nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cánh én mùa xuân
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cánh én Mùa
xuânThơ
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂNHà Nội 2013
NGUYỄN QUANG HUỆ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Lời nói đầu
Tác giả xin được nói lời cám ơn tới KTS Vũ Quốc Chinh, TBT tạp chí Người XD, KTS Vũ Đình Phàm, nhà văn Trần Huy Thuận và các đồng nghiệp đã động viên, đóng góp ý kiến chỉnh sửa lời thơ cũng như bố cục nội dung của tập thơ này.
Tập thơ là món quà nhỏ tôi muốn gửi tới bạn đọc nhân dịp đón xuân Quý Tỵ và kỷ niệm ngày sinh của Bác.
Kính chúc bạn đọc mạnh khỏe, đón xuân mới vui vẻ và
Hạnh Phúc.
Nguyễn Quang Huệ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Mïa xu©n nhí B¸c
Hơn bốn mươi năm Bác đi xa
Xuân về nhớ bóng Cha Già năm xưa
Chờ cho đến phút giao thừa
Nghe thơ chúc tết Bác vừa viết xong
Những lời hiệu triệu non sông
Những lời tiên đoán vang trong cõi bờ
Niềm tin dân tộc đang chờ
Anh minh lãnh tụ Cụ Hồ đã trao
Mỹ đã rút - Ngụy đã nhào
Non sông một mối thuở nào vẹn nguyên
Dang tay kết bạn trăm miền
Giữ nền độc lập, vững bền dài lâu…
Tiến trình đổi mới làm sao
Để người nghèo bớt những điều khó khăn
Công bằng cho mọi người dân
Người giàu quá, kẻ tìm lần sao nên?
Người có chức - kẻ có quyền
Phải luôn gương mẫu học thêm lời Người…
Dẫu rằng đã trót buông xuôi!
Thì mau tỉnh ngộ - kịp thời nói ra
Chân thành, trung thực, thật thà
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Xin lỗi dân, mới gọi là cách hay
Tập trung khắc phục điều sai
Tu nhân tích đức, đến ngày thanh liêm.
Bác thăm Kim Liên(Kỷ niệm dịp Bác thăm công trường K.L)
Nhớ ngày Bác thăm Kim Liên
Công trường xây dựng đang lên từng ngày
Đúng vào buổi sáng hôm nay
Bác Hồ xuất hiện phút giây bất ngờ
Xuống xe Bác đến từng nhà
Hồi lâu đứng lại ngã ba cao tầng
Công nhân cán bộ xếp hàng
Ngắm nhìn thật kỹ rõ ràng như tiên
-“Tại sao lại gọi Kim Liên?
Nghĩa Kim là vàng, Liên lại là sen
Sen vàng cố nhớ đừng quên
Làm sao to đẹp hơn lên mỗi nhà
Giữ gìn sạch đẹp khu ta
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Năm sau Bác lại thăm nhà Kim Liên”.
1963
Bữa cơm kháng chiến
Kháng chiến trường kỳ đã mấy thu
Bác cháu dùng cơm - cơm chiến khu
Bàn ghế ngồi ăn không có sẵn
Chống giặc thành công ta sẽ lo.
Ăn uống đơn sơ đến khiêm nhường
Rau rừng cá suối - chỉ tình thương
Nhìn Bác gắp cho từng chiến sỹ
Như người mẹ lớn ở đời thường .
Cố gắng ăn đi đêm chặn giặc
Không thì lại đói biết tìm đâu?
Chưa mức no đầy nhưng phải đủ
Làm sao đáp ứng mọi nhu cầu.
Tấm lòng của Bác với chúng con
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Như cha như mẹ nặng tâm hồn
Vì dân vì nước vì nhân loại
Cao quý thiêng liêng dạ chẳng sờn.
Lán Nà Lừa
Ôi sao giản dị Lán Nà Lừa
Mái lá, phên tre vách nứa thưa
Phòng khách rộng chừng hai chiếc chiếu
Tre rừng làm cột gió đung đưa?
Chiều cao nhà - chỉ trên tầm với
Ở dưới trống không - gió lạnh lùa
Dựng ở cạnh rừng cây nứa nhỏ
Cạnh dòng suối bé đá lưa thưa
Lối vào bờ ruộng trồng cấy lúa
Địch có vào đây dễ bị lừa
Thế mà Bác ở trên ba tháng
Là vùng căn cứ chiến khu xưa
Nơi đây Bác quyết giao Đại Tướng
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Mở chiến dịch ngay trước mùa mưa
Điện Biên giải phóng vui trăm họ
Ơi sao vĩ đại Lán Nà Lừa.
Xây lăng Bác
Nhớ vào tháng một năm bảy tư (1974)
Cấp trên điều động thật bất ngờ
Chuyển đến bảy năm tám không tám*
Trực tiếp thi công lăng Cụ Hồ.
Kỹ sư chuyển đến chọn hạng sao
* Công trường 75808 xây dựng Lăng Bác.
Công nhân kỹ thuật tay nghề cao
Tiến độ hoàn thành đang ấn định
Tháng bảy sang năm nhớ kỹ vào.
Khó khăn nhà nước sẽ chung lo
Xi măng đặc biệt sẵn trong kho
Cát vàng loại tốt Kim Bôi tới
Đá rắn Thác Bà cấp giúp cho.
Gỗ tốt Tây Nguyên góp một phần
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Còn lại Khu Bốn sẽ cấp dần
Sắt thép Liên Xô đủ chủng loại
Chuyên gia giúp sức nghĩa bạn thân...
