Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để...

23
Đường Về Tà Lơn 15 Bần Sĩ Vô Danh Đường Về Tà Lơn Vang vang đỉnh núi mây trời, TA ngồi suy nghĩ thấy đời gian nguy. Tà Lơn chân bước ra đi, Quay về nguồn cội từ bi ngày nào. Tiền nhân các bậc hùng hào, Người Xưa lấp dấu làm sao ta tìm. Núi rừng phăng phắc lặng êm, Bước chân TA giẫm phải kèm thơ thi. Đời nay nhiều sự dị kỳ, Nặng lòng bá tánh phải đi khuyến rày. Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên tạo dựng nhiều đường đẹp xinh. Buồn cho dân tộc của mình, Cạn đời không biết tội tình không hay. TA ngồi chấp bút Núi Mây, Âm u vắng lặng giờ này tịnh tâm. Bấy lâu xa vắng khó tầm, Ngày nay quay lại đặng thăm núi đồi. Người Xưa tạc sử dân coi, Nam phương kêu réo giống nòi lo tu. Không nghe còn hận oán thù, Ngồi buồn ẩn tích ngao du núi rừng. Thà ngồi động điện sáng trưng, Đêm ra tắm tuyết ngày dừng tịnh biên. Gian nan dung ruỗi khắp miền, Khuyên dân mấy lượt chèo thuyền ngàn thu. Liên đài chưa được ngao du, Cảm thương Tiền Bối công phu cứu đời. Ngày nay sự thế đổi dời, TA về nước mắt chưa rời đôi mi. Quyển sấm giảng Đường Về Tà Lơn của Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh nhắc nhở mọi người tưởng nhớ đến quyển Giảng Tà Lơn của Ông Cử Đa. Tà Lơn là vùng núi thiêng được chư vị Tiền Bối phái Bửu Sơn Kỳ Hương vân du hoằng pháp từ thế kỷ 19. Quyển Thất Sơn Mầu Nhiệm của Nguyễn văn Hầu kể rằng Đức Huỳnh Giáo Chủ dẫn đệ tử lên núi Tà Lơn, lần thứ nhứt dẫn Đức Ông Huỳnh Công Bộ, lần thứ tư dẫn ông Ngô Thành Bá. Khi lên núi Tà Lơn, Đức Thầy cho đệ tử thấy những sự mầu nhiệm trên vùng đất thánh linh để mọi người thêm lòng tin đạo pháp, cùng tiên báo ngày Tận Thế và Hội Long Hoa chắc chắn sẽ xảy ra. Ngày 13-9 âl. Nhâm Thìn 2012, Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh đã lưu lại những dòng thơ trong quyển Đường Về Tà Lơn… Sydney, 18-1-2013, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo

Transcript of Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để...

Page 1: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 15 Bần Sĩ Vô Danh

Đường Về Tà Lơn

Vang vang đỉnh núi mây trời, TA ngồi suy nghĩ thấy đời gian nguy. Tà Lơn chân bước ra đi, Quay về nguồn cội từ bi ngày nào. Tiền nhân các bậc hùng hào, Người Xưa lấp dấu làm sao ta tìm. Núi rừng phăng phắc lặng êm,

Bước chân TA giẫm phải kèm thơ thi. Đời nay nhiều sự dị kỳ, Nặng lòng bá tánh phải đi khuyến rày. Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường.

Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên tạo dựng nhiều đường đẹp xinh.

Buồn cho dân tộc của mình, Cạn đời không biết tội tình không hay.

TA ngồi chấp bút Núi Mây, Âm u vắng lặng giờ này tịnh tâm.

Bấy lâu xa vắng khó tầm, Ngày nay quay lại đặng thăm núi đồi.

Người Xưa tạc sử dân coi, Nam phương kêu réo giống nòi lo tu.

Không nghe còn hận oán thù, Ngồi buồn ẩn tích ngao du núi rừng.

Thà ngồi động điện sáng trưng, Đêm ra tắm tuyết ngày dừng tịnh biên.

Gian nan dung ruỗi khắp miền, Khuyên dân mấy lượt chèo thuyền ngàn thu.

Liên đài chưa được ngao du, Cảm thương Tiền Bối công phu cứu đời.

Ngày nay sự thế đổi dời, TA về nước mắt chưa rời đôi mi.

Quyển sấm giảng Đường Về Tà Lơn của Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh nhắc nhở mọi người tưởng nhớ đến quyển Giảng Tà Lơn của Ông Cử Đa. Tà Lơn là vùng núi thiêng được chư vị Tiền Bối phái Bửu Sơn Kỳ Hương vân du hoằng pháp từ thế kỷ 19. Quyển Thất Sơn Mầu Nhiệm của Nguyễn văn Hầu kể rằng Đức Huỳnh Giáo Chủ dẫn đệ tử lên núi Tà Lơn, lần thứ nhứt dẫn Đức Ông Huỳnh Công Bộ, lần thứ tư dẫn ông Ngô Thành Bá. Khi lên núi Tà Lơn, Đức Thầy cho đệ tử thấy những sự mầu nhiệm trên vùng đất thánh linh để mọi người thêm lòng tin đạo pháp, cùng tiên báo ngày Tận Thế và Hội Long Hoa chắc chắn sẽ xảy ra. Ngày 13-9 âl. Nhâm Thìn 2012, Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh đã lưu lại những dòng thơ trong quyển Đường Về Tà Lơn…

Sydney, 18-1-2013, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo

Page 2: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 16 Bần Sĩ Vô Danh

Vì Trời Phật bảo phải đi, Tà Lơn trở lại đúng kỳ đặng biên.

Bớ ai đừng nói TA điên, Điên kinh điên kệ không phiền trần nhơ.

Điên lý phú, rồi điên thi thơ, Mặc ai cay đắng rồi chờ mà coi.

Xuyên qua bút nọ gãy ngòi, Trăng tàn bóng xế đua đòi chi dân?

