng bà nhớ bà mong ông vềKhi đi ông đã nặng thể
Chiến tranh chấm dứt ông về với tôiĐến nay mấy chục năm rồi
Các con khôn lớn còn tôi đã giàThời gian thấm thoát trôi qua
Tuổi tôi cũng sắp đi xa mất rồiBánh trưng còn được mấy nồi
Để tôi trông bánh lại ngồi nhớ ông?Tháng 1/2003
ĐỜI THƯỜNG CỦA TÔINgoài trời lách tách mưa rơi
Tôi ngồi nhớ lại nỗi vơi nỗi đầyNhớ năm, nhớ tháng, nhớ ngày
Khó khăn vất vả phải xoay đủ nghềMò cua, bắt ốc, làm thuê
Quay mỳ, đánh ống, kiêm nghề tiều phuChồng đau vợ yếu khật khừ
Tháng này góp nhặt từng xu, từng đồngĐể con ăn học cho xong
Vào đời lúc đó, trong lòng mới yênNhà nghèo, thiếu gạo, thiếu tiền
Còn lòng trung hiếu đức hiền thiếu đâuNgày nay nước mạnh dân giàu
Cháu ngoan học giỏi con giàu hơn chaẤm no hạnh phúc cả nhà
Con con, cháu cháu, ông bà chung vui
Tối nay đã tám chục rồiNhìn con nhìn cháu vào đời hơn xưa
Hôm nay trời lạnh đổ mưaTôi ngồi suy ngẫm thời xưa, thời này.
Tháng 9/2003
CÓ NHỮNG NHÀ VÙNG QUÊGái ngoan học sảy học sàng
Trai khôn liệu cách nhẹ nhàng khuyên rănVợ chồng tình nghĩa gối chăn
Cùng nhau vất vả, làm ăn suốt đờiNuôi con dạy cháu lên người
Phụng dưỡng cha mẹ trọn đời hiếu chungAnh em trên dưới sống cùng
Đói lo sướng khổ hưởng chung trong nhàBuồn vui sum họp toàn gia
Ông bà con cháu là hoa tứ đời.Tháng 9/2003
NGƯỜI ĐÀN BÁ GÓA ĐI BƯỚC NỮACần em thì đến tìm em
Chồng em đã mất ai ghen làm gìHẹn rồi tới gọi thì đi
Cái thân góa bụa còn gì nữa đâuBa năm cách biệt tình đầu
Má hồng hây hẩy bớt sầu ngất ngâyTiếng cười vui vẻ hàng ngày
Đời riêng trở lại lại say đắm tìnhGần xa ai nhắc đến mình
Nằm trong gối đệm rung rinh tưởng ngườiTrách sao tạo hóa trêu ngươi
Tình đời mới thắm đã rời xa nhauNgười đi thấy nhẹ không đauKẻ ở lòng lại rầu rầu sót sa
Sót người rồi lại sót taMôi thắm đã nhạt nhị hoa sắp tàn
Đành rằng lần nữa sang ngangGiữ cho phần gái nhỡ nhàng có nơi.
2002
RỪNG NÚI SA PAHết tàu rồi lại sang xe
Quanh co leo núi lội khe băng rừngNhà xây vách núi lưng chừng
Quanh năm mây phủ cả rừng Sa PaMùa đông tuyết trắng ngọc ngà
Nắng vàng lấp lánh tuyết pha đủ màuNúi cao rừng rậm suối sâu
Thiên nhiên ban tặng từ lâu lắm rồiNgày nay đổi mới cuộc đời
Nhân sinh tôn tạo thêm thời văn minhDựng lên một số công trình
Lập trình sơn thủy hữu tình Sa PaCá nuôi hồ tạo quanh nhà
Hoa vườn rực rỡ trộn pha hoa rừngNhà xây kiểu mới cao tầng
Đêm đêm dèn điện sáng trưng khắp vùngNhà sàn quanh núi ven rừng
Sớm chiều khói tỏa khòa cùng mây bayRượu cần mới vít đã say
Đặc sản đủ loại trái cây thú rừngĐắng, chua, chát, ngọt, thơm lừng
Mông, Kinh, Mường, Thái, ta cùng chung vuiSa Pa điểm hẹn giữa trời
Gần xa du khách khắp nơi đổ về.Tháng 8/2003
CON MÈO TAM THỂ
Meo meo mày kêu gì thế?Mày là con mèo Tam Thể phải không?
Tên mèo là ở bộ lôngMàu đen, vàng, trắng, ta trông rất kỳ
Nhất là cái dáng mày điRón ra rón rèn mèo khi rình mồiĐược mồi mèo tung, mèo chơi
Mèo tha, mèo hất, mèo lôi vào lòngGầm gừ đến lúc ăn xong
Liếm lông rửa mắt lên lòng ông taoMeo meo, mày làm gì thế?
Nhày nhót, con mèo Tam Thể đấy ư?Nếu cào màn rách thì hư
Chạy đuổi, nghịch ngợm, từ từ mèo ơiThế là tao biết mèo rồi
Ban đêm bắt chuột, ban ngày nghỉ ngơiBữa thì mào mèo dạy mèo xơi
Có mèo chuột chẳng lục nồi phá mâmMèo ơi nếu tao không nhầm
Đôi khi mèo ngủ mèo nằm bên ôngMeo meo, con mèo nào thế?
Đúng mày là con Tam Thể nhà taoDạy học buổi sáng hôm nào
Mèo cũng chạy tới cuốn vào bên chânCứ như một đôi bạn thân
Ngồi học, xuống bếp, ra sân có mèoChuột lớn, chuột bé ngày ngày
Mèo rình, mèo bắt mang ngay ra xàiChuột nhà gần, chuột đồng xa
Mèo quyết mèo diệt không tha con nàoMèo ơi tao quý mày sao
Cho mày ngồi bên cùng tạo học bài.Năm 2001
MÙA THU
Lá vàng thả xuống mặt đườngTơ vàng của nắng lại vương trên cành
Gió heo gọi lá ru cànhThì thầm cây ủ mầm xanh sau này
Trên cao lộng gió cờ bayMùa thu tháng Tám những ngày vinh quang
Ngày thu nhớ lại sử vàngViệt Nam có cả ngàn trang anh hùng
Nữ thì Bà Triệu, Bà Trưng…Nam thì Lê Lợi – Quang Trung – Bác Hồ …
Anh hùng giữ nước dựng cờĐánh đuổi giặc ngoại khỏi bờ Việt Nam
Xây lên đất nước đàng hoàngGhi thêm trang sử bằng ngàn năm xưa.
2000
NẮNG HẠN ĐƯỢC TRẬN MƯA RÀONguyên khí thiên địa giao hòa
Ầm ầm chớp lửa mưa nhòa không gianMênh mang mặt đất nước tràn
Vạn vật tạo hóa râm ran tiếng cườiCỏ cây mơn mởn xanh tươi
Ôn hòa khí hậu, con người bình an.9/2003
ƠN THẦYCông cha nghĩa mẹ ơn thầy
Những điều như thế có ngày nào quênMuôn đời đạo lý còn nguyên
Những người kế tiếp có quyền noi theoLàm người chẳng kể giàu nghèo
Tôn sư trọng đạo tuân theo đến cùngNghĩa tình đạo ký là chung
Vì đời hạnh phúc phải cùng chăm lo
Ơn sâu nghĩa nặng thầy côĐã rèn đã luyện đã lo cho đời
Dạy cho xã hội bao ngườiCó tài có đức xây đời vinh quang.
11/2002
NẤU CƠMMẹ ngồi trong bếp nấu cơm
Đun bằng rơm rạ khói thơm ruộng đồngCơm xôi bọt trắng bập bồng
Mẹ nhìn cơm trắng ấm lòng cháu conĐời mẹ khắc khoải mỏi mòn
Cùng cha lặn lội sớm hôm nhọc nhằnKiếm tìm cái mặc miếng ăn
Mai ngày con trẻ vinh thân nên ngườiĐến nay đã có mặt trời
Chồi non nảy lộc, hạt thời nên câySự đời thay đổi hàng ngày
Thiên hạ sung sướng no đầy nụ hoaMẹ thì mỗi tuổi mỗi già
Quần thâm áo vải mặt da nhăn rồiSuốt ngày bếp lửa mồ hôi
Cơm canh, bèo cám mẹ ngồi thương con.1/2003
HẾT GIẶC TA LẠI TRỒNG CÂYHoa rồi lại hoa chen nở
Người với người lại hớn hở mừng vuiChiến tranh nay đã hết rồi
Cuộc đời hạnh phúc lại ngồi bên nhauBao năm kháng chiến khổ đau
Hi sinh chiến đấu cùng nhau diệt thùThời gian đến mấy chục thu
Ngày nay sạch bóng quân thù ngoại bang
Xuân về ca khúc khải hoànGia đình xum họp hân hoan mọi bề
Ra đi rồi lại trở vềTấm lòng son sắt lời thể thủy chung
Việt Nam vang tiếng anh hùngGiặc lùi, giặc tới cùng chung huyệt mồ
Việt Nam đất nước Bác HồHòa bình độc lập sao cờ tung bay
Xuân này mở hội trồng câyVâng lời Bác dạy trồng cây trồng người.