Cây quý các miền chuyển đến nơi
Hoa ban, vạn tuế vẫn xanh tươi
Tre ngà, chò chỉ… nhiều loại nữa
Làm đẹp nơi yên nghỉ của Người .
Trong đời công tác của riêng con
Kỷ niệm trước đây nay vẫn còn
Đã có hai lần được gặp Bác
Là điều may mắn có gì hơn?...
Gia đình tác giả bên lăng Bác
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Một cuộc kiểm tra
Nhà khách Chính Phủ hoàn thành
Báo cáo Thủ Tướng* tiến hành kiểm tra
Đón Người ở cửa vào ra
Sau vào phòng khách, đi qua trưng bày
Phòng ăn nhà bếp lối này
* Thủ Tướng Võ Văn Kiệt
Các phòng phục vụ tiếp đây thế nào?
Phòng ở trên đó ra sao?
Trung tâm báo chí hôm nao hoàn thành?…
- Nhắc chung các chị các anh
Chất lượng tiến độ an ninh đi đầu
Vậy bao giờ sẽ bàn giao?
Có kịp đưa vào đúng họp** hay không?
Nơi đây quan trọng vô cùng
** Hội nghị quốc tế Pháp Ngữ năm 1996 Tại Hà Nội
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Nhà báo quốc tế rất đông dịp này
Họ ăn họ ở tại đây
Viết bài chuyển điện ra ngay nước ngoài
Mình không tổ chức thật hay
Nước ngoài đánh giá rồi đây khó lường
Cho nên ta phải sẵn sàng
Cuộc họp quốc tế đàng hoàng văn minh
Tiếng khen sẽ thuộc về mình
Làm sao xứng đáng ấm tình Việt Nam.
Thủ Tướng Võ Văn Kiệtkiểm tra công trình nhà khách Chính Phủ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
M¨ng rõng
Măng rừng ước độ búp tay
Em bảo luộc ăn ngon lắm đấy
Chấm muối vừng vừa thơm, vừa ngậy
Chắc Cụ Hồ ngày ấy cũng ăn măng?
Măng chiến khu cách mạng sao vàng
Và cờ đỏ từ ngày có Bác
Măng thay rau - đoàn quân Phai Khắt
Em gái Tày hiền khô nói thật
Gói một cân chiều đến mang về.
Món quà thơm thảo vùng quê
Nà Lừa lán nứa, phên tre giãi dầu
Bác đi bằng những con tàu
Bác về cuốc bộ, qua bao bản nghèo
Nghĩ thương Bác đến là nhiều
Măng rừng, cháo bẹ sớm chiều có nhau
Bác cùng chiến sĩ năm nao
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Mở đường kháng chiến qua bao thác ghềnh
Mong cho đất nước thanh bình
Đã thành quả ngọt, trái lành hôm nay.
Tâm sự ba chú chép vàng
Hàng năm tháng chạp đúng hai ba
Ông Táo, ông Công với một Bà
Chuẩn bị lên trời Ngọc Hoàng gọi
Làm cá chép mình cũng vậy la (vạ lây)
Các Táo về trời cũng muốn sang
Xe hơi, xe ngựa chả đặt hàng
Dẫu rằng phong tục không bỏ được
Nhưng sao cứ phải cá chép vàng?
Hăm ba - mai mốt đã tới rồi
Khốn khổ cho nhà cá chép tôi
Chép vàng non nớt lên đầu bảng
Hàng chục tấn hàng - có phải chơi!
Các vị mang về có biết không?
Chép con đau thắt quặn trong lòng
Bỏ đói mấy ngày toàn uống nước
Giam hãm bỏ tù túi ni lông .
Cúng xong cá chép chẳng ai lo!
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Thả xuống nước rồi - biết chi mô?
Sống chết mặc bay nào ai biết
Qua đêm cá nổi đỏ mặt hồ!
Vừa hôi vừa bẩn vừa lãng phí
Ô nhiễm lan ra khắp cả vùng
Vớt cá lìa đời ai lo liệu?
Hay là cứ vậy để sống chung?
Ước gì thân phận được đổi thay
Cá vàng in giấy thật là hay
Cả họ nhà em chào trăm lạy
Thoát khỏi chết oan như mọi ngày.
Táo quân kiểm điểm
Tết xưa tuy đã qua rồi
Mà lòng vẫn cứ bồi hồi tết xưa
Làng mình có tục đón đưa
Ông Công ông Táo đi thưa Ngọc Hoàng
Một năm vất vả lo toan
Đủ ăn đủ mặc đã sang lắm rồi
Khó khăn còn một số người
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Giáp ba mươi tết nợ đòi rát tai
Cuộc đời thật chẳng bằng ai
Tiễn ông Công chỉ một vài nén nhang
Không hoa, không cá chép vàng
Gà xôi, rượu nếp lại càng là không!…
Nhìn qua ông Táo động lòng
Táo ta miễn thứ - ông Công thế nào?
Ông Công: -Tôi khác ông sao?
Ngươi nghèo lỗi một ta bao lỗi mười.
Vì không nhắc nhở đến nơi
Dặn dò sớm tối cho ngươi đó mà!
Suốt ngày ta ở trong nhà
Mà không đôn đốc kiểm tra định kỳ
Tưởng rằng sẽ giống mọi khi
Nào ngờ ăn nhậu kém gì đại gia
Không nghe lời của ông bà
Chi tiêu tiết kiệm ngay đà đầu năm
Tiêu pha ít - phải làm chăm
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Không cờ bạc - ít rượu tăm , lợn gà
Sang xuân ta trở lại nhà
Cùng ngươi giám sát sẽ qua phận nghèo.
