Thế Giới Nghịchchinhnghia.com/the-gioi-nghich-john-michael-crichton.pdf · thảm sang...
Transcript of Thế Giới Nghịchchinhnghia.com/the-gioi-nghich-john-michael-crichton.pdf · thảm sang...
Giớithiệutácgiả:
JohnMichael Crichton (23/10/1942 - 04/11/2008): là nhà văn, nhà sản
xuất,đạodiễnphimvàbácsĩykhoangườiMỹ,nổitiếngvềcáctiểuthuyết,phim, và chương trình truyền hình thuộc thể loại khoa học viễn tưởng vàtechno-thriller.ÔngtừngdạyhọcởCambridge(Anh)vàlưulạcởchâuÂu,BắcPhi, trướckhi trởvềMỹ.Khôngchỉđượcxemlàchađẻcủa loại tiểuthuyếtcôngnghệgâyhồihộpvớitácphẩmđượcdịchrakhoảng30thứtiếngvà tiêu thụhơn100 triệubản,MichaelCrichtoncòn là tácgiảcủachươngtrìnhtruyềnhìnhUrgencysthànhcôngkhắpthếgiới.TácphẩmCôngviênkỷJuracủaônglàmộttrongnhữngcuốnsáchbánchạynhấtthếgiớivàđượcđạodiễnnổitiếngStevenSpielbergchuyểnthểthànhbộphimănkháchcùngtên.Ngoàisựnghiệpvănchươngvàđiệnảnh,MichaelCrichtoncònlàthànhviêncủahộiđồngquảntrịtổchứcTheGorillaFoundation,mộttổchứcbảovệloàikhỉdạngngườigorilla.
Nhữnglờinhậnđịnhvềcuốnsách:“Hãyđọccuốnsáchnày.ĐủđộsợhãiđếnmứcDNArơirakhỏicơthể
bạn.”
-BatonRougeAdvocate“Rợnngười.”
-TheWashingtonPost
“Ngoạnmục.”
-PhiladelphiaInquirer
“LykỳcũngnhưbấtkỳtácphẩmnàocủaôngkểtừCôngviênkỷJura.”
-DallasMorningNews
MỤCLỤC
Phầnmởđầu
CH001
CH002
CH003
CH004
CH005
CH006
CH007
CH008
CH009
CH010
CH011
CH012
CH013
CH014
CH015
CH016
CH017
CH018
CH019
CH020
CH021
CH022
CH023
CH024
CH025
CH026
CH027
CH028
CH029
CH030
CH031
CH032
CH033
CH034
CH035
CH036
CH037
CH038
CH039
CH040
CH041
CH042
CH043
CH044
CH045
CH046
CH047
CH048
CH049
CH050
CH051
CH052
CH053
CH054
CH055
CH056
CH057
CH058
CH059
CH060
CH061
CH062
CH063
CH064
CH065
CH066
CH067
CH068
CH069
CH070
CH071
CH072
CH073
CH074
CH075
CH076
CH077
CH078
CH079
CH080
CH081
CH082
CH083
CH084
CH085
CH086
CH087
CH088
CH089
CH090
CH091
CH092
CH093
CH094
CH095
Ghichúcủatácgiả
Thưmụcthamkhảo
Cuốntiểuthuyếtnàylàhưcấu,
trừnhữngphầncóthực.
Thếgiớicàngdễhiểuthìdườngnhưlạicàngvônghĩa.
-STEVENWEINBERG
Từ“nguyêndo”làmộtbànthờchoĐứcChúakhôngđượcbiếttới.
-WILLIAMJAMES
Khôngchọnđiềukhôngthể.
