TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT UNITECH...

16
UNITECH WEEKLY UNITECH WEEKLY UNITECH WEEKLY SỐ SỐ 182 182 182 09/05/2015 09/05/2015 TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT

Transcript of TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT UNITECH...

UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY SỐ SỐ 182182182 –– 09/05/201509/05/2015 TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤTTUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT

Dù dư âm của hai ngày 18 và 19.4 ở xứ đảo Cù Lao Chàm cùng Công ty vẫn chưa thôi hết hoan hỉ thì nhân dịp nghỉ lễ dài ngày 30.04, 01.05, những Uni’s Member đã có nhiều chuyến đi khám phá đầy thú vị và hào hứng bên cạnh gia đình, bạn bè. Họ đã đặt chân đến đất nước Siêm Riệp-Campuchia; hay đến tận cùng Tổ Quốc - đất mũi Cà Mau, hay những trải nghiệm sông nước ở miền Tây, vượt núi lên đỉnh Bàn Cờ….Mỗi nơi họ đặt chân đến đều để lại những dấu ấn khó phai mờ. Hãy dõi theo những bước chân của họ! Và lắng nghe cảm nhận của họ khi đặt chân đến các vùng đất mới.

1

(Nguyễn Đức Hiếu - Yasukuni Nhật Bản)

(Võ Văn Phúc - Odaiba, Nhật Bản)

Sau 2h đi xe máy từ Nha Trang đến thành phố Cam Ranh, 1h45phút đợi tàu tại cảng Ba Ngòi và

1h30phút đi tàu thì tôi cũng đã bước chân lên đảo Bình Ba. Ở đây vẫn còn hoang sơ lắm, nhìn

quanh chỉ thấy nắng, gió, cát và

biển. Dịch vụ ăn uống tại Đảo

giá cả cũng khá hợp lý. Về giải

trí thì ở đây có xe điện tham

quan quanh đảo, 1-2 quán kar-

aoke, dọc bờ biển là 1 dãy nhà

hàng chuyên về hải sản, đặc

biệt là Tôm Hùm, kế đó là 1 dãy

quán nước nhỏ vừa phục vụ

giải khát và vừa ngắm biển.

Mỗi ngày đến 4h30 chiều là

thời gian của chuyến tàu cuối

cùng rời Đảo về đất liền. Dù chỉ

ở trên đảo có vài tiếng đồng hồ

nhưng cũng đủ để cảm nhận

được vẻ hoang sơ, sự mộc mạc

của người dân nơi đây. Chúng

tôi rời đảo nhưng hứa hẹn sẽ

quay trở lại đảo Bình Ba nếu có

cơ hội đến với Cam Ranh 1 lần

nữa.

(Diệu Trinh ở đảo Bình Ba -Cam Ranh)

Có lẽ với ai đó tuổi thơ là những chiều í ới gọi nhau thả diều, những buổi tắm sông, nước đục ngàu nhưng đứa nào cũng thi

nhau ngụp lặn đến quên mất giờ phải về ăn cơm, là những buổi nghỉ học đi bắt chuồn chuồn rồi dồn đầy vào hai túi quần, lúc

moi ra cho mấy con chó ăn thì cứ phải hì hục mãi vì keo dính chuột mà bọn chúng dùng để bẫy đã dính cả vào nhau. Với nó

tuổi thơ là những ngày cùng mẹ che gạch mỗi khi có cơn mưa rào bất chợt ập đến, là hình ảnh bố rượu say, đập phá nhà cửa

làm mấy mẹ con sợ hãi chỉ biết ôm nhau nép vào góc nhà. Tuổi thơ của nó là hình ảnh mẹ van xin, quỳ lạy mỗi khi người ta đến

đòi nợ bạc của bố.

Mẹ về làm vợ bố cũng chỉ bởi nhà ông nội có điều kiện, chẳng biết sướng khổ thế nào nhưng gả vào đó mẹ sẽ không phải ăn

chóc, ăn khoai, ăn những củ sắn cứng thái nhỏ đem luộc tới ba lần vẫn không nhai nổi. Thời mẹ đói nghèo, ai nghĩ cao xa gì

đâu, có cái gì cho vào mồm đã là một điều hạnh phúc. Mẹ là con dâu nhưng bà nội thương mẹ lắm, có khi còn thương hơn cả

bố. Lúc mẹ ra ở riêng, tháng tháng bà nội vẫn giấu ông đong cho ít gạo, có món gì ngon bà đều cầm ra cho. Mẹ bảo nếu bà nội

không mất sớm thì chắc mẹ và mấy đứa sướng lắm nhưng cuộc đời làm gì có chữ nếu. Bà mất, ông đi thêm bước nữa, rồi sinh

thêm vài người con. Ai cũng vậy, có con thì phải lo cho con chứ, đấy là còn chưa kể mẹ ghẻ con chồng mấy khi mà yêu thương

nhau. Bà nội mất, mẹ không còn ai đùm bọc chở tre, mẹ mất đi một chỗ dựa cả về tinh thần lẫn vật chất, tưởng rằng về nhà

ông nội làm dâu sẽ chẳng bao giờ phải lo nghĩ tới miếng ăn mà rồi đói vẫn hoàn đói, cái nghèo cứ đeo đẳng mãi không tha. Mỗi

lần mẹ nhớ bà ngoại quá, mẹ lại dúm ít gạo mang đi, ở nhà ông bà ngoại bữa trưa rồi mẹ lại tất tả bế con về ngay, lo lợn gà

cám bã ở nhà. Mẹ bảo con với cháu ăn no một bữa thì ông bà ngoại đói cả tuần.