Dạo coi khắp cả rừng thần, Vi vu tiếng lá reo vần nên thơ.

Thầy đây luống đợi năm chờ, Chắc rằng không kịp cuộc cờ rã tan.

Dân ơi nạn ách phải mang, Đừng nên cầu nguyện vái van dối lòng.

Thẩn thơ TA thấy bá tùng, Muốn về ngồi dựa ngày cùng cho xong.

Ruộng đời thất chẳng đầy nong, Đời sau còn nói viễn vông nói đùa.

Rõ chưa thay tiết đổi mùa, Thế gian sắp phải như cua rụng càng.

Tà Lơn thăm viếng động hang, Muốn ngồi cho rảnh hình tàng biến thân.

Thầy nay còn nợ hồng trần, Quỳ xin Phật pháp Thánh Thần Tà Lơn.

Cho dân qua được trong cơn, Hạn hè nắng cháy rừng sơn gió đùa.

Thấy đời suy gẫm chát chua, Tà Lơn trở lại đúng mùa phải ra.

Canh khuya tắt lặng mọi nhà, Rừng buồn vui với cây già cổ xưa.

Từ đây dân chúng thớt thưa, Bến thuyền vắng lặng ai đưa người về.

Nơi này mới thật là quê, Thầy muốn ở lại sơn khê lâu ngày.

Page 3: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 17 Bần Sĩ Vô Danh

Cơ trời ai nói cho hay, Tu hành ai nhắc ra bài thi thơ. Ngày nay đúng luật đúng giờ, TA là Ông Lão tai lờ mắt lu.

Nhưng tâm vẫn giữ công phu, Phàm đời ai nói dại ngu mặc tình. Nguyện rằng nơi đất Thánh linh,

Rừng mây gió thoảng nhẹ mình phiêu diêu. Công ai tạo ít hay nhiều,

Sấm truyền để lại đặng kêu dân tình. Ma thường chống báng thần linh,

Thây phơi đầy bãi bùn sình lấp thôi. Tà Lơn đêm nọ Thầy ngồi,

Vẳng nghe tiếng gió rừng đồi vi vu. Chúc lành đồng đạo hội tu,

Kỷ cương có mặt rừng thu đêm dài. Thầy nguyện độ hết trần ai,

Tùy duyên ai đến không nài không kêu. Thẩn thơ trong buổi tiết chiều, Núi Mây gió mát hiu hiu ra bài.

*

Quay lại Tà Lơn để làm chi? Để thăm Tiền Bối chớ làm gì. Trải qua mấy lượt xa miền ấy, Bởi chuyến đò chiều Phật sai đi. Dãi núi Tà Lơn rất tuyệt vời, Hiệp cùng sông biển ở ven khơi. Nghìn đời nào được về nơi đó, Văng vẳng Tiền Nhân nói mấy lời. Biển núi cận kề hiệp cùng chung,

Page 4: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 18 Bần Sĩ Vô Danh

Ra thơ tạc sử lúc buổi cùng. Để lại cho đời sau xem thử, Bức tranh trời vẽ giữa không trung. Đường núi quanh co biết bao vòng, San hô hổ phách có bách tùng. Dọn đường Tiên xuống sau ngày ấy, Ngày ấy Nam phương được trùng phùng. Leo đèo vượt ải đặng trở về, Thăm bậc Tiền Xưa chốn sơn khê. Xác xương nằm đó hồn thành Phật, Bút mực tả ra rất cận kề. Làm sao tìm được đấng Người Xưa, Trải qua màn lớp bậc đại thừa. Mượn TRĂNG biên tạc dòng bút ký, Ăn trái cây rừng đổi cơm trưa. Hùng vĩ sơn Tần nước trong xanh, Kim cương hóa đá thác bao quanh. Khe khẽ gió reo chim kêu hót, Vang dậy chào ai trúc trên cành. * Thầy đã biết đêm nay soạn bổn, Thấy chúng sanh nguy khốn lan tràn. Tạc một bài để lại trần gian, Nếu ai hiểu mau sang gấp gấp. Đây sắp tới mưa đơn gió tắp, Không đức ân khó gặp Bậc Tiền. Hay gặp rồi mà tưởng như điên, Sau chắt lưỡi thường xuyên quá uổng. Nhìn biển cả nước trôi cuồn cuộn,

Page 5: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 19 Bần Sĩ Vô Danh

Chắc không ai muốn xuống huỳnh tuyền. Mong sống đời hưởng thụ liên miên, Đạo đức hạnh TA khuyên rồi bỏ. Đừng có tưởng Phật Tiên không có, Nếu không tu xí xóa tội trời. Nếu đạo Ngài phải chịu tả tơi, Kẻ khinh bỉ người đời áp hiếp. Nay trở lại Tà Lơn có dịp, Chúng sanh ơi không kịp đấy rồi. Biết tội mình sám hối đi thôi, Lòng cao cả mới rồi nghiệp báo. Đêm thanh tịnh rừng xưa TA dạo, Tai lắng nghe gió bão mưa nguồn. Kêu ai người ức triệu vàng muôn, Mau cứu chúng lệ tuôn lả chả. Một tạo phước, hai đền căn quả, Chốn thiền môn sau đã quy hồi. Ngồi thấy buồn kêu núi rừng ơi, Than trách phận nào ai có biết. Lạy Trời Phật bút nghiên Thầy viết, Gởi năm châu bốn bể cho người. Chấm dứt rồi các Bậc Đại Từ, Tha Thầy đã thương người phút cuối. Nghe tiếng dế rừng vang sôi nổi, Như muốn la muốn gọi người về. Theo Bậc Tiền trở lại sơn khê, Đừng đắm nhiễm say mê phàm trược. Sự biến đổi sang qua mấy lượt, Mà chúng sanh có được sự gì. Cuối đời tàn ôm hận sầu bi, Ai cứu được mà đi cầu khẩn. Nay thà nguyện đạo đồng tiếp dẫn, Về linh sơn thanh tịnh đêm dài. Sóng dập vùi thuyền nọ Thầy quay,

Page 6: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 20 Bần Sĩ Vô Danh

Về núi thẳm rừng xưa tạc tự. *

Ngày xưa Thầy ở nước Tần, Trải qua mấy lượt về lần nhà Nam.

