ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân...

133
Tương lai của thế kỷ 21: Những người TU không TU. - không TU TU. Tu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống nhau: Tôi là ai? Tại sao tôi ở đây? Thật sự có một Đấng cao cả nào đó mà loài người tôn vinh là Thượng Đế không? Tại sao loài người ai cũng phải chết? Con người dù ở trong hoàn cảnh nào, môi trường sống hoàn toàn khác nhau, điểm đầu và điểm cuối của con người đều giống nhau, con người có cùng số phận là chết. Đó là cái nỗi buồn man mác không duyên cớ, đến với con người trong cuộc sống, như nhắc nhở loài người một điều bí mật gì đó mà ai cũng phải đi tìm. Loài người thật sự đã đi tìm chân lý về nguồn gốc của sự sống, hay những câu trả lời về bí mật của sự chết. Đó là nguyên nhân chánh xuất hiện của các tôn giáo. Chữ TU được dùng để chỉ hành động của người rời bỏ đời sống bình thường của gia đình xã hội để bước theo đường hướng của một tôn giáo nào đó mà họ cảm thấy an lạc và thoả mãn được những thắc mắc của họ. Theo sự tiến hoá tư tưởng của loài người, chữ TU cũng thay đổi theo nhiều sự hiểu biết khác nhau, người tu cũng muốn cập nhật chữ tu của họ để thích hợp vào thời kỳ mới. Dù thay đổi thế nào người tu vẫn phải tuân theo những quy luật nhất định của tôn giáo mà họ theo, người tu phải: 1. Có lòng tin vào lý tưởng mà vị giáo chủ của họ sáng lập. 2. Thi hành luật đạo của tôn giáo lập ra. 3. Dù xuất gia hay tại gia họ đều có cách sống khác biệt với người đời thường, họ phải theo điều răng giới cấm của tôn giáo.

Transcript of ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân...

Page 1: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Tương lai của thế kỷ 21: Những người TU mà không TU. - không TU mà TU.

 

Tu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống nhau: Tôi là ai? Tại sao tôi ở đây? Thật sự có một Đấng cao cả nào đó mà loài người tôn vinh là Thượng Đế không? Tại sao loài người ai cũng phải chết?

          Con người dù ở trong hoàn cảnh nào, môi trường sống hoàn toàn khác nhau, điểm đầu và điểm cuối của con người đều giống nhau, con người có cùng số phận là chết. Đó là cái nỗi buồn man mác không duyên cớ, đến với con người trong cuộc sống, như nhắc nhở loài người một điều bí mật gì đó mà ai cũng phải đi tìm. Loài người thật sự đã đi tìm chân lý về nguồn gốc của sự sống, hay những câu trả lời về bí mật của sự chết. Đó là nguyên nhân chánh xuất hiện của các tôn giáo. Chữ TU được dùng để chỉ hành động của người rời bỏ đời sống bình thường của gia đình xã hội để bước theo đường hướng của một tôn giáo nào đó mà họ cảm thấy an lạc và thoả mãn được những thắc mắc của họ. 

          Theo sự tiến hoá tư tưởng của loài người, chữ TU cũng thay đổi theo nhiều sự hiểu biết khác nhau, người tu cũng muốn cập nhật chữ tu của họ để thích hợp vào thời kỳ mới. Dù thay đổi thế nào người tu vẫn phải tuân theo những quy luật nhất định của tôn giáo mà họ theo, người tu phải:

1. Có lòng tin vào lý tưởng mà vị giáo chủ của họ sáng lập.

2. Thi hành luật đạo của tôn giáo lập ra.

3. Dù xuất gia hay tại gia họ đều có cách sống khác biệt với người đời thường, họ phải theo điều răng giới cấm của tôn giáo.

 Điều này cho thấy tất cả người tu không có quyền tự do tư tưởng của họ. Họ không có sự sáng tạo, vì họ luôn sợ phạm luật đạo, sợ đường tu không được tinh tấn. Họ chấp nhận và tin vào số mệnh – nên họ phải thờ phượng các đấng, làm công quả công đức để được phước đức.

 Mâu thuẫn: Người tu luôn luôn giữ thể xác của họ tránh khỏi những cám dỗ vật chất bên ngoài. Điều này không một ai có thể làm được vì tư tưởng của họ thay đổi từng giây từng phút theo hơi thở của họ. Sự suy nghĩ của họ tuỳ vào những chuổi phản ứng hoá học trong não một cách tự nhiên không thể điều khiển được. {Chất kích thích tạo ra những phản ứng hoá học, do tuyến hypothalamus tiết ra – tất cả những cảm xúc của cơ thể đều có nguồn gốc do sự kích động của tuyến hypothalamus.} Điều vô lý nhất là con người  đặt hết lòng tin của họ vào một người, mà người đó sắp đặt ra tất cả mọi quy luật và quyết đoán sự đúng-sai, tốt-xấu, tội-phước, … ngay cả vận mệnh của con người. Đường đời thì mênh mong, đi theo con đường nào cũng dẫn đến sự bế tắc. Không tiến hoá được.

Page 2: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Thử quan sát một cách nghiêm túc người tu hành và một người đời bình thường: Điều trước tiên có thể thấy là tuổi thọ của họ tương đương. Người tu thời gian của họ là lo đạo hạnh tu hành của họ, tư tưởng thì luôn phân biệt cái tốt, cái thánh thiện, cái chánh, … tất cả cái xấu cái ô trược thì họ xô đẩy ra cái thế gian trần tục; Còn người bình thường thì lo tạo điều kiện vật chất và tinh thần cho cuộc sống. Họ tìm tòi và khám phá, cống hiến cuộc đời của họ cho sự tiến hoá chung của nhân loại.

Đã hơn 20 thế kỷ qua, cái thời gian đó cũng đủ cho con người có câu trả lời: Tôi là ai? Tại sao tôi ở đây? Thật sự có một Đấng cao cả nào đó mà loài người tôn vinh là Thượng Đế không? Tại sao loài người ai cũng phải chết? Ở vào thời điểm này đã có rất nhiều người đã đạt được trình độ minh triết giác ngộ rất cao. Họ là người có khả năng điều khiển được Năng Lượng Vũ Trụ. Và dĩ nhiên nhân loại sẽ bước sang thời kỳ mới mà không có sự phán xét của một đấng nào đó để chọn người tốt-người xấu, người có phước dầy-người thiếu phước, người tu-người không tu …

Những người TU mà không TU: Người tu là người đã chấp nhận một tôn giáo và họ đặt trọn lòng tin vào tôn giáo đó: Họ thực hành thực hiện theo giới cấm và điều quy mà tôn giáo đã đặt ra. Họ xem đời như là một tấm gương soi để hằng ngày họ thấy họ tinh tấn trên đường mà họ đang đi {họ cho con đường họ đang đi dưới một danh từ cao siêu thánh thoát – Đường Đạo hay đường TU}. Họ so sánh cái tốt – cái xấu, cái thiện – cái ác, cái chánh – cái tà, … con đường mà họ đi chỉ có cái tốt, cái thiện, cái chánh, cái từ bi, … Nhân loại, người đời đi trên phần còn lại. Sự thật người tu chưa làm gì tốt cho đời mà lúc nào cũng trách đời: đời là thế này đời là thế nọ, … Người tu muốn làm theo luật đạo, nhưng luật đạo quá gò bó làm thể xác mất tự do. Thể xác luôn luôn chống lại (một cách rất tự nhiên – không ai kiềm chế được). Người tu luôn có những lý luận chống lại thể xác, kiềm chế thể xác – từ đó kinh sách tôn giáo thì rất nhiều, rất cao siêu nhưng không một ai thực hành được. Người tu mất hẳn cái ý thức quyền tự do của họ, bộ não thì mất đi tiềm năng khả năng đặc biệt, vì họ không có sự sáng tạo nên chỉ biết tầm thầy học đạo, cầu nguyện van xin đấng cao cả nào đó. Người tu kiến thức của họ rất rộng nhưng hoàn toàn của người khác, chuyện gì cũng biết nhưng không thể thực hiện được. Người mà không có ý thức về quyền tự do tuyệt đối của linh hồn và linh hồn không tiến hoá được thì không thể là người tu được.

 Những người không TU mà TU. Người không tu là người không chấp nhận một lý tưởng hay những quy luật nào đó ràng buộc quyền tự do của họ. Chính vì vậy họ là người phát triển được sự sáng tạo của họ. Không có gì làm thay đổi được tư tưởng của họ nên họ phát triển được tiềm năng khả năng của con người.

        Của Trời - Đất của Vũ Trụ thì vô biên vô tận. Nếu có bất cứ quy luật nào ràng buộc thì quy luật đó sẽ bị xoá bỏ bởi sự tự nhiên vô cùng vô tận. {Thượng Đế không có quy luật và Thượng Đế cũng không có con đường nào cho nhân loại phải đi theo.} Nhân loại phát triển theo chiều hướng nào cũng được tuy nhiên sự phát triển đó phải đạt sự ưu việt tối đa và hài hoà với sự vận chuyển của càn khôn (càn khôn là trời đất) vũ trụ.

Page 3: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Người không tu không tin phật, không tin chúa, không tin thượng đế. Họ tin ở chính họ, họ tin ở con người.

        Chỉ có con người mới có thể giúp được con người. Ngoài con người không ai có thể giúp con người được đâu.

Bài học của trường đời là bài học khó nhất, bài học cao quý nhất từ đó con người có thể tiến hoá cao hơn về mặt tinh thần và thể xác.

        Đời giúp ta sáng tỏ đường đạo. Ta giúp đời trong lúc lâm nguy.

Chỉ có đời giúp cho người tu hiểu rỏ hơn về đường đạo. Đường đạo chẳng qua là con đường đời khi mọi người đạt được sự minh triết và giác ngộ. Người không tu là người luôn luôn sáng tạo để thích hợp vào môi trường vào xã hội mà họ sinh sống. Người không tu, không có bị ràng buộc bởi một quy luật nào của tôn giáo, của phong tục tập quán nên họ có tinh thần cởi mở và tự do nên họ có nhiều thuận lợi đạt đến sự minh triết và giác ngộ. Người không tu mà tu là vậy. {Dĩ nhiên không phải người nào không tu mà tu}

đường đời đường đạoCa dao tục ngữ Việt Nam có câu “Biết thời thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.” Tôi nghe rất nhiều người và có đọc nhiều kinh sách lý giải về hai từ này: Đời và Đạo. Rất nhiều người tranh luận về đường đời và đường đạo. Đường đời muôn lối, tư tưởng con người thì mênh mông nhưng nước tuông tràn vạn nẽo. Cái mênh mông không giới hạn là tính sáng tạo của Đấng Sáng Tạo Tự Nhiên, con người cũng là một phần tử của sự sáng tạo đó, cho dù cực kỳ nhỏ bé nhưng cũng mang tính không có giới hạn. {Thầy Đáng nói: “Anh chị em có được bộ não người tiền sử anh chị em là người thiệt thòi nhiều nhất. Linh hồn của anh chị em nhỏ nhoi nhất, nhỏ hơn linh hồn của tế bào thần kinh – nhưng có khả năng tạo ra muôn loài vạn vật.”}. Hơn 21 thế kỷ qua, con người bày vẽ ra những quy luật cứng ngắc mà họ cho đó như là một bản đồ cho cuộc hành trình của con người ở thế gian, con đường trong cái bản đồ đó gọi là đường đạo, người đi trên con đường đạo gọi là người tu. Có bao nhiêu tôn giáo là có bấy nhiêu con đường đạo khác nhau. Giữa các tôn giáo, tín đồ hay tranh luận với nhau đúng-sai, chánh-tà, … Họ tranh luận là đúng, vì họ thật sự đang đi trên con đường mà họ không biết sẽ dẫn họ về đâu? Lý luận của họ dựa trên những tư tưởng rất mơ hồ mà họ không biết hay hoàn toàn không biết. Như vậy, ai đúng ai sai, ai chánh ai tà…? Vậy thì đường đạo mà họ vẽ ra sẽ đưa tín đồ của họ về đâu? Đưa con người đến đâu?

 Chữ Đời hay chữ Đạo chỉ là những danh từ dùng để diễn tã một sự việc nào đó ở đời. Chữ Đạo có nhiều ý nghĩa khác nhau, tuỳ theo người dùng. Tôn giáo nói đến đường Đạo mặc nhiên ám chỉ con đường của giáo chủ sáng lập ra tôn giáo đó. Chữ đời và chữ đạo mà tôi dùng hoàn toàn không tôn giáo. Thầy Đáng giảng đạo, chữ ĐẠO mà Thầy Đáng nói ra cũng không hàm ý nào của tôn giáo.

Page 4: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

   Chữ Đạo mà Thầy Đáng dùng chính là năng lượng vũ trụ (NLVT), là một thực thể tồn tại tuyệt đối, tạo ra vũ trụ tạo ra muôn loài vạn vật. Đạo là sự sống có trong muôn loài, có trong mỗi chúng ta. Đường Đạo mà Thầy giảng dạy là bất kỳ con đường nào để linh hồn mình trở về hoà nhập với thể xác mình là một. Đường trở lại với chính mình là đường đạo. Thầy Đáng luôn nhấn mạnh rằng: “Trong ngành Nhân Điện Thầy không có một luật lệ hay một điều quy nào để ràng buộc anh chị em. Thầy chỉ giúp ý kiến, còn quyết định là quyền tự do chọn lựa của anh chị em. Anh chị em về nhà nghiên cứu thực hành thực hiện những gì Thầy giảng – Anh chị em phải thực hành để biết mình là ai.”

Nên đường đạo, con đường mà tôn giáo vẽ ra. Càng đi trên đường đạo càng xa chính mình, học cái của người mà quên mất cái của mình. Biết của người mà không biết của mình. Mà biết người, chỉ là biết cái hào nhoáng che đậy giả tạo bên ngoài của người đó. Đó là thời đại vô minh (dark age).

 Trở về lẽ sống tự nhiên đơn sơ của mình là trở về với đạo. Con đường trở về với chính mình là con đường đạo. “ĐỜI giúp ta sáng tỏ đường ĐẠO. Ta giúp ĐỜI trong lúc lâm nguy.” Trường đời dạy ta tất cả, ta cũng giống như mọi người. Tại sao chúng ta chạy theo cầu xin người khác, mà chúng ta hoàn toàn không biết học cái của người khác sẽ dẫn ta đến đâu và về đâu? – Đã hơn 21 thế kỷ qua, nhân loại đã thấy đâu cảnh thiên đàng hay cõi niết bàn? Mà nhân loại tương lai có ai đâu xa lạ là người thân thương ruột thịt của mình. Một người đi trên đường đạo tự cảm thấy mình thanh cao thánh thiện, và thấy cõi trần thật là nơi mê muội tội lỗi. Nhưng ai đã gây nên cảnh đau thương đen tối tội lỗi trên Quả địa cầu này? Chính là Tổ Tiên của chúng ta hay Tổ Tiên nhân loại! Đó là những người đời trước của chúng ta. {Đó là chưa nói đến tư tưởng và hành động của chúng ta ở nhiều kiếp trước. Biết đâu chúng ta đã để lại nhiều hậu quả gây xáo trộn không lường được cho con cháu chúng ta đời này?}

          Nghiên cứu tâm linh đường đạo là chúng ta thay đổi một tư tưởng mới, một quả địa cầu mới. Con người mới là con người đạt được sự minh triết và giác ngộ - chỉ có trường Đời mới giúp cho con người sáng tỏ đường Đạo. Con đường Đạo chính là con đường trở lại với chính mình.

         Chỉ có Đời mới có thể giúp con người sáng tỏ đường Đạo. Khi sáng tỏ đường Đạo con người mới có quyền năng khả năng giúp Đời xây lại thời kỳ mới (new age).

 Có ý kiến cho rằng “Học Đạo giúp Đời”. Nhưng nếu người tu không bước vào đời thì đường đạo không tinh tấn. Người tu sống trong khuôn khổ và làm theo quy luật thì họ biết gì ngoài đời mà cho rằng “học đạo giúp đời”. Cái nghịch lý này đã gây xáo trộn triền miên trong xã hội loài người. Con người đã tranh luận không biết mệt mỏi. Đã hơn 21 thế kỷ dài, thời gian đó đủ để cho nhân loại ý thức và quyết định sự chọn lựa của mình. Nếu tư tưởng con người không thoát ra được các lý thuyết của tôn giáo, thì tâm linh con người không tiến hoá được, con người không thể đạt đến được sự minh triết giác ngộ. Cho nên câu Thầy Đáng nói:

Page 5: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 “ĐỜI giúp ta sáng tỏ đường ĐẠO. TA giúp đời trong lúc lâm nguy.”

Chỉ có một chiều: ĐỜI giúp ĐẠO! Mà chữ đạo ở đây chỉ con người đã minh triết và giác ngộ. Chỉ có con người giỏi, con người đã minh triết và giác ngộ mới hiểu thế nào là giúp đời. Chỉ có vậy nói “giúp đời” mới có ý nghĩa.

Nhân loại có mặt hằng triệu triệu năm trên Quả địa cầu, một điều chắc chắn nhất mà ai cũng nhận biết: Nhân loại chỉ có một nơi để chung sống duy nhất. Dù muốn hay không muốn, không ai có một sự chọn lựa nào khác. Loài người dù muốn huỷ diệt lẫn nhau vì tranh giành, chiếm đoạt … loài người dù sống trong đời đời đau khổ, đói khát, bệnh tật, và giết chết … nhân loại, không một ai có lối thoát. KHÔNG MỘT AI CÓ LỐI THOÁT nào khác, ngoài Quả địa cầu.

          Nhân loại sống xung đột tranh nhau từ cá nhân, gia đình, xã hội, quốc gia cuối cùng là toàm thế giới. Nhưng dù vậy, ai cũng có được hạnh phúc, ánh sáng niềm vui. Nên loài người cần một giải pháp hay một con đường nào giúp cho loài người cùng sống an vui trên một Quả địa cầu; Trước khi loài người tự hủy diệt lẫn nhau. 

Tôn giáo hay tâm linh chỉ là một lối thoát cuả tư tưởng – Cho nên nói đến đường đạo thật sự phải là con đường giải thoát mọi sự xung đột và phân chia trong tư tưởng.

Chúng ta sẽ trở thành những người sáng tạo với một chương trình sáng tạo mới đến khi nào chúng ta thật kết hợp lại với mọi người làm cùng một chức năng sáng tạo như vũ trụ vô biên đã sáng tạo ra loài người. Loài người là một sáng tạo linh động huyền diệu tinh vi tinh hoa của Vũ Trụ; Sự sáng tạo tuyệt vời nhất của nhân loại là một cõi thiêng đàng mà tất cả loài người đều sống trong tràn ngập ánh sáng niềm vui. – Thì thế giới sẽ không bao giờ bị huỷ diệt. {như nhiều nhà tiên tri đã tiên đoán.}

 Chìa khoá năng lượng

Anh chị em chúng ta có sẳn sàng chưa? Có bao giờ anh chị em nhận thức được rõ sự cao cả trong chính linh hồn mình chưa? – Đó là sự thương yêu bao dung không điều kiện. Vì thương và chỉ vì thương mà tâm hồn tràn ngập nhẹ nhàng sung sướng. Đâu còn gì là oán ghét và thù hận – đó là quyền lực tình yêu trong tâm hồn đã hoán chuyển cái bản chất của linh hồn thay thế vào cái tham vọng của thể xác. Vì anh chị em là các đấng! Chỉ có anh chị làm cho anh chị em cao cả – chứ không ai làm cho anh chị em cao cả đâu. Anh chị em tự hỏi sâu thẳm trong tâm hồn mình lại đi.

          Khi mọi người cần. Khi mọi người kêu gọi. Một điều vui sướng và hạnh phúc nhất mà chúng ta có thể có là nói “vâng ạ!” vì từ đó mà chúng ta có thể sử dụng được cái tiềm năng khả năng trong chúng ta. Thương mọi người là truyền năng lượng vũ trụ đến cho mọi người. Khi người vui tươi hạnh phúc thì chúng ta được vui sướng vô cùng.

Page 6: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

          Khi chúng ta có cơ hội sử dụng NLVT, chúng ta phải thật sự vô tư đối với mọi đối tượng. Vì nếu không có nhân lọai và muôn lòai thì chắc chắn chúng ta cũng không hiện hữu.

trăm người trăm ý

Ca dao tục ngữ Việt có câu “Trăm người trăm ý” có ý nói lên quyền tự do của con nguời. Người nói, không phải là nguời đã minh triết hay có đầy đủ ý thức về cuộc đời, mọi nguời ai cũng thấy điều này rất tự nhiên vì bản chất tự nhiên của con người vốn tự nhiên và sáng tạo.  

          Tự do là bản chất tự nhiên của con người vì phong tục tập quán, vì tôn giáo, vì luật lệ người đời làm quyền tự do của con người bị hạn hẹp gò bó và gần như không còn tự do nữa. Từ đó con người luôn buồn và bức xúc về cuộc đời, họ không hài lòng trong cuộc sống dù họ là những người thành công hay có địa vị giàu có trong xã hội … Chúng ta cũng là những người đi tìm chân lý tự do trong cuộc sống. Chúng ta sống mà luôn như mong chờ một điều gì đó, vì chúng ta rơi vào khoảng không gian đầy nghịch lý giữa sự tự do của linh hồn và sự ràng buộc của thể xác, chúng ta bị mắc kẹt trong không gian đó đã quá lâu dài … Chúng ta chờ mỏi mòn trong tuyệt vọng, chúng ta đã chờ không biết bao lâu rồi một Đấng cao cả nào đó xuất hiện giải thoát chúng ta ra khỏi sự ràng buộc đau khổ và khó chịu đó.

          Nếu có thật các đấng giúp đời thì họ sẽ giúp ai? Giúp như thế nào? Vấn đề này thật mâu thuẫn: Chúng ta không thể nhờ người khác quyết định chọn lựa giúp mình trong cuộc sống hay phát triển tâm linh. Chắc chắn chúng ta sẽ không hài lòng và chấp nhận dù đó là sự chọn lựa của các Đấng cao cả. Nếu chúng ta thực hành theo ý của các đấng mà kết quả không tốt thì ai sẽ gánh chịu kết quả?

1. Nếu cho rằng các đấng theo giúp người tốt. Nhưng làm sao định nghĩa được thế nào là tốt. Người làm tốt là người làm đúng theo các điều kiện của đấng? Điều này sẽ đưa đến nhiều vấn đề xáo trộn nhất. Điều kiện của các đấng đưa ra con người không thể thực hành thực hiện được.

2. Đấng không theo giúp nguời xấu. Điều này lại càng mâu thuẩn, vì người xấu cần sự giúp đở của các đấng. Nhưng nếu các đấng ra tay giúp thì con nguời không ý thức được quyền tự do của mình.

 Sự thật không có đấng nào theo giúp cho cho con người, vì nếu như thế sẽ có nhiều tranh chấp xảy ra từ trong cõi tâm linh đến con người thật bằng xương bằng thịt. Điều quan trọng hơn là con người không thể xử dụng được quyền tự do của mình kéo theo cái hậu quả là con không đạt được sự minh triết.

Page 7: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

  Bằng sự trãi nghiệm trong cuộc sống, con nguời sẽ có đủ sáng suốt và minh triết để chọn lựa và quyết định tương lai của mình. Dù thất bại cũng là một bài học kinh nghiệm quý giá trong phương cách sống ở đời. Con người có quyền tự do tuyệt đối, các đấng thì công bằng tuyệt đối.

sự tự do

Ngày 4 Tháng 7 là ngày Lễ Độc Lập của Mỹ. Một ngày mà mọi người đều buông xã mọi việc, điều thích thú nhất mà ai cũng muốn là chung vui ăn mừng và sung sướng đón chờ cái giây phút vinh quang nhất của con người là Độc-Lập Tự-Do. Hằng ngàn đóm pháo bông bắn lên bầu trời đẹp tuyệt vời và lộng lẫy. Độc Lập Tự Do ở đây không phải chỉ là những biểu ngữ mà là hiện trạng thực mà ai cũng cảm nhận được. Hay mọi người chờ đến ngày Lễ Độc Lập để được nhìn pháo bông rực rỡ thật là đẹp mắt. Pháo bông cũng không phải là sự tự do – nhưng trong giây phút đó mọi người phấn khởi cảm thấy rất tự do.

          Chuyện gì sẽ xảy ra cho chúng ta nếu một ngày sau khi thức dậy mọi hiện thực xung quanh đều thay đổi toàn diện? Không phải chỉ ở cái nhìn thấy thông thường của không gian 3-chiều mà còn vượt hơn đó nữa? Chẳng hạn như không gian 4-chiều.

 

Chung quanh Quả địa cầu đuợc bảo tòan bằng không gian trống không.

 

 Chuyện gì sẽ xảy đến, nếu bất chợt chúng ta biết được một thế giới mới lạ chung quanh chúng ta? Chúng ta phải làm thế nào để thích hợp vào môi trường mới? Cái không gian bây giờ không hạn hẹp trong khái niệm không gian và thời gian, không không gian và không thời gian một khái niệm bao quát hơn về vũ trụ.  

Page 8: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Thầy Đáng hay đùa rằng: “Khi nào sau khi ngủ anh chị em giật mình thức dậy mà thấy cá lội xung quanh. Thì bấy giờ anh chị em vui rồi đó.” Cá lội xung quanh đó là môi trường mới; Anh chị em thấy đuợc cá lội đó là ý thức của anh chị em, nếu nhìn kỷ lại thì không biết mình là ai? {lúc đó mình đã đổi qua một thân xác mới rồi.}

Thầy Đáng đến để nhắc nhở và đánh thức chúng ta về một sự thay đổi tòan diện. Thầy cũng chuẩn bị cho anh chị em một phương tiện để chính mình đối diện và vượt qua sự thay đổi tòan diện sắp đến của Quả địa cầu. Không ai đến cứu giúp chúng ta, mà chúng ta tự cứu mình bằng đôi tay và khối óc của mình. Bám víu vào vật chất và phương tiện không phải là biện pháp tốt.

Tôn giáo, chủ nghĩa, học thuyết … cũng giống như những đóa pháo bông muôn màu rực trong không gian đen tối. Chỉ làm thỏa mãn đuợc sự hiếu kỳ của con nguời trong khỏang thời gian ngắn ngủi.

Vào thời kỳ văn minh vật chất, nhân lọai cũng thay đổi cách sống theo vật chất. Tôn giáo, phong tục tập quán chỉ có giá trị như những đóm pháo bông lóe lên rực rỡ trong giây phút rồi cũng tắt liệm trả lại cho màn đêm u tối. Nhưng bóng tối quá dầy đặc … Nói thay đổi, nhưng thật sự khó vô cùng. Thể xác thì mất tự do, linh hồn không độc lập – Vì từ lâu chúng ta không sử dụng đựơc quyền tự do của mình, chuyện gì cũng dựa vào quyền lực và cầu xin. {Ai cũng có đấng vô hình độ mạng?} Và ai cũng có lá bùa hộ mạng.  

Năng Lượng Vũ Trụ thì có MỘT – khi linh hồn chúng ta trở về NLVT thì không có tôn ti trật tự. Tuy nhiên băng tần NL của mỗi linh hồn có tần số khác nhau. Tần số này có được là tùy vào sự học hỏi của thể xác ở trần gian. Không phải người tu trong tôn giáo rồi được phong chức tước phẩm trật ở cõi tâm linh vô hình – Người đời phong chức này phẩm nọ cho nguời tu. Thượng Đế là NLVT mà NLVT thì vốn không không vô cùng vô tận.

o Nên cần thiết nhất là chúng ta phải thay đổi tư tưởng, mở tâm mở trí đón nhận nguồn NL mới đang thay đổi chúng ta. Nguồn NL tràn đầy sự ý thức và minh triết. Đừng phân biệt và phân chia hảy nở nụ cuời tươi vui với mọi người. Đây chính thật là thay đổi: Chúng ta sống trong ánh sáng niềm vui và hạnh phúc – đồng thời tần số của băng tần NL của chúng ta cũng lớn rộng ra.

o Thầy Đáng là một người thầy bình thường hơn tất cả những người thầy bình thường, vì TĐ có băng tần tổng hợp. Một người thánh thóat không phân chia. Ngài làm điều mà tất cả mọi người không làm được. Ở mức thấp nhất có Thầy mà ở bậc cao nhất cũng có Thầy. Cho nên muốn hiểu được TĐ chúng ta buông xuống tất cả, giử cho tâm mình trống không và thương yêu. Trong anh chị em chúng ta, nếu:

1. Muốn có những bài học cao siêu nhất để đến với Thầy thì thật khó vô cùng mà tôi muốn nói là sẽ không đến được. Sự giới hạn ở đây chính là sự giới hạn trong tư tưởng của chúng ta.

2. Đơn sơ đơn giản, vô tư thì TĐ lúc nào cũng bên anh chị em. TĐ luôn nhắc nhở anh chị em; tuyệt đối Thầy không giúp anh chị chọn lựa hay quyết định cuộc đời sự nghiệp của anh chị em. {Nhưng nếu anh chị em nghỉ là Thầy bảo anh chị em làm thế này thế kia, Thầy giao cho anh chị em trọng trách với nhân lọai thì đó là chuyện riêng tư cá nhân của anh chị em.}

 Thầy Đáng tháo gỡ mọi ràng buộc giúp học viên của Ngài được tự do. Nhưng thật sự anh chị em không buông được. Bài giảng của Thầy Đáng đơn sơ đơn giản dù trình độ văn hóa ở mức độ nào cũng tiếp thu được và hiểu được. Rất đông anh chị em nghỉ rằng Thầy không có gì để

Page 9: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

dạy, nên đã tìm hiểu học hỏi thêm nhiều vị thầy khác nhau? Thầy ở thế gian chưa đủ nên có những đấng cao cả đến giúp? Và cao hơn nữa Thượng Đế xuống điển để giúp?

          Chúng ta, nhân lọai đã tiến gần đến thời điểm của một sự thay đổi tòan diện về NL. Lòai người hấp thu NL nhanh nhất, nên sẽ thay hồn đổi xác để bước vào thời kỳ mới. Thầy Đáng đã giảng giải rất rõ ràng về vấn đề này cho tất cả anh chị NĐ chúng ta. Bây giờ đến lúc chúng ta phải thực hành thực hiện bài học của chúng ta – tương lai của chúng ta là tùy vào sự chọn lựa và quyết định của chúng ta.

 

khủng hỏang

Anh chị em thân mến, đã có một vài sự kiện xảy ra trong Nhân điện, nhất là sự ra đi của Thầy Đáng và tiếp sau đó là sự ra đi của một vài anh chị em, sự kiện đó gây gây nhiều hoang mang và khủng hoảng không ít ở chúng ta - Sự kiện đó báo hiệu cho biết Nhân điện bị xáo trộn và tan rã.

Những anh chị em người đã hy sinh thể xác cũng ngoài ý muốn của họ nhưng là một bài học quý giá cho mọi người. Họ tự nguyện làm ngọn hải đăng cho những ai đi trong bóng đêm của quyền lực tham vọng và ích kỷ. “Buông tất cả là có tất cả.” Đó là sự chọn lựa của họ, dầu thế nào cũng là sự chọn lựa tốt đẹp nhất đối với họ, họ chết không phải để làm đề tài cho chúng ta phán xét. Họ là bạn đồng hành của chúng ta, họ nằm xuống để cảnh báo chúng ta: Thầy đã dừng lại cuộc hành trình phát triển Nhân điện – Có ý nghĩa tất cả những gì Thầy đã giảng dạy đủ cho anh chị em chúng ta đạt được mục đích của mình. Thầy không còn gì để dạy thêm nữa, mà có dạy thêm thì anh chị em cũng không thể chuyển hoá tư tưởng của mình, Thầy ra đi để anh chị em chúng ta mở tâm mở trí mà đón nhận cái kết quả 18 năm rao giảng của Thầy.

Anh chị em chúng ta ai cũng có Não Bộ Người Tiền Sử có Ánh Sáng Hào Quang của Thượng Đế - Có nghĩa anh chị em đã minh triết và giác ngộ. Bài học cho sự minh triết và giác ngộ thật ra cũng đơn giản lắm. Sự ra đi của Thầy Đáng là cái dấu chấm ở cuối một câu văn để xác định ý nghĩa của câu văn đó. “Lời của Thầy thì đơn sơ đơn giản không dư mà cũng không thiếu - đủ để cho tất cả anh chị em minh triết và giác ngộ.!” Cả cuộc đời chúng ta không phải để “tu học” rồi tiếp tục tu học. Ánh sáng niềm vui ở trong chúng ta thì tất cả hãy NỞ NỤ CƯỜI đi để có được ngày “Hội Long Hoa”, để có được “Cảnh Thiên Đàng Tại Thế”.

Nếu anh chị em nhắm vào đề tài của những anh chị em đã tự chọn sự ra đi của mình để bình luận và phán xét, thì anh chị em phán xét cách nào cũng không đúng cả.! Nhưng cái tư tưởng và hành động phê phán của chúng ta nói lên sự không minh triết của chúng ta. Ngừng lại hành động phán xét đúng-sai, tốt-xấu để chúng ta có được sự minh triết và giác ngộ - Anh chị em chúng ta làm được việc này chắc chắn những anh chị em ra đi sẽ nhìn

Page 10: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

chúng ta và nở nụ cười mãn nguyện, chúng ta sẽ cảm nhận được tình thương của họ cho chúng ta.

 Bài học ràng buộc, bài học không ràng buộc - Những linh hồn mới là những linh hồn xa lạ ngoài vũ trụ (chưa từng xuống Quả địa cầu) vào hoà nhập với linh hồn chúng ta, trở thành linh hồn mới của chúng ta. Linh hồn mới là linh hồn hoàn toàn tự do, là linh hồn đã minh triết và giác ngộ. Linh hồn xa ngoài vũ trụ tuyệt đối tự do, không có sự ràng buộc của phong tục tập quán, tư tưởng hay tín điều tôn giáo, luật lệ người đời - Linh hồn mới không vướng bận bất cứ hình thức hay điều kiện của cuộc sống đòi hỏi như không ích kỷ không tham quyền lực …

1. Khi anh chị em chúng ta có được “Bộ Não Người Tiền Sử” có được “Ánh Sáng Hào Quang của Thượng Đế” - Anh chị em chúng ta không cần nguyện. Không cầu nguyện: Thượng Đế - Thầy Đáng – Ông Chúa – Ông Phật – Quan Âm Bồ Tát …

2. Nguồn gốc của sự sáng tạo, minh triết, giác ngộ … chính là sự tự do tuyệt đối và ý thức về quyền tự do tuyệt đối của mình. Cầu nguyện vẫn là một hình thức ràng buộc.

- Theo Thầy Đáng là một sự ràng buộc.

- Theo Phật là bị gò bó trong nhiều thức và kinh sách.

- Theo Chúa là bị đóng đinh …

 Chúng ta theo chúng ta – Theo chúng ta là sự sáng tạo kỳ diệu của Thượng đế trong mỗi con người. Chúng ta SỢ vì thật sự chúng ta không hoàn toàn tin Thượng Đế, không tin chính mình và không tin vào những sự giảng dạy của Thầy Đáng. Điều này giải thích tại sao anh chị em chúng ta luôn mong cầu vào quyền lực.

 Rồi đây chúng ta sẽ thấy những bông hoa minh triết giác ngộ sẽ nở ra - họ là những người đứng trên bình diện phê bình phán xét, họ thật sự giúp cho nhân loại tiến hoá. Họ là những người vô danh, họ cũng không cần phải công bố cho nhân loại biết họ là ai. Bây giờ anh chị em sẽ thấy được sự đóng góp của anh chị em chọn con đường ra đi sớm là có giá trị thật sự, họ đã đóng góp bằng linh hồn và cả thân xác họ. Người Việt nam có câu “Há miệng mắc quay” nếu anh chị em mở miệng phê bình phán xét họ là anh chị em đã bị kẹt trong màng tối vô minh.

Anh chị em nghỉ rằng anh chị em học cao hơn nữa để có quyền lực, quyền năng khả năng giúp cho nhân loại. Mà quyền lực chỉ phục vụ cho bãn ngã cho, cho cái TA chứ không thật sự phục vụ cho nhân loại. Cho nên dù Thầy Đáng còn sống để tiếp tục dạy cho anh chị em chúng ta bao nhiêu lớp nữa cũng vậy thôi.

1.      Thầy Đáng ra đi báo cho anh chị em biết “Thầy đã dạy đầy đủ để cho anh chị em minh triết và giác ngộ.” anh chị em cứ theo đó mà làm. Làm gì và làm thế nào? Anh chị em tự

Page 11: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

suy nghĩ và tìm hiểu. Thầy Đáng (TĐ) hay Thượng Đế (TĐ) không bao giờ kêu gọi hay phân phối công việc của Ngài cho anh chị em chúng ta.

2.      Những anh chị em theo TĐ ra đi có ý nghĩa là anh chị em Nhân điện đang trong tình trạng hỗn loạn (tranh giành quyền lực và thế lực) và đi đến chỗ bế tắc.

Anh chị em đã ra đi, sự chọn lựa của họ như tiếng chuông báo thức anh chị em khác, báo cho đồng bạn của họ tư duy lại hai chữ “giúp đời”:

-   Đời có thật sự cần sự giúp của chúng ta không? Hay chúng ta đang trao đổi danh dự, quyền lực bằng danh từ giúp đời. Muốn mọi người biết mình có quyền năng khả năng, và mọi người phải thầm phục tôn vinh mình?

-  Anh chị em có thật sự giúp đời? Hay đang tranh giành quyền lực và điều khiển thiên hạ.

Bài học là bài học, bài học dỡ nhất dành cho đấng cao cả học. Tất cả bài giảng của Thầy cũng như đời sống riêng tư của Thầy đã phơi bày ra hết cho chúng ta học hỏi, cái mục đích cuối cùng vẫn là giúp chúng ta vượt ra tất cả mọi ràng buộc của cuộc sống. Bài giảng của Thầy tạo cho chúng ta nguồn năng lượng mới, để cho tất cả anh chị em chúng ta có được nụ cười nở trên môi. Nở nụ cười giống như hoa nở, hồn nhiên tươi thắm làm cho vẽ đẹp của thiên nhiên càng thêm diệu kỳ. Mỗi một cuộc đời con người giống như hoa nở, mỗi vẽ đẹp đều khác nhau. Mỗi bông hoa đều có vẽ đẹp hoang sơ của nó, mà không ai có thể bình phẩm và phán xét được, đó là quyền năng khả năng tuyệt vời của Tạo Hoá. Ý nghĩa của cuộc đời cũng chính ở điểm đó. Mỗi cuộc đời là một bông hoa, mỗi một cuộc đời có một sự sáng tạo riêng biệt và tinh vi toàn hảo, mà không ai có thể làm cho nó đẹp hơn nữa hay làm cho nó bị hư hỏng đi - Cuộc đời vốn dĩ là vậy, theo Phật theo Chúa hay theo Thầy Đáng sẽ làm mất đi sự tự nhiên của nó, sao gọi là đường Đạo được?

 Giúp đời - Thượng đế hay Thầy Đáng không kêu gọi cũng không yêu cầu chúng ta phải giúp cho ai cả. Tất cả việc chúng ta học việc của chúng ta làm đều không có một sự hứa hẹn nào cả, tuy nhiên có làm thì có hưởng. Nếu chúng ta chọn một tương lai sự nghiệp là vấn thân giúp cho nhân loại – thì không có nghĩa là Thượng đế hay Thầy Đáng phải giúp cho chúng ta quyền năng khả năng và của cải vật chất. Chắc chắn là Thượng đế sẽ ban thưởng cho chúng ta không điều kiện mà chúng ta không tưởng được, tuy nhiên Ngài cũng không có một sự hứa hẹn nào.

            Cho đến hôm nay và bây giờ cho thấy NĐ rơi vào tình trạng xáo trộn và tan rã. Ai cũng là một Lương Minh Đáng nhưng chỉ cái danh mà thôi, vì thật sự không ai là một Lương Minh Đáng. Chúng ta thật sự đi đến sự bế tắc. Dù anh chị em có linh hồn cao cả từ vũ trụ vào trợ giúp nhưng anh chị em vẫn cứ ngồi chờ, tranh giành hơn thua và chờ cho Trời sập xuống để anh chị em ra tay cứu nhân loại, Trời chưa sập thì anh chị em đi tìm kiếm thêm quyền lực và mong cầu cho Trời sập, anh chị em trông cho Trời sập xuống để chứng minh cho mọi người biết là anh chị em đi đúng đường để thỏa mãn cái ta của mình … Trông hoài mà Trời không chịu sập nên chúng ta đi vào tình trạng bế tắc và rối loạn. Mà nếu Trời sập thiệt thì chắc gì anh chị em còn mạng để giúp đời.