Giấy mời
Hôm kia nhận được giấy mời
Của ông Chủ Tịch gửi người tận tay
Mời rằng đến đúng hôm nay
Dự buổi họp mặt nhân ngày cuối năm…
Bà xã đứng cạnh bảo rằng
Vinaco…6 nhất hàng thủy chung
Còn tôi ai bận mà mong
Về hưu là hết nên không là gì
Nghĩ người có lại có đi
Còn mình khuất bóng có khi ai tường?
Ốm đau hoạn nạn ai thương?
Không lời thăm hỏi đoạn trường ai hay?
Cái tình cái nghĩa là đây
Mâm cao cỗ đầy chưa chắc đã đi…
Thôi bà ơi - nghĩ làm gì
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cuộc đời có lúc , có khi , có người
Người chu đáo - nghĩ đến nơi
Người vô tâm nghĩ khác người có tâm.
Chiều 30 tết
Cuối năm chiều ba mươi
Còn lại biết bao người
Lên tàu về quê cũ
Rạng rỡ với nụ cười.
Cuối năm chiều ba mươi
Chị công nhân quét rác
Vẵn đẩy xe thu gom
Sau bữa ăn đạm bạc.
Cuối năm chiều ba mươi
Bác sĩ cùng y tá
Trực thông đêm giao thừa
Tiếp bệnh nhân xa lạ.
Cuối năm chiều ba mươi
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Phòng trực ban vẫn mở
Các chiến sỹ công an
Canh chừng trong trật tự.
Cuối năm chiều ba mươi
Đồn biên phòng chốt giữ
Bảo vệ tết yên bình
Quên mình không do dự.
Ôi còn nhiều nhiều nữa …
Cuối năm chiều ba mươi
Họ là những con người
Vì nhân dân tất cả.
§îi con vÒ tÕt
Nằm lắng tai nghe chó sủa dồn
Bước người thậm thịch ở đầu thôn
Thằng Tư có về đêm không nhỉ?
Đến mai tàu tết chắc gì còn!
Đêm vắng, tàu khuya vào ga cũ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Còi đêm lan tỏa khắp cả vùng
Một vệt sáng dài soi đường chạy
Người người nhốn nháo, bước vào trong.
Tiếng người líu ríu trên đường về
Đêm tối mênh mông phủ tứ bề
Mấy nhà nấu bánh còn đỏ lửa
Lợn réo, gà kêu cả vùng quê.
Canh hai đã điểm mẹ đợi chờ
Ra vào mấy lượt ngó bâng quơ
Nghe tiếng nói quen từ đầu ngõ
Mẹ vui, mẹ nói có đâu ngờ?
Có phải Tư về đó phải không?
Sao về muộn thế? để mẹ mong
Con về ăn tết nhà vui lắm
Để mẹ mua thêm ít pháo hồng.
1963
Ngọc Hoàng giao ban
Ngọc Hoàng:
Nam Tào, Bắc Đẩu đâu rồi?
Chuẩn bị chỗ ngồi để kịp giao ban
Đài hoa, hương án, ghế bàn
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Mời tiên nữ đến sẵn sàng góp vui
Hăm ba các táo về Trời
Báo cáo công việc của người trần gian.
Táo Bếp:Năm qua Táo Bếp rất nhàn
Rau dưa, thịt cá hoàn toàn dễ mua
Lương thực, thực phẩm được mùa
Lương tăng, viên chức vẫn chưa hài lòng!
Dù sao thêm được ít đồng
Cũng là cố gắng của ông Chính Quyền
Khó khăn đã đỡ triền miên
Cá nhân khắc phục, góp nên thuận hòa
Cố đừng tăng giá nữa mà!
Lương tăng, giá giảm đó là dân mong
Ông Chủ Tịch có đến thăm
Dăm câu khích lệ, yên lòng bắt tay:
Khó khăn cũng có cái hay!
Khỏi lo mỡ máu, bụng dày siêu âm…
Táo dân số:
Việc sinh tuy đã có làm
Trai nhiều hơn gái vẫn tràn cung mây!
Chỉ cần hai chục năm thôi
Khối anh ế vợ, sợ rồi nguy to
Tranh giành bạn gái mà lo:
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Nếu không giành được, dở trò ghen tuông
Hậu quả xã hội khôn lường
An ninh trật tự coi chừng gian nan!
Táo y tế:
Bệnh nhiều, bác sỹ đâu nhàn?
Ba người một chiếc giường nan như lèn!
Ngọc Hoàng đến đấy mà xem
Chính khoa ung bướu của em đấy mà!
Bệnh nhân trẻ, bệnh nhân già
Tương lai mờ mịt mà ra nỗi này!…
Ngọc hoàng:
Cho nên phải bổ sung ngay
Cơ sở điều trị, mới thay đổi dần
Cung thêm tài chính rất cần
Chặn ngay vòi vĩnh để dân đỡ phiền…
Táo môi trường:
Môi trường số một ưu tiên
Rác thải, nước thải đặt lên hàng đầu
Chân gà, lòng thối, tiết trâu
Kiểm tra chôn chặt về sau đỡ mùi
Rượu cồn thật giả lôi thôi
Trái cây nhúng chất hại người chớ ham
Việc nên làm lại không làm
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cho nên tội phạm dễ dàng tháo lui
Cần phạt nặng - không bàn lùi
Nếu cần hình sự luật đời đưa ra.