Tháng 2/2003
ƯỚC HẸNTrời cao bao tuổi trăng tà
Đôi ta hứa hẹn mặn mà tình duyênHẹn ngày tái ngộ bình yên
Thì anh đưa kiệu đến khiêng em vềGiờ đây giữ đúng hẹn thề
Kiệu hoa anh đón em về cùng anhTrời cao bao buổi trăng thanh
Em hứa, em hẹn cùng anh sau nàyVào đời chắp cánh cùng bay
Đôi ta lúc đó chọn ngày kết duyênGiờ đây lời hứa giữ nguyên
Đẹp ngày đôi lứa kết duyên tơ hồngCùng nhau nên vợ nên chồng
Mối tình trong sáng mặn nồng thủy chung.8/2004
CÁI GIÁ PHẢI TRẢTrước kia khỏe mạnh đẹp trai
Làm ăn chịu khó một hai có tàiNhưng rồi không biết nghe ai
Lao vào hút hít cho hoài cái thân
Cửa nhà bán hết dần dầnVợ con nheo nhóc không cần quan tâm
Bố mẹ và cả người thânCũng lừa, cũng đảo, bất nhân hại người
Nghiện hút lại hóa ra lườiRa vào thất thểu, đứng ngồi không yên
Trộm cướp tìm cách kiếm tiềnLo sao đủ thuốc trích tiêm hàng ngày
Thế rồi lúc tỉnh lúc sayVất va vất vưởng suốt ngày suốt đêm
Cơn nghiện không thuốc hóa điênChân tay vật vã người mềm nhũn ra
Toàn thân như khảo như traMơ màng thấy bạn si-đa đến gần
Đời thế là hết tuổi xuânChỉ chờ cái chết đến gần nữa thôi.
2001
VƯỜN CHUNGVườn ai hoa quả xum xuê
Cây cành xanh tốt cảnh quê mượt màLong lanh sương sớm ngọc phaAo sâu lắm cá, gà ra đầy vườnSân hoa đủ loại thơm hương
Nhà tranh gán ghép thành tường xung quanhMương đào chứa nước trong xanh
Đường vào chậu cảnh xếp thành hàng đôiCửa nhà mấy cụ đang ngồi
Làm thơ đọc truyện vui chơi tuổi giàTìm rồi tôi hỏi cũng ra
Vườn này chăm sóc tuổi già nghỉ ngơiVườn này dưỡng tuổi dưỡng người
Dưỡng lòng nhân nghĩa dưỡng đời hiếu trungHiện nay cả nước khắp vùng
Nơi nào cũng có vườn chung thế này.
4/2003
ĐỔI ĐỜITí ta tí tách mưa rơi
Tôi ngồi ôm lại quãng đời xa xưaCả ngày chỉ một bữa trưa
Khoai ngô, sắn củ, rau dưa nháo nhàoGià trẻ gầy guộc xanh xao
Quần mê áo mảnh khoác vào che thânTrong nhà như thể ngoài sân
Tềnh toành trên dưới chẳng cần chắn cheXóm làng xơ xác như ve
Sớm chiều con trẻ i oe khóc gàoMọi người cầu khẩn ước ao
Cuộc đời thay đổi làm sao bây giờThế rồi Đảng – Bác phất cờ
Toàn dân như nước vỡ bờ quấn theoLịch sử đã chuyển bánh xe
Sức mạnh chính nghĩa phá đè giặc tanĐến nay cuộc sống đàng hoàng
Nhà cao cửa rộng khang trang cả vùngĐài loa đèn điện sáng trưng
Làng xóm sớm tối tưng bừng sớm vuiTi vi xe máy có nhiều
Quần áo sạch đẹp may theo đủ màuThể thao văn hóa đâu đâu
Cũng rèn cũng luyện cùng nhau đua tàiSân đình buổi tập sớm mai
Các cụ múa kiếm đi bài dưỡng sinhChiều chiều lũ trẻ nhiệt tình
Cầu lông, bóng đá, đội hình hát caCuộc đời hạnh phúc gần xa
Là nhờ Đảng – Bác cứu ta cả đời.1999
NHỚ ÔNGLớn rồi cháu vẫn nhớ ông
Nhớ ông cháu thấy trong lòng nôn naoCó ông cháu rất tự hào
Đi về cháu gọi, cháu chào ông ơiNhững khi trái gió trở trời
Cháu xoa, cháu bóp, cháu mời ông ănNhớ hồi cháu mới lên năm
Bữa rượu, cái đậu cháu ăn hai phầnRượu uống thức nhắm chẳng cầnÔng cần cháu nội đến gần ông ôm
Cúi đầu áp má ông hônCháu ông sau này lớn khôn làm gì?
Nói sao cháu chẳng nhớ chiChỉ biết ông thích ông ghì chặt hơn
Ngày nay cháu đã lớn khônDồn tâm dốc sức sớm hôm cho đời
Cháu đi ông dắt, lâu rồiBây giờ bước vững thì đời vắng ông.
10/2003
LUẬT TẠO HÓANgọt bùi có cả đắng cay
Ở đời sướng khổ xưa nay lẽ thườngBuồn vui lẫn lộn đau thương
Thế rồi có cả đoạn đường éo leĐoạn trước xuống ngựa lên xe
Đoạn nay hết ngựa hết xe ngồi rồiNgồi buồn ngửa mặt kêu trờiCớ sao ông nỡ bỏ rơi thế này?
Trời cao đỏ mặt mắng ngayViệc này là tại bọn bay tham quyền
Mọt dân đục khoét ăn tiềnLừa dối gây họa khắp miền gần xa
Nói thì xảo trá ba hoaCòn mình đút lót nhận quà khắp nơi
Mắc tội vội vã kêu trờiLậy ta tha tội để rồi hại dânCông minh luật pháp rất cần
Luật nào cũng bởi nghĩa nhân ra đời8/2004
CÂY NGÔ ĐỒNGMùa đông dòng nước trong xanh
Ruộng đâu hết lá cây cành khẳng khiuVen sông gió thổi đìu hiu
Con thuyền đuổi sóng, chắt chiu tiếng cườiThu lu áo khoác đầy người
Xo ro chim chóc cũng lười hót caLên thuyền khách vội về nhà
Khác thay ngô bãi đang ra hoa cờBãi dài thăm thẳm không bờ
Ngô đông xanh lá bông cờ trắng phauVụ này nối tiếp vụ sau
Có ngô no bụng còn lâu gầyChẳng bù cái cảnh trước đây
Đơn canh mùa vụ, rét này đói toNhiều nhà hết vụ dốc bồ
Nhìn cây rụng lá, cành khô héo lòngĐói rét ôm bụng nằm không
Giờ đây ngô nướng lửa hồng bếp thanHết nướng rồi lại đem rang
Tiếng cười ngô nổ, nổ vang cả nhà.11/2002
BẠN GIÀNước sôi ấm sạch trà ngon
Pha rồi trà chín tôi còn chờ ông
Mỗi người đôi chén uống xongDưỡng sinh ra tập, tập xong ra về
Vòng qua cánh bãi bên đêHương đồng gió nội vùng quê yên bình
Trời cao sáng tỏ bình minhTôi, ông trở lại vệ sinh cửa nhà
Các bà nội trợ tề giaỨng nội, đối ngoại cánh ta phải làm
Thuận hòa con cháu cùng bànPhân công cụ thể ai làm việc chi
Học hành các cháu vẫn điLao động sản xuất việc thì các con
Cánh già thêm việc trông nomNhà, vườn sạch sẽ lại còn làm thơ
Đôi khi cao hứng ván cờVui chơi giải trí ngồi chờ cháu con
Tuổi già bận rộn sớm hômThế mà thoải mái còn hơn nằm dài
9/2003QUÊ TÔI NHỮNG NGÀY KHÁNG CHIẾN
Kháng chiến mấy chục năm ròngNào tiền, nào của, nào công, nào người
Dốc vào cuộc chiến một thờiXương rơi máu chảy người người thương đau
Trẻ xông pha ngoài chiến trườngCòn thì ở lại hậu phương cấy cày
Lao động sản xuất vất thayTrâu bò không có kéo cày bằng tay
Ra đồng không dám ban ngàyBởi vì súng bắn, máy bay nó rà
Ban đêm thì ruộng ở xaSản xuất toàn những người già, trẻ con
Nhà thì giặc đốt không cònDụng cụ sản xuất chẳng còn được bao
Lắm đêm trời vắng trăng saoLần mò làm ruộng, lại đào hầm chông
Liên lạc bí mật giao thôngĐưa người vượt tuyến vào lòng địch quân
Bởi đó cuộc chiến toàn dânAi ai cũng phải góp phần hi sinh.