-JEAN-PAULSARTRE
PhầnmởđầuVascoBorden, bốn mươi chín tuổi, vừa bước dọc theo hành lang trải
thảmsangtrọngvừagiậtgiậthaibênveáobộcomlêvàsửathẳngcàvạt.Gãkhôngquenmặccomlê,mặcdùkhicònphụcvụtronghảiquângãcũngtừngcómộtbộ,đượcmaytheocáchđặcbiệtđểgiảmtốiđasựlộrõkhốicơbắptrênthânhình.Bordenngườivạmvỡ,cao1m93,nặng109kg,mộtcựucầuthủbóngbầudụclàmnghềthámtửtưvàlàchuyêngiatruybắtnhữngkẻđàotẩu.Vàngaybâygiờ,Vascođangtheodõimụctiêucủamình,mộtnghiêncứusinhhậutiếnsĩbamươituổi,đầubắtđầuhói,đàotẩutừcôngtyMicroProteonomics ở Cambridge, bang Massachusett, khi tên này đanghướngthẳngvềphíađạisảnhhộinghị.HộinghịBioChange2006,vớichủđềđầyhứngkhởi“Biếnướcmơthành
sựthậtngay!”,diễnratạikháchsạnVenetianởLasVegas.Haingànkháchthamdựđạidiệnđủcác thànhphầnđang làmviệc trongngànhcôngnghệsinhhọc, cácnhàđầu tư, nhânviênquản lý nhân sự chuyên thuê cácnhàkhoahọc,nhânviênchuyểngiaocôngnghệ,CEO,vàchuyêngialuậtsởhữutrítuệ.Bằngnhiềucáchkhácnhau,gầnnhưmỗicôngtycôngnghệsinhhọcởMỹđềucóđạidiệntạiđây.Đâylànơihoànhảođểmộtkẻđàotẩugặpgỡđầumốiliênlạc.Kẻđàotẩu
trông cóvẻkhờkhạo; hắn cóbộmặt ngây thơvàmột chỏm râunhỏ trêncằm;hắnbuôngthõngvaikhibước,gâyấntượngvềsựrụtrèvàthiếunănglực.Nhưngsự thật thì,hắnđãbốchơicùngvớimườihaicáiphôichuyểngien đựng trong bình chân không cryo và vận chuyển chúng xuyên khắpnướcMỹtrướckhiđếnđượchộinghịnày,nơihắnsẽgiaolạinhữngcáiphôinàychokẻđangthuêhắn.Đâykhôngphải trườnghợpđầu tiênvềmộtnghiêncứusinhhậu tiếnsĩ
cháncảnhlàmcôngănlương.Màcũngsẽkhôngphảitrườnghợpcuối.Kẻđàotẩuđi thẳngtớibànđăngkýđểlấythẻthamdựhộinghịvàđeo
quanhcổ.Vasconấnnáởlốivàovàtròngtấmthẻcủamìnhquađầu.Gãđã
dựtrùtrướctìnhhuốngnày.Gãgiảvờquansáttấmbảnggiớithiệuchươngtrình.Nhữngbàidiễnvănquantrọngđềudiễnraởphòngkhiêuvũchính.Các
buổihộithảođượcbốtrí lịchvớinhữngchủđềnhư“Tinhchỉnhquátrìnhtuyển dụng”, “Những chiến lược tất thắng để giữ lại nghiên cứu viên tàinăng”,“Thùlaochobanđiềuhànhvàcổđông”,“VậnhànhcôngtyvàỦybanChứngkhoánvàGiaodịch”,“CácxuhướngởCụcSángchế”,“Nhàđầutưcánhân:phúchayhọa?”vàcuốicùnglà“Đánhcắpbímậtkinhdoanh:tựbảovệmìnhngaybâygiờ!”Phần lớncôngviệccủaVasco liênquan tớicáccông tycôngnghệcao.
Trướcđâygãđãtừngcómặtởnhữnghộinghịnhưthếnày.Nếukhôngphảihộinghịkhoahọc thì cũng làvềkinhdoanh.Hộinghị lầnnày làvềkinhdoanh.Kẻ đào tẩu, Eddie Tolman, đi qua trước mặt gã vào phòng khiêu vũ.
Vasco bám ngay theo sau. Tolman đi quamấy hàng ghế phía trên và thảmình xuống một chiếc ghế trống xung quanh không có người nào khác.Vascolẻnvàohàngghếngayphíasauvàngồihơilệchsangmộtbên.TênnhócTolmankiểmtradiđộngxemcótinnhắnkhông,rồitỏvẻthưgiãnvàngướclênnghebàiphátbiểu.Vascothắcmắctạisao.
Ngườiđànôngđangđứngtrênbụclàmộttrongnhữngtrùmtưbảnmạo
hiểmcótiếngnhấtởCalifornia,mộtnhàđầutưhuyềnthoạitronglĩnhvựccông nghệ cao, JackB.Watson.GươngmặtWatson được phóng lớn trênmànchiếuphíasaulão,làndarámnắngđãtrởthànhthươnghiệuvànétđiểntrai nổi bật đượckhuếchđại đếnmức lấpđầy cănphòng.Watsonđãnămmươihaituổinhưngtrôngvẫntrẻtrung,lãođãcầnmẫnvuntrồngtiếngtămcủamìnhtrongvaitròmộtnhàtưbảnhảotâm.Danhhiệuđóđãgiúplãođạtđượcnhiềuthỏathuậnkinhdoanhkhôngkhoannhượng:thứduynhấtđượcphơi bày trên các phương tiện truyền thông là hình ảnh lão tại các ngôitrườnghiếnchương
[1]haytrongnhữngdịptraohọcbổngchomấyđứanhỏ
thiếuthốn.
