TLV lớp 3.docx
-
Upload
hongminhxe -
Category
Documents
-
view
221 -
download
1
Transcript of TLV lớp 3.docx
TLV lớp 3: Kể lại buổi đầu em đi học - Một số bài viết của học sinh
Năm nay em lên lớp Ba, đã ba lần dự lễ khai trường. Tuy vậy, ngày khai giảng vào
lớp Một để lại trong em ấn tượng sâu đậm nhất. Mỗi khi nhắc tới, những hình ảnh đẹp đẽ
dường như lại hiện lên nguyên vẹn trước mắt em.
Sáng hôm ấy, mẹ đèo em tới trường, ngôi trường tiểu học Phương Hưng cách nhà em
hai cây số. Trên đường bao bạn nhỏ tung tăng hớn hở bên cạnh mẹ cha. Niềm vui tràn ngập
nơi nơi, từ bầu trời trong xanh quang đãng, từ màu nắng tinh khôi, từ tiếng chim líu lo chào
đón bình minh trong vòm lá lóng lánh sương thu từ những gương mặt ngời ngời hạnh phúc
và tin tưởng. Trong sân trường, người đông dần. Các bạn nam tỏ ra mạnh dạn hơn. Các bạn
nữ ngại ngùng quẩn bên chân mẹ chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường đồ sộ, em
thấy mình nhỏ bé làm sao! Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ
đông người.
Buổi khai trường đầu tiên trong đời học trò thật long trọng và trang nghiêm. Tiếng
trống trường giòn giã thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ quốc bay phần phật trên đỉnh
cột. Một nỗi xúc động khó tả vang lên trong lòng. Em bịn rịn chia tay mẹ, cùng các bạn xếp
hàng vào lớp.
- VŨ THU GIANG
Năm nay, em học lớp Ba, đã ba lần đón lễ khai giảng. Nhưng em vẫn không quên
được buổi đầu tiên đến lớp. Hôm đó, bầu trời trong xanh, nắng rọi vào khung cửa sổ nhà
em. Em bừng tỉnh giấc, chạy ra sân tập thể dục, rồi nhanh nhẹn đi đánh răng rửa mặt. Ăn
sáng xong, em vội vàng mặc quần áo mà bố đã chuẩn bị cho em từ tối hôm qua. Đeo thử
chiếc cặp mới lên vai, đi đi lại lại trong phòng, em như một người lính sẵn sang chờ lệnh lên
đường. Vừa mới hơn 6 giờ một tí, mẹ đã đẩy em ra sân, rồi em chào bố để đến trường.
Khoảng mười phút sau, hai mẹ con đã đến trường. Cổng trường tiểu học Phương Hưng cắm
các lá cờ dọc hai bên như vẫy chào những học sinh mới. Thoáng thấy bóng cô giáo, em vội
bám chặt lấy mẹ. Cô giáo từ trên bục giảng bước xuống, nhìn em mỉm cười. Cô dẫn em vào
chỗ ngồi của mình, rồi chúng em bắt đầu học bài. Buổi học kết thúc bằng tiếng trống trường
ròn rã. Em đã rất vui vì được quen nhiều bạn mới, được cô giáo dạy những điểu hay, điều
tốt. Buổi học đầu tiên của em như vậy đó.
-NGUYỄN LẠI HẢI LINH-
Năm nay, em đã lên lớp 3 vậy mà em vẫn còn nhớ như in về buổi đầu tiên đi học. Sáng
hôm đó, một buổi sáng mùa thu đẹp trời, bầu trời cao, xanh, gió mát. Mẹ lai em tới trường.
Ngôi trường đã thân quen với em bởi bao lần theo mẹ đến trường, thế nhưng sao hôm ấy,
em lại thấy rụt rè, bỡ ngỡ. Cô giáo mới, lớp học mới và có nhiều bạn mới. Em bẽn lẽn nép
bên mẹ. Cô giáo dịu dàng dắt em vào lớp. Cô dạy em những nét bút đầu tiên. Ngày hôm ấy
buổi học kết thúc nhanh đến lạ. Em rất vui khi nhớ lại buổi đầu tiên đi học của mình.