Táo giao thông:
Giao thông vận tải của ta
Hàng năm tử nạn có đà tăng lên
Thiệt người thiệt của dân đen
Ngọc Hoàng ý kiến phải nên thế nào?
Phương tiện cũ nát ra sao?
Tay lái tốt xấu thì nào ai lo?
Đường sá lấn chiếm tha hồ!
Phóng nhanh vượt ẩu - ô tô hàng đầu.
Ngọc Hoàng:
Vậy thì ngươi phải mau mau
Thay người đứng đầu mới có lối ra
Tỉnh gần cho chí tỉnh xa
Phải ông chủ sự đứng ra điều hành
Chia phần trách nhiệm cho nhanh
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Bao nhiêu bức xúc cứ dành đúng tên
Phố phường ách tắc triền miên
Chỗ nào khó vượt thì nên làm cầu.
Táo an ninh:
An ninh trật tự ở đâu?
Có bao vụ án sao lâu thi hành?
Chỉ riêng án tử chưa thành
Vì thôi đùng đoành tiêm thuốc ngủ lâu
Tình người ý nghĩa rất cao
Đằng nào cũng thế làm sao có tình
Cho người trực tiếp thi hành
Khắc phục tâm lý “như anh hại người”
Còn những vụ án để đời
Tham nhũng, lãng phí quá trời thì sao?
Phòng chống xử lý thế nào?
Giơ cao đánh khẽ tù vào lại ra
Chung quy cũng chỉ tại ta
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Dân chủ quá trớn mới ra thế này
Thôi còn nhiều chuyện rất hay
An ninh xin phép việc này đáo gia.
Ngọc Hoàng:
Mới sáu phần ta xem qua
Bao nhiêu vụ việc diễn ra thế này
Các phần khác tạm để đây
Nếu không các táo gửi ngay tường trình
Sang xuân ta sẽ vi hành
Nam Tào Bắc Đẩu báo nhanh hai người
Diêm vương, địa ngục xong rồi
Chuẩn bị chu đáo kịp thời cùng đi
Ô tô Nhật mới ngại gì
Còn hơn cá chép có khi ngủ đường.
Sáng mồng 1
Giao thừa điểm năm mới rồi
Sáng mồng một tết, xuân nơi nơi
Cả xóm thức khuya nên dậy muộn
Để xem hoa pháo bắn lên trời.
Xanh đỏ trắng vàng sáng lung linh
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Hoa rơi chầm chậm ở sân đình
Ngửa mặt lên trời xem mỏi cổ
Đan chéo vào nhau tạo họa hình.
Tám giờ mở cửa đón chào xuân
Hân hoan chuẩn bị đủ các phần
Thắp hương cầu khấn thần linh trước
Tổ Tiên tiếp đến trọn mười phân.
Cỗ tết năm nay tuy giản dị
Bánh chưng thịt mỡ với dưa hành
Con gà trống thiến bày lên đĩa
Xôi gấc, giò xào đúng một khoanh.
Hoa quả một mâm đủ năm màu
Kẹo bánh bày ra xen lẫn nhau
Bia ngon rượu ngoại đầy đủ cả
Chỉ thiếu pháo hồng khó tìm đâu?
Ăn xong cỗ cúng buổi đầu xuân
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Đi chùa cầu phúc năm một lần
Sau đó gia đình cùng hội ngộ
Cùng nhau chúc tết tới người thân.
Chúc tết
Thế là năm mới đã sang
Mỗi người thêm một tuổi vàng từ đây
Đầu xuân cầu phúc cầu may
Trước đi lễ phật, sau đây Ông Bà
Lại còn chúc tết thông gia
Bà con hàng xóm vào ra hàng ngày
Nghĩa tình từ trước tới nay
Khó khăn hoạn nạn chung tay góp phần
Bên nội, bên ngoại người thân
Sao cho đủ lượt, đủ lân từng người
Bạn bè thân thiết khắp nơi
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Xa thì gọi điện đầy vơi chút tình
Chúc cho cái tết yên bình
Mọi người vui vẻ là mình đã xong.
Làm thơ
Bảy mươi mốt tuổi lại làm thơ
Có muộn quá không đến bây giờ?
Cầm bút muộn màng khi sức yếu
Tổ Tiên đang đợi cứ làm ngơ!
“Nhân sinh thất thập cổ lai hi”
Ai cũng như tôi kể cũng kỳ
Tuổi cao còn muốn thơ với phú
Có hay không đã nước non gì?
Nói thì nói vậy nhưng đâu giám
Đâu giám so tài với những ai?
Với mình như thế cho là đủ
Là đủ vì không nghĩ đến tài.
Bảy mốt xuân qua đà đúng hạn
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Nhưng còn chưa tới tuổi trung bình
Lòng tự bảo mình là còn trẻ
Thói quen viết lách lại hồi sinh.
Mỗi mùa xuân đến, đến bên xuân
Chấp bút nên thơ chọn mấy vần
Sống còn học tập đâu ngừng nghỉ
Nẩy một vần thơ - một nét xuân.
Tết ở trời Tây
Ăn tết đầu tiên ở nước ngoài
Đầu năm tám chín nghỉ ba ngày
Đi chợ sắm sanh mâm ngũ quả
Bia lon chuẩn bị mấy thùng đầy.
Mấy nén hương thơm từ nhà sang
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Không trầu, cau rượu với thẻ vàng
Bánh chưng không có xôi thay thế
Gà, bò rất sẵn chẳng khan hàng.
