PHẦN 1 B - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunhau/vanmaiyeunhau01.pdf ·...

23
Tác gi: H. Thu Dung_ Song Mai VN MÃI YÊU NHAU PHN 1 Bui ti, Hoàng Trúc và Thi Lan tri tm manh khá rng trước nhà văn hoá thanh niên, Thi Lan mtúi sách ly hàng bày ra. Cô bo Hoàng Trúc: - Sao ta đói bng quá hà! Hoàng Trúc luôn tay xếp nhng lá cVit Nam gn gàng đủ cra trước mt, cô hơi ngng lên ngc nhiên: - Ginày chưa ăn gì à? - Hi chiu ta ăn hết na kí cóc chín nên. Hoàng Trúc nhìn Thi Lan: - Tri đất, ăn na kí cóc mà chưa no h. Mi ăn trái cây thay cơm sao? Thi Lan bi ri: - ti… ngon quá nên mình ăn mt hơi, lúc y cm thy no bây gi... có cmt đội quân cvũ trong y. Ta khó chu thit đó. Dng tay, Hoàng Trúc ngó bn trân trân: - Này đừng có kiếm cbta ngi đây mt mình, ''các anh" đến hi thăm ta bế không ni đâu. Thi Lan nháy mt tinh nghch: - Đừng lo ta li chbà Hai bán xôi kia kìa. Tin đâu mà ăn nhiu. - Chkhông phi vào quán sang ăn cơm sườn à? - Không có đâu. - Bày ra cho xong ri đi bn . Nhìn gương mt phng phu ca Thi Lan, Hoàng Trúc mun phì cười, con nhxinh xn đáo để. Nhng chàng trai đi qua đều ngoái li nhìn hai cô bé bán hàng lđường. Tht ra thì Thi Lan mun kiến tin thêm trang tri chi phí hc. Đây là cách gii quyết hiu qu, tuy hơi cc. Thi Lan buôn bán rt đắt, Hoàng Trúc theo giúp cô, ít khi cô đám ngi bán mt mình. Thi Lan phi tay đứng lên: - Xong ta đi à! - Ê khoan đã. - Chuyn gì na “cô Hai”? Thi Lan nhìn chiếc dép làu bàu hi: www.vuilen.com 1

Transcript of PHẦN 1 B - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunhau/vanmaiyeunhau01.pdf ·...

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

PHẦN 1

Buổi tối, Hoàng Trúc và Thi Lan trải tấm manh khá rộng ở trước nhà văn

hoá thanh niên, Thi Lan mở túi sách lấy hàng bày ra. Cô bảo Hoàng Trúc: - Sao ta đói bụng quá hà! Hoàng Trúc luôn tay xếp những lá cờ Việt Nam gọn gàng đủ cỡ ra trước

mặt, cô hơi ngẩng lên ngạc nhiên: - Giờ này chưa ăn gì à? - Hồi chiều ta ăn hết nửa kí cóc chín nên. Hoàng Trúc nhìn Thi Lan:

- Trời đất, ăn nửa kí cóc mà chưa no hả. Mi ăn trái cây thay cơm sao?

Thi Lan bối rối:

- Ừ tại… ngon quá nên mình ăn một hơi, lúc ấy cảm thấy no bây giờ... có cả một đội quân cổ vũ ở trong ấy. Ta khó chịu thiệt đó.

Dừng tay, Hoàng Trúc ngó bạn trân trân:

- Này đừng có kiếm cớ bỏ ta ngồi đây một mình, ''các anh" đến hỏi thăm ta bế không nổi đâu.

Thi Lan nháy mắt tinh nghịch:

- Đừng lo ta lại chỗ bà Hai bán xôi kia kìa. Tiền ở đâu mà ăn nhiều.

- Chớ không phải vào quán sang ăn cơm sườn à?

- Không có đâu.

- Bày ra cho xong rồi đi bạn ạ.

Nhìn gương mặt phụng phịu của Thi Lan, Hoàng Trúc muốn phì cười, con nhỏ xinh xắn đáo để. Những chàng trai đi qua đều ngoái lại nhìn hai cô bé bán hàng ở lề đường.

Thật ra thì Thi Lan muốn kiến tiền thêm trang trải chi phí học. Đây là cách giải quyết hiệu quả, tuy hơi cực. Thi Lan buôn bán rất đắt, Hoàng Trúc theo giúp cô, ít khi cô đám ngồi bán một mình.

Thi Lan phủi tay đứng lên:

- Xong ta đi à! - Ê khoan đã. - Chuyện gì nữa “cô Hai”? Thi Lan nhìn chiếc dép làu bàu hỏi:

www.vuilen.com 1

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Mi làm ơn cuốn gọn tấm mành lại để thế à ta ớn quá hà. ''Các anh'' bắt về trạm thì phiền lắm, vừa mất vốn, xót của, lại quê nữa.

Thi Lan trợn mắt: - Hôm nay mi ăn cái gì mà nói năng lung tung, xúi quẩy vậy. Không thấy

người ta bày ra giăng giăng kia sao? Nhát như thỏ thì buôn bán nỗi gì... Chiếc dép đâu rồi kìa. Thôi, cho ta mượn đôi dép của mi đi.

- Dép ở dưới tấm manh ấy. Khoan đã… - Gì nữa. Chắc ta đói ngất ngư quá: Tiếng nhạc điện thoại trong tín quần Jean của Hoàng Trúc vang lên làm mặt

Thi Lan ỉu xìu. Cô ngồi xuống cạnh bạn. Hoàng Trúc mở máy lắng nghe:

- Con hả Hoàng Trúc? Con đang ở đâu vậy?

Mau về giữ nhà cho mẹ công việc đột xuất không được chậm trễ đó.

Thi Lan thấy đôi mày Hoàng Trúc nhíu lại. Cô bé gật đầu:

- Dạ, con nghe rồi mẹ ạ.

- Mười phút nữa mẹ gấp lắm đấy.

- Trời đất, chuyện gì mà gấp dữ vậy?

Thi Lan nói một mình. Hoàng Trúc chờ mẹ nói hết câu, cô tắt máy rồi nhìn Thi Lan cười:

- Đành chịu thôi, giờ thì bán một mình nha cưng. Tớ bận giữ nhà, nếu không ở đây với mi vui lắm.

Giọng Thi Lan ỉu xìu.

- Ta biết mi là con nhà giàu cần gì đi kiếm từng đồng bạc như ta. Hổng biết sao ta lại làm bạn với mi nhì?

Hoàng Trúc cười cười:

- Lại giận à? Tại mẹ gọi chứ ta có bỏ bạn đâu. Nếu mẹ về sớm, ta sẽ đến với mi ngay.

- Hừ! Bán vài tiếng rồi ta về không cần đâu.

Để ta đi mua cơm cho mi nha...vừa bán vừa ăn.

- Vô duyên! Muốn người ta cười ta à? Đành chịu thôi. Ta về đây, trễ bà ấy cằn nhằn không chịu được. Thi Lan đành ngồi bán một mình. Hoàng Trúc là con nhà giàu, chơi thân với

Thi Lan. Hai người cùng học Đại học Báo chí, cùng có sở thích viết văn, làm thơ và đi du lịch "bụi" rẻ tiền.

www.vuilen.com 2

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Hoàng Trúc thích bạn nên theo giúp và cô cũng muốn thử cảm giác ngồi lề đường buôn bán vào ban đêm như thế nào để giúp cho việc học làm nghề của mình sau này có hiệu quả hơn.

