Heart Aflame - Johanna Lindsey - sachvui.com · mà hắn phải chiến đấu không phải là...

284

Transcript of Heart Aflame - Johanna Lindsey - sachvui.com · mà hắn phải chiến đấu không phải là...

HeartAflame-JohannaLindseyDịchgiả:wanwan2684

Nguồn:E-thuvien

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Mụclục

Tómtắt

Chương1

Chương2

Chương3

Chương4

Chương5

Chương6

Chương7

Chương8

Chương9

Chương10

Chương11

Chương12

Chương13

Chương14

Chương15

Chương16

Chương17

Chương18

Chương19

Chương20

Chương21

Chương22

Chương23

Chương24

Chương25

Chương27

Chương28

Chương29

Chương30

Chương31

Chương32

Chương33

Chương34

Chương35

Chương36

Chương37

Chương38

Chương39

Chương40

Chương41

Chương42

Chương43

Chương44

Tómtắt

Giầucó,xinhđẹpvàđầykhiêuhãnh,KristenHaardradluônluônlànỗikhaokhátcủacácanhchàngVikingchưavợ.Nhưngvớimộttráitimtuổitrẻđầykhaokhát tìnhyêunhưnàng thì cáivịnhHorten thậtvôcùngnhỏbé.Kristentrốngiađìnhlêntầuđitìmtìnhyêuchochínhmình.Royce,mộtthủlĩnhSaxontàigiỏi,đẹptrai,nhưngcómộtmốicămthù

sâusắcđốivớitấtcảngườiViking.LiệukhigặpKristenngangngược,thôngminh,xinhđẹpchàngcóbịcuốnhútvàquênđimốithùkiakhông?Chàngvànàngcótìmđượchạnhphúcthậtsự?

Chương1

DirkGerhardsentiếpđấtvàlượnvòngđếngầnbờsông,nơicómộtnànggáitócvàngđãdừnglại.KristenHaardradnhìnlạiphíasaunhưthểnàngđãthấyhắn,rồibuộcconngựalạivàđixuốngnước.Phíangượclại,nướcvịnhHortenchảynhanhtheodòngcủanó.Nhưngmộtvạiđácuộiđãphândòngnó,nướcchảyyênả,phẳnglặngnhưmặthồ.Dirkbiếtrằngnócũngấmáptuyệtvờivàquácámdỗđểlờđivớimộtnànggái.Anh ta biết Kristen đang đến đây khi thấy nàng rời ngôi nhà của chú

Hughvàcưỡingựatheolốinày.Khihọcònnhỏ,rấtnhỏ,họđãtừngđibơichungvớinhau,cócảnhữnganhtraivàanhemhọcủanàng.Kristencómộtgiađìnhlớn,mộtôngcậucủanàng,Jard,sốngbênbờvịnhnày,vàhàngtánhữnganhemnàngcậuxa,tấtcảbọnhọtinrằngmặttrăngvàmặttrờixoayquanhnànggáinày.Chođếngầnđây,Dirkcũngđãnghĩvậy.Hắnđãchonàngtráitimmình

vàhỏicướinàng,nhưnhiềungườikhácđãlàmtrướcđây.Nàngđãtừchối–nhẹnhàng,hắnđãmiễn cưỡngđồngý - nhưng sự thấtvọnggầnnhưhủyhoạihắn.Hắnnhìn thấynàng lớn lên, từmộtnàngbécao,vụngvề trởvềthànhmột phụnữ tuyệt vời.Không có gì hắnmuốnnhiều hơnướcmuốnKristenlàcủariêngmình.Dirk nín thở khi nàng bắt đầu cởi bỏ áo choàng linen.Hắn đã hi vọng

nàngsẽlàmvậy.Đólàlýdotạisaohắnđitheonàng,hyvọng–Odingiúphắn–nànglàmthật.Cảnhtượngcònhơnhắncóthểchịuđược–đôichânthon dài… những đường congmềmmại của hông nàng, tấm lưng thẳng,mảnhkhảnhchỉđượcbaophủbởimộtbímtócdày,nâuvàng.Chỉcáchđâyhaituần,hắnđãnắmtrongtaybímtócdàyđóvàkéohôngnàngsátvàohắntrongmộtnụhôn,làmhắngầnnhưđiênlên.Nàngđãtáthắn,cáitátlàmhắnthậtsựlảođảo.VìKristenkhôngphảilànànggáichânyếutaymềm;thậtranàngchỉthấphơnhắncó2inchesvàhắnthìcao6feet.Điềunàychẳngdọađượchắn.Vào lúcđó,đúng thờiđiểmđó,hắn thật sựnghĩhắncó thểnổiđiênnếukhôngthểcónàng.Thậtmay,Selig,ngườianhkếcủanàngđãđến,nhưngkhôngmayvìkhó

mà Dirk gặp nàng lần nữa và kéo nàng xuống đất. Hắn và Selig đều bịthương trong cuộc chạm tráng đó, vàDirk đánhmất người bạn tốt này –khôngphảibởivìhọđãđánhnhau,hayvìNorsemenđãsẳnsàngđánhnhauvìbấtcứlýdogì,màvìnhữnggìhắnđãcốlàmvớiKristen.Vàhắnkhôngthểphủnhậnrằnghắncólẽđãchiếmlấynàng,ngaytạiđó,trênsànchuồngngựacủachanàng.Hắnắthẳnđãchếtrồinếuhắnthànhnàngng.Vàngười

màhắnphải chiếnđấukhôngphải là anh trai nànghaynhững anh emhọkhác,màlàchanàng,Garrick,ôngsẽtaykhôngmàgiếtDirk.Kristenbâygiờđangởtrongnước,nhưngviệckhôngcònnhìnthấytoàn

bộcơthểnàngnữakhônglàmdịuđượcngọnlửađangxuyênquacáctĩnhmạchhắn.Hắnđãkhôngnghĩ sẽphải chịu tra tấn thếnàokhingắmnàngbơi.Hắnchỉlậpluậnrằngnàngsẽmộtmình,khôngcógiađìnhnàngởđây,vàđâycólẽlàlầnduynhấthắncóthểgặpriêngnàng.Đãcótinđồnrằngnàngsẽsớmkếthôn,vớiSheldon,ngườiconcảcủaPerrin,bạnthâncủachanàng.Dĩnhiêntrướcđâycũngcóvôsốnhữngtinđồn,khiKristen19tuổi,vàtrong4nămgầnđây,mỗimộtchàngtraikhỏemạnhởdọcvịnhnàyđềuđãcầuhônnàng.Nàngđangbơingữa trênmặtnước,nhữngngónchânhiện ra, đỉnhđùi

mịnmàngcủanàng,ngựcnàng…Lokidẫndắtnàng,nàngđangmờigọisựxâmphạm!Dirkkhôngthểngănmìnhđượcnữa.Hắnvộivãxétoạcquầnáomình.Kristen đã nghe tiếng nước bắn tung tóe và nhìn theo hướngmà nàng

đoán là nơi phát ra tiếngđộng, nhưngkhông cógì cả.Nàngnhanh chónglượnmột vòng, hồ nước ấm áp này không có ai khác ngoài nàng, chỉ cónhữnglànsónglăn tănmànàngđã tạora.Tuynhiên,nàngbắtđầubơivềphíabờmànàngđãđểáoquầncủamình,cùngvớithứvũkhíduynhấtcủanàng,chiếcdaogămcónạmđáquý,nóđãcùnnhưmộtmóntrangsứcchứkhôngcònlàvũkhínữa.Nàngđúng làngốckhiđếnđâymộtmình thayvìđợimột trongnhững

ngườianhcủamìnhđi cùng.Nhưnghọquábận rộnchuẩnbị chocon tàuVikingcủachanàng,chiếctàumàtuầntớiSeligsẽxuôimiềnđông,vàngàyhômnayấmáptuyệtvờisaumộtmùaxuânmátmẻvàmộtmùađộnglạnhkhácthường.Nàngkhôngthểchốnglạisựcámdỗnày.Đâynhưmộtcuộcphiêulưu,làmnhữngviệcnàngchưabaogiờlàm,và

nàngthậtsự thíchphiêulưu.Nhưngtấtcảnhữngcuộcphiêulưucủanàngtrướcđâyđềuchiasẽvớingườikhác.Vàcólẽlàkhôngkhônngoankhicỡibỏhếtquầnáothếnày,dùlúcnàylàmnhưvậythậtlàmộtsựliềulỉnhtộitệ,vànếuKristenlàbấtcứthứgì,thìđólàsựliềulĩnh.Luônlànhưvậy,ngaybâygiờ,nàngđãhốihận.Chỉngaykhichânnàngchạmđất,hắnđãđứngtrướcmặtnàng,tolớnvà

đầyđedọa.KristenrênthầmrằngđólàDirkthayvìaiđó,vìhắnđãtừngcưỡngbứcnàng,vànhìnvàomặthắncứynhưcáchđây2tuần.Hắnlàmộtngườiđànôngkhỏemạnh,rắnchắc,nhưanhSeligcủanàng.Thậtrahọđãtừnglàbạnthân,cùngtuổivớinhau.Nàngcũngtừngxemhắnlàbạn,chođếnngàyhắntấncôngnàngtrongchuồngngựa.

Hắnđãthayđổi,từmộtcậubémànàngcùnglớnlên,cùngcưỡingựa,đisăn,đibơi.Hắntaquảlàđẹptraivớimáitócvàngsậmvàđôimắtnâuvàng.NhưnghắnkhôngphảilàDirkmànàngbiết,nàngrấtsợnhữnggìđãxảyrangàyhômđólạitáidiễn.“Emkhôngnênđếnđây,Kristen.”Giọnghắnnhỏ,khànkhàn.Mắthắntabịthuhútbởinhữnggiọtnướclấplánhtrênhàngmidàicủa

nàng.Nướcđangnhỏgiọt xuốngđôi gòmá caovà chiếcmũi thẳng.Nàngliếmmôivàhắntarênlên.Kristenđãnghethấyvàmởtomắt,khôngphảisựcảnhbáo,màlànguy

hiểm.Đôimắtđógiốngnhưchanàng,xuyênquabầu trời,biểncảvàmặtđất,vớiánhmặttrờiđằngsauđểlàmchúngthàngmàuxanhbiểnsáng.Chỉngaylúcnày,chúngcómàungọclam,hoảngloạn,nhưbãobiểnđangdậysóng.“Đểtôiđi,Dirk”“Anhnghĩlàkhôngđâu”“Nghĩlạiđi.”Nàng không lên giọng, không cần phải làm vậy.Cơn giận của nàng là

bằngchứngtrongmỗiđườngnéttrênkhuônmặtnàng.NhưngDirklàmộtconácquỷđangquay lưng,conquỷcủasự thèmkhát.Đãquarồicáisuynghĩthậtmaymắnsaohắnkhôngcưỡngbứcnàngtrướcđây.“Ah,Kristen.”Hắnđưa tay tóm lấyđôivai trầncủanàng,giữ thậtchặt

khinàngcốđểthoátkhỏi.“Emcóbiếtemđanglàmgìvớianhkhông?Emcóbiếtgìvềviệcmộtngườiđànôngcóthểmấttrí thếnàokhihammuốnmộtphụnữxinhđẹpnhưemkhông?”Mộttianguyhiểmlóelêntrongmắtnàng.“Anhmấttrínếuanhnghĩ…”Miệnghắnđápxuốngmộtcáchhungbạođểngănnàngnói.Đôitayhắn

túmvainàngkéolạigần,épngựcnàngvàohắn.Kristenngạtthở.Miệnghắnđangchàxátmôinàngđauđớnvànàngghét

điềuđó,ghétcảmgiáccơ thểhắnápsátvàonàng.Việchọgầnnhưcùngchiềucaolàmchocáinamtínhcủahắnởngayvịtríhắntìmkiếm,vànàngghétđiềuđónhất.Nàngkhôngngờnghệchđếnnổikhôngbiếtcáchmàmộtngườiđànôngvàmộtphụnữnhưthếnàokhihọânái.Mẹnàng,Brenna,đãdạynàngtấtcảvềviệcnày,nhưngđâykhôngphảinhưthế,khôngkhimànàngchỉcảmthấysợhãi.Nàngnguyềnrủasứcmạnhcủahắnkhinàngcốgắngđểthoátkhỏivòng

tay hắn. Nàng ngưỡng mộ sức mạnh và sự can đảm của đàn ông nhưngkhôngkhinótrựctiếpchốnglạinàng.Dirkắthẳnkhônggặptrởngạigìđểtìmđượclốivàovàcướpđiđờicongáicủanàng.Nàngsẽgiếthắnnếuhắnlàmthế,hắnkhôngcóquyềnđó.Chỉnàngmớicóquyềntặngnóchongười

mànàngmuốncho,nàngsẽvuisướnglàmđiềuđó.Nhưngkhôngphảinhưthếnày,vàDirkkhôngphảiconngười.Nhậnramôihắnđangởgiữahàmrăngmình,nàngcắnmạnh,móngtay

nàngcắmsâuvàongựchắncùnglúcđó.Nàngcắnmạnhthêmchođếnkhihắnbỏtaykhỏingườinàng;lúcnàynàngđẩyhắnrachođếnkhihọthayđổivịtrí.Hắncóthểtấncôngnàngđểcóthểtiếptục,nhưngnàngdĩnhiênsẽxétoạcmôihắnravàhắnchắcchắnnhậnrađiềuđó.Nhưngnàngkhôngcócơhội,tiếptụccắnchặtmôihắnchođếnkhibấtngờđávàobụnghắn.Nàngnhảmôihắnravàođúngngaylúcnàngdùngbụnghắnlàvánđệm,

bật chạy về phía bờ sông và Dirk bật ngược xuống nước. Việc hắn ngãxuốngnướcchonàngthờigianđểthoátkhỏimépnướcvàtúmchặtdaogămtrướckhihắnđếngần.Nhưnghắnkhôngthử.Nhìnvàovũkhícủanànglàmhắndodựmộtchút.“EmlắmtrònhưlàcongáicủaLokivậy!”Dirkthốtramộtcáchđauđớn,

chùimáuởmôi,trừngmắtgiậndữvớinàng.“Đừngsosánhtôivớiôngthầncủaanh,Dirk.Mẹtôinuôilớntôilàcon

chiênThiênChúa”“Anhkhôngquantâmemtinvàovịthầnnào,”hắnvặnlại.“Bỏcondao

xuống,Kristen.”Nànglắcđầu.Giờnàngđãbìnhtĩnh,hắnnhìnthấyđiềuđó,bâygiờnàng

cóvũkhí trong tay.Và,nhờOdin,nàng thật lộng lẫy,đứngđóhoàn toànkhỏathânvớinhữnggiọtnướclấplánhkhắpcơthể,ngựcnàngđầyđặnnhưtrêuchọchắn,cáibụngphẳng,mềmmạiđượcbaophủbởiđámcỏrốihungvàngtrảiragiữahaichânnàng.Vànàngđangtháchthứchắn,tháchthứchắndichuyểnvềphíanàng,vànắmchặtcáidaogămnhưthểnàngbiếtsửdụngnóvậy.“AnhnghĩmẹemđãdạyemnhiềuthứhơnlàchỉyêumếnChúatrời.”Sự

cayđắngtràolêngiọnghắn.“Chavàanhtraiemkhôngbaogiờdạyemsửdụngthứđồchơiđó,cũngkhôngthathứchoemvìđãhọcnó,vìđósẽlàsĩnhục khả năng bảo vệ em của họ.Quý bàBrenna đã dạy em các trò củangườiCeltic,phảikhông?SaunhiềunămlẽrabàtanênhọcđượcrằngcáckỹnăngcủaCeltickhôngănnhầmgìvớichiếnbinhorcướpbiểnvùngBắcvàTâyuchứ.Bàấyđãdạyemđiềugìnữa,Kristen?”“Tôibiếtsửdụngmỗiloạivũkhítrừrìuvìđólàthứvũkhívụng,không

cầnphảibiếtcáchsửdụng.”Nàngtrảlờimộtcáchtựhào.“Vụngchỉbởivìemkhôngđủsứcđểdùngnó,”hắnđáptrảmộtcáchcáu

kỉnh.“Vàchaemsẽnóigìnếuôngấybiết?Anhcálàôngsẽdungroidamàquấthaingười.”“Anhsẽnóivớichatôià?”Nàngchếnhạo.

Hắnnhìntrừngnàng.Dĩnhiênhắnkhôngkểvớichanàng,vìlúcđóhắnsẽphảigiảithíchtạisaohắnbiếtviệcđó.Vàcáinhếchméptrênmôinàngnóilênrằngnàngđãbiết.NghĩđếnGarrickHaardrad,ngườicaohơnhắncả30cm và vẫn còn rất đường bệ, đã làm nguội một ít hăng hái của hắn –khôngphảitấtcả.Hắnnhướngmàythămdòphảnứngcủanàng.“Anhcógìkhôngổnmà

emtừchốianh,Kristen?”Câuhỏi làmnàngkinhngạc,được thốt ranhẹnhàngkèmtheochútbối

rối.Hắnđứng trướcnàngvớiánhmắt trống rỗngvàniềmkiêuhãnhcứngnhắc.Mắtnàngdodựquétquangườihắn.Nàngkhôngkhóchịuvớinhữnggì nàng thấy, nàngđã từngnhìn thấynhữngngười đànôngkhỏa thânkhicùngbạnthâncủamình,Tyra,lẽnvàonhàtắmcủachúnàng,trốnsauthùngnướcvànhìncácanhhọnàngtắm.Dĩnhiênchuyệnđócáchđây10nămrồi,vàcósựkhácbiệtchứ.NàngchưabaogiờnhìnthấycáivậtđànôngđangthẳngtưngvàđầykiêuhãnhnhưDirkhiệngiờ.Kristenthànhthậttrảlờivớihắn,vìđángphảinhưthế.“Anhkhôngcógì

khôngđượccả,Dirk.Anhcóthânhìnhrấtđẹpvàbắtmắt.Chaanhcómộttrangtrạigiàucóvàanhlàngườithừakế.Mộtngườiphụnữchắcchắnrấthàilònglấyanhlàmchồng.”Nàng không thêm rằngTyra thậm chí sẽmặc cả với các vị thần để có

đượchắnvàđólàlýdotạisaoKristensẽkhôngcóývớihắn.Tyrađãyêungườiđànôngnày5năm,nhưnghắnkhôngbiếtđiềuđó.VàKristenđãthềsẽkhôngbaogiờkểvớiaibímậtcủabạnmình,nhấtlàDirk.“Anhchỉđơngiản làkhôngdànhcho tôi,DirkGerhardsen,”.Nàngkết

thúcmộtcáchchắnchắn.“Tạisao?”“Anhkhônglàmtimtôixaođộng.”Hắnnhìnnàngngờvực,gặnghỏi“Điềuđócóliênquangìđếnviệckết

hônchứ?”.Mọithứ,nàngnóivớibảnthânmình.Vớihắn,nàngchỉnói“Tôixinlỗi,Dirk,Tôikhôngmuốnkếthônvớianh.Tôiđãnóivớianhrôi.”“CóthậtemsẽkếthônvớiSheldon?”Nàng có thể nói dối và dùngnó như cái cớ để thoát khỏi tình thế này,

nhưngnàngkhôngmuốnnóidốichỉđểlàmmọithứdễdànghơn.“Sheldonnhưlàmộtngườianhtraiđốivớitôi,bốmẹtôimuốntôicướianhấynhưngtôicũngđã từchối.”Vàanhấy thấynhẹnhõm,nàngnhủ thầm,vìanhấycũngxemtôinhưemgái,cũngcảmthấykhôngthoảimáivớicáiviễncảnhmộtđámcướigiữachúngtôi.“Rồiemsẽphảichọnaiđó,Kristen.Mọiđànôngởdọccáivịnhnàyđềuđãhỏicướiemmộtlầnrồi,cókhihơn.Emlẽrađãcướilâurồi.”

ĐâykhôngphảilàchủđềhayhogìvớiKristen,bởivìnàngrõhoàncảnhcủamìnhhơnbấtcứai,khôngcóngườiđànôngđộcthânnàoởquanhsôngnàynàngmuốncướicả.Nàngmuốncómộttìnhyêuđẹpnhưbốmẹnàngđãcóvớinhau,nhưngnàngbiếtcuốicùngrồinàngcũngphảitừbỏ.Nàngđãhoãnlạinhiềunămrồi,bằngcáchtừchốitấtcảnhữnglờicầuhôn,vàbốmẹnàngđểmặcnànglàmvậyvìhọyêuthươngnàng.Nhưngnàngkhôngthểtiếptụclàmthếnữarồi.NàngđiêntiếtvớiDirkvìđãlàmnàngnhớlạisựtuyệtvọngcủamình,cái

màđãở trongđầunàngnhiềunămqua. “Tôi chọnai không liênquan tớianh,Dirk, vì đó sẽ khôngphải là anh.Nghĩ lại đi và tìmngười khác, xinđừnglàmphiềntôinữa.”“Anhcóthểchiếmđoạtem,Kristen,vàbuộcemphảicướianh,”hắncảnh

cáonhẹnhàng.“Vìemđãtừchốiquánhiềulờicầuhônrồi,chaemsẽvuimừngtraoemchoanhsaukhianhđãhủyhoạiem”Đólàmộtkhảnăng.Dĩnhiênchanàngsẽđánhhắnnhừtửtrước.Nhưng

nếuDirkvẫnsốngsauđó,nàngsẽbịéplấyhắn.Sựthậtthìnàngkhôngcònlàthiếunữnữađểmàxemxét.Kristenquắcmắtnhìnhắn.“Nếuchatôikhônggiếtanh,tôisẽlàmviệc

đó.Đừngngốcthế,Dirk,tôisẽkhôngbaogiờthathứchotròbẩnthĩuđó”“Nhưngemsẽlàcủaanh.”“Tôinóitôisẽgiếtanh!”“Anh nghĩ là không,” hắn nói với quá nhiều tự tin vì hammuốn nàng.

“Anhnghĩrấtđángđểliều.”Mắthắnởtrênngựcnàngkhihắnnóicâuđó.Kristencứngngười.Lẽra

nàngkhôngnênđứngđómànóichuyệnvớihắn.LẽranàngnênnhảylênTordenvàcưỡithẳngđithayvìtúmlấycondaogămmàđốimặtvớihắn.“Giờ thì thử đi, chết tiệt đôi mắt của anh, tôi sẽ giết anh sớm hơn.”

Kristenrítlên.Dirknhìnvàocondaocủanànglầnnữavàthấynàngdơnólêntheocách

nóchắcchắnsẽtrúngmụctiêutrướckhihắncóthểtướcnótừtaynàng.Chỉkhi nàng không cao bằng hắn, và sứcmạnh thì thường đi kèm với chiềucao…Cơngiậncủahắnbốclênlầnnữa,nhưngbâygiờnóhướngvềmẹnàng,

bàtađúnglàđiênrồimớidaynàngkỹnăngchiếnđấu.Hắngầmgừ“Emsẽkhôngluôncómónđồchơiđótrongtay,Kristen.”Nànghếchcằm.“Anhlàmộttênngốcmớicảnhbáotôithế.Bâygiờtôi

sẽbaogiờđểanhbắtgặpmộtmìnhnữađâu.”Hắnkíchđộng.“Vậy thìemnênchắc rằngcửaphòng luônkhóakhiđi

ngủ, bằng cáchnàođó, vàongàynàođó, sớm thôi, anh sẽ có cách chiếm

đượcem.”Kristenkhôngthèmđáptrảlờiđedọađó,màkhomngườiđểnhặtnhạnh

quầnáodướichânvàkéochúngquavai.KhôngrờimắtkhỏiDirk,nàngluilạitúmlấydâycươngcủaTordenvàđivềphíaconngựacủamình.Khiđimộtkhoángxa,nàngnắmlấycáibờmtrắngmượtmàcủaTordenvànhảylênlưngnó.”NàngcóthểnghethấynhữnglờinguyềnrủađiêntiếtcủaDirkphíasau

lưngmình,nhưngnàngchẳngquan tâm,điềunàngđang lobâygiờ là làmsaomặcquầnaovàomàkhôngphảichongựađichậmlại, trướckhinàngđếngầnlãnhđịacủaHaardradvàaiđósẽtrôngthấynàng.Nàngsẽkhôngthểgiảithích,vàsựthậtsẽlàmsựdocủanàngbịgiớihạnmộtkhắckhe,cònDirkGerhardsenthìrơivàođốnglộnxộn.Nếukhôngphảivìnhữngcấmkỵđó,nàngsẽthừanhậnnhữnggìxảyra,

nhưngnàngđánhgiácaosựtựdocủamình.Chanànglolắngvềnàngnhưthếđủrồi.Mẹnàngthìkhông,trongsuốtnhữngmùahèmàchanàngrakhơivàmangtheocácanhtraicùngđi,bàđãdạychonàngrấttốtcáckỹnăngtựvệ.Brennađãdạynàngcáchbímấtđểhọctừchanàngkỹnăngvàxảothuậtcầnthiếtđểsửdụngvũkhíchốnglạikẻđịchmạnhhơnmình,phảicó thủđoạnbởivìdùnàngcócaohơnmẹnàng½foot,mạnhhơnhầuhếtphụnữ,nàngcũngkhôngđủmạnhsovới1ngườiđànông.Kristen tựhàovàokhảnăng tựvệ củanàng,nhưngđây là lầnđầu tiên

nàng kiểm chứng khả năng đó.Ngoài Selig, lớn hơn nàng 2 tuổi, còn cóEric,16tuổi,vàThorall,14tuổi,cảhaiđứađãtolớngầnbằngngườichavĩđạicủahọrồi.NàngcòncóngườianhhọAthol,chỉlớnhơnSeligvàitháng,vàhàngtáanhemhọxabênnhánhcủachanàngnữa,họsẽchiếnđấuthậmchítớichếtđểgiảmtốithiểutổnthươngchonàng.Không,nàngsẽtựvệtốtvàkhôngcầnphảichứngminhbảnthânnhưmẹnàngcảmthấycầnkhibàởtuổinàng.Chođếnhômnay.NếunhưnàngrakhơivớiSeligvàbạnanhtuầntớiđể

đếncácthịtrấnthươngmạiởMiềnĐông,nàngsẽkhôngcầnphảilolắngvềDirknữa–ítnhấtchođếnkhinàngquaylạivàocuốimùahè.Chođếnlúcđó,cólẽhắnđãtìmđượcmộtnàngvợrồivàsẽkhôngphiềnnàngnữa.Trờiạ,nàngđãxinđượcthamgiachuyếnđinàynhưngđãbịtừchốirồi.

Nàngđãdưlớnđểrakhơivớinhiềungườiđànôngtrẻtuổinàyrồi,dùđólàmột trong những con tàu của cha nàng, với sự trông nom của Selig.NếuGarrickkhôngđi,nàngcũngkhôngđượcđi,thếđấy.ThậmchínàngđãtinhvitrêuchọcrằngcóthểnàngsẽgặpmộtônghoàngkinhdoanhnhưôngởBirkaorHedebyđểđemvề làmchồng cũngkhông lay chuyểnđượcông.Nếuôngkhôngởđóđểtrôngnomnàngnhưnhữnglầnôngđãđemnàngvà

mẹnàngtheo,thếthì,nhờthầnOdin,nàngphảiởnhà.Garrickđãkhôngrakhơitámnămnayrồi,ôngthíchtrảiquahàngtháng

hè vớiBrenna hơn, ông để bạn ông, Perrin, chỉ huy con tàu củamình, orSelig,vìgiờanhđãđủtuổilàmviệcđó.BốmẹKristensẽcưỡixuốngphíabắc,mộtmình,vàsẽkhôngquaylạichođếnhếthè.Họsẽcùngnhauđisăn,khámphá,yêunhau,vàKristenluônướcmìnhcósẽcóđượctìnhyêunhưhọ.Nhưngở đâu có thể tìmđc người đàn ôngnhưGarrick, người rất dịudàng hòa nhã với những ai ông yêumến, và rất nguy hiểm, đáng sợ vớinhững kẽ ngược lại, người có thể làm tim nàng đập nhanh hơn như cáchBrennađãthểhiệnkhibàchỉđơngiảnnhìnvàoGarrick?Kristen thởdàiđánh thượt,cưỡingựavềnhà.Khôngcóngườiđànông

như thế, không phải ở đây. Oh, có một vài người khá lịch thiệp, nhưngkhôngnhiều,dùlàcónhiềugãkhálànguyhiểm.Miềnbắcnàyđãsinhranhữngngườiđànôngdàydạn,khỏemạnh,nhữnghìnhmẫutốtđẹpcủađànông,nhưngkhôngaicóthểkhuấyđộngđượctráitimnàng.Ởđâuđóchắcchắncómộtngườiđịnhmệnhdànhchonàng,cóthểlàmộtthươnggia,ormộtthủythủnhưchanàng–mộtngườiĐanMạch,haycólẽlàThụyĐiển,thậmchílà1ngườiNa-uyđếntừMiềnNam.TấtcảbọnhọđềulàmănởcácthịtrấnthươngmạilớncủaMiềnĐông.Nàngchỉphảitìmraanhthôi.

Chương2

Kristenđứngởgầnnhàbếp,đợimẹnàngxuốngcầu thang.Selig sẽ ra

khơi vào buổi sáng, lúc mà các nơi khác trên thế giới gọi là bình minh,nhưngvìởMiềnbắcnàymặttrờichỉlặngcóvàigiờvàomùahè,nênkhôngthểgọilàbìnhminhđược.BaogồmcảSeligthìthủythủđoàncó34người.Mộtvàingườitrongsố

họlàanhemhọcủanàng,nhưnghầuhếthọlàbạnbècả,vàđềulànhữngngườiyêubiển.Hànghóalànhữngbộlôngthúmàmọingườiphảibán,cònnhữngmóncógiá trịkhácsẽđượcchuyểnnhượngsuốtnhững thángmùađông.Có55bộlôngthúmàgiađìnhnàngđãgomđượclầnnày,baogồm2bộlônggấutrắngBắcCực,loạicógiárấtcaoởMiềnĐông.Đây sẽ là chuyến hàng có khả năng thu lợi rất lớn chomọi người, và

Kristenphảithửítnhấtmộtlầnnữađểđượcđicùng.Selignóianhsẽkhôngphiền,nhưngdĩnhiênanhấysẽtìmrađiềuđểtừchốinàng.Bởivìchanàngđãnói“không”3lầnrồi,mẹnànglàcơhộiduynhấtcóthểlàmôngthayđổiýđịnh.Nhữngngườihầuđangchuẩnbịbữatối.Tấtcảlàngườinướcngoài,họbị

bắtkhilàmcướpbiểnVikingđếnMiềnNamvàMiềnĐông.NhữngngườiđangphụcvụchonhàHaardradđềuđượcmuavềvìGarrickkhôngcóchủtrươngcướpbóc,Seligcũngkhôngvìanhấyrakhơithaychochamình.Chủđềnàythỉnhthoảnggâytranhcảigiữabốmẹnàng,vìbàtừnglànôlệ,bịchacủaGarrick bắt và tặng choGarrick vào năm 851.Dĩ nhiên, Brenna, vớiniềmkiêuhãnhchếtngười,khôngbaothừanhậnGarricksởhữubà,nhữngcâuchuyệncổtíchhọkểchonhaulàcuộcđấutranhgiankhổđượctôiluyệnbởitìnhyêuhọđangchiasẽ.Kristenkhôngthểtưởngtượngcảnhchamẹnàngxungđộtvớinhaunhư

họđãtừng.Oh,đôikhicũngcóvàixungđộtgiữahọ,vàGarrickphảicưỡingựaxuốngphíabắcđểlàmdịubớt.Nhưngkhiôngtrởvề,họlạikhóanhautrongphònghànggiờ,vàkhihọđira,họkhôngbaogiờnhắclạihọđãcãinhauvềcáigì.Tấtcảcáccuộctranhluậncủahọ,dùlớndùnhỏ,đềukếtthúctrongphòngngủhehe,đólànguồngốccủanhữngtròtiêukhiểnvàtrêuchọcchocácthànhviêncònlạicủagiađình.Đợichánrồi,nàngquaysangquấyphábàbếpngườiAilenđangthêmđậu

ngọt vào bánh mì. Nàng phĩnh phờ bà bằng cái giọng Gealic của ngườiAilen, cái chiêu thường có hiệu quả làm mềm lòng người phụ nữ này.Kristenhọcđượcnhiềuloạingônngữkhácnhautừnhữngngườihầuđếntừnhiềuvùngkhácnhau,vàcó thểnói thànhthạonhưtiếngmẹđẻ.Nàngcó

đầuócnăngđộng,luônhămhởhọcnhữngđiềumớimẻ.“ĐểAileenmộtmìnhđi,congái, trướckhimónbánhmìđậuyêu thích

củachacontrởthànhmónbánhkhôngnhânchánngắt.”Kristennuốtvộihạtđậuđangnhaimộtcáchtội lỗi trướckhiquaysang

mẹnàngvớicáicườitoe.“Conđãnghĩmẹsẽkhôngbaogiờxuốngđâyđó.Mẹđãthìthầmvìvớibốmàlàmôngmangmẹlênlầunhưthế?”Brennađỏmặtmộtcáchđángyêuvàchoàngtayquaeocôcongái,kéo

nàngvàođạisãnhtrốngkhôngvìnhữngngườiđànôngđãravịnhchấthànglêntàu.“Conphảinóinhữngđiềuđótrướcmặtngườihầuà?”“Nóigìạ?Tấtcảbọnhọđềuthấybốlôimẹlênlầumàvà…”“Đừngđểýnữa.”Bàcườirạngrỡ.“Vàmẹkhôngthìthầmgìvớichacon

cả.”Kristenthấtvọng,nàngđãhyvọngđượcnghemẹ,ngườiluônnóinhiều

vềtấtcảmọithứ,thúnhậntộilỗithúvịcủabà.Thấycongáithấtvọng,bàcười.“Mẹkhôngphảithìthầmgìvớibốconcả,congái.Mẹchỉđơngiảnrúc

vàocổôngấy.Garrickcómộtđiểmrấtnhạycảmtrêncổ,conxem.”“Làmvậykhiếnbốphấnkhích?”“Rấtphấnkhích.”“Vậynênmẹđãkhiêukhíchbố.Ôimấtmặtquá,mẹ!”Kristentrêubà.“Xấuhổsao?Khimàmẹchỉcóvàigiờvuivẻvớibốcontrongngàyvà

bốconrấthămhởđểđixuốngbếntàuà?Đôikhiphụnữphảichủđộngnắmbắtcơhộikhingườichồngcủamìnhquábậnrộnđấy.”Kristencườirúcrích“Vàbốcóphiềnkhôngkhimẹlôibốrakhỏiniềm

vuiđượcnhìnthấyhànghóađượcchấtlêntàu?”“Connghĩsao?”Kristencười,nàngbiếtrõôngchẳngphiềntínàođâu.Mẹ nàng không hành động như các bà mẹ khác, bà trông cũng chẳng

giốnghọnữa.NgoàimáitócđennhánhđượcditruyềntừngườiCelticvàđôimắtnâuấmáp,bàtrôngquátrẻđểcónhữngđứaconđãtrưởngthành.Dùbàgần40rồinhưngbàtrôngtrẻhơncáituổiđó.BrennaHaardradlàmộtphụnữrấtxinhđẹpvàKristenrấtmaymắnthừa

hưởngnhữngđặcđiểmcủamẹnàng, dùnàng có chiều cao,mái tócquănvànghungvàđôimắtxanhcủabố.NàngítnhấtcũngcảmtạChúavìnàngkhôngcaonhưchavàcácanhemtrai.Brenna thường làmthế,dùởMiềnBắc,chiềucaobấtthườngcủanàngkhôngthànhvấnđề,vìngườiNa-uyhọcókhicaohơnnàng.TrongvùngđấtcủaBrenna,chiềucaocủanàngcómộtbất tiệnnhấtđịnhvìnàngcaobằngmộtsốđànôngởđây,nhưngcaohơnhầuhết.

“Conchắcchắnkhôngđợi taởđâychỉđểhỏicâuhỏixấcláovừarồi,”Brennanói.Kristennhìnxuốngchân.“Conhyvọngmẹsẽnóivàicâuvớibốvìông

đangvui,vàhỏibố…”“Liệuconcó thể rakhơivớianhcon?”Bàkết thúcdùmnàng, lắcđầu.

“Tạisaochuyếnđinàylạiquantrọngvớicon,Kristen?”“Conmuốntìmmộtngườichồng.”Đó,nàngđãnóirađiềunàngkhông

thểnóimộtcáchsốtsắngvớicha.“Conkhôngnghĩconcóthểtìmđượcởđâyà?”Kristennhìnvàođôimắtnâudịudàng.“Khôngcóaiởđâyconyêucả,

mẹ--khôngnhưcáchmẹyêubố.”“Conđãxemxéttấtcảnhữngngườiconbiết?”“Vâng.”“ConđangnóivớimẹconkhôngchấpnhậnSheldonà?”Kristenkhôngcốýđể chamẹnàngbiết quyếtđịnh củanàngquá sớm,

nhưngnànggậtđầu.“Conyêuanhấynhưng làyêunhưcáchconyêucácanhtrai.”“Vậynhữnggìconmuốnlàcướimộtngườilạ?”“Mẹcướimộtngườilạmà,mẹ.”“Nhưngtavàchaconbiếtnhaurấtlâutrướckhithừanhậntìnhyêuđóvà

cướinhau.”“Conkhôngnghĩsẽmấtnhiềuthờigianđểtìmhiểukhimàconđãyêu.”Brennathởdài.“Aye,taphảiômconmàthừanhậnrằngtakhôngcònlà

tanữakhilầnđầutiêngặpchacon.Tốtthôi,conyêu,tasẽnóichuyệnvớichacontốinay,nhưngconđừnghyvọngôngấysẽthayđổiýđịnh.Tađồngtìnhvớiôngấytrongviệckhôngmuốnconrakhơivớianhconđấy.”“Nhưngmàmẹà….”“Đểmẹnóixongđã.NếuSeligtrởvềđúnglúc,mẹtinrằngchaconsẽbị

thuyếtphụcđểdẫncontớiMiềnNammàtìmtấmchồngđấy.”“Cònnếuanhtrởvềkhigầnhếtmùahèthìsaoạ?”“Lúcđósẽđợiđếnmùaxuân.Nếu taphảigiaoconchomộtngườiđàn

ôngởtậnMiềnNam,tathíchýtưởngđóhơnlàphảiđợitớimùaxuânđấy…nếuconkhôngmongcómộtgãbâygiờ?”Nànglắcđầu.Đâykhôngphảiđiềunàngbậntâm.Nàngmuốnđixangay

bâygiờ,tránhxamốiđedọamàDirkbàyra,nhưngnàngkhôngthểnóivớimẹ,vìbàsẽđíchthânđilùnghắn.“Nhưng con mỗi năm một già đi,” Kristen chỉ ra, hy vọng bà sẽ lay

chuyển.BrennacườivớicongáivìKristenkhôngnhậnranàngđangthểhiệnsự

khổsởthếnào.“Tuổitáccủaconkhôngthànhvấnđề,conyêu,tintađi.Bọnhọsẽđánhnhauvìconkhibiếtconđangtìmmộtngườichồngđấy,họđãlàmrồi.Mộtnămnữakhôngcókhácbiệtgìđâu.”Kristen không nói thêm lời nào. Họ ngồi xuống trước cánh cửa chính

đangmởlàngióấmáplùavào.Ngôinhàbằngđátolớnnàydongườiôngvĩđạicủanàngxâynên,khôngcócửasổ,đểmàtránhcáilạnhcắtdacủamùađông.KristenđanggiúpBrennathêumộttấmthảmlớnvìbàkhôngcókiênnhẫnlàmnómộtmình.Nànghỏibốcđồng,“Mẹ,mẹsẽlàmgìnếumẹmuốnrakhơibằngcontàu

đó?”Brennacười,nghĩđếnvấnđềđó.“Tasẽlénlêntàu,trốntrongđốnghàng

mộtngày,đạiloạithế,chođếnkhinóđãxabờ.”MắtKristenđảotrònmắtngờvực.“Mẹnóithậtchứ?”“Không,conyêu,tađangchọcconđấy.Làmsaotalạimuốnrakhơimà

khôngcóchacon?”

Chương3

Hạtgiốngđãtrồngrồi,Kristenkhôngthểlôinólên.Mẹnàngchỉnóiđùavềviệclẽnlêntàu,nhưngcốtlõicủasựthậtẩntrongnhữnggìbànóikhôngthểlờđiđược.Brennađủliềulĩnhđểlàmviệcđóvìbàđãlàmnhiềuviệchoangdãtrướcđâyrồi.KhôngphảibàđãlòngvòngquanhvịnhtrongmùađôngrétchếtngườinămđóđểquaylạivớiGarrick,saukhiđãlẽntrốnđitrướckhihọkếthônsao?Kristencũngcóthểliềunhưthế.NàngcóthểgiữđượctựdocủamìnhvàtránhkhỏiDirk,đócũnglàmộtcuộcphiêulưu.Ýtưởngvềcuộcphiêuđãkhuấyđộngsứctưởngtượngcủanàng.Chỉcómộtđiềukhônghaytrongýtưởngnày.Nàngbịcấmkhôngđược

đi,vàkhitrởlạithìcáigiáphảitrảchẳngkhácgìđịangụccả.Nhưngtrongniềmphấnkhích,Kristenkhôngmuốnnghĩđến,hoặclàđểchoTyralãinhãikhinàngkểchobạnmìnhnghenhữnggìnàngsẽlàm.TyrakinhngạcnhưngTyrakhôngcònhứng thúvớinhữngcuộcphiêu lưunữakhi trưởng thành.Kristenthìkhông.CáccôgáiđangởtrongphòngcủaKristentrênlầu,nơiduynhấtcóđược

sựriêngtưtừbữatiệcchiatayđangdiễnrabêndưới.Đêmnayđámthủythủsẽngủởlâuđài.Tyrađếncùngvớichanàngđểtiễnanhcôấy,Thorolf,bởivìanhấyđãởđâyvàingàyđểchuẩnbịchochuyếnđirồi.Kristenvuivìcóanhấytrêntàu,họlàbạnthânmà.NàngthậmchíđãcốdạyThorolfvàithứtiếngmànàngđãhọckhihọcònnhỏdùanhấykhôngphảihọcsinhcónăngkhiếu.ThorolfcólẽlàngườiduynhấtbảovệnàngkhiSeligvà3ngườianhhọkháctrêntàubắtđầuquởtráchnàngvềsựngungốcnày.Seligchắcchắnsẽnổiđiên,cũngnhưanhhọOlaf,HakhôngnvàOhthere,

ngườilớnnhấttrong3ngườibọnhọ.Nhưngmiễnlàhọđãđirakhỏiđấtliềnđủxađểkhipháthiệnranàng,họkhôngthểquẳngnàngtrởlại,lúcđóhọsẽmũilòngsaukhixãđãcơngiậnvàonàng.Bịmắnglàtấtcảnhữnggìnàngsẽnhận,vìkhôngmộtaiđánhnàngcả,biếtrằngnàngkhôngphảingườibịđánhmàkhôngđánhtrả.“Tạisao,Kristen?”Tyrahỏingaykhinàngtiếtlộbímật.“Mẹcậusẽkhóc

đấy.Chacậusẽ….”Côdừnglạivàrùngmình.“Tớkinhhãikhinghĩtớinhữnggìôngsẽlàmđấy.”Kristencườitoevớicôbạnnhỏnhắncủamình.“Ôngsẽkhônglàmgìhết

cho đến khimình trở về. Vàmẹmình thì không bao giờ khóc cả. Bà sẽkhônglolắngchomìnhmiễnlàcậuchắcchắnphảinóichobàbiếtmìnhởđâu.Bàsẽnghingờnhữnggìmìnhlàmkhikhôngtìmthấymìnhđâuhết,bàsẽlolắngnếukhôngbiếtchắcchắn.Đólàlýdotạisaomìnhtâmsựvớicậu.

”“Mìnhướcgìmìnhcóthểtâmsựvớiaikhác.Chacậusẽđiêntiếtđấy.”“Nhưngkhôngphảivớicậu,Tyra.Vàcậuphảihứavớimìnhlànóicho

họbiếtvàongàymai,trướckhihọlolắng.”“Mìnhsẽlàmmà,Kristen,nhưngmìnhkhônghiểutạisaocậumuốncải

lờihọ.trướcđâycậuchưabaogiờmuốnrakhơivớicácanhcậu.”“Dĩnhiênmìnhmuốn,mìnhchỉlàchưabaogiờnghĩđếnviệchỏixinhọ

trướcđâythôi.Vànếunóivềlýdo,thìđâylàcơhộicuốicùngcủamìnhđểrakhơivớiSelig.NămtớichamìnhsẽdẫnmìnhđiMiềnNamđểtìmchồngđấy-nếumìnhkhôngtựtìmđượcởHedeby.”Nàngthêmvàovớinụcườithầmtrênmôi.“Cậuquánghiêmtúctrongviệctìmmộtôngchồngởnơikhácnhỉ?”Tyra

hỏivớisựngạcnhiên.“Cậunghĩmìnhđùaàh?”“Dĩnhiên rồi.Điềunàycónghĩa là cậu sẽ sốngxanơinày,xa chamẹ

cậu.”“Bấtkểmìnhlấyaichăngnữa,mìnhvẫnphảiđikhỏingôinhànàymà.”“NhưngnếucậulấySheldon,cậuvẫnsẽởgầnnhàcậu.”“Nhưngkhôngcótìnhyêusâusắc,Tyra.Mìnhmuốncótìnhyêusâuđậm

dùchophảisốngởViễnĐôngchăngnữa.Nhưngcậuquênrằngchamìnhsởhữu2 con tàu lớnvàmột cái nhỏhơn à.Cậunghĩ họ sẽ khôngđến thămmìnhsao,bấtkểmìnhởxathếnào.”“Không,dĩnhiênhọsẽthămcậu.Mìnhquảthậtquênmất.”“Tốtrồi.Vìthếcậungừngviệclàmmìnhthayđổiýđịnhđi,vìcậukhông

thểđâu.Mìnhsẽđiđểcómộtquảng thờigian tuyệtvời,Tyra,vàđừng lolắngvềhậuquảchođếnkhimìnhquay lại.Cậukhôngbiếtcác trung tâmthươngmạilànơithúvịthếnàođâu,vìcậuchưabaogiờđếnđó.Mìnhđếnđólúcmìnhcònnhỏ,chỉthíchthúvớiviệcbuônbánhànghóa,khôngphảiđànông.Nhưngđànôngtừkhắpnơitrênthếgiớitậptrungvềđó.Mìnhsẽtìmđượcmộtngườimìnhcóthểyêuvàmanganhấyvềđây,vàđiềuđósẽxoadịucơngiậncủachamình.”“Nếucậunóithế.”Tyragậtđầumộtcáchngờvực.“Mìnhsẽlàmđược.Đinào,hoặclàphầnhấpdẫnnhấtcủabữatiệcsẽtrôi

quađấy.”Họbướcvàolâuđàiồnàovàtrìnhdiễnmộtbứctranhđẹpmắtchođám

đàn ông đang ầm ĩ, Tyra nhỏ nhắn và thanh tú, đứng không quá vai củaKristen,vàKristentrôngxinhxắnlạthườngtrongchiếcđầmxanhvừavặnvới sựmãnhkhảnhcủanàng, cùngvới chiếcvòng taybằngvàng tôn trêncánhtaytrầncủanàng.

SheldonđậpmạnhlưngKristenkhinàngđiqua,nàngquaylạiquátanh.Anhđuổitheonàngvìsựthôlỗđónhưngnàngđãlẫnnhanhkhỏianh.Nàngướcgìanhcũngrakhơi,nhưnganhvàemtraianhphảigiúpchahọ,Perrin,xâythêmvàiphòngnữatrongnhàhọ,cũngnhưcoisócmùamàng.Anh họ nàng, Ohthere, là người tiếp theo cầm chân nàng, túm lấy eo,

nângnànglênvàhôn.“Đólàdànhchosựmaymắn,bécon,”anhlènhèbảonàng.Kristenmỉmcườivớianh.Anhcứngoancốgọinànglàbécondùnàng

khôngcònnhỏnữarồi,chỉbởivìanhlớnhơnnàngnhững10tuổi.Chaanhlàmộttrongnhữngôngchútuyệtvờicủanàng.BâygiờanhấyvàcácemtraiđangsốngvớichúHughcủaKristen.AnhAtholcủanàngsẽkhôngrakhơi,vìanhấylàconmộtcủachúHugh,ôngkhôngchoanhđixatầmvới.“Anh cần may mắn chỉ để buôn bán ờ Miền Đông?” Nàng gặng hỏi

Ohthere.“Một ngườiViking luôn cầnmaymắn khi ra khơi, bất kể điểm đến là

đâu”Anhnháymắtvớinàngsaukhitruyềnđạtchútkiếnthứcđó.Kristenlắcđầuvớianh.Anhđãsayrồivàvẫncònquásớm.Anhsẽlờđờ

khikhởihànhsángmai.Nàngsẽthươngxótchoanhtrongkhiantoàntrốntrongđốnghànghóa.“Đểcôấyđi,Ohthere,trướckhicôấychếtđói.”Aiđólahét.Anhđãlàmvậy,nhưngkhôngchođếnkhiphátvàolưngnàng.Nàngnhìn

lạianhrồitiếptụcđitớichiếcbàndàinơigiađìnhnàngđangngồi.Nàngđivòngquabàn,nhưngkhôngxahơnchiếcghếcủachanàngvì

ôngđãvớitayravàkéonàngvàovòngtay.“Congiậntasao,Kris?”Ôngcaumàyvớinàng,nhưngđólàcáinhănmặtquantâm.Mẹnàngđã

nóichuyệnvớiôngrồi,vàôngđãnói ‘không’một lầnnữa.Đôimắtxanhbiểngặpmộtđôikháccùngmàuvànàngcườivớiông,vòngtayquanhcổông.“Conđãgiậnchakhinàochưa?”“Rấtnhiềulầnđểtacóthểnhớ,vàmọilúckhiconkhôngđượclàmtheoý

mình.”Kristencườikhúckhích.“Nhữnglầnđókhôngtínhđâu.”“ConhiểutạisaoconkhôngthểđivớiSeligchứ?”Ônghỏidịudàng.“Vâng,conhiểutạisaochakhôngchoconđi.”Nàngthởdài.“Đôikhicon

ướcconlàcontraicha.”Ôngquayđầuquavớicáicườinồngnhiệt.Nàngcaucóvớiông.“Conkhôngthấycáigìvuicả.”“Congiốngmẹconhơnconnghĩđấy,Kris,”ôngbảo.“Cảnữađờingười,

mẹconmuốnlàmcontraiđấy.Tachỉrấtbiếtơnvìcómộtđứacongáidễthươngnhưcon.”

“Vậychasẽthathứchoconnếucon…nếuconlàmgìđómàchakhôngchophép?”Ôngcườitươi.“Đâylàloạicâuhỏigìdzậy?Conđãlàmgìrồi?”“Khôngạ.”Nàngtrảlờithànhthật,chỉcholúcnàythôi.“Àh,chỉ làgiảsửthôià?Tachorằngtasẽ tha thứchoconbấtcứviệc

gì….. có lýdohẳnhoi”ông thêmvàovớicáinhìnnữanghiêmkhắc,nữabuồncười.Nàngchồmlênvàhônông.“Conyêucha,”nàngnóinhỏ,vìôngômchặt

nàngđếnnghẹnthởvàlàmnàngphátkhóc,“Cha!”Ôngđẩynàngravớicáivỗnhẹvàralệnh,“Contìmcáigìănđitrướckhi

khôngcòngì để ăn.”Giọngôngkhôkhannhưngnétmặtôngđầy sựyêuthương.KristenngồivàogiữamẹnàngvàSelig,ngườisẵnsàngrótđầycốcrượu

mậtongchonàng.“Emkhôngphảilàđứahayhờndỗi,phảikhông,Kris?”anhhỏinàng.“Anhkhôngcầnphảibịdỗiđểnhớtrongsuốtchuyếnđinàyđâu.”Kristencườicáicáchanhsếp thứcăn lênđĩachonàngvìanhhiếmkhi

giúpnàngtạibànăn.“Anhtộinghiệpemhả,Selig?”Seligcàunhàu.“Làmnhưemđểchomọingườitộinghiệpemvậy.”“Không,emkhôngđâu,vìvậyanhđừngcólàmthế.Vàcáiemdỗinhiều

nhấtlàviệcchàotạmbiệtanhtốinayđấy,vìthếemsẽkhôngphảinhìnanhkhởihànhmàkhôngcóemtrênđó.”“Thậtxấuhổ,Kristen.”Brennamắngcongái.“NếuconmuốnSeligthấy

cólỗivềviệcbỏconlạithìconđãthànhcôngrồiđấy.”“Khôngđâu.”KristencườimộtcáchtinhquáivớiSelig,nhưnglạinóivới

mẹnàng,“Conthậmchísẽkhôngnhớanhấyđâu.”Selignhìnnàngcáukỉnhvìcâunóikhôngchúttìnhanhemcủanàngvà

quayquanóigìđóvớiAtholđangngồibênkiaanh.Kristenthởdài,vìSeligchưabiếtthậthưthếnàonhữnglờicủanàng,dùchoanhcóthểvẫnnhớkhipháthiệnnàngcùngrakhơivớianh.Brenna hiểu nhầm tiếng thở dài của nàng. “ Con thật sự không vui vì

quyếtđịnhcủachaconà?”“Đóthậtsựlàcuộcphiêulưuhấpdẫntrướckhikếthôncủaconmàmẹ.”

Kristennóithật.“Mẹcómộtchuyếnphiêulưutrướckhicưới,khôngđúngsao?”“Đúng,nhưngcũnglàmộtchuyếnquánguyhiểm.”“Nhưngmộtchuyếnđikinhdoanhthìkhôngcógìnguyhiểmcả.Vàcha

nóiconrấtgiốngmẹmà.”“Đúng.Tacónghe.”Brennacười.“Vàchaconđúng,conbiếtmà.Tađã

rấtcốgắngđểthànhmộtđứacontraimàchaconkhôngbaogiờcó.Nhưngchaconcó3đứacon traigiỏigiangvàvui sướngkhicóđứacongáiduynhất làcon.Đừngướcmình trở thành thứgìkhác,nhưngconướcgì, conyêu.”“Conchỉướccóđượcmộtchuyếnphiêulưuthôi,”Kristenthừanhận.“Vậythìđừngước thêmnữa,bởivìđiềuướcđósẽ thànhhiện thựckhi

conthậmchíkhôngcònmuốnnónữađấy.”“Nhưđiềuướccủamẹạ?”“Takhônghốitiếcviệcchuyếnphiêulưuđãmangtađếnđây,nhưngtađã

làmđiềuđó.Cònsaucùngthìconcũngcóchuyếnđimiềnnamdùbâygiờchaconchưabiết.”Brennathìthầmnóivớinàng.“TasẽnóivớiôngấyconkhôngmuốncướiSheldon,saukhikháchkhứavềhếtvìđiềuđósẽlàmchaconthấtvọngkhôngít.ÔngấyvàPerrinđãrấtmongđợisựkếthợpnày.”“Mẹơiconxinlỗi.”“Đừng như thế, con yêu. Chúng ta muốn con hạnh phúc, và nếu con

khônghạnhphúcvớiSheldon,thìthôivậy.Chúngtasẽtìmđượcngườimàconcóthểyêu.”Nếumìnhkhôngtìmđượcanhấytrước,Kristennghĩkhirướnngườigần

hơnđểhôntạmbiệtmẹchanàng,hyvọnghọsẽhiểuvàthathứchonhữnggìnàngsẽlàm.“Mẹơiconyêumẹ.”

Chương4

CơnbãođãnémKristenraxa,vànóthậmchíchẳngphảilàcơnbãolớn,ítnhấtlàchưa.Nhưngngaykhitàucontàubắtđầulướtsóng,thìnàngcũngbắtđầunônói.Thật làmột thủythủgiỏi.Nàngđãquênmấtđãbị thếnàyvàolầnrakhơisaucùng.Cơnsaysóngtồitệnhất,nàngkhôngthểgiữnổithứgìtrongbụng.Aiđóđãnghenàngnônóivàmởcửahầmchứahàng.Saukhinhìnthấy

nàng, anh ta đóng sầm cửa lại. Nàng thậm chí không biết đó là ai, cũngkhôngquantâmvàolúcnàyvìcontàuđangnhồisóngcànglúccàngtệhơn.Chođếnlúcnàynàngđãquámaymắnrồi.Nàngđãcốlẽnvàophòngcác

emtraimìnhphíasauchuồngngựavàmượnmộtbộđồcủaThorallđểmặctrongchuyếnđinày,dùvậynàngcũngmangtheovàibộváyđểmặckhiđếntrungtâmthươngmại.Chuivàođốnghànghóalàphầndễnhấtvìchỉcómộtngườiởlạiđểcanhgác,vàdùngồigầnđốnghàng,anhtađãngủgật.Mặckệchiềucaocủamình,Kristennhanhchóngtúmlấycơhộinày.Nàngđãkháthoảimáidùbêntrongtốiđennhưmực.Đốnglôngthúmềm

mạichấtcaongấttrởthànhchổẩnnấpvàcáigiườngêmáichonàng.Đãhaingàytrôiquarồi.Nànghyvọngcóthêmítnhất1ngàynữatrước

khibịpháthiện,nàngmangđủthứcănchotớilúcđó.Nhưngkhôngđượcnữarồi.Cơnbãolàmnàngbịpháthiện.Vàdùchưaaiđếnbắt,nhưngchắcchắnsẽcóngườiđến.VớiKristen,dườngnhưcáingàythứbađóđãđếnvàtrôiquarồikhicánh

cửa hầmmở ra lần nữa và ánh sáng ban ngày rọi sáng khắp người nàng.Nàngcứngngườichuẩnbịchotrậnchiếnởchừngmựcmàcơthểyếuớtcủanàngcóthể,nhưngkhôngnhiềuđâu.Nàngvẫncảmthấykhổsởdùcơnbãocuốicùngcũngđãquarồi.Selig đang đi xuống khoang hàng.Kristen nằm ở nơi nàng bị ném tới,

thực chất làngaychân anh.Ánh sángquétvàomắtnàng,nàngkhông thểnhìnvàđốimặtvớinó.Làgiọngcủaanh,cáigiọngthôcứngvớisựđiêntiết.“Embiếtemđãlàmgìkhông,Kristen?”“Embiết,”nàngtrảlờiyếuớt.“Không,emkhôngbiếtđâu!”Nàng chemắt, cố gắng nhìn phản ứng trênmặt anh, nhưng không thể,

“Làmơn,Sleig,emkhôngthểchịuđượcánhsángnhưthế.”Anh ngồi xổmbên cạnh nàng, túm lấymột nắm áo vest lôngmà nàng

đangmặccùngvớicáiáotunicda,cáimànàngdùngđểcheđikhuônngực.Mắtanhtốilại,quétvàoxàcạpđượcnịtmộtcáchchặtchẽvàđôibootda

caokều.Eonàngđượcthắtmộtđaibảnrộng,mộtcáikhóatođùnghìnhchữM.“Ởđâuemcónhữngthứnày?”Anhgặnghỏivềmớquầnáo.“Chúng không phải của anhmà,” nàng đảm bảo. “Emmượn nó ở chổ

Thorall,vìnócònchưacaohơnemvà…”“Em im ngay,Kristen !” anh cáu kỉnh chen ngang. “Em biết trông em

giốngcáigìkhônghả?”“Giốngmột trongcác thủy thủcủaanh?”.Nàngđánh liều,cốchọccho

anhquêngiận.Nókhônghiệuquảgìcả.Đôimắtxámtốilạiynhưcơnbãovừađiqua

vậy.Anhnhìnnhưthểrấtnónglòngmuốnđậpchonàngmộttrậnvàkiềmchếhếtsứcđểkhônglàmthế.“Tạisaovậy,Kristen?Trướcđâychưabaogiờemlàmnhữngđiềungốc

nghếchđếnthế!”“Cónhiềulýdolắm,Selig.”Nàngcóthểnhìnthấyanhtraimìnhrõràng

rồivìanhcúithấpxuống,nhưngnàngtránhnhìnvàomắtanh,thêmvào,“cómộtlýdolàcuộcphiêulưunày.”“Đángđểchochanổigiậnnhỉ?”“Đóchỉmớimộtnguyênnhân thôi.Sự thật làemmuốnkếthôn,Selig,

nhưngemkhôngmuốnbấtcứaiởnhàcả.Emhyvọngsẽgặpmộtngườitạikhuthươngmạilớnđó.”“Chasẽdẫnemđi,”anhnóilạnhlùng.“Embiết.Mẹđãnóivớiemrằngbốsẽlàmthếkhianhtrởvề,hoặclànếu

anhkhôngvềkịpthìđợiđếnmùaxuân.”“Nhưng em quyết không đợi đến lúc đó. Chỉ vậy thôi!” anh búng tay.

“Embấtchấp…”“Đợiđã,Selig.”Còncó1lýdokhác.Cómộtngười…vàemsẽkhôngnói

tên,vìthếanhđừnghỏi---nhưnganhtacốýbuộcemcướianhtabằngcách….chiếmđoạtem.”“Dirk!”anhnổigiận.“EmkhôngnóiđếncáitênnàohếtSelig.Nhưngemkhôngthểnóivớibất

cứaivềngườiđànôngnày,hoặclàemsẽkhôngthểtựđiđâuđượchaylàmbấtcứgì.Chaắtsẽđươngđầuvớihắn,nhưngsẽkhônggiếthắn.Mộtcuộcnóichuyệnhaymộttrậnđánhđập…well,emkhôngnghĩsẽngănđượchắn.Emsẽmấtđitựdocủamình,vìthếemnghĩtốtnhấtlàbỏđimộtthờigian,nếuemtìmđượcmộtngườichồngtronglúcnày,mọithứsẽtốtđẹp.”“ThầnOdingiúp tôi đi!” anhkêu lên. “Anh lẽ rakhôngnênmongchờ

mộtlýdohayhơntừmộtphụnữ.”“Anhkhôngcôngbằng,Selig!Emđãnóichuyếnđinàylàsựkếthợptất

cảcáclýdođólại”nàngnóimộtcáchphòngthủ.“Anhthíchnghĩlýdolàmemquyếtđịnhlàcuộcphiêulưunàyhơn,bởivì

cónhiềucáchđểgiảiquyếtmộtgãđànôngemdiễntảvàembiếtrõđiềuđó,Kristen.”“Chasẽkhônggiếthắnchỉvìhắndámdọaem.”“Nhưnganhsẽlàm.”Nàngnhíumắtnhìnanh.“Anhsẽgiếthắnchỉvìhắnmuốnemgáianhà?

Anhsẽgiếttấtcảđànôngmuốnemhả?”“Mỗimộttêndámnghĩđếnviệcchiếmđoạtemmàemkhôngđồngý.”Nàngcườitoevớianh,biếtrằngđólàngườianhtraitronganhđangnói.

“Vậythìkhôngcóvấnđềgìnữamà.Anhlàtấtcảsựbảovệemcầnkhiởnhữngkhuthươngmạiđấy.”“Nếuemđếnđó,màemsẽkhôngđâu,”anhvặnlại.“Emsẽvềnhà.”“Ôikhông,Selig!Mọingườisẽkhôngbỏquachoemvì làmmấtnhiều

thờigiannhưthế”“Tấtcảmọingườisẽđồngýđưaemquayvề!”“Nhưng tại saochứ?Nếuemđicùng thì sẽgâyhạigìđâu?Anhchỉđi

buônbánthôimà.”Vớicáinhìnđiêntiếtcủaanh,mắtnàngmởtovớisuynghĩhếtsứcđặcbiệtvàsánglênsôinổi.“Anhđicướpbiểnàh?”LúcnàyônganhhọHakhôngnxuấthiệnnơicửa“Cậuđãnóivớinóhả,

Selig?Thor!Việcđóthậtlàngôcnghếch(cáiôngthầnThornàyđặtởđâylàmcâucảmmàemkhôngbitdịchseohết)”tênkhổnglồtócvànghoegầmlên.“Đồ ngốc!” Selig đứng dậy nhìn chằm vào tên nhóc đó. “Anhmới là

ngườinóivớinóđấy.Nóchỉđoánthôi.”Hakhôngnngồiphịchxuốngbuồngmáybơm,nhìnchằmvàomắtSelig.

“Thếthìcậusẽgìvớinóđây?Đưanóvềnhàvànósẽnóivớichacậu?”Seligngướcnhìn lên trời. “Tôi thềđấy,Hakhôngn, anh làkẻvẽđường

chohưuchạy.Kẻđịchcủachúngtasẽmừngthếnàokhibắtđượcanh.”“Tôiđãnóigìvậy?”Seligkhông thèm trả lờimànhìnxuốngKristen, đangcười toétmiệng.

“Emsẽkhôngnóivớicha,phảikhôngnào?”anhhỏivớigiọngtrànđầyhyvọngnàngsẽnghelờianh.“Anhnghĩsao?”Anhrêngiọngvìcâutrảlờiđó,anhtrútcơngiậnvàoHakhôngn,đấmanh

tangãnhàovàođốnglôngthú.AnhtiếptụcđòntấncôngbằngcáchđâmbổtheoHakhôngn,ngườitrãđũađúngkiểuViking.Kristenđểbọnhọtiếptụcquầnnhauvàiphútrồimớicanthiệpbằngcái

giọngđủlớnđểhọcóthểnghenàngquanhữnglờicàunhàuvìđau.“Nếu

anhnghĩlàmemthấycólỗivìnhìnvàovếtbằmtrênmặtanhvàongàymai,emphảilàmanhthấtvọng,vìemkhôngtánthànhtròthểthaocủaanh.”Seligtrợntròngvàngồixuốngđểgầmgừvớinàng.“Anhlẽranênném

emxuốngbiển,Kristen.Sauđónóivớibốmẹlàembịchếtđuối,cònhơnphải thừanhậnlàdẫnemtheo trên tàucướpbiển.Anhnghĩhọ thíchngheemchếtđuốihơn.”Nàngbòđếnchổanhvàhônlêngòmáđangsưnglêncủaanh,rồingồi

xổmlênvàcườitoetoét.“Nhượngbộmộtcáchđángyêu,anhtraià,vànóiembiếtchúngtasẽđiđâuchứ.”“Đólàvàiđiềuemkhôngcầnphảibiết,vìthếđừnghỏinữa.Emsẽởtrên

tàuvàtránhxatầmnhìnđấy.”“Selig!” nhưng anh lờ nàng đi và cố lôi thân ra khỏi buồngmáy bơm.

NàngquaysangHakhôngn,đangđứng trơ rađó.“Anhsẽnóichoembiếtchứ?”“Vàlàmcậutađiêntiếtvớianhsuốtchuyếnđià?Emcótìnhngườichút

đi,Kristen.”“Oh,thậtkhôngcôngbằngchútnào!”nàngcũnggàolênsaulưnganhkhi

anhbỏđi.

Chương5

Họxuôi thuyềnvềphíanam,xahơnmiềnnammànàng từngmơước.Nàngbiếtđó làphíanamvìcàng lúcđêmcàngdàihơn,chođếnkhiđêmbằng ngày. Ngày này qua ngày nọ, họ đi qua những vùng đất tuyệt vờinhưngchẳngaibuồnnóichonàngngheđólàđâu.Nàng biết vài điều về những vùng phía nam; nàng biết nhờ vào những

ngườihầuđivàđếnnhànànghàngnăm,tấtcảbọnhọđềuđếntừnhiềunơikhácnhau.Vùngđấthọđangđiquacó thể làmộthònđảo lớncủangườiCeltthuộcAilen,hoặcnhữnghònđảolớnhơn,đượcđồngsởhữubởingườiScots,Picts,AngelS,SaxonsvàngườiCeltthuộcxứWales,ngườidâncủamẹnàng.HoặcthậmchícóthểlàđấtcủaFranks,dùnàngđãnghĩvùngđóởphíabên trái chứkhôngphải làbênphảinhư thếnày. (chổnàyemkhônghiểushemuốnviếtgì)Nếuđó lànhữnghònđảo lớn,nàngcó lýdođể tin rằnghọsẽ tấncông

ngườiĐanMạch,vìngườiphươngBắcđãtừngmuốnchinhphụcnhữnghònđảo,vànàngđãtừngngherằnghọgầnnhưthànhcông.VànếuđólàngườiĐanMạch,thìtrậnđấunàymớicôngbằnglàmsaokhimàtấncôngnhữngconngườinhỏbécủahònđảođó.Seligbiếtnhiềuhơnthế,nhưnganhkhôngnóivớinàngbấtcứthứgì.Dù

vẫnbựcmìnhvớinàng,anhcũngchophépnàngrakhỏikhoangmáybơm.ThậmchíThorolf,anhcủaTyra,cũngchẳngnóigìvớinàng.Nàngchorằnghọnghĩnếunàngkhôngbiếtnơihọđến,việchọlàmkhihọneobờ,nàngsẽkhôngcógìđểmécvớichanàngvậy.Nhưthểnàngcódũngkhíđểkểvớichanàngchútgìvềchuyệnnàyáh!

Ônglàmộtthươnggiathànhcông.Ôngsẽkhôngthathứchoviệctấncôngaiđóbằngtàucủaông.Từthờicủaôngnànglận,đànôngcủanhàHaardradkhôngcướpbóc.Nhưngdĩnhiênnhữnganhchàngtrẻ tuổinàyđãmơướcđượcgiàucóvớimộtcuộc tấncông thànhcông,nhữngngườiđicùngvớiSeligtấtcảđềutrẻ,vàđâylàcontàutốtchomộtsựliềulĩnhnhưthế.Được xây dựng bằng gỗ xồi, nó cómột cột buồm bằng gỗ thông chắc

chắnđểnângcánhbuồmlớn,hìnhvuôngvớinhữngsọcđỏvàtrắng.Contàulướtnhanhtrênnướcnhờ16máichèodài,hẹplàmbằnggỗvânsam,mũitàuhìnhrồngmàuvàngvàđỏ.Kristenkhôngtiếcviệcđãđếnđâyvìsựhàohứngcủanhữnganhchàng

kiađãlansangnàngrồi.Vàdùnàngkhôngđượcphéprờitàu,thềcóChúa,giờnàngđãcómộtcâuchuyệnđểkểchoconcháumìnhsaunày.Vàđỉnhđiểmcâuchuyệnsớmcó thôi.Nàngcó thểkểvềsự thayđổiởnhữngcon

ngườinày,vàcáicáchSeligvàOhtherengắmnhìnvùngduyênhảinày.Khihọquanhvàocửasông,trờiđãgầnsángrồi,vàtấtcảthủythủphải

làmviệcvớicácmáichèo.SựhồihộpcủaKristentăngdầntừngphútmột,vìnhữngvùngđấtnàydườngnhưchưađượckhaipháđốivớinàng,dùdầndầnnàngcóthểthấynhữngkhudâncưvànhữngngôilàngnhỏ.Máuphiêulưutrongngườinàngbịquyếnrũbởitấtcảnhữnggìnàngnhìn

thấy,kẻthámhiểmtrongnàngnhưnghẹtthởkhicuốicùnghọcũngcậpbếnvàkhiSeligđếnbêncạnhnàng,vìnàngvẫnhyvọngsẽđượcphépđicùnghọ.Nàngthậmchíđãchuẩnbịsẵnsàngchokhảnăngđó,nhétbímtócvàotrongáovàđộicáimũmàOhtheređãđẩynàngsánghômđó.Kristenkhôngcótấmkhiênnàocả,dùnàngnghĩkhôngcầnnhưngnàng

vẫnmangtheocâydaonhẹmàmẹnàngđãtặngnàngnhiềunămtrướckhibàdạynàngcáchsửdụngnó.Tuynhiên,nàngsẽkhôngđểlộvớiSeligtrừkhianhđồngýchonàngtheo,vìviệcnàngcóloạivũkhíhayhonàysẽkhơiracảđốngcâuhỏichoanh.Vẻmặt giận dữ của anh khi nhìn nàng qua lớp áo đàn ông không báo

trướcđiềugìtốtchoviệcanhsẽđổiývềviệcnàngsẽởđâuchođếnkhihọtrởvề.Seligrấtđẹptrai,nhưngkhianhnổiđiênthìrấtđángsợ,ngoạitrừđốivớinàng,ngườibiếtanhrấtrõ.“Embiếtemlàcáicủanợđángghétcủaanh,Selig,nhưng…”“Không nhiều lời,Kristen.”Anh cắt ngangmột cách không kiên nhẫn.

“Anhcóthểthấyemvẫnsẽlàmđiềuemmuốnchứkhôngphảinhữnggìanhbảo,nhưngkhôngphảilầnnày.Emsẽtrốnđànghoàngtrongđốnghàngnàyvàởđâychođếnkhianhquaylại.”“Nhưng…”“Làmvậyđi,Kristen!”“Oh,tốtthôi.”Nàngthởdài,rồinhếchmôicườivớianh,vìnàngkhông

thểchàotạmbiệtanhbằngnhữnglờicọccằnđược.“CầuChúabanphướclànhchoanh…chonhữnggìanhsẽlàm.”Anhhầunhưphìcười,nhưngchỉnherăng.“Đó…từem,conchiênThiên

Chúa?”“Well, em biết Chúa sẽ trông chừng anh mà không cần lời thỉnh cầu,

nhưng embiết anh cũng đón nhận tất cả sự che chở anh có được từĐứcChúacha.”“Vậythìhãycầunguyệnchoanhnhé,Kris.”Mắtanhrấtdịudàngtrướckhiômchặtnàng.Nhưngsauđóthìgậtđầuvề

phíakhohàngvàvaiKristensụpxuốngchánnản,đivềphíađó.Tuynhiên,nàngkhôngởđólâu.Ngaysaukhingườithủythủcuốicùng

rờitàuvàtiếnđếnđấtliền,nàngliềnlaorakhỏibuồngmáybơm,bắtgặpcái

nhếchmôicủaBjorn,mộttrongnhữngngườiởlại,vàmộtcáicaumàycủamột tên bảo vệ khác. Nhưng không ai trong họ quát tháo nàng khi nàngchòmxuốngdướiđểnhìnđámthủythủlênđấtliền,phíarừngrậm.Nàngbướctừngbướctrongsựthấtvọngvìbịkẹtởđây,nơimàchảcó

hoạtđộnggìsất.Giờchỉmớinữangàyvàcáinóngđangdộixuốngđầuhọ,trời nóng hơn bất cứ nơi nào nàng từng biết ởNa-uy. Không biết nhữngngườiđànôngđãđibaolâurồi.“Thor!”Kristenquayngoắtlạinhìnngườithủythủcuốicùngđivàorừng.Vàlúc

đónàngđãnghenhữnggìgãbêncạnhnàngcũngnghe:tiếngkêuvangcủađaokiếmvàtiếnglahétcủanhữngngườitrongtrậnchiến.“Chắcchắnhọlàmộtlựclượnghùngmạnhnếuhọcóthểtấncông,thay

vìcụpđuôibỏchạy.Xuốngdướiđi,Kristen!”Bjornhétlênkhianhtaquamạngtàu.Kristennghelờianhtanhưngchỉ

làđểnhặtthanhđaocủanàng.Khinànglôimìnhrakhỏibuồngmáybơm,nàngthấyhaianhchàngbịbỏlạitrêntàugiờđangchạyvềphíakhurừngđểgiúpbạnhọ.Nàngchẳngdodựtínàođểthamgiacùnghọ,vìnhưBjornđãnói,chỉmộtlựclượnghùngmạnhmớicóthểtấncôngViking,vànàngviệncớrằnghọcóthểcầnnànggiúp,mộtchútchăng.Nàngbắtkịphaingườihọkhihọtớibìarừngvànhàovàođóvớitiếngla

hétkinhkhiếp.Nàngkhôngtheongay.Xungquanhnàngkhôngcógìngoàinhữngcáixác.Ồ,lạyChúa,nàngkhôngnghĩsựviệcsẽnhưthếnày.NàngthấyOlafnằmkiểukỳdị….quánhiềumáu.Selig!Seligđâurồi?Nàngbắtmìnhquayđikhỏimặtđấtchichítxácchếtđểnhìnphíatrước,

nơitrậnchiếnvẫnđangdiễnra.Nàngchúýnhữngkẽtấncông,vàkhôngthểtinđượcnhữngngườiđànôngnhỏbé,dẻodaiđóđãgâyraquanhiềuthiệthại,vìkhôngcónhiềuđểmànhìn….Vànàngnhậnra,khôngphảitấtcảbọnhọđềunhỏngười.Cómộtgãthậmchícaohơnnàngvàiinch,vàđangđánhnhauvới….Selig!VàChúaơi, anh takhôngchỉ làmộtngười cầmgươmchốnglạianhnàng.NàngbắtđầutiếnđếngiúpSelig,nhưngbịmộtngườihétlêncảnđường

nàng.Thayvìđốimặtvớimột thanhgươm,nàngbị tấncôngbởimộtcâygiáodài,cáimànàngnhanhchóngchémlàmđôi,vàngaylúccơgiơthanhkiếmlênvớihắn,hắnchạymất.Bịmấtphươnghướng,nàngquayngoắttứphíađểtìmSelig,vàthétlên

ngaykhinhìn thấyanh,anhđãngãrồivàcáingườicaoquắtkiađang thuthanh gươmđầymáu về.Nàng trở nên hoang dại, chạy đến chổ anh,mắtnhìnchằmvàongườiđànôngđãtấncôngSelig.Kristenđánh túibụivàokẽđãxuấthiệnbênphảinàng,bỏhắn lạiphía

sau.Vàgiờnàngđangđứngtrướckẻđãgiếtanhtraimình,tránhđượcnhátchémđầutiêncủaanhta.Mắthọgặpnhautrướckhithanhkiếmcủanàngxuyênquadathịthắn.Nàngchúývàođôimắtxanhcủahắnmởtorõrệtkhinàngrútthanhkiếmra,nhưngđólàđiềucuốicùngnàngthấy.

Chương6

Mộtcâynếnhắtraánhsángdịunhẹtrongcănphòngnhỏ.Mộtcáigiườngcũngnhỏ,dựavào tườngvớimộtcái thùngnhỏdướichân.Một tấm thảmlớnthêuhìnhmộtcánhđồnghoamùahècùngnhữngđứatrẻđangnôđùa,baophủbứctườngđốidiện.Trênmộtbứctườngkhácthìtreomộtcáikínhthépđượcđánhbónghếtsức,vớimộtcáikệnhỏbêndướiđanggiữmộtloạtcácthứtừnhữngcáikẹpkhảmđáquývànhữngcáihộplượcngà,chođếnnhưng chai nước hoa vàmột cái ghế dài được lót đệm thật dày đặt phíatrước.Mộtcáitrụcaođãđượcchạmkhắcđứngtronggócphòngvớinhữngcái

mócgỗtrảidọctheochiềudàicủanó,mộtvậttrangtrítreotrênđó,đượctôđiểmvớinhữngmànmỏngvàdâyruybăngkhácmàu.Cáicửasổduynhấttrongphòngđượctreomộttấmlụamàuvàngnhạt,thậtlàphungphínhữngmảnhvảiđắt tiềnđó.Cóhaicáighếdựacaođặtquanhchiếcbànnhỏvớimộtbìnhhoahồngtrênđó.Nhữngchiếcghếhiệngiờbịbaophủbởiquầnáocủahaikẻđangởtrên

giường.Cănphòngthuộcvềmộtngườiphụnữ,CorlissRaedwood,mộtphụnữnhỏnhắnxinhđẹp,21tuổi,ngườihếtsứctựđắcvàomáitóchungđỏvàđôimắtmàuchocolate.Corliss là vợ chưa cưới của người đàn ông đang nằmvới cô ta,Royce

Wyndhurstmột quý tộc củavuaAlfred.Cáchđâybốnnăm,nàng ta đượcgiớithiệuchoanhđểlàmvợnhưngđãbịtừchối.Mùađôngrồi,cônàngđãmộtmựcbuộcchamìnhướmlờilầnnữavàlầnnàycôtađượcchấpnhận.NhưngcôtabiếtrằngmìnhđượcchấpnhậnlầnnàylàvìđãcốgắngkéoquýngàiRoycevàophòng,nơicôtađãnémmìnhvàoanh,vàanh,ngườiđãsaybétởbữatiệccủachacôta,đãchiếmlấycô.Dâng mình cho Royce đêm đó chẳng phải là sự hy sinh to tát gì với

Corliss,côhyvọnganhkhôngnhậnra,vìcôđãtừngvớingườiđànôngkháctrướcanhrồi.Chỉmộtthôi.Dùvậy,saulầnđầuấy,côđãquyếtrằngquanhệgiữanamnữtrongphầnnàykhôngnhưcômonggìcả.BởivìcôtabiếtmìnhsẽphảinghiếnrăngchịuđựngthườngxuyênmộtkhiđãcướiRoyce.Đólàmộtdấuhiệuxácđịnhrằngdùkhôngthíchlàmtìnhvớianh,Corliss

vẫndângmìnhchoRoycemỗikhianhđếnthăm,thậtmaylàkhôngthườngxuyên.Cônàngsợrằngnếutừchốianhbâygiờ,trướcđámcưới,anhsẽhủybỏhônước.Saucùng thì,anhkhôngmuốnmộtngườvợ.Anhchỉmới27tuổivàkhôngcớgìphảivộiđểtróiđờimìnhlại.Ítnhất,đócũnglàcáicớanhthườngtậndụngđốivớinhữngôngbốcócongáiởtuổilấychồng.Cũng

cómột lýdokhác,dùanhchưabaogiờdùngđến.Trướcđâyanhđãđínhhôn, cách đây 5 năm rồi, vớimột cô gái anh yêu.Anh đãmất cô 3 ngàytrướckhicướivàđãkhôngyêuainữatừđóđếngiờ.CorlisslàmộtlựachọnmàRoycekhôngbaogiờmuốn.Chắcchắnlàanh

khôngyêucôta,cũngkhônggiảvờyêu.Côtathậmchíkhôngcóliênkếtvớichamìnhđểnhửanhnữa,vìRoycevàchacôtalàbạnbèvớinhau.Mộtcuộchônnhânlàkhôngcầnthiếtđểduytrìtìnhbạngiữahọ.Bâygiờcôtachorằngmìnhđãđạtđượcrồi,vàocáilầnđầutiênấy,việccôtađemthânthểmìnhtraochoanhlàđiềukiệnduynhấtlàmanhlunglay.NếuRoycekhôngđángaoướcnhưmộtngười chồng,Corliss sẽkhông

baogiờkếthônsớmthế.Nhưngsựthậtlà,mỗithiếunữmấydặmquanhđâyđều muốn có Royce Wyndhurst cho riêng mình, bao gồm 3 em gái củaCorliss.Điềunàycóthểhiểumà,vìanhkhôngchỉgiàucóvàđượcđặcâncủađứcvua,anhcònlàmộtngườiđànôngđẹptrai,dùanhcóto lớnmộtcáchlạlùng…caohơnCorlisscảfoot.Sựkếthợpgiữamáitócnâusậmvàđôimắtkhôngdòđoánđượcmàuxanhlácâyđậmvôcùngnổibật.Vớitưcáchlàvịhônthêcủaanh,côtalàngườilàmchotấtcảphụnữghentị,vàđiềuđóhợpvớicôtamộtcáchđángngưỡngmộ,vìcôtathíchđượcghentị.Côtalớnlênvớisựghentịmà,vàcácchịemgáicôgiờhẳnđangđốkỵlắmđây.ĐiềuđóđángđểchịuđựngbấtcứthứgìvớiRoycetrêngiường,thậmchíviệclàmtìnhkéodàicủaanh.Lầnđầutiênrấtnhanh.Nhưngnhữnglầnkhác,cảlầnnàynữa,dườngnhư

cứtiếpdiễnmãivậy,đầynhữngnụhônvàđụngchạm.Cônàngkhôngphiềnnhữngnụhônlắm,nhưngviệcđụngchạm….!Anhchạmvàocôkhắpnơi,vàcôphảinằmđótrongsựnhụcnhãvàchịuđựngtấtcả.Đôikhicôtựhỏiliệucóphải anhcốýkéodàinó, liệucóphải anhđoánđược là côkhôngthíchđiềuđó?Nhưnglàmthếnàoanhbiếtđược?Chưabaogiờcôtaphảnkhánghayyêucầusựchịuđựngthấpnhất.Côtanằmđómộtcáchhoànhảovàđểanhlàmnhữnggìanhmuốn.Côcóthểlàmgìhơnđểanhbiếtrằngcôsẳnlòng?Anhnhìnxuốngcôta,vàcósựkinhngạctrongmắtanh.Côtangheanh

thở dài và cứng người, biết rằng đây là dấu hiệu anh đã sẳn sàng để vàotrongcô.Cótiếnggõcửangaykhianhlắpmìnhgiữahaichâncô.“Thưangài!Thưangài, xinngàihãyđếnngay!Người củangàiđangở

bêndướivànóirằnganhtacầngặpngàigấpạ!”Royce rời giường và tiến đến nơi để quần áo của mình. Việc anh vui

mừngvìbịcắtngangkhônghiệnratrênmặtanh.ViệclàmtìnhvớiCorlissđangtrởthànhmộtnhiệmvụchánngắt,đầythấtvọng,việcmàanhkhôngcònmongđợivớibấtcứsựhàohứngnào.

Nócũngkhóhiểunữa,vìanhkhôngtìmcôta.Mỗilầnđềulàcôtalôianhvàophòng,khiếnanhnghĩ rằngcô tamuốnanh.Nhưngkhibọnhọở trêngiường,Corlisslạnhnhạtnhưxácchếtvậy,vàanhlàmmọithứanhnghĩrađểkéocôvàoviệchọđanglàm.Việc cô không thích thú không có vấn đề với hầu hết đàn ông, nhưng

Roycelàngườitìmthấysựthỏamãntừsựthỏamãnmàanhđemlại.Vànếuanhbiếtđượcsựthậttạisao,anhngủvớimộtnôlệthấphèncòn

vuihơnlàlêngiườngvớingườiđànbàsẽlàvợanhđây,khôngcầnbiếtcôtaxinhcỡnào.Saukhi buột dây thắt lưng quanh chiếc áo vest da đangmặc, anh nhìn

thoángquaCorliss.Côtađãchengườilạimộtcáchelệkhianhrờigiường.Côtabựcbộicảvớicáinhìncủaanhvàotrạngtháikhỏathâncủacôtacơđấy.Cơngiậncủaanhbùnglênvìđiềuđó,nhưngnénnólại.AnhphảixemxétlạisựnhạycảmnàycủaCorliss.Saurốtthì,côtalàmộtquýcô,vànhưnhữngphụnữmàanhquenbiết,côtacầnđượcđốixửtửtế,hoặclàcảnhtượngsắpkhócđếnnơinàysẽlàhậuquả.“Thưangài,làmthếnàomàngàibỏđibâygiờ?”Corlisshỏimộtcáchai

oán.Rấtdễdàng,việcnhỏxíumà,anhnghĩthế,nhưngchẳnglờinàothoátra

khỏimiệng.“Nàngnghethấyrồiđó,ngườihầucủanàngmờitaxuống.Bêndướicóngườicầnta.”“Nhưng, Royce, dường như…. như thể anh không quan tâm….như thể

anhkhôngmuốnem.”Nhữnggiọtnướcdângđầy trongmắtcô ta,vàRoyce thởdàikinh tởm.

Tạisaotấtcảbọnhọđềunhưthế?Họkhócdễdàng,chỉvìmộtlýdotítẹo,cứbámvíu,đòihỏisựđảmbảo.Mẹanhđãtừngnhưthế,dìanh,thậmchílàcôemhọDarrelle,ngườiđangsốngcùngnhàvớianh….làmthếnàomàhọbật khóc nhanhvậy và làm chođàn ôngmuốn chạy càngnhanh càng tốt.Anhsẽbịnguyềnrủanếuphảichịuđựngnótừvợmình.Tốthơnlàdẹpcáithóiquenđóngaybâygiờ.“Thôinào,Corliss.Takhôngchịuđượcnướcmắtđâu.”“Anh…anhkhôngmuốnem!”cônàngnứcnở.“Tađãnóithếà?”anhcắtngang.“Vậyxinngàihãyởlại,Royce!”Anhghétcô ta lúcnày.“Nàngbắt ta lờđicôngviệccủa tađểdỗdành

nàngà,quýcô?Đừngbaogiờlàmđiềuđó.Tacũngsẽkhôngnuôngchiềunàng,vìthếđừngmongđợiđiềuđó.”Anhbước rakhỏiphòng trướckhicô tacó thểgiữanh lâuhơn,nhưng

tiếngkhócthétcủacôtatheoanhxuốngtậnphòngkhách,làmanhđiêntiết.

Cảnhtượngđólàmtâmtrạnganhbựcbội,vàviệcthấySeldonđangđợianhbêndướichẳnggiúpđượcgì.Nếuvấnđềnghiêmtrọngthìsẽkhôngphảilàngườingườihầuđitìmanh.“Cóchuyệngì?”Roycequátvàoanhngườihầunhỏbé.“NhữngtênViking,thưangài.Họđếnđâysángnay.”“Cáigì!”RoycetúmlấyngựcáocủaSeldonvàlắcanhta.“Đừngnóita

nhầm,anhbạn.NgườiĐanMạchởphíabắc,đanggiảiquyếtcuộcnổiloạnchốnglạiluậtlệcủahọvàchuẩnbịtấncôngMercia.”“ĐókhôngphảilàngườiĐanMạch!”Seldonlaoaioái.Roycechậmrãibuônganhtara,mộtsựkinhhãilạnhngắtlướtquaanh.

AnhcóthểchốnglạingườiDanMạch,bọnhọđangnắmquyền2tòalâuđàiởđấtnướcnày.HọđãthửsứcởWessex,lâuđàicủaAlfredphíatâySaxons,vàonăm871,nămmàhọgọilànămcủachiếntranh.Alfredchỉmới22tuổikhingàinốingôivàomùaxuânđó,khianhtraingàiấylàAethelredmấtđi.Vàvàomùathu,sau9trậnđấuvới2binhđoànVikinghùngmạnhđểgiànhquyềnkiểmsoátWessex,Alfredđãđàmphánhòabình.Đólàhòabìnhmàkhôngmộtaimongđợikéodài,nhưngAlfredvớisự

nhìnxatrôngrộngđãdànhthờigiantậphợpbinhlínhlạivàchuẩnbịhàngphòngthủ.Cáctướngquâncủangài,cùngvớilãnhchúavàchiếnbinhcủacácvùngtrungdu,đãhuấnluyệnnhữngngườiđànôngtựdo,cải thiệnkỹnăngchiếnđấu,cũngnhưcủngcốtrangviêncủahọ2nămqua.Roycethậmchíđixahơnthế,anhđãhuấnluyệnkỹthuậtchiếnđấucho

vài người hầu cường tráng của anh.Anhđã chuẩnbị để chốngnhững tênVikingĐanMạch,tấtcảbọnhọđãcóýchiếmvùngđấtnày.ĐólànhữngcướpbiểnVikingkhôngbaogiờđượclườngtrướcđược,bọnchúngcóthểđãbấtngờchiếmlấyWyndhurstvàpháhủynónhưchúngđãgầnnhưlàmđượccáchđây5năm.Việc nhớ lại rõ mồn một cuộc đột kích sau cùng của người Viking ở

Wyndhurst làmRoyceđauđớn,nhennhóm lại sựcăm thùđãâm ĩ5nămqua,cămhậnviệcđãgiếtnhiềungườiĐanMạchmùahènăm871,vìngườiĐanMạchđãtấncôngWyndhurstnăm868,trướckhitànphátuviệnJurro.Anhđãmấtchatrongtrậnchiếnđó,ngườianhcảcủaanh,vàcảngườiyêucủaanh,Rhona,côđãbịcưỡngbứctậpthểtrướckhibịcắtcổ,ngaytrướcmặtanh.Trongkhianhkhôngthểlàmgìchocôvìbảnthânbịhaingọngiáoghimvàotường,anhphảichịuđựngnổiđauđớnkhinghetiếngcôkêukhóc,vanxin,cầucứuanhgiúpcô,cùnglúcđómáuanhcũngtuônxốixả.LẽraanhcũngchếtrồinếubọnVikingởlạilâuhơnchútnữa.“Quýngài,Ngàicónghetôinóikhôngạ?HọlàngườiNa-uyđấy,những

ngườiViking.”

Roycelắcmạnhanhtalầnnữa.Họlàaithìcóvấnđềgì?Nếuhọkhôngthuộc2binhđoànVikingdũngmãnhkia,vậythìhọđangtấncôngbọncướpbiển,cốgiếtbọnchúng.“CótênnàothoátkhỏiWyndhurstkhông?”“Chúng ta đã đánh bại họ!” Seldon nói vội. “Một nữa số họ đã chết,

nhữngngườikhácđãbịbắt.”Roycetúmlấyanhtalầnnữavàlạisốcanhta.“Đồngốc,lẽracậuphải

nóiđiềunàytrước”“Tôinghĩlàtôiđã,thưangài.Chúngtathắngmà.”“Bằngcáchnào?”“NgàiAldenđãtruyềnlệnhkêugọitấtcảđànôngđếnbãitậptrậnởkhu

vựcphíađông.Nhưngemhọtôi,Arneđangởphíanambờsôngvàkhôngnhậnđượclệnhtriệutập.VàchínhcậutanhìnthấycontàuVikingđó.”“Chỉmộtthôi?”“Vâng, thưangài.Arneđãchạy thẳngvềWyndhurst,vàgặpngười của

ngàiAldenởkhuvựcphíađông.ChỉbởivìhọđãtrangbịvũkhísẳnsàngvàquágầnbờsôngnênđãthúcđẩyngàiAldentấncông.Chúngtachỉcóđủthờigianđểchuẩnbịmộtcuộcphụckích.CácchiếnbinhđãleolêncâyởcánhrừngphíatrướcconsôngvàtấncôngbọnVikingkhichúngđiqua.Quánhiềungườibịgiếttrongcuộcđộtkíchbấtngờnàyđếnnổichúngtacóthểđánhbạiđámcònlại.”Roycehỏimộtcâukhiếpđảm:“Cóbaonhiêungườibịgiết?”“Chỉ2ngườiạ.”“Vàsốbịthương?”“íthơn…18,thậtlàvậy.”“Mườitám!”“BọnVikingchiếnđấunhưquỷ, thưangài---những tênquáivậtkhổng

lồ,”Seldonnóimộtcáchphòngthủ.NétmặtRoycetrởnêncăngthẳngvàgớmguốc.“Chúngtasẽcócáchcủa

chúngta,tasẽloliệubọncướpbiểnkhátmáucònlại.”“Àh,thưangài,ngàiAlden…”“Cậuấykhôngchết,phảikhông?”Roycerênrỉ.“Khôngạ,”Seldonnóinhanh,vìanhtabiếthaianhemhọthânthiếtthế

nào.Anhtadodựthêmvào,“nhưngngàiấybịthươngnặng.”“Ởđâu?”“Ởbụnga.”“Ôitạơnchúa!”RoycelầmbầmrồilậptứcrờikhỏisảnhnhàReadwood.

Chương7

KristenchầmchậmmởmắtvớinhậnthứcchiếcbúavĩđạicủathầnThorđanggõtrênđầunàng.Cầuchúagiúpnàng,giờnàngđangcónhữngtưởngtượngquáilạ,đâylàcơnđauđầutệnhấttrongđờinàng.Vànhữnglolắngkháctrởnênrõrệt,vànàngnhớlại.Nàngnhanhchóngbậtdậyvàmộtcơnchoángkhácquétqua làmnàng

ngãxuốngvớimột tiếng rênbànghoàng.Haicánh tayđónđượcnàng,vàtiếngláchcáchkèmtheocủamộtchuổixíchlàmnàngtrònmắtgiậtmình.NàngnhìnThorolf,anhcũngđangnhìnnàng,rồiquaylạinhìnngườiđanggiữnàngtrongtay,đólàIrvarr,bạncủaSelig.MắtnànggặpđôimắtxanhcủaThorolflầnnữa,nàinỉ.“Seligđâu?”Anhlắcđầuvànàngthét lên.Ivarrngaylậptứcbụmmiệngnànglạivà

Thorolfchồmtớigầnnàng.“Họkhôngbiếtemlàcongái!”anhrítlên.“Emmuốnlàmbọnanhphải

ngồiđâyvànhìnbọnhọkéoemravàcưỡngbứchả?Cẩnthậnđó,Kristen.Đừngđểbịpháthiệnvìtiếnghétcủaem.”Nàngchớpmắttỏýđãhiểu,vàThorolfgậtđầuvớiIvarrđểthảnàngra.

Nànglấylạihơithở,rồigậpngườilại,trôitheonổiđaumấtmát.Nàngmuốnhétlên,cầnphảivậy,đểcơnđaubayđi.Khôngđượcgiảithoáttheocáchđónênnólớndần,lớndầnchođếnkhinàngkhôngchịuđựngđượcnữa.Nhữngtiếngrênrỉđauđớncứthoátrakhỏimiệngnàngchođếnkhicómộtcúđấmvàohàmlàmnàngngãvàohaicánhtayđợisẳn.KhiKristentỉnhlại lầnnữa,mặttrờibắtđầulặndần.Nàngbắtđầukêu

khóc, rồi kiềmmình lại, chậm chạp ngồi dậy, nhìn vàoThorolfmột cáchbuộctội.“Anhđánhem.”Nàngkhôngphảiđanghỏi.“Phải.”“Anhchorằngemnêncảmơnđấy.”“Chếttiệt.”Anhcólẽsẽcườivàocáicáchchửithềdịudàngcủanàngnếuanhcóthể

cười.Anhkhônglàmvậy.Lúcđầuhọđãbịbỏlạimàkhôngcóngườicanhgáctrongkhibọnngườikiađangxemxétvếtthươngcủachúng,nhưnggiờcó2ngườiởgầnchổhọ.“Sẽcólúcchoemđaubuồn,saunày,Kristen.”Thorolfnóinhẹnhàng.“Embiết.”Nàngduổithẳngmắtcáchânvớicáivòngsắtnặngnệquanhnó.Cáimũ

bạcmượncủaOhtheremấtrồi,cảcondaogămvàthắtlưngnữa.Thậmchí

đôibootcũngbịtuộtkhỏichânnàng.“Họlấytấtcảnhữnggìcógiátrịsao?”nànghỏi.“Phải.Họlẽralấyluônbộvestcủaemkia,nếunókhôngphảilàcáilông

bờmxờmcũkỷ.”“Vàbịnhuốmmáurồi,”nàngthêmvào,nhìnxuốngnhữngvệtđenkhắp

thânthể,vìmáucủangườiđànôngcaotobịnànggiếtvăngrakhinàngrútkiếm.Nàngcảmthấycụcsưngtrênđầu,cáiđólàmchonàngchoáng,vàrồinhậnra,“Tóccủaem!”Bímtócvẫncònnhéttrongáochẽnnhưngnósẽlộrangaynếubịkiểm

tra.Ngaytứckhắcnàngbứctócrakhỏibím.“Không,Kristen.” Thorolf chộp tay nàng lại, nhận ra ý định của nàng.

“Emsẽmấtcảđờiđểcắtnótheokiểuđóđấy.”“Anhcódaosao?”nàngđộplại.Anhlàubàucáicâuhỏingớngẩnđó,nhưngbắtđầunhìnnàng.Khôngcó

thắt lưng,cáiáochẽnvạchthẳngmộtđườngxuốnghông,chedấurấthiệuquảcáiđườngcongnơieonàng,cáixàcạpmàunâuđậm(xàcạplàcáichiemmùtịt)thìđồxộbêndướicáinịttấtđãbịlỏngra,chedấunhữngđườngnétởđó.Taychânnàngtrơtrụirồi,khôngnhỏnhắncũngchẳnggiốngđànông.Nhưngcólẽnhiềuvếtbẩnsẽcó ích,cũngnhưtrêncánhtay trầncủanàng,cáimàhầunhưquámãnhmaisovớimộtthiếuniên.Thorolfhàilòngrồi.“Nếukhôngvìmáitócrựcrởcủaem,thìcũngdo

mỗicáimiệngthôihọcũngđoánemlàcáigìđóchứkhôngphảicontrai.Emlàmcáchnàochongựcembiếnmấtvậy?”Kristenđỏmặt,nhìnxuốngđểtránhánhmắttòmòcủaanhta.“Lẽraanh

khôngnênhỏiemthế.”“Nhưngemđãlàmthếnàomớiđược.”“Thorolf!”“Nhỏtiếngthôichứ!Thậtrathì,emđừngnóilờinàocả.Bọnanhsẽnói

vớihọembịcâm,vàvấnđềsẽđượcgiảiquyết.”“Nhưngtócemthìsao?”Anhnhíumày,rồiđộtnhiêncườitoevàbắtđầuxétoạcvạtdướicủaáo

chẽn.AnhgọiIvarrchekhuấtKristenlại,rồiquấnbímtóclạivàvòngquanhquađầunàng,bọctấmdaáolênnóvàcộtchặtdướichâncổcủanàng.“Khôngcóvếtthươngnàoởđóđâu,”nàngbắtđầuchỉra.“Anhkhôngquantâmcáichổsưngbétẹođó,”anhvặnlại.“Đợiđã.Anh

cómộtýtưởng.”Vàanhliêntụcmiếtvàovếtthươngtrêncánhtaychođếnkhimáunhuốmđầytrênngóntay,rồibôilêncáiđầubịbăngbócủanàng.“Thorolf!”“Immiệngđi,Kristen,hoặc làgiọngnữcủaemsẽ làm lãngphínỗ lực

thôngminhcủaanh.Cậunghĩsao,Ivarr?Liệunócóđượccoilàmộtcậubékhông?”“Vớicáihàmđangsưngđó,vàcáiđầuto,khôngainhìnđếncôấyđến2

lầnđâu”Ivarrđáplạivớinụcườitoetoét.“Cảmơnnhiều,”Kristenbẽlạixấcxược.Thorolf lờđicâumỉamaicủanàng.“Aye,chỉ làcómộtcáiđầutohơn

mộtchút,nhưngvìhọ sẽkhông tìmkiếmmộtcôgáinơi côấy,họ sẽchỉnghĩđólàmộtmiếngbăngdày.Sẽtốtthôivìcôấytrôngbẩnthỉuvànhếchnhác thếnàymà.Nhưngphảigiữchochặtđó,Kristen.Nếunó rơi ra, emcũngtiêuluôn.”Nàngtặnganhcáinhìnuámvìlờicảnhbáokhôngcầnthiếtđó.“Emnghĩ

đãđếnlúcanhnóiembiếtchúngtađangởđâurồiđó.”“LâuđàiWessex.”“WessexcủaSaxonssao?”“Chínhxác.”Mắtnàngngờvực.“AnhmuốnnóiđộiquânnhỏbécủaSaxonsđánhbại

anh?”Thorolf đỏ bừng mặt vì cái giọng kinh ngạc của nàng. “Họ tấn công

chúngtatừtrêncây,thưacô.Mộtnữabọnhọđãleoxuốngtrướckhichúngtabiếtchúngtabịtấncông.”“Oh,thậtkhôngcôngbằng”nànghétlên.“Họmụckíchcácanh?”“Đúngvậy,đólàcáchduynhấthọcóthểchiếnthắngvìquânsốcủahọ

khôngnhiềuhơnchúngta.Vàtrớtrêuthay,chúngtakhôngmuốngìởhọcả.Chúngtachỉghéquađâyđểhọdẫnchúngtađitiếp.Đólà…”anhdừnglại,trôngchánnản.“đừngquantâm.”“Đólàcáigì?”nànghỏigặng.“Khônggìcả.”“Thorolf!”“Trờiơi!Emkhôngnhỏtiếngđượcà?”anhcáubẳn.“Đólàmộttuviện

bọnanhđịnhcướp.”“Ohkhông,Thorolf,nóivớiemlàkhôngđi.”“Đúngvậyđấy,vàđólàlýdotạisaoSeligkhôngmuốnembiết,vìcậuta

hiểuemsẽcảmthấythếnào.Nhưngđâylàcơhộicuốicùngcủachúngtađểchiasẽsựgiàucócủavùngđấtnày,Kristen.NgườiĐanMạchsẽsớmchiếmđượctấtcả.Bọnanhchỉđịnhlấymộtíttrước.Sẽchỉcómộtchút,hoặclàvôhạithôi.BọnanhchỉmuốnđốngtàisảnhoangđườngcủatuviệnJurro.”“Làmsaoanhbiếtphảitìmởđâu?”“ChịgáicủaFlokkiđãkếthônvớimộtngườiĐanMạch,nămngoáivề

thămnhà.Côấybiếtnhiềuviệcbọnhọđanglàm,vàcôấykểvềsựthấtbại

củangườiĐanMạchnăm871,nămmàđộiquânHalfdancủaWideEmbracevàvuaGuthormhợp lạivớinhauđể tấncôngWessex.GiờhọđangnhắmvàolâuđàicủaMercia,dùnhữngtênngốcđóhàngnămđều trảDanegeld(cáinìlàcáichi?Khôngbittuốt)chochúngđểđượcbảovệhọkhỏingườiViking.VàmộtkhichúngcóMerciadưới trướngmình,chúngsẽquay lạiđây.Nếukhôngphảinămnay,thìlànămtớihoặclàsauđónữa.Emnghĩlàchúngsẽbỏquavùngđấtgiàucó,màumởnàyà?NhữngngườiSaxonsnhỏbénàysẽkhôngởngoàicuộcđượcđâu.”“Họđãcốđánhbạianh,”nàngnhắcnhởanh.“VậnmaycủaOdinluônởbênhọ.”“Khôngphảitấtcảbọnhọđềunhỏbéđâu,Thorlolf.Ngườimàemđãgiết

tolớnnhưanhvậy.”“Đúngvậy,anhđãthấyanhtakhibọnhọmangcángchuyểntấtcảnhững

ngườibịthươngởđây.Nhưngemkhônggiếtanhta,Kristen.Ítnhấtthìanhtachưachết.”Nàngrênrỉ, lờicủaanhlàmnàngthấytiếc.“Anhmuốnnóilàemthậm

chíđãkhôngthểtrảthùchoanhtraiemhả?”Bàntayanhxoalênmánànganủi,rồinhanhchóngbỏxuốngvìsợrằng

cóthểbịtêncanhgácnhìnthấy.“Hắnsẽchết,sớmthôi.Anhchắcthế.Hắntabịmấtnhiềumáuởbụngkhibọnhọmanghắnvàotòanhàrộnglớnkia.”Kristen co rúm khi nhớ lại cảnh tàn sát mà nàng đã chứng kiến trong

rừng, dù nàng có tham gia trong đó.Mà vai trò của nàng đã đượcminhchứngrồi.Làmsaonàngcóthểđốimặtvớigiađìnhnêunàngkhôngcốđểgiếttênsátnhânđãhạianhnàng.NàngquaynhìnnơiThorolfámchỉ,khôngmuốnnghĩđếnmáucủahắn

nữa.Đólàmộttòanhà2tầng,hầunhưdựngbằnggỗ,vớinhiềucửasốlớnbéđểhứngánhsángbanngày,nhưngkhôngnghingờgìchúngcũngđóncảcái rétmùađôngnữa.Cónhiềungôi nhànhỏxungquanhnơi đó, vàmộthàngràogỗbaoquanhcảkhuđất,dàynhưngkhôngcaolắm.“Thấykhông,nơinàycóthểbịchiếmdểdàng.”Thorolfnhậnxét.“NhưnghọđãchuẩnbịrấttốtvìngườiĐanMạch.Anhnhìnđi”nàngchỉ

vàomột đống lớn những tảngđáở phía sân xa xa. “Trôngnhưhọ lên kếhoạchxâymộtbứctườngthànhvữngchắcấy.”“Đúngvậy,bọnanhđãthấynhiềuđáởbênngoàihàngràogỗ”anhđồng

ý,rồicườikhinhkhỉnh.“NgườiĐanmạchsẽđếnđâytrướckhihọlàmxongnó.”Kristennhúnvaivìnókhôngliênquanđếnbọnnàng.Nàngkhôngnghi

ngờviệcsẽtrốnkhỏiđâytrướckhingườiĐanmạchđến.Liếcvềphíatòanhàlầnnữa,nànghơinhănmài.“Cái lâuđàiđủtolớn

đấy,nóchắchẳn thuộcvềmộtquý tộcquan trọng.Anhcónghĩcáingườicaotokiacóthểlàchủnókhông?”“Không.Anhbiếtmộtchút từnhữnggìbọnhọnói,ngườichủkhôngở

đây.Nhưnganhnghĩanhtađãđượcnhắnđếnrồi.AnhlẽranênchúýnhiềuhơnkhiemcốdạyanhngônngữcủaAlfreda.”“Đúng,lẽraanhnênthế,vìanhlàngườiduynhấtcóthểphátngônởđây

nếuemlàmộtconcăm.”Anhcười.“Dườngnhưquákhóvớiemđểgiữmồmgiữmiệngkhihọở

gầnnhỉ?”Nàng có vẻ như khịtmũi ấy, để nói anh biết nàng nghĩ anh đang chọc

nàng.“Emsẽcố,bằngcáchnàođinữa.”