Thịt lợn không tìm thấy ở đâu
Giò lụa, măng khô hiếm hàng đầu
Hỏi ra mới biết Đạo Hồi cấm
Miến dong, mục nhĩ ở nơi nào? …
Giao thừa rầm rộ nửa tiếng thôi
Thay pháo xoong nhôm gõ liên hồi
Đuốc sáng tẩm dầu tung liên tục
Một vùng sáng trắng thẳng lên trời.
Cảnh sát địa phương nghe lạ lắm
Lăm lăm vào hỏi chuyện gì đây?
Dịch rằng Việt Nam ăn tết đấy
Phong tục ấy mà - Ông có hay?
À ra như vậy rõ ra rồi
Cảnh sát cáo từ xin rút lui
Năm sau như thế cần báo trước
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Chúc mừng năm mới tới mọi người .
1989
Xuân và lính đảo
Tết đến nhớ thương người chiến sĩ
Xuân về mẹ nhắc đảo Trường Sa
Dịp này anh không về được nhỉ?
Mẹ bảo rằng anh rất nhớ nhà.
Khoảng cách không còn là thử thách
Chỉ còn là nỗi nhớ quê hương
Tết đến bạn bè đều vậy cả
Nhưng còn nhiệm vụ ở biên cương.
Tìm người da đẹp ở nơi đây
Hiếm lắm ngay trong cụm đảo này
Sóng gió ngập tràn da sạm lại
Cho người dày dạn lại càng hay.
Bàng vuông dứa dại che mắt địch
Bão tố mưa sa thử sức mình
Rèn luyện kỹ năng chờ địch tới
Canh chừng biển đảo với trời xanh.
Nhân dân giao cho anh nghĩa vụ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cho dù có mất mát hy sinh
Cả nước đứng sau lưng các bạn
Giữ yên bờ cõi Tổ Quốc mình.
Sự tích gò Đống Đa
Sau khi đại thắng quân Thanh
Đập tan hai chín vạn binh kẻ thù
Quang Trung hạ lệnh quân cơ
Thu gom xương cốt, lập thờ miếu thiêng
Chất thành một hố to nguyên
Xác lính bại trận, chất nên gò này:
“Nay ta cho nhặt xương cốt chôn vùi
Bảo lập đàn bên sông cúng tế
Lòng ta thương chẳng kể
người phương Bắc
Xuất của kho , đắp điếm
đống xương khô
Hồn các ngươi đừng vất vưởng
dưới trời Nam
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Hãy lên đường quay về nơi hương chỉ”. *
Nửa năm sau với tấm lòng hòa khí
Hai nước cùng quay lại bang giao
Lửa chiến chinh dập tắt đấy về sau
Không tổn thất hy sinh vì thù hận
Không trả thù những người bại trận
Miễn người ta sống đẹp với dân mình .
Nếu kẻ thù gây sự chiến tranh
Đem quân đến nước mình lần nữa
Toàn dân Việt sẽ dồn bão lửa
* Văn tế binh lính nhà Thanh tử trận của vua Quang Trung.
Thiêu đến cùng thất bại mới ngừng tay
Mở lối cho về rút bài học từ đây
Bài học lớn cha ông để lại…
Giỗ Tổ(Ngày giỗ họ tộc Nguyễn Phúc Khê ở
Diễn Hạnh, Diễn Châu, N.A)
Mở đầu ba hồi chín tiếng trống chào
Rằm tháng giêng
Tết Trung Nguyên
Con cháu nơi nơi về quê Giỗ Tổ
Mái ngói thâm nghiêm,
tường vôi in lời dạy dỗ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Án thờ bày biện, nến điện sáng trưng
Cơi rượu rót đầy, dâng mấy tuần hương,
con cháu quây quần - dâng cỗ
Khói hương trầm
bảng lảng bay quanh Nhà Thờ Họ
Như Tổ Tiên linh hiển đâu đây?
Trống chầu vang vang giữa sân nắng đầy
Sớ tấu dâng lên,
lời lời tụng niệm…
Nhớ người xưa bao công xây dựng
Nhắc nhở cháu con giữ vững gia phong
Mỗi nén hương thơm,
bao ước vọng khôn cùng
Gửi chút tâm linh lòng thành giản dị
Nhớ ơn Tổ Tiên
xây thành đắp lũy
Con cháu nên người,
Tiên Tổ cũng hòa vui
Phù hộ người người nẩy nở sinh sôi
Thêm nhánh, thêm cành nhiều hoa bền cội
Sức khỏe bình an, làm ăn tấn tới
Mọi sự hanh thông, tai qua nạn khỏi
Ơn Tổ Tiên
Con cháu cầu mong.
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Bái tạ.
(Một hồi ba tiếng trống kết thúc)
Hoa súng cửa đền*
Hình hài viên đạn vươn cao
Mở tung cánh mỏng hồng đào màu hoa
Lá xanh e ấp trăng ngà
Trải tròn giữ nước giữ nhà bình yên
Thân mềm chẳng được bằng sen
* Đền thờ liệt sĩ huyện Diễn Châu, Nghệ An
Chắt chiu bông súng dâng lên tặng đời
Cánh hồng nhị tím tinh khôi
Ngắm bông hoa súng đẹp tươi lạ lùng.