-NGUYỄN NHẬT MINH-
Năm nay, em đã là học sinh lớp Ba nhưng em không sao quên buổi đầu tiên đi học.
Hôm ấy, một buổi sáng đầy sương thu, em dậy từ rất sớm, đánh răng rửa mặt xong, em ăn
sáng rồi chuẩn bị sách vở đi học. Bố đưa em đi trên con đường làng đến trường, con đường
em đã đi bao nhiêu lần nhưng hôm nay sao thấy lạ. Đến trường bố đưa em vào lớp, em đã
rất rụt rè, e sợ. Cô giáo đứng trước mặt em, cô hỏi: “ Con tên gì?”, em run run thưa cô: dạ,
con tên Nguyễn Hồng Quân”. Cô mìm cười dẫn em đến chỗ ngồi, em thấy cái gì cũng lạ.
Thế rối, buổi học đầu tiên của em đã trôi qua thật nhanh. Em sẽ mãi nhớ về nó.
-NGUYỄN HỒNG QUÂN-
Năm nay, em học lớp Ba nhưng em còn nhớ như in về buổi học đầu tiên năm lớp 1. Sáng
hôm đó, trời cao thật cao và còn nhiều gió nữa. Mẹ chuẩn bị quần áo sách vở cho em, rồi
mẹ chở em đi hoc, vừa đi mẹ vừa dặn em thật nhiều điều khiến em vừa vui, vừa sợ. Lúc mới
bước chân vào trường Tiểu học Phương Hưng, em thật bỡ ngỡ vì các gì cũng lạ, thầy cô
mới, các bạn mới, bàn ghế mới, lớp học cũng rất to nữa. Em nhớ rõ buổi học đầu tiên đó, cô
dạy em nét sổ thẳng, nét nằm ngang. Em ngồi bàn thứ hai, cố gắng viết thật đẹp giống cô.
Và rồi em được cô khen trước lớp, em vui lắm. Nghĩ lại về buổi học đó, em vẫn thấy một
cảm giác như khi mới đặt chân vào lớp Một.
- PHẠM KHÁNH NGỌC-
Năm nay, em đã là học sinh lớp Ba nhưng những kĩ niệm về ngày đầu tiên đến trường
vẫn đọng mãi trong tâm trí em. Hôm ấy, một buổi sáng mùa thu trong xanh, em dậy sớm
hơn ngày thường. Mẹ đã chuẩn bị bữa sáng, sắp xếp sách vở và còn chuẩn bị quần áo cho
em nữa. Hôm đó mẹ bận không lai em đến trường được, mẹ đã dặn rất nhiều nhưng em
không nhớ rõ nữa, me nói: “ con phái nhớ nghe lời cô đấy!..”. Bố chở em đến trường đi qua
con đường làng quen thuộc. Dừng xe trước cổng trường, em thấy hơi sợ. Bố đưa em vào tận
lớp. Thấy cô giáo mới, em suýt khóc. Thế rồi, cô mỉm cười với em, nhẹ nhàng dẫn em đến
chỗ ngồi xinh xắn của mình. Hôm đó, em ngoan lắm, chăm chú nghe và làm theo lời cô.
Tiếng trống trường vang lên, buổi học kết thúc, em cùng các bạn chạy ùa ra xếp hàng. Nhìn
thấy bố, em cười như muốn kể ngay cho bố nghe về buổi học. Em sẽ mãi nhớ ngày đầu tiên
em đi học.///
Bây giờ đã là học sinh lớp 3 nhưng kỷ niệm về buổi đầu tiên đi học thạt khó quên. Em còn
nhớ đó là một
buổi sang mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng
như mật ong
trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không
dám rời tay.
Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn
để làm quen.
Cái lo sợ và hồi hộp trong em tự nhiên biến mất.Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của
mình.
Đề bài : Kể lại buổi đầu tiên đi họcBài làm
Cứ mỗi khi mùa thu với ánh nắng vàng tươi và những cơn gió heo may nhè nhẹ về, em lại nao
nức nhớ về kỉ niệm ngày đầu tiên vào lớp Một. Hôm đó là buổi sớm mùa thu mát mẻ, bầu trời xanh biếc. Những sợi nắng mong manh như tơ trời cứ vươn xuống những lá cây, ngọn cỏ. Bố dịu dàng nắm tay em đến trường. Con đường quen thuộc hằng ngày sao hôm nay với em bỗng trở nên mới lạ. Những hàng cây xanh tươi rợp bóng mát đung đưa trong gió. Mấy chú chim đậu trên cành hót líu lo. Trường em nằm trong khuôn viên khang trang, đẹp đẽ. Cờ, hoa rực rỡ sắc màu, cả những chùm bóng bay nhiều màu sắc. Khắp trường rực lên bởi những biểu ngữ đỏ thắm . Các anh chị lớp lớn đang vui đùa, chạy nhảy, chuyện trò. Một số khác khăn quàng đỏ thắm đang trang nghiêm, chuẩn bị diễu hành. Còn em thấy bỡ ngỡ rụt rè, sợ hãi, đứng nép sau bố nhưng vẫn muốn hòa nhập với các bạn. Bỗng tiếng trống trường giục giã, trong trẻo vang lên báo hiệu bắt đầu năm học mới. Bố dẫn em đi quanh trường thấy cô giáo, cô lại gần chào hai bố con em rồi ân cần và nhẹ nhàng dẫn em vào lớp. Thời điểm đó, cảm giác sợ hãi và rụt rè bỗng tan biến trong em. Ngày đầu tiên đi học của em là thế đó. Nó sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí của em, không bao giờ phai mờ. Em thấy tự hào vì từ hôm nay, em đã là học sinh Tiểu học
Viết lại buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn
Đăng bởi Bài văn hay | Chuyên mục Văn mẫu lớp 3
Bài làmTôi xin kể về ngày đi học đầu tiên của mình cho các bạn nghe nhé!
"Đó là vào một buổi sáng thứ hai đầu tuần cách đây đã gần ba năm. Mẹ tôi dậy từ lúc
nào không biết nữa. Khi anh Hai vào đánh thức tôi dậy, đánh răng rửa mặt thì tôi đã thấy
bữa ăn sáng của gia đình đã được dọn sẵn lên chiếc bàn tròn ở phòng ăn. Tôi có tật ngủ
muộn và hay nằm nướng. Mẹ và anh Hai gọi hai, ba lần, tôi mới dậy được. Nhưng sáng
nay, không hiểu sao, anh Hai chỉ vào lay nhẹ “Hương ơi, dậy đi em!’’, thế mà tôi đã tung
mền ngồi dậy được ngay, không còn ì à như trước nữa. Tôi nhanh nhẹn vào phòng tắm
đánh răng rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Thường ngày, tô mì
Kim Chi hay tô hủ tiếu tôi phải ăn đến ngoài ba mươi phút mới xong, thể mà sáng ấy,
khoảng năm bảy phút gì đó, tô hủ tiếu đã hết sạch, Anh Hai phải thốt lên “Bé Hương tiến
bộ thật! Ăn nhanh bằng anh rồi đấy. Phải vậy chứ! Sinh viên năm nhất rồi, có khác!”. Mẹ
tôi nhìn anh Hai rồi nhìn tôi mỉm cười. Tôi thấy lòng mình vui vui một niềm vui mới lạ.