Nhưngtrongcănphòngnày,Vascobiết,cácthỏathuậnrắnđònlàmnên
tiếngtămcủaWatsonmớichínhlà thứquantrọngnhất trongtâmtrí thínhgiả.GãtựhỏiliệuWatsoncóđủnhẫntâmđểthumuabấthợpphápmộttáphôichuyểngienhaykhông.Lãocóthểlắmchứ.Tuy nhiên, ngay lúc này,Watson đang nói hăng say nhưmột hoạt náo
viên:“Côngnghệsinhhọcđangbùngnổ.Chúngtachắcchắnsẽđượcchứngkiếnsựpháttriểnmạnhmẽnhấtchưatừngxảyratrongbấtkỳngànhcôngnghiệp nào kể từ thời kỳ điện toán cách đây bamươi năm.Công ty côngnghệsinhhọclớnnhấtởLosAngeles,Amgen,cóbảyngànnhânviên.Tiềntrợ cấp liên bang dành cho các trường đại học là hơn bốn tỷmỗi nămvàđượcphânbổkhắpcác trườngtừNewYorkđếnSanFrancisco, từBostontớiMiami.Khoảngnămtỷmỗinămđượccácnhàtưbảnmạohiểmđầutưvàocáccông tycôngnghệ sinhhọc.Sứccámdỗcủanhữngphươngcáchchữabệnhtuyệtdiệuđượcmanglạinhờngànhkhoahọcnghiêncứutếbàogốc, cytokinevàproteinđang thuhútnhiều tài năng sánggiá.Khidân sốtoàncầuđangtừngphútgiàđi,tươnglaicủachúngtalạitrởnênrựcrỡhơnbaogiờhết.Vàđóchưaphảilàtấtcả!”
“ChúngtôiđãđạtđếntầmmứccóthểlàmchonhómBigPharma[2]phải
sốngdởchếtdở-vàchúngtôisẽlàmvậy.Mấycôngtyđồsộbéohúphípđócầnchúngtôivàhọbiếtđiềuđó.Họcầngien,họcầncôngnghệ.Họlàquákhứ.Chúngtôilàtươnglai.Chúngtôilànơisảnsinhratiềncủa!”Đoạn phát biểu đó thu hútmột tràng pháo tay giòn giã.Vasco rục rịch
thânmìnhtrongghế.Khángiảđangvỗtay,dùrằnghọbiếtrõtênchóđẻnàysẽcắtnhỏcôngtycủahọrathànhnhiềumảnhchỉtrongmộtgiâynếuviệcđómanglạilợinhuậncholão.“Dĩnhiên, chúng tôi đangphảiđốimặtvớinhiều chướngngại trên con
đườngphát triển.Một sốngười -dùhọnghĩ họcó thiệnýđến thếnàođichăng nữa - chọn cách cản đường tiến bộ của nhân loại.Họ khôngmuốnnhữngbệnhnhânbạiliệtcóthểđilại,nhữngbệnhnhânungthưđượcsốngkhỏemạnh,nhữngđứa trẻốmđau tiếp tục sốngvàchơiđùa.Họcó lýdoriêngđểphảnđối.Vìtôngiáo,luânlý,haythậmchí‘tínhthiếtthực’.Chodùlýdocólàgìthìhọvẫnđứngvềphíathầnchết.Vànhữngkẻđósẽkhôngchiếnthắng!”
Tiếngvỗ tayvang lên rầm rãhơn.Vasco liếcnhìnkẻđào tẩu,Tolman.
Tênnhóc lạiđangkiểmtrađiện thoại.Rõrànghắnđangchờ tinnhắn.Vàchờmộtcáchsốtruột.Liệuđiềuđócóđồngnghĩavớiviệcđầumốiliênlạccủahắnđếntrễ?