Hoàng Trúc còn ngoảnh lại nhìn hai chú bé bán gấu bông ngồi cạnh Thi Lan vừa mới đến đang rao om sòm:

Doremon đây, gấu bông, vịt trời, thỏ ngọc đây. Giá siêu rẻ, ba ngàn, năm ngàn. Mua ba tặng một đây. Anh, chị ơi mua tặng baby đi. Tặng người yêu đi.Doremon đây…

- Ủa, chị người mẫu về sớm vậy, còn chị siêu mẫu ở lại bán một mình hả? Hoàng Trúc mỉm cười, rồ ga chạy vút ra đường. Thi Lan chỉ ngồi im lặng

thỉnh thoảng sắp xếp lại các mặt hàng, những chiếc mũ đội đầu ngộ nghĩnh và những lá cờ Việt Nam được xếp thành hàng lớn nhỏ, mặt hàng chuẩn bị cho trận đấu mở màn world cup được khách yêu thể thao ưa chuộng. Hôm nay nhà văn hoá thanh niên rất đông khách.

Bên cạnh cô, những người khách đặc biệt các chú bé mời khách rôm rả, xôm tụ như anh em Tí, Tồ bán thú nhồi bông, chị Hoa bán đồ chơi trẻ con, chú Hoàng bán chong chóng và kẹo kéo.

- Không hiểu sao Thi Lan lại buồn không thể tả nổi vì bán ế? Mọi người vào bên trong nhà văn hoá gần hết, các tấm nhựa, nilon trải bên cạnh cuốn lại, người bán hết hàng và dọn về sớm.

Còn lại một mình, cô cảm thấy hết sức buồn tẻ ở đây tuy nhiên Thi Lan vẫn còn cố nán lại chút nữa.

Chợt có tiếng bước chân người phía sau lưng, tưởng công an trật tự đường phố đến, Thi Lan hốt hoảng đứng vụt lên túm bốn góc tấm nilon lại.

- Cô ơi, cho tôi hỏi thăm. Thi Lan trấn tỉnh, buông tấm manh xuống thở hắt ra như trút được gánh

nặng. Tay cô quạt phẩy vừa trấn an mình, vừa nhìn chàng trai lạ hoắc tóc húi cua, mang chiếc vali sờn cũ và một chồng sách khá nặng trên tay. Anh ta khẽ cười cười, rụt rè hỏi thăm đường. Thi Lan cộc lốc:

- Hỏi gì? - Có phải đường này về ký túc xá không? - Ký túc xá nào? Anh hỏi như vậy ai mà biết. - Ờ ừ tại tôi ở xa lần đầu tiên lên Sài Gòn nên không biết đường xá. Để tôi

đưa địa chỉ cho cô xem. - Anh ở đâu vậy? Cà Mau... lên đây học. - Tên ký túc xá mà anh cũng không nhớ à?

www.vuilen.com 3

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Tôi ... Chàng trai lúng túng moi cái địa chỉ trong túi áo ra. Thi Lan chưa kịp chỉ

đường cho chàng trai lạ thì có tiếng huých vang lên và tiếng xe mô tô thắng kít lại gần đó. Thi Lan hốt hoảng túm lấy bốn góc tấm ni lon nhưng cô kéo đi không nổi. Quýnh quá cô nhờ anh chàng đang ngẩn ra:

- Cô giữ cái địa chỉ của tôi kẻo mất. - Anh làm ơn phụ tôi một tay. Công an kìa! - Mau lên! - Ờ...ờ… Anh con trai nhanh nhẹn phụ cô túm túi ni lon hàng hoá lỉnh nhanh vào con

hẻm gần đó: Đến chỗ khuất an toàn, cô buông xuống thở hổn hển. Chàng trai chỉ mỉm

cười hiền: - Anh cười gì? - Cô sợ lắm hả? Thi Lan vẫn chưa hết hoảng, cô cười bảo: - Không sợ nhưng lo vì bán chiếm dụng lòng lề đường sẽ bị tịch thu hàng

hoá. Mà làng hoá vốn liếng của tôi anh thấy đó, đây là tài sản của tôi đấy. Sao mà không lo cho được?

Thi Lan gom hàng hoá lại cho gọn gàng cô ghi rõ địa chỉ cho anh và trao cho anh mảnh giấy lại:

- Anh nhớ đến con đường này và nói rõ ký túc xá anh ở người ta sẽ đưa anh đến nơi. Gần đây thôi.

- Cám ơn cô. Nói xong chàng trai đưa mảnh giấy lên xem và gấp cẩn thận cho vào túi. - Tôi cũng cảm ơn anh nha! Chàng trai tự giới thiệu: - Tôi là Hải Thiện, tân sinh viên ngành báo chí. Mong sẽ sớm có ngày gặp

lại. Thi Lan chỉ cười: - Vậy à! Đi được vài bước chợt Hải Thiện quay lại hỏi: - Sao cô chưa về? Cô tên gì, tôi quên chứ? Thi Lan đứng lên định xách đồ ra đường định hỏi trở lại chỗ bán: - Tôi là Thi Lan, anh về trước đi, tôi định nán chút nữa.

www.vuilen.com 4

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Nhìn đồng hồ Hải Thiện chợt lo lắng cho cô trẻ đẹp, nơi vắng vẻ thế này: - Hơn chín giờ đêm rồi. Mọi người đang say sưa xem bóng đá, đường vắng

vẻ qúa. Thi Lan bước về chỗ cũ. Mưa bắt đầu rơi nhè nhẹ lất phất dưới ánh đèn

đường: - Lát nữa tôi về, anh đi trước đi. Thiện ngập ngừng: Cô đưa tôi xách cho. Cô ở đâu để tôi giúp cô về nhà luôn, mưa rồi, buôn bán

gì nữa. Thi Lan nhìn khuôn mặt hiền hậu của chàn trai nhà quê, cô cười ngất thầm

nghĩ mới hỏi đường người ta với vẻ mặt lơ ngơ mà đòi đưa người ta về. - Cô không tin tôi sao?

- Đâu có.

Thi Lan giấu nụ cười sau câu đáp. Tôi sợ làm phiền anh thôi.

- Không sao cả.

Nói thế, nhưng cả hai cùng về vì cô cũg ở ký túc xá. Hải Thiện giúp cô thu gọn lại càng hóa rồi mang xách lỉnh kỉnh cùng đi bộ dưới cơn mưa bụi. Thi Lan cảm thấy vui vui vì có người mang giúp cô đồ đạc. Không hiểu sao là đầu gặp chàng sinh viên này, Thi Lan nói chuyện rất hơp. Cô nghĩ ngợi và mỉm cười một mình trong đêm vắng, bỏ mặc cho Hải Thiện phía sau như một cu li khuân vác. Trông thật tức cười và đáng yêu biết mấy.

Cái tin Thi Lan đạt giải nhất kịch bản phim "gởi trọn tình yêu'' làm cho cả ký túc nữ nhao nhao hẳn lên. Ai cũng đòi cô khao một chầu.

- Mọi người vừa ăn chè vừa trêu cô rộm rá:

Công nhận Thi Lan vừa có sắc vừa có tài lại vừa ga lăng nữa. Một tài năng hiếm có.

Nghe Hoàng Trúc dài giọng khen Thi Lan nghiêng đầu cười:

- Mi giỏi tài tán dương người khác. Hai ngày rước không giận mi là may cho mi lắm đó.

- Giận ta hả? Mi dẹp vụ buôn bán vỉa hè đi, nên tập trung viết, không chừng sau này nổi tiếng đấy:

Tuyết Ngân, Tú Yên, Anh Thúy cùng tán thành ý kiến của Hoàng Trúc. Tú Yên xen vào:

www.vuilen.com 5

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Buôn bán ban đêm ngoài đường nguy hiểm lắm. Vừa sợ công an, vừa ngán mấy tên râu xanh vì Thi Lan rất xinh.