Khổ đau phận sự phải làm, Bởi thuyền lướt sóng khổ cam một mình.

Tay chèo miệng vái Thiên Đình, Tha cho trần hạ sửa mình lo tu.

Thầy đâu có quản công phu, Rừng trời tịch mịch ngao du vui buồn.

Hạ san xuống thế điên cuồng, Đóng một vai tuồng cứu độ bá gia.

Bỏ nơi núi ngọc đá ngà, Vách phên đá nhũ thượng tòa rêu phong.

Tà Lơn đá biến thành rồng, Do Trời tạo dựng dày công để dành.

Vì vâng lịnh Phật phải đành, Bỏ nơi đất Phật rừng thành thiên nhiên.

Bây giờ phải chịu khùng điên, Tìm phương cứu khổ bốn miền chúng sanh.

Năm châu bốn bể nói rành, Khuyên đây với đó giựt giành làm chi.

Không tu còn lại hồ nghi, Cá ngờ câu thả…

Phàm ma thâm nhập nào thì phải đâu. Chim tưởng

Lắng nghe tiếng nói bắt rầu, cung trương… Lên non xuống vịnh từ lâu tới giờ.

Tay cầm một bản đồ thơ, Chỉ đường về Phật TA chờ đặng đưa.

Bây giờ dân chúng thớt thưa, Tại khuyên không nhớ đó đưa không về.

Ông buồn quay lại sơn khê, Chúng sanh bội nghĩa vong thề làm sao.

Tấm lòng Lão thấy vũng ao, Không chịu lấp lại công lao tu trì.

Page 7: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 21 Bần Sĩ Vô Danh

Dối Trời lừa Phật làm chi, Máy trời thay đổi cấp kỳ ra tro.

Lão đây xuống thế đưa đò, Dạn dày chấp nhận gay go cũng đành.

Mong sao dân chúng làm lành, Sống về đất Phật tâm lành cúng dâng.

Nay TA buồn tẻ bâng khuâng, Quay lại nước Tần khuyến nhắc Cao Miên.

Dân Nam hết lý TA khuyên, Vòng quanh đi khắp bốn miền đủ chưa?

Tội ngàn ức triệu không chừa, Văn minh dục vọng bãi bừa đua chen.

Phụ ân mê huyễn mê kèn, Phụ ân bất kính thấp hèn quá đông. Đức Thầy ĐỨC CẬU Đức Ông, (1)

Dạn dày nhiều nỗi ra công khuyến đời. Nay TA buồn tủi dân ơi,

Biết được Cơ Trời sắp diệt kẻ hung. Hạ san lãnh phận điên khùng,

Trời sai Phật khiến ngày cùng phải đi. Thế gian nhiều sự dị kỳ,

Bàng môn tả phái vậy thì quá đông. Tới đây nhiều sự não nồng,

Không chịu gieo trồng giống thiện nhờ thân. Khuyên xa rồi Lão khuyên gần,

Đúng là Thầy ở nước Tần sang Nam. Vang danh bốn bể nào ham,

Phận sự Thầy làm xong việc hồi quy. Đời nay bạc lộn với chì,

Khó mà lựa được vậy thì bớ ai. TA như một kẻ ăn mày,

_______________________________

(1) Đức Thầy Đức Ông công ĐỨC CẬU, Hội đồng cơ hậu đậu trào Minh. (Kim Cổ Kỳ Quan, Cáo Thị 83: 85, Ông Ba Nguyễn văn Thới viết năm 1915)

Page 8: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 22 Bần Sĩ Vô Danh

Phật biểu phải rày nay đó mai đây. Điên kinh điên giảng của Ngài,

Không điên bạc lượng tiền tài đâu dân. Ngồi buồn nhớ lại nước Tần,

Quay về cố quán điện thần đá dưng. Chim linh đón tiếp vui mừng,

Người Xưa trở lại nơi rừng Tà Lơn. *

Tả Miền Sơn Cước Nơi lãnh thổ nước Cao Miên, đồng bào dân tộc xứ ấy rất ít. Cảnh sống sơn dã núi rừng ít người bon chen danh lợi trong cuộc sống hằng ngày. Mọi người làm thuê, làm mướn để kiếm miếng ăn cho qua ngày đoạn tháng, và đã quen với núi rừng miền đất Phật, được hấp thụ tiết sương núi rừng, mắt họ không quen nhìn người đông đảo, giữ tiếng nói đúng dân tộc của mình, không đua đòi sang trọng. Chiều lại màn đêm buông phủ, họ cùng chung gia đình nhúm bếp lửa thần, đi vòng quanh cầu nguyện, nhờ ngọn lửa bừng sáng đỏ rực cả sóc phum của họ. Nhớ lại thuở nào người chỉ mặc cái khố, không được có một cái áo che thân, đầu tóc tai không có gì để gội rửa, chỉ ngâm dưới nước suối rừng, nhờ thiên nhiên núi rừng rửa sạch bùn cát. Ôi thật là đáng quý người dân ở xứ Cao Miên cùng khắp cả dân chúng vùng sâu vùng xa. Một tấm lòng thiệt chơn, tuy màu da đen vì họ ở gần miền xích đạo nắng cháy mưa dầm gió luồn nơi động đá. Hỏi người ấy với ta có phải là cốt nhục hay không? Nhìn ngoài thấy hiện thân đen lem luốc, chòm tóc quăn, vấn chiếc xà rông đứng giữa đám lau sậy đế. Nay Thầy quay về đất Phật, xuống Kampot vùng Cao Miên dưới trảng Núi Mây tạm dừng mấy hôm đặng trở về Tà Lơn cầu nguyện, trời đất khéo tay tạo dựng rất đậm đà đã dành sẵn. Vòng quanh biển cả, trên non cao đỉnh Tà Lơn một vùng đất dành riêng cho tòng bá. Có nghĩa là bách tùng một

Page 9: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 23 Bần Sĩ Vô Danh

cây hai tên, Thầy gọi là bá tùng cùng nhau hiệp lại, không biết hằng hà sa số cây tuổi cao hai ba trăm năm? Hay hàng nghìn năm?