Phải rồi, mới hôm qua tôi đang còn là một đứa trẻ mẫu giáo. Thế mà sáng nay, tôi đã trở
thành một học sinh lớp Một, được mặc bộ đồ đồng phục, được khoác chiếc cặp sách
trên vai như chị Phượng, chị Diễm nhà kế bên, thích ơi là thích! Tâm trạng tôi lúc ấy cứ
bồn chồn, háo hức như người sắp đi dự hội vậy. Bỗng, anh Hai giục: “Em chuẩn bị
nhanh lên, anh đưa em đến trường!”. “Em xong đây rồi, anh đưa xe ra trước đi. Em nhờ
mẹ buộc tóc, rồi em ra ngay!”.
Hai anh em đến trường lúc 6 giờ 30 phút. Ngoài cổng trường, người và xe cộ tấp nập.
Anh Hai gửi chiếc xe đạp ở nhà giữ xe, rồi quay lại dẫn tôi vào lớp học. Vừa mới nhìn
thấy cô giáo từ phòng bên bước lại, tôi khoanh tay cúi đầu chào cô giáo: ‘‘Dạ, con chào
cô ạ!”. Cô mỉm cười bước lại bên tôi, nhẹ nhàng đỡ chiếc cặp sách trên vai tôi xuống, rồi
nói: “Con là Hương phải không? con bố Thanh xinh quá! Con ngồi vào đây!”. Cô chỉ chỗ
cho tôi ngồi ở bàn thứ hai bên phải. Tôi ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao cô lại biết
tên tôi. Mãi đến sau này tôi mới rõ, cô là bạn thân của bố tôi hồi cùng học phổ thông với
nhau.
Câu chuyện “Ngày đi học đầu tiên của tôi” là vậy đó.
Bài làm 2Không hiểu sao, cái buổi sáng ấy, em dậy sớm thế không biết! Sau hồi chuông báo thức
của cái đồng hồ đặt trên đầu giường, em bật dậy chạy ra sân tập thể dục, rồi nhanh nhẹn
đánh răng rửa mặt như có ai đang hối thúc mình vậy. Ăn sáng xong, vội vàng mặc bộ áo
quần đồng phục mà chị Hoài đã chuẩn bị cho em từ tối hôm qua, đeo thử chiếc cặp sách
mới vào vai, đi đi lại lại trong phòng, sẵn sàng như một người lính chờ lệnh lên đường.
Giá như sáng nay có mẹ ở nhà thì vui biết chừng nào! Đã mấy tháng nay, mẹ đi học ở
mãi ngoài Hà Nội, ở nhà chỉ có ba bố con. Vì vậy, ngày đến trường đầu tiên của em đều
do bố và chị Hoài chuẩn bị cả. Vừa mới hơn 5 giờ một tí, chị Hoài đã đẩy xe ra sân, rồi
hai chị em chào bố để đến trường. Bố tiễn hai chị em ra cổng, dặn dò chị Hoài mấy câu
rồi xoa đầu em nói nhỏ: “Chị thay bố và mẹ đưa con đến trường, con vui lên nhé! Phải ra
dáng là một thằng con trai cứng cỏi, bạo dạn đừng khóc nhè, nhõng nhẽo chị mà bạn bè
nó cười cho, nghe con! Thôi, hai chị em đi chọ sớm”. Chị Hoài cho xe ra cổng rồi nhấn ga
theo đường Lê Đại Hành hướng tới Trường Tiểu học Lương Thế Vinh. Khoảng mười
phút sau hai chị em đã đến cổng trường. Chị Hoài khóa xe lại dẫn em vào lớp. Thoáng
thấy bóng cô giáo em vội níu chặt lấy chị Hoài. Cô giáo từ trên bục giáo viên bước
xuống, nhìn em mỉm cười “Nào lại đây với cô, đừng ngại! Cô trò mình làm quen với nhau
đi! Em tên gì?” “Dạ, em tên Hùng ạ! Trương Thế Hùng”. “Ồ, tên đẹp lắm, lại có dáng vẻ
của một lực sĩ thế hình nữa!”. Chưa gặp cô lần nào mà nghe giọng nói của cô, nét mặt
tươi vui của cô, tự nhiên em thấy gần gũi thân thiết như người nhà của mình vậy. Cảm
giác sợ hãi lo lắng lúc đầu tan biến tự lúc nào, em không biết nữa. Em còn giục chị Hoài:
“Chị đi học đi, kẻo muộn!”. Ngày đi học đầu tiên của em là thế đó.