Thi Lan đang đưa miếng che vào miệng suýt đổ vì phì cười: - Cám ơn bọn mi lo cho ta. Nhưng hình như các người mnh hơi bị nhiều.

Người ta bảo "nói ngọt lọt đến xương'' ta sợ lời ngọt ngào của bọn mi quá. Hoàng Trúc đặt đĩa chôm chôm trước mặt các bạn đùa đùa: - Ngọt ngào để được ăn dài dài thế nào ngốc sao không biết mình nhỉ? Thi Lan lắc đầu cưừi: - Đây là chầu khao ta ''trúng mánh nịnh đầm còn lâu mới có ăn ta dư biết

mình xạo như thế nào rồi mà.

- Ôi bây giờ thì ''nổ'' hơn bắp rang rồi các bạn ơi, Thi Lan khiêm tốn chút đi! Nhưng mà tạm tha cho mi đó vì mi vốn đẹp sẵn hơn chúng ta đấy.

Tú Yên nghênh mặt lên ngó bạn rồi kéo tay Hoàng Trúc nói nhỏ. Cả hai cười ngả nghiêng làm cho các bạn khác tròn mắt nhìn:

- Ê vô duyên ghê. Tự nhiên cười lãng xẹt.

Tú Yên bị Tuyết Ngân nạt liền im lặng cố nín cười. Thi Lan bẹo vào má Hoàng Trúc:

- Mi nói xấu gì tà hả? Khai mau.

- Ái da, mi buông ra, má ta để cho chàng nựng, mi thô bạo quá vậy.

Thi Lan trừng mắt:

- Nói nhanh kẻo ta ngắt chết bây giờ.

- Ừ...ừ. để ta nói...Tú Yên bảo mi giống người mẫu Tăng Thạnh Hà ở đôi mắt, cái miệng giống người mẫu quảng cáo dầu gội Sunsil, còn tướng thì giống diễn viên Hàn quốc Choi..

- Mọi người cười ầm lên, còn Thi Lan thì đỏ mặt vờ giận dỗi:

Bọn mi bảo ta là người tổng hợp hay "xà bần" vậy, thiệt tình khao các người hơi bị uổng đấy.

Phương Uyên sà xuống cạnh Thi Lan:

- Các bạn nói thật đấy. Mi viết kịch bản hay, lại xinh đẹp nếu lọt vào mắt đạo diễn hổng chừng được đóng phim với diễn viên điện ảnh Nguyễn Hưng đấy.

Thi Lan tròn mắt nhìn cô bạn và cười ngất: - Các bạn vẽ nhiều chuyện không tưởng vậy.

www.vuilen.com 6

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Nguyễn Hưng là ngôi sao còn ta hả, một cô bé viết văn nghèo. Ta hổng đám mơ đâu.

- Ai cấm mi mơ chứ. Mơ sẽ khiến con người ta sống vui vẻ hơn. Thi Lan lắc đầu: - Nhưng nếu ta quá mơ mộng viễn vông chỉ đau khổ thêm thôi. Bây giờ ta

đang vui vì được một món tiền kha khá khỏi phải lụy đến nhỏ Trúc ta chẳng muốn gì hơn.

Hoàng Trúc ném cái vỏ chôm chôm vào tay Thi Lan: - Nhớ nha, mi bảo không cần ta trước nha! Tú Yên can ngăn: Thôi mà, Hoàng Trúc bạn là khách mời đặc biệt của Thi Lan đấy. Chúng ta

đều là khách qúi của Thi Lan hôm nay. Hãy vui chơi đi. Thi Lan khen Tú Yên: - Nói như Tú Yên dễ nghe ghê. Hoàng Trúc ngâm thơ, Tuyết Ngân hát bài

Vầng trăng khóc nhé! Trời đất đang vui mi không chọn bài nào lại chọn bài Vầng trăng khóc buồn

thấy mồ. - Tại mình thích hát bài ấy, mình nhớ kịch bản phim ''gởi trọn tình yêu'' viết

về một cô gái yêu chàng ca sĩ bị nhiễm HIV và cô ấy chung thủy sắt son chăm sóc anh đến hết cuộc đời.

- Chà mi lí tưởng hóa một tình yêu đẹp. Liệu trong cuộc sống có tình yêu như thế không ?

Thi Lan mơ màng: Mình hi vọng sẽ có và thực tế sẽ có... - Ôi! Hơi đâu mà nghe văn sĩ tưởng tượng. Các cậu ăn chè đi rồi nghe Hoàng Trúc ngâm thơ, các bạn khác hát. Ai cũng

bị bệnh nghề nghiệp, chưa chi cứ phỏng vấn Thi Lan hoài. Thi Lan cười: - Các bạn uống nước ngọt và ăn trái cây đi, mình chiêu đãi đấy. l - Dĩ nhiên, đến đây không hát không biết ngâm thơ thì làm gì hả Thi Lan.

Nghe Anh Thúy hỏi, Phương nên nháy mắt: - Thì cứ tự nhiên ăn, uống gì đó. Có vậy cũng hỏi. - Không được mình hát các bạn múa minh họa nhé. Ai đời người ta hát các

bạn ăn uống no say, khôn nhỉ. Cả bọn cười ầm lên hưởng ứng. Trong lúc mọi người đang vui chơi vui vẻ

thì có tiếng gõ cửa. Tú Yên nhanh nhẩu:

www.vuilen.com 7

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Ai vậy Thi Lan khách mời hả? Thi Lan lắc đầu: - Làm gì có, mình đâu có mời ai ngoài các bạn. Mở cửa chứ: - Ừ! Để ta. Thi Lan bước ra gỡ chết cửa phòng. Một chàng trai xuất hiện làm mọi người

đều ngỡ ngàng kêu lên: - Ca sĩ, diễn viên điện ảnh, ngôi sao Nguyễn Hưng. Sao anh ta lại đến đây

nhỉ? Các cô gái im bặt, Nguyễn Hưng đưa mắt nhìn mọi người. Anh tươi cười

bảo: - Xin lỗi tôi có làm các cô mất vui không? Tôi muốn gặp Thi Lan. Mọi cặp mắt đố dồn về Nguyễn Hưng rồi Thi Lan. Hoàng Trúc tinh nghịch

hỏi: - Anh tìm Thi Lan có chuyện gì không? Nguyễn Hưng tươi cười: - Tôi đến chúc mừng cô ấy. Dĩ nhiên là các cô đều có quà. Tôi đã hẹn Thi

Lan trước rồi mà. Cô ấy đâu rồi các bạn. - Ồ! Hay quá. Thi Lan, anh Nguyễn Hưng tìm cậu kìa. Nghe rồi mà. - Thi Lan nén xúc động. Lúc trưa cô nghe Hoàng Trúc nói có người hẹn tối

đến không nói là ai, cô cứ nghĩ là đạo diễn hay ông biên tập chúc mừng cô. Nào ngờ là một diễn viên điện ảnh nổi tiếng đến tìm. Đúng là nằm mơ giữa ban ngày, Thi Lan mừng quá cứ ngây ra:

Nguyễn Hưng quay lại cười tươi. Nụ cười thật đẹp làm xôn xao trái tim người đối diện:

- Thì ra là em. Thi Lan một văn sĩ còn trẻ lại rất xinh đẹp. Anh xin chúc mừng thành công của em về kịch bản phim mà em vừa viết đạt giải nhất. Đây là quà của anh dành cho nữ văn sĩ.