Chương8

MộtngườiđànônghùngdũngđigiữanhữngngườiVikingđểcắmngọnđuốcvàovịtrímàhọđangbaoquanh.SáungườicậnvệvớikiếmtrongtayđãđứnggầnđóđềphòngtrườnghợpngườiSaxontấncông.Kristengiấuđinụcườikhianhtađiquanàng.Nàngnghehọtranhcãixemaisẽmangđuốc,vìkhôngaitrongsốhọmuốnởgầntùnhândùcảbọnbịtróivànằmhoặcngồiởtưthếthoảimái.Vớiquánhiềuthươngtích,họkhôngcóchútđedọanàocả,ítnhấtlàkhôngvàolúcnày.NhưngngườiSaxonchơitròmayrủi.Ngọnđuốckhôngdànhchotùbinhmàchobangườiđànôngđangcanh

gác,đểhọcó thểnhìn rõ tùnhâncủamìnhvì trời tối rồi.Không thứcăn,cũngkhôngcóbănggạcđểbăngbóvếtthương.Điềmgỡđây.Họcầnănđểcósứcmàtrốn.Khôngcóthứcăncónhiềunghĩalắm,baogồmviệchọsẽkhôngsốnglâuhơn.Khảnăngđóđượckhẳngđịnhliềnsauđókhinhữngkẻcanhgácbắtđầu

nóichuyệnvớinhau.NgườiSaxon,ngườiđigiữahọ,rõràngcảmthấyliềulĩnhvìanhtađãlàmthếvàtrởnênvôhạivìthế,nóithậtto,mọingườiđềunghethấy.“Tại sao anh ta cứ nhìn anh trong khi khoác lác dzậy?” Kristen hỏi

Thorolf.Thorolfnéncười.“Chẳnghạigìđâumàemquantâm.”“Khôngư?”nànghỏiủê.“Vậythìanhkhôngnghenhữnggìhọnóivới

nhauđấy”“Thậtvậy,tênkhốnkiếpnhỏtẹođónóiquánhanhnênanhchảhiểutíti

nào.Hắntanóigì?”Kristennghemộtlúcrồi,khôngthểdừngcáinhìnkinhtởmquétquamặt

nàng.“HọđềcậpmộtngườigọilàRoyce.Mộtngườinóianhtasẽbắtchúngtalàmnôlệ.KẻkhoáclácđóthềlàanhtacămghéthếtthảyngườiVikingđếnnổikhôngđểchúngtasốngvàsẽtratấnchúngtađếnchếtngaykhianhtaquayvề.”Nàngđãkhông thêmrằng tênkhoác lácnhỏbéđóđãkêuHunfrith tiếp

tụcdiễntảviệctratấn,chorằngngườiđượcgọilàRoyceđósẽlợidụngsựkhéoléocủangườiViking,đốixửvớitùnhânnhưnhữngngườiĐanMạchđãlàmvớivuacủaEastAngliakhiôngbịbắt.Đứcvuabịbuộcvàothâncâyvàbị sửdụngchoviệc tập luyệnbắncungchođếnkhingườiông tua tủanhữngmũi tênnhư làmộtconnhím.Vàkhiôngđược lôi tuột rakhỏicáicây,vẫncònsốngđấy,lưngôngấyráchtoạchết,lộcảxươngsườnra.Quảthật làmộtkiểu tra tấnkhủngkhiếp,nhưngmột trongnhững têncanhgác

khácđãđềnghịrằngnhữngtùnhânsẽbị tùngxẻothànhtừngmiếngmột,bắthọsốngcànglâucàngtốt,đểnhìntứchiđãđứtlìacủamìnhbịnémchochóăn.NàngkhôngkểvớiThorolfchitiếtđó.Tratấnlàtratấn,mặckệlàhình

thứcnào.NếunhưphảichếtkhiRoyceđến,vậythìngaybâygiờphảilênkếhoạchtrốnthoátchứ.Nàngquaylạiđểnhìnvàocáitrụcaocaochổhọbịtróiquanhđó,đánh

giánócaobằng3ngườiđànông.Nhữngsợidâyxíchchạytừmắtcáchânngườinàyđếnngườikếtiếpdàihơnnàngmongđợi,ítnhấtlàhaixảytay,mộtbướcngungốccủangườiSaxon,vìđiềunàysẽchohọnơirộngrãiđểmàthaodiễn.“Nóchỉcaobằng3ngườiđànông,hoặcbốnthôi,leoquađóchúngtasẽ

tựdo”Kristenoangoang.“Khôngnghingờgì tại saohọchắcchắnkhôngbộbangườinào trong

chúngtacóthểxếpthànhmộthàngthẳngđứngmàkhôngbịthươngnặng.”Ivarrvừanói,vànàngnhìnanhtađểxemxétvếtthươnghởtrêncáichân

mà anh ta chỉ, anh ta không thể nào leo lên đó. Và anh chàng bên cạnhThorolfthìcócảmộtmũicủangọngiáotrênvai.“Anhcóthểvácmộtngười,”Thorolfnói,“Nhưnghànhtrìnhsẽbịchậm

lại.chúngtasẽcóđầynhữngmũitêntrênlưngkhilêngầntớichổđó.”“Anhcóthểnhổcáitrụđókhông?”nàngđánhbạo.“Chúng ta sẽphảiđứngđể làmviệcđó,vàđiềuđósẽcảnhbáochohọ

nhữnggìchúngtalàm.Chúngtacóthểđẩynóqua,nósẽngãdầnvàhọvẫnsẽđượccảnhbáovàlậptứckiếmcủahọcắmvàochúngta.Thậmchínếuchúngtathànhcông,quánhiềungườitrongchúngtasẽchếtvàtrọnglượngcủaxácchếtcảntrởnhữngngườicònlại,chúngtađangbịtróiđó.Nếuhọnhanhtrí,họkhôngthèmđếngầnđểemtướcvũkhícủahọđâu,chỉcầnbắnemtừxalàđược.”Kristenlầmbầmtronghọng.“Vìthếvớicáidâyxíchđangtróichúngta,

chẳngcóhyvọngnàosao?”“Khôngchođếnkhithươngtíchcủachúngtalànhlạivàcóvũkhítrong

tay,”Ivarrđáplại.“Canđảmlên,Kristen.”Thorolfcườivôtư.“Cóthểhọquyếtđịnhdùng

chúngtađểtậpluyệnchốnglạibọnĐanMạchđấy.”“Rồiđểchúngtatiếptụcconđườngvuivẻcủachúngtaàh?”“Dĩnhiên.”Nàngnghingờkhảnăngđó,nhưnglờinóiđùacủaThorolflàmnàngkhá

hơnmà.Nếuhọchết, thì sẽchếtcùngnhau,vàchiếnđấu,không thểcamchịusựtratấncủangườiSaxonđược.ĐólàphongcáchcủangườiViking,

vàdùnànglàconchiênThiênChúa,nàngcũnglàmộtphụnữphươngbắc.Nàngsẽnóinhiềunữanếucáicổnggỗkhôngmởrađủcho2ngườiđàn

ôngcưỡingựavào.Chỉcómộtngườiđángnhìn,vànàngđãnhìnkhianhchầmchậmquay

conchiếnmã to lớnmàuđenvềphíanàng.Khianhxuốngngựacáchchổnàngvàifeet,nàngkinhngạcthấyanhcaogầnbằngchanàng,vàdĩnhiêncaohơnhầuhếtnhữngngườiđi cùngnàng.Anh ta trông rất trẻvàkhôngchútgầygòvớichiềucaođó,sứcmạnhquyềnlựcxuyênquabờvaivàvòmngựcrộng.Chiếcáochẽnkhôngtaybằngdatrôngnhưáovestngắnvàđểlộđámlôngxậmmàutrênngựcchạydàigầnnhưtớicổ,đôicánhtaytokhỏevớinhữngcơbắpcứngnhư thép, cánh taycủamộtchiếnbinh.Chiếc thắtlưngbóchặtởeochothấykhôngcóchútmỡnào.Đôichândàicũngtokhỏe,bóchặttronghaichiếcxàcạpkhácnhau,thay

vìlàmộtnhưngườiVikingmang.Khuônmặtanhrấtrõnétvàđẹptraikhôngthể tưởng,chiếcmũi thẳng,

nétmôicânđốiquyếnrủvớisựcaynghiệt lờmờhiện lên trênchiếcquaihàmvuôngkhôngrâunhưngđầynhữnglônglàlông.Máitócdầymàunâusángdợnsóngtrênvai,tạothànhlọnbuôngthảquatháidươngvàchânmài.Nhưngđôimắtanh,chỉcầnnhìnmộtlầnthôisẽbịthuhútngay.Chúng

cómàuxanhlácâysậmnhưthủytinh,vàcũngchứađầysựcămghétvàgiậngiữkhinhìnquanhữngtùbinh,làmKristennínthởkhitianhìnđóquétquanàngvàkhôngquayđichođếnkhianhralệnhchomộtngườicanhgác,rồiđivềphíatòanhàlớnvàkhuấttrongđó.“Tôikhôngthíchcáinhìncủatênđó,”Ivarrnóibêncạnhnàng.“Hắnta

nóigìthế?”Nhiềungườikháccũngthắcmắccùngvấnđềđó,nhưngKristenlắcđầuủ

dột.“Anhnóivớihọđi,Thorolf.”“Anhkhôngnghĩlàanhnghechínhxácđâu.”Anhthoáithác.Kristen trừng mắt với anh ta. Họ có quyền được biết, nhưng Thorolf

khôngnỡlòngnàomàkểvớihọ,cũngkhôngtinđượcnhữnggìanhđãnghe.Kristen liếcqua Ivarr,nhưngkhôngnhìnđượcvàomắtanh ta. “Anh ta

nói“Sángmaiđemchúngragiếtđi.”Royceđi vào lâuđài, nhìn thấyngười của anhbị thươngnằmbừa trên

sàn.Anhcóthểnóichuyệnvớitừngngườisau,ngaylúcnàyanhlaolêncầuthangởcuốisảnhvàđithẳngđếnphòngcủaemhọanh.Aldennằmdàitrêngiường,chiếcchăndàytrùmlêntậncổ,vàquáxanh

xaođếnđộanhphảikêulênvìnghĩrằngcậutachếtrồi.Nhữngngườiphụnữđangkhóctrongphòngnhưxácđịnhđiềuđó.HaingườihầugáiAldenthỉnhthoảngkéovàogiườngđangđứngkhócởgócphòng.Meghan,emgái

duynhấtcủaRoyce,mới tám tuổi,đangômmặtkhóc trênchiếcbànnhỏ.Darrell,emgáicủaAlden,đangquìbêngiường,khuônmặtcôchìmtrongđốngchăn,tiếngnứcnởtannátthânhìnhmãnhmaicủacô.Royce nhìn qua người phụ duy nhất không đang khóc, Eartha Healer.

“Cậuấychếtrồisao?Tachậmchânrồiphảikhông?”Bàvuốtnhữngsợitócnâurasauvàcườivớianh.“Chếtà?Cậutachưa

chết.Đừngtrùcậutachếttrướckhitậnsốchứ”Royceđónnhậntinmớivớimớhỗnđộncủasựnhẹnhỏmvàgiậngiữ.Điêntiếtvớicáchphảnứngcủaanh.“Rangoàiđi!”anhgầmlênvớibà

giàồnàođó. “Tiếtkiệmnướcmắt củacácngười chođếnkhi thật sựcầnthiết.”Darrellquayngoắtlại,mặtcôđỏaunhưđôimắtvậy,ngựcphậpphồng

mộtcáchgiậngiữvìcholàbịxúcphạm.“Đólàanhtraiem!”“Đúng,nhưngemlàmđượcgìhaychocậuấyvớitiếnghétđóhả?Làm

saocậutacóthểngủđểmàhồiphụcvớikiểuồnàoemtạonênnãygiờ?Cậutakhôngcầnnướcmắtcủaemđểbiếtemquantâmcậutathếnào,Darrell.”Côlêchântớiđốimặtvớianh,côchẳngcaođượcđếnngựcanh.Nếucô

căng thẳngchắccô sẽnện thình thịchvàokhuônngựcđó, thayvàođócônghễnhcổlênliếcanh.“Anhchẳngcótim,Royce!Tôiluôncholàthếđấy!”“Phải không, quý cô?Không có gì ngạc nhiên nếu lời của em làm tổn

thươnganh.Đichỉnhlạimặtmũiđi.EmcóthểquaylạingồivớiAldenkhiemkhông…nếuemcóthểlàmthếmộtcáchimlặng.”Haicôhầugáiđãbiếnkhỏiphòng rồi.Darrellgiờmớibước ra.Eartha

biếtbàkhôngbịbaogồmtrongmệnhlệnhbiếnkhỏicănphòng,nhưngbàcũngcúixuốngrổthảodược.Roycechuyểncáinhìnsangkhuônmặtnhỏbéđanghoảngsợcủaemgáianh,sắcmặtanhdịulại.“Anh không nổi điên với em, bé con, vì thế đừng nhìn anh kiểu đó.”

Roycenóidịudàng,đưatayravớicôbé.“Saoemkhóc?BởivìnghĩAldenchếtrồià?”Meghanlaovàovòngtayanh,vòngtayquanhhônganh,vìcôbéchỉcao

đến eo Royce. “Bà Eartha nói anh ấy sẽ không chết, vì thế em chỉ cầunguyện,nhưngDarrellcứkhócvà…”“Vàcôemhọcủachúngtađãdạyemcáithóiquenxấuđókhiemcònbé

thếnày,bécon.Emcóquyềncầunguyện,vìAldencầnlờicầunguyệncủaemđể nhanh chóng hồi phục.Nhưng nghĩ xem cậu ấy cómuốn em khóckhông,khimàlẽraemnênvuivìcậutavẫncònsốngsaukhiđốimặtvớikẻthù tồi tệnhất củachúng ta?”Anhkhôngmuốnnóinhiềuvì sự lạmdụngnướcmắtcôbé,nóchỉlàmộtđứatrẻnhútnhátsẽbậtkhócchỉvìmộtlýdo

nhỏtẹo.Thayvàođóanhbếnólênvàlaunướcmắttrênđôimáđỏrầncủanó. “Em tới giờ đi ngủ rồi đấy,Meghan, và hãy tiếp tục cầu nguyện choAlden cho đến khi ngủ nhé. Đi nào!” anh hôn vào trán trước khi thả nóxuống.“Cảmơnanh,Royce.”AldennóiyếuớtngaykhiMeghanđóngcánhcửa

lại.“Emkhôngbiếtđãgiờvờngủbaolâurồinữa.Nhưngmỗilầnmởmắtra,Darrelllạihétlênvớiem.”Roycebậtcười,kéoghếlạigầngiường.“Seldon,cáitênđángghétđó,nói

với tôi làcậubị thươngnặngởruộtđấy,Lạychúa, tôikhôngmonglàcậucònsống,đừngnóilàcòncóthểnóichuyện!”Aldencốgắngcười,nhưngchỉnghiến răng thayvàođó.“gầnphíabên

baotửđấy,chútxíunữalàđổruộtra.Chúaơi,đau!Vàemnghĩthằngnhócđócóđôimắtđẹpnhấtmàemtừngthấy.”“Môtảhắntaxemnào,vànếuhắnlàmộttrongnhữngkẻởdưới,tôisẽ

bắthắnchịucựchìnhchođếnchếtmớithôi.”“Cậu ta làcậunhóccóvẻmặt thân thiện,Royce,không lẫnvàonhững

ngườikhácđâu.”“Nếutrẻconcủahọcóthểtấncông,chúngcókhảnăngchếthết,”Royce

nóigiậndữ.‘Anhđịnhgiếttấtcảbọnhọsao?’“Đúngvậy.”‘Nhưngtạisaothế?’Roycequắcmắt.‘Cậubiếttạisaomà.’‘Đúng,embiếtanhmuốnthế,nhưngtạisaoanhlàmvậykhimàanhcó

thểsửdụnghọ?Họđãbạitrận.Chúngtacótàucủahọ,vàWaitenóivớiemtrêntàucónhiềuhànghóacógiá trị,bâygiờnólàcủaanhrồi.LymancứliêntụcphànnànrằngnhữngtênnôlệcậuấyđangdùngkhôngđủsứcđểkhiêngđáLaMãđểxâytườngthành.Anhxemchúngtamấthàngthángchỉmangđượcvàiđốngvàođây.Anhtanhỏcảdãivìnhữngtêntùnhânkhỏemạnhkia.Đồngýđi,Royce.NhữngngườiVikingchỉmấtmộtnữathờigianđểxâytườngthànhđó,nghĩcũnghaythật,bọnhọđượcsửdụngđểanhemtatránhngườiĐanMạch’NétmặtRoycekhôngthayđổi.“TôibiếtcậuvàLymanđãbànvềvấnđề

nàyrồi.”“Anhtahuyênthuyênvềchuyệnđótrênđườngmangemvềđây.Nhưng

anh tađúngmà,Royce.Tại sao lạigiếthọkhimàđểhọsốngvàphụcvụchúngtathìhayhơnchứ.”“Cậubiếtlàcậugầngũitôihơncảanhemruột,Alden.Saocậuyêucầu

tôiđểhọsốngvớikhảnănghọsẽbỏtrốnvàtànsátchúngtakhichúngta

ngủ.”“Emkhôngyêucầu.Cóthểđềphònghọtrốnmà.Nghĩlạitrướckhianh

xửtộihọnhé.”CánhcửamởravàDarrellxuấthiện,mắtcôráohoảnhnhưngvẫntrừng

trừngvớiRoyce.Họlớnlêncùngnhau,cảbangười,AldennhỏhơnRoycemộttuổi,cònDarrellnhỏhơncậutahaituổi.HọlàgiađìnhduynhấtcònlạicủaRoyce,ngoàiMeghan,vàanhyêuthươngcảhai.NhưngđôikhianhướcgìDarrellebiếnkhỏitầmnhìncủaanhkhianhmấthếtkiênnhẫnvớicáihờndỗivàcáutiếtcủacô.“Đấy,anhđãbuộctộiemlàmanhấykhôngngủđược,nhưnganhđang

làmgìđấy,bắtanhấynóivềnhữngkẻngoạitộcdốtnátvàghêtởmđó?”RoyceđảomắtvàcườitoevớiAlden.“Tôiđểcậuchoemgáicậuchăm

sócđấy.”AldenbắnchoanhcáinhìnchánnảnkhiRoycerờiphòng.

Chương9

Roycengắmcôemgáimìnhbăngquađạisảnhvànhìnlénvàocánhcửamở,rồiquaylạivớivẻlolắngvàchạytrởlạicầuthang.Anhgọicôbélạitrướckhinótớiđó.Côbéquaylại,khôngvộivãgì,điđếnchiếcbànmàanhđangngồiănsángmộtmình.Côbéđãănsángrồi,vớingườihầucủamình,Udele.DarrelvẫncònbựcmìnhvớiRoycetừcáiđêmđóvàđãkhôngthèmngồi

chungvớianhsángnay,nhưngcôvẫnquansátanhtừnơicôđangchămsócnhữngngườibịthương.ChẳngkhókhăngìđểhiểusựdodựcủaMeghankhitiếpcậnvớiônganhkhủngkhiếpcủacôbé.CómộtvàiđiềulàmtannáttimRoyce,sựtrầmlặngcủaMeghanvớianh

làmộttrongsốđó,vàđólàlỗicủaanh,dolốicưxửtồitệcủaanhvàonămđầutiênsaukhianhmấtquánhiềungườianhyêumếntrongcuộcđộtkíchcủabọnViking.Meghanquánhỏđểhiểucảmxúccủaanh,hiểutạisaoanhlạicáugắtvớimọingười.Côbébắtđầusợanhtừđó,vànổisợkhônggiảmđichútnàodùanhđãrấtdịudàngchămsócnótừkhinhậnravấnđề.Sựkhiếpsợcàngtănglên–sợmộtkẻxalạ,giọngnóinhưlahét,kẻcáu

kỉnh–anhđổlỗitấtcảchobảnthânmình.Anhbiếtcôbérấtyêuanh.Anhlàngườiđầutiênnósẽnúpsaulưngkhicảmthấycầnđượcbảovệ.Nhưngnólàđứarấtcảnhgiácvớianh,quánhútnhátvàhiềnlànhnữa,nhưthểnóluônnghĩanhsẽđánhnóhoặctệhơnthế.Thậtracôbénàyđốivới tấtcảmọingườiđềunhưthế,nhưngvớiRoycethìđólàchuyệnđángquantâm.“Emsợđirangoàiphảikhông?”Roycehỏidịudàngkhicôbécuốicùng

cùngcũngđến,đứngcuốiđầubêncạnhanh.“Khôngạ,emchỉmuốnnhìnnhữngngườiViking.Udelenói tấtcảbọn

họlàngườixấu,nhưngvớiemhọtrôngnhưnhữngngườiđangbịthương.”Nólénnhìnlênđểđolườngphảnứngcủaanh,rồigiãnrakhithấyanhmỉmcười.“Emkhôngnghĩhọlànhữngngườixấubịthươngà?”“Emnghĩvậynhưngtrônghọkhôngquáxấuđâu.Cómộtngườicòncười

vớiemnữahoặcemcho là thế,nhữngngười trẻ thế thật sựcó thểxấuxakhông,Royce?Emđãnghĩngườiphảisốnglâulắmtrongtộilỗimớithậtsựxấuxacơ.”“NhữngkẻnàykhôngcósựgiúpíchcủaChúađểtôiluyệnsựxấuxacủa

họ,thếnênhọtrẻhaykhôngkhôngphảilàvấnđềđâu.”“Udelenóicũngcónhiềuvịthầnlàmhọtrởthànhngườixấumà.”“Không phải đâu, người nào hiếnmình cho vị thần ngoại giáo sẽ biến

chínhhắntathànhkẻngoạiđạothôi.Emcósợhọkhông?”“Cóạ,”côbéthừanhậnmộtcáchngoanngoãn.Anhhấptấphỏi,“Emnghĩanhnênlàmgìvớihọđây,Meghan?”“Đểhọđiđi.”“Thếhọsẽquaylạivàlàmtổnthươngchúngtalầnnữavàolúcnàođóthì

sao?Anhkhôngchophépđiềuđóđâu.”“VậythìbắthọlàmconchiêncủaChúa.”Roycetủmtỉmcườivìgiảiphápđơngiảncủacôbé.“Đólàviệccủacha

trưởng,khôngphảicủaanhđâu.”“Vậyanhđịnhlàmgìhọ?Udelenghĩanhsẽgiếthọ.”Meghanrùngmình

khinóiđiềuđó.“Udelesuynghĩquálớntiếngnhỉ.”Anhnhíumày.Meghan lại cụpmắt lầnnữa. “Emnóivớibà ấy anh sẽkhông làmvậy

đâu,bởivìhọkhôngcóđangđánhnhaumà,vàanhchỉgiếtngười trừkhianhđangtrongcuộcchiếnthôi.”“Đôikhiđiềuđólàcầnthiết….”anhdừnglại,lắcđầu.“Đừngquantâm,

bécon.Emnghĩsaonếuanhbắthọxâytườngthànhchochúngta?”“Họsẽlàmviệcchochúngtaphảikhông?”“Oh,anhnghĩhọsẽmuốnthếvớisựkhuyếnkhíchthíchhợpđấy,”anh

đáp.“Ýanhlàhọsẽkhôngcósựchọnlựanàosao?”“Tùnhânhiếmkhicó,bécon,vàemđừngquênhọlàai.Nếuhọthắng

trongtrậnchiến,vàbắtchúngtađếnlãnhđịacủahọ,họắthẳnbắtchúngtalàmnôlệ,họkhôngmongíthơnchúngtađâu.”Anhđứngdậy,vìđãtrểhànggiờrồi,vànếuanhđãchưaquyếtđịnhtrước

đây, thìbâygiờanhđã,saukhinóichuyệnvớiMeghan.“Emchúýnhé,”anhthêmvào,vuốttócởtrênmácôbérasau.“Chừngnàomàbọnhọcònởđây,emđừngđếngầnnhé.Họnguyhiểmđấy,dùtrôngcóvẻnhưthếhaykhông.Anhmuốnemhứa,Meghan.”Meghangậtđầungayrồinhìnanhrakhỏilâuđài.Ngaykhianhrakhỏi

tầmnhìn,côbéchạyngaylêncầuthanhđểkểvớibàcụcáubẳn,bàvúcủacôbé,rằngngườiVikingsaucùngsẽkhôngchết.Khianhrờilâuđài,mặttrờiđãlêncao,bướcmộtcáchcóchủývềphía

họ.Kristenđãđợigiâyphútnàytừkhihọởđây,suynghĩvềsựhốihậncủanàng:nàngsẽkhôngbaogiờgặplạichamẹnữa,nàngcũngchẳngbaogiờcóchồng,hayconcái,thậmchílàcáingàymai.Nàngxácđịnhrằngnàngsẽkhôngchếtmộtcáchhènnhát,nhưngnàngkhôngmuốnchếtchútnàocả.Haingườicậnvệngănanhlạiđểnóichuyệngìđó,rồicảhaibướccùng

anhkhianhtiếptụcbăngquasân.TênSaxonnhỏcon,Hunfrith,đãđượcđổi

phiênvàogiữađêm,nhưnganhtaquaylạivàosángsớmđểtiếptụctrêutứcbọnhọbằngnhữnglờidiễntavềviệctratấnmàbọnhọmuốn.HắntabướcngaybênThorrolfvàđánhanhbằngsóngkiếm.“LãnhchúaRoycesẽnóichuyệnvớingươi,Viking,”Hunfriththôngbáo

mộtcáchtrịnhtrọng.KristenvéoThorolfđếnhắcanhđứngdậy,nhưnganhđẩy taynàng, từ

chối.Anhđangởtưthếsẳnsàng,lấyđàtấncônglạingườiSaxonnhưnhữngngườikhác,nếucóbấtcứhànhđộngnàotáchriênghọratừngngườimộtđểtratấn.Với3kẻđangđứngtrướcmặthọ,dườngnhưkhôngđúnglúcnhưnganhchẳngcòncáchnàokhác.Đôimắtxanh lácâyxẫmmàucủa lãnhchúaSaxon từ từquétquađám

đông,như thể trông thấyhọ lầnđầu.Nétmặtanh ta,khôngnhưhômqua,khóhiểu.Dĩnhiênhoàncảnhtệhạicủahọrõrànghơntrongánhsángbanngày,vàanhtakhôngnghingờbọnhọsẽđedọagìđượcanh,hoặclàanhtasẽkhôngđếngầnthếnày.Sựlãnhđạmcủaanhtahầunhưlàmộttháchthức.Anhtakhôngsợgìcả,ngườiSaxonnày,Kristenđangsuynghĩkhimắt

anhlướtquanàngvàrồibấtngờquaylại.Nànglậptứccụpmắtxuống,cảmthấy timmìnhđập loạnkhibịchúýbởiđôimắtđó, sợsựngụy trangcủanàngđãbịlộbằngcáchnàođó.Nàngkhôngngước lên lầnnàonữachođếnkhinghegiọnganh,nhưng

nổilolắnglạitănglên.NàngkhôngnhậnraviệcbịtróicùngThorolf,ngườiduynhấtcóthểnóichuyệnvớihọ,sẽđặtnàngvàomụctiêudểbịchúýnhất.Nàng lập tức lĩnh ra phía sau anh và khomngười xuống, để cho cái lưngrộngcủaanhchekhuấtnàngđi.LãnhchúaSaxonđangnhìnThorolf.“Tanghenóingươicóthểnóitiếng

củangườiSaxon.”“Mộtchút,”Thorolfthừanhận.“Aidẫnđầucácngười?”“Chếtrồi.”“Contàulàcủaanhtaà?”“Làcủachaanhấy.”“Tênngươilàgì?”“ThorolfEiriksson”“Giờchỉchotachỉhuycủangươi,Thorolf,vìtabiếtcácngươiắtđãchọn

mộtngườirồi.”Thorolfkhôngnóigìhết,cuốicùnganhyêucầu:“Nóichậmthôi.”Roycecaumàysốtruột.“Chỉhuymớicủangươi.Hắntalàai?”Thorolf cười và hét lên, “Ohthere, đứng lên và giới thiệu anh với lãnh

chúaSaxonđi.”

Kristen thấyanhhọnàngđứngdậychẳng thoảimáigìvìanhấykhônghiểugìhếtchođếnkhiThorolfgọi.Anhđangởphíađốidiệncủavòngtrònvớinàng,nhưngđãcùng3ngườikhácđổichổvớinàngtốiqua.Cảhaiemtraianhđềuchếtnhưnganhgiữnỗiđautronglòng,nhưnàngvậy.Làngườilớn tuổinhất, cũng là anhhọcủaSelig, anh làmchỉhuycủahọ làhợp lýnhất.“Tênanhtalàgì?”RoycehỏikhinhìnquaOthere.“OhthereHaardrad,”Thorolfđáp.“Tốtlắm.Nóivớianhtarằngtađãbịthuyếtphụcvềsựkhoandung.Ta

khôngthểthảcácngươiđi,tasẽchocácngươinơiănchốnởnếucácngườisẳn lòngphụcvụ ta.Ta cầnđáđểxây tường thànhquanh trangviênnày.Nếucácngươichọncáchkhông làmviệc,cácngười sẽkhôngcó thứcăn.Đơngiảnvậythôi.”MuốnkhẳngđịnhlờilãnhchúaSaxonđểlặplạilờinóiđó,Thorolfnói,

“Nóivớianhta?”,chỉvàođồngđộicủamình.Roycegậtđầu.“Bằngmọicách,bànbạcđi.”Thorolfgọitấtcảmọingườilạihộiýriêng,nhưngchỉmộtlýdoduynhất

kéoKristenvàotrungtâmvònghộiýđó,đólànơikhôngaicóthểthấynàngđangnóichuyện.“Trờiạ!Tấtcảchuyệnnàylàsao,Kristen?”Nàngcườiđếntậnmangtai.“Anhtasẽkhônggiếtchúngta.Anhtamuốn

chúngtaxâytườngthànhthayvàođó.”“Khôngđâu,tôisẽkhôngđổgiọtmồhôinàocholũkhốnđó!”“Vậythìanhsẽchếtđóiđó,”Kristenvặnlại.“Điềukiệncủaanhtaquárõ

ràng.Chúngtalàmviệcvìthứcănvàchổởđấy.”“Nhưnôlệ!”“Đừngngốc thế!” nàng rít lên. “Điều này sẽ cho chúng ta thời gian để

trốn.”“Đúng thế, và hồi phục.” Othere nhất trí. “Nói với anh ta đi, Thorolf.

Đừnglàmanhtanghĩvàingườitrongchúngtakhôngmuốnchấpnhậnđiềukiệncủaanhta.”ThorolfđứnglênvàgọiRoyce.“Dâyxíchthìsao?”anhhỏitrước.“Vẫnởđấy,đừngnghĩtangốctinbấtcứaitrongcácngười.”Thorolf chậm chậm mỉm cười, gật đầu. Người Saxon này quả khôn

ngoan, nhưng anh ta không đoán được người Viking sẽ nhanh chóng hồiphục,vàbồidưỡngvàquyếttrốnthoát.

Chương10

Mộtphụnữlớntuổiđếnchămsócvếtthươngchohọ.Ngườibàdơbẩnvàtóctarốibù,mặcchiếcváychật,dàitay,vớicáiáochoàngkhôngtay,ngắnhơn,phủ lên,không thắt lưng, làmnó trôngnhưcáibao tải ấy.Bàđikháthẳng lưngsovới tuổi tác,giới thiệu tênbà làEartha.Tâm tínhcủabàvẻnhưbàlàngườisốngtheocáchbàmuốn,vàvìthếbàtáobạo,vàxấcxược,vàchẳngsợgìcả,nhưthểbàchẳngquantâmviệcbàlàmsẽgâyquảnhưthếnào.Kristenbịbàlàmấntượngvàcùnglúccảnhgiácvớibà.Nàngquansát

Earthaxôđẩymọingườixungquanh,bọnngườitrôngnhưtênkhổnglồbêncạnhngườiđànbànhỏnhắnvàcườicợtnhữngtiếngcàunhàuhaynhữnglờichóitai.Nàngcảnhgiácvìbiếtsaucùngbàcũngsẽđếnchổnàng,xemxétcáiđầuvẻnhưbịthươngcủanàng,nàngkhôngthểđểviệcnàyxảyra.Kristencũngkhôngởtrạngtháitốtgì,vìnóng,cáimàkhôngaitrongsố

họcảmthấycả.Nhiềungười trongsốhọđãxé toạcxàcạp,nàngcũngrấtmuốnlàmthế,nàngbiếtlànàngkhôngdámrồi.NàngcũngcảmthấyxótchoEartha,mặcnhững2cáiáochoàng,vàkhôngnghingờgìlàcómộtcáiáolót nữa, ngoại trừ việc bà chẳngphiền gì cái nóng cả.NgườiSaxon có lẽquenrồi.EarthađãxongvớiIvarrvàngồixổmxuốngkếbênKristen,radấurằng

nàngnênchỉchobànàngđauởđâu,ngoàivếtthươngởtrênđầu,bàcholàthế vì hằng hàmáu làmáu trên người nàng.Kristen chỉ lắc đầu.Đáp lại,Earthachạmvàomiếngbăngtrênđầu.Kristenđẩytaybàraxa.KhiEarthacốthêmlầnnữađểgỡmiếngbăngra,Kristennhảylên,caohơnhẳnngườiphụnữnhỏbénày,vàhyvọngrằngvócngườicủanàngsẽngănđượcngườihộlýnày.Nhưngkhông.NàngphảitúmchặtcổtayEarthalạiđểngăntaybàchạmvàođầunàng.Vìđiềunàymànàngcảmthấymộtmũikiếmchỉavàohông.NhiềungườichiếnbinhVikingkhácđứnglên,têncanhgácđếnđểbảovệ

Earthalùibước.Anhtađãbịdọađủđểgọiviệnbinhngaytứcthì.Kristenrênrỉ,thấyhậuquảnhữnggìnànggâyra,dùnóchảgiúpđượcgì

sất.7ngườiSaxonchạyvềphíahọvớinhữngthanhkiếmrútrakhỏibaorồi.NàngvẫnngoancốliếcquaEartha,rồibuôngbàra.Thorolfgiờmớingănngườiđànbànàylại,kéoKristenrasaulưnganh.Thậtmay,nhữngngườiSaxonchùnbướckhiđếnchổtùnhâncủahọvà

thấyEarthakhôngcònbịđedọanữa.“Cóchuyệngìvậy?”Hunfrithgặnghỏi.

“Cậunhócđókhôngchotachạmvàovếtthương,”bàphànnàn.Hunfrith chờThorolf giải thích, anh nói đơn giản, “Đang hồi phục.Để

yênđi.”Hunfrithcàunhàu,rồiquắcmắcvớiEarthavìlàmbọnhọbựcdọc.“Được

rồi,nếuhắntacóthểnhảylêntheocáchđó,hắnkhôngcầnbàđâu,bàgiàạ.”“Cũngnênthaybăngchứ,”bàkhăngkhăng.“Nóđầymáuthếkia.”“Tôinói thôiđimà.Chămsócngườinàocầnấy.Đểnhữngngườikhác

yên.”AnhtanóithêmvớiThorolf,“Cảnhbáobạnngươitừgiờtrởđiđừngcóđộngtayđộngchânđấy”Hunfrith rõ ràngkhôngmuốngây chuyệnkhimàquánhiều chiếnbinh

Vikingsẳnsàngbảovệcậunhócnày.NhưngEarthathìkhôngthíchthế,vừabỏđivừacàunhàurằngthằngnhócđócứnhưcongái.MộtngườikhácnhậnxétrằngđócóthểlàlýdotạisaobọnVikingmangcậutatheo,vàhọcườikhoáitrávớinhau.HaigòmácủaKristenđỏhồnglênkhinghelờiđó.KhiThorolfthấyvà

hỏitạisao,Kristenchỉlắcđầu,mặtcàngđỏhơn.Anhchỉcốýchọcnàng,ngănnànglạibắtnàngtrảlời,bởivìrấthiếmkhiKristenbốirốimà.Nhưngnàngđẩytayanhravàdùngdằnngồixuống,xoaylưnglạivớianh.Rồitừvịtríđó,mắtnànglangthangqualâuđài,vànàngthấymộtngười

đànôngđangđứngquansáthọtừcửasổtrêngác.Mặtanhtakhuấtbóngvìthếnàngkhông thểđoánanh ta làai,nhưngnó làmnàngkhông thoảimáikhibiết cómộtngườikhác,ngoàinhững tên línhgác, có thểgiámsáthọ.NàngcóthểbịchúývớivịtríđóbấtcứkhinàonàngnóichuyệnvớiThorolfhaynhữngngườikhác.Nàngnêncẩnthậnhơntừgiờ,biếtrằngbấtcứaiởlâuđàicũngcóthểtheodõihọ.Họ được cho ăn sau khi Eartha rời khỏi, vài người trong số họ, những

ngườiđãmấtgiàybởivìhoặclàchúngcònmới,hoặclàdonótốt,đượctrảlại, dù là không thểmang choàng qua dây xích. Tình hình được cải thiệnbuổitrưahômđó,khingườithợrènđếnchổhọ.Nhữngcáinẹpsắttrênmắtcáđượctháoravàthaybằngnhữngcáimới,

vớimộtdâyxíchngắnđượchàncốđịnhtrênmỗibộ.Nhữngcáinẹpđượcđóngchắcchắnnhưngcómộtcáilỗkhóatrênđó,dù

khôngthấychìakhóađâu.Trênmỗicáinẹpsắtlạicómộtcáivòngsắtkhácđểchosợidâyxíchluồnqua.Sợidâychỉdài20feet,nốiliềnhaicáivòngởhaichân,vòngtrònquanhcáitrụtrởnênhẹphơntrướcnhiều,làmvịtrícủahọcóvẻquáhạnchếrồi.Kristencămphẩnvớisựđềphòngmớinày.Nàngchorằngsợidâyxích

dàithoòngnàysẽđượctháorakhihọlàmviệc,nhưngsợixíchngắngiữahaichân chỉ cho phép những bước ngắn, chắc chắn là được bước vội rồi, và

nàngcóthểtưởngtượngtấtcảbọnhọsẽvấp,rồingãvìphảitậpchoquenkiểu đi tập tễnh, chân sẽ rã ramất, nhưng có lẽ đó là kiểumà bọn ngườiSaxonmuốn.Nhưnhữngngườikhác,Kristennhậnlạiđôibootdùlôngthúđínhtrênđó

bịbứtmấtrồi.Nhưngítnhấtnócũnggiúpchântrầncủanàngkhôngbịtrầyxướt.Nhữngcáinẹpquáchật,tuynhiên,saucùngthìcũngphảiđeonóquađôibootdamềmmại.Vìmắtcáchânnàngnhỏhơnquánhiềusovớingườikhác,ôngthợrènđãphải làmmộtđôiđặcbiệtchonàng,quánhỏđếnnổinàngtưởngnóđượclàmchomộtcậubé.Tốiđótrờimưa,vàbịbỏquênngoàitrờinhưthếđấy,tấtcảbọnhọđều

khổsởvìmưanhưtrútnước.Kristenlàthảmnhấtvìcốgắngvôíchđểbảovệmiếngbăngtrênđầukhỏibịtẩysạchmáu.Thorolfcuốicùngcũngcườinhạonổlựccủanàngrồicũnggiúpbằngcáchvòngcánhtayanhquađầuvànằmnữangườitrênđầunàng.Điềunàygiữmiếngbăngkhôráonhưnglạitạoramộtđêmrấtkhóchịu.Từtrêncửasổ,Roycequansátcảnhtượngdướisân.Anhthấythằngnhóc

cố tránhbịchephủvàđẩyThorolf ra, thấy tênViking to lớnhơnvỗ lưnghắntavàhétgìđóvàotaithằngnhóc,rồilạidùngcánhtaycheđầuchonó,nênbuộcphảinằmnửangười lênđó.Bọnchúngvẫnnhư thếsauđó,nhưnhữngtênkhác.Đámcanhgácđãdựngmộtmáihiêntránhmưaởphíatrướcnhàkho.Phầncònlạicủacáisânđầybùnlàbùn,yêntĩnh.“Earthanóitênnàođãtấncôngbà?”Royce lơđảngnhìnDarrelle.Côđangđứngcạnhanhbêncửa sổ,đang

dẹpmấycáixúcxắchọvừachơixong.“NgườiVikingkhôngtấncôngbà.Hắntachỉkhôngchobàchữatrịvết

thươngthôi.”“Nhưngbàấynói…”“Anhnhìnthấytấtcả,Darrelle,bàlãođóphóngđạiđấy.”“Nếuhắntatấncôngem,hyvọnganhkhôngtiếpnhậnđiềuđónhẹnhàng

thế.”Côlàubàu.“Anhsẽkhôngthế.”Anhnói,cườitoe.“Hắntalàainào?”“Lúcnàyemkhôngthấycậutađâu.”“Aldennóiđóchỉlàmộtcậubéthôi.Cậutakiaphảikhông?”“Đúngđấy,ngườitrẻnhấttrongsốhọ.”“LẽraanhphảiquấtcậutalúcthấycậutatấncôngEarthamớiphải.”“Quánhiềungườisẳnsàngbảovệcậuta.Điềuđókhôngđạtmụcđíchgì

nhưnglạigâythươngtổnnhiềuhơn.”“Emcholàthế.”Côđồngý,dùlàcóchútmiễncưỡng.“Họsẽkhôngthể

xây tường thànhchochúng takhiđangchếtdần.Tường thànhquan trọnghơnmà. Bọn họ ít người và có thể kiểm soát, nhưng bọn ĐanMạch thìnhiều.”Roycecườinhỏ.“AnhbiếtAldenđãthuyếtphụcđượcemrằngbọnhọlà

cầnthiết”“Anhcólẽđãgiếthếtbọnchúngrồi.”cônhắcanhvớinụcườingạomạn

làmanhbậtcười.“Ítnhấtanhcũngnhậnrarằngtốthơnnênđểhọsốngphụcvụanh.”“KhôngphảiđếngiờemkiểmtraAldenrồisao?”Roycecốýnhắckhéo

cô.Darrellerítlưỡibựctức.“Anhchỉcầnbảoemđilàđượcmà.”“Anhđâubấtlịchsựthế,”anhđápmộtcáchngâythơ,đẩycôracửa.RoycethườngđứngởcửasổnhìnngườiVikinglàmviệc.Đólàbiểuhiện

anhchưachấpnhậnsựcómặtcủahọởWyndhurstđếnnổianhcảm thấykhóchịutrừkhihọởtrongtầmmắtanh.Anhkhôngủnghộviệcdùnghọđểxây tường thànhnhưAldenvàLyman,vì anh sẽgiápmặtbọnĐanMạchtrênbiêngiớiWessexkhitrậnchiếnđóđến,vàanhkhôngbiếtchắcchúngcóđiquáxatớiphíanamđểhủyhoạiWyndhurstkhông.NhưngtừkhivuaAlfredmuốncáclãnhchúacủaôngcủngcốđấtđai,và

từkhihọcónhiềuđáởtàntíchcủangườiRomancổgầnđây,anhnhấttrírằngnênxâymộttườngthànhbằngđá,dùcóbaogiờcầnnóhaykhông.VànhữngngườiVikingsẽbốtrínhữnghònđámàngườilàmcủaanhđãmangvềđây,nhưthếcôngviệcsẽhoàntấttrongvòngmộttuần.“Meghannóivớiemviệcnàyđãtrởthànhthóiquencủaanh,anhhọà.”RoycequaylạinhìnAldenđangđứngởcửa.“Cậudậysớmvậyà?”Aldenlàubàu.“Khôngphảianhcũngvậysao.Emđượcnhữngngườiphụ

nữchiềuchuộngđủrồi.”RoycecườitoevớianhchàngtrẻtuổinàykhiAldenđangchầmchậmđến

bêncánhcửasổđangmởcạnhanh.“Hoannghênhcậuđấy,vìmộtmìnhtôiđãnghiềnngẫmởđâyquánhiềurồi.Nhưng lạichúa, tôikhông thểkhôngcảmthấyhọsẽcốgắnglàmgìđóbởivìhọgầnnhưđãhồiphụcrồi,vìthếtôi đã đứng đây quan sát họ.Chỉ còn hai người không thể khiêng đámộtcáchdểdàngthôi.”Aldendựavàocửasổvàhuýtsáovàonhữnggìcậutanhìnthấydướisân.

“Đúngvậy!chúngtacầnnhiềuđáhơnđấy.”“Chínhxác,”Roycemiễncưỡngthừanhận.“Chỉhaingườihọlàcóthể

khiêngmộttảngđátothếtrongkhitaphảicó5ngườimớilàmđược.Trongcùngkhoảngthờigian,nhữngngườinôlệvẫnkhônghoànthànhmáihiênkếbênnhàkhomàtôibảohọxâychobọnViking.Chỉvàingàynữa,vàobuổi

tối,chúngtasẽnhốttrongởđó.”“Anhlolắngquánhiềurồi,Royce.Bọnhọcóthểlàmgìkhibịxíchnhư

thếchứ?”“Chỉcầnmộtcáibúađểchặtnhữngsợixíchđó,emhọcủatôi.Mộttrong

sốhọvớitaykhôngcũngcóthểđèbẹphaingườiđànôngtrướckhingườithứrútkiếmra.Vànhữngtênngốcđóvẫnđếngầnchúngdùtôiđãcảnhbáohọtránhxara.NếunhữngngườiVikingquyếttìmtựdo,màtôikhôngnghingờgìviệchọsẽlàmthế,rồicũngđếnlúchọcốgắngthôi,vàkhihọlàmthếsẽcónhiềungườichếtđấy.”“Đốtcontàuđivàđểhọbiếthọgầnbiểnthếnào.”Aldenđềnghị.Roycelàubàu.”Tôingạcnhiênlàkhôngainóichocậunghenóđãbịđốt

rồi.”“Vậythìnhữnggìanhcầnlàthuyếtphụchọphụctùnganh,”Aldenđáp

lại.“Vâng,nhưngcậunóigìcơ?”“Anhcóthểbắtchỉhuycủahọmà.Nếuhọnghĩrằnganhsẽgiếthắnkhi

códấuhiệucủamộtcuộcnổiloạn,điềuđósẽ…”“Khôngđâu,Alden.Tôiđãnghĩquanhưnghọnóitênchỉhuyđóchếtrồi.

Contàuđólàcủachahắnta.Họđãchọnmộtchỉhuymớitrongsốcònlại,vàsẽlạichọnngườikhácnếutôitáchtênđóra.”“Họnóihắntachếtà?”Aldennhíumàisuynghĩ.“Nếuhắntachưachết

thìsao?”“Cáigì?”Roycelalên.“Nếuhắntaẩntrongsốhọ,tạisaohọphảinóichoanhbiếtvàliềulĩnhđể

mấtanhtavìnhữnggìemđãđềxuấtvớianhchứ.”“Chúa ơi, tôi đã không nghĩ tới chuyện đó.” Nhưng Royce nhăn mặt.

“Khôngđâu.Chỉcómộtngườimàbọnhọcứxúmxích,mộtthằngnhócthôi.Họbảobọcthằngnhócđónhưmộtđứatrẻ.”BanđầuanhnghĩrằngthằngnhãiđóchỉlàemtraicủaThorolf,vàđólà

lýdotạisaogãđànôngtolớnđónângniunó.Nhưngkhibọnchúngbắtđầuxâytườngthành,tấtcảcóvẻđềuchămsócnó,ngănlínhgácthúcvàonó,dành lấynhữngtảnđánặngvàđẩynó tớinhữngtảnnhỏhơn,cóhaihoặcnhiềuhơnchạy tớigiúpnóđứng lênnếunóbịngã.Nhưng thậtkhốnkiếpnếunókhônglàngườibẩnnhấttrongsốhọ,khôngbaogiờtắm.Bọnhọvẫnnuôngchiềunó.“Nócóthểlàchỉhuykhôngnhỉ?”Aldenmạomuộihỏi,vừanhìnRoyce

vừa ngồi xuống trong khi những tản đá cuối cùng được chuyển đến nơiLaymanchỉ.“Cậumấttríhả,emhọcủatôi?Nóchỉlàmộtthằngnhóccógươngmặt

dểthRoycequắtmắt.Đơngiản là thế?Vuacủaanhcũngnhỏhơnanhvàituổiđóthôi.NhưngAlfredđãlàquyềnchỉhuythứhaitừkhimới16tuổi.Đâylạilàmộtcậubékhôngcókinhnghiệmcầnđượcchămsóc.NhưngcậubékhôngcóchútkinhnghiệmnàyđãđánhtrọngthươngAlden,vàAldenlạilàmộtchiếnbinhdàydạnkinhnghiệmnhưRoycevậy.Bâygiờnghĩlạimớithấy,tấtcảbọnhọngưngmọiviệcđanglàmmỗikhithằngnhócđóbịchúý,nhưthểhọđợi,sẳnsàngbảovệnónếucần.“TôinghĩđãđếnlúcphảinóichuyệnvớiThorolf.”Roycenóicụtlủn.“Hắntalàngườinàovậy?”Roycechỉ racửa sổ. “Đàngkia,ngườivừagọi thằngbéđấy.Anh ta là

ngườiduynhấthiểungônngữchúngta,dùkhôngrõlắm.”“CóvẻLymanxongviệchômnayvớihọrồiđấy”Aldennhậnxét.“Đúngđấy,ngàymaicậutasẽchởhọđếnkhutàntíchđểlấythêmđá.Có

nghĩalàtôilạilãngphíthêmvàingườiđểcanhgáchọ.”Cảhaiquansátmộtlúckhilínhgácđibêncạnhhọ,thúchọđinhanhvì

cáitrụ.RoycebỏđinhưngdừnglạibởitiếnghétcủaAlden.“Emnghĩanhcóvấnđềrồi.”Roycequaylại.Anhthấymộtngười tronghọbịngã,vàHunfrithđáđể

thúchắntadậy.Anhkhôngphảiđoánđólàaivìcảnhómbọnhọđềudừnglại.ThorolfhétvàomặtHunfrith,rồicậutangãsóngxoàidướiđất.Thằngnhócđứngdậyphủibụitrêntayxuống,vàbọnhọcườiầmlênkhitiếptụcbướcđi.“Tôi đã bảo tên ngốc đó để bọn họ yên đi.” Royce rít lên giữa tiếng

nghiếnrăng.“Cậutamaymắnđấyvìbọnhọkhôngtướcvũkhíkhicậuấybịngã.”“Ôilạychúa,”Aldenhétlên,“Anhtacốýtấncôngmộtthằngbé!”Royce cũngnhìn thấyHunfrith đứngdậyvà rút kiếm ra, nhưng anhđã

chạyrakhỏiphòng,xuốngcầuthang.Thếmàkhianhrađếnsân,sựviệcđãxảyrarồi.Mộtngườilínhgácđãkêugọisựgiúpđỡ,vànhữnglínhbắncungđãbaovâynhómngườiVikingởkhoảngcáchantoàn.BangườilínhgácđãđedọaOhthere,ngườiđangômchặtHunfrithnhưthểcóthểbẽgãylưngcậuta,dùlàtênVikingnàykhôngcóvẻgìlàdùngquánhiềusứclúcnày.ThorolfđangnóinhỏvớiOhthere.Thằngnhócnhỏkiadườngnhưkhông

cóýkiếngì,chođếnkhiRoycecuốicùngcũng thấynó lóquavainhữngngườiđứngtrướcmặtmình.Nóbịxôvàogiữanhóm.“Nóihắn tabỏngườicủa taxuống,Thorolf,hoặc là ta sẽphảigiếthắn

đấy.”RoycenóichậmrãiđểThorolfhiểu.AnhtađangnhìnOhthere,ngườiđangnhìnchầmchầm lại anhvớikhuônmặtkhôngcóchút cảmxúcnào.“Nóingayđi,Thorolf.”

“Tôiđãnóirồi,”Thorolfđápvàcốgiảithích.“EmhọcủaOhthere.ĐừngtấncôngemhọcủaOhthere.”MắtRoycequaysangThorolf.“Hắntalàanhhọcủathằngnhócđó?”“Đúngvậy.”“Vậyngươilàgìcủanó?”“Bạn.”“Thằngnhócđólàchỉhuycủacácngườiphảikhông,Thorolf?”Thorolfkinhngạckhinghecâuđó,rồitoetoetcườivàdịchlạichonhững

ngườikhácnghe,bọnhọbắtđầuphálêncười.Cườiítnhấtcũnglàmgiảmcăngthẳng.ThậmchíOhtherecũngtủmtỉmvàthảHunfrithra.Roycetúmcổáođỡcậutadậyvàđẩycậutakhỏiđámđôngđó.KiếmcủaHunfrithnằmdướiđấtgiữaRoycevàOhthere.Anhnhặt lên,

cắmxuốngđấttheolốikhôngđedọa.“Chúngtacómộtvấnđề,Thorolf,”anhnóinhỏ.“Takhôngralệnhngười

củatôitấncông.”“Hunfrithđãrataytrước.”“Vâng,tabiết.”Roycethừanhận.“Tatinlàlòngtựtrọngcủacậutađang

chịuđựng.”“Cốýngángchân…đá…đángđời,”Thorolfđiêntiếtbẻlại.Roycemấtmộtlúcmớitiêuhóađượcmớthôngtinvừanghe.“Nếucậuta

đáthằngnhócđó,cóthểcậutađángbịđánhnhưthế.Nhưngthằngnhócđóđángbịhơnthếđấy.”“Khôngcó.”“Không à?Có lẽ ta táchnó ra khỏi cácngười vàgiao chonóviệcnhẹ

hơn….”“Khôngđược!”ĐôichânmàisậmmàucủaRoycenhíulại.“Gọinórađây.Đểnóquyết

định.”“Nóbịcâm.”“Tabiết.Nhưngnóhiểucậumuốnnóigì,đúngkhôngnào?Tathấyngươi

thườngnóichuyệnvớinó.Gọinóra,Thorolf.”Thorolfvànghoegiảvờlờđi,khôngnóigìthêm.Roycequyếtđịnhbất

ngờtrướckhiThorolfthuậtlạinhữnggìanhbảoanhtanói.Anhđẩynhữngngườikhácquamộtbên, túm lấyvai thằngnhócvàkéonó rakhỏinhóm.OhtheređịnhkéonólạinhưngngừnglạikhiRoycedíkiếmvàocổnóđểuyhiếp.Roycenhìn thẳngvàoThorolf,mắt anhnheo lại giậndữ. “Ta cho rằng

ngươinóidốivềthânphậnngườinày,Viking.Giờthìnóiđi,nólàai?”Thorolfkhôngnóigì.Nhiềulínhgácđãbướclên,mộtngọngiáodàingăn

anhlạigầnRoyce.Nhữngtênkhácthìngănnhómngườicònlại.“Ngươicócầnđộnglựcđểmởmiệngkhông?”Roycegặnglời.Anhmấthết kiênnhẫnkhiThorolf vẫnkhông trả lời.Anhbắtđầukéo

thằngnhócđếncáitrụtróitùbinh.Khithằngnhócbịngãvìnhữngsảichânđiêntiếtcủaanh,Roycegiậtmạnhnódậy,quáttháoralệnhchongườicủaanhkhiđi.Khiđếncáitrụ,anhđẩythằngnhócúpmặtvàođó,túmchặthaicổtaynóvàonhauchođếnkhimộtngườimangchoanhsợidâythừngngắn,anhnhanhchóngtróilại.Anhbướcrakhỏicáitrụ,nhìnvàonơianhbỏlạiThorolf.Nhữngngười

kháctrongnhómgiờđanglahétvớianhta,nhữngThorolfvẫnimlặng,dùđôimắtxanhcủaanhtanhìnrấtthùđịch.CóphảiThorolfnghĩRoycechỉcốýtróithằngnhócthôi?Anhsẽlàmanhtatỉnhrađủnhanhthôi.Royceđứngphíasauthằngnhóc, lưnganhchekhuấtcái trụ.Đoạn,anh

rútdaogămtừthắtlưng,rọcchiếcáochẽnbằnglôngdàycủanóđếngiữachừng.Chiếcáochoàngdamàanhđangrọcquáchậtđếnnỗianhbiếtanhcóthểrọcvàolưngnókhianhrọctừđầuđếncuối,nhưngkhôngnghemộtâmthanhphảnđốinào.ĐậpvàomắtanhlàlàndatrắngmịnmànglàmRoycenhíumày.Không

cóchútcơbắpnàođểcóthểchịuđòn.Vàđúnglàanhđãrạchtrúngvàolàndamềmmạiđó.Mộtvệtmáuđỏthẳmchạydọctừbãvaiđếngiữaeo.Đâythật sự làmột cậu bémà anh định dùng roi quất…nếuThorolf không tựnguyệnkhaithậtvớianh.Roycebướcquamộtbênđểbọnhọthấynhữnggìanhlàm.Thorolfhét

lên,“Đừng!”vàđẩytênlínhra,cốchạytớichổRoyce.Otheregiấtlấymộtthanhgươmtừmộttênlínhgácvàdùngnóhạhaitênkhác,tháchbấtcứailấylạinótừanhvàbắtđầuchạyvềhướngcáitrụtrongcơnthịnhnộđầysátkhí.Roycethuhútsựchúýcủahọvàhọdừnglại,nhìnthấycáidaogămđang

ấnvàocáilưngtrắngmịnmàng.“Sựthật.Thorolf.”“Nókhônglàaicả!Chỉlàmộtthằngnhócthôi.”Anhvẫnkhăngkhăng.Waitemangroi tới.Thorolfhét“Không!” lầnnữavàbắtđầunóigìđó,

nhưngthằngnhócnàylắcđầukịchliệtvàThorolflạiimmiệng.Royceđiêntiết lên.Dùanhkhôngnói lờinào,điềuướccủa thằngnhócbịnhữngướcmuốncuốnđirồi.“Ngươithậtlàmộtthằngngốc.”Roycecáukỉnh,đivòngquacáitrụđểcó

thểthấymặtnó,cũngnhưtênVikingđangngậmmiệnglạikia.“Ngươisẽlàngườichịuđựngđấy,khôngphảihắntađâu.Ngươikhôngthểnóichuyện,nhưng ta sẽbuộcanh tanói rangươidẫnđầubọnhọ.Rõ ràng làvậy.Tamuốnxácnhậnthôi.”

Anhkhôngmongcâutrảlờitừmộtngườicâm,cũngkhôngnghĩnócóthểhiểuanhnóigì.Anhtứcđiên,càngđiêntiếthơnkhiđôimắtxanhxinhđẹpđóliếctrộmanhmộtgiâyngắnngủi,trướckhicáiđầuđócúixuốnglàmanhkhôngnhìnđượckhuônmặt.Thậtkhốnkiếpnếuđókhôngphảilànétgìđócủamộtcôgái.Thậtra,cóquánhiềuthứởthằngnhócnàycóvẻcủaphụnữ.Nếu anh không biết điều đó là không thể, anh có thể bị cámdỗ kéo phíatrướccủaáochoàngxuốngchỉđểchắcchắntưởngtượngcủaanhlàkhôngcăncứ.Nhữngcậunhóckháccũngcóđôimắttuyệtđẹpvớihàngmidàivàlàndamịnmàngchođếnkhihọbướcquamộtđộtuổinàođó,trởthànhđànông.Thằngnhócnàychỉlàchưađếntuổiđóthôi.RoycegậtđầuvớiWaiteđểbắtđầu.Dâyroiquấtxuốngvàmộttiếngrít

nhỏ thoát ra.Không âm thanhnàokháckhuấyđộngkhoảng sân tĩnh lặngnàycả.Thorolfvẫnkhôngnói,dùnắmtayanhnắmchặtlạivàmỗicơbắptrênngườiđềucăngrađểngănanhdichuyển.Roycelạigậtđầu.Lầnnàythânhìnhcaogầyđódựahẳnvàocáitrụrồilạibậtdộirahếtsãi

tay.Cáichoàngdabịrạchgiờbắtđầutrượtxuốngquavai.Thằngnhócvộiúpvàocáitrụkhôngcầndâyroigiúpđỡ,nhưngkhôngkiptrướckhimãnhvảilinenrơiratừbêndướiáochoàng.Roycecúixuốngđểnhặtmảnhvảiđó,cáinàytrôngrấtgiốngmộtmiếng

băng,trừviệckhôngcóchútmáunào.Cómộtcáinơởđoạncuốinữa,điềunàychothấyanhđãcắtxuyênquanókhinãy.Trêntấmvảicóhaivếtlõmtròn không biết hình thành như thế nào, như thể mảnh vải này được đặttrên….“Không,thậtkhôngthểtinđược!”Nhưngmắtanhngướclênnhìncáiđầuđangcúixuống,tayanhvớitớivà

túmlấycáiáochoàng,kéoxuống.Anhnínthở,rồichửithềthôlỗkhinhìnthấybằngchứngviệcmộtthằngnhócbiếnthànhmộtngườiđànbà.Bàntaykhácvớilênvàxétoạcdảibăngtrênđầu,anhlạichửirủakhithấybímtócvàngdàithượttrảixuốnglưngnàng.Mộttiếngrêntậpthểthoátratừnhữngtùbinh,nhưngnàngkhôngtạora

chút âm thanhnào, cũngkhông có giọt nướcmắt nào trongđôimắt đangnhìnthẳngvàoanh.Côtalàloạiphụnữnàomàchẳngthèmnóiragiớitínhcủamìnhđểtựcứubảnthânkhỏibịđònroichứ?Haynàngkhôngnhậnrarằnganhsẽkhôngdùngroiđánhphụnữ?Anhcắtdâytróitaynàngra,vàngaylậptứcnàngkéoáochoànglênche

ngườilại.Ngaykhinànglàmxong,anhtúmlấytaynàngvàkéonàngquaylạiđứngtrướcmặtThorolf,kẻthấtbại.“Mộtthằngcontraià,phảikhông?Khônglàaicảà?Vàngươiđểtađánh

côấy!Đểchegiấucáigìhả?Việccôấylàmộtphụnữsao?Tạisaochứ?”

Roycegặnghỏimộtcáchđiêntiết.“Đểbảovệtôi,”Kristentrảlời.MắtRoycequayngoắtsangnàng,nhưngnàngchẳngchútnaonúngvới

sựtứcgiậntrongđó.“Cũngkhôngbịcâm,vàlàmộtngườikháchiểuđượcngônngữcủata!Lạychúa,nóichotabiếttạisaocôkhôngmởmiệngramàkêutadừngchiếcroidalại!”“VìđểbảovệtôikhỏibịbọnđànôngSaxoncácngườicưỡngbức,”nàng

nóiđơngiản.Anhcườinhưđiên. “Côquácaođểngười của tôimuốnđấy,hay là cô

khôngnhậnra?Cũngkhôngphảilàmộtngườiquyếnrũtrongmọicách,côgáià.”Cơngiậntrongngườianhđãnóinhữnglờiđó,nhưngdùsaocũnglàxúc

phạm.“Anhsẽlàmvớitôi?”Nàngcảganhỏi.Roycethấtvọngvìnànglờđilờixỉnhụcđó.“Từbâygiờcôsẽphụcvụ

trongđạisãnh.Côsẽđượcđốixửnhưthếnàolàtùythuộcvàotháiđộcủahọđấy.Hiểuchứ?”“Vâng.”“Vậynóichohọhiểuđi.”KristennhìnThorolfvàOhthere,haingườihọđãđếnđứngbêncạnhanh.

“Anhtasẽgiữemtrongnhàlàmngườihầuđểđảmbảohànhvicủacácanh.Anhkhôngđượcđểđiềunàyảnhhưởngđếnquyếtđịnhcủaanh.Anhphảihứavớiemrằngnếucócơhội,cácanhsẽtrốnđi.Chỉcầnmộttrongcácanhcóthểvềđếnnhà,làcóthểbáochochađếncứuem.”“Nhưnganhtasẽgiếtemnếubọnanhbỏtrốn.”“Giờanh tađang tứcđiênchỉvìđãđánhmộtphụnữ.Anh tasẽkhông

giếtem.”Ohtheregậtđầuchínhchắn.“BọnanhsẽđếnĐanMạchởhướngbắcnếu

cơhộiđến.ỞđósẽcótàuđivềMiềnBắc.”“Tốtrồi.Emsẽchocácanhbiếttìnhhìnhcủaemkhicóthể,vìthếđừng

lochoem.”“Đủrồi!”Roycengắtlời,đẩynàngvềphíaWaite.“Mangcôtavàotrong

vàgọinhữngngườihầukháctắmchocôta.”Khinàngđixachổanh,anhcóthểnhìnthấynhữnglằnđỏtrênlưngnàng,mộtlằnlấmtấmnhữnggiọtmáu,vàđólàtấtcảnhữnggìanhcóthểlàmđểnóivớiThorolfbằnggiọngkiềmchế.“Tabiếtcôtađãnóinhiềuhơntachophép.Tanóichongươibiết.Chỉmộtlầnthôingươicốđểtrốnthoáthoặcđánhngườicủata,tasẽlàmcôtaướcmìnhđượcchếtđấy.Vàđừnglàmnhữngđedọavớvẩnđi.

Chương11

DạoquanhngôinhàSaxonnày,Kristenthấymìnhngốcnghếchvàkhônghòahợpđược.Đạisảnhdàivàlớnhơnnhànàng,nhưngnàngbiếtnóchỉlàmộtphầntrongtòalâuđàirộnglớnnày.Nhànàngkhôngcósànởđạisảnhnênnótrôngnhưmộtcáihangđátolớn,mùađôngrấtlạnhđếnnổicảgiađìnhthíchtrảiquabuổitốiởkhuvựcgầnnhàbếphơn.Cáisảnhnàylạicósànnhà,còntrầnnhàthìkhácaonữa.Khunhàbếpkhônggầnđạisảnh,cứnhưnhànàngvậy,ôngcủanàngcứ

khăngkhăngvìkhóilàmôngkhóchịu.Việcnấunướngởđâyđượclàmtrênmộtbếplòbằngđáchạydàigầnmộtnữachiềudàicủabứctườngbênphải,cầuthangởphíakhác.Cómộtcáilòsưởibằngđákhác,cũngdàinhưvậyvàởgiữabức tườngdàinhấtbênphải,nhưngnó lạnh tanhvà trống rỗng, rõràngnókhôngđượcsửdụngvàonhữngthánghè.Đádáttừlòsưởilênđếntrầnnhà,khoảngvàifeettừnềncủađạisảnh,cũngnhưvòngquanhcáccửaravào.Sànnhàlàmbằnggổvànghenhưnóhõmkhinàngđiqua,làmnàngnghĩ

cólẽcóvàicáihầmbêndưới.MộtchiếcthảmvuôngmỏngnhưloạimàchanàngtìmđượcởMiềnĐông,baophủmộtphầnnhỏcủasànnhàphíatrướchai cửa sổ lớn, cáinàyởphía trước sảnh,vềbênphải.Cóbànghếở trênthảm,cùngvớimộtkhungcửidệtvảivàmộtkhungthảmthêu.Nórõrànglàkhuvựcdànhchophụnữ,vàcóbangườiđanglàmviệcởđó.Tấtcảcáccửasổvàcửachínhđềumởđểánhsángvàgióấmlùavào.Đối

diệnkhuvựcdànhchophụnữvàcũngởphíatrướccửasổ,nhưngthiênvềphíachínhgiữađạisảnh,cómộtcáithùngchứarượuthậttovớimộtchiếcvòi trên đó. Có những chiếc ghế dài vây quanh thùng rượu cũng như cónhiềubộbànnhỏnhưbànđánhbạc.Cómộtcáigiáđểdụngcụvàmộtcáikhác,một cái bàndài đểvũkhí, ghếđẩu, thậmchí là chéngỗ, tất cả đềutrongtìnhtrạngchưahoànthành.Mộtngườiđànôngđanglàmnhữngdảidamỏngởcándâyroida.Kristencorúmlại,cơnđautrênlưngđộtnhiênđauhơn.Có7ngườiphụnữtrongsảnh,vàtấtcảbọnhọđềungừnglàmviệckhi

WaitebướcvàotrongvớiKristen.Sựkếthợpcủabộquầnáođànông,mộtnữabị rách ravà treo lòng thòng,cùngvớichiềucaocủanàng,chiềucaovượthẳnnhữngngườiphụnữnàycảnữafoot(khoảng15cm)hoặchơnấychứ,làmKristencócảmgiácmìnhlàquáivậtấy.Tấtcảbọnhọmăcquầnáophủtừcổđếnchân, thậmchícóngườicònmangkhăntrùmđểcheđimáitóc,trongkhicánhtaynàngđểtrầnvàlưngthìlộhếtcảrangoài.Họsạchsẽ

vàgọngàngtrongkhinàngngườiđầybụibẩnvàbùnmànàngcốýbôilênngườiđểcheđilàndamịnmàng.Mộtphụnữănmặc trông tươmtấthơnnhữngngườikhác,đứng lênvà

gọiWaiteđứnglại.Chiếcáochoàngngoàimàuxanhnhạtcủacôđượcthêudọctheolaiáo,thậmchítrênốngtayáotừkhủyutayxuống,quaphầnvảitrắngcủatayáoômkhítphíatrên,quấnquanhchiếceolàmlộramộtthânhìnhnhỏnhắn.Máitócmàunâuvàngđượcvấntrongmộtmạngchuổihạtxâulạivớinhau.Đôimắtmàuxanhnhạt,rấtsáng,giốngnhưđôimắtngườiđànôngmàKristenhyvọngnàngđãgiếtđược.Kristennghĩngườiphụnữnàysẽrấtđẹpnếukhôngnhíumàynhănnhó

nhưthế.CólẽcôtalàchủnhâncủacănnhànàyvìcôcóthểgọiWaitebằngcái giọng uy quyền thế kia. Kristen không ngạc nhiên chút nào việc lãnhchúaSaxoncómộtcôvợxinhxắnnhư thế.Nànghầunhưsẽganh tỵvớingườiphụnữnàyvìcómộtngườichồngvớingoạihìnhđẹpthế,nếunàngkhôngphảilàtùbinhcủangườichồngđó.“Saoanhdámmanghắnvàođâyhả?”ngườiphụnữgằngiọngvớiWaite

saukhibướcthêmvàibướcnhưngkhoảngcáchgiữahọvẫncònxa.“Thưacô,hắn ta làmộtcôgáivàngàiRoyce ra lệnhchonhữngngười

kháctắmrửachocôtaạ.”“Mộtphụnữsao?”quícôháhốcmiệng,đếngầnhơn,mắtcôlangthang

từđầuđếnchâncủaKristen,đôichânvẫncònbịxíchlạivớinhau.Côlắcđầu,“Không,khôngthểnào.”WaitelôibímtócdàicủaKristenvàđẩynóquavainàngđểngườiphụnữ

nhìnthấy.“NgàiRoyceđãdùngroiđánhcôấyvàpháthiệnramánhkhóenày.”anhtathôbạoquayngườiKristenlại.“Đâykhôngphảilưngcủamộtngườiđànông.”“Một cái lưngmịnmàngvàmái tócdài không thể làmnênmột côgái

đâu.”Waitetủmtỉm.“NgàiRoyceđãxácminhđiềuđóbằngmộtcáchkhácrồi,

vàcôchủsẽthấykhicôtatắm.”Ngườiphụnữbậtramộtâmthanhcủasựkinhtởm.“Vàchúngtasẽlàm

gìvớicôtasaukhicôtatắmxongchứ?”Waitenhúnvai.“Chocô ta làmviệcgìmàcô thấyhợp, thưacô.Cô ta

phảiởtrongnhànày.”“Royceđangnghĩgìthếkhôngbiết,”ngườiphụnữthanvãn,“chongười

ngoàivàoởtrongnhàsao?”“Ngàimuốndùngcôta…”“Chắcrồi!”quýcôkhịtmũi.“CũngnhưcáchbọnVikingđósửdụngcôta

thôi.”

“Cũngcóthểnhưthế.”Waitecườitoe.“Nhưnghơnlàmộtcontinđấyạ.”“Oh,tốtthôi.”Mộttràngthởdàichánnản.“Bảoaiđómangchìakhóađể

mởcáigôngnàynếumuốncôtatắmrửasạchsẽ.Nhưngtrướctiênmangcôta vào nhà tắm đã và cho hai người vào trông chừng cho đến khi tôi chỉnhữngngườiphụnữviệchọphảilàm.Họchẳngthíchđiềunàyhơntôiđâu.”KristenbịbỏlạivớiUlandvàAldous,dùkhôngbiếtailàai,vìWaitechỉ

đơngiảnhét tênbọnhọkhianh tađiquađại sảnh.Phòng tắmnhỏởmộtphầnphíadướicầuthang,vớimộtcánhcửadẫnthẳngđếnsânsau,nơicóthểlấynướcởgiếnglên.Mộtcánhcửakhácởdướicầuthang,gầnkhuvựcnấunướng.Bêntrongcómộtcáibồn,khôngđủlớnchohơnmộtngườinhưcáibồn trongbuồng tắmnhàchúHughcủanàng.CóvẻnhưngườiSaxonkhôngtắmchungvớinhau.Haingườiđànôngtrôngchừngnànghìnhnhưlàngườihầu.Cảhaiđều

nhỏconvàđen,mộtgiàmộttrẻ,cólẽhọlàchacon.Họnhìnnàngđầyvẻsợhãinhưthểhọbiếthọsẽgặpvấnđềnếunàngcốtrốnđi.Kristen không nghĩ đến việc trốn đi. Nàng mong được tắm sạch sẽ vì

khôngphảichegiấuthânphậnnữa.Đốngrácrưởimànàngđangmặctrênngườichođếnbâygiờlàsựthửtháchácnghiệtvớisứcchịuđựngcủanàng.Cólẽnàngsẽcầuxinđượctắmnếunóchưađượcralệnh.Ngườithợrènvàotrongđểtháocùmchonàng,thếnhưnganhtakhông

mangnóđira.Kristenlậptứcngồixuốngtrêncáighếdàiđểcởiđôiủngravàkiểmtramắtcáchân.Danàngbịphồngđỏcảlênnhưngkhôngtấy.Nósẽlànhsớmthôinếucáicùmgớmghiếckiađượcmiễnđi.Kristenngồiyên tạichổ,bậnrộnvớiviệc tháobímtóc trongkhingười

hầumangnướctừbênngoàivào.Trôngcóvẻhọchẳngbuồnđunnướcchonàngvìbồnnướcgầnđầyrồi.Nàngcũngchẳngphiềnvìđãquenbơitrongnướclạnhrồi.Khi năm người phụ nữ kéo vào trong căn phòng chật chội này, đó là

không tính quý cô còn đứng ngoài cửa, Kristen cuối cùng cũng thấy bựcmìnhvàđứngdậy.“Tôicóthểtựtắmrửa,thưaquýcô.”“Tạơnchúa,vàtôiđãnghĩtôisẽkhónóichocôhiểu.”“Tôihoàntoànhiểu.Tôiphảitắm.Tôirấtvuilàmviệcđómàkhôngcần

bấtcứsựtrợgiúpnào.”‘Vậylàcôkhônghiểuhếtrồi.Royceralệnhrằngnhữngngườinàysẽtắm

chocôvàhọsẽlàmthếđấy.’kristenkhôngphảiloạingườichuyệnbéxéto.Cũngkhôngnghĩkhácđi

khisựthậtđúngnhưthế.Nàngnhúnvaikhôngquantâm,đợinhữngngườiđànôngrakhỏiphòng.Khihọcònchưara,nhữngngườiphụnữđãbắtđầu

xúmlạiđểcởiquầnáonàng.Nàngđẩymạnhhọđếnnổihaitrongsốđóngãluôn,hétầmlên.“Nghenày,quýcô”—Kristenphảilalớnđểátđitiếnghétcủahaingười

vừangã–“Tôichophéphọtắmchotôi,nhưngkhôngphải trướcmặtbọnđànông.”“Côdámnóivớitôinhữnggìcôchophépà?Họởđâyđểbảovệnhững

phụnữnàyvìcôkhôngđángtinđểđượcmộtmìnhvớinhữngngườikhôngcókhảnăngtựvệnày.”Kristengầnnhưcườivàođó.Nămngười,tínhluônnàngtalàsáu.Vàhọ

gọichínhhọ làkhôngcókhảnăngtựvệchốnglạimột.Cóthểsẽnhưthếđấynếuhọkhăngkhăngcởiquầnáocủanàngtrướcmặtnhữngngườihầukia.Vànếucácbàsợnàng,mắcchứnggìkhôngtrơra.Nàngchỉtrỏvàohaitênđó,họđangtrònmắtramànhìnviễncảnhphải

khuấtphụcnàng.“Bọnhọchínhlàngườicầnđượcbảovệnếuhọkhôngđikhỏiđâyđấy.”Quýcô lắpba lắpbắpvì tứcvàbắtđầu ra lệnh.Kristenvớcáighếdài

nàngđangngồivànémvàohaitênđó.Roycecóthểnghetiếnglahétkhibướcvàođạisảnh.Anhbướcvàođúng

lúcnhìn thấyUlandchínhxác làbịnémrangoài.AldousbịvấpngaysauUland,trượthụtchânvàngãlănrađất.KhiRoyceđếnphòngtắmthìnóđãyênlặnghơnnhiềurồi,thếnhưngvẫnnghethấytiếngDarrellerítlênầmĩvìtức.“Cáiquáigìđangdiễnraởđâyhả?”Roycegầmlênnơicửa.“Côtakhôngđểchúngtôitắmchođấy!”“Nóichoanhtabiếttạisaođi,quýcô,”Kristencốnóihổnhển.Nàngđangnằmdài trên sànvới4ngườiđangngồi trênngười.Họ túm

đượcnàngtừphíasaukhinàngđuổiônggiàrangoài,ngoéochânchonàngngãxuốngsànrồivồlấynàngngaytắplự.Nàngthởcònkhôngnổinữalà,vớimộtngườingồitrênngựcvàmộtbàkhácthìtrênbụng.“Chúatôi,Darrelle!”Roycequátlên.“Anhchỉbảoemlàmmộtviệcđơn

giản,vàembiếnnóthànhcảnhchémgiếtloạnxạthếđây!”“Côtabắtđầutrướcmà!”Darrellequảquyết“Côtakhôngđểhọcởiquần

áo.Côtaởmộtmìnhvớimộttáđànôngcảngàylẫnđêm,mắcchứnggìphảithẹntrướchaingườihầuchứ.”“Chúaơi,côtachỉlàmộtphụnữthôi!”“Trôngchẳngcógìgiốngphụnữcả.Cô tacũngkhônghànhđộngnhư

mộtphụnữ.Vàtấncônghaitênchếtnhátđóbằngghếđấy!Vàanhmuốnđểcôtamộtmìnhvớibọnemsao?”“Thảcôtara!”anhgầmlênvớihọkhibướctớiKristen,đỡnànglênngay

khihọnàngbỏ ra. “Côgây thêmphiềnphứcđấy,côgái,và tự tôi sẽgiảiquyếtvấnđềnàyvớicô.Côsẽkhôngthíchnóđâu.”“Tôisẵnsàngđểtắmrồi,vàrấtvuivìthế.”Roycecaumàybựctứcvìcâutrảlờitỉnhbơđó.“Vậythìtắmđi”anhnói.

Anhchỉthịchongườiphụnữlớntuổinhấttrongphòng,“Eda,mangcôtalênphòngtôikhitắmxongchocôta.”“Royce!”Darrellephảnđối.“Chuyệngì?”anhhỏicáukỉnh.“Anhkhôngcóý….”“Nhữnggìanhmuốnlàmlàtrakhảocôta,Darrelle,khôngphải làđiều

emnghĩđâu.Bâygiờ,loviệccủaemđi.Họkhôngcầnemgiámsátviệccọrữađâu.”Mặt Darrelle rạng rỡ hẳn khi đi ra khỏi phòng phía trước anh. Nhưng

Roycechẳngcótâmtrạngnàomàxoadịucô.Tấtcảmọithứđềudịhợm!Việctắmrửađơngiảnthậmchíkhôngthểthựchiệnmàkhôngomsòm.AldenđangđợiRoycetrongphòngngủcủaanhtrêngác,vẫnđứngởcửa

sổ,nơianhhọanhrờiđi.“Cậunhìnthấytấtcảà?”Roycehỏi.“Vâng,tuynhiênemkhôngngheđượcgìcả,”Aldenđáp.Anhthêmvào

mộtcáchtòmò,“Anhcóthấynhữnggìemnghĩlàanhthấy,khikéocáiáođóxuốngkhông?”Roycelàubàu.“Thằngnhóccócặpngựcđángyêu.”AldenbắtđầucườivìnétmặtRoyce,rồiđỏmặtthayvàođó,thừanhận,

“Emnghĩbịhạchỉbởimộtthằngnhóclàđủtệrồi,giờlạilàmộtphụnữcơđấy!”“ThôinàoAlden.Côtavừaquănghaingườihầurakhỏiphòngtắmđấy.

Côtakhôngphảiloạiphụnữchúngtabiếtđâu.”“Cólẽvậy.Côtacaokhôngbìnhthườngnhưmộtphụnữ,đủcaođểgạt

chúngtalâunhưvậy.”“Nhưngtạisaohọlạimangtheophụnữkhiđicướpchứ?”Roycelấylàm

lạ.Aldennhúnvai.“Tạisaokhông?Đểphụcvụtrêntàu.Côtađếntrễtrong

trậnchiếnđó.Emđoáncôtabịbỏlạitrêntàu,nhưnglạinhìnthấycuộctấncôngtừtrênđóvàmuốngiúp.Saucùngthì,nếutấtcảbọnVikingbịgiếthết,côtachỉcònlạimộtmình.Khôngcógìngạcnhiênkhicôtachiếnđấuhếtmìnhcùngvớihọ.”“Đúngvậy.Côtathàbịđánhnhiềuhơnchứkhôngchịunóimìnhlàphụ

nữ.côtanóiđólàđểbảovệcôtakhỏibịcưỡngbứcbởingườiSaxon.”Anhcườicaynghiệtvìđiềuđó.“Đànôngnàocũnglàđànông.Mộtcôgáiđiếmsaophảisợmộtdònggiốngkhácnhỉ?”

“Côtacóthểtrungthành,vàbấtđắcdĩmớingủvớikẻthùthìsao.”“Tôinghĩvậy.GiờtôibiếttạisaoHỌchịuđauthếđểchegiấuthânphận

cô ta.Họ sẽbịnhốt cùngvới cô tavàobuổi tối, sớm thôi.Nhưng, thề cóChúa,họthấygìởmộtngườiđànbàtolớnvànamtínhhơntôikiachứ.”

Chương12

QuanniệmcủaKristenvềcuộcphiêu lưubiến thànhthảmhọađộtngộtthayđổivàolầnđầutiênnàngbướcvàoWyndhurst.Nàngkhôngphảilogiữmồmgiữmiệngvàgiấu tócđinữa.Giờnàngphảiđốimặtvớivấnđềmànàngđãcốlẫntránhtrướcđây.NgườiSaxonnhìnvàonàngvớitưcáchmộtphụnữnhưthếnàođây?Liệunàngcóphảilàthứkinhtởmđốivớihọbởivìchiều caovàviệcnàng làkẻ thù củahọhaykhông?Hayhọ sẽ thấynàngđángaoướcnhưnhữngngườiởquênhànàng?LãnhchúaSaxonđãnóinàngchẳngcóchútquyếnrũnàovớingườicủa

anhta.Nếuđólàýkiếncủaanhta,vậythìnàngchorằngmộtngườiđànôngkhôngmuốnânáivớimộtphụnữcaohơnanh ta,bởivìanh tacảm thấythuakémvàíttựchủ.Rấttốt,điềuđósẽgiúpnàngantoànvớitấtcảbọnhọ,trừhaikẻnànggặpởnhànày.Mộtngườinànghyvọngđãgiếtđược.Ngườikiathìlàlãnhchúanơinày.CảmxúccủaKristenvềRoycebị rối loạn.Nàng ít thấyanh trong tuần

qua, và khi có cơ hội gặp, nàng đã tránh nhìn thẳng vàomắt anh.Nhưngnàngcũngkhôngtàinàoquênđượcấntượngđầutiênvềanh.Anhtrôngnhưmộtvịthầnđangphithẳngvàotrongsânmộtcáchkiêuhãnhtrênconchiếnmã dũngmãnh, tự tin cực kỳ, rất tự chủ điều khiển bản bản thân vàmọingười xung quanh.Anh đã liều lĩnh truy sát 16 kẻ dịch, những kẻ to lớnđượctrangbịrấthùngmạnh,vàđểchochúngthấysựkhinhghétcủaanh.Người đàn ông này không biết khiếp sợ. Hôm nayRoyce thô bạo phá

hàngràobảovệcủangườiVikingđểtúmlấyKristenlầnnữa.Nhữngngườiđànôngkhôngbiếtlàmgìkhianhtiếpcậnhọmàkhôngcóvũkhítrongtay.Ohtherenghĩanhlàthằngngốckhibấtcẩnnhưthế.Thorolfthìnghĩanh

cố ý khiêu khích, tìm một cái cớ để xử tử họ. Kristen thích ý kiến củaThorolfhơn,vìnàngnhớlạiánhnhìntrongmắtanhvàongàyđầutiênđó,vàmệnhlệnhtànnhẫnlạnhtanhcủaanhmuốngiếthếtbọnhọ.Nàng sợanhvìđiềuđó.Nhưngcũngkhông thểngănmìnhngưỡngmộ

anh.Nàngluônthíchngắmnhìnthânhìnhcânđốimạnhmẽcủangườikhácphái.Vàođêm tổchức tiệcchia tayởnhà,mẹnàngđãbắtgặpnàngnhìnchằmchằmvàoDane,Perrinvàcậucon trainhỏcủaJaniekhicậu tachơiđấuvật,vàBrennađãhỏitrêunàngrằngliệunàngcóchắclàkhôngmộtaicóthểlàchồngnàng.Mộtngườiđẹptrai,mạnhmẽlàmộtbữatiệcchiêuđãichođôimắt,vàmẹnàngdạynàng rằngkhôngcógìphảixấuhổkhinghĩnhư thế.Và lãnhchúaSaxonkhôngchỉ có thânhình tuyệtvờimàcòncókhuônmặtrấtưđẹptrai.

Đúngvậy,sựthậtlàthếmà,nàngthíchnhìnanh.Nhưngkhôngmuốnanhnhìnnàngtheocùngcáchđánhgiánhưthế.Anhnhìnmộtcáchsoimóivàonàngvànhữngngườikhácvớisựcămghét,vậynênviệcânáivớianhchẳngphải trải nghiệm vui thích gì.Miễn là anh khôngmuốn nàng, nàng sẽ antoàn,thậmchícóbịtáchrakhỏinhữngngườikhácđichăngnữa.Mụctiêucủanàngvẫnnhưxưa.Nàngsẽlàmviệcvớithânphậnthấpkémđóchođếnkhicócơhộitrốnthoát.Vấnđềbâygiờlà:Anhđốixửnàngnhưthếnàovớithânphậnhiệngiờ?Nhữngngườiphụnữđangdùngnộicôngkỳcọngườinàng,chẳngnghi

ngờgìhọđangcố tình,hầunhưlàchàxát lênvết thươngcủanàng.Nàngchịuđựngchỉbởivìkhôngmuốngâythêmchuyệnvớihọnữa,kiếmchuyệncónghĩalàkéođámđànôngkiavàophòngnày.Quầnáohọmangchonàng trôngbuồncười.Khôngcócáinàovừavới

khổngườicủanàng,dùlàđãhạlaixuống.Thânhìnhnàngcânđốivớichiềucao, nhưng so với họ, nàng quá to lớn rồi.Ống tay của chiếc áo chemisetrắnghọđưaquáchậtvớicổtaynàng.Họbắtđầutranhcãixemliệunêncắtbỏtayáođihaylàviềnthêmđăng-tenvào.Kristengiảiquyếtvấnđềbằngcáchxétoạctayáođi.Chiếcđầmmùahècủanàngởnhàcũngkhôngcótay,vàdùsaotrờicũngquánóngđểmặcáocótay.Khôngaiđồngýcảnhưnghọcóưagìnàngđâumàtranhluậnchomệt.Họcũngkhôngmuốnquýngàicủamìnhkhônghàilòng.Áochemise,cónhiệmvụchegiấuđôichânphụnữ,cònxamớitớimắtcá

chânnàng.Vàcáiáochoàngxámhọđưachonàngmặcchỉphủtớiđầugốinàng.Nhưngítnhấtnócũngkhôngcótay,vàđượctáchrathànhtừngmảnhvìvậynàngcó thể làmchonóvừavặnnhưýmuốnbằngsợi thắt lưnghọđưachonàng.Nàngquyếtđịnhthắtdâylưnglỏngthôidùnólàmchochiếcáochoàngbùng thụnghaibên, làm lộ ra chiếcchemisequáchật.Vìnàngnàngcólàmgìcũngkhôngthểchegiấuthânhìnhđược,kiểunàyítralàmgiảmbớtnhữngđườngcongtrêncơthể.Bọnhọlấyđôibootcủanàngđi,mangchonàngđôigiàyđếmềmđitrong

nhà,đôigiàytốtngoạitrừviệchọcốýcùmchânnànglạinữa,vàđôigiàynàykhôngbaophủtớimắtcáchân.Nàngsẽkhôngmangcáicùmđótrênđôichântrầnlầnnữamàkhôngchốngtrả,nàngbảohọthế.Ngườilớntuổinhất,Eda,chọncáchkhônngoanlàđểchongườicóquyềncaohơnquyếtđịnh,vàchỉđơngiảnxáchtheonókhibàvàhaingườikhácđưanànglêngác.Dùnàngkhôngthểnóichínhxáclýdotạisao,nhưngKristencăngthẳng

vìnàngbiếtnàngsẽgặpRoycelầnnữa.Nàngkhôngnghĩanhsẽưngthuậnnàngtheocáchnàođó,khảnăngđónhỏxíu,bâygiờnàngđãđượctắmtápvàchảichuốtchỉnhtề.

Anhđangngồibênchiếcbànnhỏ,màimột thanhkiếmhai lưỡidàikhiEda đẩy nàng vào phòng.Khôngmột lời giải thích tại saoKristen khôngmangcùm,bàchỉđơnthuầnđặtnóxuốngbànvàđira,đóngcánhcửasaulưngbàvàbỏKristenđứngchơvơgiữaphòng.Đólàmộtphòngngủlớnvàrấtgọngàng.Ngoàicáigiườngthấpởbên

tráicánhcửaravàovàmộtcáikétsắtởchângiường,cómộtchiếcbànnhỏvớibốncáighếxungquanhđặtởgiữaphòng.Đốidiệncửaravàocómộtcáikétcóchốtkhóakhácđượcđặtgiữahaiôcửasổmởtrôngnhưmộtchiếcghếdài.Cómộtkhungcửasổtohơnởphíabênkiachiếcgiường,từđâycóthểnhìnrasântrước.Khôngcótấmthảmthêunàođểlàmsángcănphòng,haythảmtrảisàn,màtrênbứctườngbênphảiKristencótreomộtloạtcácloạivũkhí.Nàng chưa nhìn thẳng vào anh dù nàng có thể cảm nhậnmắt anh trên

ngườinàng.Nàngđợianhlêntiếng,nhưnggiâyphútnàydàilêthêmàanhvẫnkhôngnóigì.Nàngngắmnghíamọithứtrongphòngvàgiờchẳngcòngìđểmànhìn.Nàngkhôngcóthóiquennhútnháthiềnlànhchônmắtdướisànnhà.NàngchỉlàmvậyởngoàikiavìThorolfđãcảnhcáorằngđôimắtnàngcóđôimiquádàiđốivớimộtcậunhócvànàngkhôngnênkéosựchúýcủangườiởđây.Nàngbắtđầutừđôigiàyốngcủaanh,chầmchậmdichuyểnlênchođến

khimắthọkhóalạivớinhau.Giờnàngkhôngthểnhìnđichổkhácchodùnàngmuốnthếđinữa.Nàngkhôngthấysựcămghéttrongđó.Kinhngạclàtấtcảnhữnggìnàngthấyđượctrongđó.“Nànglàai?”Câuhỏithoátratừanhtrongsựbốirối.Anhđangnghĩgìđểbịlúngtúng

nhưthế.“Chính xác là anhmuốn biết gì đây? ” nàng hỏi lại. “Tôi tên Kristen,

nhưngtôinghĩngàimuốntìmhiểunhiềuhơnthếkia.”Cáchanhđứnglênvàđivềphíanànglàmnàngnghĩanhđãngheđượclời

nàngnói.Nétmặtanhvẫncònkinhngạchơntấtcảmọithứ,dùcóđiềugìđómà nàng không thể định nghĩa bây giờ.Anh không dừng lại cho đến khikhoảngcáchgiữahọchỉcòn1inchkhôngđángkể,vàrồitayanhvươnrađểlầntheođườngnéttrênmềmmạitrênmặtnàng.“Nàngchegiấunórấttốtđấy,ngườiđẹp.”Kristenthậntrọnglùilại.“Ngàiđãnóitôikhôngquyếnrũmà.”“Đólàtrướcđây.”Nàngrêntronggiọng.Đúngrồi,đólàhammuốnđangthắplêntrongđôi

mắtxanhthẳmkhichúnglướtquamặtnàngvàxuốngdầnhếtchiềudàicơthểnàng.Nàngkhôngtựlừadốibảnthânmìnhrằngsứcmạnhcủanàngcó

thểđốichọivớianh.Hômnayanhmặcáochoàngdàitay,vànhữngcơbắpnàng còn nhớ đang phồng lên dưới làn vải linenmỏngmanh.Anh có thểnghiềnnátnàngbằngđôi tay to lớnđó.Anhcó thểcónàngbêndướianhtronggiâyphútnày.Vàkhôngaitronglãnhđịanàycóthểngănanhchiếmlấynàng,vìnànglàkẻthùcủaanh,đãbạitrận,vàanhcóthểlàmbấtcứđiềugìanhmuốnvớinàng.“Ngài sẽ thấykhôngdểđể cưỡngbức tôi đâu,”Kristennóibằnggiọng

cảnhbáonhẹnhàng.“Cưỡngbứccôà?”gươngmặtanhbiếnđổi, trướcmắtnàng,cơngiận

điêncuồnghằnlêntrênmặtanh.“TakhônghạthấpbảnthânmìnhđểcưỡngbứcmộtconđiếmViking!”Kristenchưabaogiờcảmthấytổnthươngnhưthếtrongđời.Nàngđịnh

nóivớianhđiềuđó,nhưngnàngngănmìnhlạikhitínhlogiccủanàngphântíchnhữnglờianh.Anhđãnóivớisựkinhtởm.Vàkhôngquákhóđểhiểutạisaoanhnghĩnàng làmộtconđiếm.Nócó thể làmộtsựgiải thíchchoviệcnànglêntàucùngmộtthủythủđoàntoànlàđànông.Anhquaylạichổngồivàkhôngnhìnnàngnữa.Dườngnhưanhđangvật

lộnvớicơngiậncủamình,cốgắngkiểmsoátnó.Nàngtựhỏiđiềugì làmanhcămthùngườiVikingđếnthế,giâyphútnàynàngkhôngnghĩanhghétnàngnóiriêng,hayngườicủanàngnóichung.“Ngàikhôngcóchútcânnhắcxemliệutôicóphải làngườihầuViking

khôngà?”nàngmuốnbiết.“Đó là đánh giá thích hợpmà ta nên có khi cómột cô hầu gáiViking

trongtay.TasẽtậnhưởngkhoáilạcvớicônhưngườicủacôđãđốixửvớiphụnữSaxon.”“Chúngtôichưabaogiờđếnbiêngiớicủangàitrướcđây.”“Nhữngngườikhácthìcó.”Anhrítlêncayđộc.Vấn đề là ở đây. Người Viking đã từng tấn công nơi này trước đây.

Kristentựhỏianhđãmấtđingườinàomàlàmanhcayđắngđếnnổianhsẽkhôngchạmvàomộtconđiếmcủangườimàanhcămthù,màxảcơngiậnlênmột cô gái ngây thơ trong trắng chỉ đơn giản vì cô ta làmột phụ nữViking.Lạychúa!Việcanhnghĩnànglàmộtconđiếmsẽgiúpnànggiữsựtrongtrắngcủamình!Kristen gần như cười vang lên khi nhận ra điều đó.Thật không thể tin

được.Nhưngnếuđây là cách duynhất để cô tự vệ, nàng sẽ tận dụngnó.Nhưngmộtconđiếmthìcưxửnhưthếnàođây?“Ngàimuốnhỏitôi?”nàngnhắcanh,cảmthấyđơnđộchơnvìgiờvấnđề

chínhcủanàngđãđượcgiảiquyết.“Phải.CôbiếtgìvềngườiĐanMạch?”

“HọthíchvùngđấtcủaNgàià?”nàngchỉra,khôngthểnhịnđượccườikhianhtứcđiênvớisựxấcláocủanàngkhicốýnhấnthànhcâuhỏi.“Côthấynóthúvịsao?”anhgặnghỏichóitai.“Không, tôi xin lỗi,” nànghối lỗi, dùvẫn còn cười khi nói. “Chỉ là tôi

khônghiểusaonhữnggìngàinghĩlàtôibiếtbọnchúng.Chúngtôiđếntừmộtnơikhác.Tôichỉ từnggặpnhững thươngnhânĐanMạchnhư…nhưnhiềungườicủatôithôi.”Nàngsẽphảithậntrọnghơn.Nếunàngnóichanànglàmộtthươngnhân,

anhsẽthắcmắcsaonàngphảilàmđiếm.Tốtnhấtlàkhôngđểanhbiếtchamẹnàngcònsống,hoặclànàngkhôngcógiađìnhgìsất.Suynghĩcủaanhcũngđangchạytheocùngmạch,chonàngbiếtanhvẫn

đangnghĩvềnhânthâncủanàng.“Tạisaomộtphụnữvớingoạihìnhnhưcôlạibánthânrẻmạtnhưthế.”“Vấnđềthậtsựlàlýdotạisaoà?”“Takhôngnghĩthế,”anhtrảlờicộclốcrồirơivàoimlặng.Điềuđógâyấntượngmạnh,anhnghĩgìvềnàngkhibắtnàngđứngnhư

thếtrongkhianhthìngồivới3chiếcghếtrốngquanhanh.Nàngđãlàmviệcsuốtbuổisáng,bịđánhbuổitrưa,chịuđựngcảnhtắmnhừtửnhưtratấn,vàgiờbịbắtđứngđâynghechấtvấn.ThầnLokichuyêngâyrốichắcđangchếnhạosựphiềntoáicủanàng.Tốtthôi,nàngcũngcòncườihọđượcmà,quỷdữcóthểđứngđâylâuhơn.Nàngngồibắtchéochântrênsànnhàvànhìngươngmặtanhtốilạilầnnữa.“Ơnchúa,côgái,côkhôngcóchútlịchsựnàoà?”“Tôisao?”nàngtứctối.“Vậylịchsựcủangàiởchổnàokhiđểtôiđứng

trongkhingàithìngồinhưthế?”“Cólẽcôchưanhậnra,nhưngvịtrícủacôhiệngiờcònthấphơnngười

hầuthấpkémnhấtđấy.”“Vậyngườihầuthấpkémnhấtcóthểngồicòntôithìkhôngsao?Đólà

những gì ngàimuốn tôi hiểu à? Tôi đáng khinh đến nổi không thể trôngmongmộtchútlịchsựtốithiểusao?”“Vâng,côcóđó!”Thậtlàmộtcâutrảlờimànhưcàunhàu,ngoancố!Nàngmongđợiđiều

gìchứ?Mộtlờixinlỗichăng?“Tốt thôi,Saxon.”Nàng làmanhbối rốibằngnụcười rồi lạiđứng lên.

“Đừngbaogiờnghĩrằngphụnữphươngbắckhôngbiếtchịuđựng.”Sựphụctùngcủanàngchỉkhuấythêmcơngiậncủaanh.Anhđứngbật

dậy,hướngđếnchổnàng,rồitựbắtmìnhdừnglại,quayngoắtđi,vàđứngđó,vẻnhưđangđấutranhtìmlạisựkiểmsoát.Anhsẽlàmgìnàngnếuanhkhôngdừnglại?

Màynàngnhíulạibốirối.Nàngđãlàmgìkhiếnanhtứcgiậnnhườngđó.Nàngđãvânglời.Đókhôngphảilànhữnggìanhmuốnsao?Haynàngphảichiếnđấuthayvàođó?Anhkhôngmuốnsựphụctùngquádễdàngnhưthếà?Đúngrồi,chắcanhtamuốncóvàilýdođểtrừngphạtnàng,đểdùngnàngnhưmộtphươngtiệnthỏamãncơngiậncủaanh,vànàngđãkhôngchoanhcáicớnàobởisựhợptáchếtmìnhnhưvậy.Kristenchắchẳnnhầmlẫngìrồi.Royceđangtrongtìnhtrạngkhóxửtừ

khinàngbịđẩyvàophònganh.Anhthấymìnhbịcuốnhútngaytứckhắc,vàđiềuđóquámâuthuẩnvớinhữnggìanhnêncảmthấyđếnnổianhhoàntoànsửngsốt.Nàng làmanhphẫnnộ.Anhđãcămghétnàngvàđồng loại củanàngnữa.Vìkhianhnhìnvàonàng,sựthôithúcđầutiênlàphảichạmvàonàng.Vàkhichạmvàonàng,anhcảmnhậnlàndamịnmàngvàmềmmạinhưnótrôngđãthế.Nàngquáđángyêuđểlàmộtconngườibằngxươngbằngthịt,vàRoyce

điêntiếtvớichínhbảnthânanhvìđãhammuốnnàng,thậmchítrongmộtgiây,vàtệhơnnữalàanhđãđểnàngnhìnthấyđiềuđó.Hạthấpnànglàvìlợiíchcủaanhhơnlàcủanàng.Anhphảinhắcbảnthânmìnhrằng:côtalàcáigìkiachứ.Côtasẽbánthânchobấtcứgãđànôngnào.Khôngnghingờgìcôtađãănnằmvớimỗigãtrêntàucủahọ.CôtalàmộtconđiếmViking.Khôngmộtphụnữnàocóthểkhướctừanhcả.Nhưngnàngđãtừchốianh,vàđólàvấnđềcủaanh.Nànglẽranênnhu

mìvàhoảngloạnnhưbấtcứphụnữnàoởvịtrícủanàngbâygiờ.Nàngsẽcorúmngườivìcơngiậncủaanhvàkhóc lócxinsựkhoandung.Lúcđóanhcóthểkhinhbỉnàng.Nhưngthayvàođónànglàmanhthấtbại,trảlờianhnghiêmtrangvàcườitoetoétkhinólàmanhđiêntiết.Mỉmcườikhibịanhsỉnhục.Làmsaoanhcóthểchốnglạisựthuhútmạnhmẽnàykhinàngcứlàmanhngạcnhiênvớinhữngđiềukhôngmongđợithếnày?“Cólẽtôinênrangoài.”Roycequayngoắtlại,cắmvàonàngcáinhìntrừngtrừngtứctối.“Côsẽ

khôngrờikhỏilâuđàinày,côgái.”“Tôichỉmuốnnói sựcómặtcủangài thôi,vì sựcómặtcủa tôidường

nhưchỉlàmngàinổiđóathêm.”“Khôngphảinàngđâu,” anhđảmbảovớinàng, lờinóidối trơn tuột ra

môi.“Nhưng,đượcrồi,côcóthểđi.Nhưngphảimangcáinàyvàođã.”Anhnhặtcáicùmtrênbànvànémnóchonàng.Theophảnxa,Kristenbắt

lấynóthayvìđểnórơixuốngsàn.Sợixíchquấnquanhcổtaynàng,vàmộtđai sắt đập vào cẳng tay làm nàng nhănmặt.Miếng đai sắt trong tay trởthànhvũkhí,nhưnglúcnàynàngkhôngnhậnrađiềuđó.Nàngnhìncáicùmvớisựkinhtởm.

“Ngàivẫnbắttôimangthứnàysao?”Anhgậtđầucộclốc.“Đúngvậy,đểcôbiếtvịtrícủamìnhchỉthayđổi,

chứkhôngcảithiện.”Nàng bắt gặp tia nhìn thoáng chút khinhmiệt của anh qua khuônmặt

nàng.“Tôikhôngnghĩnósẽkhácđi.”Nànghạcánhtayđểsợixíchdầndầnlỏngravàtuộtxuốngchân.“Ngàiphảimangnóvàochotôi.”“Chỉ việc khóa nó thôi, cô à.”Anh ra lệnhmột cách không kiên nhẫn,

hiểunhầmýcô.“Ngàitựlàmđi,ngàiSaxon.”Nàngquậtlạilanhlãnh.“Tôikhôngbaogiờ

tựnguyệnhạnchếtựdocủamình.”Anhnheomắtvìsựtáobạocủanàng.Sựthôithúctronganhlànghiếnnát

sựtháchthứcđóngaylậptức,trướckhinóđixahơn.Nhưnganhnghilàanhmuốnđánhchonàngmộttrậnhơnlàchỉmuốnlàmnànglùibước.Anhhiênngangbướcquanàngvàgiậtcáicùm,quỳgốixuốngmàkhóa

vộinó lại.Kristenđứngbấtđộng,đểmặcanh làmgì thì làm,vànàng thìnhìn chằm chằmxuống cái đầu đang cúi xuống của anh,mái tóc nâu dàyđangtrongtầmvớicủanàng.Sốphậntrớtrêuđãđặthọvàotìnhthếđốiđầunhau.Nàngmuốngặpngườiđànôngnàytronghoàncảnhkhác.Anhliếcnhìnlênnàng.Hiểunhầmnguyênnhângâyrasựtiếcnuốiphản

ánhtrongmắtnàng.Anhđộtnhiênquantâmnhữnggìđãlàmvớinàng.“Đôibootcủacôđâu?”“BàEdaấy,nóinókhônghợpđểdùngtronglâuđài.”“Vậythìcôphảiquấnvảiquanhnẹpsắtđểtránhbịxướtda.”“Cógì khác nhau, thưa ngài?Đó là da của tôi, và tôi thì thấp hèn hơn

ngườinôlệhènhạnhấtmà.”Anhđứnglêngiậndữ.“Tôikhôngmuốnngượcđãicô,Kristen.”Nàngngạcnhiênvìanhnhớtênmình.Nàngnghĩanhthậmchícònkhông

nghekhinàngnóinóra,vìanhđãgọinànglà“côgái”từnãygiờ.Nhưngnhữngcâunóitrướccủaanhlàmnàngkhóchịuvìnànglạiphảiđeogông,khimàđãhyvọnganhsẽkhônglàmthế.“Oh, thế thì ítnhất tôicũngđángđượcquantâmnhưthúnuôicủangài

phảikhông?”Anhhiểunàngcảmthấytổnthươngvìnhữnglờitrướcđócủaanh,nhưng

khôngbiệnminhchonhữnggìđãnói,cũngkhôngthấytộilỗi.“Đúng,nhưnhau.Khônghơnkhôngkém.”Nànggậtđầucộclốc,khôngđểanhthấynàngcảmthấytổnthươngthế

nàovì lờinóiđó.Nàngquayđi,nhưnganhkéocánh taynàng lại, tayanhtrượtxuốngcổtaynàngvìnàngkhôngdừnglại.Cuồngdại,nàngcảmnhậnhơiấmbàntayanh.Nhiềugiâytrôiquasaukhinàngquaylạinhìnanh,anh

cũngkhôngbuôngtay.“Vìcôkhôngthểngủtronglâuđàicùngnhữngngườihầukhácmàkhông

cóngườicanhgác,côsẽcóphòngngủriêng,cókhóa,khôngcầnlýdo….”anhngừngnói,nhíumày,rồinóiluôn:“Côkhôngphảibịxíchkhingủ.TasẽđưachìakhóachoEdađểmởnómỗitối.”Kristenkhôngcảmơnanh.Nàngcóthểthấyanhhốihậnvìbịthôithúc

nhượngbộnàngnhiềuđếnthế.Thayvàođónàngquaylưnglạivớianh,rờikhỏiphòngvớidángđitậptễnh,chậmchừngnàothìkiêuhãnhnhiềuchừngấy.Nàngxứngđángvớiđiềunày.Đángvớitấtcảvìđãbấtchấplờicủacha

mẹvàvôtưđẩymìnhvàochuyếnphiêulưuthêthảmnày.Nàngcảmthấybấtlựcvìquábấtngờbịchiacắtkhỏimọingười,quácôđơnrồi.Seligsẽbiếtphảilàmgìnếuanhấyởđây.Anhsẽchonànghyvọngtrướckhibịlôivàolâuđài.NhưngSeligchếtrồi.Ôichúaơi,Selig!Nàngchìmvàonỗiđauvìgiờkhôngcầnphảichegiấunữa.Khóctrong

căm lặng,mộtmình, ngồi xụp xuốngnơi nàng đangđứng, ở khoảnggiữaphòngngủcủaRoycevàcầuthang.Nướcmắt trànkhắpkhuônmặt.Niềmkiêu hãnh xa xỉ chỉ cho phép nàngmột lần này thôi.Một phần trong nỗithươngtiếcnàylàdànhchochínhnàng.