Bố nó nếu không có rượu, không có cờ bạc thì sẽ là một người bố tuyệt vời. Mỗi khi ông đi làm xa ông đều vào chỗ giường mấy

đứa đang ngủ, đánh thức bọn chúng dậy, ông nhẹ nhàng thơm vào má, dúi cho chúng ít tiền rồi nói: Ở nhà ngoan nhé, cuối

năm bố về bố sẽ mua quà cho. Ông đi làm biền biệt đến gần tết mới về, mình mẹ nó ở nhà nuôi mấy chị em, đối nội, đối ngoại,

ma chay, cưới hỏi, cứ gọi là trăm dâu đổ đầu tằm. Nó thấy đôi mắt dịu hiền của mẹ sáng lên hi vọng rồi lại đượm buồn rất

nhanh. Mẹ hi vọng bố đi làm sẽ có tiền trang trải nợ nần, có tiền mua cho chị em chúng bộ quần áo mới đón tết để bằng bạn

bằng bè. Mẹ hi vọng nhiều bao nhiêu thì thất vọng lại nhiều bấy nhiêu. Bố đi làm về chỉ có người không, mấy hôm sau nó lại

thấy người ta đến đòi nợ bố, không có bố ở nhà thì người ta bắt nợ mẹ. Gia đình nó nợ nần vì thế mà ngày càng chồng chất,

gánh nặng đè lên vai mẹ nó nhiều hơn.

Người ta khinh rẻ, dè bỉu mẹ nó. Cuối năm họ đi làm về có tiền, tụ tập anh em ăn uống. Tất niên, nhà ngay cạnh nhau đấy, anh

em con chú con bác chứ nào có phải xa xôi gì đâu, thế mà họ chẳng mời bố nó. Không tiền, sợ bị người ta bắt nợ nên bố nó

chẳng đi đâu. Bố ở nhà rồi lại rượu, lại say,

lại đập. Người ta ăn xong, đồ thừa canh cặn

thì đem sang cho nhà nó. Nó thấy nước

mắt mẹ rơi nhưng vẫn cố bảo các con ăn đi

ngon lắm đấy. Lúc nhỏ nó đâu biết rằng mẹ

đã phải chịu đựng như nào mỗi khi chú bác,

những người hàng xóm cùng ngõ rủ nhau

hối hả chạy đi mua thịt bò bán rong. Họ

cười đùa, nói chuyện với nhau ngoài

đường, còn mẹ cứ lủi thủi trong nhà. Mẹ

bảo thịt đó thiu rồi nên người ta mới đem

bán rong đấy, hôm nào mẹ mua thịt tươi về

cho ăn. Nó chỉ biết tin lời mẹ chứ đâu biết

rằng không có tiền thì ai người ta bán chịu

cho. Bố nó ngủ thì không sao, tỉnh dậy lại

hạch sách mẹ, rượu đâu, tiền đâu, mẹ

không đưa cho thì dơ chai lên doạ đánh mẹ

chứ bố nào biết những điều như vậy. Cả nhà lúc giáp hạt chỉ còn tí thóc ăn đỡ đói mà bố vẫn còn vét sạch đem đi bán lấy tiền

đánh bạc thì làm sao bố biết được.

Anh nó bị con nhà ông bác ném cho vỡ đầu, máu chảy ra đỏ bể nước, may là có người đi qua họ thấy đưa đi cấp cứu chứ

không cũng đã chết lâu rồi. Mẹ nào có lỗi gì đâu, trẻ con chơi với nhau đánh vỡ đầu con mẹ, mất máu nhiều anh nó rên ử ử

mẹ chỉ biết ôm chặt vào lòng, con mẹ thì mẹ xót chứ có ai xót con mẹ. Anh nó vỡ đầu thì mẹ phải là người đau nhất chứ, thế

mà người ta cũng lấy cớ đó ghét mẹ, nói xấu mẹ. Nhìn thấy mẹ, người ta cũng chẳng chào lấy một tiếng, còn quay đi khinh bỉ,

nhổ bọt sau lưng mẹ, vậy mà mẹ thì vẫn đon đả chào họ. Mẹ nó là như vậy đấy, mẹ bảo mình cứ sống với trời với đất con ạ,

không thể lấy oán mà báo oán được.

Nhà nó có ba chị em, đông con nhà nghèo nên chị nó phải nghỉ học sớm, nhường cái quyền được đến trường đó cho hai em.

Lấy chồng, gánh vác công việc nhà chồng, chị nó rồi cũng phải làm mẹ. Vợ chồng chị thỉnh thoảng hay cãi cọ, khục khặc với

nhau, chị giận chồng bỏ về nhà mẹ đẻ. Người mẹ ấy đã quá khổ vì chồng giờ lại thêm chuyện con, mẹ nhẹ nhàng khuyên răn

chị: Vợ chồng chẳng bỏ được nhau đâu con ạ, huống hồ giờ chúng máy đã có con với nhau rồi, cái bát cái đĩa ở với nhau còn có

lúc xô nói chi vợ chồng, chồng có nóng quá thì vợ bớt nhời đi một tí. Chúng mày có bỏ nhau thì chỉ con cái là khổ thôi, có bố thì

mất mẹ. Ở đây một tí cho hết giận rồi về không con nó khóc không ai trông. Mẹ là vậy, bao năm vất vả nuôi con, trả nợ cho

chồng, vun vén chăm lo cho gia đình nhưng chưa bao giờ mẹ kêu than một tiếng. Mẹ cứ làm quần quật từ sáng đến tối, có

miếng gì ngon lại nhịn miệng để dành cho con.

Nó nhớ lắm cái buổi tối khi cả hai mẹ con đang nằm ngủ thì có tiếng xe ôm đầu ngõ. Tiếng xe ôm này không giống như tiếng xe

ôm hay chở bổ nó về. Mẹ dậy bật điện, không phải là bố mà là anh nó.

- Chị cho em xin 100 nghìn ạ.

- Cháu nó chưa trả cho anh à?.

- Dạ chưa.

Mẹ rút tiền trả cho ông xe ôm rồi quay sang hỏi anh:

- Có gì mà về nửa đêm nửa hôm thế này hả con? Thiếu gạo, thiếu tiền thì bảo mẹ gửi lên cho chứ sao phải khổ vậy.