- Ai cũng sững sờ, Thi Lan tròn mắt ra nhìn con thú nhồi bông to tướng và thỏi sô-cô-la hình trái tim rất lớn. Các cô chăm chú trầm trồ:

- Ồ! Thi Lan mi thật hạnh phúc:

www.vuilen.com 8

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Thi Lan mỉm cười. Cô không ngờ cái thành quả mình đạt được lại hạnh phúc đến như thế.

Cô thắc mắc: - Nhưng sao anh Nguyễn Hưng lại tặng em những thứ này. Em nghĩ… Nguyễn Hưng ngắm nghía khuôn mặt tràn trề niềm vui của cô sinh viên trẻ

đẹp mỉm cười: - Không tặng cho em thì tặng cho ai nhỉ? Vì sắp tới anh sẽ vào vai chàng ca sĩ bị nhiễm HIV trong kịch bản của em

đấy. Anh rất cảm ơn em vì em cho anh một vai diễn rất ấn tượng và hợp với anh nữa.

Mọi người hiểu ra đều sung sướng mừng cho Thi Lan. Cô đỏ mặt nhận quà: - Cảm ơn anh Nguyễn Hưng nha. Tú Yên nhanh miệng mời giúp Thi Lan: - Mời anh dùng chê với bọn em. Đây là tiệc Thi Lan khao đấy. Nguyễn Hưng lúc nào cũng lịch sự. Nụ cười luôn nở trên đôi môi lịch lãm

rất phong thái hào hoa của anh: - Vậy hả? Các cô dùng xong chưa? Dạ sắp xong rồi: Thi Lan tệ thật, không cho bọn em biết anh đến nên đón

tiếp sơ sài, anh miễn thứ. Lắc đầu, Nguyễn Hưng nhìn Thi Lan. Hình như anh chú ý đến cô ngay phút đầu gặp gỡ. Còn Thi Lan cứ ngẩn ngơ như kẻ mất hồn. Cô không ngờ có buổi gặp mặt lạ lùng này:

Thi Lan đâu có biết tôi đến. Thật ra tôi muốn danh sự bất ngờ cho cô ấy và các bạn mà:

- Ôi, anh Nguyễn Hưng thật tuyệt vời. Anh cho bọn em xin chữ ký nha. Hoàng Trúc lườm nhỏ Tú Yên: - Mi nhiều chuyện quá. Anh Nguyễn Hưng còn gặp lại chúng ta mà, có gì mà

vội phải không anh Hưng? Nguyễn Hưng gật đầu, anh xem đồng hồ rồi tuyên bố. - Đây là màn một phải không Thi Lan? Giật mình, Thi Lan ngơ ngác: - Ờ, anh vừa nói gì em không hiểu? Nheo mắt tình tứ nhìn cô, Nguyễn Hưng bảo: Ý anh là cảnh một là em tổ chức ăn mừng tại nhà. Còn màn hai cảnh hai sẽ

diễn ra tại một nhà hàng sang trọng ngay trước cổng trường của các cô đấy.

www.vuilen.com 9

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Nhưng... em chưa lãnh giải thưởng Nguyễn Hưng khoát tay: - Đừng lo chầu này anh chiêu đãi. - Một mình Thi Lan hả anh Hưng? - Không, tất cả các bạn của Thi Lan. - Hả? Anh không nói đùa chứ? Nguyễn Hưng lắc đầu, vẻ mặt nghiêm tức. Hoàng Trúc thích thú cười to nhất:

- Chao ôi, làm bạn với văn sĩ thích nhỉ?

- Các cô cùng đi với Thi Lan nhé.

- Dạ, đi ngay bây giờ hả anh?

- Đúng vậy.

Thi Lan lo lắng:

- Nhưng bọn em chưa chuẩn bị.

Tuyết Ngân vỗ nhẹ vào tay cô:

- Nhận lời cho bọn này nhờ với.

Thi Lan trừng mắt nhìn các bạn:

- Nè đừng có làm xấu hổ mình nha. Các bạn muốn đi lắm hả?

Cả bọn đồng thanh:

- Rất muốn.

- Nhưng mình chưa chuẩn bị tinh thần gì cả.

Ăn uống mà tinh thần gì hổng biết bạn thật khó chịu.

Nguyễn Hưng cười mỉm:

- Các cô vui quá Thi Lan đừng làm các bạn buồn. Anh muốn chúng ta gặp nhau thật tự nhiên thế này, rất vui phải không các bạn?

Liếc xéo Thi Lan, Hoàng Trúc lẩm bẩm: Hay là mi muốn đi riêng với anh Nguyễn Hưng, tụi này sẽ ở nhà uống nước

ngọt, ăn chè không chịu chưa. - Quỷ nè, nói bậy không hà. Mình đâu có ý đó. Thôi tùy cácbạn. - Như vậy có được không? Nguyên Hưng kín đáo quan sát Thi Lan, một cô gái có vẻ nữ tính nhưng rất

đáng yêu.

www.vuilen.com 10

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Mọi người đi ăn mừng tại nhà hàng Minh Anh theo lời mời của Nguyễn Hưng. Đây là nhà hàng sang trọng, Thi Lan chưa dám đặt chân vào đây lần nào dù nó đối diện với cổng trường.

Bưa tiệc thật vui vẻ, Nguyễn Hưng dường như có chưẩn bị trước tất cá. Các bạn Thi Lan cắm cúi ăn và đùa nhau không ngớt. Nguyễn Hưng hỏi các cô:

- Các bạn muốn uống gì? HoàngTrúc tỏ ra biết nhiều hơn cả nên bảo: - Anh gọi gì thì bọn em uống thứ ấy. Không đòi hỏi gì cả. Marteen hay

Napoleong gì cũng được. Nheo nheo đôi mắt, Nguyễn Hưng cười khà: - Thi Lan uơng rượn mạnh được chứ? Thi Lan không biết Hoàng Trúc nói đùa. Cô lại nhướng mày ra hiệu cho

mình Thi Lan vờ gật đầu cho vui: - Tùy anh. Các bạn vỗ tay hưởng ứng. Không ngờ Nguyễn Hưng gọi ngay một chai

rượu đắt tiền: - Hôm nay tôi sẵn sàng chiếu ý các cô. Anh rót cho Thi Lan một ly rượu

mạnh: - Mời em khai vị, hôm nay ạnh xin chúc mừng sự thành eông của em Thi

Lan uống hết nhé. Khó từ chối, Thi Lan nốc hết ly rượu khiến các bạn nhìn cô khâm phục. Họ

không ngờ cô lại uống nhanh thế. Cảm ơn anh đã manglại cho Thi Lan niềm vui hôm nay. - Không phải anh, chính công lao của em đấy chứ. Em đáng được thưởng

lắm một cô gái tài hoa mà. Các bạn uống nha. Hoàng Trúc nhấp một tí đã nhăn mặt. Mỗi người chịu nhấp qua Nguyễn

Hưng uống gần hết phần cònlại, Thi Lan cảm thấy đầu óc nóng bừng cả lên, cảm giác chếnh choáng, mắt như hoa lên, mặt mày đỏ rực. Cô ngồi nín thinh chịu đựng, càng lúc càng tê dại đi, hình như cô có cảm giác lâng lâng nhẹ tênh, Hoàng Trúc lo lắng:

- Sao mi im lìm vậy Thi Lan? Thi Lan nhướng lên: Hoàng Trúc đưa mình về đi, mình sắp say rồi đó. Cả bọn cười ầm lên. Cô

gục xuống bàn. Tuyết Ngân lo lắng: - Anh Nguyễn Hưng rượu gì mà mới uống Thi Lan lại bị như vậy?