Page 12: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

            Giúp đời ??? thật trăm đắng ngàn cay! những anh chị em ra đi có ẩn ý nội tình phía sau, chúng ta hoàn toàn không biết “Chỉ có nó biết nó.” Nhưng rõ ràng nhất sau khi Thầy ra đi rồi, anh chị em Nhân điện chúng ta chạy đua tranh giành quyền lực, có rất nhiều người thắc mắc hoang mang “ai là người thừa kế của Thầy?”. Cuối cùng Nhân điện cũng mang sắc thái của một giáo phái. Đấy là chỗ bế tắc của Nhân điện.

- Thầy thì nín thở ra đi. (Nhân loại hết thuốc chữa)

- Một người thì nhảy xuống sông Hương.

- Một người thì treo cổ.

Họ ra đi đều là bài học quý giá cho chúng ta, họ là những tấm gương cho chúng ta nhìn lại mình. (không phải họ chết để mình chết theo – ai cũng có quyền tự do quyết định sự lựa chọn tương lai của đời mình. Nhưng họ sử dụng được quyền tự do tuyệt đối của họ.)

Mình bình phẩm phán xét người khác, mình có biết mình đang làm việc đúng hay sai không? Cái lỗi lầm lớn nhất của nhân loại là “phán xét” những người nằm xuống đều cảnh báo cho chúng ta cái lỗi lầm này. Thượng đế không bao giờ phán xét.! Họ muốn cho chúng ta đừng đi vào cái biên giới của lỗi lầm. Chúng ta nên cám ơn họ.

Có khi nào anh chị em chúng ta tự hỏi “mình có sử dụng được quyền tự do của mình chưa? Hay là mình dùng tư tưởng người này ý kiến của người khác để phán xét thiên hạ? Thế gian này người còn sống còn ăn còn mặc đều có lỗi, mình đã có lỗi thì phê bình phán xét ai đây? Dù là xấu-tốt, đúng-sai, … đều là bài học cho chúng ta. “Thất bại là mẹ thành công” chúng ta thấy mình càng thất bại là mình càng tiến gần đến sự minh triết và giác ngộ.

         Minh triết giác ngộ sự thật cũng đơn giản lắm thôi. Đừng tạo cho nó sự khó khăn phức tạp, để chính mình không đạt đến được, đừng gây thêm khó khăn cho mình nữa.

         Thế gian này không ai có thể phán xét được người này đắc đạo, người kia không. Nếu có một ngày mà mọi người ai cũng có nụ cười NỞ trên môi, thì ngày đó là ngày vui ngày hội ngày nhân loại xây được cảnh thiên đàng trần gian.

         Nên nhớ “Thượng đế không bao giờ phê phán.”  - Thầy Đáng “Thầy chỉ góp ý cho anh chị em thôi. Còn anh chị em làm đúng làm sai Thầy không bao giờ phê phán. Thầy cũng không khuyên anh chị em phải làm theo Thầy.” Thầy lúc nào cũng tôn trọng quyền tự do của anh chị em.

Thí dụ: Anh chị em viết sách rồi để tên tác giả là Lương Ming Đáng, hình thức nội dung hoàn toàn là ý của anh chị em, tuy nhiên Thầy cũng vui vẻ không để ý đến. Ra khỏi lớp học “Thầy Đáng nói thế này, TĐ nói thế nọ, …” nhưng tất cả đều là ý của anh chị em, Thầy cũng mỉm cười “nó là học trò của mình, nói sao bây giờ?” …

Page 13: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Cái chết của người ra đi, báo hiệu một giai đoạn tạm thời. Để anh chị em chúng ta có thời gian ngơi nghỉ có thời gian ôn lại đoạn đường 18 năm ôn lại những gì mình đã học được với Thầy. Khi nhân loại cần, mọi người cần thì Nhân điện trỗi lên trở lại, bấy giờ mới thật sự mỗi anh chị em nhân điện có nụ cười hồn nhiên thanh thãn nhất nỡ trên môi. Thời kỳ phôi thai của Nhân điện là thế: xáo trộn, tranh giành quyền lực, chống đối lẫn nhau, chỉ có mình là hơn tất cả, mục đích là dành ghế minh chủ … đây cũng là giai đoạn tạm thời thôi. Giai đoạn trưởng thành của Nhân điện sẽ tốt đẹp hơn, mọi người sẽ quý mến nhau hơn và nhìn nhau với sự tôn kính … đúng vậy, anh chị em bây giờ thật sự minh triết và giác ngộ. Giai đoạn này tất cả sẽ cùng dẫn nhau vào cảnh thiên đàng trần gian đó là thời kỳ mới, thế giới mới và con người mới.

Thân

linh hồn ma quỷLinh hồn quỷ (evil spirit)

 Ma, quỷ, hung thần, ác quỷ … là những danh từ được đặt ra bởi những người tu trong tôn giáo trái ngược lại với những danh từ phật, bồ tát, thần, tiên, thánh, … Họ dựng nên nhiều câu chuyện với mục đích nâng cao giá trị của họ. Họ là những người tốt, người của chánh nghĩa, người thiện lương, người có quyền năng khả năng thế thiên hành đạo, mang lại đời sống an lành cho mọi người. Ca dao tục ngữ có câu “Gậy ông đập lưng ông”.

          Thử phân tích ý nghĩa của ngôn từ làm sao họ có thể gọi linh hồn này là quỷ linh hồn kia là phật? Trước nhất những danh từ ma, quỷ, hung thần, ác quỷ … hay phật, bồ tát, thần, tiên, thánh, chúa, thiên thần, … đều để chỉ linh hồn. Tại sao gọi linh hồn này là ma linh hồn kia là phật, ai phân biệt được điều này? Những người tu hành khi chết được gọi là phật, bồ tát, thần, tiên, … còn những người không tu không tôn vinh tôn giáo họ, sau khi chết đều thành ma quỷ? Như vậy tổ tiên của họ, tổ tiên nhân loại đều là ma quỷ ? Người tu nào cũng mang đầy thâm ý: Dùng danh từ phật, chúa, bồ tát, tiên, thánh, … để điều khiển tư tưởng con người. Họ chưa biết sau khi chết linh hồn của họ sẽ về đâu? Mà phong cho người này phật, người kia bồ tát …

          Khi họ gọi linh hồn người nào đó là ma là quỷ, mặc nhiên họ cho rằng linh hồn của họ đã cao cả. Nhưng nếu so với phật thì linh của họ là ma là quỷ vì lòng tin của họ không ai cao hơn phật.  

Nếu người có tình yêu thương thật sẽ không gọi ai là ma là quỷ, dù là một linh hồn nào đó thật nhỏ nhoi cũng không cần gọi họ là ma là quỷ. Khi họ gọi một linh hồn ai đó là ma là quỷ, thì lời của họ nói ra là một sự phán xét. Vậy họ là những người không có tâm lành, không có tâm từ bi và hỷ xã! Nếu họ cho rằng họ là người tu được nhẹ nhàng và thánh thiện, thì lời của họ thoát ra cũng tràn đầy tình thương, giúp những linh hồn đau khổ nhận được giọt nước cam lồ làm cây bồ đề mọc lên trong hồn họ cho cuộc hành trình tu học kế tiếp.

Page 14: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Trong Nhân Điện (NĐ) Thầy Đáng chỉ ra rằng những linh hồn:

1. Từ cạnh luân xa 3 trở xuống là linh hồn chưa tiến hoá, linh hồn bất tử bất diệt. Thầy hay gọi đùa bằng cách gọi: anh ba anh tư, chị ba chị tư … Những linh hồn này lang thang ở cõi trần vì họ còn tham mê của cải vật chất ở đời, có nhiều tham vọng và ích kỷ - những linh hồn này có sự rung động cao nên chịu sức hút nặng nề của Quả địa cầu. Họ không nhẹ nhàng đủ để bay lên cao, không thể thoát ra ngoài bầu khí quyển được.

2. Từ cạnh luân xa 3 đến luân xa 5 là linh hồn đã tiến hoá, linh hồn có quyền năng khả năng. Linh hồn có thể dạy đạo, linh hồn của châm quan cựu thần, …

3. Từ luân xa 6 trở lên … không là linh hồn của ai cả. Là Năng Lượng Vũ Trụ, là Đấng Sáng Tạo Vô Danh.

Dấu đầu lòi đuôi

 Người tu khi họ cảm thấy đường tu của họ tinh tấn, tâm trí của họ đóng lại để tập trung vào mục tiêu mà họ đeo đuổi. Người nào cũng cảm thấy con đường mình là chánh nhất (chánh trong hằng ngàn cái chánh khác). Họ tự tách rời nhân thế. Họ thấy người đời u mê và tội lỗi, để họ cảm thấy họ là cao cả. Một điều thật vô lý nhưng ai cũng tin và làm theo đó là “Người sống phong cho người chết.” Tất cả các chức sắc trong tôn giáo đều do người sống phong cho người chết. Trong tổ chức của tôn giáo họ đặt ra nhiều chức sắc, nhiều phẩm trật khác nhau, rồi tự họ phong cho người chết, cũng trong sự ích kỷ cá nhân và quyền lực. Ông Thích Ca không thể biết là đệ tử của ông dựng nên một tôn giáo có ảnh hưởng toàn cầu như ngày nay. Ông chết rồi ai đặt đâu thì ông ngồi đó, để tử ông nói là “ông nói thế này thế nọ …” ông cũng không có cách nào đính chánh được.  

Nếu một người nghiên cứu tâm linh đường đạo. Thêm vào đó mục đích của người tu là phát triển lòng từ bi hỷ xã. Thì họ không nên dùng những danh từ có tính phán xét và hạ bản chất tự nhiên của con người.

Nếu mở tâm mở trí bước ra ngoài những ràng buộc của luật đạo và pháp tu – thì thiên nhiên trên Quả địa cầu thật là kỳ diệu, từng giây từng phút nó mang đến những vẽ đẹp huyền hoặc yêu thương, và năng lượng thoải mái nuôi sống mình. Tu là thấy được mình quyền tự do tuyệt đối của mình và tôn trọng quyền quyết định và sự chọn lựa của người khác. Nếu dùng lời có tính phân chia và phán xét thì e rằng người tu hành không giữ được tôn chỉ của mình mà còn cho mọi người thấy được sự thật bên trong.

tin đồnBạn thân,

Page 15: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Tôi có nghe nhiều tin đồn về Nhân Điện (NĐ) và trong NĐ– Tin đồn là tin đồn không có gì quan trọng để mang ra nghiên cứu tìm hiểu. Gần như những gì mà con người biết có vẽ thần bí đều là tin đồn:

Nghe đâu bên Trung Quốc có một vị thầy giỏi lắm, thế giới nghe đến cũng phải giật mình; Tôi nghe nói người đàn bà mà Thầy Đáng có lần nhắc đến, có hết những quyền năng khả năng của Thầy, và người đó giỏi hơn Thầy, có thật vậy không? … Tất cả là tin đồn bạn ạ. Có khi nào bạn nghỉ câu chuyện ông phật, câu chuyện ông chúa … là những tin đồn không? Tất cả cũng chỉ là tin đồn! Tuy nhiên ở vào mỗi thời kỳ tin đồn được đính chánh với nhiều sắc thái khác nhau. Khi loài người khôn ngoan câu chuyện cũng được thay đổi để thích hợp trình độ ý thức hay minh triết của con người trong từng giai đoạn. Ca dao tục ngữ Việt có câu “Tin đồn thất thiệt”, đúng vậy tin đồn nào cũng thất thiệt.

 Chân lý của sự sống thật đơn sơ đơn giản, hoang sơ và chất phát. Con người cố làm cho phức tạp rồi cho đó là thâm sâu vi diệu. Con người làm mất đi sự tự do hoang sơ của cuộc sống, cho nên đưa ra cái gọi là “đạo” nó chưa đủ phức tạp nên dùng đến lý lẽ tối nghĩa khó hiểu gọi là triết lý. Đến được lãnh vực này họ cho rằng chỉ có những người có căn cơ cao trọng mới hiểu được. Tôi có đọc được nhiều triết lý rất nổi tiếng, nhưng cũng chỉ để tranh giành và bênh vực những tin đồn, làm cho tin đồn trở thành khó hiểu và dường như gượng ép nhiếp những khái niệm ẩn chứa một bí mật của sự sống, bí mật về đấng sáng tạo vũ trụ. Những nhà gọi là thiện trí thức cũng đổ sô vào … đó là cổng vào con đường dẫn đến quyền lực, mà người đời gọi một danh từ bóng bẩy hơn “đường đạo”.

May mắn thay Quả địa cầu và vũ trụ này không lệch theo con đường mà họ đã vẽ ra, không theo mô hình tư tưởng của họ.

Tuy nhiên cơ thể của chúng ta cộng hưởng rất mạnh mẽ với sự thay đổi điện từ trường, lực hấp dẫn của Quả địa cầu. Và chúng ta cũng tạo ra mỗi lúc càng nhiều hơn tính năng động của điện-từ trường do sự hoạt động và tư duy của chúng ta. Chính vì vậy sự cảm nhận và sự ý thức của chúng ta càng lúc càng cao về sự thật huyền diệu của Tạo Hoá. Chúng ta nghiên cứu học hỏi sự thật trong Năng Lượng Vũ Trụ (NLVT) không phải ở tin đồn.

Dĩ nhiên chúng ta không chống báng mọi sự có trên Quả địa cầu này. Chúng ta không từ chối vì đó là những bài học cho sự minh triết và giác ngộ của chúng ta.

 Quyền năng khả năng

Thầy Đáng đã từng nhắc cho tất cả học viên: “Anh chị em là các đấng, mà các đấng là anh chị em.” Hay “Thượng Đế là anh chị em. Anh chị em là Thượng Đế. Nhưng đừng bao giờ anh chị em nói mình là TĐ nghen.”

 Chúng ta phải ý thức quyền năng khả năng của chúng ta: Quyền năng khả năng thật của chúng ta không xuất hiện cho cái bản ngã đầy quyền lực và ích kỷ. Nhưng nó đến từ linh hồn thật sự minh triết và giác ngộ. Quyền năng khả năng thật rất là vi tế mong manh. Chúng ta là ánh sáng, là bản chất căn bản nhất mà muôn loài vạn vật được tạo thành . Quyền năng khả năng thật chính là tình yêu thương, là mục đích của cuộc đời, là sự sáng tạo vạn vật. Chúng ta nên thực hành để thấy kết quả hơn là tranh luận hay phản biện. Cái ở bên trong chúng ta không thể là tin đồn được. Không ai có thể dạy cho được hay ban cho được.

Page 16: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

          Chúng ta mang cái giá trị của chúng ta, sự hoàn hảo của chúng ta, quyền năng khả năng của chúng ta vào trong thế giới kỳ diệu của chúng ta. Chúng ta thực hành thay đổi thì mọi sự sẽ thay đổi. Lời nói phải đi đôi với hành động. Phải thương yêu chính mình và yêu thương mọi người. Nên nhớ người sử dụng được NLVT, yêu thương người chính là một hình thức trao đổi năng lượng (NL). Điều khiển được NLVT là có tất cả. {Thầy Đáng dạy thế} Nhưng làm thế nào điều khiển được NLVT ?  Đó chính là tình yêu thương, là mô hình tư tưởng { vốn không có điều kiện – nếu có điều kiện là có giới hạn là có sự bế tắc }.

          Tin đồn nào cũng thất thiệt, tin đồn nào cũng có điều kiện. Cầu nguyện cầu xin và tôn thờ là tư tưởng bị kẹt ở nhiều điều kiện. Đã hơn 21 kỷ qua nhân loại sống trong niềm tin và sự chờ đợi của tin đồn. Bây giờ là thời gian của chúng ta. Tương lai của chúng ta ở trong sự chọn lựa của chúng ta.

ý nghĩa đồng Dollar của Thầy cho

 

Anh chị em Nhân Điện hầu hết ai cũng có một đồng Dollar của Thầy cho. Tại sao Thầy chỉ ký tên và cho một đồng Dollar của Mỹ mà không phải đồng tiền của quốc gia nào khác?  Sau này có một số anh chị em yêu cầu Thầy ký vào đồng tiền của quốc gia mà anh chị em định cư, Thầy ký một cách miễn cưởng. Thầy cho anh chị em một Dollar với một mong muốn là anh chị em nhân điện được minh triết và giác ngộ qua tất cả những bài giảng của Thầy, thu ngắn con đường tiến hoá chuẩn bị bước vào thời kỳ mới. Mọi người được một đồng Dollar với một ước muốn khác, anh chị em muốn: - may mắn, có phước lành và được che chở, - muốn có quyền năng khả năng, muốn đủ thứ để đi giúp đời?. Tất cả là do sự chọn lựa của mình.

          Một Dollar của Mỹ, là đơn vị đo lòng người - đo sự phát triển tâm linh của họ, khi con người dùng đồng tiền đó sinh hoạt trong đời sống hằng ngày của mình thì lúc nào cũng có sự quan sát của Đấng vô hình. Những ai từng sinh sống ở Hợp Chủng Quốc này mới có một kinh nghiệm (tâm linh), và chính họ buộc miệng nói đồng Dollar Mỹ là đồng tiền Thượng đế. Nên đồng DOLLAR Mỹ có một sự kỳ diệu về mặt tâm linh.

Page 17: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

IN GOD WE TRUST  ONE Thầy Đáng hay nói “Thượng đế chỉ có MỘT, hai là không phải.” Hầu hết mọi dân tộc trên hành tinh này đều có mặt trên đất Mỹ, đúng với ý nghĩa của nó HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ.

Kim tự tháp là biểu tượng của nền văn minh cao độ và sự tiến hoá của loài người từ hai trăm ngàn năm trước Thời kỳ Atlantis. Tại sao KTT trong một Dollar có 13 tầng và đỉnh là hình con mắt?

Xưa nay trong các nền văn hoá con người chỉ dùng đến số 12 trong hầu hết các biểu tượng tâm linh, nhưng nhân loại giậm chân ở đó quá lâu. Muốn tiến hoá cao hơn nữa con người phải vượt ngoài thế giới vật chất, đó là thế giới tâm linh vô hình. Từ khi đồng Dollar được  ban hành, và Bản Tuyên Ngôn Độc Lập được công bố, thế giới tâm linh và vật chất được phát triển cực nhanh và hiện tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ đứng hàng đầu hầu hết trong mọi lãnh vực. Trong lãnh vực tâm linh họ vẫn đứng hàng đầu.

Thầy Đáng dùng con số 13, là muốn anh chị em giỏi (phải thật giỏi) chỉ có đứng ở tầng 13 chúng ta mới gần Thượng đế, mới có thể hội nhập với Ngài là MỘT.

        Trong tương lai, Thời Kỳ Mới Thầy Đáng sẽ trở lại Quả địa cầu này ở tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, “only one nation under GOD”, anh chị em nhớ giữ kỷ đồng Dollar có chữ ký của Thầy để làm tin nhé! 

“ANNUIT COEPTIS” có nghĩa là “Ngài mỉm cười trên sự hứa hẹn của chúng ta”.

        Chúng ta tiếp tục đi trên con đường củ. Trước khi Thầy ra đi trong buổi dạy cuối cùng Thầy vẫn còn nói “dù Thầy có dạy đến Lớp 29 anh chị em cũng không thay đổi.” Nhân điện đang biến dạng trở thành Tôn giáo Nhân điện … Chúng ta biết con đường của Thầy, nhưng thật sự chúng ta không đi trên con đường Thầy vạch ra. Đành chịu!

 Đường đạo

Đường đạo chỉ có một. Là không có đường nào cả!

Cuối cùng, nhân loại ai cũng muốn tìm cho mình một con đường xa xôi tuyệt vời và cao vời vợi. Hai bên đường đó phải có đầy những quyền lợi danh vọng và cuối con đường là một thế giới tâm linh quyền lực mà họ cho là thiêng đàng hay một cõi nào đó thật là kỳ bí không hiểu được.

          Tôn giáo làm cho con người tưởng như có nhiều con đường đầy hứa hẹn, đưa họ về một cõi tâm linh nào đó tuyệt vời.

thuật ngữ tâm linh

Thuật ngữ Tâm Linh

Page 18: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

(Spiritual terminology)

 Điển Thầy (Lương Minh Đáng), ma, quỉ vương, Bổn sư Thích Ca, A di Đà, Ngọc hoàng Thượng đế, thông điệp của Đức mẹ, Quan âm Bồ tát, Tỳ kheo Dasira Narada, … hầu hết đều là thuật ngữ để chỉ linh hồn của những người đã chết – mà linh hồn là năng lượng, năng lượng sẽ hoà nhập vào năng lượng vũ trụ. Năng lượng vũ trụ là Đấng Sáng Tạo (ĐST) có một băng tần tổng hợp (universal frequency) [từ cực nhỏ - đến vô cùng lớn]. Năng lượng có tần số nhỏ nhất là Thượng đế, mà năng lượng có tần số lớn nhất cũng của Thượng đế. Vậy điển nào là điển của Thầy Lương Minh Đáng {chữ điển là danh từ của  người tu dùng để chỉ linh hồn nhập vào xác của một người}.

 

Nói về điển, Thầy nói là có thật nhưng những linh hồn từ luân xa 3 đến luân xa 5 là những linh hồn đã tiến hoá cao, linh hồn của ông bà tổ phụ. Họ có đủ huyền năng khả năng dạy đạo, hoặc theo phò hộ thể xác con cháu của họ. Nhưng đó cũng là những linh hồn muốn quyền lực, họ muốn mượn thể xác để thực hiện sự ham muốn của họ. Mặc khác thể xác của người nhận điển thường diễn đạt lại theo ý riêng của họ, phần nhiều là bị ảnh hưởng của phong tục tập quán, tư tưởng tôn giáo. Nói chung thông điệp, điển thư, cơ bút … chỉ đúng theo sự kiện đã xảy ra hay có thể tin được 10%. Nhà tiên tri giỏi nhất cũng đạt được tối đa là 30%.

Nói rằng một thể xác nào đó nhận điển của Thầy, nhận thông điệp của Đức mẹ Maria, … thì đó là những vấn đề không chính xác, vì bản thân người nhận không biết năng lượng hội nhập họ là ai {nói thẳng ra không ai nhận biết được điều này - hầu hết chỉ là loan tin đồn, cho một mục đích nào đó.} thì làm sao họ biết được năng lượng đó là của ai. Cho nên những thuật ngữ dùng trong tôn giáo chỉ là những danh xưng trong một tuồng múa rối, mà con người chưa minh triết là những con rối.

Nếu tôi không hiểu được triết lý của Thầy Đáng, thật sự tôi tin “điển của Thầy đến với một học viên nào đó …” nhưng qua nội dung điển thư gởi đến tôi qua internet, hoàn toàn ngược với ý Thầy Đáng. Nên đó chỉ là một trò múa rối, chúng ta bị người khác giựt dây điều khiển, chúng ta chỉ hành động như con rối cho người khác xem.

Chúng ta cầu nguyện, tu hành để được chọn vào Hội Long Hoa (HLH) - Chúng ta cầu nguyện để được chọn vào HLH là mỗi người bị buộc vào một sợi dây và đầu khác do linh hồn nào đó điều khiển (mà mọi người nghĩ là linh hồn của phật thánh tiên …). Rốt ráo lại HLH cũng là một tuồng múa rối không có gì mới lạ.

 

Mượn danh Đạo tạo danh Đời

Dựa vào bất cứ hình thức nào của cơ bút (viết ra bằng thi văn), cơ ngẫu (nói ra trực tiếp bằng miệng), mượn xác (linh hồn nhiếp vào thể xác 90%) – Mượn xác có vài trường hợp như sau.

Page 19: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

1. Linh hồn (năng lượng vũ trụ) tự xưng danh tánh, chức sắc, đạo hạnh. Là ông này bà nọ, là chúa, là phật …

2. Người nhận điển dựa vào đó và lòng tin của mọi người, họ tự tạo cho mình một danh phận. Họ sẽ tiến hành thực hiện tương lai sự nghiệp của họ.

3. Năng lượng vũ trụ và thể xác thoả thuận với nhau chia đôi công quả công đức. Linh hồn hiểu rằng nếu không có thể xác họ sẽ không thực hiện được điều gì theo ý thức của họ. Thể xác cũng biết rằng, nếu không có linh hồn giỏi trợ giúp họ cũng chẳng thực hành thực hiện điều gì tốt lành cho cuộc sống riêng tư của họ. Phần lớn thể xác dựa vào linh hồn để tạo lập danh - lợi - tình hơn là lập công quả công đức. Cuối cùng có một ngày họ cũng xưng trời, xưng phật …

 

Dựa vào điển đều là hình thức mượn danh đạo tạo danh đời. Linh hồn giúp đời thì ít nhưng gây xáo trộn và chận đứng sự tiến hoá con người thì nhiều. Linh hồn chưa được tiến hoá và giác ngộ đều muốn có quyền lực và tự xưng.

            Hiện tượng này trong anh chị em nhân điện chúng ta có khá nhiều. Những bài giảng của Thầy Đáng là bài học cho tất cả các đấng cao cả ở trần gian, thật sự anh chị em chúng ta học chưa xong. Thì anh chị em nghiên cứu bài học khác để làm gì? Nếu anh chị em cho rằng “điển của Thầy xuống cho một học viên miền Tây, miền Nam Việt nam”  điều này sai nguyên tắc của Thầy. Vô tình hay cố ý đều rơi vào trường hợp “mượn danh đạo tạo danh đời.” rõ ràng hơn là mượn danh Thầy Lương Minh Đáng. Đây là những điều Thầy đã từng nói qua khi Thầy còn tại thế. Cho nên thầy không bao giờ xuống điển cho ai để gây xáo trộn anh chị em chúng ta trong ngành Nhân điện. Đấng Sáng Tạo (ĐST) hay Thượng đế, Thầy Đáng là những người cực kỳ đơn giản nhưng có huyền năng khả năng vô biên. Họ không bao giờ xuống điển. Huống hồ chi nội dung điển thư đầy mâu thuẫn và phân chia trắng-đen, tốt-xấu, … thậm chí anh chị em dùng quyền lực của Thầy để hù người khác:

“ …. Lần này Thầy nói chẳng tha

Thầy đây không thể ra tay cứu rồi

Ơn trên sổ sách đã rồi

Con nào đủ Đức thì thời vượt qua …”

 

Anh chị em mượn danh Thầy Đáng quản lý sự phát triển Năng lượng Vũ trụ.

Page 20: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Khi Thầy Đáng nói con người mới là Thầy nói đến người đã đạt được trình độ minh triết và giác ngộ - là người điều khiển được năng lượng vũ trụ. Họ là người có băng tần tổng hợp. Không ai lựa chọn họ.

 

Sự chọn lựa

Nói đến sự chọn lựa là chúng ta đi đến sự mâu thuẫn và bế tắc. Ai sẽ chọn lựa ai? Ai là người được chọn? Phải thoả mãn điều kiện nào để được chọn, hầu hết những điều kiện đều thuộc về tôn giáo.

Đấng Sáng Tạo không có một điều kiện hay một mô hình kiểu mẫu cho nhân sinh và muôn loài dựa vào đó để tiến hoá. Sự sáng tạo vô biên vô tận thì không thể có một điều kiện nào. Nếu có điều kiện thì không phải vô biên vô cùng tận được. Đấng Sáng Tạo (mọi người gọi Thượng đế), Thầy Đáng không có một điều kiện hay một quy luật nào. Sau khi anh chị em chúng ta đã tốt nghiệp hay học xong Lớp 20 chúng ta cũng không có trách nhiệm hay bổn phận phải giúp mọi người. TĐ không bao giờ kêu gọi hay giao trách nhiệm cho ai.

Anh chị em chúng ta hay nói “tôi chỉ nghe Thầy và làm theo Thầy.” Câu hỏi đặt ra là “Nghe Thầy được bao nhiêu? Hiểu Thầy được bao nhiêu, Làm theo Thầy được bao nhiêu?” … Nếu chúng ta thực hành thực hiện được 30% những bài học của Thầy Đáng thì bây giờ Ngành NHÂN ĐIỆN sẽ tốt đẹp biết bao!

Chọn người cho vào Hội Long Hoa??? Nếu Phật đứng ra chọn thì người theo Chúa không có ai được chọn. Nếu Chúa đứng ra chọn thì người theo phật hay các tôn giáo khác không có ai được chọn. Nếu học trò Thầy Đáng đứng ra chọn thế giới này không có ai “Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.”

 

Những bài giáo huấn của anh chị em nào đó đầy quyền lực và ích kỷ sao gọi là của Thầy Lương Minh Đáng?

Những bài anh chị em gởi đi chia nhóm, chia phái thì sao gọi là một Lương Minh Đáng?

 

Người có tâm lành không cần ai chọn họ. Nếu anh chị em là người tốt, người có tâm sáng ngời thì cần gì phải nhờ lời Thầy giới thiệu, cần gì mọi người phải biết đến. Nhân loại cần sự tiến hoá, mà tôn giáo đã chận đứng sự tiến hoá của họ ít nhất cũng hơn 20 thế kỷ.

 

Page 21: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Nhân loại tiến hoá để đạt đến cuộc sống an lành và tâm linh siêu việt. Đấng Sáng Tạo, Thượng Đế, Thầy Đáng không có mục đích. Khám phá tất cả sự kỳ diệu tuyệt vời của vũ trụ là tiến hoá là ý nghĩa của cuộc sống, là ý nghĩa tuyệt vời của đời người ở thế gian.

Sẽ không có một sự lọc lừa chọn lựa, ai là người có đức dầy, ai là người biết tu hành … để tuyển chọn họ vào Hội Long Hoa. Không có ai làm được chuyện này, không có vị phật nào đứng ra lảnh đạo được! Nhưng xã hội mới, con người mới được hình thành là một tập hợp những con người đã đạt được trình độ tiến hoá cao, minh triết và giác ngộ.

  

Chữ TU

Chữ tu ngự trị trên thế gian suốt hơn 21 thế kỷ, mà con người nghĩ rằng TU là con duy nhất tốt lành mà ai cũng phải bước vào để linh hồn được thảnh thơi sau khi chết. Tôn giáo là con đường, TU là thay đổi để thích hợp với các tín điều của tôn giáo đó. Suốt hơn 21 thế kỷ mọi hình thức tôn giáo chận đứng sự tiến hoá của linh hồn. Tu một danh từ gần như hoàn toàn tốt đẹp mà không ai từ chối hay thay đổi được cái ý nghĩa của nó.

Nhưng cái chữ TU trong tôn giáo đã gây xáo trộn và chận đứng sự tiến hoá của nhân loại. Mà con người không thể thoát ra được cái bóng tối của tôn giáo. Thời kỳ này nhân loại đạt đến đỉnh cao của văn minh khoa học, thì sự xung đột và xáo trộn gay gắt hơn. Mỗi tín đồ tự trở thành một chiến sĩ (như phật tử, thánh tử đạo, …) họ có thể chết vì tôn giáo giáo của họ.

Đúng vậy! Thời kỳ này là lúc mà Phật, Chúa, Tiên,Thánh … hạ bệ Đấng Sáng Tạo (hay Thượng Đế) để họ dành ngôi Chúa Tể Càn Khôn. Bây giờ anh chị em chúng ta có dùng thơ thi văn hay nhiều mỹ từ ru ngủ tinh vi thế nào đi nữa cũng không che giấu được cái ý đồ của những người gọi là TU. Cái chữ “giúp người” hay “giúp đời” nghe qua thấy mục đích của người TU quá cao cả. Nhưng không phải “giúp” là luôn luôn tốt lành. Cho nên chúng ta phải suy nghĩ lại 2 chữ “giúp đời”.

Trong tương lai của thế kỷ 21: Có những người tu mà không tu, những người không tu mà tu. Đây là mô hình vũ trụ lộn ngược (inverse universe). Cuộc hành trình hơn 18 năm của Thầy Đáng chính ở chỗ lật ngược cái “vũ trụ quan” của con người. Thầy Trao cho tất cả anh chị em nhân điện “cái chìa khoá năng lượng” với một câu nói thật đơn giản “điều khiển được năng lượng vũ trụ là có tất cả”. Chứ không phải cầu xin là có tất cả!

Lời thầy còn văng vẳng bên tai mà anh chị em chúng ta đã làm ngược lại hết lời Thầy.

 

(Aug 3, 08)

Những bài giáo huấn của Thầy Lương Minh Đáng

Có hằng loạt những bài thi thơ theo thể văn vần gọi là “cơ bút” được gởi đi tới những anh chị em có địa chỉ điện thư (email), chắc chắn tin thư đã đến với tất cả anh chị em Nhân điện khắp năm Châu. Cái nhận xét đầu tiên về những cơ bút: từ hình thức đến nội dung

Page 22: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

hoàn toàn không có gì là ý của Thầy. Dù rằng có người học viên nào đó của Thầy có tâm lành, tâm thật trung thực … Nhưng dựa vào một người nào đó để tâm sự vài giãi bày thì chắc chắn không phải Thầy Lương Minh Đáng. {Tôi hoàn toàn không có mục đích chỉ trích và phê phán} Có những điểm cần lưu ý, vì lúc Thầy còn tại thế Thầy xác định và nhấn mạnh rất rõ ràng:

         Sự hiểu biết và ý thức trong nội dung cơ bút có tần năng lượng thấp, chưa đạt trình độ minh triết, có quá nhiều ràng buộc. Hầu hết điển nhập vào cơ bút có băng tần năng lượng từ cạnh luân xa 3 đến luân xa 5, người nhận điển vì ảnh hưởng của phong tục tập quán và tôn giáo. Nên cơ bút không còn chính xác nữa. Mặc khác người nhận cơ bút cũng tự giới thiệu mình là người của thượng thiên chọn, một nhân vật ưu tú tốt lành. {thượng thiên không chọn bất cứ người nào để thay mặt ngài}

         Bài giảng của Thầy đơn sơ đơn giản, không dư mà không thiếu, đủ để cho chúng ta nghiên cứu học hỏi.

Đối với cá nhân của Thầy là bài học tự do cho chúng ta: Trên thế gian này không ai ràng buộc chúng ta, chỉ có chúng ta ràng buộc chúng ta. Chúng ta bị ràng buộc vì chúng ta bị gạt. Thầy nói thì mọi người không nghe, Thầy sống với một con người bình thường nhất, không bao giờ che dấu chuyện riêng của mình, mà còn cố muốn cho mọi người biết. Dù Thầy có bao nhiêu vợ đi nữa đối với Thượng đế Thầy không có tội, nhưng thế gian kết tội Thầy quá nhiều. Họ kết tội vì đầu óc quá hẹp hòi ích kỷ, dùng mọi tư tưởng tôn giáo và học thuyết để phê bình phê phán Thầy của mình. Còn nhân loại thì kết tội người có công đóng góp giúp nhân loại {xưa nay là vậy}. Cho nên nội dung cơ bút hoàn toàn mâu thuẫn với con người và tư tưởng của Thầy.

         Người giúp nhân loại là người có tư tưởng đơn giản nhất, nhưng không ai biết đến họ, họ thật sự vô danh. Qua những bài cơ bút, dường như phật thánh tiên đang dàn xếp một cuộc “thánh chiến”. Thần thánh tiên phật còn phân chia phê phán và xáo trộn, thì nhân loại ở thế gian làm sao khỏi xáo trộn.

Linh hồn Thầy là một linh hồn xa lạ từ ngoài vũ trụ, có nghĩa Thầy xác định rõ ràng quan điểm của Thầy: Linh hồn Thầy không có trong ngôn ngữ của loài người – Không có ảnh hưởng phong tục tập quán của người đời. Tất cả bài giảng của Thầy là tháo gỡ mọi ràng buộc đã làm cho con người không tiến hoá được. Con người không thể tiến hoá được khi tư tưởng chưa hoàn toàn tự do. Không phải Thầy Đáng đã xác định rõ ràng với học viên của Thầy trong Lớp 13++ rồi sao? {Thầy đã truyền trao cho mỗi học viên điển năng não bộ người tiền sử - Não bộ của Thượng đế. Anh chị em không cần phải cầu nguyện, của anh chị em thì mang ra sử dụng khi cần. Thầy (Thượng đế) đã đánh thức chúng ta, từ lâu rồi chúng ta không sử dụng được quyền tự do của mình} Cái tốt đẹp nhất, cái tinh tinh hoa nhất của Thầy là của chỗ này.

Nếu học viên của Thầy thật sự minh triết và giác ngộ thì đi học thêm cái gì nữa. Sau Thầy không còn gì để học. Mỗi con người là mỗi bông hoa đẹp - mỗi con người là một

Page 23: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

sáng tạo tinh vi tinh hoa kỳ diệu - Mỗi con người đều có cái thế giới riêng diệu kỳ của họ, mà họ không cần phải học với ai. Đây chính là chỗ huyền diệu, huyền vi của Tạo Hoá.

         Một điều kỳ lạ nữa là Thầy luôn luôn từ chối và minh định rõ ràng “Linh hồn Thầy không là ai cả, mà là một linh hồn xa lạ từ ngoài vũ trụ lần đầu tiên đến quả địa cầu.” Nhưng anh chị em chúng ta lại áp đặt cho Thầy là Phật, là Chúa, là Đấng tối cao này, là Đấng tối cao nọ … Cuối cùng anh chị em chúng ta cũng đưa Nhân điện vào hình thức và khuôn khổ của một tôn giáo. Rốt ráo anh chị em cũng phong cho Thầy là Phật này Phật nọ … chẳng khác nào anh chị em công bố thương hiệu Lương Minh Đáng quản lý ngành Năng Lượng Vũ Trụ.

Người giúp được nhân loại là Người không ai biết đến, Người thật sự vô danh. Người Thượng đế chọn chỉ có danh và quyền lực mà không giúp được ai.

         Dù ai làm đúng – làm sai, làm tốt – làm xấu, làm thiện – làm ác … Thầy không bao giờ phán xét hành động của ai, và Thầy cũng không khuyên hãy làm theo ý của Thầy. Một ngày trước khi Thầy ra đi Thầy có nói một câu: “Thầy biết Thầy gây xáo trộn rất nhiều cho anh chị em, nhưng mục đích của Thầy là giúp cho anh chị em tiến hoá!” Cho nên Thầy không bao giờ phê phán, phán xét việc anh chị em mỡ lớp dạy, lấy học phí hay không lấy học phí. Anh chị em mở lớp cao lớp thấp không quan trọng, điều quan trọng là anh chị em biết “anh chị em nói cái gì không?”. Thầy có nhắc nhỡ: “Cái lỗi lầm lớn nhất của con người là chận đứng sự tiến hoá của người khác.”

 

Đạt được minh triết và giác ngộ không phải là một sự ngẫu nhiên nào đó mà do quá trình nghiên cứu và tu học của nhiều đời nhiều kiếp. Vũ trụ là kho tàng hiểu biết và ý thức vô biên vô tận, nó đến với con người dường như mong manh nhẹ nhàng vô danh, mà tràn ngập mãnh liệt không ngừng nghỉ; Mở tâm mở trí và tỉnh lặng sẽ học được bài học từ vũ trụ bài học của Tạo Hoá. Bài học của vũ trụ đơn sơ đơn giản nhưng có huyền lực huyền năng (chữ huyền này có ý nghĩa màu đen của cõi không không vô tận, huyền lực chỉ quyền lực siêu nhiên tự nhiên) vô biên. Bài học mà không ai có thể dạy cho ai được.

            Thầy đã đi, thân xác Thầy đã biến thành tro bụi, linh hồn Thầy trở lại cái MỘT mà cái một có băng tần tổng hợp {băng tần vũ trụ} từ không đến vô cực, từ thấp nhất đến cao nhất. Đừng nghĩ rằng băng tần của Thầy ở mức độ cao nhất {từ luân xa 6 trở lên …}. Đối với Thầy tư tưởng phải đạt đến mức độ hoàn toàn tự do mới có thể tiến đến được sự minh triết và giác ngộ.

            Nghỉ sâu xa hơn: Thầy là người đã hoàn toàn minh triết giác ngộ, Thầy hoàn toàn tự do và Thầy cũng rất tôn trọng quyền tự do của mỗi người. Những người phát triển được tiềm năng khả năng của mình họ đã bước ra ngoài khỏi vùng năng lượng có nhiều xáo trộn. Mô hình đại KTT là mã số vũ trụ lộn ngược (inverse universe): Ba mặt, mỗi mặt có một lỗ hổng, có ý nghĩa là dù mình ở góc độ nào cũng phải nhìn lại linh hồn và thân xác của mình. Mình học hỏi nhiều quá, dù có tuyệt vời thế nào đi nữa cũng của người khác. Dù

Page 24: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

là phật-thánh-tiên thì mình là chính; Nếu là thiên-địa-nhân mình cũng phải độc lập tự do. Mình mất tự do vì mình theo học của người khác, mình không ý thức được tự do vì mình quên mình. Quay trở về mình là buông xuống tất cả, nhưng mình sẽ có tất cả.