Chương13

Từvịtrícủanàngởmộtgócxacủađạisảnhtrongkhuvựcbếp,quacánhcửa,Kristencóthểthấybốnchiếcxengựađangrờikhỏisân.Haitrongsốđóchở tù bình, một chiếc khác chở lính gác của họ, chiếc còn lại thì trốngkhông.Tấtcả4chiếcxengựasẽmangvềnhữngkhốiđátotừkhutàntíchcổ,nơihọđangđến.NếukhôngphảidosựtrùnghợpcủasốphậnkhiếnlãnhchúaSaxonnghĩ rằngnàng là chỉ huy,Kristen sẽđi cùngmọingườihômnay.Vàhômnaycó thể làngàyhọsẽ trốn thoát.Chỉcó9 línhgáccho9 tù

binh.Điềugìđócóthểxảyra,cơhộimàhọcần,vàhọcóthểđitừđó.Vànàngsẽbịbỏlạiphíasauđểgánhhậuquả.Nàngđãbảohọđừngbận tâmvìnàng, rằng lãnhchúaSaxonsẽkhông

giết nàng. Nàng đã nói rằng anh ta nổi điên lên vì đã đánhmột phụ nữ.Nhưngnàngphảinóigìkhácđâyđểhọkhiếnhọnghĩđếnbảnthânhọtrướcchứ?Nếunóirằngcóthểanhtatứcgiậnbởivìanhtatựbiếnmìnhthànhtênngốckhichorằngnànglàchỉhuy,họsẽdodựkhiđểnànglạiđây.Họsẽđánhmấtcơhộibỏtrốnđểgiảithoátchonàngvàmangnàngtheo.Họphảiđimàkhôngcónàngđicùng.Kristenphầnnàocảmthấytộinghiệpchomìnhkhinhìncánhcổngđóng

lạisaulưngnhữngngườibạncủanàng.Nàngđãtrảiquamộtđêmkhốnkhổtrênchiếcgiườngcứngngắt, trongcănphòngnhỏ tối tăm.Nàng lẽ ranênthấynhẹnhõmvìítracũngkháhơnlànềnđấtlạnhlẽo,nhưngnànglạithấykhổsởvàcôđơn.Nếuđượcchiasẽthìnỗiđaucókhidễchịuhơnmà.Khôngphảivìbâygiờnàngphảilàmviệccậtlực.Nàngchưabaogiờthấy

phiềnvìđiềuhànhviệcnhà.Thậtvậy,khi cơnbão tồi tệnhấtùađếnvàomùađông,khôngtrôngmonggọiđượcnhữngngườihầuởnhữnggócấmápcủahọbênchuồngngựa,nàngvàmẹnàngđãtựnấunướngvàlaudọnchocảnhà.Tốtthôi,Kristenkháhơnmẹnàngnhiều,vìmẹnàngkhôngthíchcáimànànggọilà“côngviệccủaphụnữ.”.Bàsẽcườivànháymắt,vàthềrằngbàtừngnghĩbàlàcontrai.NhưngKristenkhôngphiềngìcáigọilàcôngcủaphụnữ.Đó lànhữngmệnh lệnhngắngọn rõ ràngmànàngkhông thíchởWyndhurst,đượcđưaratừnhữngngườihầu,nhữngngườicoikhinhnàng.“Nócólàmđaunhiềukhông?”Kristennhìnthoángquabêncạnhvàthấymộtcôbéđangngồiởcuốibàn

ănmànàngđãdọnbữasáng.CôbéngồicáchcáibànmàKristenđangđứngnhào bột làm bánh tạc nhân dâu tây ít nhất là sáu feet (1.8m). Cô bé cókhuônmặtdểthương,hàihòavàhồnghào,haibiếmtócnâusẫmgọngàng

buôngtrênvai.Đôimắtto,xanhthẳmnhìnvàomắtKristen,nênKristenchorằngcâuhỏinhắmvàonàng.“Cáigìđaucơ?”“Mắtcáchâncủachịđấy,nóđangchảymáu.”Kristennhìnxuốngchân.Đủrõrồi,máuđangnhỏgiọtxuốngchiếcgiày

bênchântráinàng.Nàngbựctứcchínhmìnhvìrõlàngốckhingoancốtừchốiquấnvảiquanhnẹpsắtsángnay.Thậtlàtrẻcon,nànglàmvậyvớihyvọngcóthểlàmcholãnhchúaSaxoncảmthấychúttộilỗikhinhìnthấydanàngbịbongravìcáicùmchếttiệtcủaanhta.Nànglàmđauaihaychínhbảnthânmình?Anhtachắcchắnkhôngquantâmđâu,vìsaucùngthìcáicùmđócủaanhmà.Nàngnhìnlạicôbé,nétmặtquáchămchú.“Khôngđâu,nókhôngđau,”

Kristenđảmbảovớinụcười.“Thậtkhông?Chịkhôngcảmthấyđausao?”“Chịchắcmà.Nhưng,nói thậtnhé,chịcóquánhiều thứ trongđầunên

khôngđểýchổđaubéxíuđó.”Nàngnóivàchỉxuốngchân.CôbécườikhúckhíchkhixemxétchiềucaocủaKristensovớinó.“Chị

caoquá,chịthấylạkhông?”“Khônglạchútnào.”“Nhưngchịcaohơncảmộtngườiđànông….”Kristentủmtỉmngắtlờicôbé.“ỞNa-uy,điềunàyhiếmkhixảyra.”“Ồ,đúngrồi,ngườiVikingtấtcảđềutolớnhết.”Kristenbậtcườivìgiọngthắcmắccủađứatrẻnàyvàhỏi.“Emtêngìvậy,

bécon?”“Meghan.”“Ngàyđẹptrờithếnày,saoemkhôngrangoàiđuổibướm,làmvònghoa,

haytìmtổchim?Đólànhữnggìchịhaylàmkhiởtuổiemđấy.Nókhôngvuihơnlàởtronglâuđàisao?”“EmchưabaogiờrờiWyndhurst.”“Vìkhôngantoànà?”Cô bé nhìn xuống đôi tay đang chống trên bàn. “An toàn, nhưng em

khôngthíchđimộtmình.”“Nhưngởđâycónhữngđứatrẻkhácnữamà.”“Chúngnókhôngchơivớiem.”Kristenmũilòngvìvẻbuồnbảtronggiọngnóicủacôbé.ChợtEdađến

bêncạnhnàngvànóivớinànglýdotạisao.“Nhữngđứatrẻkháckhôngdámchơicùngemgáilãnhchúa,vàcôcũng

khôngnênnóichuyệnvớicôbéđâu,”Edarítvàotainàng.Kristennémchobàgiàcáinhìnlạnhbăng.“Chođếnkhibịcấm,tôisẽnói

chuyệnvớiaitôithích.”“Phảikhông,côgái?”Edavặnlại.“Vậythìđừngngạcnhiênkhibịcấm

ngaytứcthìnhé,vìngàiấytrôngchẳnghàilònggìđâu.”Kristenchẳngcó thờigianđểmàthắcmắcbà tacóýgì,vìvainàngbị

túmchặtmộtcáchthôbạolàmnàngxoaylạiđốimặtvớikhuônmặtgiậndữcủalãnhchúaSaxon.Roycekhôngđểýđếnemgáianh,vìanhthậmchíkhôngbiếtcôbéđang

ở trong đại sảnh này. Khi anh bước vào phòng,mắt anh vạch thẳngmộtđườngtớicáiđầuvàngnâuởkhubếp.Anhđãkhônggặpnàngtừlúcnàngrờikhỏiphònganhhômqua,vìanhăntốicùngcácemhọtrongphòngcủaAlden,cốýtránhxađạisảnh,nơicóthểgặpnàng.Khinàngđứngởcuốibàn,quaylưngvềphíaanh,mắtanhlangthangtrên

ngườinàng,từđầuđếnchân.Đólàkhimắtanhlướtquacáinẹpsắttrênmắtcáchânnàng,nóhiệnrõtrongtầmmắtvìchiếcđầmngắnđếnkhócoi,cơngiậncủaanhbốc lên.Thậmchí từbênnàycănphònganhcũng thấymáuđangthấmquachiếcgiày.Sắcmặtanhnhưcóbão tới.“Nếucônghĩvết thươngđang tấy lên trên

chânsẽlàmchocùmchânđượcdẹpquamộtbênthìcôsailầmrồi!”Kristentỉnhkhô,nàngbiếtđiềugìlàmanhgầmgừnhưthế.“Tôikhông

nghĩvậyđâu.”“Vậythìnóivớibảnthâncôấy!Côđượcbảophảiđệmthêmvảivàonẹp

sắtrồi.”“Tôiquênxinvải,”nàngbịachuyện.Rồinóithẳngtuộtluôn,“Tôibịlôi

xuốngđâytrướckhimặttrờimọcvàbắtlàmviệcngaytứckhắc.Phảithừanhận là tôibuồnngủvàchẳngnghĩđếnnhững thứđã trở thànhmộtphầnthânthểtôirồi.”Mặtanhhạnhiệtđượcchútxíu,chỉcònlạiđôimàynhíulại.Nàngcóthể

thấyanhtựhỏi liệucónêntinnàngkhông.Điềunàylàmnàngthấythúvịđếnnổibậtcười,nụcườilạolàmanhbốithêm.“Àh,thưangài,tôibiếtngàinghĩrằngtôihyvọngkhơigợisựthôngcảm

củangài.Tôichắcchắnlàkhôngquángốcđểnghĩrằngngàicóthứtìnhcảmdịudàngđó.”Mặtanhđỏphừngvớicơngiậnvừabịkhuấylên,chuyểnsanggiaiđoạn

cáutiếtvìnàngnghĩrằnganhsẽđánhđậpnàng.Nàngcảganlăngmạanh,nhưnglạilàmthếmộtcáchhàihước,khiếnnónghenhưmộtlờikhenkhôngthànhthật.Bềngoàihìnhnhưanhkhôngthểxửlýnhữngthủđoạndối trácủamộtcôgái.Anh quay sang Eda, dọa người đàn bà tội nghiệp bằng nét mặt anh.

“Chămsócchâncôta,vàđểýxemcôtacóquênđệmvảivàonẹpsắt lần

nữakhông!”Anhquắcmắtnhìnnàng lầnnữarồibỏđi.Edabỏđi tìmvảichonàng,

càu nhàu rằng bà có đủ việc để làm rồi, không cần phải thêm việc chiềuchuộngkẻngoại tộcnày,kẻnàykhôngcóđầuócmớidámchọc tức lãnhchúacủabà.Kristencườitoetoét,lờbàđi,mắtnàngdõitheoRoycechođếnkhi anh rời khỏi lâu đài. Người Saxon này quá khác so với những ngườinàngđãgặp.“Saochịdámcườinhạoanhấykhianhquátứcgiậnnhưthế?”Kristen quên bẳnMeghan nãy giờ.Nàng nhìn qua cô bé vàmỉm cười,

thấytrongđôimắtxanhtotrònđócảmộttrờingạcnhiênvàsợhãi.“Tínhtìnhngàiấykhôngquákinhkhủngđâu.”“Chịkhôngsợchútnàosao?”“Chịnênsợsao?”“Emsợdùanhấychưabaogiờlamắngemcả.”Kristennhíumày.“Edanóingàiấylàemtraiem.Chắcemkhôngsợngài

ấychứ?”“Khôngạ…à,thỉnhthoảngcó.”“Thỉnhthoảngư?Ngàiấyđánhemà?”Meghandườngnhưrấtkinhngạcvìcâuhỏiđó.“Khôngạ,anhấykhông

baogiờđánhemđâu.”“Thếtạisaoemsợngàiấy?”“Anhấycóthểsẽđánhemmà.Anhấyquátolớnvàtrôngquáđángsợ

khigiậndữ.”Kristencườivìthôngcảm.“Ồ,bécon,hầuhếtđànôngtrôngrấttệkhihọ

giậndữ,nhưngkhôngphảilàthậtsựhọnhưvậyđâu.Cònanhtraiemtolớn,đúngvậyrồi,nhưngchachịthậmchícòntolớnhơnấy…àchỉlớnchútthôi,em nhớ…. Và ông cũng có tính tình khủng khiếp lắm. Nhưng không cóngườiđànôngnào tử tếhơnchachịđâu,cũngkhôngaiyêugiađìnhhơnông.Cácanhem traicủachịcũngnóng tính,vàembiếtchị làmgìkhibịmắngkhông?”“Làmgìạ?”“Chịhétlạingaylặptức.”“Họcaolớnhơnchịà?”“Đúngvậy,cóngườithậmchícònnhỏlắm,chỉ14tuổithôimàcaovượt

cả chị luôn, dù làkhôngnhiều.Cậuấyvẫn cònphát triểnnữađó.Cònaikháctronggiađìnhemkhông,ngoàianhtraiemra.”“Emcómộtngườianhkhácnữa,nhưngemkhôngnhớanhấy.Anhấyđã

chếtcùngvớichaemkhingườiVikingtấncông.Đólà5nămtrướcrồi.”Kristen nhănmặt.Chúa ơi, người Saxon có lý do để căm hận nàng và

ngườicủanàngmà.Khỏiphảihỏitạisaoanhmuốngiếttấtcảbọnhọtừcáinhìnđầutiên.Nàngthậtngạcnhiênvìanhđãđổiý.“Chịrấttiếc,Meghan,”nàngnấcnghẹn.“Ngườicủaemđãchịuđựngvì

chúngtôi.”“HọlàngườiĐanMạch,họkhácmà.”“Chịkhông thấykhácgìcả.Bọnchịcũngđếnđâyđểcướpbóc,nhưng

khôngphảilàtấncônglãnhđịacủagiađìnhem,nếuđólàsựanủi.”Meghan nhăn mày. “Chị muốn nói bạn chị không phải tấn công

Wyndhurst?”“Không,mụctiêucủabọnchịlàmộttuviệnởsâutrongkia,vàđóchỉlà

mộttrònghịchngợmthôi.”“LàJurrophảikhông?”“Phải.”“NhưngnóđãbịngườiĐanMạchpháhủycáchđây5nămrồivàchưa

baogiờđượcxâylạicả.”“Ôi,Chúaơi!”Kristenrênrỉ.“Seligvàmộtnữasốkhácđãchếtvìmột

chuyệnhoangđường!”“Seliglàbạnchịphảikhông?”Meghandodựhỏi.“Một người bạn ư?Đúng thế,một người bạn…và là anh trai của chị,”

Kristentannátcảlòng.“Chịmấtmộtngườianhtraiởbãichiếntrongrừngsao?”“Phải….phải….phải!”NắmtayKristenđậptantànhvỏbánhnướngvớimỗilời thốtra,vàkhi

điềuđókhông làmgiảmđượcnỗiđau,nàng lậtđổcảcáibàn.NàngđangtrênlốivàolâuđàikhiEdađuổitheo,cốkéotayngănnànglại.“Đừnglàmvậy,côgái,”bàcảnhcáo.“Côsẽbịphạtđấy.”“Tôikhôngquantâm.”“Côsẽquantâm.Tôiđãnghehếtnhữnggìcônóivớiconbé.Tôiướcgì

tôiđãkhôngdừnglạiđểnghe,nhưngtôiđã.Tôirấttiếcvìsựmấtmátcủacô,vàchưabaogiờnghĩsẽnóinhưvậyvớinhữngngườinhưcô,nhưngtôiđãnói.Tự làmmìnhđau lúcnàykhônggiúpđượcgìđâu.Quay trở lạivàdọndẹpđốnghỗnđộncôvừabàyđivàkhôngaicầnphảibiếtnóđãxảyra.”KristendừnglạivànhìnhắcvàoEdatrướckhinàngcuốicùngcũnggật

đầu. Nàng quay lại khu nấu ăn. Nhìn thấy cảnh loạn xạ, nàng thở dài.Meghanbiếnmấtrồi.Thậtmay,khôngcóaiởđâymộtgiờtrước.“Côbéđâu?”Edakhịtmũi. “Nósợkhicô trởnênbạo lực thế.Conbé sẽđắnđokhi

muốnnóichuyệnvớicôchocoi.”Nànglạithởdàilầnnữa.

Chương14

ĐãhaituầntrôiquatừkhiKristenchuyểnvàolâuđài.Thorolfvànhữngngườikháccóvẻkhôngcócơhộiđểbỏtrốn,vìhọvẫnlàmviệcngoàikia.Nàngcũngkhôngthểnóichuyệnvớihọhoặclàđểhọthấynàngvẫnổn.Nếunàngđếngầncửa sổhaycửa ravào, luôncóaiđóhétbảonàngquay lại.Dườngnhưnàngluônbịquansát,bởinhữngngườihầuhoặctrongvòngkìmtỏacủaRoyce,kẻthườngxuyêncómẹttronglâuđài.NàngđãtậndụngthờigianđểhọchỏitấtcảvềngườiSaxon.Nàngđược

đốixửbằngsựkếthợplạthườnggiữasợhãivàkhinhrẽcủanhữngngườihầu, trừEda,giờbàchonàngchút tôntrọngmiễncưỡng,cóthểchođólàyêumến,dùlàkhôngtrọnvẹn,vìngườiphụnữcótínhcộccằntựnhiênvớinàng.NhưngEdarấtdễbịlôikéođểtựnguyệnkểnàngnghenhiềuđiềumàkhôngnhậnthứcrằngbàbịkhaithácmộtcáchtinhvi.KristenbiếtmộtthỏathuậngiữaWyndhurstvàlãnhchúacủanó.Trang

ấpnàytồntạiđộclập,sựcầnthiếtvớithịtrấngầnnhất.Roycelàmộtchiếnbinh,mộttrongnhữngquýtộclớnnhấtcủađứcvua,vàWyndhurstbaogồmhàng dặm.NhưởNa-uy, có những người tự do, bị gọi là tiện dânở đây,ngườivừa làmviệcđồngángvừa làmviệc trong trangấp,nhiềungườicónghềnghiệpđànghoàng.Họcóthểsởhữuđất,nhưngcónghĩavụvớinhàvuavànhàthờ,cũngnhưnghĩavụquânsự.RoycehuấnluyệnbinhlínhvìcuộcchiếnsắptớivớingườiĐanMạch.Nhiềungườitrongsốđóvốnlàtùytùngcủaanh.Anhcũngluyệntậpmộtsốnôlệcủaanh,họkhôngđượctựdomàbịgiớihạnởvùngđấtnày,anhchohọcơhộiđểđổilấytựdocủachínhhọ. Anh có một binh đoàn nhỏ sẳn sàng tham gia cùng vệ binh của vuaAlfredkhicóchiếntranh.VềRoyce nói riêng,Kristen biết rằng anh chưa kết hôn, có thể là cuối

nămnay.Edađãkểvớinàngvợchưacướicủaanh,côsốngởphíabắc,têncôấylàCorlissvàrấtxinhđẹp.EdakểnhiềuvềngườivợhứahônđầutiêncủaRoyce,quýcôRhona,vàKristenthấyngạcnhiênvớichínhmìnhvìthậtsựthấycảmthôngvớilãnhchúaSaxonkhinàngbiếtanhmấtmátnhiềuhơnnàngnghĩtrongđợttấncôngđó.AnhyêuquýcôRhona.KhôngaibiếtanhcảmthấythếnàovớiquýcôCorliss.EmhọcủaRoyce,Darrelle,ngườiđiềuhànhcôngviệcnhàcủaanh,đãlờ

Kristentừcáingàyđầutiênnàngvàolâuđài,đểmặcEdaquảnlýnàng.Côlàmộtcôgáiquyến rũ,nhưngcósự tươngphản trongcáchcưxửcủacô,ngạomạnvàhạcốcùnglúc,tiếpđóthìcầnsựtándươngvàcamđoan.Côcũnglàmộtphụnữdểxúcđộng.CómộtlầnKristenthấycôphànnànầmĩ

vớiRoycechỉđểbậtkhócvìanhmấthếtkiênnhẫnvàhétlạicô.Côcũngkhócvìnhữngchuyệnbétẹonhưlàcóvàimũikimbịlỗitrêntấmthảmcôđangthêuchẳnghạn.Darrelle khôngphải là vấnđềđối vớiKristen, vì cônàng cưxửvới tù

nhânnhưthểhọkhôngtồntạivậy.Meghancũngkhôngthànhvấnđềgì,dùKristencóhơilomộtchút.TínhtòmòtựnhiêncủatrẻconkhiếnKristennóivớicôbéhơinhiềuvềbảnthânvàongàyhọgặpnhau,nhữngđiềumànàngkhôngmuốnđếntaiRoyce.Nếuanhbiếtnàngcòncómộtgiađìnhđángyêu,mộtngườianhtraiđãchếttrongrừng,anhsẽsuynghĩlạiviệcxemnànglàmộtconđiếm.NhưngMeghanrõrànglàkhôngnóilạibấtcứđiềugìcôbébiếtvềKristen,vàđúngnhưEdađãnói:CôbékhôngđếngầnKristennữa.Roycecũnglờnàngđi,hoặclàgiảvờnhưthế.Nàngthấyanhmỗingày,

vìanhkhông thể tànghìnhđingangquađại sảnh.Nhưnganhkhôngnhìnnàngnhữnglúcnhưthế.Chỉkhianhrỗi,nàngbắtgặpanhđangngắmnàng.Kristenthấythúvịvìtháiđộcủaanhđốivớinàng.Nàngbiếtanhgiữthái

độcoithườngnàngvìnhữnggìanhnghĩvềnàng,vàcũngkhinhmiệtnàngvìngườicủanàng.Ngoàinhữngviệcđóra,anhvẫnbịnàngcuốnhútnhưthường.Việcanhcươngquyếtchốnglạisựlôicuốnđóthậtthúvị.Nàngcảmthấymắtanhdõitheomọicửđộngcủanàng,nhưngkhinàngnhìnlên,anhnhanhchóngquayđichổkhác.Mộtlần,anhkhôngnhìnđinơikhác.Thậtra,mắtRoycecứdánchặtvào

nàngđêmđó,ngườiđànôngbêncạnhphảigọianhđến3lầnmớibắtđượcsựchúýcủaanh.KristenđãcườivanglênvớicáigiọngvôcùngthíchthúđếnđộtiếngcườibăngngangquasảnhđếntaiRoyce,làmanhtứcđiên.Anhdậplyrượuxuốngbànvàsảichânbựctứcbướcrangoài,làmngườicủaanhchếtđiếng,Kristenthìthíchthúvìnàngcósứcmạnhcóthểgâyảnhhưởngđếnanhnhưthế.Kristenthườngnghĩvềđêmđó.ThậtralànàngthườngnghĩđếnRoyce.

Nàngbiếtanhmuốnnàngnênmớinổinóngvớinàng.Và,nhờvàomẹ,nàngbiếttạisao.Brennađãtừngnóivớinàng,“Consẽbiếtailàngườiđànôngdànhcho

conkhicongặpanhta.Tabiếtđiềuđóvàphảichịuđựngrấtlâuvìtakhôngthừanhậnnó,thậmchívớichínhbảnthânta.Conđừnghànhđộngnhưta,con gái.Khi con tìmđược người đàn ông cho con niềmvui chỉ trong cáinhìn,hânhoan trongsuynghĩ,người làmchoconcảm thấy lạ lẫmvàphithườngkhi anh ta đếngần, đó là ngườimà con sẽ hạnhphúckhiở cùng,ngườimàconcóthểyêu,nhưtayêuchaconvậy.”KristenbịRoycequyếnrũtừlầnđầutiênnàngnhìnthấyanh.Việcnhìn

anh thật sự rất thích thú.Vàkhianhđếngần,nàngcảm thấy thậtkhác lạ,

sốngđộnghơn,nàngtựýthứcbảnthânnhiềuhơn.Tâmtrạngcủanànglệthuộcvàoanh,vìnàngchỉcảmthấymuốncườikhicóanhởquanh.Nàngkhôngđủngốcđểnghĩmìnhyêuanh,vìnàngsẽrờikhỏiđâyngaynếucóthể.Nhưng lại đồngđiệu với cảmxúc để nhận ra rằngnàngmuốnRoyceWyndhurst:muốnchạmvàoanh,cảmthấytayanhquanhnàng,muốnnhậnbiếtanhnhưmộtphụnữbiếtvềmộtngườiđànông.Tìnhyêucóthểlớndầntheocảmxúc,chắcchắnsẽnhưthếnếunàngởđâyđủlâu.Thậtmaimỉalàmsaokhimàngườiđànôngđầutiênmànàngmuốn,sau

khibịhammuốnbởiquánhiềungười,lạilàngườiđốiđầuvớinàng.Nàngchắcchắnsẽcóđượcanhnếumuốn.Nhưngliệuanhcóđủdanhdựđểcướinàngsauđó?Anhcòncómộtcôvợhứahônđểmàxemxét.Vịtrícủanànglàtùbinh,thậtralànôlệcủaanh,nhưEdađãtừngchỉra.Anhcũngnuôidưỡngsựcămhậnngườicủanàngnữa.Liệucóthểvượtquatấtcảchỉbằngnhữngthứbắtđầutừđammê?NgườiVikingkhôngđặttươnglaivàobàntaycủasốphận,màtựtạosố

phậncủariêngmình.Họtinrằngchúasẽbanthưởngchonhữngaidũngcảmtiếnvềphía trướcđểchinhphục,đểđạtđượcđiềuhọmongmuốn.NgườiVikingkhôngđạtthắnglợibằngsựyếuđuốihaykiênnhẫnchịuđựng.Họchiếnđấuchonhữnggìhọmuốn.Thấtbạikhôngnắmgiữđượcvinhquang.NhữngquanđiểmnàyđãthấmnhuầntrongKristen,nànglàngườiThiên

Chúagiáo.LàmộtconchiênThiênChúa,nàngbiếtnàngnênđặttươnglainàngvào tayNgài,nhẫnnạiđợiNgườibanphướcnếuđó làýcủaNgười.Nhưng là một người con gái Viking, nàng biết rằng nếu nàng muốn cóRoyceWyndhurst làmchồng,nàngphải chiến thắnganh,phải chinhphụcđịnhmệnhchốnglạihọ,phảichiếnđấuchonhữnggìnàngmuốnbằngmọicách.Nàng cómuốn anh làm chồng nàng không? Có, nàngmuốn thế. Nàng

cuốicùngcũngđãtìmrangườiđànôngcóthểlàmnànghạnhphúc.Kẻthùcủanàng.Thậtlàtứccườinếuđiềuđókhônglàmnhụtchí.Nhưngnàngcólòngtinvàokhảnăngcủamình.Vàthànhquảcủasựđấutranhnàyđánggiáhơnthửthách.Trễgiờrồi.Haitrongsốnămngườiphụnữchuẩnbịthứcănvàphụcvụ

tạibànhômnaybịốm,dồnnhiềuviệchơnchobangườicònlại,vìthếhọbậnrộnhơnbìnhthường.VìKristennằmtrongsốbangườiđó,nênnhữngngườihầukhác,nhữngngườicó thểphụgiúpấy, thìkhông thèmgiúp,họnghĩnếucóaiphảilàmviệcnhiềuhơn,thìđólànàng.Nàngkhôngphiềngì.TốinayRoyceởlạiđạisảnhlâuhơnbìnhthường,

vànàngtậnhưởngviệcngắmanhchơisúcsắcvớingườicủaanh.Thậtranàngngắmanhnhiềuhơnlàchútâmdọndẹpbànăn.Dùvậy,nàngđãkhông

lởviệcngắmanh lúc rờiđi, lúcmàEdaphạtnàngvìđãkhôngchúývàonhữngviệcđanglàm.Tronglâuđàigiờyêntỉnhvàtối,ngoạitrừ2ngọnđuốcvẫncháybênlò

sưởikhổnglồ.ChỉcònlạiKristenvàEda,bàđangsếpđặtsẳnmọithứchosángmai.Kristenkhôngmệt,nhưngchânnàngđau lắmrồivìđứngsuốtcảngày.

Mộtngàynhưmọingày, từgiâyphút thứcgiấcvàosáng tinhmơchođếnkhibịnhốtlạitrongphòngsaugiờăntối.Chỉhômnaylàkhácthôi.Kristencăngngườirakhinghetiếngbướcchântừhướngcửaravàobăng

quasànnhà.Nàngtòmòngướclên,timdộithìnhthịchtronglồngngựckhithấybóngRoyceđổdài,anhkhônghướngđếncầuthang,màthẳngtiếnđếnchổnàng.Nàngđứngyên,chờanhđến.Nétmặtanhkhắcnghiệt,khôngcảmxúc,

vàtimnàngcàngđậprộnhơnnữa,khôngphảivìsợmàlàvìmongđợi.Khianhdừng lại,nàngchỉngạcnhiênmộtgiây thôikhianhvới tay ra saucổnàng,nhữngngóntaytúmtóc,kéođầunàngrasau.Nàngníncảthởkhiđôimắtanhgiậndữchiếulênkhuônmặtnàng.“Tạisaonàngquyếnrũtanhưthế?”anhhỏinàngmànhưhỏichínhbản

thânmình.“Tôicósao,thưangài?”“Nàngcốtìnhlàmvậy,”anhbuộctộinàng.“Nàngbiếttađứngởlốivào

ngắmnàng.”“Khôngđúng.Tôinghĩngàiđãđinghỉrồi.”“Nóidối!”anhrítlêntrướckhimôianhápmạnhvàomôinàng.Kristenđãmongđợinụhônnàyđểcảmnhậnđôimôianh,đểcóthểchạm

vàoanh.Nàngđãmongđiềunàyxảyra,nhưngkhôngđoánđượcnóthậtsựtànphánhưthếnày.Khôngcógìchuẩnbịchonàngmộtcúđấmbạolựcvìhammuốn thế này, khimà nàng chưa bao giờ cảm thấy hammuốn trướcđây.Miệnganhdichuyểntrênmôinàngmộtcáchtànbạotrongcơngiận.Anh

kéo tóc, vẫn giữ chặt nàng vì sự chiếmđoạt này, vì anh không chạmvàonàngtheocáchkhác.Kristenvẫntựavàoanh,chođếnkhinàngcóthểcảmnhậntoànbộchiềudàicơthểanhvànhậnbiếtanhkhaokháttớimứcnào.Điềunàycànglàmnànglàmnóngbừnglên.Nàngkhôngquantâmđếnviệcanhkhôngmuốnđiềunày,việcanhhônnàng là tráivớiýchícủaanh,vàanhcólẽghétnànghơnvìnó.Nàngvòngtayquấnquanhlưnganh,đôitayvuốtvenhữngcơbắprắnchắtởđóchođếnkhinàngômchặtvaianhvàonàng.Nàngngheanhrênlênkhinàngchấpnhậnanhhoàntoàn,vàcánhtaykia

của anh trượt qua eo, ghì chặt nàng vào anh. Lưỡi anh chìm trongmiệngnàngvànàngđónlấy,tiếpnhậnnónhưlàmộtphầnthưởng,khôngđểanhrútlại.ThềcóChúa,điềunàythậttuyệt,làmnàngrungđộnghơnbấtcứđiềugìnàngcảmthấytrướcđây.Nàngcóthểsẽđểanhchiếmnàngởđó,ngayđạisảnh,trênbàn,haysànnhà….Nàngkhôngquantâm.Nàngmuốnânáivớianhngaybâygiờ,trướckhiýthứcanhtrởvềvàngừnglại.Anhđãdừng lại, vàKristen thởdài khổ sởkhimôi anh rời khỏi nàng.

Anhnhìnnàng,đôimắtdữtợn,mộtnữatrongđólàđammê,mộtnữalàtứcgiận.Nàng liều lĩnh đáp lại cái nhìn đó, nhưng chỉ làm cơn giận của anhbùngthêmlên.Vớimộttiếnggầmgừ,anhđẩynàngra.“Lẳnglơ!Chúatôi,côkhôngbiết

xấuhổlàgìphảikhông?”Kristensẽcườinhạocâunóiđónếunàngkhôngquá thấtvọng thếnày.

Anhđổ lỗi chonàngnhư thểnàng laovàoanhchứkhôngphảingược lại.Nàng không phiền gì hết vì chính nàng đã hy vọng anh sẽ đến với nàng.Nhưnglàmthếnàoanhlạiphủnhậnnhữnggìmàcảhaicùngmuốn?Anhlấyđâurasứcmạnhđểlàmthế,khimànàngđứngđó,đauđớn?Anhsẽkhôngtrungthựcvớinhữnggìanhcảmnhận,nhưngnàngkhông

cósựdaydứtnàohết.“Emkhôngcảmthấyxấuhổvìkhaokhátanh,”nàngdịudàngnói.“Hoặclàbấtcứtênđànôngnào!”anhnhạobángmộtcáchthôbạo.“Khôngphải, chỉmỗi anh thôi.”Nàngmỉmcườivì tiếngkhịtmũihoài

nghicủaanh.Mộtcáchthậntrọng,nàngtrêuchọc.“Ngàilàmộtnữacủatráitimtôi,Royce.Làmquenvớiđiềuđóđi.Saucùngthìngàicũngchấpnhậnthôi.”“Đừngbaogiờcoi ta làmột trongnhữngngười tìnhcủanàng, côgái,”

anhnhấnmạnh.Nàngnhúnvai,thởdàilớnhơncầnthiết.“Tốtthôi,thưangài,nếuđólà

điềungàimuốn.”“Khôngphảitamuốn,màlàsựthậtlàthế,”anhkhăngkhăng.“Vàngừng

việcdùngnhữngtròbịpcủanhữngconđiếmvớita.”Kristen không thể không cười vàomệnh lệnh này. “Trò nào vậy, thưa

ngài?Tôichỉcómỗitộilànhìnngài,cólẽhơinhiềuhơntôicóthể.Nhưngtôidườngnhưkhôngthểtựgiúpmình.Chínhngàiđấy,saucùngthì,ngàilàngườituyệtnhấtởđâymà.”Anhthởgấp.“Ơnchúa,tấtcảnhữngconđiếmVikingđềutrângtráonhư

côà?”Nàngđãbịgọilàđiếmquánhiềulầnrồi.Nàngbiếtnàngkhôngdámphủ

nhậnđâu,vìnàngmuốnanhtrongđammê,chứkhôngphảithùhận,vìnàng

chắcchắnanh sẽ chiếmđoạtnàngnếubiếtnàngcòncongái.Nhưngviệcanhgọinànglàđiếmngaysaukhipháhoạicảmxúccủanàng,đaynghiếnnàngmộtcáchcaynghiệt.Sựkhiêukhíchdânglêntronggiọngnàng.“Tôikhôngbiếtconđiếmnào

hết,vìthếtôikhôngthểtrảlờicâuhỏiđó.Nhữnggìngàigọilàtrângtráoấy,tôiđặttênlàtrungthực.Ngàithíchtôinóidốirằngtôighétngài,tôikhinhbỉviệcnhìnngắmngàihơnàh?”“Làmthếnàonàngkhôngcămghétta?Tađãbắtnànglàmnôlệ.Tabuộc

nàngđeogôngcùmvàtabiếtnàngghétsợixíchđó.”“Đólàlýdotôiphảimangnósao,vìngàibiếttôighétnó?”nànghỏimột

cáchngờvực.Anhchẳngbuồntrảlờinàng.“Tanghĩnànghậnta,nàngcốtìnhquyếnrũ

tavớihyvọngtrảthùbằngcáchlàmtasaymênàng.”“Nếungàitinthế, thìngàisẽkhôngbaogiờnhậnnhữnggìtôisẳnsàng

traochongài,Saxon,vàtôitiếcvìđiềuđó.Tôighétcáicùmnày,khôngphảingài.Vàbịbắtlàmnôlệkhôngphảiđiềumớimẻgìvớigiađìnhtôi.”Nàngthêmvàomộtcáchbíẩn.“Nếutôinghĩrằngtôimãimãibịbắtlàmnôlệvàcùmchân,thìđúngvậy,tôisẽcămghétngài.”“Vậynànghyvọngsẽtrốnthoát?”Đôimắtnàngnheolạinhìnanh.“Tôiđãnóivớingàitôihyvọngđiềugì

rồi,nóisựthậtnhưngngàikhôngtin.Vậythìcứtinbấtcứgìngàimuốn.”Nàngquaylưnglạivớianh,nhưngcăngthẳng,monganhsẽbỏđi.Anh

khônglàmvậyngaylậptức.Nàngtưởngtượnganhđangđấutranhđểkiểmsoátcơngiậnmớikhinàngdámgạtbỏanhnhưvậy.Nàngsẽthấyđượcanủinếunhìn thấyđôimắtanhchỉđơngiản làchúmụcvàonàng,mộtkhoảnhkhắckhôngphòngthủlàmhélộcảmxúctrongtâmhồnanh.

Chương15

Sánghômsau,Kristenkhôngtrongtâmtrạngtốtđẹpgì.NàngđãmởlòngvàthànhthậtnóiracảmxúcvớilãnhchúaSaxon,choanhlợithếđó,vàanh,kẻthùcủanàng,đáplạinàngchỉlàthóiđạođứcgiả.Anhmuốnnàng,nhưngnhấtquyếtphủnhậnvớinàngvàcảchínhbảnthânanhnữa,bắtcảhaiphảichịuđựng.Nếuđiềuđócònchưađủđểlàmnàngrốibờivànghĩrằngchínhmìnhcònngốchơncảanh,thìEdađãchứngkiếntoànbộcuộcđươngđầucủahọvàkhôngvừaýchútnàohết.“Đừngcóchếnhạongàiấynữa,côgái”bàtứctốicảnhcáoKristen.“Cô

sẽhốihậnđấynếungàiấylôicôvàogiường,vìcôsẽkhôngbaogiờkháhơnlàmộtkẻnôlệđốivớingàiđâu.”Đócólẽlàthật,vànólàmKristenđiêntiết.Cóphảinàngsẳnsàngtraosự

trongtrắngcủanàngchongườiđànôngcólẽkhôngbaoquantâmđếnnàngkhông?Nàngchắcchắnsẽlàmanhquantâm,nhưnggiờýnghĩđólunglayrồi,vànàngkhôngthíchsựngờvực.Nóđãhủyhoạiniềmtincủanàngvàlàmnàngnảnlòngkhủngkhiếp.Bọnhọđangdọndẹpcácphòngngủởsântrướccủalâuđàisángnay,họ

làmthếmỗisáng.PhòngngủcủaRoycelàmộttrongsốđó.NgàyđầutiênKristenđãnhìnvàochiếcgiườngcủaanhvớicảmgiácchoángngợp.Hômnaynàngmuốnchẻnóratừngmảnh.Nàngđậpmạnhcáigối,thựctếlà,đámlôngđãvăngrakhỏiđườngmay.“Đúnglàhaitháicực”Edaphêphán,lắcđầuvớiKristen.“Đừngnghĩđến

ngàiấynữa.”“Đểcháuyên,”Kristencảnhcáo.“Bànóiphầncủabàtốiquarồi.”“Nhưngkhôngđủ,tabiết.Nếucônghĩđếnviệclàmhạingàiấybâygiờ,

tốtnhấtlànghĩlạiđi.”Đólà lờigợiýcuốicùngchoKristen,saukhi trảiquamộtđêmkhổsở

đươngđầuvớicảmxúcmớimẻmàtênSaxonđógâyrachonàng.“Làmhạianhtasao?”Kristengầmgừ.“Nếutôicólàmhạiai,thưabà,thìđósẽlàbàđónếubàkhôngngừngviệcchìchiếttôilại!”Eda thận trọng quay đi. Bà đã được thả lỏng quanh Kristen, nàng đã

khôngphô ra tháiđộ thùđịchchođến lúcnày.Bàbắtđầu thíchnàng rồi,quênđiviệcnànglàdòngdõinhữngkẻphátđạtnhờvàosựchếtchócvàhủydiệt.Bàđượctựdođủđểởmộtmìnhvớinàngnơiđây.Việcnhìnvàocôgáicao tođang rối loạn cảmxúc làmbàbiết rõ, cóbị xíchhaykhôngkhôngthànhvấnđềvớiKristenđểnàngtúmlấybàvànémbàracửasổđangmở.Nàngđủtolớnvàđủmạnhđểlàmthế.Khôngphảiviệcnàngcóngốcngếch

đếnnổilàmvậykhông.Màlànàngcóthểlàmđiềuđó.Edalẹlàngdichuyểnđếncửachính,trongmỗibướcđiđặtbàxatầmvới

củaKristen,bàcàunhàumộtcáchgắtgỏnghơn.“Cháudọamộtbàgiàcaotuổihả?Vàsaukhitađãngănnhữngngườikhácsĩnhụccháusao?”Bàđứngởcửanhìntrừngvàonàng.“Làmmộtmìnhđi.Vàtốtnhấtcháu

nênthayđổitháiđộcủamìnhđi,congái,trướckhicháuxuốngdưới,hoặclàtrảiquaphầncònlạitrongngàitrongphònggiamvàkhôngcóbữatốiđâu.Đểxemtacóquantâmkhôngnhé.Vàđừngcólãngphíthờigiannữa,hoặclà tasẽkêungười lênkéocháuxuốngđấy.Cháukhôngdễdàngnémmộtngườiđànôngquacửasổđâu.”Kristen thắcmắccâunóikhôngbình thườngcủangườiđànbànàymột

lúc,rồigạtnórakhỏiđầu.Đâylàlầnđầutiênnàngđượcởmộtmìnhtrongcănphòngkhôngkhóa.Vàđâylàphòngcủaanh.Nàngcóthểpháhủynóchẳngmấtchútthờigiannào.Khôngcóaiởđâyngănnàngchođếnkhimọithứxongxuôi.Roycesẽđậpnàngmộttrậnratrò,vànàngsẽvuivẻnhậncáiđauđó,lãngquên,rồicămghétsauđó,vìnàngvẫnkhôngghétanh.Nànglẽranênthếnhưngnàngkhôngthể.Ýtưởngnàyhấpdẫnđây,hấpdẫnhơnnữalàkhảnăngcóthểtìmthấy

mộtcáibúa,cáivũkhínàychắcchắncóthểgiúpnàngtrốnthoát.NàngđãlãngphíquánhiềuthờigiantậptrungvàolãnhchúaSaxonrồi,khimàlẽranàngnênchỉnghĩđếnviệcbỏtrốnthôi.Mộtcáibúasẽgiúpgiảiphóngđôichânnàng,mởcánhcửabịkhóa trongphòngnàngmỗiđêm.Nàngchỉcómỗichiếcchănmỏngmanhvàchiếcchiếucứngtrơ,nhưngvớinhữngthứđóvàquầnáocủanàngcộtchặtvớinhau,nàngcóthểcóđủchiềudàiđểnémquacửasổvàleoxuống.CũngcáibúanàysẽcóthểmởđượccánhcửanhốtThorolfvàmọingười.Nếunàngcóthểtìmramộtcái,nàngsẽgiấunótrongphòngnàngtrướckhixuốngnhà.Rồithìtốinay…Khôngcólấymộtcáibúanàotrongđốngvũkhítreotrêntường.Kristen

nhanh chóng khom xuống cái két lớn ở đầu giường củaRoyce vàmở ra.Nàngcẩnthậndichuyểnmớquầnáoởtrêncùng,nhưngchỉtìmthấytoànlàquần áo ở phía dưới.Nàng chiếu qua cái két nhỏ hơn ở giữa các cửa sổ,nhưnglạicókhóasắtởtrênnónhìnchằmlạinàng.Nàngquaysangbứctườngtreovũkhí.Cónhiềuthanhkiếmcủ,mộtsốcó

khảmbạc,thậmchímộtcâycóbaokiếmbằngvàngtinh.Còncónhưngcâygiáo,mộtcâynỏ,mộtcâygậynhìncóvẻtừthờicổđại,vàhàngtádaogămvới chiều dài và kiểu dáng khác nhau. Nàng rấtmuốn trộmmột cây choriêngmìnhnhưngbiếtchắcchổtrốngđểlạisẽbịchúýngaylậptức.Nhưngmộtcâydaogămcóthểcạykhóatrêncáikétkiamàkhôngbịpháthiện,ítnhấtlàtronglúcnày.

Nàng lôimột cái nhỏ nhất xuống, cái có thể cạy khóa dễ nhất, và quỳxuốngphíatrướcchiếckét.Cáikhóanàykhôngđơngiản.Thựcchấtlànàngkhôngtìmthấycáilỗkhóanàođểcạy.“Nàngbiếtkhông,nókhôngkhóa.Cáimànàngđangcạychỉlàmộtvật

trang trí thôi.Cái rươngđókhôngcókhóa.Tiếp tụcđi,nângnó lênvà tựxemđi.Anhhọ tôikhôngcầnkhóa tài sảncủaanhấy.Anhấybiếtởđâykhôngaiđánhcắpđồcủaanhấycả.”Kristensợhãi,chậmchậmquayđầulại,nàngkhôngnhậnragiọngnóiđó.

Nỗisợhãibaymấtkhimắtnàngchiếuvàogươngmặtđó.Nàngbiếthắnta.Nàngbiếtđôimắtmàuxanhnhạtđó,chiềucaođóchỉnhỉnhhơnnàngvàiinch.Nàngkhôngbaogiờquênvócdángcủahắnvớithanhkiếmtrongtay,vàSeligngãxuốngđấtbêncạnhhắnta.“Anh!”Kristenrítlên,bậtdậy.“Lẽraanhnênchếtđi!”Anhchẳnghiểugìcả.Mắtanhdánvàonàng,mởtrònngạcnhiên.“Lạy

chúa,môtảcủaRoycevềnàngkhônggiốngnhưnàngđangthểhiện.”Cũngnhưvậy,Kristenkhôngnghecậutanói.Nànglậptứcnổiđiênvới

cậu ta,nhưngnàngkhôngbị cuốnquáxa trongcơngiận trànquađếnnổiquênđisợidâyxích.Nàngchầmchậmbướcvềphíacậuta,sợixíchvavàosànnhàvàlôimắtcậutavàonó.Anhnhănmặtkhinhìnthấycáicùmchân.Lòng trắc ẩn hiển hiện trênmặt cậu ta chả ảnh hưởng đến nàng tẹo nào.Miễn là cậu takhôngchúýđến cái daogăm trong taynàng,nàng sẽgiếtđượccậuta.Nàng lên tiếng để lôi kéomắt cậu ta về khuônmặt nàng.Nàng sẽ nói

chuyệnvớicậutamộtlúc.“Tôikhônghỏithămsứckhỏeanh.Tôichorằnganhchếtrồivìkhôngaiđềcậpđếnanhhết.”“Tôiđanghồiphục.Nàngtrôngrất….”Nàngtấncông,nhắmvàocổhọngcậuta.Phảnxạcủacậutatốthơnnàng

nghĩ,tuynhiên,nàngnhanhchóngđổihướng,chémvàobêndướicánhtaymàcậutadơrađểcảnnàng.Nhưngcậutanhanhchóngnhảylùilạiđểtránhlưỡidao.Nếucondaodàihơnchútnữathôi,nàngđãchoanhmộtnhátgọngàng.Vìthếđấy,nênnàngchỉlàmchoáotuniccủacậutalìara,rạchmộtđườngmáumảnh.Nàngthấynókhiquayđi lấyđàđể lướtnhanhquabênkia,tấncôngcổcậuta.Taytráicậutatúmlấycổtaynàngkhinóchỉcáchmụctiêumộtchútthôi.

Nhưngcánhtaytráicủacậutakhôngđủlực,vànàngdồnhếtsứccủamìnhvàocáidaogăm.Lưỡidaotiếptụclấymáucậuta,cậutakhôngthểngănnólại,chỉlàmlệchhướngnó,làmchocánhtaynàngrơixuốngtrướcmặtcậutathôi.Cậutalàcóthânhìnhmãnhdẻvớichiềucaonày,khôngmạnhmẽnhư

Royce.VàKristen thì lại có sứcmạnhcủa lòngcăm thù thúcđẩy.Cậu takhôngthểgiữchặtcổtaynàngbằngtaytrái.Nàngcảmthấytayanhtrượtravàchuyểntừkéosangđẩy.Mộtnữalưỡidaocắmtrongngựccậutatrướckhitayphảivươnrađểgiúptaytráikéolưỡidaora.“VìChúa,côgái,dừnglại!”“Chỉkhianhchết,tênSaxonđángchết!”Bằngcánhtaytựdokia,nàngtúmlấytóccậutađểkéocậutamấtthăng

bằng.Nhưng cậu ta quayngười lại, khóa cánh tay phải của nàngđể nàngkhôngcửđộngđượcnữavàcậutacạytaynànglấycondaogămđi.Nànghétlêntrongphẫnnộkhinótuộtkhỏitay.Cậutamắcsailầmkhithảnàngra.Trướckhicậutacóthểquaylạiđốimặtvớinàng,nàngkhóacảhaitayrasaulưngcậuta.Cúđánhđẩycậutaloạngchoạng,sậpmạnhvàobứctườngđốidiện,con

daorơixuốngsàn,ởgiữabọnhọ.Kristennhàotới,nhưngsợixíchchếttiệtlàmvướngchânvànàngmấtthăngbằng.EmhọcủaRoycequayngườikhinàngbịngã,vàlaovàonàng.Xunglượngđẩycảhaingãphịchxuốngsàn.Nếunànglàmộtphụnữnhỏbé,việcnàyắthẳnkếtthúctrậnchiếncủa

nàng.Thế đấy,Alden nghĩ đã kết thúc nàng rồi.Cậu ta ngã đè lên ngườinàng,mỗitaytúmlấymộtcổtaynàng,giữchặtphíatrênđầunàng.Cậutabốirốinhìnnàng,vàmộtítkiênnhẫncònlạiđây.“Tạisao?”cậutagặnghỏi.“Roycenóinàngkhônghằnhọcvớiaihết.Tại

saolạilàtôi?”“AnhđãgiếtSelig!Anhấysẽđượctrảthù,bởitôi!”Nàngnémcậutaquamộtbênngaykhinóixongtừcuốicùng.Lúcnày

nàngởtrêncậutarồivàchụplấyđầucậutagiữahaitay.Nàngdậpđầucậutaxuốngsànhailầntrướckhicóđôitayvòngquanhngựcvànângnànglên.Kristenvùngvẫychotớikhicánhtayđósiếtchặtnàngđếnnghẹtthở,và

mộtgiọngnóirítlênbêntainàng,“Yênnào!”Oh,khôngcôngbằng!Khôngthểlàanhđược!Nàngcóthểđánhbấtcứ

ai,trừanh.Kristennghetheo,tuộtxuốngkhỏiRoycenhưngvẫnnhìnchằmchằmvào

tên nằm dưới sàn. Trongmột khoảnh khắc khác nàng chắc sẽ làm cậu tađiếngngườiđểnàngcóthờigiantìmmột thứvũkhíkháctrêntường.Lầnnàycóthểnàngđãlàmxongchuyệnmàlẽrađãxongtừlâurồi.TạisaotênSaxonnàylạixuấthiệncơchứ?“Cậunghĩcậuđanglàmquáigìhả,Alden?”Roycegặnghỏi.“Emsao?”Aldenngồidậy, lắcđầu.“Anhnhìnemđi!Trôngcóvẻnhư

emđãlàmgìnào?”“Không,vàtôisẽbiếttạisao!Nếucậunóivớitôimộtngườiphụnữhai

lầnđánhbạicậu,thếthìgiúptôi….”“Anhcólươngtâmchútđi,Royce.”Aldennhănmặt.“Emđangyếunhư

đứatrẻấy,vàcôấykhôngphảimộtcôgáimongmanhdễvỡ.Anhthửđấuvậtvớicôấyđivàxemanhrathếnào.”“Côtalàgìthìcũnglàđànbà,”Roycecàunhàukhinhkhỉnh.Khinóithế,

anhđẩyKristen raxa,hànhđộngcốýnémnàngvăng lên,nhưngchỉ làmnàngvấpmộtcáitrướckhilấylạithăngbằngvàquayngoắtlạiliếcanh.“Chỉlàmộtphụnữnhỉ?”Aldenlạilắcđầu.“Ànày,ngườiphụnữnàycó

mộtkiếnthứclạthườngvềcácloạivũkhíđấy,vìvậyđừngnóiemkhôngcảnhbáoanh,dùcóvẻnhưcôấychỉmuốntrảthùemthôi.”“Tạisao?”“Anhđimàhỏicổ.”RoycequaysangKristen.“Tạisao?”anhlặplại.Nàngkhoanhtaytrước

ngực,khôngthèmtrả lời.Roycenhanhchóngmấthếtkiênnhẫnvànạt lạiAlden,“Côtađãnóigìvớicậu?”“RằngemđãgiếtkẽnàođótênSelig,côấynóicôấytrảthùchoanhta.”“Tìnhnhân,chắcrồi.”(cómùighentuônggòihehe)“Khôngphải!”Kristencãilại,mắttốiđivìtức.“Vậythìanhtalàai?”“Ngàisẽkhôngbaogiờbiếtđâu,Saxon.”“NhờChúa,côsẽphảinóichotabiết.”anhnổiđiên,chụplấycánhtayvà

giậtmạnhnàngquaylại.“Tôisẽnóià?”nàngchếnhạoanhvớinụcườikhinhkhỉnh.“Ngàilàmthế

nàođểbuộctôinóiđây?Đánhtôi?Tratấn?Ngàicóthểlàmvậy,nhưngtôisẽchỉnóinhữnggìtôithích,khônghơnđâu.Tôicũngkhôngxinngàibanơn,Saxon,thếnênngàicóthểgiếttôiđivàkếtthúcchuyệnnày.”“Đixuốngdưới!”Roycehétlên,đẩynàngralầnnữa.Nàngchầmchậmbướcđi,dángđithẳngđứngvàkiêuhãnhnhưmộtnữ

hoàng.Roycenhíumàynhìnvào lốiđi trống rỗngkhinàngđãđimất rồi.AnhquaysangAldenngaylúccậutađứnglên.“Này, đừng có hét vàomặt emnữa,Royce.Chúa giúp em, em sẽ phải

nghelahétđãđờikhiDarrellethấymáumethếnày.”“Vậythìcậutựchămsócvếtthươngmớinàyđivàđừngnóigìhết.Cậu

khôngbịthươngnghiêmtrọng,phảikhông?”“Em đang tự hỏi liệu anh có quan tâm không đấy.” Alden toe toét.

“Khôngsao,emchỉnhóimộtchútthôi…dùvậy,lạyChúa,emgầnnhưbịcắthọngđấy.Côấychiếnđấunhưquáivậtấy,vàchảchotídấuhiệunàolàcôấysẽtấncông”“Đibăngbóđi,Alden,”Roycenóimộtcáchgớmghiết.

“Emđịnhthế,trướckhiDarrellecócơhộibắtemởmiếttrongphònglầnnữa.Vớimộtcôchịđángyêunhưthế,sựquantâmcủachịấylàmemngạtthở.”“Alden?”“Vâng.”Cậutaquayđầulại.“Tránhxacôấyra.”Aldencườitoe.“Lờicảnhcáođólàkhôngcầnthiếtđâu.Emđươngđầu

vớicôấyvậylàđủchođờiemrồi.”

Chương16

Roycedựavàoghế,đợiAldenđilượtcủacậuta,haingườiđangchơixúcsắcvớinhau.Hômnaylàngàynóngnhấtcủamùahènàydùlàcáibànhọđangngồihướngthẳngracửasổđangmở,cógiónhẹthổiquavàtrànvàolâuđài.HầuhếtngườicủaRoycethơthẫnbênthùngrượumậtongdùtrờichỉmới

xuốngbóng.Họdành cả buổi sángđể huấn luyệnkỷ thuật chiến đấu chongườihầu,nhưngcáinónglàmhọquaylạilâuđàirấtsớm.Ngàynàyhọchỉlàmnhữngviệccầnthiếtnhấtthôi,khôngphảitấtcả.ĐâylàngàyđầutiênAldenvàolâuđàitừsaukhingườiVikingđến.Đã

hai ngày trôi qua từ khi tai nạn đó khiến cậu ta phải quay lại giường củamình.Mộttrongcácvếtthươngcủacậutađãtệhơnsovớicậutanghĩvàkhôngngừngchảymáu.CậutađãbịmấtmáunhiềuhơncầnthiếtvìđểquálâumớigọiEarthatớibăngbóvếtthương.Việcmấtmáulàmcậutayếuđi.ĐiềuanủiduynhấtvớicậutalàEarthagiữkínviệcnàyvớiDarrelle.Royce không thấy gì, chỉ cảm thấy buồn cười vì vết thương hiểm trên

ngựccậu ta, saubaonhiêungàynhư thế.Anh lập tức ra lệnh làmmộtsợixíchkhácchoKristen,mộtsợidàihơnđảmbảođitớibứctườnggầnbếpvàcũngdàiởgiữahaichânnàng,chỉchonàngphạmvigiớihạntớichiếcbàndài,nơinànglàmmọiviệcởđó.Anhhốihậnvìđã ra lệnhđósaukhicơngiậnbiếnmất.Anhbiếtnàng

ghétbịcùmchân.Nàngchắcchắnphảicămghétcáixíchmớinàylắmvìnóhạnchếnàngnhiềuhơnmà.Từlúcđóanhkhôngthểnhìnnàngnữa.Anhkhôngmuốnthấynétkhổsởhằntrênkhuônmặtxinhxắnđó,khôngmuốnthấynéthậnthùcủanàngđốivớianh.RoycekhôngbiếtphảilàmgìvớiKristen.Anhđangtrongtìnhtrạngtiến

thoáilưỡngnanmàanhchưatừngđốimặtbaogiờ,vàcũngkhôngcóaiđểchiasẽ.AnhluônluôncóthểnóimọithứvớiAldentrướcđây,nhưngkhôngthểđểAldenhayaikhácbiếtcôgáiđólàmanhrốibờithếnào.Vấnđềkhôngphải là làmthếnàođểtránhnó,vìnàngđãkhôngngừng

dàyvòđầuócanh.Cảkhiđingủanhthậmchíkhôngthểđẩynàngrakhỏiđầu, vì nàng cũng đã xâm chiếm giấcmơ của anh luôn rồi. Nàng khônggiốngbấtcứngườiphụnữnàoanhbiết trướcđây.Anhchưa lầnnào thấynàngkhóclóchaythanthântráchphận.Chưalầnnàocorúmngườisợhãitrướcmặtanh.Nàngghétgôngcùmnhưngkhôngvanxinanhbỏnóđinhưnhững người khác sẽ làm. Nàng không xin tha mạng, khoan dung. Nàngkhôngvanxingìhết,thựcchấtlàkhônggìkhác,NGOÀITRỪ….CHÍNH

ANH.Nàngnóinàngmuốnanh.Chúaơi,nhữnglờicủanànglàmnátnghịlựcvàgầnnhưpháhủyquyết

tâmcủaanhnhưthếnàokhinàngnóira!Anhđãbảoanhnghingờnàngcốýquyến rũanh.Cócốýhaykhông thìanhcũngbịquyến rũmất rồi, từcáingàynhansắclạthườngđượcchegiấubêndướilớpbụibẩncủanàngbịbóctrần.Anh chưa bao giờ cảm thấy ham muốn nhiều như người phụ nữ này

khuấyđộnganh.ThậmchícảRhona,ngườimàanhmuốnhơnbấtcứaitừngảnhhưởngmạnhmẽđếnanh.Anhchỉcầnnhìnvàonànglàmấtđiềmtĩnh.Máutrongngườinhưsôilênvậy,cơthểthìđaunhứcvìđỏihỏi.Nàngkhiếnanhvượtquasứcchịuđựngmộtđêmkhác.Anhquaylạilâu

đàiđểnghĩngơi,màlẽrakhôngnên,đừngbaogiờdừnglạiđểnhìnnàng,vìanhbịhúthồn,bịmêhoặcbởinhữngcửđộngchậmrảivàgợicảmnàng,ngắmđôi taynàngđưa lênđểvén lạimái tócvàng raphíasau,nhìnnàngduỗingười,khomlưng,ngựcnàngđẫyvềphíatrước,càngpháchọarõnéthơn.Nónhưthểmộtđườngnétkhôngnhìnthấyđượcphơirađểcámdổanhvậy,vìanhdichuyểnvềphíanàngmàkhôngcóchútsuynghĩtỉnhtáonào,vàkhônggìcóthểngănanhnếmvịcủađôimôihấpdẫnđókhicuốicùngnàngđãởtrongtầmvớicủaanh.Anhmuốnnghĩnànglàmộtphùthủy,hoặclàmộtnữtuViking,vớima

thuậtđặcbiệtcóđượctừnhữngvịthầncủanàng.Điềuđóchắcsẽgiảithíchđượctìnhtrạngcủaanh:làmthếnàomàanhvừakinhtởmvừahammuốnnàngcùnglúcthếkia.Nàngkhuấyđộngnhữngcảmxúcmàanhkhôngbiếtlàcótồntạitronganh.Anhlẽrakhôngnênlolắngkhinàngkhổsở,nhưnganhđã.Chẳngviệcgìđếnanhnếunànglàmộtcôgáiđiếm,nhưnganhcó.Anhthậmchítrởnênbứtrứtmỗikhinghĩrằngnàngđãtừngngủvớinhiềungười,cólẽlàmọitêntrêntàu,vậynênanhđãcốđểkhôngnghĩvềđiềuđó.Nhưnggiờanhbiếtnàngquantâmđếnmộtngườihơnhẳntấtcảnhữngkẻkhác,quan tâmđủđểmuốn trả thùanh ta,điềunàycàng làmanhgiậndữhơn.AnhđãhỏiThorolfSeliglàai.NhưngcáitênVikingquỷquyệtđótrảlời

anhbằngcâuhỏikhác,hỏianhrằngKristenđãnóianhtalàai.Rõrànganhkhôngthểlấybấtcứthôngtinnàotừbạnbècủanàng,vậynênanhkhônghỏi nữa.Đúng nhưKristen nói.Anh sẽ chỉ biết những gì nàngmuốn anhbiết,vàcuốicùngnàngsẽnóichoanhmọithứthôi.“Liệuanhcómuốnkếtthúctròchơinàykhông,Royce,nóiđi.”“Cậunóigì?”“Emđãđixonglượtcủaemcáchđâyhànggiờrồiđấy.”Roycechồmlên,giậtnhữngconsúcxắc.“Đừngcóphóngđạithế,emhọ.

Vàtôicóvàiđiềucầnnghĩ.”“Anh thường chìm trong suy nghĩ quá lâu đấy. Dĩ nhiên, không ngạc

nhiênlắmvớitấtcảnhữnggìxảyratrongmùahènày.Vàgiờchúngtabiêtrằngđứcvuasẽghéqua,nhưngngàiấykhôngnóikhinào.”“Khinàongàiđếnthìđến.”Roycecàunhàu.“Việcđóchẳngphiềngìđến

tôihết.”“Khôngàh?Vậythìchắcchắnanhvẫncònlolắngvềmấyngườitùbinh

kiarồi,”Aldentựngẫm.“Haylàchỉcómộttùbinhthôi,kẻởtrongtâmtrícủaanhấy?”“Cậunóiai?”“Aià?Cóthậtkhôngđó?”Aldencười.“ThôinàoRoyce.Saoanhkhông

nóivớiemcôấyđángyêuđếnkinhngạcnhưthế?”“Nóivớitôigìđóđi,Alden.Côtacốgiếtcậuđếnhailần.Làmthếnào

cậucóthểcườikhinóivềcôta?”“Côấycólýdocủacôấy,emnghĩvậy,chodùvậyđinữa,thìailạicó

thểghétngườiphụnữxinhđẹpnhưthếchứ?”“Tôicóthể.”“Anhcó thểà?Tại sao?Chắcanhkhôngđổchocôấynhữnggìngười

ĐanMạchlàmđóchứ?CôấycóphảingườiĐanMạchđâu.”“Cậuquênnhữngngườibạncủacôtađãđếnđểcướpbócvàgiếtchóc,và

sẽđểlạirácrưởichoWyndhurstnếucậukhôngngănhọtrongrừng.”Mộtchấtgiọngnhỏxíuđãchenvàocuộctranhluậncủahọ.“Họsẽđiqua

nơinàymà.”RoycevàAldennhìnvềphíaMeghan,côbéđãâmthầmđếnđứnggần

bànvànhìnhọ chơi cờ.Roycenhíumày, nhưngnhanh chónggiãn ra khiMeghancụpmắtxuống.Anhhỏidịudàng,“Saoemnóivậy,bécon?”Côbéngướclên,bướcđếngầnhơnkhithấyanhkhôngnổigiậnvớinóvì

đãcắtnganghọ.“Kristennóivớiemthếmà.ChịấynóimụctiêucủahọlàtuviệnJurro,vàđóchỉlàmộttrònghịchthôi.”“Emnóichuyệnvớicôấykhinàothế?”“Cáingàymàchịấyđượcmangvàolâuđàiạ.”“Côấycónóivớiemgìkhácnữakhông,Meghan?”“Nhiềulắm.Chịấykểvềgiađình.Chịnóichachịthậmchícaohơnanh

cơvàcũngcótánhkhírấtkinhkhủngnữa.”Meghanngừng,nhậnranhữnggìnóđãbuộtmiệngnói.“Emkhôngcóýnói…”“Dĩnhiênemđã,”Aldentrêucôbévớinụcườitoetoét,kéonóvàovòng

taycậu ta.“Tấtcảchúng tađềubiếtcái tánhkhủngkhiếpcủaanh traiemmà.”

Roycemỉmcườiđểnóivớicôbéanhkhônggiận.“Emnóitiếpđi,bécon.Côgáiđóđãnóivớiemgìnữanào?”“Em sẽ không tiết lộ bímật, phải khôngMeghan?”Alden tiếp tục trêu

chọc.(lầnnàylàchọcônganhrùihehe)“Alden!”Roycequạtcậuta,hếtkiênnhẫnnổi.“Oh-ho,điềulàmanhbậntâmđây,phảikhôngnào?”Meghanlàmhọngạcnhiênvớicâuhỏi,”Saoanhralệnhxiềngchânchịấy

vàotườngvậy,Royce?”AnhđủbựcmìnhvớiAldenđểtrảlờivớicáinhếchmépchâmchọc,“Bởi

vìcôấymuốngiếtemhọcủachúngtađây,vàcậutakhôngđủsứcđểtựbảovệmình,thếnênanhphảilàmthếvìcậutađó.”Meghan loay hoay trong vòng tay cậu ta để cho cậu ta cái nhìn tròn

vo.“Tạisaochịấymuốngiếtanh?”“Tại saoàh?”cậu takhóc lócmộtcáchchếgiễu. “Vìanh làmộtgãdễ

thương.”“Vậythìchắcchắnanhđãbịnhầmlẫnrồi,”Meghannói.“Khôngđâu,bécon,làthậtđấy,”Aldenthừanhận.“Anhchorằnglàdo

anhđãgiếtngườiđượcgọilàSelig,vàcôấynóilàmuốntrảthùchoanhta.”“AnhgiếtSeligsao?”Meghanháhốc.“ÔiAlden,saoanhlạilàngườiđó?

Chịấychắcchắnghétanhkhủngkhiếp.”Roycechồmquabànvàkéocằmemgáianhđểcôbénhìnvàoanh.“Em

biếtSeliglàaihả,Meghan?”anhhỏinhỏnhẹ.“Vângạ,chịấyđãnóianhấylàai.Nhưnglạitrởnêntứcgiậnkhiđềcập

đếnanhấy.ĐólàsaukhiemnóivớichịấyJurrođãbịpháhủybởingườiĐanMạchlâurồi.ChịấynóiSeligvàmộtnữanhữngngườikhácđãchếtvìmộtđiềuvôbổ.Lúcđóchịấylàmemsợlắm,vìchịấydùngnắmtayđậprầmrầmcáibàn,rồixôngãnóluôn.Từlúcđóemkhôngcónóichuyệnvớichịấynữa,nhưnggiờembiếtchịấybạolựcnhưvậylàvìđaulòng.Chịấyrấtthânthiệnvớiemtrướcđómà.”“Phải,côấylàmộtcôgáirấtthânthiệnvớinhữngngườihợpvớicôấy,”

Royce thì thầm với bản thân, nhưng anh không quên những gì khiến anhquantâmnhất.hehe.“Seliglàai,Meghan?”“Aldenkhônghỏichịấysao?”“Meghan!”Meghantáimặtvìanhlêngiọngvàtrảlờingay,“Làanhtraicủachịấy,

Royce.Chịấynóianhấylàanhvàlàbạnnữa.”Dùđangrốirắmvìnhữnggìcôbétiếtlộ,Roycecũngđểýsựlolắngcủa

côbévànguyềnrủabảnthânvìđãgâyrađiềuđó.“Meghan,béconnày,anhkhôngphảiđangnổigiậnvớiemđâu.”

“Cũngkhônggiậndùlàemnóichuyệnvớichịấychứ?”“Khôngđâu,dùcóvậyđinữa.”anhđảmbảo.“Nào,giờsaoemkhôngđi

xemxemDarrelleđãtìmđượckhobáugìrồi?DarrelleđãmangvềvàimónhàngđượclấytừtàuVikingđó.Côấynóiđãtìmthấylôngthúđểtrangtríchováycủaemvàcôấyđấy.”Meghanvuivẻđiquaphíabênkiacủađạisảnh,nơinhữngngườiphụnữ

đangtụtập.Roycengồilạibàn,nhìnvàoAlden,thấycậutacũngngạcnhiênnhưanhvậy.“Anh traiư!”Roycenóimộtcáchngờvực.“Làm thếnàocô tacómột

ngườianhgiữađámngườiđóchứ?Điềuđócónghĩalàanhtabiếttạisaocôtaởđâyvàtánthànhđiềuđó.”“Cólẽchúngtađãsailầmkhichorằngcôtalàmộtgáiđiếm.”Aldengiả

thuyết.“Khôngđâu,”Roycegắtgỏngđáp.“Côấythừanhậnđiềuđó.”Aldennhúnvai.“Vậythìbọnhọchắcchắnsẽcóphảnứngkhácđốivới

mọichuyện.Anhbiếtrõhọlàloạingườinàoà?Cólẽhọthấykhôngcóvấnđềgìvớimộtngườiphụnữngủvớinhiềungười.Ainóitấtcảphụnữcủahọkhôngphảilàgáiđiếm?”Roycenhíumày,vìanhnhớlạiKristenđãnóivớianhnàngkhôngbiếtcô

gáiđiếmnàokhác.NhưnganhkhôngđềcậpđiềuđóvớiAldenvìanhthấyDarellesắpcắtnganghọ.“Royce,anhnhìnnày,”Darrellelalênđầyhàohứng,chỉchoanháođầm

côđãtìmđược.“Anhcóbaogiờthấycáiđầmnhungtuyệtthếnàychưa?NóchắcchắnđếntừViễnĐông.”Anhvôtưnhìnvàochấtliệuxanhlácâysậmmàumàcôđangcầm,cho

đếnkhicôgiũnóravàgiữnóphíatrướcđểnóphủlênquầnáocôđangmặc.Chiếcđầmdàitayvàrấtsangtrọngvớinhữngviênngọcquýđượckếtnơieo,hìnhnhưlàđượcdùnglàmthắtlưng.Mộtcáimócbằngvàngđượcdùngđểthắtđailưng.“Cómột cái đầmkhác cùng kiểu này,”Darrelle tiếp tục huyên thuyên.

“Vàmộtđôigiàycùngtông,vớiốngtayáobằngvàngvàmộtdâychuyềnbằng đá màu hổ phách. Chúng là cùng một bộ đấy. Anh sẽ tặng nó choCorlisschứ,Royce?Chịấychắcsẽrất thíchmónquàsangtrọngnày.Nếukhôngthìemsẽdùngnónhé.Nhưngkiểugìthìnhữngcáiáonàyphảiđượcsửalạiđã.Nốithêmvàotayáo,nhưngphảicócùngloạivải,thếnênphảicắtbớtphầngấuváy.Nhữngcáiđầmnàyquádài,anhxem.Emthề lànhữngngườiphụnữNa-uynàychắchẳnlàkhổnglồrồi.Chắcphảithếmớimặccáiđầmdàinhưvậy.”Royceđangnhìnchầmchầmvàocáiáolạthườngđó…cóítnhấtnữafoot

củanónằmtrênsàntạichânDarrelle.“Chongườimangchúngvàophòngcủaanhđi,Darrelle.”“Anhkhôngmuốnemsửachúngsao?”côhỏiđầythấtvọng.“Không,chưacầnđâu.”LúcDarrellebỏđi,mắtRoycebaytớikhubếpvàchiếuvàoKristen.Nàng

đứngđó,đầucúixuống làmcôngviệccủanàng,nhưngnàngvẫncaohơnnhữngphụnữkhácítnhấtnữafoothoặchơn.Vócdángthanhnhãđượcbaophủbởicùng loạiquầnáonàngđượccho,mớquầnáoquáchậtvàbósátngườinàng,cònquángắnnữa.“Anhđangnghĩgìvậy,anhhọ?”Aldenhỏimộtcáchngờvực,biết sự

chúýcủaRoyceđitớiđâurồi.“Mớquầnáođóthuộcvềnàngnôlệxinhđẹpcủatôiđấy,”Royceđáplời

màmắtkhôngrờikhỏiKristen.“Thôinào,anhkhôngthểthậtsựnghĩthế!”Aldenchếgiễu.“Điềuđócó

nghĩalàcôấykhôngphảimộtcôgáibìnhthườngđểsởhữutrangphụcsangtrọngnhư thế.ThậmchíhoànghậuEalhswithcũngkhôngcógì tuyệtđẹpnhưloạinhungxanhlácâyđậmđó.Vàmỗiviênngọctrênđóđềuđánggiámộtgiatàiđấy.”Anh liếc lạiAlden, nétmặt anh không khắc nghiệt nhưng vẫn còn suy

nghĩ.“Tôicũngcholàkhôngchắc,nhưngtôisẽtìmrasựthậttrướckhingàyhômnaytrôiqua.”“Bằngcáchnàovậy?Chỉcầnhỏilàyphụcđócóphảicủacôấykhông.

Côấysẽnóilàphải,dùcóthậthaykhông,ngườiphụnữnàolạikhôngnhậnmớquầnáođẹpnhưthếchứ,khimàkhôngcóaiphủnhậnlờituyênbốđó.”“Cứchờxemnhé.”RoycenóiđiềunàyquáđángngạiđếnnỗiAldenphảibỏchútthờigianra

màtiếcchocôgáiViking,thắcmắckhôngbiếtRoycesẽdùngcáchxửxựkhốcliệtnàođểcóđượcsựthật.Anhkhôngmuốnbiếtđâu.

Chương17

Côngviệchômnaycoinhưxong,vàKristenđãsẳnsàngđểngãlưngtrêntấmđệmcủanàng.Cáinóngoiảcủahômnayđã làmnàngtả tơi lắmrồi.Eda vẫn còn dỗi nàng vì ngày hôm đó. Kristen đã xin lỗi chiều hôm đónhưngkhôngdỗdànhđượcngườiphụnữlớntuổinày.Sựhờndỗicủabàđãchất thêmgánhnặngchoKristen,vìEdalàngườiduynhấtnàngcảmthấythoảimáikhinóichuyện.Vớisựimlặnglạnhtanhcủabà,ngàycủaKristenquáthêlươngrồi.Edadẫnnàngđi,nhưngkhôngphảiđếncầuthangđểnghỉngơi.Bàcọc

lócbảonàngphảiđitắm.Đãmệtnhưvậyrồinênnàngchẳngphànnàngì.NàngbiếtDarrelletắmthườngxuyên,Roycecũngthế,nhưngngườihầuthìhiếm khi. Nàng là người có thói quen sạch sẽ, nên thùng nước nhỏ nàngđượcchođểtắmmỗingàythìkhôngđủđâuvàođâuhết.Chỉđơngiảnnghĩvềviệcđượctắmrửasạchsẽ lầnnữa làmnàngphấn

chấnđến lạ.Nhưngkhôngphải nàngkhông cónhiều thời gianđể tắm, vìnhững người hầu khác đang đợi để sử dùng cùng nguồn nước này. Nàngbướcvàobồntắm,tuynhiên,cósựkhácbiệtlầnnày.Nướcấmhơnvàsạchnữa,vàchỉcómìnhEdatrongphòngvớinàng.TrongkhiKristentắmvàgộiđầu,Edagiặtbộyphụcduynhấtcủanàng.

Nàngđượcchomộtchiếcáochoàngnhưtấmvảilềuthôráp, lenmỏngđểmặcbuổi tối, trongkhiđợiyphụccủanàngkhô.Nóchỉ làmộtmảnhvảixámhìnhchữnhậtdài,cómộtvòngtrònởgiữađểnàngtrượtquađầu.Nóchỉ đủ bao quanh nàng và thắt lại ở eo, quá ngắn là đặc tính của nó rồi.Nhưngnàngkhỏathânbêndưới,cảmthấytrơtrụi.Lýdoduynhấtmànàngkhôngphảnđốiviệcmặccáiáomàkhôngmayhaibênlàvìnàngsẽđithẳngvềphòngngủcủanàng.NhưngKristenkhôngđangđi thẳngvềphòngnàngnhưnàngnghĩ.Tới

cầu thang,Edađẩynàngquakhỏicửaphòngvàkhôngngừng lại chođếncuốihànhlang,đólàphòngcủalãnhchúa.Kristencảnhgiáclùilại.“Tạisao?”nànghỏigặngkhiEdagõcửa.Edachẳngbuồnnhìnmặtnàng,nhưngKristenthấybànhúnvai.“Talàm

nhữnggìtađượcsaibảo.Takhôngđượcaigiảithíchlýdocả.”“Ngàiấynóimuốngặpcháusao?”“Ngàiấybảotamangcôtới.Giờtớirồiđấy.”EdamởcửavàđợiKristenvàotrong.Nàngdodự,nhưngchỉmộtchốc

thôi.Nàngkhôngsợ,nhưngkhôngthểnghĩralýdotạisaonàngđượcmanglênđâyvàbuổiđêmthếnày.NếuRoycemuốntruyvấnnànglầnnữa,anhsẽ

hỏisuốtbanngày,phảivậykhông?Nàngbướcvàophòng,theothóiquennàngbướcnhữngbướcnhỏ,dùEda

đãkhôngcùmchânnànglạisaukhitắm.Vìlầntrướcnàngđượcdẫnlênđâysau khi tắm, Eda mang theo nó lên, đặt trên bàn của Royce và rời khỏiphòng,đóngcửalạisaulưngbà.Anhđứngbênmộtkhungcửasổmở trướcmặtnàng,mặtđốimặt.Giờ

nàng quen với căn phòng này rồi nên không nhìn ngắm gì nữa, mà nhìnthẳngvàoRoyce,đợiđểnghexemnàngsẽlàmgìởđây.Giờnàngcảmthấyngượngvìcáiáochoàngrồi, lẽ ranênphảnđốiviệcmặcnó.Nếucái thắtlưnglỏngra,nàngsẽtrìnhdiễnmộtmànkhỏathânmất.Đókhôngphảilàcáchtrìnhdiệntrướcngườiđànôngnày.Cáchđâyvàingàynàngcólẽvẫncònngẫmnghĩxảothuậtđểphávỡsựtựchủcủaanh,nhưnggiờnàngkhôngchắcliệunàngcònmuốnanhkhông.Không,điềunàykhôngthật.Nàngvẫnmuốnanh.Cáinàngkhôngchắclàliệuphảicóđượcđiềunàngmuốncóphảilàmộtýtưởnghaykhông.“Tanhậnthấyyphụcdànhchonàngkhôngvừavặnlắm.”ĐâylàđiềucuốicùngmàKristenmuốnngheanhnói.Việcanhnghĩđến

quầnáocủanàngấy,khimànàngcũngvừanghĩđếnnó,khiếnnàngbậtcườikhúckhích.Nàngcốngănmìnhlại.“Ngàichỉchúýthôiàh?”Roycenhíumàyvìlờichếnhạocủanàng.“Cómộtbộđồtrêngiườngcủa

ta.Hãyxemnócóvừavớinàngkhông.”“Ngàimuốntôithửnóbâygiờàh?”“Phải.”“Ngàisẽrờiđi,haylàởđâynhìn?”Roycecăngngườivìcâuhỏinhạođó.Dĩnhiênnàngkhôngquantâmliệu

anh có nhìn hay không.Nàng chắc hẳn quen với việc đàn ông nhìn nàngkhỏathânrồi.Anhcảmthấycơngiậntràolênvàkhôngthểngănlạiđược.Giọnganhtrởnêncayđộc.“Takhôngmuốnnhìncôcởiđồ,côgái.Tasẽ

quaylưngđichođếnkhicômặcxong.”Nhátgan,nàngnhủthầm.Nàngvặnlạivớianh,“Ngàiđúnglàmộtquý

ông.”Kristen quay về phía chiếc giường để lấy trang phục, nhưng chỉ bước

đượcmộtbước,rồiđộtngộtdừnglại.Chiếcáonhungxanhláđangtrảiratrêngiườngnênnàngnhìnthấyrấtrõràng,cảdảinhữnghạtngọctrainữa.Nhưngdùkhôngnhưvậy,nàngcũngnhậnrachấtliệucủachiếcáođặcbiệtnày.Nólàbộyphụcnàngthíchnhấtvìmẹnàngđãmaynóchonàng,vàbàthìghétviệcmayvá,đó là lýdo tại saonóđặcbiếtđốivớinàng.Brennaphảimấthànggiờlêthênămngoáiđểmaychiếcáotặngchocongáibàvào

bữatiệcđôngchí.“Nàngcònđợigìnữa?”Kristennhìnquavai, thấyanhkhôngquay lưng lạimàđangnhìnnàng.

Nàngcảmthấymộtcáibẫyrõràngnhưthểcánhcửaẩngiờđãbậtrarồi.Chỉcómộtlýdokhiếnanhmuốnthấynàngtrongbộáonày.Anhnghĩnólàcủanàng.Vàkhôngmộtbộáonàonhưthế lại thuộcvềmộtcôgáiđiếm.Anhchăcchắnnghĩthế.Nàngcóquyềnnghingờđộngcơcủaanh.Sẽthậtngốcnếugiấuđisựthật

rằngnàngbiếtanhnghĩgì.Nóquárõràngrồi.Nàngquyếtđịnhtấncông.“Cáinàycóýgìvậy?”“Cáigìcóýgìnào?”Nàngquaymặtnhìnanh,mắtnheo lạivì sự lãng tránhcóchủđíchcủa

anh.“Tạisaongàimuốntôithửcáiáonhưthế,thưangài?”“Tađãnóitạisaorồimà.”“Phải,làđểxemcóvừakhông.Vànếuvừavớitôi,ngàisẽtặngchotôi

àh?Tôikhôngnghĩvậyđâu.Thếmụcđíchlàgìvậy?““Đâykhôngphảilànơicôcóthểhỏiđộngcơcủata,côgái.”Cơngiậntràolênthậtsự.“Ngàinóinôlệsinhralànôlệ!Ngàiđãquên

tôilàai!”“Takhôngquên!”anhhétlại.“Nànglàaiđómớilàvấnđề!”“Lạibắtđầunữa?”nàngvờngạcnhiên,nhưng thật ra làđangrên thầm

trongbụngvìsựnghingờcủaanhlộcảrangoài.“Mộtbộváycóliênquangìđếnviệctôilàaichứ?”“Nólàcủanàng,phảikhông?”Nàngmuốn nguyền rủa anh vì sự nhạy cảm đó, thay vì thế nàngmỉm

cười.“Đólànhữnggìngàynghĩàh?Tiếptheongàisẽnóitôilàmộttrinhnữchăng.”“Thếcóphảikhông?”“Ngàicómuốntrựctiếptìmhiểukhông,quýngài?”nànghỏikhiêukhích,

táobạodiễnvainày,nhưngđangcầunguyệnanhsẽkhônggọinàngtrơtrẽn.Sựlấnlướtkhiêukhíchcủanàngđãlàmanhtứcgiậntrướcđây,vàgiờlạitáidiễn.Anhquắcmắtnhìnnàng,nàngmỉmcười,nhấnmạnh.“Thôinàoôngchủcủatôi.Làmthếnàongàilạinghĩnhữngkẻnhưtôicóthểsởhữuthứtrangphụctuyệtđẹpthếnàychứ?Nólàđồdànhchocôngchúahaymộtquýbàcủamộtthươnggiagiàucónàođó.”“Hoặclàmộtconđiếmvớimộtngườitìnhgiàucó,ngườirấthàophóng!”

anhcướplời,khôngtừbỏ.Kristen tặng anhmột nụ cười vui nhộn. “Ngài đánhgiá tôi caohơn tôi

mongđợiđấy,Saxon.Thậtra,ngàiđãtângbốctôirồi.Nhưngtôiđảmbảo

vờingài,nếutôicómộtnhântìnhgiàucó,tôikhôngđểgãđóthoátkhỏitôiđâu.”“Tốt lắm,nàngphủnhậnbộáonày là củanàng.Nào,nhượngbộ tavà

mặcnóvàođi.”Nguyềnrủaanhtavìcứngđầu,ngoancố…“Tôikhôngthử.Ngàithậtthô

lỗkhiyêucầutôilàmthế.”“Tạisao?”“Nóquáxaxỉđểcảmnhậnlớpnhungđótrênlàndatôisaukhimặcđống

giẻráchthôrápdànhchonôlệ.Nhưngtôisẽmặcnótrongbaolâuđây?Chỉđếnkhiýnghĩdịhợmcủangàivềtôiđượcthỏamãnà,”nàngtrảlờiluôn.“Sauđótrảlạitôicáigiẻlauđó.Nókhôngthôlổhả?”Roycemỉmcườivớinàng.Đây là lầnđầu tiênnàng thấy anhcười.Nó

làmgiảmnhữngđườngnétkhắcnghiệt trênmặtanh,và làmtimnàngđậpnhưmuốnnhảyrakhỏilồngngực.“Nàngbiếtcáchnóilắm,côgái,vàmộtcâutrảlờichotấtcả.Nhưngbỏ

sótmộtđiều.Ởđịavịcủanàng,nàngkhôngcóquyềnquyếtđịnhhaychọnlựa.Nànglàmnhữnggìđượcbảo,khôngcầnbiếtđólàgì,dùnócóthôlỗvớinànghaykhông.Rấtđơngiảnđểhiểuphảikhông?”“Phải.”“Vậythìmặcnóvàođi.”Anhnóibằnggiọngdịudàngdễchịu,nhưngcâucuốicùngnàyphát ra

hoàn toàn chắc chắn.Anh nhất quyết nhìn nàng trong bộ áo đó,mặc chonàngnóigìđinữa.Vàanhsẽthấygìkhinàngmặcnóđây,làviệcnócóvừavặnnhưlàlàndathứhaicủanàng,hoànhảorồi.Anhsẽbiếtnólàcủanàng.Anhsẽbiếtrằngnàngnóidối.Nếutốinayanhhỏirằngnàngcóphảilàmộttrinhnữ,rồiđiềugìđólàmanhnghingờviệcnànglàmộtcôgáiđiếm.Nósẽlàbằngchứngmàanhmuốncó,bằngchứngmàanh làmmọi cáchđểcó,trướckhinàngrờikhỏiphònganh.Anhsaimộtđiều.Nàngcósựchọnlựa.Nàngcóthểmặcnóvàovànhìn

anhtrởnênthôbạovàmuốntrả thù,rồicưỡngbứcnàngmộtcáchđồibạichỉvìnguyên tắc,bởivìđó lànhữnggìanhnóianhsẽ làmnếunàngcòntrongtrắng.Hoặclànàngcóthểquyếnrũanhânáivớinàngtrongniềmđammêvìanhmuốnnàng,nhưnàngmuốnanhvậy.Cách nào đi nữa thì nàng biết đã đến lúc rồi.Nàng sẽmất đi sự trong

trắngcủamìnhđêmnay.Vàsựchọnlựađơngiảnthôi.Nàngkhôngthểchịuđượcviệclầnđầutiêncủanàngvớimộtngườiđànônglàđiềugìđókhiếnnàng nhớ lại với sự ghê tởm.Roycemuốn nàng dù anhmiễn cưỡng thừanhận.Nàngmuốnanh.Sựgiaohợpcủahọ sẽ rất tuyệt.Nàngkhôngchấpnhậnđểnóxảyratheocáchkhácđược,đặcbiệtlàlầnđầutiênnày.Nếuanh

phảibiếtnànglàmộtcôgáitrongtrắng,thìđểsauchuyệnnàyđã.Saucùngthìcósaođâu.Vànếunàngmaymắn,nócũngkhôngthànhvấnđềvớianh.Nhưngnếulàvậy,nàngsẽphảicólờibiệnhộkhác,vànàngcólợithếlàbiếtrõanhrồi.“Nàngđịnhbắttađợitrongbaolâuđây?”Roycecắtngangsuynghĩcủa

nàng.“Suốtđêm,thưangài,”Kristennóidịudàng.“Tôisẽkhônggiúptrongtrò

ngốcnghếchnàyđâu.”Anhbăngquachổnàngbằngnhữngbướcchângiậndữ.Khianhdừnglại

vànàngngướclênnhìnanh,nàngcócảmgiácanhmuốnđặttaylênvàlắcmạnhngườinàng.“”Nàngdámtháchthứcta?”Nàng đáp lại tia nhìn giận dữ của anh bằng cái nhìn ngây thơ vô tội.

“Chắc chắn ngài khôngngạc nhiên đâu?NgườiViking chúng tôi táo bạo,liều lỉnh,vàngàiđãkhônggọi tôi trângtráo làgì?Tôicũngvậyđấy.Nếungàimuốnthấytôitrongbộáođó,thưangài,ngàisẽphảimặcnóchotôi.”“Nàngnghĩtakhôngdám?”“Không,ngàisẽkhôngđâu.”Đólàmộttháchthứcmàanhkhôngthểtừchối.Chỉvớimộtcáigiậtnhẹ,

Royceđãmởđượcthắtlưngcủanàng,rồikéocáiáochoàngquađầunàngvànémquamộtbên.Anhkhôngnhìnnàng,ítnhấtlàkhôngdướimặtnàng.Thờigian trôiđi,mắtanhsoi trongmắtnàng.Đoạnanhquayngườibướcđếnbêngiườngđểgombộáonhungtrongtay.Khianhquaysangđểđưađồchonàng,toàncảnhthânhìnhnàngđậpvào

mắtanh.Liệuanhcóthểđượcthathứ,nếucóthểgiữmắtmìnhcốđịnhtrênmặtnàng,Roycecó lẽ sẽ thànhcôngvớimụcđíchcủaanh.Như thế, anhkhôngthểdichuyểnnổi,anhbịmêhoặcrồi.Nàngđứngđó,kiêuhãnhvàkhôngchútxấuhổkhianhnhìnnàngnhư

thế,khôngcốgắngđểcheđậythânmìnhbằngmọicách,vàanh,trôngthôcứng,cao,vàmêmẫnsựcóthựccủanhữnggìanhchỉcóthểtưởngtượngtrướcđấy.Vớianhnàngrấtxinhđẹp,được tạo raquáhoànhảovớichiềucaonày.Royce khôngnhận thức được anh đangbước đến chổ nàng, nhưng anh

đangđứngbêncạnhnàngrồi,bộáonhungbịbỏquên,rơitừnhữngngóntayanhxuốngsànnhà.Mọithứchìmtrongquênlãngkhiđôitayanhvươntớikhumđôimánàng,vàanhcúixuốngđểnếmmậtngọtđôimôinàng.Anhchầmchậmthưởngthức,dịudàngnhấmnhápvớitấtcảnhucầu.Trong giây phút đầu tiên đó, anh ham muốn nàng nhiều đến nổi anh

khôngbiếtliệuKristencótừchốianhhaykhông.Nhưngnàngkhôngkháng

cự.Cũngnhưtrước,nàngđanghônlạianhvớisựbuôngthảhoàntoàn.Mộtphần trongnàng sợanh sẽdừng lạinhư trướcđây.Phầncòn lạimở rađểkhámphánhữngcảmxúcmớilạ.Nàngkhôngcầnphảilolắng.Roycekhôngđủkhảnăngđểdừngnhữnggì

anhđãbắtđầu.Anhkhôngbiếtđiềuđó,nhưnganhđãthuatrongtrậnchiếncủamìnhđể từchốinàng từkhinàngbướcvàophòng rồi.Anhmấtkiểmsoátvàohànhđộngcủamìnhcũngkhôngquantâm.Chỉmỗiniềmđammêđangkhốngchếanh,mộtcơnđiêncuồngkhônglàmdịuđihammuốnnày.Kristen rên lên khimôi anh rời khỏimôi nàng, nhưng chỉmột khoảnh

khắcthôikhianhkhomngườinângnànglên.Nàngcảmthấyhoảngsợmộtchút…khôngphảivìnhữnggìsắpđến,màvìchiềucaomớivàchênhvênhcủanàng.Nàngchưabaogiờđượcbếnhưthếnàytừkhicònlàmộtđứatrẻvàpháttriểnquácaolớnđểchanàngcóthểbồngnàngđếngiườngkhinàngngủgậttrongphòngkhách.NhưngtrọnglượngcùngvớichiềucaocủanàngchẳnglàmRoycebốirốichútnào.Anhgiữchặtnàngtrongtayvàkhôngvộivãđểbuôngnàngra,màđứng

đótiếptụchônnàng.Cánhtaynàngvòngquanhcổanhđểgiữchặtmiệnganhvàonàng,vànụhôncàngsâuhơnkhianhbếnàngđếnbêngiườnganh.Rấtchậmrãi,anhđặtnàngxuốngđểmôihọkhôngtáchrờinhau.Vàrồi

anhanhnằmdàibênnàng,chỉngựcanh tì lênngựcnàngkhianh tiếp tụchôn nàng. Thế này không đủ vớiKristen.Nàng quay sang để có thể cảmnhậnanhđầyđủhơn,lẳncảthânhìnhmìnhvàoanh,cốgắngđếntừnginchtrêncơthể.Thếvẫnchưađủ.Quầnáocủaanhcảntrởnàng,chàxátvàolàndanàng.Roycechỉnhậnthứcsơsàinhữnggìnàngđanglàm.Anhrunlênkhitiếp

xúchoàn toànvới nàng, nhưngvẫnkhôngngừnghônnàngkhi nàngdịchkhỏianhđểlàmviệcmộtcáchsốtruộtvớidâythắtlưngcủaanh.Khinórơira,anhmớinhậnbiếthếtnhữnggìnàngđanglàm,vìnàngđẩyanhxuốngvàtrượtlênngườianh,ngồithẳngdậyđểcóthểdạngchântrênhônganh.Anhthấynàngtúmáochoàngcủaanhvàanhnhỏmlưnglênđểnàngkéo

nóradễdànghơn.Anhkhôngnghĩđếnviệcmộtngườiphụnữcởiđồchoanh lạđến thếnào.Anhbịmêhoặcbởihìnhảnhcủanàngđangngồi trênngười anh, đôi ngực tròn xô đẩy như muốn anh vuốt ve. Anh chạm vàochúng,mỗitaychiếmlấymộtgòbồngrắnchắc.mthanhnàngtạorakéomắtanhđếnmắtnàng,vàanhnínthởkhithấy

ánhlửacháyâmỉtrongđôimắtxanhthẳmcủanàng.Mắtnàngdánchặtvàomắtanhkhinàngxửlýchiếcquầncủaanh,khôngngừngnhìnanhchođếnkhinàngtrượtsuốngđùianh,rồiđộtngộtkéoquầnanhtuộtkhỏihông.Nàngnhìnchằmchằmvàonhữnggìnàngvừa lột trần, cáivậtđànông

mạnhmẽcủaanhđãrộnràngvìnàngrồi.Nàngsẽlàmthế,khôngnaonúng,truyềnmộtdònghuyếtquảnmớixuyênquangườianh.Nàngngướclênnhìnanhnhư thắcmắcchỉđểcúixuống lầnnữakhinhữngngón tayxoay trònquanhbềdàycủaanh.Giờđến lượt anh,hơn là anh có thể chịuđựng.Vớimột tiếng rên, anh

nhanhchóngngồidậyvà túm lấyđôivai nàngđể ấnnàngxuốnggiường.Nàngkhôngthỏamãnởvịtríđó.Anhvộivãnhíchrađểvứtbỏmớquầnáocòn lại, ngực nàng chà xát vào lưng anh, đôi tay nàng vòng qua bao phủngựcanh,xoabópcơbắpquanhđó.Roycechưabaogiờcởiquầnáonhanhđếnvậy.Vừagiảiquyếtxongmớ

quầnáo,anhquaylạivànắmchặtmáitócnàngđểgiữmiệngnàngkhóavàomiệnganhtrongnụhôncuồngnhiệtvớiđammêmànàngđãkhuấyđộngởanh.Anhđẩynàngxuống,vàkếtthúcsựtratấncủaanh,ngoạitrừviệcnàng

đangnằmđó,dânghiếnchoanh,nhắcanhnhớlạianhthườngđauđớnthếnàođểbiếtnàngcảmthấygìdướibàntayanh.Anhgiữnàngquaylưnglạikhinàngápvàoanh,vàbắtđầukhámphámộtcáchchậmrãi,nhànnhã.Anhnằmnghiêng, chống trênkhuỷu tayđể anhcó thểnhìn thấynhữnggì anhđangthámhiểm,đôitayanhkhámphálàndamềmmạinhưnhungcủanàng.VớiRoyceđólàkhoáilạc.VớiKristenđiềunàycònhơnthếvìanhmang

đếnquánhiềucảmgiáctuyệtdiệu,nàngcảmthấymìnhkhôngthểđónnhậnhết tất cả. Nàng không nghĩ nàng có thểmuốn anh nhiều hơn trước nữa.Nàngsairồi.Giờnàngđangbịbốccháyvìanh,cơthểnàngxoắnlạivànhấpnhôtheosựhòahợpđó,làndanàngnhưbừnglên,nàinỉđượcanhvuốtveâuyếm.Khinhữngngóntayanhtrượtvàogiữađùinàng,chạmđếnthiênđường

ẩm ướt đang đau đớn vì anh, Kristen nghĩ nàng sẽ phát điên mất với sựchoángvángvìkhoáilạcthếnày.Nólàmdịucơthểnàng,làmchomộttiếnghétbậtlêntừtrongsâuthẳmcủanàng.NócũnglàmRoycedừnglạivìanhkhônghiểutiếnghétđócóýnghĩagì.Anhkhôngmuốnlàmnàngđautheobấtcứkiểugì,khôngphảilúcnày.Kristennhìnbàntaytolớncủaanhdichuyểnchầmchậmlênbụngnàng,

nhữngngóntaydài,mạnhmẽ,vànàngnhìnlênanhđểbiếtrằnganhcũngđangnhìnnàng.Anhcúixuốngđểhônnàng,mộtnụhôndịudàng,nhưthểanhmuốnnóiđiềuđóổncả,anhkhôngmuốnlàmnàngđauđớn.Anhchuđáochămsócnàngdùanhnghĩnànglàmộtconđiếm.Nàngcảmđộngvìcửchỉđóhơncảnàngcó thể tinđược.Mộtcảmxúcấmápmớivềanhdângtràntrongnàng.Nàng nói với anh bằng thân thể nàng, tay nàng chạm vào anh, khuyến

khíchanhtrượtlênngườinàng,đôichânmởrađểđónnhậnanh.Nàngbiếtanhsẽlàmgìvớinàngnhưngkhôngbiếtcảmgiácđósẽnhưthếnào.Nàngmuốnbiếtsẽcảmnhậnrasaovềđiềuđó.Roycekhôngcầnsựkhuyếnkhíchnàokhác.Anhômsiếtnàng,kinhngạc

rằnganhcó thể làm thế,một lầnnày thôianhkhôngphảigiữmìnhởbêntrênmộtphụnữbởivìanhquácaosovớicôta.Ngườiphụnữnàylạihợpvớianhrấthoànhảovàanhkhôngphảisợanhsẽnghiềnnátnàngbằngtrongsứcnặngcủaanh,vìnàngđangômchặtanhvàonàng,nàngmuốncảmnhậnsứcnặngcơthểanh,nhưthểsaymêđánhdấuquyềnsởhữuanh.Anhbắtđầu lắpđầy trongnàng,chậmrãi, lấy làmlạvìanhcóđủkiên

nhẫnđểkéodàikhoảnhkhắcmàanhđãtừngmơước.Anhcũngkinhngạcvìlốivàoquáchậtnàngdângtặnganh,miềnẩmướtnóngbỏng.Rồianhgặpchướngngạingănlốivàodễdàngcủaanh,vàtoànthânanhnổiloạnvìnhậnbiếtđượcđiềunàycóýnghĩgì.Kristenđãchuẩnbịchogiâyphútanhpháthiệnrasựthậtnày.Đầugối

nàngnânglênvàconglại,bànchânnàngđặttrêngiườngđểlàmđiểmtựa.Nàngsẽkhôngđểanhdừnglạilúcnày,đểmàcònlâuanhmớibắtđầulạitheocáchkhác.Khoảnhkhắcnàngcảmthấyanhcứngngườilạivàbắtđầunhỏm lên trênkhuỷu tayđể có thểnhìnxuốnggươngmặtnàng,nàng siếtchặtmônganhkéoanhxuốngtrongkhiđónàngnânghôngmìnhlên.Chỉvớimộtphầnđôivaiđưalêntrên,Roycekhôngcóđiểmtựađểcóthể

ngănnànglại,thậtralàtrợgiúpnàngởvịtríđó.Vàanhthìkhônglàmsaomàbiếtđượcýđịnhcủanàng,thậmchíanhcònkhôngcóthờigianđểmàthử. Anh hoàn toàn ngập trong nàng trước khi khuỷu tay anh có chổ tựavữngchắcđểnângđỡcơ thể anh.Anhchỉ có thểnhìn thấynétmặtnàngđúngvào lúcđó, đôimắt nhắmchặt, sự co rúm lại vì đauxuyênquamặtnàng.Khôngcótiếngthétnào,chỉmộthơithởhổnhểndịudàng.Mặtnànggiãnrađủnhanhvànàngmởmắtnhìnanh.Anhkhôngthểkìm

nổicơngiậnlóelêntrênmặtmình.“Nàngsẽlàmnốtluônchứ?”“Chỉkhianhmuốnemlàmthếthôi.”Anhrênrỉvìcâutrảlờinhưthế,rồianhcườivangvàđổậpxuốngngười

nàng,ômchặtnàngtrongvòngtayanh,âuyếmnàngnhưthểcuộcđờianhphụ thuộc vào điều đó.Đây không phải lúc cho câu hỏi tại sao nàng làmnhữngviệcnàngđã làm.Ngọn lửabùng lêngiữahọđãngăn tấtcảnhữngviệckháclạirồi.

Chương18

Một làn gió nhẹ thoảng qua cửa sổ, làn gió đầu tiên khuấy động trongngày,làmchongọnnếntrongphòngbậpbùngrồitắtvèogầnnhưngaylậptức.Royce dậy lấy một ngọn nến trong đại sảnh để thấp lại ngọn vừa tắt.

Kristenrùngmìnhvìđộtngộtmấtđihơiấmbêncạnh.Nàngsẳnsàngđingủrồi.Anhrõlàkhôngnhưvậy.Nàngxoayngườinằmnghiêngđểcóthểngắmanhkhianhrờiphòng,ánh

trăngmờảoxuyênquacửasổhơichiếusánglốiđichoanh.Giờanhđangnghĩgìvàcảmthấythếnào?Nàngkhôngcócáchgìđểbiếtđượccả.Nhưngítranàngcólýdođểnghingờviệcanhsẽgiận,vìanhluônômchặtnàngvàolòngtừkhihọânáivớinhaulầnthứhai.Lầnthứhaitiếptheongaysaulầnđầu,Kristenquayvềmặtđấttừđiềukỳ

diệucủanhữngtrảinghiệmmớiquásớmchỉđểbịanhchiếmlấylầnnữavớiđammê.Nàngmỉmcườivớichínhmình,nghĩrằngnàngđãbiếttạisaochamẹnàngtrảiquaquánhiềuthờigiancủahọtrongphòngngủ.Brennađãcốgắngnóichonàngbiếtđiềuđólànhưthếnào,nhưngkhôngcólờinàođểdiễntảniềmhạnhphúckỳlạnhưthế.Roycequay lại, khummộtngọnnến trong tay.Giờnàyđã trễ rồi.Anh

cònkhôngthèmcómặcchútđồnàokhirờikhỏiphòngngủ.Hìnhnhưanhchảphiềnvìtìnhtrạngkhôngquầnáođó,nàngcũngkhônghơngì.Nhưnganhnhưthếthìquấyrầynàng,dùvậy–khôngphảilàngượngngùng,màlànhìnthấyanhnhưthếlàmnànglạimuốnanhlầnnữa,ngaysaukhivừathỏamãncơđấy.Thânhìnhanhlàmộtcôngtrìnhđiêukhắc,làndasănchắcvàđầycơbắp.