Thi bài. Sừng sững non cao hỡi bách tùng, Giữa trời giữa núi giữa không trung. Đợi chờ ai vậy tên sang quá, Có phải chờ TA mãn điên khùng?

Xong việc trần gian về dựa nương, Tòng bá trời sanh mọc theo đường. Đón chào nghĩa hiệp người dũng sĩ, Trọn vẹn anh hùng sáng như gương.

Tòng bá thấy buồn lá quanh co, Chờ đợi Tiền Nhân đặng chuyện trò. Chờ mãi chờ hoài muôn đời kiếp, Gió trời mưa bão chịu gay go.

Tòng bá ngày nay Thầy nhắc tên, Lịch sử ngàn năm chớ nào quên. Thân cây gầy ốm xiên qua lại, Ngày sau Phật sửa trước linh đền.

TA hỏi bá tòng đợi ai đây? Đợi Tiên, đợi Thánh, đợi Phật Thầy? Xong việc thế trần đò quay lại, Tựa thân tòng bá ngủ đêm dài.

Page 10: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 24 Bần Sĩ Vô Danh

Ngồi trên tảng đá Ruộng Trăm Dây, Nhớ đến Tiền Xưa Đức Phật Thầy. Công lao dày dạn Ngài đào tạo, Ai khai, ai khắc mảnh ruộng này?

Ruộng đá thành vàng ai biết không? Đại căn, đại phước, đại thành lòng. Nay TA cho biết ôi hiểu rõ, Ruộng đó nằm đâu? - Gần rừng tòng.

Trời đất tạo dành rất đẹp xinh, Để sau hiền đức sống được nhìn. Ngọc ngà châu báu nào ai biết, Đức Cậu Bần Sĩ ở Ruộng Trăm Dây

Như thể đường vô cổng sân trình.

Gió núi mây ngàn bay lại qua, Mênh mông trời đất chẳng có nhà. Cây rừng cổ thụ làm kèo cột, Đá tảng vách phên đó tựa mà.

TA về thăm lại đất Tà Lơn, Hồn gởi về quê dạ chớ sờn. Xác thân đầu kiếp qua nước Việt, Cứu độ dân lành đặng qua cơn. Dãy núi rất dài hẳm chiều sâu, Nhìn thấy mù xa như nhịp cầu. Cây xanh núi biếc ngàn muôn thuở, Nhớ lại quê xưa thức canh thâu. Châu báu ngọc ngà của thiên nhiên, Trời sanh đất tạo đã nối liền. Chứa đựng thạch lam hòa nước nhũ, Sau rạng lầu đài của Phật Tiên.

Page 11: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 25 Bần Sĩ Vô Danh

Trân châu hổ phách thạch xa cừ, Rừng đồi đá cứng cây xanh tươi. Dưỡng nuôi âm chất bằng thạch nhũ, Nhà đó chờ ai? - Bậc Đại Từ. Bàn tay ai tạo rất đẹp xinh, Mây tuyết phủ quanh lố mặt nhìn. Vầng mây ngũ sắc bay qua lại, Trong động chứa đầy nước bạch tinh. Dưỡng nuôi hấp thụ bậc Tiền Xưa, Họ ẩn trong non có dư thừa. Năm bảy trăm năm không há nệ, Không nghe nắng táp lại bão mưa.

* Mấy đêm Núi Tuyết ra bài,

Thầy vui trong dạ mấy ai có tường. Nên ngồi chấp bút từ trương,

Líu lo chim hát canh trường gió xoay. Mây bay cuồn cuộn núi này,

Gọi là Núi Tuyết rừng mây phủ trùm. TA buồn chưa được ung dung,

Mây ơi TA gởi ngày cùng vang vang. Tuyết sương che phủ mây ngàn, TA quay trở lại ngôi làng xa xưa.

Hỏi đời đời tỉnh hay chưa? TA muốn quay gót ban trưa phản hồi.

Trở về đất Phật dân ơi, Lão đây chịu khổ đã rồi biết bao.

Thân Già dày dạn công lao, Lãnh phần Trời Phật đã giao xuống trần.

Chính TA xưa ở nước Tần, Nay về quay lại hồn thần buồn hiu.

Buồn cho thế sự mơi chiều,

Page 12: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 26 Bần Sĩ Vô Danh

Vay vay mượn mượn quá nhiều trần gian. Tả thơ nước mắt hai hàng,

Hỡi ai là bậc bạn vàng cùng TA? Dân ơi người ấy ở xa,

Chắc rằng bậc ấy TIÊN NGA sa phàm. Rừng chiều mù thảm mây lam,

Hồn TA gởi lại kết tằm cùng mây. Bay qua bay lại xứ này,

Đúng là xưa nọ mây quay như ngày. Bão to mưa dập nào lay,

TA ngồi nhớ lại các Ngài ở đâu? Thu xưa lá rụng đỉnh đầu,

Chim trời cá nước dãi dầu tung bay. Cá thì lặn hụp sông dài,

Chim kia bay lượn trong mây đón chờ. Ra đi phải giả dại khờ,

Hạ miền độ chúng đắp bờ người đi. Trần gian cao cượng khinh khi,

TA buồn muốn bỏ vậy thì hồi quê. Vì vâng lịnh Phật chưa về,

Nào ai có biết nặng nề là TA. Canh khuya dưới bóng Trăng tà, Quay về thân thể đã già làm sao!

Nhìn lên Núi Tuyết quá cao, Lầu đài Tiên Phật góp nào dựng xây.