ChuyệnđónhấtđịnhkhiếnTolmanphấpphỏng.Bởivìởđâuđó,Vasco
biết, tênnhócnàyđanggiấumộtbìnhcáchnhiệtbằng thépkhônggỉ,bêntrongchứađầyni tơlỏngbaobọcquanhnhữngphôi.Cáibìnhkhôngnằmtrongphòngcủatênnhóc.Vascođãlụcsoátnơiđórồi.VànămngàyđãtrôiquakểtừkhiTolmanrờikhỏiCambridge.Chấtgiữlạnhkhôngthểduytrìtácdụngvĩnhviễn.Vàkhimấycáiphôiấytanra,chúngsẽkhôngcòngiátrị.VìthếnếuTolmankhôngcócáchnàolàmđầybìnhbằngLN2
[3]thìgiờ
đâychắchẳnhắnđangrấtnônnóngmuốnlấylạicáibìnhđểgiaochokháchhàng.Chuyệnnàynhấtđịnhsẽsớmxảyra.
Chỉtrongmộttiếngđồnghồthôi,Vascochắcchắnnhưvậy.
“Dĩnhiên,họsẽtìmcáchngăncảnsựtiếnbộ,”Watsonnóitừbụcphát
biểu.“Ngaycảnhữngcôngtytốtnhấtcủachúngtôicũngđanggặprốirentrong các vòngkiện tụngvô nghĩa lý, khôngmang lại kết quả.Một trongnhữngcôngtymớimởcủatôi,BioGenởLosAngeles,hiệnphảihầutòabởivìmộtgãBurnetnàođócứtưởnggãkhôngcầnphải tôntrọngnhữnghợpđồngdochính taygãđặtbútký.Vìgiờđâygãđãđổiý.Burnetsẽcốsứcngănchặnnhữngtiếnbộyhọctrừphichúngtôitrảchogãmộtkhoản.Mộttêntốngtiềnmàcongáigãlạichínhlàluậtsưsẽgiảiquyếtvụkiện.Chanàoconnấy.”Watsonmỉmcười.“Nhưngchúng tôi sẽ thắngvụBurnet.Bởikhôngai có thểngăncảnsự
tiếnbộ!”Nói rồi,Watsonđưahai tay lênkhông trung, vẫyvẫyvềphía khángiả
giữa tiếngvỗ tay trànngậpcănphòng.Lãohànhxửnhưmộtứngcửviên
thựcthụ,Vasconghĩ.ĐólàđiềuWatsonđangnhắmđếnsao?Lãonàynhấtđịnhcóđủtiềnđểđượcbầu.ThờibuổinàygiàucólàđiềuthiếtyếutrongchínhtrườngMỹ.Chẳngbaolâu...GãnhìnlạivàthấytênnhócTolmanđãbiếnmất.
Chiếcghếtrốngrỗng.
Cứtthật!
“Manglạisựtiếnbộlàsứmạng,làsựthôithúcthiêngliêngcủachúng
ta,”Watsonlớntiếng.“Tiếnbộđểchếngựbệnhtật!Tiếnbộđểngănchặnlãohóa,xuađuổichứngsuygiảmvề trí tuệ,kéodàicuộcsống!Mộtcuộcsống không bệnh tật, không suy nhược, không đau đớn, và không sợ hãi!Giấcmơvĩđạicủanhânloại-cuốicùngcũngsẽtrởthànhsựthật!”Vasco Borden không còn nghe lão nói. Gã vội vàng đi dọc hàng ghế
hướngvềphíalốiđibêncạnh,vừađivừađưamắtlướtnhanhquacáclốira.Mộtvàingườiđira,nhưngkhôngaitrônggiốngTolman.Tênnàykhôngthểnàotrốnthoátđược,thoángcó...Gãquay lạinhìn,vừakịp lúc thấyTolmanđangdichuyểnchậmrãi lên
gầnlốiđitrungtâm.Tênnhóclạiđangxemdiđộng.“Nămnaylàsáumươitỷ.Nămtớilàhaitrămtỷ.Nămnămnữasẽlànăm
trămtỷ!Đólàtươnglaingànhcôngnghiệpcủachúngta,vàđólàviễncảnhtốtđẹpmàchúngtamangđếnchotoànnhânloại!”Đámđôngđứngbậtdậy,vỗ tay tán thưởngWatson,vàđộtnhiênVasco
khôngcònthấyTolmanđâunữa.Nhưngthờikhắcđóchỉthoángqua-giờthìTolmanđangđivềphíalốira
chính giữa. Vasco quay lưng, lẻn qua cửa phụ đi ra hành lang, bắt gặpTolmanđangđivàokhuvựchànhlangchóisángánhđèn.Tolmanliếcđồnghồđeotayrồibướcnhanhvềphíahànhlangbênkia,đi
quanhữngôcửasổlớnbằngkínhnhìnrathápđồnghồSanMarcolátgạchđỏvốnđãđượckháchsạnVenetiantusửalạivàgiờđâyluônrựcrỡánhđènvềđêm.Hắnđangtiếnvềphíahồbơi,màcũngcóthểlàsânkháchsạn.Vàothờiđiểmđêmtốinhưthếnàynhữngchỗđósẽrấtđôngngười.Vascovẫntheosát.