www.vuilen.com 11

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Nguyễn Hửng đứng lên lay gọi Thi Lan: - Thi Lan em có sao không? Thi Lan nói lảm nhảm: - Không sao cả... mình vui lắm các bạn ăn uống đi. Hoàng Trúc đâu đưa

mình về. Anh Nguyễn Hưng cảm ơn anh nha. - Ối trời, ai biểu ham uống, tửu lượng không có bày đặt. Hoàng Trúc làu bàu đỡ Thi Lan nhưng không được. Cô phủi bạn ra: - Mình về nhà nha. - Không mình muốn nhảy một bản. Thi Lan mạnh mẽ đứng lên. Nguyễn Hưng mỉm cười nắm lấy bàn tay cô

trước bao cặp mắt ngạc nhiên của các bạn. Anh mời các cô: - Chúng ta nhảy một bài đi các bạn. Các cô đứng dậy khiêu vũ. Lần đầu tiên bị Nguyễn Hưng ép uống ly rượu

mạnh, Thi Lan say chếnh choáng. Cô như tựa hắn vào người Nguyen Hưng mặc cho anh dìu cô trong điệu valso tình tứ. Mọi người đền ầm lên là Nguyễn Hưng đã yêu nữ văn sĩ Thi Lan mất rồi. Tú Yên nói với Tuyết Ngân:

Hình như Nguyên Hưng để ý đến Thi Lan lâu rồi. Bạn xem kìa họ thật xứng đôi.

Anh Thúy gật gù bảo: - Ôi, Thi Lan thật diễm phúc vô cùng. Hoàng Trúc ngồi thở dốc: Mong sao họ được mãi mãi như thế này. Đúng là đôi trai tài gái sắc vẹn toàn gặp nhau là số một trên đời rồi. Chúng ta

chúc cho Thi Lan được hạnh phúc nha các bạn. - Các cô lại vui vẻ tiếp tục bữa tiệc. Trên sàn nhảy Nguyễn Hưng vẫn tình tứ

ôm Thi Lan trong tay. Cô dường như đã mềm đi vì mem rượu và ấm áp trong đôi tay anh, Thi Lan như say cả hai thứ. Cô tựa hẳn vào người anh nghe lòng phơi phới lạ lùng.

Buổi sáng, Thi Lan chạy vôi lên giảng đường. Cô tranh thủ ngày nay nghe

giảng cả hai buổi để xin phép nghỉ vài tuần để theo đoàn làm phim vừa khởi quay.

www.vuilen.com 12

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Vừa qua cầu thang cô va phải anh chàng chạy xuống rơi cả tập vờ. Anh vội nhặt lên và luýnh quýnh:

- Xin lỗi cô nha! Thi Lan sững người: - Ủa, anh Hải Thiện ... anh chạy đi đâu như bão táp vậy? - Cô là à Thi Lan, cô học ở đây sao? Thi Lan gật đầu. Hải Thiện ngẩn người ra. Mới có nửa tháng không gặp nhau

Thi Lan trở nên xinh đẹp lạ lùng. - Anh làm gì nhìn tôi dữ vậy. Hải Thiện giật mình quẹt ngang mũi cừời: - Tại tổi thấycô khác không giống hôm ngồi bán ở ngoài vỉa hè à, tơi có đến

tìm cô nhưng không gặp cô bán chỗ khác à? Lắc đầu Thi Lan đáp vội: - Tôi nghỉ bán rồi xin lỗi anh tôi phải vào học đây. Nói xong, Thi Lan quày qua bỏ đi lên lầu. Hải Thiện đành đứng nhìn theo rồi anh chợt nhớ ra nhiệm vụ của mình nên

chạy vối đi ngay. Lát sau anh quay trở lên giảng đường mang theo xấp giấy tờ cho thầy chủ

nhiệm đang giảng trên lớp. Anh đến cuối lớp ngồi. Không ngờ nhìn thấy Thi Lan đang chăm chú lắng nghe. Đây là buổi học tập trung nên nhiều sinh viên ở các lớp đến dự.

Trừ khi thấy Thi Lan tự nhiên Hải Thiện vui vui anh ngồi yên ngẳm cô bạn gái mới quen bất ngờ ấy Không ngờ Thi Lan lại giỏi giang như thế vừa làm vừa học. Còn anh chĩ biết xin tiền gia đình. Anh phải học tập cô ấy mởi được. Nhưng ở đất Sài Gòn này anh biết phải làm gì?

Hải Thiện mong đến giờ giải lao biết mấy. Anh lại phải tìm Thi Lan trong hàng trăm bạn khác đang nói chuyện ồn ào.

mình như Thi Lan đang trò chuyện với bạn của cô ảý. Họ đùa tếu nhau rất vui, Hải Thiện đành đứng ỡ xa mà nhìn.

Cơ hội gặp Thi Lan lại vụt mất, Hải Thiện tiếc ngơ ngẩn. Anh không hiểu sao mình lại để ý đến cô gái này nữa? Trong anh một thứ tình cảm vu vơ nào đó chợt bùng lên. Hải Thiện chợt nhớ đến cô thôn nữ Hồng Thắm dáng người cục mịch, thô thiển ở quê mùa ngán ngẩm.

Hồng Thắm làm nghề thợ may, nữ công gia chánh rất giỏi giang hay may áo cho bà nội anh. Vì thế bà quí cô ta và cứ ướm lời bao giờ học xong đại học về

www.vuilen.com 13

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

quê bà sẽ cưới Thắm cho anh. Hải Thiện không bằng lòng nhưng anh chẳng nói ra.

Không ngờ anh lại gặp Thi Lan. Anh và cô có duyên chăng? Hải Thiện mường tượng như vậy nhưng anh chẳng có dịp mở lời.

Bị đập vào vai đau điếng, anh giật mình quay lại, Xuân Huy đang nhìn anh không chớp mắt:

Nè cậu bị ai hớp hồn vậỷ. Hình như nhóm nữ minh tinh đó phải không? - Cậu làm tớ giật cả mình. Chỉ đứng ngắm cảnh thôi mà làm gì ngắm ai. Xuân Huy cau mày không tin: - Có thật không? Mình thấy tầm ngắm của cậu không sai đâu. - Cậu rành tâm lý quá nhỉ? Chỉ giỏi đoán mò. Xuân Huy nói khẽ: Cậu là công tủ Bạc Liêu lên đây không sành tớ giúp đỡ cho. Không để ý ai

thì thôi... - Nè ai là công tử Bạc Liêu. Quê mình ở Cà Mau cách Bạc Liêu cả trăm cây

số đó. - À mình nhầm. Cậu lại đây mình giới thiệu em gái mình đẹp lắm. Hải Thiện phì cười. Vào lớp Xuân Huy là người bạn anh quen nửa tháng nay

họ khá hợp tính nhau: - Sao định gả em gái cho mình à? Sợ em cậu chê mình thôi. Hổng có đâu cô bé ấy bằng tuổi mình đấy ngoan hiền. - Vậy hả. Cậu vả em gái cậu sinh đôi à? - Ừ, cách nhau mười phút nhưng tớ tranh thủ được làm anh, còn con em bé

chậm như rùa đành làm em thôi. - Thảo nào, chắc cậu ăn hiếp cô bé lắm hả? Xuân Huy trề môi: - Hổng dám đâu. Mình rất thương em gái đấy, luôn lo cho sự nghiệp tương

lai của nó trước. Hiểu chưa ông anh. - Chà! Nghe cậu tiếp thị nãy giờ mình không hiểu thực hư thế nào. - Cái gì mà tiếp thị? Cậu bảo em gái tớ là ''hàng dỏm" phải đi quảng cáo sao?