Anh nó không nói gì, cứ thế bước vào nhà, một xíu nữa thì lại có tiếng xe ôm, là người bạn ở cùng phòng trọ với anh. Nó thấy

bạn anh kéo mẹ vào một chỗ nên chạy theo xem anh đó nói gì với mẹ.

- Mấy hôm nay nó cứ làm sao ý bác ạ, nó cứ bảo là có người định giết nó, không ăn uống gì, chiều chiều nó cứ cầm dao đứng ở

đầu ngõ. Cháu tưởng nó nợ lần lô đề gì nên bị họ doạ cơ, nhưng mà không phải. Cháu vừa về phòng trọ thì thấy mấy đứa trong

xóm bảo nó bắt xe về rồi, cháu bắt xe đuổi theo. Bác xem có chuyện gì không, cháu phải về gấp vì còn cái đồ án phải nộp gấp

cho thầy.

5 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

Không biết chuyện gì đang xảy ra với anh nó nhưng hình như mẹ cũng mường tượng ra điều gì đó chẳng lành. Những ngày sau

đó gia đình nó trở nên rối ren. Bố đang đi làm xa nhưng nhận được điện mẹ cũng vội vã về. Anh nó có biểu hiện của chứng

điên loạn, hoang tưởng, cứ tự nhiên anh chạy ra bảo ai đang nói cái gì đấy mà có ai nói gì đâu. Hàng xóm xung quanh bảo anh

bị ma ám. Có người còn bảo hay đi đền chùa, bẻ cành bẻ lá nên bị thánh phạt. Họ giới thiệu cho mẹ thầy này, thầy kia cao tay

lắm, nhiều người chữa khỏi rồi, bà đến đó thử xem sao. Có bệnh thì phải vái tứ phương, ai bảo mẹ đi đâu mẹ cũng đi. Nghe

người ta bảo sừng tê giác chữa được bách bệnh mẹ liền chạy vạy tiền nong, van xin người ta mua cho, bao nhiêu tiền mẹ cũng

trả miễn là con mẹ khoẻ mạnh. Cúng rồi, vái rồi, cái họ đưa cho mẹ bảo sừng tê giác chữa bách bênh đó cũng uống rồi mà

bệnh tình anh nó như ngày càng nặng thêm, anh đập phá quát tháo làm xóm làng ai cũng sợ, mấy lần anh còn cầm dao đòi giết

mẹ. Không thể để như thế mãi được, mẹ bàn với bố đưa anh đi bệnh viện khám. Đưa được anh đi bệnh viện cũng khổ lắm vì

cứ nhắc đến viện là anh nổi khùng bảo là anh không có bệnh gì hết, anh còn bảo: Đứa nào đưa tao đi viện tao chém. Mẹ phải

nhờ cậy mấy người to khoẻ trói anh lại rồi khiêng lên xe. Mắt mẹ chảy ròng ròng: Đau lắm à con, cố lên, cố lên.

Các bác sĩ chẩn đoán anh bị tâm thần phân liệt, phát hiện sớm thì may ra có thể cứu vãn được một chút nhưng do để lâu quá

rồi nó chuyển sang mãn tính, họ bảo do thiếu máu hoặc bị chấn thương nào đó lúc bé. Mẹ như ngã quỵ, sụp đổ hoàn toàn.

Đứa con mẹ sinh ra lành lặn, thông minh mà giờ nó lại nửa tỉnh nửa điên thế này. Hồi bé anh bị đánh vỡ đầu, mất nhiều máu

quá mà nhà nghèo làm gì có tiền mà bồi dưỡng. Nếu mẹ có tiền chắc anh đã không bị vậy, mẹ lại tự trách mình. Người ngoài

không biêt chuyện đó thì bảo mẹ ăn ở thất đức nên con cái giờ mới thành ra như vậy, mẹ không nói gì chỉ đưa tay gạt nước

mắt. Để hạ cơn điên cho anh nó người ta dùng loại thuốc mạnh nhất, anh uống vào rồi cứ sùi bọt mép ra, người giật đùng

đùng. Mẹ lại ôm chặt anh như những ngày bé dại. Nó nhờ cái cảm giác khi vào viện thăm anh: sợ hãi, vừa đi vừa nhìn rồi có lúc

chạy thục mạng như bị ma đuổi. Người khóc, người cười, có người tự nhiên cứ rú lên, người thì quần áo đang lành thì xé tan

ra, người thì cứ đấm huỳnh huỵch vào ngực mình, người thì cứ ngồi ì ra, không nói không rằng, mặt mũi đờ đẫn... Ai vào cái

thế giới của những người điên đó một lần chắc chắn sẽ hiểu. Anh ở đó một tháng, thấy bênh tình anh thuyên giảm mẹ cho anh

về để tự chữa trị tại nhà, tại tiền thuốc men cũng đắt quá, mà rồi ở trong đó người cười người khóc, không ăn không ngủ

được, không điên có khi cũng bị điên. Nói là thuyên giảm nhưng thỉnh thoảng anh vẫn tái phát, anh bỏ đi lang thang. Mỗi lần

về nhà không thấy anh đâu mẹ lại hối hả đi tìm, mẹ sợ con mẹ ngộ dại làm gì đó không phải bị người ta đánh chết. Mấy năm

nay bố đã bớt cờ bạc, rượu chè, chí thú làm ăn nhưng anh bệnh tật làm bố đâm ra chán đời, bố lại lấy rượu để giải sầu. Trong

cơn say bố hay nhìn anh rồi bảo: Ước gì tao không sinh ra mày, nhà tao có ai điên dại gì đâu mà lại sinh ra mày, nói anh xong

bố quay ra đay nghiến mẹ: Vợ họ đẻ ra con vàng, con bạc chứ bà thì đẻ ra một thằng điên, một thằng tâm thần. Con của mẹ

mang nặng đẻ đau sinh ra, có dại, có điên thì vẫn là con mẹ. Nó thấy mẹ thí anh uống thuốc như thí một đứa trẻ con lên ba:

Uống đi, uống đi con, tí thích gì rồi mẹ mua cho. Căn bênh của anh không ưa nói gắt, chỉ cần to tiếng một tí thôi thì sẽ chẳng

biết có chuyện gì xảy ra, có lần anh đã hất luôn bát cháo mẹ hì hục nấu cả sáng. Nấu được bát cháo như vậy nào có dễ dàng gì,

trời mưa, bếp ẩm, rơm rạ vì thế cũng khó cháy.