Dángvẻoaihùng,từđôichândàivạmvỡđếnphầncổrắnchắcvươnlêntừđôi vai rộng lớn. Đám lông ngực trải từ cổ xuống ngực, nhưng hẹp dầnxuốngcácnúicơbụng.Anhkhôngphảimộtngườimảnhkhảnhnhưemhọanh,mà làmộtngười tokhỏe,vàKistenbiếtnàngsẽkhôngbaogiờchánnhìnngắmanh.Nhữngngọnnếntrênkệbêngiườngđượcthắpsánglại,vàRoycequaylại

ngồitrêngiường.Khianhkhôngnằmxuốngngaylặptức,Kristenvươntaychạmvàoanh,bàntaynàngtrượtdịudànglênlưng,trêuchọctrênhônganh.Nàngrụttaylạikhianhquayđầunhìnnàngvớigươngmặtkhôngdòđoánđược.“Saonàngdừnglại?”“Emkhôngbiếtanhcómuốnemchạmvàoanhhaykhông,”nàng thừa

nhận thẳng thắn. “Gia đình em thường ôm hôn nhau khi thể hiện sự yêuthương.Nhưngnếuanhkhôngcóthóiquenđó,anhsẽnghĩemtrơtrẽnmất.”“Ta đã nghĩ là nàng táo bạo rồi, cô gái,” anh nói nhẹ nhàng khi nằm

xuốngbêncạnhnàng,gốiđầulêntayđểcóthểvẫnnhìnxuốngnàng.“ThềcóChúa, tachưabaogiờbiếtngườinàonhưnàng, tựdothểhiệntìnhyêucủamình,khôngchútxấuhổnàohết.Nànglàmtaướcgìtacóthểđáplạitìnhyêuđó,traochonàngnhữnggìnàngtặngchota.”Kristennhắmnghiềnmắt,hyvọnganhkhôngthấynhữnglờitiếcnuốiđó

ảnhhưởngđếnnàngthếnào,phải,cảđauđớnnữa.Anhnóinhữnglờiđósaukhihọđãcùngnhauchiasẻhànggiờyêuđươngsayđắm.Anhđâucầnnóianhkhôngthểyêunàng.Anhcóthểgiữđiềuđólạichobảnthânvàđểnàngtiếptụchyvọngcũngđượcmà.Nàngmởmắtnhìnanh,nhưngniềmkiêuhãnhđãbịxúcphạmkhiếnnàng

hỏi,“Tạisaongàilạiđềcậpđếntìnhyêu?”Nàngthấyanhcăngrarồinhíumày.Tốt.Anhkhôngthểgiấuđượcniềm

kiêuhãnhbịđậpnát,cũngnhưnàng.“Ta phải đính chính,” anh nói nhẹ. “Nàng chưa từng nói yêu ta, phải

không?”“Khônghề.Tôikháthíchcơthểngài,thưangài,nhưngđólàtấtcảgiữa

chúngta.”“Tốtlắm,”anhnhếchmôi.“Vớimộtcôgáitrongtrắng,nàngcưxửnhư

mộtconđiếm.”Kristennghiếnthở.Chếnhạoquáđáng.Vànàngkhôngthểchấpnhậnsự

sỉnhụchơnnữa,khôngkhimàlýdochonókhôngtồntại.“Gọitôilàđiếmmộtlầnnữa,Saxon,tôisẽmócmắtngàira!”nàngnghiếnrăngđiêntiết.Anhcười toe toétvìcơngiậncủanàng.“Hơi trểđểchống lạinhữnggì

nàngđãthừanhậntừlâu.”“Khôngphảithế,tôichưabaogiờnóitôilàđiếm.Chínhngài.”“Nàngchưabaogiờphủnhận.”“Ngàibiếttạisaomà.”“Takhôngbiết,”anhđáp.“Nhưnggiờtatòmòmuốnbiếttạisaođấy.”“Vậythìnhớlạinhữnggìngàiđãnóivớitôitrongchínhcănphòngnày.

Ngàiđãnóisẽcưỡngbứctôinếutôicòntrongtrắng.Tôimuốnngài,nhưngkhôngphảitheocáchđó.”Anh mỉm cười, rồi bất ngờ bật cười, tiếng cười nồng nhiệt sâu lắng.

“Chúaơi,côgái,nàngđềcaolờinóicủatalúctứcgiậnsao?”Kristennhìntrừnganh,tìmkiếmkhiếuhàihướcđặtsaichổ.“Ngàiđang

nóisẽkhôngcưỡngbứctôinếubiếttôilàmộttrinhnữ?”

“Không, sự thật là, nếu nàng từ chối ta đêmnay, ta cũng sẽ chiếm lấynàngbằngbấtcứgiánàovànàngsẽkhônggọiđólàcưỡngbức,khimàtacoiđólàquyềncủata.”“Tôikhôngcóýđó,Saxon,”nàngđápmộtcáchkhôngkiênnhẫn.“Tôi

biếtngàicảmthấycóquyềnsửdụngtôitùyý,vàtôicólẽsẽtranhcãilúckhác,khôngphảilúcnày.Nhữnggìtôi…..”“Oh,nàngsẽlàmvậyàh?”“Đểtôinóixongđã!Ngàicóchiếmđoạttôivìmụcđíchtrảthùkhông?”“Không,Kristen,khôngphảivì trả thù,”anhnóidịudàng,bàn tayvuốt

lênnếpnhăntrênchânmàinàng.“Đólàđiềunàngsợsao?”“Phải,”nànglàubàu.Anhcườivìgiọngđiệuđó.“Chúngtakháhợpnhautrongviệcnhầmlẫn

vềnhau.Tamuốnnàng,nhưngsẽkhôngchạmvàonàngvìnghĩnànglàmộtconđiếm.”“VàlàmộtngườiViking,”nàngnhắcanh.“Đúng, nhưng ta càng nhìn nàng nhiều, thì đó dường như không thành

vấnđề.Tanghĩnàngquátựdovớicơthểnàng,làmtaghétcayghétđắng.”Nàngcườikhúckhích,nắmlấytayanh,ápvàomàmình.“Emcócònlàm

anhkinhtởmkhông,vìgiờemđangquáthoảimáivớicơthểem?”Anhbiếtnàngđangchọcanh,nhưnganhkhôngquenvớikiểutrêuchọc

đó.Anhnằmxuốnggiường,tránhnàngra.“Nànglàai,Kristen?”“Câuhỏinàyámảnhanhnhiềuquánhỉ,emnghĩvậyđấy.”“Chiếcđầmlàcủanàngphảikhông?Tanóiđúngchứ?”“Phải,làcủaem.”Nàngthởdài.“Vìnàngkhôngthểnàocóchồng,tachorằnggiađìnhnàngrấtgiàucó.”“Chaemgiàucó.Anhsẽđòitiềnchuộcàh?”“Không,”anhnóicụtlủn,nghiêngquađểnhìnnàng.Nàngđáp trả sự bực tức của anh bằng cách tương tự. “Một quyết định

khônngoanđó,thưangài,vìôngsẽbắtngàicướitôiđấy.”“Nàngnóicáiquáigìthế!CướimộtngườiVikingsao?“Ngàikhôngcầnphảihétkiểuchết còn sướnghơnvậyđâu,”nàngđốp

lời.“Đốivớitanólàthếđấy!”“Ohh!”nàngnóihổnhển.”Vìđiềunhụcnhãđó,Saxon, tôisẽchờxem

ngàyngàicướitôi!”“Nàngđiênrồi!”“Tôisao!Tốt,tôicũnglàcongáicủangườiđànông,ngườisẽgiếtchết

ngàikhiôngtìmratôi!”

Nànghốihậnngaykhinóicâuđó,nhưngcònhơnthếkhiRoycevươntớitúmchặtvainàngtrongcơngiậndữ.Chúaơi,làmsaomàhọcắtxéonhauvớinhữngcơngiậnnhỏnhenthếnày.Cógìkhôngổnvớinàngtốinaykhiếnlưỡinàngsắcbénbuônglờinhưthế?“Có phải nàng đang nói có nhiều người Viking sẽ đến đây không,

Kristen?”Nàngrênthầmvìgiọngnóilạnhtanhđó.Nàngđãlàmđiềuđó.Vàanhđã

ởtrongtâmtrạngvuivẻchỉcáchđâyvàigiây.Nàngquyếtđịnhthànhthật.“Khôngđâu,Royce,điềuđóchắcchắnkhông

xảyrađâu.Chaemchắcchắnkhôngđồngýđểmọingườiđếnđây,vìthếhọkhôngnóichoôngbiết.Ônglàthươnggia.Ôngnghĩtàucủaôngđiđếncácthịtrấnmuabán,vìđólàchuyếnmậudịch.Ôngkhôngcáchnàobiếtđượcbọnhọđếnđâytrước.”“Vậythìsaonànglạinóinhữnggìnànglàm?”Nàngbắtđầumỉmcười,nhưngnghĩnhiềuhơnvềđiềuđó.“Anhlẽranên

lưuýđếnlờikhuyêncủaanhvàđừngquantrọngquánhữnggìemnóitronglúctứcgiận.”Anhcôngnhậnđiềuđó,nhưngbámvàonhữnggìnàngđãtiếtlộ.“Nàng

nóicontàulàcủaôngấy?VậythìngườichỉhuylàSelig,anhtrainàng?”“Emkhôngkểvớianhanhấylàanhtraiem,”nàngnóingờvực.“Làmthế

nàoanhbiếtđược?”“Meghankểvớita.Nhưngtạisaonàngkhôngmuốntabiết?”“Emđãnghĩanhsẽchorằngkhôngbìnhthườngnếuanhbiếtanhtraiem

đãởtrêntàucùngvớiem,khianhnghĩemlàmđiếmtrêntàu.”“Tanghĩnóbấtthường,nhưngtakhôngbiếtnguyênlýđạođứccủangười

Viking.”Kristenkhôngbiếttạisaonàngbựcmìnhvìđiềuđó,nhưngnàngđãvậy.

“Chúngtôicóchuẩnmựcđạođứcnhưcủanơinày,thưangài.”Anhđểnàngtiếp,nhưngvẫncaumày.“Tạisaonàngởtrêncontàuđó?”“Tạisaongàicóquánhiềucâuhỏivềtôivậy?”nàngquậtlại.“Sựtòmòcủatalàkhôngbìnhthườngàh?Haylànàngcónhiềuthứphải

chegiấu?”Nàngkhịtmũivìsựámchỉcủaanhđếnnhữngđiềunàngkhôngchoanh

biết,vìanhbiếttạisaonàngcảmthấybịbắtbuộcđánhlừaanh.Anhtòmòvềnànglàhợplý,đặcbiệtlàbâygiờ.Nhưngnàngcómuốngiảitỏasựtòmòchoanhkhông?Khôngđâu.Saonàngphải thế?Anhkhôngcần thiếtphảibiếtmọithứvềnàng,vàsẽchỉchoanhlợithếmàanhkhôngđángđượccó.Nhưngnàngcũngkhôngmuốntỏvẻgiấuanhđiềugìđó.Anhsẽnghĩgì

nếu biết rằng một trong những lý do nàng theo anh trai mình là để tìm

chồng?Nàngđãtìmthấyngườiđànnàythayvàođó,vàanhsẽkhôngbaogiờcướinàng.“Lýdotôiởtrêntàuthìnhiều,nhưngkhôngquantrọng,’nàngnóinhỏ.

“Sựthậtlà,tôilêntàumàkhôngđượcchophép,tôiđãtrốntrongđốnghànghóachođếnkhiđãxabờ.,”“Nàngmuốnđicướpbiểnsao?”anhhỏimộtcáchngờvực.“Đừng có lố bịch thế, thưa ngài,” nàng đáp với sự tức tối. “Tôi đã nói

khôngaibiếtcontàuđangđếnđây,ítnhấtlàtôi.Anhtraitôiđãnổiđiênkhipháthiệnra.Anhấylẽrađãmangtôiquaylại,chỉlàvìsợtôisẽnóichochabiếtnhữnggìanhấyvàbạnanhấymuốnlàm.”“NàngtấtnhiênbịsốckhibiếthọsẽtấncôngnhàthờSaxon.”Đóchỉlàlờinhạobángvànóchâmchíchnàng.“NgàilàconchiênThiên

Chúa,vàvớingàitấncôngmộtnơithầnthánhlàviệclàmkinhtởm.nhưngđừngmongnhữngngườikhác tínngưỡnggiữnơi linh thiêngcủangàibấtkhảxâmphạmchứ.Họlànhữngngườichưabaogiờcướpbóc.Nhưngchacủahọ thìcó,vàhọđượcnuôi lớnvớinhữngcâuchuyệnvềcủacảicóởnhữngvùngđấtnướcngoài,đểmàchiếmlấy.HọbiếtngườiĐanMạchthèmmuốnđấtcủangài,rằngbọnchúngsaucùngcũngcótấtcảởcáiđảonày.Họcảmthấyđâylàcơhộiduynhất,trướckhibọnĐanMạchtuyênbốsởhữutấtcả.”“Nếuanhtrainàngkểhếttấtcảchonàng,tasẽchorằngnàngnghĩnhững

gìanhtahoạchđịnhchỉlànhữngcáicớ?ĐánhcắptrướcngườiĐanMạch.Nhữngconchiêncáchnàođinữa thìcũngsẽmất tấtcả,vậy thìaigiếtvàcướpcủahọthìkhôngthànhvấnđềchứgì?”Sựcayđắngcủaanhdaydứt,vìnóphảnchiếusựchuaxótcủariêngnàng

khingheđiềuđó.“Anhtraiemsẽkhôngnóichoembiếtnhữnggìhọđịnhlàm,bởivì….Àh,lýdovìsaokhôngthànhvấnđề.Thorolflàngườinóichoembiết,vàchỉsaukhichúngtôibịxíchlạitrongsân.Emkhôngphảiđangbiệnhộchohọ.Chỉlàembiếtđộngcơcủahọthôi.”“Mộtđiềunhỏchưađượctính,”anhlạnhlùng.“Chúngtôi,ngườiSaxons,

sẽkhôngtừbỏnhữnggìlàcủachúngtôi,chobọnĐanMạch,haybấtcứaikhác.”“Phải,mộtnữasốngườiVikingđãbiếtrồi,”nàngcũngđồngýlạnhlùng

khôngkém.“Anhtrainàngchếtvìýđồcủaanhta,Kristen.”“Điềuđókhiếnnódễchịuhơnchăng?”nànghét.“Không,tacholàkhông.”Cảhairơivàoimlặng,Kristenbởivìđangkhổsởđươngđầuvớinổiđau

bịkhơilạitrướcRoyce,nàngmuốnđượcanhdỗdành,vàđiềuđólàmnàng

kinhngạc.Nhưngnàngbiếtanhsẽkhôngbaogiờanủinàngvìcáichếtcủangườimàanhcămghét.Nàngnghiêngngườingồidậy.Bàntayanhvụttớichộpcổtaynàng.“Nàngđanglàmgìvậy?”anhhỏi,khônglanhlảnhmàtòmònhiềuhơn.Nàng lướt mắt xuống những ngón tay, rồi qua anh. “Tôi sẽ về phòng

mình.”“Tạisao?”“Tôi đã trả lời xong những câu hỏi rồi, thưa ngài.”Nàng thở dài. “Tôi

mệt.”“Vậythìngủđi.”“Ngàimuốntôiởlạiđâyvớingàisao?”Anhkhôngnóinhữnglờiđó,màkéonàngnàngnằmxuốnggiường,một

câutrảlờiđầyđủ.Nàngkhôngmongđợiđiềuđó.Nàngquayđầusangkhianhtrượtcánhtayquaeo,ômsátnàngvàolòng.

“Anhcócảdảivũkhíởđây.Khôngsợemsẽgiếtanhtrongkhingủsao?”“Nàngcólàmvậykhông?”“Khôngđâu,nhưngemsẽ trốnđiđấy,”nàngnói. “Anhđãkhôngkhóa

cửamà.”Anhcườitủmtỉm.“Nếuđólàkếcủanàng,thìnàngsẽkhôngnóivớita.

Yên tâmđiKristen, takhôngmất trí đâu.Tacóngười canhgác trong lâuđài.”Nàngnóihổnhển.“Anhbiếtngaytừđầulàanhsẽngủvớiemsao?”“Không,nhưng ta lênkếhoạchchomọikhảnăng.Giờyên lặngđinếu

nàngmuốnngủ.”Nàngngậmmiệng,thấythấtvọng.Nhưngkhôngđượcbaolâu.Anhmuốn

nàngbêncạnhsuốtđêm.Anhđốixử tốtvớinàng,vẫnmuốnnàngkềcận.Suynghĩđókhiếnnàngthậtsựcảmthấyrấtvui,quátuyệtđếnnổinàngngủmàmôivẫnmỉmcười,vàvòngtaycủaRoycevẫngiữchặtnàngởbên.

Chương19

KristenngắmRoycengủ.Thậtlàxaxỉkhinằmđóvàngắmanh,vìlẻranàngnênthứcdậyrồi.Edathườngđánhthứcnàngsớmhơnthếnày.Bàlãođóchắcđanglàmviệcdướinhà.VàKristenchẳngngâythơgìđểnghĩrằngchỉvìnàngđãchiasẽchiếcgiườngvớilãnhchúa,nàngsẽkhôngphảilàmviệcnữa.Nàngthởdài,ghétphảirờikhỏianh,nhưngnàngmuốntìmquầnáotrong

phòngtắmtrướckhinhữngngườihầuvàođạisảnh.Nàngtrượtkhỏigiườngvànhanhchóngmặcvàocáiáochoàngthôráp.Nàngnhặtbộđầmxanhlátrênsànnhàvàômvàomámộtlúc.Rồithởdàilầnnữa,vàđặtnócẩnthậnxuốngchiếcrươngcủaRoyce.Nàngbiếtanhsẽkhôngđểnàngmặcnhữngbộđồcủanàng.Họđãânái

thânmậtvàcóthểsẽtiếptụcthế,nhưngnókhôngcóýnghĩavớianhnhưđốivớinàng.Vớianhnàngvẫn làmộtnô lệ,vàcácnô lệ thìkhôngđượctranghoànglộnglẫy.“Kristen?”Nàngngoảnhmặtlạikhitaycòntrênnắmcửa,đểthấynàngđãđánhthức

anhbằngcáchnàođó.Anhđangngồitrênmépgiường,tóctairốibù,khôngquầnáoynhưtốiqua,vàtrôngbuồnngủnữa.Thậtraanhđãngápdài.Kristenkhôngthểngănđượcnụcườidịudàngnởtrênmôi.“Vâng,thưa

ngài?”“Nàngrờikhỏimàkhôngđánhthứctasao?”“Emkhôngnghĩanhmuốnthứcsớmnhưthế,”nàngđáp.“Đếnđâynào.”Nàngdodự,nhưngkhôngđượcbaolâu.Nếuanhmuốnyêunànglầnnữa,

nàngkhôngtìmđượclờinàophảnđối.Nàngkhôngthểnghĩracáchgìvuithíchhơnđểbắtđầungàymới.Khiđứngtrướcmặtanh,anhvươnlấytaynàngvànắmchúngnhẹnhàng

trongtayanh.Nàngkhôngđọcđượchammuốntrongmắtanhkhianhnhìnnàng.“Nàngđangđịnhđiđâuthế?”“Xuốngdướilàmviệc.”“Thếthìnàngđãquêngìđórồi.”“Không,em…”Nàngngưngnói, haimắt tròn ra, vì anh chỉ có ý ámchỉmột điều duy

nhất.Vàanhbiếtnàngđãhiểurarồi.“Mangnóvào,Kristen.”

Nàng cố tránh ra khỏi anh, nhưng cái nắm tay quá chặt, giữ nàng lại.Nànglắcđầukhôngtinđược.“Anh vẫn bắt emmang sợi xích đó sau khi….Anh có thể vô cảm thế

sao?”“Tabiếtnàngghétnóvàtarấttiếcvìđiềuđó,”anhđápnhẹ.“Nếucócách

nàokhácđểđảmbảonàngkhôngthểtrốnthoát,thìtasẽdùngnóthayvàođó,nhưngkhôngcáchnàokháccả.CóquánhiềunôlệWessexđãtrốnthoát,chạyđếnphíabắc, thamgiavàoquânđộiĐanMạch.Tabiếtnàngsẽ làmtươngtự,cốtrốnvềnhà.”Nàngkhôngnghelờigiảithíchđó.“Nhữngngườiđànôngsẽ,phải,nhưng

tôisẽkhôngtrốnđimàkhôngcóhọ.”“Vớitựdocủanàng,nàngcóthểgiúphọtrốn.”“Nếutôinóitôisẽkhônglàmthế,rằngtôisẽkhôngrờikhỏilâuđàinày

thìsao?”“Nàngkhôngthểmongtatinnàngđược.”“Tại saokhông?”nànggằngiọng tứcgiận. “Ngài tin rằng tôi sẽkhông

giếtngài,nhưngngàikhôngtinrằngtôisẽkhôngbỏtrốnsao?”“Phải,nàngnóiđúng!”giọnganhmấtkiênnhẫn.“Tacóthểngănbấtcứ

cốgắngnàocủanàngchốnglạita,nhưngtasẽkhôngliềulĩnhđểmấtnàng!”“Ngàisẽkhôngđềphòngvớinhữngngườinôlệkhác!”nàngquạtlại.“Bọnhọsinh ra lànô lệ, làdòngdõicủangườiBritonsmà tađãchinh

phạtcáchđâyhàngthếkỷ.Wyndhurstlànhàcủahọ.Nhưngnàngđãbịbắt,mấtđitựdomànàngtừngbiết.Nàngkhôngcólýdođểmuốnởlạiđây.”Nàngcókhông?LạyChúa,anhphảilàmộttênngốcmớikhôngnhìnthấy

nàngkhôngmuốnrờixaanh.Nhưnganhcònngốchơnnếunghĩrằngnàngsẽnhúnvaichoquavàmanggôngvàochân,cũnglàvôtìnhchấpnhậnanh.Một sự lạnh lẽo trongmắtnàng, sựgiá lạnhmàanhchưabaogiờ thấy

trướcđây.“Rấttốt,thưangài.Ngàicóthểbuôngtôirarồi.Tôisẽmangcáixíchđó.”Anhbuôngnàngra,nhưngnhănmàykhinhìnnàngbướccứngnhắcđến

bênbànvànhặtgônglên,rồikhomngườiđểđóngtáchnóvàochân.“Nàngcóthểbỏsợixíchkhác,Kristen,nếunànghứakhôngtấncôngemhọtalầnnữa.”Nàng cóphải biết ơnvì điềuđókhôngnhỉ?Nguyền rủa anh ta đi, anh

khôngcókháiniệmgìvềsựnhẫntâmcủaanhđốivớinàng.Nàngđứng thẳng lên. “Tôiđãhứakhôngbỏ trốn,nhưngkhônghứavề

việcnàyđâu.”“Việccậutalàngườithâncủatachẳnghềgìvớinànghếtsao?”“Anhtraitôicũnglàngườitôirấtyêumến.”

“VậythìnàngcũngsẽmangnóchođếnkhivếtthươngcủaAldenlànhlạivàsứckhỏehồiphụchoàn toàn.Nếunàngkhôngquámạnhmẽ,cáiđósẽkhôngcầnthiết.”“Tôikhôngthấytiếcvìsứcmạnhcủamìnhđâu.Nógiúpíchrấtnhiềukhi

cầnmà,”nàngnóibíẩn.Rồi thì,vớiniềmkiêuhãnhkhôngnhânnhượng,nàngthêmvào,“Liệuđólàtấtcảchưa,thưangài?”“Xongrồi,điđi!”Nànggậtđầucộclốcvàbỏđi,đểRoycelạivớicơngiậnđangbốclênvùn

vụt.Nàngmonganhlàmgìcơchứ?Tinnàngsao?Chắcchắnnàngcó thểthấyđiềuđóvôlýthếnào.Anhkhôngchỉnghĩchoanhthôi,màchonhữngngườianhcótráchnhiệmnữa.Nàngcũngcóthểdễdàngtrợgiúpngườicủaanhnàngtrốnthoát.Nhưnglàmthếnàonàngcóthểngăncuộcthảmsátdiễnrasauđó?Nàngkhôngthể.Cóquánhiềutùbinhlàsựphiềnphức.Vớikhổngườicủahọ,họcóthểlà

mộtđộibinhnhỏhiệuquả.Anhlẽranêngiếthếtbọnhọkhianhmuốnlàmlúcđầu.Thìgiờđâychẳngcóvấnđềgìnữa.Khôngđược,vìnhư thếanhcũngsẽgiếtKristenmất.Cáisuynghĩnàngcóthểđãchếtvìmệnhlệnhcủaanh,màanhkhôngbiết

nànglàcongái,làmdịusựcáukỉnhcủaanh.Sựoángiậncủaanhkhôngkéodài.Nàngđủthôngminhđểbiếtrằngsựđềphònglàbắtbuộcchođếnkhianhtinnàng.Logickhôngcóchổ trongđầucủaKristenhômnay.Cảmxúcđãchiến

thắngtínhcôngbằngmấtrồi.Nàngcảmthấytổnthương,thậmchílàbịphảnbội, và những cảmxúc đó vẫn liên tục day dứt nàng suốt ngàydài.Nàngkhôngnóivớiailờinào.Nàngchìmtrongsuynghĩ,vànhữngsuynghĩđódầnbiếnthànhhơncảsựtứcgiận,đầyoánhờn.Khôngcólốithoátchosựbùngnổ cảmxúc, nàngđang sôi sụcở cấpđộnguyhiểmkhiEdađi kèmnànglêncầuthangtốihômđó.Eda lại đi qua phòng ngủ của nàng nữa, thắng tiến tới phòng Royce.

NhưngKristenkhôngđixahơncánhcửaphòngnàng,vàcứthếnàngđóngcủalạisaulưng.Edamởnóratrongvòngmộtgiây.“Cháucóýgìđấy?Cháuthấytađitiếpmà.”“Thếthìsaoạ?”Kristennóingắngọn,nằmxuốngchiếu.“Ngàiấybảotađưacháutớiphòngngàiấy,congái.”“Thìsao?”Edathởdài.“Đừnglàmkhóta,Kristen.Ýcủangàikhôngthểcảilại.”“Đólàbácnghĩthế,ngàiấycũngcholàthế.Cảhaingườisẽbiếtlàkhông

phảithế.”Kristenquaylưngvớibà.“Báckhôngcầntháocùmchânchocháu,Eda.

Khóacửaphònglạivàđiđiạ.”Kristen không thấy Eda lắc đầu khi đóng cửa, cũng không nghe tiếng

khóacửa.Nàngcogốivàolòngvàlầntayxuốngsợixích,giậtmạnhnóđếnnổidanàngbong ra.Nàngbuông ravớiâm thanhgầmgừ tronggiọngvànằm sấp xuống chiếu trong nổ lực yếu ớt để giải thoátmình khỏi sự thấtvọng.Nókhônghiệuquả.Nàngchỉthànhcôngtrongviệcxénáttấmchiếumỏngtanhđếnnổidâycóibungra.Nàngnằmyên thếvớiđầuquayngượchướngcửakhiRoycemởnó ra

trongvàiphútsauđó.Anhdichuyểnquasànnhàchođếnkhichânanhgầnnhưchạmvàotấmchiếungayhôngnàng.Anhđãkhôngthấycănnàytừkhingườihầuchuẩnbịchonàng.Mọithứ

đãbịdọnđitrừtấmchiếumỏngvànhỏhẹpnàngđangnằm.Mộtbầukhôngkhíảmđạmvớinàngđểquayvềđâymỗiđêm.Thậmchíkhôngcómộtngọnnếnchonàng.“Tạisaonàngkhôngđếnvớita,Kristen?”“Tôimệt.”“Vàvẫncòngiận?”Nàngkhôngtrảlời.Roycecúixuốngbênnàng,chạm

vàovainàng.“Ngồidậyđểtatháocùmchânchonàngnào.”Nàngquayquanhìnanh,nhưngkhôngngồidậy.“Nếungàimuốnđembỏ

nóđi,thìtháora.Cònkhôngthìđểnóđó.”“Đừngcócứngđầuthế,côgái.Nhậnnhữnggìđượcchođi.”“Vàbiếtơnnữachứgì?”nàngnói lạnhnhạt.“Khôngcóđâu.Nếungài

đốixửvớitôinhưđộngvật,thìcứthếđi.”Anhlờđisựsosánhcủanàng,nhắcnhở,“Lànàngchấpnhậnsựsắpxếp

nàytrướcđómà.”“Đólàlúctrước.”“Tahiểu.Nàngmuốnmọithứthayđổi,đơngiảnvìnàngchiasẽgiường

cùngta.”Anhlắcđầu.“Tanóiđúngkhông?”Nàngquayđi,nhưnganhgiữcằmnànglại,buộcnàngnhìnvàoanh.“Cóđúngkhông,Kristen?”“Phải!”nànghétlênkhôngnhữngđầycayđắng,màcòntổnthươngnữa.

“Tôisẽkhôngđốixửvớingàithôlỗnhưthếsaunhữnggìchúngtađãchiasẽ.Tôikhôngbiếtlàmthếnàongàilàmthếvớitôi.”“Tabiếtnànghiểu tại saophảinhư thếnày,Kristen;nàngchỉ làkhông

thíchthôi,”anhnóimộtcáchvộivã.“Nàngphảibiếttacũngkhôngthíchnóhơnnàng.”“Cósao?”nàngvặnlại.“Ngàilàlãnhchúaởđây.Tôibịđốixửthếnàolà

dolệnhcủangài,khôngphảicủaaikhác.”Anhmất hết kiên nhẫn với nàng, đứng lên,mặt anh lạnh lùng khi anh

đóngđinhánhmắt tối lạivàonàng.“Tốt lắm, ta sẽnóichonàngbiếtgiải

phápthaythếchocáixíchđó.Nàngcóthểbịnhốt trongmộtcănphòng–phòngcủa ta,nếunàng–nhưngnàngsẽđược rakhỏiđó.Tasẽchonàngchútthờigiantrongngày,đểnànghầunhưởmộtmình,ngoạitrừbuổitối.Nàngmuốnvậykhông?”“Ngàicũngcóthểnhốttôivàotùmà!”“Chúng ta không có nhà tù.Ta đề nghị phòng ngủ của ta, khá hơn cái

phòngnày.Tachonàngsựchọnlựa.”“Khôngcósựchọnlựanàohết,thưangài,”nàngbẻlại.“Ngàichotôimột

sựbóbuộccòntệhơn.Ngàinóiđólàgiảiphápthaythế.Vậythìchotôimộtcáitôicóthểchấpnhậnđi.”“Có một điều khác ta có thể làm, điều đó có thể cho nàng tự do ở

Wyndhurst.Tacóthểgiếthếtbạncủanàng.”“Ngàinóigìcơ!”Nàngngồidậy,nhìnchằmchằmvàoanhkhôngthểtinđược,nhưnganh

tiếptụckhôngnảnlòng:“Nàngchỉcóđượclòngtincủatanếubọnhọkhôngcònởđâynữa,mốiđedọarằngngườicủatasẽbịtànsátnếuhọtrốnthoátbịloạibỏ.Chínhnàng,nàngsẽkhôngđixađượcnếuvẫncốtrốnthoát.Tasẽtìmranàng.”“Ngàiđangđùa!”nàngnóivớimộtnữahyvọng,nữanghingờ.“Khôngđâu.”“Ngàibiếttôisẽkhôngđánhđổitựdobằngcáigiáđó!”nàngrítlêngiận

dữ. “Tại sao ngài lại đề cập giải pháp đó hả?Ngài thật sự sẽ giết nhữngngườiđànôngkhôngvũkhíphòngvệđósao?”“Nhữngngườiđólàkẻthùcủata,Kristen.Họsẽgiếttamàkhôngngừng

mộtgiây,chomộtnữacơhội.Tachưabaogiờmuốncóhọởđây,vàchỉmuốnsớmdứtkhỏihọ.LàAldenthuyếtphụctarằnghọhữudụngđấy.”“Vậythìcũngdứtbản thânngàikhỏi tôi luônđi,Saxon!”nàngsôisục.

“Tôilàmộttrongsốhọđấy!”“Phải,nàngcũnglàkẻthùcủata,côgái,”anhđápdịudàng.“Nhưngta

muốncónàngbêncạnh.Bâygiờ,đưacáicùmchâncủanàngđâychotatháora,hoặclàlàmchọnlựakhác.”Nàngnhìntrừngvàoanh,nhưngnàngchìachânratrướckhianhtướcđi

cơ hội đó.Nàng vẫn trừngmắt với anh khi anh đứng dậy, vòng sợi xíchquanhcổvàmổibảnsắttrongmộtbàntay.“Tamuốn làm tình với nàng,Kristen.”Giọng anh khàn khàn. “Ta cho

rằngnàngsẽtừchốivìgiậnta,nhưngtasẽhỏinàngdùthếnàođinữa.Nàngsẽđếngiườngcủatachứ?”“Không,”nànglằmbằmlạnhlùng,lờđigiọngnóisaylòngngườicủaanh

vànhữnglờinóikhuấyđộngsâutronglòngnàng.

“Tacóthểbắtbuộcnàng.”“Rồingàisẽbiếttôichốnglạingàinhưthếnào,Saxon.”Nàngngheanh thởdài trướckhianhnóicộccằn,“Tahyvọngnàngsẽ

vượtquacơngiậnnhanhchóng,emyêu.”Roycebỏđi,vàlầnnàyKristennghetiếngkhóacửa.

Chương20

“Côđãlàmgìanhhọtôi,côgái, làmgìmàkhiếntâmtrạnganhấycáubẳnthế?”KristenchỉbắnchoAldenmộtcáiliếctòmò.Cậutađếnđứngđốidiện

vớinàngquabànlàmviệc,lầnđầutiêncậutađếngầnnàngtừkhinàngtấncôngcậuta.Cậutachẳngđượchoannghênhmà.“Tôikhôngchịutráchnhiệmvềtâmtrạngcủangàiấy,”nàngnóigắt.“Khôngà?”Aldencườitoe.“Tôithấycáchanhấynhìncô.Côquảthực

chịutráchnhiệmđó.”“Biếnđi,Saxon,”nàngquạtlại,nhìnghimcậuta.“Tôivàanhkhôngcó

gìđểnóivớinhauhết.”“Vậyracôvẫnmuốngiếttôià?”“Muốnthôihả?Đólàđiềutôinhấtđịnhphảilàm.”Cậutagiảvờthởdài.“Thậtđángtiếcvìchúngtakhôngthểtrởthànhbạn

bè.Tôicóthểtặngcômộtlờikhuyệnhữuíchlàmthếnàođểđốiđãivớianhhọtôi,vìcóvẻlàmtheocáchcủacôkhônghiệuquảlắm.”“Tôikhôngcần lờikhuyênnàocả!”Nàngngắt lời.“Và tôicũngkhông

muốnđiềukhiểnanhta.Tôikhôngmuốnlàmgìvớianhtahết!”“Cólẽthế,nhưngtôicũngtừngthấycônhìnanhấy.Nhữngánhmắtđầy

khaokhátgiữacôvà…”“Chếttiệtanhđi!”Nàngngắtlờicậutamộtcáchđiêntiết.“Tôithềanh

chắcchắnlàhọhàngcủaLoki.Tránhxatôira,trướckhitôinémđốngbộtnàyvàođầuanh!”Aldencườilụckhụckhibỏđi.Kristendồntứcgiậnvàođốngbộtnhào.

Sao tênđódám trêu chọcnàng chứ?Anh ta nghĩ nàngkhôngnghiêm túctrongviệcgiết chết anh ta chắc?Nàngnghiêm túc.Nàngkhôngquan tâmliệuanhtacóbảntínhdễthươngtựnhiênhaykhông.Cũngkhôngkhácbiệtgìviệcanhtagiántiếpgiúpnàngvànhữngngườikhácsốngsót.Việcanhtanhắc nàng nhớ đến cậu em trai Eric của nàng với những trò trêu chọc dễthươngvànụcừơitrẻconcủacậu.Nàngsẽgiếtanhta–nếunàngcótựdo.Bímtócdàivàdầycủanàngrơi tuộtquavaivànàngbựcbôivứtnóra

phíasau.Giờlàgiữamùahè,vàlàthờitiếtnóngnhấtmànàngtừngbiết.Ởnhà,nàngcó thể rangoàiđibơivớiTyra,hoặccưỡiTordenbăngquacáccánhđồngvớinhữnglàngiónhẹchảiquatóc.Nàngchắcchắnkhôngbịkẹtởgầnmộtcáilòlửasuốtngàydài.Nàngcóquánhiềuđiềuhốihận,nhưngcáisự‘lẽranênlàm’ấychỉkhiếnnàngnhớrằngnàngởđâylàdoướcmuốncủanàng.

Đãmộtthángtrôiquatừkhitàunhổneovàobuổisángbấthạnhđó.TìnhcờKristenthấyThorolfvànhữngngườikhácquaôcửasổkhihọđếnlàmviệcở tường thành.Họkhông thểnhìn thấynàng từmộtgócxanơinàngđangở.Kristenbiếthọcólẽvẫnlolắngchonàng,ítnhấtlàThorolfvàOhtheresẽ

lo.Chođếnlúcnàylẽrahọđãtrốnthoát.Nànghyvọngýnghĩbỏnànglạiđâykhôngngăncảnhọ,nhưngrấtcóthểRoycevàsựcảnhgiácchếttiệtcủaanhkhiếnnótrởthànhkhôngthể.NàngđangnghĩđếnviệchỏiRoycexemliệunàngcóthểnóichuyệnvới

họkhông,nhưngAldennóiđúng.TâmtrạngcủaRoycecựckỳtệtuầnquavìnàngđã từchốichia sẽchăngốivớianh,vàcâu trả lờicủaanhdànhchonàngtrongmọivấnđềchắcchắnlàchữKHÔNGtotướng.Mệnhlệnhchongườicủaanhthìsắcbén,tianhìnthìảmđạm.Emgáianhvàngườihầunéxaanhvàimlặngmộtcáchkhácthường,khôngdámlàmanhchúý.Cóphảinàngchịutráchnhiệmvềtâmtrạngcáutiếtbấtchợtnàycủaanh?Nàngsẽnghĩthế,nhưngkhôngtinmìnhlàmanhlayđộngđếnthế.Thật

raanhđếnmỗiđêmchỉđểhỏinàngcóđếnvớianhkhông,vàmỗiđêmnàngđềukhưkhưsựoángiậncủamìnhvàtừchốianh.KhôngbiếtlàmthếnàođómàAldenbiếtchắcđiềunày.CólẽanhtanghethấygiọngRoycetứcgiậnởphòngnàngcácđêmtrước.HoăclàanhtatựsuyratừánhmắtcủaRoycedànhchonàngkhianhnói.RõrànglàRoyceđãnóichuyệnvềnàngvớiemhọanh.Saoanhlàmthế?

Nàngchỉlàmộtcôgáimàanhbịcuốnhútmộtlúcnàođó,đủđểanhmuốncó trên giường anh, nhưng không đủ để đề cập với gia đình anh.Anh sẽkhôngthừanhậnbịthuhútbởimộtnôlệ,đặcbiệtlàmộtnôlệtùbinhcủakẻthùmàtấtcảbọnhọđềucămghét.Edabiết chuyệngìđangxảy ra, nhưngbà trung thànhvớiRoycevà sẽ

khôngnóivớibâtcứaiviệcKristenchốngđốianhvàanhthìđểnànglàmthế.BàlamắngKristenmỗingàyvìsựcứngđầuđóvìbàcósuynghĩrằngnếuRoycemuốnnàng, anhnên có nàng.Bà cũngbiết đêmđóhọở cùngnhaulàtựnguyệncủahaingười,khôngcótiếnglahéttrongphònganhđêmđó,khôngmộtvếtthâmtímnàotrênlàndamịnmàngcủaKristenngàyhômsau.Nàngimlặngchếtngườingàyhômđó,nhưngEdađóanbiếttạisao,bàthấynàngthườngxuyênnhìntrừngvàodâyxíchcủanàng.Edanóinàngngốcnghếchsauđóvìđãkhôngcốxumxuêvớilãnhchúa

củabàđểxinânhuệtheocáchlâuđờinay.Kristenđãvặnlạirằngnàngcóthểlàmmàkhôngcócáiânhuệvẫnmangcùmnhưđộngvật.NàngbốirốivìRoycevẫncứnhườngnhịnnàng.Anhcứliêntụchỏinàng

vàliêntụcnhậnlờitừchốicủanàng,dùlầnmớiđâyíthòanhãhơn.Nàng

chưabaogiờmơanhsẽlàmthế.Thậtra,nàngđãmonganhbắtépnàngthayvàođó.Điều đó tốt hơn là dung túngnàng trong sự khoandung của anh.Nhưng anh không làm thế.Và việc anh không làm thế khiếnKristen thấtvọngkỳlạvớibảnthânmình.NàngvẫnmuốnRoyce.Vàvìgiờnàngbiếtânáivớinhaulànhưthếnào,

nàngthậmchímuốnanhnhiềuhơntrướcnữa.Nhưngkiêuhãnhkhiếnnàngkhôngbaogiờnóithếlầnnữa–vớianh,dùthếnàođinữa.ĐêmđónàngđãđợiRoyceđếnphòngmình,mộtcáchlolắng,nhưnganh

khôngđến.Nàngnghĩanhđang tìmkiếmkhoái lạcởđâuđóvàcố thuyếtphụcmìnhrằngnàngkhôngquan tâm.Nàngsẽ ítnhứcnhốihơnvàosánghômsaunếubiếtđượcanhđãđiđâusuốtđêm.Nhưđãđịnh,ngàyhômđóđãlàmộtngàydàivànàngcảmthấynhưmột

conmèotựcắnđứtmũinóđểtrêutứckhuônmặtnó.Sựkhổsởnàngđanggánhchịu làdonànggâyra.NàngchắcrằngRoycesẽkhôngbaogiờđếnphòngngủcủanàngnữa,anhđãkếtthúcvớinàngrồi.Cảngàykhôngthấyanhcàngkhẳngđịnhkếtluậncủanàng.Vẫnnhưmọi ngày,Kristen đợimột lúc sau khiEda tháo xích và khóa

cửa,nàngngồitrênchiếutrongbóngtối,giậtgiậtdâythắtlưngbằngđaiđãbịsờn,vàhivọng.NàngkhôngmuốnRoycetừbỏ.Nàngmuốnanhbắtbuộcnàngnhượngbộ.Nàngsẽkhôngtừbỏniềmkiêuhãnh,thếnênanhphảivượtquađiềuđó.Tạisaoanhkhônglàmthếchứ?Saukhiđợiđủlâu,cuốicùngKristencũngthởdàivàcởiquầnáođingủ.

Đólàđiềunàngđãkhônglàmsuốttuầnqua,chođếnsaukhiRoyceđếnvàđi.Đêmquanàngđãngủmàkhôngcởiquầnáo,không thoảimái.Nhưngđêmnay…anhkhôngđến.Nàngvẫncònthứckhicánhcửamởra.Cómộtngọnđuốcphíasauanh

khiếnchokhungngườitolớncủaanhinbóngtrênlốicửa.Cơthểnànglậptứcbừngdậyvớicơnrùngmìnhhồihộp.Trongnàngtrànđầyniềmvuivìanhđến,vìanhkhôngtừbỏ.Nhưngnàngkhôngcóchútbiểuhiệnvuisướngnàokhinhìnvềphíaanh,khôngthểthấynétmặtanhvìánhsángphíasau.Khianhchỉđứngđómàkhôngnóimộtlời,nàngnhậnraanhsẽkhông.

Àh,nàngchorằnganhcókiêuhãnhriênganh.Vàkhôngcầnthiếtnóitạisaoanhlạiởđây.Nàngnhượngbộphátansựimlặng.“Ngàicóbỏdâyxíchđikhông,thưa

ngài?”“Không.”“Khôngthậmchítôi thềvớicuộcsốngcủamẹtôirằngtôisẽkhôngrời

khỏiđây?”“Không,bởivìtheotabiết,nàngcóthểghétmẹnàng,hoặclàbàđãchết,

điềuđósẽlàmlờithềcủanàngkhôngnghĩalýgìhết.”Kristenkiểmsoátcơngiậnđangchâmchíchnàngvìđiềuđó.Nàngnhỏm

dậy,tựangưòivàokhủytay,khiếntấmchănmỏngtangrơixuốngkhỏingựcnàng.Đây làmột thủ thuật không công bằng trên phương diện của nàng,nhưngnàngmệtmỏivớibếtắcnàyrồi.Nàngtrútgiậnquagiọngnóikhiếnanhnghĩnàngkhôngnhậnthứcnhững

gìnàngđã làm.“Tôingẫunhiên lại rấtyêumẹmìnhvàbàchắcchắncònsống,chắcchắnđanglophátsốtvì tôi.Ngàinghĩthếvì tôi làmộtphụnữkhôngcódanhdựphảikhông?HaylàvìtôilàmộtphụnữVikingmàngàikhôngtinlờitôi?”Anhđãbước tớinàngmộtbước,nhưnggiờanhdừng lại. “Emyêu, lời

nói,nóirarấtdễdàng.Hànhđộngnóirõrànghơn,vàhànhđộngcủanàngđãkhôngnóigiúpchonàngnhiều.”“Tạisaochứ?Vìtôimuốngiếtemhọcủangàichăng?”nànghỏi,rồichế

giễu.“Haybởivìtôikhôngnắmngaycơhộikhingàichogọi?”Bàn tayanhnắmchặt lại,nóichonàngbiết rằng lờichuacaycủanàng

đánhtrúngđích.Ítnhấtnàngđangkhíchđộngcảmxúccủaanh,dùlàloạicảmxúckhôngổnđinữa.“Lạy chúa!” anh thề trong sự cáu tiết. “Nàng là người đàn bà trơ tráo

nhất!Tabiếttalạilãngphíthờigianởđây.Nàngchỉkhôngchịuhiểuthôi.”“Tôihiểu,Royce,”Kristenđápthậtthà.“Vàtôiđãsẳnlòngthỏahiệpvới

ngài.”“Khôngphải,nàngmuốntấtcảtheoýnàng!”“Khôngphảithế,”nàngkhăngkhắng.“Tôiđãđưarayêucầucủatôi,cái

màđãđòihỏirấtnhiềuởtôi,vìmộtnữatrongtôivẫnmuốnrờikhỏiđâyvàvềnhà.”“Vàtakhôngthểtinlờibấtcứai,đànônghayphụnữ,nhữngngườimàta

chỉbiếttrongthờigianngắn.Tacũngkhôngtinvàophầnmuốnởlạiđâycủanàng,khinàngởđâymàkhôngcóquyềnlợi,khôngcóhyvọngnàohơnlàmộtnôlệ.”“Phải,ngàinóimớiđúnglàmsao,thưangài,”nàngđồngývớigiọngmỉa

mai.“Thậtsựthìtạisaotôilạimuốnởlạiđâychứ?Chắcchắnlàkhôngvìngàirồi.”“Tasao?”anhgiễu.“Nàngmuốntatinrằngtalàlýdonàngởđâysao,khi

mànàngquaylưngvớitamỗiđêmsao?Haylànàngsẽđếnvớitađêmnay,Kristen?”“Vậy ngài có vứt gông cùmnày cho tôi không, thưa ngài?” nàng phản

pháonhẹnhàng.“Thầnthánhchứnggiám--”

Anhkhôngnóihếtcâu,màquaygótvớitiếnglàubàuvàrờikhỏiphòng.Kristencảmgiácnhưmuốnhéttoángvớicánhcửađóng.“Ngài chấp nhận thất bại quá dễ dàng, Saxon!” nàng nói trong sự thất

vọng,hơilớntiếng,vìcánhcửalạimởra,khiếnnàngthởgấpvìgiậtmình.“Takhôngnghenhầmphảikhông,emyêu?”Roycegặnhỏibằnggiọng

quáđiềmtỉnhsovớicánhcửađóngsầmđó.Anhđểcửamởchoánhsáng lóvàovàchầmchậmbướcvềphíanàng,

đầychủý.Kristenkéochiếcchănlênđếntậncổ.Nàngmuốnđứngbậtdậyvìcảmthấytưthếnằmdễbịtấncôngcủamìnhvớianhđangđứngcaovợibêntrên,cạnhnàng,nhưngnàngsẽkhôngđểanhbiếtnàngbịchiphốivìsựgầngũicủaanh.Thayvàođónàngnằmlậtlạiđểcóthểnhìnlênanh.“Ngàinghĩngàiđãnghegì?”nàngđánhliềumộtcáchcảnhgiác.“Mộtsựtháchthức.”Giọnganhvẫnđiềmtĩnh,nhưngcótínhchấtđedọa

rõràngtrongcâutrảlờiđó.“Vàkhinàngđưaramộtlờitháchđố,nàngphảIgánhchịuhậuquảđấy.”“Hậuquảgìchứ?”Anhcúixuốngvàkéochăncủanàngrathaychocâutrảlời.Tronglúccơ

thểanhởtrênnàng,cảhaitayanhgiữyênđầunàngđểmiệnganhcóthểhạxuống.Nhưngtrướckhimôihọgặpnhau,Kristenhấtmạnhđểđẩyanhquamộtbên.Nàngbiếtnànglàmvậychỉlàvìbấtngờ,nhưngnàngnhanhchóngtậndụnglợi thế, trườnquaanhvàđứnglên.Nhưnganhtúmlấymộtchânnàng,làmnàngvấpngãngaybướcđầutiênquacánhcửa.Kristenngãxuốngsàn,quấychânvàđávàoRoycebằngchânkia,lấylại

tựdocủanàng.Nhưnganhđãngồidậy,vàdùnàngđãthuchânvềlạiđểanhkhôngthểtúmlấylầnnữa,nàngbiếtnàngsẽkhôngbaogiờrađếncửakịplúc.Nàngđứngdậyvớianh,chầmchậmquayđi,đôicánhtaydịchrađểné

tránhanh.Anhdi chuyểnquamộtbên,buộcnàng từbỏ lốiđếncửa.Anhngừnglạikhiđãchặnlốithoátduynhấtđómộtcáchhiệuquả.“Quaylạichiếcchiếucủanàng,Kristen.”Cólờicảnhbáođiềmgởtrongmệnhlệnhlạnhlùngđó,nhưngnànglắc

đầungoancố, lùixaanhđếnbênkiaphòng,dựavào tường.Khôngcó lốithoát,nhưngnàngthậtsựđâucómuốnthoát.Cuốicùnganhcũngépbuộcnàng,vàdùnàngsẽkhôngtặnganhchiếnthắngnàymộtcáchdễdàng,nàngmuốnchiếnthắnglàcủaanh–hoặcgiảítnhấtcũngđểanhnghĩnólàcủaanh.Kiêuhãnhkhôngđểchonàngđầuhàng,nhưngsứcmạnhtìnháithìcó.Timnàngchạyđuakhithấyanhcởithắtlưngvàáochoàng,némbạtqua

mộtbên.Anhgiận.Có sựnguyhiểm trongđó,vì anhcó thể sẽ làmnàngđau.Anhlàngườiquácaolớn,vớisứcmạnhvôbiêntrongtayvàđôicánh

tay.Vàvàolúcnàyanhcóthểcósuynghĩrằnganhcầnđánhđểnàngkhuấtphục.Hầuhếtđànôngsẽlàmvậy.Nhưngnàngđãbiếtnguycơđókhinàngkhiêukhíchanhlàmvậy.Anhkhôngdichuyểnchođếnkhimớquầnáocònlạitrênngườianhrải

rácxuốngsàn.Anhđứngđốimặtvớinàng,nhìnchằmchằmmột lúc,ánhđènchỉchiếusángmộtbênanh,đểmộtbêntrongbóngtối.Nếunàngkhôngđangđứngđó,khỏathân,anhcólẽsẽdịuxuống,hoặcítnhấtcũngxemxétlạinhữnggìanhsẽlàm.Nhưnganhbịkhuấyđộngquámứcdosựtrưngbàycủanàng.Nàngkhôngnghĩanhsẽrờiđiđểlấynến.Nàngsẽtránhnéanhngaykhi

cửađónglạilàmkhuấtmấtanhsáng.Đólàkếhoạchcủanàng,chođếnkhinócònlàcủanàng.ChỉcóRoycekhônghềcóýnghĩđóngcửa,cólẽvìlýdo bóng tối sẽ cản trở anh cho đến khi anh đặt tay được lên người nàng.Kristenphảinhanhchóngthiếtlậplạichiếnlượccủamìnhkhianhbắtđầutiếnvềphíanàng.Nàngbậtrakhỏiváchtường,tránhxanhữnggócphòngcóthểđẩynàng

vàokẹt.Nàngcóthểởngoàitầmvớicủaanhchẳngđượcbaolâu,khônglâugìnếuanhdichuyểnnhanhhơn.Nhưnganhđangđuổitheonàng,khéoléohướngnàngđếngầnchiếcchiếucủanànghơn,ởvịtrínàngkhôngthểxôngtớiđểchạyracửa.Kristenlạiquyếtđịnhđiềubấtngờ,vàvớihaitaysiếtchặtvàonhau,nàng

khôngbướcluinữamàquaysangRoycevàđấmbạtvàoanhnhưnàngđãlàm với Alden. Đòn tấn công đã làm choáng váng một người gầy yếu.NhưngRoycekhôngđưalưngchonàng,vàKristenchínhlàngườikinhngạckhianhđón lấycúđánhcủanàngbằngmột tay.Anhkhôngngănđòn tấncông,màthêmlựccủachínhanhvàođóđểnàngbịxôtớigầnvòngtaycủaanhhơn,làmcánhtaykiacủaanhcóthểtrượtquaeovànhấcbổngnànglên.Anhchỉbướchaibướcđểđiđếnchiếcchiếucủanàng,vàđẩynàngnằm

xuốngđó.Chiếcchiếumỏngđếnnổinàngnhưbịrơixuốngsàncứng.Kristenbịchoángmộtlúc,hơithởbậtvộira.ĐólàtấtcảthờigianRoyce

cầnđểđịnhvịcơthểanhvàogiữahaichânđãbịgiangrộngracủanàngvàđivàotrongnàngtrướckhinàngcócơhộitậndụngđôichânmạnhmẽđóđẩyanhquamộtbên.Anhnghenànghổnhểnvìsựxâmphạm,giờnàngđãlấylạihơithở,và

anhcườithầmkhiđôitaynàngtrượtvàogiữahọđểcốđẩyanhra.Đólàmộtnổlựcvôích.Anhđãcắmcọcchắcchắnvàchuẩnbịchomọicáchnàngcóthểsẽthử.“Đầuhàngđi,mèocon.”Anhchòmngườixuốnggầnđểthìthầmvàotai

nàng.“Nàngđãmấtnhữnggìnàngđangđấutranhđểchốnglạita.”

Nàngbậthônglên,cốhấtngãanhthaychocâutrảlời.Điềuđócũngvôdụngnốt,vàchỉgiúpanhấnsâuhơnbêntrongnàngthôi.Nànglạithởgấp,nhưnglàcảmgiácmạnhmẽcủaviệcđónđượctấtcảcủaanh.Anhcũngthởhổnhển,vìsựrùngmìnhtuyệtdiệucủasựthâmnhậptậncùngbắnxuyênquaanh.“Ah,emyêu, ta rút lại lờiđó,”anh thởgấp.“Cứchống lại tanhưnàng

muốn.”Kristengầnnhưcườikhúckhíchvìlờicầuxinsôinổicủaanh,nócóthểpháhủycảmgiácnàngđangbịcưỡngbứctuântheosứcmạnhvĩđạicủaanh.Nhưngmiệng anh đã ngăn nàng lại, phủ quamôi nàng bằng nụ hônnồngnàn.Nàngbày tỏchútphảnkhángcuốicùngbằngcáchquayđầuđi,nhưngmiệnganhcứqualạitheomiệngnàngvànàngcuốicùngcũngbỏđisựgiảvờ,đónnhậnnụhôncủaanh,đáplạinóvớicảtráitimmình.Sựhàihướccủaanh,dùrõràngxuấtpháttừcảmgiácchinhphục,cũng

đãsưởiấmnàng.Nàngkhôngquantâmnóbắtnguồntừđâu.Miễnlàanhkhônggiậndữnữa,anhsẽkhôngthôlỗ-dùlúcnàynàngnghĩnàngcóthểchịuđựngđiềuđó,cảmgiáccủanànglàquáphẫnnộ.Đôitaynàngtrượtratừgiữahọvàômchặtđầuanh,giữmiệnganhhòa

vàomôinàngkhianhbắtđầudichuyểntheocáchsaymênhất,khôngrútrahoàntoànmàthayvàođóxoáyhônganhvàonàng,bụnganh,ngựcanh,tấtcảkếthợptrongsựvuốtvegợitìnhnhất.Kristen đạt đỉnh hầu như ngay lặp tức, và trong vô thức nâng toàn bộ

trọnglượngcơthểanhlênkhihôngnàngnânglênkhỏichiếuđểđónnhậntấtcảanh.Anhcũngrùngmìnhkhiđạtđếngócthiênđườngđó,đẩyphịchlưngnàngxuốngchiếuvàlàmtăngkhoáicảmcủanànglên,mangđếnmộttiếngrêntừtậnsâutrongcổhọngnàng.Nàngcóthểcảmnhậncảmxúcrộnrànglênđỉnhcủaanhbêntrongnàng,vàđiềunàygiữsựngọtngàocủanàngvanglênsốngđộngvàkéodàilâuhơnnhiềusovớinàngcóthểtincóthểcóđược.Nàngquay lạihiện thựcvới sựhối tiếc.Anhnhư trọng lượngchết trên

nàng,nhưngnàngkhôngphiền.Đầuanhnghiêngsangmộtbên,hơithởnặngnhọc.Nhữngngóntaynàngmơmàngvuốttócanh.Nàngcảmthấynàngcóthểởđâynhưthếnàymãimãi.Tuyvậy,điềuđólàquálớnđểmàhyvọng.Anhnghĩgìvềsựkhuấtphụchoàntoàncủanàng,nàngkhôngthểđoán

được.Cứxemcáicáchmộtngườiđànôngtựhàovềsựthànhthạocủachínhmình,anhcólẽchỉquychosựđầuhàngcủanàngvớikỹnăngcủaanhnhưlà một người tình.Mặc kệ anh nghĩ gì đều tốt với nàng cả, miễn là anhkhôngđoánđượcnàngđã khéo léo dẫn dắt anh đến việc ân ái này.Nàngtưởngtượnganhchắctứcgiậnlắmnếunhậnrađiềuđó.Taynàng rơi trênvai anh, rồi trênngựcanhkhianhnhỏmdậyđểnhìn

nàng.Nàngcảmnhậnđượcnhịpđậptráitimanhbêndướibàntaynàng,giờđãđậpđềuđặn,nhưngvớinhịpđậpmạnhmẽ.Nàngnhìnchằmvàoanh,cốgắngđoánsuynghĩcủaanhquanétmặt,nhưnganhkhôngtiếtlộgìcả.Thậtra anh cóvẻnhưđangnghiên cứukhuônmặtnàngvì cùngmột lýdo, đểxemnàngnghĩgì.Giámàanhbiếtđược.Nàngmỉmcườivớisuynghĩđó.“Vậylànàngkhônggiậnta?”anhnói.“Dĩnhiênemgiận.”Roycemỉmcườihàilòng.“Nàngluônmỉmcườikhigiậnà?”“Khôngphảiluônluôn,màthỉnhthoảngthôi.”Nàngnóiquánghiêmtúc.Roycelắcđầu.Chấpnhậnmọithứnàngnóilà

thậtluônlàmanhkinhngạc.Tốthơnanhnênnghĩnàngđùa.“Tachorằngtanênxinlỗinàng.”Anhđềnghị.“Phải,anhnênthế.”Anhkhịtkhịtmũivìsựđồngýngaytắplựcủanàng.Anhsẽkhôngnóigì

vềđiềuđónữa.Nàngđã tháchanh.Cólẽnàngkhôngđángbịđáplạimộtcáchthôlỗtừanh,nhưngnàngchắcchắnchấpnhậnanhvàcũngđạtkhoáicảmcủamình.Tạisaonànglạicứngđầutừchốiđểbắtđầuvới…anhbiếttạisao,vàanhkhôngthểlàmgìđểthayđổiđiềuđó.Anhnhỏmcaohơnđểrờinàng,nhưngtrongmộtkhắchôngcủahọấnchặt

vàonhau.Anhvẫncònởbêntrongnàng,vàKristennhắmmắt,quyếnluyếncảmxúcvềanhtrướckhianhrútra.Ngắmnhìnnàng,Roycethởvào.“Chúatôi,emyêu,emcốýlàmthế?”Mắtnàngmởbừng.“Anhnóigì?”nàngthậtsựkhôngbiếtlầnnàynàng

đãlàmgì.“Khinàngtrôngnhưthế…..đólàvẻmặtnàngkhichúngta…”“Làmsaoanhbiết?Anhđãquansátem?”“Phải.”Nàngbịkíchthíchtòmò.“Emđãkhôngnghĩđếnđiềuđó.Emsẽphảithử

khiemlàmtìnhlầntới.”“Nhìnvàođôimắtđángyêucủanàngtrongkhoảnhkhắcđósẽlàmmột

ngườiđànôngtrởnênhoangdại,”anhđoán.Mộtcáchcốý,nàngmỉmcười.“Khôngcầnlolắng,thưangài.Tôikhông

nghĩtôisẽnhắmvàongàiđâu.”“Tahyvọngnàngđùa,emyêu,”anhnóinghiêmnghịkhiđứnglên,kéo

theonàng.“Nàngsẽkhôngthíchhậuquảnếunàngkhônglàmthế.Takhôngchophépnàngcóngườitìnhnàokhác.Chừngnàomàtacònmuốnnàngchobảnthânta,nàngsẽphảichungthủyvớita.”Nàngnhướngmày,cảmthấysựthỏamãnnàođókhicóthểtrêuchọcanh.

“Tôisẽlàmthếsao?”

Anhkhôngtrả lời,màkéonàngtheokhianhgômquầnnàocủaanhvànàng,hướng racửa.Kristencảm thấymámìnhhồng lênkhinhận racánhcửađãmởsuốt thờigianđó,bấtcứaiđiquacó thể thấyhọ.Aiđócó thểđứngngaytạicửavànhìnhọsuốtkhoảngthờigianmànàngbiết,quábịthuhútvàongườitìnhcủanàng.Người tìnhcủanàng.Nàngthíchcáchnóiđólàmsao.Bâygiờsẽcósự

thayđổi.Phảicó.Vàanhsẽkhônghốihậnvìđầuhàng.Nàngsẽchứngminhchoanhthấyanhthậtsựlàmộtnữatráitimnàng.Ngaykhiđiđếnphòngmìnhvàđóngcửa,Roycevứtđốngquầnáoxuống

sànvàkéoKristenvàovòng tay. “Bâygiờnàngphải bồi thườngvì đã từchốitalâunhưthế.Đêmnaynàngsẽkhôngđượcngủđâu.”“Đócóphảilàmộttháchthứckhông,thưangài?”Kristenậmừthíchthú,

hyvọngrằngđóhơncảmộtlờihứa.

Chương21

BầutrờichỉlàmộtánhhồngrựcrỡkhiRoycebịđánhthứcbởingườicủaanh.Cónáođộngởchổtùbinh.NóđãđượckiểmsoátnhưngThorolfmuốnnóichuyệnvớiRoyce.Roycechongườicủaanhlui.Nếusựnáođộngđãquarồithìanhkhông

cầnphảivộivãxuốngsânlàmgì.Nhưnganhcũngkhôngthểxemlàchuyệnđùađược.Anhthởdài,ghémắtxuốngbạnđồngsàncủaanh.Bìnhminhchỉlóechútánhsánglờmờvàophòng,nhưnganhkhôngthểnhìnthấynàngrõràngtừnơianhngồi,cạnhbênnàng.Kristenvẫnngủ,khôngbịlàmphiềnchútnàobởinhữngtiếngnói.Royce

khôngngạcnhiênđâu.Anhđãgiữnàng thức cảđêm–hoặcgiả, nàngđãkhiếnanhthứcsuốtđêmvìsựhiệndiệncủamình.Anhchỉlàkhôngthểđểnàngcôđơnthôimà.Anhcườicườihồitưởnglại,hơingạcnhiênlàbảnthânanhkhôngkiệtsứcsángnay.Nàngnằmcuộntrònquamộtbênvớihai taykẹpgiữahaichânnhưthể

nànglạnh,rõrànglàthóiquenhìnhthànhdothườngtrảiquamùađônggiárét.Máitócbuônglơivàbệnvàonhau,trảiranhưmộtbểvàng.Tấmchănmỏnghọđắptronglúcngủđêmquachỉcaoquáhôngnàng,phơibàyvùngeotrắngmịnmàngcủanàngtrướcmắtanh.Anh cảm thấy thích thú lỳ lạ khi có thể ngắm nàng thế này mà nàng

khônghaybiết.Nànglàngườiphụnữđầutiêntừngchiachănsẽgốicùnganhsuốtđêm,ngườiđầutiênanhngắmtronglúcngủ.Nhữngnôlệanhthíchanhthườngchiếmlấyngaytạinơianhpháthiệnrahọ.Mộtvàingườianhmangvàogiườngthìrờiđingaykhianhxongviệcvớihọ.VớiCorliss,anhtựbỏđi,khôngmuốntrảiquasuốtđêmtrêngiườngcô.Cũngtươngtựvậyđốivớinhữngquýcôtronglãnhđịamàanhđãbiếttườngtận.SaoanhkhôngphiềnchiasẽgiườngngủcủaanhvớicôgáiVikingnày

ngoại trừ làmtìnhvớinàng?Phiềnư?Không,anh thíchcónàngbêncạnhtronglúcngủ.Nhưngtạisaolạilànàngchứ?Anhvẫnkhinhghétxuấtthâncủanàng.Haylàanh?Nàngvàđồngloạicủanàngđãlàmđiềutệnhấtcóthểđốivớianh.Nànglàmộtphụnữ,nhưngđượcnuôidưỡngbằngniềmtincủađànông,nhữngngườiđếnđâyđểcướpbócvàgiếthạingườicủaanh.NànglàmộtViking,mộtngườingoạiđạo,mộtsựghêtởmđốivớitấtcảconchiênkínhsợChúa.Nếuanhvẫnkhôngghétnàng,anhnênthế.Anhlẽracũngnênchốnglại

sựcuốnhútđốivớinàngquyếtliệthơn.Anhkinhtởmchínhmìnhvìđiểmyếumànàngđãlàmanhpháthiệnratrongconngườianh,vàhơnthếnàng

đãchứngminhýchícủanàngmạnhhơnanh.Nàngcũngmuốnanh.Đêmquatrongcănphòngnàyđãchứngminhđiềuđó.Nhưngnàngđãtừchốianhcảtuầnqua,vàsẽtiếptụclàmthếnếuanhkhôngépbuộcnàngtuântheo.Roycechặclưỡikinhtởm.Tựxỉvảmìnhbâygiờcũngchẳnglàmđược

gì.Chuyệnđãrồi,vàanhkhôngsẳnsàngđểnólạisaulưng.Đầuhàngmộtlầnchohammuốncủaanhđốivớinànglàkhôngđủ.Anhvẫnmuốnnàng.Và kháng lại điều đó bây giờ đồng nghĩa với việc cắt đi bàn tay sau khinhữngngóntayđãbịgãy,gâyrathêmđauđớnkhôngvìlýdogìcả.Thậmchíngaylúcnàyanhcũngmuốnnàng.Lýdoduynhấtanhkhôngđánhthứcnànglàvìanhbiếtanhsẽcónàngsauđó.Đólàcảmgiácdữdộibiếtrằngngườiphụnữđặcbiệtnàyđangởtrong

khảnăngquyềnhạncủaanh.MộtnôlệbịbắtthậmchícóítquyềnlợihơnnhữngnôlệBritonsđượcsinhađểlàmnôlệ,haynhữngnôlệphạmtộihìnhsự,nhữngngườitựdobịbắtlàmnôlệnhưmộthìnhphạtchonhữngtộilỗinàođóhoặcbởivìhọkhôngthểtrảtiềnphạtvàbồithườngthiệthạihọđãgâyra.NhàthờsẽđưarahìnhphạtnhấtđịnhchosựngượcđãinhữngNô lệ công giáo.Những người đó bị bắt làm nô lệ do phạm tôi có thể

đượchọhàngchuộcthânsaumộtnăm.Nhữngngườiđượcsinhralànôlệcóthểmualại tựdocủahọ.Họcũngđượcphépbánsứclaođộngcủahọlúcrảnh rỗi.NHƯNGnhữngnô lệkẻ thù lại là chuyệnkhác.Họcó thểđượcchuộcthânhaykhông,bịbánđihaykhông,bịgiếthaykhông,quyềnquyếtđịnhduynhấtthuộcvềngườichủcủahọ.ĐiềunàykhiếnKristenlàcủaanh,chỉcủariênganhthôi,chắcchắnnhư

thểnàngthuộcvềanhvớitưcáchmộtngườivợ.Anhcóthểcónàngbấtcứlúcnào,bấtcứđâu,vànàngkhôngcóquyền từchốianh.Nhưngcó thêmmộtđiềuthúvịnữakhibiếtrằngnàngkhôngkhinhghéthammuốncủaanh,nàngcũngthíchcơthểanhnhưanhthíchcơthểnàngvậy.Nếuanhtiếptụctíchcópnhữngsuynghĩthếnày,anhsaucùngcũngsẽ

đánhthứcnàngdậymất.Đúngnhưthế,anhkhôngthểchốnglạiướcmuốnchạmvàonàngtrướckhirờigiường,lenbàntayvàogiữađôingựcđangépvàonhaucủanàngđểkhummộtbênngựcnàngvàotay.Kristenmỉmcườitronggiấcngủ.Roycemỉmcườikhinhìnthấyđiềuđó.Chếttiệtnếunàngkhôngthểkhiếnanhcảmthấyrấttuyệttronglòngtheo

nhiềucáchkhácnhau.Anhtựhỏiliệunàngcóbiếtnàngthậtlàmộtphụnữhiếmhoivớicảmxúchânhoan.Anhbiếtkhôngmộtaikháccóthểbịkhuấyđộngđammênhưthế-vàcũngquádễdàng.Hômnaysẽlàmộtngàytuyệtvời,anhquyếtđịnhthếkhimặcquầnáovà

đixuốngdưới.Thậmchíviễncảnhphiềntoáivớinhữngtùbinhcũngkhôngthểlaychuyểnđượctâmtrạngvuivẻcủaanhsángnay.

Anhthấyhọtrênsân,tụmlạivớinhauphíatrướcmáicheđượcxâychohọ,WaiteđangngănhọlàmviệcchođếnkhiRoyceđến.AnhchogiảitánhọchọLymancaiquản,chỉgiữThorolflại.Ngườiđànôngtrẻnàyrõràngbựcmìnhchuyệngìđó,vàRoycephỏngđoántừcáinhìndànhchoanhkhianhgậtđầuvớiThorolfquayvàotrongnhàtạm,nơiđóhọcóthểnóichuyệnriêng,rằngcógìđócầnnóivớianh.“Cóngườibáovớitacácngườiđãđánhnhausángnay,Thorolf.Cómuốn

nóivớitatạisaokhông?”Thorolfkhuadâyxíchkhidi chuyển trongsựbối rối củaanh ta. “Điều

đó?”anhtaqualoanóbằngmộtcáivẫytay.“Khôngcógìcả.BjarniphatròchọcgiậnOhthere.”NóiđếnđóanhtađứngyênvàbắtgặpmắtRoyce,nheolại.“CóliênquanđếnanhvàKristen.”Roycecốtiêuhóacáithôngtinđó,nghingờviệcanhsẽhiểuchínhxác

những gì được nghe. “Có phải ngươi cũng phản đối lời đùa của Bjarnikhông?”“Phải.Kristen đã rời chúng tôi quá lâu rồi. Tôi cần nói chuyện với cô

ấy….làmơn.”Roycecứngngười,biếtrằngphảicógìđóthìtênVikingtokhỏenàymới

nóinhữnglờiđó.Anhbắtđầunghingờđộngcơcủahắnta.ĐâylàngườimàanhđãquansátthấythườngxuyênbảovệKristenkhinàngvẫncònbịcoilàmột thằng nhóc. Hắn nói chỉ là một người bạn. Nhưng điều đó có thậtkhông?“NgươibiếtKristenbaolâurồiThorolf?”“Luônluôn.Làhàngxómởquênhà.Khicònnhỏ,bơilội,cưỡingựa,đi

săncùngnhau.Emgáitôi,Tyra,vàKristenlàbạnthân,rấtthân.”“Thếthìnànglàbạncủaemgáingươi,nhưngngươicóvẻnhưbiếnmình

thànhngườichămsócnàng.Saolạithế?”Thorolfvẫnngặmtămvớicâuhỏiđó.RoyceđiquanhanhtachođếnkhianhđứngsaulưngngườiVikingnày.“Đólàvìanhtrainàngấyđãchết,haylàvìnàngấycóýnghĩavớingươihơnlàmộtngườibạn?”Thorolfquaylạiđốimặtvớianh.“Nóichậmhơnđi,Saxon.Hoặclà,tốt

hơnhếtlàgọiKristentớiđểnóichoanhnghe.”“Oh,thậtkhéo,”Roycenhếchmép,“nhưngtanghĩlàkhông.Nàngđangở

yên lành trong lâu đài và không cần phải bị gợi nhớ cảnh khốn khổ củangươi.Nàngkhôngcógì đểnóivớingươimà takhông thểkểvớingươi.Nàngkhỏevàkhôngbịbắtlàmquásức.Thế,ngươixem,ngươikhôngcólýdogìđểlolắngcả.”“Đólàanhnói.Tôicầnnghecôấynói.”Roycelắcđầu.“Nếuđólàtấtcảnhữnggìngươimuốnvớita…”anhbắt

đầubướcracửa.“Saxon!”Thorolfgọimộtcáchgiậndữ.“KhôngđượcchạmvàoKristen.”Roycequaylạingờvực.“Thậtsựcóphảingươibảotatránhxanàngra

không?”“Phải.”Anhbắtđầucười.“Thậtngạomạn!Cólẽngươikhôngđểý,nhưngngươi

khôngcóchổđểmàralệnhđâu.”“Anhsẽcướicôấychứ?”“Oh,đủrồi,Viking,”Roycenóimộtcáchkhôngkiênnhẫn.“Nàngbịbắt

làmnôlệ,khôngphảikhách.Chuyệngìxảyravớinàngtùythuộcvàongươivàđồngđộicủangươi,nhưtađãnóitrướcđây.Nàngkhôngbịtổnhại,cũngkhôngbịépbuộclàmbấtcứđiềugìnàngkhôngmuốn.”“Vậylàanhchưachạmvàocôấy?”LầnnàyRoycekhôngtrảlời.Thorolf tựcókếtluậncủaanhta,điềuđó

làmbùngnỗtínhkhícủangườiNa-uy.Roycekhôngchuẩnbịchoviệctấncông,nhưnglúcđó,anhkhôngnghĩmộtngườiđànôngnhỏhơn,ítcơbắphơndámlàmđiềuđó.Thìnhlìnhanhthấymìnhbịtấnxuốngsàn,cổhọngbịbópchặtbởimộtđôitaynghiêmtúcchếtngười.Hơithởcủaanhhoàntoànbị chặnmất cho đến khimũi dao găm của anh xẹt vào hôngThorolfmộtinch.“Bỏra,chậmthôi,”Royceralệnhchoanhta.Thorolf làm theo, rồiđứng lênbỏđi,một taygiữchặtvết thươngđang

chảymáu.Anhtavẫncòntứcgiận,thậmchícòngiậnnhiềuhơnvìđãbịthấtbại.BâygiờRoycecũngnổiđiênlên.“Ngươihyvọnglàmđượcgìbằngcáisựngungốcđóhả?”anhgặnghỏi.“RằnganhsẽkhôngđụngvàoKristennữa.”’Bằng cách giết chết ta sao? Phải, điều đó sẽ thực hiện được việc đó,

nhưnglúcnàyngươisẽkhôngđượcởquanhđểmàđauđáuviệcđó.“‚Không phải giết’, Thorolf khăng khăng. „Những cách khác khiến anh

khôngchạmvàocôấynữa,khôngbaogiờ.“RoycenhănmàychođếnkhiThororlfvặnxoắnbàntaycủaanhta.Rồi

anhlàubàu.„Thếravậyđấy.Từbâygiờtasẽphảinhớđểngănchặnngươitừxa,bởivìtamuốntấtcảmọithứcủatachỉởđúngchổcủachúng.“Vàrồianhlắcđầukhibướcđi.„Tênngốcnghếchngâythơ.NgươisẽkhôngtinranếutanóiKristenkhônghềbịépbuộc,phảikhôngnào?Nàngkhôngcólờicathánnàokhisốngtronglâuđàicả,ngoạitrừdâyxíchnàngmang.“Thorolftrừngmắtvớianh.“Anhnóidối!NhiềungườimuốnKristen.Là

nhiềuđấy,”anhtanhấnmạnh.“Côấyđãtừchốitấtcả.”“Thậtsao?Vậythìtachorằngtanênnghĩmìnhmaymắn,”Roycenhận

xétkhôkhan.“Nếutôinóiđúng,Saxon,thìphảikếthôn.”Roycethởdàivìsựdaidẳngđó.“Tacóvịhônthêrồi,Thorolf,nhưngdù

ta chưa có, ta cũng sẽ không cướimột người ngoại đạo, cũngkhông cướingườiViking,khôngcướinôlệ,màKristenlàcả3loạiđó.Nàngđãthuộcvềtarồi.Chotamộtlýdotạisaotalạimuốncướinàngđi,vàlàmcholýdođócóýnghĩavớita,khôngphảisựcôngbằngcủangươi.”“Bjarniquảkhôngđùa.Kristen thíchnhữnggìcóởanh.Là thế.Nhưng

khôngkếthôn,khôngbềnvững.Côấyđãchọnanh,Saxon.Hãy làmchođiềuđóthỏađángđi,cònkhôngthìhãybuôngtay.”“Takhông thểđểmấtnhữnggì thuộcvề ta,”Roycenói tự tinvàbỏđi

trướckhianhbựcmìnhvìcáitínhlogiccủatênVikingnày.ThorolfdichuyểnđếncửađểnhìnlãnhchúaSaxonbăngquasânvàolâu

đài.Waitebướclênđểhộtốnganhtađếntườngthành,nhưnganhtakhôngthèmđểmắtđếnngườicanhgác.ThếlàBjarniđãnóiđúng.CậutanóicậuđãnhìnthấycáchKristennhìnvịlãnhchúanàykhinàngcònởđâyvớihọ,vàchưabaogiờthấymộtphụnữnàobịmêhoặchơnthế.Nếunàngthậtsựđãlựachọn,thìđólàsựlựachọnsailầm.Nhưngnàng

bịtáchrakhỏihọ,nàngkhôngcóbạnđểnóichonàngbiếtđiềuđó.NgườiSaxonsẽkhôngbaogiờtôntrọngnàng.Anhtalàmộtngườiđàn

ôngquyềnlực,nànglàmộtnôlệbịbắtgiữ.Làmộtngườiđànôngtựdocónhiềunô lệ tronggiađình,Thorolf có thểhiểu lý lẽcủa lãnhchúaSaxon.Nhưng,Kristenkhôngđượcsinhravớithânphậnnôlệ.Nếuvàkhinàngđãchọnchịuđựngnhưmộtnôlệ,nàngsẽtoàntâmtoànýlàmthế.ThorolftựhỏisaomìnhlạicânnhắccảnhbáolãnhchúaSaxonđốixửthế

nàovới nàng.Nàng là con chiên củaChúa, dù rõ ràngnàngkhông tiết lộđiềuđóvớinhữngngườinày.NhưngnàngcũnglàmộtphụnữNa-uy,vớiniềmkiêuhãnhcủaNa-uyvàsựquyếtđoánthấmnhuầntrongngười.Cólẽtốthơnnếunàngdễbảohơnthayvàođó,vìThorolfbiếtsẽkhôngdễdànggìchonàngđểchốnglạingườibắtgiữnàng.

Chương22

Kristenvươnmìnhkhoankhoái trởdậy.Nàng cười toétmiệngvới chúchimnhỏđậutrênbậucửađãđánhthứcnàngdậybằngmộtkhúccaêmái.Nóvộiliệngraxakhinàngngồidậy.Nàngđangcôđơn.Nàngtựhỏikhôngbiếtcánhcửakiađangkhóahay

khôngvàbậtdậyđểtìmcâutrảlời.Nókhôngkhóa.Nànglạicườithầmvàđóngcửalại.Vâng,đãbắtđầucósựthayđổiđây.Roycebắtđầutintưởngnàng.Nàngsẽphảicẩnthậnđểkhônglàmanhthấtvọng.Quần áo của hai người vẫn còn ở chỗmà anh quẳng xuống đêm qua.

Nàngnhanhchóngănvậnvàgọnganglạicănphòng.NàngthấyphấnchấnvàhátmộtbảnnhạccủangườiCelticmàmẹnàngđãdậychonànglúccònnhỏ.“Vậylàcôcònbiếtmộtngônngữkhácnữa?”KristenngướclênnhìnEdađangđứngtrướccửakhinàngđangchỉnhlại

tấmtrảigiường.Mỉmcườithaylờichào,nàngđáp“Vâng,rấtnhiều”“VậythìđừngđểchoRoycenghethấycônóithứtiếngđó,hầuhếtnhững

ngườiCeltđềulàkẻthùcủachúngta”“Hầuhếtư?”“Một số sốngởWessexngaykềvớiSaxon,ởDevon, vàmột sốkhác

thậmchígầnvớiDorset.Nhưngnhữngngườisốngởbờbiểnphíatâyxaxôilúcnàocũnglàkẻthùcủachúngta,thậmchíhọđãtheopheDanesđểchốnglạichúngta”.“ThếcònnhữngngườiCelticWelshởphíaTâyBắc?”Kristenhỏi,nàng

đangnghĩđếnmẹmình.“Cũnglàkẻthù,mặcdùhọởquáxachúngta.Đãrấtnhiềunămrồikểtừ

khihọtấncộngMerciavàvuaEthelwulf,chacủaAlfred,đãphảicầucứuđểchống lại họ.Ngài đã dẫn quân đội xuống phía bắc và hứa cống nộp chongườiWelsh.NhữngngườiCeltsphía tây,họvẫn tấncôngchúng ta.Mớichỉ hai ngày trước,một nhómnhỏđã lấy đimột số gia súc của chúng ta.NgàyRoyceđã tìm lại được sốgia súc, nhưngmặcdùngài vàngười củangàiđãđuổitheolũtrộmcảđêmnhưngvẫnkhôngtìmđượcchúng.Vìthếngàikhôngmuốnnghethứtiếngcủalũngườiđóphátratừcổhọngcủacôđâu,vàngàiđủtỉnhtáođểnhậnrathứtiếngđóđấy.”Kristenmỉmcườivàkhôngthểdừnglạiđượctràngcườisauđó.Vậyđó

làlídoRoycekhôngđếntìmnàngvàođêmnọ.Nàngđãkhốnkhổvớiýnghĩrằnganhđangtìmgặpmộtngườiphụnữkhác,màthựcralàanhđangđibắttrộm.

“Khôngcógìđángcườicả”Edagắtgỏng“Bàkhônghiểuđâu,Eda”Kristennóithêm“NhưngtôirấttiếclàRoyce

đã không bắt được lũ trộm. Tôi không biết người Celt là kẻ thù của cácngười”Edacàunhàu“Cũngcònnhữngkẻkhác,thậmchímộtvàithằngquýtộc

Saxoncũngđượctínhlàkẻthù,vàmộtkẻđặcbiệtsốngkhôngxađây.LãnhchúaEdredkhôngmongmuốngìhơnlàđượcthấyRoycechết.Họtrởthànhkẻthùcủanhaukểtừkhihọsốngtrongcungđiện.”“Bàcóbiếtvìsaokhông?”“Có.LãnhchúaEldredkhóchịutrướcsựgầngũigiữaAlfredvàRoyce.

ViệcnàydiễnratrướckhiAlfredlênngôivua,khimàhọcóthểđisănvàchơi thể thaocùngnhau trong trangviêncủagiớiquý tộc.Hầuhếtnhữnganhtraiđềusốngtạicungđiện.Roycecũngthếchođếnkhibốvàanhtraicủaanhtaquađời.Giờđâyhiếmkhianhđiđâu,hoặclàkhiAlfredtriệuanhđếngặp.“Đâychỉ làmối locủaDanesđãkhiếnhọ tạmđặt lòng thùhậnsangmộtbên”“Mộtquyếtđịnhsángsuốt.TôikhôngthíchvớiýnghĩRoycephảiđánh

cảkẻthùởphíasaulưngmình”“Côquantâmviệcnàynhiềuđếnvậyư?Hầuhếtcáclãnhchúachỉtrảtự

docholũnôlệbằngcáichết,vàđiềunàyđượccáinhàthờkhuyếnkhích”“Tôimuốntựdo,Eda,nhưngkhôngphảitheocáchđó”,Kristenngắtlời.Edakhịtmũi,nửatỏvẻnghingờ,nửatỏvẻhàilòngvớicâutrảlờiđó.“

Nàođithôi.Roycenóirằnghãyđểyênchocôngủ,nhưngkhôngphảibỏphícảmộtngày.Côđãbỏmộtbữarồi”Kristencườivàbắtđầumởcửa.Edalượmlạicáixíchmànàngđãvứtxó

trướcđóvàbắtđầucôngviệccủamìnhnhưngKristenngănlại“Đểđó,Eda.Tôixongviệcvớinórồi.”“Ngàiđãnóivậy?”“chưa,nhưng…”Edamặckệnàngvàbắtđầunhặt lạicáixích“chođếnkhi tôiđượcra

lệnh,cònkhôngthìcôphảiđeolạixíchvào”“không,tôinóianhtasẽkhôngbắttôiđeonữa.Đihỏiđi”“Côcóbịmấttríkhôngvậy?Tôikhôngcógannàodámtớigầnngàiđể

hỏinhữngchuyệnvặtvãnhđó.”Kristentỏrõtháiđộchốngđối,nhưngEdađã giúp chặn trước tràng đả kích đó. “ Đừng khiến tôi gặp rắc rối nữa,Kristen.Nếungàisẵnlòngtintưởngcô,ngàisẽnóivớitôi.Liệucôcóthểđợichođếnlúcđóchứ?”Không,nàngmuốnhétlên,nhưngđểlàmgì?Trongvòngvàiphút,haycó

thểvàigiờnữa,nếuRoycekhôngởtrongtòanhà-nàngcóthểgặpanhđể

đínhchínhvềsựđãngtrínày.Nàngphảiđợi,dùrằngviệcchờđợithìkhôngbaogiờlàthúvị.Tuynhiên,nàngđãphảichờđợilâuhơnthếtrướckhigặpanh,vìanhđã

đirangoàicảngày.EdangheđượctừngườihầucủaMeghan,Udele,rằnganhđãđưacôbéđicưỡingựa.Meghantrởvềtòanhàvàođầugiờchiều,đầyhào hứng với bờ má ửng hồng, nhưng không cùng với Royce. Eda nhấnmạnhrằnghiếmkhiRoycecóthờigiandànhchoemgáimình.NhìnvẻmặtcủaMeghan,cóthểthấylàcôbérấtvui.Kristenkìmmìnhtrongmộtthoáng,nghĩxemvìlídogìmàRoycelạibỏ

bêemgáimìnhđếnnhưvậy.Nhưnggiữkiênnhẫnlàmộtviệckhókhănvớinàng,nhấtlàkhinàngcònđangbựcmìnhvớitháiđộcủaanhsaulầncuốihọlàmtình,vàsauchótthìnàngvẫnbịxích.Phảichăngnàngđãphánđoánsai?Liệuanhcóthểquáđỗidịudàngtrêngiườngrồithìlạilạnhlùngxíchnànglạikhirờiđi?Roycetrởvềvàobữaăncuốingày.Kristendõitheoanhvớiánhmắtkhát

khaokhianhđiquasảnhđểtớichiếcbàndàiđặttrướclòsưởi.Khiánhmắthọgặpnhau,anhmỉmcườivớinàngvàbaoniềmtứcgiậnchợttanbiến.CóChúachứnggiám,anhquảthậtlàngườiđànônghủydiệt.Nàngmonganhkhôngbaogiờnhậnrằnganhđãhủydiệtmọigiácquancủanàngnhư thếnào.Anhđủquyềnuymàkhôngcầnýthứcđượcđiềuđó.Darrellethuhútsựchúýcủaanh,vàKristenquaytrởlạivớiviệclàmđầy

cácđĩathứcănsẽđượcsắprabàn.Nànglạisailầmmộtlầnnữa.Anhkhôngphảilàngườicótráitimsắtđá,chỉlàhayquênthôi.Chỉngaykhianhnhìnthấynàngvẫncònđangbịxích,anhsẽhốihậnvàlậptứcsửachữachosựđãngtrícủamình.Trướckhiquánửangườiđãrờikhỏiđạisảnhvàbắtđầuđingủ,Royce

tiếnvềphíanàng.Anhđãănuốngnonên,tándócvàicâuchuyệnvớilũđànông,vànướcnóngđãsẵnsàngvàolúcnày.NàngđãtựmìnhđổđầyhaixônướctừthùngnướctreotrênbếplửaAnh dừng lại sát nàng, không quá gần, không nhìn nàngmà nhìn vào

đốngbộtmìđangđểsẵntrênbànchobuổisángngàymai“Ngàyhômnaycủanàngthếnào?”Nàngliếcnhìnlênvàthấyrằnganhvẫnkhôngnhìnthẳngvàonàng,”Tốt,

thưangài”“Nàngsẽcòncómộtđêmtuyệtvờihơnthế”Anhthì thầmvớimộtgiọngkhànđục,khiếnbụngnàngrun lên.Nhưng

ngaysauđóanhđivềphíaphòngtắm,vànàngnhìntheoanhvớimộtánhmắthoàinghi.Anhkhôngthểkhôngnhìnthấymiếngkimloạivòngquanhmắtcáchânnàng,khi lạigầnnàng,vì chúngmàuđenvànằm trơ ragiữa

chiếc váy ngắn và đôi giày đều cùng tôngmàu sáng. Và cũng không thểkhôngthấysợidâyxíchdàinằmdọcsànnhàtừbờtườngtớichỗnàngđangđứng.Tấtcảnhữngngườiđànbàởđâyđềuphànnànvềviệcphảibướcquachúngcảngày.Nỗiphẫnnộnhưphátanmọicảmgiácchođếnkhiđôibàntaynàngrun

lên.Chúahãyhủyhoạiđôimătxanhvàtráitimđencủaanhđi.Nàngkhôngkhácgìmộtconđiếmkhicùngchungchăngốivớianhmàkhôngcólấymộtchúttintưởngnàocủaanh.Nàngbịlợidụngnhưvậylàquáđủrồi.“tôiđãnóirồi.Cònquásớmđểlấyđượclòngtincủangài.Phảichờđợi

thêm.”Edađừngngaysaunàng,vànàngcũngkhôngbuồnquayđầu lại.Nàng

nắmchặthai tayđểkìmcơnchấnđộngcủamình .Sựphẫnnộcũngđượckìmlại.“tôisẽcònnhữngvếtsẹoởmắtcáchânnếutiếptụcchờđợi.Tốtthôi.Đó

làbàihọccủaviệcgiaoduvớikẻ thùcủamình.Tôisẽcoinhữngvếtsẹonhưmộtsựhànhxáchốilỗivậy”“Hànhxácư?VìChúa,cônhưmôtngườitheođạo.Côcóđilễbaogiờ,

vànếucóthìliệucóbaonhiêuvịthánhđòihỏisựhànhxác?”Kristenkhôngtrảlời.Nàngchỉlạnhlùngyêucầu“Chúngtađãnóixong

chưahảEda?”“Rồi”Edatháokhóachuỗixíchởchântường.Bàtatháoxíchđểnàngleocầu

thang dễ dàng hơn.Thực tế, nàng cảmgiác thật thê thảm.Thật không dễdàngkhôngđượcmộtvịlãnhchúayêuthích,dùchỉlàtrongmộtchừngmựcnàođó.“Đinào”Edanói.BàtatinKristensẽđitheomình.Nànglàmtheo,chỉbởivìgiànhlấytự

dokhitrongtaykhôngcómộtchútvũkhíhaykếhoạchrõrànglànguxuẩn.Tuyvậy,nhưtrướcđó,nàngkhôngđixahơncánhcửacủariêngmình,mặcdùEdađãđiqua.Mặcdùlầnnày,nàngdừnglạimộtthoángkhibướcvàocănphòngcủamình.Nóvốnđãluôntrốngtrảithìgiờđâyhoàntoàntrốngrỗng.NàngcảmgiácEdalạiởsaulưngmộtlầnnữa.“Điềunàynghĩalàsao?”“Đứcngàichorằngcôkhôngdùngcănphòngnàynữa.Chiếcgiườngcô

đượctùyýsửdụnglàcủangài”Nàng cười lớn” Thật ư? Vậy thì tôi thích sàn nhà cứng ngắc này hơn

nhữnggìanhtaoffer”“ngàisẽtứcgiận”“Bànghĩlàtôiquantâmư?”

EdarờiđiđểthongbáochoRoycevềsởthíchcủaKristen.Kristenkhôngdichuyểnchođếnkhinàngnghethấytiếngổkhóachuyểnđộng.Edakhôngthểquênđượcnhiệmvụcủamình,nàngcóthểđộngvàonhữngvũkhítrongphòngcủaanh,mặcdùnàngcũngchẳngchắcsẽbiếtlàmgìvớichúng.Kristenbướcđếnbờtườngvàngồixuốngchờđợi.

Chương23

KhiRoycecemởkhóacửabướcvào,Kristentenđangngồidựalưngvàotường,đầugốiđặtởtưthếsẵnsangbậtdậynhanhchóngkhicần.Nàngnhìnthấyanhchưađếnmứctứcgiận,nhưngrõrànglàkhônghàilòng.Vừabướcratừphòngtắm,anhchỉmặcmộtchiếcáochẽnmàutrắngvới

cổtayáodàivàbênngoàilàthứáochoàngmàKristentenvẫnđượcđưachokhiđitắm,mặcdùchấtlượngtấmáochoàngcủaanhtốthơn,vớimộtđườngviềnrộng1icnhbằnglụaxanhchạydọctheonẹpáođếntậnchânanh.Baophủanhlàmộtmàutrắngtinhkhôinhưngvẫnnổibậtlênđómàmàutóctốivàmộtlàndarámnắng.Nếukhôngphảivìđang tứcgiận thìnàngbiếtmìnhcó thểchờđợiđến

nghẹt thởđểnhìnđôichântrầncủaanhkhi tấmáochoànghémởmỗikhianhbướcđi.Nhưngnàngchỉnhìnchằmchằmvàokhuônmặtanh,sánglêntrongánhnếnmàanhcầmtheo.“Edađãnóivớitarằngnànglạiởđâythayvìởchỗmànàngnênở.Ta

muốnbiếttạisaonàngnghĩrằngnàngđãcótựdotrongngôinhànày,khimàtachưahềnóiđiềunàyvớinàng.”Kristenten cảm thấy hài lòng về giọng nói của anh, bình tĩnh và tỏ ra

khônghềnaonúng.“Đơngiảnthôi,Saxon.Ngàibiếttạisaotôitừchốingủchungvớingàitrongtuầnqua.Chođếnkhingàiđưatôitớigiườngngàivàođêmqua.Tôiđãquánguxuẩnkhigiảđịnhrằngnếungài làmviệcđó, thìhẳnlàngàiđãmủilòngvàlolắngvềsựcầmtùcủatôi.”“Nàng nói đúng”, anh đáp cộc lốc. “ Thực ra đó làmột giả định ngu

xuẩn.Tađãnóilídotạisaonàngphảibịcùmlại.Tacũngđãnóivớinàngvềnhữnglựachọnthaythế”.Kristentenkhông thểgiữbình tĩnhđượcnữakhingheanhxácnhận lại

nhữnggìnàngtựkếtluận“Tôiphỉnhổvàonhữngsựlựachọnthaythếcủangài.Tôisẽtiếptụcmangcáicùmgớmghiếcnày,nhưngtôikhôngcầngìởngàinữa.Tôikhôngthểvừachịuđựngsựvuốtvedịudàngvừachịuđựngnhữngsợidâyxíchcủangài.”Anhchầmchậmtiếnlạigầnnàng.Mộtcáchthậntrọng,nàngnhỏmdậy,

nhưnganhđãngănlại.“Tatừngnghĩnàngmạnhmẽhơnthế”Nàngthởhổnhểnlíunhíumộtcáchcóchủđích“Tôikhôngthểmộtkhi

mấtđihứngthú,thưangài.Chatôiđãbịbắtgiữtrongsuốttuổithanhxuân.Mẹtôicũngbịbắtlàmnôlệtrongthờigianđó.Tôilàtấtcảnhữnggìcủachamẹtạora,vàtôikhôngthểtrởthànhniềmtựhàocủahọkhitôicũngbị

bắtlàmnôlệ.Vớitôi,đólàmộtsựtrừngphạtthíchđángvềviệcđãtrốnchamẹđểleolênchiếctàucùngvớianhtranh.Tôicóthểchịuđựng,Roycece.Nhưngtấtcảchỉcómộtgiớihạnnhấtđịnhtrướckhimộtcuộcchiếnxảyra.Từgiờhãymặckệtôivàngàisẽkhôngphảigặprắcrốinữa”“Takhôngthể”anhđápmộtcáchđơngiản“vànàngcũngkhôngthựcsự

muốntaphớtlờnàng,Kristenten”“Tôimuốnthế.Tôikhôngcầnngàinữa.”Anh tỏ ra không hề thích thú với những gì nàng nói , với khóemiệng

nghiêngnghiêngváánhmắtxanhbùngnổ“Nàngcó thểnói thếsauđêmqua”“Đúng”“Nóidối.Nàngvẫnmuốntavàtasẽchứngminhđiềuđó”Nàngkhịtmũikhinhkhỉnh trước thách thứcđó.“Sựcứngđầumàmột

trongnhữngđứctínhtôithừahưởngcủamẹtôi.Bàtừngmộtlầntừchốinóichuyệnvớichachỉvìmộtcuộc tranhcãivàhềnóivớichamộtcâu trongsuốtcảtháng.Mặcdùhọlàhaingườiyêunhausayđắm.Cólẽtôivẫnmuốnngài,Roycecece,bởivìtôibịngàihấpdẫnmộtcáchkhôngcưỡnglạiđược.Nhưngngàisẽkhôngbaogiờngheđượctôithúnhậtđiềuđó,hoặcmộtsựchấpnhậnngàimộtlầnnữa,bởikhingàixíchtôilại,ngàiđãchotôithấytôichảlàgìvớingài,rằngngàichẳngcómộtchútcảmxúcnàovớitôi.Tôicầnnhiềuhơnthếởmộtngườiđànôngmàtôihiếndângcảbảnthânmình.Tôicầnnhiềuhơnthế,khôngchỉlàđammê.”“Vậylànàngphủnhậnchuyệngiữahaichúngta?”Trongmộtkhoảnhkhắc,Kristentennhắmmắtlạivớimộtnỗithấtvọngùa

vàotâmhồnnàng.Nàngđãmuốnanhtrảlờinhưthếnào?“Tathựcsựquantâmđếnnàng,Kristenten.Tấtnhiênlàtacónhữngcảmxúcvớinàng,nhữngcảmxúcmãnhliệt.Vìsaoemcònhoàinghivềta?”Thậtlàngungốc,nàngsẽchẳngbaogiờđượcnghenhữnglờinhưthếtừanh.Nàngmởmắtđểquansáttháiđộcủaanhvớiđôimôimìmchặt.Nhưng

bâygiờmộtđườnggângiậtgiậtnơiquaihàmanhvàbàntayđặtởhônglúcnàygiờđãnắmchặt.Đôilôngmàymàutốiđãdíulạivàđôimắtanhánhlênnhữngtialửaxanh.Cuốicùngthìanhđãthựcsựtứcgiận.Tốtthôi.Ítrathìanhvànàngcùngchungmộttâmtrạng.“Trảlờita”“Vâng,thưangài.Tôisẽphủnhậnchuyệngiữahaichúngta”“Quỷthamabắt.Giờnghetanóinày.Việctacónànghaykhônglàlựa

chọncủata,chứkhôngphảicủanàng.Tađãquyếtđịnhchonàngnghỉngơimộtthờigian,nhưngđólàmộtlỗilầm,vàgiờtađãrútramộtbàihọc.Chonàngmột sự lựa chọn chỉ khiến nàng nghĩ rằng nàng có quyền lựa chọn.

Nàngkhôngcó,Kristenten,bởivìtasởhữunàng.Cuộcsốngcủanàng,cơthểcủanàng,vàcảtâmhồnnữa,tấtcảđềuthuộcvềta”Vẻlạnhlùngtronglờinóikhiếnnàngđiênlên“Khôngbaogiờ.Ngàisở

hữutôi,đúng,dođóngàicóthểgiết,đembánhaycưỡngbứctôi,làmbấtcứđiềugìngàimuốn.Nhưngkhôngphảilúcnàocũngthế,dođó,nếutôibịđembán,hoặctrốnthoát,hoặcbị tướcđoạtkhỏingài,khiđó,ngàisẽkhôngsởhữu tôinữa.Và thuộcvềngài!Nếuđiềuđóxảy ra,khiđó tôiphảimuốn,bằngkhôngthìtừngữđóchẳngcónghĩalýgi.Tôiphảiyêungàinếumuốnthuộcvềngàitheođúngnghĩa.Tôiphảikhôngbaogiờmuốnrờixangài.“Takhôngđòihỏinàngtìnhyêu”anhnóimộtcáchlạnhlùng.“Tốtthôi”,nàngđáplại“Bởivìtôisẽkhôngdànhnóchongài.Ngàinói

vềnhứngsự lựachọn.Được,ngàicó tôihaykhôngđó làsự lựachọncủangài.Cònviệctôicósẵnlòngcóngàihaykhôngđólàsựlựachọncủatôi.Vàtôikhôngsẵnlòng,Saxon”“Vậynàngsẽchiếnđấuvớita?”“Đúngthế”“Nàngđãtừngbiếtrằngviệcđólàvôích”“Nhữnggìtôihọcđượcđólàsựtựmãnquásớmcủangài.“nàngđãquá

tứcgiậnđểthừanhận.Vớimộtnụcườinhạobáng,nàngtiếptụcchếgiễu“Ngàichưanếmtrảisựbềnbỉcủatôi,Saxon.Ngàiđãkhônglàmgìlàmđêmquabởivìtôiđãmuốnngài.Nhưngnếungàiépbuộctôivàolúcnày,vàtôichiếnđấuvớingàithựcsự,vàchắcchắnngàisẽkhônghềcảmthấydễchịuđâu”Lốikhiêukhíchcủanàngcànglàmanhđiênlên.Anhrítlêntiếngchửithề,

némcâynếnxuốngsànnhà.Trướckhingọnlửatắtrụi,haibàntaycủaanhđãđặtlênngườinàngmặcdùnàngkhôngnhìnthấyanhlaovàomình.Mộttaytrượtxuốngcánhtaynàngđểkhóachặtlấycổtaynàngvànàng

bị kéo ra phía cánh cửa.Kristentenđợi chođếnkhi họ ra đếnngoài hànhlanghẹpđểgiậtmạnhđôitaymình.Vànàngđãthànhcông,tậnhưởngniềmvui sướng khi nghe Roycece chửi thề lần nữa khi nàng chạy về phía cầuthang.Anhhạgụcnàngxuốngsànnhàtrướckhinàngtớinơi,vàcơthểanhđènặnglênnàng.Khicảhaicùngrướnngườilên,Kristentendùngkhuỷutaythọcmạnhra

đằngsauvàchạmvàovùngbụngcủaanh,nghethấytiếngcằnnhằncủaanh.Vớikhoảngcáchcủahaingườibâygiờ,nàngcuộnmìnhvềmộtgócvàcóthểđáanhraxanếuanhkhôngđặtcánhtaymìnhlênhaichânnàng.Látsau,anhtómđượcđôibàntaycủanàngvànàngcảmgiácmìnhbịnângbổnglênbởiđôivaianh.Roycecegặpchútkhókhănbanđầuvớitrọnglượngcủanàng,nhưngbắt

đầubướcdàivềphòngmình.Tuyvậy,Kristentenchưaxongvớianh.Bịbẻquặtngườimộtnửaraphíasaulưnganh,nàngnắmlấytócanhvàgiậtmạnhđếnmức có thể làm gãy cổ củamột người đàn ông yếu ớt. Roycecemấtthăngbằngvàlaovàotường.Hổn hển, Kristenten cảm giác mình đang rơi, và tiếp đất bằng lưng.

Nhưngnàngkhôngthôitómlấytócanh,khiếnđầugốianhởbêncạnhnàng.Anhgầmlêngiậngiữvàkéo taynàngra, trên taynàng làmộtnắmtóc

anh.Lầnnàykhianhtómđượccổtaynàng,anhvặnchúngrađằngsaulưngnàngchođếnkhinàngcảmgiácanhmuốnbẻgẫycánhtaynàng.Tuynhiên,mụcđíchcủaanhchỉ làbắtnàngrướnngườilên–điềumànànglàmtheongaysauđó.Anhgiữnàngởphíatrướcvànếunàngkhôngđivềphíatrước,cánhtay

nàngsẽbịkéocaohơn.Anhbắtnàngvàophòngmìnhtheocáchđóvàkhiđãđếnnơi,anhxômạnhnàngraxa.Kristentensuýtnữathìténhào,nhưngđãkịpđumìnhđểđốimặtvớianh.