Hồn TA gởi lại xứ này, Non Tiên đảnh thượng Phật Thầy chép biên.

Tạm dừng nơi chốn đồi thiêng, Cấm Sơn ra phú, Tịnh Biên ra bài.

*** Đã điên còn lại bị cùi,

Tâm lòng của Lão nào vui bớ trần. Điên đi cứu giúp quan dân,

Rời xa cố quán rừng Tần Tà Lơn.

Page 13: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 27 Bần Sĩ Vô Danh

Dân không biết, thua hơn bình luận, Còn Lão đây cảm ứng tùy thời. Nực cười phàm tục lả lơi, Trước mặt Thần Thánh mở lời quá hung.

Đã điên còn lại thêm khùng, Bây giờ cơ cuối còn khùng làm sao.

Nghĩ ra TA nhớ thuở nào, Sứ đi bên Tấn bên Tàu sang Nam.

Ai sai ai biểu ai làm, Trời điều Phật sứ phải làm cho dân.

Nhìn ra vạn ức muôn phần, Ít người biết Lão Cơ Bần ở đâu.

Cuối thu cơ đạo quay đầu, Buồn đời nhiều sự dãi dầu gian nan.

Tấm thân phải chịu cơ hàn, Giữa trời ngước mặt nhìn làn mây xanh.

Ai nghe tiếng Lão khuyên rành, Đại căn đại phước Trời dành ngày sau.

Nghĩ ra thốt tiếng nghẹn ngào, Hết rồi cô bác đồng bào khắp nơi. Lão nói thiệt, cứ tưởng nói chơi,

Quỷ ma mượn xác biết thời gì đâu! Cá ngờ…Chim tưởng… Tai nghe trong dạ không sầu,

Ví như Khương Thượng ngồi câu không mồi. (1) Chờ thời chờ vận người ơi,

Nên TA cấp bách vâng lời phải kêu. Nghĩ suy rạng ánh tuyết chiều,

Vui buồn chi nữa Đò chiều gần lui. Cơ nay Lão đã bịnh cùi,

Cho người ghê tởm ngậm ngùi cách xa. Tiếc chi thân Lão đã già,

________________________________

(1) Khương Thượng tự Tử Nha, đời Đông Châu. Trong khi chờ thời, Khương Thượng câu cá trên bờ sông Vị, gặp vua Châu văn Vương, sau lập công lớn diệt Trụ hưng

Châu. Thời nay sau khi ký chữ SỔ, Đức Thầy câu cá ở bờ Biển Đông, chờ cơ bể nồi.

Page 14: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 28 Bần Sĩ Vô Danh

Dạo khắp ta bà rày đó mai đây. Đáng thương cho bậc Tổ Thầy,

Đông xông Tây đụt giờ này ở đâu? Ở đỉnh đồi hay ở huyệt sâu?

Phóng quang Ngài độ năm châu dạn dày. Tà Lơn quay lại một ngày,

Đoái nhìn dãy núi rộng dài biết bao. Mây quay trên đỉnh non cao,

Chập chờn Lão thấy như nào đất xoay. Ước mong tớ lại gặp Thầy,

Đúng mùa đúng tiết giờ này phải lâm. Trở về xứ Phật đặng thăm,

Mộ xương Tiền Bối đang nằm trong đây. Đá che lá lấp mộ đầy,

Từ khi đá đỏ biến gầy thành đen. Vai mang đầu đội ân đền,

Mộ Ngài giữa núi lăng đền trăm quan. Biệt tăm biệt tích Tây An, *

Phàm đời đừng vội lo toan kiếm tầm. Ai người đức độ tu tâm,

Đúng mùa cơ mới đi tầm mới ra. Nam Mô Lục Tự Di Đà,

Cơ cùng Thầy chỉ ngôi nhà Tiền Nhân. Đồi thiêng mực đậm bút thần,

TA là người đại Sĩ Bần Phật sai. Đang ngồi TA hỏi lại ai?

Bao năm xa cách ngày nay quay về. Rừng tòng trên đỉnh sơn khê,

Hỏi người cứ nói vẹn bề TA phân. Cây mà còn biết thảo ân,

Bên tòng bên bá giúp dân ngó nhìn. Còn TA chỉ thấy một mình,

Tại sao biến đổi hai hình vậy cây? Bá tùng tên đẹp rừng này,

Mộ Phật Thầy

ở núi Sam

không có xác

cốt thiệt của

Phật Thầy,

xác cốt thiệt

của Ngài nằm

trong vùng

rừng núi Tà

Lơn. Sau này

sẽ tầm ra.

Page 15: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 29 Bần Sĩ Vô Danh

Đón chờ lâu quá giờ này không khô. Chúng sanh đi đến trầm trồ,

Nào đâu có biết mình vô Tiên Bồng. Mau mau nói đi bách tùng,

TA là Ông Lão Điên Khùng về đây. Cả hai họp lại canh chầy,

Bên tùng bên bá còn Thầy ngồi đâu? Chia hai nhánh tược đặng hầu,

Thầy ngồi chánh giữa đặng chầu Phật Vương. Bách tùng tên rất mến thương,

Một cây chia lại hai gương bớ người. Chúc lành cây tựa vui tươi,

Thầy còn cứu thế từ từ về nghe. Mau lên Đò Sổ đặng che, (1)

Bóng tùng Thầy núp mùa hè sang đông. Cây to còn sợ gió dông,

Nhìn coi tùng bá trống không kia cà. Có cây bằng cổ tay ta,

Mấy trăm năm có oai hòa bình yên. Phải chăng cửa Phật Thánh Tiên?