1975
CÔ THỢ MAYEm là cô gái thợ may
Sớm chiều chịu khó cắt may đều đềuMũi kim đường chỉ em thêu
Phải rèn, phải luyện rất nhiều công phuĐông, xuân rồi đến hè, thu
Thời trang cốt cách đặc thù Việt NamTự mình thiết kế mặt hàng
Tạo hình tạo dáng đàng hoàng văn minhYêu em anh cũng nhiệt tình
Giúp em vượt khó tự mình đứng lênXin em ghi nhớ đừng quên
Có thắng có bại mới nên được ngườiĐã làm phải gắng chớ lười
Làm sao cho tốt để người ta tinQuần áo may đẹp như in
Màu sắc, mẫu mã khách nhìn đã ưaĐo may chính xác không thừa
Chẳng chật, chẳng hẹp phải vừa không saiKhách hàng bất cứ là ai
Trọng tình, trọng nghĩa trong ngoài như nhauLàm người có trước có sau
Con đường nối tiếp về lâu về dàiLàm ăn chữ tín chữ tài
Nếu mài dũa được thì ai cũng cần.
CẤY CHIÊM XUÂNHôm qua tôi ra thăm đồng
Ruộng cầy, ruộng cấy rất đông người làm
Chỗ này chuyện chỗ kia làmRuộng trũng cấy sớm, ruộng vàm cấy sau
Lân, đạm bón lẫn phân cầuTùy theo mức nước nông sau đắp bờ
Thời gian tranh thủ từng giờÁp thay cái rét cứng đờ chân tay
Thế là chậm mất mấy ngàyHôm nay trời ấm, cấy ngay kịp thời
Cấy rồi cũng chẳng được chơiLàm cỏ tát nước ta thời bón chăm
Làm ruộng vất vả khó khănChiêm mùa hai vụ, quanh năm hoa màu
Cấy chiêm là vụ mở đầuHoa màu tiếp nối bắc cầu vụ sau
Vậy ta hãy bảo cùng nhauChăm cho lúa tốt hoa màu sinh sôi
Khó thế, khó mấy cũng làmNhư thế mới có mùa màng bội thu
Xuân Nhâm Ngọ
ĐI BẦU QUỐC HỘICờ hoa trống gọi khắp nơi
Làng trên xóm dưới người người sớm vuiPhòng phiếu tấp nập tới vui
Mặt mày hớn hở cười vui chan hòaCử tri trai gái trẻ già
Tay cầm lá phiếu tỏ ra chủ quyềnTự mình lựa chọn đưa lên
Đại biểu tài đức không quên tình ngườiLá phiếu trị giá vàng mười
Đã cầm phải gửi cho người đáng tinBao năm suy nghĩ kiếm tìm
Chọn lọc tên tuổi đã in đây rồiHôm nay sinh nhật của Người
Cũng ngày bỏ phiếu bầu người giúp dânBác đi đã mấy chục xuân
Con người, đất nước muôn phần đổi thayHòa bình hạnh phúc ngày nay
Là nhờ Đảng, Bác ra tay chỉ đườngXa Bác muôn nhớ ngàn thương
Cuộc đời có Bác dẫn đường cho điDạy con dạy chau nghĩ suy
Việc làm lớn nhỏ đều vì nhân dânĐại biểu quốc hội đang cần
Những người mẫu mực giúp dân giúp đời.Tháng 5/2002
THƯƠNG EM ANH HÃY SANG NHÀTrăng lên đứng bóng trời khuya
Tiếng ai văng vẳng vẫn chưa đi vềLàm ăn vất vả thương ghê
Nếu em đồng ý đi về anh đưaVề nhà sự thực anh thưa
Cùng cha và mẹ anh vừa mới quenEm là cô gái thôn quê
Sớm tối chăm chỉ chuyên nghề nhà nôngCấy cày chăm bón, vun trồng
Lúa ngô, khoai sắn, đậu bông, lạc vừngBạn bè giao kết khắp vùng
Công nhân trí thức hợp cùng thương ngânĐổi giao các thứ khi cần
Dụng cụ kỹ thuật, giống phân, vốn tiềnCủa đi, vật đến thường xuyên
Giao lưu hàng hóa khắp miền gần xaThương em anh hãy sang nhà
Thưa cha, hỏi mẹ, kính bà, chào ôngAnh trên em dưới yên lòng
Hiểu nghề làm ruộng cảm thông con ngườiNhà nông vất vả suốt đời
Nếu anh chịu được vàng mười em trao.
TRẬN CHIẾN CỦA NGƯỜI LÍNHTưởng rằng đời kính thế thôi
Ai ngờ số phận kiếp người gian nanTrèo non vượt biển băng ngàn
Vào sinh ra tử thì gan anh hùngGiữa vòng khói lửa mịt mùng
Bom rơi đạn nổ vẫy vùng xông phaĐến nay ta đã về nhà
Gia đình hạnh phúc chan hòa yêu thươngNhưng rồi mọi việc khó lường
Bao nhiêu trở ngại trên đường làm ănKinh doanh sản xuất khó khăn
Vào ra lỗ lãi hàng trăm thứ phiềnChăn nuôi giống má, vốn tiền
Chuyên môn, kỹ thuật, người chuyên ngành nghềTa đi chiến đấu trở về
Làm sao có được những nghề chuyên caoChẳng cần do dự rủi may
Quyết tâm chiến đấu dựng xây cuộc đời.6/2003
LÀNG PHỦLàng Phủ nằm giữa Thuận Thành
Tường bằng tre lũy xây thành xung quanhCả làng mát dượi màu xanh
Bình yên không khí trong lành biết baoCây xanh che khuất nhà cao
Xóm trên xóm dưới ra vào cây cheMùa đông cho chí mùa hè
Nóng, rét, tường lá chắn che kín làngĐường đi cây mọc thẳng hàng
Vườn hoa, cây quả ao làng trong xanhNay vì đổi mới rất nhanh
Tre xanh quanh lũy đã thành gạch xâyNhà cao tường vượt không cây
Đường làng nắng rọi đi giầy nóng chânTrời nắng như bó lửa hồng
Từ cao rọi xuống cháy lòng cháy daTrưa hè ngồi ở trong nhà
Cứ tưởng lò nướng thịt da bốc mùiXè xè quạt máy liên hồi
Trẻ già lớn bé chẳng ngồi được lâuBây giờ mới thấm sự giàu
Nếu mà thái quá mất bầu không gianNghĩ ra mới thấy bàng hoàng
Thiếu cây thiếu cảnh người càng khổ hơnGiàu sang tránh lệ no cơm
Phổi xanh mà thiếu khổ hơn khi nghèo.2002
NGÕ 56 CỦA TÔINơi đây mới có mấy năm
Con đường ở giữa hàng trăm ngôi nhàNgười gần cho chí người xa
Về đây lập nghiệp đều là anh emMới đến còn lạ sau quen
Dần dần thắm thiết anh em đậm đàNhững ngày kế tiếp gần xa
Cùng nhau họp mặt tỏ ra thân tìnhBuồn vui khỏe yếu tử sinh
Cả xóm hiện rõ nhiệt tình quan tâmTổ chức giúp đỡ ân cần