Mộtcáchbìnhtĩnh,anhkhóacửavàcũngvẫntháiđộđókhianhnémchìakhóarangoàicánhcửasổđangmở,mộthànhđộngcònhơncảhămdọa.Còn nàng thì thấy rùng mình, nhưng anh chưa lại gần nàng vội. Căn

phòngđãđượcthắpsáng,vànàngcóthểquansátcáinhìnlạnhlùngquyếtđoántrêngươngmặtanhkhianhnhìnliếcquanàng.Nhưnganhvẫnkhônglạigần.Thayvàođóanhbướctớigiườngngủ,kéotấmtrảigiườngvàdùngdaogămcủamìnhcắtthànhnhữngsợimảnh.Kristentenmởtomắtdõi theohànhđộngcủaanh.Nàngkhôngbiếtanh

địnhlàmgìvớinhữngmiếngvảinày.Đơnthuầnnàngchỉnghĩanhđangmấttrí,vìtấmtrảigiườngđangrấtđẹp,đượclàmbằngdacừumềmmạivàthêubởihàngtáchỉmàukhácnhau.Roycece ngừng lại khi được bốn dài dài. Anh buộc một dải vào cột

giường và di chuyển sang cột giường tiếp theo. Theo dõi anh, Kristentenkhôngkhỏichoángváng,nhưngchỉmộtchốclátthôi.Nàngcócảmgiácnhưlàtráitimcôrơixuốngdạdày,bởilẽnàngchỉhìnhdungđượcmộtlídochonhữnghànhđộngcủaanh.Từcổhọngnàngphátraâmthanhnửanhưhét,nửanhưrênrỉvànàng

chạyvềphíatườngcótreovũkhí,giậtmạnhmộtchiếcmãtấunặngkí.Anhtađiênrồi.“Đặtnóvềchỗcũ,Kristenten”Giọnganhnghethậtbiếtđiều.Saoanhcóthểtỏrabiếtđiềukhimàanh

đangchuẩnbịtratấnnàng?“không,nàngquaylạinhìntrừngtrừng,ngàisẽphảigiết tôi trướckhi

đốixửtànbạovớitôi”

Anhgậtđầuvàtiếptụcbuộcmảnhvảivàochiếccộtgiườngthứba,sauđóđilạitớicáithứtư.Anhchỉnhìnvàocôngviệccủamìnhđanglàm,chứkhôngphảinàng.Mặcdùvậy,nàngkhôngthểrờimắtkhỏianh,vànhìnthấymộtthoángmỉmcườitrênbờmôianh.Điềunàykhiếnmáunàngđônglại,bởikhôngcógìhàihướcởđâycả.Thanhmã tấu thật nặng, nặng hơn nhiều những thứmà nàng từng thử

trướcđây.Nhưngđứngđónhìnanhchođếnkhianhxongcôngviệckhiếnnàngcóthêmcơhộitìmkiếmmộtvũkhíkhác.Nàngđãkhôngsuynghĩthấuđáo.Nàngnhậnrarằng,đãquátrễ,đánglẽnàngphảitấncônganhthayvìđợiđếnkhianhhoàntoànchúýđếnmình.Roycece nhét con dao găm vào bao dắt ở thắt lưng . Anh tiến lại gần

Kristentenmàkhôngcóvũkhínàotrongtay.Thựctếlàanhcóthểchọnmộttrongsốnhữngvũkhíởtrêntường,nhưngkhông,anhtiếnvềphíanàngmặcdùnàngsẽkhôngchophép.Nàngđènéntráitimmìnhtấtcảnhữngcảmxúcdànhchoanh.Biểucảm

củanànghiệnrõchủđíchgiếtchóccủanàng.Nànghạthấpthanhmãtấuvớitư thế sẵn sàng chiến đấu.NhưngRoycece dừng lại đủ gần để nàng phảibướctớinếumuốntiếpcậnanh.Tháiđộcủaanhthậtkhóđoánbiếtvàolúcnày.“Hãynóichotabiết,Kristenten.LiệutấtcảnhữngngườiphụnữNorse

đềuđượchuấnluyệnđểtựbảovệmình?”“không,“Nàngđáplạithậntrọng.“nhưngtabiếtnàngđãtừngđượchuấnluyệnvìđãhailầnnàngthểhiện

tàinghệcủamìnhvớingườiemhọcủata.Chanàngdạynàng,tađoán?HaylàanhtraiSeligcủanàng?Tấtnhiên,tàinghệcủaanhnàykhôngtốtnhư…”Nàngnấclênđầytứcgiậnvàvungthanhgươmlêntheomộtđườngvòng

cungsuýtnữachẻđôivaianhnếuanhkhông tránhsangbêncạnh.Nhưngthayvìlùilạiđểtránhlưỡiđaobổxuốnglầnnữa,Roycecelạigầnnànghơn.Cổtayanhtómlấycổtaynàngtrướckhinàngcóthểxoayxởđểvunglạithanhgươmnặngnềlênđểtấncônganh.TiếnggươmrơixuốngsànnhàkêuđếnxoảngmộttiếngvàKristententhì

đãmệt lử đếnmức lưng nàng chạmvào anh khi vòng tay anh đang vòngquanhthắtlưngnàngvàômcứnglấyhaicánhtaynàng.Dùnàngđãcốgắngnhưngcũngkhôngthểnớilỏngvòngômcủaanh.“Mộtcôgáingốcnghếch.Khôngaidạyemphớtlờnhậnxétcủađốithủ

à?”Nàngđáptrảbằngmộtcúhuýchgótchânvàocẳngchânanh,nhưngchiếc

giầymỏngmanhcủanàngkhônghềhấngìvớianh,thậmchínàngchắcrằngnàngtựlàmđaumìnhhơnlàkhiếnanhđau.Cúđánhlàmanhnhanhchóng

đưanàngragiường.Anhquẳngnàngởđóvàngãvàolưngnàngtrướckhinàngcóthểgiảiphóngđôitaycủamình.Anhtómlấymộtbêntaynàngkhinàngđangvùngvẫy,vànànggầmlênkhicảmgiácthấymiếngvảiđangsiếtchặtcổtaymình.Anh trói cổ tay trái nàng vào cột giường bên tay phải, nàng nghĩ anh

chuẩnbịlậtngửanàng.Nhưngcổtaynàngđậpvàokhôngkhíkhianhnhỏmdậyvànànglănngười,nhưngthayvìđôitaycòntựdocủanàng,anhtómlấycẳngchânnàngvàdùngsứcnặngcủacơthểnhanhchóngkiểmsoátmộtbênkhicộtcẳngchâncònlạicủanàngvàochiếccột.Vàđôitaynàngtrảidàigầntầmvớicủaanh.Kristententứcphátkhóc“Ngàinêngiếttôikhilàmxongviệccủamình,

Saxon,tôisẽgặplạingàiởđịangụcvìđiềunày”Royceceyênlặng.Đôichânnàngđangtrảidàitrêngiường,vớicổchân

đangbị tróichặt.Anhnhỏmdạyvàlạiđứnggầnchiếccộtcuốicùngchưađượcsửdụng.Kristentennhìn trửng trừng,giữchặtcánh taycòn lại tránhxaanh.Khi

anhchồmvềphíatrướcđểtómlấy,nắmtaynàngđậpvàomặtanh,vàlầnnàythìanhkhôngtránhkịp.Nàngkháhàilòng,thậmchíkhớptaynàngbịđậpmạnhkhichúngchạm

vàorănganh.Máutràoratrênkhóemôianh,vàbiểucảmcủaanhthìthậtkhóđoánbiết.Đầygiậndữ,anhtómlấytaynàngvàcuộnvảixungquanhcổtay. Khi anh quay lại, đôi mắt mà nàng từng cho là xanh biếc tuyệt đẹpdườngnhưtrànngậpmộtmốiđedọamangtênnàng.Mộtcáchchậmrãi,anhchùisạchmáutừmiệngmìnhbằngmubàntay.Nàngnhắmmắtlại.Điềunàythậtquádễdàngvớianh.Vàgiờđâyanhcó

thểđánhnàngbằngroida,hoặclàmbấtcứđiềugìtheokếhoạch,đểtrừngphạtnàngvềtộichốngđối.Nhưng,điềumàanhlàmsauđólàlộttrụiquầnáocủanàngbằngcondaogămcủamình.Trongthâmtâm,Kristentenrênrỉ,nhưngvẫngiữkhuônmặtmìnhvôcảm

vàđôimắtnàngthìnhắmnghiền.Nàngkhôngthétlênkhibắtđầucảmthấyđau, không khóc, không cầu xin sự thương hại, vì nếu anh đã đối xử vớinàngnhưthếnàythìcónghĩarằnganhkhôngcóbấtcứsựthươngcảmnàovớinàng.“Mởmắtra,Kristen”.Nàngtừchối.Nàngcócảmgiácchiếcgiườnglúnxuốngvàbiếtrằnganh

đã ngồi cạnh nàng .Cuối cùng, khi anh không còn nói hay cử động nữa,nàngmấtcanđảmđểkhôngnhìn.Nàngnhậnrađôimắtanhđangnhìnchằmchằmvàonàng,vàmộtcáchđầychủđích,đôimắtấyquétdọccơthểnàng.Nàngdõitheocáinhìnấyvàcảmgiácmộtcơnnóngxuyênthấucơthể.

Nhìnbộdạngnànglúcnàythìviệcvềnhàcàngtrởthànhmộtđiềukhôngthể.Nàngcóthểcửđộngđầugốimộtchút,cánhtaynàngthìkhôngthểduỗiđược và bị quặt vào khuỷu tay. Tay chân nàng đều vô dụng vào lúc nàynhưngkì lạ thay,nàngkhônghề thấykhóchịukhiở tư thếnày.Mảnhvàikhôngcứavàodathịtnàngtrừkhinànggiậtmạnh.Chínhsựbấtlựckhôngthểtiếptụccuộcchiếnkhiếnnàngtrởnênbuồnthảm,vàkhôngbiếtsựtrừngphạtnàođangchờđợimìnhởphíatrước.“Lờihứacủanàngvẫncóhiệulực,chotớibâygiờ”Anhcấttiếngkhiếnnàngquaysangnhìnanh.“Lờihứanào”?Nànghỏi“Rằngtasẽkhônghềkiếmđượcniềmvuinào từnàngnếunàngchiến

đấuvớita.Tacóthểđảmbảovớinàng,thấynàngởbộdạngnàyquảthậtlàmộtniềmvuivớita.”Chúagiúpnàng,anhđangthèmkhátnàngvàolúcnày.“Hãymangroida

củangàilạiđâyvàđánhtôiđi,Saxon”,nàngrítlên.Anhmỉmcười“**,nàngcónhắcđếnsựbạolựccủatadànhchonàng.

Cảmơnvìđãnhắcnhởta.”Vừanóianhvừakéobímtócdàisaulưngnàngvàtậptrungcaođộvào

côngviệcnókhiếnnàngthốtlên:“Ngàiđịnhđánhtôibằngthứnàyư?”“Một ý tưởngkhông tồi”.Anh cười phá lên, để cho bím tóc của nàng

trượttrênbàntayanhchođếnkhingóntayanhchạmtớitậnđuôitócnàng“Cólẽ-nhưthếnàychăng?”Haiđuôitóccủanàngđượctunglênnhưcánhquạtgiữacácngóntayanh

vàvụtnhẹvàomộtbênvúnàngkhiếnmáudồnlênlàmchobầungựcnàngtrởnênsănlạivàđầuvúcứnglên.CơthểKristentrởnênrốiloạn.Nhậnthấyphảnứngkhôngmấyhợptác

củanàng,Roycemỉmcườivàtiếptụckéocánhquạtkhámphávùnggòđồicủanàng,tấncôngsangđầuvúcònlại.Cơthểnàngphảnứngmộtkiểu,nhưnganhbiếtđiềugìđangdiễnrabên

trongcơthểấy.Đólàmộtnỗisợhãikhôngđượcthừanhậnđangrunglênởvùngbụngnàng,vàgiờđangnhúlênmộtniềmkhoáicảm.Hoàntoànbấtlựcvớinăng lựccủangườiđànôngbiết rõcách làmhài lòngnàng…nàngđãkhôngcânnhắcđếnđiềuđó.“Ngài,ngàikhôngđịnhđánhtôiư?”“ Sao nghe giọng nàng ngạc nhiên đến thế?”, anh rủ rỉ, kéo cánh quạt

đượclàmbằngtócnàngngangdọcvùngbụngnàng,khiếnvùngcơbụnggiậtgiậtvàcolại.“Tathíchlàndacủanànglúcnày.Thựcsựnàngnghĩtacóthểlàmđauchúngư?”“Ngàiđãrấttứcgiận…”“Cólído.Nàngkhiếntaphảithànhmộtkẻnóidốivàongàyhômnay.Ta

đãthềvớiThorolfrằngtasẽkhôngépnàngphảilêngiườngvớita,vàgiờtađãphảilàmđiềuđó”“Ngàinóivớianhấy…oh”Roycenhúnvailơđễnh“Anhtalolắngvàcầnđượcbảođảmlàtakhông

lợidụngquyềnlựcđểlàmhạinàng”“Ngàikhôngư?”,nàngngắtlờivớimộtcáinhìnđầyngụýxuốngphía

dướinàng.Anh cười khoái trá. “Ừ, có thể ta đang lạm dụng quyền hành.Nhưng

nàngsẽphảithừanhậnrằngđêmquanàngđãdẫndắtchứkhôngphảitalợidụngnàng,concáonhỏcủata.“NgàicũngnóicảđiềunàyvớiThorolfư?”“Thếnàngthíchanhtalolắngvềnàngà?”“Thàthếcònhơnnhữnggìbâygiờanhýnghĩđếnvàolúcnày.”Nàng

gàolên“Rằngnàngthíchta?”“Đồquỷthamabắt,Saxon.Takhông,khôngcòn…”nàngchữalạivà

rồithởhắtrakhianhtrườntớihônlênvùngdabụngnàng“Không,dừnglại”Lưỡianhmơnmantrêndathịtnàngvàliếmthànhmộtvòngtrònquanh

rốn“Vẫntiếptụccưỡnglạitaư,concáonhỏ?Vìnàngkhôngthểtựngăncảnta,liệunàngcócầuxintadườnglại?”“Không”Anhđứngdậyvàdùngđôitaymìnhvuốtvevùngdabụngcủanàng,rồi

bắtđầutiếndầnlênhaibầuvúnàng.“Takhôngnghĩnàngsẽlàmthể,vìthựcsựnàngkhôngmuốntadừnglại”Bàntayanhômtrọnlấyđôibầuvúnàng.Nàngnghethấytiếngnóidodự

củamìnhkhivẫnkhăngkhăng“Khôngphảinhưthế.Tôi–tôisẽkhôngcầuxin–trongmộtchừngmựcnàođó”“Mộtconđiếmđầykiêuhãnh”Anhkẹpđầuvúcủanàngbằngngóncáivàngóntrỏchođếnkhinócứng

lạivàbắtđầuvuốtvedịudàng.Anhtiếptụcbanchonàngnỗiđaukhoáicảmtớinhữngvùngdanhạycảmnhấtchođếnkhinàngnghĩthựcsựmìnhcầnphảicầuxinanh.Nàngkhôngthểkìmlạiđượcnữa.Nàngkhôngthểtỏravôcảmđượcnữa,mặcdùnàngbiếtanhđangquansát từngphảnứngcủanàng.Timnàngđangđậploạnxạ,mạchmáucăngra.Sứcnóngtỏaratừcơthểnàng,mặcdùtránnàngvẫnkhô.Roycebịthôimienbởivẻnghiêngnghiêngđầythuhúttừđôimắtxanh,

vàcáicáchrăngnàngcắnlênmôidưới.Anhkhônghônmôicô,chưathẻ,vìanhcònhoàinghivớiýnghĩnàngcóthểcắnngậprăngnàng.Nhưngđôitay

anhcuốicùngcũngtiếntới,ômlấymặtnàngvàgiữlấynókhianhhônkhắpmặtnàng,trừđôimôi.Nụhôndừnglạiởtainàng,anhvannài“Nóivớitarằngnàngmuốntađi,

Kristen”“Ngàisẽkhôngbaogiờnghethấyđiềuđó“Anhtựangườirasauđểnhìnnàng.Mộtngọnlửadườngnhưđangcháy

âmỉ trongđôimắtnàng.Anhchưathấyngườiphụnữnàosẵnsangđượcyêuhơnnàng.Anhmỉmcười,lắcđầu“Nàngcứngđầunhưtadựđoán.Nhưngtacũng

vậy,concáonhỏngọtngào.VàtaSẼnghenàngnóiđiềuđó“Anhnhỏmdậyvàdichuyểnraphíacuốigiường.Rồidừnglại,chậmrãi,

vớiđôimắtkéodọctheochiềudàicơthểnàng,anhbắtđầucởikhănchoàngvàchiếcáochẽn.Nhìnvàođôimắtanhđangchămchămnhìnmìnhkhiếnnàngcócảmgiácnhưanhđangchạmvàocơ thểmình.Vàđiềunàycànglàmnàngtrởlênđiênđảo.Kristennhắmmắtlạiđểtrấntĩnhlạibảnthânmình.Nhưngkhôngcómấy

tácdụng.Nỗi tòmòrằnganhsẽ làmgì tiếp theokhiếnnàngkhôngnhữnglàmtiêutanđượcniềmkhoáicảmmàtráilại,còngiatăng.Nàngkhôngphảiđợilâu.Đôichânnànglàmchiếcgiườnglúnxuống,rồi

nàngcảmnhậnđượctayanhởmắtcáchânmình.Nàngkhôngnhìnanh.Mộtcáchchậmrãi,đôitayanhdichuyểnlênphíatrên–nàngkhôngmuốnnhìn–quađầugối, chậmhơnnữakhi tiếnđếnđùi–nàngvẫnkhôngnhìn–caohơn,gầnhơn…Anhdừnglại,ngầnngạitrongkhiKristennínthở,tráitimcônhưsắpnổ

tung,vàđangđậpđiênloạn.Vàrồinhữngngóntayanhchuyểnhướng,chạydọclên trênbắpđùivà lùidầnxuốngdưới–đếnđầugốinàng .Khinàngvừathởnhẹthìanhbắtđầudichuyểnđôitaymìnhlênphíatrênvớinhữngngóntaytrảirộng.Anh cứ tiếp tụcnhưvậydọc theobắpđùi nàng ,mỗi lầnmột gầnhơn

vùngnữtínhcủanàng,nhưngkhôngchạmvàođóbaogiờ,chỉkhiếnnàngnghĩ rằnganhsẽ,mongrằnganhsẽ.Nàngnhưbị lột trụibởinhữngkhoáicảm.Vànàngbịbuộcphảilêntiếngvannài.“Hãynhìnta,Kristen”Nànglắcđầumộtcáchđiênloạn.“Kristen”Nàngúpmặtxuốnggiườngđểnếunàngcómởmắtthìcũngkhôngnhìn

thấyanhđangcúixuốnggiữahaichânnàng.Nàngnghethấytiếnganhcườinhạo mình, và cảm giác chiếc giường dịch chuyển khi anh nằm ở chângiường.Vàrồianhtrượtcánhtaymìnhdướiđùinàng,gầnngangtầmbờvai

anh.Đôibàntayanhđùanghịchtrênvùngbụngnàngtrongkhicằmanhdungoạnởvùngtamgiácbíẩn.“Giờthìnàngmuốntakhông,Kristen?”Nàngkhông trả lời.Đôi bàn tay anh lại di chuyển lên ôm trọn lấy bầu

ngựcnàng.Anhnângcằmlênvànàngcóthểcảmnhậnđượchơithởấmápcủaanh…Chúagiúpnàng–ôikhông.Lưỡianhchạmvàothớthịtnhỏbénhấtcủanàng,nuốttrọncảniềmđam

mêcủanàng.Kristenbùngnổvớiniềmkhoáicảmvàtênanhvỡòatrênmôinàng.Hôngnàngnhíchlên,đòihỏi .Nếucóthểthìnàngđãômlấyanh.Nhưnganhđãkhôngtừchốinàng.Nàngcảmnhậnđượcniềmhạnhphúcvôbờ.NhưngRoycekhôngdừnglại.Hiệnthựckhôngquaytrởlạitrướckhianh

bắt đầumột cuộc tấn côngmới lên những giác quan của nàng . Và nàngkhôngcònkhảnăngchốngđỡ.Nàngđãthỏamãn,vàngạcnhiênvềnhữnggìanhlàm.Chỉnghĩvềđiềuđókhiếnkhoáicảmlạitràodângtrongnàng.Anhđangnằmtrênđỉnhcủanàng,đôimôianhtrượtdàitrênlàndanàng.

Nhưng anh khôngđi vào trong nàng , không làm thỏamãnniềmđammêcuồngnhiệtcủamình.Anhchỉởtưthếsẵnsang,hànhhạnàngvớisựchờđợi.Anhvẫngiữtưthếấy,vàthậtkìlạ,khinhìnvàomắtanh,nàngcảmthấy

hìnhảnhcủanhữngviênngọclụcbảorựcsáng.“Nàngmuốnta,anhthởdọcbờmôinàng,nóiđi”“Tôisẽkhôngnói“Rănganhcàvàomôinàng“Nàngsẽđểtarờiđivàolúcnày?”Chúagiúpnàng,nàngcảmthấymìnhcóthểchếtđinếuanhlàmđiềuđó.

Nhưnganhcóthểư?Không,anhkhôngthể.Nàngvẫntiếptụcimlặng,đôimắtnàngtrànngậpsựhỗnđọncủaniềm

kiêuhãnhbướngbỉnhvàniềmđammê.Anhthìrênlênvớiniềmkhaokhát.Nhưngniềmkhaokhátấyquálànhỏ

békhiđemsosánhvớinhữnggìanhcảmnhậnkhianhđivàonàng,đemnàngđếnmộtđỉnhcaohạnhphúckhác.KhiKristen trở lại trạng thái tỉnh táo,Roycebắtđầucắtnhữngsợidây

trói.Rồianhvòngtayômlấynàng,đểnàngrúcvàongựcmình.Nàngđãthôichiếnđấuvàolúcnày,vàanhbiếtđiềuđó…“Nàngbiếtrằngtasẽkhôngrờibỏnàng“Cómộtchúttốcáotronggiọng

nóicủaanh.“Vâng,embiết”Anhlẩmbẩm“Thậtlàmộtcôgáicứngđầu”Nàngthiếpđivớimộtnụcườiđọngtrênmôi.

Chương24

NụhônngọtngàođánhthứcKristen.Nàngthởdàivàduỗithẳngngườinhưngvẫnchưamởmắt.Nàngvừatrảiquagiấcmơvềnhànànggiốngnhưthậtmà nàng khôngmuốn bỏ qua chưa kể áp lực để lại trênmôi quá ấntượng “chính nghĩa đã rời bỏ nàng rồi à, vixen ?”Kristenmĩm cười, biếtrằng Royce đang ngồi bên cạnh giường của nàng “Không đâu, thưa đứcngài”“nhưngtamongchờmộtcuộcsotàikhác”“Oh”mắtKristenmởtovànàngchụpcáigối liệngvàochàngngay lúc

chàngquayđivềphíacửa.“Thôi,Kristen–huềnhé!“Cónhiềuvìệcphảilàmtrongbuổisánghôm

nay mà lại còn quá ít thời gian . “Ta đã gọi Eda lấy quần áo cho nàngvà“..chàngngừnglạikhithâýEdaxuấthiệnngaycửa.“Ah,tốtquá!bàgiảithíchchonàngấyđiEda.”Chàngđirakhỏiphòng.Kristenngồibậtdậyvànhìnchămchămvàobàlãovớimộtcáinhìnphẫn

nộ“tấtcảlàvềnhữngviệcgì?Ôngấynóilàcónhiềuviệclàmtrongbuổisángnày”“Đúngvậy,Alfredsẽđếnhômnay.”“Vuacủacácngườiđếnđâyà?”

Kristenhấptấphỏi.Edagậtđầutronglúcbướcđếngần.“Ngườidẫnđầuđãmangtinđến.Chúngtachỉcóvàigiờđểchuẩnbịthôi.”“Nhưngtạisaonhàvuađến?““Đâylàmộtvinhdự”“nếucháukhôngbiếtthìnênnóinhưvậy.”Edachắclưỡi.“Phải,cháubiếtđó,làmsaobácbiếtđượclàtạisaongài

đếnđây?Nóđãlàthóiquentừhiệpướcđếnthămcáclãnhchúađểgiámsáthệthốngphòngthủcủahọ,xemhọcósẳnsàng,vànhắcnhởhọrằngthờigianhòabìnhnhư thếnàysẽkhôngkeódài lâu .Ngàicũngkhenngợivàkhuyếnkhíchnhữngchiếnbinhđểhọsẽrángtậpluyệnchotốthơn.ĐâylàlầnthứbangàiđếnWyndhurstkểtừnhữngnămchiếntranh.”“Cháuxem,cháuđãbiếtnhiềuhơnnhữnggìcháunghĩlàcháubiết.”“Kristenmĩmcười“Không,cóthểcónhữnglýdokhác”“Ngàicũngđãtừngđếnthămcáclãnhchúamàngàiyêuthích,hoạcđơn

giảnlàđểquênđimộtvàigiờhoạcvàingàyvềsựuyhiếpcủangườiĐanmạch .VàLordRoyce luôn luôn làmột trong những ngườimàNgài yêuthích.”“Tốt quá vậy !”Kristenmỉamai đáp trả ,Nàngđã khônghài lòng với

Roycetrongbuổisánghômnay,vìchàngđãkhôngcóbêncạnhđểlàmrốiloạnnhữngsuynghỉvàcảmxúccủanàng.“Vậythìbácmanggìđếnchocháu?Cóthêmnhiềuquầnáokhôngvừaà

?““Khôngphải,nhữngthứnàyđãđượcđặtmayriêngchocháu,vìvậysẽ

vừavặn.”Kristennhướngđôi lôngmày ,vàcau lạikhiEdacầmchiếcaódài lên,

mởrachonàngxemxét,chiếcáođượclàmbằngvảithôgiốngnhưthứmàRoyceđãdùngdaogămxékhỏingườinàng.“Royceđãđặtà?”“Không,đólàqúycôDarrele,”Edatrảlời.”Côấynghỉlànókhiếmnhã,

phôbàyquánhiềudathịtphíadướicổ.Côấyđãđượcnghevềsựphôbàyđórõràng làmộtcámdỗchonhữngngườiđànôngkhôngđượcsùngđạocủachúngtôi.”đôimôicủaEdaconhúmlạitronglúcbànóiđiềunày.Kristencườitoetoétvàrồicảhaiđềuphálêncười.NiềmvuicủaKristenđãbiếnđimấtkhinàngbấtngờnhìnthấycáisựtrói

buộcmángtrêncánhtaycủaEdasaukhibàđưaquầnáochonàng.Nàngkhôngnóigì,vàbằngcáchnàođótựsậpcáicòngvàocổchânmình.Nàngđã không thực sự làm gì để chống lại Royce . Nàng sẽ tiếp tuc. khôngthưc.sựlàmgìđểtỏraghêtởmvềtrangphuc.Nếunàngkhôngbaogiờđượctựdorakhỏichổnàythìđểcứyênnhưvậy.VớinhữngđiềunàycuốicùngđãlàsựchánghétmànàngcầncóđểthậtsựchốnglạikhingườiSaxoncầmgiữnàng.SảnhđườnggầnnhưvắnglặngkhiKristenvàEdađixuống.Hầunhưtất

cảđànbàđềuđãchuẩnbịsẳnsàngphòngchonhàvuavàcáctùytùngcủaông.Roycevànhữngngườiđànôngcủaanhđãđisănđểcungcấpđủlượngthựcdựtrữ.Nhữngngườihầuđềulàmviệcbênngoài,dichuyểnhầuhếtcácstabledngựađểcóchổchongựacủakhách.Mangthêmnhiềucỏkhô,nệmngủvàlănnhữngthùngbialớnmớivàosảnhđường.Haingườiđànbàđangnấuănmộtcáchđiêncuồngvớilòlửanóngđãrời

đikhiKristenvàEdađến.Kristencũngkhôngngạcnhiênvànaonúngkhimộtcáixíchsắtkhácđượccòngvào.“Cóphảichúngtađượccholàphảiđíchthânsửasoạnđồănchomọingười?”Edagậtđầu.“HọsẽtrởlạivớinhữngngườikhácngaykhiLadyDarellelàmxongmọi

việc .Công nương luôn luôn làm không hết việc với những chuyến thămviếngcủahoànggia,bậnrộnchạyquanh,hốithúcnhữngngườihầugáilàmchoxongviệc.Thêmnhiềuviệcsẽđượclàmxongvànhanhhơnnếucôngnươngcóthểrakhỏigiường.”“Eda!”“đúnglàthế,”bàlãoxácnhận.Kristentựcườivớimìnhkhihọbắtđầulàmviệcbêncạnhnhau.Trong

buổisánghômnayEdađãđểlộtánhhàihướctrongtínhcáchcủabà.KhácvớinhữnggìKristentựtìmthấy,đólàsựnhẹnhàng,vuinhộnđãkhôngcó

kểtừkhinàngđếnmiềnđấtnày.ĐiềunàylàmKristenbiếtơnvàđánhgiácaovềEdahơnnữa,vànhậnrasựđánhgiákhờdạicủanàngvềbàlão.Vớivẽcộccằn,nhữnglờikhuyênkhôngmongđợivàcảsựchămsóc,bàlàmnàngnhớvềvúAlfredaởnhà,ngườiđãxửxựquyềnhànhnhưmộtngườimẹ,khôngvớiBrennamàlàvớinhữngbàmẹcủabạncủaKristen,vàbàlàmộtngườibạnyêuquíNhưngchỉvàiphútsauđó,Edađãtrởlạivớisựgắtgỏngcốhữu.”“Có

phảicôkhôngbiếtđiềuđó!khôngphảilàmộtcôgáinênđirađểtiếpđóncảbabằngmột nụ cười saomàđểđiềuđó chobà lãonày, giốngnhư tôikhôngcóđủviệckhácđểlàmvậy.”Kristennhănnhóhướngracửa,nơibangườiđànôngtrẻvừabướcvào.

“Cóphảingườiđưatincủađứcvuađãđếnrồi?”Khôngphải,họđãnhìnthấynhữngvịlãnhchúatrẻ.Cảbangườiđànôngđangcườigiỡnvớinhauvìcâuđùacủangườicao

nhất trong nhóm .Họ cởi áo khoác ngoài, nhưng để nguyên vũ khí và đithẳngvàonơiđểcácthùngbialớn.Edavộivànglauchùicácvạiuốngbiađểmangđếnchoquýông.rồitrở

lạivớisựnhănnhólộrõhơnquađôilôngmàynhíulại.“tôinghỉtôiphảinhậnraphảiđốimặtvớingườithanhniênnày.ĐólàngàiEldred.Nàycôgái,khôngđượcnhìn !”Edacảnhcáomộtcáchnghiêmnghị . “Côkhôngmuốnanhtachúýđâu”nhưngKristenđãbịanhtachúýrồivàcảhaingườikianữa.Sảnhđườngdườngnhưvắngvẽvàtựnhiênlàhọnhìnvềphíahaingười

phụnữ.VàmộtkhiKristenđãđượchọnhìnthấythìrâtkhóđểhọlàmlơnàng .Nàngquả làquákhácbiệtvớinhữnggìngườiSaxon thường thấy :quácao,quánổibậtquavẽbềngoàivàchắcchắnlàquácaoquýđốivớimộtngườibìnhthường.Kristengiữchomắthạthấpxuốngnhưlờicảnhcáonhưngvẫnmuốnbiết

“hắnlàai?”ngườitócvàng.Nàngbiếtanhtacóthểlàngườicủanhàvua,nhưngnàngnghingờsựliều

lĩnhdámđếnđâytrướccủahắnmàkhôngcósựbảovệcủanhàvua.NàngtựhỏikhôngbiếtlãnhchúaRoycecóbiếthắnởđây.“Không,chàngkhôngbiết,”,nàngtựtrảlờicâuhỏicủamình,“hoạcchàngkhôngtinđượcsựđơnthânđộcmãcủahắn trongsảnhđườngcủachàng”Kristen tựhỏikhiEdađẩynàngđếncuốibànvìvậychỉcólưngnàngquaylạiphíasảnhđường.ThậtcònquásớmđểnàngquênđinhữnggìEdanóivềlãnhchúaEldred.

hắntalàkẻthùcủaRoyce.Vậytạisaohắnlạiđivàothànhtrìcủakẻthùgầnnhưmộtmình?đểtỏralàhắnkhôngsợRoyceà?Hoặclàhắntínhđếnsựthămviếngcủanhàvuasẽngănchậnbấtcứsựđụngchạmnàonảysinh?

Edađãcónóilàhọđãđìnhchiến,cảhai,bởivìmốiđedọacủangườiĐanmạch.Nhưnglàmthếnàođểbảođảmđượcsựngưngchiếnkhithùoánđãănsâu?nàngcóthểnhìnthấyhìnhảnhcủahắntrongđầukhinàngthấyhắnbăngngangquasảnhđường.Nàngtưởngtượngnếuhắnlạigần ,nàngcóthểthấyhắncaogiốngnhưnàng.Điềuđóxácnhậnhắnkhôngphảilàngườiđànôngnhỏbé,trừkhisosánhvớiRoyce.Hắncóthểmộthoạchaituổilớnhơnkẻthùcủamình,nhưngkhôngcó

thânthểcườngtrángbằng.Tuyvậyhắnvẫnđangởtrongtìnhtrạngtốttừviệc tập luyệnnghiêmngặtchochiến tranh .Vàđếngiờhắn làngườiđànôngđẹpnhấtmànàng từngbiết , ngoài các anh em trai củanàng.NhưngngườiđànôngvớithânhìnhnhưRoycemớikéođượcsựthuhútcủaKristen,vìvậynàngkhôngcảmthấygìngoàimộtíttòmòvềEldredvànhữngtùytùng.“Ngàiđãthuacuộcrồi,Ranfwulf,đókhôngphảilàngườiđànôngtrong

trangphụcphụnữmàlàmộtphụnữthậtsự.”Kristengiậtmìnhkhinghecâuđầu tiênvàquay lại .Edanêncảnhbáo

nàngvềsự tiếpcậncủahọ,nànghyvọngbangườiđànôngsẽ thayđổiýđịnhcủahọnhưnghọđãkhông.“Đây là một cuộc cá cược mà tôi không thua nhiều ,” người tóc đen,

Randwulftrảlời.AnhtabúngđồngvàngvềphíaEldred,nhưngkhôngrờimắtkhỏiKristen.Đồngtiềnvàngrớtxuốngsànnhà.vìEldredđãbịthuhútquánhiềuvìsựpháthiệncủahọ.“Nóichochúng tôibiết, côgái, tại saohọ lạixíchcô lại ?"Eldrednhẹ

nhànghỏi.“cóphảitộicủacôrấtnghiêmtrọng?”thậtkhôngđúngkhikhianhtađềcậpđếnviệcnày,thayvìlàmKristenthậntrọngvớihọ,nólạilàmnànggiậndữhơn.“Tôilàngườiđànbànguyhiểm.Cóphảinhìntôigiốngnhưvậy?”“Oh,vâng ,”mộtngười trongbọnhọ trả lời , rồicảbabắtđầuphá lên

cười.“Nóichochúngtôibiếtsựthậtđi,côgái,”Eldredcốgặnghỏi.“TôilàmộtNorsewoman”nànghằnhọcđáp.“cócầngiảithíchthêmgì

nữakhông?”“Lạychúa,mộtViking!”Ngườithứbakêulên.“Tôicóthểthấysựcần

thiếtphảixíchlại.”“Thậttệ,côtakhôngphảilàngườiĐanmạch,”Randwulfthanthở.”“Tôibiếtcáchnênđốixửvớicôấynhưthếnào.”Eldredcườinhănnhở.

“Ngàilàmộtgãkhờ,Randwulf.Khôngthànhvấnđềcôấylàai?bâygiờcôtalànôlệ.”hắnvừanóivừađưatayrờmáKristen.Kristenquaymặtđichổkhác.Nàngcócảmgiácthậtsựbốirối,họđứng

xungquanhnàng,quágầnvàcáibànthìngayphíasaulưng,ngănchậnbấtcứ sự rút lui nào.Nhưngnàngcó thể rút lui đượcbaoxakhi sợi xíchdàibuộcchặtnàngvàobứctường.“Thôiđi,cácngài,”nàngnói“Tôicóviệcphảilàm”Nàngbạodạndichuyển,quaylưnglạiphíahọ,hyvọnghọchịuđểcho

nàngrờiđi.Nhưngđólàsựdichuyểnsailầm,mộtcơthểcứngcápápmạnhvàolưngvàhaicánhtayvòngquanhxiếtchặtvàobộngựcnàng .Kristenphảnứngnhanhchóng,nàngchỉcầnxoayngườimộtphầnđểđẩyngườiđànôngrakhỏingườimình.ĐólàRanfwulf,vàhắntangãngượcraphíasauvớisựngạcnhiêntrongđiệubộgầnnhưkhôihài.“Côdámlàmthếà,côgái?”anhtahămdọaầmỉngaykhianhtalấylại

thăngbằng.“Côthiệtcảgan!”Kristennhìntừngngườitrongbọnhọ.Eldredthíchthúnhưnghaingười

kiathìkhông.Chúagiúpnàng,nếunàngcóvũkhíđểđuổihọđi.Nhưngnàngkhông,

ngaycảmộtcondaocắtgọtnhỏnàngcũngkhôngđượcchophépxàikhilàmviệc.Cónhữngngườiđànbàkháclàmtấtcảcácviệcđó.“Tôiởđâykhôngphảiđểlàmvuichocácngài,tôiđangđượcdùnglàm

contin,vàđượcsựcamđoanbởihànhvicủanhữngngườiđànôngđicùng.Roycesẽkhôngthíchnếutôibịlạmdụng.”Nàngđãlưàgạthọ,vìthậtrakhôngcáchnàonàngbiếtđượcRoycesẽlàmgìnếungườicủaanhtacưỡngbứcnàng.CóthểanhtakhôngquantâmnếuhọlàmnhưngcũngcóthểanhtadùngđiềuđóđểtháchđấuvớiEldredvàcảmthấyhàilòng.Eldred chúý đặc biệt đến cách dùng từ của nàng . “Royce, cô gọi đức

ngàicủacôbằngtênà?tôithắcmắctạisao”“Tại vì cô ta đã ngủ trên giường của hắn, không còn gì nghi ngờ,”

Randwulfnóivớivẽkhinhmiệt.“Vànếuhắncóthểcócôta,chúngtacũngvậy.”Không!”Kristenthétlên,nhìntrừngtrừngvàoEldred.“ôngcódámmạo

hiểmđểbiếtôngtasẽlàmgìôngkhông?Ôngấysẽgiếtông!”“Cônghỉvậyà,côgái?”Eldredmĩmcừoi.Đểtôisửalạichođúng.Roycecủanàngsẽkhônglàmđiềuvôíchđó,

bởivìAlfredkhông thíchnhữngngừoiquý tộccủaông tađánhnhau .VàRoycesẽkhôngbaogiờlàmphậtlòngAlfred.”Anhtađãđilạigầntronglúcnóivàhaingừoikiacũngvậy.Bởicótớibangừoimànàngphảiđềphòngtrongcùngmộtlúc,nênnàng

đãbịEldredchụpđược.Tayhắnkẹpvàocổtaycủanàngvàkéocảhaitaynàngraphíasaulưng,đẩyngựcnàngtựavàongựccủahắn .Hắncốhônnàng,nhưnghắnkhôngthểgiữyênđuợcmặtnàngkhihắnphảigiữcảhai

taycủanàng .Hắnnghỉgiữhai taynàng lạibằngmột tay làphưongcáchhữuhiệu.Nhưnghắnđãsailầm,nàngmạnhmẽhơnsựsuyđoáncủahắn.Đókhôngphảilàmộtcáitátnhẹnhàngkhinàngrútđuợcmộttayra,mà

làmộtcúđấmmạnhmẽgiángvàođầulàmhắnchoángváng.Hainguờicònlạilậptứcrataychếngựnàng.Eldredđãđiêntiếtlên,cơnthịnhnộlàmméomókhuônmặtđẹptraivà

biếnhắnthànhxấuxíghêsợ.“Côsẽphảitrảgiáchoviệcnày,côgái.”Hắnhứavớinàng.“Tasẽlấymạngcô,saukhitađãxongviệcvớicô.”“Đủ rồi !”Tất cảđềuquay lại để thấyAldenđangđi vềphíahọ ,Eda

đangtheosátgótanhta .KristenmuốnhôncámơnEdavìđãmangaiđóđếnchodùlàanhta.“Đứngngoàichuyệnnàyđi,Aden.”Eldredcảnhcáo.“Côgáinàyđánhtôi.”“Côấyà?Well,tôingạcnhiênđấyvìcôấykhông

phảilàcôgáithôlỗ.”Aldenđivòngquanhhọđể tớigầncáimóc trên tườngnơimócvàocái

xíchdàixiềngKristenvàdùngmũikiếmchỉvàođó.“anhcónghỉlàtạisaocôtalạibịxích?”Eldredkhôngthèmđểýcâuhỏi .“tôicảnhcáoanh,Alden,ýtôi là tôi

muốncôta.”“Yes,”Randwulfđồngý.“Tôicũngvậy!”“Anhcómuốngâychiếnvới

cảbachúngtôikhông?Eldredcừơinhănnhở“Tôi?“Aldengiảbộngạcnhiên.“Tôisẽkhôngmuốnđâu.Côgáinày

đãtựchiếnđấu,vàcôtalàmrấttốt,đểchocôngbằng,côấyphảiđượcphépthamdự.”Trướckhihọnghỉraanhtanóivềchuyệngì,Aldendùngmũikiếmchặt

đứtsợixích.Aldenhànhđộngmàkhôngquantâmđếnbangườiđànôngdùhọvẫnđangquansátanh,lưỡikiếmvẽlênmộtđườngvàchỉtronggangtấcvìvậyRandwulfbịbấtngờkhiKristengiậtcánhtayrakhỏihắnvàkhomngườixuốngchụplấysợixích.Ngườiđànôngthứbađãkhôngthểnhanhchóngchụplấytaynàng,bây

giờnàngđãcóvũkhítronghaitay.Nàngxoayđầuxíchrờivàcuốntrònlại,đẩy lui sựbaovâycủahọ .Họkhông thể tiến lạigầnnàngmàkhôngbịthươngtổn.Randwulfđủmạnhdạnđểthửratay,dùsao,hắnnghỉrằngnếuhắncóthể

chụplấysợixíchrồiquấnvòngquanhcánhtaycủahắn,vàdùngnóđểkéogiậtchânnàngtronglúcchânnàngvẫncòndínhvớisợixích.Hắnđãchuẩnbịđểchịuđựngsựđauđớn,chắcchắnsợixíchsẽxiếtvàodathịttrêncánhtayhắnvàchắckhôngtệhơnmộtcúđánhđaubuốtnhưkimchâm.Nhưnghắnđãkhôngchuẩnbịsựsơsótkhisợixíchtuộtxuốngbêndướikhicánh

taykhihắnđưataylêncaovànóđậpvàolồngngựccủahắn.Mộtcáixươngsườnbịnứtvỡ,tiếngcủanóđốivớiRandwulfnghenhư

tiếngsắtnhọndùivàodathịt.Hắncảmthấythịtdanhưbịxérách,cơnđauchạythẳnglênđếnóc.Thậtlàquátệkhihắngầnnhưbấttỉnhvàkhôngdằnđượchắnlănlộntrênsànnhàvàkêuthétlên.Kristen không cảm thấymột chút hối hận cho những gì nàng vừa làm.

Nàngđãchuẩnbịđầyđủđểlàmđiềuđóthêmlầnnữa.Eldredlàngườiđầutiênnhậnravàđẩyngườikhác tớivìhắnkhôngthể tựgiảiquyết ,vàhắnquayquaAlden.“Đừngphạmsailầmnữa,nhàvuasẽbiếtvềviệcnày.Ngàigởichúngtôiđếnđây”“Đểlạmdụngmộttrongnhữngnôlệcủaanhhọtaà?Tanghĩlàkhông.

Vànếuta làngươi,Eldred, tasẽbậntâmđếnnhữnggìRoycesẽ làm,chứkhôngphảinhữnggìAlfredcóthểlàm."“Côtađãđảthươngmộtngườiđànông.Côtaphảitrảgiáchoviệcnày.”“Anhhọtasẽđềnbùthiệthại.”Eldredcằnnhằnvàbỏđirangoàichođầuóclắngxuống.Ngườiđànông

cònlạiđếngiúpđểmangRadwulfđi.Kristenkhôngdámbuông lơichođếnkhihọđềurờikhỏisảnhđường .

NàngquayquaphíaAlden.Giờđâysợixíchnằmyêntrongtaynàngnhưngnóchỉtrongnằmtaynàng.Anh tanhìnvàomắtnàngcốđọcnhữngsuynghỉ trongđó“Cô thật sự

muốnvậy,phảikhôngcôgái?”anhhỏidịudàng.“Thậmchíngaysaukhitôivừađứngvềphíacô?”“Tôikhôngyêucầusựgiúpđỡcủaanh.”“Nhưngcôcầnnó.”Nàngtựtranhđấuvớibảnthânmình,saucùnggậtđầu.“Tốtthôi”vìvậy

nàng thả sợi xíchxuống sànnhà , để chobiết nàng sẽkhôngdùngnó tấncônganhta .“Nhưngnhữnggìanhđãlàmtrướcđâytôisẽkhôngbaogiờquên.”Aldennóivớitiếngthởdài“Tôibiết,chotôixinlỗivìviệcđó.”Nhưng

Kristenđãquaylưngvềphíaanhta.

Chương25

Khi những phụ nữ bắt đầu quay trở lại đại sảnh , không ai để ý đếnKristenđangđượctựdotạmthời.Nhưngmặtkháckhicóchútthờigianđểnhậnra,họlạilàmbậnrộnbằngcáchchuẩnbịchobữatiệc.Kristencũngkhôngcóthờigianđểsuynghỉvềchuyệnđãxảyra.Côtrởlạilàmtiếptuccôngviệcsaukhinhétdâyxíchxuốngdướigấuáođểtránhtiếngđộngkéolêầmỉkhicôdichuyển.Khônghơnmộtgiờđồnghồsau,dẫusao,cô lạibịômchặtnữa ,hoàn

toànsửngsốtkhihaicánhtaychoàngvòngquanhngườitừphíasauvàkhóalạingangeo,xiếtnhẹnhàng.Côcảmthấyhoảnghốt,nhưngđãkhônglàgìsovớisựtủinhụcsauđó,họsẽdámngănchậncôlầnnữa.Lầnnàycómặttấtcảcácngườihầu,cảDarrelle,ngườiđangcaumàythắcmắc.“Nàngcóổnkhông?”Kristencảmthấylạnhvànóngcùnglúcvàsauđólàsựmơhồbắtđầu.Đó

làRoyceđangômcô,Royce,vớigiọngkhôngnhầmlẫnđược.Chínhngườiđànôngnàymớicóthểlấyđisựđauđớnnhưthếđểlàmcóvẽnhưlàkhôngnhậnthấycô.ngườiđãthậmchígiảvờphảilàmđiềugìđókháckhianhấynóivềtốihômquacủacôngaytronglúcđộtxuấtnày,bâygiờômchặtcôchomọingườithấy.Cô không thể hiểu được “Có phảiNgài đãmất tất cả cảmgiác ?” “Cô

quaylạiđểxemliệucóphảichàngđangsayvìquáchén.Chàngkhôngcóvẽgìnhưvậy.Chàngđangcaumàykhóchịuvớicô,cóvẽmậpmờvềtìnhtrạng của cô . “Ta hỏi nàng câu hỏi hoàn toàn phù hợp , và nàng trả lờikhôngthỏađáng.Tấtnhiênlàtakhôngmấttấtcảcảmgiác,nàngcókhông?”Tôiđangbắtđầuthắcmắc,”côbựcbộiđáptrả.“Ngàitìmkiếmtôi,ởđâyvàbâygiờ,trongkhitrướcđâyngàichưabaogiờlàmnhưthế.Ngàikhôngnhậnramọingườiđangquansátà?”Royce nhìn qua đầu cô để lướtmắt qua khắp sảnh đường .Mắt chàng

chiếuthẳngvàoDarrelletrongmộttíctắc,ghinhậnsựbấtđồngvớihànhvicủachàng ,nhưngkhôngđểnóảnhhưởngđến, chàngnhìn lạiKristenvàtiếptụcômchặtlấycô.“Talàmvậyđểtránhchonàngkhỏinhữnglờixìxầmbàntán,”chàngnói

đơngiản.“NếuEdakhôngởvớinàngtrongbuổisángnay…khôngaikháccóthểlàmgiốngnhưbàđãlàm.Bâygiờtấtcảmọingườiđềubiếtnàngcóýnghĩanhưthếnàođốivớita.Nếutacóthểđặtnàngdướisựbaobọccủata,nếunhữngnhàquýtộccủaAlfredcóthểđọcthìtasẽđặtấnhiệulênnàng.Khôngaisẽnhầmlẫnlànàngđượcsựchechởcủata”Nếutacóphảidẫn

chứngbằnghànhđộng,tasẽlàm.”Côkhôngthểtinnổilàchàngđangnóinhưvậy.“Tạisao?tôichỉlàmột

nôlệcủangàithôimà.”Đừngnhúnnhường,côgái,”chàngcáukỉnh.“Nàngbiếtnànglàđặcbiệt

đốivớita.”“Trongmộtthờigian?”“Trongmộtthờigian.”Nếuchỉcóhaingườihọ,côcóthểsẽxôchàngrangaykhỏicôvìcâutrả

lờiđóvớikhôngmộtchútdodự.NhưngKristenhiểubiết rõ tấtcảmọiconmắtđềuđangchiếuvàohọ .

Khôngnêncó tháiđộxấcxựocvớingườimànàngcoi là“Đứcngài”củanàng .Điềunàykhôngphải vì lợi ích củanàngmà là của chàng .Cô cũngkhôngbiếttạisaocôlạiquantâmđếnthểdiệncủachàng.Lạnhlùngcônói“Tôichắclàngàicónhiềuviệcphảilàm,tôicũngvậy.”Chàngnhậnranàngmuốnrútluinhưngvờđi .“Tathềlàtakhôngbao

giờhiểuđuợcnàng.Bấtcứmộtngườiphụnữnàokháclẽrađãkhóclócvàkêuthétlênvớitavìbịsĩnhụcvàyêucầusựtrừngphạt.Nàngthậmchíđãkhôngđềcậpđếnmàlạicòncholàtangớngẩnkhihỏinàngcóổnkhông.“Kristenmĩmcườivàkhônggượngđuợcnàngcườiphálên.“Vềnhữngđiềugì vậy ? ,Đãxảy ra chuyệngì sánghômnay?Nàng

khôngcómộtchútkhóchịuvìnó?nhưngtạisao?”“Tôikhôngbịtổnhạigì”Tháiđộcôrấtkhácvớinhữnggìchàngmongđợivàchàngtrởnênbực

tứcvớicô.Chàngđãhốihảquayvềđểanủicô,đểthềsẽtrảthùchocômàcôlại tỏra thờơvớivấnđềnày .ChàngđãmuốnxiênEldredđể treo lêntrênbứctừơngkhiAdenkểchochàngnghenhữnggìconchódữđóđãtừngcốlàm,vàcólẽsẽxảyrachuyệnđónếuEldredcótruớcmặtchàngtronglúcchàngnghekểlạisựviệc.Nhưngđếnnhanhvàmạnhhơncảcơnthịnhnộcủachànglàsựlo lắng

choKristen,longạicôbịkhinhrẻ.“Có thểnàngkhôngnhận ra là đãphạm tội ác” lúcnày chàngnóimột

cáchcaynghiệt.“Chống lại nô lệ ?” cô chế giễu, nhớ lại chàng đã nói là cô không có

quyềngì.“Chốnglạingừơibịnàngđảthưong.”Côcứngđờ,đôimắtmàusángxanhbiếcbâygiờchuyểnsangxanhthẫm.

“Tộiác?đólàsựtựvệ,màngàidámgọilàtộiác?”Khôngphảitamàđólàluậtpháp.Nôlệkhôngđuợcdùngvũkhíngoại

trừđểgiúpđỡchủcủamình,khôngđuợctấncôngbấtkỳai,nhấtlàmộtnhà

quýtộc.Tấncôngmộtnhàquýtộcbịphạttiềnrấtnặngngaycảngừoitựdocũngkhôngđuợc,huốnghồgìlàmộtnôlệ.”“Đócóphảilàlýdokhiếnngàinghỉlàtôiphảitứcgiận?”Cônóivớivẽ

khinhmiệt.“Tôisẽbịtreocổvìđãtựbảovệmình?”“Đừngnguxuẩnvậy,wench, làđứcngàicủanàng ,tacóbổnphậnnộp

tiền phạt cho nàng và chắc chắn là ta sẽ .Ta chỉmuốn nàng nhìn vấn đềnghiêmtrọnghơnnhữnggìnàngđãcoithường,nhưlàkhôngcóvấnđềgì.”“Tôisẽkhôngcámơnngài”côngoancốđáp.“Tôikhôngthíchýtưởng

phảibồithườngchoconheođóKhitôicònởnhà,nhữngngườiđósẽbịgiếtchếtvìnhữngviệchọđãlàmvớitôi.”“Nàngkhôngthểmongchờmọithứởđâygiốngnhưởquêhươngnàng,

Kristen.”Giọngchàngtrởlạidịudàng,cơnphẫnnộđãbiếnmấtkhinhớlànàngkhôngphảiluônluônlànôlệ,nàngđãquenđượctôntrọng.“Ta cũng không thích thấy Randwulf được khen thưởng hoạc thiệt hại

thêmmộtchútchowergildcủata.”Wergildlàsựđánhgiávềđẳngcấpcủanhữngngườitựdo,lượngsi-linh

theogiátrịhaytầmquantrọngcủangườiđótrongxãhộitùytheothờiđiểmhọđăngkýcủacải theo luậtpháp .Đóđịnhmứcphảibồi thườngkhi làmthươngtổnchomộtngười,hoạcbịngườiđóđảthương.ChỉcóbacấpbậccaoquýtrongWessex:mộtngànhaitrămsi-linhchoĐứcvuavàhoàngtộc,sáutrămsi-linhchonhữngnhàquýtộccủanhàvuavàhaitrămsi-linhchongườitựdo.Nôlệthìkhôngcówergildnhưngđượcđịnhgiátámbò.Đólàđịnhmứcbồithường.KristenđãbiếttấtcảcácđiềunàynhờEda.Côbiếtmứcwergildcaonhất

cóthểđòihỏilàchoánmạng,vàsốlượngíthơnchobịthươngtật,vàsốlượngchínhxáctùytheomứcđộchấnthươngtheoluậtphátquyđịnh.Côđãthấyrằngbịnứtvỡxươngsườnsẽgiớihạnkhảnăngcủaconngườitrongmộtthờigian.Tiềnphạtsẽrấtcao,nhưRoyceđãnói,đặcbiệtchonhàquýtộcvớiwergildcaonhấtlàsáu-trămsi-linh,consốnàygâychoángvángchohầuhếtmọingười.KristenpháthiệnrarằngRoycechẳnghềlấylàmphiềnlàchàngsẽphải

bồi thườnggiùmchocô.Chàngchỉbịbựcmìnhvìnàngđãchếgiễusựlolắngcủachàng.VàbâygiờchàngđangnóirằngchàngsẽđíchthânlàmsaođểthấyRandwulfbịtrừngphạtnhiềuhơnnữa.Chàngđangnóilàsẽtrảthùchonàng.Ailàngườimànàngđãbiết,ngaycảngườidâncủanàng,trảthùchonô

lệ?Lạychúa!Tạisaongườiđànôngnàykhôngthểlàmnhữngviệctrướcsaunhưmột?Tạisaochàng làmnàngcảmthấy thấpkémnhất trongmột

lúc, rồi sauđó lạinângniunhưđốivớimộtngườiyêudấu?Kristennhìnxuống,cảmthấyânhậnvìsựbướngbỉnhcủamìnhtrongnhữnggiâyphútvừaqua.“Tôirấtcảmkíchvềnhữnggìngàiđịnhlàm,thưađứcngài,nhưngnó

khôngcầnthiếtnhưtôiđãnóirồi,khôngtổnhạigì..”Côchưakếtthúcđượccâunói…..Nhữngngườitrẻtưngbừngtrànvàođạisảnh,haingườinhỏnhấttrong

sốhọvuimừnglatorằngĐứcvuađãtớirồi.Roycequayđi,dườngnhưđãbỏcôrangoàisuynghỉcủachàngvớitin

vừanhậnđược.Nhưngchàngkhôngphảinhưvậy,chàngđãquaylạivàgọiEda.Mởcùmrachocôấy,Eda.”QuaysangKristen,chàngnhìncôvớiánhmắtsắcbén,vànhẹnhàngnói

“Chúngtakýkếtthỏathuậnnhé,nàngvàta,nhưngtakhôngcóđủthờigianđểnóivềvấnđềấy.vìlòngkhoandungcủaChúa,Côgái,hãyngoanngoãn.”Kristennhìnchàngdichuyểnmộtcáchnhanhnhẹnphíalốivàođạisảnh.

Cô thấyquýcôDarrellevộivàngđếnđểcốnói chuyệnvới chàng,nhưngchàngvẫy tay rahiệucô im lặngvàkhôngchậmbướcvìvậycô tacó thểbước theo kịp chàng . Tất cả các người khác vội vã nhập vào đám đônghướngvềphíacửasổđểxemnhàvuađến.Kristenngồiyênkhôngnhúcnhíchngaycảkhicáicáicùmtuộtrakhỏi

mắtcácủacôvàEdakéosợidâyxíchdàirakhỏicáiđai.Côcongmôivànởmộtnụcườitươitắn.Roycesắpphảiđốiphócô,chấp

nhậnlờicủacôchodùcuộcthươnglượngsẽrasao.Chàngcuốicùngđãtincô .Côcảmthấyphấnkhởi ,muốnhét to lêncho thỏasựvuimừng ,nếukhôngcóEdaởđóvàđangnhìncô.Bàlãolúcnàocũngđúng.Côchỉcầnchờcơhộitốtđến.“Đượcrồi,tôi

cóthểthấycôquáhàilòng.”Edakhôngcườimộtmình.“xinnhớlờicảnhcáocủađứcngài,wench,đừnglàmnhữngviệcmànósẽđưacôtrởlạivớicáicòngnày.”Vàbàthẩysợidâyxíchvàogócnhà.Kristengậtđầumộtcách lơđãngvì tâmtríbịchoángngộpvìhìnhảnh

củaRoyce.Vàsựtintưởngchàngcóýnóiđến.ĐólàniềmhyvọngchứngminhcôđãkhôngsaikhichọnRoycecủaWyndhurstlàngườiđànôngcủamình.Chàngvẫnnghỉvềnàngnhưlàkẻthùcủachàng,nhưngGarrickvàBrennacũngcólúctừnglàkẻthù,vàmặcdùvậyhọvẫnchungsốngbềnchặtbênnhau.Nhữngngừơikháchlạđãbắtđầutrànvàođạisảnh, tronglúctinhthần

thoảimái ,Kristenhòavàoniềmvuimừng,phấnkhởi củamọingừoikhi

đuợcphépnhìnthấyvịvuavĩđạicủaSaxons.Nhưngchỉcócôlàngừơiduynhấtcảmthấyngạcnhiên,vìmọingườiđãtừnggặpnhàvuatruớcđórồi.Ôngtacònrấttrẻ,chắcchắnlàtrẻhơncảRoyce!truớctiêncônghỉnhư

thế và cô đã sai .Đây không thể là ngừoi đã dẫnSaxon chống lại nhữngngừoiĐanmạchhungtàn.Ngừoiđãgiànhđuợchòabìnhtạmthờichodâncủamình .Sauhết tất cả, là sựkhácbiệt củađámquý tộcvô tích sựvâyquanhôngta.Họđềutrongtrangphụcsangtrọng,cóvàingừoicònlộnglẫyhơnôngta.Cóvàingừoikhác,ngừoicaotuổiđằngkiavớiánhmắtdữtợn,xemgiốngmộtvịvuahơn.NgừoitrẻtuổiđólàĐứcvua.CôkhôngcầncóEdađểxácnhậnđiềunày

.Rõràng làông tacónhữngphẩmcáchmànhữngngừoikháckhôngcó .Cũnggiốngnhưngàyđầu tiêncôgặpRoyce ,khi tưcáchchứkhôngphảitrangphụcđãnóilênconngừoicủachàng.Ngừoiđànôngnàyđãquenchỉhuy,nhữngngừoikhác,tấtcảlãnhchúa

cũngđềulàngừoiquenchỉhuy,nhưnghọphụctùngông.Traoquyềnlựcchoông tabấtchấpsựnon trẻ .Vớicáinhìnđầu tiên,AlfredcủaWessexkhôngphải làngườinổibật .Ông taquácaođốivớingừoiSaxon,dahơitrắng,vớicặpmắtxanhlanhlợt,đãnóilênconngườiôngtamàkhôngcầnvẽbềngoài.Ôngtacũngkhôngcóvẽgiốngmộtchiếnbinh,vàKristenđãbiếtôngta

thậtralàmộthọcgiảuyênbác.Côcũngnhậnthấyrằngdùôngkhôngđángchúýquavẽbềngoài,nhưng

ôngtađãgâyấntượngvớisựnỗlựcvànghịlựcphithường,vànhấtlàđơnphươngquyếttâmgiữgìnvươngquốccủamìnhvàcaitrịvớiluậtlệSaxon.Tronglúcnày,ôngcóvẽgiốngnhưbấtcứmộtngườiđànôngnàokhác,hơimệtmỏivìchuyếnduhành,cảmkíchnhận ly rượu từ tayquýcôDarrellemangđến,vàâncầngiớithiệuđểRoycequenbiếtvớimộtsốngườicủaôngtrướckhihọdichuyểnđếnnhữngdãybànđãđượcchuẩnbịsẳnsàngchobuổiyếntiệc.KristendângcaoniềmtựhàokhinhìnRoyce,sựtựhàokhôngdínhdáng

gìđếncô,vìcôkhônglàgìcủachàng,nhưngcôlạicảmthấygiốngnhưvậy.CôcóthểthấyraEdalạinóiđúngnữa:Royceđãđượcsựưuáicủanhà

vua,khôngcónghi thức trịnh trọnggiữahọ .Họnóichuyệnvớinhaunhưnhữngngườibạn,chungmộttầnglớp.CôcònthấymộtngườikháccóvẽlạlẫmkhithấynhàvuacườivuivìcáigìđóRoycenói,vàtựhỏiliệuRoycecóbiếtlàchàngbịnhữnglãnhchúakhácghentị.Hầuhếtnhữngngườitháptùngvớinhàvualànhữngthanhniêncùngtuổivớiôngấy,vànhữngngườitraitrẻ.Cũngcókhoảngnữatáphụnữ,làvợvàcongáicủacáclãnhchúa,

nhưngkhôngcóhoànghậugiữanhữngngườinày.ChỉcóduynhấtmộtphụnữkhêugợiđượctánhhiếukỳcủaKristen,một

quýcôthậtxinhđẹp,vớitócvàngđượcbớicaovàbaolạitrongmộtlướibaotóckếtngọctrai.Côtatrẻ,vớithânhìnhcânđốinẩynởgọngàngtrongchiếcáo lôngvừavặnmàKristencó thểcảm thấyghanh tị , ngoại trừcônghỉlàáonhungxanhcủacôđẹphơn.Nhưngdùsaocôcũngkhôngmặcáonhungxanh,vàcôcũngkhôngnhậnthấylàquýcôtócvàngnàyđãkhôngthểrờiánhmắtkhỏinhàvuavàRoyce,vàchiađềusựchúýcủacôtachocảhaingười.Kristenquayđithôikhôngnhìnnhữngngườiquýtộc,lầnđầutiêntrong

đờicôcócảmgiácghentuông.Nhưngvìcôchưahềghentrướcđây,nêncôkhôngnhậnranhữnggìcôđangcảmnhận.Côchỉbiếtnóđanglàmphiềncôkhicônhìnquýcôđó,quárựcrỡtrongtrangphụclộnglẫy,cốgắnglàmRoycechúý.Kristenchỉcảmthấyanủilàchàngquábậnrộnvớinhàvuanênđãkhôngnhậnra.Chương26Bữayếntiệcđượctiếptụctừbuổichiềuchođếntối.Lònướngđãđược

thiếtlậptrongsânngaysauđạisảnhđểnướngnhữngconthúlớn,khôngíthơnba loại thịt , trườu ,bê,vànaidonhữngngười thợsănmangđến lúcsáng.Nhữngthứcăngọnhơnthìđượcchuẩnbịngaybênbếplòbêntrongđạisảnh.Rautươiđượclấytừvườnraucủatrangviên.Nhữngbánhphômaimangratừhầmchứadướinhà,cùngvớitráicây.Cũngởđóhọlàmbánhtartvàbánhnhânthịtcùngvớinướcsauce.Kristenănnhữngkhinàngcóthể,trongbấtcứlúcnàonàngcóvàigiây

rảnhrỗi .Yếntiệcnhưthếnàykhônglạđốivớinàng.Trướcđâynàngđãtừnggiúpchuẩnbịthứcănchogiađình,tronggiữamùađôngởnhà,khôngcógì lạkhimộthaynhiềungườihầungảbệnhvàcầnphảicóthêmngườiphụgiúpchocôngviệcnấunướng.Nhưngđâycósựkhácbiệtchính:nàngchưabaogiờtrợgiúpchonhững

yếntiệctrongnhữngthánghèởnhà.Vàomùađôngkhicănbếpđóngkíntrở thànhquánóng ,cửasaucó thểmởrachohơi lạnh trànvàocho thoảimái.Nơiđây,ngaycảkhicửasổgầnlòsưởiđượcmở,Kristenvẫncảmthấy

nàngnhưởtronglònướngcùngvớinhữngổbánhmìmậtong.Sứcnóngdườngnhư tệhơnbấtcứngàynào trướcđó .Vìcóquáđôngngười trongsảnhđườngvàquáđôngđúctrongsuốtcảngày.Đócũngvìcáiáomớidàitaycủanàng,cọxátvàocánhtay.Cảáolótlẫn

áodàiđềudínhsátvàolưngvàhaibênhông.Tócrớtrakhỏibímvàdínhướtvàokhuônmặtcủanàng.Tuyvẫnđangsungsứcvàkhỏemạnh,Kristen

trôngcóvẻnhưđâylàngàycuốicùngcủađờinàng.Nhữngphụnữkháckiếmmọicơhộiđểvộivãđirangoàichokhỏekhoắn

.Nàngkhôngthể.Nàngkhôngbịxiềngxích,nhưngnàngbịcanhchừngbởiEda,nhữngngườiphụnữkhác,vàcảmộtsốngườicủaRoyce,thườngtrực.Dầndầnnàngnhậnrarằngnhữngngườiđànông,mặcdùhọchỉngồichơichovui,đãđượclệnhphảicanhchừngnàng.QuánhiềuđểthấyRoycethậtđãtintưởngnànghoàntoàn!Nàng có thể đã không nổi giận như vậy nếu không vì sự nóng nực .

Nhưng bởi vì vậy, Kirsten cảm thấy cáu kỉnh như những phụ nữ khác .Nhữngphụnữ lớn tuổi trútkhóchịuvào sựkhiển tráchvàđánh,đậpvàongườicáccôhầutrẻ.NgaycảEdacũngbạttaimộtcôgáiđơngiảnchỉvìcôtađứngyênkhông làmgì trongmột lúcchomátngười .Vớinhữngngườihầubậnrộnbựcbộicònnhiềuhơn.Tạibàntiệc,tấtcảkháchđềutrongtâmtrạngvuivẽcànglúccàngdâng

cao,họđãkhiêuvũvớinhaumộtlúcởngaytrungtâmđạisảnhgiữanhữngdãybàntiệc,vàKristenbuồnbãnhìn,nhậnralàngườiSaxonkhiêuvũcũngkhôngkhácmấyvớinhữngđiệukhiêuvũcủadântộcnàng.Mộtthisĩkểnhững câu chuyện về rồng và phù thủy , người khổng lồ và tí hon .Mộtngườihát rongchơiđàn thụcầmhátvềnhữnganhhùngcủa thờixaxưa ,nhưnghầuhếtlàvềvuaEgbert,ôngnộicủaAlfred,ngườiđãthayđổilịchsửcủavươngquốccủaôngtừviệcxácnhậnưuthếcủaMercia,nhưlàlãnhchúaWessex . Để sau đó hai lần đánh bạiMercia và cuối cùng lập nênvươngquốccủaôngtừsựcaitrịcủaMercian.Cóbaonhiêuphầntrongcâuchuyệncổtíchnàylàsựthật?Kirstentựhỏi

,nhưngnàngcũngđãnghekểvềcáchnàomàôngcủaAlfredđãđánhbạingười Welsh , người ở phía bắc Humber, và người khổng lồ Celts ởCornwall,ngườiđãkiêntrìchốnglạiluậtlệcủaôngta.Mọingườiđềuthíchthúvềnhữngcâuchuyệncổtíchvàngườihátrongbuộcphảihátthêmnhiềuhơn.Trongsuốtngàynhữngngườiquýtộcđượcgiảitrívàchiêuđãithứcănvà

đồ uống hảo hạng , trong khi những người hầu phải tất bật để phục vụ .TronglúcđóKristenđượclịnhgọibởihailãnhchúađặcbiệtmuốncôphụcvụriêngchohọ .Edađãchonànghaynàngkhôngphảiphụcvụ ,mặcdùbâygiờnàngđượctựdođilại.Điềuđócũngtốt.Chuẩnbịthứcăntrongtrongkhuvựcbếptốitămcũngđãlàviệcquásức.Thật ra phục vụ cho các lãnh chúa và các phu nhânmà nàng cho rằng

khônghơngìmình lại làmộtviệchoàn toànkhác .Vớihai lãnhchúakianàngchỉcầnđơngiảnlàlờhọđichođếnkhihọtừbỏýđịnhvàgọimộtcôgáikhácđếnphụcvụnhucầucủahọ.

Nàngđãkhôngbịchúýgìhơnngoàinhữngchuyệnđó.Haylàđóchỉlàýnghỉcủanàng.Nàng lẽ ra cảm thấykhábối rốinếubiếtnàng lànguyênnhân làmcho

mọingườihiếukỳ,baogồmcảđứcvua.Trongsốnhữngquýtộc,nàngđãbịchỉtrỏ,bàntánnhưngkhôngaithựcsựmuốnhạmìnhđểhỏithămvềmộtnô lệ, nhưnàngđãđược coi lànhưvậy, qua trangphụcvà côngviệc củanàng.ChỉcóAlfredlàngườikhôngcảmthấyngạingầnkhihỏiRoyceđểxoadịusựtòmòcủaanhta.Kristensẽnổigiậnnếunàngcóthểngheđượccuộcđốithoại.Nhưnàng

đãnổigiậnthườngxuyênnhưthếnàokhinghehọbànthảovềchuyênngườiVikingbịbắtgiữ.Royceđãđượctándươngtrongyếntiệcvàvìcáchdùng“nhữngngườimanrợ”trongđộiquâncanhphòngcủaông.Hômnaynhữngngườimanrợnàybịnhốttrongnhữngtrạilínhkhôngcócửasổ,vìtoànbộdinhthựđangcóyếntiệc.NhữngngườimanrợnàyđãlàbạnvàhàngxómcủaKristen.Nếunàngkhôngcáukỉnhvìnóng,nàngđãngheđượcmột trongnhững

nhậnxétxúcphạmnhấnmạnhđếnnhữngngườibạn củanàng,đủđểđẩycơngiậndữcủanàngđếnmứcđộbùngnổ, theođómộtchútsaisót trongánhmắthaylờinóisẽhủyhoạinàng.CáinhìnsailệchđóđãđếntừbảnthânRoyce.Trongđiệucarungủcủa

bài hátMinstrel,Kristen thận trọng di chuyển đến ngồi trên bệ cửa sổ vàdùngcảhaitayquạtchomátngười.Nhữngngườicanhchừngnàngkhôngthểnhìnthấynàngởđó,kểtừkhinhữngphụnữkhácngồivâyquanhbànchetầmnhìnvàlàmchohọkhôngnhìnthấynàngvàviệcnàyphùhợpvớitâmtrạngcáukỉnhcủanàng.NhưngRoycevẫncóthểthấynàngmộtcáchrõràng,vànàngbắtgặpánhmắtnghiêmkhắccủachàng,chínhxácchuyểnđếnnhữnggìchàngmuốnnói :cảnhcáonàngphải rờixakhỏicửasổ,cóphảichàngđãnghỉlànàngcóthểtrốnthoátqualốicửasổ?tấtnhiên,chàngnghỉvậy.Nàngđãbịtừchốingaycảchútthờigiannghỉngơichobớtnóngnực.Điềuđóquảlàquásứcchịuđựng.Nàngđứngdậygiậndữ,từtừ,vớiđôi

mắtkhôngrờikhỏichàng,nànggiậtráchhaiốngtayáonhưnàngđãtừnglàmmột lầntrướcđây,vàhấtnórangoàicửasổ .Ngaylậptứcnàngcảmthấysựmátmẻkhácbiệt.NàngcũngngheRoycephálêncườisảngkhoáikhithấynhữnggìnàngvừalàm.Tiếngcườiđóđãtránhchonànglàmthêmnhữngđiềuquáquắthơn.Nó

làmnàngthoátrakhỏisựkhóchịuvàthấykhôihàivềsựhờndỗicủamình.Sựcáukỉnhmànàngcảmthấytrongsuốtngàyđãbiếnđimất.NàngthậmchíđãcườikhiEdabắtđầularầyvàkéonàngtrởlạibàn.

Đólàchuyệnđãxảyranonmộtgiờtrướcđây.Bâygiờđạisảnhđãimlắng,thứcănđãđượcdọnsạchsẽkhỏibàn,vàbuổiđiểmtâmđangđượcbắtđầuchuẩnbịKristenthấyrằngcònnhiềugiờnữamớiđếnlúcnàngđượcvàogiường

nhưngnàngđãlầm.Royceđãđứngđậyvàđếnbênnàng.Khôngmộtlời,chàngđưa taynắmchặt lấy taynàngvàbắtđầuđưanàngđếncầu thang .Nếukhôngquákiệtsức,nàngcóthểđãchốnglạisựthôlỗcủachàng,vìnàngbiếtchínhxácchàngđanglàmgì.Chàngđãnóirằngquanhữnghànhđộngcủachàngmànhữngnhàquýtộc

củaAlfred sẽ biết rằng nàng đuợc chàng bảo vệ .Có cách nào tốt hơn làtuyênbốnàng làngừơibạnchunggiường?khôngainhìn thấymàcó thểlầmlẩnýđịnhcủachàng.Chàngđãchầnchừthậmchídừnglạichâncầuthangmộtchútđểhônnàng.Kỳlạ,Kristenkhôngthấymộtchútxíutủinhụcvớinhữnggìchàngđang

làm.Nhưnànglàvợchàngvậy,đóhọlàcáchhọrờiđisaumộtbuổitối.NhưngđiềulàmnàngimlặngvàbằnglònglàRoyceđãđểlạinhàVuavàtấtcảkháchcủachàngchongừơiemhọAldenchămsóc,vìvậychàngcóthểrútluicùngvớinàng.Sựchechởchonàngđốivớichàngrấtquantrọng.“Nàng đã không chống lại ta,Kristen .” chàng nói ngay sau khi chàng

đóngcửaphòngngủcủachàngvàbỏtaynàngra.Quagiọngnóinàngbiếtchàngcảmơnđãchophépchàngchơitròchơiđốnhỏnày.Nàng di chuyển về phía chiếc giừơng, không nói lời nào cho đến khi

chàngngồixuốngbêncạnhxoadịusựmệtmỏicủanàng.“TôisẽkhôngchốnglạiNgàitruớcmặtngừơikhác,thưađứcngài.”Chàngđếnđứngtrướcmặtnàng,tránhơinhănlại“Cólẽnàngkhôngý

thứcđuợcnhữnggì--”Nàng cắt ngang lời chàng với nụ cừơi nhẹ nhàng . “ Phương pháp của

ngàikháthôthiển,nhưngtôikhôngnhầmlẫnnhữngcửchỉđó–khôngđâu,Tôinghỉ,kháchcủangàicũngbiết,Ngàiđãdánnhãnhiệulêntôinhưngàiđãdựđịnh.“Vànàngkhôngcóquantâm?”“Tôiphảikhông,hoạctôisẽnổigiận.Hoạccólẽtôichỉlàquámệtmỏi

đểcóthểtứcgiận.Tôikhôngbiết.Nhưngtạisaongàilạibănkhoăn?Nócóthíchhợpvớimụcđíchcủangàihơnlàbồngtôilênđâytronglúctôidẫyđạpvàlahét?”“Tađãlườngtrướcrồi”chànglầmbầm.Nànglắcđầu,cừơivớichàng.“Nhưtôiđãnói,tôikhôngchốnglạingài

truớcmặtngườikhác.”“Vàtạisaonhưvậy?”Chàngmuốnbiết.“Nàngđãkhôngngầnngạivới

nhữngviệckhác.”“Tôiđãđuợcbaoquanhbởinhiềungừơiđànôngtrongsuốtcuộcđờivà

tôibiếtsựkiêuhãnhcủahọ.Ngàisẽkhôngbaogiờthathứchotôikhitôilàmmấtmặtngàitruớcmặtngườinàođó.Nhưngởđây,mộtmình,nósẽkhôngthànhvấnđề.”“Chàngphálêncừơi“Tanghỉrằngđiềunàycũngápdụngluônchonàng,

vixen.”Nàngnhúnvaitrướckhinằmlêngiườngvànhìnchằmchằmvàochàng

vớimắtkhéphờ.Roycehítmộthơi.Sựchàomờicủanàngthậtquárõràngtrong cách nàng nằm dài trướcmắt chàng, thoảimái, chờ đợi .Hơi nóngchạyxuyênquathânthể,nhưngchàngvẫnbấtđộng,losợnếuchànghànhđộngnàngsẽ trơ lì.Điềunàyđã làquánhiềusaunhữnggìđãxảyra .Sựngầnngạicủachànglàmchonàngphálêncườivuivẽ,thoảimái.“Tôihiểu,thưađứcngài”.Chàngcảmthấykíchthíchtănglêntrộnlẫnvớisựđòihỏi.Chàngđãphải

luônđemhếttríócđểliêntụcđốiphóvớiKristen.Nàngkhôngbaogiờlàmnhữnggìbìnhthườnghoạctrongdựkiến.“Nànghiểunhữnggì?”giọngchàngchátchúakhóchịungaycảchochính

taichàng.Nàngchốngkhủytaynângngườilên.Mộtphụnữkhácsẽphảicorúmlạivìgiọngcủachàng.Kristenmĩmcười.“Tôiđangtắmtrongmồhôicủatôi”“Tôikhôngcóthắcmắclàngàiđãkhôngthấytôihấpdẫn”Mộtlầnnữakhôngkhílạinénchặttrongphổichàng.“Khônghấpdẩn?”

Chànggầnnhưhétlên.Nàngvẫnbỏquasựkíchđộngcủachàng.“Vâng,tôinênhỏixinđượcđi

tắm,ngoại trừtôiphảiđixuốngdướinhàđểlàmđiềuđó,vàđiềuđósẽ làquárõràngchocácvịkháchcủangài.họsẽnghĩ:Tôiđãđượcngàigọivàngàisẽkhôngmuốntôinhưthếnày.Tôicósựtựtrọng.”Chàngnhìnnàngchằmchằmtrongngạcnhiênkhithởhơithứhaisauđó

đặtđầugốilêngiườngvàcuốixuốngnàng.“Đànba`…”Chàngbắtđầu.Nàngchốnghaitaylêngiữangựcchàngđểngănchànglại.“Không,tôi

hôihámlắm,saongàilạicóthể?”Chàng tặc lưỡi . “Ta có thể, với sự vui thích.Nhưng nếu nàng thật sự

muốntắm,cómộtcáihồnhỏgầnđây.”Mắtnàngsánglên.“Ngàisẽmangtôiđếnđóà?”“Vâng” Chàng nghiêng xuống trên áp lực của hai tay nàng và nhanh

chónghônnàng,mộtcảmgiáckỳlạvuivẽthỏathíchđượcbiểuhiệnrõquanétmặtcủanàng.Vìvậymộtlầnnữachànglạibịbấtngờkhinàngrênrỉ“Oh,khôngcông

bằng!Dụdỗtôibơitrongdòngnướcmát,đếnkhitôimệtđừtôisẽkhócó

thểnhấctaylênkhỏicáigiườngnày!”“Chúanhântừ!”Chànggầmgừtựangườiraphíasau.“Nànglàmtanổiđiên,wench!”“Tạisao?”Chàngnhìncôquađôimắt

nhíulại.Sauđóhiểurarằngnàngkhôngđùavớichàng.Nàngnóinghiêmchỉnh.

Chàngđãthấytấtcảhànhđộngcủanàngkểtừkhinàngđivàophòngtrongánhsángkhácbâygiờ.Đóthậtlàsựthấtvọngthậtsựlàmnàngkhóctronglúcmấttinhthần.“Nàngthậtsựquámệtcóphảikhông?”Nàngmĩmcườiyếuớt .“Tôisợlàsứcnóngcủasảnhđườngđãrútcạn

kiệt hết sinh lực của tôi . Công việc thì tôi có thể làm, nhưng quá đôngngươi`….”Nàngngãlạixuốnggiườngvớitiếngthởdài.“Dođóngàicũngkhông

muốntôilúcnày.Tôicũngkhôngnghỉlàchúngtasẽchơiđùanổi.”Chàng đã bắt đầu nói, “Nói cho chính nàng,” nhưng ngừng lại .Nhiều

tuầntrướcđâymộttuyênbốtrơtrẽnnhưvậycóthểlàmchàngsốc.Cólẽchàngđãquenvớicáchnghỉgìnóinấycủanang,nếuđókhôngphảilàsựmâuthuẫncủanàng.“Nàngcócònmuốnđitắmkhông?”Nàngnhắmmắt ,nụcườicòntrênmôi ,“Nósẽrất tuyệt ,nhưngtôisẽ

khôngđixuốngdướiđó .Tôikhôngmuốnngàikhiến tôi tựkhuấy lênđểtranhcãivềđiềuđó.”Mộtâm thanhnấcnghẹnvang ra từcổchàng .Nàngsẽ tựkhuấyđộng

mìnhlênđểtranhcãi,nhưngkhônglàmtình.Vàchàngvẫncònmuốnnàng,khôngcầnquantâmđếntìnhtrạngvàsựmỏimệtcủanàng.Nhưngchàngphảithừanhậnrằngnàngchắcchắncóquyềnđó.Chàngsẽcảmthấybịdốigạtnếunànghưởngứngchàngmộtcáchuểoải,Khisựđammênồngnànchaýbỏngcủanànglànhữnggìchàngthíchnhất.Kristenmởmắtđủđểnhìnchàngquađôimikhéphờkhingheâmthanh

phátratừchàng.Tâmtrícũngmỏimệtnhưcơthểcủanàng.Nànggiảđịnhdựatrênnhữnggìnàngcảmgiácđược.Đókhôngphải lànhữnggìchàngcảmgiác,nhưlànàngcóthểthấyquacáchchàngnhìnxuốngnàngvớivẽđauđớn.Chàngđãtỏrachàngthậtsựhammuốnnàngngaylúcnày.Vớinhữngnhậnthứcnàycũngkhôngđủthổibùngcháyđượcngọnlửa

bêntrongnàng.Nàngcóthểnghingờbấtcứđiềugìvàolúcnày.Nhưngnóđãlàmchonàngcảmthấytronglòngmộtniềmvuikhôngdiễntảđược.“NếuđiềuđólàmNgàivuilòng,đứcngài.”Nàngthấychàngcăngthẳng

vìsựdânghiếncủanàng,nhưngkhichàngbuônglỏng,nétmặtchàngcũngdãnranhẹnhàng.

“Yes,nólàmvuilòngta,côgái,nhưngthayvàođótasẽlàmnhữnggìđểnàngthấyvuilòng.Đếnđây,nàngsẽđượctắm.”Nàngrênrỉkhichàngnắmlấytayvàkéonànglên.“Royce,khộng”“Tôi

rấtvuilòngnếuđượcchongủthêm.”Nàngthậtsựquámệtmõinênđãbuộtmiệngthốtlêntênchàng,khichỉcóngườiSaxonhoạcmộtnhàqúytộcxấuxamớilàmtừnàythoátrakhỏiđôimôinàngtrướcđây.Chàngthấyvuithích.Chàngchưatừngnghỉlàsẽthấynàngnhưthếnày.

Sựkiệtsứcđãlàmnànghoàntoànmấtcảnhgiác.“Nàngchỉcầnđứngyênvàiphút,”chàngcườitoetoétvànóivớinàng.“Tasẽlàmphầncònlại .”“Đứng?”“Đúngvậy,ởđây.”Chàngmangnàngsangbênthùngchứanướcđượcđặttrênbàncủachàng.Ở đó có sẳnmột cái khăn vải xếp laị ,mộtmiếng bọt biển và cảmột

miếng xà bông . “Điều này là không bình thường” , nàng nhănmặt nói .“Ngàiluônluôntắmrửaởdướilầu.”“Phòng tắmsẽđượcđể chokháchdùng .Khi chúng ta cókhách,nước

luônluônđượcmanglênđâychota.”Nàngkhôngphảilàngườiduynhấtbịảnhhưởngvìsựnóngnựcbởisảnhđườngđôngđúc,mặcdùtacóthểtưởngtượngnótồitệhơnvớinàng.”“Ngàicóthểtưởngtượng,”nàngnói.“Nhưngthựctếnóthậmchílàrất

tồitệ.”“Cóphảikhíhậucủachúngtôithậtsựlàkhắcnghiệtđốivớinàng,vixen

?”Chànghỏivàbắtđầucởiquầnáochonàng.“Chođếnlúcnàydùsaonóđãkhôngthểlàmchonàngxuốngtinhthần”

chàngđãhối tiếcvìđã trêunàngngay sau lúcchàngnói .Biết rằngniềmkiêuhãnhcuånàngcóthểsẽtựlêntiếngvànàngsẽthấychánnản,vớisuynghỉlàchàngchosựđaukhổcủanàngmộttiasáng.Thay vào đó nàng làm chàng ngac nhiên bằng tiếng cười khúc khích .

“Ngàibiết,nếungàiđãkhôngcườitôikhitôixéốngtayáocủatôi,tôinghỉtôisẽlàmthêmnhiềuviệcđiênkhùng,sựnóngnựcđãlàmtôiđiênmộtcáchbuồncườinhưvậy.“Tạisaongàilạithấynhữngcửchỉđóbuồncười?”Chàngkhôngtrảlời,

vànàngcườitoetoét.“Cóphảitôigợichochàngnhớvềđứatrẻhayhờndỗi?”“Ngay sau nàng cười ta đã thấy con người ta ra sao .”Chàng làu bàu,

nhậnraconngườinàngrấtsâusắc.Nhưngbâygiờchàngđươngnhiênlàkhôngthấynànggiốngmộtđứatrẻ

haydỗihờn.Khôngđứatrẻnàonhưvậy,vàchàngđãphạmsailầmtrầmtrọngkhinghỉlàtựmìnhtắmchonàng.Ngaykhoảnhkhắcnànghoàntoànkhỏathânchàngđãbiết.Nhưngnàngsẽkhôngtựlàmđiềuđó.Nàngnhắm

mắt,nàngđãnóixongvàthựctếlànàngđãngủtronglúcđứng.Chàngđãdodựquálâu,nhìnngắmnàng.“Ngàikhôngcầnphảilàmviệc

nàyđâu,đứcngài.”Mắtnàngvẫncònnhắm.Roycecảmthấysựtháchthứctronglúcnày.“Tabiết .”Chàngvới taylấyxàphòng,hài lòngvìnàngđãkhôngnhìn

thấytaychàngđãbịrunlênnhưthếnào.Chàngcốgắnglàmthậtnhanhviệcđụngchạmvàongườinàng,vàcốgiữmắtkhôngnhìntheoxemtaychàngđangdichuyểnđếnđâu.Điềunàykhôngdễdàngvàcũngkhôngcógìkhácbiệt.Vìnhữnggìchàngkhôngthểnhìnthấychàngvẫncảmgiácđược.Chàngđã thật là điênkhi đặtmình trải quaviệcnày, khi sauđó chàng

khôngcóýđịnhânáivớinàng .Vàchàngvẫn sẽkhôngânáivớinàng .Chínhsựviệcnàngđứngđâyvàđểchàng tắmchonàngđãxácnhậnviệcnàngquákiệtsức .Vàđó là lỗicủachàng .Chàngđãkhôngnghỉ là thêmnhiềucôngviệcnặngnhọchômnàyđãrútcạnsứccủanàng.Các người hầu của chàng là để gánh vác các công việc nặng nhọc bất

thường . Nhưng họ cũng được sử dụng ởWessex trong những mùa hè .Kristen thì không được dùng trong cả hai trường hợp . Chàng dùng mộtmiếngbọtbiểnkhoácnướclênngườinàng,đểnướcchảyxuốngthấmvàoquần áo vừa cởi ra dưới chân nàng . Royce nhìn thấy vẽ thoảimái sungsướngtỏaratrênkhuônmặtcủanàngkhidòngnướcmátchảyquacơthể,Roycethấyquyếtđịnhcủachàngrấtlàxứngđángđểphảichịucựchìnhnày.Chàng đã thậm chí để cho nước chảy chậm hơn nữa để kéo dài sự sungsướngcủanàng.Saucùngchàngdùngkhănvảilaukhôngườichonàng–mà,vìbảnthân

chàng,chàngquấnnànglạitrướckhiđặtnànglêngiường.Chànglẽranênbồngnàngrađó,nhưngđiềuđósẽhủyhoạichàng.Cũngnhưtiếngthìthầmmãnnguyệnkhinàngduỗinguờithẳngratrêngiườngđãlàmchochàngphảirênrỉ.Giọngcủachàngkhôngcóýgaygắtnhưkhichàngliệngtấmtrảigiường

mỏnglênngườicô,đểnóbaophủđếntậnchângiường.“Nàngcóthểngủđếnchừngnàonàngmuốnchođếntậnsángmai.”“Ngàinuôngchìutôiquá,thưađứcngài.”“Không,tađơngiảnlàíchkỹ.”Nàngkhẽhímắt.“Cóđiềugìđểlàmnhưthế-““Ngủđi,wench!”“Ngàikhôngđingủà?”Roycenguyềnrủamộtcáchhungdữrồiquayđi

xakhỏinàng.Chàngquơlấyquầnáocủanàngmàchàngđãbỏtrênsànnhà.Chàng sẽmangđếnchoEdagiặt .Sauđóchàng sẽđi rahồđể làmchochàng dịu lại .Nhưng chàng nghi ngờ , không tin là chàng sẽ có thể ngủ

tronggiườngcủachàngđêmnay.

Chương27

DườngnhưlãnhchúaEldredđãcốýchờsựxuấthiệncuảKristen.khôngsớmhơnlúcnàngđếntớikhuvựcnấubếpvàEdađẩytôcháovàotaynàng,hắntarờichổngồibăngngangquađạisảnhvàtiếngầnnàng.Nàngkhôngcảmthấylolắng,nhìnhắntiếnđến,nàngngồivàoghếđẩucaoởcuốibànlàmviệcgầncửasổvàbắtđầuăn.Đạisảnhdườngnhưđãtrởlạibìnhthường,nhữngngườihầulặnglẽlàm

việc,mộtsốngườicủaRoyceđiquanhquẩn.Nólẽrađãđượcbìnhthường,ngoaịtrừthêmnhiềuphụnữbaoquanhquýcôDarrelletrongkhuvựccủacôấytrongđạisảnh.Nhữngngườikháchphụnữ.Nàngđãnghelómđượchọtròchuyệnvềmộtcuộcđisăn,vàchorằngđólànơimànhàvuavàcácnhàquýtộcđãđến-tấtcảtrừlãnhchúaEldred.“Côđãxuống làmviệc trễ,wench.”Hắnngồixuốngphíacuốibộchân

ngựakêbàn,nhữngcáichânnàysẽkhôngđượcdẹpđichođếnkhitấtcảkháchđãravề.Từ phía cuối bàn đến cách nơi bànKristen ngồi khoảng năm sáu bước

chân .Cóhaingườiphụnữđang làmviệcởđó,nhưngnàngbiếthắnnóinàng .Họnhìnhắn ta;nhưngKristen thìkhông .Nhưngnàng trả lời“Tôicũngnghỉvậy.”Saumộtlúcimlặng,rồihắnnói,“Tathấycôkhôngcònbịtrừngphạt.”“Đókhôngphảivìbịphạtmàtôibịxíchlại”Nàngtrảlờinhẹnhàngrồi

tiếptụcăn.“Đúngrồi,côđãnóivìcôlàngườinguyhiểm.”Giọnghắnchứađầysự

chếnhạo.“Tôi thậmchí đã tin rằng saubuổi sánghômqua, ngoại trừ rằng cô sẽ

khôngđượctựdotronglúcnàynếuđúngnhưvậy.”Nàngnhúnvai.“CólẽngàiRoycecảmthấycónhữngnguyhiểmtolớn

hơnởđâyhơnlàbảnthântôi.”“Nhữngnguyhiểmnào?khốnkiếp,nhìntakhitanóichuyệnvớicô!”Nàngchầmchậmngướcmắtlên,dừnglạitrênnétmặtgiậndữcủahắn.

Mặthắnđangđỏ.Miệnghắntrôngthậtxấuxí.Hắnnhìnkhôngcònđẹptraikhihắntrongcơnphẫnnộ.Nàngnhìnhắnghêtởm,nhưlàhắnkhôngđángchonàngchúýhơnlàmộtconchórangy.Nàngquaylạiăntrướckhitrảlời.“Ngàilàsựnguyhiểm,thưađứcngài.

Tôicósựtựdođểtựbảovệchochínhtôi.ĐứcngàiRoycebiếttôiđãlàmrấttốt.”rồinànglạilờhắnđimộtlầnnữa.Chưabaogiờtrongđờihắnbịphụnữđốixửtheocáchnày.Phụnữnịnh

bợhắn,họyêuhắn,đánhnhauđểgiànhânhuệtừhắn.Ngừơicongáinàyđãđốixửvớihắngiốngnhưlàhắnkhôngđángchocôtaquantâm,vàcôtalàmộtnôlệ!Hắncóthểgiếtcôtavìđiềunày.Nếuhọởmộtmình,côtasẽkhôngđánggìđốivớihắn--ởnơiđócôtaphảitrảgiáđắtchosựkhinhmiệtnày.“Royceđãxíchcôlại,”hắncừơikhinhbỉ,“giốngnhưhắnxíchloạingừơi

manrợ trongsânđểxây từơng thànhchohắn .Nóicho tabiết,wench,cóphảihắncũngxíchcôvàogiừơnghắnnhưvậy?”Hắnngheđuợcngừơiđànbàngồibêncạnhthởhổnhểnkinhngạcvìsự

thôlỗcủahắn,nhưngngừơimàhắnnhắmnóiđếnthìkhôngphảnứnggì.Côngồiđóbìnhtĩnh,ănđồăncủamình,vàhắnmuốnbópcổchonàngchếtnghẹtvìđiềuđó.Làmthếnàomàcôtalạilàmchohắnmấtkiểmsoát?Hắnchỉmuốntrêuchọcvànhạobángcô,đểcôtrảgiáchonhữnggìcôđãlàmsánghômqua.Sẽcólờixầmxì,bàntánnếuhắnkhôngbỏqua,chuyệnbàntángiống

nhưhắnđãngheđuợcsángnay:thậmchíRoyceđãkhôngchờchođếnkhihắncònmộtmìnhmớichogọicôtavàogiừơng,màhắnđãhộtốngcôtừsảnhđừờng.Hiểnnhiênhắnmuốnthôngbáovềsựưuáidànhchomộtnôlệ--mộtnôlệ!–vàngaytruớcmặtđứcvuacủahắn!Eldredđãướclàhắncómặtđểxemtròngungốcđó.Nhưnghắnđãphải

miễncưỡnggiápmặtvớiRoycetronglúccóAlfredhiệndiệnsaukhiAldenđãchohắnbiếtrõrằngngườinôlệnàylàđặcbiệtđốivớiRoyce.NógiốngnhưRoyceđặtvấnđềvớiEldredchonhữnggìhắnđãcốlàm,vàEldredsẽkhôngbaogiờthắngđượcđiềugìnếuđiềuđócóRoyceliênquan.HắnđãcốhếtsứcđểđạtđượcsựnểtrọngcủaAlfredrồilạiđểmấttấtcảtrongcuộcgâygỗvớiRoycechỉvìmộtnôlệ.Nhưng hắn vẫn không thể bỏ qua . Cơn nóng giận của hắn quá khủng

khiếp.Nóchỉcóthểđượcgiảitỏabằngviệclàmbẽmặtcôta.“Mangbiađếnchota,wench,”hắncaynghiệtralệnh.Khimộttrongnhữngngườihầukhácdichuyểnđểlàmviệcđó,hắncáu

kỉnhnói,“Không,côgáivikingsẽlàmviệcđó.”Trong lúcnàynàngđangnhìnhắn , lạyChúa .NhưngEldredcảmthấy

mộtchútthõamãntrongchốclátkhicuốicùngđãlàmnànghoàntoànchúý.Khimắtnànglấplánhánhhàihước.“Nếungàithậtsựmuốnbia,thưađứcngài,tốtnhấtlàngàiđểEdreamangđến.Nếucôtakhông,ngàiphảitựlấychochínhngài.”“Côtừchốihầuhạtaà?”Kristenrángéplòngkhôngcười.“Không,thưa

đứcngài,”nàngtrầmtĩnhnói.“TôilàmtheolịnhcủađứcngàiRoyce–khiđiều đó cũng làm vui lòng tôi .Và nó làm tôi hài lòng vì ngàiRoyce đã

khôngchophéptôihầuhạnhữngvịkháchcủangài.”Nàngđãđẩyhắnđếnhếtmứcchịuđựng.Hắnchỉtốnmộtgiâyđểvươnđếnnàng.Hắnkéogiậtnàngđứnglêntrên

hai chânvới chỉmột tay , trong lúc taykiavung lênđểđánhnàngnhưngnàngđãkhôngchohắncơhộivàxôhắnrakhỏinàng.Eldredlạinhàovàonàng,nhưnglầnnàybịchậnlạibởimộtgiọnggaygắt

vanglênngaysauhắn.“Khôngđượcchạmvàocôta,đứcngài.”Hắnquayngoắt lại, nhìn trừng trừnggiậndữvàoSeldon ,người cậnvệ củaRoyce ,người tùy tùngkhác thìngay sau lưnganh ta .Cảhaiđềuđặt tay lêncángươmcủahọ.“Khôngđâu,lầnnàytôisẽkhôngdừnglại!”Eldredgầmgừ.“Côgáinàysẽphảibịtrừngphạt”“Khôngphảidongài.MệnhlệnhcủaĐứcngàiRoycelàkhôngaiđược

chạmđếnngườiphụnữnày.”Độtnhiên,Kristenlạicảmthấytứcgiậnvìđiềunày.“Vớitênvôlạinày,

tôikhôngcầnsựgiúpđỡ.Tôisẽxẻohắnratừngmảnhnhỏvớichínhvũkhícủahắn.”Trướckhihọbiếtnàngđịnhlàmgì,nàngchộplấydaogămcủaEldredtừ

thắtlưnghắn.Thayvìdùngnóđểđuổihắnđi,nànglạicắmphậpdaovàobànvớivẽrõràngkhinhthườnghắn.Vớisựmấtmặtđó,hắnđãlờđilờicảnhcáođãđượcđưa ravàhắn lạichâmchọcnàng .Krisen trảđũabằngcáchnắmhaitaylạivàgiọngvàoquaihàmcủahắn.Cúđánhnàyđãtốnghắnbayđếncáibàn,hắntélănquanó.NhữngngườicủaRoyceđếngiúphắnđứnglên,nhưnghọkhôngthảhắnra,mặcdùhắnđangvậtlộnvànóngnảy.QuatiếngđộngầmĩdoEldredgâyra,KristencóthểnghethấyDarrellela

thétlênvànhìntheocôtavộivãtiếntớiphíalốiđivào.Sauđónàngthanthầm,vìRoyceđứngđó–khôngphảimộtmình,nhưngvớiAlfredbêncạnhchàng.VàRoycetrôngcóvẽkhớpvớiviệcmuốngiếtngười.ChàngđuổiDarrellerangoàivớilờilẽsắcbén.EldrednghetiếngRoycevàngừngdãydụa.Haingườiđànôngbâygiờ

đãthấychàngvàthảEldredra.KhôngmộtaidichuyểnkhiRoycevàĐứcvuabăngngangqua sảnhđườngđểđếngầnhọ .Kristenkhôngđể lộmộtchútxíucảmgiácnàotrênnétmặt.Bềngoàinàngrấtbìnhtĩnh,trongkhibên trongnàngđangrun rẩy .Tấtcảđều là lỗicủanàng .Nàngđãcố tìnhchọctứcôngvuanhỏ.Nànghyvọngsẽlàmhắngiậndữvàhắnđã.Vàbâygiờnàngsẽphảitrảgiáchosựtrêuchọcđó.Roycenhìncóvẽrấtgiậndữđủđểchànglàmđiềutệhơnlàđơnthuầnxíchnànglạilầnnữa.Eldrednhìn thấycơhội trả thùvàhắnchộp lấynó,hắnvannàiAlfred

trướckhiRoycecóthểmởlời.“Bệhạ,tôiyêucầutrừngphạttênnôlệnày.

Cô ta đã hai lần giơ cao tay lên chống lại các nhà quý tộc . Lãnh chúaRandwulfnằmtrêngiườngvớixươngsườnbịvỡvìcôtasửdụngsợixíchchốnglạiôngấy.Bâygiờcôtadámđánhtôivà---”SeldoncắtngangsựkểlểđểnóivớiRoyce,“Ôngtađãđượccảnhbáo,

đứcngài,rằnglệnhcủangàilàkhôngaichạmđếncôấy.”“Cóphảiđúngvậykhông,Eldred?”Alfredtrầmtỉnhhỏi.“Côtachọctứctôi!”Eldrednhấnmạnh“Vấnđềkhôngphảilàtạisao,”Alfredđáp“Côtakhôngphảicủangươi

đểđánhđập,vàngươiđãđượccảnhcáovềviệcnày.Làmrốiloạnvượtquágiớihạntrongnhàcủachủnhànhưthếnàylàquáđủrồi.Ngươisẽrờikhỏichúngtôi,vàkhôngtrởlạichođếnkhiđượclệnhtriệuhồibởitòaán.”Eldred tái xanh khi nghemệnh lệnh . Hắn dường nhưmuốn phản đối,

nhưngthayđổiýkiến,hắngậtđầudứtkhoátvàrútlui.Roycenhìnhắnđirakhỏiđạisảnh,siếtchặtnắmtayhaibênhông.“Tôi

mongngàikhôngxửnhưvậybệhạ.”Alfredđủkhônngoanđểkhôngcười.“Tabiết.Ngườithíchdùnggươm

đểchốnglạihắn.Nhưnghãykiênnhẫn,bạntôi.Wessexcầntấtcảmọiđànôngtronglúcnày,ngaycảloạicùnggiuộcnhưEldred.Khichúngtacóhòabìnhthậtsự,bạncóthểgiảiquyếttranhchấpvớihắn.”Roycegaygắtnhìnnhàvua,vàrồichàngcảmthấykhôngcòncăngthẳng

nữavàchànggậtđầu.ChàngđưamắtnhìnKristen.Chàngbứơctớiphíatrước,đểbàntayto

lớncủachànglênvệtđỏtrênmánàng.“Nàngcóổnkhông?”Kristencóthểsụpđổngaytạichânchàng,nàngcảmthấynhẹnhõmnhưtrútđượcgánhnặng ngàn cân. Cơn thịnh nộ kinh khủng đó không phải dành cho nàng .Nhưngkhôngmay,trongkhicảmthấykhuâykhỏa,SựtứcgiậncủaKristenlạidângcaolêntộtcùng.Khôngcònsợbịtrảthù,nàngđãnhớlạiđiềugìkhiếnnàngmấtbìnhtĩnhnhanhnhưthế.Nàngđưa taychỉ thẳngvàohaingừoiđànôngcủaRoyce .“Tôikhông

cầnmấyconchógiữnhàcủangàiđâu, thưaĐứcngài .”Chàngbỏ tay rakhỏimánàng.“Chúngtôicũngthấyvậy.”Họthấy?sựtứcgiậncủanàngdịulại.Rấttốt,họđãthấy,nhưnghọđã

khôngngheđuợcchuyệngìđãxảyra.Nàngliếcnhìnhaingừơihầucậnđểxemnếuhọcóthểnóithêmđiềugì.Họcũngđangnhìnnàng.Seldonđangtoétmiệngcừơivớinàng.Họkhônglêntiếngbâygiờnhưngsaunàyhọcóthể.VànhữnggìhọsẽnóivớiRoycelànàngđãtrêutứcEldredvớicáilữơicủamình,vìvớinhữnglờisỉnhụcnàngđãnhậnđựơccáitátcủahắn.Nàngđãbớtnónggiận.Chỉcònlạisựoánhờn,vànànglặnglẽnói.“Tôi

biết tạisaongàiđểhọcanhchừngtôi, thưađứcngài .”“Đókhôngphải làbảovệtôi,vìngàibiếttôilàngừơibảovệcủachínhtôi.Họchỉlàthếthânchonhữnggôngcùmđểchotôikhôngthểbỏtrốnđuợc.Đâylàcáchngàitintôi?”RoycecaucólúcnàyvìAlfredđangthamgiavàocuộcđốithoại,chàng

khôngthểlàmnàngnguôigiận.Chàngkhôngthể.BâygiờchàngquáhiểuKristenđểbiếtsựtứcgiậncủanàngđốivớichàngsẽlàmquanhệcủachàngvànàngkhókhănhơn,vàchỉcóchànglàngườilãnhđủtrongchuyệnnày.“Cho đến khi chúng ta đồng ý sự thỏa thuận của chúng ta, vixen,đừng

chấtvấnvềnhữnggìtađãlàm.”Giọngcủachànggaygắt,vàmàuxanhlụccủamắtchàngthẫmlạinóilênđiềuđó.ĐãquátrễkhiKristennhớrasựhiệndiệncủaAlfred.Nàngliếctrộmông

ta,thấyrarằngôngấybuồncườivìsựtranhcãigiữamộtnôlệvàmộtlãnhchúa.God’steeth!LàmsaonànglạingungốcđếnnỗiđitháchthứcRoycengay trướcmặtđứcvua của chàng?Vànàngđãquênmất thỏa thuậnmàRoycevừađềcập.Nàngđãkhôngquákiêu căngđể thừanhận lỗi củamình .NhìnRoyce

cườidodự.Nàngsẳnsànglàmhơnđểđềnbùchochàng."Thathứchotôi,đứcngài.Lưỡicủatôiluônluônkhôngtheoýtôi.Tôixinlỗivìđãlàmrốiloạn.ĐứcngàiEldredcóýchọctứctôi---vàtôicũngchọctứcôngấy.Cảhaichúngtôiđãthànhcông,nhưngtôihốihậnvìngàiđãchứngkiếnchuyệnnựccườinày.”Royceđãbịsửngsốtbởilờixinlỗicủanànghơnlàlờithútội.Nhưngđó

làlờithútộilàmchonhàvuacủaWessexmấtđivẽnghiêmnghịvàphálêncười.“Chúakhoandung,Royce.Tínhtrungthựcnhưthếnàythậtđángsợ.Vàtaganhtịvớichiếnlợiphẩmcủabạn.”“Khôngđâu,bệhạ,côấyquáthẳngthừngchomộtphiêntòavớisựquỷ

quyệtkhônkhéovànhữnglờitângbốcgiảtạo.”Roycekhịtmũi(cóýkhinhbỉ)“Côtakhôngđượcđềxuấtđâu,bệhạ.”Kristenkinhngạcvớilờituyênbốmạnhmẽđó,nhưngAlfredkhôngthấy

mếchlòng.Thậtraôngấycòncườilầnnữa.“Tathấytínhthẳngthừngcủacôtadễlâylan.Tasẽgiữnhữngnhàquýtộckhácxakhỏicôấy,hoặctasẽkhôngbaogiờđượcnghelạirằngta làmộtngườiđisăntuyệtvờinhưthếnào.”BâygiờđếnRoycecườithíchthú.“Ngàisẽkhôngthiếusựcangợinhư

vậyhômnayđâubệhạ , sẽkhông,khichínhngàiđãcungcấp thựcphẩmchobữaăntốicủachúngta.”Trướclúchọđikhỏi,RoycenhìnKristenmộtcáchkỳlạ,vàsauđómĩm

cười.Nàngđãlàmchànglắngdịunhưnàngdựđịnh.Sauđó,chàngsẽphải

làmnànglắngdịu.

Chương28

Kristennhậnđược lệnhgọi lên lầu từEda .Nàngđãđượcgọi lênmộtmình, không có Eda hoạc hai người vệ sĩ đi kèm, điều này đã cho thấyKristenđượcsắpxếpkháhơn.Nàngđãthậmchíkhôngnghỉđếnchuyệnđibấtcứnơiđâungoàiphòng

ngủcủaRoyce.Chàngvẫncòndướilầu.Đãquámuộn.Hầuhếtkháchđãđinghỉ.Nhưngnhàvuavẫncònuốngbiavàkểnhữngcâuchuyệncổxưađểphùhợpvớibấtcứbàihátnàocủangườihátrong.NósẽlàviệcbấtlịchsựnếulầnthứhaiRoyceđinghỉsớmtrướchơnnhàvua.Kristenbiếtrằngnàngphảikiênnhẫn.Evevừaquanàngđãquámệtmỏi

để không nhớ về sự thỏa thuậnmà họ đã bàn với nhau .Tối hôm nay sẽkhông phải như vậy .Công việc của nàng hôm nay đã giảm đếnmức tốithiểu,rấtnhiềuviệcthườngngàycủanàngđãđượcngườikháclàm.Nàngđãđượcchophépngồinghỉtrongnhữnggiờcònlạibêncạnhcửasổ.Edathậmchíđãmangnàngrakhỏisảnhđườngnóngbứctrongnhiềugiờ

trướcđểxếpdọnphòngngủchokháchởtầngtrên.KristennhớlạingàylễvừaquavàbiếtviệcgiảmnhẹcôngviệcchonànglàmệnhlệnhcủaRoyce.Nàngbiếtrằngbâygiờnhữngđiềuđóđãchỉrõralàchàngíchkỷ,nhưngnàngđãkhôngphảnđốichuyệnđó .Nàngđãđoánbiếtkhinằmtrong taychàngcảđêmsẽmanglạinhiềulạcthúnhưthếnào.Điềunàykhôngcónghĩalàbâygiờchàngkhôngtừchốibấtcứđiềugì.