Ngày nó đi học xa nhà trời mưa tầm tã. Mẹ nhờ chị chở nó ra chỗ đón xe. Nó được quân đội cử đi học, phải mấy năm nữa nó

mới được trở về mảnh đất thân yêu này. Mảnh đất ấy, mảnh đất nơi nó đã được sinh ra, mảnh đất có người mẹ nghèo tảo tần

bao năm, hi sinh những hạnh phúc riêng tư nuôi nó lớn khôn. Nó vừa bước lên xe thì thấy mẹ nó chân đất đội mưa chạy ra.

Trời như mưa nặng hạt hơn.

- Cố lên, cố lên con nhé. - Mẹ chạy với theo nói với nó cái câu y như lúc mẹ ôm người anh điên dại của nó mỗi khi anh phát

bệnh.

Mẹ hãy yên tâm mẹ của con nhé. Con sẽ cố gắng, cả cuộc đời này con sẽ ghi lòng tạc dạ những lời người mẹ nghèo dặn con

trước khi con đi:

" Sinh ra trong cái nghèo đó cũng là một may mắn, nghèo hèn chính là nấc thang cho bậc anh tài. Dù con có học nhiều hiểu

rộng, làm tới ông này ông kia đi nữa thì cũng không được quên công ơn những người đã sinh thành ra con. Bố con rượu chè,

cờ bạc thật đấy nhưng ông vẫn là một người bố tốt, người thương yêu con nhất. Anh con ngộ dại, nửa tỉnh nửa mê, sau này có

lẽ con sẽ phải thay mẹ nuôi anh, rồi còn phải thay anh gánh vác trọng trách gia đình. Người ta có thể coi thường, hắt hủi anh

con vì ngộ dại nhưng con không được phép như vậy. Có điên, có dại đó cũng là anh mình, cũng là máu mủ từ một khúc ruột

mà ra. Niềm tin của mẹ, bay và hãy bay thật xa con nhé, chúc con chân cứng đá mềm."

(Sưu tầm )

Tôi thấy mình hạnh phúc, may mắn nhưng tôi thật sự biết trân trọng hạnh phúc và may mắn ấy khi lần đầu tiên đặt chân về ngôi chùa

Quang Châu ở thôn Quang Châu, xã Hòa Châu, huyện Hòa Vang, thành phố Đà Nẵng.

Chúng tôi đến thăm chùa khi một số trẻ vừa đi học về và sắp có buổi ăn trưa. Chúng lễ phép, ngồi ăn ngay ngắn và có trật tự với bữa cơm

trưa thanh đạm của nhà chùa. Mặt mũi đứa nào cũng sáng sủa, tóc thì được cạo trọc và chừa chỏm. Số trẻ nhỏ dưới 2 tuổi thì đã đến giờ

đi ngủ như lịch sinh hoạt ở một số trường mầm non. Nhìn bọn trẻ, chúng tôi biết các cháu được chăm sóc tử tế vì tất cả đều khỏe mạnh và

vui tươi, ngoại trừ một số cháu hiện đang được chăm sóc tại các bệnh viện da liễu hay 600 giường do các bệnh mùa hè gây ra.

Theo lời sư trụ trì Minh Tịnh thì hiện nay chùa Quang Châu đang nuôi dạy 114 trẻ mồ côi từ 12 tuổi trở xuống, trong đó hầu hết là các trẻ bị

ba mẹ bỏ rơi ngay trước cổng chùa hoặc bỏ rơi từ trong thai nhi được sư cô bảo bọc cho đến lúc sinh và nhận cháu. Công việc vất vả này

ngoài các sư cô còn có một số chị tình nguyện viên và các phật tử địa phương đến giúp đỡ. Tuy nhiên, nếu không có sự giúp đỡ của những

mạnh thường quân và bà con phật tử giàu lòng hảo tâm từ khắp nơi thì công việc từ thiện này đã không thực hiện được.Vì số trẻ được

mang đến gởi khá đông mà chỉ có một mình sư cô quản lý nên một số trẻ đôi lúc chậm được làm khai sinh (Sư cô trụ trì đứng tên cho tất cả

các khai sinh của các con). Chính quyền địa phương đã quan tâm bằng cách trực tiếp đến làm khai sinh và có những ưu đãi về chăm sóc y

tế cho các cháu, ngoài ra còn có các hãng sữa, tã lót...cũng đã có sự quan tâm đặc biệt.

7 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

Nhà ở của các cô chăm sóc và các cháu hiện nay đang được sửa chữa cho rộng rãi, khang trang hơn. Trong tương lai gần, các cháu sẽ được

chuyển vào trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi Quang Châu 2 đang được tiến hành xây dựng, dự kiến hoàn tất trong 1 năm nữa.

(Phòng của các cháu)

(Một cháu đang say sưa ngủ)

Tôi vẫn nhớ như in câu nói của Bác Hồ dành tặng cho các cháu thiếu nhi Việt Nam “Trẻ em như búp trên cành, biết ăn biết ngủ, biết học

hành là ngoan”- và hôm nay, đứng tại ngôi chùa này, với các cháu thiếu nhi mồ côi cả cha mẹ, câu nói ấy lại thôi thúc và như một lời nhắn

nhủ dành cho chúng tôi, tất cả chúng ta hãy góp phần mang đến cho các cháu một tương lai tươi sáng hơn. Vì vậy, Ban biên tập Unitech

Weekly và Ban chấp hành Công đoàn Công ty chúng ta, với tinh thần trên hết là mang lại chút niềm vui nho nhỏ cho các cháu mồ côi ở chùa

Quang Châu, đã phát động phong trào quyên góp với chủ đề “1/6 – Tiếp bước trẻ em chùa Quang Châu”. Mọi đóng góp sẽ được ban tổ

chức ghi nhận, quy đổi thành tiền, quà và sẽ đích thân gửi tặng các em nhân dịp Quốc tế thiếu nhi.