Bài làm 3Mới có 6 giờ sáng mà tôi đã chuẩn bị cho buổi đi học đầu tiên của mình đâu ra đó. Tôi
vốn là một đứa trẻ có tính tự lập ngay từ lớp “Chồi” lớp “Lá". Không giấu gì các bạn, bố
tôi mất sớm khi tôi mới tròn một tuổi. Ba năm sau, ông bà nội “bắt” mẹ tôi phải đi bước
nữa. Và từ đó, tôi về ở với ông bà nội và cô út. Cô út lúc đó đang học lớp Mười Hai. Ông
bà nội và cô út rất thương tôi, nhưng vì hoàn cánh, ông bà nội thì đã già, cô út lại đi học
suốt sáng chiều, nên mọi sinh hoạt của bản thân, tôi thường tự làm lấy, dần dần thành
thói quen. Năm tôi vào lớp Một thì cô út cũng bước vào Đại học năm thứ hai. Nhà chỉ còn
ông bà nội và tôi. Sáng đó,ông bà nội có ý định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi nói với ông bà
nội rằng. “Cháu đi đến trường một mình được, nội cứ ở nhà”. Từ nhà đến trường chỉ gần
một cây số. Sau khi chào ông bà nội, tôi khoác chiếc cặp sách mới mà cô út đã mua cho
tôi hồi hè vừa rồi. Vừa mới ra khỏi ngõ thì gặp một chiếc Honda trờ tới. Tôi không ngờ là
bố dượng tôi. Bố dừng xe lại, bế tôi lên xe và nói: “Bố đi từ lúc 5 giờ kia, nhưng chờ phà
lâu quá nên giờ mới tới. Con đừng buồn bố mẹ nhé!”. Bố dẫn tôi đến trường, rồi dẫn tôi
vào lớp. Bố trao đổi với cô giáo chuyện gì đó khá lâu, rồi quay lại nói với tôi: “Con ở lại
với cô giáo và các bạn, bố phải trở lại cơ quan. Trưa con về một mình nhé! Thứ bảy này,
bố sẽ đưa mẹ và em sang thăm ông bà và con!’ Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo, rồi
lên xe trở về. Tôi dõi nhìn theo bố dượng cho đến lúc chiếc xe khuất hẳn sau dãy xà cừ
ven đường mới quay về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp học. Ngày đầu tiên vào lớp Một
của tôi như thế đó, các bạn ạ!
Bài làm 4Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai mờ trong kí ức của
em. Sáng đó, em dậy sớm lắm. Sau khi tập thế dục và vệ sinh cá nhân xong, em liền vội
vã ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ và chị đều khen em nhanh nhẹn, hoạt bát hơn mọi lần.
Dường như em cũng cảm thấy như thế. Trong em, một cảm giác bồn chồn, vui vui xen
lẫn sự lo lắng, sợ hãi. Lần đầu tiên mặc bộ đồ đồng phục, em cảm thấy mình lớn hẳn lên.