Cánh én mùa xuân(Bài chọn đọc tai VTV-1 chương trình
thơ tết Quý Tỵ năm 2013)
Qua tết. Giêng hai. Tiết thanh minh
một màu xanh êm ả
Gió cõng mây đi,
trời phong quang mới lạ
Tia mặt trời rạng đỏ
Soi tìm mầm nụ dậy chào xuân
Chim én bay về ngày một nhiều hơn
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Chao liệng tìm mồi,
những con ruồi, con sâu vừa thức giấc
Trên nhành lúa chiêm xuân xanh ngắt
Cánh én chao nghiêng,
dệt gấm cánh đồng quê
Bình yên sao những nẻo đi về
Phơi phới đường xuân áo mới
Hồng đào, vàng mai nụ cười em gái
Đua chen sắc trẻ, sắc xuân
Đảo xa nay đã nên gần
Non sông một mối mùa xuân vĩnh hằng.
CÇu Thª Hóc
Cong cong cầu gỗ đỏ trên hồ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Bên thành tháp bút mấy vầng thơ
Viết thẳng trời xanh cao vời vợi
Mây trắng ngang qua ngóng đợi chờ.
Trai thanh gái tú đi nhè nhẹ
Tha thướt áo hoa buổi hẹn hò
Vào đền Ngọc Sơn hương khói tỏa
Rùa thần lên nước đón trăng thơ.
Lê Lợi năm xưa, đã có công
Trả thần gươm báu dáng ung dung
Nếu quân cướp nước còn quay lại
Vương quân lại mượn tiếp gươm hùng.
ChuyÖn hai chó chuét (Thơ thiếu nhi)
Chú chuột đồng nhàn rỗi
Đi tìm bác chuột nhà
Chào hỏi rồi lân la
Bác sao mà sướng thế?...
Ăn uống thì vô kể
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Không đào bới như em
Bữa nào cũng có cơm
Không cơm thì có cháy.
Thịt xay rang không đậy
Bác thưởng thức tha hồ
Các hoa quả tươi, khô
Đều có phần của bác.
Ăn xong có sữa nước
Đóng trong bịch giấy mềm
Chủ sơ ý không xem
Là tha hồ bác uống.
Số bác sao mà sướng?
Chẳng giãi nắng, dầm mưa
Nóng đã có điều hòa
Lò sưởi khi trời rét …
Chú nói ra chưa hết
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Tôi có khổ của tôi!
Tuy ăn uống nhờn môi
Không thảnh thơi như chú.
Trong nhà còn chó dữ
Cô mèo mướp rình mò!
Có thân tôi phải lo
Không tự do hưởng thụ.
Sống cả nhà đoàn tụ
Như chú - sướng cả đời
Chỉ có một mình tôi
Sống cô đơn khốn khó!
Nghĩ cho cùng đều khổ
Ai cũng vậy cả thôi
Sống như chú thật vui
Chẳng lo ai lấy mạng.
Hươu cao cổ
Chị dẫn chơi công viên
Em thấy hươu cao cổ
Trông hươu thật là ngộ
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Cái cổ quá là dài
Chân cao, đuôi thì ngắn
Cái cổ dài gấp hai.
Cho chị hỏi hươu này:
Cổ mày sao dài thế?
Hươu trả lời thật dễ:
Lá, cỏ ở dưới chân
Trâu bò đã tranh phần
Hươu còn gì mà sống?...
Thượng Đế thấy cảm động
Đã nối cổ cho hươu
Nối thêm chân cho cao
Để hươu ăn cành ngọn…
Thư Nhà(Kỷ niệm I RAQ )
Kể đã mấy hôm nhận thư nhà
Của anh bạn cũ cùng phòng ta
Anh mừng vui - biết bao khôn xiết
Nhưng đọc xong rồi lo quá đa.
Thư rằng bên ấy cứ yên tâm
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Ở nhà con lớn học rất chăm
Nhà trẻ hàng ngày con út tới
Hàng xóm, láng giềng vẫn hỏi thăm.
Thư báo hiện giờ điện quê ta
Hai bốn trên hai bốn mới ra
Không cắt cầu giao cùng cầu thớt
Hàng hóa mênh mông ở các nhà (1).
Cho nên bố nó yên tâm nhé
1 Các nhà hàng
Chẳng phải mua chi - để dành tiền
Đô la ở nhà cao giá lắm
Mua hàng các thứ thật không nên …
Có mua xe cúp mua trong nhà!
Đừng mua xe bãi chán quá ta
Mấy bác gửi về toàn xe cũ
Xe ấy em đi ngượng thấy bà!
À cố mua về hai chục cái
Khăn lông bên ấy đẹp vô cùng
Quần nhung áo nỉ - mặc đẹp lắm
Mỗi thứ trên mười anh rõ không?
Đọc xong thư, nghĩ khó quá Tây!
- Ông nên viết tiếp trả lời ngay
Các loại lời khuyên mẹ nó dặn
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Làm sao tôi làm nổi việc này.
1989
Cầu vượt
Nhà nước chi ra mấy tỷ đồng
Làm cây cầu vượt ở phố đông
Người, xe qua lại sao chật chội
Cầu vượt cho ta bớt hãi hùng.
Ai đi cầu vượt mà không thấy
Thoải mái khoan thai đến dễ thương
Tha hồ ngắm cảnh xe qua lại
Chen chúc nhau chi ở dưới đường.
An tâm vững bước đi trên cầu
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Khỏi cần ngó trước với nhìn sau
An toàn tuyệt đối khi đông đúc
Ai ngang qua phố nhớ lên cầu.
Dạo hồ
Sáng ra đi dạo mấy vòng hồ
Cho người khoan khoái lại bớt lo
Sức khỏe dạo này tăng đôi chút
Hưởng thụ riêng mình phúc trời cho.