Bạn bè như cậu thật uổng công tôi lo giùm... Hải Thiện xua tay cười: - Mình xin lỗi cậu nha. Mình không có ý gì cả, ehỉ đùa thôi. Ta đi đi! - Anh Hai, hôm nay học chung vui nhỉ? Bạn anh đây hả?

www.vuilen.com 14

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Xuân Huy chưa kịp quay lại đã nghe tiếng cô gái nheo nhéo bên tai và Hải Thiện đều giật mình. Cô gái có nụ cười rất duyên dáng nhìn họ tinh nghịch. Xuân Huy vội vàng gật đầu. Các bạn của cô em gái mình ai cũng xinh xắn làm anh ngẩn người ra:

- Đây là bán em, nhộ Ngân, Yên, và nhà văn sĩ đang nổi tiếng đấy Thi Lan. - Thi Lan chào cô, tôi rất hâm mộ tài năng của cô đấy giỏi thật. Hải Thiện xem vào: Không ngờ cô là văn sĩ, chúc mừng cô. - Cảm ơn anh Hải Thiện. Nghe Thi Lan và Hải Thiện nói chuyện anh em Xuân Huy ngạc nhiên: - Ủa, hai người quen nhau bao giờ vậy? Thi Lan đập nhẹ vai Hoàng Trúc: - Hôm mi bỏ ta ngồi bán một mình đó. May mà gặp anh Hải Thiện nếu

không mấy anh giữ trật tự đường phố gom hết đồ của ta rồi. Nhắc đến còn ghét. Hoàng Trúc bật cười: - À ra vậy. Mi giấu kín nhỉ? Xuân Huy tươi ngay nét mặt: - Đây là Hoàng Trúc em gái mình cậu làm quen đi! Hoàng Trúc lườm anh một cái rõ dài: - Anh hai định làm trò gì vậy? Hải Thiện là bạn của Thi Lan em biết rồi giới

thiệu bằng thừa. Xuân Huy chợt kéo tay Hoàng Trúc đứng xích ra hỏi: - Nè, em ra ngoài buôn bán gì vậy. Sao anh không biết. Mẹ mà hay chuyện

này em chết đó. Hoàng Trúc vùng vằng: - Em giúp Thi Lan ngồi chơi trông hàng cho cô ấy được chưa? - Ừ, vậy anh cứ tưởng em và cô bạn em bán chợ trời chứ. Việc này anh kỵ

nha. Cả Thi Lan và Hoàng Trúc đều trừng anh: - Sao vậy bán chợ trời xấu à? Nói xong, Thi Lan giận dỗi bỏ đi, Hải Thiện gọi giật lại: - Thi Lan cô đừng giận mà. Xuân Huy ngạc nhiên hỏi:

www.vuilen.com 15

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Cô giận chuyện gì vậy Trúc? Hoàng Trúc nguýt Xuân Huy rồi bỏ đi luôn: - Xí người gì vô duyên. Anh làm cô ấy giận còn giả vờ, chưa ai khờ như anh,

người ta giới thiệu cho mà không biết tranh thủ, không có cơ hội đâu ông anh ạ. - Hừ chuyện gì kỳ vậy. Sao ai cũng chửi mình cả, lạ kỳ thật. Hải Thiện vuốt mũi bạn rồi cười vang: - Cậu chê mình là công tử Bạc Liêu, ngớ ngẩn. Ai dè cậu mới là người khờ

khạo đấy. Có cô em gái có lòng tốt giới thiệu người yêu cho câu vậy mà cậu làm hư bột hư đường cả.

Xuân Huy đờ mặt ra: - Vậy sao? ôi... tôi pbải xin lỗi mới được. Nói xong Xuân Huy chạy vút đi. Hoàng Trúc lắc đầu nhìn theo. Hình ảnh

Thi Lan lại vụt hiện lên trong trí anh vừa gần gũi vừa kiêu kì. Anh đảo mắt tìm kiếm nhưng chẳng thấy cô đâu.

Hình như họ đang ở dưới sân trường..

Bộ phim “Gửi trọn tình yêu” khởi quay, Thi Lan bận túi bụi ở đoàn làm

phim. Cô phải theo đi để điều chỉnh kịch bản. Đạo diễnXuân Hà điện cho cô khi họ khỡi quay ở Đà Lạt:

Đây là cảnh mới, cô mau đến chỗ làm phim đi: Có mấy chỗ cần chỉnh cho phù hợp nhân vật, cô pbải có mặt gấp sáng nay nhé.

Thi Lan nhăn mặt: - Tại sao lại phải điều chỉnh cứ theo kịch bản ông nhé! - Diễn viên diễn chỗ này rất khó. Cô phải đến ngay,nếu không tôi không chịu

trách nhiệm... Thi Lan đồng ý: - Thôi tôi sẽ đến nhưng đoàn ở Đà Lạt bao khoảng hai tuần, cô sắp xếp nhé! - Hai tuần à? Sao lâu vậy? Đạo diễn cười trong máy: - Cô bảo một bộ phim đóng hai ngày ư. Tôi sợ cô luôn đấy. Thôi bai nhé. - Khoan cho tôi gặp diễn viên điện ảnh Nguyễn Hưng được không?

www.vuilen.com 16

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Được chứ! Cô chờ máy nhé! Thi Lan hồi hộp chờ đợi. Giọng Nguyễn Hưng nhẹ nhàng ấm áp vang lên

trong máy: -Chào em Thi Lan em khỏe không? - Khỏe anh ạ. Còn anh? - Anh vẫn bình thường. Sao em không đi cùng đoàn làm phim, anh cảm thấy

nhớ em vô cùng Thi Lan à. - Thật hả anh? Trái tim Thi Lan bỗng xôn xao lạc nhịp chẳng hiểu gì đâu. Hôm cô uống

rượu say, Nguyễn Hưng đưa cô về cùng đám bạn.Mấy hôm sau mỗi lần nhắc đến anh bạn bè trêu cô mãi. Họ bảo cô bắt được vàng, lo mà giữ đấy kẻo mất.

Người lại nói cô tài sắc vẹn toàn gặp nhau là số một trên đời.

Thi Lan ngượng không thể tả. Có thể bạn bè trêu cợt cô vì sự viếng thăm bất ngờ và ấn tượng của một ngôi sao đang tỏa sáng chăng? Thi Lan không tin Nguyễn Hưng có cảm tình với mình. Giờ nghe anh hỏi thăm bằng giọng ngọt ngào, trái tim vốn xôn xao lỗi nhịp của cô chao đảo mấy vòng. Cô kiềm giữ xúc động của mình và mong gặp lại anh hơn bao giờ hết.

- Sao em im lặng vậy Thi Lan?

Nguyễn Hưng nhắc làm cô giật mình:

- Dạ không em đang nghe anh nói đây.

- Vậy hả? Em có thích nghe anh nói không?

Có lẽ lời anh nói không trau chuốt mượt mà bằng văn sĩ đâu nhưng nó thực lòng anh đấy. Đừng cười anh nhé Thi Lan.

- Em đâu đám.

- Bao giờ em đến đoàn làm phim với anh.

Đà Lạt mùa này đẹp lắm. Anh mong em đến từng giây từng phút đó hiểu không?

- Hiểu em cũng vậy. - Thật không Thi Lan? Anh biết từ khi gặp em rồi, lòng anh chĩ vang lên hai

tiếng Thi Lan mà thôi. Em tin anh không? Lời nói của Nguyễn Hưng như có cánh bay, Thi Lan cảm thấy rung động bồi

hồi lạ. Qua điện thoại anh tha hồ tán mà không ngượng miệng hay anh nói thực lòng mình. Thi Lan hơi lo lo:

www.vuilen.com 17

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Em tin nhưng chẳng lẽ mới gặp nhau, anh có hiểu gì về em đâu Nguyễn Hưng?