Mọi người tin tưởng yên tâm đi làmAnh em, bạn hữu, họ hàng
Đã đến không kể hàn sang vui cườiQuê nhà có việc thăm chơi
Xa gần chẳng ngại đến nơi đủ đầyĐó là nếp sống ngõ này
Văn minh, tình cảm lòng đầy mến thương.6/2002
BÁC NÔNG DÂNBác già tóc bạc trên đầu
Ngày màu bác vẫn theo trâu ra đồngQuần thâm áo vải chân không
Đầu đội mũ lá, tác phong chưa giàTiếng cười vất vả bỏ qua
Có khi chẳng mũ áo da quần đùiVề nhà cơm bữa bác ngồi
Ngân nga chén rượu cho người khỏe hơnCái nghề nông nghiệp sớm hôm
Lội lùn, lội nước tát cơm cấy bừaTrong lòng chẳng kể sớm trưa
Mùa màng công việc nắng mưa phải làm.1999
TRÔNG HOA TRÔNG CHÁUSáng sớm mùa xuân ra vườn
Khóm hồng đỏ thắm tỏa hương thơm lừngChăm hoa tôi tưới từng thùng
Cho lan cho huệ tưng bừng nở hoaTôi nay tuy tuổi đã già
Ở nhà trông cháu, trồng hoa, làm vườnCây thì chăm, hạt thì ươm
Sáng mát trưa nắng chiều sương cần cùTrồng hoa tỉ mỉ công phu
Chăm cây, uốn cành, tỉa từ cành nonTuổi già trông cháu trông con
Nào nuôi nào dạy lại còn khó hơnNgoài vườn hoa lá xanh rờn
Cúc vàng, dược đỏ, lay ơn sắc màuMuốn hoa nở thắm đượm màu
Ta phải chăm bón từ đầu trồng hoaCũng như trông cháu trong nhà
Phải rèn phải luyện tuổi đà còn nonĐất nở hoa, người sinh con
Hoa đời vẫn nở, già còn phải chăm.Nhâm Ngọ 2002
XUÂN VỀ TRÊN ĐẤT VIỆTRực rỡ xuân Thân mới mẻ
Con cháu lạc hồng sức trẻ Đổng VươngKhó khăn vất vả coi thường
Dựng xây đất nước chẳng nhường đời sauDiên Hồng bô lão dẫn đầu
Bác Hồ thời đại lớp sau anh hùngViệt Nam danh tiếng lẫy lừng
Hùng Vương, Đinh, Lý, Trần, Trưng, Gióng, TriệuLê Lợi, Quang Trung, Hoàng Diệu
Tất cả, tất cả kì kiệu biết baoNgày nay đất nước tự hào
Bốn mùa mở cửa đón chào năm châuHết giặc dốc sức làm giàu
Dựng nhà xây cống làm cầu khắp nơiBao nhiêu kiến trúc tuyệt vời
Giao thông, thủy điện ra đời nối nhauPhố phường, rừng núi, rừng sâu
Thi đua đuổi đói, đón giàu tiến lênXuân này khi hoa tề thiên
Anh hùng đất Việt dành quyền đăng quang.Xuân Giáp Thân 2004
GIỮA BUỔI CHIỀU TÀChiều tà bóng ngả sang đông
Em ngồi em ước được trông anh vềBao thu – rồi mấy chục hè
Mọi người chiến thắng trở về đông vuiCây nào lộc ấy đâm chồi
Ra hoa kết quả nuổi đời ấm noCòn em số phận rủi ro
Anh đi chiến đấu chẳng lo đường vềNơi nào nằm xuống là quê
Nắm xương gửi đất hồn về bồng laiNhững năm cuộc chiến kéo dài
Quê nhà em phải học bài đảm đangGiờ em cây cối sắp tàn
Còn đâu cô gái dịu dàng năm xưaBóng chiều ngả xuống đung đưaCác con sắp sửa tiễn đưa em về
Cùng anh ta lập lại quêĐôi ta tình nghĩa phu thê mặn nồng.
2003
NGÀN NĂM THĂNG LONGNgàn năm lịch sử Thăng Long
Lý công Thái Tổ con giống cháu tiênLập đô giữ nước phong quyền
Đại Việt danh nổi cả miền đông namThăng Long đất thánh rồng vàng
Kiếm thần Lê Lợi trao hoàn kim quyBao phen giặc đến giặc đi
Kinh hồn bạt vía bởi vì Thăng LongCon dân con cháu Lạc Hồng
Kinh đô Hà Nội – Thăng Long tuyệt vờiThăng Long hiển hách bao đời
Công danh vang dội đất trời bao laThăng Long điểm hẹn gần xa
Giao lưu buôn bán giữa ta với ngườiThăng Long cổ kính lâu đời
Thủ đô văn hiến của người Việt Nam.Tháng 8/2003
THƠ VÀ ĐỜILá non lất phất trên cành
Lãng đãng mây trắng bay quanh biên trờiGió về nhặt cánh thơ rơi
Nhìn lên đã thấy đầy trời thơ bayNgười đời chẳng rượu cũng sayMen thơ đủ vị đẳng cay ngọt bùi
Mặn lồng chúc chén đầy vơiMênh mông sóng biển thơ trôi dập dềnh
Lúa đồng thăm thẳm màu xanhKhói chiều quấn quýt xoay xóm làng
Thơ đời qua lại lang thangKhi qua nhà máy, khi qua phố phường
Thơ tình có chứ yêu đươngCó lòng chung thủy, tình thương, tiếng cười
Cho dù lên ngược, xuống xuôiThì thơ cũng vẫn cùng người bên nhau
Vẫn thơ đủ sắc đủ màuCó hoa có lá trước sau đậm đà
Bài thơ tiếng hát câu caLà cây là cảnh là hoa bằng lời
Lò nung lửa đỏ thép tôiMáy to máy nhỏ ra đời có thơ
Tàu thuyền cập bến vô bờCũng ra mở cửa cho thơ đi vào
Chân trời góc bể nơi naoCũng vui cũng sướng cũng chào nàng thơ
Trời cao trăng tỏ trăng mờNgân hà một dải đôi bờ sóng đêm
Cũng nghe cũng gọi thơ lênCùng nhau ngắm cảnh sao đêm tỏ mờ
Người già cho đến trẻ thơMột lòng ưu ái yêu thơ yêu đời.
Nhâm Ngọ 2002
PHIÊN CHỢ TẾTCuối năm trời rét kéo dài
Gió bay mưa bụi lộc dài nở hoaĐông vui chợ tết gần xa
Người người đi đến nượp nà nón ôBưng bê gánh đội xe thồ
Chen chen, huých huých lấn xô đẩy ngườiỒn ào mua bán nói cười
Âm thanh pha trộn góc trời lao xaoBán mua trăm thứ nháo nhào
Vật này đem bán mua vào vật kia
Chợ họp từ sớm tới khuyaDãy nào hàng đó phân chia rõ ràng
Hồng, lê, bưởi, táo, chuối, camQuất, nho … đủ thứ xếp hàng thong dong
Hoa thì cúc, dược, dơn, hồngMai, đào…cây cảnh nhìn trông rực trời
Hoa cây, hoa cảnh, hoa ngườiĐâm tô chợ tết xuân đời tươi vui.