         Trên thế gian không có ai là thầy của Thầy. Chỉ có một người Thầy tin chính là Thầy (cho nên cơ bút là thiệt của riêng một học viên nào đó nhưng không phải của Thầy). Thầy ra đi để lại cho chúng ta một bài học cao quý: Đó là vì sự minh triết và giác ngộ cho học trò Thầy.

         Chỉ còn một tuần nữa là kỷ niệm ngày Thầy ra đi. Muốn biết Thầy ở đâu thì phải làm cho tâm hồn mình thật đơn giản, tĩnh lặng và yêu thương. (Năng lượng của đấng cao cả sẽ đến với mình trong sự trôi chảy nhẹ nhàng tỉnh lặng và vô danh. Nên chúng ta đừng đặt nặng vấn đề ở luân xa 7 có cảm giác hay không cảm giác.) Đây là món quà dâng lên Thầy trong ngày kỷ niệm của Thầy.

 

Thời đại thông tin (The information age) Sự phát triển về kỷ nghệ thông tin trên thế giới đã vượt quá nhanh ngoài sự tưởng của con người. Bất cứ một kiến thức nào, một sự hiểu biết nào, hay một khám phá mới nào … mọi người đều có thể nhận được đầy đủ mọi sự kiện chung quanh vấn đề mà họ muốn biết, họ muốn tìm hiểu trong một thời gian ngắn nhất. Cái mà con người gọi là World Wide Web nó có một chức năng thật tuyệt vời, cái mạng lưới đó giống như đã nối kết tất cả bộ não của nhân loại thành một bộ não duy nhất, bộ não toàn cầu.

          Ở vào thời điểm này, tốc độ phát triển về sự ý thức sự hiểu biết của con người đạt đến mức tối đa. Bất cứ cái gì con người muốn tìm đều có ở //WWW.abc … xyz.COM/ (.NET, .ORG, …). Nhưng sự ý thức hay sự hiểu biết của con người không có điểm cuối cùng dù ngay vào thời điểm mà sự thông minh của con người đạt đến vị trí. Sự minh triết của con người là làm thế nào sử dụng được cái kho tàng hiểu biết và ý thức của nhân loại. Nó bao hàm một sự nhận thức sâu sắc, định giá và chọn lựa.

          Vào thời điểm hiện tại nhân loại có một kho tàng kiến thức và sự hiểu biết bao la gần như không có biên giới, nhưng sự minh triết của con người có con số thật nhỏ. Nếu không phát triển sự minh triết và giác ngộ thì con người dường như không thể nào tránh khỏi những thảm hoạ sẽ xảy đến trong tương lai. Và cũng vào thời điểm này có thể nói rằng nhân loại đang đối diện với cuộc kiểm tra cuối cùng của sự tiến hoá. Câu hỏi đặt ra là:

1.     Liệu loài người có thể vượt qua được sự kiểm tra lần này không?

2.     Liệu chúng ta có thể sử dụng được tối đa nguồn Năng Lượng Vũ Trụ để hoá giải được những tai biến sẽ xãy ra và mang lại sự bình an cho loài người không?

Page 25: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

3.     Liệu chúng ta có thể sử dụng được nguồn NLVT để xây dựng một thế giới mới trên Quả địa cầu này cho nhân loại trong tương lai không?

 

Quan điểm (viewpoint) qua sự hướng dẫn của Thầy Lương Minh Đáng (Thầy LMĐ). Con người có thể ý thức và sử dụng sự hiểu biết biết trong kho tàng kiến thức của nhân loại một cách có hiệu quả cao nhất, là con người phải: minh triết, vô tư, và tự do (tư tưởng không bị ràng buộc bởi – phong tục tập quán, khái niệm tôn giáo, luật lệ người đời …). Thầy LMĐ thường hay nói: “Tuy rằng không rồi có. Có rồi hoàn không.” Vì khi chúng ta nhìn vào một sự việc xãy ra, thì biết bao nhiêu kiến thức tồn trữ trong trong não bộ của chúng ta kéo đến ví sự việc đang xảy ra bên ngoài đang chiếm một vị trí nào đó trong tâm trí chúng ta. Một quá trình tổng hợp và phản ứng hoá học sẽ xảy ra trong não bộ để kết thúc sự việc xảy ra bên ngoài và ý thức nội tâm, ngoại cảnh và nội tâm nối với nhau bằng sự cảm nhận của cơ thể (thấy, nghe, cảm xúc …).

Tôi có nghe nhiều anh chị em nói với nhau: tôi không làm thế này, tôi không làm thế kia, tôi chỉ làm những gì thầy cho phép. Những chuyện của anh chị em cần làm thì anh chị em cứ làm, tại sao phải chờ Thầy cho phép. Chả lẽ Thầy chết rồi anh chị em không làm gì hết hay sao? Nếu ngồi chờ thì chờ gì đây?

1.      Người ta làm một việc gì đó, người ta nghĩ rằng người ta đúng. Anh chị em nhìn vào phê phán - làm thế đấy là sai (hay làm thế đấy là đúng), thì theo anh chị em hành động đó là sai, sai đối với anh chị em. Mà anh chị em nói người đó đúng hay sai gì thì anh chị em cũng không đúng cả. Anh chị em phê phán thế nào cũng không đúng.

2.      Đối với Thầy LMĐ không có quy luật hay điều răn giới cấm cho học trò. Vậy thì ai cấm anh chị em làm việc này việc nọ. Thầy luôn nhắc nhở “Thầy tôn trọng quyền tự do của anh chị em, nên Thầy không bao giờ bảo anh chị em làm thế này hay anh chị em phải làm thế kia. Thầy chỉ giúp ý kiến để anh chị em có sự minh triết và giác ngộ trong sự lựa chọn của anh chị em.” Nếu vì bất cứ lý do gì mà anh chị em ràng buộc, anh chị em bị mất quyền tự do. Anh chị em nên suy nghĩ lại – Thầy cũng hay nhắc: “Buông xuống tất cả sẽ có tất cả.” Buông xuống tất cả những gì trong tư tưởng của chúng ta: cái làm chúng ta bị bế tắc, cái làm cho chúng ta mất tự do, cái làm cho chúng ta không đạt đến sự minh triết và giác ngộ được.

 Nên quan điểm của Thầy LMĐ:

1. Khi chúng ta làm đều gì mà chúng ta không có quyền tự to quyết định hay chọn lựa. Thì chúng ta chưa thật sự minh triết trong tư tưởng và hành động của chúng ta – đó là chúng ta chưa thuộc bài hay “có học mà không có hành”.

2. Đối với Thượng Đế chỉ có MỘT chứ không có hai, nếu hai là không phải.

3.Anh chị em muốn minh triết giác ngộ, anh chị em phải đứng trên bình diện phê phán hay phán xét.

4. Anh chị em không cần phải đổi họ của anh chị em thành họ: Lương, Thích, hay Đổ … dù anh chị em có đổi thành họ Ngọc hay họ Thượng thì anh chị em cũng vậy thôi.

Page 26: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

5.Quá trình tiến kiếp anh chị em đã có. Thầy chỉ nhắc sơ qua là anh chị em nhớ lại liền. Anh chị em phải thực hành thực hiện những kết quả của Thầy dạy để biết mình là ai? Khi anh chị em đã thật sự biết mình là ai thì anh chị em không cần tìm thầy để học nữa. Của mình thì mình mang ra xài, khỏi phải cầu nguyện và cầu xin.

6. Mục đích của tất cả bài giảng và những phương tiện vật chất như kim tự tháp, mô hình ăng-tenna, tập thiền ra không gian bằng cách ngồi trong nước cháo, … là giúp cho tư tưởng và ý thức của anh chị em trở về cái không – không mà có tất cả. Trở về cái không là một hình thức thanh lọc cái bản thể con người. Nếu anh chị em đã ra được ngoài không gian, anh chị em gặp Thượng Đế hay Đấng cao cả này Đấng tối cao nọ dẫn đi khắp nơi và dạy đạo cho anh chị em – Điều này chưa hẳn là anh chị em học được đạo. “Không là không, mà có là không phải.”

sự chuyển hóa Năng Lượng Vũ Trụ đã bắt đầu

Sự chuyển hoá sang thời đại mới đã bắt đầu

Nhận thức về sự thật to lớn này nó vượt trên mọi hiện tượng xảy ra xung quanh chúng ta. Chúng ta có thể ý thức được sự thay đổi của thế giới qua sự đáp ứng của cơ thể với thực phẩm được ăn vào và những nguyên nhân tác động bên ngoài. Thường, ý thức về sự thay đổi thì cơ thể của chúng ta rất khó khăn để theo kịp sự chuyển hoá này. Bởi vì bản chất của cơ thể là vật chất nặng nề, nó không thể thích hợp nhanh như sự thay đổi của năng lượng. Một thí dụ như bị điện giựt, vì lượng điện vào cơ thể quá nhiều và quá nhanh. Sự thay đổi của điện từ trường làm ảnh hưởng và thay đổi hình dạng cơ thể của chúng ta. Khi trạng thái thay đổi xong quá trình của nó, có thể tạo ra những cảm giác khó chịu. Như bị sơ cứng phía sau cổ và bả vai, đau khớp xương, đau cơ bắp , sự tiêu hoá khó khăn, đầu bị choáng váng, mất phần trí nhớ tạm thời, và mơ hồ sự thật. Điều lạ nhất là nhiều người có những giấc mơ lạ huyền hoặc kỳ diệu.

 

Nhiều anh chị em nhân điện không nhận ra điều này vì chúng ta được mở luân xa 100%. Năng lượng Vũ trụ luân lưu trong cơ thể chúng ta như khi bộ não cần đến. Cơ thể chúng ta gần như được thích nghi một cách tự nhiên trong nhiều môi trường khác nhau. Đây chính là cái chìa khoá của Ngành Nhân điện.

 

Hơn 18 năm Thầy Đáng giảng dạy Ngành Nhân điện là chuẩn bị cho nhân loại trong giai đoạn chuyển biến này, nhất là anh chị em chúng ta trong Ngành Nhân điện. Mục đích chánh của Thầy trong những lớp học là giúp anh chị em nhận ra được quyền tự do tư tưởng, nhất là tự do của bộ não.

Cơ thể vốn nặng nề chậm chạp không thể thoả mãn những yêu cầu của trí não của sự hiểu biết, đây là nguyên nhân của mọi xáo trộn và đau khổ. Thật tế thì tư tưởng của mỗi con người trong nhân loại thật quá nặng nề với những gánh luật lệ giáo điều tôn giáo, phong tục tập quán, ganh ghét, ích kỷ, quyền lực. Thân nặng mà Tâm cũng nặng.

Hơn 18 năm Thầy tạo ra nhiều phương tiện, nói đủ điều để hoá giải mọi ràng buộc trong tư tưởng và tâm trí của anh chị em. Chỉ vì hay chữ “tự do”, đến giờ phút này sự thực hành thực hiện của anh chị em cho biết anh chị em chưa đạt được điều hướng dẫn của Thầy. Nghiên cứu tâm linh phát triển đường đạo là anh chị em đang làm đó. Anh chị em chúng ta học trực tiếp với thượng thiên và các đấng cao cả. Mà học với thượng thiên và các đấng cao cả thì không có luật lệ điều răng, không có phong tục tập quán, không có phê bình phán đoán, không phân biệt tốt-xấu, chánh-ta, đúng-sai, … Thầy đã đi rồi, đến lúc chúng ta phải nghiền ngẫm lại. Nếu chúng ta trở về được cái không

Page 27: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

(nghĩa là tư tưởng tự do, tâm trí tự do) thì dòng Năng lượng Vũ trụ luân lưu trong ta luôn luôn tràn ngập cơ thể chúng ta. Đây chính là cái kho tàng vô giá mà Thầy nói đến.

 

Sự ràng buộc là nguyên nhân chánh khiến con người không thể đạt đến sự minh triết và giác ngộ làm nhân loại dậm chân tại chỗ trên con đường tiến hoá của họ. Chính con người tự ràng buộc mình ràng buộc mình, người khác ràng buộc mình thì ít mình ràng buộc mình thì nhiều.

            Tu là kẹt, bước vào đường đạo là bị ràng buộc. Bài giảng của Thầy Đáng tinh vi tinh hoa nhất ở chỗ Thầy không để lại sự ràng buộc nào cho học viên của Thầy. Thầy nói rõ nhất “Thầy là người học hết bài 101, anh chị em ham vui nên ra trường vừa lúc học xong bài 100. Thầy chỉ mang bài 101 nhắc lại cho chị em, mà Thầy nhắc anh chị em nhớ liền.” Ai ràng buộc ai?

 

Trong những năm đầu Thầy dạy, anh chị em chúng ta thấy có sự huyền diệu và mầu nhiệm. Mà điều này có thật, tất cả anh chị em nhân điện đều biết rất rõ ràng và có kinh nghiệm trong vấn đề này. Trong đám học viên đó có người nói Thầy là Chúa, có người cho là Phật, người thì tin là Thượng đế, … Rồi từ đó anh chị em tôn kính và thần thánh hoá Thầy lên. Câu hỏi đặt ra Thầy là ai? Thầy trả lời – “Thầy cũng là một con người bằng xương bằng thịt giống như anh chị em, Thầy cũng ăn cũng mặc cũng có vợ con cũng trả nợ đời đâu có khác gì anh chị em đâu. Trên thế gian này không có ai là thầy của Thầy cả. Theo Phật thì Chúa buồn, theo Chúa thì ông Phật chẳng vui, theo cả hai thì Thượng đế nói rằng – [Việc của con làm chưa xong mà theo vị này vị nọ.]

Còn anh chị em nhất định quả quyết Thầy là Phật Thích Ca, có người nhất định cải cho bằng được Thầy là Chúa Giê-Su. Chính những anh chị em tôn vinh Thầy lên, rồi cũng chính những anh chị em này đưa Thầy xuống (khi nghe nói Thầy thế này, thầy thế kia…) Học trò của Thầy đưa Thầy lên và cũng chính học trò của Thầy đạp Thầy xuống.

2.Thầy cũng không muốn anh chị em bị kẹt trong tinh thần “Tôn sư trọng đạo - một chữ là thầy nữa chữ cũng là thầy”. Anh chị em đi học anh chị em đóng tiền đầy đủ không ai phải nợ ai (Thầy là người hiểu rõ vấn đề này hơn ai hết). Mà cuối cùng biết bao nhiêu học trò nguyền rủa Thầy - Thầy gạt, thầy lấy tiền cắt cổ, Thầy không từ bi lấy tiền xương máu của học trò, … Từ đầu cho đến lúc Thầy ra đi Thầy chỉ muốn anh chị em được tự do tư tưởng, anh chị em được minh triết và giác ngộ. Thầy không muốn anh chị em bị ràng buộc bất cứ điều gì, ngay cả điều nhỏ nhặt là tinh thần “tôn sư trọng đạo” rồi mang cái tinh thần đó vào hình thức tôn giáo mà tôn vinh Thầy.

3.Con đường của Thầy không phải là con đường đạo theo kiểu tôn giáo. Nếu anh chị em nghe cho kỷ và nếu anh chị em hiểu được ý của Thầy, thì những gì Thầy giảng đều ngược lại những điều mà anh chị em từng học theo một con đường đạo nào đó như Phật chẳng hạn. Từng lời từng ý của Thầy đều hàm ý tháo gỡ mọi ràng buộc trong tư tưởng của anh chị em, sự ràng buộc lệ thuộc vào người khác. Cầu nguyện cầu xin cũng là bị ràng buộc. Thí dụ:

Thầy nói Thượng đế không bao giờ bắt tội, Thượng đế không phê phán.

Sau Lớp 13++ Thầy nói - Anh chị em không cầu nguyện. Của anh chị em anh chị em mang ra sử dụng. (Nếu anh chị em sợ, anh chị em muốn cầu nguyện thôi thì “cầu nguyện linh hồn Thầy”

Mỗi anh chị em nhân điện đều có một chìa khoá “năng lượng” cái chìa khoá mà mỗi anh chị em mở ra cánh cửa bước vào cảnh thiên đàng. Khi có sự chuyển biến sang thời kỳ mới thì chính anh chị em tự mở cổng thiên đàng mà bước vào. Vào trong Thiên đàng rồi, trong cái không-thời gian này không có con đường nào cả mà chỉ có huyền diệu tuyệt vời, biến hoá hư linh vô cùng vô tận theo ước muốn của linh hồn.

Trong Kinh thánh của Thiên chúa giáo, có một câu chuyện nhỏ: Abraham mang đứa con trai của mình ra để giết chết theo ý của Thượng đế. Khi Abraham đưa con dao lên để đâm vào con mình, thì Thượng đế bảo hảy dừng lại – “ta chỉ thử lòng tin của ngươi”, trước khi giao tránh nhiệm cho ngươi. Câu chuyện này có một ngụ ý rất tuyệt vời là: “tin mình một

Page 28: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

cách tuyệt đối, không bị chi phối của nội tâm hay ngoại cảnh.” Dĩ nhiên Abraham biết được cái hậu quả của sự giết một mạng người, biết được sự phán xét của người đời.

Bỏ đi tất cả mọi ràng buộc không cần thiết,

để đạt đến sự minh triết và giác ngộ.

 Đây là ý chính nhất của Thầy! Bài giảng của Thầy - Cuộc đời riêng tư của Thầy - Tất cả những gì Thầy làm; Thầy đều có ý phơi bày cho tất cả mọi người thấy vì tất cả đều là những bài giảng của Thầy. Những bài học thật và sống động để anh chị em hiểu rõ thật tế nhất thế nào là đạo, thế nào là minh triết và giác ngộ.

Thầy là một người thầy kỳ quái nhất. Một người thầy lần đầu tiên xuất hiện trong xã hội loài người. Bài giảng của Thầy từ tầm thường nhất đến siêu việt nhất, đủ để cho anh chị em học hỏi, để anh chị em minh triết và giác ngộ.

Đạt được sự minh triết và giác ngộ hay không vẫn là sự chọn lựa của anh chị em. Thầy hoàn toàn không có ý kiến và bắt buộc.

  Anh chị em nghĩ rằng học Nhân điện để giúp đời là đã bị ràng buộc, nghĩ mình là người có sứ mệnh có trọng trách là bị vướng mắc. Thầy nhắc – “giúp mình, giúp người thân thương ruột thịt của mình, giúp bè bạn láng giềng của mình trước. Còn chuyện giúp nhân loại để Thầy, để các Đấng thiêng liêng cao cả lo.”

Hơn 18 năm Ngành Nhân điện được rao giảng đó là dấu chuyển hướng chuẩn bị thay đổi Quả địa cầu. Tất cả đều sẽ chuyển hoá sang thời kỳ mới, con người mới. Năm 2012 là thời điểm chuyển hoá cao nhất.

 

tình yêu hoang sơ - tình yêu của tự do

Đêm qua tôi có một giấc mơ thấy mình là một con nai, rong chơi lang thang qua một cánh rừng tôi nhảy qua những bãi dương sỉ diều hâu và những con suối đang róc rách chảy,  tôi ngẩng đầu nhìn nhìn xuyên suốt khu rừng, hai lỗ tai co giật như cảnh giác một điều gì, mắt và mũi cũng nhận thức mọi cảnh vật xung quanh tôi. Tôi bổng giật mình rời khỏi giấc mơ, tôi ngồi dậy và vén màn của những cửa sổ lên. Ánh sáng bình minh tràn ngập vào phòng, tôi nhìn chầm chậm quanh khu vuờn. Chỉ cách tôi vài bước phía dưới thân cây sồi một con nai loé mắt nhìn hướng về tôi. Trong giây phút ngắn ngủi tôi cảm thấy lỗ tai tôi con giật tôi có một cảm nhận sự hợp nhất không biết mình là nai hay là người.

            Theo tín ngưỡng truyền thống của người Mỹ bản xứ, nai là con vật tượng trưng  cho sự hiền lành hoà nhã và tình yêu thương không điều kiện. Điều đó nhắc nhỡ chúng ta tình yêu thương là người chữa bệnh vĩ đại, giúp chúng ta vượt qua những sự đánh lừa của ảo giác gây sự phân chia trong chúng ta. Khi tình yêu có trong chúng ta, thì sự sợ sệt sẽ tan biến đi trong ta, trái tim ta mở rộng cho tất cả ta cảm thấy một sự bình an và lắng đọng mênh mông .  Tình yêu sẽ đoan chắc tất cả đều bình an và tốt đẹp, nó sắp đặt cho chúng ta tự do. Tình yêu là hoà hợp là kết nối, ngược lại sợ sệt là phân chia. Bóng tối hiểu một cách đơn giản là thiếu phần ánh sáng, tình yêu giống như ánh sáng buổi ban mai tràn vào trong tăm tối nếu chúng ta đừng đóng cửa lại.

 

Ngành vũ trụ học mới

Page 29: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Đối với tôi, đây là lúc mà chúng ta nhận thức rõ ràng nhất tất cả chỉ là vấn đề tình yêu thương (vì đây là thập niên dẫn đến Năm 2012 và xa hơn nữa). Là lúc mở rộng sự ý thức vượt qua mọi ý tưởng xưa cũ hoang đường và nhận ra sự thật là sự trật tự và hài hoà của vũ trụ căn bản là dựa trên tình yêu thương không điều kiện, cũng từ đó mà chúng ta không thể phân chia được. Tình yêu thương là cái chúng ta. Cái gì thêm nữa, chúng ta không phải là nạn nhân của định mệnh hoặc là sự mai rủi hay nghiệp chướng, nhưng mọi thứ của của sự sáng tạo huyền diệu có thể xảy đến với chúng ta (không có ngoại lệ). Chúng ta thì làm cho nó manh mún ra hay đốt cháy đi nguồn cội làm hỏng đi tình yêu thương. Tình yêu thương bao la nguyên thuỷ giúp ước mơ của chúng ta thành sự thật, và chúng ta là học trò của các đấng thiêng liêng cao cả họ là huyền năng khả năng có thể cho hoặc không cho giấc mơ của chúng ta vào hiện thực.

            Hiện tại, nhiều người trong chúng ta đứng giữa hai thế giới: cái thế giới thông thường của sự lo lắng sợ sệt, đấu tranh, trốn tránh sự thật, và bị lừa phỉnh bởi những phương tiện mới, và một thế giới biểu hiện của tình yêu, sung sướng, an lành và tất cả đều trong sự ý thức tâm linh, ở trong nhóm của một sự mở rộng không ngừng của sự sáng tạo là người có được ý thức mới. Một khi chúng ta thật sự đứng vào trong hiện thực mới này,  thì mỗi ngày trong đời sống của chúng ta sẽ nhận một sự thiêng liêng kỳ diệu, rồi chúng ta sẽ nhận thức mỗi lúc một rõ ràng hơn. Chúng ta sẽ thấy rõ hơn thế bên ngoài chúng ta là hình ảnh đối xứng bên trong của chúng ta. Không có một sự phận chia thật nào giữa thế giới bên ngoài và thế giới bên trong chúng ta -  nó giống như hình ảnh con nai ở trong giấc mơ của tôi và con nai xuất hiện thật trong khu vườn của tôi. Mỗi lúc sự sáng tạo một sống động hơn cũng từ đó nới rộng tầm nhìn của chúng ta và hãy nối sự sáng tạo vào những chương trình đổi mới, thì thế giới sẽ được biến hoá theo.

            Trải nhiều ngàn năm qua, nhân loại đã bị thuần phục bởi sự sợ hãi và phê bình phán xét. Tôn giáo đã sử dụng đó như là một bộ phận quản lý xã hội và tất cả đều tuân theo. Thật là kỳ lạ về những lòng tin hết sức điên cuồng vào sự phán xét, trừng phạt ghê gớm của Thiên chúa đã ăn sâu vào tâm hồn của họ và đã làm cho chúng ta lầm tưởng đó là sự thật về tâm linh, hay là giá trị của tình yêu thương có ý nghĩa tốt lành cao đẹp. Đó là chúng ta đang làm cái mà người khác muốn chúng ta làm. Làm theo những luật lệ bên ngoài và những sự khao khát tham vọng của xã hội. Đặt sự tham muốn của người khác trước cái của riêng mình. Hy sinh cái của chúng ta, từ chối chúng ta để chứng minh cái giá trị của chúng ta hoặc để nói lên mình là nhân vật đặc biệt.

            Hầu hết chúng ta có nội tâm chán nản thất vọng, chỉ trích phê phán, và có tiếng nói ức chế bên trong chúng ta - sự phán xét tối hậu trong chúng ta - tất cả những điều đó cho chúng ta biết nên có hành vi đối xử như thế nào, luôn luôn phán xét chúng ta, chúng ta không kịp suy nghĩ, và làm đè nén hoặc từ chối những cảm xúc thật của chúng ta. Vì sự xúc cảm và sự khát khao là tiếng nói của linh hồn, điều này không khác gì linh hồn là tội phạm. Kéo dài thời gian đó là chúng ta tăng thêm quyền lực bên trong, chúng ta bị chế ngự và cất giấu. Chúng ta cảm thấy bị vướng mắc và bị tước đoạt hết quyền hành. Đó là tất cả cửa sổ quanh nhà đều bị đóng lại. Cái kết quả không thể tránh được là sự băn khoăn lo lắng, ngã lòng phiền muộn, cơ thể bệnh hoạn, có nhiều quan hệ khác thường, hoặc là buồn mênh mông dâng khắp mà chúng ta không thể nào giải thích được.

            Một sự thức tỉnh sâu sắc là lúc sự chuyển biến thời kỳ không thể dừng lại được, ở trong đó chúng ta không còn là con giun đất đau khổ đang lần mò tìm con đường chuộc lỗi hoặc là chúng ta đã bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn. Thay vì chúng ta là các đấng thiêng liêng và đã sáng tạo ra nhân loại trong hình dạng con người. Chúng ta là những tia sáng của Thượng đế mang ý thức tiến hoá. Điều nghịch lý, quan niệm về Thượng đế đã rất rõ ràng còn vũ trụ học thì đã biểu hiện dần lên trong lãnh vực bác bỏ Thượng đế như không cần thiết và không thích hợp: thế giới của khoa học. Trong vũ trụ học mới này, vũ trụ là một mạng lưới nhện nối kết ở trong của năng lượng – ý thức. Nó là một sự ý thức quyết định sự sụp đổ của các chức năng sóng lượng tử, điều khiển bộ não chúng ta trong cuộc sống của chúng ta, không phải sự phán xét của Thượng đế. Không có những sự răng dạy nào từ ngoài không gian. Không có nạn nhân của sự may rủi, hoặc số mệnh, hay là nghiệp chướng , cũng như phải nhận lấy sự di truyền.  Thay vì, chúng ta khám phá vũ trụ bằng với một tình yêu thương không điều kiện đó là nói “vâng!” cho tất cả những ao ước của chúng ta. Không thắc mắc. Không cần quyền lợi hay được khen thưởng. Chúng ta có quyền ao ước mà không còn nghi ngờ dù chúng ta được “chấp nhận” hay không. Nguồn tài ngyên của vũ trụ thì vô tận, nó có thể cung cấp một số lượng to lớn như mọi người dùng đến. Yêu cầu thì sẽ được, chỉ đơn giản vậy thôi.

            Sự thật không quá đơn giản như thế. Như những trình bày mới của khoa học, năng lượng di chuyển theo tư tưởng. Chúng ta sẽ nhận cái gì mà chúng ta quan tâm đến. Quan tâm đến vấn đề khó khăn, sự khó khăn sẽ tồi tệ hơn. Để ý đến sự lo sợ, thì cuối cùng nó sẽ hiện rõ ràng hơn. Tập trung vào ước muốn của chúng ta, thì chúng ta kéo nó hướng về chúng ta. Quan tâm đến những hạn chế của mình, thì mình sẽ không vượt qua nó được. Cái gì bạn trông chờ bạn sẽ được điều đó. Bạn chứng minh cho chính bạn nhiều lần đi, bạn sẽ được bất cứ điều gì bạn muốn, nhưng bạn cần gởi đi những tín hiệu thích hợp. Những sự tin tưởng của bạn, những sự khát khao và những mong muốn theo một thứ tự sự mạch lạc.

            Cái gì phân tán năng lượng của chúng ta, gây ra những tín hiệu rời rạc và mâu thuẫn? Sợ hãi và phê phán – không đủ cảm giác tốt đẹp. Cảm giác không công bằng hoặc không có giá trị. Cảm giác xấu hổ về những ước muốn của mình. Sợ rằng nếu chúng ta được cái mà chúng ta muốn, chúng ta tước đoạt đi những người khác cái mà họ muốn. Tự nói với bản thân của chúng ta nên có hành động tốt đẹp và ý thức thi hành nhiệm vụ, hoặc là đặt để mọi người lên trước hết, hay là làm cái gì tốt nhất mà chúng ta có. Tin tưởng vào những giấc mơ không thể thành hiện thực hoặc giả rằng chúng ta sẽ nhận được phần thưởng của chúng ta sau này nếu chúng ta chịu khổ và hy sinh bản thân của chúng ta bây giờ. Cảm giác lo lắng khi quyết định thay đổi. Lo sợ rằng cuộc sống đang trên đà sụp đổ. Nguyên cả đám đông khác có những tư tưởng phủ nhận mà gốc rễ từ những thuyết vũ trụ cổ xưa - từ những ngón tay Thượng đế ve vẩy trong bầu trời, hoặc tin tưởng rằng thế giới là một khối đặc và chỗ nơi có giới hạn mà con người có quyền hành ít ỏi.

            Abraham đã giải thích rằng nền tảng của đời sống là tự do, mục đích của cuộc sống là vui suớng, thành quả của cuộc sống là sự phát triển. Đối với tôi thì bộ ba của tự do, vui suớng, và phát triển là cơ sở quan trọng của sự trưởng thành của tâm linh dựa trên hệ biến hoá mới. Tinh thần của tình yêu thương không điều kiện ở trong mỗi chúng ta là một tia sáng tạo vô cùng và ở khắp mọi nơi Nguồn năng lượng ý thức. Tự do, vui suớng và phát triển  là ba ngôi thánh thiện mới. Chúng ta Cùng đấng sáng tạo với Nguồn năng lượng, có nghĩa là chúng ta luôn sản sinh ra cho nhiều điều mơ ước mới và mong muốn rằng chúng ta đang học hỏi thế nào để biến đổi nó thành hiện thực. Chúng ta đã chọn đến ở nơi đây đủ hợp lý để có một sung sướng tuyệt vời, hết sức thú vị, và thời gian kỳ diệu!

Page 30: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 

Mục đích của cuộc đời là vui sướng.

Bước vào thời kỳ mới, nhìn chung mục đích của cuộc đời là phát triển tâm linh, nhưng điều này sẵn sàng dẫn đến sự sa ngã/ theo sự cứu rỗi tin rằng có một cái gì đó sai quấy với chúng ta cần phải sửa đổi. Chúng ta ở đây cũng không phải giúp cho thế giới. Lòng tin đó giống như đã đến từ trong sự thuần hoá các quy luật, khiến một phần trong chúng ta cảm thấy bị mất giá trị và muốn biện hộ chứng minh sự hiện hữu của mình (hoặc là từ thành phần có cảm nhận sự cao cả). Thay vì mục đích của của chúng ta là học hỏi kinh nghiệm niềm vui sướng. Quả là một sự thanh thản nhẹ nhàng! Bởi vì nền tảng của sống là sự tự do, chúng ta chọn lựa thế nào để chúng ta tìm thấy được niềm vui sướng, đều này hoàn toàn do sự quyết định của chúng ta. Đây là hành tinh của ý muốn tự do. Không có một sự phán xét nào trong sự chọn lựa của chúng ta, bây giờ hay mãi mãi về sau. Bởi vì vũ trụ này thẳng hàng với tình yêu thương, niềm vui sướng, và tự do, cuộc sống đang tiến dần tới sự thanh thản nhẹ nhàng và thoải mái nếu chúng ta chọn cái sung sướng hạnh phúc hơn là chọn làm “người tốt” trong mắt của mọi người.

            Đây là điều mà tại sao tôi dẫn chứng cho mọi người chọn lấy hạnh phúc thay vì cố gắng để trở thành người tốt. Chúng ta nên “Theo hạnh phúc và niềm vui sướng nhất của chúng ta.” Nhưng nếu chúng ta tin rằng hãy sống một đời sống tâm linh để thành một người tốt, thì chúng ta sẽ nhận lãnh nhiều khó khăn và phiền toái. Sau cùng, bạn sẽ nhận ra rằng bản chất tâm linh, thế giới của bản ngã, thế giới của sự phê phán - sẽ cột bạn vào một gút mắc tinh thần khó khăn. Cố gắng để trở thành người tốt người có đạo đức chúng ta chọn cho mình một sự đơn độc và mất đi tiềm năng khả năng của mình. Bất cứ khi nào chúng ta cố gắng trở thành người tốt là chúng ta cho phép bản thân của chúng ta bị điều khiển bởi người khác, bởi nhiều quy luật của các tôn giáo, bởi bổn phận, bị bắt buộc làm theo. Chúng ta tự đè nén hoặc từ chối mọi cảm giác cũng như những ước muốn của mình mà có vẽ không làm người khác hài lòng, và chính chúng ta tự uốn vặn mình để được lòng người khác hoặc làm cho mọi người thán phục mình. Chúng ta tự tách rời mọi cảm xúc hay trực giác đang hướng dẫn chúng ta - Thượng đế trong chúng ta – luôn luôn chỉ dẫn chúng ta hướng đến sự thực thi những ước muốn của chúng ta. Cuộc sống trở nên nhạt nhẽo và buồn tẻ. Nếu chúng ta biết giữ được bản chất thật của chúng ta, tôn trọng mọi cảm xúc và ước muốn của riêng chúng ta, chúng ta bắt đầu sống một cuộc sống thật thuộc về của chúng ta, cuộc sống từ đó ngày càng nhiều niềm vui sướng, tình yêu thương, giàu có, sáng tạo, và tràn đầy ý nghĩa.

            Hãy theo niềm vui sướng hạnh phúc của chúng ta, tôn trọng sự thiêng liêng tuyệt diệu của người phụ nữ. Như chúng ta tôn trọng yêu thích cảm xúc của chúng ta, bản năng giới tính của chúng ta, tính sáng tạo của chúng ta, những khao khát của chúng ta, và làm như thế nào để con tim chúng ta cất lên tiếng hát và những ngón chân của chúng ta cũng uốn vặn theo với sự vui sướng đó, chúng ta là hiện thân của linh hồn chúng ta.

 

Mối quan hệ của sự thay đổi

Bất cứ khi nào chúng ta phân chia thế giới thành phần tốt và phần xấu, xung đột và nổi loạn không thể trách khỏi được. Năng lượng của chúng ta trở nên vụn vặt hoặc phân đôi. Khi nào chúng ta tự bản thân kiêu hãnh nói “không” khi được mời bánh kem, làm suốt luôn giờ ăn trưa, hoặc làm hài lòng người bạn của mình bằng cách trả tiền chi phí cho họ, là chúng ta đang cuối đầu cho vũ trụ quan cũ. Cố gắng để được tốt giữ khăng khăng tư tưởng trong nhị nguyên luận. Đó là dựa trên sự phê bình phán xét, hoặc là tình thương có điều kiện. Châm nhiên liệu vào sự tự cho mình là đúng là đạo đức (tiếng lóng là “nổ”) có nghĩa là một số người “đúng” số người còn lại thì “sai” - một phần của tự nó thì đúng (sự phán xét bên trong), và phần khác thì xấu và sai (những cảm xúc, những tư tưởng, hay là khao khát của chúng ta). Sự mâu thuẫn nội tâm sẽ được phản chiếu trong sự mâu thuẫn với những người khác. Sự phân chia trong nội tâm của chúng ta sẽ dẫn đến sự phơi bày sự tối tăm của của chúng ta lên mọi người. Đây là cội rễ của các hình thức chiến tranh, các loại khủng bố, hành động diệt chủng, sự phân biệt chủng tộc, phân biệt đối xử, gia đình thù hận, bè phái tôn giáo, và hầu hết là những quan hệ rất khó khăn.

            Chúng ta có thể có tình yêu thật khi mà chúng ta biết chúng ta là người tốt và nhắm đến hạnh phúc. Chúng ta không thể có tình yêu thật nếu chúng ta đang cố gắng làm người tốt. Cái thế giới của sự phê bình phán xét bẫy nhốt chúng ta trong bản ngã – chúng ta chỉ có thể phục tùng người khác hoặc là cho phép bản thân mình được thuần phục. Khi chúng ta cố gắng làm vừa lòng người khác từ một cảm xúc của sự không xứng đáng, chúng ta đang cố gắng “giành được” tình yêu bằng sự hy sinh chân thật của chúng ta; Nếu chúng ta để lộ ra ngoài khuyết điểm và thiếu tự tin, thì những người thân của chúng ta dội lại cho chúng ta. Nếu chúng ta cố gắng làm tốt song song với sự phán xét thành thật bên trong, chúng ta trở thành phê bình phán và điều khiển người khác, nắm giữ nó cho cảm giác của chúng ta và muốn họ sống theo kiểu cách của chúng ta. Con đường nào cũng thế, tình yêu và tình thâm thì không có đâu dễ tìm. 

            Khi chúng ta hướng đến hạnh phúc, bằng sự tương phản, chúng ta cho ra những rung động yêu thương, giá trị làm người, sự cảm kích và những người quan hệ với chúng ta có được sự phản ảnh này họ trở nên sâu sắc hơn, sung sướng hơn, và đáng tin cậy hơn. Nói khác hơn, tất cả cái gì đã dạy cho chúng ta “cái gì là ý nghĩa tình yêu” - tự hy sinh, đặt người khác trước nhất, có lòng trung tín vớ người khác bằng cái giá cảm xúc riêng của mình, hoặc có cảm giác nhân nhượng cho để những người khác có thái độ cư xữ như mình muốn họ làm - sự thật là hướng chúng ta xa rời mọi quan hệ thương yêu và bước vào bóng tối tù đày của cùng sự lệ thuộc. Nó dẫn chúng ta hướng đến tình yêu vô vị, mà luôn trượt vào trong những chu kỳ độc hại của sự điều khiển và hy sinh, khiển trách đổ lỗi và sai quấy. Tình yêu nhạt nhẽo làm vỡ ra manh mún sự nhận thức của chúng ta và làm tắc nghẽn tiềm năng khả năng của chúng ta. Nó giữ chúng ta như con tin của vũ trụ quan xưa cũ.

           

Sự biến chuyển xã hội

Page 31: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Những bức màng phía sau, hằng triệu người đang thay đổi cách nhìn của họ về cuộc đời và mối quan hệ đối đãi lẫn nhau. Những điều này “thay đổi trầm lặng” họ đang làm trên con đường của họ thông qua nhiều hệ thống tổ chức xã hội và mọi sự xây dựng hướng đến một cuộc cách mạng êm dịu mà sẽ biến đổi tất cả từ sự bảo vệ sức khỏe đến sự giáo dục.

            Nó thì rất dễ dàng nhận thấy được nhiều sự khó khăn trên thế giới. Tuy nhiên biến chuyển sang vũ trụ quan mới đòi hỏi chúng ta phải tập trung vào những đòi hỏi của chúng ta, tầm nhìn của chúng ta, những hy vọng cho tương lai của chúng ta, như đối ngược lại với sự phê bình chỉ trích, sự phân tích, và sự giải thích cái gì là sai, hoặc đổ trách nhiệm những ai là “có hành vi xấu”. Năng lượng thì cuộn theo tư tưởng. Chúng ta đang mơ thế giới mới thành hiện thực, và chính vì thế chúng ta cần có hoà bình, yêu thương, có những ước mơ nhìn xa thấy trước.

 

Tiến đến Năm 2012

Theo cá nhân của riêng tôi, Tôi không tin rằng mọi thứ sẽ phơi bày ra vào Tháng 12 Năm 2012. Khi chúng ta nhìn lại, chúng ta sẽ thấy có một thay đổi sâu rộng trong ý thức của nhân loại suốt mười năm qua, như nếu chúng ta đã tỉnh thức từ chung một giấc mơ.       