- Tình yêu như lửa bén vào rơm. Cần gì chờ đợi lâu dài hả Thi Lan. Anh khó giải thích được điều ấy. Hãy đến với anh em sẽ hiểu tình cảm của anh dành cho em mà Lan.

Thôi anh nhá. Trưa nay em sẽ đến Đà Lạt với anh, mong như lời anh hứa nhé.

- Ừ, anh sẽ đón nhớ đúng hẹn đấy. - Chào anh. Thi Lan ngồi thừ ra miên mam suy nghĩ, Nguyễn Hưng rất đẹp trai hào hoa

phong nhã, quanh anh biết bao cô gái yêu thích cái dáng vẻ ấy. Còn cô thấy ra chưa là gì cả một kịch bản phim nổi tiếng, mọi người sẽ biết đến cô. Lúc ấy thì.. HoàngTrúc ngồi sà xuống bên cạnh Thi Lan thấy cô cứ thừ người ra liền hỏi:

- Mi làm gì giống bị mất hồn vậy. Thi Lan phì cười: - Bộ giống lắm hả? - Sao không giống, ta đến mà mi chẳng hề hay biết. Ta đang rầu nè, lại đây ta nhờ cái này. - Chuyện gì vậy chứ. Nói thử xem, Nguyễn Hưng xù à! - Nói bậy không hà. Mi biết chuyện ấy chưa đến đâu cả, làm gì có chuyện xù

hay không xù chứ. - Mi rầu cái gì hả? Thương thì nhận lời, không thương thì dứt khoát từ chối.

Được Nguyễn Hưng yêu thương thì nhất rồi. - Mi nghĩ vậy à? - Ừ, có thể ta nghĩ đơn giản, việc mi đến với anh ấy không còn tùy nhưng

đừng qúa mặc cảm để lỡ một tình yêu đẹp thì uổng lắm. Thi Lan bật cười vì sự vô tư giản đơn của cô bạn. Hoàng Trúc véo nhẹ vào

mũi cô, nhuớng mắt ngầm hỏi thế nào. Thi Lan đứng lên lấy vali ra: - Mi ở nhà học giùm ta nhé, Hai tuần nữa ta về. - Ủa mi định đi đâu vậy? - Theo đoàn làm phim, ở tận Đà Lạt nên ta phải xin nghi phép nửa tháng

không đến giảng đường. Hoàng Trúc tròn mắt: - Cậu sướng thật đó, được đi đó đây miễn phí, lại được tiếp xúc với những

người nổi tiếng mình ghen tỵ đấy.

www.vuilen.com 18

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Thi Lan đùa đùa: - Có gì mà ganh ty, mi đi giùm ta, ta cám ơn: Phải bỏ học vì công việc ta

không có ham chút nào. Nói chơi với mi chứ mi nổi tiếng ta mừng lắm. Cố gắng lên ta nghĩ số phận

đang mỉm cười với mi đấy. Tất cả đều tốt đẹp. Ta cũng mong như vậy. Hoàng Trúc thấy bạn xếp những bộ đồ hơi bình thường, cô giằng lấy và nói: Mi có biết mình đang tiếp xúc với những người nổi tiếng nên phải tạo cho

mọi người sự chú ý nhất là cái ăn cái mặc hàng ngày. Phải dùng những trang phục đẹp một chút, chờ ta sắm cho một ít bộ nha.

Không được ta sắp phải lên đường rồi lên Đà Lạt ta tự mua cho mình. Cảm ơn thành ý của mi đã lo cho ta.

Hoàng Trúc lại nảy ra ý mời: Chờ đã, ta sẽ nhuộm cho mi mái tóc hơi vàng đẹp lắm. Bảo đảm Nguyễn

Hưng mê tít mắt cho mà xem. Thi Lan lắc đầu: - Ta sợ mi thiệt đó Hoàng Trúc. - Nè, mai mốt có được người yêu thì đừng có quên con nhỏ này nha. Cả hai cùng cười vang rộn cả phòng trọ. Buổi trưa hôm ấy Thi Lan đến Đà

Lạt. Nguyễn Hưng lái xe chờ cô ở bến xe. Cô sung sướng bừng lên niềm vui khó tả khi trông thấy anh đứng đợi có trông ngóng không yên:

Anh Nguyễn Hưng em đây nè. Giật mình ngẩng lên, nét mặt rạng rỡ khi chạm mặt vào nụ cười của Thi Lan: - Ồ! Em đến hơi trễ đó. - Xe bỏ rước khách dọc đường nên đến hơi chậm, anh chờ có lâu không? - Cũng hơi lâu, không sao anh đợi được mà. Cô nhoẻn miệng cười chờ bước lên xe: - Phiền anh quá em ngại. Nguyễn Hưng cau mày nhìn cô: Em còn xa cách anh vậy sao Thi Lan? Cô bẽn lẽn xúc động: Thấy anh chờ em thế này em không đành lòng. Anh không hiểu ý em. Nguyễn Hưng mở cửa xe, anh cho chiếc valy của cô vào trước rồi vòng qua

bước lên xe, sau khi Thi Lan lên ngồi cạnh anh. Anh cứ nhìn Thi Lan mãi làm cho cô hết sức ngạc nhiên.

www.vuilen.com 19

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Anh nhớ em quá Thi Lan: Thi Lan chớp mi cảm động, cô lí nhí né cái nhìn quá ấm áp của anh vì

ngượng: - Em.... Em... - Đừng nói với anh là chưa chuẩn bị tinh thần yêu anh nha. - Yêu ư? Thi Lan len lén nhìn anh. Bắt gặp anh vẫn đắm đuối nhìn mình một

cách kỳ lạ. Chỉ có người đang yêu say đắm mới có cái nhìn như vậy. Thi Lan đâm

hoảng vì sự tỏ tình quá nhanh của anh. Cô mạnh dạn bảo: - Anh có muốn tìm hiểu về em kỹ không? Để sau này anh đừng hối hận. Hơi nhếch môi cười, Nguyễn Hưng cho xe từ từ lăn bánh. - Em sợ anh à? Hay em lo cho anh. Anh đã yêu ai là yêu hết lòng. Em có biết

mới gặp em, anh có cảm giác thế nào không? - Thế nào hả anh? Anh biết mình bị cuốn hút bởi cái tia nhìn đầu tiên mà em trao anh đó. Và

anh hiểu mình khó rời xa nhau. - Em không ngờ anh lại vui như thế Nguyễn Hưng. Anh không gạt em chứ. Nguyễn Hưng cười to: - Em đa nghi quá. Nhưng anh qúi em ở chỗ em rất cẩn thận trong tình bạn,

tình yêu. Anh rất thích đuợc gần gũi em Thi Lan à. Thi Lan không nói gì cả. Cô nghe lời Nguyễn Hưng êm như ru, anh đang rót

mật vào tai cô khúc tình ca êm ái nhất từ nhỏ đến giờ cô mới được nghe, Thi Lan thấy nhẹ nhõm trong lòng nỗi lo canh cánh về anh như bay biến mất.

Đà Lạt trong buổi chiều thật đẹp. Thi Lan cứ nghe Nguyễn Hưng thủ thỉ bao lời tâm tình.

Cô bỗng thấy hai người như quen nhau từ lúc nào. Khoảng cách giữa cô và anh rút ngắn tự lúc nào cô không hay biết. Với Nguyễn Hưng cô ngỡ như anh là người thân yêu nhất của mình nơi ngàn hoa tươi đẹp mộng mơ này.

- Em có muốn anh đưa đi chơi không. Hình như văn sĩ bao giờ cũng mê ngoạn cảnh.

- Anh nỏi đúng đó. Em rất thích, nhưng em muốn về đoàn làm phim nghỉ ngơi một chút.