Tháng 1/2003
CHỜ ANH XUỐNG ĐÒĐò em đến buổi sang đông
Sao anh đứng đó mà không xuống đòChậm giờ sóng nước gió to
Em sao chèo lái con đò được đâyĐò em chở một đã đầy
Nếu anh không xuống đò này chở aiThời gian còn ngắn không dài
Mong anh quyết định chớ hoài bỏ qua.Tháng 8/2004
CHIỀU QUÊKĩu kít gánh cỏ trên vai
Nắng chiều đổ xuống bóng dài đung đưaBờ sông lấp bóng cây dừa
Anh ngồi chờ Phượng quá trưa tới giờNhìn xa cái bóng lờ mờ
Dáng đi vội vã anh chờ đúng emĐến gần nón trắng quần đen
Áo quê thon thả má em ửng hồngAnh nhìn cầu bắc qua sông
Giúp em đến bước mà lòng thấy vuiQua cầu đỗ gánh em ngồi
Soi mình bóng nước em cười với emGiật mình thấy bóng quen quen
Ngó qua mái tóc nhìn em anh cườiChiều quê gánh cỏ hai người
Bên sông còn lại cái thời tuổi thơBạn học cùng xóm nô đùa
Thằng Huân, cái Nụ nó vừa mới điCái Lan, cái Quế sắp thi
Còn anh với Phượng làm gì đây emThôi thì mọi việc đã quen
Công việc sản xuất đưa lên hàng đầuLàm cho thôn mạnh xã giàu
Những người như thế trước sau đều cần.2002
MÙA ĐÔNGGió chiều lạnh buốt thấu xương
Mưa phùn thổi nước mặt đường nội trơnKhẳng khuỷu cây chổi cọng rơmÀo ào gió bắc từng cơn lách luồn
Chui vào khe cửa, góc buồngỞ đâu cũng thấy gió luồn rét run
Sớm này em lội xuống bùn
Cúi cấy cây mạ, rét run cả ngườiCố rồi chẳng thắng được trời
Đành mà hoãn bộ chờ trời ấm lênCấy ngày rồi lại cấy đêm
Tính sao đảm bảo vụ chiêm được mùaMẹ già chằn chọc đêm khuya
Lo lo tính tính phân chia việc làmCày bừa phân nước sẵn sàng
Ấm lên mọi thứ ta mang tân bờĐể cho thợ cấy khỏi chờ
Cấy xong trời ấm lên bờ lúa xanh.2001
TÌNH VỢ NGHĨA CHỒNGTrời lạnh mới tìm chăn bông
Vắng em mới thấy phòng không rất buồnXa em thấy nhớ thấy thương
Còn như những lúc bình thường bên nhauTưởng rằng cơm muối cơm rau
Bữa nào chẳng có thiếu đâu mà tìmCần tìm giò lụa chả chim
Yến sào cao cấp, cật tim, gà tầnNghĩ ra mới biết mình nhầm
Giờ thì thứ đó chẳng cần ước aoƯớc chi những buổi ngày nào
Vợ chồng vui vẻ ra vào bên nhauĐậm đà cơm muối, cơm rau
Việc nặng, việc nhẹ bảo nhau cùng làmSớm chiều ta hỏi ta bàn
Chăn bông chung đắp lại càng ấm hơnPhòng riêng hương bưởi tỏa hươngNgày ngày ba bữa vui cơm cả nhà
Thỏa lòng mong ước mẹ giàBi bô tiếng trẻ miệng hoa con cười.
2003
GHENTài ba thì thật tài ba
Nhưng mà khó hiểu đàn bà lắm thayKhác gì ớt chín càng cay
Đàn bà có bến là hay ghen chồngĐã yêu, yêu mặn, yêu nồng
Đã ghen là quyết, chứ không chịu hàngBình thường việc nước, việc làng
Đạt tình thấu lý, đàng hoàng phân minhLợi quyền chẳng kể đến mình
Chỉ dành đôi chữ tiết trinh với chồngKhi còn môi thắm má hồng
Đến ngày đầu bạc lưng còng vẫn ghen.2002
NẮNG NÓNG THÁNG NĂMSuốt đêm trằn trọc oi nồng
Ban mai thoải mái mát lòng tấc gangTrời cao lại đổ nắng vàng
Gió tây hầm hập hơi rang bầu trờiCỏ cây khô héo cả rồi
Con người mệt mỏi mồ hôi đầm đìaThời gian từ sớm đến khuya
Công việc sắp xếp phân chia đều đều.5/2003
LÀNG TÔIChiều chiều tôi dạo quanh làng
Đường bê tông trải thẳng hàng gạch xâyẦm ì tiếng máy đó đây
Dọc ngang xe phóng như bay trong làngĐài hoa vô tuyến oàng oàng
Nhà xây đèn điện sáng choang mấy tầngTường rào cao kín như bưng
Vè vè quạt máy bừng bừng nóng khôTre xanh vắng bóng bên hồ
Còn đâu gió mát để mà vào đâyVườn đình thưa thớt bóng cây
Làng quê cảnh đẹp đổi thay dần dầnBãi bệ là bãi họp dân
Hội hè bóng mát góp phần vui chơiTrâu bò làm ruộng khắp nơi
Cũng về bãi bệ nghỉ ngơi nhai trầuĐến nay thì chả còn đâu
Cây đa chẳng thấy bến cầu cũng khôngMùa hè cho chí mùa đông
Chỉ có mây xám, mây hồng bay quaCảnh xưa vật cũ làng ta
Dần dần mất hết ai mà quan tâmMọi người tiếc nhớ âm thầm
Ngày nay lại ước có phần đổi thayMuốn cây muốn lá gió bay
Bóng đa bến nước ngày ngày tắm sôngTre xanh hòa lẫn mây hồng
Gió trời thổi mát trong lòng ngất ngâyNhà cao ngói đỏ đang xây
Cũng có bóng mát của cây che đầuBãi bề có cọc buộc trâu
Cây gạo, cây muỗm trả màu đỏ xanhChim về làm tổ trên cành
Ngân nga tiếng sáo, tranh giành tiếng chimTre làng thánh thót chim kêu
Để cho mới cũ hòa đều cùng nhau.Đa Tốn, 2/2002
THĂM ĐỀN ĐỨC ÔNGVào đền thấy đủ tượng bia
Thấy voi, thấy ngựa, thấy hia, thấy hàiGươm dao, giáo mác, ngắn dài
Làm bằng gỗ, đá đèo mài công phuQuyền uy đức độ nhân từ
Đều cùng một nghĩa ghét thù thiện tâmKhen ai đẽo tạc có tầm
Thả hồn nhân nghĩa tăng phần uy nghiêmCó vị mặt lạnh như tiền
Như lòng nhân nghĩa lại hiền biết baoĐức Ông mắt sáng dao
Râu dài, mặt đỏ hoàng bào cân đaiUy phong lẫm liệt đức tài
Quyết tâm diệt đuổi mọi loài xâm lăngTục truyền lề hội hàng năm
Con con cháu cháu viếng thăm vào đềnĐể ghi, để nhớ không quên
Công lao thuở trước vững bền ngày nay.2000
GẦU SÒNGGầu sòng được ghép bằng nan
Tre già vót nhẵn mề đan khít dầyCán dài ở giữa buộc dây
Miệng to, lưỡi cật, lạt dây buộc lèoMột cây ba cột vác theo
Hai ngắn một dài bắc chéo cho cânCột dài bắc dọc làm cần
Thả gầm nằm giữa năm châu vững vàngTrời xanh nắng hạn khô rang
Gầu sòng ta tát nước chàn mênh môngMây đen mưa nước đầy đồng
Gầu sòng ta múc cứu bông lúa vàng.3/2003
NHÂN NGHE BÀN CHUYỆN THƠ
Nghe người bàn chuyện về thơThấy mình kèm cỏi lơ mơ thế nào
Tài hèn chưa hiểu thấp caoThơ Đường thời thượng thanh cao quá chừng
Văn chương nội luật không cùngVề đối bằng – chắc dễ chừng hiểu nghe
Dân gian vần chắp, hò vèDễ hiểu, dễ biết, dễ nghe, dễ làm
Việc tốt, việc xấu thơ bànNhân tình đạo lý vẹn toàn là hay
Đâu nhiều ẩn dụ hồn bayMơ mơ mộng mộng tình say hão huyền
Nôm nôm, hán hán luyên thuyênViệc đời chính sự ngại phiền bỏ qua
Bày trò giả dối ba hoaNào là học giả nho gia ở đờiTầm cao chưa hẳn hơn ngườiLẽ thấp đã thấy đây rồi ai ơi
Cho dù tôi kém với đờiCũng khuyên chân thực mấy lời nôm na
Nếu sai người hãy bỏ quaĐể cho tình nghĩa chúng ta vững bền
Điều hay cái đẹp viết lênViệc sai, cái xấu không quyền làm lơ
Đấy là thực chất của thơMong người hãy tính giấc mơ hão huyền.