            Cũng như chúng ta đang tiến đến một chuyển biến giai đoạn vĩ đại, không thể đếm xuể được số người đã buông xã được những thói quen, những mẫu mực, những quan hệ, những địa vị cũ xưa, thường thì nó hiện ra rõ ràng như một lực nào đó khiến họ buông bỏ những gì đã ràng buộc họ trong quá khứ, hoặc làm họ bế tắc. Chúng ta không còn làm ra vẻ hạnh phúc nếu chúng ta không có. Chúng ta phải đối diện với bất cứ cái gì không còn tác dụng nữa hoặc những ước mơ và những khát vọng không bao giờ tới được. Điều này có nghĩa chúng ta phải thích hợp với cái thói quen thay đổi nhanh nhẹn, một cách riêng rẽ hay toàn diện. Nếu chúng ta có thể học được cách cưỡi lên đợt sóng ngầm của sự thay đổi, thì sự thức tỉnh toàn diện của chúng ta sẽ tương đối dễ dàng và ngay cả một việc làm hồ hởi. Chúng ta càng cưỡng lại sự thay đổi hoặc là bỏ qua thì sự thức tỉnh càng khó khăn hơn. Chúng ta phải sẵn sàng buông xuôi, làm một sự kiện bất ngờ thay đổi cuộc đời của chúng ta. Chúng ta hãy sẵn sàng mở rộng con tim của chúng ta, bước theo niềm vui sướng hạnh phúc của chúng ta, hãy tin tưởng và trôi theo dòng năng lượng mới. Chúng ta cũng phải sẵn sàng buông xuống tất cả cội rễ và những hứa hẹn khi đó là lúc mà con tim của chúng ta dẫn chúng ta đi. Sự tự do không thể vắng trong hứa hẹn, nhưng có thể hứa hẹn bất cứ khi nào thích hợp cho chúng ta. Hình thức hứa hẹn đó không đến từ bổn phận hay sự bó buộc – luôn luôn cảm thấy hân hoan vui sướng, thả lỏng tự do và cởi mở. Nếu cảm thấy nặng nề hoặc là hạn chế, nó lúc nào cũng vậy nghĩa là chúng ta “cố gắng là người tốt” và như thế là đang làm vụn vặt hoặc phân chia năng lượng của chúng ta.

            Một vũ trụ quan tốt lành có thể thay đổi cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Thay vì nhìn cuộc đời như một trường học đang huấn luyện cho những linh hồn bướng bỉnh, hoặc là bánh xe nghiệp chướng mà chúng ta ta may thoát khỏi (nếu chúng ta tốt thật hay có nhiều may mắn), hay chỉ đơn thuần như một tai nạn vốn đương nhiên hoặc có mục đích, thì chúng ta nhìn cuộc đời như một món quà đẹp kỳ diệu. Chúng ta ở đây không để tốt hoặc toàn diện. Chúng ta ở đây không phải để chứng minh cái giá trị của chúng ta. Chúng ta ở đây không phải để phục vụ người khác hoặc là cứu giúp thế giới. Chúng ta không phải có “tư cách hoàn hão” hoặc làm theo luật lệ bên ngoài và mong đợi. Trong tình yêu thương nhân loại, chúng ta có thể thong dong thư thả. Chúng ta được an toàn. Chúng ta có giá trị. Chúng ta được yêu thương không điều kiện. Chúng ta là người du hành trong vũ trụ với một cuộc thám hiểm vĩ đại trong một hình hài có thật, và như là một tia sáng sáng tạo của vũ trụ - chúng ta có thể có, làm, hoặc là bất cứ cái gì chúng ta muốn. Không giới hạn. Không một mối quan hệ ràng buộc. Chúng ta có thể tạo dựng một thiên đàng trên quả địa cầu này. Và cái chìa khoá để thực hiện tất cả điều đó là tình yêu thương không điều kiện – cho chính mình, mọi người, và thế giới.

            Cái tình yêu thương hoang sơ không phân chia thế giới ra tốt và xấu, đúng và sai, an toàn và nguy hiểm. Chỉ nói một tiếng “vâng” sâu sắc chân thành cho cuộc sống. Nó khẳng định rằng “tất cả những gì ở trong bạn và trong tôi là tốt.” Nó thì không có gì phải lo sợ trong sự quan hệ. Nó là tình yêu thương mà chỉ cho đi không cần nhận lại. Nó là tình yêu thương không có nhu cầu, đòi hỏi, hoặc mong chờ. Nó là tình yêu thương tràn đầy ý nghĩa sáng tạo và phát triển chúng ta. Nó là tình yêu thương mà sắp đặt chúng ta tự do. Nó chuyển hoá chúng ta từ một bóng đèn lập loè sang chùm của những tia sáng cực mạnh. Tình yêu thương hoang sơ cho phép chúng ta tập trung vào năng lượng của chúng ta và khái niệm về những con đường mà thay đổi đời sống của chúng ta một cách đột ngột. Tất cả mọi thứ chúng ta trải qua thì tuỳ thuộc vào tình yêu thương của chúng ta – cho chính mình, cho người khác, và cho thế giới – đó là tình yêu thương có tính toán hay tình yêu thương hoang sơ.

            Khi chúng ta yêu thương một cách đơn sơ đơn giản, chúng ta có trách nhiệm cho những kinh nghiệm cá nhân chúng ta thay vì đổ trách nhiệm cho người khác hoặc giả chúng ta tìm cách điều khiển họ. Chúng ta biết rằng không có gì và không có ai “ngoài kia” là có trách nhiệm cho cái điều chúng ta cảm nhận. Tất cả mọi thứ phản ảnh cái mà chúng ta giữ trong nhận thức của chúng ta. Không có gì có thể ngăn chận sự thực hiện những yêu cầu của chúng ta ngoại trừ chúng ta - sự trì hoãn của chúng ta, sự sợ sệt của chúng ta, sự phê bình phán xét của chúng ta. Thay vì tập trung vào cái gì xấu hoặc cái gì tốt, chúng ta nghiên cứu học hỏi bao quát về chính chúng ta, những người khác và thế giới. Chúng hiểu rõ giá trị tất cả là kỳ diệu trong cuộc sống của chúng ta cũng như trong cuộc sống của người khác. Thay vì tập trung vào chống lại cái gì mà chúng ta không muốn, thì tập trung vào cái gì mà chúng ta thích. Chúng ta chấp nhận cái gì đang đến và cái gì sẽ đến. Chúng ta thay đổi cái thế giới của chúng ta từ trong trở ra ngoài. Thì từ đó chúng ta nối lại với ai là chúng ta. Chúng ta là thức tỉnh. Chúng ta đang sống. Những mơ ước điên cuồng nhất của chúng ta có thể trở thành sự thật. Và, hầu như không ai để ý đến, cái ranh giới giữa thiên đàng và Trần gian đã tan biến mất đi không còn ai biết đến nữa.

Vẽ Đẹp Tự NhiênCái đẹp

Page 32: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 

Mỗi con người người ai cũng có cái đẹp riêng biệt huyền diệu tuyệt vời của Tạo Hoá, không thể so sánh được. Gần như hay hầu hết ai cũng tự cảm thấy mình cao quý và quan trọng hơn người khác. Khi Thầy chỉ cho chúng ta thực hành sự hội nhập, chính ra là giúp chúng ta học được và ý thức được cái ý “ai cũng cảm thấy mình hơn mọi người”. Cái mà tạo nên cái tôi, cái bản ngã của con người.

            Nhân loại thường nhìn đời bằng một lăng kính: cho nên mọi sự vật đều biến thể, dưới cái nhìn của họ đều có nguyên tắc, luật lệ riêng của họ. So sánh, hơn-thua, tốt-xấu, phán xét là hệ quả tự nhiên trong tư tưởng con người. Chúng ta không nhất thiết phải làm người tốt, người tu hành … nhưng chúng ta phải sống thế nào để thể xác nhẹ nhàng tâm hồn thánh thoát, tất cả đều phát triển tự nhiên và tự do. Thí dụ: Chúng ta không cần thiết phải kiềm chế hay khống chế sự ham muốn bằng cách “đừng nhìn thấy” … Lớp Phát Triển Tiềm Năng Khả Năng con người chính là khơi dậy quyền tự do thuần tuý ở mỗi con người. Thầy Đáng tôn trọng quyền tự do của anh chị em chúng ta, Thầy không bao giờ phê phán và khen chê … mà Thầy chỉ giúp chúng ta những ý kiến để chúng ta minh triết và giác ngộ. Quay trở về với chính mình để thấy cái đẹp tuyệt vời của sự sáng tạo. Thượng đế vĩ đại vô cùng vô tận Ngài không bao giờ bắt tội sự sáng tạo của Ngài. Đối với Ngài tất cả đều là bài học để tất cả đều tiến tới sự hoàn hảo toàn diện. Đây là lý do tôn giáo không cần thiết cho sự tiến hoá của loài người. Khi con người còn bị chi phối của mọi hình thức tôn giáo, luật lệ người đời, phong tục tập quán … con người không thể đạt đến sự hoàn toàn minh triết hay tiến hoá. (Chúng ta không phê phán, không phá bỏ tôn giáo. Để dành đó cho những ai muốn tìm hiểu.)

            Thượng đế, Ngài muốn chúng ta là những người cũng sáng tạo như Ngài (người  sáng tạo phụ). Hành tinh xanh này không ngừng thay đổi, vũ trụ không ngừng tiến hoá, con người không ngừng sự sáng tạo. Suốt hành trình 18 năm của Thầy Đáng, Thầy không có một quy luật nào bắt buộc chúng ta. Thầy giúp chúng ta ý thức và giác ngộ từ cái chúng ta đang có, mọi sự việc hiện hữu chung quanh chúng ta. Bài giảng của Thầy tinh vi tinh hoa và sống động, vì bài nào cũng có trong tư tưởng và hành động chúng ta. Thầy Đáng muốn, Thượng đế muốn chúng ta sáng tạo tất cả những gì chúng ta có thể nghĩ đến hoặc có thể tưởng tượng được, mà không giẫm lên quyền tự do của người khác.

 

Thiên tài và sự sáng tạo

Lịch sử loài người đã ghi nhận sự xuất hiện một cách hiển nhiên của những con người gọi là thiên tài khi nhân loại gặp phải sự khủng hoảng hay bế tắc khi họ tiến gần đến sự lĩnh hội một chân lý mới. Thiên tài được nghĩa như một hình thức ý thức đặc biệt do tiềm năng khả năng con người có thể đạt đến vùng năng lượng có tần số cực cao. Đặc điểm của những những thiên tài là sự nhúng nhường khiêm tốn, họ luôn đóng góp chia sẻ những hiểu biết sâu thẩm bên trong của họ. Họ không cần xuất hiện trước công chúng.

Page 33: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

            Nhận biết ra một người có thiên tài thì có lẽ khó khăn, nhưng thiên tài thì có trong tất cả con người. Con người nhận ra được thiên tài của mình không phải là “sự may mắn” hay “ngẫu nhiên tình cờ” trong vũ trụ này. Đến Úc Châu Thầy mở ra “Trường Dạy Phát Triển Tiềm Năng Đặc Biệt” là một phương tiện Thầy đánh thức “thiên tài và sự sáng tạo” của anh chị em nhân điện nói riêng, cho cả nhân loại nói chung. Thầy không đề cập đến tôn giáo, Thầy không mở ra con đường Đạo nào đặc biệt (thí dụ: Con đường của Thầy Đáng). Thầy chỉ giúp chúng ta có ý thức bừng lên, chứ không chỉ là một tia sáng.

            Thiên tài chính thật là Đấng cao cả ở trần gian. (Thiên tài có thể hiểu là con người thật bằng xương bằng thịt. Còn Đấng thì ai cũng nghĩ là linh hồn.) Người thiên tài hay đấng cao cả là người có thể nối được với tần số cao của năng lượng vũ trụ. Nói cách khác họ là người minh triết và giác ngộ.

            Trong truyện Kiều có câu “Người quốc sắc kẻ thiên tài”, chữ thiên tài mà cụ Nguyễn Du dùng để chỉ người văn hay võ giỏi người có tài kinh bang tế thế. Con người vì mọi người. Người thiên tài có một tinh thần cao cả (người phát triển được tiềm năng khả năng con người), họ không khám phá và sử dụng tài nguyên của xã hội. Là một người có nhiều khả năng năng khiếu đặc biệt ở nhiều lãnh vực khác nhau. Họ có thể trả lời nhiều câu hỏi đa dạng (ở nhiều băng tần khác nhau). Xã hội loài người phải gánh chịu nhiều đau khổ và mất mát bởi vì không biết nuôi dưỡng và phát triển thiên tài của họ (ở trong mỗi con người), mặt khác con người không quan tâm hay đánh mất đi thiên tài trong họ. Một việc thật đáng tiếc của nhân loại, vì thật ra họ đâu có tốn công tốn của để phát triển và nuôi dưỡng nó.  Lời nói của những thiên tài thường không có giá trị và ảnh hưởng khi họ còn đang sống, nhưng khi họ chết rồi thì lời nói của họ có ảnh hưởng rộng lớn. Con người sẽ bỏ thời gian thêm để nghiên cứu và học hỏi. (Cụ Nguyễn Du cũng muốn tâm sự nói lên, sự lận đận của ông: Chữ tài liền với chữ tai một vần)

Một câu nói thật đầy ý nghĩa và minh triết: Buông xuống tất cả, sẽ có tất cả. Nếu buông xuống được tất cả các tư tưởng, quan niệm của phong tục tập quán, tôn giáo, luật lệ người đời … thì sẽ thấy cái cốt lõi của con người người là: Cái đẹp, thiên tài, và sự sáng tạo. Cái này không ai ban cho ai được.

Đấng cao cả đến trần gian rất nhiều, nhưng họ không phát triển được cái thiên tài của họ vì xã hội, cuộc sống chung quanh họ có quá nhiều ràng buộc mà họ không bước qua được. (Nói về phong tục tập quán thì họ ái ngại thiên hạ phê bình chê cười. Về hướng tôn giáo thì họ sợ tội do kinh sách gieo vào trong ý thức họ. Theo luật lệ người đời thì họ muốn quyền lực, muốn được tôn vinh.)

 

Thầy Đáng hay nói “Khi Thầy truyền điện và nhắc - Anh chị em sẽ nhớ lại. Quá trình tiền kiếp anh chị em đã CÓ, anh chị em thực hành thực hiện là có tất cả.”

 

Cái TA

Page 34: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Là cái của Đấng Sáng Tạo ban cho mỗi con người. Cái ta xác định sự duy nhất của con người. Trong cái ta có tính chất và sự sáng tạo của Thượng đế. Tất cả sự giáo dục và triết lý muốn diệt đi cái ta hay cái bản ngã con người đều không có kết quả. Vì cái ta vốn không thể diệt được, người tu càng cao thì cái ngã càng cao.

            Thầy Đáng giải thích: Nếu linh hồn mình trở về hợp nhất với thể xác, thì chúng ta sẽ đạt được sự minh triết và giác ngộ. Mình phải thật sự biết mình là ai thì mình mới giúp mình được và xa hơn là giúp đời phát triển tâm linh. Muốn biết mình, ý thức về mình mà cứ chạy vòng quanh tìm thầy học đạo, học cái của người thì làm sao biết được mình, thực hành cái của người mà chính người sáng tác chưa làm được. Đấy là nguyên nhân mình bị mất chính mình, là đầu mối của mọi đau khổ. Cái Ta như mọi người nói là tham vọng, ham mê quyền lợi, quyền lực và ích kỷ.

Cho nên chúng ta học càng nhiều là chúng ta càng xa chính chúng ta. Học càng cao tâm linh càng thấp – vì học cái của người ta thì cao, còn cái của mình thì quên lãng. Thật ra khi BIẾT ĐƯỢC CHÍNH MÌNH THÌ KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ HỌC.

Chương trình giảng dạy 18 năm của Thầy chỉ quy về một mối: Giúp học viên nhân điện minh triết và giác ngộ để trở về cái MỘT. Bài giảng của Thầy tinh vi tinh hoa đầy sự sáng tạo và sống động từ MỘT khái niệm duy nhất Năng Lượng Vũ Trụ (NLVT). Cũng từ đó mỗi anh chị em cũng có sự sáng tạo qua việc sử dụng NLVT. Nhất là trong vấn đề trị bịnh, chăn nuôi, trồng trọt, …

 

Sự sáng tạo của Đấng Sáng Tạo (ĐST) vô cùng vô tận, sự sáng tạo của con người chính là sự tiến hoá – ý nghĩa của sự sống, ý nghĩa của đời người. TĐ không bắt tội nhưng con người phải học lấy bài học về hành động của mình cho sự tiến hoá của họ. TĐ không có điều luật hay điều răng giới cấm, nhưng con người ai cũng muốn tiến hoá, mà muốn tiến hoá con người tránh tạo nên sự mâu thuẫn. TĐ không dạy mà dạy tất cả, vì con người chỉ học được từ những lầm lỗi của mình – Ai dạy mình cũng không nghe, ai nói mình cũng không tin … nhưng có ngã té mắt mới nhìn sáng suốt.

            Có những câu hát rất hay “Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao, dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên man đầy thương tích …” Ai hát được và nghe được âm thanh hào hùng thánh thoát nếu tâm mình chưa trống không? Chỉ còn mình và tình yêu quê hương. Không có sự huỷ diệt nào ghê gớm hơn là mình tự huỷ diệt mình. Hảy mơ tưởng đi, xây dựng cho mình hay cho mình và nhân loại trong một thế giới tuyệt vời (tưởng tượng hay tạo mô hình tư tưởng) rồi năng lượng trong cái TA sẽ chuyển hoá mô hình tư tưởng của ta thành hiện thực.

Tâm Linh Thiền Định

Tâm linh thiền định

Page 35: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Tựa đề một quyển sách Nhân điện xuất bản năm 1999 mà tác giả là Thầy Lương Minh Đáng. Thật sự quyển sách này không phải do chính Thầy viết, nên nội dung không có ý nào của Thầy. Tên tác giả là Thầy vì người viết {tác giả thật} muốn tất cả anh chị em Nhân điện đọc, dù anh chị em buộc miệng nói “ồ hay quá!” thì anh chị em cũng không dụng được chỗ nào, vì có đoạn nào có tư tưởng của Thầy đâu? Hầu hết những quyển sách được in và phát ra đều không phải do Thầy viết nhưng đều có tên tác giả là Thầy Lương Minh Đáng. Nếu đọc và nghiên cứu cẩn thận thì có hai dòng tư tưởng nghịch chiều nhau.

Cái mà Thầy bỏ xuống anh chị em lượm lại bỏ lên.

Những điều anh chị em viết xuống vì những lý do đơn giản: anh chị em nghĩ Thầy dỡ Thầy không biết, anh chị em muốn chứng minh cho Thầy biết mình hơn mọi người. Mà những gì anh chị em viết xuống đã có nhiều ngàn năm rồi, dù tuyệt vời là tinh tuý cốt lõi của tôn giáo, nhưng trong thực tế không ai sử dụng được. Đối với Thầy “đạo” là cái gì đó rất đơn giản dễ hiểu, học xong là phải thực hành thực hiện được trong đời sống thực tại giúp mọi người có được ánh sáng niềm vui và hạnh phúc.

            Song song với anh chị em viết sách thì có một số anh chị em nhận được điển quang của Thượng đế, họ nói thẳng với anh chị em bằng lời thật con người thật hay qua những bài viết được gọi là “những bài học từ thương thiên”. Bài học nhân điện từ từ trở nên phức tạp khó hiểu giống như một ban nhạc “kích động”. Cuối cùng đã trở thành một giáo phái (religious sect) mới Nhân điện.

 Một người bạn hỏi tôi “Huynh ơi chừng nào con người mới thoát khỏi cái xác lý thuyết và lý luận?” Chúng ta đã sống quá lâu trên mảnh đất không còn màu mỡ, cái nhựa sống tự nhiên không còn nữa, cái “lý luận và lý thuyết” là một phản ứng tâm lý bảo vệ họ. Tất cả tôn giáo đều kêu gọi con người phải tôn trọng sự thật, mà sự thật trước mặt thì không chấp nhận, kêu gọi mọi người tôn trọng sự thật nhưng lại lý luận lý thuyết phủ nhận sự thật – Chừng nào con người thoát xác? Con người tự mình không thoát xác lý luận lý thuyết được thì Trời sẽ giúp thôi!

            Hơn 18 năm theo Thầy lẽ ra anh chị em đạt được sự minh triết và giác ngộ rồi. Mục đích của đời người đâu phải để đi tìm con đường TU. Ở vào thời kỳ này tư tưởng con người tạp nhạp nhất, chỉ là một đống lý luận lý thuyết, nói theo danh từ kinh tế là thị trường tôn giáo, nếu anh chị em “lý luận lý thuyết” dỡ thì làm sao có người mua sản phẩm của anh chị em.

Muốn phát triển tâm linh đường đạo là phải đứng trên cái bình diện phê phán đúng-sai , tốt - xấu, …

Muốn tiến hoá, muốn biết mình là ai, muốn có quyền năng khả năng là phải biết buông xuống mọi tư tưởng tôn giáo, thần quyền, phong tục tập quán …

Muốn tiến hoá, muốn đạt được minh triết và giác ngộ thì nhất định phải có ý thức về quyền tự do tuyệt đối của con người.

Page 36: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Nói chung 3 điều này anh chị em chúng ta thực hành thực hiện được không? Dĩ nhiên là được! Nhưng chúng ta không muốn làm đúng không? Tôi kể cho bạn nghe câu chuyện riêng của cá nhân tôi. “Tôi có nhiều người thương. Tôi cũng thường nói với các cô thương thôi đừng có yêu, vì yêu là kết thúc của cái thương đó. Trong môi trường đó lý luận lý thuyết nó cần thiết để chiếm lấy đối tượng. Một cô nói – Em sẽ không ích kỷ, em biết cách sẽ mang hạnh phúc đến cho anh. Tôi nói đùa lại – Anh sống lâu lắm liệu em có đủ hạnh phúc mang đến cho anh hoài không? Anh thì rõ ràng lắm em cho anh thì anh phải cho lại em nếu anh không có hay có ít quá thì sao? Đấy nhân loại chỉ có 2 người thôi, mà lý luận lý thuyết không ngừng, nếu người nào đuối lý thì bỏ đi. Cái xã hội nó chuẩn bị cho con người đầy đủ lý lẽ, chỉ 2 người thôi mà cũng đủ phức tạp rồi nói chi là một giáo phái. Lý luận thì điên khùng mà lý thuyết thì rỗng tuếch. Những lời nói yêu thương bóng bẩy nếu nó không xuất phát tự sự cảm nhận của con tim thì thì những lời đó nó cũng nhạt nhẽo vô vị. Tôi thấy con người của Thầy cá nhân của Thầy là một bài học rất sống động. Khi mình sống thật với mình (không có lý luận lý thuyết chủ nghĩa của ai trong tư tưởng) thì tự nhiên không cần lý luận và lý thuyết nữa”

            Vậy thì chừng nào con người thoát khỏi được cái xác lý luận lý thuyết, cái này tuỳ vào con người có thật sự muốn hay không, nếu muốn thật sẽ được ngay ngày này, tháng này, năm này. Ngược lại thì: chờ kiếp sau, nhờ trời giúp, … Vấn đề đơn giản, chúng ta làm cho nó trở nên phức tạp. Đó cũng là sự chọn lựa của chúng ta. Khi bước vào Nhân điện anh chị em chúng ta đều có vấn đề: Thể xác chúng ta bệnh hoạn, tinh thần mệt mỏi. Khi được chửa lành bệnh chúng ta thấy sự huyền diệu của nhân điện, chúng ta muốn giúp đời nên tìm hiểu và tiếp tục học. Đi trên con đường dài đó hầu hết chúng ta đều bị vướng quá nhiều vấn đề, chúng ta không buông xuống được những ràng buộc không cần thiết, khi thất bại thì chúng ta đổ thừa tại bị rồi kẹt. Lý luận lý thuyết cũng từ đó. Tôn giáo tồn tại cũng dựa trên cơ sở đó: phức tạp, khó hiểu, không kết luận được. Trở lại vấn đề khi nào thoát được cái xác lý luận lý thuyết – là làm đi, thực hành thực hiện đi:

1. Anh chị em biết được chính mình là ai.

2. Anh chị em có được quyền tự do tuyệt đối của mình.

Làm được hai điều này, huyền năng khả năng tự nhiên sẽ đến với anh chị em mà không cần ai ban cho. Thực hành thực hiện được thì tự nhiên lý luận lý thuyết không cần thiết nữa.

 

Đường đời, đường đạo: Hai chữ đường đạo đẩy con người xa cội nguồn con người, xa cái của mình, thế gian này hỗn loạn vì họ đã mất chính mình. Đường đạo nói ra thì hay lắm tuyệt vời lắm, nhưng con người dùng “ngôn lời” để nói, để diễn tả chứ không phải tiếng nói phát ra tự con tim.

Cái thế gian này đủ thứ xấu, cái gì cũng xấu. Vậy chứ ai làm cho nó xấu? Người đi trên đường đạo thì cho đời là xấu là tồi tệ là đau khổ. Mà chính họ đưa cái xấu cái tồi tệ vào đời, cái gì xấu thì đổ cho đời đổ cho người khác. Phần đông anh chị em

Page 37: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

hiểu lệch lạc ý nghĩa mà Thầy giải thích trong câu: “ĐỜI giúp ta sáng tỏ đường ĐẠO. Ta giúp đời trong lúc lâm nguy.”

Đời giúp ta sáng tỏ đường đạo: Nhờ đời và chỉ có đời mới giúp chúng ta mới thật sự hiểu chính mình, hiểu cái quan hệ của mình với nhân loại. Đường đạo là con đường trở về với chính mình, chứ không phải là con đường của các đấng, của phật thánh tiên. Sáng tỏ đường đạo có nghĩa là mình thật sự hiểu được mình và hiểu con người, mình hiểu được người thì mới giúp được người. Người tu thì cho rằng “Thuận đạo thì nghịch đời. Thuận đời thì nghịch đạo.” sự thật cũng không mấy ai hiểu rõ ràng cái ý nghĩa đời - đạo ở đây. Nói đơn giản dễ hiểu hơn nói chuyện người khác (nói đạo) thì dễ mà nói thật về mình (nói đời) thì khó.

Đi trên đường đạo thì không thể giúp đời được vì không hiểu đời biết đời thì làm sao giúp đời. Mà không có đời thì đạo không tồn tại. Chỉ có sống thật sự với chính mình ở đời mới hiểu đời, mà hiểu được đời gọi là đạo, thì sự hiểu biết này mới thật sự giúp mình và giúp đời. Ca dao tục ngữ Việt nam có câu:

“Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.”

Chúng ta đâu cần phải đọc hết bộ kinh này đến bộ kinh nọ để hiểu đời. Lúc nào cũng có một sự mâu thuẫn: Người biết thì ít nói, người nói thì ít biết. Đạo thật ra cũng đơn giản lắm nếu mình đừng biến nó thành một cái kính hiển vi để nhìn đời, “biết mình nói cái gì và biết mình nghe cái gì” là đạo rồi.

            Nếu nghĩ rằng mình hiểu đạo, thì đừng cho đời là xấu vì chính mình là một phần tử của nó. Nếu mình tự thay đổi để mình tốt thật thì trần gian này chính là một thiên đàng vui sướng và hạnh phúc.

Lời Thầy rất đơn sơ đơn giản không dư mà không thiếu, đủ để anh chị em có thể thực hành thực hiện. Anh chị em không làm đó là lỗi của anh chị em.

oNói đế Hà đồ Lạc thư, nói đến Bát chánh đạo, nói đến Từ bi Hỹ xả … anh chị em thực hành thực được không? Chắc chắn là không. Nên Thầy có bao giờ mang ra dạy cho anh chị em đâu. Cho nên những tài liệu nói về những đề tài này chắc chắn không phải Thầy viết ra. Anh chị em nghiên cứu Thầy không cấm cản.

oCái dòng điện luân lưu trong cơ thể chúng ta là thật. Cái dòng điện này kết nối chặt chẽ với từ trường và điện từ tường của Quả địa cầu và Năng lượng Vũ trụ, sẽ giúp ta vượt qua những biến thiên thay đổi thời kỳ mới.

 Trong những ngày sắp tới người tu hay nói đây là “cơ trời tận diệt” hay ngày “phán xét”. Sự thay đổi hình thái và vị trí của quả địa cầu trong Thái dương hệ là một chu kỳ tất nhiên của luật tiến hoá. Từ thời kỳ con người còn sống trong hang động đến bây giờ con người sống trong đền đài nguy nga lộng lẫy và văn minh tột đỉnh, nhân loại cũng đã trải qua không biết bao nhiêu thời kỳ thay đổi. Thay đổi thêm một lần nữa cũng là chuyện đương

Page 38: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

nhiên. Con người phải biết thay đổi để thích hợp vào chu kỳ mới. Trời đất thay đổi thì tuyệt nhiên công bằng (nên có người nói Trời Đất vô tình) chỉ có vậy con người mới thật sự buông bỏ được cái củ.

 

Hoang Mang

Thời gian của sự thay đổi

 Hôm nay (August 11, 2008) đã đúng một năm Thầy ra đi. Có lẽ anh chị em nhân điện hoang mang và xáo trộn nhiều hơn. Có bao nhiêu Trung Tâm trưởng là có bấy nhiêu giáo phái, có bao nhiêu Thầy Lương Minh Đáng là có bấy nhiêu chi nhánh Nhân điện.

Mục đích của Thầy là mang ánh sáng niềm vui cho những ai có cơ duyên đến với Thầy. Là một người bình thường đơn sơ đơn giản nhưng có một tư tưởng thật minh triết và tự do. Vượt trên cái không gian 3-chiều hữu hạn, đứng ngoài Triết Học Đông Phương có nền tảng lý luận gọi chung là Nhị nguyên luận. Mặc dù Thầy gọi là Lớp Triết Học Đông Phương I, II, III …

1. Tư tưởng minh triết và tự do thì rất đơn sơ đơn giản, không chứa một ý nghĩa thâm sâu nhưng tràn đầy quyền năng khả năng. Năng lượng vũ trụ chỉ tồn tại ở con người biết yêu thương “Thương người khác thể thương thân.”

2. Quyền năng khả năng hay tiềm năng con người cũng chỉ xuất hiện ở những con người bình thường và đơn giản: Bài giảng của Thầy, tư tưởng của Thầy, lời nói của Thầy không vượt trên lòng tin hay giáo lý tôn giáo. Thầy nói tình thương nhưng không giảng ý nghĩa thâm sâu của nó như từ bi hỉ xã của nhà Phật. Nó chỉ đơn giản “Thương người khác thể thương thân” nó đơn giản đến nỗi chúng ta không còn gì để thêm hay bớt được.

Lý thuyết Nhân điện không có gì thâm sâu. Nói rằng giai đoạn từ khi có Thầy Đáng xuất hiện là giai đoạn thay đổi. Thay đổi để quay về chân tâm của mình, sống với con người thật (linh hồn và thể xác) của mình. Cái mô hình Đại Kim Tự Tháp tôi không thấy một ý nghĩa cao siêu nào, tôi gọi nó là Vũ Trụ Lộn Ngược. Nó là cái mã số để anh chị em Nhân điện tìm hiểu và học hỏi. Vì nói thẳng cái ý nghĩa của nó thì không ai tin {không tin thì đúng rồi - tại sao phải tin điều mình không biết?} Nhưng ở đó có một câu hỏi ngược lại anh chị em “Thầy dạy cái gì chúng ta cũng không tin, nhưng tại sao chúng ta lại tin và cầu nguyện một Đấng nào đó mà chúng ta không hề biết? Mà cả thế gian xưa nay thật sự không ai biết.”

 

Sự độc nhất (cái MỘT)

Page 39: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Chỉ có một quả địa cầu duy nhất, và sự sống cũng chỉ có một. Không biết tự bao giờ vốn là vậy. Thế giới trên quả địa cầu là duy nhất. Đời sống là sự sống có sự chuyển hoá tinh vi tinh hoa riêng của nó cũng chỉ trên cái MỘT. Mỗi con người là một phần tử cực nhỏ của cái MỘT đó. Rời khỏi cái MỘT đó sẽ không có sự sống. Sự chuyển hoá của Quả địa cầu có một ý thức tuyệt vời mà chúng ta gọi là mục đích. Mà mục đích đó cũng là mục đích của chúng ta vì chúng ta chưa bao giờ tách rời nguồn sống từ Quả địa cầu. Đây cũng là một khám phá cho sự ý thức của chúng ta. Trong sự sống muôn hình vạn trạng muôn màu muôn vẽ, sự Sáng Tạo đó biểu hiện ra sự ẩn tàng của Thượng đế - {Ta là một kho tàng dấu kín cho đến khi nào ta biết ta, lúc đó ta sẽ biết ta đã sáng tạo thế giới(*)}. Xuyên qua tất cả mọi chứng kiến của chúng ta, chúng ta sẽ biết được Đấng Sáng Tạo.

(*) Thầy Đáng cũng đã nói nhiều lần “Chính anh chị em đã tạo ra muôn loài vạn vật.”

            Thế giới chúng ta đang sống trong không gian 3-chiều tư tưởng chúng ta có đều có nền tảng của “nhị nguyên luận” cái lý luận phân chia từ cái một. Chính cái nhị nguyên luận đã đưa khoa học đến đỉnh cao của nó song song với nó là nền văn minh vật chất, và nó đã phân chia sự sống ra làm hai phần: tinh thần và vật chất. Nó trục xuất Thượng Đế về thiên đàng làm mất đi những huyền diệu tinh vi tinh hoa của Quả địa cầu. Tất cả chúng ta chỉ quan tâm đến thể xác chúng ta, chúng ta muốn có quyền lực để tranh giành quyền lợi phục vụ cho thể xác chúng ta, còn Quả địa cầu thì bị tiêu huỷ dần, mà chúng ta nhân loại chỉ có MỘT Quả địa cầu để sinh tồn.

Học thuyết {Triết Học Đông Phương …}, tất cả mọi hình thức Tôn giáo đều có nguyên tắc của nhị nguyên luận. Chỉ chọn cái tốt, cái đúng, cái thiện, cái chánh, … tạo ra con đường gọi là đường Đạo. Tính từ sau ông Thích Ca, hay ông Giê Su thì nhân loại là nhân chứng “không có ai là thần thánh, không có ai là siêu phàm (nếu có chỉ trong sách vở hay truyện đồn thất thiệt do con người bịa ra)” ngoài cái sự ngạo mạn kiêu căng, tham lam ích kỷ, ảo tưởng và bịa đặt của quyền lực. Đây là điều mà chúng ta quên lãng, chúng ta không muốn quan tâm đến.

Ai cũng đòi hỏi tìm kiếm sự thật, chân lý … mà sự thật và chân lý đến thì từ chối. Chúng ta bị ám ảnh bởi sự đòi hỏi một đời sống tiện nghi vật chất, luôn cảm thấy bị thiếu thốn. Chúng ta tranh giành cấu xé và khai thác Quả địa cầu một cách vô ý thức, chúng ta phỉ nhổ khinh khi nơi con người được sanh ra và nơi mà nhân sinh và muôn loài được nuôi sống. Chúng ta sống tách rời riêng rẽ cho chính chúng ta – Chúng ta muốn làm thầy chúng ta muốn điều khiển hơn là sống hoà hợp đơn điệu với nhau.

Thầy Đáng giảng dạy cái MỘT:

1. Linh hồn thể xác là một

2. Đường đời đường đạo là một

3. Phật, Chúa, Thánh, Thần, Ông này, Bà nọ … nhân loại là một. (Danh từ nào cũng của con người đặt ra!) Mà người tu muốn giữ cái vị trí cao thượng trên

Page 40: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

thiên hạ, nên lúc nào cũng lừa nhân loại bằng những quyền lực siêu nhiên, vẽ ra cảnh này cảnh nọ …

4. Tôn giáo che mất quyền tự do thiêng liêng của con người. Chận đứng sự tiến hoá của nhân loại.

5. Nếu tâm hồn chúng ta nhẹ nhàng thánh thoát và tự do, thì chúng ta thấy rõ ràng nhân loại là Thượng đế. Vậy thì Quả địa cầu không phải là Thiên đàng thì là cái thế giới gì đây?

6. Cái mô hình đại Kim Tự Tháp là mã số: Thiên – Địa – Nhân là MỘT. Ba vòng tròn: (1) Cái lớn nhất tượng trưng Thượng đế. (2) Cái trung bình tượng trưng Vũ trụ. (3) Cái nhỏ nhất tượng trưng Quả địa cầu. (4) Còn cọng đồng dính 3 vòng tròn với nhau là tượng trưng Con người. (1)+(2)+(3)+(4) tạo thành mô hình một Ăng-ten. Tất cả đều lộn ngược vào trong KTT. Tất cả là MỘT. Ba mặt đều có lỗ hổng để quan sát. Cái mô hình đó nói lên một ý nghĩa duy nhất: Từ xưa đến nay, bây giờ, và tương lai tất cả chỉ có MỘT.

7. Đã đến thời gian tất cả phải quay trở về cái một. Như có một cái gì đó sâu thẳm trong tâm hồn con người đang chuyển biến tràn đầy sự sống rất sinh động và mới mẽ. Như ngôn từ nhẹ nhàng và ấm áp “ánh sáng niềm vui hay ánh sáng niềm yêu”. Đó là nguồn năng lượng thức tỉnh và minh triết. Nguồn Năng lượng Vũ trụ thẩm thấu dần trong nhân sinh và muôn loài. Nhẹ nhàng êm ái như không có, nhưng có sức mạnh thay đổi toàn vũ trụ.

 

Đây không phải là lý thuyết dựa trên lý thuyết. Mà nó là sự thật sống động trong từng hơi thở của chúng ta. Nguồn năng lượng vũ trụ trong chúng ta, chúng ta sẽ đóng góp nguồn năng lượng ý thức của chúng ta thúc đẩy sự thức tỉnh của loài người. Chúng ta sẽ chào đón Đấng cao cả duy nhất (Thượng đế) và các Đấng cao cả đang hiện diện bước vào thế giới mới. Và chính chúng ta phải kiềm giữ lại những quyền lực của bóng tối: Sự đòi hỏi danh lợi quyền lực, nghi ngờ, sợ sệt … chúng ta không thể để chúng tái sinh vào thời kỳ mới. Trong giai đoạn chuyển hoá này với sự hiện diện của nguồn năng lượng vũ trụ có trong trong nhân loại, chắc chắn có một sự phân chia mà nhiều gọi là “kẻ đi người ở”: kẻ vào thế giới mới người ở lại thế giới củ.

Thế giới mới là thế giới của cái MỘT: Con người là các đấng. Các đấng là con người. Thượng đế là sự sống, nên con người không tách rời Thượng đế bao giờ.

 Sự chọn lựa

Đây là giai đoạn chuyển hoá mọi thay đổi. Tư tưởng và hành động của chúng ta phải đối ứng thế nào? Có thể là:

Page 41: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Chúng ta hoàn toàn sống thật trong giai đoạn thay đổi này, chúng ta sẵn sàng giúp đời thức tỉnh.

Hoặc là:

Chúng ta quá sợ hãi cho sự mất mát cái mà chúng ta không muốn buông xuống, chúng ta nắm chặt nhiều thứ trong bóng tối như gom góp nhiều đức tin hay tín ngưỡng?

Nếu chúng ta có đủ tự do thì chúng ta được đón vào thế giới mới với tràn đầy ánh sáng niềm vui. Đây chính là sự chọn lựa giống như tự nhiên mà chúng ta không cần phải chờ tương lai chọn lấy chúng ta. (Chúng ta nên nhớ là chúng ta đang góp phần vào sự sáng tạo thế giới mới).

những bài giáo huấn của Thầy Lương Minh ĐángCó hằng loạt những bài thi thơ theo thể văn vần gọi là “cơ bút” được gởi đi tới những anh chị em có địa chỉ điện thư (email), chắc chắn tin thư đã đến với tất cả anh chị em Nhân điện khắp năm Châu. Cái nhận xét đầu tiên về những cơ bút: từ hình thức đến nội dung hoàn toàn không có gì là ý của Thầy. Dù rằng có người học viên nào đó của Thầy có tâm lành, tâm thật trung thực … Nhưng dựa vào một người nào đó để tâm sự vài giãi bày thì chắc chắn không phải Thầy Lương Minh Đáng. {Tôi hoàn toàn không có mục đích chỉ trích và phê phán} Có những điểm cần lưu ý, vì lúc Thầy còn tại thế Thầy xác định và nhấn mạnh rất rõ ràng:

         Sự hiểu biết và ý thức trong nội dung cơ bút có tần năng lượng thấp, chưa đạt trình độ minh triết, có quá nhiều ràng buộc. Hầu hết điển nhập vào cơ bút có băng tần năng lượng từ cạnh luân xa 3 đến luân xa 5, người nhận điển vì ảnh hưởng của phong tục tập quán và tôn giáo. Nên cơ bút không còn chính xác nữa. Mặt khác người nhận cơ bút cũng tự giới thiệu mình là người của thượng thiên chọn, một nhân vật ưu tú tốt lành. {thượng thiên không chọn bất cứ người nào để thay mặt ngài}

         Bài giảng của Thầy đơn sơ đơn giản, không dư mà không thiếu, đủ để cho chúng ta nghiên cứu học hỏi.