Chàngđãchonàngsựtựdovàchàngcũngđãtrongnhiềutrườnghợpchothấychàngđểývàchămsócnàng.Chàng đã bắt đầu tỏ ra dễ chịu, người đàn ôngSaxon của nàng .Cuối

cùngchàngsẽphảithừanhậnnànglàngườiyêudấucủachàng.Khichànglàmđiềuđó,chàngsẽkếthônvớinàng.Chàngcũngsẽtrảtựdochobạnbècủanàng,vànàngsẽnhậnđượctintứctừchamẹcủanàngquahọ.Tấtcảmọiviệcsẽkếtthúcvàviệccònlạichỉlàconđườngkhókhănđểđiđếnkếtthúc.Kristenmĩmcườikhithấyhaithùnglớnchứanướcđểtrênbàntốihôm

nay,cũngnhưthêmnhiềukhănđểtắmvàđểlaukhôngười.Nàngtắmthậtnhanh,rồikhỏathânchuivàotấmkhănphủmỏngtrêngiườngđểchờđứcngàicủanàng.Đúngrồi,bâygiờnàngcóthểnghỉvềchàngnhưlàđứcngàicủanàng,cóthểcholànàngthậtsựkếthônvớichàngrồi.Khôngđến15’sauđóRoycelênđếnphòng.ThậtlàvuithíchnếuKristen

biết rằngchàngđãbịphân tâmnhư thếnàobêndưới lầusaukhinàng rờikhỏi,vàAlfredthấythươnghạichàngnhưthếnàođểchophépchàngrútlui

.Vìvậynàngđượcsưởiấmbởiánhmắthàilòngngạcnhiêncủachàngkhitìmthấynàngđãởtrêngiường.Nàngnằmnghiênguốncongngười,vớihaitaygậplạivàđầugốitrênbàn

tayđểphíadướiđầuvìvậynàngcóthểdễdàngnhìnchàngkhichàngtiếnđếngần.Chúanhântừ,nhưngnàngthíchnhữnggìnàngnhìnthấy.Cóthểnàngmuốnchốnglạisựhammuốncủachàngtrongnhữnglúcnày

,nhưngởđókhôngmộtthứnàotrêncơthểchàngmànàngkhôngthấyhammuốn.Kểtừkhipháiđoàncủanhàvuađến,Royceđãănmặctrangtrọnghơn

lúcbìnhthường.Chàngmặcmộtáochoàngphủlệchbênvaiphảigiốngnhưcácvịlãnhchúakhác,màunâuđậmvớilớplótvàngbằngtơquýhiếm.Áotrongcủachàngcũngbằngloạitơquýnhưvậyviềnmàungàởgấuvà

cổáo,vàhaitayáodàiđếncổtay.Màucủađấtthíchhợpchochàngmộtcách hoàn mỹ, làm cho cặp mắt xanh thẫm của chàng đáng chú ý hơn .Chàngcũngmangmộtdâyđaibảnrộngkhảmnhữngviênngọclớnmàuhổphách.Ngaycảcondaogămbênthắtlưngcủachàngcũngđượckhảmđáquý.ChàngđãkhôngnóichuyệnvớicôkểtừkhicósựxôxátvớiEldred.Bây

giờchàng làmnàngngạcnhiênkhinoí rằng,“Nàngđãđưacho tamột lờixinlỗihômnaymàtakhôngchắclàtamuốnnó.”“Dù sao ngài cũng có nó rồi, thưa đức ngài, cứ đối với nó theo ý ngài

muốn”Nàngđềnghị.“Vậythìtatrảnólại.”Chàngngồixuốngtrêngiườngbêncạnhnàng,đầu

gốigấplạiđểcóthểđốimặtvớinàng.Taychàngdichuyểnđếnphíamôngcủanàng,dodự,sauđórútvề.“TađãbiếtEldredlâurồi.Tabiếthắnchỉdùngtâmtrísuynghỉđểgâyrakhókhăn.“Kristennóinhẹnhàng,“Tôiđãkhôngnóidối,thưađứcngài.Thựctếtôi

đãthậtsựcóýđịnhkhiêukhíchhắn.”“Nhưnghắnđãtìmđếnnàng,khôngphảinàngtìmhắn.”Nàngtoétmiệngcười.“Điềunàythìtôikhôngthểtranhcãirồi.”Chànglạidichuyểntayvềphíanànglầnnữa,vàlầnnàyđểyênmộtchút

trênhôngcủanàng.“TađãchưacámơnnàngđãlàmtheoýtatrướcmặtAlfred.”“Không, ngài đã làm,” nang trả lời nhẹ nhàng . Chàng đã lo sợ nàng

khônghiểuývềnụcườichàng traochonàngkhichàng rờiđivớiAlfred,nhưngnàngđãhiểu.Nàngbiếtchàngnhiềuhơnchàngnghỉ,vàchànghàilòngvìđiềuđó.Chàngcườivớinàngtrướckhichàngđứnglênkhỏigiường.Họsẽkhông

thểbànthảoxongnếuchàngcònngồigầnnàng,vàchàngmuốnnhữngyêu

cầucủachàngđượcđồngý .Nósẽkhôngphải lànhữngđòihỏiquáđángchonàng .Nhưngnócũngnhiềunhưnàngyêusự tựdocủanàng ,chàngkhôngnghỉlànàngcóthểchốitừ.Chàngbắtđầucởiáochoàng,nhưngnhữngngóntayvẫnđểtrêncándao

bằngvàngkhiKristenngồibậtdậyngaychínhgiữagiường.Tấmkhănđắptuộtxuốngngangeovànàngkhôngbuồncửđộngđểkéonólên.Nàngnhìnchàngvàchờđợi,rấtthoảimáitrongtìnhtrạngtựnhiênnhưlànàngkhôngngạichàngquansátnàngnhưthếnào.Chàngthựctếlàbịthôimiên,mắtchàngdánlênđườngcongmềmmại

củangựcnàngvàkhôngthểnhìnđichổkhác.“Nhữngyêucầucủangài,thưađứcngài?”“Cái gì ?” Điều này có lẽ là điều khó khăn nhất mà chàng từng làm,

nhướngmắtnhìnlênđểđốidiệnvớinàng.Vàkhibắtgặpánhmắtchờđợingạc nhiên của nàng, choáng váng chàng trở lại với suy nghỉ của mình.Chàngquayngoắtlại,cảmgiácđượcsứcnóngtỏaralênđếntậncổchàng.Quyềnlựccủanànglàmtâmtríchàngbốirốivàkiểmsoátcơthểcủachàng.Nếumànàngbiếtđược.Cầuchúaphùhộchochàng.Chàngnuốtxuốngmộtcáchkhókhăn,bâygiờchànggiữlưngquayvề

phíanàngchođếnkhichàngcởixongquầnáo.Chođếnlúcchànglàmxongviệc,việcbànthảocủahọsẽđạtđượcsựtốt

đẹphơn,hoặclànósẽphảiđợinữa.Chàngđằnghắng.Nghenhưtiếnggầmgừnhonhỏ.“Điềukhókhănmà

nàngtrảiquangàyhômquađãlàmtathấyrõrànglànàngkhôngthểtựbảovệbản thânmột cáchhiệuquảkhinàngbị xích lại .Ta lấy làm tiếc rằngnàngthấyviệctựbảovệlàcầnthiết.”Chàngliếcnhìnquavaiđểxemnàngcótậptrungtưtưởngđểnghechàng

không.Vànàngvẫnkhôngcheđậycơthể.Chàngdichuyểnđếnbênbànđểkhoátnướclạnhlênmặtvàngựcchàng.Chàngđãphảihắnggiọnglầnnữarồitiếptục.“Takhôngthíchđiềuđónếunólàmnàngbấtlực”“Tacóthểbốtríngườiđểcanhchừngnàngnhưtađãtừng,nhưngnósẽ

khônggiốngnhưtrướcvìnàngcóthểtựlochonàngkhitakhôngcóởđâyđểchămsócchonàng.”“Ngàikhôngcầnphảigiảithíchtạisaongàilạikhôngcùmtôinữa,thưa

đứcngài.”Khôngcầnquaylạiđểthấy,Roycevẫnbiếtlànàngđangmĩmcườivới

chàng .Chàngngồi trênbànđểcởigiầyvàvớda .“Rất tốt .Nhữnggì tamuốntừnànglàlờicamkếtrằngnàngsẽngưng,khôngtấncôngchốnglạiemhọtalầnnữachođếnkhiAfredvàđoàntùytùngcủaôngtarờiđi.”“Ngàiđòihỏiquánhiều,”nàngnhẹnhàngđáp.

“Hãynghĩđếnnhữnggìmàviệcđósẽmang lạinếunàngcốý làmhạiđếnAldenkhiAlfredcómặtởđây.Đứcvualàngườicôngbằng,nhưngnhưnàngtựnhậnthấyhômnayôngtađãbảovệnhữngnhàquýtộccủaôngnhưthếnàotronglúcđó.ĐúngratađãcóthểtháchđấuvớiEldred.Alfredđãbiếttamuốnđiềuấyđếnmứcnhưthếnào.Vìvậyôngtađẩytênvôlạiđóđixakhỏicơncuồngnộcủata.Tấtcảnhữngngườimàôngtađangcótronglúcnày,ôngtamuốncóhọkhingườiDanesquaylại.Vìvậyôngtađốixửkhắckhevớibấtcứailàmsuyyếuquânđộicủaôngta.”“Tôihiểuýngài,thưađứcngài.Nhưngtạisaongàilạibắttôicamkếtchỉ

chođếnkhinhàvuarờiđi?”Chàngđápdễdàng.“Khitấtcảquýtộccủaôngấyđikhỏi,nàngsẽlạiđượcantoàn.”“Vàsauđó?”“Sựnguyhiểmsẽbiếnmất.Chúngtatrởlạinhưtrướcđây.Vìvậynàng

sẽchịuhứachứ?”Kristenvẫntiếptụcngồiyênởđósữngsờthêmmộtlúclâu,nhìnchăm

chămvàotấmlưngto lớncủachàng .Sauđónàngrờikhỏigiường,mangtheotấmkhănmỏng.Nàngđếnsaulưngchàngrấtnhẹnhàngđếnnổichàngcảmthấymộtchútbấtngờvàcăngthẳngkhinàngvòngcánhtayquanhcổchàng,vìchàngđãkhôngbiếtnàngtớigần.“Vâng,tôihứavớingàitôisẽkhôngđụngđếnAldenquýbáucủangài,”

nàngróttừnglờivàotaichàng.“Nhưngđểchonhữngngười…”nànggiậtmạnhcánhtaylạilậtđổngườiđànôngvàchàngrớtxuốngténgượcraghếphíasau.Nàngnghechàngrítlênvìđauđớn,sauđónguyềnrủasựbạolựccủanàng,nhưngnàngđãbỏchạyrađểmởkhóacửa.Khiđãrađếnhànhlang,tuynhiênnànglạiđốidiệnvớisựpháthiệnđầy

thấtvọngrằngnàngkhôngthểchạyxuốngtầngdướinhưnàngmuốn.Thayvìvậynàng lẩnvàosaucánhcửagầnnhất,dựđịnhsẽ trốnở trongphòngchodùngườinàođangdùngphòngngủđó.Đólàmộtkếhoạchtốttrongthờigiancấpbáchnhưvậy,nhưngnàngđã

khôngngờđượcngườiđangthậtsựởtrongphòngnày.Câynếnvẫnđangcháytrênbêncạnhgiườngngủ,làmchonàngngaylậptứcnhậnranhàvuacủaWessexvìông tabậtdậy,vớigươm trong tay .Cảhaiđềubị choángváng, nhưng chỉmột giâyvới ông ta .Ông ấymĩmcười, vànhìn thấyvẽthiếukínđáocủanàng:máitócmàuhungđậmđổxuốngnhưmộtdòngthácchảyquavaicủanàng,còntấmkhănchỉđơngiảnlàmánglênphíatrướcthâncủanàng,vì nàngđãkhôngcó thờigianđểquấnnóquanhmìnhmàkhôngmay,vìkinhngạcKristenđãđứngởđóquálâu.Nàngđãđóngcửaphòngngủ,nhưngbâygiờchàngđãmởnóra.Nàng

khôngthểtựnhốtmìnhvàotrongphòngnày.Nàngkhôngthểhyvọnggiữ

đượccửađónglạihoàiđểchốnglạiRoyce,nhàvuacủachàngsẽkhôngđểnànglàmnhưvậy.Vànàngkhôngcónơinàokhácđểchạytrốnlúcnàynếuchàngnhanhchóngbắtđượcnàng.Nàngbậnsuynghỉđếntấtcảmọiđiềutrướckhinàngquaylạiđốimặtvới

Royce,màkhôngnghỉđếnviệclànàngđãđểAlfrednhìnthấynguyênphíasaumảnhmaitrầntrụicủanàng.NhưngKristenđãkhôngđểchonhàvuacóthêmýnghỉnàokhác,nàngchưatừngmột lầnnhìnthấyvẽcuồngnộtrênkhuônmặtRoycenhưlúcchàngđuổitheonàng.Chàngkhôngnóivớinàngmộtlờinào,nhưngchụplấytaykhinàngđưatayđẩychàngra,Nàngbỏtayđanggiữtấmkhănrađểđánhchàng,nhưngchàngcũngchụpđược,kéocảhai tay raphíasau lưngnàng,nhấnngựcnàngépchặtcứngvàongựccủachàng.“Thưabệhạ,xinngàithathứ.”Roycenóivớiđứcvuacủachàng.Alfredcườikhúckhích“Khôngsao,đâylàmàngiảitríthúvịnhất.”Kềmchế,Roycegậtđầuvàđóngcửalai.ChàngkéokéoKristentrởlạiphòngngủcủachàng.Chàngđãkhôngtin

chínhmìnhcóthểnóigìlúcnày.Chàngcảmthấymuốnbópnghẹtnàngvàhầunhưđangnghiêmtúcxemxétviệcnày.Chàngđávàocánhcửaphòngđểđóngnólạivàkéonàngtheovớichàngđếngiường.Chàngngồixuống,đẩymạnhnàngnằmngangqualòngchàng.Chànggiữnàngtrongcáchthứcmànàngkhôngthểxêdịchngaycảhaitay,vàcảhaichânmộtchútxíunào.Trongmột lúc lâuchàngchỉômnàng,cốgắngchếngựcơncuồngnộcủamình,trongkhinànguốnéo,vặnvẹongườiđểthoátra.Cuốicùng,Kristenđuốisứcvànàngnằmyên.Nhưngmắtnàngvẫnánhlênnhữngtialửaxanh.Royceđãkhông thấyđượcđiềuđó.Chàngnhắmmắtchống lạihìnhảnhnàngđangtrầntruồngquằnquạitrênlòngcủachàng.“Tôighétngài!”Câunóilàmchàngchoángváng,âmcủanórítlênthậtai

oán.chàngcócảmgiácngựcbịthắtlại,cơngiậncủachànghầunhưđượcxoadịu.KhôngdựđoánđượcKristennóinhưvậy,vàchàngcũngchưatừngnghỉlànghenàngnóinhưthế.Chàngnhìnvàomắtnàng,thămdò.“Tạisao?”chàngtrầmtỉnhhỏi.Giọngnàngnóngnảyhơnnữa“Ngài lừagạt tôi!Ngàibiếtnhữnggì tôi

nghỉ,vàngàiđểchotôinghỉnhưthế!”“Takhôngbiếtđượctâmtrícủanàng,Kristen.”“Kẻdối trá!”nàngbốckhói .“TạisaotôiđếnphòngngủcủaNgàimà

khôngcósựchốngcự?Ngàibỏkhôngxíchtôivàngàinóichúngtasẽlàmthỏathuận.Ngàiđãkhôngnóinóchỉlàthỏathuậntạmthời.”Chàngthậtsựbịbấtngờvìsựphụctùngcủanàng,nhưngđãquáhàilòng

đểtựvấnthêmvềđiềuđó.

“Nàng nói oan cho ta, wench .” Royce thở dài . “Làm thế nào ta biếtnhữnggìnàngcholà,khinhữngcáicòngđượcvĩnhviễntháobỏkhôngbaogiờlàýtađịnhlàm?Nếuýniệmđókhôngthoángquatâmtrícủata,làmthếnàotabiếtnàngđãnghỉnhưthế?”“vìvậytalạilàkẻngungốc.Tathấyquanàngnhữnggìkhôngcóởđó,nhữnggìkhôngbaogiờcóởđó.”Chàngbịđauđớnbởinhữnglờicayđắngcủanàng.“Nàngthấyđiềugì

?”,Chúanhântừ,Kristen,nàngmuốntaphảilàmgì?”“Tôikhôngmuốngìnữa,ngoạitrừtôimuốnđượcởmộtmình.”Chàng

lắcđầu,chầmchậm,ánhmắtchànghầunhưtiếcnuối.“Tasẽnếutacóthểlàmđược.”“Nếungàicó thể?”côkhinhbỉnói .“Ngàikhôngcứngrắnhơnđược

sao,Saxon?”“Khôngphảitrongviệcđốiphóvớinàng.”Điềunàyđãlàmộtcáigìđó,

đểchàngphảithừanhận.Nhưngnókhônglàmnguôicơnoángiậnsâusắcmànàngđangcảmthấytronglúcnày.Chànglại lêntiếngdịudàng.“Nàngkhôngghét ta ,Kristen .Nàngchỉ

nổigiậnvớita,nhưngnàngkhôngghétta.”Đó là sự thật .Nàngkhôngcóghétchàng .Nàngước làcôcó ,nhưng

nàngđãkhông.Tuyvậynàngvẫnmímchặtmôikhôngnói.“Nếunhưnàngkhôngmuốnnóira,thìhãytỏravớita,”chàngthầmthì

nóitronglúccúigậpngườilạiđểhônnàng.Kristenướcđiềunàyngượclại,nhưngnàngkhôngmuốnchochàngbiết.

Chương29

CóthêmnhữngngườikháchmớiđếnWyndhurst.LãnhchúaAverillđếnđểdiệnkiếnđứcvua.Ôngtamangtheongườicontraiduynhất,Wil-burt,và ba cô con gái của ông.Kristen ít có quan tâmđếnnhữngngười kháchmới,ngoạitrừtiểuthưCorlisscủaRaedwood,vàEdrea,làmviệcbêncạnhnàng, đã nhanh chóng nhận ra . Kristen có thể tự mình đoán ra từ việcDarrellerasứcchuẩnbịcôngphuđểđóntiếpquýcônày.VìđâylàvịhônthêcủaRoyce .Kristenđãkhôngngạcnhiênkhi thấyrằngCorlisscựckỳxinhđẹp,nhưngthậtsựnhậnrađiềunàyđãlàmnàngcảmthấykhốnkhổ.Corlissnhỏnhắn,thanhtú,vàduyêndáng,đólàtấtcảnhữngthứmàKristenkhôngcóđược.VànànglạinghỉlàđãchiếmđượcRoycetừngườicongáinhỏnhắnnày?God‘sbones,nàngđãngungốchơnlànàngtưởng!Kristencó thểsẽxincảmơnchỉvìmộtđiều : rằngRoyceđãkhôngcó

mặtđểchàođónvịhônthêcủachàng.Điêùđósẽlàquásứcchịuđựngcủanàngnếuphảichứngkiếnchàngdànhchongườiphụnữnàytấtcảsựchămsócvàchiềuchuộngđãdànhchonàng,màkhôngcóthờigianđểchuẩnbịchođiềunàytrước.Nhưnóđãnhưvậy,nàngphảinhìnthấysựđốixửtônkính dành choCorliss củaDarrelle , của những người hầu, và củaAlden,ngườiđếnsauđó.Điềunàythậtsựghêtởm,nhưngrấtđiểnhình.Thậmchíchodùvịtiểu

thưnàykhôngthích,côcũngsẽđượcchămsócvớisựthậntrọngchuđáo,bởi vì cô sớmmuộn cũng trở thànhCôngnương củaWyndhurst, thay thếDarrelle,ngườiđangthíchthúởngôivịlàngườiphụnữduynhấtcóliênhệhọhàngvớiRoyce.Cũngcómộtngườitrongsốnhữngngườitrongnhà,tuynhiên,làngười

đãkhôngcốdànhsựuuáicủatiểuthư.Meghan.Dĩnhiêncôbésẽkhôngdựkiếnđểhiểurằngngườiphụnữnàysẽmộtngàyhoàntoàncómọiquyềnhànhđốivớinó,vànóphảicónhiệmvụtỏradễthươngvớiCorlissngaytừbâygiờ.NhưngKristenâmthầmtánthưởngkhinàngthấyMeghanlắcđầuvớiCorlisskhicôtabảonóđếngầnvàcôbécònthựcsựđưamặttrêutứccôtatrướckhirờikhỏikhuvựcdànhchophụnữ.Kristengầnnhưphálêncườinhưnglậptứcdằnxuốngsựmongmuốnđó,

vìkhôngmuốnnhữngngườihầuthắcmắcđiềugìlàmnàngthấyvuinhưvậy.NàngbiếtDarrellesẽgọiMeghanquaytrởlạivàtrừngphạtnónếucôtathấynhữnggìnóđã làm .Corliss lúcnàyđangmímchặtmôivớimộtvẽkhônghàilòng,nhưngcôtakhônggọiMeghanquaylại,CóthểKristenkhôngthểníncười,nếunàngđểýrằngAldencũngđãthấy

sựtácđộnggiữanhữngviệcnàyvàanhtalạigiữsựchuyệnkhôihàiđóchoriêngmình.Kristenngạcnhiênvàigiâysauđókhicảmthấyváycủanàngbịkéo giật mạnh. Nàng nhìn xung quanh và thấy rằngMeghan đã đi vòngquanhsảnhđườngtheocáchcủanóđểđếnđượcsaulưngnàng.Côbékhôngnêntìmđếncô,dùvậy.“Có---cóphảichịvẫncòngiậnem

?”Kristencaumày,tựhỏiđiềugìdẫnđếncâuhỏinày.“Tạisaotalạigiậnem,côgáibénhỏ?”“Emđãnóivớianhcủaemnhữnggìchịđãnóivớiemtrướcđây,nhưng

Aldenđãnói“đólàchuyệnbímậtvàemlạitiếtlộ”Meghanliếctrộmnàng.“Chịthậtsựkhôngbiết”“Vàemnghỉlàchịnêntứcgiận?”“Chịđã,”Meghannói “Emđã thấychịngàyhômsauvàchịđã rất tức

giận.”Kristenmĩmcười,nhớlại .“nhưngkhôngphảivìem,côbéđángyêu .

Nhữnggìemđãnóivớianhcủaemvềchịcũngkhônglàmnênchuyệngìkhácbiệt.”Đólàmộtlờinóidối,vìnhữngđiềuđóđãdẫnanhtađếnviệclàmtìnhvớicôlầnđầutiên,nhưngKristencóthểsẽkhôngthậtsựhốitiếcvềđiềuđãxảyra.Meghan tự thấyghê tởmmình . “Sauđócháu trốnvìviệcđó.”Kristen

chặclưỡi,làmEdachúýđếnhọ.“Làmgìởđâyvậy,bécon?”bàlãomuốncâutrảlời“Nói,”Meghanbướngbĩnhchốnglại.EdakhắtkhenhìnKristen.“Côcóviệc

phảilàm,wench.”“Vàtôiđanglàmđây.”“Emcóthểgiúpgìkhông?”Meghanhỏi.Nghevậy,Edalắcđầuvàtrở

lạivớicôngviệccủabà.KristenđãkhôngbiếtphảinóigìvớiMeghan,ngườiđangđứngchờcâu

trảlờicủanàngvớimộtvẽđầyhyvọng.Nàngnhìnvềphíanhómphụnữphíaxatậncuốisảnhđường,rồinhìnlạiMeghan.Nàngthởdài“khôngbiếtemcónênởđâykhông,Meghan?”Meghancũngnhìnvềhướngcácquýcô,rồibướngbỉnhnói“Emthàlàở

đâyhơnlàởbênđó.”Kristenkềmnénnụcười.“TạisaoemkhôngthíchcôngnươngCorliss?”

Meghanngạcnhiênnhìnlại“Làmthếnàochịbiếtvậy?”“Chịthấynhữnggìemđãlàm.”“Oh.”côgáinhỏđỏbừngmặt,cúiđầuxuốngthấpvàrồicôbétựthanh

minh,giảithíchchobảnthânmình,“Côtakhôngthậtsựmuốnemlạigần,côtanóivàlàmnhữngviệcmàcôtakhôngthậtlòngmuốn.Côtacóđầynhữnglờingọtngàolúcnày,nhưngcôtakhôngphảinhưvậytrướckhicôhứahôn.”

“Chịhiểurồi.”“Chịhiểuà?”Meghanliềulĩnhhyvọng.“Chịcónghỉlàemđãsaikhi

emkhôngthíchcôta?”“Cảmxúccủaemlàthuộcvềmộtmìnhemvàkhôngthểbịsaikhiếnbởi

ngườikhác.Nhưngvìanhcủaemthíchcôta,cólẽemthửcốgắngxemsao.”“Emđã.”Meghanthừanhận.“ChođếnkhiRoycemangemđicùngvới

anhấyđếnRaedwoodvàcôtađãngắtnhéoem,vìvậyemphảibiếnmấtđểcôtalạimộtmìnhvớianhấy.”“Thếanhấyđãlàmgì?”“Anhấyđãkhôngthấy.”Kristencaumày.“Emnênnóichoanhấybiết.”“Khôngđược,anhấysẽkhônghàilòng.”VàMeghan sẽ khôngbaogiờ làmbất cứ điều gì khiến cho chàngphải

buồn lòng .Kristen thở dài cho chínhmình .Đứa trẻ tội nghiệp này phảiđược chobiết là những cơn tứcgiận củangười anhkhôngphải là điềugìkhủngkhiếp,hayítnhấtlàkhôngnênxảyđếnvớicôbé.TựKristencũngđãnhìnthấycáchchàngđốixửvớiMeghanvớisựchămsócdịudàngnhưthếnào.Cómộtbuổitốinàngđãnhìnthấychàngbồngđứatrẻlêntầngtrênkhinóngủgụcởsảnhđường.Điềunàylàmnàngnhớđếnchacủanàng,vàcáchGarrickđãthườngđốivớinàngtươngtựnhưvậy.Roycehếtlòngyêuquýcôbénày,nhưngMeghanvẫnsợhãichàng.Kristenlắcđầulúcnàngđangsuynghỉ.Meghannghingờnhìnnàng.“

Chịmuốnemđià?”“Cáigì?Ohkhôngemgái ,ở lạiđâynếuemmuốn .”Kristennhận ra

tronglúcnàynàngcólẽđỡtệhạihơntronghaicáitệhạitrongtâmtrícủacôbé.“Nhưngemcóchắclàemsẽkhôngbịtráchmắngnếuemvẫncònởlại

đây?"Meghannhanhchónglắcđầu.“Córấtnhiềukhách,khôngaisẽđểýlà

emđangởđâu.”“Vậythìngồixuốngghếnày,vàchịsẽchỉchoemlàmsaođể làmloại

bánhmìhạtmàbachịyêuthíchnhất”“Ôngấythíchtrongbánhmìcủaôngấycónutà?”“Đúngvậy.”Kristennháymắtkhinàngnhóntayvàotrongáo,nơinàng

làmmộtcáitúitronglớpáo,vàlấyramộtnắmđầyhạt“VàchịđãgomđượcchúngngaylúctrướckhiEdavãichúngrachođàngàmáicủabàta.Chúngtasẽlàmhaiổbánhmìđặcbiệt,chỉchochúngtathôi.Emsẽthíchchứ?”“Oh,vâng,Kristen!”khuônmặtMeghansánglênvớiniềmvuithíchtrẻ

con“Đâysẽlàbímậtcủachúngta.”Meghanđãkhôngchínhxáctrongsựdựđoánrằngkhôngaiđểýcôbé

đangởđâu.Royceđãchúýngaylậptứckhichàngbướcvàosảnhđường,vìmắt chàng luôn luôn nhìn thấy Kristen trước nhất . Và chàng không thểcưỡnglạiđược,nhưngkhithấyMeghanngồibêncạnhnàng,vàhaimáiđầuchụm lạivớinhau,vàhọđangvui cườivìđiềugìđó, lãngquênmọiviệckhácxungquanhhọ.Chàngngừnglạitrôngchốclát,cảmthấyniềmvuiấmápkhinhìnhọ--

emgáicủachàngvàngườiđànbàcủachàng.KhimọingườikhácđềuđềphòngKristen, chàng lẽ ra đã nghỉ đếnMeghan, người luôn sợ hãi tất cảnhữngngườilạ,vìvậysẽcàngsợnànghơn.Nhưngdườngnhưlàkhông,rõrànglàhọthíchnhau,vàchàngcảmthấyhàilòngvìđiềuđó.Chàng có lẽ sẽ tiếnvềphía họ, nếuDarrelle khônggọi chàng .Sauđó

chàngthấyCorliss,vàngườichàngcứngđờ.Làmsaomàchànglạicó thểquênlàcô tasẽởđây?LãnhchúaAverillđã trảiqua trườngthực tậpnơiAlfredtháchthứccácnhàquýtộccủaôngquamộtsốmộtsốcuộcthivấnđápvềkỹnăng.VàbấtcứlúcnàoAverillđếnWynd-hurst,congáicủaôngđềuđicùng.Điềuđólàhiểnnhiênđểcóthểhyvọnglầnnàysẽkháctrước.Nósẽkhôngkhácđược.Chàngnghiếnrăngvàtiếnđếnđểchàohỏivịhônthêcủachàng.KristennhìnRoycevàCorlisssuốtcảbuổitối,nơihọngồivớinhauởbên

chiếcbàndài.Nàngdườngnhưkhôngthểđiềukhiểnmình,vàđơngiảnchỉcầnbỏquacơnđauthắtnơingựcnàng.Mặcdùtựnóivớibảnthânmìnhlàđiềuđókhôngquantrọng,rằngdùsaochăngnữaRoycekhôngphảilàcủanàng,nhưngvẫncònphầnnàotrongnàngcảmthấybịphảnbội,cảmthấychànglàcủanàng.Chỉcóđiềulànàngkhôngthểchiếnđấuđểgiànhchàng,khôngthểmắng

nhiếcchàng,cóthểchẳnglàmđượcgìđểtáchrờichàngvớinàyngườiphụnữnày.Điềunàylàmnàngđauđớn,vàchođếnhômnaynólàmnàngnhậnrađầyđủvềvịtrícủamìnhởnơinàyhơn.Nàngđãvôtìnhvượtquađượcthử thách này với giả định cho rằng cuối cùng nàng sẽ có được những gìnàngmuốn.Vàvìthếmỗisựthấtbạisẽlàmnàngmấtkiênnhẫn–vàcảsựbìnhtĩnh–màhoàntoànkhôngcóhyvọngnào.Nàngđãquákhờdại!chỉvìchanàngđãyêusayđắmvàkếthônvớinô

lệcủaông,điềunàykhôngcónghĩalàviệcgiốngnhưvậysẽxảyraởđây,nơiWessexnày.Ởnhà,giađìnhnàngđãcóluậtcủariênghọbởivìhọsốngcôlậptáchbiệtvớiphầncònlạicủađấtnước.ChúHughcủanàngđãlàmộtJarl(nhàquýtộccónhiềuquyềnlực,chỉsaunhàvua)cóđầyđủquyềnhànhmạnhmẽtạiNauygiốngnhưvuaAlfredởđây.Nhưngngaycảnhưvậy,

mẹcủanàngđãphảiđượcgiảiphóngtrướckhiGarrickcóthểcướibà.Nauycóluậtlệriêngliênquanđếnnôlệrằngtìnhyêukhôngthểđểqua

mộtbên.Vàởđây,córấtnhiềulãnhchúa,vìthếcórấtnhiềuluậtlệ!VàliệuRoycecócholànàngđiênkhùngkhinàngđềcậpđếnviệckếthônvớichàng?Nhìn thấychàngvàvịhôn thê làmKristennhận ranàngđãbịđiênkhi

nghỉrằngnàngđãtừngcóthểcholàchànglàcủariêngnàng.KhôngphảichỉmộtlầnnàngnhìnsựviệcquaquanđiểmcủaRoyce.Mộtkhichàngđãcoinàngthấphơnnguờinôngnôhạcấpnhất--tronglúcnónggiận,thậtsự-Nhưnglàmthếnàođểbiếtchàngthậtsựcåmthấyvềnàngrasao?nànglàmộtnôlệ.Chàngcórấtnhiềunôlệ.Nàngchiếmhữucáigiườngcủachànglúcnày,nhưngkhônglâunữachàngsẽcómộtngườivợcũnglàmnhưvậy.Sựquantâmchàngdànhchonàngđãkhôngnhiềuhơnchàngdànhchobấtcứmộtvậtgìchàngsởhữu.“Đangmơmộngà,phảikhông?”phảimấtmộtthờigianmắtKristenmới

tập trungnhìnEda .“Yes,hìnhnhư tôiđãnhưvậy .”Edanhìncôvớicáinhìnthôngcảm,cảmthấysựđaukhổtronggiọngcủacô.“Côđãmongđợiquánhiều,wench.”“Tôibiết.”Edalắcđầu.“côphảinênxincámơnvềnhữnggìcôđangcó.Côvẫn

cònsống,trongkhiôngấycóthểđãgiếtchếtcôvànhữngngườicôgọilànhữngngườibạn.Ôngấyđãthấyđượcnhucầucủacô.Chúanhântừ,ôngấy thậmchíđãbảovệcô tránhkhỏinhữngngườiđànôngkhác!mộtnữacáccôgáiởđâysẽbịlàmrốitung,hỗnloạnbởinhữngvịlãnhchúatốihômnay,nhưngcôthìkhông.”“Bàkhôngcầnnóichotôibiếttôiđãđượcmaymắnnhưthếnào.”“Oh,ho”Edacườikhúckhích,nhậnrasựmỉamaichâmbiếmkhinghe

nhữnglờiđó.“Nếucôkhôngthíchcáchnày,dùsaocôcũngcóthểkiếmngườiđànông

kháctừbâygiờ.Tôicómắtvàtôiđãtừngthấycáchcácvịlãnhchúanhìncôrasao.“Cólẽnếubạnhỏiđứcngàimộtcáchdễthương,ôngtasẽbánbạnkhiôngấykếthôn.""Đượcrồi,cólẽtôisẽ.""Cáigì!Khôngđâu,wench, tôiđãnhưngnóiđùathôi.cômàlàmđiều

đó,tấtcảchúngtôisẽkhốnkhổvìcơnbãomàcôsẽbắtđầumangđến.""Bàkhôngcólýlẽ,Eda.""Tôinóichocôbiếtsựthật,ôngấysẽkhôngbaogiờbáncô.Côkhông

ngungốc,"Edanóivớicôvớivẽthiếukiênnhẫn"Côbiếtlànhữnggìcôđãlàmcóảnhhưởngtrựctiếpđốivớiôngấy.""Khôngphảithế,"Kristenphảnkích.

“Oh?vàcáituầnkhimàcôkhônglàmôngấyhàilòng,tuầnlễcôgiữôngtatránhxakhỏiphòngcủacô–côchorằngđólàcáigì,wench?Mọingườiởđâyđềubiếtcôlànguyênnhângâyratìnhtrạnguámcủaôngấy,mặcdùchỉcótôibiếtnguyênnhân.”Edalạitắclưỡi.“Nhưngngaysaukhiôngtacócôlạitronggiường,ôngấytrởlạivuinhộn,hàihước.”Kristennhìnxuốngvàtránhchổkhác,cảmthấygòmánóngrực.“Vìvậy

bâygiờôngấymuốntôi,nhưngsẽkhôngkéodài”“Ngườiđànôngnàysẽluônluônmuốncô,wench.Tôithấyđiềuđótrong

cáchôngtađốixửvớicô.Tôicóthểchocôbiếtnhữngđiềukhácđểthuyếtphụccôtin,nhưngtôikhôngmuốnlàmđiênđầucôthêmvớinhữngýtưởngvôvọng.Không,ôngấysẽkhôngbaogiờbáncô,hoạcđểcôcóngườikhác.Nhưngôngtasẽkếthônvớivịtiểuthưcủaông.”Kristenđờngười“Vàrồitạisaobàlạinóichotôibiếtnhữngđiềunày?”“Bởivìôngấycũngsẽgiữcôlại.Bởivìtôikhôngmuốnthấycôđaukhổ

.Bởivìcôphảibắtđầuchấpnhậnnhữnggìcôcóvàđừngcóvớicaohơn.Nếucôkhônghàilòng,thìôngấycũngsẽkhônghàilòng,vàtấtcảchúngtađềubịảnhhưởng.”“Đủrồi,Eda.Tôikhôngtintôicónắmgiữquyềnlựcvớiôngấynhưvậy

.Nếutôiđãcó--”“Nếucôđã,cáigì?Aye,tôibiết.Côsẽbỏquatấtcảnhữnggìtôiđãnói

.Côvẫnmuốnvớicaohơn,wench.”“Không,tôihiểurõýbàlắm.Nhữnggìbàkhôngbiếtlàtôisẽkhôngbao

giờchấpnhậnmọiviệctheocáchcủanày.Mẹtôiđãtừnglàmộtnôlệ,bịbắtgiữgiốngnhư tôi .Bàấy làcongáicủamột lãnhchúađầyquyền lựctrongvùnglãnhthổđầytựhàocủamình.Bàtađãkhôngbaogiờthừanhậnrằngbàlàmộtnôlệvớingườisởhữumình,hoạcvớichínhbảnthânbà.Tôikhôngquábướngbỉnh.Tôibiếtvịtrícủatôitronglúcnày.Tuynhiêntôilàcongáicủamẹtôi.Tôivẫnkhôngthểlàmộtnôlệ,Eda.”“Côkhôngcósựchọnlựa.”Kristennhìnrachổkhác,quasảnhđường,

lúcnàyđãtốiđenngoạitrừvàingọnđuốccòncháysáng.Trongkhinàngvẫncònngồi lại đóvớinhữngýnghỉ chánnản, hầunhưmọingườiđãđinghỉ.Nhữngtấmnệmrơmtrảirakhắpnơi,khôngchỉchonhữngtùytùngvàngườihầucủaRoycengủởđómàcảchonhữngngườikháchnữa.NàngđãkhôngnhìnthấylúcRoycerờiđi“Côtacóởlạiđêmkhông?”KristenhỏiEda.Bàlãolầmbầm,biếtchínhxáccôámchỉngườinào.“Aye,họkhôngthểđixevềnhàtrongđêmtối.Vàtôiđãnóiquáđủđể

lờicủatôilọtvàolỗtaibịđiếc.Đếnđây,côsẽngủvớitôiđêmnay.”mộtsựđauđớnchảytràntrongKristen,nhưngcôchedấuchúngsaumộtvẽmặt

camchịu.“Rồicôtangủvớiôngấyà?”“Nhữngýnghỉthậtxấuhổ!”Edaquởtrách.“Côbiếtchúngtachỉcósáuphòngngủtrêntầngtrên.Tấtcảcácquýcô

đềuđượcchungphòngvớitiểuthưDarrellevàMeghan.ĐứcngàiAldenđãnhườngphòng riêng củangài chođứcvuavà cácvị lãnh chúa còn lại thìchenchúctronghaiphòngngủkia.“Vậythìtạisao---”“Shush,”Edarítlên“Đứcngàikhôngthíchđiềunày,nhưngvìlãnhchúa

Arerillvàcontraiôngtađếnhômnay,ôngấykhôngcáchnàogiữphòngngủlạichoriêngmình.Chỉlàkhôngcònphòngnàoởtrênđócả.”KristenhìnhdungRoycengủchunggiườngvớinhạcgia tương lai , và

nànggầnnhưmĩmcười.Nhưngkhôngcườinổi.

Chương30

Ngọnđuốcnổlèoxèo,mỗicầuthangchỉcònmộtngọnđuốcđangcháy.Nhữngtiếngồnlácđáctrongsảnh:nhữngtiếngngáytonhỏ,mộttiếngho,vàitiếngcàunhàuvàrênrỉ.Edalàmộttrongnhữngngườingáynhènhẹ.BàđểKristenvềchỗcủanàngtrước thềmmátmẻcủa lòsưởi,mộtnơi

đángthèmmuốnvìchốnnàymátmẻvàomùahènhưnglạiấmápvàomùađông.KhôngcònnệmrơmchoKristen,tấtcảnhữngtấmnệmdưđềuđượcdànhchocácvịkhách.Mộttấmchănmỏngvànềnnhàcứnglàmnênchiếcgiườngchonàng,sựbấttiệncủanógiúpchonàngtỉnhthức.Nhưngdùsaođinữathìnàngcũngsẽkhôngngủtốinay.Kristentừtừngồidậyvànhìnxungquanhnàng.Chỉcóvàiphụnữngủ

gầnnàng,nhưngkhôngđủgầnđểnàngcóthểlàmhọthứcgiấc.NàngđãđợichođếnkhiEdangủthiếpđi.Nàngmuốnđợithêmmộtchútelỡchẳngmaycòncóaiđóvẫncònthức,nhưngnàngkhôngcònđủthờigianđểphíphạm.Nàngđangbỏtrốn.Quyếtđịnhnàythậtdễdàngvìđâylàcơhộiduynhất

nàngcóthểcó.Đêmqua,nàngđãhỏiRoycerằngĐứcvuacủaanhsẽnánlạiđâybaolâu.Đólàđiềuduynhấtnàngnóivớianhsaukhianhânáivớinàng,vàanhđãkhôngthểđưachonàngnổimộtcâu trả lời.Cóthể làvàongàymai,haymộtmộttuầntínhtừlúcnày,nhưngkhiVuaAlfredthựcsựrờiđi,Kristensẽlạibịcùm.NàngcũngcóthểbịgiữthulutrongphòngcủaRoyce,vàkhiđósẽkhókhănhơnvàrủironhiềuhơnđểthoátkhỏianh,thậmchíngay cả khi anh để cửa không khóa, khó hơn là trốn đi từ cái sảnh đôngnghẹtngườinày.Đâyrồi,cửasổđểmở,vàchỉmộtcúnhảynhẹđểđứngbênngoàicửasổ.

Vànàngsẽcódư thờigianđể trốnđixa trướcbuổisángkhihọpháthiệnnàngđãbiếnmất.Quyếtđịnhquảthậtlàdễdàng.Kristenchỉkhôngtínhđếncáicảmgiác

nặngnềcủanỗibuồnđếnkèmvớinó.Mặcdùnàngđãbiếtnàngchẳngcóchút hy vọng nào nơi đây, nàng vẫn thấy thất vọng khi nghĩ đến việc sẽchẳngbaogiờgặplạiRoycenữa.NàngnhìnEdalầncuối.Bàđangnằmthẳngcẳngtronggiấcngủmệtlử.

Nàngcũngsẽnhớđếnngườiphụnữlớntuổinày,vớitínhkhígàndỡvàcộclốc.VàcôbéMeghan,sựtòmòvàsựnàinỉlặnglẽchomộttìnhbạncủacôbéđãlàmKristentạmquênlãngnhữngrắcrốicủanàngtrongmộtlúcngàyhômnay.Tuyvậy,nhữngsuynghĩnàykhôngngănđượcKristentiếnđếncánhcửa

sổkếbênkhuvựcbếpăn.Khôngcómột tiếnggọinàovang lênkhinàng

quănghaichân,ngồilêngờcửa.Nhưngcómộtbằngchứngchosựthấtvọngcủanàngkhinàngdodựtrongvàikhắcdài.Vàcuốicùngthìchínhlòngkiêuhãnhđãchonàngsựquyếttâmcuốicùng.Anearlyfullmoonbathedtheyardonthissideofthehall.Kristenlanded

on her feet and jumped back immediately to the shadows by the wall.Cautiously,sheworkedherwaybehindthehallandovertothesidewherethestablewas,andthestorehouse,andthehutthathousedhercousinandtheothers.Ánhtrăngsắpvàorằmtắmtrênmảnhsânphầnbênnàycủasảnh.Kristen

chạmchânxuốngđấtvànhảylùilạingaylậptứcvàocáibóngđổxuốngcủabức tường. Thật cẩn thận, nàng lần ra đằng sau của sảnh và tiến về phiáchuồng ngựa, và nhà kho, và căn chòi nhốt các anh em họ của nàng vànhữngngườikhác.Nàngchưatừngnhìnthấynơihọởtừkhinóđượcdựngxong,nhưngbiết

rằngđóchỉchỉlàmộtcănphòngnhỏ,khôngcócửasổ.Thậtkhốnkhổkhiphảinằmngủtrongđókhicánhcửadầybịkhóalạivàobuổitối.Nhưngvẫnkhôngkhổsởbằngnằmngủngoàitrờimưanhưhọđãtừngchịutrậntrướcđây.Nàngướcchitốinaytrờimưađểcảntầmnhìnvàgiúpgiấuđitiếngnàng

chuyểnđộng.Nhưngchỉcóvàiđámmâytrêncao,vàchúngthậmchíchẳngnằmgần vầng trăng sángvằngvặc.Mặcdầu vậy, điều này khônghề làmnàngnhụtchí.Mọingườiđangởtrongnhà,ngủsay.Khôngmộtainhìnthấynàng.Từphíasaucủachuồngngựa,nàngcóthểnghetiếnghínhonhỏcủamột

trongnhữngconngựa,nhắcnàngrằngnàngcầncóngựa.Nhưngkhôngphảilànhữngconngựanày.Cánhcổnggỗ lớnđãbịđóngvàkhóa lạivàobanđêm,vàchắcchắnlàcómộtngườilínhgáccanhchừng.Ngaycảnếukhôngcólínhcanhthìviệcmangđibấtcứconngựanàotrongtàucũnggâyồnàoquámức.Mặcdầuvậy,khôngcóvấnđềgìvềđiềunày,vìnàngbiết rằnghầuhếtngựacủaRoyceđãđượcmangđếnđồngcỏ.Nàngchỉphảitìmđếnđồngcỏ.Nàngvấpphảikhókhănkhiđangđivòngxungquanhcănchòicủanhững

ngườibịgiamgiữvànhìnthấymộtngườilínhgácđangngồitrướccánhcửaduynhấtcủacănchòi.Nànglùithậtnhanhvềphíasaucủatòanhà,timđậpthình thịch.Liệu anh ta có nghe tiếng bước chân của nàng?Có nhìn thấynàng?Nhưngnàngkhôngnghethấyanhtadịchchuyển,vàmộtlúcsaunàngcólạicanđảmlénnhìnquagóctòanhà.Ngườilínhgácvẫnđangngồiđó,lưngdựavàocửa,đầungửaraphíasau

vànghẹoquamộtbên.Nhậnraanhtađangngủ,nàngthoátramộthơithở

nãygiờbịkềmnén.Nàngđãkhôngtínhđếnđiềunày,vìcửakhóathìkhôngcầnphảicóngườigác.Nhưngđiềunàychỉlàchuyệnnhỏsovớikhókhănmànàngbiếtmìnhphảiđốimặt:mởcánhcửakhóađó.Nhưngngượclại,sẽthậtmaymắnnếungườilínhgácgiữchìakhóacủacánhcửanặngnềđó.Kristenlùilạiphíasaucủatòanhàđểtìmmộtcụcđáđủlớnđểcóthểlàm

taylínhcanhbấttỉnh.Thayvàođó,nàngcóthểcướpcondaogămtrongkhigã ngủ và giết gã, nhưng nàng không thể để chomình làm điều đó. Thậtkhôngmay,chẳngcóhònđánàotrongsânđủlớncả,cuốicùng,nàngphảilầnmòđếnnơibứctườngđáđangđượcxâydựng.Ởđóphảimấtthờigianđểtìmđượcmộthònđákhôngquálớn.Cuốicùngthìnàngcũngtìmđượcmộtcụcđávàxoayxởquayvềchỗtênlínhgácmàkhônggặpphảirắcrối.Mạch nàng đập nhanh hơn khi đến gần gã.Nếu gã gây tiếng động khi

nàngđậpgã,điềuđócó thểxảy ra.Nếunàngđập thậtmạnh….Chúacứugiúp,nàngkhôngmuốnlàmgãthựcsựbịthương,nàngchỉmuốnlàmchogãngủsaythêmthôi.Hònđátrúnggầntháidươnggãlínhgácvàhắngụcsangmộtbên.Hắn

vẫncònthở.NhưvậylàđãđủcholươngtâmcủaKristenyênổntronglúcnày,vànàngtiếnhànhmộtcuộclụcsoátthậtnhanhkhắpngườihắnđểtìmchìakhoá.Vậnmaycủanàngkhôngkéodàiđếnvậy.Nàngchắcphải tốnnhiềuthờigianđểcốnậyổkhoá.Nhưngchíítthìgãlínhcanhkhôngmongđợinàycòncócondaogămchonàngdùng.Nàngnhanhchóngbắtđầucôngviệc,thấpgiọnggọigấpgáp,"Ohthere.

Thor--"Mộtbàntaytolớnbịtmiệng,làmnàngimlặng,trongkhiđóbàntaycòn

lạikẹpchặt cổ tayđangnắmcondaogăm.“Buôngcondao ra.Ngaybâygiờ”Nànglàmtheo,mộtcảmgiáclạlùnglẫnlộngiữasợhãivàvuimừngkhi

nàngnhậnragiọngnóiđó.Anhthảcổtaynàngrangaykhicondaogămrơixuốngnềnđất,bàntayanhchuyểnsangômeonàng.Vòngtayômcủaanhkhôngchặt,nhưngnàngbiếtnósẽlàvậynếunàngchốngcự.Vàsauđónàngkhôngcòncảmthấygìnữangoàicảmgiáctiếcnuốikhi

nghetiếngThorolfởbênkiacánhcửa–vẫnđangkhoá.Anhđãnghetiếngnànggọi.Anhnghĩnàngởđóđểgiúphọtrốn."Kristen?Kristen,trảlờianhđi.Nóivớianhrằnganhkhôngnằmmơ.""Hắntanóigìvậy?"Roycethìthầmbêntainàng."Anhấybiếtđólàem.""Vậythìnóichohắnbiếtđiềugìđãxảyra."Nàngnuốtmộtcáchkhókhăn.Điềugìđãxảyra?Bằngcáchnào?Nàng

đãđiquáxa.Khônghềcómộttiếnglacảnhbáonàocả.Mặcdầuvậynàng

đãdừng lại,vàbêncạnhngườiđànôngduynhấtnơiđây,ngườimànàngkhôngthểthayđổivàchốngtrảmộtcáchnghiêmtúc.Nếuđólàmộtngườinàokhác….“Emxin lỗi,Thorolf.Emgần nhưđã thành công, nhưng tên lãnh chúa

Saxonđãtìmthấyem.Anhtađangởđây.”Mộtsự im lặngkéodàiphía saucánhcửa,và rồi:“Emkhôngcầnphải

đếnvìbọnanh,Kristen.Emphảibiếnngaykhiemcóthể”."Bâygiờđiềuđókhôngthànhvấnđề.""Hắntasẽlàmgìem?"Làmsaonàngcóthểtrảlờicâuhỏiđóđược?NàngnóivớiRoyce,“Anh

ấymuốnbiếtNgàisẽxửemrasao.”“Điềugìsẽxảyranếunàngmởđượccánhcửađó?”Giọnganhtrầmtỉnhmộtcáchđángsợ.Chúaơi!Tạisaoanhlạikhôngla

mắngnàng?Anhphảigiậnghêlắm.Mặcdùnàngchưanhìnanhđểbiếtsựthể,nhưnganhchắcphảivậythôi.Nhưngnếuanhcóthểgiấucơngiậncủamình,thìnàngcũngcóthểgiữkínnỗisợhãicủanàng.Nàngtrảlờivớisựđiềmtỉnhcânxứng,“Nếuemmởđượccánhcửa,bọn

emsẽchạyđếnhàngràođằngkiavàđikhỏiđây.”"Saumộtcuộctànsáthả?"“Ngàiđùaà, thưangài.Họchỉcó16người.Ngay lúcnày,ngàicómột

nhómnhững thủ lãnhchiếnbinh trong sảnhcủangài,vànhữngngười tuỳtùngcủangài,vàcảcậnvệcủahọnữa.Ngàicócảmộtđộiquânđượchuấnluyệntốt.NgườiVikingliềulĩnhchứkhôngngu,thưangài.”“Vậythìnóivớihắnrằngnàngsẽkhôngbịgìcả,vìtấtcảnhữnggìnàng

đãlàmlàtrừngphạttênlínhgác,ngườiđángbịphạtvìđãngủtronglúcthihànhnhiệmvụ.”Nàng không thể tin rằng anh đã nói như vậy.Hơn thế nữa, nàng càng

không thể tin anh sẽ làm thế.Anh sẽ làmmột điều gì đó.Anh phải làm.Nànglàmộtnôlệđangcốtìmcáchtrốnvàgiúpnhữngngườikháctrốntheo.Nhưng nàng khôngmuốn Thorolf biết điều này, không nhiều hơn Roycemuốn.Nàng giải thích thật nhanh, nhưng Thorolf cũng ngạc nhiên như nàng.

“Anhấykhôngtinngài,thưangài.”“Vậyhãynóivớihắnrằngnàngsẽmangthứcănchocảnhómvàongày

mai, và lúcđónàng có thểkể chohắnnghe chínhxácđiều tađã làmvớinàng.”Mộtcơnlạnhlướtdọcxươngsốngnàng.Nànglậplạinhữnglờianhnói

vớiThorolf,vàđiềuđólàmanhhàilòng,thậttốt,vìRoyceluônlàmnhữngđiềumìnhnói.Anhdẫnnàngđi,tayanhvẫnvữngchắcbênhôngnàng.Nỗi

sợhãicủanàngtănglên.Nghethậtđángngại:chínhxácđiềutađãlàmvớinàng.Nàngđangtínhtớiviệcsẽxemxétlạichuyệnchốnglạingaykhianhdừnglại.Họđangở trước chuồngngựa.Anhxoay nàngvòngquanh cho tới khi

nàngđứngtrướcanh,đốimặtvớianh.Cảhaicánhtaybâygiờđangởtrêneonàng,nhưnganhkhôngápchặtvàonàng.Đầuanhngảrasau,anhnhìnbầutrờisáng,trong,ánhrựcrỡcủavầngtrăngsắpđếnrằm.Nàngngheanhthởdài.“Tađãnóisẽbantặngmộtbuổitốikhácđưanàngrangoàihồ,nơinàng

có thể tắm” anh nói một cách lặng lẽ. “Nàng có muốn đến đó bây giờkhông?”"ĐểNgàicóthểdìmchếtemà?"Anhnhìnxuốngnàng,dấuvếthiếmhoi củamộtnụcườihằn trênmôi.

“Nàngkhôngtinvàođiềutađãnóingoàikialúcnãyà?”“Emđãcốchạytrốn.Ngàiđãngănemlại,nhưngemsẽvẫncốtrốn.Luật

lệcủangàisẽyêucầutrừngphạtgìtrongtrườnghợpnày?”“Nàng làmột tù nhân nô lệ, không phảimột ngườiAnh.Luật lệ về tù

nhâncónhiềuđiềucònchậmtrễ.Nhưngluậtlệchảănnhậpgìởđâycả,vìchẳngcómanàobiếtviệcnàngđãlàmngoàita”/"Vàtênlínhcanh."“Tênlínhsẽnghĩrằnghắnngủmơthấycụcutrênđầumình.Cóthểhắn

sẽkhôngngủkhiđanggácnữa.”Mắtnàngmởto.“Ngàinóithật.Ngàisẽkhônglàmgìemchứ?”“Con sói sẽ nhai đứt bàn chân của nó để thoát khỏi cái bẫy.Nó thoát,

nhưngvớimộtcáigiárấtđắt.Nếunàngtrốnthoátvớinhữngngườikhác,màkhôngcómộtsaisótnào,tasẽtìmranàng.Bạnbècủanàngsẽchốngtrảvàsẽcóđổmáu.Trừngphạtnhiêuđóđãđủchonàng.Nhưngnàngđãkhôngthànhcông.Vànhưtacóthểhiểuđượcconsói,tacũngcóthểhiểusựquyếttâmbuộcnàngphảivậy.Nàngmuốncótựdo.Takhôngthểtrừngphạtnàngvìđiềuđó.Nhưngtacũngkhôngthểđểnàngrađi.”“Ngài có thể,” nàng lạnh lùng đáp. “Những người khác xây tường cho

ngài. Điều họ làm là cần thiết choWyndhurst. Nhưng việc em làm trongsảnhchẳngquantrọng.Ngàichẳngcólýdogìđểcầmgiữemnơiđây.”"Emcầnthiếtchotôi,Kristen!"Sựtácđộngmạnhmẽcủanhữngtừnàylàmnàngcâmlặng.Anhthựcsự

cóýđó,vànàngxúcđộngkhibiết thế.Nhưngnàngkhôngcònkhờkhạonữa.Nàngsẽkhôngđểtâmđếnnhữnglờinày.Anhbịnàngámảnh,vìanhchưatừnggặpaigiốngnàng.Nhưngsựámảnhrồisẽtànphaivớithờigianvàanhsẽchẳngcầnnàngnữa–cóthểđólàkhianhcóngườinângkhănsửa

túi.Rồinàngcóthểthuyếtphụcanhđểnàngrađi.Vàolúcnày,Chúagiúpnàng,nàngphảitiếptụcchịuđựngvàmongmỏi

vànguyện cầu chonànggiữ lại được chút lòngkiêuhãnh.Chẳngdễ chútnào.Royce kéo nàng vào gần hơn và cảm nhận nàng đang cứng người lại.

“Nàngvẫncònnghingờtasao?”“Không,nhưngvìngàiđưaemđếnhồ,saunhữnggìemđãlàm….Điều

nàygiốngnhưngàiban thưởngchoemvìđãbất tuân.NgườiSaxon,ngàilàmembốirối.”Anhcườiphá lên, vàkéonàng lại gầnhơn. “Tavuikhinghenàngnói

vậy.Tađãbốirốimộtmìnhlâurồi,thậtvuikhibâygiờcóngườiđồnghành.Không,đừnghờndỗivớita,”anhdỗdànhkhinàngcốlùilại.“Tasẽgiảitoảniềmbốirốicủanàng,điềumànàngđãgâyrachotacònnhiềuhơn.”“Hở?”nàng thúcdụckhi thấysựhómhỉnhcủaanhbiếnmất,biểuhiện

củaanhlạitrởnênnghiêmnghị.“Tađơngiảnchọncáchquênđiđiềunàngđãlàm.Tabướcxuốngsảnhđể

đưanàngđếnhồ.Khitapháthiệnranàngđãbỏđi–“Anhkhôngthểnóivớinàngđiềuanhđãcảmthấy.Anhkhôngbaogiờmuốncócảmgiácđómộtlầnnữa.Anhkéonàngdựathậtchặtvàomình,ápmávàománàngtrướckhitiếp

tục.“Chưacótổnhạinàoxảyra,Kristen.Tacóthểbỏquasựchủývàhyvọngrằngbâygiờnàngnhậnra thậtvôvọngkhicố rờibỏnơiđây.Tasẽluônngăncảnnàng.”Nàngthởhắtra.“Ngàiđãbiết!Đólàlýdotạisaocólínhgácởđó.”“Và một chọn lựa sai lầm của những tên lính canh,” anh càu nhàu.

“Nhưng ta đã không biết. Ta chỉ không dám liều ở những nơi nàng quantâm.”Trựcgiácmáchchonàngbiếtanhsẽkhôngliều,hoặc,anhsẽcẩntrọng

với nàng chừng nào anh còn khao khát nàng. Nàng thực sự không có hyvọng thoát khỏi nơi đây, không cho tới khi anh tìm được niềm vui ở nơikhác.“Chừngnàongàithànhhôn,thưangài?”Nàngbiếtcâuhỏiđãlàmanhngạcnhiên.Nàngcảmthấyanhcăngthẳng.

Anhkhôngthểthấyviệcđóthìliênhệgìđếnđiềuhọđangnói."Nàngđangnghĩgìvậy,côem?""Việcđóchẳnglẽkhôngliênquanđếnemsao?""Không,chẳngchútliênquan.""Nhưngemmuốnbiết,thưangài."“Tanghĩnàngtinhquáinhiềuhơntòmò.Nàngđangcốchọcgiậntaphải

không?”BâygiờthìđếnKristenngạcnhiên.“Saongàilạinghĩvậy?Đólàmộtcâu

hỏiđơngiản,thưangài,điềuđóthựcsựliênquanđếnem.Khiphunhâncủangàisốngởđây,sẽcónhữngthayđổi.Phunhânsẽchungchăngốivớingài,chứkhôngphảiem.”Nếu nàng nghĩ làm cho anh nguôi ngoai, nàng đã lầm. “Và nàng đang

mongtớilúcđó!”Anhbùnglên.“Đượclắm,taphảilàmnàngthấtvọngthôi,vìđiềuđócònlâumớiđến.Thờiđiểmhônlễchưađượcbàntới.”Khôngsuynghĩ,Kristenđáptrảtừđáylòng,“Thậtra,điềunàychẳnglàm

emthấtvọng.”Vài lờinày thựcsự làmRoycenguôingoai,hoàntoànkhuâykhỏa.Khi

ngheanhcườilụckhục,Kristenướcgìnàngcóthểrútlạinhữnglờinóivừarồi.Nàngkhôngđịnhđểanhbiếtnàngvẫnkhaokhátanh.Giờthìnàngbựcmình,vìnànglỡlời,vàthếnàomàđiềunàylạilàmchoanhtrởlạitâmtrạngvuivẻ.And sheblundered further by lettinghimhear her annoyancewhen she

snapped,"Youramusementismisplaced.Yourbetrothedcanhave--"Vànàngphạmsai lầmnhiềuhơnkhiđể lộchoanhbiếtmìnhđangbực

mình khi đáp trả, “ Sự vui thích của ngài không đúng chỗ rồi. Phu nhântươnglaicủangàicóthểsẽ--“"Shush.Saynomoreofher,"hewarned.Then,softly:"Istilldonotwish

toreturntomychamber,whereAverillmakesnoisesinhissleeplikealion.Doyoucomewithmetothelake?""Suỵt.Khôngnóithêmvềnàngấynữa,"anhkhuyếncáo.Rồinhỏgiọng

nói:“Takhôngmuốnquayvềphòngmình,chỗđóbâygiờAverillđangầmĩtrong giấc ngủ giống nhưmột con sư tử vậy.Nàng cómuốn ra hồ với takhông?”Ồ, thật không công bằng, khi dùng điều này chống lại nàng lúc này!

Nhưngnàngcũngkhôngquágiậnđếnmứctựtrêumình.Nànglấygiọnghòahoãn.“Vâng,emmuốnđivớingài.”Giọnganhsâulắngđếnmứctrầmkhàn.“Vànàngsẽđểtaânáivớinàng

ởđóchứ?”Kristenthởdốc.“Ngàiđãnóilàvôđiềukiệnmà!”Roycecườithầm.“Vậythìtasẽđànhliềumộtphenvậy.

Chương31

RoycevàKristenđãânáivớinhauđêmhômđó.Họđãngủsuốtđêmtrênthảmcỏbờhồ.ChíítlàKristenđãngủsuốtđêm.Trongniềmvuithúhưởngthụlànnướcmátlạnh,nàngthựcsựthoảimái

vàanbìnhtrongmộtlúc,nànggầnnhưquênbẵngmấtmộtlúcrằngRoyceđangngónàngtừbờhồ.Anhkhôngxuốngbơi.Anhthúnhậnmìnhkhôngbiết bơi. Nhưng Kristen mải miết nô đùa với niềm vui thú tận tâm can.Giốngnhưlạiđượctựdo,giốngnhưđangởnhà,trừmộtđiềulànướckhônglạnhnhưvậy.Vàởnhà,nàngkhôngcómộtngườiyêuđangchờnàngbênbờhồ.Khinàngcuốicùngcũngđilêntừdướinước,Roycethậmchícủngkhông

chonàng thờigianđể laukhôngười.Anh túm lấynàngngay lập tức, ômnàngvàotayvàbắtđầuhônnhữnggiọtnướctừđôimôi,mávàngựcnàng.Nàngchẳngcònýchíđểtừchốianhnơiđây,dướiánhtrăng.Nàngkhôngthể có lấy một chút dấu hiệu chống cự. Nàng khao khát anh, nàng cũngmuốntraolạichoanhmộtphầncủaniềmvuimàanhđãbanchonàngkhiđưanàngđếnhồ.Anhkhôngthểbiếtđiềuđócóýnghĩanhiềunhưthếnàovớinàng.Nhưng

cóthểbâygiờanhđãbiết,vìnànghoàntoànyêuanh,phóngthíchniềmđammêcủanàngchotớikhinóthậmchí trỗivượt trênniềmđammêcủaanh.Anhchẳngthểsớmquênkhoảngthờigiannghỉngơibênhồnày.Nhưnganhđãkhôngvuisướngchìmvàogiấcngủsauđónhưnàng.Bây

giờnàngđãthấy,khithứcgiấctrongtiếngríurítđầutiêncủalũchimtrêncànhbáohiệubìnhminh,rằngRoycehoàntoàntỉnhthức.Nàngcũngnhậnthấytrônganhmệtmỏithếnào.Anhvẫngiữchặtnàng.Nàngđãômlấyanhmàngủđểtìmhơiấm,vìcả

haikhôngmặcáovànơiđây,bênbờhồkhítrờibanđêmselạnh.Họchỉchemìnhbằngtấmáomỏngcủanàng.Kristenngồi lên,vươnngười, rồinhìnraphíasauvà lắcđầuvớiRoyce

đangnhìnnàng.“Ngàinênngủmớiphải,thưangài.”“Vớingựacủatađểsẵnchonàngdùngá?”“Thậtbấtcông.Ngàisẽkhôngtráchemlàmngàimấtngủchứ.Ngàicó

thểđưaemvềvàsaingườicanhchừngem.”“Áà,nhưngnhưtanhớnàngđãvấtvảphảnđốiviệcbịcanhchừng.”“Vàsuốtđêmnay,ngàiđãlàmgìvậy?”nàngphẫnnộvặnlại.Anhngồi lên,cườivớinàng.“Nhưngtaphảiômnàng,côgáiạ.Đâylà

mộtnhiệmvụmàtachẳngthấyphiền.”

“Ngàithậtquáquắt.”Nàngcườiphálên,rướnvềphíatrướchônnhẹlênmôi anh. “Nhưng em thật cảmkích.Nơi đây trên cỏmềm thật thoảimái,thíchhơnlàởtrêncáinềncứngngắttrongsảnhcủangài.”“Vàtalàmộtcáigốiêmchứhả?”“Đúngvậy.”Ngóntayanhlầndọctheoxươngquaixanhcủanàng,rồiđùagiỡnvòng

xuốngthunglũnggiữahaibầungựcnàng.“Tasẽlạicónàngtrêngiườngcủatatốinay.”Nànglàmnghiêmnói“Vàđiềugìlàmngàinghĩrằngemmuốnởđó?”“Chínhlànàngvừalàmđóthôi.”Nàng lúc lắc đầu. “Chúng ta cómột cuộc đình chiếnở đây, nhưngkhi

chúngtaquayvề--““Suỵt.”Anhchồmtớitrước,đôimôinhẹnhàngdụivàocổnàng.Vàrồi

độtngộtlàmnàngrélênkinhngạc,Roycelàmnàngnằmduỗidàiphíadướianh.“Giờthìthúnhậnđi.Nàngthíchgiườngcủata.”Sángnay,anhthậtkhôngthểuốnnắnđược.Vànàngcũngkhôngcótâm

trạngđểnghiêmtúcđược.Nétcườitinhnghịchnhảynhóttrongmắtnàng.“Emthíchcáigiườngđẹp

đẽcủangài,chàngSasonạ.Nólàcáigiườngêmáinhất.”Giọngnàngchẳngcóvẻgìchothấynàngđangchỉđềcậpvềcáigiường.

“Tasẽkhôngđểnàngngồilên”--Anhbắtđầynhaynhayđôimôinàng--“cho tới khi nào nàng thừa nhận” -- giờ thì lưỡi anh chòng ghẹo nàng --“rằngnàngkhaokhátta.”“Vậythì,thưangài….”Đôitaynàngvòngquanhcổanh,ngóntaytrượt

vàonhững lượn sóngmềmmại của tóc anh. “Chúng ta sẽởđâymột thờigiandàiđấy.”Trờiđãsángbạchkhihọquaylạisảnh.Họđãkhôngởsuốtbuổisángbên

hồ,mặcdùKristenđãbơithêmlầnnữatrướckhimặcquầnáo.NhưngkhiRoyceđặtnànglênlưngngựacủaanh,phíatrướcanh,anhkhôngđivềphíasảnh.Anhđưanàngđixuyênquanhữngcánhrừng,quanhữngcánhđồnglúa

mì,quanhữngbãicỏđầyhoadạivàquanhữngbãichănthảgiasúc.Anhchỉchonàng lãnhđịacủaanh,ngườicủaanh,những làngmạc.Nàngnhận ratrênthựctếsốngườilàmviệctạitrangviênchỉlàsốnhỏ.Córấtnhiềungườilàmviệctrênđồng,họchănthảgiasúccủalâuđàivàngựa,họsănbắntrongrừng.VànàngcảmnhậnđượcniềmtựhàocủaRoycequanhữngđiềuanhchỉchonàng.Buổisáng trởnênvui thú.Cảmgiácấmápcủasự thỏamãnKristencó

đượclúcthứcdậykéodàivìRoycethựcsựhàihước.Hầuhếtđànôngtrở

nêncáukỉnhkhihọquámệtmỏi.Roycethìlạitrêughẹovàchơiđùa,đếnmứckỳcục.Anhkhôngthèmđếmxỉađếnbấtcứthứgìnànglàmhaynói.Anhcóthểbuôngdâycươngchonàngcầm,trongkhianhtómlấyhaibầungực nàng.Hai bàn tay anh liên tục trượt xuống chân nàng, vì nàng ngồiduỗichânhaibênmìnhngựa,nênáodàicủanàngcuốncaolêntrênđùi.Anhchẳngđểcholàndatrầncủanàngđượcyên,bấtkểbaonhiêulầnnàngphátvàotayanh.Anhcùvàonàngchođếnkhinàngphảixinanhthachomình,rồianhrúcvàocổnàngmàhôn.Anhthíchthúcườivangvớinàng.Anhđơngiảnlàkhôngđểchonàngyên.VàKristenthíchthúvớimọithứ.Trongmộtthoáng,nàngcảmthấytựdo.

Vàthấymìnhđượcyêu,ngaycảkhicảmnhậncủaanhkhôngsâuđậmnhưvậy.Vìvậy, thật tựnhiênnàngthấytiếcnuốikhiquayvềphíasảnhvàvềvớithựctại.Nàngsẽlàmcôngviệccủamìnhtrongnhàbếp.AnhchắcchắnsẽđithẳngvàogiườngvìAldenđãđưaNhàVuavàtùytùngđisăntronglúcRoycevắngmặt.Haingườithậmchínghetiếnghọtrongrừng,mặcdầuvậy,Royceđãkhôngruổingựavềphíahọ.Vàsựvắngmặtcủamấyconngựatrongchuồngchothấyhọchưatrởvề.Anhđỡnàngxuốngngựa, nhưngđôi tay vẫn nấn ná nơi eo nàng.Anh

đangcốnénbiểuhiệncủamình.Cóthểanhquátiếcnuốiphảichấmdứtthúđiềnviêncủahaingười.Nàngthíchnghĩnhưvấy.“Đôimánàngđangửnghồng.”Kristen cười nhẹ,ướm lời, “Nhờkhí trời trong lành.” “Có thể, thếnhưngđiềuđóđâu thể làmnênánh lấp lánh trongđôimắtnàng.Tamuốnđượcngherằngnàngcảmthấyvuithích.”“Nàngcóthấyvậykhông?”Ngựacủaanhđãđượcmangđi,cóítnhấtlà

bangườiđànôngkhácđangđứnggầnđó,vàanhvẫnđangômnàng.“Ngàisẽgiữemởđâychođếnkhiemthúnhậnvớingàiđiềuđósao?”Anhcườitoetrướclờinhắcnhở,vàrồicườiphálên,nhấcnànglêncho

mộtnụhônmãnh liệt trướckhiđặt nàngxuốngvớimột cái vỗvàomôngnàng.“Cônàngphùthủy.Takhôngquáthôlỗ,cụcmịchđếnmứcgiữnànglạichuồngngựa.Nhưngchútnữa….”“Nhữnglờidọadẫm!”nàngvuithíchlalên.“Emnghĩlàrồiemsẽphải

thúnhậnthôi.Thựctếlàemđãrấtthíchthú.”“Thế thì chừng nào nàng còn đang ở trong tâm trạng thú nhận…”

“Không,thưangàiSaxon,emchỉxưngtộicómộtlầntrongngàythôi.”Anhnuốtvộitiếngcười,cốgắngravẻthấtvọng.“Côemà,nàngsẽkhôngnhậnđượcânhuệnàođâu,”anhđápkhi lôinàngrakhỏichuồngngựa rangoàisân.“Emtinrằngsựbềnbỉcủangàiđángđượckhenngợi.”Nàngthởdài.Lầnnàythìanhphálêncười.“Tachịuthuathôi,từbâygiờ.”Tayanhđặt

trên lưngnàngkhiđưanàngvào sảnh.Và rồi anh lưỡng lự thêmvào, “sẽkhôngthườngxuyên,nhưngkhitacóthể,nàngcómuốnlạirahồvớitanữakhông?”Kristenquaysangnhìnanh.Nànghoàn toànkhôngmongđợiđiềunày.

Anhđangđưachonàngđiềugìđóđểmàđợimong,chodùanhcóbiếtđiềuđóhaykhông.Vàđốlàđiềunàngcầnghêgớmvàolúcnày.“Emrấtthích,thưangài.Nhưnglầnsau,liệuemcóthểcóriêngmộtcon

ngựa?”“Không.”Nàngnhướnglôngmày.“Embiếtcưỡingựamà.”“Thorolfcũngnóivớitanhưvậy.”“Vàngàinóikhôngvìngàikhôngtinem.”“Dĩnhiên là takhông tinnàng.”Anhcườinhơnnhơnvàovẻmặtnàng

đangmang.“Nhưngtrênhết,tathíchnàngngồitronglòngta,nơimàtacóthể--“"Royce!"“Côgái,emđỏmặtà?Chúaơi,emửnghồng!”“Dừngngay,thưaquýngàiSaxon,haylàemsẽ--“Anh không được nghe điều nàngmuốn nói.Anh dõi theo ánhmắt của

nàngđểtìmxemđiềugìđãlàmnàngngưnglại,vànhìnthấyCorlissđangđứngởôcửacủasảnh,bêncạnhmộttrongnhữngchịemgáicủanàng.Họđứngđókhôngphảiđểchàođónanh,chắcchắnrồi,vìchẳngcóaitronghaiquýcônhìncóchútxíuvẻmừngđónanh.“Ngàiđãquênbẵnglàcôấyđangởđây,thưangài,”Kristenthìthầmbên

anh.Anh rõ ràng làcócốgắng,nhưnganhkhôngnói ra thành lời.Mộtánh

nhìnvềphíaKristenđủnóichoanhbiếtnàngkhônghềthươngcảmchoanhtrongcuộcđốiđầunày.Đôimắtnàngsánglênvớivẻhómhỉnhkínđáo.Cônàng nhẫn tâm, nàngmuốn thấy anh xoay sở vì đã bỏ bê vị hôn thê củamình.“Tiểuthư,”Roycekhónhọcchàohỏi.“Thưangài,”Corlissđáp lời cũngkhókhăn.Cô takhôngxíchquamột

bênđểKristenvàotrongsành.SựthựclàcôtanhìnthẳngvàoKristenkhitìmhiểu,“Cônàngtolớnquáiđảnnàylàai?”CằmRoycenghiếnchặt.Cácbắpthịtnơicổanhgiựtgiựtmộtcáchbáo

động.Kristenngạcnhiênkhinhìnthấycảnhấy,mặcdùnàngchorằngcơngiậncủaanhbắtnguồntừsựghentuôngcayđắngtừtháiđộcủaquýcônày.NhưnglúcnàyKristenkhôngnhìnRoyce.Nàngđangnhìnxuốngquýcô,vànàng thựcsự làphảinhìnxuống,vìđỉnhđầucủaCorliss’skhôngcaohơn

cằmnàng.NếuKristenkhôngquáthoảimáivớitầmvóccủanàng,nàngcóthểđãbị

tổnthươngbởinhữnglờigièmphacốýcủavịtiểuthư.Thayvàođó,nàngcảmthấythíchthú,khinhậnbiếtđượcsựghentuông,vuithúvớinhữnggìhàmẩnsauđó.Andaswashernature,shedidnotmincewordsorappearsubservientin

anyway.Brazenlyshesaid,"Ifyourquestion isaskedofme, lady, ImusttellyouthatwhereIcomefrom,babiesofpunysizearemoretimesthannotlefttodie,becausetheycannotsurviveourharshclime."Vàvới bản chất củamình, nàngkhônghề nói toạc ra hoặc tỏ ra khúm

núm.Nàngtrângtráonói,“Nếucâuhỏicủacôlànhắmvàota,thưatiểuthư,taphảinóivớicôrằngnơitaở,nhữngtrẻsơsinhcótầmvócnhỏthóthườngbịbỏrơichođếnchết,vìchúngkhôngthểsinhtồnvớithờitiếtkhắcnghiệtcủanơiđó.”“Manrợ!”Corlissthởdốc.“Dạphải,tacóthểthấytạisaotiểuthưlạinghĩvậy,”Kristenđáplời,mắt

nàngnói lênnhiềuđiềukhi chúng lướtxuốngchiều caokhiêm tốn củavịtiểuthư.“Thưangài…”Corlissbắtđầurênrỉ,nhữngđốmđỏnhạtnhuộmhồngđôi

mácôta.Kristennhanhchóngngắtlời,đôimôigiầngiật.“Thứlỗichota,thưatiểu

thư.Tanhậnthấycâuhỏicủanànghoàntoànkhôngdànhchota.Thếnhưng,LãnhChúaRoyceđâychỉcóthểchonàngbiếtrằngtalàtùnhâncủangàiấy,bịbắtlàmnôlệdoýmuốncủangài.Ngàiấychỉbiếtvềtatheonhữnggìtađãnóivớingài,nhữngđiềuítỏi.Phảithếkhông,thưangài?”NàngchỉnhậnraphầncuốicơngiậncủaRoycekhi liếcnhìnanh.Biểu

hiệncủaanhgầnnhư làdịudàng,nhưngnàngkhông lầmrằnganhkhôngvui,vìbàn tayanh trên lưngnàngđẩynàngđiquaCorliss,vàanhra lệnhchonànglàmviệccủamìnhbằnggiọngcộclốc,dứtkhoát.Vậylà,nàngphỏngđoán,theoýanh,nàngđãvượtquavaitròcủamình.

Nhưngnàngcóccầnquantâm,vàánhnhìnnàngnémquavaimìnhchoanhkhinàngbướcquaanhđãnóilênđiềuấy.Royce phải tránh nhìn Kristen thật nhanh trước khi anh phá lên cười,

nhưngkhi làm thế,mắt anh chạmphảiCorliss.Ngay lập tức, anh trở nênnghiêmtúcvàbậtlênmộttiếngchửithềcộccằntrongcáukỉnh.ĐiềuđóđủchoemgáiCorlisscogiòchạybiến,vàCorlissphảiquaylưngđi.Bàn tay anh đưa ra ngăn cô lại. “Không, thưa tiểu thư, cô phải tự giải

thích.”"Royce,ngàilàmemđau!"

Anhlạichửithềkhinướcmắttrànmicô.Ngaylậptức,anhbuôngtayrakhỏicổtaycô.Côgiốngnhưmộtđứatrẻmỏngmanh.Anhđãkhôngnhậnrađiều ấy chođến tậnbâygiờ.Thếnhưng saukhibiếtKristen, nàngchođinhiều như đã nhận, nàng không nghĩ suy khi chống chọi lại anh, và nàngchưatừngkhóckhianhlàmtổnthươngnàng,Corlisschỉlàmtăngthêmsựchánghéttấtcảnhữngphụnữmaunướcmắtnơianh.“Launướcmắtngay,”anhnóicộccằn.“Tabiết sứcmình,và tabiết ta

khônghềlàmđaunàng.Thếthìtạisaonàngkhóc?”Cô ngừng khóc ngay, tuy vậy biểu hiện của cô nàng vẫn còn tấm tức.

“Ngàiđãlừadốiem”.“Ta!ThếthìnànggọisựlăngmạtủnmủnmànànglàmvớicôgáiViking

làgìvậy?”“Sựlăngmạnào?“côthủthếđáptrả.“Emchỉnóilênsựthậtmàthôi.

Chiềucaocủacônànglàmchoảthànhmộtconquái.”“Corliss, Cô ấy không cao bằng ta, thế thì điều ấy làm ta thành cái gì

vậy?”“Ngàiư?Nhưngngàilàđànông,”côchỉravấnđềthừathải.“Ngàinhìn

thậttựnhiênnhưvẻngoàicủamình.Nhưngảtacaohơnhầuhếtđànông.Vànhưthếlàtráitựnhiên.”“Khôngphảihầuhếtđànông,”anhsítgiọnglại.“Màlàhầuhếtđànông

Saxon,thựcthế,nhưngcó16gãVikingđangởđâylànhữngngườiđãdongbuồmrakhơicùngvớicôấy,vàaicũngcaohơncôấy.Nàngcómuốnnhìnthấyhọkhông?”“Ngàiđùaà!”côthởdồn.“Phải,tađùa.”Anhthởdài.“Taxinlỗi,Corliss.Taluôncáukỉnhkhimệt

mỏi,vàtađangquámệt.”Côbỏqualờigợiý.“NhưngngàiđãlàmgìvớiảtahảRoyce?”Anhnghiếnchặtrăngđểkìmmộttiếngchửithềkhác.“Nàngchưaphảilà

phunhâncủata,đểtựđặtmìnhvàonhữngquanhệtìnháicủata.”“Vàkhinàothìemsẽthànhvợchàng?”Lươngtâmcắnrứt,làmanhđáptrả,“Nàngsẽhọcrằngkhôngnênđặtcâu

hỏichota.”Corliss không cảm thấy bị xúc phạm với thái độ của anh, vì nó chẳng

khácgìtháiđộcủahầuhếtđànôngđốivớiphụnữ.Nhưngcôghétcáigiọngcủaanhvànướcmắtlạingậpmicôlầnnữađểanhbiếtsựtráchmóccủacô.Royce, người ghét cay ghét đắng nước mắt và chưa từng để chúng ảnhhưởngđếnmìnhngoàitrừviệclàmanhgiậndữ,đãquayngoắtđitrongsựkinhtởmvớitộilỗimàanhcảmthấyvớinhữnggiọtlệcủacô.

Chương32

Tốihômđó,thứcănchotùnhânđượcmangđếntrễ.Eda,ngườiđãnấuthứcăn,vàEdrea,ngườithườngđưathứcănchotùnhânvớisựgiúpsứccủaUland,cảhaiđềukhôngtinKristenkhinàngnóivớihọrằnghômnaynàngđượcphépđưa thức ăn cho tùnhân.NhưngEdađãđủ cẩn thậnđểkhôngmangthứcănđichođếnkhicósựxácnhậncủaRoyce.VìvậyhọđợiđếnkhiRoycerakhỏiphònganh,vàanhlạirakhỏiphòng

rất trễ.Anhđãởtrongphòngsuốtbuổi trưa,saukhibỏmặcCorlissngoàicửa.Từgócnhìncủamình,Kristenđãthấyanhnóichuyệnvớivợchưacướicủaanh.AnhthìgiậnđiênlêncònCorlissthìkhóc.Rồianhbỏđitrongtứctối.NướcmắtcủaCorlisskhôngaykhiRoycequaylưnglạivớicô,vàbiểuhiệncủacôrõrànglàsựthấtvọngchứkhôngphảinỗiđauđớn.Kristenlắcđầukinhtởmkhitấntuồngchấmdứt.Nàngquákiêuhãnhđến

nỗichưatừngdùngđếnthứmánhkhóenày,nhưngnàngbiếtvàicônàngtìmthấyniềmvuitrongquyềnlựccủanhữnggiọtlệ.Darrellelàmộttrongsốđó.Corlissrõràngcũnglàmộtcônàngkháctrongnhómnày,vàKristenthấytộinghiệpchoRoyce,vìanhsẽchảngcólúcnàoyênvớimộtcônàngnhưthếlàmvợ.Kristenkhôngdànhcảbuổichiềutrongnhữngsuynghĩsầukhổnhưnàng

đãlàmngàyhômtrước.Dưâmcủasựthỏamãntrướcđóvẫncòn,vànàngcốkhôngtựvấnvềlýdocủanó.Nàngđãthànhcôngtrongviệcđókhicốgiữchomìnhbậnrộnlàmthêmbánhmìhạtquảhạch.EdađãnếmổbánhmìKristenlàmchonàngvàMeghanvàbàthíchnó

đếnnỗiđãlàmmộtcuộcthươnglượngvớiKristen.BàsẽđưahạtquảhạchđểKristen làmnửa tá bánhmì chonhững tù nhân, nếunàng làm sốbánhgiốngnhưvậychocácvịkháchcủaRoyce.Kristenkhông thể từchối,vàthậmchícòncóMeghanbầubạnđểgiúpnàng.Thế là khoảng thời gian còn lại trong ngày của nàng diễn ra vui vẻ.

NhưngnàngkhôngthểkhôngbựcbộikhiEdabắtđầucàmràmvìđãmuộnmàRoyce vẫn chưa chịu xuống.Món hầm của tù nhân đã đặc quánh lại.Edrealúcnàyđangcónhữngnhiệmvụkhácphảiđảmđươngkhinhữngvịkháchđangchờđượcphụcvụ,vìthếcôkhôngthểmangthứcănđếnchotùnhânđược.VàKristenbiếtThorolfsẽnghĩgìnếunàngkhôngxuấthiệnhômnay.CuốicùngKristennóivớiEda,“Hãyđánhthứcngàiấyvàhỏixem.Dầu

saođinữangàiấycũngkhôngmuốnngủlâuthếnàyđâu.”“Côgái,côcứnóimãirằngngàiđangngủ.Tạisaongàilạiđingủlúcban

ngày?”Kristennhìntránhđi,nhúnvai.“CứlàmthếđimàEda.Ngàisẽkhôngnổi

giậnnếubàđánhthứcngàiđâu.”Edanghelời,vàquaylạisauvàiphút,lắcđầu.“Ychóc,ngàiđangngủvà

đãquátlênsaokhôngaiđánhthứcngàidậysớmhơn.“Kristencườihớnhởvìđiềunày,Edanhìnthấyvànhìnnàngmộtcáisắclẻm.“Cuốicùngthìcônóiđúng,nhưngtôikhôngthểnghĩratạisaongàilạiđểchocô….Côcóthểđưathứcăn,nhưngcôphảiđivớihaingườilínhgác.VàUlandsẽgiúpcômangthứcăn.”Edagọimấyngườiđànôngđếnvàhướngdẫnhọ.Kristenkhôngthểphản

đối. Nàng quá trôngmong được nói chuyện với Thorolf và những ngườikhácđếnnỗikhôngthểngưngmỉmcườitrênsuốtđoạnđườngđếnkhutrạigiam.Cảnhómđềuđangởtrongcănchòidài.Cửachòiđangmở.Haitênlính

gácđangởphíatrướcchơitròthitungnémdaomộtcáchbấtcẩn,họchẳngthèmnhìnnàng lấymột cáikhinàng tiến lạivớiUlandvànhững tên línhcanhápgiảinàng.Nàngnhận ranguyênnhâncủasựxaonhãngngaykhinàngnghe tiếng

xiềngxíchkhualoảngxoảng.Nànghơinảnchíkhibiếtrằng,khônggiốngnhưnàng,họvẫnluônbịxiềngxích.Nhưngkhiđếntrướccửa,nàngphấnchấntrởlại.Mắtnàngsánglên,trướchếtchúmụcvàongườianhhọ,vànàngthảrơi

giỏbánhmìvàtráicâytrênsànvàbayvàođôitaygiậtbắnlêncủaOhthere.Nàngnghenhiều tiếng langạcnhiênkêu tênnàngđếnnỗinàngbiết rằngThorolfđãchẳngbáochoaibiếtđiềugìđãxảyratốiqua,cóthểvìanhngờrằngnàngsẽkhôngtới.Ohtherenhanhchóngbuôngnàngrakhihếtngườinàyđếnngườikháctrongnhómnhữngngườibạnthânthiếtômlấynàng.Larévàcườiphálên,nàngnhậnlấynhữngcáiômsiếtđếngãyxươngvànhữnglờichàohỏivàchòngghẹo.Đứngnơingưỡngcửanhìncảnhđónchào tưngbừngnày,Ulandkhông

thểtinvàomắtmình.EdreađãtuyênbốrằngítnhấtmộttrongsốnhữngtênVikings,cáigãmàluônđếnnhậnthứcăntừcô,khôngthểnàocũngmandimọirợgiốngnhưnhữngtênkia,vìanhtathườngmỉmcườivớicô.Ulandđãtìmranguyênnhân,nhữnglờinóingốcngếchtuônratừcôgáiđãbịcáigãđẹptraimêhoặc.Nhưngcáimàntìnhcảmthắmthiếtvànồngấmgiànhchocô gái to lớn này…Chúa ơi, điều này làm cho họ giống con người hơn,khôngphảinhưnhữngquáivậtngoạiđạogiốngnhưmọingườithườngnghĩvềhọ.Thậtđángngạcnhiên,Ulandđặtcáivạcthịthầmlớnxuốngngưỡngcửavàvộivãchạyvềđểnóivớibạnmìnhnhữnggìanhtavừathấy.

Bướchẳnvàotrongchòi,cuốicùngKristencũngđếngặpThorolf.Ngaykhinhìnanh,niềmhớnhởcủanàngnhạtđivìbiểuhiệngầnnhưlànghiêmkhắc của anhkhi ngónàng, và ngay lập tức nàngnhớđếnđiềuRoyce đãthừanhậnvớiThorolf.Mộtnỗi thẹnthùngtrànngậplàmnàngcựckỳkhóchịudonànghiếmkhiethẹnvìbấtcứthứgìtrênđời.SựtrầmlặngcủanànglàmThorolfchoángváng,vàanhđỏmặtnhậnra

anhchínhlànguyênnhânlàmnụcườinhạtđitrênbờmôinàng.Anhđãtrảiquacảngày trongđaukhổ, lo lắngchonàngvàđãnhẹnhỏmbiếtbaokhithấynàngthựcsựđãtới,vàđiềuđócónghĩalàmọiviệcvẫnổnvớinàng,vàanhrángkiềmchếcơngiậncủamình.Anhvẫnđangtìmkiếmxemnàngcóbịvếtthâmtímnàokhôngnhưngchẳngcólấymộtvếtbầm,chỉkhiđóanhmớitỏvẻmừngvuinhưnhữnganhemkháckhithấynàng.Anhđưabàntayra,nhữngngóntaynhẹnhàngnângcằmnànglên.“Tha

lỗichoanh,Kristen.TênSaxonđãtừngquấtroivàoem.Anhchắcrằng--““Rằnganh ta sẽđánhem lầnnữa?”Nàngngắt lời anhvớinụcườinửa

miệng.“Emcũngđãnghĩvậy,nhưnganhtakhôngđánhem.”“Anhtavẫncóthểsẽđánhem?”Anhphảihỏichorõ.Nàngsuynghĩtrongmộtkhắcvềđêmqua.Royceđãđưanàngđibơi,một

niềmvuichonàng.Anhđãđểnàngđếnđâygặpbạnvè,thêmmộtniềmvui.Vàanhđãânáivớinàngdướibầutrờiđầysao…Hoàntoàntựtin,nànglắcđầutrảlờicâuhỏicủaThorolf.“Không,anhta

đãquênviệcđórồi.”AnhchàngVikingcườiphálên,ngảđầurasauvàgiậtmạnhnàngvềphía

trước chomột cái ômchặt đếnvụnxương. “Lạy trời, nghemới tuyệt làmsao!”Ohtheretòmò.“Cáigìvậy,quêncáigìvậy?”OhtherevàmộtnửanhómbạnđứngxungquanhKristen.Nàngsuynghĩ

thậtnhanhđểđưaravàilờinóidối,vìcácanhkhôngthểđượcbiếtđiềumànàngvàThorolfđangnói.Nhưngnàngkhôngthểnóidốihọ.Thậtkhôngdễdàngchonàngđưaralờigiảithíchchoviệcnàngcốgắngtẩuthoátvàtạisaonànglạikhôngbịtrừngphạtvìbỏtrốn,vìnàngphảilượcbớtnhiềuphầnvàlướtthậtnhanhtrướckhicácanhkịpđưaracâuhỏi.NhưngrồinàngtiếptụckểchohọnghenhữnggìnàngbiếtvềWyndhurstvàWessex,chẳngnhiềunhặngì,nhưngnhiềuhơnnhữnggìhọbiếtchotớilúcnày.Nàngbảochohọbiếtcó thể tìm thấyngựaởđâu,binhđoànĐanMạchcó thểđóngquânởđâu,điềunày,thậtkhôngmaylạiởrấtxavềphíabắc.NàngcũngbáochocácanhbiếtvềnhómngườiCeltkhổnglồmànàngngheđồnlàthùđịchvớingườiSaxons,nhữnggìhọcóthểgiúpnếunhómngườiVikingquyếtđịnnhtẩuthoátvềphíatâythayvìvềphíabắc.Chíítthìđiềunàycũngchohọmột

chọnlựađểlênkếhoạch.Đào thoátkhôngphảiý tưởngxaxôigì trong tríhọ.Nàngnghenhững

tiếngcàunhàunối tiếpnhauvềsựcẩn trọngcủanhómngườiSason.Chợtnhậnthấytấtcảcácanhemhọtrôngmạnhmẽvàđầynănglực,nàngcườitươivàtrượtcácngóntaytrênnhữngbắptayđãnởnanghơn,Bjarnicườiphá lênvàchứngtỏsứcmạnhmớicủaanhbằngcáchnhấcbổngnànglênquáđầuanh.Nàngtrừngmắtnhìnanhkhianhđặtnàngxuống,nhưnganhchảcóvẻhốilỗitínào.Nàngnhậnxét,“Chíít,cácanhđãsẵnsàngchocuộcđàotẩu”.“Ầydà,vácmấytảngđáchẳnglàmtụianhtrầyvitrócvẩy,”Odelltrảlời.

“Khiquayvề,việccàybừatrênmấymảnhruộngcủaanhchỉlàtròtrẻcon.”“Kristen,nhữngbứctườngnàychẳngthểcầmgiữbọnanh”Ohtherenói

nghiêmtúc.“Nhưngchẳngíchgìđểhạnóxuốngkhimàchẳngcómộtchiếcrìuđểchặtđứtcácxiềngxíchnàytrước.”“Suốtmấy tuầnnay,emchẳng thấy lấymộtchiếc rìu,”nàng thận trọng

nói.“Mọithứvũkhíkhácởtrongsảnhđềutrongtầmtay,nhưngchẳngcólấymộtchiếcrìu.AnhOhthereà,emchẳngngạcnhiênnếuchúngbịkhóakínriêngởđâuđóvìmấyngườiSaxonnàyrấtcẩntrọngtrongviệcnày.”“Thếthìchúngtacầnchìakhóamởcửavànhữngsợixíchnày.”Nànghỏi,“Anhcóbiếtaigiữchìakhóakhông?”“Tayđốccôngxâytường,cáigãđượcgọilàLyman.”Nhớ ragã,nhưngđãkhônggặpgã từkhinàngbị tách rakhỏi cácanh

nàng.“Hắntakhôngvàotrongsảnh.Hắnphảisốngbênngoàitháiấp.”Nàngcóthểthấytinnàyđượcđónnhậnthếnào.Sựthấtvọngcủacácanh

cũng là củanàng.Trời ạ, chẳngcóchút côngbằngnào trongmấychuyệnnày!Ohtheredaynhẹ cằmnàng. “Thôi nào, emhọ, đừngbựcbội vì chuyện

này.Bằngcáchnàyhaycáchkhác,chúngtasẽtìmragiảiphápthôi.Bọnhọquendầnvớitụimìnhrồi.Sớmhaymuộncũngsẽcóaiđósaisótthôi,vàchúngtasẽcócơhộicủamình.”“Họcũngđãquendầnvớiemvậy,thếnhưnghọvẫnđâucóthèmtinem.”

Nàngcaumày.“Hômnaylàlầnđầutiênemđượcphéprờisảnh.”“CómộtmộtcônàngtênEdreamàBjarniđanggù.Emcónghĩrằngcô

nàng có thể bị thuyết phục nếu Bjarni chiếm được tình cảm của cô takhông?”MắtKristenmởtovàsauđónàngcườiphálên.“Lạychúa,anhđãloliệu

mọibề.Nhắcđếnemmớinói,côấyrấtbựcbộivìkhôngđượcmangthứcănchocácanhlầnnày.”NàngnhìnBjarnichâmchọc.“Làmsaoanhtántỉnhmộtcôgáikhimàanhkhôngthểnóingônngữcủacôấy?”

Anhtinhnghịchcườitoe.“Thorolfđangdạyanhvàitừmàanhcầnbiết.”Nàngcũngnghịchngợmcườitheo“À,nhữngtừđó.”LúcđóOhtheremớicấttiếnghỏi“Liệucôtacóđượctựdođilạikhông

vậy?”“Theochỗembiết thìđược.Nhưngembiết rất ítvềEdrea, thếnênem

khôngthểnóiliệucôấysẽgiúphaykhông--ngaycảkhivìBjarni.Tấtcảnhữngngườihầuvẫnengạiemvàhiếmkhinóichuyệnvớiem,ngoại trừngườiphụnữlớntuổitênEda,nhưngbàấyrấttrungthànhvớichủ.Mặcdầuvậy,emsẽcốbắtchuyệnvớiEdrea,vàthửxemcôấycócảmtìnhvớiBjarninhà ta haykhông.Chí ít, em có thể nói với cô ta rằng anh ấy làmột anhchàngtốttính,trungthànhvàrấtmựcchungtình.”Kristennóivớinụcườitoetoétkhác,vìmọingười,kểcảnàngđềubiết

rằnganhchàngVikingtrẻnàylăngnhăngnhưthếnào.Mặcdầuvậy,sựthậtlàanhđẹptrainhấttrongđám.Nếuaiđótrongnhómhọcóthểchiếmđượctrái timcủacôgái trẻvàlàmchocônàngphảnbội lạingườicủamìnhthìngườiđóchỉcóthểlàBjarni.Họtiếptụchỏinàngdồndập.Họmuốnbiếtmấyvịlãnhchúatrẻđếngặp

họhômtrướclàai.HọngạcnhiênkhibiếtrằngmộttrongsốđólàVuacủanhữngngườiSaxonsvàôngtađangngụlạiWendhursttrongmộtthờigian.Nàngphảitảôngtừmáitóctrởxuống,vìôngphảilàmộtcontinhoànhảonếuônglạiđếngầnhọđủđểhọcóthểtúmlấyông.VớiAlfredxứWessextrongtayhọvàsựdọadẫm,họcóthểyêucầutựdochohọvàchocảnàngnữa.Đâylàcáchlàmdễdàng.MặcdùKristenbuộc lòngphảinóivớicácanhtấtcảnhữnggìnàngcó

thể,nhưngnàngnghingờviệcanhchàngSaxoncủanàngsẽđểchovịVuacủamìnhđếngầnnhữngtùnhâncũngchỉvìcùngmộtlýdo.Anhkhôngchúýđếnngườicủamình,nhưngvớiAlfredanhsẽkhôngthế.Saurốt,nàngrầyràmấyanhvìđãđểthứcănnguộilạnh,vàhọđếnlấy

nhữngchiếctôgỗđẽogọtcẩuthảmàhọphảidùng,nhữngchiếctôđãbịbỏmặccùngvới thứcăn– tấtcảđềuđếnngoại trừThorolf.AnhkéoKristenngồixuốngdựavàotườngbêncạnhanh,anhđannhữngngóntaymìnhvàobàntaynàngđangđặttrênđầugốigậplạicủaanh.Anh không nhìn nàng, mà nhìn ra ngoài căn chòi. Ohthere quyết định

khônghỏixemnàngcókhỏekhông,vìbằngmắtmình,anhcóthểthấyrằngnàngổncảvềtâmtrílẫnthểxác.Thorolfthìkhôngngầnngạiđềcậpthẳngđếnchủđềnhạycảm.Anhđithẳngvàovấnđề.“Vậyđiềuđócóthậtkhông,điềumàgãSaxon

đãnóivớianh?Emthíchhắntahả?”Royce làkẻ thùcủahọ.Anhđãbắtcảnhóm làmnô lệ.Nàngbiếtđiều

Thorolfđangnghĩ.Làmsaoanhcóthểhiểuđượckhimàbảnthânnàngcònkhônghiểu?Kristencũngkhôngràođón,nàngtrảlờithẳngthắn,“Khiemnhìnanhấy,

tronglòngemcảmthấytuyệtvời.Thorolf,điềunàychưatừngxảyravớiemtrướcđây.”“Emsẽcóanhtalàmchồngmìnhchứ?”Nàngcườithảmnão,dùanhkhôngnhìnthấy.“Emthìcó,nhưnganhấy

sẽkhôngchịuđâu.”Nhữngngóntayanhdịudàngxiếtlấytaynàng.“Anherằngemđãkhông

biếtrằngemmonganhtatôntrọngem.”“Emkhôngloạntríhayvôlývới…củaem.Embiếtchínhxácđiềugìđể

mongđợi.Hiệntại,anhấythíchemđủnhiều,nhưng--”"Hiệntại?"“Đầutiên,anhấyđãnghĩemlàmộtảđiếm.Đừng,Thorolf.”Nàngmỉm

cườikhimắtanhđảonhìnnànggiậndữ.“Anhphảicườimớiđúng.Emđãcườivìchuyệnđó.Vàemđểanhtanghĩvậy.Anhtathấykinhtởmvàđiềuđógiữanhtatránhxaemđượcmộtthờigian.Thếnhưngemlạicảmthấyhốitiếckhianhấykhôngngóngàngđếnem.Emhầunhưtựnguyệnkhicuốicùnganhấy…Nhưemđãnói,lúcnàyanhấyrấtthíchem,nhưnganhấysẽkhôngtinemhơnanhấycóthểthấyởem.Vàmặcdùvậy,anhấybắtnhữnggãđànôngkháctránhxaemra.AnhấythậmchícòntháoxíchchoemkhinhữngvịlãnhchúatrẻkhácđangtrúngụtạiWyndhurst,vìthếemcóthểtựbảovệmìnhkhianhấykhôngởgần.”“Vậyemđãcóhắntoànvẹn,haychỉmộtnửaconngườihắnta?”“Vâng,chỉmộtnửacủaanhấy,vàemsẽmấtnốtmộtnửaấykhianhấy

thànhhôn.Vàmặcdầuvậy…”Thayvìnóichohếtcâu,nàngthởdài.Thorolfxiếtchặttaynànglầnnữa

chonàngbiếtrằnganhđãhiểu.AnhsẽkhônglàmmộttênđạođứcgiảvànóirằngnàngđãsaivìyêumộtgãSaxon.Anhbiếtanhsẽlàmynhưnàngnếuhọđảovị tríchonhauvàanhthấymìnhcũngsẽkhátkhaokẻthùcủamìnhmàthôi.Anhcũngsẽnhậnlấyniềmvuisướngngaycảtừkẻthùcủamình,khianhcóthể.Chẳngphảivìnànglàphụnữmàcóthểmongđợinàngcảmnhậnkhácđivềđiềunày.Nàngcònlàcongáicủamẹnàng,vàBrennaHaardrad làmộtngười táobạo, sẽnghĩvềbản thânbà trướckhinghĩđếnđiềugìlàđúngmựcchomộtphụnữ.“Thôiđừngbuồnvềđiềuđónữa,Kristen.”“Đừngbuồná?”giọngnàngdịuđi,đầyvẻbốirối.“Lýlẽnóivớiemrằng

đúng ra em phải ghét anh ấy. Em đã mong vậy,” nàngmiễn cưỡng thừanhận.“Nhưnglúcnàycàngrốihơnkhiemthấyvịhônthêcủaanhấy.Vậy

mà,Chúacứucon,Thorolf,anhấyđãđưaemđibơisaukhianhấybắtgặpemđangcốtrốnđi.Saoanhấylạilàmthế?”“Anhđoánlàhắnchẳngvuivẻgìtrongviệcnày?”“Anhấycóthểtìmniềmvuiởbấtcứđâu,đâucầnphảiđưaemrahồ.”“Đâyrồi,chuyệnlàthếnày.Tênnàyđãbịembỏbùavàkhómàthayđổi

được.“Bỏbùaá?Cònkhuya,emmớilàđứabịbỏbùa.Embiếtrồiđâyemcũng

sẽghétanhấythôi,nhưngemmuốnghétanhấybâygiờhơnlàđợisaunàymớighét.Emmonganhấycướiquáchđivàbuôngthaemra.”Nghecáigiọngrầurĩủrũcủanàng,Thorolftoétmiệngrồiphálêncười

lớnkhinàngquắcmắtnhìnanh.“Emgáià,anhlạithấytộichocáigãSaxonnàyghêđó,thiệttìnhmà.Buôngthaemhả?XinThầnOdinphòtrợ,ngượclạithìcó.Khimàembuôngthahắnta,monglàhắnkhôngbịthấttình.”KristencườikhúckhíchvớiýniệmkhôngtưởngvềRoycebịthấttình,và

rồinàngcũngphálêncườito.Thậtquálàngớngẩn,nhưngnàngcảmkíchsựcốgắngcủaThorolfnhằmvớtvátchútlòngtựtrọngchonàng.ĐólàcáicảnhRoycenhìnthấynàngkhianhbướcquacánhcửađểngỏ:

nànggầnnhưlàngồitrênlònggãViking,tayđantayvàhọcườivớinhau.Trướchết, anhnônnóngmuốn táchhọ rakhỏinhauvàđậpgãViking trẻvụnra thànhbột,nhưnganh rángkìmnén.Anhđãquênbẵngđi tìnhcảmcủanhữnggãVikingnàydànhchonàng.CănchòiđộtnhiênyênắnglàmKristennhìnquanhxemsao,vàrồinàng

rênthầm.“Mìnhđãởlâuquá.”TayThorolfxiếtchặttaynàngkhinàngdợmđứnglên.“Hắnsẽvàođây

đónemchứ,Kristen?”Câuhỏi củaanh làmnàng thấtkinh. “Nhìnanhấymàxem.Emcó thể

đảmbảovớianhđókhôngphảilàcáinhìnhàilòngcủaanhấy.Anhmuốnanhấylôiemrakhỏiđâyà?”“Anhtựhỏichẳngbiếtđiềugìsẽđếnnếuhắncốlàmvậy.”Thoáng chốc, ý nghĩ của nàng bắt kịp điều anh nghĩ và nàng la lên,

“Thorolf!”“Kristen,chúngtacóthểbắthắn,”anhlặnglẽnói,mắtanhkhóachặtvào

gãSaxonkhianhnói.“HắnsẽthếvaiVuacủahắnlàmcontin.Trongnày,chúngkhôngthểbắntênvàochúngtaởkhoảngcáchtừxađểbuộcchúngtathảhắnra.”Tâmtrívàcơthểnàngmuốnhétlênkhông,nhưngnàngphảinóigiọnglý

lẽ.“Thorolfà,embiếtrõanhấy.Nghekỹnhữnggìemnóiđây.Anhấynghĩđếnngườivàbổnphậncủaanhấytrướctiên.Anhấyđãđinhninhrằngsẽcómộtcuộcchémgiếtxảyranếucácanhtựdo.Anhấykhôngthểtinkhácđi

được.Anhấysẽhysinhbảnthânmìnhtrướckhiralệnhthảtựdochocácanh.”Thorolfcólýlẽriêngcủamình.“Cậnvệcủahắnsẽkhôngnghelệnhnếu

tínhmạngcủahắnbịđedọa.”“Emnóivớianhrồi,việcnàykhôngthànhđâu!”“Anhhọcủaemkhôngđồngýđâu.Kristen,nhìnanhấykìa.Ohtheređã

cócùngýnghĩnhưanh.NếugãSaxoncủaemđủnguđểbướcvàođâyđưaemđithìhắnđángnhậnnhữnggìxảyđến.”Chúathươngcon,nànggầnnhưlàghétThorolfvìbuộcnàngphảichọn

một tronghaibọnhọ.Nếunàngchạyàorangoài lúcnày,sẽkhôngaicảnnàng,nhưngnhưthếnàngđãchốitừcơhộigiànhtựdocủabạnbèmình,vàchẳngcógìđảmbảohọsẽcómộtcơhộikhác.Nhưngnếunàngởyênđó….nếunàngởlại,Roycesẽchếtchắc.Thorolfđoánđượcsuynghĩcủanàng,có thể là từvẻngoàikhổsởcủa

nàng.Anhlỏngtaynắmtrênbàn taynàng, thứđanggiữnànglạibênanh.Anhđangđểnàngchọnlựa,đểmặcchomìnhnàngquyếtđịnh.Nhưnganhnóithậtnhỏnhẹ,“Kristen,bọnanhsẽkhônggiếthắn.Làmvậyđâucóđượcgì.”Lờinóicủaanhcũngchẳnglàmkhácđiđiềugì.Lựachọnkhôngcònlà

củanàngnữarồi,vìsựkiênnhẫncủaRoyceđãcạnkiệt.Thayvìđóngcửalạivàbuộcnàngrangoàibằngnhữngcáchkhác,sựkiêucăngcủaanh–sựkiêungạongungốc,đángnguyềnrủacủaanh–đãmanganhtiếnlênphíatrước.Cứnhưthểlàanhđangbướctrongsảnhcủamình,nơichỉcónhữngngườihầucủaanhởquanh.Anhrútngắnkhoảngcáchgiữabọnhọvớivẻthoảimáivàdễdàngđó.Ohthererõrànglàkhôngtinnổiđiềunàycóthểxảyra.Anhđãchờxem

Roycesẽlàmgì,nhưnglúcnàyđiềuRoyceđanglàmlàkhôngthể,Ohtheređứngđó,nghingờnhữnggìmắtanh trông thấy.LúcnàyThorolfcũngcónhữngngờvực,vì anhnhổmdậy,kéokristenđứng lênvớianh,biểuhiệncủaanhkémhẳnsựtựtinhơnnhiều.Dẫuvậy,nàngcảmthấysựcăngthẳngtrongtayanh,bàntayvẫnđanggiữchặttaynàng.AnhvẫngiữkếhoạchvàcốgắngápđảoRoyce.VànàngkhôngthểcảnhbáoRoyceđược,vìđiềuđóchỉthúcđẩymọiviệcdiễnrasớmhơn,bâygiờanhđangởgiữabọnhọ.Vềbảnchất,ngườiVikingsrấtmêtín.Đànôngsẽkhôngbaogiờđặtchân

lênmộtcontàuhọbiếttườngtậnmàlạikhôngdânglễhiếntếlênchocácvịthầncủahọtrước.SựgandạcủaRoyce,đãvượtquálằnranhmongmanhcủasựđiênkhùng,đã làmhọmất tập trung.Điềunàychophépanhbướcngangquahọmàkhôngbịmộtaidịchchuyểnđểngănanhlại.Trướcđâyanhđãtừnglàmthếvàhọđãkhôngthểtinđượcđiềuấy,ngaycảkhiđócác

cậnvệcủaanhđangbaoquanhvớicungtêndươngcaosẵnsàng.Nhưnglúcnày,đơn thươngđộcmã,vớigươmvẫnđang tra trongvỏ,vớihaibàn taykhôngbinhkhí….Anh tiến đếnKristen và Thorolf, dừng lại trước họ. Thorolf buông tay

nàngra.NàngchờđợisẽcảmnhậnđượcbàntaycủaRoycesauđó,nhữngngóntaydàicủaanhsẽbấuchặtvàocổtaynàngđểkéonàngra.Biểuhiệncủaanhgầnnhưlàdịudàng,mặcdầuvậynàngbiếtanhđangcốkìmnéncơnthịnhnộkhủngkhiếpđểlàmđiềuanhphảilàm.Nàngchedấusựxúcđộng,bụngnàngxoắnlại,cácdâythầnkinhtêliệt,

chếtchóc,chờđợi….chờđợi.BàntayRoycevươnra,nhưngngườianhtómlấylạilàThorolf.Vớimột

chuyểnđộngnhanhnhưcắttrướcmắtnàng,RoyceđãởphíasauThorolfvàxoắnlấycổanhchàngtùbinhtrongmộtgóckỳquặcvớicánhtayanhvòngquanh cổ Thorolf, bàn tay kia của anh giữ chặt lấy đầu của anh chàngViking.SẽkhôngmấtquámộtgiâyđểvặnmộtvònglàmgãycổThorolf.“Royce–“nàngbắtđầu.Khôngngoáinhìnnàng,anhcắtngang,cáigiọngcủaanhlàmnàngkinh

ngạc,nókhôkhôngkhốc.“Côem,liệucôcóthểrờikhỏiđâyngaykhông?”Thorolfphátramộtâmthanhtrongcổhọnglàmnàngquaynhìnanhlo

lắng,nhưngđiềunàngnhìnthấylàmchoxúccảmcủanàngbìnhthườngtrởlạicònhơncảmongđợi.Anhđangnghẹntrongmộtcơncười!Chúaơi,chắcanhnghĩthậttứccườikhikếhoạchcủaanhbịphảnpháovàđượcdùngđểchốnglạichínhanh…NàngquaylưnglạivớihaingườivànhảyđếnbênOhthere.“Anhsẽđể

anhấyđi,hayanhđểanhấygiếtThorolf?Thorolfcóthểthấybuồncườikhithấymìnhbị lừa,nhưnganhchàngSaxonkiakhôngchiasẻ tâm trạnghàihướcđóvớianhấyđâu.Anhtasẽgiếtanhấymất.”“À,anhthấyrồi,”Ohtheretrảlời, thếrồibằngcáchnàođóanhlại thấy

điềunàytứccười.Vớinụcườinhănnhở,anhđếthêm,“AnhnghĩanhchàngSaxon sẽ đi khỏi đâymàkhông có sự giúp sức của bọn anh.Thề có thầnThor,hắntalànguồnđểgiảitríđây,cáivụnày.Đểbọnanhvuithêmmộtchútxemanhtalàmthếnào.Điđinàobécưng,tựrakhỏiđâyđi.Anhbảođảmhắntasẽtheosauemngaythôimà.”Anhghìlấynàngtrướckhiđểnàngrađivìchắcnàngkhómàđượcphép

gặplạihọsaucáivụlùmxùmnày,cảhaiđềubiếtthế.Rồianhđẩynàngvềphíacửa.Nàngrờibước,đónnhậnnhữnglờitừbiệtvànhữngcáiphátnhẹvàomôngkhibướcngangnhữnganhemkhác,giốnghệtnhưhồinàngởnhàvậy.Bộcảđámkhùnghếtrồihaysaomàlạicảmthấyvuinhộnthayvìthấtvọngvớinhữnggìđangxảyra.