HỎI TRỜISố tôi lận đận lao đao
Lên rừng xuống biển biết bao nhiêu nghềSớm đi tối mãi chưa về
Người thân ít chuyện con chê mặt nhìnBởi lo cuộc sống ngày mai
Buồn vui sướng khổ lại càng thương nhauKhó khăn vất vả cùng bàn
Việc nào chính đáng là làm, có sao!Nghèo này còn sướng hơn giàu
Thiếu tiền, thiếu của, thiếu đâu tình ngườiBắc thang lên hỏi ông trời
Tại sao có luật sự đời khác nhauGiàu sang tình cảm ốm đau
Khó khăn vất vả thương nhau rất nhiều.Tháng 3/2003
GỌI ANHNhiều lần em gọi anh về
Sao anh vẫn lặng không thưa giữa trờiCỏ xanh ướt đẩm nước mưa
Xung quanh cây cỏ um tùm mộ biaThương anh lệ chảy tuôn rơi
Bồn chồn đau sót đứng ngồi bên anhXa anh chưa gặp không đành
Em mong em gặp được anh trăm lầnTrên này mưa gió xoay vần
Tên anh gió hú ngàn lần xa xôiNgồi đây em gọi anh ơi
Anh quên nhìn lại đất trời của anhNhà cha, nhà mẹ mái xanh
Nhà anh mát mới có xanh chưa chồiGiờ đây cuộc sông luân hồi
Mọi người thương tiếc bồi hồi nhớ anh.4/2003
CHỜ ĐỌC THƠ ÔNGÔng tôi đã ngoài bảy mươi
Tuổi cao sức yếu con người già nuaTưởng rằng tuổi ấy cổ xưa
Chỉ chờ con cháu tiễn đưa ra vềNào ngờ ông vẫn còn mê
Nàng thơ duyên dáng đi về cùng ôngNgày đêm tâm lý một lòng
Dâng cho cuộc sống đóng công cho đờiKhi ăn, khi ngủ, khi chơi
Cả hai quấn quýt không rời xa nhauLúc khỏe mạnh, lúc ốm đau
Nàng thơ vẫn ở cùng nhau rì rầmBà con thân thiết tới thăm
Ông tôi chẳng ngại vẫn nằm ôm thơThế rồi lúc tỉnh khi mơ
Ông kêu, ông gọi nàng thơ đâu rồi“Tôi mong nàng đến cùng tôi
Để tìm lẽ sống cuộc đời dân gianTình yêu tôi đã cùng nàng
Từ tâm đến huyết nàng mang trong mìnhLiệu tôi chờ được nàng xinh
Hay rồi nàng lại dứt tình ra điĐể tôi cũng chẳng còn chi
Ra đi mang hận nàng thơ một thời”Khỏi rồi ông dạy lại cười
Gọi tôi lấy bút để người làm thơChúng tôi con cháu đợi chờ
Được xem được đọc những thơ ông làm.4/2003
KHOẢNG KHẮC MÙA THUTrời cao lãng đãng mây bay
Heo may gió gọi lá bay về rừngCảnh thu hờ hững dửng dưng
Xào xạc chân bước ngập ngừng chân điNắng bàng mưa nhẹ đôi khi
Xe xe gió lạnh những khi heo vềBồng bềnh du ngoạn trong mê
Tỉnh dậy mới nhớ trời về mùa thu.10/2002
MẸ KỂCái ngày mới đẻ con ra
Chưa đầy một tháng mẹ ra làm đồngVừa làm, vừa ngóng, vừa trông
Làm nhanh, làm chóng cho xong việc vềÔm con cho bú hả hê
Một hồi con bú no nê con cườiBố con đi ngược về xuôi
Làm ăn vất vả vẫn cười vẫn vuiCó năm do vận của trời
Đồng khô, nắng hạn, lúa thời héo honNhìn lúa rồi lại nhìn con
Lòng mẹ đau sót đâu còn được yênĐào mương chống hạn chiền miên
Thay trời tưới nước qua đêm tới ngàyĂn thì sẵn củ ngô xay
Thế mà vú sữa vẫn đầu nuôi conCon thì vẫn lớn vẫn khôn
Mẹ cha thì lại héo hon xanh gầyNgày nay cuộc sống đủ đầy
Mẹ vui mẹ kể chuyện này con nghe.9/2002
NGHỀ THỢ XÂYNhà cao hướng nắng mặt trời
Thợ xây đứng nắng suốt đời nướng daCả năm ngày tháng xa nhà
Vợ con xa được không xa công trìnhĐêm nằm mơ thấy giật mình
Mưa to gió bão công trình nát tanHết cơn sợ hãi bàng hoàng
Tỉnh dậy mới biết mơ màng đấy thôiCái nghề xây dựng suốt đời
Cầu mong khô ráo, ước trời ít mưaViệc làm đi sớm về trưa
Người đầy vôi vữa, mùi chua hắc nồngTay chân nào rộp, nào bong
Đánh vôi, đánh vữa lưng còng leo thangTường xây kéo thước thẳng hàng
Rồi buông thẳng đứng, dọc ngang mạch đềuThiết kế bản vẽ rất nhiều
Chi tiết chằng chịt các chiều liên quanThợ lớn thợ nhỏ họp bàn
Chính phụ hăng hái quyết làm cho nhanhCông trình khi đã hoàn thành
Mọi người vui vẻ về nhanh thăm nhà.2002
NHẶT HẠT LÚA RƠISớm chiều lặn lội khắp nơi
Nhặt từng hạt lúa vãi rơi dọc đườngMẹ nhìn hạt lúa mẹ thương
Các con, các cháu biết nhường nào đâyNhớ xưa đói khát hằng ngày
Người già con trẻ mình gầy xanh xaoMẹ đói không sữa con gào
Nước mắt của mẹ nuốt vào trong timCuộc đời đau buốt trong tim
Lần mò khắp chốn chẳng tìm được ănMọi người vất vả khó khăn
Thế mà chẳng đủ miệng ăn cho mìnhNgày nay chịu khó chuyên cần
Ơn nhớ Đảng, Bác có cơm đầy nồiCác con các cháu đổi đời
Không đói, không khổ như thời cha ôngNhưng nhìn lúa vãi ngoài đồng
Trong lòng vẫn xót cái công người làmTại đâu hạt lúa bị oan
Mẹ già cố gắng nhặt mang nó về.2000
NGƯỜI THƯƠNG BINH GIÀBố ngồi đếm những hạt mưa
Đếm sương, đếm nắng, đếm trưa, đếm chiềuBố ngồi tính đếm rất nhiều
Hoa xuân đã đón bao nhiêu trong đờiBố đã cùng với bao người
Ra đi chiến đấu một thời tuổi xuânĐánh đuổi để quốc thực dân
Kháng chiến thắng lợi góp phần thành côngNay già bố chẳng ngồi không
Cùng con cùng cháu góp công xây đờiBố theo gương sáng Bác Hồ
Cuộc sống giản dị đơn xơ suốt đờiBữa cơm đậu giá, rau tươi
Mặc thì lành sạch, vẽ vời chi đâuChăm lo non lá xanh dâu
Thời gian rảnh dỗi dốc bầu làm thơChẳng đua bạc chiến quân cờ
Chẳng ao, chẳng ước, chẳng mơ hão huyềnKhông khoe không cậy lợi quyền
Thương binh mảnh đạn còn nguyên trong đầuTrở trời vết đạn còn đau
Chiến tranh thương tích còn sâu hơn nhiều.
CÂY CẦU MỚI BẮCQua sông em phải lụy đò
Đêm khuya trời tối gọi đò không sangGiờ đây đã có cầu sang
Đêm hôm gió bảo em sang dễ dàngBến sông hết cảnh đò ngang
Con thuyền xếp lại
Anh sang trông cầuThân gầy lưng thắt dây da
Bộ đồ lao động vẫn là màu xanhNgày đêm vất vả nhất anh
Thương anh em lại thấy yêu cây cầu.2002
MONG CON THI ĐỖNăm nay con lại đi thi
Mười ba năm chữ quản gì nắng mưaGạo mẹ thiếuMồ hôi thừa
Mong con thi đỗ cho vừa công chaHọc thi vất vả nhọc nhằn
Có công của mẹ, có tình của chaCó lòng ưu ái ông bà
Mong con thi đậu cả nhà cùng vuiCon thi lên tỉnh con ơi!