Chào bác, chào bà, lại chào ông
Gặp nhau như hẹn quý vô cùng
Vui mừng thể hiện trên khuôn mặt
Thư thả bước đi chẳng ngại ngùng.
Hồ rộng trời cao nhìn rất thoáng
Mặt nước lặng im như đón chờ
Không khí trong lành và mát mẻ
Mấy chú cá vàng cứ ngẩn ngơ.
Liễu rủ đường xuân đang mời gọi
Phượng đỏ rực trời kín lối đi
Bằng lăng hoa tím khi thu đến
Bốn mùa cây trái lá xanh rì.
Dạo hồ vào mỗi buổi sáng mai
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Thói quen như thế đã lâu rồi
Nghỉ dạo quanh hồ chừng khó bỏ
Ngoại trừ bão tố với mưa rơi.
Lối ấy
Lối ấy ngày xưa anh vẫn đi
Quen từng góc phố đến hàng si
Xuống dốc Ngọc Hà rồi rẽ phải
Gõ cửa em ra đón tức thì.
Lên thang mấy bậc quen mà lạ
Mùi thơm xôi nếp tỏa liên hồi
Hàng xóm nói rằng ai đón khách?
Chưa rằm, mồng một đã thổi xôi.
Vào mâm em dọn những món quen
Xôi trắng nên hương đợi khách hiền
Chả quế đậm đà từng lát một
Mẹ làm chờ sẵn suất ưu tiên.
Ý mẹ vun vào em biết không?
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Anh vui như được sưởi ấm lòng
- Ý em cũng vậy sao khác được?
Đố biết?... Anh?... Ai muốn lấy chồng?...
Tôi là ô sin
Chủ nhà bác sĩ đa khoa
Tôi đây đơn giản chỉ là ô sin
Về đây đã một năm liền
Việc nhà thông thạo cho nên được chiều
Sáng ra quét tước cho đều
Quay vào giặt dũ bao nhiêu áo quần
Máy giặt có sẵn trên tầng
Bấm nút tít tít mấy lần là xong
Đi chợ chả giám kể công
Chợ gần rau sẵn nhác trông rõ ràng
Bếp ga, cơm điện đàng hoàng
Nước nóng siêu tốc lại càng nhanh hơn…
Nghĩ về cảnh ở nông thôn
Ô sin mà lại nhàn hơn ở nhà
Chỉ một tháng đã trắng ra
Lên cân tóc mượt chủ nhà nhìn theo
Bà chị theo dõi đã nhiều
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Nhưng vì cần quá mọi điều bỏ qua
Lôi thôi tôi thử về nhà
Một tuần là biết tôi là ôsin…
Nhà cũ(Tặng KTS Tạ Vạn )
Gọi là nhà cho oai
Cũng cửa đóng then cài
Chiều rộng chừng ba mét
Năm phẩy năm chiều dài .
Cầu thang gạch ngoài trời
Chỉ một đợt đến nơi
Bạn bè ngồi tán gẫu
Đủ mọi chuyện trên đời.
Nhà chỉ có một phòng
Hai người cùng ở chung
Khi có bà xã đến
Là bất tiện vô cùng.
Tuy rằng nhà có hẹp
Nhưng người lại rộng lòng
Bạn bè về Hà Nội
Là dịp đến rất đông.
Nhiều khi như phòng khách
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Tiếp các vị cao sang
Sang hèn cùng ngồi chiếu
Vì nhà chẳng có bàn.
Khách từ Miền Nam ra
Khách từ các Tỉnh về
Mỗi lần đi họp Bộ
Đông vui như hội hè.
Mỗi khi tôi nhớ lại
Với người bạn sống cùng
Kiến trúc sư Tạ Vạn
Nhà mười một Đội Cung.
Kþ tuæi
Người ta Thìn, Tuất, Sửu, Mùi
Đó là tuổi kỵ - kịp thời tránh xa
Còn tôi Thìn Tuất sinh ra
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Thế mà vẫn cứ thuận hòa như ai
Bốn mươi ngày cưới qua rồi
Cháu con xinh đẹp mọi người đều khen
Giỏi dang có chí làm nên
Từ bàn tay trắng hai bên góp vào
Cuộc đời chẳng kém ai nào
Gia đình hạnh phúc như bao nhiêu người
Cho nên sống ở trên đời
Đừng kiêng kỵ quá để người lỡ xa
Yêu nhau chẳng quản tuổi mà
Cưới không kỵ tuổi cũng là cách hay.
Đi xem xiếc
Nhớ năm năm sáu xiếc sang ta (1956)
Tề Tề Cáp Nhĩ - đúng tên Hoa
Trung Quốc, quê hương đoàn xiếc ấy
Vé Tỉnh mời - đưa đến tận nhà.
Gia đình cách mạng được ưu tiên
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Một vé rõ ràng ghi đúng tên
Ngày giờ biểu diễn xem đã rõ
Giấy mời đưa trước ba ngày liền.
Đến hẹn , hôm sau Ông Cụ tôi
Đi từ sáng sớm cho mát trời
Bỏ túi đi đường mười đồng chẵn
Cho chắc hành trình khỏi lụy ai.
Ô tô không có – xe đạp không!
Cụ tôi cuốc bộ một ngày ròng
Diễn Châu - Vinh, bốn mươi cây số
Mệt đâu nghỉ đấy khỏi chờ mong.
Đến nơi xem xiếc thật là sang
Đèn điện sáng trưng rất rõ ràng
Ghế đệm lò xo ngồi nhún nhẩy
Dãy vé ưu tiên thật đàng hoàng.