Chờ ngày Hoa Hội lớn liền gặp mây. Tùng ơi chờ đợi bóng Thầy,

Bách kia họp lại cùng mây đón chào. *

Đêm đã về khuya tiếng vang vầy, Tả miền sơn đảnh chúng nào hay. Tỉnh đi cơ cuối này bá tánh, Chậm trễ nay mai vắng bóng Thầy. Kể chuyện Tà Lơn mắt lệ rơi, Núi quá xanh tươi mọc giữa trời. Đường dài lên đỉnh ôi thăm thẳm, __________________________________

(1) Chữ SỔ do Đức Huỳnh Giáo Chủ ký ở Đốc Vàng ngày 16-4-1947, là chữ ký thiên cơ bát môn đồ trận. Nét số 1&2 là chữ S bản đồ VN, nét số 3 cắt giữa chữ S là vĩ tuyến 17 chia hai đất nước năm 1954 ám chỉ 2 cuộc chiến chống Pháp Mỹ, những nét

còn lại ám chỉ mỏ dầu Biển Đông nơi sẽ xảy ra trận chiến chống giặc Tàu {cơ bể nồi}.

Năm 1947, Đức

Thầy vào Đốc

Vàng xả thân để

ký thác cho Việt

Minh {CS} đánh 3

cuộc chiến chống

Tây Mỹ Tàu. Cuộc

chiến chống Tàu

quan trọng nhứt

vì là cuộc chiến

đưa loài người

đến cơ Tận Thế

và Hội Long Hoa.

Khi nào có sự cố

bể nồi xảy ra là

cơ Tận Thế đến.

Page 16: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 30 Bần Sĩ Vô Danh

Nhìn xuống hồng trần mắt lệ rơi. Hùng vĩ núi non rất tuyệt vời, Hỏi ai khéo tạo chúng sanh ơi. Chắc rằng Thượng Đế đang xây cất, Lầu của Thần Tiên cảnh của Trời. Đến mảnh Ruộng Trăm Dây than thở, Lòng nguyện cầu lại nhớ cội nguồn. Muốn trở về đất Phật cho suông, Thấy ức triệu vạn muôn người khổ. Nơi đỉnh núi nguyện cầu Phật Tổ, Lạy Trời tha căn số phàm trần. Bị mê đời mù quáng tối tân, TA đã khảy đờn thần mấy lượt. Bảo lẹ lẹ cứ đi chậm bước, Theo Tiền Nhân nước ngược phải chèo. Đây đến giờ gặp nạn khổ eo, Luật nhân quả ai gieo thì hưởng. Hiền có đức Phật trên ban thưởng, Kêu bớ ai sống gượng coi đời. Nhìn núi đồi hồn hỡi thảnh thơi, Ra thơ phú cho đời hiểu biết. TA xuống thế lẽ đâu để tiệt, Biên tâm thơ mạch huyết gởi người. Hiểu đạo rồi cây nọ quá tươi, Do tẩm nước ướt từ mạch huyệt. Về Tà Lơn bài này TA viết, Gởi năm châu bốn bể ngày cùng. Nói Lão giờ chưa được ung dung, Về nhìn thấy bách tùng muốn tựa. Chưa hết việc làm sao TA hứa, Nợ trần gian lời Phật còn hằng. Kêu mọi người ai có đại căn, Ráng nghe Lão thường hằng tâm niệm. Muốn giấu xác động hang khó kiếm,

Page 17: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 31 Bần Sĩ Vô Danh

Nợ còn mang trách nhiệm còn dài. Làm sao về động điện thiên thai, Nay TA gởi lời này khắp cả. Đợi Thầy nhé bớ ơi tòng bá, Chờ chút đi sắp đã mãn rồi. Sách sử kia chúng lật ra coi, TA trở lại hẳn hòi không giấu.(1) Ngồi giữa trời tâm TA nguyện thấu, Đầu đội mang thân phải điên cùi. Biến đổi rồi trần hạ còn vui, Mê cuộc thế nếm mùi bẩn trược. Qua nhiều kiếp dạn dày mấy lượt, Thử chúng sanh không được việc gì. Sửa đạo người đáng bậc tu mi, Còn không đúng vậy thì quá uổng. Thầy cầu nguyện đang ngồi mảnh ruộng, Ruộng Thần Tiên khó muốn được về. Ruộng non bồng ở tận sơn khê, Sau ngà ngọc Trời phê đến gặt. Lúa không mọc toàn hoa thơm ngát, Hoa đá xanh ngọc thạch đủ màu. Trong lưu ly nhụy ướp phóng hào, Như bạch tuyệt kim cương ngọc báu. Cơ trời đổi hết màn triệt giáo, Đò Thầy đưa chúng dạo non Tần. Chờ đến ngày tái ngộ nghe dân, TA không dối có Thần chứng kiến. Trên non đảnh ruộng đâu nhiều miếng, Ruộng Thần Tiên điền của đất trời. ___________________________________________________________________________

(1) Đọc qua lời nguyện một bài,

Lạy luôn bốn lạy tạ rày tông gia.

Bàn tay lật ngửa vậy mà,

Chớ đừng lật sấp vì Thầy tái sanh.

Đi xa thì phải dặn rành…

(Từ Giã Làng Nhơn Nghĩa, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1940)

Niên như điển, nguyệt như thoi, Vần xây thế giới luân hồi chẳng chơi.

Có Người Thiện Nữ truyền lời, Nhứt vân thiên lộ máy trời thinh thinh.

…………………………………………………………

Non đoài giữ dạ tín thành, Thầy cho CƯ SĨ học hành chưa thông.