Còn cha với mẹ đeo gùi lên nươngTrỉa thêm ngô lúa, thêm nương
Nuôi con ăn học chẳng phiền hề chi.2002
THĂM VỊNH HẠ LONGNhững ngày em ở Hạ Long
Biển xanh núi đá má hồng của emLần đầu cảnh lạ chưa quen
Đêm nằm mẹ dặn nên xem những gìNhững lần bố mẹ cùng đi
Nơi nào cũng thích, cảnh gì cũng mêMải mê rồi lại bỏ quên
Mình là phận gái chả duyên biển trờiEm về em trả cho xong
Để anh khỏi trách, khỏi mong tháng ngày
Hạ Long cảnh vật nơi đâyTrập trùng biển núi, vịnh đầy cảnh quan
Vào sâu hang động huy hoàngThiên nhiên tạo cảnh trăm ngàn trời tiên
Những khi gió sóng bình yênVượt hòn Trống Mái đoàn thuyền đuổi dong
Ca nô tàu Thủy lượn vòngBiển tung sóng bạc má hồng soi gương
Bình minh nắng tỏa trong sươngCảnh này mới thật thiên đường thế gian
Hạ Long - di sản Việt NamMột vùng văn hóa, bảo tàng năm châu.
7/2003GIA ĐÌNH
Cành thấp lấp bóng cây caoTạo hóa sinh vật, vật nào chẳng sinh
Cha con máu thịt của mìnhLuật trời đã định, dưỡng sinh theo trời
Công cha nghĩa mẹ sinh ngườiNuôi con đến độ đến thời sinh ra
Cha con tình nghĩa đậm đàLàm con trung hiếu trọn ra nghĩa tình
Cha mẹ vất vả chuyên cầnNgày đêm lo nghĩ vì con sau này
Cho dù trăm đắng ngàn cayLàm cha, làm mẹ chẳng hay phàn nàn
Mong sao hai chữ con ngoanĐược thế như có ngàn vàng trong tay
Kiếp người từ trước đến nayLuân hồi sinh họa đổi thay sinh tồn
Mỗi thời một khác thiệt hơnGia đình đạo lý danh thơm để đời.
2002
LÒNG TIN
Thấm thoát đã tám mươi rồiRăng long tóc bạc tuổi đời già nua
Già rồi lại sướng hơn xưaƠn nhà Đảng, Bác sớm trưa tươi cười
Tháng tám cứ ngỡ tháng mườiÁo hoa quần mới con người trẻ ra
Đời đời con cháu đầy nhàTỏ lòng hiếu nghĩa trọng già tạ ơn
Tuổi già xanh tiếng càng thơmHiểu đời biết Đảng chẳng sờn lòng tin
Dẫu đời có lúc nổi chìmVẫn mong trăm tuổi để nhìn tương lai.
8/2004
NẮNG HẠNĐêm trăng sao sáng đầy trời
Đất dầy nắng nóng bốc hơi giữa ngàyTrời xanh chẳng một chút mây
Đất khô nắng hạn chết cây khô cànhLúa đồng đang trải màu xanh
Nắng khô nước hết màu xanh lá vàngĐầm ao chua nước của làng
Đã ít đã cạn nay càng bốc hơiGió lào rít thổi từng cơn
Đem theo hơi nóng nổi sờn ốc gaiBuổi trưa trời nắng ở ngoài
Rộp da rát mắt chẳng sai chút nàoTrời khô nắng nóng nôn nao
Nóng rồi lại khát làm sao bây giờChẳng lẽ ta cứ ngồi chờ
Tìm được sách ước mà mơ hão huyềnTự ta, ta phải làm liền
Tìm ra biện pháp giành quyền cứu ta.6/2001
MƯA LŨMấy ngày mưa gió dãi dầu
Ngoài sông sủi bọt đỏ ngầu nước toTrong dòng nước ngập tràn bờ
Trời mưa nước lớn mỗi giờ một lênPhía bắc chớp giật, sấm rền
Mọi người lo lắng càng thêm thẫn thờMột tin sấm sét bất ngờ
Đê quai đã vỡ quãng bờ trướt đâyĐê chính đất đã chở đầy
Mọi người tôn đắp cả ngày lẫn đêmVất vả suốt mấy ngày liền
Mưa đã tạnh, gió đã yên cả rồiHoa màu cây cối phục hồi
Người người chăm bón kịp thời lúa lên.8/2000
ANH TRẮC ĐỊAAnh trắc địaNhờ có anh chỉ đường, dẫn lốiNúi cao rừng rậm nơi anh tớiMáy che ô mới chỉ tới tuyển điTam giác một đường đo thắng khép điDù sông dù nước cũng đi tuyến này
Anh trắc địaQuần xanh anh vá gốiĐồng sâu anh cũng lộiĐường xa anh cũng tớiVai anh vác máyGiữa đồng anh bắc máy che ôMở đường tàu hỏa, dẫn ô tôĐào sông, dẫn nước đổ xô vào đồng
Anh trắc địaAnh khoác vải bạt áo mưaTrời nắng hay mưa cũng tớiTừ miền ngược tới miền xuôiDù sương ướt lốiDù suối cản đườngNhững nơi anh đếnNhà máy lại dựngCông trình lại xâyMặc cho núi đã rừng câyMắc cho đồng cao lúa héo, đầm lấy nước sâuChờ khi anh đếnĐồng sâu rút bớt, đồng cao nước đầyNúi đá, rừng cây xây nhà đổi mới
Anh trắc địaVai anh vác máyTay anh mực dính sơnĐường đi các ngãCòn in vết giày của anh.
1963QUÊ TÔI
Nhớ hồi năm chín, sáu mươiTrời cao anh nắng, vàng phơi khắp đồng
Cầu tre bắc nhịp qua sôngCây đa bóng mát họp đông nhiều người
Tuổi tôi vừa mới đôi mươiRa đi tháng sáu thấy người cấy đông
Qua đồng em đứng ghé trôngNón nghiêng che mặt má hồng đỏ hây
Nhìn em tôi thấy đắm sayNgười vừa xinh xắn đôi tay mịn màng
Quần thâm, áo gụ, vải taNón chóp lá chắn, khăn hoa đội đầu
Đứng nhìn ngây ngất lúc lâuNgập ngừng e thẹn, nón đầu bỏ ra
Mặt mày tươi tỉnh như hoaNụ cười chúm chím, bông hoa sắp xòe
Anh đi, em hẹn, em trôngĐồng làng em cấy, gặt bông anh về
Anh về thăm xóm thăm quêThăm đồng lúa chín, thăm quê nắng vàng
Anh đi vắng xóm, vắng làngAnh đi lúa chín, bông vàng đợi anh
Giữa đồng gió trải lúa xanhBóng người mặt nước in thành một đôi
Trong làng tiếng kẻng đổ hồiNắng trưa ỏi ả bầu trời trong xanh
Em đi anh nói rất nhanhAnh đi hợp tác mới thành chưa cao
Có người riêng kẻ chưa vàoTình hình như vậy hứa sao bây giờ
Biết rồi anh cố làm lơLiếc nhìn cái tuổi xuân tơ yêu đời
Nhìn rồi lại sẽ mỉm cườiAnh đi công nghiệp xây đời ấm no
Ở nhà hợp tác em loThi đua sản xuất vui cho được mùa
Còn anh cũng hứa thi đuaVượt sóng duyên hải giành mùa lập công
Anh đi anh vẫn ngóng trôngTăng gia sản xuất ruộng đồng có em
Những điều hứa hẹn chẳng quênĐẹp lòng lưu luyến tiến lên hàng đầu
Thời gian thấm thoát qua mauNgày về anh có ngỡ đâu cảnh này
Nông thôn hợp nhất dựng xâyLàm ăn tập thể cấy cày cùng nhau
Mới cách năm trước năm sauThôn tôi đã đổi khác nhau rất nhiều.
1963
NHÀ NÔNGĐìu hiu gió thổi vật vờ
Cây xanh chút cong đờ phơi mưaNgoài đồng vắng vẻ lưa thưa
Lửa hồng hơ áo ướt mưa ngoài trờiXuýt xoa lửa khói ấm người
Quyện vào bếp chặt chẳng rời được raNghề nông vất vả cả nhà
Mai ngày nắng ấm lại ra làm đồngCấy cày chăm bón vun trồng
Màu xanh đồng ruộng ấm lòng nhà nông.1/2003
HÁT RUÀ ơi cháu ngủ cho ngoan
Để cho bố mẹ đi làm kiếm ănBao giờ cháu lớn ngang tầm
Cây cao trụ nóc không cần bà ruBốn nhăm năm ấy mùa thu
Đầu năm cách mạng mùa thu ngập trờiÀ ơi cháu ngủ cho say
Để bố mẹ cháu đuổi tây, đánh thùNgày nay hạnh phúc bà ru
Bà ngồi trông chúa hát ru ngày ngày.9/2002
NGỰALòng ngay ruột thẳng là tôi
Cứng gân thẳng gối không ngồi được lâuXưa nay vẫn có kẻ hầu
Leo cây, bắc góng rửa tàu cho tôiChăm ăn, chăm uống đủ rồi
Còn lo đóng móng, yên ngồi trên lưng
Hàn thiếc đóng miệng sáng trưngDây cương kéo thẳng trên lưng người ngồi
Vào rừng lên núi xa xôiChở hàng khắp chốn, khắp nơi xa gần
Cùng người chiến sĩ luyện quânXông pha chiến trận góp phần lập công
Thắng lợi vui sướng trong lòngKhải hoàn tung vó cờ hồng bay theo
Biên cương lắm suối nhiều đèoĐường xa dốc đứng tôi treo vượt lên
Bạn cùng chiến sĩ ngồi yênBảo vệ rừng núi giữ yên biên thùy
Đường xa héo lánh băng băngKhông đèn, không máy, chỉ trăng sáng rồi
Đích nào ngựa cũng tới nơiGiặc nào ngựa cũng cùng người phá tan.