- Chiều nay anh rảnh không?

www.vuilen.com 20

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Nguyễn Hưng lái xe chầm chậm trên con dốc dài. Anh muốn cùng Thi Lan hưng ngoạn cánh đẹp trước khi trở về khách sạn Palat:

Cả buổi chiều nay đoàn phim nghỉ chờ em đấy, cô bé ạ. Em yên chí đi anh sẽ đưa em đi chơi khắp nơi: Sáng mai mới vào cảnh mới. Thời gian rỗi rảnh anh sẽ dành hết cho em, chịu không cô bé của anh.

Chớp nhẹ làn mi cong, Thi Lan muốn nép vào anh để hưởng cái cảm giác hôm nào nhưng cô không dám. Thi Lan cờn muốn giữ khoảng cách nhất định với anh. Vì cô nghe người ta bảo tình yêu "sét đánh" mặn nồng bỏng cháy nhưng dễ phai nếu ta quá dễ dãi với người yêu của mình.

Thi Lan khẽ mỉm cười nhìn lơ đãng ra ngoài. Hồ nước trong xanh như mặt gương phủ sa tanh loang loáng. Nụ cười ấy

không qua được cặp mắt đa tình của Nguyễn Hưng. Anh cho xe lao vụt đi vời nụ cười nở nhẹ trên môi đầy hạnh phức.

Buổi tối vừa buông sẫm cánh xuống vừng đồi núi trập trùng thì muôn ngàn

ánh sáng lại rực rỡ bừng lên. Đà Lạt dẹp như một nàng tiên dịu dàng e ấp. Thi Lan mặc chiếc áo đầm bó sát người, những đường cong lộ rõ như thiếu

nữ trong tranh khiến cho Nguyễn Hưng đang say đắm, ngẩn ngơ. Anh lại lái xe đưa cô đi ăn từ lúc chiếu trên bờ hồ Xưân Hương thơ mộng

lung linh, huyền ảo cảnh về đêm thật huyền diệu. Từng đôi tình nhân đi trên phố, dìu nhau, tay trong tay, mắt trong mắt... Họ xiết chặt nhau trong cái xe lạnh của đêm Đà Lạt. Thi Lan đưa mắt nhìn họ và cô cảm thấy nao nao trong lòng một cảm giác chờ đợi, háo hức. Cạnh cô Nguyễn Hưng vẫn đứng đó chẳng nói gì.

Bộ phim quay ở Đà Lạt thơ mộng ngay dịp Festival hoa Đà Lạt nên các cảnh quay thật đẹp, Thi Lan không ngờ cảnh mà cô tưởng tượng lại đẹp không ngờ như vậy.

Ăn xong cả hai ra ngồi ngoài bờ hồ ngắm cảnh. Dưới tán cây hoàng lan, mùi hoa thoảng thoảng hương thơm dịu dàng qúi phái, Thi Lan đứng dựa vào lan can nhìn ra thả hồn vào cõi mộng miên man.

Nguyễn Hưng cũng đắm say trong không gian trữ tình của thành phố hoa hồng, thành phố tình yêu. Anh mỉm cười đứng gần sát bên Thi Lan:

- Em đã đến Đà Lạt mấy lần rồi? Thi Lan lắc dầu:

www.vuilen.com 21

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

- Chưa anh ạ. Nguyễn Hưng nắm nhẹ bàn tay cô ngạc nhiên: - Em nói sao? Chưa đến mà em viết về Đà Lạt hay như vậy à? Thi Lan bồi hồi để yên trong tay anh: - Em tưởng tượng và xem phim ảnh thôi. Và lại nhân vật hư cấu nên em không lo chuyện thật hay tưởng tượng. Anh không ngờ trí tưởng tượng của em phong phú như thế. Bây giờ bắt gặp

thực tế, em thấy Đà Lạt thế nào? - Đẹp tuyệt vời anh ạ. Hình như Đà Lạt là nơi cho tình yêu và muôn hoa đua

nở hay sao ấy. Em rất say mê cảnh và người ở đây. - Anh cũng vậy. Nhưng anh còn mê một ngoài không phải ở đây em biết là ai

không? Thi Lan mỉm cười. Anh siết chặt bàn tay cô. - Làm sao em biết được? - Em có muốn biết không? Thi Lan định quay mặt đi nhưng Nguyễn Hưng đã buông tay cô ra và nắm

vội đôi vai mềm mại của Thi Lan buộc cô quay lại đối diện với anh. Sao em cứ né tránh anh mãi vậy Thi Lan.

Đâu có, em lo sợ viển vông. Anh cao quá còn em ở rất thấp, chúng ta khó đến được với nhau.

Nguyễn Hưng chợt nâng mặt cô lên: - Em có muốn nghe lời chân tình từ trái tim anh thốt ra không. Nếu mang

được quả tim cho em xem anh cững không ngần ngại. Anh sẽ yêu thương em suốt một đời. Anh yêu em Thi Lan ạ.

Nguyễn Hưng không đợi cô trả lời, anh chủ động ôm chặt lấy cô xiết nhẹ. Anh cúi ngắm nhìnThi Lan run run trong đôi tay anh. Hơi thở thơm tho của đàn ông dường như hết sức quyến rũ phả vào mặt cô. Thi Lan nhắm mắt chờ đợi.

- Nguyễn Hưng em… Nguyễn Hưng hạnh phúc ngây ngất, anh cúi xuống hôn cô, trao cho cô nụ

hôn nồng ấm nhất. Anh bịt môi cô bằng nụ hôn ngọt ngào đê mê ngút ngàn. Thi Lan dường như bị cuốn đi bởi nụ hôn nồng nàn chất ngất và cách tỏ tình

dông bão của anh: - Sao mà anh yêu em đến thế. Bây giờ mới hiểu thế nào là tình yêu, là hạnh

phúc. Mãi mãi thế này chứ Thi Lan?

www.vuilen.com 22

Tác giả: H. Thu Dung_ Song Mai VẪN MÃI YÊU NHAU

Thi Lan cũng vòng tay ôm lấy Nguyễn Hưng. Cô trao cho anh ánh mắt yêu thương nồng nàn:

- Em sẽ yêu anh suốt đời. - Bây giờ mới chịu nói ra hả cô bé?Anh cũng vậy. Không bao giờ chúng

mình hết yêu nhau cả phải không em. Yêu đời đời kiếp kiếp cho đến mãi sau nữa nha Thi Lan.

Cô dụi đầu vào ngực anh ấm áp: - Anh biết không? Được gần anh hạnh phúc quá lớn đôi khi em cứ nghĩ là

đang nằm mơ vậy. - Không em đang sống giữa đời thường đấy chứ, có anh đang ôm em vào

lòng, trao cho em tất cả những yêu thương. Em là báu vật của anh, anh muốn chúng ta sẽ bên nhau suốt đời.

- Nhưng em vẫn lo sợ. - Đừng lo nghĩ vẩn vơ. Anh ở bên em đây Nguyễn Hưng cảm động tìm môi

cô nụ hôn lại thắm thiết hơn. Anh ngây ngất thì thầm bên tai cô bao lời yêu thương nhất. Gió thoảng qua mang theo cái lạnh cóng của đêm Đà Lạt. Mưa phùn lại lất phất bay nhưng Thi Lan lại không thấy lạnh. Hạnh phúc, sự ấm áp dường như đang tỏa dần trong cô. Mưa đi cho hoa lá xôn xao nỡ đầy Đà Lạt. Mưa đi cho anh và cô gần nhau thêm, Nguyễn Hưng dìu cô đi trong tiếng cười hạnh phúc vô bờ.

www.vuilen.com 23