Tốtthôi,saunàytrongkhicảđámcácanhvuivẻcườiđùavìchuyệnnày,nàngsẽphảiđốimặtvớiRoyce,vànàngcólýdochínhđángđểtinrằngđiềunàychẳngvuitínào.Nàngsẽkhôngđứngđóvàđợichoanhtrútcơngiậnlênđầunàngđâu.Anhđãbảonàngrờikhỏiđó.Thìnànglàm,tựmìnhquayvềsảnhvậy.

Chương33

“Tựhỏi,nếumìnhtrốnởdướicáibànnày,liệuanhấycótìmthấymìnhkhông?”EdanémchoKristenmộtánhnhìnsắclẻm.“Côgái,hỏicáikiểugìthế?”“Cáikiểukỳcục,”Kristentrảmiếngkhithảmìnhphịchxuốngchiếcghế.Saunhững thờikhắcchờđợiđứng timnhư thế,bâygiờnàngcóquyền

bựcbội,nhưngđókhôngphải là lýdo tạisaonàngcáukỉnh.Nàngkhôngthíchbị tráchmắngvìnhững lỗikhôngphảicủanàng,vì thếphòng thủ làtrạngtháiđúngđắnđểđốimặtvớicơngiậncủaRoyce.Tốthơnlànàngnêntránh nó đi. Thực ra thì nàng đã ước cómột nơi nào đó nàng có thể trốntrongmộtchốc,chỉchođếnkhianhhạhỏa.Nhưngchẳngcóxóxỉnhnàocả,chẳngcónơinàotrongnhàcủaanhcả.“Cô quay về cómộtmình thôi sao?”Eda xen vào những suy nghĩ của

nàng.“NgàiRoyceđâu?”Kristentùytiệnphẩytay.“Cóvàirắcrốinhỏvớitùbinh.Ngàiấysẽvề

ngay.”Anh về thật, ngay sau đó, vàmắt anh chiếu vào nàng từ bên kia sảnh.

Nhưngcóvẻnhưanhchưasẵnsàngđểxửnàng,vìánhnhìncủaanhchỉmộtthoángvàanhtiếnđếnchiếcghếtrốngcủaanhởchiếcbàndài,khôngphảivềphíanàng.Thếlà,anhchỉquaylạivớiviệcchèchénvàvuichơicủamình,cứnhư

thểanhchưahềgầnnhưmấtmạng.Tạisaoviệcnàylạilàmnàngcáukỉnhhơn?“Tôilạingủchỗbàđượckhông,Eda?”“Côbiếtlàkhôngđượcmà.Côthấyđó,NgàiAverillvàgiađìnhsẽrờiđi

hômnay.”“Phải,nhưngtôithíchngủvớibà.”“Côá?Thếmà tối hômqua cô cựnựvì khôngđượcngủở cái giường

mềmmạicủacô?”“Tôiđâucócựnự!”Kristencắncảu.“Ồ,hố,cáigìlàmcôhờndỗithế?”Câuhỏikhôngđángđểđượctrảlời.“SaongàiấylạiđitheotôihảEda?

Tôiđiđâucólâuđâu.”Edanhúnvaitrảlời.“NgàiấythấyUlandbướcvàorảomấyvòngvớivài

câuchuyệnlàmcậuấyvệnlên.ÔngchủliềngửiEdreađixemcóchuyệngì.ThằngnhỏngờngệchnghĩthậtkinhngạckhicôđượcmấygãVikingcủacôchàođónnhưthểemgáithấtlạclâungày,vàcôcóthểsẽchẳngcònchiếc

xươnglànhlặnnàosaukhiđượcchuyềnquanhvàômchặtbởimấycáigãkhổnglồấy.”“Điềuđólàmngàiấyđitìmtôià?”“Không,ôngchủtiếptụcăn.Nhưngtôidòmchừngngàiấy.”đếnđâythì

Edarúcrích.“Vàngàiấyngóracửa,đợicôquayvề.Tôiđoáncuốicùngthìngàiquyếtđịnhrằngcôđãđiquálâu.”VàKristenđoánrằngvàolúcđó,RoycekhôngmuốnnhàVuathấyanh

cơngiậncủaanh.Nhưngchẳngchútnghingờrằngnàngsẽcảmnhậnđượccơn giận ấy chốc nữa.Anh sẽ chẳng để vụ lùmxùmnày chìmxuồngmàkhôngbịtrừngphạtnhưanhđãtừngbỏquaviệcđàotẩucủanàng.Nàngnhìnvềphíaanh,nhưngchẳngthểthấyanhvìAldenđangngồibên

cạnhanhvàchekhuấtanhkhỏitầmnhìncủanàng.AlfredngồiphíabênkiaRoyce,vàtừgócngồicủamình,nàngcũngkhôngthểnhìnthấynhàVua.EdreađếnbênKristen,đặt lênbànmộtchiếckhaygỗ.Tất cảnhữnggì

cònlạitrênđóchỉlàvàimẩuvụnbánhmì.“Họrấtthích,côbiếtkhông,bánhmìcôlàmđó,”Edreabảocô.“Ngaycả

ôngchủcũngkhenvàhỏiaiđãlàmbánh.”“Rồicôcónóichongàibiếtkhông?”“Khônghề,tôierằnghơnmộtnữacácvịlãnhchúasẽnhổbánhđi,họsợ

rằngcôsẽđầuđộchọ.”ĐôimắtnâusẫmcủaEdreahấpháy.Ắthẳncôtađangđùa.Kristenkhó

mà tin được câu chuyện, để xem cô ả đang thực sự nói với nàng vềmónbánhcủanàng.“Saukhihọdùngxong,lúcđónóichohọbiếtcũngđượcmà”,Kristentrả

miếng.GiờthìEdreavỡracười.“Ulandnóiđúng.Côrấtkháclạ.Edacũngnói

thế,nhưngEdalạithíchcô.Điềunàythậtkỳlạ.”Kristenđànhcườimặcdùchẳngthấyvuitínào.“Tinsaonổi,bàgiàđó

quáưlàácnghiệt.”GiọngnàngcaolênvàophầncuốiđểEdacóthểngheđược.NhậnxétcủanàngđượcđáptrảbằngcáikhịtmũitừEdavànụcườinhăn

nhởtừEdrea.“Phảirồi,vớitínhkhícủamình,Edacóthểnhầmlẫn.CólẽmấygãVikingcũngkhôngquárụtrè.”Kristenướmlời“AnhấytênBjarni,”“Aicơ?”“Anhchàngmêcôđó.”Côgái tội tìnhkhônghềbiết phải làm saođể chedấuniềmvui sướng.

Khuônmặtxinhxắncủacôsángbừnglênvớisựkinhngạc.“Anhấynóithếthậtà?”

Kristen không biết chính xác tình trạng sâu xa của động cơ Bjarni vànhữngngườikhácvào lúcnày,nhưngchí ít làphảinóichuyệnvớicôgáiđangphântâm.“Anhấybựcmìnhvìanhấykhôngthểtựnóivớicôđược.AnhphảinhờThorolfdạyanhngônngữcủacô,nhưngxinchớngạcnhiênnếucôchẳnghiểugìhếtkhinghehọnói,vìbản thânThorolfcũngkhôngrànhtiếngcủacô.”Suốtmột tiếng đồng hồ sau đó, Edrea không ngừng hỏi về anh chàng

Vikingtrẻ,vàKristenđãtôvẽmộtbứctranhrựcrỡmàchẳngnghingờgìsẽdẫnđếnmộtkếtcục thấtvọngtràn trề,vìBjarnikhôngphải làmẫungườihoànhảođầyđứctínhnhưnàngđãnhàonặn.Anhlàmộtgãđànônghưởngthụ,chẳngchútnghiêmtúc.NhưngnếuEdreađủngốcngếchđểtinbấtcứđiềugì anhnóiđểanhcó thể tranh thủ sự trợgiúpcủacô trongcuộcđàothoát,thìKristenkhôngthểtộinghiệpchocônàngđược.Bạnbècủanàngvàtựdocủahọphảiđượcđặtlêntrêntìnhcảmcủamột

cônàngSaxon.NếuKristencó thể tiếpcậnLymanvàchiếcchìakhóađó,nàngsẽtựlàm.Nhưngnàngsẽbịbắttrởlạiphòngngủcủalãnhchúa.“Côcứngồikhôngđómàchẳngthèmlàmviệc,”Edađingangquacằn

nhằnKristenkhiEdreađượcgọiđichuốc thêmrượuvàomấychiếcsừng.Côcũngđinghỉđiđểmaicòncó thể làmviệcsớm.Tiểu thưDarrelleđòithêmbánhmìquảhạchdocô làmchoriêngcôấy.Côấynghĩ tôiđãgiấucôngthứclàmbánhchoriêngmìnhtrongsuốtngầnấynămtrời.”“Vàđươngnhiênlàbàđãđểmặcchocôấynghĩvậy.”“Dĩnhiên.”Edacườihìnhhịch.“ÀmàcôvàEdreatúmtụmvìchuyệngì

thế?”“Côấythíchmộttùbinh.”Nghevậy,Edanhướngmộtbênmàykhóchịu.“Tôimonglàcôđãbảocô

ấyđólàchuyệnkhôngthể.”“Thếtạisaolạikhông?Họlàđànông,giốngnhưRoycevậythôi.Chắc

ngàiấysẽkhôngđộcácđếnmứckhônggửiphụnữđếnđểthỏamãnnhữngnhucầutựnhiêncủahọ.Nếukhông,sựthấtvọngsẽgâykhíchđộng.Rắcrốisẽtheosau.Điềunàydễhiểumà--"“Chúagìngiữchúngcon!”Edacắtlờinàngtrongkinhngạc.“Thoạtđầu,

côđòiđemthứcănchohọ.Bâygiờcômuốnđưađámchịemtađếnchohọ.Đingủđicôgái,trướckhicônảyraýnghĩtiếptheolàhọđượcphépcướivợvàởluônđây.”“Nhântiệnbàđềcậpđếnvấnđềnày….”KristenphóngvộiđitrướckhiEdacóthểlêntiếng.Nàngvẫncònmang

nụcườitrênmôichođếnkhilênđếnnhữngbậctrêncùngcủacầuthang.Rồiviệc chòng ghẹoEda cũng xao nhãng khi nàng bận nghiêng ngó quan sát

cánhcửaphíacuốihànhlang.Nàngthởdài,chậmchạpđivềphíađó,lòngtựhỏinàngsẽcóbaonhiêuthờigiantrướckhiRoyceđếngặpnàng.Nàngcókhôngđếnnửaphút.Ắthẳnanhđã rời sảnhngay lúcnàngđi.

Nàngđangđứngbênchiếcbàn,lưngquayvềphíacửa.Nàngđịnhcởiquầnáovàtậndụngsốnướctrênbàn.Khicánhcửabậtmở,nàngthậmchícònkhôngkịptháođailưngra.“CáiquáigìxảyravớiđámtùbinhvậyhảKristen?”Nàngquayngoắtlại,đôimắttrongveomởtonhìnAlden,chứkhôngphải

Royce.Nàngmấtmột lúcđể trấn tỉnh lạivớisựbấtngờ; rồinàngnhìnvềphíađámkhígiớitreotrêntường.“Thôimà,”anhnói,nhưđiguốctrongbụngnàng.“Nghetôinóiđãtrước

khicốcắtcổtôimộtlầnnữa.Tôirànhanhhọtôiquámà.Khiảnhgiận,ảnhsẽthétlác,khiđiêntiết,ảnhsẽđậpđầumọingườilạivớinhau.Khinổicơncuồngnộ,ảnhimlìmchếtngười,vàkhiđóthìchỉcóChúamớigiúpđượclinhhồnbấthạnhcủakẻphávỡsựcâmlặngđó.Giờthìảnhđangthịnhnộ.Điềugìgâynênnóvậy?”“SaoanhkhôngđimàhỏiNgàiấy?”“Hỏianhấyhả?”Aldenrùngmình,vàKristentựhỏikhôngbiếtđólàthật

hayanhta làmbộnữa.“Khinàoanhấynhưthế, tôichẳngdámlảngvảngxungquanhanhấyđâu.”“Vàtôithìchẳngmuốnởgầnanh,chàngSaxonạ.Anhkhôngcầnsợrằng

tôisẽtấncônganh.TôiđãhứavớianhhọcủaanhrằngchừngnàonhàVuacủacácngườicònởđây,tôisẽtránhxaanhra.”Mộtnụcườinửamiệngconglênđôimôianh.“Ýcôlàlúcnàytôisẽan

toànnếuđếngầncôhả?”“Tôichẳngđềnghịđiềuđóđâu,”nàngmơhồđáptrả.“Chíítthìcôcũngsẽchotôibiếtchuyệngìđãxảyrachứ?Biếtđâusau

đótôicóthểbiếtlàmcáchnàođểhạhỏachoảnhchứ.”Nàngnhúnvaikhôngchútngạingùng,thếnhưnglờinóithìngượclạivới

vẻ lãnhđạmcủa nàng. “Ngài ấy cư xửnhưmột tên ngốc khôngnão vậy.Ngàiđivàogiữanhữngtùbinhđểđưatôirangaytrongsàohuyệtcủahọ.”Giọngnàngbắtđầuvútcao,nàngquaylạicáukỉnh.“Thorolfđanggiữtôi,nhưngthayvìRoycekhônngoanbỏđilúcđó,vìtôicũngxeđinếungàiấylàmthế,thìngàilạibướcvàođểđưatôira.Đâylàđiềungungốc,kiêungạonhấtmàngàiấytừnglàm.Đóchínhlàđiềuhọmongngàiấylàm!”“Thếnhưngchẳngcógìxảyra.”BiểuhiệncủaKristenchothấysựkinhtởmcủanàng.“Vấnđềkhôngphải

ởchỗđó.Ngàiấyđãxoaychuyểntìnhthếvàđãởthếthượngphong.Ngàiấycóthểdểdàngthấymìnhđãnằmtrongtaybọnhọ.”

“Điềunàylàmcôkhôngvuià?”Nàngtrừngmắtnhìnanh.“Tôiđãchoanhđiềuanhmuốnbiết.Giờthìđể

tôiyên.”Anhgậtđầu,nhưnganhđếthêmtrướckhiquaygótrađi,“Côgái,cómột

lờicảnhbáochocôđây.Đừngnóivớianhấynhữnggìcôvừanóivớitôi.Tôikhôngnghĩlầnnàyanhấysẽdungthứkhibịgọilàmộttênngốckhôngnãođâu.”Anhmởcửabướcra,vàgặpngayRoyceđứngđó.Aldenrêntronglòng,

thầmcầunguyện rằngRoyceđãkhôngngheđượcbấtcứ thứgì trongcâuchuyện.Kristenđãrènluyệnnhiềumặttínhcách,nàngnhậnthấyAldenđãnóiđúng.BềngoàiRoycenhìn thật trầmtĩnh,nhưngđóchỉ làcáinhìnsơđầutiên.Mộtcáinhìngầnhơnsẽthấyđôimôianhmímchặt,ánhmắtnguyhiểmcủaanh.“Emlàmgìởđâyvậy,emhọ?”Aldenđùacợt,“Đanggiúpcônàngchuẩnbịchomộtcuộcvâyhãm.”Roycekhôngthấyvuitínào.“Giúpđỡcôấy,đólàmộtthóiquenkhông

khônngoanmàemđanghình thành.Cuối cùng rồi cũngdẫnđếnviệcemlãnhđủmộtdaovàolưngthôi.Biếnđi,đểchúngtôiyên.”Nhữnglờinàyđượcnóirấtnhẹnhàng,nhưngKristennhậnthấymốiđe

dọaẩndấubêndưới.Nàngquay lưng lạiphíacánhcửađóng, lo lắngcắnmôidưới.DuynhấtcómộtlầnnàngthấyRoycegiốngnhưvầytrướcđây:đólàlầnđầutiênnàngthấyanh.Anhđãnóithậtlạnhlùngrồisẽgiếtcảđám.Lầnnàythìsao?Nàngkhôngquásợhãi,chắcchắnrằnganhsẽkhônggiếtnàng.Điềumànàngesợlàphảiđốimặtvớiđiềumànàngkhôngbiết.“Lúcnàytôibuộcphảitựhỏi,cóđiềugìnàngtừngnóimàkhôngphảilà

dốitrá.”Kristencứngcảngười.Chúagiúpnàng,nàngchắcchắnlàkhôngthểtự

giúpmìnhnếunàngkhôngthểhiểuđượcanh.Cógìliênquangiữađiềuđãxảyravớinhậnxétthấtthườngvừađượcthốtra?“Emphảichorằngngàicó lýdođểnói thế, thưangài.Liệungàisẽnói

choembiếthayemphảitựđoánra?”Anh tiến đến phía sau nàng khi nàng đang nói, vì vậy nàng không thể

nghetiếnganhbướcđến,vànàngthởdốclênkhinhữngngóntayanhnắmchặtlấyvaiđểxoaynànglại.Nhưngbiểuhiệncủanànglúcnàychothấysựsắtđánàngnhìn thấy trongđôimắt tốisầmcủaanh.Nàngkhôngnênđùavớichúng,giốngnhưmèovàchuộtvậy.“Cứviệcđưaralờikếttộicủangàivàthựchiệnnóluônđi!”Kristentrảtreo.“Hắntacònhơnlàmộtngườibạnđốivớinàngnữa,cáigãThorolfcủa

nàngấy.”

“Ngài nói vậyvì emđãđể anh ấy cầmchânmình lâu sao?”nàngkinhngạchỏi.“Phải,emđãđểanhấylàmthếvìemkhônghềnghĩrằngngàilạicóthểquángốcnghếchđếnnổirơingayvàotròngcủaanhấy.”“Ailàtênngốcvậy?”Mắtnàngvụtmởto.“Thếrangàiđãbiết!Ngàibiếtđiềuanhấyđịnhlàm,

thếmàngàivẫnbướcvào!Ngàiđiênrồi!”Giờthìanhnắmchặtlấyhaivainàngvàlắc.“Cólàgìchăngnữathìta

cũngkhôngphảilàngườikiênnhẫnđâu.Nàngyêuhắnphảikhông?”Nànghấttayanhra,đôitayđanggiữchặtlấynàng,chothấysựmấtkiên

nhẫncủanàng.“Lạithêmmộtcâuhỏichẳngdínhdánggìđếnnhữnggìđãxảyra!Dĩnhiênlàemyêuanhấy.Anhấynhưlàanhtraicủaemvậy.Giờthìngàichoembiếtđi,cầnlàmgìchophảiđạohả!Ngàitựđặtmìnhtrongtầmtaycủahọ.Thorolfnóicácanhsẽkhônggiếtngài,nhưngngàiđâuthểbiếtđiềuđó.Ngàichỉcầnquaylạisảnhthôi,ÔngtướngSaxonạ,vàemsẽtựmìnhtheosauthôi.”“Liệutacóbiếtđiềuđókhông?”Chợtlóelêntrongđầunàngrằnganhđangquátlên,thếcónghĩalàanh

không còn nổi cơn lôi đình nữa -- chỉ còn giận thôi, nếu nàng có thể tinnhữnggìAldennói.Nàngtựhỏiliệunhữnggìnàngnóiđãlàmanhkhuâykhỏađủđểđemlạisựđổithaynày?Nàngxuốnggiọng.“Tựngàicũngbiếtthôimà.Bênngoàicănchòi,ngài

kiểmsoáttìnhthế.Ngàicóthểbuộcemrangoàibằngnhiềucách.Embiếtđiềuđó.Vảlạiemđâucóđịnhởlạiđâu,”nàngthậmchícònthúnhận.“Emkhôngđịnhở lại lâunhư thế,nhưng lâuquá rồiemkhôngnóichuyệnvớihọ.”“Hayđụngchạmvàohọ--vàogãtathìđúnghơn!Tacómắtmàcôem.

Nànggầnnhưngồilọtthỏmtronglònghắn!”“Ồ,thậtkhôngcôngbằng!”nàngla lên.“Emngồicạnhanhấy.Anhấy

nắmtayem.Làmsaongàiđọcrađượcnhiềuhơnnhữnggìthựcsựxảyrahả?Emđãbảovớingài từ lâurằngemđượcnuôidạykhôngchedấu tìnhcảmthựccủamình.Rấttựnhiênkhiemchạmvàonhữngaiemyêuthương.”“Vậythìhãychạmvàotađi,Kristen.”Nhữnglờinàyđánhmạnhvàonàngnhưmộttiasét,chúnglankhắpngười

nàngnhưbị tíchđiện.Thậtđộtngột,cáchdiễnđạtcủaanh trànngậpkhátkhao,khôngchútgiậndữ,vànóchạmvàosựhồiđáptrongKristen.Nànghoàntoànbịkhuấyđộngcảmxúc.Ánhnhìncủaanhchỉđơngiảnchothấycảmxúcấy,xoáynóvàocácgiácquancủanàng,chúngđanggàothétrằngnànghãynémmìnhvàođôitayanh.Nànggầnnhưđãởtrongtayanh.Nàngnhónbướccuốimanghaicơthể

họ lạigầnvớinhau.Chỉcònmộtchútýchínàng làmchủcònsót lạibảorằngkhông.Chúagiúpcon,nếuanhchỉnóiđiềuấyvớiýkhác,nếutìnhyêukhôngphảilàđiềuanhnóitới…"Kristen?"“Không!”ngôntừbậtrakhỏimiệngnàng,quánhiềuchobảnthânnàng

cũngnhưchoanh.“Emkhôngyêungài!”Nàngbiếtlờichốitừquámạnhmẽ,dứtkhoát.Chẳngchútnghingờanh

đãlàmlơnó.Anhlấpđầybướcchânmànàngmuốnthựchiện,nângnànglêncaodựavàocơthểcăngcứngcủaanh.Lạimộttiasétkhác,hôngchạmhông,ngựcdựangựcvàđôimôianhlàniềmanủilàmdịuđicơnsốtđanglankhắpngườinàng.Thiêuđốt,khôngchophépbấtcứsựchối từ,anhápmôimìnhlênmiệngnàng,rúthếtđammêtừsâuthẳmtâmhồnnàng.Anhcúixuống,ômnàngđểcơthểnàngcongápvàoanh,thậtchặt,khi

đôimôianhcháybỏngbêntainàng.“Tachịuthua,Kristen.Hãychạmvàotakhôngphảivìnàngyêuta,nhưngvìtacầnnàng.Đinào,hãychạmvàota!”Một tiếng rên van nài phát ra từ sâu thẳm trong anh như thể anh đang

trongmộtcơnđaucùngcựcchếtngười.Timnàngkhôngcònchútsứclựcđểkhángcựlạilờicầukhẩn.Cơthểnàngcũngđãthuatrongcuộcchiếnnày.Đôitaynàngkhumlấykhuônmặtanh,buộcanhnhìnvàonàng,vàánhnhìncủaanhmangnhiềuuylựchơnbấtcứsựvuốtvemơntrớnnào.Vâng,chàngSaxoncủaem,emsẽchạmvàoanh.Emsẽchạmvàoanh

chođếnkhiemvớiđượctớitimanh.Nàngkhôngnóiđiềuấyrathànhlời,nhưngnó in trongmắt nàngđể cho anh nhìn thấy:mongmuốn của nàng,khátkhaocủanàng--tìnhyêucủanàng.Nhưngnànglạihônlênđôimắtanhđểchúngnhắmlại,nàngkhôngmuốnanhnhậnbiếtquánhiều.Vàrồinàngkéođôimôianhlạivớiđôimôinàngvàbắtđầulàmanhtrởnênhoangdạivớinhữnggìanhđãhỏixin.Nàngđãchạmvàoanhvới tấtcảnhiệt thànhcủacontim.

Chương34

Sáuổbánhmìnóngđượcđặttrongrỗvàmangraxeđẩyhànhlýđangđợibênngoài.EdađãđánhthứcKristendậytừsớmđểlàmchúngchonhàvua.Ngàivàtùytùngcuốicùngcũngrờiđi.Nhữngngườihầulạitậptrungởcửasổđểngắmcácquýtộccưỡinhững

chúngựatốtcủahọ.Bầutrờixámxịtmây.Họcóthểsẽbịmắcmưatrướcbuổisáng.Nhưngkhôngcó lệnhdờingàyđi.Alfredkhông trôngchờ thờitiết.Trái với khi những quý tộc này đến,Kristen có thể cùng những người

khác nhìn họ rời khỏi.Nàng thấyĐức vua ômRoyce.Nàng thấy họ tươicườivớinhauvềđiềugìđóAlfredđãnói.VàlúcđónàngngắmvịvuatrẻcủaSaxoncưỡingựarakhỏiWuyndhurst.Nàngkhông luyến tiếckhiđứcvui rờiđi,nàngkhông thíchsựbiếnđổi

màchuyếnviếngthămcủađứcvuagâyra.Vàvìnàngbiếtsựrờikhỏicủangàicóýnghĩagìvớinàng:mặccảgiữanàngvàRoycekếtthúc.Nàngđichầmchậmlạikhuvựcbếp,Edangaybêncạnhnàng.“Roycecó

nóigìvớibácsángnaykhông?”nàngđánhbạo.“Có,ngàiấycónói.”“Oh.”“Oh?Thậtkhônggiốngcháukhiràođónthế,côgái,”Edanóimộtcách

gắtgỏng.“Nếucháumuốnhỏivềdâyxích,hãyhỏita.Không,đừnghỏi.Tacólệnhcủangàiấy,khônghơnnhữnggìcháunghĩđâu.”“Phải,cháumonglàkhônghơnthế.”“Nếucóbấtcứđiềuanủinào,ngàiấycũngkhôngvuithíchgìhơncháu

đâu.”“Khôngđâu.”Edatrừngmắtvìsự thờơcủanàng.“Cháuđãmặccảvớingàiấy.Hãy

làmthếmộtlầnnữađi.Cháucócảmxúc,côgáià.Dùngnhữnggìcháucóđểđạtđiềucháumuốn.”Bàlãocuốicùngcũngcốchọcvàocơngiậncủanàng,cơngiậnđãlộra

tronglờichâmbiếmmỉamai.“Bácđangchốnglạilãnhchúacủabáckhiđềnghịthếđấy.Bácquênlàcháuđượctintưởngítđếnthếnàorồi.Cháucóthểtrốnthoátgiữabanngày.”“Phải, đừngnghe lời ta.Cháukhôngbaogiờnghe lời ta.Ta thì biết gì

nào?Tachỉbiếtngườiđànôngđótừkhicậutalàmộtđứatrẻ.Tacó…”“Chúa tôi!” Kristen bực mình quạt lại. “Nếu bác không thôi cằn nhằn

cháu,bàlão,cháusẽ…”

“Chúagiúpnàngà?”Roycehỏisaulưngnàng.‘Đứcchúanàocơ?”Nàngquayngoắtlại,quábựcbộiđểmàchúýđếnsựkinhngạccủaanh.

“Ngàimuốngìđây,Saxon?Ngàikhôngđisănhayđihuấnluyệnhaythứgìkhácđểlàmà?Tôighétkhingàicứlénlútsaulưngtôi!”Anh biết điều gì khiến nàng như thế.Anh đã liệu trước sẽ khómà bắt

nàngmangxíchlại.Đólàlýdotạisaoanhởđây,đểchắckhôngcórủironàoxảyra.NhưngnàngđãlàmanhmấtcảnhgiáckhidùngmộtcâuchửirủamàchỉngườicủaChúamớidùng.“Nàngđãkhẩnnàivịthầnnào?”anhlặplại.Nàngmímmôibướngbỉnh.Nàngsẽkhôngtrảlờianh.Anhtúmlấyhai

cánh taynàngvà lắccho tớikhinàngvùngvẫyđẩyanhra trongcơngiậnbừngbừng.“Làmrăngtôivavàonhaulầnnữa,Saxon, tôi thềtôisẽđấmthẳngvào

mặtngài.!”Anhhẳnlàsẽbùngnỗtrongcơngiận.Thayvìthếanhbậtcười.“Đóchỉ

câuhỏidơngiản,Kristen.Saonàngquáphòngthủnhưthế?”Tiếngcườicủaanhảnhhưởngđếnnàngnhưmathuật,xoadịucơngiận

củanàng.Saonàngvẫncứgiữbímấtnày?Banđầulàcólýdo,nhưngbâygiờthi

khôngnữa.Kristentựcườivàosựxấutínhcủamình.Edaquayđi,lắcđầuvìsựthay

đổi tâm trạngnhanhchóngnhư thế.Roycebị làmrối tung.Cáicáchnànglàmchủcảmxúcxáotrộnmộtcáchdễdàngthậtlàphithường.“Thứlỗichotôi,thưangài,”Kristennói,dùtrôngnàngchẳngcóchúthối

lỗinào.“Tôikhôngcốýđẩyngài…à,tôiđã,nhưngtôixinlỗivìđiềuđó.”“Điềunàykhôngcónghĩanósẽkhôngxảyralầnnữa.”“Thậtmà.”Nàngcườivớianhbằngmắt.Roycecũngcười,lắcđầu.“Giờnàngcótrảlờicâuhỏicủatakhôngnào?”Nàngnhúnvai.“Emtheođạocủamẹem.”“VậysaokhônggọitênNgười?”“Emđã”nànggiảithíchkhianhnhướngmày.“MẹemtinvàoChúa.”Anhcứngngười,tínhkhíbùngnổ.“Saocóthểthếđượcchứ?”“Rấtdễ,thưangài.NgườiVikingxâmchiếmnhữngvùngđấtkháctrong

nhiềunăm.CácchiếnbinhmangvềnhữngtùbinhlàngườiThiênChúa.Mẹemlàmộttrongsốđó.BànộicủaemcũnglàconchiêncủaChúa.Chaemvàcácanhemtrai…”đếnđâynàngmỉmcười—“họkhôngứngxửliềulỉnhhaytônsùngvịthánhnàocả”“Cònnàng?”“EmtinvàoĐứcChúatrời.”

Anhnhănmặt,gaygắtnhắcnàng,“Nàngđãủnghộýđịnh tấncông tuviệncủabạnnàng!”Nàngcũngnhănnhólạivớianh.“Tôikhôngủnghộ.Tôibiết,cáimàngài

cònhơncảsẳnlònglàmthế.Tôiđãnóivớingàianhtraitôiđãkhôngchotôibiếtýđịnhcủahọ.Tôiđãkhôngnóitạisao,nhưnglýdolàanhấybiếtrằngtôisẽlàmtấtcảđểngăncảnanhấy.vìthếanhấykhôngchotôibiết.Vìthếanhấyđếnđâyvàchết!Trongthâmtâm,tôibiếtđólàýcủaChúa,nhưngmộtnữadòngmáuvikingtrongngườitôivàtráitimtôigàothétphảitrảthù.Ngàicónói rằngnhữngconchiênThiênChúaởSaxonnàykhông trả thùchocáichếtcủangườithânkhông?”Anhkhông thểnóivớinàngđiềuđó.Nhà thờcămghétnhữngmối thù

truyềnkiếp,nhưngkhôngthểngănlại.“TạisaonàngchưabaogiờnóivớitanànglàconchiêncủaChúa?”anh

gặnghỏi.“Điều đó có thể tạo ra khác biệt gì chăng?Những nô lệ khác của ngài

cũngtheoChúa,nhưnghọvẫnlànôlệ.”“Điềuđótạorakhácbiệt,Kristen.Nóchochúngtamốiràngbuộcchung,

vàchotacơsởmàtathiếuđểmặccảvớinàng.Nóchotađiềugìđóđểtincậy.”Nàngliếcmắtnghingờ.“Ngàiđangnóigì,Saxon?”“TacóthểchậpnhậnđềnghịcủanàngnếunàngthềtrướcChúa.Thềrằng

nàngsẽkhôngbaogiờbỏ trốn,vànàngsẽcó tựdonhưnhữngngườihầukhác.”“Khôngmangxíchnữa?”Nànghỏimộtcáchngờvực.“Không.”“Vậythìemthề…”Nàngngừnglại.Điềunàyquávội.Nàngđangcamkếtmàkhôngsuyxét

trước.“Kristen?”“LạyChúa!”nàngquạtlại.“Choemmộtphút.”Khôngbaogiờ,anhđãnói.Khôngbaogiờlàmãimãi.Chuyệngìsẽxảy

rakhianhkhôngmuốnnàngnữa,khianhcóvợđápứngchonhưngnhucầucủaanh?Lúcđónàngsẽchánghétnơinày,rồikhôngnghingờlàsẽghétcảanhnữa.Vàvìlờithềcủamình,nàngsẽphảiởlạiđây,tiếptụclàmngườihầutronglâuđàinày–mãimãi.Nàngtặnganhcáinhìnnhiềuýnghĩa.Anhsẽthíchđiềuđó.Saoanhphải

quantâmđếncảmnhậncủanàng?Nhưnglúcnayđây,anhphảiđểýnhiềuthứ,hoặclàanhsẽkhôngsẳnlòngmặccảvớinàng.“Rất tốt, thưangài.EmthềvớidanhdựcủaChúarằngemsẽkhôngcố

gắngbỏtrốnkhỏiWyndhurst–chođếnkhianhkếthôn.”Mắtanhnheolại,vànàngthêmvàomộtcáchhợplý.“Emrấttiếcphảinóiđiềuđó,nhưngemkhôngthíchvợhứahôncủaanh.Emkhôngnghĩlàemsẽcóthểchịuđựngđượcnơinàymộtkhicôtacaiquảnnơinày.”“Xong.”Anhnóivội.“Anhcóýgìvậy?”nànghỏivìbấtngờ.“Anhđồngýnhữngđiềukiệnđó

sao?”“Phải.Đóchỉcónghĩalànànglúcđónàngsẽlạimangxích.”Nàng nghiến răng trèo trẹo, chán nản. “Cứ thế đi. Nhưng đó là tất cả

nhữnggìtôicóthểthề.”“Khôngđâu,nàngcũngsẽphảithềrằngnàngsẽkhônggiúpbạnnàngbỏ

trốn.”anhmiếttaylênmôinàngđểngăntiếnghéttứcgiậncủanàng.“Chođếnkhitakếthôn.”“Đượcrồi!”nàngtrảmiếngchuachát.“Nhưngtôisẽkhôngthềsẽtừbỏ

việctrảthùđâu.”“Không,tabiếtnàngsẽkhôngthềđâu,”anhnóibuồnrầu.“Aldenđãhồi

phụcđủđểtựvệtrướcnàngrồi.Tatintưởngkhảnăngcủacậuấy,miễnlànàngkhôngtấncôngcậutatrongkhingủthôi.”“Tôitrảthù,khôngphảiámsát,”nàngđáptrảvớisựkhinhmiệt.“Rấttốt.VậythìtachỉcầncảnhcảnhbáonàngrằngnếunànggiếtAlden,

tasẽbuộcphảibắtnàngđềnmạng.”Đólànhữnglờicuốicùngcủaanh.Anhbỏđi,bỏlạicơngiậnđangsủi

tămbiếnthànhlôiđìnhcủanàng.Làmcáchnàođómànàngkhôngcảmthấymìnhlàngườichiếnthắngtrongcuộcmặccảnày.

Chương35

Saukhihoàntấtviệcluyệntậpchongườicủaanhtrênsântập,việcmàhọđãkhônglàmcả5ngàyqua,Roycequaytrởlạilâuđài.Ngôinhàđãtrởlạibình thường,bànghếđãbịdẹpquamộtbên suốtnhữngngàyqua,vàgiờDarrelle cũng quay lại với công việcmay vá của cô. Cô chỉ nói với anhnhữnggìcầnnóivìviệcanhngủvớiKristentrởnênquárõràngvớicô.Côtỏraphảnđốibằngcáchhờndỗi,nhưngthườnglàchảcótácđộngnỗi

tớianh.NhưngRoycepháthiệnmìnhlạisosánhcôvớiKristen,nàngkhôngdỗi, không giữ điều bựcmình trong lòngmà nói huỵch toẹt ra. Lạ lùng,nhưngsựthẳngthắnkhônggâybựctứcnhưvôsốnhữngcáinhìnsưngsỉasuốtcảtuầnqua.Có lẽ anh nên tìm chồng choDarrelle, dù cô khẳng định chắc chắn là

khôngmuốn.“Emgáicậucóchúýđặcbiệttớibấtcứvịkháchnàocủachúngtakhông

Alden?”anhhỏi.Họđangngồichơicờ,váncờđang tronggiaiđoạnchiến lượcquânsự.

Aldenchẳngchúýmấyđếncâuhỏivìđangđếnlượtcậutatriểnkhaibinhlực.“Emkhôngđểýnhiềulắm.”“Tìmhiểuđi.”LúcnàyAldenmớinhìn lên,môibắtđầumỉmcười.“Emthề làanhcó

nhữngsuynghĩ lạ lùng trongđầu.Nhưngvì anhđãđềcập, conbédườngnhưhoạtbáthơnkhiWilburtởđây.”“EmtraicủaCorlissà?”Roycengạcnhiên,nhưngsaukhithẩmthấuđược

tinđó,anhhỏi,“Cậucónghĩconbécómuốnlấyanhtakhông?”Alden huýt sao nho nhỏ. “Con bé có biết anh đang nghĩ đến việc này

không?”“Làmthếnàoconbébiếtđượctôisuynghĩgìkhimànókhôngnóigìvới

tôichứ?”“Phảirồi,conbéđanggiậnanh,màanhthìtheođógảchồngchonó?”“Tôikhông thểnói tôi thíchhơnkhicóngườinàođóchịuđựngnhững

cơnhờngiậncủaconbé,nhưngcậukhôngnghĩconbéđãđếnlúcphảilấychồngsao?”“Phải,thờiđiểmđóđãtớilâurồi.Nhưngconbésẽkhôngcướiđâu,cho

tớikhianhlấyvợ.”“Việcđóthìliênquangìchứ?”Roycegặnghỏi.“Thôinào,anhhọ.Tạisaoconbélạitừchốitấtcảtrongnhữngnămqua

đểanhsắpxếphônnhânchonóchứ?Conbésợkhôngcóphụnữtronglâuđài,cănnhànàysẽtrởnênnhếchnhácluộmthuộm,mộtsựthậtkhôngthểchốicải.”Roycelàubàu.“Nếucậubiếtđólàlýdocủaconbé,emhọcủatôi,vớitư

cáchlàanhtrai,cậunênnóichotôibiếtsớmhơn.”“Vàphảichịuđựngvớiconbévì tiết lộ tâmsựcủanóà?”Aldenravẻ

kinhhoàng.“Anhđùachắc,anhhọ.Nhưngnóivềkếthôn,khinàoanhcướithế?”“Khitôicóthờigian,”Roycenóicộclốc.“Vàcậuđừngnóibâygiờtôicó

thờigian,vìtôisẽnóilàkhôngcó.”Aldenlắcđầu.“Nếuanhkhôngmuốncướicôấy…”“Tôikhôngbaogiờmuốncướicôấy,Alden.Chỉcóđiềuđódườngnhưlà

điềuhợplýphảilàmsaukhi…à,hợplý.”“Vậythìcắtđứtđi.”“Phải, lờinói thoát ra từmiệnngườichẳngcó liênquangìmớidễ làm

sao,”Roycenóichuachát.Aldencườimộtcáchhiểubiết.“Cuộcsốngởđâychắcchắnđơngiảnhơn

trướckhingườiVikingđến.”cậutachịumộtcáinhìntốitămvìcâunóiđóvàcàngcườibạohơnnữa.Sựchúýcủahaingườiđộtngộthướngracửatrướclâuđài,haingườicủa

Royceđangápgiảimộtngườilạmặt.Anhtalàmộtngườicaoto,bềngoàicủangườiCelt,cảhainhânvậtđềulàmanhchúý,đặcbiệtlàngườisau,sauvấnđềgầnđâyanhđãgặpvớingườiCeltxứCornwall.AnhtađượcdẫnđếntrướcmặtRoycesaukhiđượcbáolàanhtabịphát

hiệnởhướng tây lãnh thổWyndhurst.Mộtcuộc truyquétdiện rộngđượcthựchiệnđảmbảorằnganhtaliệucóđimộtmìnhnhưanhtanói,haylàcòncóaikhác.Anhtađãcưỡimộtconngựanhỏốmyếumàlẽrađãnêntốngkhứ lâu rồi.Anh takhôngcó tài sảngì,chỉcómột thanhkiếmgỉ sét,cánkiếmlàkiểucủangườiCelticcổ.Roycechấpnhậntấtcảnhữngđiềuđókhianhnhìnxuyênthấungườiđàn

ôngđó.Anhkhôngthấygìkhácngoàimộtngườiđànônghếtsứcđẹptrai,vìtấtcảbềngoàibẩnthỉucủaanhta.Tócanhtadàivàđượcbuộtlạibằngmộtdãyda.Vàanhtaănmặcchẳngkháhơnmộtngườihầunghèokhổnhất,vớimộtchiếcáochẽndàitayrộngthùngthìnhđượcthắtlạibằngsợidâythừngsơxác,vàcáiaosơmicũríchtảtơi.Nhưngchẳngcóvẻquỵlỵnàotrongtháiđộcủaanhta.ĐôimắtxámcủaanhtanhìnvàomắtRoycemộtcáchtáobạo. Không có sự tham chiến, không đề phòng, không quỷ quyệt, khôngcăng thẳng.Đó làánhnhìnmàRoycecònhơncảquen thuộc,vànóchâmchíchsựtòmòcủaanh.

“Ngươilàai?”“Tôikhônghiểu.”Roycecăng thẳngkhinghegiọngCeltic.HầuhếtngườiCeltởphía tây

nói giọng Saxon khi họ sống lân cận với người Saxon. Không phải nhưngườiCeltxứCornwall,bọnngườithườngtấncônglãnhthổcủaanh.Anhlặplạicâuhỏibằnggiọngcủangườilạmặt.“TôilàGaelan.”“NgườiCornwall?”“Devon.”“Ngườitựdo?”“Phải.”Roycenhănmày.Anhkhôngnóinhiều,ngườiđànôngtựdonàythuộcxứ

Devon.“Làmthếnàotabiếtnhữnggìngươinóilàthật?”“Thếtạisaotôiphảinóidối?”“Tạisao,thậtthế,”Roycelàubàu.“Nơinàycáchquáxanhàcủangươi.

Ngươiđiđâumàđingangquađấtcủata?”“Tôi đi tìmmột vị lãnh chúa để phục vụ, người sẽ chống lại bọnĐan

Mạch.Cóphảitôiđãtìmthấyngàirồichăng?”AldenbậtcườivìsựbấtngờcủaRoyce.“Đólàđiềucuốicùnganhmuốn

nghenhỉ,anhhọ?”Roycenémchocậutacáinhìnđànáp,rồinheomắtnhìnngườiCeltkia.

“Có nhiều lãnh chúa giữa nơi này vàDevon sẳn sàng chống lại bọnĐanMạch.Saophảiđixađếnphíađông?”“Khôngcónghiêmchỉnhlàmchuyệnđócả.Tôimuốnchắcrằngtôisẽcó

cuộcchiếnđúngnghĩa.”“Tạisao?”“ỞphíabắckhôngcónhiềungườiĐanMạchcốgiànhlấyđấtliền,họvẫn

làmcướpbiển.Tôisốngởmộtlàngchàymiềnduyênhảiphíanam.NóđãbịpháhủytrongmộttrậnchiếnViking.Tôimấtvợ,haiconvàgiađình,cảbạnbètôi.Khôngaicònsốngsót.”“Chúatôi.Tạisaolạinhưthế.”“Tôi đang đi săn trong đất liền. Tôi quay lại chỉ kịp nhìn thấy con tàu

đangrờiđi.”ĐólàcâuchuyệnmàGealanlặpđilặplạitrongsuốtcuộctìmkiếmcủa

anh ta.Nógiúp íchchoanhnhiềuvớicác lãnhchúaSaxon.Vàhaingườitrướckiahầunhư là rấtbối rối.Phải chăngcuộc tìmkiếmcủaanh sẽkếtthúc?“Chuyệnxảyrakhinào?”Roycehỏi.“Vàođầumùahè.”

“TạisaongươinóibọnĐanMạchđãtấncônglàngcủangươi?”“Cònaikhácquấynhiễuvùngđấtnàylâuđếnthế?”RoycevàAlden traođổiánhmắtvớinhau, trướckhiRoyce liếcxuống

nắmtaymình,ghìchặttrênbàn.Câuhỏikhôngcólờiđáp.AldenbảoGealan,“NếubọnĐanMạchtớiWessexlầnnữa,chúngtôisẽ

ởđóđểngănchặnchúng.Anhcóýchíchiếnđấu,đúngkhôngnào?”“Tôi—tôicầnđượchuấnluyện.”“Vànếu anhhọ tôi đồngýhuấn luyện anh, anh cóbáođáp anh ấy thế

nào?”“Tôisẽphụcvụvớitưcáchcậnvệ-vìkhổngườicủatôi.”“Cứcholàanhcóthểchiếnđấu,nhìnvàotađi,”Roycexenvào.“Trông

tacócầnđượcbảovệkhông?”Đôi mắt xám nheo lại khi một nụ cười thoáng qua trên môi Gaelan.

“Những lãnhchúakhácmà tôiđã thỉnhcầukhôngkhéosắpđặtnhưngài,thưangài.Tôisẳnlòngphụcvụngàitheobấtcứcáchnàongàiyêucầu,nếungàinhậntôi.”AldenchuyểnsanggiọngbảnxứcủamìnhđểhỏiRoyce,“Này,anhhọ?

Chúng ta có thể dùngmột người khác, vàmột người với kích thước nàyđượchuấnluyệntốtsẽlàmộtngườiđánggiá.”“Tôikhôngthích,”Royceđáp.“Anhnghĩanhtasẽquênmấtviệcbáothùkhigặpcáctùnhâncủaanh

à?”“Làthếđấy.”“Nhưng họ được canh gác chặt chẽ, anh ta sẽ không đến gần bọn họ

được”“Kristenthìkhông,”Roycenóingắnngủn.Aldenđảomắtlêntrời.“Dĩnhiên,bâygiờcôấyđượctựdoởWyndhurst,

côấykhôngbịcanhgiữgìcả.Anhlúcnàocũngcóthểgiớihạnmứcđộtựdocủacôấyởlâuđài,vàcấmngườiCeltnày.”“Tôiđãmặccảvớinàngrồi.Giờkhôngthểthayđổinữa.”“Emchỉđùathôi,Royce.Vớitấtcảlýdođó,anhtasẽkhônghạicôấy.

AnhtamuốnmáucủangườiViking,khôngphảimạngcủamộtphụnữ.Nếuanhnghingờđiềuđó,kiểmtraanhtađi.Nhưngđừngđểanhtađivìlýdonhưthế.Điềuđósẽđẩysựcẩntrọngcủaanhđốivớicôgáiđóđiquáxa,đặcbiệtkhikhôngthểcóbấtcứphụnữnàosinhđộng,tựlochosựantoàncủamìnhnhưngườiphụnữđó.Vànếuđiềuđócònchưađủ, thìmục tiêucủaanhcũngnhưcủaanhta,nhưnganhkhôngtổnhạigìcôấyhết.”MôiRoycemímlạicămphẫn.Tấtcảđềulàthật.Anhđánhmắtquangười

Celtđangđứngđó,mộtmẫungườikiênnhẫn.

“ChúngtôicũngbịngườiVikingtấncônghồimùahè,”Roycenói,nhìnthậtgầnvàomắtanhta.“Chúngtôimaymắnhơnlàngchàicủaanhlàđánhbạihọ.”“Ngàiđãgiếttấtcảbọnhọrồi?”ThậmchíAldencũngnhướngmàyvìcâuhỏiđó,vàanhnói,“Họkhông

phải là nhữngngườiViking như thế.Họ là nhữngngườiNa-uy khổng lồ,giàucó.Tôikhôngtinlàhọsẽtấncônglàngchàiđểcướpbọcítcủacảiđó.”“Nhưngngàiđãgiếthọrồisao?”“Không.Nhữngngườibịbắtđanglàmtùbinhởđây.Họphảixâytường

thànhchochúngtôi.”“Họ làmviệcdướisựbảohộcủa ta,”Royce thêmvào,không thíchcái

cáchngườiđànôngnàydịucăngthẳngngaykhiAldenđềcậprằnghọcótùbinh.Gealannghethấysựđedọavàđáplại.“Nếungàiđãbắthọlàmnôlệthì

cônglýđãđượcđềnđáp.Họsẽkhôngcướpbócđượcnữa.Tôimuốnnhữngkẻđangtựdoởphíabắc,vìcóthểđólànơimàcontàutấncônglàngchàycủatôiđãđếnđó.”“Nếutôinhậnanh,GealanDevon,anhsẽlàmviệcởhàngràophòngthủ

cùngvớinhữngtùbinhkiachứ?”Người đàn ông căng thẳng. “Tôi sẽ không tìm kiếm sự trả thù nơi họ,

nhưngngàiđừngyêucầutôilàmviệcbêncạnhhọ.”“Tayêucầuđiềuđó.Đólàcôngviệcduynhấttacódànhchomộtngười

đànôngtolớnvàolúcnày.Ngươiđãnóingươisẳnlònglàmbấtcứgìtayêucầu.”“Tôiđãnóithế.”Cómộtkhoảngimlặngdài,rồithìanhtanói:“Thìthế

vậy.”“Anhcóthểchốnglạicámdỗkhông?”Roycevẫntiếptục.“Vậythìchàomừnganh.Anhsẽbắtđầulàmviệcsángmai.Buổitrưaanh

sẽtậpluyệnvớingườicủata.Seldon,loliệuchotiệnnghicủangườinày.”Alden chồm tới gầnRoyce khiSeldondẫnGaelan đến thùng rượumật

ong.“Anhchắcchứ?”Roycenhướngmày.“cậuhỏiđiềuđósaukhinóigiúpanhtaà?Phải,tôi

chắcthế.”Nhưnganhthêm,“Đủchắcđểanhtađượcgiámsátchođếnkhitôichắchơnkia.”

Chương36

Chiềumuộn,khiKristenquayvề sảnhvớiEdasaukhiđãdọndẹpgọngàng các phòng ngủ của khách, nàng vẫnmiênman tự hỏi làm cách nàonàngcóthểtrảthùAldenmàkhôngphảitrảgiábằngmạngsốngcủachínhmình.Nàng loayhoay tính toánvềđiềunàycảngày.Nàng lêndanh sáchtrongđầunhữngcáchnàngcóthểlàmanhchàngbịthương--hoặc,tốthơnlàlàmchoanhtabịthươngtậtvĩnhviễn,đểanhtakhôngchốngchọinổivớisựbuồnthảmvàtựkếtliễucuộcđờimình.Vấnđềduynhấtởđâylàsẽthếnàonếubịxicàquecũngkhônglàmanhchàngtựvẫn?Mộtgãđànôngvôtưlựvàlúcnàocũngvuihơnhớnsẽhànhxửthếnàokhichánnảnnhỉ?NàngkhôngđịnhbỏcuộcvàđểAldensốngnhởnnhơ.Hoàntoànngược

lại. Quay quắt vì chuyện này cả ngày làm nàng càng nghĩ đến anhmìnhnhiềuhơn,vàđólàđiềuduynhấtcủngcốquyếttâmcủanàng.NhưngcólẽSeligchiếmhữuđầuócnàngquámạnhmẻlàmnàngphản

ứngquátệkhibắtgặpmộtngườilạ trongsảnh.Anhtangồixoaylưnglạiphíanàng,mặcdầuvậynàngvẫntrởnênbệchbạc,quêncảthở,khôngnhấcnổichân,thậmchíhếtnhìnthấyđườngtrongkhoảnhkhắccủamộtnhịpđậptimkhinàngnghĩanhmìnhđãtrởvềtừcõichết.Eda thúc vào nàng làmKristen quay về với cuộc sống, cuộc sốnghiện

thực,vìnàngđãphảnứngtồitệtrongcơnđiênthoángchốc.“Trờiạ,cáibànày!Nhìnxembàđangđiđâuvậy!”“Tôi á!”Eda quay lại. “Tôi à?Tôi hỏi cô, ai là người chết sữngở đây

vậy?”Kristenmerelygloweredatherandstalkedon toward thecookingarea.

Oncethere,hereyesweredrawnbacktothestrangeragainandagain.Itwasthecursedhair,blackestblack.Itwasthecursedbreadthofshoulder,justtheexactwidth.Itwasthecursedlong-muscledback,justliketheonesheusedtorideonwhenshewassomuchyounger.Nowondershehadthoughtshelooked at Selig, despite every sense that told her itwas impossible. Frombehind,thestrangerwashisdouble.Kristenchỉquắcmắtnhìnbàvàđivềphíabếpăn.Khiđãyênvịởđó,mắt

nàngvẫncứngoáilạiphíangườilạhoài.Đólàmáitócđángtội,đennhaynháy.Đólàbềrộngđángnguyềnrủacủabờvai,chínhxácvớicùngcỡrộng.Đólà tấmlưngdài,đầycơbắpđángchết,giốnghệtphiến lưngnàngtừngnhongnhong cưỡi khi còn tấmbé.Chả trách saonàngnghĩmìnhđãnhìnthấySelig,mặcdùýthứcchobiếtđólàđiềukhôngthể.Nhìntừsau,kẻlạmặtgiốnghệtanhnàng.

Nàngkhôngthểngừngngắmanhta.Nàngkhôngthểdừngnhucầuphảithấymặtanhta.Mặcdầuvậy,anhtakhônghềquaymặtlạilấymộtlần.AnhtangồivớiSeldonvàHunfrithnốcrượumậtong,thảnghoặctràngcườiđếntừmộtngườihaycảđámkhibọnhọlặnglẽtruyệntròvớinhau,quáxatầmđểnàngcóthểnghetiếnghọ.KhiRoyce bước vào trong sảnh, cơn bối rối củaKristen phần nào tĩnh

lặng.Anhcóthứquyềnlựcđótrênnàng.Mặcdầuvậy,nàngvẫnbựcmìnhvới anhvì lờidọadẫmcủaanhvàchỉ liếc anhmột cái thậtnhanh.Aldenđangngồivớianh,vàvớingườiemhọnàycủaRoyce,nàngnémchomộtcáinhìngiếtchóclàmanhtacườikhùngkhục.Khôngđầy10giâysau,mắtnàngquaysangngườilạ.Anhtalàai?“TênanhtalàGaelan.”“Cáigì?”KristenquaysangnhìnEdreađangcườicợtvớinàng.“Gaelan,”Edrealậplại.“AnhchàngngườiCeltđếntừDevon.Tôithấycô

cũngngóanhchàng.”"'Cũng'?"GiờthìEdreacườirúcrích.“Nhìnxungquanhcômàxem.”Cônàngchỉ

thẳngvàokhumayvá. “Ngay cảTiểu thưDarrelle cũng chòng chọcnhìnanhta.”"Saothế?"“Saothế?GiỡnchơihảKristen.Khuônmặtcủaanhtachỉcóởtrênthiên

đườngmàthôi.Thếvìcáiquáigìkháccôlạichằmchằmnhìnanhta?”“Tôichỉtựhỏianhtalàaivàanhtalàmcáiquáigìởđây,”Kristencáu

kỉnh nói. “Tôi nghĩ chúng ta đã xong việc với đámkhách khứaở đây rồichứ.”“Vềlýdoanhtaởđây,ôngchủđãgiữanhtalại.Anhtasẽlàmviệctại

khutườngthànhvớinhữngngườikhác.”“Phảirồi,anhtacómộtcơthểđểlàmnhữngcôngviệcnhưvậy.”“Thựcthế.”Edreathởdài.“TôitưởngcôđểýBjarnichứ.”“Thì tôiđểýanh tađấychứ.”Edrađỏmặtmỉmcười.“Nhưngnếuanh

chàngngườiCeltđểýtôi…”Côảthởdàilầnnữa.“Thếnhưngtôicócùngvấnđề.Anhtakhôngnóitiếngcủachúngtôi,dẫuthếcónhiềungườiởđâycóthểnóitiếngcủaanhấylắm,tôikhôngnằmtrongsốđó.”Edabướcđếnmắng:“Edrea,nhanhlênvàgiúpAetheldọnbànăn.Tám

chuyệnkhônglàmchocôngviệcxongđượcđâu.Cảcônữa,Kristen,lộtchoxongcáiđámđậuđóđi.”Kristen túm lấy cánh tayngười phụnữ trướckhi bà có thểquayđi lần

nữa.“Eda,bàcóđểýthấyngườiCeltđókhông?”

EdanhìnbăngquasảnhđếnchỗGaelanngồi.“Có.Côchẳngthểlàmviệcgìngoàichuyệnđểýđếnanhta,anhtabựconghê.”“NhưngtôinghĩchỉcóngườiCeltsCornish làkềnhcàngthôi,vàbàđã

nóihọlàkẻthùcủaRoyce.”"True,butthisoneisnotfromtheCornishcoast.Andthereareexceptions

everywhere as to the size of a people.Look atLordRoyce in comparisonwithotherSaxons,butheisaSaxontrue."“Thìđúngvậy,nhưnggãnàykhôngđếntừvùngduyênhảiCornish.Vàở

đâucũngcóngoạilệvềkhổngười.HãynhìnLãnhchúaRoycesovớinhữngngườiSaxonkhácthìthấy,nhưngngàiấythựcsựlàngườiSaxonđấythôi.”"Isuppose."MắtEdanheolại.“Tathấycôquantâmđếnanhchàngấyđấy,nhưngcô

phảidẹpngaycáimốiquantâmấyđi.Ôngchủsẽkhôngthíchnóchútnàođâu.“Roycekhông--"Kristentoétmiệngcười,mấytừ“sởhữutôi”tắtlịmtrongcổnàng.Royce

thực sự sở hữu nàng và nàng nên quan tâm đến những thứ anh thích vàkhông thích -- chừng nào nó còn liên quan đến nàng.Nhưng nàng khôngthực sự quan tâm đến gã người Celt, không phải theo cái cách Eda nghĩ.Nàngchỉmuốnnhìnthấykhuônmặtgã.“Eda,tôisẽlưuýlờinhắcnhởcủabà.”“Tốt.Vàgiờthìđếnnhữnghạtđậu,trướckhichúngkhôngkịpđểnấu.”NhưngchỉnămgiâysaukhiEdaquaylưngvềphíalòsưởi,Kristencốý

chuyểncáivạcnặngnềchứanhữngquảđậuđếnrìabàn,nơinóbấpbênhchỉtrongnửagiây.Khinórơiầmĩxuốngnềnnhà,nhữnghạtđậulăntrònnhưmộtcái thảmxanhlá trảidàivềphíalòsưởi,mắtnàngkhônghềnhìnvàođámlộnxộnnànggâyramàvẫngắnchặtvềphíagãngườiCelt.Đầuanhtakhôngphảilàcáiđầuduynhấtquayvềphíaâmthanhloảng

xoảng.NhưngmáiđầuanhlàthứduynhấtKristennhìnthấy.“HồngânChúa,cáicônày!”Edakêu lên từsaunàng.“Cáigì làmcho

hômnaycôvụngvềthế?”Kristenthậmchíkhôngnghethấygìcả.Mắtnàngkhóachặtvàođôimắt

xámnàngnhữngtưởngsẽkhôngbaogiờgặplại.Mộtâmthanhbịbópnghẹtlạitronghọngnàng,vuộtkhỏibàntayđangchemiệngnàng.Bàntaycònlạiépchặtvàongựcnàng,vìtimnàngđậpdồnđếnđớnđau.Điềunàylàkhôngthực!Chúagiúpcon!Selig!Cònsống!Nàngnhớmlêntừghếcủamìnhđểđếnvớianh.Anhrờighếmìnhđểgặp

nànggiữachừng.Chínhxáctrongcùngmộtkhoảnhkhắc,nhậnthứcquayvềvớicảhaivàhọdừnglại.

Kristenquayngoắtlại,haitaynànggiờbámchặtlấychiếcbànphíasauđểkìmgiữmìnhở lạinơiđó.Cònsống!Mắtnàngnhắmnghiền.Thựcsựcònsống!Nàngthởsâu,thậtnhanhvàmạnh,cốgắngđểkhônglalên,khôngcườitovàkhôngkhócnứcnở.Nàngkhông thểđếnvới anh.Chúagiúpnàng,nàngkhông thểghì chặt

anhtrongtaymình.Nếulàmthế,anhsẽbịnhốtcùngvớinhữngngườikhác.Thếnhưngniềmvuingậptràntrongnàngvànàngnghĩnàngcóthểnổtunglênvìnó.Cuốicùng thìnàngcũngnhận raEdađangnhìnnàngkinhngạc.Trong

cơnbốcđồng,nàngnhảybổvềphíatrước,túmlấyngườiphụnữ,nhấcbổngbàlênvàquaybàvòngvòng,rồicườingặtnghẽo.Nàngcóthểcườivìđiềunày.Nàngphảidùngnóđểgiải thíchchocơncườicủamình.Ôi,Chúaơi,anhnàngcònsống!“Côđiênrồi,cáinhàcônày!Thảtaxuống!”“Tôixinlỗi!”Kristencườirạngrỡ.“Vìtôiđãkhôngchúýđếnnhữnglời

dặndòcủabà.Eda,tôixinthừanhậnbàrấtkhônngoanvớituổiđờichồngchất.Ôi,Eda,tôiquýbàlắmlắm!”Kristenquayngườiphụnữthêmmộtvòngnữatrướckhiđặtbàxuốngđể

bàbắtđầucàunhàuvàchửirủanhữnglờitàntệnhấtmàKristenchưatừngnghe trước đây. Với những lời chửi rủa, nàng vẫn cười khi vội vàng thulượmnhữnghạtđậurơivãi,khôngdámnhìnquaphíabênkiasảnhlầnnàonữa.Nhưngởphíabênkia sảnh,Selig cũngđangmỉmcười.Cuộc tìmkiếm

của anhđã thực sự kết thúc.Anhđã tìm thấyKristen, nàngđã vui sướngchàođónanhvàtựlàmchomìnhtrởnênngớngẩnđểtránhkhôngchạyđếnvớianh.Anhbiếttìnhcảmchanchứacủanàng.Đãhơnmộtlầnnàngvậtanhthẳngcẳngxuốngsànkhianh trởvề từchuyến rakhơi,vànàngđãquăngmìnhvàovòngtayanhđểmừnganhtrởlại.Làmsaonàngcóthểtựkềmchếmìnhlúcnàyquảlàmộtkỳcông,nhưngđócũnglàmộtlờicảnhcáomàanhđãbiết trước.Anhkhông thểgặpnàng, không thểnhậnnàngbằngbất cứcáchnào.Trongsuốtcuộctìmkiếm,anhđãkhổsởvớiýnghĩrằngnàngđãchết.Nhưngnàngcònsống.Cònsống!“Royce,anhđãlàmgìtrongchuyệnnày?”Aldentòmò.CảhainhìnKristenđanghànhxửmộtcáchkỳquặc.“Tacòncóthểnói

đượcgì?Nàngđãhết gây cho ta ngạcnhiênvới nhữngđiều lạ lùngnànglàm.Không,nàngvẫnlàmtakinhngạc,nhưngbâygiờtađãdầndầnquenvớinó.”“Ngộghê,lạlànàngtathựcsựthấyvuikhivãiđậurađất.”Royce cười to với cái giọng càu nhàu củaAlden.Cách đó nhiều bước,

SeligcăngthẳngnhìnhaivịlãnhchúađangquansátKristen.AnhhuýchSeldonđangngồibêncạnh.“Họđangnóigìthế?”“HọđangnóivềcônàngViking.”“Côtacũnglàtùbinhởđâyhả?”“Ừ, nhưng chính xác hơn phải gọi cô ta là nô lệ riêng của Lãnh chúa

Royce, nếu anhhiểuý tôimuốnnói gì.”Seldon cười khùngkhục. “Đó làmộtngườiVikingđãđượcôngchủthuầnhóa.”Selignhắmnghiềnmắt lại.Hai tayanhsiết chặt thànhnhữngnắmđấm

dướibàn.Anhđãchỉsợrằngnàngchết.NhưnganhchưatừngnghĩđếnviệcnàngbịcưỡnghiếpbởinhữnggãSaxonnày.Mắtanhchầmchậmmởra,nóthẫmlạivớimộtcơnbãodữdộitrongđó.

AnhsẽphảigiếtchếttênlãnhchúaSaxonnày.

Chương37

KristenđếnvớiRoycengaykhianhbướcvàophòngngủcủamình,vòngtaybuônglơitrêncổanh,khinhữngngóntaynàngđùanghịchnhữngmóntócởgáyanh.Anhnhướngmàyđặtdấuhỏichocáimàntrìnhdiễnchàođónkhácthườngnày.“Aldennóivớitarằnghồisớmnànggửichocậutamộtcáinhìncóthể

đốnmộttayđànônggụcngãtrênđầugốihắn,vàrồichưađầyhaigiờsau,nànglạicườivớicậuta.”“Dạphải,thưangài,emđãđểsựcămghétcủamìnhbộclộra,đâylàlần

cuối,trướckhiemgạtnóquamộtbên.”Nàngcườiphálênkhithấyanhnhíumàyngờvực.“Emđãghikhắclờicảnhcáocủangàivàotrongtâm.Nhưthếnghelạlắmsao?”“Phải,từnàngthìlạthật.”“Thờigiansẽtrảlờingài.”Mộtngón taynàngxoáy trònnhữngvòngnhỏdầnvềphía tai anh.Đôi

mắtnàngmềmmượt,gọimời,thếnhưngtâmtrínàngchẳngđểvàonhữngviệcnàngđanglàm.Nàngnghĩnếunàngkhôngcóchúttòmòvềngườitùytùngmớicủaanh,anhcũngsẽlấylàmlạ.Lấygiọngtựnhiên,nàngnói“EmthấyNgàicómộttùytùngmới.Ngài

vẫnthườngdùngnhữngngườilạà?”Câuhỏicủanàngcóhiệuứngngượcvớinhữnggìnàng tìmkiếm, thay

vàođó,nó làmanhnghingờ.“Nàngđãchẳngchútquan tâmđếnVuaxứWessex,haycácvịquýtộccủaNgài,dẫuthế,nànglạihỏivềgãngườiCeltnày.Saolạithếhả?”“Emchỉtòmòthôimà,thưaNgài.Mọiphụnữđềubàntánvềanhta.”“Họcóthểbàntán,”anhcộccằnnói.“Nhưngnàngsẽphảitránhxahắnta

ra.GãghétcảđámVikingnhiềunhưtaghéthọvậy.”Đãđếnlúcchỉnhlạinhữngýnghĩcủaanh.Mắtnàngkhéphờ.Ngóntay

nàngdầnxuốngcạnhhàmanh,rồichuyểnngượclên,trượtngangmôidướicủaanh.“Ngài có vậy không,Ngài Saxon?” nàng trầmgiọng rì rầm. “Ngài vẫn

ghéttấtcảnhữngngườiVikinghả?”Anhtrảlờinàngbằngcáiômghìchặtnàngvàoanhtrongmộttiếngrênrỉ.

VàKristenchẳngcònmộtýnghĩnàotrongtâmtrínữa.Thếnhưngniềmvuivìanhnàngđãtrởvềtừcõichếtđượcthểhiệnquamọiviệcnànglàm.Ngaykhinàng tómlấyEdahồisớmcũngbởivìnàngphảichiasẽniềmvuicủamìnhvớiaiđóhoặcsẽbịnổtunglên,nàngsẽchiasẻđiềunàyvớiRoycetối

nay.Nàngnghịchngợmvàđammê,thẹnthùngvàdạndĩ.Nàngbiếnđổithành

côảchuyênquyếnrũ,nàngtrinhnữ,ngườiphụnữlẳnglơhoangdại.Nànglà tất cả những hình ảnh đó với anh, cho đến khi Royce không còn ngạcnhiênvềnhữngbiếnđổinàynữa.Tiếngcười thầmtrongcổcủanàng,anhchưatừngđượcnghetrêngiườngmìnhtrướcđây,đãnhenlênđámlửalàmmáuanhsôilên.Anhyêunànghếtlầnnàyđếnlầnkhác,vàchỉmơhồngạcnhiênsaomìnhlạicóthểlàmđiềuđó.Nhưngkhinàngthìthầmrằngnàngmuốnanhthêmnữa,nàngđãthựcsựcámdỗlinhhồnanh.Nàngđãvắtkiệtanh,vàcuốicùngkhianhngủthiếpđi,anhthựcsựđãngủnhưchết.Kristencũngngủthiếpđi.Nhưngcảmxúccủanàngvẫnđongđầy,vìthế

giấcngủcủanàngchậpchờn,dođónàngcóthểthứcdậysớm,rấtlâutrướckhibìnhminhlódạng.Nàngchỉdànhmộtkhắcđểđắmchìmtrongcảmgiácđượcômtrongvòng

tayRoyce.Rồinàngcẩntrọnggỡmìnhkhỏivòngômcủaanhvàlặnglẽmặcđồtrongbóngtối.TrựcgiácmáchbảorằngnàngsẽthấySeligđangđợinàng.Quảthật,anh

đangđợinàngởchâncầu thang.Anhđãđợisuốtđêm,ngồidựa lưngvàotườngvàhướngvềphíacầuthang,chìmvàonhữnggiấcngủngắn,tỉnhthứcngayvớimỗitiếngđộngnhỏmàanhngheđược.Vìthếanhnghetiếngbướcchânnhỏnhẻcủanàngvàđứnglênkhinàngđếnchâncầuthang.Anhvòngtayđỡlấytrọnglượngcủacơthểnàng,nàngthựcsựđãlaomìnhvàoanh.Họômchặtlấynhautrongnhữngkhoảnhkhắchoàngkimthậtlâu.Vàrồi

Kristenngảngườirasauđểlướtđôibàntaytrênkhuônmặtyêudấucủaanh.Nàngkhôngthểnhìnthấyanh.Tấtcảnhữngngọnđuốcđãtànlụi,vàchỉcònánhtrăngmờảoxuyênquanhữngôcửasổmở.Nàngkhôngphảinhìnthấyanh.“Selig, emnhững tưởng anh đã chết.”Giọngnàng cho thấy lệ đã đong

đầyđôimắt.“Anhlạinghĩ làemđãchết.”Tayanhvuốtve tócnàng,vàrồianhkéo

nànglạigần,ápđầunànglênvaianh.“Khóclóckhôngđángmặtnamnhichútnào.”“Embiếtmà.”Nàngkhịtmũi, cho rằnganhnhạonhữnggiọtnướcmắt

củanàng,chođếnkhinàngcảmthấynướcmắtanhrớttrênmánàng.Nàngmỉmcười,nhớmlênhônvàomáanh.“Đinào.Nóichuyệnởđâykhôngantoànđâu.”Kristennắm tayanhvàđưaanhvòngquanhcầu thang raphíacửasau.

Giống như cửa sổ, cánh cửa này không khóa. Selig lưỡng lự khi bước rangoài,engạisẽgặplínhcanh.

Kristennhậnthấysựcẩnthậncủaanh.“Emkhôngnghĩlàlínhcanhsẽđituầntra.Trướcđây,emđãtừngrangoàivàobanđêmvàemchẳngthấyaitrongsâncả.NhưngthếkhôngcónghĩalànhữngngườiSaxonnàybấtcẩnđâu.Cóthểcónhữngnhómtuầntrabênngoàitườngthành.”“Rồichúng tasẽđốiphóvớichúngkhimìnhgặpchúng.Anhemmình

biếnđiKristen.”Nànglôingượcanhlạikhianhbắtđầukéonàngrakhỏibóngkhuấtcủa

đạisảnh.“Seligà,emkhôngthểbỏđiđược.”“Khôngthể?”“Emđãthềlàemsẽkhôngbỏđi.”“LạyThầnOdin!Saolạithế?”Nàng nao núng khi nghe giọng anh nói. “Để em khỏi bị xiềng lại lần

nữa.”Anhrơivàothinhlặng,vàrồilặnglẽnói:“Lầnnữa?”“Từlúcbọnembịbắt,embịxiềnglạigiốngnhữngngườikhác.Em--"“Kristen,mìnhcònlạinhữngai?”anhngắtlờinàng.Nàngnêutêncủatừngngườichoanhnghe,vàdừnglạichờđợitrongkhi

anhtưởngnhớtớinhữngngườiđãmấtmạng.Trongkhichờđợi,nàngcảmnhậnmộtcơngióthoảng,đùanghịchnhữngsợitócnàng.Nàngnghetiếngnỉnoncủacôntrùngtrongđêm.Nàngcảmnhậnđượcnổiđautronganh,nhưngnàngbiếtrằngnókhôngthểtệhơnđượcnữa,vìanhđãnghĩrằngtấtcảđềubỏmạng.Cuốicùnganhcũnglêntiếng,“Emnóitiếpđi.”“XiềngxíchcủaemchỉđượctháobỏhồiđầutuầnnàykhiVuacủangười

Saxonvàcáccậnthầncủaôngtađếnđây.Embịvàitênlãnhchúaquấyrầy,vàRoyceđãtháoxiềngchoemđểemcóthểtựbảovệmìnhtrongkhihọởđây.Nhưngkhihọrờiđivàosángnay--hay,đúnghơnlàsánghômqua--emsẽlạimấttựdotrừphiemthềsẽkhôngcốtrốnkhỏiđây.”Ngôntừanhngậptrongthấtvọng.“Emtựkếtánmìnhsẽkhôngbaogiờ

rờikhỏiđâysao?”“Không,emchỉ thỏahiệp.KhiRoycekếthôn,emsẽ thoátkhỏi lời thề

củamình.”“Khinàothìđiềuđóxảyra?”“Sẽsớmthôimàanh.”Thấuđáovấnđề,anhnhẹnhỏmhẳn.Nàngcảmthấyđiềuđóquabàntay

đangnắmgiữtaynàng.Nàngbảo,“Giờthìnóichoemnghetrướckhiemnổtunglên.Làmsao

anhthoátđược?Emthấyanhbịthương.”“Emthấyhả?”

“Khẽnào!”nàngsuỵtkhianhcaogiọng.“Đươngnhiênlàemthấy.Emkhôngthểởyêntrongtàusaukhiemnghetiếngcủatrậnđánh.Emphảiragiúp.”“Em,giúpđỡá?”Nànglàmngơsựxemthườngđó.“Thếthìemđãgiúpnhiềuđónha.Chí

ítlàemđãhạđượcgãSaxonđãlàmanhbịthương.”“Emlàmđượcsao!”"Selig!"“ÔiThầnOdin!Emcóthểđãbịgiếtchết!”“Nhưngemđâucóbịgiết.Ôichao,hắntacũngchẳngchếtđược.Emchỉ

làmgãbị thươngthôi.Gãđãhồiphụcvàtừđóchoemmộtvốđíchđáng,mặcdầuvậy,emvẫncốgiếtgã.Giờthìemmừnglàemkhôngphảilàmthếnữa.”Seliglắcđầuvớinàng,vànàngnônnóngnóithêm,“Thôinào,nóiemngheđi.Lầncuốiemthấyanh,anhnằmbấtđộngtrênđất,ngậptrongmáucủachínhmình.”“Ừ,vếtthươngcủaanhnặnglắm.Anhtỉnhlạikhiđoànxeđãbỏđi,đem

theonhữngngườibịbắt.Anhbịbỏlạivớinhữngngườichết,vàvìbọnanhbịcholàđãchếthết,khôngaiởlạiđểcanhchừngnữa.Nhưnganhkhôngbiếtliệuhọcóquaylạiđểchônxáchaykhông,vìthếanhcốlêmìnhrakhỏibãichiếntrườngđềphònghọquaytrởlại.Anhđịnhtrốntrongrừngchỉvàigiờ,rồisẽđitheovàxemembịđưađiđâu.Nhưngnhưanhđãnói,anhbịthươngnặngquá.”“Anhđãbấttỉnhlầnnữavàkhôngtỉnhlạichođếnkhiđêmxuống.Anh

thấymìnhquáyếuđểcóthểngồilênngaytạinơiấy.Anhkhôngbiếtanhđãởđóbaolâu.Vếtthươngchếttiệtlạimưngmủ.Cơnsốtđiêncuồngkéođến,nhưng anh nhớ rất ít về nó.Anh biếtmình đã rời nơi trú ẩn đếnmột nơikhác.Anhnhớmìnhđãlangthang,tìmkiếmnhữngngườiSaxon.”“Cứnhư thểanh sẽ làmđượcgìhayho lắmnếuanh tìm thấyhọvậy,”

nàngrầyrà.“Tâm trí anh có hiểu được chút lập luận nào đâu.”Anhmỉm cười với

nàng.“Anhchỉbiếttiếptụcdichuyển,cốgắngtìmemvàmọingườitrướckhiquátrễ.”“Quátrễư?”“Anh không nghĩ có ai trong nhómmình sẽ được giữmạng sống.Anh

nghĩemsẽđượcđưađếnchotênlãnhchúacủanhómngườiSaxonđãphụckíchbọnmình,đểhắntacóthểgiếtem.”“Anhtagầnnhưđãlàmthế,“Kristennhỏnhẹthừanhận.“Nơiđây,tại

Wyndherstnày,trướcđâyđãbịnhữngngườiVikingtấncông.Ngàiấyhầunhưđãmấtcảgiađìnhtrongcuộccướpbócấy,vàđãcămthùngườiViking

từấy.”Seligcườilụckhục.“Chảtráchsaohắnđểanhởlại.Anhkểhắnnghecâu

chuyệnyhệtđãxảyrachoanh.Hắnắthẳnđãthươnghại.”“Saoanhcó thểkểcâuchuyệnnhưvậy?”nànggaygắthỏi.“Chúaơi!

Ngàiấysẽxéxácanhthànhtừngmảnhnếupháthiệnthựcraanhlàai.Emlolắngmuốnchếtkhinghĩanhsẽbịxiềngvàgiamcùngvớinhữngngườikhácnếungàiấybiết!”Anhcườitoéttrướcsựcáukỉnhcủanàng.“Hắntasẽkhôngpháthiệnra.

Ohthere và nhữngngười khác đủ tỉnh táo để không chào đónkhi họ nhìnthấyanh.”“Nếuhọkhônglănquaybất tỉnhngay lập tức,nhưemgầnnhưlà thế,”

nàngtrảmiếng.“Anhthấyemtỉnhtrínhanhđấychứ.”Anhcườiphálên.Kristenhuýchvàongựcanhbựctức.“Anhsẽkểnốtcâuchuyệncủamình

chứ!”Seligrángkềmmộttràngcườikhác.“Krisà,cáimáutiếulâmcủaemđâu

mất tiêu rồi.” Anh chào thua khi nàng huých cho anh thêmmột cái nữa.“Thôiđược,anhđãnóilàanhlangthangkhắpchốn.Thậmchíbâygiờanhcũngkhôngbiếtđãđibao lâu,hayanhđãnằmgầnchếtbao lâu trong lầncuốicùnganhbịmấtý thức.AnhđãtỉnhdậytrongcănlềucủamộtbàcụngườiCelt.ChínhbàvàngườicongáiđãnhìnthấyanhtrênđườnghọtrởvềnhàtừphiênchợởWimborne.Phảimấthếtmộtngàyđingựatừnơihọtìmthấyanhđểvềđếnnhàhọởxavềphíabắc.”“Chỗđóởđâuvậyanh?”Anhnhúnvai.“Anhkhôngnghĩmìnhcó thể tìmthấyhọ lầnnữa.Thần

Lokiđãphùhộanh.Emkhôngthểtinđượcanhđãbịlạcnhưthếnàođâu.”“Anhchỉphảiđitheodòngsôngthôimà,”nàngchỉra.“Ừ,thìanhcũngnghĩvậy,”anhnóivớigiọngđiệuchánghét.“anhđãở

vớibàcụgần2tuần.Bàtađãnghingờanhvìcáchphụcsứccủaanh,vàanhđãlảmnhảmtiếngnướcngoàikhianhmêsảng.NhưngvìanhcũngnóingônngữcủaMẹchúngmình,đócũnglàngônngữcủabàta.Bàđãnuôianhchođếnkhianhkhỏelạivàthậmchídẫnanhđếngặpmộttayláibuôn,ngườiđãlấydâythắtlưngvàbăngtayvàngcủaanhvàđổilạichoanhnhữngthứáoquầnmàemthấyvàmộtconngựaốmyếu.Bàthậmchícònchỉđườngchoanhđếnconsônggầnnhất.”“Thếrồisao?”“Thếrồiconsôngấynằmquáxavềphíatâysovớinơinàyđếnnỗianh

gầnnhưlàđãđiđếncuốicủavùngđấtrồi.Rắcrốilàởchỗanhkhôngbiếtmìnhđãđilangthangvềphươngnào,hayliệuanhcóđãcốxoayxởđểbằng

cáchnàođóvượtquaconsôngtrongcơnmêsảng.AnhchẳngcócáchnàođểbiếtliệunhữngngườiSaxonanhtìmkiếmởphíađônghayphíatâycủaanh.Vàkhibàcụchỉanhđivềhướngtây,anhđoánanhđãlangthangvềhướngđông.Vìthếanhđãđivềhướngtây,mấtbaonhiêulàthờiquýbáu.”“Vàkhianh tìm thấydòngsôngđó,anh liềnbiếtmìnhđãđi saiđường

hả?”“Ừ,Nhưngrồianhcũngkhôngbiếtnơiemvànhữngngườikhácbịđem

đicáchdòngsônganhtìmthấybaoxa.Vìvậyanhbuộclòngphảidừnglạitạimỗiđiềntrangtrênđườnganhquayngượclạiconđườngnày.Anhđãkểcùngmộtcâuchuyệnchotừngvịlãnhchúa,chuyệnnàylàmchoanhđượcxemtrọng.NhưnganhlạisớmrờiđikhibiếtchắchọchẳngbiếtchútgìvềnhómngườiViking đến từ khơi xa.Khi đến đây, anh không hề biết rằngmìnhđãtìmđếnđúngnơi,chođếnkhitênlãnhchúathừanhậnhọcũngbịtấncôngvàomùahèvừarồi.”“Vàvếtthươngcủaanhđãlànhhoàntoànrồichứ?”“Ừ,nókhôngcònlàmanhkhóchịunữa.”“Thếlàtốtrồi,thậtmaylàanhđãnóimìnhđếntừDevonchứkhôngphải

Cornwall,nếukhôngthìanhđãkhôngđượcchàođónởđâyđâu.”Anh cười rich rích. “Anh đã biết sự thù địch giữa đám người Celt xứ

CornwallvàbọnSaxonngaytạilâuđàiđầutiênanhđến.Anhmémchútnữalàbịxiềngởđó,thếnhưngembiếtcáilưỡidẻoquẹocủaanhrồimà.”“Phảirồi,embiếtnóquámà.ÔiSelig,giờthìemmừngquáchừng--"Mấy ngón tay anh đặt trênmôi nàng chặn bớt cơn sóng cảmxúc chứa

chan của nàng. “Kris à, anh cũngmừngmuốn chết.Kể cho anh nghe emkhôngbịđámSaxonnàycưỡngbứcchứ.”“Cưỡngbứcá?Khônghề,emkhôngbị làmnhục.”Nàngkhônghềcho

anhmộtcơhộiđểcảmthấynhẹnhỏm.“NhưnglãnhchúaRoyceđãthựcsựănnằmvớiem.”Tiếnggiórítlênquakẽrăngcủaanh,nhưngnàngvộichặnmấyngóntaylênđôimôianhnhưanhđãlàmvớinàng.“Seligà,anhđừngnóibấtcứđiềugìlàmemcảmthấyhốitiếcvìđãchẳngúpmởchuyệnnàyvớianh.EmnghĩemyêuanhchàngSaxonnày.Emchắcchắnlàemkhaokhát anh ấy. Em đãmuốn có anh ấy ngay từ ban đầu…. thôi được, có lẽkhôngmauđếnvậy.Nhưngemđãbịanhấymêhoặcngay từnhữngphútbanđầu,khianhấycưỡingựatiếnvàomảnhsânnơibọnembịtrói,vànhìncảđámvớivẻphẫnnộ.Anhấyđãralệnhgiếtchếttấtcảbọnem.Thếnhưngngàyhômsauanhấyđãđổiývàđếnnóirằngbọnemphảiralàmviệcđểxâytườngthànhbằngđáchoanhấy.”“Bọnem?Hắntabắtemlàmcôngviệcấysao?”Nàng cười to. “Dạ. Thorolf và những người khác giúp em ngụy trang.

Mọingườinghĩemlàcontrai,việcđókéodàihơnmộttuần.Nhưngcácanhấykhôngthểgiữmọiviệctựnhiênnhưemđánglẽphải làmnhưmộtđứacontrai.Họcứgiúpem,vàemnghĩrằngđiềuđólàmembịpháthiện,haychíítnóđãthuhútquánhiềusựchúývàoem.AnhchàngSaxonkếtluậnrằngcácanhấybảovệemvìemlàđầuđảngcủacảbọn.Dùsaođinữa,việcnàyđã làmanhấypháthiệnraemlàcongái,vàrồiemđượcchuyểnvàotrongsảnh.”“VàvàogiườngcủagãSaxonluôn?”Nàngđánhmạnhvàobụnganhvìcâunóiđó.Anhgậpđôingười trong

tiếnglaúicha.“LạycốtthầnThor,Kristen!Nhẹtaychứ!”“Vậythìanhphảicẩnthậnvớigiọnglưỡicủamình,”nànggiậndữcảnh

cáo.“Emlàmộtphụnữđãtrưởngthành.Emkhôngphảitrảlờitrướcanhvìnhữnggìemlàm.Vàemđãkhônghềđithẳnglêngiườngcủaanhấy.”NàngsẽkhôngnóichoanhbiếttấtcảnhữnggìnàngkểvớiThorolf.Nànglặnglẽkếtthúc,“Sựthựclà,anhấyđãkhángcựlạiem.”“Cáigì?”Sự kinh ngạc của anh làm nàng bật cười mặc dù nàng đang bực anh.

“Chúachứnggiám.Embiếtanhấykhaokhátem,nhưnganhấychốngcựlạiviệcđó.Trướcđâychưatừngcóngườiđànôngnàocưỡnglạiem.”“Đượcrồi,anhbiếtmà,anhđãkhõbiếtbaonhiêucáiđầuvìchúngthiếu

sứckhángcự?”Nàngkhôngthểngănđượcmìnhcườikhúckhíchvìđiềuđó.“Nhưnganh

chàngSaxonnày thực sự cốgắng tránhkhôngđểbị emcuốnhút, anh ấycànglàmthế,emlạicàngmuốncóanhấy.EmđãcốtìnhquyếnrũanhấyđóSeligà.”Thậtkhóđểmộtcôgáicóthểthúnhậnđiềunàyvớianhtraicủamình,nhưngnàngsẽkhôngđểanhkếttộiRoyceđãcámdỗnàng,trongkhisựthựchoàntoànngượclại.“Cáchđâyhaituần,emđãhạgụcanhấy--anhấyđãđưaemlêngiường.Emđãngủtrongphòngcủaanhấytừkhiđó.Emvừatừđórađây.”“EmthựcsựyêuhắnhảKris?”“Emphảithếthôi.Emkhôngđồngývớimọithứanhấylàm.Emđãnổi

điênvớianhấynhiềulần.Nhưngemkhôngthểghétanhấy,khôngthểngaycảvìanhấyđãchoxíchemlại,khimàemghétcayghétđắngnhữngsợilòitóiấyhơnbấtcứthứgìtrênđời.”“Vàtìnhcảmhắntadànhchoemthìsao?”“Em không biết. Anh ấy bảo bọc em. Anh ấy tỏ ra quan tâm đến em.

Nhưngđiềuđókhôngkhágìhơnsựquantâmanhấydànhchonhữnggìanhấysởhữu.Dẫuthếanhấychẳnglàmgìemkhiemcốchạytrốn.Vàembiết

anhấy thựcsựkhôngmuốnxiềngxíchem.Emthựcsựkhôngbiếtanhấycảmthấythếnàovềem,”“Hắnvẫnmuốncóemchứ?”“Vâng,điềuđókhônghềthayđổi.”“Rồisaonữa--"“Anhấyvẫnsẽcướimộtaiđó.”“Ừ,emđãđềcậpđếnđiềuđó,”anhđáp,rồiđộtnhiênnổitambànhlên.

“NhândanhthầnOdin,khôngđược!Hắnsẽcướiem.”Nànglắcđầuvớianh.“Selig,emlànôlệcủaanhấy.Trongsuynghĩcủa

anhấy,tạisaoanhấyphảicướiemkhianhấyđãcóemtrongnhữnggìanhấychiếmhữu?”Anhcàunhàu.“Chacóthểsẽnóimộtđôiđiềuvềviệcnày.”Ánhcườilấplánhtrongmắtnàng.“Dạ,chacóthể,nhưngchađâucóở

đâyđâu.”“Thếthìanhcóthể--““Nhưnganhsẽkhônglàmthếđâu,vìRoycesẽkhôngbiếtanhlàanhtrai

em,bằngbấtcứgiánào.”“VậythìemđịnhthếnàohảKris?”Cằmnàng rắn lại. “Emsẽvuivẻvớingườiđànôngnàychừngnàoem

còncóthể.Khianhấykếthôn,emsẽrờikhỏiđây.”“Chỉthếthôisao?Ngaycảkhiemyêuhắnta?”“Emcòncó thể làmgìkhácchứ?Chí ít thìanhđangởđâyđểgiúpem

trốnthoátkhiemsẵnsàng.Vànếuanhcó thểgiúpnhữngngườikhácđàothoátsớmhơnthìcứthếmàlàm.Anhcóthểquaylạiđónem.”“Quyếtđịnhvậyđi.”Nàngkhumlấykhuônmặtcủaanhtrongđôibàntayvàhônanh.“Cảmơn

anh,Selig,vìđãkhôngmắngem.”Anhsiếtnàngthậtchặt.“Thìemđãnóilàemkhôngphảitrảlờitrướcanh

mà. Nhưng hãy cầu Thần Odin giúp em khi em cố giải thích tất cả mọichuyệnvớicha.”"“Ôi,thậtbấtcông,khinhắcemvềđiềuấy!”nànglalên.Anhđùanghịchphátvàomôngnàng.“Đinào,chúngtaởngoàinàylâu

quárồiđó.”Trờibắtđầu sáng, sángbảnh. “Dạ.”Nàngquay lại phía cửa,nhưng rồi

lưỡng lự nơi đó, khẽ chạm vàomá anh lần nữa. “Em sẽ không được nóichuyệnvới anh trongmột thờigian.Vàđừngcóngạcnhiênnếuemhoàntoànlàmngơanhkhiởtrongsảnh.Anhấyđãcảnhcáoemtránhxaanhra.”Anhlíchríchcười.“Cólẽhắntanghĩanhsẽtổnhạiemnếuanhbiếtem

làmộtảVikingkhátmáu.”

“Chodùlýdocủaanhấylàgìđinữa,thìcơngiậncủaanhấykhôngdễchịuđâu,vìvậyhãycẩnthậnđó,anhtraià.”Họ hoàn toàn lặng lẽ khi đi vào trong sảnh, chẳng vì mục đích gì cả.

Royceđangởđó,giậndữđánhữngngườilínhcủaanh,đánhthứchọdậy.Anhdừng lại khi nhìn thấynàng.Và rồimắt anhnheo lạimột cáchnguyhiểmkhianhthấySeligcạnhnàng.“Chúngtađãởbênngoàiđểhítkhí trời,”nàngthì thầmthậtnhanhvới

SeligkhiRoycetiếnvềphíahọ.“Mìnhchỉgặpnhaukhiquayvàotrong.”“Liệuhắntacótinchuyệnđókhông?”“Anhấysẽphảitin.”NhưngRoycehoàn toànkhônghỏibất cứcâunàokhi anhđếngầnhọ.

Anhchỉđơngiản túm lấycổ tayKristenvàbắtđầukéonàngvềphíacầuthang,quátlênvớiSeligquavaimình:“Đợiyênởđấy.”Kristencốgắnggiựt taynàngrakhỏianh,vàchỉ thoátkhỏianhkhilên

đếnlưngchừngcầu thang,nhưnganhtúmlấynànglầnnữavà tiếp tục lôinàngphíasauanh.“Ngàithậtchếtdẫm,Saxonạ,tốthơnlàngàiphảicómộtlýdochínhđángđểđốixửvớiemthếnày!”Anhkhôngtrảlờitrảvốngìcả.Anhlẳngnàngvàotrongphòngmìnhrồi

khóacửa lại.Nàngsửngsốtnhìncánhcửa, thửđẩyđểchắcrằngnóđãbịkhóa,rồigiậndữđậpmạnhvàonó."Ôi!"Trongsảnhbêndưới,Roycegậtđầu rahiệuchoSelig theosauanh,và

anhdẫnSeligrangoàiphíatrướcsảnh,sậpcánhcửalạiphíasauhọ.Seligquay lại, và rồi nắmđấmcủaRoyce tốngngayvàohàmanh, hạ anhnằmthẳngcẳng,lưngchạmđất.Royceđứng trênanh,mặt sắt lạigiậndữ.“Tasẽkhôngcấmngươivào

trongsảnh,Gaelan,nhưngtacấmngươitớibấtcứđâugầncôấylầnnữa.Côấylàcủatavàtaquantâmđếnbấtcứcáigìlàcủata.”Vớicáivẻấy,Roycequayvàotrongsảnh.Anhđểcửamở.Seligcóthể

theo sau anhđểvàobên trong.NhưngSeligkhôngvào.Anhngồiđó trênnềnđất,taydaydayhàm,mộtnụcườichầmchậmtoetoéttrênđôimôianh,vàrồichuyểnthànhmộttràngcườihahả.Trên lầu, từcửasổ trôngxuốngsân trước,Kristenngó thấyhết toànbộ

câuchuyên.Taynàngnắmchặtlấybậucửasổ,chođếnkhinàngnghethấytràngcườiđó.Nàngquayđi,lắcđầuchánghéttấtcảbọnđànôngnóichung.

Chương38

MộtchiếcgươngsoicầmtaysángbóngđápngayxuốngđầuRoycekhianhmởcửabướcvàophòngngủcủamình.Mộtchiếcđĩabạcbayvèotheosau.Anh thấyKristenởphíabênkiaphòng, lục tungchiếc rươngcủaanhtìmthứgìkhácđểném.“Nàngkhôngnêngiậndữlàmgì,haylàthayvàođónàngnémvàimón

vũkhírađi.”“Đừngcómàchọcgiậnem,ngàiSaxonạ!”Anhđãnhốtnàngtrongphònganhsuốtcảngày.Nàngkhôngăn,không

nóichuyệnvớiaicả.Nàngđãphátkhùnglênquálâurồi.“Saongàilạinhốtemhả?”nànghạchhỏi.“Tathứcgiấcsángnayvàthấynàngđãbiếnđiđằngnào.Taxuốngnhà

tìmnhưngcũngchẳngthấynàngđâu.Tatưởngnàngđãkhônggiữlờihứa.”“Ngàikhóaemtrongnàychỉvìcáiđiềungàinghĩemđãlàmhả?”Nàng

nổi cơn giông bão. “Nhưng ngài biết là em đã không thất hứa và em sẽkhônglàmvậy!Thếthìtạisao?”“ĐiềunàngđanglàmvớicáigãngườiCelt lại làvấnđềkhác,”anhcay

nghiệtđáplời.“Thế hả?”Nàng châm chọc. “Và emđược cho là đã làm gì với anh ta

thế?”“Đóchínhlàđiềutamuốnbiết,Kristen.”“Thếthìngàiđimàhỏianhta,vìemquáđiêntiếtvớingàiđểcóthểnói

chongàibiếtđiềugì!”Anhthungắnkhoảngcáchgiữahọtrongvàisảichângiậndữ.Kristenthu

tay lại thànhnhữngnắmđấmvàđưa lên, tháchanhđinốtbướccuối.Anhdừnglại,trừngmắtnhìnnàng.“Hãynóivớitarằngnàngchẳngmànggìđếngãtacả.”“Quỷthamabắtngàiđi!”“Nóichotanghenào!”“Emkhônglýgìđếnanhtacả!”“Thếsaonànglạirangoàivớihắnta?”Kristenhạnắmđấmxuống,mắtnàngmở to.Sững sờ,nànghỏi, “Ngài

ghenà,ngàiSaxon?Đócóphảilàlýdongàiđánhanhta?”Anhnhìnracửasổ,nhậnranguyênnhânnàngbiếtđượcsựviệc.Nhưng

nàngkhôngthểhiểunhữnglờianhđãnóivớigãngườiCelt.Anhquaylạinhìnnàng,màyvẫncaulại.“Kristen,talàngườicótínhchiếmhữucao.Sẽkhôngmộtthằngđànông

nàođượcchạmvàonàngchừngnàonàngcònthuộcvềta.”“Vàkhingàikếthônvàemsẽ rờikhỏiđây,emsẽkhôngcòn thuộcvề

ngàinữa.”Anh túm lấy đôi tay nàng và lắc thật lực. “Nàng sẽ không rời khỏi ta,

nàngchồncáiạ,sẽkhôngbaogiờ.GiờthìkểchotanghenàngđanglàmgìvớicáitênngườiCeltấy!”Cơngiậncủanàng tanbiếnvớinhận thức rằnganh thựcsựđangghen.

Ghenvìnàng.Ýtưởngthậtkỳcục.Nàngdựnglênvàilờinóidốivôhạivớihyvọngsẽlàmanhnguôingoai.

“Royceà,emchẳnglàmgìcả.Emkhôngngủđược,vìthếemđidạovàchờđểngắmbìnhminhlên.Khinhậnrakhôngchỉcómìnhtrongsân,emliềnquayvàotrong.Anhchàngđóliềnđitheosauem.Anhtanóivàitiếngvớiemởcửa,nhưngemkhônghiểuanh tanóigì.Emkhôngbiếtanh tađanglàmgìbênngoài.Anhphảihỏianhtavềđiềuđóthôi.Cóthể,anhtachẳnglàmgìngoàiviệctìmchútkhôngkhítronglành,giốngnhưemvậyđó.”Đãbớtphầncaynghiệt,vớigiọnglàubàu,anhyêucầu,“Takhôngmuốn

nàngđirangoàivàobanđêmđâuKristen.”“Ngàiđâucócấmemđâu.”“Giờthìtacấmnàngđó.”“Thếthìlầntớikhikhôngngủđược,chắclàemsẽchỉđilạitrongsảnhđể

đánhthứcmọingườidậyvậy,”nàngmỉamaiđáptrả.Rồithìanhcũngmỉmcười.“Thayvàođó,nàngcóthểđánhthứctadậy,

vàtasẽthấynàngbậnrộnvớiviệcgìđóthayvìđidạo.”Đúngranàngđãđáptrảlạianhmộtcâumamãnhnếukhôngcómộttiếng

gõdèdặttrêncửakhiđó.MeghanléndòmquacánhcửasaukhingheRoycecộccằnmờivào.“Aldennóiemlênbảoanhrằngsựgiậndữkéotheocơnđiêngiận,vàbạo

lựcsẽgâysầukhổ.CậuấynóivậylàcóýgìvậyRoyce?”KristencườiphálênkhinhìnthấyvẻsữngsờcủaRoyce.“Ôi,emhọcủa

ngàimớilémlỉnhlàmsao.Chắcanhtanghĩngàiđịnhđánhem,hayemđãchongàiđován?”Nàngcườidữhơnkhiđôimắtxanhlụccủaanhghimvàonàng.“Vàanhtagửiemgáingàiđến…phải,anhtathậtláulỉnh.Đếnđâynào,bécưng.EmhọAldencủacưngvừamớigiởtròđùangốcnghếchkhigửicưnglênđây,nhưngkhôngsaocưngđượcchàođónởđâymà.”MeghantiếnđếnbênKristen,thìthào,“EmnghĩRoyceđanggiận.”“Thếmàemvẫnđếnđểchuyểntinnhắncủamình?Emcanđảmghêhá.”Roycephátranhữngtiếngcàunhàusâutronghọng,khôngthèmnhìnhọ.

Meghantrònmắtcảnhgiác.Kristenmuốnđáchoanhmộtcáivìđãlàmconbépháthoảng.

“Đừngthèmđểýđếnngàiấy,Meghan.Ngàiấylàubàucũnggiốngnhưhầuhếtnhữngngườiđànôngkhác.Nóchẳngcónghĩagìđâu.”“Kristen…”Roycebắtđầunhìnlạinàngvớiánhnhìncảnhcáosắclẻm.“Suỵt,”nàngvặnlại.“Emđangchỉchoemgáingàimộtbàihọcquýgiá.