Mọi tấm lòng hảo tâm, xin hãy đóng góp về hòm thư được trước

quầy lễ tân hoặc gửi trực tiếp về BBT Unitech Weekly (chị Thu Hà).

Xin trân trọng cảm ơn!!!

Thời hạn nhận quyên góp: Từ ngày

09/05/2015 đến trước ngày 28/05/2015

(Căn bếp của chùa)

8 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý

đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần

kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự

nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được

lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.

Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:

- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai! Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn

múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.

Cô gái tò mò:

- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?

- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước,

giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê

hương của mình.

Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm

với gia đình của mình. Nên cô gái cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi

gặp tiếp theo...

Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm

được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.

Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết

rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm, kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê

muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.

Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

- "Gửi vợ của anh,

Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có

nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh

lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào

cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất

nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một

lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.

Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được

uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì anh đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm

lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có thể được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt cả cuộc đời."

Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê

muối vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

9 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

10 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

Microsoft giới thiệu những bộ công cụ, các dịch vụ năng suất và đám mây mới dành cho mọi chuyên gia lập trình.

Ngày 29/5/2015, Microsoft giới thiệu những tính năng mới của hệ điều hành Windows 10, đồng thời chia sẻ một bộ công cụ

lập trình phần mềm mới (SDKs) nhằm giúp các lập trình viên có thể đưa những bộ chương trình đã xây dựng trên Web, .NET,

Win32, Android và iOS vào nền tảng Windows 10.

Tại hội nghị thường niên dành riêng cho các nhà phát triển ứng dụng mang tên Build, Microsoft cũng giới thiệu dịch vụ dữ liệu

mới của Microsoft Azure dành cho các ứng dụng thông minh; công cụ Visual Studio và .NET chạy trên các nền tảng Windows, Mac

và Linux; và toàn bộ thư viện APIs nhằm giúp các chuyên gia lập trình có thể xây dựng được những bộ ứng dụng phong phú cùng

Office 365.

QUY MÔ ĐỘC ĐÁO CỦA WINDOWS 10 MỞ RA NHỮNG CƠ HỘI MỚI CHO CÁC CHUYÊN GIA LẬP TRÌNH

Microsoft đã giới thiệu những tính năng nổi trội mới của Windows 10, từ khả năng chạy ứng dụng xuyên suốt các thiết bị tới

những tiếp cận mới cho các chuyên gia lập trình trên Windows 10. Nắm bắt hơi thở của xu hướng mới, Microsoft tin tưởng sẽ có

khoảng 1 tỉ thiết bị Windows 10 hoạt động trên toàn cầu vào năm tài chính 2018.

Đại diện Microsoft cũng chia sẻ những tiếp cận để các chuyên gia lập trình có thể thiết kế các ứng dụng (app) đơn lẻ trên mọi

thiết bị Windows 10, nhờ đó có thể tự động tương thích với những kích cỡ màn hình khác nhau. Với nền tảng Universal Windows

Platform, các lập trình viên có thể tự may đo các app của họ cho phù hợp từng thiết bị khác biệt, tổ hợp Cortana và Xbox Live vào

app đó, đưa ra các giao dịch điện tử tin cậy, tạo ra các đồ hình 03 chiều holograms, và xuất bản các app này lên Windows Store.

Windows Store cũng đưa ra những trải nghiệm độc đáo cho người sử dụng Windows 10 trên các thiết bị và giúp tìm kiếm nội dung

như app, game, âm nhạc, video... 4 bộ kit lập trình mới trên nền tảng Universal Windows Platform của Microsoft sẽ hỗ trợ các lập

trình viên dễ dàng dựng chương trình trên Web, .NET, Win32, iOS và Android và đưa lên Windows Store với chỉ vài chỉnh sửa tối

thiểu.

Những tính năng của trình duyệt mới cho Windows 10, Microsoft Edge, cũng được giới thiệu. Microsoft Edge cũng đưa lại cơ

hội cho các chuyên gia lập trình và tương lai sẽ mở rộng cho JavaScript và HTML. Nhấn mạnh những cơ hội cùng Windows 10, Mi-

crosoft cũng chia sẻ tiến độ cập nhật trong vòng chưa đầy 100 ngày từ khi giới thiệu kính HoloLens — chiếc máy tính 3 chiều thực tế

ảo mạnh mẽ, nhỏ gọn dựa trên hệ điều hành Windows 10.

AZURE VÀ VISUAL STUDIO HỖ TRỢ CHUYÊN GIA LẬP TRÌNH XÂY DỰNG NHỮNG APP THÔNG MINH TRÊN NHIỀU NỀN TẢNG VÀ

THIẾT BỊ

Cơ sở dữ liệu đàn hồi mang tên Microsoft previewed Azure SQL Database sẽ cho phép các chuyên gia lập trình theo phong cách

“phần mềm như một dịch vụ” cảm thấy thoải mái về dung lượng cơ sở dữ liệu, có được những lợi ích thông qua các tài nguyên tiêu

thụ với mức giá và hiệu suất tốt nhất trên đám mây công cộng. Để giúp các lập trình viên quản trị dữ liệu lớn, Microsoft giới thiệu

Azure SQL Data Warehouse, kho lưu trữ dữ liệu đám mây theo tiêu chuẩn cấp một ở hạn mức doanh nghiệp, dưới dạng dịch vụ, nhờ

đó khách hàng có thể gia tăng, co gọn hoặc tạm dừng sử dụng dung lượng tức thì theo mong muốn. Microsoft cũng giới thiệu Azure

Data Lake, một bộ điều chỉnh lưu lượng dữ liệu nhằm hỗ trợ các file kích cỡ petabyte và cung cấp khả năng tích hợp tốc độ cao nhờ

tính năng Azure HDInsight, Azure Machine Learning, Cloudera và Hortonworks.