Đối với cá nhân của Thầy là bài học tự do cho chúng ta: Trên thế gian này không ai ràng buộc chúng ta, chỉ có chúng ta ràng buộc chúng ta. Chúng ta bị ràng buộc vì chúng ta bị gạt. Thầy nói thì mọi người không nghe, Thầy sống với một con người bình thường nhất, không bao giờ che dấu chuyện riêng của mình, mà còn cố muốn cho mọi người biết. Dù Thầy có bao nhiêu vợ đi nữa đối với Thượng đế Thầy không có tội, nhưng thế gian kết tội Thầy quá nhiều. Họ kết tội vì đầu óc quá hẹp hòi ích kỷ, dùng mọi tư tưởng tôn giáo và học thuyết để phê bình phê phán Thầy của mình. Còn nhân loại thì kết tội người có công đóng góp giúp nhân loại {xưa nay là vậy}. Cho nên nội dung cơ bút hoàn toàn mâu thuẫn với con người và tư tưởng của Thầy.

Page 42: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

         Người giúp nhân loại là người có tư tưởng đơn giản nhất, nhưng không ai biết đến họ, họ thật sự vô danh. Qua những bài cơ bút, dường như phật thánh tiên đang dàn xếp một cuộc “thánh chiến”. Thần thánh tiên phật còn phân chia phê phán và xáo trộn, thì nhân loại ở thế gian làm sao khỏi xáo trộn.

Linh hồn Thầy là một linh hồn xa lạ từ ngoài vũ trụ, có nghĩa Thầy xác định rõ ràng quan điểm của Thầy: Linh hồn Thầy không có trong ngôn ngữ của loài người – Không có ảnh hưởng phong tục tập quán của người đời. Tất cả bài giảng của Thầy là tháo gỡ mọi ràng buộc đã làm cho con người không tiến hoá được. Con người không thể tiến hoá được khi tư tưởng chưa hoàn toàn tự do. Không phải Thầy Đáng đã xác định rõ ràng với học viên của Thầy trong Lớp 13++ rồi sao? {Thầy đã truyền trao cho mỗi học viên điển năng não bộ người tiền sử - Não bộ của Thượng đế. Anh chị em không cần phải cầu nguyện, của anh chị em thì mang ra sử dụng khi cần. Thầy (Thượng đế) đã đánh thức chúng ta, từ lâu rồi chúng ta không sử dụng được quyền tự do của mình} Cái tốt đẹp nhất, cái tinh tinh hoa nhất của Thầy là của chỗ này.

Nếu học viên của Thầy thật sự minh triết và giác ngộ thì đi học thêm cái gì nữa. Sau Thầy không còn gì để học. Mỗi con người là mỗi bông hoa đẹp - mỗi con người là một sáng tạo tinh vi tinh hoa kỳ diệu - Mỗi con người đều có cái thế giới riêng diệu kỳ của họ, mà họ không cần phải học với ai. Đây chính là chỗ huyền diệu, huyền vi của Tạo Hoá.

         Một điều kỳ lạ nữa là Thầy luôn luôn từ chối và minh định rõ ràng “Linh hồn Thầy không là ai cả, mà là một linh hồn xa lạ từ ngoài vũ trụ lần đầu tiên đến quả địa cầu.” Nhưng anh chị em chúng ta lại áp đặt cho Thầy là Phật, là Chúa, là Đấng tối cao này, là Đấng tối cao nọ … Cuối cùng anh chị em chúng ta cũng đưa Nhân điện vào hình thức và khuôn khổ của một tôn giáo. Rốt ráo anh chị em cũng phong cho Thầy là Phật này Phật nọ … chẳng khác nào anh chị em công bố thương hiệu Lương Minh Đáng quản lý ngành Năng Lượng Vũ Trụ.

Người giúp được nhân loại là Người không ai biết đến, Người thật sự vô danh. Người Thượng đế chọn chỉ có danh và quyền lực mà không giúp được ai.

         Dù ai làm đúng – làm sai, làm tốt – làm xấu, làm thiện – làm ác … Thầy không bao giờ phán xét hành động của ai, và Thầy cũng không khuyên hãy làm theo ý của Thầy. Một ngày trước khi Thầy ra đi Thầy có nói một câu: “Thầy biết Thầy gây xáo trộn rất nhiều cho anh chị em, nhưng mục đích của Thầy là giúp cho anh chị em tiến hoá!” Cho nên Thầy không bao giờ phê phán, phán xét việc anh chị em mỡ lớp dạy, lấy học phí hay không lấy học phí. Anh chị em mở lớp cao lớp thấp không quan trọng, điều quan trọng là anh chị em biết “anh chị em nói cái gì không?”. Thầy có nhắc nhỡ: “Cái lỗi lầm lớn nhất của con người là chận đứng sự tiến hoá của người khác.”

 

Đạt được minh triết và giác ngộ không phải là một sự ngẫu nhiên nào đó mà do quá trình nghiên cứu và tu học của nhiều đời nhiều kiếp. Vũ trụ là kho tàng hiểu biết và ý thức vô

Page 43: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

biên vô tận, nó đến với con người dường như mong manh nhẹ nhàng vô danh, mà tràn ngập mãnh liệt không ngừng nghỉ; Mở tâm mở trí và tỉnh lặng sẽ học được bài học từ vũ trụ bài học của Tạo Hoá. Bài học của vũ trụ đơn sơ đơn giản nhưng có huyền lực huyền năng (chữ huyền này có ý nghĩa màu đen của cõi không không vô tận, huyền lực chỉ quyền lực siêu nhiên tự nhiên) vô biên. Bài học mà không ai có thể dạy cho ai được.

            Thầy đã đi, thân xác Thầy đã biến thành tro bụi, linh hồn Thầy trở lại cái MỘT mà cái một có băng tần tổng hợp {băng tần vũ trụ} từ không đến vô cực, từ thấp nhất đến cao nhất. Đừng nghĩ rằng băng tần của Thầy ở mức độ cao nhất {từ luân xa 6 trở lên …}. Đối với Thầy tư tưởng phải đạt đến mức độ hoàn toàn tự do mới có thể tiến đến được sự minh triết và giác ngộ.

            Nghỉ sâu xa hơn: Thầy là người đã hoàn toàn minh triết giác ngộ, Thầy hoàn toàn tự do và Thầy cũng rất tôn trọng quyền tự do của mỗi người. Những người phát triển được tiềm năng khả năng của mình họ đã bước ra ngoài khỏi vùng năng lượng có nhiều xáo trộn. Mô hình đại KTT là mã số vũ trụ lộn ngược (inverse universe): Ba mặt, mỗi mặt có một lỗ hổng, có ý nghĩa là dù mình ở góc độ nào cũng phải nhìn lại linh hồn và thân xác của mình. Mình học hỏi nhiều quá, dù có tuyệt vời thế nào đi nữa cũng của người khác. Dù là phật-thánh-tiên thì mình là chính; Nếu là thiên-địa-nhân mình cũng phải độc lập tự do. Mình mất tự do vì mình theo học của người khác, mình không ý thức được tự do vì mình quên mình. Quay trở về mình là buông xuống tất cả, nhưng mình sẽ có tất cả.

         Trên thế gian không có ai là thầy của Thầy. Chỉ có một người Thầy tin chính là Thầy (cho nên cơ bút là thiệt của riêng một học viên nào đó nhưng không phải của Thầy). Thầy ra đi để lại cho chúng ta một bài học cao quý: Đó là vì sự minh triết và giác ngộ cho học trò Thầy.

         Chỉ còn một tuần nữa là kỷ niệm ngày Thầy ra đi. Muốn biết Thầy ở đâu thì phải làm cho tâm hồn mình thật đơn giản, tĩnh lặng và yêu thương. (Năng lượng của đấng cao cả sẽ đến với mình trong sự trôi chảy nhẹ nhàng tỉnh lặng và vô danh. Nên chúng ta đừng đặt nặng vấn đề ở luân xa 7 có cảm giác hay không cảm giác.) Đây là món quà dâng lên Thầy trong ngày kỷ niệm của Thầy.

ngày 13 thứ Sáu

Bạn thân,

 Hôm nay Thứ sáu Ngày 13, một ngày mà mọi truyện có thể xảy ra, đối với người Mỹ họ cũng có một ấn tượng không an lành về Ngày 13 Thứ sáu mặc dù họ không tin mê tín dị đoan. Có một vài đài truyền hình loan tin về vấn đề lũ lụt tại thành phố Iowa gây thiệt hại nặng nề. Tôi giật mình nhớ lại những lời giảng của Thầy, cuối cùng Thầy không cầu nguyện nữa, vì cầu nguyện chỉ lần lựa kéo dài thời điểm biến thiên qua thời kỳ mới. Thầy

Page 44: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

ra đi cũng là một hình thức từ chối sự cầu nguyện (Biết mà không cứu Thầy cũng cảm thấy khó chịu.)

Quả địa cầu chúng ta đang tiến gần đến một biến động lớn kinh hồn, trên mặt quả địa cầu sẽ bị vò nát bởi Đất (động đất), Nước (sóng thần, lũ lụt), Lữa (núi lửa phun, hoả hoạn), Gió (cuồng phong). Liệu chúng ta có thể vượt qua được những biến động lớn sắp xảy ra trên hành tinh chúng ta đang sống hay không, những biến động này không thể không xảy ra. Không có ai che chở được chúng ta đâu, tất cả có cùng chung số phận. Tin hay không tin không còn là vấn đề quan trọng nữa. Sau 18 năm học hỏi với Thầy Đáng, rồi đây chúng ta cũng có lúc vận dụng NLVT để níu lấy sự sống của mình. Bạn có biết sự kinh hoàng của sự biến thiên sắp đến như thế nào không? Sau cơn biến động đó thế gian sẽ không còn gì ngoài cảnh hãi hùng , ngay trong ánh mắt không còn là tưởng tượng. Quả địa cầu hoàn toàn bị tiêu huỷ, thật sự tôi không có từ ngữ nào diễn tả để bạn cảm nhận được. Ngày tháng đó trong sự cảm nhận và ghi nhận của tôi là Tháng 12 Năm 2012 của Thế kỷ 21 (hiện nay có rất nhiều sách vở viết về thời điểm này.). Tôi không phải là nhà tiên tri, và tôi cũng không mong chờ một chuyện gì sẽ xảy ra, … vì những biến động lớn xảy ra trong tương lai, không ai có chỗ trú an toàn, không ai ngoại lệ!

Một điều may mắn lớn nhất đối với anh chị em nhân điện, là được Thầy Lương Minh Đáng giảng dạy rất nhiều điều, giúp cho chính bản thân mình, gia đình thân nhân của mình và nhân loại. Tôi rất hy vọng anh chị em chúng ta sẽ sử dụng được những gì học hỏi được để xây dựng lại quả địa cầu mới (cảnh thiên đàng trần gian), con người mới (hoàn toàn minh triết và giác ngộ), thời kỳ mới sau sự biến thiên toàn diện của thập niên 2010. Mọi việc diễn biến thế nào? Anh chị em sẽ tự nhiên biết giống như nước anh chị em đã đun sôi nếu không dùng mà tiếp tục đun mãi nước sẽ bốc hơi hết và nồi cũng cháy luôn. Chỉ là kết quả của tự nhiên thôi.

Bạn thân, tôi biết bạn sẽ thắc mắc điều tôi viết hư thật ra sao, tôi hoàn toàn không phản biện, tuy nhiên tuỳ vào sự cảm nhận của tôi, mà tôi sẽ tiếp tục viết.

Động đất:

Sáng nay Thứ bảy 14, một cơn động đất có cường độ 7.0 xảy ra ở phía Bắc của thành phố Sendai Nhật Bản. Tháng năm vừa qua Trung Quốc cũng trãi qua một cơn động đất có cường độ lớn hơn 7.0 và số tử vong lên rất cao, đến bây giờ một số báo chí mới cho rằng tại nạn đó do con người tạo ra.

            Hơn 13 năm trước đây trong lòng tôi luôn lo sợ về chuyện này, quốc gia nào cũng có vũ khí nguyên tử, khi con người bước vào sự hỗn loạn của mình thì thì những bom đạn họ chế ra sẽ huỷ diệt môi trường sống của muôn loài. Mọi tai ương xảy ra đổ thừa “thiên tai” là xong chuyện. Thầy Đáng trả lời rằng “con người không thể làm nổ tung Quả địa cầu được”. Từ đây trở về sau khi có thiên tai nạn ách chúng ta không biết do “trời” hay “con của trời” thật giả không ai còn biết được nữa. Trời không làm vừa lòng người:

Trời hại, Trời đày, Trời không có mắt, Trời không công bằng, Trời đã chết, …

Page 45: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Tôi thì không nghi ngờ trời đất, vì trời đất chỉ cho thôi mà không đòi hỏi điều kiện gì. Người xấu cũng cho, người tốt cũng cho, … Tôi chỉ nghi ngờ đường Tu, đường Đạo, Phật, Chúa, Tiên, Thánh có thật không thôi? Nhân loại dù có thêm hằng triệu năm nữa để tranh luận vấn đề tôn giáo và đức tin của họ sẽ chẳng đi đến đâu?!

         Rồi cái ngày XYZ sẽ đến, nhân loại sẽ không còn gì cả (mất luôn cả thể xác, không một ai ngoại lệ) trong nhân loại sẽ có người còn nguồn năng lượng đầy đủ ý thức, minh triết và giác ngộ dù chỉ là linh hồn. Nhớ lại lời Thầy Đáng “Mất tất cả sẽ có tất cả!” Khi anh chị em chúng ta có được não bộ người tiền sử, thì anh chị em là người thiệt thòi nhất, linh hồn của anh chị em nhỏ nhất nhỏ hơn tế bào thần kinh não bộ, nhưng anh chị em có huyền năng tạo ra muôn loài vạn vật … Nhân loại bắt đầu lại từ đầu, thời kỳ mới …!

Bạn thân, tôi biết chắc chắn bạn không tin mà tôi biết tại sao bạn không tin, điều đó đương nhiên vì ai cũng nói đến THƯỢNG ĐẾ nhưng có bao nhiêu người tin Thượng đế thật? Tôi cũng không lý luận và phản biện …

Nơi trú ẩn an toàn:

Có rất nhiều người hay nhóm người họ quan tâm chuẩn bị cho một chuyển biến mới sắp xảy ra trên quả địa cầu. Họ cố dấu giữ lại những gì cần thiết để có thể sau sự biến thiên họ có thể gầy dựng lại (tôi đã có ý định thế nầy vào những năm 75, 76 tôi không hiểu tại sao tôi lại có những ý nghĩ như thế?), dù có giữ những gì và kiên cố thế nào chăng nữa chỉ một cơ hội rất mong manh. Theo dự tính của một số nhà tâm linh, vật lý địa cầu, do sự thay đổi đột ngột của từ trường (đổi trục quả địa cầu) sẽ gây ra sóng thần, đại hồng thuỷ “Thế gian biến cải vũng nên đồi”  là vậy. Thì Phi Châu là nơi yên ổn nhất, điều này Thầy Đáng cũng từng nói. (Nên nhớ, ở đây không có ai là nhà tiên tri cả.) Vào lúc Thế giới Đại chiến chỉ có 2 quả bom rơi xuống Nhật bản mà cả nhân loại phải kinh hoàng, cơn khủng hoảng ám ảnh dân tộc Nhật đến ngày nay. Bây giờ vào thời điểm này có hằng trăm ngàn đầu đạn bom nguyên tử trên toàn thế giới thì “thiên tai” trong tương lai là “tử tai” (tử là con trời, mà tử cũng là về bên kia sự sống - thế thiên hành hạ).

            Bạn ạ, tôi viết những lời này tôi hoàn toàn không có ý gì cả, tôi và tất cả đều có cùng chung số phận, có một tương lai mà cái tương lai đó không một ai muốn. Đây là bài học quý báu nhất, là nền tảng tư tưởng cho thời kỳ mới. Tổ tiên chúng ta có dạy “Thương người như thể thương thân” Tại sao chúng ta không bỏ xuống đi tất cả lòng ganh tỵ thù ghét ít kỷ để tình yêu thương con người xoá nhẹ đi những thảm hoạ sắp xảy ra trên toàn nhân loại.

            Không bao lâu nữa, một cuộc thay đổi vĩ đại làm thay đổi toàn diện mặt Quả địa cầu, nền văn minh của hơn 2500 năm sẽ xoá đi có thể trong vòng một đêm thôi. Mà Thầy Đáng hay nói đùa “Sau một đêm ngủ khi anh chị em tỉnh dậy mà thấy cá lội xung quanh là biết rồi đó.”  Một số nhỏ người còn lại sau cơn biến động tàn phá Quả địa cầu, những người này sẽ nắm tay lại xây một nền văn minh mới, trên Quả địa cầu mới, những con người đó chính là những con người mới, linh hồn mới hoàn toàn minh triết giác ngộ. Cuối cùng chúng ta cũng sắp đến Quả địa cầu mới. Chúng ta mỗi người phải tự cứu lấy mình,

Page 46: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

phải chuẩn bị cho mình những điều kiện cần thiết nhất để sinh tồn. Có phải đường tu, đường đạo là con đường cứu rỗi của loài người? Là con đường dẫn họ đến nơi trú ẩn an toàn?

 

Thầy Đáng hay nhắc trong các lớp học, tương lai của Thế kỷ 21:

Người không tu mà TU. Người TU mà không tu. Nói đến vũ trụ thì mênh mông vô cùng vô tận. Có ái thấy gì ngoài vũ trụ không? Những ai trả lời “Tôi thấy cõi Niết bàn” thì những người đó hãy đến đó đi. Những ai trả lời “Tôi thấy cảnh Thiên đàng" thì theo đó mà đi. Còn những ai không thấy gì hết thì ở lại Quả địa cầu. Ở thế gian này chữ TU và KHÔNG TU cũng gây ra không biết bao nhiêu xáo trộn và khủng hoảng. Cái kiến thức nhỏ nhen hẹp hòi của con người, thì không thể hiểu được sự bao la vô cùng tận của vũ trụ. Một thí dụ đơn giản, con người và thượng đế có thể ví như một tế bào (con người) trên một cơ thể (thượng đế). Tế bào gây sự xáo trộn cho cơ thể là tế bào hư cần phải xoá bỏ. Tế bào nào gọi là TU và tế bào nào gọi KHÔNG TU, tế bào nào gây xáo trộn đều bị đào thãi. Tế bào còn lại là tế bào luôn giữ được sự tốt lành cho cơ thể.

         Phong tục tập quán, tôn giáo chỉ cho nhân loại con đường TU. Chỉ là những tia sáng. Người tu là người đã chấp nhận vào một đức tin, thực hành theo đều răng giới cấm. Đi TU là thực hành thực hiện điều của nhiều người khác đặt ra.

         Thầy Lương Minh Đáng “Anh chị em bỏ xuống đi tất cả mọi ràng buộc đã làm cho chúng ta không tiến hoá được.” Thầy Đáng chỉ cho chúng ta cái nguồn sáng. Cho nên đối với Thầy Đáng không có luật mà có luật. KHÔNG CÓ LUẬT để hành động của con người được hoàn toàn tự do, CÓ LUẬT là phải có sự tiến hoá. Nhân loại không cần phải theo một tôn giáo nào để được gọi là TU. Con người sống hợp với lý lẽ của tự nhiên (là phải tiến hoá) là TU. (người đi tu không biết đã đến đâu mà cho là chúng sanh mê muội.) Người không TU là người sống an nhiên tự tại theo sự hiểu biết của mình, biết được mình, hiểu được mình cuối cùng lại là TU. (TU là thay đổi tư tưởng, ý nghĩ để linh hồn tiến hoá)

 

Chúng ta đang đi tìm cái gì?

Vũ Trụ mênh mông vô tận sự kỳ diệu và huyền bí. Mỗi con người là một nhân vật thần thoại. Chúng ta đã bị mất sự tự do trên Quả địa cầu quá lâu, chúng ta bị lệ thuộc vào đời sống vật chất quá nặng nề, nền văn minh khoa học và các tôn giáo khiến con người chấp nhận định mệnh, số phận. Họ chỉ còn biết cầu nguyện và tôn thờ mà quên mất chính mình. Thầy Đáng đến với chúng ta bằng tất cả huyền năng khả năng của ngài để giải thoát chúng ta thoát khỏi mọi ràng buộc, để chúng ta thấy được sự tự do. [Chúng ta phải thực hành thực hiện cuộc cách mạng tư tưởng với chính linh hồn và thể xác của chúng ta] Chúng ta bị hoàn toàn bị lệ thuộc vào:

Page 47: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

1. Phong tục tập quán, thuần phong mỹ tục, lễ nghĩa … Tại sao? Anh chị em suy nghĩ lại đi. Có phải lúc nào anh chị em cũng tìm hiểu đời sống tình cảm riêng tư của Thầy, muốn Thầy phải là người thế nầy hay thế nọ. Muốn có được quyền năng khả năng của Thầy mặt khác thì phê phán Thầy, nói chuyện đời tư của Thầy, phản Thầy … Vì cái tư tưởng của anh chị em chỉ có chừng ấy thôi.

2. Các tôn giáo … Tại sao? Dù Thầy có giảng như thế nào anh chị em cũng thấy không ai hơn ông Phật hay ông Chúa. Trong Lớp 13++ Thầy đã giảng rõ ràng về Não bộ Người tiền sử, Thầy nói rõ anh chị em là ai … “Anh chị em không cần cầu nguyện.”, “Của anh chị em thì anh chị em mang ra mà sử dụng .”  … Trong ngày đầu của Lớp 20 Thầy lại nói “Phong tục tập quán thì anh chị em cứ giữ.”, “Anh chị em muốn cầu nguyện anh chị em cứ cầu nguyện.” Thật sự anh chị em chúng ta không bỏ xuống được những ràng buộc của phong tục tập quán, tôn giáo, và luật lệ người đời, … Tuy nhiên kết luận của Thầy trong cuối khoá học “Nếu anh chị em không có tự do, anh chị em không buông xuống được mọi ràng buộc thì anh chị em không thể đạt đến minh triết và giác ngộ được.”

Thầy luôn bác bỏ những tư tưởng tôn vinh Thầy, mà Thầy chỉ muốn anh chị em thực hành thực hiện được điều Thầy dạy. Thay vì tôn thờ Thầy để tỏ lòng “Tôn sư trọng đạo” và cho mọi người thấy mình là học trò tốt của Thầy Đáng. Nhưng đối với Thầy tôn sư trọng đạo cũng là hình thức bị ràng buộc, tư tưởng nô lệ.

 Cái mà chúng ta đang đi tìm, thật sự không ai cho chúng ta được mà chính chúng ta cho chúng ta mà thôi. Những thắc mắc của chúng ta, chính chúng ta phải đi tìm câu trả lời cho chúng ta. Thầy Đáng đến với chúng ta như một nguồn năng lượng, một nguồn tài mguyên cho cuộc hành trình của chúng ta. Chúng ta hảy theo con đường của chúng ta, đi theo sự cảm nhận của chúng ta. Thầy cũng luôn nhắc nhỡ:

1.      Thượng đế là Đấng tối cao nhưng Ngài không bao giờ bắt tội. (Chúng ta không thể theo con đường của ông Chúa, cũng không thể theo con đường của ông Phật, thì hãy đi theo con đường của chính mình. Vũ trụ thì quá mênh mông vô tận con đường nào cũng đúng cả.)

2.      Để đạt đến sự hợp nhất, chúng ta phải đứng trên bình diện phê phán (tốt/xấu, đúng/sai, chánh/tà …). Thực hành thực hiện được điều này thì con đường nào cũng là con đường đạo. Đây cũng là ý nghĩa sâu xa của lời Thầy (những người không tu mà tu).

Thầy Đáng giống như tấm gương vậy, tư tưởng suy nghĩ tình cảm của chúng ta đều phản chiếu trong Thầy. Mặc dù cũng cùng một bài học, ngồi trong cùng một lớp nhưng sự hiểu biết của chúng ta đều khác nhau. Cho nên không có câu trả lời chung cho tất cả mọi người, mà chính mỗi chúng ta từ tìm lấy câu trả lời của riêng chúng ta.

Bạn ạ tôi viết ra những lời này không phải tôi oán ghét loài người. Mà tôi đã đi qua con đường ganh ghét, ích kỷ, ham muốn, và quyền lực. Khi mình biết thương chính mình, thì cái đau khổ của nhân loại cũng là cái đau khổ của mình,đó là câu trả lời của cá nhân tôi. Cho nên cái ngày XYZ đến cũng là cái móc thời gian cần thiết, đánh dấu giai đoạn mới

Page 48: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

của sự tiến hoá của nhân loại, cái đoạn đường này chắn chắn ai cũng phải bước qua! Tất cả mọi hình thức mất mát chỉ là một sự buông bỏ.

mô hình tư tưởngMô hình tư tưởng của con người có cấu trúc nền tảng giống nhau, có thể thấy rõ ràng 3 thời kỳ: Tuổi thơ - Trưởng thành - Tư duy về cuộc đời. Trong thời kỳ tuổi thơ con người phơi phới hồn nhiên, tâm tư suy nghĩ như tờ giấy trắng ghi nhớ lại rõ ràng và sâu sắc tất cả mọi sự kiện trong thời kỳ, hầu hết đều tiếp thu toàn diện cái nền tảng giáo dục của xã hội mang đến cho họ. Nội dung giáo dục của thời kỳ nầy là: phong tục tập quán, tôn giáo, luật lệ người đời, lịch sử, và khoa học. Khi bước vào Đại học là giai đoạn họ vận dụng rất nhiều về não bộ, suy tư về cuộc đời xây dựng cho một tương lai: có thể là một Bác sĩ, Kỹ sư, Khoa học gia, … họ bắt đầu sử dụng quyền tự do cá nhân của họ, nhưng tất cả cũng trong cái khuôn khổ của xã hội. Giai đoạn quá độ, giai đoạn họ trải nghiệm nhiều trong cuộc sống họ đau khổ, họ khoắt khoải ưu tư, họ không bằng lòng cái cuộc sống mà họ có, hầu hết họ không hiểu tại sao. Câu trả lời là: Con người hoàn toàn bị mất tự do, họ không có tự do. Cái mô hình tư tưởng của họ là những bức tường giam kín linh hồn của họ.

Nhân điện xuất hiện có mục đích giúp họ vượt ra khỏi những bức tường đã giam giữ linh hồn họ, và giúp họ ý thức quyền tự do tuyệt đối của con người để ai cũng biết sử dụng quyền tự do của chính họ. Nhân điện là câu trả lời cho tất cả anh chị em chúng ta đi tìm, và cho tất cả những ai muốn đi tìm và đang đi tìm câu trả lời cho chính họ.

 

Có người hỏi tôi:

“Chú ơi Nhân điện là gì vậy chú? Chú dạy cho cháu được không? Và phải mất thời gian bao lâu để học?”

Tôi trả lời như thế này:

Cháu à, Ngành Nhân điện có hơn 18 năm, chú theo học được 13 năm nhưng trong 13 năm đó không phải lúc nào cũng học, chính xác hơn cái thời gian vào lớp học với Thầy tổng cộng chưa đầy một năm. Chú thấy cháu không có nhiều thời giờ học đâu, thôi thì chú sẽ hướng dẫn cho cháu một tuần. “Sao ít quá vậy chú?” À, tuổi trẻ thì cái gì cũng ham thích cũng muốn, chú sẽ hướng dẫn những nét chánh của Nhân điện, và chú chia sẻ cái kinh nghiệm ngắn gọn dễ hiểu mà đầy đủ ý nghĩa nhất để cháu có thể thực hành liền trong đời sống hàng ngày của mình.

o “Sao dễ quá vậy chú, thế thì Nhân điện là gì?”

Page 49: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Nhân điện đơn giản nhất chỉ là một danh từ, mà ở đây cái danh từ nhân điện để chỉ một sự thật của con người. Dòng điện trong con người là thật, tư tưởng là một dạng năng lượng là thật. Tư tưởng trở thành lời nói qua cửa miệng con người thì giống như qua một cơ phận lọc nước, cho nên lời nói ra có vẽ đẹp đẻ văn chương cầu kỳ ru ngủ tư tưởng người khác nhưng không thật. Lời nói thật là của linh hồn của cái tâm thật, lời nói ra đơn sơ mộc mạc. Chú cho một thí dụ rất thực tế dễ hiểu: Trong một bàn tiệc, các cháu nói chuyện vui vẻ cởi mở với nhau, nhưng luôn hướng tới một mục tiêu chánh là nói thế nào để cho bạn bè biết mình là người người tốt, người giỏi - nói tới nói lui nói qua nói lại, cái đưa ra một nhân vật vắng mặt, mang những thói quen của nhân vật đó ra nói xấu người ta (mà mục đích chỉ muốn đề cao mình). Mình muốn tỏ ra mình là người tốt mà đi nói xấu người khác mà chính mình không biết người đó có xấu thật vậy không. Mình người tốt mà đi nói xấu người khác hoá ra mình cũng là người xấu. Nên cái ý chánh của chú là: muốn làm người tốt thật thì phải làm điều tốt, nói lời tốt. Dù người ta có xấu thế nào cũng chỉ là vấn đề của người ta, mình chỉ chọn điều hay hay ưu điểm của người ta ra mà nói mà chia sẻ học hỏi, phải vậy tốt đẹp và nhẹ nhàng không? Bây giờ mình muốn làm người xấu cũng không biết sao là xấu.

            Nên Nhân điện không có gì mới mẻ, học cái xấu hiểu cái xấu để mình có hành động và tư tưởng mới gọi là minh triết. Nhân điện không phê phán xấu-tốt, đúng-sai, chánh-tà, … cái gì cũng học, kết quả của người theo học Nhân điện là phải đứng trên bình diện phê phán. Học được bài học dở nhất, xấu xa nhất (theo quan điểm người đời) để biết cách đối nhân xử thế, đó là Nhân điện! Nếu cháu hiểu được điều chú nói và nghĩ mình thực hiện được thì chú sẽ hướng dẫn cháu trong vòng 13 ngày là đủ.

o “Chú có cách nói và điệu bộ rất thu hút …”

Đó không phải là mục đích của chú!

o  “Cám ơn chú.” Không có chi. Chú cám ơn cháu, nhờ có cháu mà chú có cơ hội nói ra điều mình muốn nói, nếu chú không gặp cháu hay gặp nhiều người khác thì Nhân điện sẽ không tồn tại.

thông điệp của Thượng Đế

Có lẽ chúng ta có nghe qua hay chính mắt đã đọc được những thông điệp loại này. Chúng ta nghĩ sao về những thông điệp đó? Tôi không biết đấng cao cả nào hay nguồn năng lượng nào ở phía sau hai chữ “Thượng Đế”, nhưng hai chữ Thượng đế làm xáo trộn tư tưởng loài người không ít.

            Ngay trong một lớp học đầu khi Thầy rao giảng ngành Nhân Điện, có một học viên trong lớp tự nhiên đứng dậy chỉ Thầy Đáng nói to lớn cho mọi người biết “Thầy Đáng là người được thượng thiên chọn. Là người thi hành nhiệm vụ của THƯỢNG ĐẾ giao ở trần gian này.”   Trong những lời nói đó có rất nhiều ý nghĩa:

Page 50: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

1. Người đó hay ai đó chắc chắn còn cao hơn Thượng đế vì biết được kế hoạch của Thượng đế ở trần gian, biết được người mà Thượng đế tín nhiệm.

2. Nhắn nhủ với mọi người phải tin tưởng Thầy Đáng và báo cho Thầy Đáng phải làm tròn sứ mạng của Thầy. (Cái hàm ý của những thông điệp là báo cho mọi người biết vì không ai biết gì? Lo rằng Thầy Đáng không biết nhiệm vụ của Thầy.)

3. Người đưa ra những thông điệp là sứ giả của Thượng đế. Còn cao cả hơn mọi người ở trên Quả địa cầu này.

Ngay trong lúc Thầy Đáng đang đi nơi này nơi khác rao giảng, thì có sự xuất hiện nhiều anh chị em với nhiều băng tần khác nhau: Cha, Thượng Đế, Quan Âm Bồ Tát, Đức Mẹ Maria, Di Lạc … Anh chị em nghĩ rằng mình giúp đời, giúp Thầy Đáng để hoằng hoá “pháp môn Nhân điện” nhưng sự thật anh chị em chúng ta chẳng giúp được gì cho ai cả, chỉ vì mình mà thôi, lại gây thêm xáo trộn cho Thầy Đáng và những anh chị em khác.

Thầy Đáng nói “Đấng Sáng Tạo” hay “Thượng Đế” chỉ có MỘT! nếu hai thì không phải. Thầy thay thế danh từ Đấng Sáng Tạo hay Thượng Đế bằng danh từ khác NĂNG LƯỢNG VŨ TRỤ - (NLVT).

 NLVT không đụng hàng. Ngành Nhân Điện mà Thầy mở ra cũng KHÔNG ĐỤNG HÀNG. Nếu đụng hàng không phải của Thầy.

 Không đụng hàng

Tư tưởng khái niệm của Thầy Đáng dù đơn sơ đơn giản nhưng có nét riêng biệt, không ai có được. (Tiếng lóng thời đại) Không đụng hàng - Một phong cách độc nhất của Thầy Đáng mà không một ai bắt chước hay phỏng theo được.

1. Từ Lớp 1 đến Lớp 5.2 còn sử dụng luân xa trong vấn đề truyền năng năng lượng, nên có đụng hàng. Qua Lớp 6 Thầy bảo rằng không có luân xa, anh chị em chúng ta có huyền năng khả năng đưa ông bà tổ phụ về với NLVT hoặc tái kiếp tiếp tục hành trình tiến hoá. – (Khái niệm mới này) Không đụng hàng!

2. Từ Lớp 7 anh chị em chúng ta cầu nguyện “Cầu Nguyện Ngọc Hoàng Thượng Đế” hoặc cầu nguyện “Thầy Đáng” đến Lớp 13++ Anh chị em có “Não Bộ Người Tiền Sử” - Của anh chị em, anh chị em cứ mang ra sử dụng không cần phải cầu nguyện. (Một lần nữa, khái niệm mới này) Không đụng hàng.

3. Thượng đế, đức Phật, đức Chúa, đức Mẹ, Quán Âm bồ tát, … là những danh xưng của tôn giáo – Đụng hàng. Nên Thầy dùng NLVT và băng tầng tổng hợp trong suốt cuộc hành trình giảng dạy của Thầy – Không đụng hàng!

4. Buông xuống tất cả là có tất cả! (Buông xuống cái gì?) Một khái niệm không đụng hàng. {Thầy hay hỏi nhấn mạnh - Anh chị em dám làm không? (Nếu dám thì làm đi.)}

Page 51: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

5. Linh hồn hoà nhập thể xác nay ra ngoài không gian – Khái niệm hoàn toàn mới không đụng hàng!

6. Linh hồn mới của anh chị em: là linh hồn xa xôi ngoài vũ trụ hoà hợp với linh hồn của Thầy. Một khái niệm chưa từng có, khái niệm không đụng hàng!

 Không đụng hàng là một mã số của Thầy Đáng trong ngành Nhân điện. Nếu dùng khái niệm củ là đụng hàng, vậy không phải của Thầy Đáng. Nói rằng: Điển của Thầy Đáng, Bài dạy của thượng thiên, … đều đụng hàng, thì chắc chắn không phải của Thầy Đáng.

Cái gì không chân chánh sẽ không tồn tại. Dấu đầu lòi đuôi. (Thầy hay nói thế)

Những bài giảng của Thầy có tính sáng tạo tuyệt vời. {Thầy bảo “Anh chị em đừng có pha chế.” Nhưng anh chị em luôn pha chế - Anh chị em pha chế thế nào cũng được nhưng tránh đụng hàng!} 

 

Phương pháp dạy của Thầy không đụng hàng!

Có nhiều học viên cho rằng Thầy Đáng không có gì để dạy. Thầy không biết tổ chức {hay ngành Nhân điện lộn xộn không có hệ thống, không có trật tự}

 Thầy Đáng không đụng hàng!

Đúng vậy! Mục đích của Thầy là giúp cho tất cả anh chị em Nhân điện ý thức về quyền tự do tuyệt đối của linh hồn và hiểu thế nào là chân lý của sự tiến hoá. Trên hội trường Thầy không có giáo án. Trước mặt học viên trên toàn thế giới Thầy không có tổ chức hay một điều lệ rõ ràng. Thầy chỉ muốn làm sáng tỏ vấn đề về sự tiến hoá của nhân loại. Thầy không muốn anh chị em phải phụ thuộc vào Thầy. Chuyện gì cũng kêu gọi “Thầy ơi cứu”. Hay cả đời muốn Thầy kề bên.

            Thầy nói nhẹ nhàng và đơn sơ “Sự thật là anh chị em đã giỏi rồi. Thầy chỉ nhắc sơ qua là anh chị em biết liền.” Thầy không muốn xưng Thầy vì ngại anh chị em bị ràng buộc trong tinh thần “Tôn sư trọng đạo”. Điều Thầy muốn là anh chị em BIẾT. {Mà biết cái gì ? – Cái BIẾT đó Thầy đã giảng dạy đầy đủ không dư không thiếu để anh chị em nhận ra là BIẾT cái gì. Thầy có thể nói thẳng nhưng Thầy biết học trò không ai tin {Thầy muốn anh chị em phải trải nghiệm và ý thức} anh chị em không tin và còn gây xáo trộn nhiều cho anh chị em. Thầy muốn anh chị em hiểu biết bằng cả linh hồn và thể xác. Cho nên:

Lời nhắn này, bài giáo huấn nọ, thông điệp của Thầy Đáng, điển Thầy, điển Thượng đế, … đều là GIẢ cả!

Anh chị em có Ánh sáng Hào quang của Thượng đế, anh chị em có Não bộ Người tiền sử, chẳng lẽ anh chị em không nhận ra được cái CHÂN LÝ mà mình muốn tìm? Chúng ta nên suy ngẫm lại lời nói của Thầy, tại sao Thầy nói:

Page 52: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

“Chỉ có học trò của Thầy từ chối Thầy. Chứ Thầy không từ chối học trò.”

 

Một giây trôi qua

Bộ não con người có thể điều hợp được 400 tỉ bit (đơn vị của hệ thống nhị phân) của một thông tin hay một ý thức trong một giây. Nhưng sự ý thức của chúng ta chỉ nhận được 2000 bit của dữ kiện xãy ra xung quanh. Điều này cho biết rằng có biết bao nhiêu sự kiện thật xãy ra xung quanh môi trường chúng ta đang sống, mà chúng ta không hề biết. Cái cảm nhận do ý thức của chúng ta thì quá ít so với cái thế giới chung quanh được ghi vào trong bộ não của chúng ta.

            Mắt chúng ta thấy: Chúng ta chỉ thấy cái mà chúng ta muốn thấy, chúng ta hiểu điều mà chúng ta muốn hiểu. Một cái nhìn thôi – thí dụ: chúng ta nghĩ mình chỉ thấy một buổi chiều vàng, một áng mây trôi lờ lững với một đàn chim lượn theo trong gió … nhưng sự thật có hằng triệu sự vật hiện hữu trong cái nhìn đó mà ta không nhận ra được. Nhưng bộ não chúng ta đã thâu tất cả hình ảnh của thế giới bên ngoài qua đôi mắt của ta. Mỗi con người là một nhân vật huyền bí đầy bí ẩn khi họ quay trở vào trong chính họ.

Mỗi con người là là một huyền diệu bí ẩn và thần thoại khó hiểu. Trong một giây phút ngắn ngủi con người là thật nhưng một giây sau đó đã đi vào huyền thoại. Mỗi con người là một sáng tạo tuyệt vời của Tạo Hóa.

Thương Thầy Đáng ra đi còn để lại cho chúng ta một phương tiện kỳ diệu nhìn vào chính mình đó là một đại KTT có 3 lỗ hổng. Thế gian này chính là thiên đàng hay cõi niết bàn rồi. Hãy mở tâm mở trí ra mà đón nhận. Vì không có một quy luật hay một giáo điều nào có thể che kính được ý thức và sự giác ngộ của anh chị em đâu.