Nhâm Ngọ 2002
MÙA XUÂNNắng ấm có cả mưa rơi
Hoa đua sắc nở cây chồi lộc xanhLúa xuân bén rễ rất nhanh
Hoa màu cây cỏ đua tranh rập rờnTrong làng khói ấm mùi rơm
Bếp hồng sôi sục nồi cơm trắng ngầnĐàn gà rúc rích ngoài sân
Trong chuồng đôi lợn trăm cân báo trònĐầu xuân xum họp cháu con
Để bàn để tính việc còn chưa xongTrồng hoa, trông cháu là ông
Làm cỏ, chăm bón ruộng đồng các conLợn gà bà cháu trông nom
Học hành các cháu sớm hôm chuyên cầnĐầu xuân mọi việc đã phân
Người người cố gắng góp phần thành công
Ông bà con cháu lập côngCả nhà hợp sức đồng lòng thi đua
Già không kém, trẻ không thuaHọc hành sản xuất được mùa nở hoa.
Nhâm Ngọ 2002
MỘT ĐÊM Ở CƠ SỞ GIAO LIÊN TRONG LÒNG ĐỊCHNhom nhem bếp lửa sắp tàn
Nhà xanh một túp hai gian góc vườnTre xanh kéo lũy thành tường
Hắt hiu hai bóng già đương thẫn thờĐêm khuya hai cụ vẫn chờ
Sắn luộc một rổ nằm chơ giữa nhàBồn chồn đôi bóng vào ra
Thì thào ông lại hỏi bà mấy câuChuyện chi? Bọn nó đi đâu?
Giờ này đáng phải qua cầu mới anNhẩn nha bà bảo ông gàn
Công chuyện tụi nó ta bàn sau đâyMiễn chi chúng đến điểm này
Tôi, ông sắp xếp đưa ngay qua cầuĐừng để tụi nó chờ lâu
Bọn địch mà biết thì đầu cũng rơiChờ lâu tôi hỏi thế thôi
Sắn đâu bà bọc cho tôi sẵn sàngBọn này về, bọn kia sang
Lo sao cho đủ để mang ăn đườngMấy đứa ốm yếu bị thương
Dưới hầm cất giấu phải thường trông nomGậy tre cáng võng xem còn
Ở đâu bà liệu đem gom nó vàoMặc cho tình thế ra sao
Tụi nó vẫn phải ra vào thường xuyênBao giờ đất nước bình yên
Tuổi già ta mới được quyền nghỉ ngơi.
9/2003
CHƠI DIỀUGió thổi tiếng sáo vi vu
Căng dây cây sáo hát du con diềuMùa thu dịu nắng buổi chiều
Cả làng hớn hở thả diều gió bayLên cao gió quẩn diều quay
Tiếng sáo trầm bổng lắc lay cánh diềuNông nhàn gió mát chiều chiềuTrẻ già mở hội thi diều sáo kêuMênh mông sóng úa đều đều
Đêm khuya thanh vắng sáo diều du dươngGợi lên nỗi nhớ tình thương
Bà con làng xóm biết nhường nhịn nhauXa gần ở mãi đâu đâu
Gió diều tiếng sáo gọi nhau cùng về.2001
SẮC XUÂNNắng vàng lất phất mưa bay
Đu đưa cành lá, lộc cây giỡn đùaCỏ xanh mơn mởn chen đua
Hoa màu, rực rỡ hứng mưa giữa trờiDập dìu ong bướm du chơi
Cao xanh thỏ ngọc mỉm cười trong đêmTrời xuân chuyển đổi giao niên
Ầm vang trống hội khắp miền gần xaRợp trời cờ lọng hương hoa
Trước là âm đức sau là vui chơiHội hè lễ rước xong rồi
Lộc xuân đã nở người đời chăm lo.1/2003
NHỚ EM
Gió man mác hồn thu rơiPhía trong cửa sổ tôi ngồi ngắm thu
Bâng khuâng hồi hộp hồn ruMơ mơ mộng mộng, cảnh thu nhớ nàng
Nhớ buổi đầu gặp xuân sangCả hai e lệ khẽ khàng nhìn nhau
Ngát hoa huệ, thoảng hoa senNhớ người nhớ cảnh nhớ em suốt đời.
Nhâm Ngọ 2002
KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP MẶT TRẬNTừ ngày mặt trận ra đời
Toàn dân đoàn kết rợp trời cờ bayTriệu triệu khối óc bàn tay
Xua tan nghèo đói, thổi bay mây mùTháng Tám cách mạng mùa thu
Dưới màu cờ Đảng – Bác, thù đánh tanTrời cao hai chữ Việt Nam
Độc lập, dân chủ hoàn toàn tự doViệt Nam có cả Bác Hồ
Nhân dân hạnh phúc ấm no đời đờiNoi theo gương sáng của Người
Đồng tâm, tận lực xây đời vinh quangViệc công trên dưới luận bàn
Thực hành dân chủ lại càng văn minhHội dân nhất trí nhiệt tình
Quyết tâm xây dựng nước mình tiến lênĐã giàu thì phải giàu thêm
Đã mạnh ta phải manh lên rất nhiềuNhân dân phấn đấu sớm chiều
Nâng cao thành tích đạt nhiều hơn xưaGià chẳng kém, trẻ không thua
Toàn dân mở hội thi đua chào mừng.
ÔNG LÃO KIẾM CỦIRâu dài đầu tóc bạc phơ
Chân tay gân guốc xương trơ hai sườnThân gầy da dính vào xương
Thế mà sức lực khác thường hình dungNgày ngày dao búa bạn cùng
Bới tìm củi gốc khắp vùng gần xaTiều phu từ trẻ đến già
Còng lưng đào bổ, tay da sần sùiĐi làm áo ngắn quần đùi
Mặt mày nhem nhuốc đầy mùi nhựa câyMỗi ngày một gánh củi đầy
Tối về chén rượu trên tay vui cười.3/2003
KHÓC MẸMẹ mẹ ơi! Mẹ mẹ ơi!
Sao con gọi mãi mà mẹ chẳng thưaMùa đông giá rét trời mưa
Nhà mồ cỏ ướt nước mưa nhão bùnBên mẹ con vẫn còn run
Xung quanh bia mộ um tùm cỏ câyNhà mình mái ngói tường xây
Sao mẹ không ở mà ra đây nằmNơi đây hoang vắng cả năm
Bạn bè, con cháu tới thăm thất thườngXa mẹ chăm nhớ ngàn thương
Nhớ lúc thiếu đói mẹ nhường áo cơmKhi nhỏ con dỗi, con hờn
Mẹ yêu, mẹ nựng, mẹ thương con nhiềuThương mẹ vất vả sớm chiều
Cùng cha chịu đựng bao điều khó khănTrời đông chỗ ướt mẹ nằm
Nơi khô chăn ấm mẹ giành phần con.Mẹ chăm, mẹ uốn khi non
Dạy cho con thấy bao điều xung quangNgày nay con đã lớn khôn
Con đàn cháu đống đền ơn mẹ giàƠn này đền đáp chưa qua
Mẹ già đã vội đi xa mất rồiNgửa mặt con trách ông trời
Cớ sao con lại phải sống đời mồ côiNếu khi phải có luật trời
Thì con xin chịu, mẹ ơi đừng buồnGiờ đây con thắp nén hương
Thành tâm kính viếng nhớ thương mẹ già.8/2004