Cũng tại hội nghị, Microsoft ra mắt bộ Visual Studio 2015 Release Candidate. Công cụ này sẽ giúp các lập trình viên dễ dàng hơn

khi xây dựng và triển khai ứng dụng cho các nền tảng Windows, Linux, iOS và Android.

OFFICE SẼ ĐƯA LẠI CƠ HỘI TIẾP CẬN KHÁCH HÀNG NHIỀU HƠN CHO CÁC CHUYÊN GIA LẬP TRÌNH

Microsoft cũng giới thiệu những tiếp cận khác nhau cho các chuyên gia lập trình để có thể tiếp cận 1,2 tỉ khách hàng dùng Mi-

crosoft, bao gồm giao diện mới Office Graph API, khả năng phát triển bộ add-in cho iPad và Outlook, và bộ thư viện APIs hợp nhất.

Thư viện Office Graph API giúp khách hàng và các chuyên gia lập trình có thể truy cập, thêm hay xây dựng trên Office Graph, một

kho lưu trữ thông minh cho người dùng Office 365. Bộ thư viện APIs hợp nhất trên toàn bộ các ứng dụng OneNote, Outlook và

OneDrive, tổ hợp cùng Office Graph, sẽ giúp các chuyên gia lập trình có thể hỗ trợ người tiêu thụ và các doanh nghiệp có được

những lợi ích vượt trội khi khai thác dữ liệu của họ.

11 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

Hai tuần nay, chúng ta đã và đang thưởng thức món nóng đặc trưng của miền Trung. Dưới cái nóng hầm hập như phòng xông hơi, các

mem của Unitech bày tỏ những cảm xúc gì trong phòng máy lạnh nhỉ?

Ôi anh chàng này lại giăng câu triết lý, mà triết lý thì do mấy lão triết gia nghiệm

ra nên thường đúng chóc. Trong hoàn cảnh hoàn toàn tỉnh táo trước beer rượu

nhưng BTV cũng đang lùng bùng về vụ con đường với bạn nè, chà chà, thì ra

hàng ngày mình đều đi trên hạnh phúc mà lại hổng biết.

Mở hàng là cô Trâm Anh của tờ Wítky, nắng mấy thì cổ vẫn khẳng định “em vẫn là em như ngày

nào”. Ai học vật lý đều biết quy luật:nóng thì nở ra, lạnh thì co lại. Cô này nóng mấy cũng không nở ra

chắc do trùm kỹ quá đây mà :p

Dù chưa “chết” vì mùi thơm quyến rũ ở những thời điểm mà bụng dạ nhạy

cảm, nhưng mình hiểu được nỗi lòng của em Nga lễ tân khi nhóm dự án CT3 ăn

nhẹ cuối ngày, hix hix

Câu này hay, chẳng ai quá già để học, vì ai cũng phải học cho đến già cho mọi thể loại

học: từ học hỏi chuyên môn cho đến học cách đối nhân xử thế trong đời sống. Lúc

nào chúng ta cũng phải học, dù rằng học thì kém vui hơn chơi nhiều :).

Cô nàng QC này triết lý, mà triết lý thì thường hay đúng. Để cho cpu bớt suy

nghĩ, BBT đưa ra dị bản “Việc không muốn mà phải làm, đó là nhàm chán. Việc

muốn mà không làm được, đó gọi là bất lực”;-)

Thành viên đội hỗ trợ khách hàng khối nội địa muốn ai bắt thang lên hỏi ông trời vậy ta? mong lời này

không nhắm đến khách hàng, mà là đến đồng nghiệp nào đấy. Câu này thiệt hợp với tứ thơ: Bắt thang

lên hỏi ông trời / Tiền lương nộp vợ có đòi được không? / Ông trời ổng nói 'mầy ngông'!/ Coi chừng vợ

đánh… cái mông bầm giờ!

Mình nghĩ status của anh Sơn không có ý software bugs đang rộ đâu, chắc ảnh muốn nhắn gởi cho em

NgaVTT đây mà: em ơi đói thì vào phòng anh xơi tạm mấy con bọ?

Mới đọc thì có vẻ anh ấy dễ dãi, nhưng thiệt ra anh ấy đang khè thiên hạ khi ý nói

mình sẽ chờ mấy em đến tán chứ chẳng mắc công đi tán họ. Để coi ảnh giăng cái

status này bao lâu thì bị hạ, bởi phụ nữ ngày nay có tính chủ động rất cao trong

mọi chuyện, hihi.

hì hì, hạnh phúc nho nhỏ của BBT Weekly thì là hàng tuần “chạy” đủ bài viết và

thở nhẹ một cái khi send cái mail mời đọc báo tuần :p

Luận: xét tính phức tạp của các vấn đề mà chúng ta có thể phải đối phó hàng ngày, chuyện “bắt thang lên hỏi ông Trời” đôi lúc cũng xảy ra, BBT Weekly sẽ mời chàng KỳCX tuần sau thưởng thức café hạt ở Vintage Café

12 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

1. Lúc chưa có vợ đàn ông thường tiêu tiền rất thiếu kế hoạch, chưa hết tháng đã hết tiền, điều đó chẳng hề hấn gì bởi họ đã có bố

mẹ. Phụ nữ thì khác, họ luôn tìm cách tiết kiệm các khoản tiền kiếm được để lấy chồng, tuy nhiên khi đã cưới nhau thì ngược lại,

đàn ông buộc phải kiếm tiền để lo cho gia đình, còn phụ nữ thường sẵn sàng nhường phần việc… dễ dàng và nhẹ nhàng này lại cho

đàn ông để làm những công việc khó hơn, ví như: Sinh con, cho con bú, nấu nướng, mua sắm, trang hoàng nhà cửa… những việc mà

đàn ông làm không nổi. Chính vì vậy mới có câu danh ngôn vui vui thế này: “Đàn ông chỉ có trách nhiệm với cuộc đời kể từ khi lấy vợ,

phụ nữ chỉ có trách nhiệm với cuộc đời trước khi lấy chồng”.