Hãy buông xuống tất cả cái chúng ta không cần phải giữ, hãy mở rộng tâm trí của chúng ta. Chúng ta sẽ nhận ra được ánh sáng niềm vui xung quanh chúng ta. Thầy Đáng chỉ nhắc chúng ta. Thượng đế không bao giờ dạy chúng ta điều gì, Ngài cũng không nhờ ai nhắn nhủ chúng ta vì Ngài là tất cả, chỉ có điều là chúng ta có nhận ra được hay không.

Tế bào siêu điện ảnh: Thầy Đáng có nói đến tế bào siêu điện ảnh (tuyến tùng, tuyến yên). Thí dụ chúng ta tập trung nhìn vào một KTT đặt trước mặt trong vài giây, khi chúng ta nhắm mắt lại cái hình ảnh KTT vẫn còn trong tâm trí chúng ta. Vậy thì cái gì nhận thấy? Mắt nhận thấy – thì không đúng vì khi nhắm mắt chúng ta vẫn thấy (mắt chẳng qua là một kính hội tụ). Nhận thấy được do chính tế bào siêu điện ảnh. Một giây trôi qua là cả một quá khứ trôi qua, nó không mất đi đâu. Khi chúng ta phát ra một ý tưởng tức thì một dòng điện cực nhanh xuyên suốt những dữ kiện có sẵn trong trí não, và tạo trong tâm trí ta một mô hình tư tưởng mới, hoàn toàn mới và chưa có xảy ra giống vậy ở một người khác bao giờ đó là tính sáng tạo của con người.

Page 53: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Cho nên không có một quy luật nào là tuyệt đối chung cho nhân loại. Tin tuyệt đối vào một vị nào đó, để rồi dù sống hay chết cũng tôn thờ vị đó. Điều này ngược lại sự phát triển ở mỗi con người gọi là tiến hoá. Nên:

1. Thượng đế không có quy luật nào cho nhân sinh và muôn loài vạn vật.

2. Thượng đế không bao giờ bắt tội.

3. Thượng đế cũng không có danh.

Cuối cùng là chính học viên của Thầy Đáng tự CHỌN cho mình cái nhận thức, cái ý thức về sự hiểu BIẾT của mình. Không nhất thiết phải tin Thầy Đáng. Cũng không bắt buộc phải tin Thượng đế. Vì không ai bắt buộc chúng ta phải tin. Nếu ai bắt buộc chúng ta theo thì chắc chắn người đó không phải là Thượng đế. Nếu chúng ta vì SỢ mà theo đó là lỗi của chúng ta. Chúng ta không dám thực hành thực hiện vì chúng ta muốn quyền lực, chúng ta ích kỷ cho mình. Thầy nói “Đành chịu vậy!”

Một giây trôi qua là quá khứ, một giây sắp đến là tương lai. Còn hiện tại ở đâu? Chúng ta không biết. Nhưng tương lai chúng ta có thể thấy được, tương lai chúng ta là tuỳ chúng ta chọn lựa cái bây giờ.

 

Mô hình tư tưởng của chúng ta làm thay đổi môi trường

Ngay trong Lớp 2 (lớp Sơ Cấp) Thầy cũng đã nhắc qua “Sức mạnh của tư tưởng sẽ làm thay đổi môi trường”. Chúng ta có lẽ chưa hề nghĩ qua điều này, có thấy qua nhưng không nghĩ đến, chúng ta “cho đó là vấn đề của Trời Phật, nên chỉ biết tôn thờ và cầu nguyện. Cố gắng tu hành tinh tấn rồi Trời Phật ban cho.”

Page 54: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

   

Tư tưởng chúng ta, tư tưởng loài người bị kẹt cứng ngắt trong: 1. Phong tục tập quán  2. Tôn giáo  3. Luật lệ do con người đặt ra.

            Chúng ta nghĩ đến sức mạnh của tư tưởng, chúng ta vùng lên nhưng rồi chúng ta buông xuôi – cho số mệnh. Chúng ta vùng lên rồi lại buông xuôi, rồi tiếp tục cầu nguyện, rồi đi tìm thầy học đạo … Những tư tưởng đó của chúng ta cũng làm ảnh hưởng môi trường xung quanh, nhưng là một ảnh hưởng rất nhỏ.

Trong Lớp 20 Thầy nhắc 3 lần câu “Thương người khác thể thương thân”. Thương mình, mình phải tạo ra cảnh thiên đàng cho mình. Hay ít ra mình không giẫm lên quyền tự do của người khác. Thương mình chính là mình thương người. Mình không chờ ai đó xây thiên đàng để mình bước vào, chắc gì cái thiên đàng đó mình thích. Nên câu thứ hai “Ta về ta tắm ao ta, Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”.  Ao ta chính là cái thế giới, cái không gian của chính mình tạo ra. Chúng ta phải tạo ra cảnh sống mới, thế giới mới cho chúng ta.

Những Lớp Triết Học Đông Phương: Quan niệm căn bản của Triết lý Đông phương là Âm-Dương, dịch lý của {Âm-Dương Ngũ-Hành Tứ tượng-Bát quái}, tam tài {Thiên-Địa-Nhân Phật-Thánh-Tiên; đức Chúa Cha-đức Chúa Con-đức Chúa Thánh Thần; …}  … Nhưng thật sự Thầy có nói gì về những khái niệm hay quan điểm của Triết Lý Đông Phương không? Cuối cùng Thầy đưa ra cái mô hình Đại KTT – Tôi gọi đó là vũ trụ lộn ngược. Vì chúng ta vẫn còn bị kẹt cứng trong những quan điểm đó: Cái vũ trụ vô biên vô tận nhưng tư tưởng con người đã khép kín lại bằng những ngôn từ mang tính tôn giáo.

Page 55: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Nếu nói: Thiên – Địa – Nhân hợp nhất. Hợp nhất là một, mà MỘT là Đấng Sáng Tạo thì tại sao vẫn giữ ba (tam tài).

Tư tưởng tôn giáo hay khuôn mẫu của cuộc sống làm nghèo nàn sự sáng tạo của con người. Đây mới thật là sự chết vì nó làm đông cứng mọi ý thức của con người.

Cái tư tưởng nghèo nàn khô cứng và sợ sệt thì làm sao thay đổi môi trường sống chung quanh linh động và phong phú hơn được? Người TU họ thực hành những quy luật tín điều mà họ cho đó là cao cả và thánh thiện - Mục đích của họ vẫn cầu mong một ngôi vị nào đó thiêng liêng cao cả hơn ở cõi trần gian này {Cái cõi đó cũng chỉ là mô hình tư tưởng của một ai đó.} Nên nhớ hay biết rằng mô hình tư tưởng sẽ không trở thành hiện thực nếu không có cơ thể vật chất chuyển hoá nó thành hiện thực.

            Cái mô hình tư tưởng như thế nào cũng được tuỳ theo sự tưởng tuợng, nhưng thể xác là một sự minh chứng hay xác nhận cái mô hình tư tưởng đó. Thí dụ như sự sống của muôn loài trên Quả địa cầu này quá tuyệt vời, cũng chỉ có thân xác con người cảm nhận được sự yêu thương, thù hận …

 

Bế tắc

Chúng ta bị bế tắc vì chúng ta không có sự sáng tạo {Chúng ta không có sự sáng tạo vì trong cuộc sống chúng ta luôn luôn theo một khuôn mẫu. Chúng ta sợ sệt sự mất mát. Chúng ta chờ đợi sự ban bố của ai đó? Chúng ta bị gạt …} chúng ta chỉ loay hoay trong sự chiều chuộng cái thể xác. Chúng ta tu hành không phải vì sự tiến hoá của nhân sinh và muôn loài, mà chúng ta tu hành để có “bề trên” bảo vệ chúng ta <sức khoẻ và giàu có>.

 

thư gởi các bạn

Bạn thân,

 Tôi biết bạn cũng giống như tôi bạn đang tìm cái tôi đang đi tìm, dù chúng ta đang sống hạnh phúc trong mái ấm gia đình. Nhưng nhiều khi chúng ta hoang mang khi tỉnh giấc, đôi khi có nỗi buồn man mác khó tả cứ lảng vảng trong tâm. Chúng ta tìm chân lý, tìm một hướng đi, hay đi tìm chính mình? Cái khao khát mông lung trong tâm hồn chúng ta giống như cơn khát của thể xác, chúng ta uống nước rồi thì cơn khát vẫn còn đó, dù bao có bao nhiêu triết lý, có bao nhiêu chân trời của tôn giáo, rồi chúng ta vẫn lo âu và phiền não… Đời người sinh ra đâu phải để tin tưởng hay đi tìm một đức tin nào đó rồi cả cuộc đời bước theo con đường đó gọi là tu hành.

Page 56: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

            Tôi viết những ý tưởng này xuống cho các bạn đồng hành có cùng tần số. Tôi theo học với Thầy Đáng suốt 12 năm dài, bây giờ tôi ghi lại mấy lời này để nhớ đến Thầy. Tôi không có ý chia sẻ hay dạy đời vì chính Thầy Đáng cũng nói “Thầy chỉ nhắc cho anh chị em thôi.”

 

Chúng ta bắt đầu từ đâu?

Trong lớp học cuối 20 Thầy có nói “Thầy biết, Thầy gây xáo trộn rất nhiều cho anh chị em với mục đích duy nhất là muốn anh chị em giỏi, anh chị em được minh triết giác ngộ.”   Ngay từ những lớp học đầu tiên chúng ta đã thấy rõ điều này, bất cứ lớp học nào cũng có rất nhiều thành phần: trình độ văn hoá, tôn giáo, phe nhóm, địa vị xã hội … những lớp học rất phức tạp. Như vậy thì Thầy dạy gì đây? Và học viên sẽ học được gì đây? Có một điểm chung mà ai cũng biết là tất cả học viên được khai mở luân xa 100% có huyền năng khả năng trị bệnh rất ư kỳ diệu! Từng cấp lớp cao hơn năng lượng sử dụng huyền diệu hơn nhiều học viên phát triển được tiềm năng khả năng của mình … nhưng mục đích của Ngành Nhân điện không phải ở những điểm này. Mục đích mà Thầy hay nhắc đến luôn là sự thật linh hồn của chúng ta, Thầy luôn hướng dẫn chúng ta thấy được ý nghĩa toàn diện của cuộc đời, chúng ta có trọn vẹn niềm vui sướng, và nhất là ý thức về quyền tự do. Bài giảng của Thầy rất tinh vi và trọn vẹn, những học viên nhân điện rất may mắn được ngồi học với Thầy. Tại sao tôi nói vậy? Vì:

1. Chúng ta bắt đầu từ trong sự hỗn loạn nhất từ trong xã hội và trong cuộc đời của chúng ta. Chúng ta bắt đầu từ cái chúng ta đang có.

2. Thầy luôn trợ lực cho chúng ta bằng nguồn năng lượng vũ trụ vô biên giúp chúng ta buông xã những nỗi bận tâm, lo lắng, và sợ sệt, … Thầy muốn chúng ta thật sự được tự do tuyệt đối của chúng ta, thấy được chính mình. Mở luân xa 100% cho tất cả học viên là phương tiện để học viên luôn luôn tiếp xúc được với Thầy với các đấng thiêng liêng cao cả để học hỏi và tiến hoá.

3.  

 

Đáng lẽ ra anh chị em giỏi lắm!

Đây là câu Thầy nói. Đúng vậy, tất cả lời nào tư tưởng nào giúp cho học viên của Thầy minh triết và giác ngộ Thầy điều giảng dạy hết cho tất cả. Nhân loại muốn gì? Tất cả học viên nhân điện muốn gì? Hầu hết mọi người muốn mình đắc đạo, có huyền năng khả năng, muốn mọi người biết và tôn vinh cá nhân của mình lên chỗ cao nhất. Tất cả những gì anh chị em chúng ta muốn đều có trong bài giảng của Thầy, nhưng chúng ta không hiểu rõ ở đoạn nào khúc nào. Thầy đã dẫn anh chị em qua ba thời kỳ chuyển biến:

Page 57: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

1.      Từ Lớp 1 (sơ cấp) đến Lớp 5.2 (tâm linh đặc biệt): Trong những lớp này còn sử dụng các luân xa. Thời kỳ này chuẩn bị cho sự minh triết của thể xác – Không bận tâm, lo lắng, và sợ sệt - Quyền tự do của thể xác.

2.      Từ Lớp 6 đến Lớp 13++ (não bộ người tiền sử): Học về não bộ con người, điểm tiếp xúc giữa thể xác và linh hồn - Anh chị em là các Đấng, hiểu về quyền tự do của linh hồn.

3.      Từ Lớp 18 đến Lớp 20: Lớp nghiên cứu thế giới tâm linh, sự giác ngộ của linh hồn.

Thầy dùng mọi lý lẽ và phương tiện dẫn anh chị em chúng ta ra khỏi quỹ đạo của: phong tục tập quán, tôn giáo, luật lệ người đời cụ thể là – phê bình phán xét, đúng sai, tốt xấu, chánh tà, … không có Thầy chúng ta đi vòng trở lại. Thay vì anh chị em phê bình phán xét người khác, thì hãy quay trở vào phê bình chính bản thân mình. Chúng ta là học trò của Thầy Đáng, ai cũng biết Thầy Đáng, ai cũng hiểu điều Thầy Đáng dạy … Chúng ta biết được con đường của Thầy Đáng, nhưng chúng ta không thật sự đi trên con đường của Thầy. Anh chị em học viên quay lại phê bình Thầy – Thầy không biết dạy, Thầy dạy dở, Thầy lăng nhăng bê bối, Thầy không có đạo đức … Sau những lớp học của Thầy, học viên người nào không phê phán Thầy, chưa hề phán xét bạn đồng môn - Người đó minh triết giác ngộ, người đó đắc đạo!

 

- Thầy: “Anh chị em hiểu Thầy muốn dạy anh chị em điều gì không?”

- Trò: “Dạ hiểu Thầy.”

- Thầy: “Vậy anh chị em dám làm không?”

- Trò: “Dạ dám chớ Thầy.”

- Thầy: “Vậy anh chị em làm đi!”

- Trò: “ … dạ làm gì Thầy?” ngồi chờ học thêm lớp mới ???

………………..

- Thầy: “Thầy có dạy cho anh chị em đến Lớp 28 anh chị em cũng vậy thôi.”

 

Trong thời kỳ cận đại, nhờ vào sự phát triển của khoa học kỹ thuật, mà phương tiện truyền thanh truyền hình, sách báo trở nên thông dụng và hữu hiệu cho sự truyền bá kinh sách và tôn giáo. Thế giới được gần lại với nhau. Bộ não của con người người giống như bộ nhớ của máy vi tính. Kiến thức của con người là một tủ sách đầy đủ các loại, lúc nào cần chỉ cần mang ra sử dụng … sự hiểu biết của họ rất rộng rãi, nhưng cũng chỉ là phương tiện cho họ sinh sống, và thoả mãn những đòi hỏi và khát vọng của bản ngã. Nếu chúng ta học

Page 58: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

một điều gì đó mới, thì sự hiểu biết mang điều đó vào trong não bộ so sánh, sau đó não bộ cho biết là nhận điều mới đó hay loại bỏ ra ngoài.

            Thầy Đáng rất rõ ràng vấn đề này, học viên ai cũng có trình độ cao nhưng đó chỉ là kiến thức mà họ học hỏi được, không giúp gì cho sự phát triển tâm linh và tiến hoá của con người. Cho nên Thầy khuyên anh chị em buông xã những tư tưởng không cần thiết, những tư tưởng làm anh chị em không tiến hoá được. 

 

Những người sưu tầm đồ cổ

Có lẽ chưa bao giờ mà tất cả các giáo phái hay tất cả các tôn giáo lớn đã trưng bày những trị giá sản phẩm của họ ra thị trường thế giới. Người giàu có chắc mua được nhiều món hàng độc đáo và quý giá nhất, mang về còn phải tìm nơi trưng bày sang trọng để mọi người biết rằng ta đây có được bảo vật trên cõi đời này.

            Câu hỏi đặt ra là, chúng ta là những người sưu tầm đồ cổ hay chúng ta đi tìm chân lý của cuộc đời? Nhân điện không phải một tôn giáo, cũng không mang một hình thức của giáo phái, Nhân điện là một nguồn sáng. Nếu mỗi chúng ta bỏ xuống được mọi ràng buộc, gạt qua được mọi hình thức che đậy trong tư tưởng trong cuộc sống thì sẽ thấy Nhân điện là một nguồn sáng toả khắp muôn phương muôn màu  muôn vẻ. Mà nguồn sáng đó phản ảnh linh hồn của chúng ta.

Nhân điện không đụng hàng.

Đúng vậy! Nhân điện không phải là một loại đồ cổ. (Vì nó chỉ có giá trị khi nào người cầm nó phải thực hành thực hiện mới thấy được giá trị của nó.) Khi biết được mình, thì rõ ràng mình cũng là một nguồn sáng. (Mình chính là mình, là nguồn sáng giống như bao nhiêu nguồn sáng khác.)

Một câu hỏi mà có nhiều học viên hỏi: “Xin Thầy cho chúng con biết linh hồn Thầy là ai?”. Thầy trả lời thế nào anh chị em cũng không mấy hài lòng. Thật ra anh chị em muốn cái món hàng trong tay mình có giá trị. Thầy nhấn mạnh “Điều quan trọng nhất không phải là anh chị em biết Thầy là ai mà là anh chị em biết mình là ai. Bổn phận của Thầy là nhận thông điệp từ thượng thiên để truyền giảng lại cho anh chị em.”

Nhân điện không phải là món đồ cổ để chúng ta cầm lên chiêm ngưỡng và nói: ồ! tuyệt vời quá, đẹp quá, đúng là vật quý trên đời có một không hai … Phát triển tâm linh giống như đoá hoa nở. Đoá hoa nở không phải nhờ vào đoá hoa nào đó khác mà chính bản thân của của loài cây đó phải thu hút được cái tinh vi tinh hoa của những món đồ cổ như là một loại phân bón.

Page 59: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Cái bí mật của tạo hoá không có trong bất cứ tôn giáo nào, cũng không có trong một kho tàng nào, càng không thể cất giữ trong một báo vật nào. Mà nó ngự trong sự sống của con người.

 

Người ngoài cuộc

Bỗng dưng hôm nay tôi thức dậy nghe thấy mình vui sướng và nhẹ nhõm lạ thường, giống như cái bong bóng trồi được lên khỏi mặt nước và tan biến vào không gian. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng vì không còn cảm nhận cái nặng nề của thể xác, tôi cảm thấy tự do mênh mông vì tư tưởng không có sự vướng bận.

Quan niệm về đắc đạo. Tôi không có khái niệm này, Đấng Tạo Hoá tuyệt đối tự do, như không khí bao trùm muôn loài vạn vật mang sự sống từng giây từng phút cho tất cả tuyệt đối không một điều kiện, từ một tế bào tầm thường hôi thúi nhất …  Khi tư tưởng chúng ta còn điều kiện, và chúng ta cho rằng con đường chúng ta đi là con đường đạo, con đường phát triển tâm linh thì chúng ta nên suy xét lại ??? Vậy con đường nào là con đường của chân lý? Nhưng tại sao chúng ta cần phải có con đường? Tại sao chúng ta đòi hỏi con đường?

Khi chúng ta đi trên con đường của một đấng nào đó với nhiều điều quy giới cấm, thì con đường đó cũng là con đường của con người đặt ra, thì những quy luật của con đường đó không thể nào áp dụng như là quy luật của vũ trụ được.

Bạn không cần phải tin tôi! Vì sự thật tôi không tin ai cả. Nhưng những điều tôi nói là thật với chính tôi. Người ngoài cuộc như tôi không còn cần gì cả, nên cũng không muốn gì của ai cả. Con người là sự nhiệm mầu là kỳ diệu tuyệt vời của đấng sáng tạo mà chính mỗi con người là nhà thám hiểm cái bí mật vũ trụ trong họ.

Nhân loại trong thời đại mới, chính họ sẽ phá vỡ  mọi quan hệ ràng buộc khiến họ bị bế tắc, xã hội khủng hoảng … Sự phá vỡ đó đồng loạt và đồng thời, sự chuyển hoá đó không ai có thể ghì giữ lại được. Sự vận hành của vũ trụ không bị ảnh hưởng của bất cứ ai, hay một đấng cao cả nào. Thì chúng ta cũng không nên ghì kéo nó hay thay đổi nó bằng bất cứ hình thức nào (mọi lễ nghi tôn giáo hay cầu nguyện.) Vì mỗi chúng ta là một Kông King Khang như Thầy Lương Minh Đáng từng nhắc nhỡ qua.

Kông có nghĩa là dòng sông Mê Kông (Cửu Long) con sông dài nhất thế giới, chảy qua nhiều quốc gia cuối cùng là Việt nam và nước đổ vào biển Đông. King là vua, ý nói lên quyền lực. Khang là an khang thịnh vượng. Vậy ý của Thầy mỗi Kông King Khang là mỗi ông vua, mà những vua này đều mang sự an khang thịnh vượng đến cho mọi người, như vậy quyền lực của những ông vua này chính là quyền lực của tình yêu thương, quyền lực mang đến ánh sáng niềm vui cho mọi người. Tôn giáo kinh sách làm cho chúng ta mơ hồ, làm cho chúng ta mất đi cái TA của mình, khiến chúng ta chấp nhận số phận, chúng ta mất đi cái quyền làm vua của mình. Danh từ vua chỉ có ý nghĩa là sức mạnh và quyền tự do. 

Page 60: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 

Cái TA cái BẢN NGÃ của chúng ta cái xác định cái ta, ta là ai, nó là nguồn sáng nhỏ phát xuất từ nguồn sáng vũ trụ. Chúng ta cũng không cần phải diệt đi cái bản ngã của mình để thấy được cái gọi là “bản lai diện mục” của ta. Diệt cái bản ngã là diệt đi chính mình, may thay chưa có ai diệt được cái bản ngã của mình (con người không thể giết đi sự sống của THƯỢNG ĐẾ). Ai cũng là vua, những làm sao những vị vua đó cùng sống chung trên một quả địa cầu, những vị vua không có ngai vàng, những vị vua không có kẻ hầu người hạ, … Từ đấy cuộc đời mình và sự tiến hoá tâm linh chỉ còn đơn giản ở sự chọn lựa của mình …

Nếu mình chọn lựa: Sự phán xét, thì mình sẽ bị phán xét.

Nếu mình chọn lựa: Tình yêu thương không điều kiện, mình sẽ được mọi người yêu thương. Đó là mình đang sống ở thiên đàng.

Con người sanh ra ở cõi đời này đâu phải để đi tu. Sở dĩ con người bị khủng hoảng và đau khổ vì luôn tìm cách xoá bỏ đi cái bản ngã của mình.

Trở về với chính mìnhGiảm đi sở kiến để về với chính mình

 

Đối với người học tập mỗi ngày mỗi tăng thêm sở học;Đối với người nghe đạo mỗi ngày mỗi giảm đi sở kiến.Giảm và giảm đi cho đến chỗ tịch lặng.Tịch lặng, nhưng không có gì không làm.Người lãnh đạo thiên hạ thì phải luôn luôn siêu thóat trên mọi sự.Bởi vì, khi người ta hệ lụy vào sự việc, họ sẽ không đủ tư cách để lãnh đạo thiên hạ.Lão Tử - Đạo Đức Kinh

 

Sau Lớp 13++ học viên NĐ ai cũng có khái niệm về Não Bộ Người Tiền Sử {NBNTS} và có năng lượng của NBNTS. Thầy Đáng nói rằng: “Anh chị em có được NBNTS thì anh chị em là người thiệt thòi nhất. Linh hồn của anh chị em nhỏ nhoi nhất, nhỏ hơn linh hồn của tế bào thần kinh não bộ. Nhưng ngược lại có một quyền năng cao cả, vì chính những linh hồn đó tạo ra vật chất và muôn lòai vạn vật.” Bài giảng của Thầy nhắc nhở và giúp chúng ta ý thức rằng “Linh hồn chúng ta từ trên xuống, chứ không phải chúng ta tiến hóa dần từ muôn lòai vạn vật lên.”

          Chúng ta không thể nào tưởng tượng được con người là sự sáng tạo cực kỳ huyền diệu và vĩ đại trên tất cả của Đấng Sáng tạo (Đấng Thượng Đế). Não bộ của con người có khả năng trên hằng triệu sự việc khác nhau, và con người thật sự nên biết não bộ của mình nó kỳ diệu đến mức không thể nào tin được. Các nhà khoa học đã ước tính rằng:

Page 61: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

   Sự họat động của não bộ con người nhanh hơn một máy siêu vi tính trên thế giới ít nhất 1000 lần.

 Số nơ-rôn trong não bộ bằng con số các vì sao của Milky Way – khỏang 100 tỉ.

 Não bộ con người sinh động suốt cả đời người, không bao giờ ngưng nghỉ.

 Tất cả tế bào đều có sự kết nối phức tạp bên trong để tạo ra sự suy nghĩ, óc tưởng tượng, sự nhớ, cảm xúc, cảm nhận, … Một thí dụ dễ hiểu: mỗi tế bào thần kinh là một máy vi tính nhỏ; tất cả máy vi tính trên thế giới được nối chung với nhau thành một mạng lưới phức tạp nhất gọi “internet”. Cả mạng lưới internet giống như bộ não con người.

 

Mỗi một con người đều có sự tích trữ tất cả mọi sự kiện xảy ra trong đời sống của họ từ lúc sanh ra cho đến trưởng thành; tất cả mọi sự kiện xảy ra như thương yêu, ghét, sự ích kỷ, những ngày đi đến trường, lúc bắt đầu có cảm xúc yêu thương, … tất cả đều còn trong bộ não của họ. Nhớ hay đã quên thì không có gì mất đi trong não bộ họ. Như vậy có bao nhiêu nhân lọai là có bấy nhiêu thế giới khác nhau. Nhân lọai không có ngôn từ nào diễn tả được sự kỳ diệu, huyền diệu, vô cùng vô tận của Đấng Sáng Tạo.

          Câu hỏi đặt ra là: Trên thế gian này có ai là người sử dụng được hết bộ não của mình không? Câu trả lời là: Không có! Hoặc không biết! Nếu có thì người đó không ở trên thế gian này. Như vậy không có một ai là mô hình gương mẫu tòan diện tuyệt đối, để mọi người học hỏi và làm theo.

          Một tín đồ tu theo một tôn giáo; mọi hành động và tư tường điều hành động theo khuông mẫu của người giáo chủ đó. Ngọai hình có thể giống nhau, nhưng trong não bộ của họ mang nhiều sự kiện hòan tòan khác. Tín đồ bước theo dấu vết vị giáo chủ của mình để làm gì và sẽ về đâu? {Hỏi ra thì ai cũng biết. Hỏi kỹ lại biết thiệt không – mỗi người tự trả lời thật cho lòng mình đi.}. Tín đồ chỉ biết đi theo dấu vết vị giáo chủ của mình, làm theo điều răng giới cấm {tín điều} … não bộ không họat động tích cực. Biết bao nhiêu tế bào não bộ mất đi sự kết nối … con người đi vào cái thế giới nhỏ hẹp của họ, mà người tu cho rằng “tu là khổ hạnh”.

          Thầy Đáng “Thầy nói hòai mà anh chị em không chịu hiểu”. Anh chị em đã có tất cả rồi, Thầy chỉ nhắc lại thôi; Thầy nhắc lại là anh chị em nhớ liền!

 Anh chị em không cần phải theo Thầy, anh chị em cũng không cần phải theo ai; mà anh chị em hảy đi theo chính mình. Nhân lọai đã dừng lại trên con đường tiến hóa đã lâu quá rồi. Anh chị em cứ giữ mãi phong tục tập quán, và quan tâm thực hành thực hiện tư tưởng tôn giáo của mình – chắc chắc sẽ không tiến hóa hóa được. Anh chị em muốn cầu nguyện “thì cầu nguyện chính linh hồn mình đi.”. Mục đích của Thầy là đánh thức chúng ta; khơi dậy tiềm năng khả năng con người.

 

Page 62: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Vấn đề tôn giáo

 

Không còn nghi ngờ gì, đó là một sự phân chia lớn nhất của lòai người trên quả Địa cầu; cả hai nền văn minh Đông và Tây cùng dựa trên lòng tin: Thượng Đế, Phật, Chúa, Thánh, Thần, Bồ Tát, … Không những họ xác định nền văn hóa khác nhau, mà sự thật lòng tin của họ cũng có cội nguồn khác nhau.

          Tất cả tôn giáo ai cũng muốn nói lên cái ý thức tối thượng của họ; ai cũng muốn làm sáng tỏ con đường họ đang đi. Cái mục đích của họ là duy nhất cao cả và tuyệt đối. Tất cả tín đồ chỉ nhắm mắt bước theo; đời này sang đời khác, kiếp này sang kiếp khác. Cùng một vấn đề cứ lập đi lập lại {họ không thắc mắc – tín đồ sợ thắc mắc}; họ không sử dụng bộ não của họ; lòng tin trở thành thói quen. Danh từ người đời là nghiện. Cả đời trung thành với đức tin của mình. Nghiện là gì? Nghiện là không buông bỏ được cái thói quen của cơ thể.

1. Người nghiện ma túy: chất ma túy vào cơ thể kích thích tạo cảm giác êm dịu thỏai mái sung sướng và bay bổng. Họ không thể bỏ được những thảo dược gọi ma túy; vì họ không thể tìm thấy cảm giác gì mới lạ nếu họ không dùng ma túy. Nếu thật sự có cái gì đó hay hơn, hấp dẫn hơn ma túy; chắc chắn họ sẽ bỏ ma túy.

2. Tín đồ tôn giáo cũng có một cảm giác sung sướng và đầy hứa hẹn ở tương lai. Một cõi thiên đàng hay cõi cực lạc. Một người tụng kinh hằng ngày, một người đi lễ mỗi cuối tuần; Việc của họ là lập đi lập lại một cách máy móc … Không biết thế gian này có gì thay thế được lòng tin của họ hay không?

 Tôi nghe rất nhiều tín đồ tôn giáo sân si, đàm tiếu về vấn đề người da màu, người xấu người tốt … Họ cho rằng người có ngọai hình đen đúa xấu xí nghèo khổ là tại vì kiếp trước không có tu; kiếp này phải xấu xí nghèo khó để trả. Rõ ràng người tu đã tự cho mình là tốt đẹp là cao cả; tu theo họ là đúng, họ luôn có tư tưởng phê bình và phán xét người khác. Đó cũng là thói quen; là bị nghiện quá nhiều về tín điều …

Thay đổi: Thế kỷ 21 có một người ngồi trên cái ghế đầy quyền lực (super power) là một người da đen. Mọi người nghĩ sao về vấn đề này? Tình thương yêu cao quý nhất của lòai người lại ở trong người xấu xí, vậy thì nhân lọai nghĩ sao? Thế kỷ 21 sẽ ghi lại sự kiện thay đổi sâu sắc về tâm linh. Đánh dấu sự tiến hóa của nhân lọai. Nhân lọai cần sự thay đổi mới – đó là sự úp bộ tòan diện sự thật của lòai người; {không phải là hủy diệt – mà con người phải ý thức thật về mình.} Ca dao tục ngữ Việt Nam có câu: “Bụng làm dạ chịu” – Không ai có đủ công bằng liêm chính để xét xử sự đúng-sai, tốt-xấu của lòai người; vì “Chỉ có nó mới biết được nó. Ngòai nó ra không ai biết được nó; Người biết được nó là Đấng Sáng Tạo ra nó.” Vậy thì chính não bộ của nó phán xử nó. Một sự công bằng tuyệt đối. Đó gọi là lưới trời lồng lộng một hạt bụi cũng không lọt.

 

Page 63: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Điều cao quý nhất của con người chính là biết sự cao qúy của người khác.

 

Không biết thiên đàng hay niết bàn có ai đến chưa? Nhưng chùa chiền, nhà thờ xây càng lúc càng nhiều. Người tu nào cũng muốn có chùa riêng cho mình. Tất cả đều do não bộ; Dùng sự khôn ngoan của mình để điều khiển người khác đó là chận đứng sự tiến hóa của người khác. Người nào cũng làm việc có tội; Nhưng điều quan trọng là họ có ý thức được việc làm của họ “cũng có tội hay không?”

          Người tu hay tín đồ chỉ lập đi lập lại chỉ có bao nhiêu điều. Sự hiểu biết của họ cũng chỉ nhỏ bé chừng ấy. Khi gặp chuyện khó khăn thì nói rằng “Phật pháp thâm thâm vi diệu, thật khó mà hiểu được”. Nếu khó như vậy chắc không phải của thế gian này.

Trở lại bài học Lớp 13++: Bộ não của con người là một vũ trụ nhỏ; gọi là vũ trụ vì tuy nhỏ nhưng con người chưa bao giờ hiểu hết được. Nhỏ nhưng cũng vô cùng vô tận. Những bài giảng của Thầy Đáng chính là ở chỗ: Anh chị em thực hành Nhân Điện sử dụng tòan diện não bộ của mình. Hay sử dụng được càng nhiều càng tốt. Giúp người để giúp mình – hay giúp người để cứu mình. Ý thức về:

 

o Năng lượng vũ trụ và sử dụng năng lượng vũ trụ

 

Là chìa chìa khóa mà Thầy Đáng giúp cho tất cả những ai đến với Ngành Nhân Điện. Bài học cao quý nhất mà Thầy dạy cho tất cả anh chị em NĐ là cách thức phương tiện sử dụng não bộ. Truyền điện giúp người chính là hình thức đánh thức tế bào thần kinh, đưa chúng vào trạng thái họat động. Khi não bộ họat động tích cực nguồn năng lượng NĐ thóat ra ngòai cũng vô biên – chính nguồn năng lượng này có thể làm thay đổi môi trường xung quanh.

 Và Thầy Đáng cũng thường nhắc nhở: Người tu học phải ý thức về mình – phải biết mình là ai! Điều này rất quan trọng. {không phải biết mình là biết kiếp trước của mình từng là ông này bà nọ; để mình thêm cao ngạo.}

Khi mình biết được mình, thì mình sẽ ý thức được mình chính là một phần của Đấng Sáng Tạo. Thì mọi người ai cũng là một phần của ĐST.

Thầy Đáng cũng nói: “Anh chị em là Thượng Đế. Thượng Đế là anh chị em.” Nhưng cái lầm lỗi lớn nhất là cho mình là TĐ.

 Nếu chúng ta chưa hề ý thức về mình và cũng không muốn quan tâm về mình. Sống lúc nào cũng tranh giành ganh đua, sợ nghèo khổ thấp hèn và rồi chúng ta luôn sống trong sự nghèo khổ thắp hèn trong quan niệm của mình.

Page 64: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Mỗi ngày đến với chúng ta là mỗi ngày mới; cuộc đời chúng ta là cuộc hành trình vào tương lai của chúng ta. Mà bộ não của chúng ta giống như là hệ đều hành (Operating System) của một máy vi tính tinh vi nhất. Đi đến tương lai hay trở về quá khứ trong một nháy mắt. Chúng ta có bộ não tuyệt vời kỳ diệu; hảy sáng tạo cho một tương lai mà chúng ta có thể nghĩ ra được. Đó thật sự là thiên đàng của chúng ta.

Sự Thay Đổi mà tất cả chúng ta cầnSự Thay Đổi mà tất cả mọi người cần

 

Tất cả mọi người ai cũng trông chờ một sự thay đổi; dù họ chưa hình dung được sự thay đổi đó như thế nào bắt đầu từ đâu và sẽ diễn ra như thế nào; nhưng họ muốn được điều họ muốn; thật tự do và không bị ràng buộc ở dưới bất cứ hình thức nào.

 

Vũ trụ đảo ngược là một hình thức thay đổi triệt để và tòan diện mọi vấn đề. Bây giờ không phải là vấn đề triết lý trên triết lý … mà là vấn đề thật đơn giản. Đơn giản đến chân lý. Sự thay đổi đã bắt đầu khi Thầy Đáng nói đến khái niệm Năng Lượng Vũ Trụ và Nhân Điện. Tất cả anh chị em Nhân Điện khi được khai mở luân xa 100% và dùng luân xa 6 điều khiển Năng Lượng Vũ Trụ thì sự thay đổi đã thấm dần vào tư tưởng con người; nó giống như nước thấm dần và soi mòn vào lòng đất. Khi nền tảng không còn vững chắc thì sự sụp đổ có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Cái gì sẽ sụp đổ? Bất cứ cái gì cũng có thể sụp đổ. {cái mà con người nghĩ rằng vĩnh cửu bất di bất dịch}

 

Tôi trở lại San Diego Tháng 12 Năm 2008 … Thành phố mà Thầy lần đầu tiên mở Lớp Sơ Cấp của Ngành Nhân Điện. Tôi gọi một vài anh chị em NĐ nơi đây, tôi có cảm nhận không ai còn nhớ gì về NĐ … một thóang buồn lành lạnh trong lòng. Nhớ lại, mình cũng là một trong những người chạy theo Thầy hòan tòan vì mình, vì cá nhân danh lợi riêng tư của mình, vì quyền lực … nhưng luôn phủ bên ngòai một lớp “đạo đức giả” … mình vì nhân lọai, mình vì muốn đi giúp đời …??? Mà lúc nào mình cũng đòi hỏi. Lúc nào mình cũng muốn được Thầy quan tâm hơn người khác. Lúc nào cũng muốn mình là người quan trọng hơn người khác “đạo cao đức dầy”. Và nhất là thấy rằng theo Thầy là đúng là chánh đạo … Nếu có sự thay đổi gì to lớn xảy ra thì sự thay đổi đó cũng sẽ xảy ra theo đường lối Nhân Điện; Sự thay đổi đó xảy ra để chứng minh Nhân Điện là đúng … chứng minh chúng ta theo Thầy Đáng là đúng. Hơn 13 năm trường tôi chạy theo Thầy gọi là “học đạo” bị vấp ngã, bị vấp ngã và nhiều lần vấp ngã đến một ngày “tôi hòan tòan không còn gì cả”. Ở đây tôi mới thật sự hiểu được Thầy: 2 chữ “minh triết” và “giác ngộ”. Tôi nói rằng “thật sự hiểu” vì cái hiểu bây giờ là cái hiểu của chính mình; cái hiểu không của ai cả. {cái hiểu không phải của Thầy Đáng dạy; mà cũng không phải của Thượng Đế dạy; lại càng không phải của bất cứ tôn giáo nào …}. Khi tôi hiểu được Thầy;

Page 65: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

3 năm sau đó thì Thầy ra đi; 5 năm sau đó là sự “thay đổi” bắt đầu ảnh hưởng sâu rộng trong tâm hồn nhân lọai. {đúng năm 2012 mọi sự thay đổi sẽ xảy ra} Năm 2009 chỉ là một sự rung động mạnh; đến năm 2012 những gì không chân lý sẽ không còn tồn tại được. {đây không phải là lời tiên tri cũng không phải thông điệp; mà là một lời nhắn nhủ thật tầm thường thôi.}

 

Tại sao lại là những con số?: Những con số tự nhiên không có một ý nghĩa nào; trừ khi con người gắng cho nó một ý nghĩa và làm cho ý nghĩa đó xảy ra. Nhân lọai trong quá khứ đã từng làm. Con số mà tôi chọn không phải của tôi mà là của Thầy tôi cho tôi biết. Nó mang ý nghĩa gì? Đó là sự thay đổi tòan diện đang xảy ra. Chúng ta là những người may mắn chứng kiến sự thay đổi đó. Chúng ta sẽ thấy được những điều ngòai sự tưởng tượng của chúng ta … chúng ta sẽ thấy: tất cả đều đão ngược … !

 

Sau khi Thầy rời khỏi thể xác và suốt năm 2007 nếu quan sát thật kỷ: Có nhiều dòng tư tưởng lớn thay đổi; nhiều bài viết với tư tưởng độc lập tự do và đầy vẽ sáng tạo {độc lập - tự do: ở đây tôi muốn nói là khái niệm chưa bị nhiểm ý thức của nhân lọai.}. Nền tảng tư tưởng của nhân lọai nhiều ngàn năm trên quả địa cầu đã trở thành bóng tối che phủ quả địa cầu; bây giờ cái nền tảng đó giống như đất đã bị thấm nước, chỉ cần một sự rung chuyển nhẹ sẽ sụp đổ tất cả!:

¾  nền tảng chân lý của nhân lọai sẽ sụp đổ! Đây không phải là sự hư hao mất mát. Chỉ là sự tiến hóa cần thiết cho nhân lọai. Chúng ta không cần phải tranh luận Đúng hoặc Sai nữa. Chúng ta đã tranh luận nhiều ngàn năm rồi.