Cưngthấyđó,béà,emkhôngphảisợmấygãđànôngkhihọgiậndữ.Họchẳnglàgìcảngoàiviệctoxáchơnem,phảikhông?”MắtMeghanngướcnhìndọcchiềucaocủaRoyce,vàKristenliềncườitoe.“Thấychưa,cóvàingoạilệ.Emhãylấyanhtraiemđâylàmmộtvídụ.Ngàiấyđanggiận,vàchịcũngvậy.Ngàianhquátmắngchị.Chịmắngtrả lạingàiấy.Vàthế làbâygiờcảhaibọnchịcảmthấytốtnhiều.”“Nhưnganhấyvẫncòngiận.”MeghangiấumặtmìnhvàoKristen.“Ngàiấychỉđangcáukỉnh,nhưđànôngvẫnquen thói thếmà.Đương

nhiênlàcónhữngcơngiậnquásâuđậm,vàtốtnhấtlàtránhxamộtngườiđànôngđang thựcsựnổiđiên.Khiđến lúc,emsẽhọcđượccách thấysựkhác biệt. Nhưng anh trai của em…Có bao giờ em thấy anh ấy làm tổnthươngmộtphụnữchưa?”Nàngthầmcầuchomộtcâutrảlờiđúngnhưý,nhưngkhôngphảithế.“Anhấyđãquấtroivàochị.”“Lúcđóngàiấykhôngbiếtchịlàphụnữ.”“Anhấyđãchoxiềngchịlạivàchânchịbịchảymáu.”Kristenthởdài.“Cóphảichịđãnóivớiemrằngnókhônghơngìmộtvết

xước,chịthậmchícònkhôngcảmthấynó?Vàđócũngkhôngphảilỗicủangàiấy,béà.Ngàiấyđãnhắcchịphảiđểchânmìnhởphíadướicùmsắt.Nhưngchịquênmấttiêu.”“Thế thìkhông,”Meghan thừanhận.“Anhấychẳng làm tổnhạibấtcứ

mộtphụnữnào.”“Bởivìdướivẻngoàidọadẫmcủamình,ngàiấylàmộtngườiđànông

tốtbụng,tửtế.Vànếungàiấykhôngxúcphạmmộtngườiphụnữ,ngaycảtrongcơngiậncủamình,thìchắcchắnngàiấysẽkhônglàmtổnthươngmộtđứatrẻ.Vàemcóthểcònchắchơnbắplàngàiấysẽkhônglàmemgáimìnhđau.Em,bécưngà, thậmchíemcó thểbìnhanvôsựngaycảvớicái trònày.”KristenbướcvềphíaRoycevàđá thật lựcvàoốngquyển anh. “Vàngàiấycũngvẫnchẳnglàmgìem.”Royceđứng lặng imvìMeghanbắtđầucườikhúckhích.Anh thậmchí

giấumọicảmxúctrênkhuônmặttrongkhiconbévẫncònnhìnanh.“AnhthựcsựsẽkhônglàmemđauchứRoyce?”Anhmỉmcườivớiconbé.“Khôngđâu,nhóclùnà,khôngbaogiờ.”Conbéchạyuvềphíatrước,ômchoànglấyhônganh.Rồinócũngôm

Kristennhưvậy.

Cười hớn hở,Meghan nói trước khi chạy ra khỏi phòng, “Cámơn chị,Kristen”“Tacũngcámơnnàng,”Roycenóitừphíasaunàng.“Tacóthểsẽkhông

baogiờlàmchoconbéhiểulànókhôngnênkhiếpsợta.Nhưngvìcúđáđó,nàngchồncáià…”Mộttayanhvòngquanhhôngnàngnhấcbổngnànglên.Anhđưanànglại

giường,tạiđóanhxoaynàngúpmặtvàolònganh.“Royce,đừngmà!”Nàngkhôngthểtinđượclàanhsẽlàmvậy.“Emchỉ

muốnchứngtỏchoconbéthấy!”“Cônươngà,nàngcóthểchứngminhbằngcáchkhác.Vàchỉtớikhicơn

đauởốngquyểntabiếnmất,nàngsẽcảmthấyvàicơnđautrênmôngmìnhđấy.”Kristenphảiđứngkhidùngcơmtối.Nhưngnàngđongđưamộtnụcười

bíẩntrênmôi.Nàngcóthểlàmmìnhbịphátvàomôngvìđãquábạogan,nhưngsauđó,anhchàngSaxoncủanàngcũngđãđềnbùchochuyệnđórồimà.

Chương39

Kristen phát khóc với sự thể trớ trêu làRoycemuốn đưa nàng đi cưỡingựavàosánghômsau,khimàbàntọacủanàngcònchưalànhhẳnchoviệcđó.Dẫuthế,nàngvẫncứđi.Làmsaonàngcóthểchốitừkhianhchonàngcưỡingựariêng,khianhđềnghịmộtcuộcđuangựa?Liệunàngđãbaogiờthựcsựhiểuanhchàngnàychưanhỉ?Nàngđã thua, nhưngvẫn rất thích cuộcđuangựađó.Nó làmnànghồi

tưởngvề nhữngkýức vô tư lự với những cuộc đua nàngđã cưỡiTordenbăngquanhữngcánhđồngvànhữngkhu rừng.Conngựanàngđangcưỡikhôngphảilàngựatốt,nhưngngườibạnđồnghànhcủanàngđãbùđắpchophầnnàyrồi.Cuốibuổisáng,họdừnglạiđểchongựauốngnướctừmộtdòngsuốihình

thànhtừmộtcơnmưa.Cảvùngrựcrỡsắcmàucủamùahạ,xanhbiếc,vàngtươivàđỏrực.Bầutrờitrongxanhkhácthường,mặttrờinóngrựctrêntáncâynơiRoyceđưanàngđến.Anhngồixuống,dựalưngvàothâncâyvàrahiệuchonàngđếnvớianh.

Kristenlàmlơanhvàthayvàođóngồixuốngbênchânanh.Nàngbứtmộtlácỏ,lấyrăngnhấmnháp.Mắtnàngmềmmượtkhinhìnanh.Royce thởdài.Nàngđãdânghiếnchoanhsuốtđêmtrường,nhưnggiờ

nàng lại không sẵn lòngvới anh rồi.Nếuanhkhôngbuộcnàngvào trongvòngtayanh,nàngsẽkhôngđếnđâu.“Emcámơnngàiđãdànhchoembuổicưỡingựanày”Anhphủisạchsựrộnglượngcủamình.“Thorolfnóiđúng.Nàngđãtừng

cưỡingựa.Nàngcưỡingựarấtgiỏi.’“Emgiỏinhiềuthứlắm,nhưngThorolfkhôngbiếtvềnhữngđiềuđó.”“Nhữngthứgìthế?”Nàngduỗidàiđôichânvàchốnghaibàntaylênđó.Bímtóchungvàng

nặng trĩuvắtvẻo trênvainàng,đuôi tócxòara trên lòngnàng.Anhngắmnhìncáicáchcơngióthoảngquađùanghịchđuôitócnàng.Nàngngướcnhìntrờicaokhitrảlời.“Thorolfkhôngbiếtemgiỏidùng

vũkhí.Khôngaitrongmấyanhấybiếtđâu.Nhưngngàibiếtđiềuđó.”“Đólàmộttrongnhữngđiềutaướclàmìnhđãkhôngbiết,”anhcàunhàu.Kristencườito.“Chínhtháiđộđólàmemphảigiữkínbímậtcủamình,

chotớikhiemcầnphảidùngđếnchúng.”“Thếthìaitrongđámbọnhọđãdạynàng?”Anhmạomuộiđoán.“Chắc

chắnkhôngphảilàchanàngchứ?”Nàng lúc lắcmáiđầu.“Không,chắcchắnkhôngphải làcha rồi.Mẹđã

dạyemđó.”“Mẹ--“Anhkhôngthểnóitròncâuvìcơncườiậpđến.Kristenmỉmcườibỏqua.“Ngàicứcườibằngthíchđi,nhưngsựthậtlà

vậyđó.”“Ồ,tachẳngnghingờgìđâu.”Anhvẫncườihinhhích.“Vàbàmẹhiếu

chiếnnàycòndạynàngcáigìkhácnữa?”GiờthìđếnKristencườiphálên.Nàngvẽlênhìnhảnhmỏngmảnh,xinh

đẹpcủamẹmình trong trí,Hiếuchiếná?LạyChúa!Chẳngcóai cóvẻ íthiếuchiếnhơnbàđâu.“Mẹ em có thể đã chuyển sự quan tâm sang bếp núc và vámay, vì bà

chưa từnghứng thúvớimấy thứđó.Nhưngmẹkhôngphải làngười thíchgâysựđâungàiạ.Mẹcòndạyemmộtbàihọcđánggiákhác.Mẹbảoemkhôngviệcgìphảixấuhổkhikhaokhátmộtngườiđànông.”Roycetrấntỉnhngaytắplự.Nàngcũngđãlướtđôitaytrênkhắpcơthể

anh.Nhữnglờinàycũngmangđếnhiệuứnginhệtnhưthế.“Vànàngkhôngcảmthấyxấuhổ?”"Khônghề."“Vànàngkhaokháttachứ,Kristen?”"Cònkhuya."Nụcườicủaanhđồngđiệuvớinàng.“Xạoke.Trướcđâynàngđã từng

thừanhậnđiềuđó.Thếsaonànglạikhôngthừanhậnlầnnữa?”“Emđãbảongàilàemkhôngcóvàemsẽkhôngthếđâu.”“Nàngnóivớitađiềuđókhiđangcãivãvềviệcgiamgiữnàng.Giờnàng

đâucònbịxiềngnữa.”“Emmongsaochocósựkhácbiệtởđây,”vẻvuinhộnkhôngcòn,nàng

lặnglẽđáp,“Giờthìngàitróibuộcembằnglờithềcủachínhem,nócũngcóhiệuquảnhưnhauthôi.Ngàicóthểđơngiảnchỉcầnyêucầuemhãyởlại.Thayvàođó,ngàilạimặccảvớiemlầnnữa.”“Chúaơi!Đừngcốnóivớitalànàngsẽởlạiđơngiảnchỉvìtayêucầu

chứ.”“NgàichưatừngbiếtvềđiềuđóphảikhôngRoyce?”"Kristen--"Anhbắtđầucúivềphíatrước,nhưngmộtmũitênđãgămvàovaianh,hất

anhdựavàothâncây.Lựccủanóđủmạnhđểxuyênqualưnganhvàcắmphậpvàothâncây.Anhcốgắngkéonóra.Khianhkhôngthể,hìnhảnhcủamộtcuộctấncôngtừbọnĐanMạchlóelêntrongđầuanh,Rhonađanghétlên cầu cứu anh, và anh không thể giúp cô vì anh đang bị đâmghimvàotường.MáuanhlạnhđikhianhnhìnthấyKristennhảydựnglêntrênchânmình.

“Lấyngựacủatamàchạyđi!Nhanhlên!”Thayvìthế,nàngcưỡilênhônganhkhimộtmũitênkhácphóngvàothân

câyphíatrênđầuhọ.Thậtnhanh,nàngbẻgãyphầnđuôimũitêngầndaanh.“Emsẽlôingàira,nhưngngàiphảigiúpem,”nàngkhẩnthiếtbảoanh.“Kristen, chạy đi.”Giọng anh gấp gáp. “Làmơn đimà. Emphải thoát

khỏiđây.”“Đẩymạnhnào!”Nànglôimạnhđếnnổianhkhôngcầnphảigiúpsức.Anhkhụyngãtrên

đầugối,chúivềphíatrước.MáubắtđầuthấmqualớpáoTuniccủaanhtừcảhaiphía.Nàngcắnmôi,nghĩđếnviệcdìuanhđứnglênlúcnày.Nhưnganhtựđứnglến.Anhchưabịyếuđi.Vàanhđangnổiđiênvớinàng.“Nếuemkhônglên lưngconngựađó,đànbàà,và trốn thoátngaybây

giờ--““Chỉ khi nào ngài đi với em,” nàng ngắt lời, giọng nàng cứng rắn như

chưatừngbaogiờnhưthế.Cơhộiđãmất.Nhữngngườiđànôngvũtrangtậnrăngbắtđầulộdiệntừ

phíasaucâycốivàvàlùmbụi.Kristenđếmcónămngườimànàngcóthểnhìnthấyđược.“Đứngrasauanh,Kristen,”Royceyêucầukhirútgươmra.Nàng thởgấp.“Ngàikhôngđịnhđánhvới tấtcảbọnchúngchứ,không

đượclàmthếvớivếtthươngcủangài!”“Chúngsẽkhôngbắtđượcem,không,chừngnàoanhcònsống.”“Rấtđángkhen,”mộtgiọngnóinhạobángphátratừphíasauhọ,vàLãnh

chúaEldredbướcratừphíasauthâncâymàhọđangđứng.Hắncóthêmhaingườiđànôngđicùng.“Nhưngchúngtasẽbắtả,vàcảnhàngươinữa, tacholàthếđấy.”EldredtómlấyKristen.Nàngvặnngườithoátkhỏihắnta,nhưnghaigã

tùytùngđãnhanhnhẹntớigiúpkhuấtphụcnàng.Mộtlưỡidaokềsáthọngnàngvàthếlànàngngừngchốngcự.NụcườicủaEldredẩnchứasựcămghéttrongvẻhàihướccủanó.“Giờ

thìtớikiếmcủangươi,Royce,hayngươimuốnbiếtđiềutasẽbảomọingườilàmvớicôả.”Thanhkiếmđượcbuôngrơixuốngđất.ThếrồiEldredralệnhvớigiọng

sắclạnhchotùytùngcủahắn.Kristendùngdằngkhiđôitaynàngbịtúmlạivớinhauphíatrướcvàmộtsợithừngcộtchúnglạivớinhau.NàngnhìnmộtcáchvôvọngkhiRoycecũngbịtróinhưvậy.Eldredhảhêkhihọbịlôiđếnbênngựacủahọ.“Royce,taphảicámơn

ngươivìởtrênđườngtađi,vàvìđãmangcôảtheo.Đâyquảlàniềmvuibấtngờ,saukhi tanghĩmìnhđã lãngphí thờigian trongkhurừngcủangươi,

chờđợibắtgặpngươiđơnthânđộcmã.Vàgiờthìphầnthưởngcủatađượcnhânđôi.”Họcưỡingựavềphíabắctrongsuốtthờigiancònlạicủangày.Đếnchiều

thìhọđãđếnnơi:mộttòalâuđài,nhỏhơnWyndhurstnhiều,nhưngrấtvữngchắc.Royce was still able to dismount by himself, but his legs were not so

steadynow.Kristenbitherliptokeepfromcrying,seeingtheextentofthebloodsoakinghis tunic.Sheassumed thiswasEldred'smanor,but shedidnotguesshewasnotlordhereuntilRoycetriedtoreasonwithEldred.Roycevẫncóthểtựmìnhxuốngngựa,nhưnggiờthìchânanhkhôngcòn

vữngnữa.Kristencắnchặtmôiđểkhônghét lên,nàngnhìn thấyvệtmáuloangthấmđẫmáoTuniccủaanh.NàngđoánrằngđâylàtháiấpcủaElred,nhưngđãkhôngbiết hắn là lãnh chúanơinày cho tới khiRoyce cố tranhluậnvớihắn."Yourfather--"“Changươi--““Sẽkhônggiúpngươiđâu.”Eldredngắtnganglờianhgiọngnhuốmmùi

cayđắng.“ÔngtađãđếncầukhẩnAlfredxemxétlạivàchotatrởlạitriềuđình.Ngươi thấychưa,cha takhôngmuốntaởnhà.Ôngấynói ta làmcảđámnôlệcủaôngấymangbầu,vàchínthángsaukhitađến,ôngkhôngcólấymộtngườiđểhầuhạmình.”Thếrồihắngiậndữralệnhchotùytùng,“Đưagãvàonhàkhovàxíchgãvàotường.”“Vếtthươngcủangàiấy--“Kristenlêntiếng,nhưngEldredcũngngắtlời

nàng.“Sẽ bị chảymáu, cũngnhưngươi sẽ bị chảymáukhi ta xongviệc với

ngươi.”Nghethế,Royceliềnchốngtrả,nhưngmộtgãtrongđámđãđánhanhbất

tỉnhbằngchuôikiếmcủaanh.Kristenphảinhìncảnhấykhianhbịkéolêđi.Vàrồinàngbịđưavàotòalâuđàivớimộtmũikiếmdívàongười.Nơinàythậtnhếchnhác,đượclàmtoànbằnggỗ,vàchỉcóvỏnvẹnmột

tầng.Nhữngvậtvôgiátrịnàngbướcquatrôngthậtbẩnthỉu.Nhữngngườihầunàngnhìnthấylànhưngngườiđầyvẻkhiếphãi,họthậmchíkhôngdámnhìnnànghaynhữnggãđànôngđãđẩynàngvềphíasaucủalâuđài.Ởđó,nàngbịtốngvàomộtcănphòngtúmhúmkhôngcócửasổ.Cánh

cửađóngsậplạiphíasaunàng,bỏmặcnàngtrongbóngtối.Khinghetiếngthanhgỗđượcgàivàochỗcủanó,nàngkhôngbuồnthửxemcánhcửacóbịkhóakhông.Tiếngcườivẫnvăngvẳngtừphíabênkiakhimấygãđànôngbỏđi.Nàngthấychiếcgiườngđặttrướccánhcửađãchắnmấtánhsáng.Nàng

chậmrãi lêbướcvềđóvàngồixuống.Nàngsẽkhôngtrởnênhoảngloạn.

Nàngđãtrảiquađiềunàytrướcđây:bịbắt,khôngbiếtđiềugìsẽxảyratiếpđó.Chỉcóđiều,nàngcómộtýnghĩlầnnàyđiềugìsẽxảyratiếptheo.NghĩđếnEldred,mộtcơnrùngmìnhxuyênquanàng.HắntaghétRoyce.

Hắntamuốnlàmanhtổnthương,làmanhđaukhổ,cóthểthậmchí….Ôi,Chúaơi,manganhđếnđâycòngìkháchơn làđểgiết anh, có thể làmộtcáchtừtừ?Cơnhoảngloạnbắtđầukéođến.

Chương40

KristencóthểnghetiếngLãnhChúaEldredtrongsảnhcủahắn.Hắnđangănnhậu;hắnđangănmừng.Nhưngchừngnàomànàngcònnghetiếnghắn,nàngcóthểhyvọngRoycechưabịlàmhại,nàngtựnhủ,vớisựcămtứccủaEldred,hắnsẽmuốnởđóđểxemnhữngmệnhlệnhhắnđượcthựchiệnđểhànhhạRoyce,hoặcgiảhắnmuốntựtaymìnhlàmđiềuđó.Nghĩđếnđiềuđó,nàngcó thể tự trấn tỉnhmìnhđể lênkếhoạch.Nàng

phải ra khỏi căn phòng này ngay khi cánh cửa được mở. Nàng phải tìmđườngđến nhà kho, nơi nàng thấy bọn chúngđemRoyce đến.Nàngphảigiảithoátanh,sauđóhọsẽlấyngựacủamình…Chúagiúpnàng,bằngcáchnào,vớicơmanlàngườixungquanh?Bằngđôibàntay,nàngdòxétcănphòng,nguyềnrủabóngtốiđãlàmcho

việcnàymấtnhiềuthờigianhơn.Nhưnggìchứthờigianthìnàngcóđây.Sẽkhôngcóaiđếnphángangnàng.Nhưngcănphòngchẳngcóthứquáigìđểnàngcó thểdùnglàmvũkhí.Nàngkhôngthựcsựnghĩ lànócó thứgìđóchonàng,nhưngnàngphảibiếtchắcvềđiềuđó.Giờ chỉ còn mình nàng với những kế sách của mình. Nàng ngờ rằng

Eldredsẽdễdàngđểbịbịp,nhưnghắncóthểbịhạgục,nếuhắnuốngquánhiềuvànếuhắncómộtmình.Lầncuốikhihắnđến,hắnđicómộtmìnhvàđangnhậu,nhưngdườngnhưhắnkhôngsay,hoàntoànkhông.Hắnmangtheomộtngọnnến,đặtnólênchiếckệtreotườngtrốngkhông

saukhiđãkhépcửalại.GiờthìKristennhìnthấycănphònghoàntoàntrốngrỗng,ngoài trừchiếcgiường,nhưngnàngchỉ liếcnóthậtnhanh,khônghềdámrờimắtmìnhkhỏiEldredquálâu.Ánhnhìncủahắnmangmộtvẻđềphòng.Hắnthậmchícònmỉmcườikhi

đốimặtvớinàng.Kiếmcủahắnvẫnđeolủnglẳngbênthắtlưng.Nhưngbâygiờởđócòncóthêmmộtngọnroingắnnữa,nóđượclàmbằngvôsốnhữngdâydamảnh.“NgươiđãlàmgìRoyce?”Chỉlàmộttiếngthìthầmtràntrềhyvọngthoát

ratừđôimôinàng.“Tavẫnchưagặphắnđâu,”Elfredlơđễnhbảonàng.“Taquyếtđịnhsẽ

làmviệcvớingươitrước,vìsauđótacóthểnóivớigãvềtấtcảnhữngđiềuđó.LãnhChúaAldendườngnhưcho rằngRoycecóquan tâmđếnngươi.Chúngtasẽthấyngaythôi.”“Ngươilầmto,”nàngvộivãquảquyếtvớihắn.“Ngàiấyđãhứahôn.’“Điềuđóthìcóănnhậpgìđếncôảhắnlôilêngiườngchứ?”Kristennaonúngtrướcsựsỉnhục.Thựcthế,ănnhậpgìvớinhaucơchứ?

“Saongươilạighétngàiấyđếnthế?”“Hắnmaymắn.Hắnkhôngthểlàmgìsaitrái--hoặcgiảlàAlfrednghĩ

thế,lúcnàocũngnghĩvậy.”“Ganhtịhả?”Nàngnhìnlướtquahắnvớivẻkhinhthị.“Chỉvìlòngđốkỵ

nhỏnhenđómàngươilàmđiềunàysao?”“Ngươibiếtcáimốcxìgìvềđiềuđóchứ?“hắncắncảu.“Ngươikhông

biếtđượccáigọilàcạnhtranh,luônluônbịnhìnthấythuakém.”“Không, ta không biết. Nhưng ta biết ngươi không thể thoát khỏi việc

này.Quánhiềungườithấyngươiđưachúngtavềđây.”Anhcười.“Ngườicủatakhôngdámhémôinửalờichốnglạita.Không

giốngngươi,côảà,họbiếtvịtrícủahọ.”“Họlàngườicủachangươi,”nàngchếnhạohắn.“Ôngấysẽbiếtthôi.”Hắnvồngaylấynàng,bạttainàngthậtmạnh.Mặtnàngxoayđi;nhưng

cơthểnànglạikhônghềdịchchuyển.ĐiềunàygâychoEldredmộtthoángngạcnhiên.Hắnđãquenvớiviệcphụnữgụcxuống từnhữngcú thôisơnmạnhmẽcủahắn,vàrồihọcorúmlạivìkhiếpsợ.Nhưngngườiphụnữnàycùngkhổngườivớihắn.Vàcôtakhônghềthumìnhlại.Máurỉgiọttừkhóemiệngcôta,nhưngmắtcôtalóelêncơnlôiđìnhkhinhìntrảlạihắn.Eldredlùilại,cóphầnmấtnhuệkhí.Vàđiềuđólàmhắntứcđiên,hắnnên

mamãnhvớimột ả đàn bà.Hắngỡngọn roi từ thắt lưng.Ả sẽ phải rúmngườilạitrướckhihắnquấtảxong,cóChúachứnggiám--ảsẽthungườilạivàvanvỉ.Hắnthungọnroidavàdồnhếtsứcmìnhvàocúquấtđầutiên.Nàngcố

nhảysangmộtbên,nhưngnóvẫntrúngcánhtaytrầnvànửalưngnàng.Cảmgiáckhoáitrádânglêntronghắnkhinghenàngthởrít lên.Hắnthuroilạilầnnữa.Đócũngchínhlàlúcnànglaomìnhvàohắn,hạhắnthẳngcẳngtrênsàn.He lost his breath, taking her fullweight uponhim.But he kept a firm

griponthewhip,thinkingshewouldtrytowrestitfromhim.Thatwashismistake.Shewent for and came awaywithhis sword, andhewas thrownhalfintoshock,feelingthetipofitpressintohisthroat.Toànbộtrọnglượngcủanàngđèlênhắnlàmhắnthởkhôngnổi.Nhưng

hắnvẫnnắmchặtngọnroi,nghĩrằngnàngsẽcốgiậtnórakhỏitayhắn.Đâychínhlàsailầmcủahắn.Nàngđãnhàođếnvàrờiraxavớithanhkiếmcủahắn,vàhắngầnnhưchoáng,cảmthấymũikiếmấnvàocổhọngmình.“Chỉcầncửđộngmộtchútthôi,thưangài,làtasẽxiênnhàngươixuống

nềnnhà.”Lờicảnhcáocủanàngcònđángsợhơnvìcáicáchnànglặnglẽnói.“Dùsaođinữa,tacóthểlàmthếvìđiềungươiđãlàm.”ĐólàcâucuốicùngEldredđượcnghevìnàngđãdộngchuôikiếmcủa

hắnvàotháidươngcủahắn.Kristennhanhchóngcắtdâytróichomình,cẩnthậnkhiđếngầnnútthắt

để nàng có thể dùng lại sợi thừngmà trói Eldred.Nàng làm việc đó thậtnhanh,lậthắnlạivàcộttayhắnvềphíasau.Đâychínhlàlỗicủahắn:tróihay tay nàng về phía trước, làm cho nàng có thể sử dụng chúng theo vàicách.Nhưngcáilỗitođùngcủahắnlàđãnghĩnàngsẽđứngđóđểhắnquấtroivàonàng.Hắn chưa chết. Thật đáng tiếc, nàng nghĩ.Mình đúng ra phải giết hắn.

Nàngvẫnnghĩvềđiềuđókhicắtnhữngmảnhvảitrảigiườngđểtróicảchânhắnvàbịtmiệnghắnlại.Nhưngrồicuốicùngnàngkhôngthểđểmìnhgiếtmộtngườikhôngcókhảnăngtựvệ.Giờ thì nàngđợi chođếnkhikhôngcònâm thanhnào từ sảnh lọt vào.

Eldredvẫnbấttỉnhvànànglạiđánhhắnlầnnữa.Nàngcóthểvuithíchlàmviệcđósuốtđêm,nhưngnànglạikhôngcócảđêmđểmàlàmviệcấy.Nàngrờicănphòngtinhinấyngaykhitấtcảđãchìmvàoimlặng.Ngọnđuốcduynhấtcháyphíabênkiacủasảnh.Toànbộngườihầuđang

ngủ,ổrơmcủahọnằmsátvách.Kristenbướcthẳngđếncửaravàokhônghềdừngchân,nàngnínthở,timđậpdồndập.Khôngcólấymộttiếngcảnhbáo.Nhưngcómộttênlínhcanhphíangoàicửa,mộttrongnhữnggãđãbắthọ.Tên línhgáccũngngạcnhiênkhi thấynàngnhưnàngđãkinhngạckhi

thấyhắn.NàngđãquáquenvớisựthiếucanhphòngtạiWyndhurst.Eldredắthẳnphảicónhiềunổisợ,hoặchắntađãtrôngđợirắcrốisẽđếnsaunhữnggìhắnđãlàm.Tênlínhcònsữngsờhơnkhihắnthấythanhkiếmnàngmangtheo.Hắn

rútkiếmmìnhra,nhưngnàngởthếthượngphongkhiđãcầmkiếmsẵntrongtay.Nàngđâmhắnmộtnháttrướckhihắncóthểtựvệ.Lúcnàychẳngcònthờigianđểmàlảngphí.Nàngchạyuvềphíanhàkho

vàmởtoangcánhcửa.Cómộttênlínhgáckhácbêntrong,hắnthứcgiấcvàbắt đầu đứng dậy. Nàng cũng cho hắn nếmmột chuôi kiếm và hắn sụmxuống.QuảthựcRoycebịxíchvàotường,cảhaitayvươncaomộtchútphíatrên

đầu, nângđỡ toànbộ trọng lượng của anh.Vết thương của anh chảymáunhiềuhơn.Mộtdòngmáuđỏchảydọcxuốngmộtbênchân.Đầuanhngãtrênvai.Nàngthậmchíkhôngthểchắcrằnganhvẫncònsống.Nàngđã tìm thấyanh,chạyđếnvớianh,ôm lấyđầuanh trongđôibàn

tay.Nàngvỗnhẹvàomáanh,mạnhlênrồimạnhhơnnữachođếnkhimắtanhmởchoàngra.Sựnhẹnhỏmlàmnàngđờngườira.“Bằngcáchnào?”

Đólàcâuhỏiduynhấtcủaanh.Nómangýthứctrởlạivớinàng.Nàngchạyngượcvềphíatênlínhgác,lụctìmchìakhóamởcùmchoanh.Nàngnóivớiquavai,“Emđảthươngmộtgã,cóthểthậmchíđãgiếtchết

gã.LuậtSaxoncủangàicótrừngphạtemvìđiềuđókhông?”Nhữngngóntaycủanàngcuốicùngcũngtìmthấychìakhóavànàngvội

vãquayvềvớiRoyce.Anhđanglắcđầuvớinàng.“Đócóphảilàtấtcảnhữnggìemlolắngkhông?”“Emkhôngbiếtvề luậtcủangài,”nàngđápgọn.“Emchỉbiết theoluật

củangài,emđãsaikhilầntrướcemtựvệ.Lầnnàyemcósaikhông,khicốthoátkhỏinơinàybằngbấtcứcáchnàoemcóthể?”Anh cười phá lên, nhưng rồi nghẹn lại vì đau. “Khôngđâu, emđã làm

đượcnhiềuhơncảđiềuanhcóthểhyvọng.”“Tốtrồi.”Nàngmỉmcườivớianh,mởkhóacòngtaychoanh.“Giờthì

chúngtabiếnkhỏiđâythôi,thưangài.”NhưngRoycekhụygốixuốngkhianhhoàntoàntựdo.Thấyanhquáyếu,

Kristennhanhchóngxégấuváynàng.Chianólàmhai,nàngdồnchúngvàotrongáo tunic của anh, cảphía trướcvàphía sau.Họphải cưỡingựa thậtnhanhvàanhkhôngthểchịuđựngđượcnữanếumấtthêmmáu.Nhưngnàngcũngkhôngthểbăngbóđànghoàngchoanhlúcnày.Nàngchỉcó thểcầunguyệnchoanhcóthểcưỡiđượcngựa.VìnàngphảidìuRoyce,họxuốngchuồngngựarấtchậm.Vớisứcnặng

của anh, điều đó thật không dễ cho ngay cả nàng.Và rồi nàng cũng phảibuônganhrađểngóngàngđếntênlínhgácởchuồngngựa.Roycenằmdài trênđấtkhinàngquay lạivớianh.Nàngphátkhóc lên,

nhưngphảibuộcanhtỉnhlại,buộcanhđứngtrênchânmìnhvàbuộcanhthuchúttànhơiđểlênngựa.“Emtínhsao--đểđiquađượccổng?”Nàngđáp“Đểemloliệuchuyệnđó,”Nàngđãloliệuchuyệnđó.Nàngđưangựacủaanhvàcủanàng,điqua

khoảngsânyênắng.Cánhcổngcaovàlàmbằnggỗ,vớimộtcáithendàivànặnggàingang.Cómộtchòicanhphíatrên,ởbênkiacổng,vớimộttênlínhgácởđó,đangngồidựalưngvàotường.Hắnđangngủ.Kristencẩnthậnleolêncáithangđếnphíahắnvàthấyhắnvẫnngủ,rồiquàyquảtụtxuốngvàdùngsứcnhấccáithennặngnề.Nónặngthiệt.Nàngkhôngthểxoayxởhạnóxuốngđấtnhẹnhàng,đành

phảithảrơinóxuống.Tiếngồnlàmnànggiậtcảmình.Nàngnhìnquanh,chờđợisẽthấycảmộtquânđoànvũtrangchạyvềphía

họ. Tim nàng gần như ngừng đập khi nàng thấymột người đàn ông,mộtnôngnô,bướcratừchuồngngựa.Anhtangáprồiquaybướcvàotrong.Lại

thêmmộtngườikhác,ngay lốivàocủadãynhàkhác.Anh tachỉđứngđónhìnhọ.Nàngnhẹcảngườikhithấyhọkhôngthựchiệnbấtcứcảnhbáonào.Họ

quákhốnkhổ,khôngmàngvà cũngkhông sẵn lòngđụngđậy tay chânvìlãnhchúacủahọ.ThậttìnhcờchonàngvàRoycelàLãnhChúaEldredcósựtrungthànhđếnvậytrongnhàcủahắn.Kristengầnnhưphálêncườivớiýnghĩđókhinàngđẩycánhcửamởra

vàrồibắtlấydâycươngngựacủaRoycetrướckhinhảylênlưngngựacủamình.Họphingựathậtnhanhquamànđêmdầntàn.

Chương41

Kristenkiệtsứcvàkhôngkìmđượcsựlolắng.Royceđangdùngchúthơitànchỉđểgiữmìnhtrênlưngngựa.Nàngđãdừnglạimộtlầnđểbăngbóvailạichoanh,nhưnganhđãmấtnhiềumáuquá,phải,quánhiều.Giờthìanhđangsụmxuốngtrênlưngngựa,hầunhưbấttỉnh.ThậmchíhìnhdángtườngthànhcủaWyndhurtđanghiệnracũngkhông

thểlàmnàngbớtâulo.Hừngđôngđãlódạngtrênbầutrờivàmọingườiđãnhìnthấyhọ.Cánhcổngđangđượcmởra;nhữngngườiđànôngđangtúara.Mộtnhómkhácđangcưỡingựatừphíacánhrừngđãnhìnthấyhọvàđangtiến tới.Chẳng lâu sau,Royce sẽ có thểnghỉ ngơi vàđược chăm sóc chuđáo.Dẫuthế,nỗisợhãiquấynhiễunàngkhôngrờichẳnglàmtìnhhìnhkháhơn,rằngnàngđãgiúpanhkhôngthỏađánglàmanhdùsaochăngnữacũngđangchếtdầnchếtmònđi.Nànglalênkhianhrớtxuốngtừmìnhngựa.Nàngnhảyxuốnglưngngựa

vàchạyđếnvớianh,nângđầuanhlêntừnềnđất.Mắtanhvụtmở,nhưnganhdườngnhưđangmêmụ.“Chắclà--ngủthiếpđi.”“Im lặngnàoRoyce.Nằmyênđimà.Mọingười sẽ tới đâybâygiờđể

giúpanhmà.”Mắtanhtìmkiếmkhuônmặtnàng.“Cuốicùngthìemcũngsẽthừanhận

làemkhaokhátanhchứKristen?”Trờiđấtquỷthầnơi!Làmsaomàanhcòncóthểnghĩđếnđiềuấyvàolúc

nàyđượccơchứ,khimàmáuhuyếtanhđangcạnkiệtdầnthếnày?"Kristen?"“Vâng,emmuốncóanh.Emthềlàemmuốnmà.”“Liệuemsẽdầnyêuanhchứ--cóchútnàokhôngem?”Nàngkhôngchútngầnngại.“Vângcó,cảviệcyêuanhnữa.”Mộtbàntayvươnlêntrượtrasaucổnàngvàkéokhuônmặtnàngxuống

đến với anh. Đôimôi anh ấm nồng và khô hạn trênmôi nàng, dịu dàng,nhưngchỉlàvàolúcbanđầumàthôi.Thoátkhỏicơnkhổsở,nhậnthứctrởlạichonàngthấysựmãnhliệtcủabàntayđangômgiữnàng,cơnđắmsayquánồngnàntrongnụhônnày.Nànggiậtngườira,mắtnheolạikhi thấyanhđangtoétmiệngcườivới

nàng.“Chẳngphảilàanhđangsắpchết!”“Emđãnghĩlàanhsắpchếtà?”“Ôi,chơikhôngđẹpchútnàocả!”Nànggầnnhưđãđậpchoanhmộtcái,đặcbiệt làkhianhbắtđầucười

líchrích.Thayvàođónàngđứnglênvànghênhngangbỏđi.Phải là thứgìhơnlàmộtvết thươngcỏnconmới làmRoyceyếuớtđi.

Anhnằmtrêngiườngkhôngquábốnngày.Saumộttuần,anhđãhoàntoànquaytrởlạilàmviệcbìnhthường.Vàsauhaituần,vếtthươngchỉthithoảnglàmanhnhoinhói.AnhxửEldredkhôngnhưcáchanhmongmuốn,nhưngvìđườnglốihiện

hànhcủaAlfred làchuyênchế.Anhchỉđơngiản thôngbáochoNhàVuabiếtvềsựxảotrácủaEldred.Khoảngcuốimùahạ,anhngheđượclàEldredđãhoảngkinhthấtvía,esợbịtrảthù,vàtrốnchạyvềphươngbắc,xintịnạnvớinhữngngườiĐanMạch.Thithểcủahắnđãđượcgửitrảvềchochahắn.KhiRoycebáochoKristenvềđiềunày,nàngchỉđơngiảnnhúnvai,nhận

xétrằngtêntiểuquýtộcnhỏmọnấychắcchắncókếtcụcchẳngragì.Nàngchỉđểtâmchútíttớichuyệnnày.NàngđãgiậndữvớiRoyce,cònđiênhơnkhinàngnhậnralàanhđãcố

tìnhnékhônggiúpnàngtrongcuộcđàothoátcủahọ.Khôngchắclắm,nàngbảovớianhýnghĩcủanàngvềchuyệnanhđãgạtnàng,dẫuthế,anhkhôngthểxinlỗinàngrằnganhđãnhâncơhộiấymàthửnàng.Nàngcóthểbỏrơianhbấtcứlúcnàotrêncuộchànhtrìnhvềnhà.Thayvìthế,nàngđãđưaanhvềantoàn.Điềuấycóýnghĩađốivớianhnhiềuhơnnhữnggìanhcóthểthốtnênlời.VàKristencũngkhônggiận lâu.Nàngdịudàngvàchòngghẹoanhkhi

anhđangdầnphụchồisứclực,giữchoanhkhỏibựcbộivìtìnhtrạngyếuớtcủamình.Nànghầunhưđã làmchoanhmongướcmìnhcónhiều thươngtíchhơnđểnàngcóthểnhặngxịquanhmình.HoàntoàntráingượcvớiđiềuanhsẽcảmthấynếuDarrelechămsócanh.NỗisầumuộncủaKristenlớndầnkhimùahạsắpqua,vàbấtkểRoyce

thườngxuyênhỏihan,nàngvẫnkhôngchoanhbiết cóđiềugì khôngổn.Anhthườngđưanàngđibơi,đưanàngđicưỡingựa,vànàngđãmỉmcười,hoặcphálêncườitovớianh.Nhưnganhvẫnthấysựphiềnmuộntrongmắtnàngkhinàngkhôngbiếtanhđangngónàng.Anh giảm một nửa công việc trong sảnh cho nàng. Khi thấy điều đó

khônglàmnàngvuilên,anhtănggấpđôicôngviệcchonàng.Điềunàycũngkhôngcótácdụng.Anhthậmchícònđưatrangphụccủanàngđểnàngmặc,nhưngnàngtừchốimặcchúng,thựcranàngcònchánnảnhơnsaukhinhìnthấychiếcáodàinhungxanhthẫmấy.Roycekhôngbiếtphảilàmgìkhác.NhưngvàocáingàyKristenhỏianh

lầnnữakhinàoanhthànhhôn,anherằngmìnhđãcócâutrảlờichođiềubấtổn.Nàngvẫnmuốnxarờianh.Đólàlýdotạisaonàngsầukhổ.Nàngđangđếmnhữngngày còn lại cho đến khi anh thànhhônvà nàng sẽ được giải

thoátkhỏilờithềcủachínhnàng.Nhưnganhsẽkhôngđểnàngđi,thếthìchỉcóduynhấtmộtviệcđểlàm.AnhsẽkinhngạcchomàxemnếuanhbiếtđiềuthựcsựlàmKristenbận

tâm.Đóchínhlàthờigian,mùahạsắpqua,khinàngvàSeligvàcácanhemkháckhôngquaytrởvềtừnhữngthànhphốcóchợphiên--nếuđólànơihọđã đến. Suốtmùa hạ đằng đẵng, chamẹ nàng ắt hẳn đã lo lắng về nàng,nhưngđólàvớisựchắcchắnrằngnàngsẽtrởvề.Chỉbâygiờ,khitànhạ,nổilolắngthựcsựsẽbắtđầu,vớisựchờmongcontàuhằngngày.Vàcứmỗingàyquađi,contàukhôngđến,nổiâulosẽlớnhơn.Làmsaonàngcóthể tìmthấyhạnhphúcnơiđây,khibiếtđiềuchamẹnàngphảichịuđựnggiờnày?NàngđãxoayxởđểnóichuyệnvớiSeliglầnnữa.Nàngkhẩnkhoảnxin

anhhãyrờiđi,tìmcáchnàođóđểvềnhà,nhưthếchíítchamẹhọsẽbiếtnàngantoàn.Anhtừchối,khôngchỉbởivìanhkhôngthểđểnàngởlại,màcònbởivìanhchắcchắnGarricksẽxéanhthànhtừngmảnhnếuanhvềnhàmàkhôngcónàngđitheo.Roycecốhếtsứclàmnàngvui.Vìđiềuđónàngcàngyêuanhnhiềuhơn.

Nhưngnàngkhôngthểnóivềsựbấtanchoanh,vìđiềuduynhấtanhcóthểlàmchonànglàđểnàngrađi,vànàngcómộtnổisợthẳmsâurằnganhthậmchísẽlàmđiềuđó.Cáchnàocũnglàđọađàyđốivớinàng.Nàngsẽhéoúanếurờixaanhlúcnày,dẫuthế,nàngvẫnnhứcnhốivớimongmuốnchamẹnàngbiếtrằngnàngvẫnổn.Vànàngkhôngthểngừngnghĩvềhọ.Lần đầu tiên trong suốtmùa hạ,Royce rờiWyndhurst.Anh đimất hai

ngày. Chẳng ai biết anh đã đi đâu, nhưng khi anh trở về, anh báo choDarrelle biết rằng anh đã sắp đặt hôn sự cho cô. Và cô òa khóc khi anhkhông chịunói cho côbiết ai sẽ là chồng cô, anh chỉ hứa rằng cô sẽưngthuậnsựlựachọncủaanh.Lầnđầutiên,KristenkhôngthểchêtráchgìDarrelletrongcáivụkhóclóc

này.Nàngbiếtnàngsẽkhôngthểchịuđựngđượccáisựbíbímậtmậtnhưthế vềmột vấn đề quá ư là quan trọng nhường này.Mặc dầu vậy, tất cảnhữnggìRoycelàmlàkhăngkhăngrằngDarrellecầnthờigianđểquenvớiviệclàmìnhsẽđámcưới,trướckhicôbiếtrằngsẽcướiai.Tốiđótrêngiường,nàngkhôngràotrướcđónsau,bảothẳngRoyce,“Ăn

ởchẳngcôngtínào,anhbiếtđó,khianhlàmchoemhọcủaanhhồihàhồihộpnhưthế.”Anhcườilụckhục,khôngđồngý.“EmkhôngbiếtDarrellerồi.Vàolúc

này,côấyvớingườihầucủamìnhsẽđanglàmmộtbảndanhsáchvềtấtcảcácanhchàngmàcôấybiếtvàtựhỏiaisẽlàchồngmình.Thayvìlolắngvềviệcsẽrờikhỏiđây,côấysẽtrởnênphấnkhíchkhitòmòvềnơicôấysẽ

đến.”“Anhkhôngnghĩcôấysẽlongạivềlựachọncủaanhchứ?”“Anhđãnóivớiconbérằngnósẽưng thuậnanhchàngkia,vànóbiết

mìnhcóthểtintưởngvàođiềuđó.Conbéchỉđơngiảnlàkhôngkiênnhẫnthôi.Liệuemcũngsẽkhôngkiênnhẫnkhianhnóivớiemrằnganhcũngcómộtbấtngờdànhchoem?”Kristennhướngmộtbênchânmày.“Mộtsựngạcnhiênmàanhđịnhcũng

sẽkhôngnóichoembiếthả?”Đểtrảlời,anhchỉcườitoe.“Emcóthểkiênnhẫn,emcholàthế,nếuanhchoembiếtkhinàoanhsẽbáochoem.”“Khinàođếnlúcanhsẽnói.”Kristenchìmvàogiấcngủđêmấytrongtâmtrạngnhẹnhõmhơnnhiềuso

vớinhữnggìnàngcảmnhậnlúcgầnđây.NếuRoyceđãlàmđượcgìđóvớinhữngbímậtcủaanh, thìanhđã thànhcông trongviệcphân tán tư tưởngnàngkhỏinhữngnỗimuộnphiền.

Chương42

Nósắcvànhóiđaunhưquỷ,đủđểRoycethứckhỏigiấcđiệpsaynồng.Bàntayanhđưalênđểxuaconcôntrùngkhóchịurakhỏicổanh.Thayvàođó,nhữngngóntayanhchạmvàokimloại lạnh tanh,vàcáimũisắcnhọncủalưỡidaogămấnmạnhhơnvàobêncổ,cảnhcáoanhlấytaymìnhra.Anhkhôngmơ.AnhcóthểcảmthấyKristenrúcvàomạnsườnbêntrái

anh,mộtbàntaygáchờtrênngựcanh.Vàphíabênphảianh,vếtnhóiđaulàrấtthực.Anhkhôngthểnhìnthấykẻtấncônganhtrongbóngtối,nhưnggãnàyđãxoayxởlénlútvàophòngđedọalấymạnganh.VàvìsẽkhôngaiởWyndhurstđểđiềuấyxảyra,anhđiđếnmộtkếtluậnhầunhưchắcchắnlà:NhữnggãVikingđãtrốnthoát.Vànếuhọcóthểvàophònganh,cóphảimọingườidướinhàđãbịchếthết?Kristenđãthềrằngsẽkhôngcóvụthảmsátnàoxảyra,rằnghọchỉđơn

giảnbỏđinếuhọcóthể.Vậythìhọchỉđơngiảnđếnđâyvìnàng?Anhsẽkhôngđểhọmangnàngđivớihọ.Họsẽphảigiếtanhtrướcđã.Vàanhnhậnrarằngchẳngkhóđểlàmđiềuđó,trongtìnhcảnhnày.“Ngươicóhiểunhữngđiềutanóikhông?”Cơbắptrênngựcanhcănglên.Cáigiọngrìrầmkhànkhànthựcsựrấtrõ

vớianh.KhôngphảigiọngcủangườiViking,nhưnglàgiọngcủamộtngườiCelt.Gaelanchăng?Không,giọngcủaykhôngtrầmthếnày.NhữngngườiVikingđãkhôngtrốnđi,vậythìtìnhhìnhcũngchẳngkháhơn,ngườiCeltlạitấncông.Vàlầnnàyhọdámvàotậnsảnhcủaanh.“Trảlờiđi,tênSaxon!”vẫnlàtiếngrìrầm,nhưnggiờđâyđãtrởnêngiận

dữ.“Có,tahiểungươi.”“Đượcđấy.”Sứcépcủacondaogămlơiđivàrồimộtlưỡikiếmnằmngangcổanh,

ngaynơimàchỉcầnmộtcúgiậtnhẹcũngđủ làmđứt tỉnhmạchcảnhcủaanh.Mặcdầuvậy,anhvẫnkhôngthểđộngcựa.Anhphảinằmđóvàchấpnhậnđiềutiếptheosẽđến.Cơngiậntràolêntừsựbấtlựcnhườngnày.Anhrítlên,“Hãynóiyêucầucủangươiđi!”“Dễthôi,tênSaxon,”giọngthìthầmcảnhcáo.“Tatớiđểtìmnhữngcâu

trảlờikhibọnhọvẫnđangđậplộnđậplạolẫnnhau.Tasẽkhôngvộiphânxửchotớikhitabiếttấtcảsựthật.”Roycecaumàytrongbóngtối.Anhchẳnghiểumôtêấtgiápgìtừnhững

điềuđượcnói.Anhchẳnghềnghetiếngđánhnhau.Thựcrathìanhchẳngnghegìngoàitiếngthởcủabọnhọ.Sảnhhoàntoànyênắngnhưnóvẫnvậy

vàogiữađêm.Mọingườihoặcvẫnngủhoặcđãchếtcả.“Ai--"Lưỡikiếmlàmrỉmáu,bắtanhimlặng.Kristencụccựabênanh.Anhcố

thả lỏng cánh tay nàng đang gối lên.Anh khôngmuốn nàng thức giấc vìchuyệnnày.“Tasẽđưaranhữngcâuhỏichongươi,tênSaxon.Ngươisẽthànhthậttrả

lờinếungươicònquýmạngsốngmình.”Điềunàylàmmọithứcàngrốitinhrốimù.Anhđãbiếtđiềugìđómàcó

thểlàmmộtngườiCeltquantâm?Vàđámngườinàođangđậplộnlẫnnhau?Roycelặnglẽđáp,“Tasẽnóivớingươibấtcứđiềugìngươimuốn,nếu

ngươiđểngườiphụnữnàyrađi.”“Đểnóđihả?”cósựngạcnhiêntrongcâunóiđó,nhưnganhkhônghề

đượcchuẩnbịchođiềumàsauđógãngườiCeltnóitiếp.“Đólàcongáita,ngườimàngươiđangngủvới.LiệuGiáohộiSaxoncủangươicóchongươicáiquyềnấykhông?”Royce nhắm nghiền mắt lại. Anh nghe không đúng chứ. Không, anh

khôngthể.ChaKristenđâuphảingườiCelt.Nóngnảy,giọngnóitiếptục:“Đâykhôngphảilàcâuhỏiđòingươiphải

suynghĩ,tênSaxonkia.HoặcngươiđượcGiáohộicủangươitraochongươicáiquyềnđó,hoặclàngươikhôngđược.”“Takhôngđượctraoquyềnđó.”“Thếthìcongáitacóchophépngươikhông?”Bấtđồ,Roycecảmthấynựccười,điềunàykhôngthểtinđược.“Tanghĩ

ngươiđãnhầmlẫn.TachẳngngủvớimộtcôgáingườiCeltnàocả.”Lưỡikiếmnhấnvàocổanhmộtlầnnữa.“Takhôngcónhiềuthìgiờđể

tìmhiểusựthực,vìthếđừngcólàmphínóbằngcáchlẩntránh.Kristenlàcongáita,vàtakhônghềnhầmlẫntrongviệcngươilàai.”Giọngthìthầmđãkhôngcòn.Bàtanóivớimộtgiọngrõràng,khànkhàn

--mộtphụnữ.Roycengờvựcnói,“Bàlàmẹcôấy?”“Chúagìngiữta,vậychứngươinghĩtalàcáingườiquáiquỉnàohả?”“Khôngphảilàmộtphụnữ!”anhlàubàu.Với những việc xảy ra xung quanh, Kristen không thể ngủ được nữa.

“Royce,cáigì–"“Yênnào,conyêu,nếukhông,lưỡikiếmmẹđangkềcổhắnsẽtrượtvào

sâuhơnđó.”“Mẹ!Ôi,Chúaơi,làmẹthựchả?Bằngcáchnào--"“Kristen,yênnào!”Roycenhắckhinàngngồibậtdậy,làmchiếcgiường

rungrinh,vàmáunhiễuxuốngcổanhnhiềuhơn.

“Lưỡikiếmnào?”Kristenhỏi,vàrồithétlênhoảnghốt:“Ôi,không,Mẹ,đừnglàmanhấybịthương!”"Do not?" Brenna removed the dagger, throwing her arms up in

exasperation."Donothurthim,afterall,Ohtherehastoldushehasdonetoyou?Hewhippedyou!"“Đừngà?”Brennalấycondaogămđi,cáutiếtvunghai taylên.“Đừng

làmtổnthươnggã,cuốicùnglàthế,chẳngphảiOhtheređãnóivớichúngtahắnđãlàmgìconsao?Hắnđãquấtroivàocon!”“Đólàmộtsựnhầmlẫn,”Kristennói,đẩyRoycenằmxuốngkhianhbắt

đầungồilên.“Thorolfcũngnóithếvớimẹsao?”Brennangậpngừng.“Hìnhnhưnócónói,nhưngBácHughcủaconđấm

chonómộtphátkhinóbắtđầubênhvựctênSaxon.Mẹnghĩnóvẫncònbấttỉnh.”“BácHughcũngởđâyhảmẹ?”RoycetómlấyđôitaycủaKristenvàngồilênbấtkểnỗlựccủanàngđể

bắt anh nằm xuống. “Em đã nói dối anh,” anh lạnh lẽo nói. “Em nói emkhônghiểuGaelannóigì,vậymàemđangnóichuyệnvớimẹembằngcùngmộtthứtiếngCelt.”“Dĩnhiênlà thếrồi.Haichúngemhọcnótừmẹmà.Gaelanlàanhtrai

em.”"Selig?""Vâng."“Vậythìemnóidốivềcáichếtcủaanhta!”“Không!Emnghĩlàanhấyđãchết.Anhấymấtrấtnhiềuthờigianđểhồi

phụcsaukhibịthươngvàđểtìmem.Nhưngemkhôngthểnóivớianhvềthân thế của anh ấy.Anh cũng sẽ xiềng anh ấy lại cùngvới nhữngngườikhácnếuanhbiếtanhấylàmộtngườiViking.”Nắmtayanhtrêncánhtaynànglỏngrakhianhnhớlạicáchcưxửlạlùng

củanàngvàocáingàymàGaelan--hay,đúnghơnlàSelig--xuấthiện.Anhvớimộttaychạmvàománàng,nhữngngóntaydịudàngnơiấykhianhcúilạigầnápđôimôimìnhvàomôinàng.“Anhxinlỗi,”anhnóiđơngiản.“Ngọtngàochưakìa,”Brennachâmchọc.“Nếuhaiđứađãcãivãvàlàm

hòaxong, thìvẫncònmộtchuyệnnghiêmtrọngphảiđốimặtđó.ChaconmuốncómáugãSaxoncủaconđóKristenà.”“Không!”“Chuyệnkhôngđơngiảnthếđâu,”Brennanghiêmkhắcnói.“Mẹchỉcó

thểlẩnđivàđếnđâyvìbọnhọđangbậncãilộnvớinhau--Garrich,Hugh,vàanhtraicon--khôngphảivềviệcliệucónêngiếtcậutamàlàaisẽdành

đượcniềmvuilàmviệcđó.”“Seligkhôngthếđâu,”Kristenkhăngkhăng.“Anhấybiết tìnhcảmcủa

conmà.”“Cóthể.Nhưngmộtkhinónghevềchuyệnquấtroi--"“Lạichuyệnđórồi!”Kristennóngnảylalên.“Chuyệnkhôngphảithế--

chỉcóhairoinhẹthôimà.Anhấyralệnhkhinghĩrằngconlàmộtcậunhócvàanhấymuốnbiếtsựthực.Anhấyđãngừnglạingaykhibiếtconlàphụnữ.”“VậythìconnêngiảithíchvớiSelig,thayvìđểanhconngheviệcnàytừ

Ohthere--ngườimàmẹchắclàchẳnghiểugìvềviệcnàyngoàicáinónhìnthấy.”“ConchưahềtráchRoycevềchuyệnnày.Saocácanhấycóthểlàmthế

chứ?Thorolfbiếtrõ.Ôi,thậtlàtaihọakhiBácHughquánóngnảyvàđánhgụcanhấy.”“Cảđámbọnhọđangnổiđiên, conyêu à.Bộconnghĩmọi chuyện sẽ

khácsaokhimàhọđếnđâyvàthấyconbịbắtlàmnôlệvàbuộcphảichungchăngốivớingườicầmtùcon?”“ConsẽgiếtSelig!”Kristennổicơnlôiđình.“Anhấybiếtconkhôngbị

épuổnggìmà.Saoanhấykhôngnóithếvớimẹ?”Brenna cười trước sự sôi nổi của con gái. “Có thể trong cơn giận của

mình,anhconđãquênmấtchuyệnđó.Nhưngmẹvuikhibiếtđiềunày.Giờthì bình tĩnh nào con gái.Để bản thânmình giận dữ sẽ không giải quyếtđượcvấnđềđâu.”Roycehỏivớivẻđiềmtĩnhgượnggạo,“Tôiđoánlàbàđãthảcáctùnhân

củatôirarồi?”“Phải,”Brennatrảlời.“Việcđódễòmấymà.Saxon,sântrongcủanhà

ngươikhôngđượcbảovệchặtchẽđâu.”“Thếcònnhómtuầntratrongrừng?”“Xongluônrồi.”“Ýbàlàđãbịgiếtchết!”“Chỉvài tênthôi.Giếtchócđâucógiúpchi.Línhcanhcổngcũngxong

luôn.Lýdoduynhấtmàbọntarútluirabênngoàitườngthànhmàkhôngchiếm sảnh củangươi là vì ngươi đanggiữKristenbên trong.Chừngnàongươi còn giữ nó, thì ngươi ở kèo trên. Nhưng họ sẽ không bỏ qua đâuSaxon.”“TêntôilàRoyce,”anhsẳnggiọng.“VàtêntalàBrenna.Vànếuchúngtabànđếntêntụcthìđểtabảocho

ngươibiết:tacóthểgiếtngươitrongkhingươiđangngủvàđưacongáitarakhỏiđâyantoàn.”

“Ngườicủabàrõrànglàmuốnlấymáutôi,”anhgiậndữđáp.“Saobàlạikhôngmuốnthế?”“Tađãkhôngnghĩđếnđiềuấy.”“Mẹà!”Kristenphảnđối.“Thậtđócưng.CóChúachứnggiám,mẹmuốnthấyhắnvàcảđámngười

củahắnchết.Rốtcụcrồimẹcũngvỡlẽ,sauchừngấynămtrường,rằngôngnộiconđãcảmnhậnrasao,vàtạisaoônglại tìmtrả thùngườicủamẹvìnhữnggìhọđã làmvớichaconkhichaconbịcầmtù trongmộtcuộc tấncông.Mẹtớiđâyđểtựmìnhbáothù,yhệtnhưAnselmđãlàmkhiôngbắtmẹ.”“Nhưngsaomẹbiếtchỗmàtìmtụicon?”“LàdovợIvarr.Conbiếtnólàngườicảlomà.Ivarrđãbảonóđiềucả

đámtoantính,vàrấtlâutrướcthờihạnquayvềcủacontàu,nóđãđếngặpGarrickvàthútộitấttầntật.Nhưngchúngtađãnghĩmìnhđếnchẳngđượctích sựgì khi thấy tuviện Jurro chỉ còn làmộtđốnghoang tàn.Chúng tanghĩmấygãtraiđãthànhcôngtrongcuộcđộtkíchvàchúngtađãrờinhàquásớm,vàconcóthểđãởnhàlúcnày.Chúngtaliềnquàyquảtrởvềvớicáccontàu--"“Cónhiềuhơnmộtcontàuà?”Roycechenngang.“Ba,”Brennatrảlời.“Bởivậynếungươinghĩđếnviệcđánhnhauvớibọn

tathìquênnóđi.Bọntađếnđâychuẩnbịđầyđủđểthamchiến,vớihơnmộttrămngười.”Kristenlầntìmtayanh.“Anhsẽkhôngchốnglạichaemchứ,phảikhông

anh?”Đểtrảlời,anhchỉcàunhàu.Brennacũngphátramộtâmthanhtươngtự.

“Cậuấychẳngcólựachọnàokhácđâu,Kristen.”“Không,sẽkhôngcócuộcđánhnhaunàocả,”Kirstenbướngbỉnhkhăng

khăng.Nàngbòrakhỏigiường,kéotấmtrảigiườngcùngvớinàng.“Mẹơi,con--Ôi, trờiđấtquỷthầnơi!Conmuốnnhìnmẹ,mẹơi.Mẹđứngyênởchỗđóđi.”Nàngchộplấymộtngọnnếnvàrờiphòngđểtìmmộtngọnđuốcthắplên.Roycevớilấyquầnáocủamình,rồiđiềmtỉnhmặcvào.“Brenna,bàđã

chobiếttạisaobàmuốngiếttôi.Giờhãychotôibiếtsaobàlạikhônglàmthế.”“Vìchínhtađãtừngbịcầmtùvàbắtlàmnôlệ,dẫuthế,talạiđemlòng

yêungườiđànôngcótanhưmộtquàtặng.Garricklàchồngta.ÔngấyđếnđâykhôngphảinhưlàmộtngườiViking,nhưnglàvớitưcáchlàmộtngườicha.Vàchínhngườichanàyngươisẽphảiđốimặtđấy.”“Giờ,tôisẽbắtbà,”anhliềulĩnhchạmvàokiếmcủamình.“Vậylàtôicó

haicontinđểđàmphán.”Mộttiếngcườinhẹphátratừphíabênkiaphòng.“Tasẽkhôngthửđâu.”Anhkhôngnóigìkhiánhsángrọivàotừphíacửa.Mộtkhắcsau,Kristen

xuấthiện,dùngbàn taychengọnnến,với tấmtrảigiườngphủ trênvaivàquấnquanhmìnhnàng.“Ôi,Mẹ,hạnóxuốngđi,”Kristenrầyrà.“Anhấysẽkhôngtấncôngmẹ

đâu.”Giờ đây với ánh sáng, Royce nhìn trừng trừng vào cánh cung có dáng

hìnhgớmguốcđanggiươngthẳngvàongựcanh,vàđókhôngphảilàcungcủaanh.Brennađãmangnótheovớibà.Anhbắtđầuphá lêncườivào sựngốcngếchcủamìnhkhiđãđánhgiá

thấpngườiphụnữnày.Anhsẽbịngạcnhiênchoxemnếuanhcốtướcvũkhícủabàtrongbóngtối.Kristenquắcmắtlênnhìnanh,khithấytayanhđangđặttrênđốckiếm.

Anhtoétmiệngcườivớinàng,rồiđưahaibàntaylêntrờichịuthua.Vàrồianhngắmnhìnkhimẹvàcongáitrùngphùng,KristenchạyavàođôitaymởrộngcủaBrenna.NhưngchínhKristenlạilàngườicaovượthơnmẹnàng.Roycelắcđầukinhngạc.Làmsaomàngườiphụnàylạicóthểlàmẹcủa

Kristenđượccơchứ?Bàquánhỏnhắn,béxíuxìuxiu,vócdángmảnhkhảnhcủabàđóngkhungkhítkhaotrongchiếcáodàinhungđen.Máitócdàiđennhưlôngquạđượcbímlại trảidàixuốnglưng,đôimắtxámdịudànglướttrênmặtKristenkhibàkhumlấykhuônmặtnàngtrongđôibàntay.MàusắcbàcógiốngyhệtcủaanhtraiKristen,điềunàychỉlàmanhchorằngKristengiốngchanàng.Dẫuvậy,khuônmặtbàychangKristen.NhưngChúaơi,bàquátrẻđểlàmmẹ.Ngườiphụnữnàythậtxinhđẹp.“Mẹchẳnggiảithíchsaomẹtìmthấychúngconởđây,”Kristennói.“ĐólànhờPerrin,ôngđãđảomộtvònglớnquanhvùngnày,vàtìmthấy

chốnnàyhômnay,ôngấythấymấyđứacontraiđanglàmviệctrongsân.Bọntarútvàorừng,đểđợiđêmxuống.”“Ôi,Mẹ ơi,mẹ không thể tưởng được conmừng như thế nào khi gặp

mẹ!”Kristennói,vẫnômlấybàthậtchặt.“Gầnđâyconđãbuồnphiềnbiếtbao,khibiếtchamẹmongchờtàuchúngcontrởvềnhà,giờthìmùađôngđangdầntới,vàconbiếtchamẹsẽbuồnbiếtmấykhichúngconkhôngvề.”“Đólàlýdotạisaonàngusầuủdộtà?”Roycehoàinghihỏi.Kristenliếcvềphíagiường,vẻxấuhổ.“Phải,emxinlỗiemđãkhôngnói

choanhbiết,Royce,nhưngvềchuyệnnàythìanhchẳngthểlàmđượcgìchoemđâu.”“Vậymàanhcứtưởng…Thôiđừngbậntâm,”anhgắtgỏngnói.“Lầnsau

hãycứbảoanhvàđểanhtựphânđịnhxemliệuanhcóthểgiúphaykhông.”

“Cáccon,chẳngcònthờigianđểmàphíphạmvớimấycâuhỏicủa tụiconnữađâu,”Brennanóimộtcáchthựctế.“Cậuphảitrảlờicâuhỏicủata,vànhanhlên:Cậusẽcướicongáitachứ,Royce?”“Mẹà!”Kristenthétlên.“Mẹkhôngthểhỏianhấyđiềuđóđược!”“Mẹ phải hỏi,” Brenna khăng khăng. “Mẹ phải có thứ gì đó đểmà dỗ

dànhchacon,mặcdùđiềunàycóthểđãquátrễ.”“Consẽkhôngcómộtcuộccưỡnghônđâu,”Kristencứngrắnnói.“Và

anhấyđãhứahônrồi.Anhấykhôngthểcướicon.”Brenna nhướng lôngmàynhìnRoyce.Anhmỉmcười với bà. “Lời hứa

hônmàcôấynóiđếnđãbịhủybỏ.”“Cáigì!”Kristenthởdồn.“Hồinàothế?”“Lúcanhbỏđihaingàyấy,anhđếnRaedwoodđểnóichuyệnvớichacủa

Corliss.Ôngấyđãkhôngđếnnỗiquábựcbộivìanhkhôngmuốncướicongáiôngấy,khianhđãđềnghịgảDarrellechoWilburt,contraiôngấy,thayvàođó.“Đâycóphảilàđiềubấtngờanhđãnóianhdànhchoemkhông?”“Không,đámcướicủachínhemmớilàđiềubấtngờ,mặcdùanhkhông

chắclàemsẽđồngý.Emđãbịanhgạtkhithúnhậnrằngemyêuanh,vàanhchẳngngheemnóilờiyêukểtừkhiđó.”“Anhthựcsựmuốncướiemhả?”"Phải."“Ôi, Royce ơi!” Nàng lao mình vào anh, hạ anh nằm thẳng lưng trên

giường.“Vậylàcậuyêucongáitachứ?”Brennacắtngangnụhôncủahọ.“Mẹ!”Kristen lănngườisangbên.“Chúaơi!Conchưatừngđượcnghe

điềuấytrướcđây,vàgiờconphảinghenótrướcmặtmẹ,vàtrongtìnhtrạngépuổngư?Liệucócáchkhác--"“Yênnào,cưng.Mẹkhôngcóthìgiờđểlochosựđacảmcủaconđâu.

Đâuphảilỗicủamẹnếuchotớigiờcậutavẫnkhôngnóiđiềuđóvớicon,nhưngmẹsẽnghecậutanóiđiềuđó.”Royceliềnnói.“Conyêucôấy.”“Nóchẳngcóýnghĩagìkhianhbuộcphảinóiđiềuđó,”Kristenlàubàu.Anhnângcằmnànglên,đểnàngnhìnvàomắtanh.“Emthựcsựnghĩlà

anhcóthểbịépđểnóiđiềuđósao,nàngchồncái?Anhyêuem.”Phíasauhọ,Brennacườirúcrích.“Chaconcũngthừanhậnđiềuấytrễ

vậyđóKristen.”Kristenmỉmcườihoàntoànsửngsốt.Nàngthậmchícònkhôngnghemẹ

nóigì.NhưngRoycekhôngthểlàmlơsựhiệndiệncủaBrenna,bấtchấpanhmongbàrờiđingaynhiềunhưthếnào.

Anhnghiêmchỉnhnói,“Vàgiờthìthếnào?”“Giờthì tađãcócâu trả lờichomình, tasẽrờiđinhưkhi ta tới,vàhy

vọnglàtacóthểnóivàiđiềulýlẽ--“"Brenna!"Roycethấyhaingườiphụnữrúmrólạikhingheâmthanhcủacáigiọng

trầmvangđóbênngoàicửasổ.Nólàmanhdựngcảtócgáy.“Chúagìngiữ chúng ta,mẹbiết làđãhyvọngquánhiều là chakhông

nhậnramẹđãlẩnđi.”“Brenna,trảlờingay!”Garrickgầmlênlầnnữa.“Chaemhả?”Royceđánhbạohỏi.“Dạphải."“VàôngấycũngnóitiếngCeltichả?”“EmđãbảoanhbànộilàngườiđạoCônggiáomà.BàlàngườiCelt--"Brenna sắc giọng cắt ngang. “Tốt nhất con chạy nhanh xuống dưới,

Royce.ChẳngnghingờgìlàGarrickđãđánhthứcngườicủacon.Hãyxemchừngđểhọđừngrờikhỏisảnhvớivũkhí,nếukhônghọsẽbịđốnngay.”Bàkhôngchờxemliệuanhcónghelờikhông,màvộichạyuđếnbêncửasổ,gọivớixuống,“Trờiđấtơi,cáiôngVikingkia,anhkhôngcầnphảithétlácxuốngsảnh.Emđangởđây,antoàn,vàKristenđangởvớiem.Không!Đừngcóvàođây,Garrick.Emsẽxuốngvớianh.”Kristen chuyển đến bên cửa sổ đứng cạnhmẹ vào lúc Royce rời khỏi

phòng.Ánhđuốcsángrựccảmảnhsânbêndưới,vàcáimànàngthấylàhơncảtrămngườiViking--độimũgiáptrụ,vũtrangbằngkiếmvàrìu,vàsẵnsàngđộtchiếmcănsảnh.NàngchỉcầusaoRoycekhôngralệnhngườicủaanhcầmkhígiớilên.Họkhôngcólấymộtcơmay.

Chương43

“Không!Không,Thorolf,anhkhôngthểlàmthế!Hãyđểemnóichuyệnvớiông.”Bâygiờđãlàbuổisáng,nhưngtrongsảnhvẫnhoàntoànyênắng.Đám

phụnữkhóclặnglẽvàcầunguyện.Còncánhđànôngnghiêmtrangliếcmàivũkhícủahọ.Brenna đã quay trở về vớiGarrick, nhưng ông không cho bà quay lại.

Thay vào đó, Thorolf được gửi đến để chomọi người biết điều đã đượcquyếtđịnh.NhómngườiVikinglạirútrangoàitườngthànhlầnnữa.Kristenđã cùng chờđợi vớiRoyce trong suốt phần còn lại củađêm.Họ chờmộtcuộc tấn công,một tối hậu thư, nhưngkhônghề chờđợi điềumàThorolfđượcdặndòphátngôn.NàngđứngvớiRoycengaytạilốivào,nơihọgặpThorolf.Khitrờivừa

hừngsáng,anh taykhông tiếnđến.Hàmanhxưngchùvù togấpđôibìnhthường,đólàchứngtíchxácthựcchocáitínhnóngnảycủaBácHugh.Anhchỉnóivớinàng,đểnàngdịchlạilờianhnóichoRoyce.Nàngvẫnchưalàmđiềuđó.“Emcóthểđivớianhđếngặpôngấybâygiờ,”Thorolf thẳngthắnbảo

nàng. “Nhưngnếuem rờikhỏi sảnhnày, anhchàngSaxoncủaemsẽmấtquyềnlựcthươnglượngduynhấtcủagãđấy.Anhkhôngnghĩlàemmuốnthếđâu.”“Vậythìanhđưaôngđếnđâychoem.”Thorolflúclắcđầu.“Ôngấysẽkhôngđếnđâu.Ổngchẳngtintưởngmột

tênSaxonnàocả.”“Anhđãđếnđâyđấythôi!”“Ừ.”Anhtoétmiệngcười.“Nhưnganhtinvàokhảnăngcủaem,nóngăn

anhchàngcủaemkhôngcắthọnganh.Chaemđâucóthấycáiquyềnlựcmàemcóđốivớigã,nhưanhđãchứngkiến.”Nànggiậnđủđểthốtlên,“Chobacáichuyệnlặtvặtthìcòncóthể,nhưng

khôngphảichonhữngviệcliênquanđếnsựantoànchongườicủaanhấyđâu!”Thorolf chẳng ngán.Nếu anh bị hạ gục thì điều đó đã phải xảy ra rồi.

NhưnganhchàngSaxonchỉđứngbênhọ,mặtanhtakhómàdòbiếtđượcđiềugì.Anhtathậmchícònchẳngcóvẻnóngnảymuốnbiếthọđangcãivãvềchuyệngì.“Emsẽnóichoanhtabiếtchứ?”anhhỏi.“Nếuanhphảilàmđiềuđó,có

thểanhtasẽkhônghiểuhết.”

“Thorolfà, làmơnđimà!Chuyệnnàykhôngthểxảyra.Emyêucảhaingườibọnhọ.Đốivớiem,trongchuyệnnàychẳngcóailàngườithắngcuộccả!”“Anhkhôngnghĩmọingườiquantâmđếnđiềuấyđâu.Mườisáungười

bọnchúngtabịbắt làmnôlệ,bịbuộcphải làmviệcchonhữngtênSaxonnày.Khôngphảitấtcảchúngtađềumuốntrảthùvìviệcấy.Vàingườithậmchícònmuốnởlạivàđịnhcưởđây,nếuhọcóthểlàmthếnhưnhữngngườitựdo.Nhưngnhữngaikhôngmuốn trảhận thì lạicónhữngngườianhvànhữngngườichaởđâylúcnày,đangmuốnlàmđiềuấyđấy.”“Ôi,chơivậykỳquá!”nànglalên.“Đólàrủirohọphảigánhchịukhihọ

tấncôngnơinày!”“Họđãchẳngchịunhìnnhậnvấnđềnhưvậy.”“Trờiđấtquỷthầnơi!Mẹemchẳngnóigìvớichaemhếtphảikhông?”“Họnóichuyệnlâulắm--hoặcgiả,nhưthếnàythìđúnghơn,họcãilộn.

Đólàsaukhiquyếtđịnhđãđượcđưara.”“Mẹemcóchấpthuậnđiềuđókhông?”“Không,bàđâucóchịu,nhưngcũngnhưemthôi,bàđâucóđượcnóigì

trongchuyệnnày.LàmộtTiểuVương,bácemchỉđạochuyệnnày(thựcrabác Hugh của Kristen mang tước Jarl, được định nghĩa là nhà quý tộcXcandinavi trung cổđịa vị xếpngay saunhàvua).Ông là người ra quyếtđịnhchungthẩm,vàôngđãchấpthuậnchuyệnnày.Vàmọingườiđềuđồnglòngchọnchaem,cảmnhậnôngmangnặngtronglòngcămghétgãSasoncũngvìcódínhdángđếnem.Giờthìnóichoanhtabiếtđi,Kristen.Thờikhắcsắpđếnrồiđó.”Nàng nhìnRoyce.Mặt nàng thất sắc, không còn hộtmáu. Sự đau đớn

khốnkhổđongđầytrongmắtnàng.Làmsaonàngcóthểnóichoanhhay?Nàngphảinóivớianh thôi.Chúagiúpnàngvới,nàngsẽnát tan trongcáingàyhômnaythôi.Giọng nàng trống rỗng. “Anh bị thách đấu, thưa ngài.Họ đã chọn nhà

quánquâncủahọvàanhsẽchỉphảiđấuvớiôngấy.Nếuanhđánhbạiđượcôngấy,họsẽbỏđi.”Bằngnụcườimỉmvớinàng,Roycelàmvỡnáttimnàng.“Thếlàtốthơn

cả những gì anh hy vọng,Kristen à. Sao nhìn em lại thế?Em e rằng anhkhôngthểthắngà?”“Thìemcóerằngthế,”nàngđaukhổnói.“Đượcrồi.Điềugìsẽxảyranếuanhbạitrận?”Anhđãtrảilòngravớinàng.Nàngkhôngthểnhìnvàomắtanh.“Alden

vẫncòncóemđểmàthươnglượng.BácHughcủaemchỉđạoởđây.Báckhôngnghĩ làanh sẽgiết em,nhưngbáckhôngchắc lắmvềnhữngngườiSaxonkhác.BácHughkhôngdámđánhliềuvớimạngsốngcủaemđâu.Họ

sẽ rời đi nếu emđược trao chohọ.Cáchnào thì người của anhvẫn sẽ antoàn.”“Vậylàhọchỉcóácývớimìnhanhthôisao?”“Vâng.MộtngườiVikingthàchếtgụctrênchiếntrườngcònhơnlàbịbắt

làmnôlệ,vìdanhdựđãmấtkhibịcầmtù.Anhđãđẩyhọvàocáiđiềumàhọghétnhất.”“Vàdẫuvậy,họvẫnsẽhàilòngnếuanhthắngchứ?”“Royceà,họlànhữngngườiđànôngthíchtranhđấu.Họđấuvớinhauvì

thểthaohaychỉvìmộtsựxúcphạmnhẹhều;vấnđềchẳngphảitạisao.Cónhữngngườiđànôngđãchếttrongnhữngbuổiyếntiệchộihècủabọnemtừnhữngchuyệnkhởiđầucó thểchỉ làmộtcuộccự lộnđơngiản.Bạnđánhnhauvớibè --Đó là lời thách thứcmàhọ làmcho tochuyệnhơn.Nhưngngườithắngcuộcluônđượctônsùngnhưlàngườigiỏigianghơn.Họsẽgửingườigiỏinhấtcủahọđếnđấuvớianh.Họkhôngnghĩanhcóthểđánhbạiông,nhưngnếuanhthắng,anhsẽchứngtỏđượcsứcmạnhcủamìnhvàsẽđượctôntrọngvìđiềuđó.”Anhnângcằmnànglên,buộcnàngnhìnvàomắtanh.“Dầuvậy,điềunày

vẫnlàmemđaubuồnsao?Emmuốnanhtừchốilờitháchđấunàyhả?”Nàngrênlên.“Anhkhôngthể.Mẹemắthẳnđãbảovớimọingườilàanh

sẽkhônglàmtổnhạiemchodùbấtcứđiềugìxảyra.Nhưemđãnói,bácem không tin chắc vào điều này.Họ sẽ tấn công vào trong sảnh nếu anhkhông ra đấu, Royce.Anh không có chọn lựa nào hết nếu anhmuốn giữmạngsốngchongườicủaanh.”“Vậyhọthậmchícóthểtấncôngngaylúcnày,dẫuthếthayvàođó,họ

lạitháchđấuanh.VậylàcôngbằngrồiKristen.Đừngbuồnphiềnnữa.Anhkhôngthểthuacuộc.”Nàngnghẹnngào, rồiquay lưngbỏchạylêncầu thang.Roycecaumày

phíasaunàngchotớikhinàngkhuấtdạngbêntrên.RồianhtrừngmắtsắclẻmnhìnThorolf.“NgươiđãnóigìvớiKristenlàmnàngbuồnđếnvậy?”Roycehạchhỏi.Thorolf phát đau đầu vì cố theo dõi cuộc trò chuyện tốc độ giữa hai

người. Anh bỏ cuộc sau khi anh biết chắc rằng anh chàng Saxon đã biếtmìnhbịtháchđấu.NhưnganhắtbiếttạisaotựnhiênKristenlạibuồnbực.Anhắtphảicómộtýgìkhácnữa.Thorolf rùn vai. “Garrick nổi điên lên với Selig…mất con tàu…đem

Kristenđếnđây.Sẽgiốngnhưmộtcuộctrừngphạt.”Roycevẫncaumày.Cóthểnàovìlolắngchoanhtraimànàngcóvẻkhổ

sởnhưvậy?Cóthểvậylắmchứ,khinàngcònphảigộpthêmnỗilovềkếtquảcủatrậnđấunày.

“Khinàothìngườicủangươiđến?”anhhỏi.“Chỉcóthờigianđểchuẩnbịthôi.”“Hắntasẽvũtrangđầyđủchứ?”"Phải"RoycegậtđầuđểThorolfđi.Anhkêungườilênphònganhmangáogiáp

xuốngtrongkhianhkểchoAldenngheđiềugìsắpxảyra,vàdặndòcậutatrong trườnghợpnhỡchẳngmayanhbại trận.Chỉ lát sau, anhđãđộimũgiáptrụvàtrĩunặngtronglớpáogiáp.Aldenđangmàikiếmcủamìnhthìmộttiếngkêuphátratừbênngoài.Taykiếmtaykhiên,Roycebướcrangoài.NhữngngườiVikingđãtràncả

trongsân,vậymàhọvẫncòndàntrậndọctườngthànhngoại,khiênvàkiếmcủahọnằmcảdướichânnhưmộtdấuhiệuchothấyhọởđóchỉđểquansát.Thấyvậy,ngườicủaRoycecũngbắtđầurờisảnhrangoài,vàanhra lệnhchohọhạkhígiớixuốnggiốngnhưvậy.AnhthấymẹcủaKristen,đangômchặtlấytaycủamộtgãkhổnglồ,ngựctonhưcáithùngtônôđangởbênbà.CóphảiđólàchacủaKristen?Roycekhôngthắcmắclâu,sựchúýcủaanhnhắmvàođốithủcủamình,

đangđứngchỉcáchvàibướcchân.Gãlàmộttênbựchảng,cólẽthậmchícòncaohơnRoycemộthoặchai inch(3hoặc5phân).Đôichânmạnhmẽdang rộngđượcquấn trong lớpdadầycui, đó thứduynhấtgãmặcngoàichiếcmũgiáptrụhìnhnónvớiphầnbảovệmũidàisọcchegầnhếtkhuônmặt.Cácmúi thịt căngphồngngangkhuônngực rộngvà săn chắc lại nơikhoangbụngphẳnglì.Đôicánhtaynhưnhữngdùicuibằngbắpthịt.Nhữngvòngtayvàngrộngbảnômlấyhaicổtaygã,đượcchạmkhắchìnhmãngxà.Chiếckhiêntođùngcủagãđượcphủda,vớiphầnnhôlênởgiữadàyđếnhaiinch(5phân).VàthanhkiếmhailưỡicủagãlàmộttrongnhữngthứvũkhíđượcchếtácđẹpnhấtmàRoycetừngthấy,đốckiếmđượcchạmtrổvàkhảmdátvàngbạcmộtcáchhoànhảo.Roycethấytấtcảnhữngthứđóchỉtrongmộtánhnhìn.Gãnàyđểngực

trầnnhưmộtdấuhiệucoithườngmàanhkhôngthểchoqua.AnhgọiAldentớigiúpanhcởibộáogiáprakhỏimình.“Anhđiênà?”Aldenmuốnbiết.“Không hề, hắn ta ở thế thượng phong nếu anh bị nặng nề và hắn thì

không.Anhkhôngnghĩtrậnchiếnnàysẽkếtthúcnhanhđâuemhọạ.Anhkhôngđịnhđưachohắnbấtkỳmộtlợithếnào.”Một tràng hò reo cổ vũ từ nhóm người Vikings khi Royce phanh trần

ngựcmình.Đốithủcủaanhđứngđóđợianh.Aldentraolạichoanhkiếmvàkhiêncủaanh,vàRoycetiếnđếngãđànôngmàanhphảigiết.Vàrồianhđôngcứngcảngườikhinhìnthấyđôimắtmàuhồthủytrừngtrừngnhìnanh

từdướilướibảovệmắtcủamũgiáptrụ.Anhvăngtụckịchliệt,luilại.Anhlạichửithềlầnnữa,némthanhkiếmcủamìnhxuốngmảnhđấtgiữabọnhọ.Garrickhạkiếmmìnhxuống.“NhândanhThầnThor,conbéchẳngnóigì

vớingươihết,phảikhông?”“Tôikhôngthểđấuvớiông!”Roycegiậndữgầmgừ.“Điềunàysẽgiết

chếtcôấymất!”“Đócóphảilàlýdolýtrấuduynhấtđểngươikhỏiphảiđấuchăng?”Cái

giọngsỉnhụcđủđểRoycekhônglầmvàođâuđượclờinóikháyvềsựhènnhát.Anhgầnnhưđãnhặt lấykiếmcủamình.NhưngkhuônmặtđaukhổcủaKristenhiệnlêntrongtríanhvàanhnắmchặthaitayđấmcủamìnhđểchốnglạisựthôithúc.“Hãyđưangườikhácrađấuvớitôi,”Roycesítgiọngnói.“Đưacáicon

gấuđangđứngcạnhvợônglạichotôi.”“Không,anhtraitakhôngđủđiềukiệnđểđấuvớimộtgãtraitrẻvớikích

cỡnhưngươi,dùanhấykhôngchịuthừanhậnđiềuđó.Ngươisẽđấuvớitahoặcchẳngaicả.Haycongáitacũngquênkhôngnóichongươibiếtđiềugìsẽđếnnếungươichốitừcuộcđấuvớita?”“Côấycónóichotôibiết!”“Vậythìnhặtkiếmcủangươilên,tênSaxon.Ngươibiếtđóngươikhông

cóchọnlựanàokhácđâu.”“Ông có chắc là ông không quá già để tự làm cái vụ này hả, người

Viking?”Roycenhạobáng.“Tôitậpluyệntrongcáccuộcchiếnhàngngày,chuẩnbịđểnghênhchiếnvớibọnĐanMạch,đồngđạocủaông.Dẫuvậy,tôihiểuôngchẳnghơngìmộtthươngbuôn.”“Ô,hôhô!”Garrickcườihahả.“Giờthìtathựcsựđượctháchđấuđúng

cáchđây.Ngươicómộtgiâytrướckhitachặtkhúcngươira,nhãiconạ.”Roycechúixuốnglấykiếm,lănmìnhcùngvớinó,vàđứngbậtdậyphía

bêntráiGarrick.Anhchỉcóđúngmộtgiâyđượchứatrướckhicúđâmđầutiêngiángxuốngtấmkhiêncủaanh.Cútiếptheođếntrướckhianhtrụvữngđượctrênmặtđất.Brennađãnóiđúng.ChaKristenthựcsựmuốnlấymáuanh.Ôngkhông

hềngừnglạikhitấncông,trútcơnmưanhữngnhátchémtớitấp,làmRoycephảilùilạiquanhsân.ChưatừngcótênĐanMạchnàomàRoyceđọkiếmvớilạicósựnhẫntâmnhườngnày.Nhưngphảithôi,chẳngcótênĐanMạchnàocóđộnglựcnhưthếnày.Ôngtachiếnđấutrướctiênnhưmộtngườibốđangnổiđiên, rồi sauđómới làmộtngườiViking.Anhđangphải trảgiàchomỗilầnanhlôiKristenvàogiườngmình.TừcửasổphòngngủcủaRoycetrên lầu,Kristenđứngđónhưmộtbức

tượng,ngóxuốngtrậnđấubêndưới.Đứngxemlàcảmộtcựchình,dầuthế,

nàngkhôngthểdứtmắtmìnhrađược.Hơnsáulần,timnànggầnnhưrụngxuốngchânkhi thấycóvẻnhưRoycekhôngthểgiươngkhiênlênkịp lúc,khianhtrượtchânvàlưỡikiếmcủachanàngchỉcòncáchanhvàiinch,khianhcuốicùngbắtđầulàmmẻtấmkhiêncủachanàng.Bâygiờhọđứngnhưhaibứctườngthành,nãkiếmliênhồikỳtrậnvào

nhau,đâmtới tấp.MôiKristenbậtmáukhinàngcắnchặtchúngđểkhônghétlên.Họsẽkéodàinhưthếnàytrongbaolâu?Baolâutrướckhi…Roycebịđánhgụcxuốngđấtbằngmãnhlựccủanhátchémcuối.Garrick

nhảyđếnbênphảianh,nhưngđôichânRoycequấnlấychânôngvàGarrickcũngngãxuống.Roycenhanhchóngbậtdậy,vàanhđãcómộtkhoảnghởngay cơ hoành của gãViking.Anhkhông tận dụngnó.Thayvào đó, anhchúimũikiếmxuốngđấtvàquăngmũgiáptrụcủamìnhđi.“Tôixongviệcrồi!”anhgầmgừ.“Đểsaunàyrồitôisẽgiếtông!”Garrickbậtdâychậmhơn.ÔngchĩamũikiếmvàongựcRoycevàgiữnó

ở đó trongmột khắc khốn khổ, rồi cũng đâm kiếm xuống đất. Ông cũngquẳngmũgiáptrụsangmộtbên,lúclắcrũcáibờmtócdàycuitừmáitócvàngrựccủaông.“Ừ,hai taphảingốc lắmmới tiếp tục,vì ta cũngchẳng thểgiếtngươi.

Nhưngtachẳngdaydứtchútnàovềcáinày.”Cúđấmđầu tiên trúngngaydướihàmRoyce,hạanhnằmngayđơcán

cuốc lầnnữa.Nhưnganh lănmình thậtnhanhvà,vớimột lựcphi thường,thúc vai anh vào ngay bụngGarrick. Trận đấu vẫn gay cấn nhưng là vớinhữngnắmđấmthayvìnhữngthanhkiếm.Trênlầu,Kristenbắtđầukhócnứctrongsựnhẹnhõm.Phíabênkiasân,

Brennacũngquayđigiấunhữnggiọtlệcủamình.Cảhaingườiphụnữđềumỉmcười,giờthìchắcchắnlànhữngngườiđànôngcủahọsẽsống.NhữngngườiVikingchẳngbậntâmmấyđếnnhữngcúđánhtrongtrậnđấuđãthayđổi.Họvẫncổvũngườiđànôngcủahọ,nhưnhữngngườiSaxoncũnglàmthếphíabênkiahọ.Cuốicùngrồi trậnđấucũngchấmdứt thật lâusauđó,Roycekhôngthể

nhấcđầulênđểcứulấylinhhồnmình.Garrick,vẫncònquỳtrêngốiông,nhậncơnmưacủangườichiếnthắngchỉtrướckhiôngđổgụcxuốngphủlênngườiRoyce.Rồithìcảmảnhsânlặngphắt.Khảnăngcảhaingườivẫncònsốngđãkhôngđượcmọingườinghĩđến.Kristenchẳngchophéphọcóthờigianđểmàxemxétchuyệnđó.Nàng

chạyàoxuốngbãi chiến trườngvà ra lệnhhọphảimangcảhaivào trongsảnh.KhikhôngmộtngườiSaxonnàođộngcựanghelờinàng,nàngxoáyvàoAldenvớicáinhìnđiêngiận.“Đừng làm ta thấy hối tiếc khi tha thứ cho ngươi, tên Saxon kia. Hãy

chuyểnhọđingay!”Cậutaliềnthựchiện,vàthậtnhanhKristenlượmmộttrongnhữngthanh

kiếmbịquẳngđikhibácnàngvàhầuhếtnhữngngườikhácđang tiến lại.NàngđốimặtvớiHughbằngthanhkiếm,khuanólênphíatrướcnàng.“Xongchuyệnrồi,BácHugh,”nànggiậndữcảnhcáoông.“Giờthìcon

sẽcướingườiSaxonnày,vànỗithốngkhổsẽđếnvớibấtcứkẻnàodámcảncon.Anhấyđãchiếnđấuđểgiànhquyềnđượcđòihỏihòabình.Hãytraonóchoanhấy.”Hughngãđầurasaucườidữdội.ÔngvỗvàolưngBrenna,làmbàchúi

nhũivềphíatrước.“Mẹnàoconnấy,há,Brenna?ThầnOdintrợgiúptấtcảchúng tanếugiònggiốngđànbàmớinàyđangđượcchúng tanuôidưỡngdọcmiềnduyênhảicủamình.”Brenna xoay người lại trừngmắt nhìn ông-anh-chồng của bà. “Cái ông

ngốcnày!Vàlàmsaomàconbécóthểtồntạinơiđâynếuemđãkhôngdạynócách?HãyđưachonócâutrảlờimànómongđợiđiHugh.”Ôngmỉmcườivớicôcháugái.“Được rồi,anhchàngcủaconđãchiến

đấungonlànhđó.Hắntacóthểcóđượcnềnhòabìnhchomình.”“Vàtấtcảmọingườisẽrờiđichứ?”“Sẽkhôngđâuchotớikhibọntathấyconđượccướixinđànghoàngtử

tế.”Kristencườitoetoét,vàrồinàngphálêncườivuisướngvànémmìnhvào

đôicánhtayđồsộcủabácnàng.

Chương44

Hôm nay Royce không bị quá đau và cứng cả người, nhưng anh vẫnkhôngnghĩmìnhđãsẵnsàngđểbòrakhỏigiường.Saubangàyanhđãkháhơn,nhưng trongđờimình,anhchưa từngcảmthấy thảmhạinhư thếnàybaogiờ.Đãcólúcdườngnhưmỗikhúcxươngtrongngườianhđềubịgãycả.Cóvàicáixươngđãbịgãythật,vàKristenđãbóngựcanhlạithậtchặtđểnắnlạimấycáixươngsườnbịnứt.Nhưng anh không cần phải ra khỏi giườngmới biết cái gì đang xảy ra

trongsảnhcủaanh.Dườngnhưkhônglúcnàythìlúckhác,cứnhưthểainấyởWyndhurstđềuthathẩnngangquaphòngngủcủaanh.Ngườicủaanhthìdạoquađểxemanhsốngchếtrasao,cònngườicủaKristenthìđểxemmắtcáianhchàngsẽcướiđóahoaNaUyxinhđẹpcủahọ.Darrelletớiphònganhthườngxuyênnhất,vìcôđangmấpmébờvựccủa

sựkíchđộngkhicóquánhiềungườiVikingtrongsảnhcủacô.Aldenthìlạithíchthúvớitấtcảmọithứ.VàMeghan,cáiconbéđángkinhngạc,nóvừasợvừathíchmấyvịkháchcủahọ,vàconbéthậmchícònrấtphấnkhíchtớibảoanhrằngBácHughcủaKristenđãhứasẽchonóxemcon tàuVikingcủaông.Sựđổithayđãđếnvớiemgáianh,đólànhờởKristen,thậtlàmộtđiều diệu kỳ.Nhưngmà rồi, cái nàng chồn cái này cũng đã thay đổi conngườianhđấythôi.Đôikhianhtựhỏiphảichăngsốphậnđãchỉnhsửalỗilầmtrongviệclấy

đitìnhyêuđầuđờicủaanhtrongmộtcuộcđộtkíchcủangườiVikingbằngcáchđưaKristenđếnvớianhtrongmộtcuộctấncôngkhác.Khôngcònnghingờgìnữa,nàngđãlấpđầysựtrốngrỗngmàanhđãsốngtrongtấtcảnhữngnămthángnày.AnhkhôngcònnghĩđếnRhonanhiềunữa.Khianhcốgắnghọahìnhcôtrongtrí,nhữnggìanhthấychỉlàđôimắtmàuhồthủyvàsuốitócnâuvàngchảydài.VàKristenyêuanh.Anhđãbuộcđượcnànglàmđiềuấy,nàngthựcsựyêuanh.Điềunàychưabaogiờhếtlàmanhngạcnhiên.NgườiduynhấtkhôngvàophòngđểgặpanhlàchacủaKristen.Vớinụ

cười nửamiệng,Brenna bảo anh rằngGarrick cũng không ngồi lên và rakhỏi giường của ông được. Lời thú nhận đó làmRoyce vui sướng hết cảngày, vì anhmong đến chết đi được là cái ông lớn tuổi hơn anh đó cũngđangkhốnkhổnhiềunhưanhvậy.Ngườiđànôngnàyđãmuốnlấymáuanh,vàRoyceđãphunrađầymộtmiệngmáurồiđấythôi.AnhcóthểchờchođếnngàytậnthếtrướckhianhphảiđếnmặtđốimặtvớicáiôngVikingtànnhẫnnàylầnnữa.Bahômsauđó,ngàytậnthếđãtới,hoặcgiảđólàRoycecảmthấythế.

Kristenàovàophòngcảnhbáochoanh,chỉvỏnvẹnhaigiâytrướcđó,rằngchanàngđang tới.Roycevùiđầuanhdướigối.Nàngkhúckhíchcườivàgiựtnórakhỏianh.VàrồiGarrickHaardradxuấthiệnngaycửavào,lấpđầynóvớikhổngườitođùngcủaông.Anhđãnhìnthấycáiconngườiđồsộđókhichiếnđấu,nhưngđâylàdịp

đầutiênRoycephảithựcsựnhìnlênngườiđànôngnày.ÔngchưađủgiàđểcómộtcậucontraichỉkémRoycenămhoặcsáutuổi.Roycengồikhôngyênchútnàokhibiếtrằnganhđãbịhạgụcthảmnão

mộtcáchtâmphụckhẩuphụcbởimộtgãđànônggiàhơnanhgầnbốnmươituổi (trong truyệnnày,ngườiVikinghaydùng“score” làmhệsố tính thờigian,một score bằng haimươi, ở đâyRoyce xemGarrick như là “amannearlytwoscoreyearshissenior”),vàcònlàmộtthươngbuôn,ngườiđángraphảinhãonhợtravớituổiđờichồngchất.Vàcòntệhơnnữalàôngtacònngồilênđượcvàrakhỏigiườngđitớiđiluitrướccảanh.Roycebiếtrấtrõsựcường trángcủa sức lựcbản thânmình.Mộtngườiđànôngở tuổi củaGarrickđángraphảinằmbẹptrêngiườngítralàhaituầnliền.Vậymàôngđangđứngđây,thẳnglưngvàcaolớn,chỉcóvàidấuvếtcòn

sótlạilàmchứngtíchchotrậnđấucủahọ:mộtcáivảytrênmôiông,mộtvếtbầmvẫncòntrênmộtbênmá,mộtvệtmàubệchbạcnhànnhạtbêndướimộtconmắt.Roycemonglàanhcóthểthấyconmắtấykhinócònđenthuithùilùivàvẫncònhúphíp.Trờiđấtthánhthầnơi,anhghétcáikhảnănglànhdalànhthịtquánhanhcủathằngchaVikingnày.Garrickmặcmộtcáiáo tunicbằngda thuộckhôngtayvớichiếcxàcạp

dàiômkhítrịt.Đôiủngbằngdamềmcủaôngđượctánđinhbằngvàngcaolênđếntậnđầugối.Nhữngsợixíchbằngvàngcũngđiểmxuyếtchochiếcáotunic.Đúngrathìônglàcảmộtgiatàidiđộng,vớicáikhóathắtlưngbằngvàngtocỡnắmtaytrêndâylưng,nhữngmóntrangsứcbằngvàngvàđáquýlấplánhtrênnhữngngóntay,mộtcáimềđaybằngvàngkhốichễmchệtrênngực,vàvàngquấnđầyhaicổtayông.Roycechợtthấymìnhrụngrờilàanhđangbịđedọa,khôngphảibởisự

giàucóvàsứcmạnhtoátlênquatừngphâncủangườiđànôngnày,màdonétmặtkhắcnghiệtcủaGarrick.ĐâylàchacủaKristen.ChỉmộtlờicủaôngthôivàRoycesẽmấtnàng.Cóthểthựcrathìtiệccướiđãbắtđầu,kiểutruyềnthốngkhoekhoang,bắt

đầu trướccảđámcưới,vàkhônghềcóđôi tân langvà tângiainhânhạnhphúcthamdự.Thựcrathìtiệccướiđãbắtđầungaytừngàydiễnratrậnđấu,vìHughHaardradtuyênbốhọphảiquayvềnhàtrướckhimùađônglàmchochuyếnhảihànhtrởnênquákhókhăn,rằnghọkhôngcógiờđểchờchođếnkhiRoycebìnhphục.Vìthếhọbắtđầuănmừngtrướcsựkiện,vìviệcđình

đámcủangườiVikingphảikéodàilêthênếukhôngKristensẽkhôngcảmthấymìnhđượccướihỏiđànghoàngtửtế.Hughđãtuyênbốvậyđó.ĐiềunàylàmRoycecảmthấymọiviệcđãđượcđịnhliệuđâuvàođấycả.

Thếnhưng,nhìnchacủaKristen,anhbiếtchuyệnkhôngphảivậy.Anhvẫnphảiđượcngườiđànôngnàychophép,vàngaylúcnàyđây,Garricknhìnkhôngcóvẻgìnhưthểôngsẽđồngý.Sự thể làKristen đangmỉm cười làm dịu đi tình thế gay go trong cơn

hoangmangdângcaocủaRoyce.Nếunàngchẳngthấybấtcứđiềugìphậtýtrongvẻmặtlạnhtanhcủachanàng,cólẽRoyceđãphảnứngtháiquá.Rốtcụcthìanhcóbiếtgìvềngườiđànôngnàyđâu.Cóthểôngtatrônglúcnàocũngkinhkhủngnhưthếnày.BrennađếntừphíasauGarrickvàdịudàngđẩyôngvàotrongphòng.Bà

đếnbêngiườngvàngồikếbênKristen.BàcũngkhoácmộtcáinhìnlạnhlẽokhiđôimắtxámcủabànhìnxuốngRoyce,đangnằm thẳngcẳngngayđơtrêngiường.“Tathấychắclàngươithíchthúhưởngthụsựcưngchiềucủacongáita,

Royce,nhưngthếđủrồilàđủrồi,”Brennabảoanhvớivẻchêtrách.“Nếuchồngtacóthểxoayxởrakhỏigiườngđiquađilại,thìngươicũngcóthể.TasẽthấyKristenđámcướingàyhômnay.”Đôimắt xanhmàungọcbíchphóngvềphía gãVikingxemchừng liệu

ôngtacóchốitừlờituyênbốấykhông.Khiôngkhônglàmthế,Roycenhẹhẳn.Sựthựclàsựoángiậntrướcđâycủaanhdànhchocáingườiđànôngnàylạiquaytrởvề.Anhcốsaođểngồilênmàkhôngcóchútngậpngừng.“Thếnàythìcòn

hơncảmộtcửchỉlịchthiệp,thưabà.Tôikhôngmuốnbuộcchồngbàrakhỏigiườngôngấyđểdựlễcưới,trướckhiôngấycóthể.”“Royce!”Kristenthởgấp.Brennarộngmiệngcười,địnhhìnhchomộtlờiđáptrảđãsớmbịchồng

bàcắtngang.Garrickngửađầurasaucườilớn.“Thìrathếhả,tênSaxon?Tamàbiết

rằngđólàcáicớduynhấtcủangươi,tađãkhôngđểvợtanuôngchiềutalâuvậyđâu.”GiờthìBrennathởdốclên,vàKristenthìkhúckhíchcười.“Xemnhững

lờinóidốitrắngtrợn,từcảhaingười.GiờmìnhlàmgìvớihọđâyMẹ?”“Mẹ không biết con sẽ làm gì,” Brenna đối đáp, “nhưng nếu cha con

khônggiữgìnmiệnglưỡimình,ôngấysẽthấymìnhnằmlạitrêngiường.”“Mìnhvừamớirờiđómà,bàxã,”Garrickđáplờivớinụcườitoétmiệng

nhưsói.“Nhưngnếuemmuốnquaylại….”Kristen thấy mẹ mình đỏ mặt liền rầy rà Garrick. “Cha à, thôi đi mà.

Roycekhôngbiếtlàchađangđùađâu.Chalàmanhấychoángđấy.”“Nếuchađùa,thìchaphảicầnxinlỗivìđãdầnhắnmộttrận.Nhưngcha

thềlàchanghebảoconđãchunggiườngvớihắnsuốtcảmùahạ.”Nếu trước đâyRoyce chưa choáng thì giờ anh đang sốc đây.Anh thấy

Kristenđỏmặtvàanhcảmthấyhaimámìnhnóngbừng.TínhtiếulâmcủaGarrickbiếnđâumấttiêu.Gãđànôngnàybấtđồtrởnênquánghiêmkhắc.VàgiờthìanhbiếttừđâumàKristencósựbiếnđổinhưđồngbóngkhithểhiệncảmxúc.“Ôngđãcốhếtsứcgiếttôivìchuyệnđórồi,”Roycesắcgiọngnhắcnhở

Garrick.“Nếuôngvẫnmuốn--"“Đừngcóngốc,”Garrickngắtlờianh.“Takhôngthểgiếtngươisaukhi

Brennachotabiếttìnhcảmcongáichúngtadànhchongươi.”“ChacóthểbảoThorolfnóichoconbiếtđiềuđó!”Kristenlalên.“Đểchoconcóthểbáochonóhả?”Garricklắcđầu.“Khôngđâu,Kris,

việcấyphảixảyratheođúngcáchcủanó,đểthỏalòngmọingười.Nhưngmànóđángbịănđòn.”Brennathởdài.“Chaconquênbéngcáithờitraitrẻcủaổngrồicưngà.”

Bà ném cho Garrick một cái nhìn đầy ý nghĩa trước khi mỉm cười vớiKristen. “Thế nhưng ông thật quá đáng khimà con phải nặng lòng.”Dầuvậy,bàchuyểnđếnđứngcạnhbênGarrick,nắmtayôngtronghaibàntaybà,BrennavẫnnhìnKristen.“Chuyệnkhôngphảiởchỗtụiconănnằmvớinhau,nhưnglàchuyệntụiconđãkhôngcướixintrước.Haitakhôngđồngýchuyệnđó,vàvìvậychúngtasẽthấyviệcnàyđượclàmchođúngđắn.”Roycevẫnchưanghe lờichấp thuận từchaKristen.Anhđòicónóbây

giờ.“Thếconsẽcólờichúcphúccủachachứ?”BrennahuýchvàohôngGarrickkhiôngkhôngtrảlờingay.“Được!”Ông

nổbunglên.RoycebắtđầucườiphálênkhithấymộtcơnđauhiệntrênmặtGarrick.

Nhưng rồi anh rên lên, cảm nhận cơn đau của chínhmình, và giờ thì tớiphiênGarrickcườilớn.“Chíít thìtacũngkhôngphảichứngtỏbảnthânmìnhtốinay,”Garrick

khôngthểngănmìnhthốt lên.Vàvìcâunóiđómàôngnhậnlãnhmộtcáiquắcmắt làmôngcười tohơn,việcnày làmông lãnh thêmmộtcúhuýchvàosườntừvợông.Brennabảocongáibà,“Emhọcủanóđãsắpxếpmọiviệc,vìvậy,mẹsẽ

đưachaconxuốngnếuconlochuẩnbịchoRoyce.”RồibàđẩyGarrick,vẫnđangcườihinhhích,rakhỏiphòng.Kristenđóngcánhcửaphía sauhọ, rồiquay lạivớinụcườinửamiệng

hướngđếnRoyce.“Họđangquendầnđó,”nàngướmlời.

Anhcóthểthấynàngđangcốđểkhôngcười.Nàngđangtưngbừnglênvớióchàihướckểtừkhichamẹnàngchuyểnvàotrongsảnh.Đượcbaobọcbởigiađìnhvàbèbạn,nàngkhôngthểnàohạnhphúchơnthếđược,vàanhkhôngđànhlàmhỏngnóbằngcáchcàmràmvềchanàng.Anhdodựhỏi,“Emsẽnhớchamẹkhihọrakhơichứ?”Giờ thìnàngcườinghiêm túc, tiếnđếnbênanh.Nàngchuyểnđếngiữa

haichânanh,buônglơihaicánhtayquanhcổanh.“Vâng,nhưngChahứa sẽ thămchúng ta.Chuyếnhải trìnhcũngkhông

lấygìlàmdàikhidongbuồmđếnđâyvàomùahạ.”Royce rên thầm trong lòng. “Anh đoán mấy chuyến thăm sẽ không

thườngđâunhỉ?”anhhyvọnghỏi.“Cólẽcứmỗihaimùahạmộtlần.”Anhgiấuvẻrúmrócủamìnhvàongựcnàng.Vàrồimùihươngcủanàng

xộcvàoanhvàanhquênbẵngchamẹnàng.Đôi tayanhômchoàng lấyeonàngvàanhnhìn lênnàng,cằmanh tựa

vàophầnkhoétsâuhìnhchữVcủachiếcáodàinhungxanhthẫmcủanàng.Nàngđãmặctrangphụccủamìnhkểtừkhianhthúnhậnvớinàngrằnganhyêunàng.Chưatừngcólờiđềcậpnàobànđếntìnhcảnhtrướcđâycủanàng.Nàngchỉđơngiảnbỏchiếcáocủathânphậnnôlệxuốngdễdàngnhưnàngđãmặcnó,làmanhvỡlẽrarằngnàngchưatừngthựcsựmặcnóbaogiờ.Chiếcáoxanhthẫmtônthêmmàusậmcủacủađôimắtnàng,làmchúng

cómàuxanhlamhơn.Sựtràntrềcủatìnhyêuvàâuyếmđongđầytrongmắtanh.“Họđãchờgầncảtuầnchocáiđámcướinàyrồi.”Môianhnhấnvềphía

trướcápvàodanàngtrướckhinóithêm,“Tụimìnhcódámbắthọchờlâuthêmmộtchútkhông?”“Anhđùahảngài.”Lòngbàn taynàngkhumlấyđôimáanh, trướckhi

nàng cúi xuống trượt lưỡi chầm chậm, đầy nhục cảm trên đôi môi anh.“Chắcchắnlàanhkhôngđịnhđềnghị…”Nàngcườirúcríchkhianhkéonàngxuốngtrênlònganh.“Phải,anhđùa

đó,nàngchồncáià.Nhưngemcóthểlàmanhđổiýmà.”“Emcóthểsao?”Taynàngởphíasaucổanhkéomôianhquaylạivới

đôimôinàng.“Rồiđâycóthểemsẽ,ngàià.Vâng,cóthể…”(Hết)