2. Trong con mắt đàn ông, một điều khá kỳ cục (hay kém thông minh?) là nhiều cô gái cùng lúc vừa lo kiếm tiền lại vừa lo kiếm được

một tấm chồng, trong khi đó họ chỉ cần tập trung kiếm được một anh chàng nhà giàu hoặc có khả năng kiếm nhiều tiền là đạt được

luôn hai mục đích. Tất nhiên sẽ có một số chị em sẽ lý giải rằng họ không muốn dựa dẫm vào chồng. Một kết quả nghiên cứu cho

thấy, những phụ nữ như vậy thường… kém sắc hoặc là những mẫu phụ nữ mang nhiều hormon nam.

3. Khi người vợ diện váy áo mới, người đàn ông quan tâm đến vợ sẽ hỏi: “Váy mới hả em?” Trong trường hợp này câu hỏi của đàn

ông chỉ có ý ngầm là: “Nó đẹp đấy!” hoặc “Nó quá xấu!”, nhưng phụ nữ thì không nghĩ như vậy, với câu hỏi này của đàn ông họ

thường tỏ vẻ ngại ngùng trả lời không trực tiếp vào vấn đề mà sẽ thanh minh lòng vòng: “À, có một cửa hàng gần nhà khuyến mại,

nó giảm giá 50%”.

Ngược lại, khi đàn ông mua một chiếc điện thoại đắt tiền mới, người vợ sẽ nhướn lông mày hỏi: “Anh mua điện thoại mới đấy

à?” Đây là một câu hỏi với hàm ý ngầm: “Anh lại giấu quỹ đen phải không? Anh quá lãng phí, lẽ ra anh nên dành tiền đó để cả nhà đi

du lịch!”.

Đàn ông thường không thích bị xét nét như vậy. Tất nhiên tiêu xài hoang phí cho các nhu cầu cá nhân thì chẳng nên khuyến khích,

nhưng chồng bạn đã trót mua rồi, đừng để anh ấy bị mất vui. Câu nói khôn khéo của người vợ trong trường hợp này là: “Chiếc điện

thoại này tuyệt đẹp, anh hãy cố gắng kiếm thật nhiều tiền hơn nữa nhé”.

Đàn ông và phụ nữ luôn suy nghĩ và hành động khác nhau bởi thực chất họ là hai “loài” khác nhau (Ảnh: exciteing).

13 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

14 Unitech Weekly - Số 182 - 09/05/2015

4. Gu thẩm mỹ của đàn ông và phụ nữ cũng rất khác nhau, vì vậy chị em đừng quá tự tin khi mua đồ cho chồng và ngược lại, trừ phi

người bạn đời của bạn quá dễ tính hoặc anh ta chẳng có tí thẩm mỹ gì. Hãy tham khảo trên tạp chí xem những người đàn ông khác

mặc gì và hỏi ý kiến của anh ấy nếu bạn không muốn tốn tiền mà ít thấy ông xã diện nó.

Đồ của đàn ông trông đơn giản như vậy thôi nhưng chọn cho anh ấy không hề dễ dàng chút nào, đặc biệt những thứ phô ra bên ngoài

như vest, cà vạt, giầy, dép, đồng hồ…

Phụ nữ thiên về chọn theo mầu sắc, họa tiết, kiểu dáng. Đàn ông thiên về chất liệu. Có một câu chuyện vui rằng: Sau gần một ngày

lượn lờ mua sắm thời trang, lúc gần về thì sực nhớ ra chồng, người vợ bèn chọn một mảnh vải khá ưng ý đem về và nói với

chồng: “Anh hãy dùng mảnh vải này để may một bộ vest thời thượng nhé!”. Người chồng nhìn từ kỹ tấm vải một hồi tỏ vẻ biết ơn rồi

nói: “Thôi. Theo anh em nên dùng nó may váy đi! Nó rất hợp với dáng em”. Vậy đó, mặc dù chỉ là chuyện vui “chồng vừa có quà, vợ

vừa có váy mặc” nhưng qua đó cũng thấy rằng chuẩn đẹp của phụ nữ và đàn ông rất khác nhau.

5. Khi người phụ nữ mời một người đàn ông đến nhà ăn cơm, cô ấy đem hết tài nữ công gia chánh ra nấu hết món này đến món khác

để đãi khách thì chưa hẳn cô ấy đã “bồ kết” người đàn ông kia mà có thể chỉ là quý mến hoặc muốn “ghi điểm” trong mắt của anh ta.

Nhưng nếu một người đàn ông mời bạn gái đến nhà và làm cơm có từ 2 món thức ăn trở lên để đãi cô ấy thì hãy nhanh chóng cưới

anh ta ngay, tình yêu của người đàn ông đó dành cho bạn gái quá lớn.

6. Người phụ nữ mất hàng giờ đồng hồ để chọn được một bộ trang phục trước khi đi làm, nhưng rồi cô ấy lại soi gương và thay bộ ấy

ra để lựa chọn bộ khác. Đàn ông thì đơn giản hơn, anh ta sẽ… ngửi bộ quần áo đó xem còn mặc được không là đủ. Nếu muốn chồng

ăn mặc theo ý bạn muốn, hãy nói với anh ấy: “Mặc chiếc áo màu xanh trông anh thật phong độ” thay vì nói: “Anh chớ nên mặc chiếc

áo vàng ấy nữa”.

7. Người phụ nữ bao giờ cũng nói nhiều hơn đàn ông. Điều này có lý do của nó, nếu giải thích theo “bản năng gốc” thì là bởi từ xa xưa

đàn ông thường đi săn trong rừng sâu nên họ phải im lặng rất lâu, ngày này qua ngày khác để rình con mồi. Còn phụ nữ họ ở nhà

trồng trọt, hái lượm nên tha hồ nói chuyện với nhau. Cứ như vậy mà hình thành thói quen.