Cũng như ngày sau cùng Thầy cũng chỉ đi một mình: “Thầy đã nói hết cho anh chị em rồi. Anh chị em càng học thì anh chị em càng không hiểu.” Thầy tôn trọng quyền tự do và sự chọn lựa của anh chị em; Thầy không bao giờ bảo anh chị em phải làm theo theo Thầy. Nhưng chính anh chị em không bao giờ thay đổi (… ???) Và dù Thầy có dạy thêm bao lớp; hay dạy thêm bất cứ điều gì … Anh chị em cũng không tin! Cũng không có gì thay đổi!

Anh chị em chúng ta, nhân lọai lúc nào cũng có tư tưởng và hành động đi vào vùng sáng. Tất cả đều muốn vào vùng sáng. Đến lúc ngôn ngữ chỉ là những dấu hiệu không còn ý nghĩa nữa. Nói ngừơi tốt, thì không còn hình dung được thế nào là tốt nữa. Cho đến bây giờ sự minh triết và giác ngộ của con người chỉ có thể xảy ra vùng tối tăm nhất; nơi mà bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Tôi vẫn nhớ Thầy nói: “Thầy là người sau cùng rời quả Địa Cầu!” Tôi lúc đó đùa với Thầy rằng: “Con xin phép đi trước Thầy một bước.”

 

 

Những nhà “đại trí thức”: là những con người được trang bị bằng nhiều hàn lâm viện của những đại bách khoa tòan thư trong não bộ của họ. Là những con người có một kiến thức

Page 66: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

thật uyên bác, mà người đời thường cho rằng là “Thượng thông thiên văn. Hạ đạt địa lý. Trung tri nhân sự.” là người biết tất cả. Học trò của Thầy là những nhà “đại trí thức”. Biết nhiều quá, biết hơn tất cả … nhưng không sử dụng được. Cái gì cũng hay, cái gì cũng tuyệt vời … nhưng không áp dụng được!

 

Con người thay đổi thì chậm, hay không bao giờ thay đổi. Các Đấng thay đổi thì nhanh; hành động của họ thì rất vô tư. Khi Thầy vào bóng tối, sự thay đổi vận hành rất nhanh và mãnh liệt hơn. Tổng Thống Mỹ mới nhậm chức Barack Obama trở thành cái điểm tựa của sự thay đổi tòan diện ở chu kỳ mới này.

          Khi Thầy nhắm mắt; Năng lượng của Thầy có tâm điểm ở Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Nhân lọai rồi đây sẽ có cơ hội sống trong Thế Giới Mới; Khi nhìn lại thì họ mới biết rằng từ lâu con người đã đặt mọi nền tảng tư tưởng trên bãi cát. {Không ai có thể nói cho họ biết là họ sai!} Khi nhân lọai thật sự biết họ sai thì họ sẽ minh triết giác ngộ. Và cũng chỉ có họ mới xây được cảnh thiên đàng trên quả Địa Cầu. Hảy đừng phê phán, tốt-xấu, đúng-sai, … thì đến khi sự thay đổi xảy ra, mình là người sung sướng nhất. Chân lý thật là con số ZERO ( 0 ) hay là  (cái trống không).

 

 

Bài giảng của Thầy Đáng: 

Bài giảng của Thầy Đáng là bài mà anh chị em ngồi lắng nghe và học trong hội trường; ngòai ra không có bài nào là của Thầy qua hình thức thông điệp từ học viên hay một người nào đó có căn cơ cao dầy.  Muốn nghiên cứu học hỏi ý của Thầy thì hảy nghe lại các dĩa CD hay đọc tài liệu. Dĩ nhiên tôi biết rất nhiều thông điệp của các đấng cao cả (…?) trước khi có sự xuất hiện của Thầy; đó chỉ là những thông điệp nhắn nhủ, răng đe và hướng dẫn người đời. Từ sau khi có Thầy Đáng dòng Năng Lượng thay đổi trực tiếp vào môi trường quả Địa Cầu. Mở Luân Xa là chìa khóa để điều khiển Năng Lượng.

Điều khiển được năng lượng là có tất cả!

 Thầy Đáng luôn nhắc điều này!

 

Thầy cũng luôn nhắc nhở: “Anh chị em phải thực hành thực hiện để biết kết quả.” Thật sự anh chị em chúng ta chưa bao giờ thực hành thực hiện những điều Thầy dạy; Anh chị em thích thần thánh hóa vấn đề … lúc nào cũng cầu nguyện cầu xin Thầy, các Đấng cao cả, Thượng Đế … lúc nào cũng tỏ ra là học trò tốt, ngoan, trung thành tuyệt đối, … anh chị em muốn như vậy; muốn mình là người tốt! Ngược lại không thực hành được bài giảng của Thầy:

Page 67: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

       Thầy dạy: Anh chị em không cần cầu nguyện nữa. (Anh chị em cầu nguyện xong; người ta đã chết hết rồi …) Nhưng anh chị em lúc nào cũng cầu nguyện. Chưa nói là lập “đàng” để thờ, để “hô phong hóan vũ”. Anh chị em lúc nào cũng cầu xin … anh chị em không thấy được quyền tự do của mình. Anh chị em không thay đổi tư tưởng để học bài học mới.

       Thầy nói: Của anh chị em, thì mang ra mà xài. Anh chị em còn chờ ai nữa. Nhưng anh chị em lúc nào cũng chờ, cũng phải “trình” Thầy. Còn vấn đề trị bệnh: Anh chị em cũng nghĩ việc làm đó là của các Đấng; còn anh chị em là “đồng” hay “cốt” cao cấp, là phương tiện của các Đấng cao cả. Người trị bệnh càng hay là người được chọn, là người có căn cơ cao … Thật ra Thầy dạy một đường anh chị em làm một nẽo! Bây giờ không có Thầy … anh chị em tiếp tục chạy đi tìm người khác.

     Thầy giảng: Anh chị em nên thực hành thực hiện để biết kết quả. Anh chị em nên thực hành thực hiện để biết “mình” là ai? Anh chị em thì ngược lại: Đi tìm người chẳng biết gì về Nhân Điện để hỏi mình là ai? Hỏi Thầy Đáng là ai? Hỏi về ngành Nhân Điện như thế nào?

       Hơn 18 năm rao giảng, Thầy buộc miệng than: “anh chị em không thay đổi”, “Học trò của Thầy thì đông, nhưng không ai chịu ra trường.”, “đành chịu … thôi về nhà nhờ phước đức ông bà chờ kiếp sau.”

Bài giảng của Thầy Lương Minh Đáng không phải là tiếp nối cuộc hành trình giúp nhân lọai như những vị tiền bối đi trước. Không giống ông Siddhartha, không như ngài Jesus của Nazareth,  … Nhưng là những tư tưởng bổ sung giúp cho nhân lọai tiếp tục trên con đường tiến hóa của họ. Năng lượng vũ trụ sẽ phá đi những bế tắc và chết cứng làm nhân lọai không tiến hóa được gần suốt hơn 20 thế kỷ. Con người sẽ đủ minh triết để làm chủ môi trường và làm chủ vận mệnh của mình. Con người sẽ phát triển ở mức độ hòan hảo hơn để mở ra một thế giới mới trên quả địa cầu này cho nhân lọai trong tương lai:

Nhân lọai thật sự cần một sự thay đổi mới! một sự thay đổi tòan diện mang đến ánh sáng niềm vui cho mọi người.

 

Cuộc Đại Tạo 

Sự Thay Đổi từ 2007 đến 2012 diễn ra trên Quả Địa cầu này là một cuộc Đại Tạo: Thay đổi môi trường mới, thay đổi con người mới.

 

       Anh chị em là các Đấng: Lần đầu tiên trong Lớp 7 tại West Palm Beach, Florida Thầy Đáng nói câu này. “Anh chị em là các đấng!” Anh chị em chúng ta nghỉ như thế nào là đấng? Thầy Đáng giải thích rất rỏ ràng “đấng” cũng là con người bình thừơng có trình độ tiến hóa cao. Là người vì mọi người, quên mình phục vụ cho mọi người. Đấng không phải

Page 68: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

là một linh hồn trên Trời xuống, tự nhiên thông suốt; Không phải là người để mọi người tôn vinh và tôn thờ:

Anh chị em là các đấng: Vì nhân lọai phải thay đổi để có một thế giới mới. Mà chính anh chị em đóng góp một phần rất lớn và quan trọng trong sự thay đổi này. Hảy dọn mình và thay đổi chính mình. Anh chị em không thể trốn tránh trách nhiệm {trách nhiệm mà không ai giao cho anh chị cả} lỡ rồi; Nếu không anh chị em thì là ai? Ngòai anh chị em chúng ta thì không ai khác: Phật không có. Chúa không có. Thánh Thần cũng không có … Thượng Đế cũng không có. Nhìn qua nhìn lại không có ai. Chỉ có anh chị em; Con người giúp con ngưới! Cho nên không có ai để anh chị em cầu, không ai đế cho anh chị em giao trách nhiệm. Nên nếu có cầu “thì hảy cầu anh chị em!” {nói nghe phạm thượng quá. Thật sự không phạm thượng chút nào. Vì đâu có Phật, Chúa, Thánh, Thật đâu … Nhân lọai bị gạt, chúng ta bị gạt.} Từ lâu chúng ta nói điều chúng ta không biết; làm điều chúng ta hòan tòan không biết.

Anh chị em vì mọi người là đấng.

Hàng động và tư tưởng vì sự tiến hóa của lòai người là đấng.

 

       Các đấng là anh chị em: Chắc chắn và không bao giờ có đấng nào từ ngòai không gian xuống thế gian này giúp lòai người. Khi lòai người đủ trình độ minh triết và giác ngộ thì con người sẽ giúp nhân lọai và cùng nhau xây cảnh thiên đàng trên quả Địa Cầu. Những con người minh triết và giác ngộ đó không ai khác hơn là anh chị em. Vậy anh chị em không phải là các Đấng thì là ai nữa đây? Anh chị em ngại không nhận.

o      Anh chị em ngại vì anh chị em nghĩ đấng là từ trên xuống; và không biết mình có đủ đức độ để người ta tôn thờ không? Anh chị em tôn thờ các đấng; nên anh chị em cũng muốn người khác tôn thờ mình. Đấng giúp gì cho lòai người? Anh chị em đã giúp gì cho lòai người? Anh chị  em không biết nên anh chị em còn e ngại! {chuyện gì cầu xin cho chắc ăn.} Không có đấng nào để anh chị em tôn thờ và để anh chị em cầu xin. Khi anh chị em thông suốt:

“Anh chị em là các đấng. Các đấng là anh chị em.”

Thì thế giới thay đổi đó.

 

       Hiểu về chính mình: Cho đến bây giờ con người vẫn chưa thật sự biết về con người. Dù vậy, thế giới lòai người vẫn phát triển tiến hóa từ hình thài này sang hình thái khác (tiến hóa từ thấp đến cao ?). Điều này nói lên rằng: Sự phát triển của con người đa dạng. Phát triển theo chiều hướng nào cũng được – không ai có thể nói rằng đúng hay sai. Trong quá khứ nhân lọai đã đặt ra quá nhiều quy luật. Làm nhân lọai bị tắt nghẽn sự tiến hóa ít nhất 20 thế kỷ. Các nhà khoa học hiểu về thể xác con người rất rỏ ràng và đầy đủ chi tiết. Nhưng họ không thể hiểu được về ý thức hay tình cảm của con người … quan hệ trong thể

Page 69: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

xác đó như thế nào. Khoa học giúp con người bao nhiêu thì hủy diệt sự sống của họ bấy nhiêu. Tôn giáo một mặt khác của Khoa Học họ nghĩ rằng họ hiểu được nguồn gốc của sự sống. Nhưng thật sự họ không nắm vững điều gì cả. Chỉ dựa trên lòng tin của con người. Nếu không có lòng tin Tôn Giáo chỉ là hư danh. Tôn giáo đặt ra quá nhiều quy luật dựa trên thần quyền {Thần quyền: Những quyền lực siêu nhiên không có thật; Hiện hữu chỉ dựa vào sự tưởng tượng của con người.}. Lịch sử ý thức nhân lọai hầu hết chỉ dựa vào sự tranh giành thế lực giữa Hữu Thần và Vô Thần hay Chủ nghĩa Duy tâm và Duy Vật …

o      Những người theo phái Hữu Thần cho rằng – Ý thức có trước: Nhờ có ý thức mà con người hiểu được sự vận hành của vạn vật. Họ tự thừa nhận có một thế giới nào đó biết tất cả. Những nhân vật trong thế giới đó họ tôn là Thần, Thánh … Và những vị đó giáng lâm để điều khiển cai quản nhân lọai. Câu hỏi đặt ra là trong nhân lọai xưa nay có ai biết những nhân vật trong thế giới đó không? Câu trả lời: Không có! Và sẽ không bao giờ có! Nếu có là do con người bày vẽ ra.

o      Những người theo phái Vô Thần, thì: Nếu không có vật chất, thì ý thức cũng chỉ là sự hư vô không giá trị.

 

Câu hỏi đặt ra là: Ý thức có trước hay vật chất có trước? Và cái nào quyết định cái nào?

       Đây là quan niệm “tuyệt đối đồng thời”. Không có trước mà cũng không có sau. Tất cả có cùng lúc. Sự tranh giành trước sau đã gây ra không biết bao nhiêu tai họa cho nhân lọai. Và làm chậm đi sự tiến hóa của nhân lọai ít nhất 21 thế kỷ.

       Nhân lọai sẽ nhất định thay đổi cái tư tưởng phân biệt để trở về cái tư tưởng MỘT duy nhất tuyệt đối.

 

Khi Thầy đưa ra chương trình Triết Học Đông Phương. Thầy hòan toàn không nói về khái niệm hay quan điểm của nền Triết Học này. Thầy không đề cập đến nhà Triết Học hay Đạo Học nào. Thầy không đề cập đến quan điểm Triết Lý: Thái cực, Âm Dương, Ngủ hành …

 

Tôi vẫn nhớ Thầy nhắc cho tôi: “Cái gì là Âm-Dương? Không có gì cả! Cái nền tảng triết lý này gây không biết bao nhiêu sự xáo trộn và chận đứng sự tiến hóa của lòai người … ”

Thầy nói: “Trong tương lai những người không tu - mà tu. Những ngừơi tu - mà không tu.” Khi nền tảng triết lý suy sụp thì mọi sự việc sẽ hòan tòan thay đổi. Vũ trụ sẽ đão ngược.

Họ lập ra bao nhiêu quy luật gò bó, ràng buộc con người: Con người cứ theo cái khuôn đó, con đường đó mà đi; Cứ lập đi lập lại suốt từ thời kỳ này sang thời kỳ khác … Cái khái niệm triết lý phật tiên thánh thần đã giữ tư tưởng con người trong bóng tối của sự

Page 70: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

tham lam, ích kỷ, thâm độc. Cái lý thuyết bên ngòai hào nhóang bao nhiêu thì tâm hồn lại thối nát bấy nhiêu: “Tòan thấy người tu; nhưng thật sự không tu.”  … Cái vũ trụ bao la vô tận; con người tự đặt ra mục đích, tôn chỉ, quy luật riêng của họ; Để họ làm theo điều họ đặt … Rồi gọi đó là tu … Trong một tổng thể vô giới hạn thì “cái tu” đâu có ý nghĩa gì!

Cái tội lớn nhất của lòai người là bắt Thượng Đế (thần thánh tiên phật …) nghe theo mình và phục vụ cho mình. (gạt mình, gạt người là gạt Thượng Đế.)

Sự thay đổi sang quả Địa Cầu Mới, Thế Giới Mới đang diễn ra. Cái còn - cái mất rồi đây nhân lọai sẽ được chứng kiến một cách ngọan mục.

 Lá thư Nhân Điện: 1. vấn đề Năng Lượng

Bạn thân,

Tôi hy vọng anh chị em NĐ đọc được những lá thư này. Đã hơn một năm rồi, nhắc đến Thầy nghe buồn da diết và xa quá. Tháng 8 vừa qua tôi có đến ngôi nhà của Thầy ở Herndon, Virginia, căn nhà này Thầy đã bán lâu lắm rồi sau thời kỳ Y2K. Một thóang nhớ Thầy thật là tuyệt diệu, mỗi lần nhớ Thầy đều được bài học mới đến trong tôi. Mỗi bài giảng của Thầy đều chất chứa nguồn năng luợng thật minh triết và tràn ngập niềm yêu thương và vui sướng. {chắc chắn không phải là sự hoang tưởng của tôi, mà mỗi anh chị em đều có thể cảm nhận đuợc điều này.} Mỗi nơi đều có cảm nhận trường Năng Lượng khác nhau hay băng tầng khác nhau, nếu nói theo danh từ tâm linh là linh hồn có băng tần NL khác nhau có nhiều đấng cao cả ngự trị khác nhau, người Việt có danh từ gọi “hồn thiêng sông núi”. {điều này tôi cảm nhận rất rỏ ràng khi được ACE giúp cho đi từ Bắc xuyên suốt đến Nam – hồn thiêng sông núi hay người xưa vẫn còn ở quanh ta.}

            Washington DC (District of Columbia) là nơi có vùng NL cực mạnh {dĩ nhiên không phải là cao. Thí dụ anh chị chị cảm nhận dòng điện qua LX 7 hay LX 6 mạnh quá, không phải sự kiện đó hàm ý là dòng điện của đấng cao cả đến với ACE}. Có đến đây mới học hỏi được nguồn NL ở nơi đây. Từ trong sự học hỏi đó anh chị em có thể hóa giải được sự xáo trộn do các mô hình tư tưởng do con người hay NL tạo ra. Anh chị em truyền NL càng nhiều, mỗi ngày anh chị em sẽ cảm nhận được sự hiểu biết của mình minh triết hơn. Anh chị em truyền điện cho nhiều vùng, thì mỗi vùng anh chị em sẽ cảm nhận khác nhau và bài học anh chị em nhận được cũng khác nhau {đó là phần thưởng, mình tự ban tặng cho mình}.

            Ý tôi không phải là khuyên anh chị em nên đi nơi này nơi nọ, quốc gia này quốc gia nọ … để học được hết những bài học của Thầy. Anh chị ở một chổ thực hành thực hiện theo sự hiểu biết minh triết của anh chị em đủ rồi. {Thầy dạy đừng bao giờ tự trách mình hay tự hạ mình – Vì con người còn sống còn ăn còn mặc là đang đi học giống mình thôi.}. Anh chị em đang thấy chiều hướng của nhân lọai thế giới tiến đến sự xáo trộn và khủng hỏang tòan diện, mặc dù nhân lọai có một khối kiến thức khổng lồ. Cuộc chiến kinh hòang nhất là Kinh Tế. Hiện nay nước Mỹ đang có nhiều cơn chấn động mạnh về nền tảng kinh

Page 71: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

tế {đây không phải là chuyện của chúng ta}. Cuộc chiến này khó tránh được, dù con người có được một kiến thức thật uyên bác. Con người phần lớn chỉ dùng kiến thức của mình trong điều kiện luật lệ xã hội, phong tục tập quán, tôn giáo mà không có sự minh triết nào. 

 

Tôi rất mong anh chị em đọc trang thư này hay những tranh thư sắp đến trong tinh thần thật cởi mở và yêu thương. Trong Vũ Trụ Đão Ngược chân lý ở trong anh chị em, ở sự chọn lựa và quyết định của anh chị em. Anh chị em không cần phải tin những gì tôi viết ra trong thư. Nhưng tôi biết chúng ta có sự chọn lựa cái mẫu số chung:

 Cùng nhau sống chung vui vẽ ở Quả địa cầu này: Xây cảnh Thiên đàng trần gian và tiếp tục du hành trong Vũ trụ.

Hoặc là:

   Chúng ta cứ mâu thuẫn, tranh giành và đánh nhau suốt hết thời gian ở Quả địa cầu và ra ngòai vũ trụ để đi tìm cái chân lý mà tất cả nhân lọai {bằng xương bằng thịt} không bao giờ có thể biết được. Chúng ta tiếp tục một cách không mõi mệt tranh chấp vì cái gọi là niềm tin không hiện hửu. {Một điều chắc chắn, chúng ta không còn nơi nào khác ngòai QĐC để sinh sống}

 Thân.

2. chúng ta đang nghĩ gì?Bạn thân,

 Có lẽ chúng ta có thêm một mẫu số chung khác là dường như không ai chấp nhận cái   sự thật hiện tại mà mình đang có. Chúng ta nghi ngờ chúng ta là thật hay cái thế giới bên ngòai là thật. Bạn đang sống trong hòan cảnh vật chất và tinh thần thật tốt đẹp. Nếu có một người đến gõ cửa và thuyết giảng cho bạn về một tôn giáo, về một con đường tươi sáng cho tương lai của bạn. Nhưng chắc bạn sẽ khó chịu lắm, vì cái cảm giác thõai mái trong điều kiện vật chất đã đầy đủ, cũng là trạng thái an nghỉ và dừng lại sự tiến hóa.

            Có khi nào bạn thấy được mình qua cái nhìn của người khác chưa? Có khi nào bạn cố gắng hiểu người khác bằng sự quan sát của mình? Xa hơn nữa mình hiểu mình như thế nào nếu mình đặt mình trong vị trí quan sát của một đấng tối cao (ultimate observer)?  Nếu tôi nói “con người thật là kỳ diệu, huyền bí và đầy bí ẩn”. Thì câu nói này thật không có nghĩa – chính sự minh triết và giác ngộ của bạn sẽ giúp bạn thấy con người với tràn đầy ý nghĩa thật là huyền bí và đầy bí ẩn. Một câu hỏi đặt ra là bạn hiểu được biết được bao nhiêu phần trăm về bạn?

oNhững nhà Khoa học dự đóan được rằng: Bộ não con người có thể thực hiện được 400 tỷ bit của một sự kiện trong một giây (process 400 billions bits of information

Page 72: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

per second). Nhưng sự hiểu biết của con người rất chậm khỏang 2000 bit của sự kiện trong một giây. Thí dụ với một cái nhìn thì hình ảnh của cả một không gian được giử trong bộ não. Nhưng sự ý thức của con người chỉ thấy được vật gì mà họ muốn thấy. Như vậy sự hiểu biết của con người về chính họ thì quá ít so với chính thân và tâm của họ.

Một sự thật không ai ngờ được là con người hiểu về chính họ thì quá ít! {mặc dù họ là

một nhà khoa học hay cả một nhà triết học uyên thâm …} Nên làm sao một nguời có thể nói rằng “tôi hiểu được người khác”? Nếu không hiểu được người khác thì bất kỳ sự phê phán hay sự phán xét nào đối với người khác đều sai. Mỗi con người là một thế giới riêng rẽ đó chính là sự huyền diệu và bí mật của sự sáng tạo ở mỗi con người. Nên không thể có một chân lý nào hay một quy luật nào đúng với mọi người. Đấng Toàn Năng Tối Cao không bao giờ bắt tội hay phán xét con người. Ngài cũng không có luật lệ hay nguyên tắc để con người phải thực thi theo

Nếu vậy tôi đi học Nhân Điện và nhiều người đi học NĐ có được quyền lợi gì không? Tại sao tôi phải đi học nhân điện? Câu trả lời là:

1. Bạn có rất nhiều quyền lợi – Ngay trước mắt và trong tương lai: Bạn ạ chúng ta không có nhiều thời tranh để bàn cải tìm hiểu và tranh luận để cuối cùng không đi đến một kết luận hoàn hảo nào. Trong thời điểm này chúng ta chỉ còn sự chọn lựa và quyết định. Suốt 18 năm giảng dạy Thầy Lương Minh Đáng đã mang đến cho tất cả học viên của Thầy cũng như những người có duyên lành với Thầy một nguồn Năng Lượng thật minh triết

2. Bạn đi học NĐ đó là cái cơ hội giúp bạn tiếp tục trên con đường tiến hóa. Khi anh chị em ý thức về quyền tự do tuyệt đối của mình. Bạn ạ đã đến lúc chính mình phải quyết định cuộc đời và tương lai sự nghiệp của mình. Chúng ta không thể đi mãi trên con đường với đầy những quy luật {hơn hai ngàn năm qua, đã đủ cho sự chọn lựa và quyết định của

chúng ta hôm nay}. Mà thật sự không ai biết con đường đó sẽ về đâu?

 Nếu chúng ta trọn quyền tự do của chúng ta thì cái thời gian xây cảnh Thiên Đàng Trần Gian thật không xa. Thầy Đáng đến quả Địa cầu làm một sự việc giúp nhân lọai, chuyển sang thời kỳ mới. Công việc của Thầy thật sự không ai thực hành thực hiện được!  Nếu chúng ta cứ giữ mãi trong đầu cái mô hình tư tưởng củ, thì chúng ta không thật sự hiểu được bài giảng của Thầy Đáng . Chúng ta có được món quà vô giá của Thầy Đáng. Món quà “Không đụng hàng” – Đó là chúng ta có nguồn năng lực mạnh có khả năng điều khiển được NLVT.

 

Page 73: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Đây là biểu đồ biểu tượng mô hình tư tưởng của nhân loại hơn 21 thế kỷ.

Tư tưởng con người chưa bao giờ thật sự tự do.

  

Bạn có biết tất cả mọi sự kiện diễn ra trong chúng ta, nó sẽ xãy ra bên ngòai thế giới của chúng ta. Nếu chúng ta giữ được sự thăng bằng và hài hòa trong chúng ta đó là chúng ta hóa giải được môi trường bên ngòai. {không có nghĩa là bạn phải truyền điện đi hết nơi này đến nơi nọ - Mà chính bạn phải thay đổi. Thay đổi như thế nào TĐ đã dạy cho tất cả

anh chị em NĐ suốt 18 năm qua}

Năng Lượng Vũ Trụ chuyển hoá quả Địa cầu sang Thời kỳ Mới có rất nhiều băn tầng minh triết rất cao, con nguời có những nhiều sự hiểu biết về mình rõ ràng hơn và minh triết hơn. Những thắc mắc như:

      Tôi là ai? Tôi từ đâu đến?

      Mục đích của đời người là gì?

      Tôi phải nên làm những gì?

      Con người sẽ về đâu? …

Từ lâu lắm chúng ta không thể hiểu được vì sự chọn lựa và sự tự do của chúng ta quá hạn hẹp. Có lẽ bây giờ có rất nhiều anh chị em {trong và ngoài NĐ} đang nở trên môi nụ cười. Nụ cười hồn nhiên ấm áp như hoa đang nở. Đây thật sự là biểu tượng của Hội Long Hoa {mà trong Đạo Cao Đài và Hoà Hảo hay nhắc đến}. Một ngày mà ai cũng nỡ nụ cười trên môi, nụ cười với ngập tràn ánh sáng niềm vui.

 Nếu chúng ta buông xuống {hay phá bỏ} được mô hình tư tưởng (phong tục tập quán – tôn giáo & tín ngưỡng – luật lệ người đời) thì con đường chúng ta đang đi sẽ rộng mở thênh thang. Chúng ta sẽ có bầu không khí mới – nguồn NL mới.

Page 74: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Chào

3.Nói chuyện cùng Thượng ĐếVấn đề tâm linh

Khi con người có sự thức tỉnh về tâm linh là lúc mà họ ý thức được sự tự do, sự chọn lựa và quyền quyết định sự chọn lựa của họ. Tương lai của con người thênh thang rộng mở, đời sống bình an và vui sướng hơn. Tâm hồn biết chiêm ngưỡng, thưởng thức sự sáng tạo tuyệt vời, kỳ diệu và vĩ đại của Tạo Hóa; Thể xác thì hưởng thụ niềm hân hoan trong cuộc sống:

o Ý thức về tâm linh – là chúng ta ý thức được rằng không có gì ràng buộc được sự tự do của chúng ta.

o  Ý thức về tâm linh – không phải là chúng ta phải làm theo một luật lệ hay một điều kiện nào đó.  Càng không phải gò bó mình theo một khuôn khổ nào đó hay phải ép mình hy sinh cho một lý tưởng nào đó gọi là cao cả.

Nếu chúng ta còn vướng bận bất cứ điều gì, tâm linh không thể phát triển hòan toàn được. Cho nên khi chúng ta nói đến đường đạo {không phải là chúng ta thực hành thực hiện theo những tín điều của một tôn giáo} là chúng ta nói đến sự phát triển tâm linh của linh hồn và thể xác – Thân Tâm hợp nhất: Con người hiểu về chính mình rõ ràng hơn;  Con người phát triển và sử dụng được tiềm năng khả năng của mình.

 

 Phát triển tâm linh không thay đổi phương cách sống của mình. Nhưng thay đổi cách nhìn của mình, thay đổi cách tư duy của mình trong mối tương quan của môi trường mình đang sống. Vũ trụ vạn vật luôn thay đổi liên tục không ngừng nghỉ; Thân tâm con người cũng thay đổi theo nhịp điệu đó của vũ trụ. Cho nên con người cũng phải thay đổi để phù hợp vào sự thay đổi của vũ trụ gọi là tiến hóa:

 

1. Có những sự thay đổi bằng sự sụp đổ và phá hủy. Bắt đầu lại từ đầu.

2. Có những sự thay đổi theo chiều hướng phát triển tốt đẹp hơn. Đi đến chỗ tuyệt vời hơn.

 Tất cả sự thay đổi môi trường sống của lòai người trên quả địa cầu đều có liên quan đến bản chất tâm linh của mỗi con người. Thay đổi là nguồn sinh lực vũ trụ, là sức sống của muôn lòai. Quyết định và sự chọn lựa của chúng ta là một vấn đề rất quan trọng cho đời sống của chúng ta và nhân loại trong tương lai.

Page 75: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Ý thức về sự phát triển tâm linh là con người ý thức về sự chuyển hóa sang một tâm sinh lý hòan hảo hơn tốt đẹp hơn. Đây cũng là một sự chọn lựa tuyệt vời minh triết của con người. Nói tình thương nghỉ đến tình thương là tất cả chúng ta phải nghỉ đến sự xây dựng một thiên đàng trên quả Địa cầu này. Tất cả trở về MỘT chính là sự chọn lựa này.

            Nếu chúng ta nói rằng xây cảnh Thiên đàng trên quả Địa cầu không thể có, không thể xảy ra. Thì đó là sự chọn lựa của chúng ta – chúng ta tiếp tục sống theo cách sống của chúng ta như sau một giấc mơ, khung cảnh chung quanh vẫn còn nguyên vẹn đó.

 Trên thế gian này ai cũng cho rằng mình là người tốt {Hầu hết ai cũng là tín đồ của một tôn giáo; Nếu không thì cũng có niềm tin vào một Vị nào đó; Hoặc là người ăn hiền ở lành.} nhưng tại sao ai cũng than vắn thở dài “đời là bể khổ”? Vậy thì ai làm cho đời là bể khổ?

oÝ thức về Tâm Linh là ý thức về chính mình. Khi mình biết mình thì rỏ ràng chính mình cũng là một nguyên nhân trút “cái khổ” vào đời. Nên phát triển tâm linh là để thay đổi cách nhìn của mình, hành động của mình vào môi trường xung quanh; Để chính mình có được ánh sáng niềm vui ở thế gian này. Và cũng chính mình mang ánh sáng niềm vui vào môi trường xung quanh. {Cho nên cái quan niệm: Tu thân – Tề gia – Trị quốc – Bình thiên hạ. Là khái niệm tu sửa bản thân một con nguời: (i) Tu thân là thay đổi hành động của mình (ii) Tề gia là thay đổi tư tưởng của mình (iii) Trị quốc là chính mỗi con người biết sống hài hòa với nhau trong một cộng đồng duy nhất gọi là “Thiên hạ”}

oÝ thức tâm linh phát triển đường đạo là làm thế nào để có ánh sáng niềm vui cho bản thân và tâm hồn mình. Là mang ánh sáng niềm vui đến cho mọi người. Ý thức tâm linh để mỗi con người hiểu thật về chính mình. Sống thật với chính mình. Chúng ta là người đang sống trên Qủa Địa cầu, sự chọn lựa của chúng ta là thực hành thực hiện sự hiểu biết để tiến hóa hoặc không làm gì hết mặc cho đời đưa đẩy {chúng ta tin vào số mệnh – tin một sự sắp đặt của các đấng vô hình}.

Sự thật chúng ta tìm hiểu và đóng vai trò quan sát – giống như người sưu tầm đồ cổ. Và chúng ta có rất nhiều đồ cổ, món nào cũng quý; Chúng ta thích bàn và bình luận về những báo vật mà chúng ta có.

 Ý thức phát triển tâm linh, phát triển tiềm năng khả năng ở mỗi con người – để mỗi con người là một nguồn sáng thay vì chúng ta phải nhờ vào ánh sáng của người khác. Đây là lý do tại sao chúng ta phải nghiên cứu, phải thực hành thực hiện để biết kết quả, phải biết được chúng ta. Thầy Đáng luôn luôn nhắc nhở điểm này “Điều quan trọng nhất khi con người bắt đầu tìm hiểu và phát triển tâm linh để tiến hóa – là phải biết mình là ai! {biết mình là ai? chỉ có mình trả lời trả lời cho mình mà thôi. Một nguời khác có thể trả lời là Đấng Tối Cao, nhưng chúng ta không biết thể biết được ĐTC nếu biết thì có 10% chúng ta không tin.}

Page 76: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Nghiên cứu phát triển tâm linh là chuẩn bị một con người mới: Minh Triết – Giác Ngộ. Con người mới – con người đã rất gần với ĐST Tòan Năng {chắc chắn nhân lọai sẽ còn trãi qua nhiều chặn tiến hóa cao hơn, mới thật sự ngộ ra được mình là ai?}. Bây giờ chúng ta thấy cái gì cũng khó, cái gì cũng không thế nào thực hiện được … vì nhân lọai sống quá lâu dài trong phong tục tập quán {đầy thành kiến}, tôn giáo {quá nhiều luật lệ, điều răng, giới cấm}, luật lệ người đời {tranh giành quyền lợi, quyền lực, tham mê, ích kỷ}.

 

 Nói chuyện cùng Thượng Đế

 “Khi con người có một trình độ tiến hóa cao, ý thức về Đấng Tối Cao Tòan Năng sẽ rất gần với họ. Họ có thể luôn tiếp xúc được với ĐTCTN. Rồi có một lúc nào đó chân lý chỉ có trong sự cảm nhận của họ – giữa ĐTCTN và con người.” Tôi cảm nhận được rằng tôi có nhiều tư tưởng mới khi tôi nói chuyện với mọi người. Điều này xảy ra không chỉ riêng tôi – Ai cũng có thể tiếp xúc được với ĐTCTN và hỏi: Tôi là ai? Tại sao tôi lại có mặt ở nơi này? Mình có thể được những câu trả lời và được thông hiểu qua cảm nhận và sự ý thức của mình.

            Vậy thì anh chị em chúng ta có thể tự tiếp xúc và học hỏi với ĐTCTN rồi. ACE đâu cần phải học hỏi qua thông điệp của người này hay người khác. Tôi không thể giải thích rỏ để anh chị em biết phương cách của tôi là thế nào. Tuy nhiên cảm nhận của ý thức sẽ cho anh chị em biết.

oSớm hay muộn con người sẽ đạt đến chỗ tòan thiện vì tư tưởng con người luôn luôn thay đổi và phát triển đến chỗ hòan tòan minh triết đến chỗ vô cùng.

4. Thiên Đàng tại thếTuần qua tôi có nhận một bản tin, trong đó có đề cập đến ngày Đại Hội Long Hoa (ĐHLH) và Thời Thượng Ngươn Thánh Đức (TTNTĐ). Những danh từ này đối với người Việt Nam thì không có gì xa lạ. Việt Nam là một quốc gia nhỏ nhưng phải gánh chịu sự tàn phá của chiến tranh lâu dài; Con người và xã hội thì triền miên đắm chìm trong nghèo khó và lạc hậu. Điều đáng chú ý hơn dù là một quốc gia nhỏ nhưng gần như không thiếu một tôn giáo nào đang có trên thế giới. Nói tóm lại VN là một quốc gia nhỏ có nhiều: Chủ nghĩa nhất, và nhiều tôn giáo nhất. Đó là lý do chánh nhất tại sao tôn giáo ở VN phát triển rất nhanh và ào ạt nhất. Tâm lý người Việt có lẽ tôn giáo là chỗ dựa tinh thần và có phật chúa che chở hộ trì.

Có rất nhiều sấm giảng, cơ bút, cơ ngẫu nói về ngày ĐHLH và TTNTĐ. Nếu về miền Tây có nhiều người nghe nói về những bí ẩn kỳ diệu của Bảy Núi (Thất Sơn) hay Núi Cấm

Nhưng sự thật thế nào: Có ngày ĐHLH không? Có sự chọn lựa người tu để vào TTNTĐ không? Hôm nay tôi trả lời thẳng cho tất cả anh chị em biết "Chắc chắn sẽ không có ngày

Page 77: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

ĐHLH" hay "TTNTĐ thời kỳ của những người tu" đâu! {Có lẽ anh chị em sẽ thắc mắc: Tôi là ai mà dám nói những lời này? Anh chị em không cần biết! Nhưng tôi nắm giữ nhiều chân lý. Không nơi nào có.}

Anh chị em hiểu thế nào là người TU? Người tu là người tin tưởng vào một tôn giáo. Tôn thờ giáo chủ. Xuất gia cả đời làm theo giáo điều. Sống khắc khổ theo điều răng và giới luật. Kết quả là: Người tu hòan tòan mất tự do: Tinh thần lẫn Thể xác.

Nếu nghĩ rằng người tu làm việc thiện, điều lành, điều tốt ... Nhưng làm thế nào để minh định được thế nào là tốt thế nào là xấu? Thế nào là thiện thế nào là ác? Không biết! Người tu giống như một người máy làm việc theo một chương trình đã dựng sẳn.

Tôn giáo vẽ ra nhiều điều luật quy định tính đúng sai. Người làm đúng theo gọi là tốt sẽ được ban thưởng. Ngược lại là xấu sẽ bị tội. Mà tội với ai? Thượng Đế thì không bao giờ ngồi đó chờ để bắt tội chúng sanh. Vì đối với Ngài tất cả là MỘT. Tôn giáo đã đưa ra những giải thích nghèo nàn và không ý nghĩa.

Nếu Thượng Đế ra tay chọn lựa người gọi là người tốt để đưa vào TTNTĐ thì cả thế gian này xưa nay chưa có một người!

Bây giờ anh chị em đang đứng ở vị trí nào?

Tôi đọc rất nhiều sấm giảng và cơ bút. Tôi không hiểu được là họ tu cao tới đâu nhưng ai cũng muốn có quyền lực và thật là ích kỷ. Họ nói TỪ BI HỶ XÃ nhưng tâm họ rất hẹp hòi. Đường tu đã làm con người dậm chân tại chỗ trên con đường tiến hóa của họ.

Người tu đi theo con đường đã vẽ sẳn, nên không thấy được cái chân lý phía trong của mình.

Người tu hay nói đúng-sai, chánh-tà, thiện-ác ... nói theo họ, làm theo họ là đúng. Ngược lại là sai, là xấu. Họ có một sự hiểu biết rất nghèo nàn, hẹp hòi. Đường tu đã làm mất sự tự nhiên sáng tạo của họ.

Đã hơn 21 thế kỷ rồi. Con người chưa thức tình. Họ vẫn tiếp tục chờ, chờ những hứa hẹn không bao giờ có. Người không theo họ, họ cho rằng chúng sanh mê muội. Tôn giáo đã làm tổn thương đến lòai người không biết sao mà tính được. Chỉ hai "hòa thượng" mà không thể ngồi tu cùng một chùa. Thì nói chi có một cái gọi TTNTĐ. Tôn giáo là gạt người; Chận đứng sự tiến hóa của nhân lọai. {đây là CHÂN LÝ.}

Thầy Đáng không nói đến Phật và không nói Ma. Nếu nói "Con phật Phật rước. Con ma Ma dẫn". Sự thật anh chị em nói Phật và Ma; nhưng 100% anh chị em cũng không biết ai là Phật ai là Ma. Không biết mà nói là gạt!

Quay vào trong nhìn lại mình đi. Rỏ ràng tâm hồn mình thật thánh thiện, thật cao cả, cả một thế giới huyền diệu và bí ẩn. Tại sao mình phải đi tìm ở người khác mà mình hòan tòan không biết? Nên cái ngày ĐHLH là ngày của những người quay trở về với

Page 78: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

chính mình. Cái ánh sánh niềm vui đã có từ trong mình {cái này vĩnh viễn không ai cho hay mang đến cho mình được.} CHÍNH MÌNH chứng nhận được cái THIÊN ĐÀNG chung quanh nơi mình đang sống. Đường TU là con đường sẽ không đưa anh chị em đến đâu đó gọi là Ma Chướng. Tổ tiên mình có dạy:

Ao ta ta tắm đừng chê đục.