Sáng hôm sau Ông Cụ ra về
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Lại một ngày đường như lúc đi
Rã rời chân tay, thân bải hoải
Hỏi thế nào? Cụ chẳng nói gì!
Hôm sau nữa như đã hoàn hồn
Cụ tả hai thằng vật nhau luôn
Vật xong đứng dậy chỉ còn một
Một thằng biến mất ai tài hơn?...
Nghĩ mà thương Cụ, đúng nông dân
Đi bộ cả ngày - vì vé ưu tiên
Từ nay nếu được mời xem xiếc
Sẽ lắc đầu hàng chục cái liền.
Lêi bè kÓ(Nạn đói năm Ất Dậu 1945)
Sáng ra đi chợ sớm
Trông chưa rõ mặt người
Nghe tiếng động nhiều nơi
Có bóng người lố nhố.
Bên đường Quan ai đó
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Đang ngửa tay ăn xin
Bên cạnh một trẻ em
Đang nằm lăn ra đất.
Nom người ta khổ thật
Chỉ da bọc lấy xương
Tóc phủ xuống che sườn
Mặt tóp teo ngáp ngáp!
Đói mấy ngày nhấm nháp
Chỉ lá cỏ, lá khoai
Chẳng tý bột cầm hơi
Làm sao mà sống được!
Đi rồi lại dừng bước
Lại gặp cảnh như trên
Gặp người đói triền miên
Sao mà nhiều quá vậy!
Trưa chợ về đã thấy
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Chết cả mẹ lẫn con
Co quắp chờ người chôn
Đời sao mà cùng kiệt!
Quê quán không ai biết
Tên tuổi chẳng ai hay
Cho chiếc chiếu cũ này
Hai mẹ con chung một!...
Nghĩ sao mà uất ức
Cho lũ quỷ ngoại xâm
Bọn địa chủ vô lương
Gây nên bao tội ác.
Dân ta dù có thác
Quyết tự giải phóng mình
Liên lạc với Việt Minh
Đấu tranh đòi quyền sống.
ChiÕc ba l«
Hàng ngày em đi học
Lại cõng chiếc ba lô
Trong có bao sách vở
Giúp em học từng giờ.
Thầy, cô giáo của em
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Người mở kho kiến thức
Ở trong chiếc ba lô
Bao điều em học được.
Từng môn, từng môn một
Lúc đi chả có gì
Lúc về bao điều mới
Cô giáo giảng em ghi…
Hàng ngày em đi học
Lại cõng chiếc ba lô
Túi với em là bạn
Em chẳng quên bao giờ.
S©n trường
Ngày em mới đến trường
Cây phượng còn ít bóng
Đứng yên nhờ cây chống
Bốn chung quanh chụm đầu.
Thế mà mấy năm sau
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Bao cành to lá rậm
Tán tỏa tròn che nắng
Cả bãi rộng sân trường.
Từng cây đứng thẳng hàng
Như vệ binh đón khách
Hoa đầu cành trinh bạch
Chia tay bạn nghỉ hè.
Cành rậm lá xum xuê
Khi mùa xuân trở lại
Lá rắc vàng rơi mãi
Mái tóc em cuối thu.
Em yêu phượng từng giờ
Vì có bao kỷ niệm
Bạn bè vui yêu mến
Cô giáo hiền thân thương…
Mục lục
Trang
1. Lời nói đầu 5
2. Mùa xuân nhớ Bác 7
3. Bác thăm Kim Liên 9
4. Bữa cơm kháng chiến 11
5. Lán Nà Lừa 13
6. Xây Lăng Bác 15
7. Một cuộc kiểm tra 19
8. Măng rừng 23
9. Tâm sự 3 chú chép vàng 25
10. Táo quân kiểm điểm 28
11. Giấy mời 31
12. Chiều 30 33
13. Đợi con về tết 36
14. Ngọc Hoàng giao ban 38
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
15. Sáng mồng một 48
16. Chúc tết 51
17. Làm thơ 53
18. Tết ở trời Tây 56
19. Xuân và lính đảo 59
20. Sự tích Gò Đống Đa 61
21. Giỗ Tổ 64
22. Hoa súng cửa đền 67
23. Cánh én mùa xuân 68
24. Cầu Thê Húc 70
25. Chuyện hai chú chuột 72
26. Hươu cao cổ 76
27. Thư nhà 78
28. Cầu vượt 81
29. Dạo hồ 83
30. Lối ấy 85
31. Tôi là ô sin 87
32. Nhà cũ 89
33. Kỵ tuổi 92
34. Đi xem xiếc 94
35. Lời bố kể 98
36. Cái ba lô 102
37. Sân trường 104
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN65 Nguyễn Du - Hà NộiTel & Fax: 04.38222135
E-mail: [email protected]
Chịu trách nhiệm xuất bản: PHẠM TRUNG ĐỈNH
Chịu trách nhiệm bản thảo: TRẦN QUANG QUÝ
Biên tập: NGUYỄN VĂN SƠN
Vẽ bìa: Họa sĩ VĂN SÁNG
Sửa bản in: TÁC GIẢ
In 500 cuốn, khổ 13 x 19 cm tại Công ty in Thủy lợi
Cánh én mùa xuânThơ - NGUYỄN QUANG HUỆ
–––––––––
nguyÔn quang huÖ 17 18 Cánh én mùa xuân
Đăng ký KHXB số: 1564-2012/CXB/27-86/HNV
Quyết định XB số: 1041/QĐ-NXBHNV, ngày 29/12/2012
In xong và nộp lưu chiểu Quý I năm 2013
Top Related