Anh em ai có phục tòng, Theo TÔI học đạo phải dùng tai nghe. (Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An tr. 103 & 109, lưu ở đình Tòng Sơn năm 1849, Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973)

Page 18: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 32 Bần Sĩ Vô Danh

Vĩnh viễn rồi không đổi không dời, Không mua bán như nơi phàm trược. Nay cơ cuối Thầy ngồi biết trước, Nếu là ai đại phước vui mừng. Phật đem về ngà ngọc biểu dưng, Ngồi thi phú tại rừng tòng bá. Lão còn khổ đường dài quá xá, Về thăm quê nay đã như nào. Chúc dân lành tu niệm cho mau, Nguyện cầu hết đồng bào mạnh giỏi. Đất Cao Miên rừng xanh mây khói, Miền sơn lai sáng chói cây rừng. Sống họp cùng tâm vẫn dung dung, Không nô nức vui mừng thích thú. Nào thành thị trăm hoa lê lựu, Miền sơn khê thích thú núi đồi. Ép mình vào hang hóc người ôi, Thầy sắp sẽ phản hồi về độ. Đồng hoang vắng thích hơn đi bộ, Chơn đều vo tướng Phật rõ ràng. Tả nơi miền sơn cước mênh mang, Thương dân tộc xóm làng Kampot. *

Thầy gợi lại Trải qua nhiều sự khắt khe và khổ não ở thế giới ta bà này, vì Thầy đã vâng lịnh Đức Phật Ngài. Thầy đọc lại những lời Sấm Giảng của Người Xưa cho bá gia bá tánh được hiểu thêm phần thiếu sót, để ý thức lại tu tâm, sau cùng tiến hóa lên noi bậc Thánh nhân, cuộc sống rất cao cả, không còn thấp kém như phàm trược thuở nào. Lời lẽ ấy không phải Thầy tự tạo mà có, đó là do các đấng đại từ đại bi còn thương xót nhân loại. Sợ trong quảng đời mạt hạ bị mất mát đi phần cao cả và tốt đẹp của loài người, vì thế các vị

Page 19: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 33 Bần Sĩ Vô Danh

toàn năng toàn giác cùng Quán Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, quý Ngài nguyện độ tận chúng sanh; trong cơ cứu độ, cũng có Ngài Di Lạc Vương Phật, cùng Đức Phật Thầy để giáo đạo nhắc đời. Vì các đấng lo sợ có một ngày định luật sẽ diệt nhiều thành phần bất trung bất chánh, bất hiếu, bất thảo, bất ngay, mới góp phần cho Đức Phật Thầy ra bút văn giáo huấn. Trong đó Thầy là một đày tớ của các Ngài, là một vị ăn mày của chư Phật mười phương, là một tôi mọi cho nhân quần chúng sanh bá tánh. Vậy ngày hôm nay, TA muốn nhắc lại các bậc nào hiểu thông và có phương hướng muốn về cảnh giới Cực lạc, và các vị đại căn trí thức soi rọi thiền đạo từng ngày, nghe mấy lời Thầy tả bút, phải thương xót và đầu đội vai mang các cấp bậc đại thừa đại giác. Buổi hạ nguơn vũ trụ một sớm một chiều sẽ hư hoại, nhân loại xác xơ, đồng chủng mất tình thương, con người bị biển đời lôi cuốn nổi trôi không bờ bến, thì Thầy hỏi các đấng đại từ có bỏ chúng sanh được không? Phải ra tay tế độ và cứu độ mà không còn phổ độ nữa. Nhưng than ôi! buổi hạ nguơn tâm cuồng trí quẩn của con người. Chính mình tạo rồi hưởng lấy, vay phải trả, gieo giống chờ gặt hái quả, dù ít nhiều xấu tốt. Còn phút cuối, TA hết lòng kính quý thương yêu, khuyên người sớm hối sửa mình, kẻo không kịp phong ba đến bất cứ giờ nào. Vì có Trời đã định diệt, như thế mà mọi người cứ lầm lũi đi trong thế giới mịt mù, chen lấn với nhau trong đau khổ, còn ràng buộc phiền toái nhiều đời nhiều kiếp, tội lỗi quá dày đặc, duyên lành của Phật mỏng như màn the, không sớm phục hồi tội lỗi, và nghiệp lực ấy áng mất. Thầy đã có nhiều đời kiếp tại thế giới ta bà này, chớ không phải một chu kỳ này mà chúng sanh lầm tưởng. Kính quý chúng sanh, vì tất cả mọi người đều bổn tánh như nhau hết. Sự thay đổi và tạo nghiệp mỗi người tạo gây. Bút tả lời lành nhắn nhủ đông tây nam bắc, đừng đùa cợt và dối trá với Thánh Thần. Đừng khinh bỉ sứ giả của các Ngài sai đi. Sứ giả đó chính là TA.

Page 20: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 34 Bần Sĩ Vô Danh

Phàm đời rùm rang mặc áo tràng vào chùa cao cột bự nghe giảng pháp, mắt phàm hùng hạp nhau để vỗ tay khen tặng mừng rỡ nô nức, hoặc chạy theo phe phái rủ reng đặng làm một việc thiện từ nào đó nhằm khoe khoan giả dối. Thầy nguyền chứng minh sự thật có hay không? Có, ý nguyện của mọi người họp thành đông đảo, đặng vang danh ta là người tu đại phước. Đồng tiền bất chính, vật chất không nghĩa nhân đem đến cúng Phật để chuộc tội lỗi có được không? Được do mình nghĩ được, và còn sanh mọi điều lợi khẩu cao danh, đầy cuồng vọng trù quẩn mọi người, không muốn ai hơn mình hết, thế mà mãi cứ đua chen để làm như vậy, nghĩ ta chắc chắn được Phật rước. Kính thưa chư quý vị, không thành đạo mà thành danh thành tướng cao cầu. Thầy xin sám hối với tất cả chúng sanh anh em đông tây nam bắc. Đó là lời nói sự thật của một vị không sắc tướng, không rườm rang, không chùa am tịnh thất. Ta bị chúng sanh nhồi nhã đưa lên mấy từng rồi hạ xuống hố. Thầy không ngại ngùng việc đó. Muốn nói rõ sự việc tu hành riêng chính mình. Bài tập văn bản ai cũng có. Chơn lý trước mặt và trong lòng, ta đừng tìm kiếm nữa, giảm bớt màn lưới vô minh, xé tan cửa ngục tham muốn, bẻ gãy gai chông, thì thấy được trong con người, Phật có gì ta có nấy, Trời có gì ta có nấy, chúng sanh có gì ta có nấy, một kho tàng, tại mình không tích cực và tích lũy quý báu vàng ngọc kim cương {đức phước} để cất vào, mà ngược lại cất sự đau khổ tham vọng cầu có danh lợi lục dục đắng cay, thì tự hỏi tại ai? Nó có nguyên nhân, nếu quý vị tìm ra được, giải quyết được, từ cõi trần gian sẽ đổi lại là bồng lai tiên cảnh, từ con người đổi ra thành Tiên Phật Thánh. Tâm linh của tất cả là một hoài bảo, lòng của mọi người rộng rãi tốt đẹp hóa lại cảnh Thiên thai vui vẻ nhẹ nhàng. Đó là thế giới Thần Tiên ở bên trong của mình, tiến hóa gấp thành nhân trước, kế thành Thánh Thần, và thành Tiên Phật. Mọi người đều có phép lạ biến hóa huyền linh ấy. Ai cũng có thể thành Phật được.