Còn nếu giải thích theo khoa học thì là bởi não của đàn ông chỉ chứa một lượng protein ngôn ngữ (gene Foxp2) bằng 1/3 của phụ nữ

nên việc phụ nữ nói nhiều hơn là đương nhiên. Theo thống kê của các nhà nghiên cứu ở Đại học Maryland, Hoa Kỳ, trung bình một

người đàn ông nói 7.000 từ mỗi ngày, trong khi đó chỉ số này ở một phụ nữ là 20.000. Tất nhiên sẽ có một số phụ nữ sau khi đọc

những dòng trên thì chỉ số này có thể tăng lên tới 40.000 từ mỗi ngày do họ phải thanh minh, giải thích hoặc ca cẩm về thống kê đó.

8. Đàn ông có lúc vẫn là một thằng bé lớn xác, nhiều khi họ rất muốn được tự do một mình, muốn ăn gì cũng được, mấy giờ dậy, lúc

nào ngủ là tùy hứng, vì vậy họ sẽ vô cùng khoan khoái khi thỉnh thoảng cuối tuần vợ và con “di tản” về ông bà ngoại. Theo tiết lộ của

kha khá đàn ông, nhiều vị tuy trong lòng rất muốn vợ con vắng nhà vào dịp cuối tuần nhưng mặt họ phải tỏ ra buồn khi vợ con chuẩn

bị ra khỏi nhà bởi nhỡ lộ ra vẻ hớn hở vợ lại sinh nghi mà không đi nữa thì mất vui. Trong khi đó phụ nữ lại khác, ngày nghỉ họ thích

quây quần bên gia đình, đi đâu có cả chồng cả con, bầu đoàn phu tử.

Đàn ông và phụ nữ luôn suy nghĩ và hành động khác nhau bởi thực chất họ là hai “loài” khác nhau. Đàn ông có thể ngồi hàng giờ xem

bóng đá, phụ nữ có thể miệt mài “nấu cháo điện thoại” vài tiếng đồng hồ, nhưng nếu đổi cho nhau thì quả là một điều thách thức. Vì

vậy tốt nhất là cả hai “loài” không nên xét nét lẫn nhau trên quan điểm của “loài” mình, như vậy cuộc sống mới vui vẻ, hạnh phúc.

(Em đẹp)

15 UNITECH WEEKLY - SỐ 36 - 14/04/2012

CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Tạ Thị Trâm Anh Tổng biên tập Nguyễn Thị Trâm Anh Phó tổng biên tập Lê Khánh Ly Đồ họa Cùng Biên tập viên BBT Unitech Weekly

United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746

Web:www.unitech.vn

United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park, 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746

Web:www.unitech.vn

Hai vợ chồng vào tiệm bán giày. Cô vợ ngắm nghía một

hồi rồi nói với chồng:

- Anh xem đôi giày này đẹp không, trông cứ như hai con

thuyền nhỏ ấy…

- Nhưng nếu em để ý giá của nó thì sẽ thấy tương đương

giá hai con tàu to ấy chứ!

Một người khách khiếu nại với nhân viên bán hàng:

- Hôm qua tôi mua ở đây một cái mền, cô nói là làm từ len nguyên

chất, thế mà về bóc bao ra mới thấy trên nhãn ghi 100% cotton,

cô giải thích như thế nào đây?

- À, nó là len nguyên chất đấy, nhưng phải ghi như vậy để đánh

lừa mấy con mối đấy thôi!

Nhà nọ đi nghỉ mát về, người hàng xóm sang chơi nhận

xét: “Anh chị trông chẳng đen đi là mấy”. Người chồng

kêu lên: “Ôi trời, các dịch vụ ở đó đã lột da chúng tôi rồi

còn đâu!”.

Một người đi lậu tàu hoả, trốn trong toilet,

nhưng bị nhân viên phát hiện, ghi biên bản

phạt. Sau khi nộp tiền, nhân viên nọ đòi

thêm 10$, người bị phạt ngạc nhiên hỏi:

- Sao lại phải thêm 10$?

- Vì tôi vừa nhớ ra toa này là toa hạng nhất.

Một bà khách hỏi nhân viên bán hàng:

- Phiếu bảo hành này ghi là trong 90 ngày có

nghĩa là gì?

- Nghĩa là nếu mặt hàng này bị hỏng, bà gọi đến

bộ phận bảo hành sẽ có người đến sửa trong 90

ngày.

Một bà mập vào tiệm bán đồ gỗ hỏi:

- Chiếc giường này có chắc chắn không?

- Đảm bảo là chắc, thưa bà. Vì nhà sản xuất

luôn mang sản phẩm của mình vào sở thú để

thử với mấy con hà mã. Nhưng dù sao, tôi cũng

vẫn khuyên bà nên thận trọng khi dùng.

Một ông khách vào quán bar hỏi:

- Rượu vodka ở đây có tươi không?

- Ông hỏi vậy có nghĩa là gì?

- Vì hôm qua tôi uống có hai ly vodka ở tiệm kia

mà tối về ói cả đêm.

Thông minh và giữ chữ tín

Ông bố dạy con trai:

- Thông minh và giữ chữ tín là then chốt của thành công con ạ. Giả sử con

đã chót hứa cái gì thì vì điều đó nếu có bị khuynh gia bại sản, con cũng

phải thực hiện. Đó gọi là chữ tín.

- Vậy thì thông minh là gì hả bố?

- Đừng có hứa hẹn những lời như vậy.

16 UNITECH WEEKLY - SỐ 83 – 13/04/2013

Cảm ơn các bạn đã đọc báo. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng

gửi về hòm mail [email protected]

CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Nguyễn Hữu Tùng Nguyễn Thị Trâm Anh Bành Hữu Nguyên Trần Thị Thu Hà Bạch Văn Tuấn Phạm Như Thảo Nguyễn Văn Học

United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746