Nóđâyrồi,gãnghĩ.
Trongphòngkhiêuvũ,JackWatsonvừađiđilạilạivừamỉmcườivẫy
tayvềphíađámđôngđangtunghô.“Cảmơn,thậttửtếquá,cảmơn...”Mỗilầnnóilãolạihơicúiđầuxuốngmộtchút.Vừađúnglượngkhiêmtốncầnthểhiện.RickDiehlkhịtmũitỏvẻghêtởmkhitheodõibàiphátbiểu.Diehlđang
đứngsausânkhấu,chămchútheodõitoànbộdiễnbiếnquamộtmànhìnhtrắngđennhỏxíu.DiehllàgiámđốcđiềuhànhbamươitưtuổicủaBioGenResearch, một công ty mới được thành lập ở Los Angeles đang gặp khókhăn,vàbuổidiễn thuyếtcủanhàđầu tưbênngoàiquan trọngnhấtkhiếnhắncảmthấyvôcùngbựcbội.BởiDiehlbiếtđằngsaubàidiễnvănsôinổivừarồivànhữngbuổihọpbáocósựthamgiacủamấyđứanhócdađenluôncườitủmtỉm,thìgútlạiJackWatsonvẫnđíchthựclàmộttêncặnbã.Nhưaiđóđãtừngnói,“ĐiềutíchcựcnhấttôicóthểnóivềWatsonđólàlãokhôngphảikẻthíchnhữngthứtànác.Lãochỉlàmộttênchóthượnghạng.”DiehlđãphảimiễncưỡngchấpnhậnnguồntàichínhtừWatson.Hắnước
chimìnhkhôngcầnchỗ tiềnđó.VợDiehlgiàucó,vàhắnđãmởcông tyBioGenbằngtiềncủavợ.VụlàmănđầutiêntrêncươngvịgiámđốcđiềuhànhcủahắnlàchàothầuđểgiànhmộthệtếbàodoUCLA(TrườngĐạihọcCalifornia)cấpphép.ĐólàhệtếbàoBurnet,pháttriểntừcơthểmộtngườiđànôngtênFrankBurnet,vốncókhảnăngsảnxuấtranhữngtốchấtkhángungthưmạnhmẽcótêncytokine.Diehlkhông thực sựhyvọng sẽnhậnđượcgiấyphépnhưngcuối cùng
hắnlạicóđượcnó,vàbấtthìnhlìnhhắnrơivàotìnhthếphảisẵnsàngchocôngđoạn tiếp theo nếu đượcCụcThực phẩmvàDượcphẩm (FDA) chophép tiến hành thử nghiệm lâm sàng. Chi phí khởi điểm chomỗi lần thử
nghiệm lâmsàng làmột triệuđô la,và tăngnhanhđếnconsốmười triệu,chưatínhchiphíxuôidòngvànhữngphítổnsautiếpthị.Hắnkhôngthểchỉmãitrôngchờvàotiềnbạccủavợ.Hắncầnnguồntàichínhbênngoài.Cũng chính vào lúc ấy hắnmới phát hiện ra rằng các trùm tư bảnmạo
hiểm luôn xem cytokine là thứ hàng hóa đầu tư đầy rủi ro. Nhiều loạicytokine, ví dụnhư interleukin, phảimấthàngnămmớixuấthiện trên thịtrường.Nhiều loại cytokinekhácgâynguyhiểmchobệnhnhân, thậmchícòn dẫn tới tử vong. Và rồi Frank Burnet đã đâm đơn kiện vì nghi ngờBioGensởhữuhệ tếbàonày.Diehlgặpkhókhănngaycả trongviệc tiếpcậncácnhàđầutư.Rốtcuộc,hắnđànhphảichấpnhậngãJackWatsondarámnắngvàluôntươicười.NhưnglãoWatson,Diehlbiết,chẳngmuốngìhơnngoàichuyệntiếpquản
BioGenrồiđáđítRickDiehlrakhỏicôngty.“Jack!Phátbiểuhaytuyệt!Tuyệtlắm!”RickđưatayrakhiWatsonđi
vàosaucánhgà.“Ừ.Mừnglàanhthíchnó.”WatsonkhôngbắttayDiehl.Thayvàođó,lão
gỡmáytruyềntínhiệukhôngdâyrarồithảnóvàolòngbàntaycủaDiehl.“Giữcẩnthậncáinàynhé,Rick.”“NhấtđịnhrồiJack.”