Page 21: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 35 Bần Sĩ Vô Danh

Quyển Đường Về Tà Lơn dày 145 trang, do Đức Cậu Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh thuyết sau chuyến đi núi Tà Lơn, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2013. Đoạn sấm giảng trên được trích từ trang 15 đến trang 34.

Page 22: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 36 Bần Sĩ Vô Danh

Phụ lục: Sau đây là đoạn trích trang 98-99 quyển Đường Về Tà Lơn:

Quảng Châu Trung Quốc

Quảng Châu Trung Quốc coi mất hay còn, Vượt biển qua non tới đây thăm viếng. Thường nghe tăm tiếng Trung Quốc nhiều dân,

Đó là nước Tần TA sang xem thử. Mất đi hai chữ còn lại ác gian, Xuất hiện hình tàng Thầy nhìn như nộm. Thật là ghê gớm Thầy nói không sai, Vẽ bản đồ chữ U {lưỡi bò} Giành giựt đất đai vì dân đông quá. giành chiếm trọn Biển Đông Không phải cao cả làm giả bêu chưng, Thầy không có mừng trông chừng từng phút. Mấy ngày kết thúc đi khắp mọi nơi, Giả như đi chơi coi đời sau đó. Giàu như của gió tiền tợ bùn sình, Nhìn thấy quá kinh làm tình làm tội. biểu diễn hạm đội

Tiếng tai vang dội khống chế địa cầu, mộng Hán hóa toàn cầu

Nó chẳng bao lâu căn đền quả trả. * bể nồi

Xem người như hả loài thú rác rơm, Tội nghiệp xóm chòm người dân Trung Quốc. Nghèo tàn nghèo tật vất vả thê lương, Ở rảnh ở mương không đường lối thoát. Thầy thấy đau xót dân ở vùng xa, Còn chánh tông là thành đô ngà ngọc. Tính toan đầu trọc đi dọc đi ngang, Lớn tướng cao tàng tai to mặt bự. Trời trừng cái thứ mang trá côn đồ, Có việc kéo vô tràn lan như hải. Nói ba nói bảy nói lái nói lèo, Đất nước nó nghèo cao sang gì đó. Có tiền đem bỏ xài xí bạc bài, Trời định không hay ngày mai trả báo. Ngày xưa Thầy dạo khắp cả nơi miền, Chánh thật đạo Tiên ấn truyền tại đó.

Trung Quốc mộng Hán

hóa toàn cầu, bành

trướng lãnh thổ lãnh hải,

thách thức với Hoa Kỳ

quyền lãnh đạo thế giới,

Đệ Tam Thế Chiến chắc

sẽ bùng nổ; Trung Quốc

ắt phải lãnh hậu quả là

bể nồi, đúng luật nhân

quả, gieo gió gặt bão!

Nhân chuyến đến

Quảng Châu, Đức Cậu

Bần Sĩ Vô Danh lưu lại

những dòng thơ trong

quyển Đường Về Tà

Lơn (trích trang 98-99)

Page 23: Đường VềTà Lơn - WordPress.com · Đêm buồn bút mực chuyển lay, Tạc biên để lại ngày mai dân tường. Núi đồi dày dạn tuyết sương, Thiên nhiên

Đường Về Tà Lơn 37 Bần Sĩ Vô Danh

Đất đai nhiều ngỏ chỉ rõ được đâu, Vùng đất dài sâu chạy qua Thượng Hải. Nói ba nói bảy Thầy phải làm gì? Tìm hiểu đặng thì kê khai bút sử. Tiền nhân không trữ tích Phật bỏ rơi, Xưa kia tuyệt vời nhứt thành tam tụ. Góc trời chăm chú Ngài hạ bút khai, Cơ mật ở ngoài nước Tàu có trước. Không ai hiểu được từ khước bấy lâu, Dọc ngang bắt rầu phi ân phi nghĩa. Không phải mai mỉa ở chỗ nước này, Vâng lịnh Phật Thầy đi xem coi thử. Cũng còn người tự quyết chí tâm tu, Góc trời mờ lu Quảng Châu Thượng Hải. Ma Cao bạc đãi cờ bạc rượu chè, Tiều Châu hụi hè cũng còn đôi chút. Tô Châu giang khúc thấy cảnh cũng xinh, Hàng Châu TA nhìn cũng tin một ít. Bắc Kinh cổ tích xưa nọ vẫn còn, Mắt lệ thon von hao mòn thể xác. Lạy cầu Bồ Tát ở Phổ Đà Sơn, Phép Phật không sờn độ người dân đó. Thiền tâm hiểu rõ đạo quả thảnh thơi, Quỳ lạy Phật Trời xa rời nước ấy.

(Bài Lôtô Quảng Châu Trung Quốc trích trang 98-99 quyển Đường Về Tà Lơn do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2013)

Sydney, 17-12-2016, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo

(facebook Mõ Tre & Blog Kinh Sam That Son)

https://kinhsamthatson.wordpress.com/