Rồi có ngay kia dựng nghĩa kỳ.

Dựng nghĩa kỳ ở đây chính là anh chị em ý thức được mình là đấng cao cả ở trần gian. Đấng Tạo Hóa vĩ đại huyền diệu tòan năng là ở sự sáng tạo.

Cái tư tưởng của chúng ta quá ích kỷ hẹp hòi: Nghĩ mình là Phật người khác là Ma. Quả địa cầu có một. Vũ trụ có một. Mình ghét họ quá, họ sẽ đi đâu? Chính mình cũng cực kỳ ích kỷ không một chút từ bi!

Ai cũng nói đến một Thiên Đàng. Anh chị em có biết cái Thiên Đàng mình mơ tới như thế nào không? Chắc chắn không biết! Cho nên xưa nay nói đến thiên đàng chỉ là một bức tranh vẽ. Anh chị em quay trở về với chính mình đi ... Là anh chị em bước vào cái Thiên đàng của mình đó. Mọi huyền diệu và bí ẩn sẽ mở ra cho anh chị em. Đây chính thật là cái Thiên đàng của mình, mà mình đang đi tìm. Tôi chắc chắn rằng không ai thích vào cái thiên đàng nào đó của người khác dựng nên. Vì những lý do:

1.Họ không biết cái thiên đàng đó như thế nào.2.Ở nhà của người khác bắt buộc phải chấp nhận mọi điều luật chủ nhà đặt ra. Phải uốn

mình sống theo cộng đồng mới. Nói khác đi là tiếp tục sống theo hình thức nô lệ mới của cái Thiên Đàng mà họ bước vào.

Nhân lọai xưa nay chưa thật sự hiểu trọn vẹn ý nghĩa Đấng Sáng Tạo Toàn Năng hay Thượng Đế. Mặc dù Thầy Đáng đã cống bố rằng "Anh chị em đã được bộ não người Tiền Sử hay Bộ Não của Thượng Đế". Nhưng anh chị em "sợ" hay "khiêm tốn" nên chưa lần sử dụng.

Chúng ta đang xây dựng cái Thiên Đàng tại thế cho nhân lọai trong đó có chúng ta. Vấn đề chánh là anh chị em chúng ta đang điều khiển Năng Lượng Vũ Trụ - Một nguồn Năng Lượng cực kỳ minh triết!

Anh chị em cũng nên nhớ một điều: Anh chị em hiểu được và thực hành được những điều mà mình đã học.

Nếu chúng ta muốn thay đổi cuộc đời. Chúng ta phải thay đổi tư tưởng và sự chọn lựa của chúng ta. Chúng ta thay đổi sự chọn lựa của chúng ta thì thế giới sẽ thay đổi! Theo chiều hướng tiến hóa chung của nhân lọai. {Trở về cái MỘT}

Page 79: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Nếu thật sự minh triết và giác ngộ bừng lên trong tâm hồn anh chị em thì tôn giáo sẽ không cần thiết và không tồn tại. Cái ĐHLH sẽ không bao giờ có, vì đó chỉ là cái khát vọng của con người. Khi con người ý thức được thì cái khát vọng đó sẽ tan biến.

4. ánh sáng niềm vui

Điều mong ước của đời người là sự mãn nguyện. Nghe qua thì giản dị lắm, nhưng làm sao diễn tã được cái tâm trạng gọi là mãn nguyện? Thật ra điều mình ước muốn thì vô biên dù đó là những tâm trạng nhỏ trong não bộ của mình {não bộ con người cấu trúc của 100 tỉ tế bào thần kinh}. Não bộ chúng ta không bao giờ ngừng nghỉ, dù chúng ta đã an nghỉ.

Nếu có lần chúng ta nghe qua câu chuyện người đắc đạo. Chúng ta không có một cảm nghỉ gì ngòai sự tưởng tượng có một con người thần thông biến hóa, xuất hiện trong mây, có thể làm mưa làm gió ... Như chuyện Phật tổ nhốt Tề thiên Đại thánh dưới chân núi Ngũ hành. Dù là tưởng tượng như cũng chì là một phần rất nhỏ trong não bộ con người.

Gần hết cuộc đời mình chạy theo công danh sự nghiệp {mình chạy theo cái bên ngòai}. Khi mình đạt được công danh sự nghiệp. Vừa cảm thấy mãn nguyện và vui trong lòng, cũng vừa lúc sức khỏe đã hao mòn suy sụp. Rồi biết bao nhiêu chuyện khó khăn kéo dồn tới ... {Tôn giáo có phải là cái cổng thóat để con người bước ra khi rơi vào tình trạng xáo trộn và khủng hỏang} KHÔNG CÓ LỐI THÓAT. Không ai giúp ai được.

Ánh sáng niềm vui của đời người không nhất thiết là phải làm cho mình thỏa mãn một đời sống giàu có vật chất. Mà là sự ý thức về mình trong sự hiện hửu của vũ trụ; Là sự biến đổi não bộ thành cái chìa khóa điều khiển Năng Lượng Vũ Trụ. {Thầy Lương Minh Đáng: "Điều khiển được NLVT là có tất cả,"} Cái vũ trụ vốn yên lặng và không có nghĩa. Con người dấy động lên một không gian nhỏ mà trong đó đầy những xáo trộn, khủng hỏang, thay đổi, sụp đổ ... đó là quả Địa Cầu của chúng ta. Con người làm cho nó có ý nghĩa trong sự hiện hửu của họ. Thế gian này do lòai người dựng nên. Nên thế gian này là gì tùy vào mức độ ý thức {hay mức độ minh triết của họ} của con người.

5. Tiềm Năng Khả Năng là thành thật với chính mình

Bạn ơi! Rồi có một ngày Bạn thức tỉnh. Cái nhìn của Bạn thông suốt và quán triệt.Bạn thấy gì ở tận sâu thẳm cỏi lòng mình?Có phải có quyền năng vĩ đại nhất của vũ trụ?Mà bạn đang lưỡng lự chọn! Đừng chần chờ và nghi ngại.Không ai chọn được cho bạn đâu.Chính bạn phải tự chọn lấy!Điều cần nhất, lúc nàyLà lúc Bạn phải thành thật trong cõi lòng của bạn. Hay là bạn chọn sự thật nào đó,Bất cứ cái gì mà bạn muốn là sự thật.Bất cứ cái gì mà bạn cần là sự thật. Bạn phải chọn sự thật cho chính bạn.Hoặc là bạn có thể từ bỏ chỉ có sự thật.

Page 80: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Cái năng lực vĩ đại của vũ trụ thì ở trong Bạn đó.Tất cả đều ở trong bạn.  Bạn còn nghi ngại gì?Chỉ thành thật nhất với đáy lòng của mình là đủ?  Tôi là ai Bạn không cần biếtNhững gì tôi viết xuống gởi Bạn chỉ là sự thật.Vì tôi không có điều gì khác.

6.Change We Need“Change We Need”

 

Đây là khẩu hiệu khi ông Obama tranh cử Tổng Thống Mỹ. Một sự thay đổi tòan diện mọi cơ cấu tư tưởng của lòai người; Nó mang một màu sắc triết lý Thật sâu sắc. Giống như một quả bom nguyên tử đã nổ tung, chấn động của nó làm thay đổi môi trường, âm thanh của nó sẽ lan rộng khắp nơi, và ảnh hưởng của nó sẽ làm thay đổi đi mọi cái củ, mọi quy luật đã từng đè nặng trên nhân lọai không biết bao nhiêu thời kỳ.

 

Một sự thay đổi mà lâu nay anh chị em NĐ đã từng được nghe Thầy Lương Minh Đáng giảng dạy. Sự thay đổi nào cũng mang tính dứt khóat và quyết định. Chúng ta nghe nhắc qua nhiều nhất là Phong Tục Tập Quán, Tôn Giáo, Luật Lệ Người Đời …

 

1.    Ngày xưa ông Thái tử Sĩ Đạt Ta muốn tìm con đường giải thóat cho giai cấp Nô Lệ, thành phần nghèo khó trong xã hội … Không phải kiếp trước họ thiếu tu hay không có tu mà kiếp này họ phải rơi vào hòan cảnh khó khăn hay nhận một kiếp đời nghèo khó và bệnh tật. Ông Sĩ Đạt Ta thấy rõ ràng giai cấp thống trị, giai cấp giàu có đưa ra lập luận bắt buộc con người phải chấp nhận số phận của họ - Thân phận của họ kiếp này là phải trả nghiệp … Rồi có biết bao nhiêu câu chuyện đặt ra ru ngủ họ, răng đe họ … Tinh vi hơn nữa có nhiều hệ thống tôn giáo ra đời đưa họ vào cõi trầm luân “Hãy TU để được chuyển NGHIỆP.”

2.    Hơn 600 năm sau đó có một người thợ mộc ở thành Nazareth tên là Giê Su Ki Tô cũng là một chiến sĩ muốn giải phóng dân tộc cũa ông ra khỏi sự thống trị của Đế quốc La Mã. Rồi chính Đế quốc La Mã cũng đưa ra dấu hiệu “thập tự giá” để thống trị thế giới. (Thập tự giá một dụng cụ giết người dã man nhất trở thành một vật linh thiêng gọi là “thánh giá”. Ngày nay có hơn nữa nhân lọai tôn thờ.)

3.    Lần sau cùng này cũng là một sự giải phóng sự nô lệ của tư tưởng trong não bộ lòai người. Một hình thức đão ngược vũ trụ tính của tư tưởng. Dù lòai người đã bước xa vào thời kỳ văn minh khoa học nhưng vẫn còn phủ đầy bởi sương mù của thời kỳ đen tối (the dark age)

Thầy Đáng nói rằng “Nhân lọai thay đổi thì rất chậm, thậm chí không thay đổi. Nhưng Thượng đế và các Đấng ra tay thì rất nhanh …” Chúng ta sẽ thấy sẽ chứng kiến trong vài năm tới đây.

 

Page 81: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Chúng ta, nhân lọai cần một sự thay đổi tòan diện. Sự thay đổi đã bắt đầu, đang diễn ra một cách vô tư. Nhân lọai sẽ thấy được ánh sáng niềm vui, nhân lọai sẽ sống trong cảnh thiên đàng trần gian.

          Nước Mỷ được gọi là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Tất cả mọi dân tộc trên thế giới đều có mặt ở Hoa Kỳ; Tất cả những văn hóa tinh vi tinh hoa nhất của tất cả quốc gia trên thế giới đều được mang vào quốc gia này. Đặc biệt hơn nữa có rất nhiều thiên tài định cư ở nơi đây; Những con người có trình độ tâm linh tiến hóa rất cao. Chắc chắn sự thay đổi sẽ xãy ra, giống như giấy không thể gói được lửa. Khi giấy cháy hết rồi nhân lọai sẽ thấy được sự thật. Chân lý mà mọi người muốn thấy.

          Bài học của Thượng Đế thật tuyệt vời không dư mà cũng không thiếu! Vừa đủ để chúng ta học hỏi và tiến hóa. …

 

Chào

7.Nhân Điện có thật sự trị hết bệnh không?Trị bệnh theo phương pháp Nhân Điện Rất nhiều anh chị em Nhân Điện trị dứt bệnh cho rất nhiều người; kết quả ngòai sức tưởng tượng của con người. Nhưng NĐ vẫn còn là một thắc mắc không giải đáp được. Rất nhiều thành phần chống đối và bác bỏ. Cái lý luận đơn giản không ý thức như “NĐ chưa được khoa học xác minh và không chấp nhận.”           Khoa học thừa nhận hay không – thật không quan trọng. Vì trên thực tế NĐ giúp lành bệnh rất nhiều và bao gồm rất nhiều bệnh khác ngay như bệnh tâm thần; số người hết bệnh không nhỏ, có hằng triệu người khắp thế giới hết bệnh nhờ NĐ.           Thí dụ: Bổng nhiên một ngày có một lọai siêu vi khuẩn xuất hiện làm nhiều người ngã bệnh. Người sử dụng phương pháp Nhân Điện có thể đặt tay truyền điện cho bệnh nhân ngay {chắc chắn sẽ có kết quả ngòai sự hiểu biết của con người}. Khoa học phải tìm hiểu sự bắt nguồn của vi khuẩn và thuộc lọai nào; sau đó mới bào chế thuốc thích ứng chống lại lọai vi khuẩn đó.  Câu hỏi đặt ra là họ mất thời gian bao lâu mới tìm ra lọai thuốc chận đứng vi khuẩn đó? Và có hiệu quả tức thì không?

Chúng ta những người áp dụng NĐ vào vấn đề trị bệnh. Chúng ta không có thời gian và cũng không cần chứng minh cho mọi người gọi là “tìm hiểu”. Kết quả chúng ta thực hành thực hiện được đó là sự chứng minh hùng hồn nhất.

 Tháng 10 Năm 2008 vừa qua, tôi có đi California giúp cho một người đàn bà 68 tuổi bị ung thư buồng trứng, tử cung, ruột già. Bà bị giải phẩu để cắt bỏ những phần bị ung thư 3 lần; lần sau cùng Bác sĩ đã từ chối vì không còn cách nào khác để giúp bà. Tinh thần bà suy sụp và không ăn được, chỉ uống sửa có nhiều chất bổ dưỡng … Tôi đến nhà bà thì cùng lúc cũng có một nhóm người thân của bà bắt đầu tụng kinh “Dược sư” cầu nguyện cho bà khỏe mạnh nếu không thì bà cũng được siêu sanh tận độ; Người hướng dẫn tụng niệm lại là một anh chị em NĐ.          Sau khi tôi khai mở luân xa 100% cho bà và tôi bắt đầu trị bệnh ngay sau đó. Hôm sau bà rất vui vẽ ăn uống rất khỏe lại như một người bình thường. Tôi ở Cali một tuần ngày

Page 82: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

nào cũng truyền điện giúp bà. Gần như ngày nào bà cũng tổ chức ăn uống, bà ăn uống rất khỏe; không ai còn biết là bà bị bệnh nan y… Sau hai tuần tôi trở về nhà thì có nhận được điện thọai từ cháu bà báo cho biết là “Cái kết quả mới nhất sau khi thử nghiệm lại thì – ung thư trong người bà đã dừng lại không ăn lan ra phổi và bọng đái nữa.” Người cháu gái của bà có nói thêm một câu: “Chú à công này phải chia đôi đấy nhá: một nữa của chú còn một nữa là của anh chị em đã tụng kinh Dược sư.” Đứa cháu gái này của bà là một Bác sĩ đang thực tập. Tôi nói: “Chú đã quên mình đã làm những gì rồi. Ừ mà công đó của ai cũng được, điều quan trọng là bà Dì của cháu đã vui khỏe ăn uống rất bình thường lại, và bà cũng không phải chết như các vị Bác sĩ tiên đóan. Một người bệnh khi nhận được Năng Lượng Vũ Trụ thì thần kinh họ rất êm dịu, họ không còn cảm thấy đau nữa; mặt khác hệ thống miễn nhiểm được phục hồi và nâng cấp. Điều này giúp bà thoát bệnh.”BS thực tập: “Theo chú đọc kinh có thật sự giúp người hết bệnh không? Nếu họ hết bệnh thì lòng tin của họ tin vào tôn giáo thật dữ dội; ngược lại thì … có nhiều vấn đề để họ trút vào.”Tôi nói: “Chú không kết luận cho cháu điều đó được. Nếu như, tụng kinh giúp người hết bệnh thì thế gian giờ này đâu có ai bệnh. Thầy của chú nói rằng – Chỉ có con người mới có thể giúp được con người. Ngòai con người không ai có thể giúp con người được đâu. {mà người giúp phải có khả năng} Trở lại vấn đề bà Dì của cháu: Bác sĩ đã buông tay, nhìn quanh thì bà chỉ còn chính bà. Bà giống như một người đang lội ngang sông mà không có cái phao nổi, muốn sống chỉ có bà tự cứu bà – nghĩa là lần đầu tiên bà vận dụng tất cả tìm năng khả năng của bà, thì bấy giờ sự kỳ diệu của con người xuất hiện cứu lấy bà{ai cũng có sự kỳ diệu này}. Con người ai cũng giống nhau lâu nay lúc nào cũng trông chờ vào người khác; Cầu nguyện cũng là hình thức mong chờ sự ban ơn hay đòi hỏi sự giúp đở của người khác. Chú chỉ là người nhắc bà: Bà ơi bà có cái phao ở phía sau bà đó hay giữ chặt nhé.Khi chú đặt tay mở luân xa thì có một dòng điện cực mạnh kích thích não bộ của bà. Giúp bà ý thức về chính bà – một hình thức giống như chủ nhà trở về nhà; mà bấy lâu nay chủ đi vắng nhà, trong nhà đầy lưới nhện, bụi bặm, hay có sự cố gì đó phá hỏng đi mất nhà, người hàng xóm xung quanh biết không có chủ nhà thì vào nhà phá cho vui. Theo kinh nghiệm và sự nghiên cứu của chú thì sự tuyệt vời của NĐ cũng tùy vào người sử dụng nó. Nhưng thật sự NĐ tuyệt vời trên những sự tuyệt vời cho những ai và ý thức về nó. Vì NĐ không có gì khác hơn là sự thật, nó hiện hữu trong ý thức của con người” {ý thức về NĐ chứ không bắt buộc phải tin NĐ. Vì NĐ là phần Năng Lượng chung quanh cơ thể của mỗi người; không phải tin mới có - dù tin hay không tin nó vẫn em dịu nhẹ nhàng như một người canh giữ của thể xác.} Chúng ta không thể hiểu được khái niệm NĐ hay những bài giảng của Thầy Lương Minh Đáng, nếu chúng ta cứ kiên định vào kiến thức và sự hiểu biết của mình. Chúng ta sẽ gặp phải những câu hỏi khó khăn của giới khoa học. Dùng khái niệm tôn giáo để giải thích hay để hiểu sâu sắc hơn về NĐ thì lại càng không được. NĐ thì rất đơn sơ đơn giản, chúng ta không cần nhiều tư tưởng phức tạp hay hệ thống hóa để hiểu nó.Thầy Đáng giảng:

"Nhân Điện là thật, nó thật còn hơn những sự thật mà mình nghĩ là thật. Cái mà mình: nghe, thấy, hiểu đều là giả; Chỉ có cái mình cảm nhận được, ý thức được là thật."

Page 83: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

8.Thay ĐổiNăm 1975 đánh dấu một thay đổi lớn trên thế giới. Một sự thay đổi sâu sắc trong tâm tư con người hay có sự thay đổi chiều hướng tâm linh của nhân lọai. Một sự thay đổi tòan diện từ vật chất đến tinh thần. Lòai người đã thấm nhuần cái tư tưởng Tà không thể thắng Chánh, Ác không thể thắng Thiện … nhưng trong thật tế ai đả thắng ai? Con người ngầm hiểu hay tự hiểu rằng: Phật, Chúa, Thánh, Thần sẽ bảo vệ cho người hiền lành, cho chánh nghĩa … Câu hỏi đặt ra là: “Ai là ngừơi thiện? Thế nào mới gọi là chánh nghĩa? …” Thật tế của lịch sử đã nói lên tất cả {Những trang sách sử không thể tin được và cũng không nói lên hết được điều gì}. Cho đến bây giờ Năm 2008, một sự kiện kiện lật ngược khác “người có siêu quyền lực trên thế giới là một người da đen”: Trong quá khứ người da đen có một giai đọan lịch sử lâu dài là nô lệ.

          Bắt đầu từ năm 1975 là thời kỳ phát triển tâm linh của nhân lọai. Rất nhiều người và nhiều quốc gia đạt trình độ tâm linh tiến hóa rất cao. Từ đó nền kinh tế tòan cầu sẽ lung lay và suy thóai. Nói đến phát triển tâm linh không có hàm ý nghĩa tôn giáo. Rất nhiều người hiểu khác ở điểm này; Nghiên cứu phát triển tâm linh không phải là hình thức khác của tôn giáo để bảo vệ quyền lợi cho cá nhân. Chiến tranh nguyên tử, chiến tranh tôn giáo, … không có chiến tranh nào kinh hòang hơn chiến tranh kinh tế. Chiến tranh kinh tế? Nói thẳng ra là chiến tranh của lòng tham. {Trên thế gian này ai là người không tham? Cho nên không ai nói ai được. “Há miệng mắc quai.”}  Phát triển tâm linh thì đi ngược lòng người. Người tu thì cũng chỉ lo cho bản thân họ {hồn ai nấy giử}. Người làm kinh tế thì cũng trăm phương ngàn kế dành cho được quyền lợi, cũng dành riêng cho họ. Tâm linh và vật chất có quan hệ tỉ lệ nghịch với nhau:

          (tâm linh) x (vật chất) = 1

        

 

Sự thật khó có một cá nhân nào phát triển tòan diện cả hai. Phát triển kinh tế cá nhân sẽ làm nghèo đời sống của con người. Nghành Nhân Điện không thể giúp cho một thể xác khỏe mạnh và một tâm hồn minh triết giác ngộ để phát triển kinh tế.

Page 84: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

        Tất cả đều có thể giải quyết bằng tư tưởng của con người.

 Tương lai Năm 2009 kinh tế thế giới sẽ khủng hỏang trầm trọng hơn. Rồi từ từ tình trạng đi xuống rất thấp và kiệt quệ. Nhân lọai nhất định phải thay đổi tư tưởng sống của họ: Chỉ là bài học khó thôi.

Cuộc phán xét cuối cùng (The Last Judgment) không phải ai phán xét ai. Không có Đấng tối cao nào đó, đứng ra phán xét con người! Mà mỗi người tự phán xét lấy mình: Chánh-Tà, Tốt-Xấu, Thiện-Ác … chỉ có mình tự biết lấy mình. Và chỉ có mình biết mình có thật chân chánh hay không chân chánh.

          Con nguời không thể lập đi và lập lại những điều không giúp cho nhân lọai tiến hóa được. Cái gì không chân chánh; Cái gì không giúp cho nhân lọai tiến hóa sẽ không tồn tại. Thật ra trong lòng mỗi người đâu ai muốn người khác phán xét mình! Người khác làm sao biết được mình mà phán xét mình. Người khác phán xét mình cách nào cũng không đúng. Mà Thượng Đế hay Đấng tối cao nào đó thì không bao giờ phán xét ai.

         Thượng Đế sáng tạo lòai người và cho chúng quyền tự do tuyệt đối. Nên TĐ không bao giờ phê bình và phán xét. Nếu Phật Chúa Thánh Thần phán xét thì dựa trên tiêu chuẩn nào? … Nên chỉ có con người phán xét lòai người dựa trên sự hiểu biết riêng của họ; lòng tham của họ; tất cả điều có ý riêng và mục đích riêng.

Nếu TĐ ra tay phán xét lòai người {theo ý của riêng ai đó} thì điều đó ngược lại sự sáng tạo của Ngài. Thượng Đế không bao giờ phán xét. Nếu nói đến tội; thì phán xét là lỗi lầm lớn nhất của nhân lọai.

 Mỗi người phải tự thay đổi chính họ để thích hợp vào môi trường mới và thời kỳ mới. Con người thay đổi thì rất chậm và dường như không thay đổi. Các Đấng cao cả ra tay thì rất nhanh! Các Ngài ra tay thì vô tư; Chuyện thế gian các Đấng không quan tâm đến: Cái gì cũng đúng, mà cái gì cũng sai.

        Con người hủy sẽ diệt con người. Con người sẽ không thay đổi.

 Ai cũng ước mong có hạnh phúc, ai cũng mơ sống trong cảnh thiên đàng cực lạc. Nhưng không ai thật sự muốn thay đổi; để có được điều mình mong ước. Thôi thì đành chịu vậy …

9.Ý ThứcCăn bản “ý thức về tâm linh”:

 là sự không chấp sự thật của muôn lòai vạn vật như đã an bày.

 

Pha trộn tâm linh vào mọi việc:

 là đang pha trộn lực thay đổi trong mọi việc.

Page 85: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Làm cho mọi việc tồi tệ hơn.

Làm mất đi sự trung thực.

 

Thực hành tâm linh là:

 sự làm xao lãng cá tánh con người

 và mất đi tiềm năng tàng ẩn bên trong.

 

Chỉ khi nào sống thật bên trong với chính mình.

Là lúc mà mình thấy xuyên qua tất cả.

 

Chuyện gì sẽ xảy ra cho chúng ta; nếu một ngày nào đó khi thức giấc chúng ta thấy tất cả mọi vật chung quanh đều thay đổi? {Thầy Đáng hay nói đùa: Khi nào anh chị thức dậy mà chung quanh thấy cá lội thì anh chị em mới biết là thế gian này đã đổi thay.} Anh chị em thấy được cá lội là một sự thay đổi tòan diện.

Anh chị em chúng ta có cảm nhận hay nhận thấy điều này không? Càng ngày có càng nhiều người cảm nhận được sự thay đổi mới lạ này. Sự thay đổi này đã bắt đầu và đang diễn ra; Làm sao chúng ta có thể giải thích được? Làm sao giải thích được hiện tượng thay đổi đang diễn ra có người cảm nhận được có người không?

Chúng ta hảy đối diện với sự thật: Sự thật sự thay đổi sẽ xảy ra, để chúng ta thấy ràng: Tất cả những gì nhân lọai bày vẽ ra như phong tục tập quán, tôn giáo, luật lệ con người … Đều không đúng {nói khác đi nó không phù hợp – sự khủng hỏang và thay đổi xóa đi những gì nhân loại bày vẽ ra làm chận đứng sự tiến hóa của lòai người.}

Chúng ta đang trong tình trạng chín muồi chuyển hóa sang Thời kỳ Mới. Sẽ có rất nhiều chuyện rất huyền diệu diễn ra, mà con người có thể chứng kiến được; Sự chuyển hóa này đưa nhân lọai vào Thời kỳ Mới và sự Ý thức Mới.

10. Con Người và Thượng Đế ai thử ai?Anh chị em thân mến,

Thấm thoát mà đã gần  một thập niên. Thầy cũng đã xa chúng ta 2 năm rồi .. khoảng thời gian 2 năm thật buồn tẻ. Sự ra đi của Thầy nhanh quá đến bây giờ mới cảm thấy một sự thiếu vắng thật sâu. Một sự trống vắng không gì khoả lấp được. Những dòng nước tuông ra mắt đã khô, dù sự uất nghẹn đến đâu nước mắt cũng không tràn ra được.

Page 86: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

          Anh chị em chúng ta ai cũng có sự chọn lựa của mình: Một sự chọn lựa không có sự ràng buộc hay bị ảnh hưởng cho những bước đi kế tiếp của mình. Vấn đề của chúng ta là vấn đề đối diện với:

  Năng lượng điều khiển Quả Địa Cầu và những nặng lực vô hình điều khiển đời sống của con người.

   Điều khiển năng lượng vũ trụ để con người chuyển hoá sang thời kỳ mới {Thời kỳ mà con người ai cũng minh triết và giác ngộ.}

 Dù muốn hay dù không muốn chúng ta, nhân loại cũng phải trải qua một giai đoạn thay đổi của Quả Địa Cầu vào vùng không - thời gian mới. Thích ứng vào môi trường mới là bản năng tự nhiên của muôn loài. Hơn hai ngàn năm con người tự cho mình đã làm chủ được môi trường – và con người vẫn đang tiếp tục tước đoạt quyền năng của Thượng Đế.

       Khoa Học: thay đổi môi trường sống và muốn thay thế quyền sinh sản của muôn loài.

       Tôn Giáo: chiếm ngôi độc tôn của Thượng Đế và Thần Thánh … Thật ra đó là sản phẩm tư tưởng của con người. Con người điều khiển thần thánh để điều khiển con người.

 Con người! quả một siêu sáng tạo của vũ trụ. Nếu con người phê bình và phán xét con người: Thì hoàn toàn không đúng mà cũng không có gì sai. Hành động và tư tưởng của con người lúc nào cũng giống như 2 mặt của đồng xu: Mặt này bày vẽ ra thì mặt kia che dấu lại.

        Tôn giáo: một mặt tôn thờ thần thánh, tôn vinh đấng tối cao. Thì mặt khác điều khiển thần thánh, điều khiển đấng tối cao phải nghe theo mình. Tôn giáo họ luôn phân biệt phê phán và tách rời .

        Khoa học: Tìm tòi mọi phương tiện cho cuộc sống gọi văn minh tiến bộ. Thì mặt khác họ cũng lấy mạng sống không biết bao nhiêu. Con người tranh giành quyền lực thì đau thương phủ khắp Quả Địa cầu …

 Khoa học Tôn giáo chia loài người vạn vật ra manh mún. Họ nghĩ là họ biết tất cả thế giới của muôn loài; nhưng càng phân chia sự ý thức của họ hạn hẹp lại theo sự manh mún phân chia của họ.  Nhưng sự thật vũ trụ chung quy chỉ có một. Khi nói yêu thương mà tư tưởng rời rạc thì chỉ có lời nói mà thôi.

 Thượng Đế và Vũ Trụ là MỘT. Tất cả là MỘT.Cái gì phân biệt là 2 thì đã xa rời Thượng Đế.

 Khoa học đi sâu vào thế giới vật chất: Quan sát vũ trụ bằng những siêu viễn vọng kính đến quan sát những vật thễ nhỏ nhất bằng những siêu kính hiển vi. Dù lớn nhất hay nhỏ nhất con người cũng không đến được biên giới của nó: Từ vật chất đến không vật chất.

Thấy vật chất nhưng tất cả như trống rỗng.Thấy trống rỗng nhưng không có nơi nào trống rỗng. Rỏ ràng: Thấy KHÔNG mà CÓ. Thấy CÓ mà KHÔNG.Nhân loại chưa đến được chổ CÙNG của vũ trụ.

Page 87: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

 Trong cái KHÔNG mà có tất cả! Mà tất cả chung quy là MỘT! đó là khái niệm về Năng Lượng Vũ Trụ. Con người có đầy đủ quyền năng khả năng để thích hợp vào sự chuyển hoá của vũ trụ. Điều khiển năng lượng vũ trụ để có tất cả. Không cần phải nói là “thuận thiên”. Nhân loại không cần phải “tôn thờ” ai cả. Nhưng con người phải biết và ý thức: Sống cho hợp “lòng người”chứ không có “lòng trời”.

  Tôn giáo dùng thần thánh trời phật để GẠT người.   Khoa học và Văn minh dùng để HẠI người nhiều hơn là giúp người.

 Nhân loại bị kẹt giữa 2 cái gọng kìm đó. Nếu chúng ta không tự bước ra khỏi những ràng buộc đó để tiếp tục tiến hoá; thì vĩnh viễn không ai đến cứu lấy chúng ta ra đâu! {Vì VŨ TRỤ không có không gian và không có thời gian.} 

Con người và Thượng đế ai thử ai đây? Thầy Đáng đã cho chúng ta mỗi người một CHÌA KHOÁ.Để chúng ta tự tháo gỡ mọi ràng buộc trong tư tưởng chúng ta,và tiếp tục trên con đường tiến hoá.Hay chúng ta chờ thần thánh trời phật đến tháo gỡ giúp?Tất cả tuỳ vào sự chọn lựa của chúng ta …Tôi chỉ nhắc những lời Thầy Đáng dạy!

12. Những câu chuyện kể lại

 Trong kiến thức của chúng ta, một phần lớn là nhiều câu chuyện được kể lại từ sách vở, từ phim ảnh, từ bạn bè, từ những người ngoài phố … Mà trong mỗi câu chuyện đều có một nhân vật chánh được nhắc đến. Chúng ta không mấy ngạc nhiên vì mỗi chúng ta rồi đây cũng đều là nhân vật chánh của một câu chuyện do người những thân hay bạn bè của chúng ta kể cho ai đó nghe.

 Những gì chúng ta nghe, những nhân vật mà chúng ta biết đều từ trong những câu chuyện kể. Tất cả những vĩ nhân trên thế giới trong sách vở từ ngàn xưa cũng là những nhân vật trong câu chuyện được kể lại. Thượng đế, Chúa, Phật … cũng không ngoại lệ. Câu chuyện được kể có ý nghĩa không? có hợp lý không? có hấp dẫn không? có tính giáo dục hướng dẫn con người không? … Lịch sử nhân loại đều là những câu chuyện kể lại! 

Tất cả câu chuyện kể lại đều tùy vào nhân vật kể … hay tác giả của câu chuyện. Kể một câu chuyện là một nghệ thuật sáng tạo: Nhân vật và bối cảnh. Một câu chuyện hay, một câu chuyện thu hút và ru ngủ, một câu chuyện có tính truyền bá, câu chuyện có tính đã phá … Câu chuyện có thật, câu chuyện không có thật …

 

Khi chúng ta nghe một câu chuyện dù hay đến đâu và dù hợp lý thế nào thì tính trung thực của câu chuyện không quá 30%. Ngay cả một câu chuyện dù xảy ra trước mắt của người kể, họ

Page 88: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

cũng không kể trung thực được: Do sự hiểu biết, trình độ ý thức, tính ý cá nhân, đó là chưa nói đến tư tưởng của họ ràng buộc bởi phong tục tập quán, tôn giáo và luật lệ người đời.

 

Vậy cái gì thật? Cái gì là chân lý ở cỏi đời này? Có gì đời đời vĩnh cửu không? … Những câu trả lời đều là những câu chuyện làm êm dịu lòng người. Lịch sử và nguồn gốc loài mà chúng ta biết cũng chỉ là những câu chuyện kể lại.

    Sự thật trên cõi đời này đều tương đối trong một không-thời gian nào đó. Chân lý thì luôn luôn thay đổi theo môi trường. Chỉ có cái KHÔNG là vĩnh cữu đời đời.

  

Con đường nào?

Con đường sẽ dẫn về đâu? Chắc chắn không ai biết. Vì chưa có ai đến được cái mục đích cuối cùng của mình. Nếu cho rằng chúng ta sẽ đến cõi Niết Bàn hay cõi Thiên Đàng cái điểm đến này hoàn toàn chưa ai đến. Niết Bàn hay Thiên Đàng chỉ là những danh từ do con người đặt ra. Thần thánh hóa chỉ là sự tưởng tượng của con người.

Nếu nói rằng ông Sĩ Đạt Ta giác ngộ thành Phật. Ai biết chuyện này? Chắc chắn ông Sĩ Đạt Ta không tự cho mình là Phật; người kể chuyện về ông Sĩ Đạt Ta chắc chắn giỏi hơn ông Sĩ Đạt Ta, vì họ biết biết tất cả mọi tư tưởng và hành động của ông Sĩ Đạt Ta nên mới biết nhiều chuyện mà kể.

Rõ ràng mỗi người kể câu chuyện một cách khác nhau cho nên ngày nay không biết có bao nhiêu mối đạo Phật khác nhau. Nếu không nói mỗi người xây nên cảnh chùa đều kể một câu chuyện khác nhau, kể theo ý của họ. Như vậy sự thật ở đâu?

Mỗi tôn giáo là một con đường. Chắc chắn những con đường này không có giao điểm. Chiến tranh tôn giáo là những cuộc chiến quyết liệt tranh giành “quyền lực”. Tín đồ ai cũng biết đây là thời kỳ “mạc pháp” nhưng họ không biết tôn giáo đưa con người vào chỗ khủng hoảng và bế tắc. Đây cũng là thời điểm “tận diệt” con người hủy diệt con con người và phá hủy môi trường sống của họ. {con người thay thế quyền của Thượng Đế tận diệt nhân loại và muôn loài.}

“Cuộc phán xét cuối cùng”. Ai phán xét ai? Thì đây cũng là khái niệm tận diệt. Vì trên quả địa cầu xưa nay không ai là không có tội (xét theo quan điểm tôn giáo). Người có phẩm trật càng cao tội càng nhiều.  Nếu thật sự có cuộc phán xét cuối cùng thì quả địa cầu này sẽ không còn một bóng người. Dù nhân loại tôn thờ ai cũng vậy. Không một lòng tin nào hay đức tin nào có thể cứu được họ!

Con đường nào cũng đi đến mục đích chung – Tận Thế !!!

Page 89: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Chỉ có con người mới có thể giúp được con người.

Ngoài con người không ai có thể giúp được đâu.

         

Có ai tin ông Giê-Su không? Chắc chắn là không. Nếu họ tin ông thì ông đâu bị hình phạt dã man rùng rợn. Nhưng một điều lạ người La Mã giết Chúa Giê-Su nhưng sau đó đưa danh của ông về La Mã để tôn vinh và dùng đó là phương tiện để điều khiển thế giới. Tội cho ông Giê-Su … cái gì cũng đổ cho ông. Nhưng làm sao ông lên tiếng được. Ông trở lại trần gian biết bao lần nhưng làm sao nói được {vì tái kiếp lại hình hài đã đổi thay, khi ở quốc gia này khi quốc gia khác. Mà thật sự cũng không ai biết được mặt của ông … Dù ông có nói ông là Giê-Su cũng không ai tin. Nếu người ta biết thật đó là Giê-Su chắc chắn họ sẽ giết ông ngay. Trần gian này có đầy bản án treo khắp nơi đó là dụng cụ để giết ông. Thập tự giá một dụng cụ giết người dã man nhất mà ngày nay con người gọi là “thánh giá” đó chính là cái bản án sẽ đóng đinh ông.}

Con đường của Giê-Su là con đường gì? Con đường về nước Thiên Đàng của Giê-Su? … Tất cả đều là những câu chuyện được kể lại. Chuyện người đời kể đúng được sự thật 30% là cao lắm. Mà hầu hết là bịa ra thôi.

Tại sao có câu “Đường nào cũng về La Mã”?. Đây là ý đồ hay tham vọng của Đế Quốc La Mã  thời Contantine. “Đường nào cũng đến La Mã” hay “Con đường nào cũng đến Tận Thế.” …???

Cho đến ngày nay nhân loại sẽ thấy được: Con đường nào cũng dẫn đến Tận Thế.

 

Sự cứu rỗi

Ai sẽ cứu rỗi ai? Thiên Chúa sẽ đến để cứu rỗi những ai tin ngài? Điều này vĩnh viễn không xãy ra. {vì ông không muốn nhân loại giết ông một cách dã man.}

 

     Vì những ai tin ngài sẽ làm theo những điều ngài rao giảng thì đã được cứu rỗi. Đâu cần chờ Thiên Chúa đến, chắc chắn Thiên Chúa sẽ không bao giờ đến. {Vậy Giê-Su gạt con người sao? Không Giê-Su nói thật tất cả. Nhưng người kể chuyện lại không đúng.}

 

Câu hỏi là: Có bao nhiêu người làm theo như những điều Giê-Su rao giảng? Có bao nhiêu người thật sự yêu thương con người thật sự, như tình yêu thương của Thiên Chúa đối với loài người?

Page 90: ngaitrancong.files.wordpress.com · Web viewTu là gì? Tại sao con người phải tu? Nhân loại ở mỗi con người đến một lúc nào đều có những suy tư giống

Bây giờ mỗi người kể lại câu chuyện thật của đời mình. Và tự phán xét mình. Và tự hỏi: Mình có xứng đáng sống trong nước thiên đàng hay không?

 

  Giê-Su đã làm việc của ngài. Bây giờ chúng ta hãy làm gì để tự cứu lấy mình đi! Sóng thần, động đất, lữa, cuồng phong … sẽ không nễ mặt một ai đâu.

  Con người tiếp tục đi vào vết xe lăn cũ: Quyền lực, chiếm hữu và ích kỷ. Nhân loại hết thuốc chữa!

Người không tu

Có những người không tu. Những người sống thật với bản chất của tự nhiên họ, họ không có gì để tu cả. Con người là thật. Ý thức về chính linh hồn và thể xác của mình là biết quyền năng khả năng tuyệt vời của Tạo Hóa. Con người một sáng tạo hoàn hảo trên tất cả sự hoàn hảo. Đây là thật!

          Người không tu không có câu chuyện nào để kể. Họ chỉ kể câu chuyện về cuộc đời của họ: muôn mặt và thay đổi khôn lường được. {Thì làm sao có ai có thể kể đúng được sự thật câu chuyện của người khác.}

 

o       Chỉ có những người không tu mới có thể giúp được những tai nạn tận diệt muôn loài trên quả Địa Cầu. Họ chỉ hành động tự nhiên thay đổi những gì cần thay đổi để cho môi trường sống trên quả Địa Cầu được điều hòa. Họ làm mà không biết họ đã làm – họ là những người thật sự vô danh.