Đúng 6 giờ 30 phút, bố đưa em đến trường. Cổng trường Tiểu học Đinh Bộ Lĩnh mở
rộng. Những lá cờ đuôi nheo đủ màu sắp thành một hàng từ cổng trường nối dài theo
đường Lí Thường Kiệt tung bay trước gió, hân hoan chào đón ngày tựu trường. Bố dẫn
em đi dọc hành lang tầng trệt, rồi dừng lại trước cửa phòng lớp l3. Cô giáo từ trong lớp
bước ra mỉm cười chào hai bố con em. Sau lời chào hỏi, bố nói lời gửi gắm em cho cô
giáo rồi cúi xuống vỗ về em: “Con ở lại với cô giáo và các bạn. Bố đến cơ quan đây! Tan
trường bố hoặc mẹ sẽ đến rước con!”. Em níu lấy áo bố như không muốn rời: “Trưa, bố
rước con sớm nghe bố" Và tự nhiên những giọt nước mắt ứa ra, lăn dài trên má. Một
cảm giác buồn vui lẫn lộn dâng lên trong lòng em. Buổi học đầu tiên của em là vậy đó.
Bài làm
“ Ngày đầu tiên đi học mẹ dắt em tới trường. Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ
dành yêu thương…”. Đây chính là bài hát Ngày đầu tiên đi học của nhạc sĩ
Nguyễn Ngọc Thiện. Mỗi khi nghe bài hát này, trong lòng tôi lại bâng
khuâng nhớ về ngày đầu tiên tôi bước vào lớp Một. Dù đã sáu năm trôi qua,
nhưng mảng kí ức về ngày đầu tiên đi học vẫn còn in đậm trong tâm trí của
tôi.
Ngày hôm ấy là một buổi sáng đẹp trời. Bầu trời trong xanh như mặt hồ đan
xen những đám mây trắng có hình dạng kì lạ trông giống như một bức tranh
sơn thủy. Ông mặt trời từ từ nhô lên ở đàng Đông, khoác trên mình những
tia nắng rẻ quạt ấm áp như một quả trứng gà khổng lồ. Những cơn gió hiu
hiu thổi mang đến một không khí mát lành cho buổi sáng. Sáng đó, tôi dậy
rất sớm. Tôi nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn sáng
cùng ba mẹ. Ăn sáng xong, tôi thay bộ đồng phục mà mẹ mới mua mấy hôm
trước. Bộ đồng phục là sự kết hợp giữa hai màu xanh lá cây đậm và trắng.
Trên cổ áo còn có một chiếc cà vạt nhỏ xinh trông rất đẹp. Khoác chiếc cặp
sách màu hường lên vai, tôi cảm thấy mình đã thực sự trở thành một học
sinh tiểu học. Lúc ấy, trong lòng tôi dâng lên cảm giác lâng lâng vui sướng.
Cảm giác ấy đã đến với tôi từ tối hôm trước. Suốt đêm tôi bồn chồn, hồi hộp
không sao ngủ được. Phải chăng đó là cảm giác của lần đầu tiên được cắp
sách đến trường. Đúng 6 giờ 30 phút, bố mẹ đưa tôi tới trường. Trường Phổ
thông Thực hành Sư phạm trong thật nguy nga, đậm nét dưới ánh ban mai.
Cổng trường mở rộng chào đón các bạn học sinh. Khuôn viên bên trong
trường thật rộng lớn với những cây sứ đang trổ hoa đưa hương thơm ngát.
Mẹ dẫn em đi dọc hành lang tầng trệt, rồi dừng lại trước cửa phòng lớp 1B.
Cô giáo từ trong lớp bước ra mỉm cười chào hai mẹ con em. Mẹ em nói lời
gửi gắm em cho cô rồi cúi xuống vỗ về em:
- Con ở lại với cô và các bạn. Mẹ phải tới cơ quan đây. Nghe lời cô nhe
con!
Em chào tạm biệt mẹ và bước vào lớp. Tự nhiên ở mũi em cay cay như
muốn khóc. Em vui vì đây là ngày đầu tiên em đi học. Đi kèm với cảm giác
đó là bỡ ngỡ và lo sợ vì em không quen ai trong lớp cả. Mọi thứ dường như
thật mới lạ đối với em. Nhưng nhờ có cô chủ nhiệm dịu dàng dạy bảo và chỉ
dẫn, em đã tự tin lên. Em sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học đầy kỉ
niệm này