“Vợanhcóởđâykhông?”
“Không,Karenkhôngđếnđược.”Diehlnhúnvai.“Kẹtmấyđứanhỏ.”
“Tôilấylàmtiếccôấyđãbỏlỡbàiphátbiểunày,”Watsonnói.
“TôisẽbảocôấymuaDVDxem,”Diehlnói.
“Dùsaochúngtacũngđãtungcáitinxấuấyrarồi,”Watsonnói.“Đómới
làvấnđềchính.Bâygiờaicũngbiếtcómộtvụkiện,ngườitabiếtBurnetlàmộttênxấuxa,vàhọbiếtchúngtađangkiểmsoátvụnày.Đólàđiềuquan
trọng.Côngtygiờđangởvịthếvôcùngvữngchãi.”Diehl nói, “Đó có phải lý do khiến ông đồng ý đứng ra diễn thuyết
không?”Watson nhìn hắn chòng chọc. “Anh nghĩ tôi muốn tới Vegas à? Lạy
Chúa.”ÔngtagỡchiếcmicrorađưachoDiehl.“Giữcẩnthậncáinàynữa.”“NhấtđịnhrồiJack.”
RồiJackWatsonquayngườibỏđimàkhôngnóithêmlờinào.RickDiehl
runrẩy.CảmơnChúađãbanchoconsốtiềncủaKaren,hắnnghĩ.Bởinếukhôngcóchúng,hắnchắcchắnsẽchẳnglàgì.Ngangqua nhữngmáivòmkhách sạnDoge’sPalace,VascoBordenđi
vàotrongsân, theosaukẻđàotẩu,EddieTolman,xuyênquađámđôngtụtậpvềđêm.Gãthấycótiếngloẹtxoẹttừmáynghegắntrongtai.Đólàtrợlýcủagã,Dolly, đangởkhuvựckhác củakhách sạn.Gã chạmnhẹvào tai.“Nóiđi,”gãnói.“NhócĐầuHóiTolmanđãđặttrướcmộtvàitròtiêukhiển.”
“Thậtvậyà?”
“Đúngvậy,hắn...”
“Khoanđã,”Vasconói.“Cứgiữmáy.”
Trướcmặtmình,gãthấymộtthứkhôngthểtinđược.Từbênphảisân,gã
thấyJackB.Watsonnhậpvàođámđông,đibêncạnhlàmộtcônàngxinhđẹp,dángđiệuuyểnchuyển, tócsẫmmàu.Watsonnổi tiếng làngười luônđượccáccônàngkiềudiễmhộ tống.Họđều làmviệccho lão, tất cảđềukhônngoan,vàtuyệtđẹp.Vascokhôngngạcnhiênvềngườiphụnữ.ĐiềulàmgãngạcnhiênlàJack
WatsonđangtiếnvềphíaEddieTolman,kẻđàotẩu.Thậtvôlýhếtsức.Cho
dùTolmancóđanglàmănvớiWatsonđinữathìnhàđầutưnổitiếngnàycũngsẽkhôngbaogiờgặphắnmặtđốimặt.Vàgặpởnơicôngcộngthìlạicàngkhôngbaogiờ.Nhưngbọnhọđangởkia,chuẩnbịđốiđầutrongcáisânVenetianđôngnghịtngười,ngaytrướcmắtgã.Cáiquáigìđây?Gãkhôngthểtinchuyệnsắpxảyra.
Nhưngsauđócônànguyểnchuyểnhơivấpchân,vàdừnglại.Côảmặc
mộtbộđầmngắnbósátngườivàđigiàycaogót.CôảdựavàovaiWatson,khẽ gập gối, để lộ phần lớn cặp đùi, và xem xétmột bên giày.Cô ả nhẹnhàngsửalạidâygiày,đứnglênrồimỉmcườivớiWatson.VascothôinhìnbọnhọvàthấyTolmanđãbiếnmất.Nhưng lúc này thìWatson và người phụ nữ lại băng ngang con đường
Vascođangđứng, lướtquagầnđếnnỗigãcó thểngửi thấymùinướchoatrêncơthểcôta,vàrồigãngheWatsonthìthầmgìđóvớiả,ảsiếtchặtcánhtayWatsonvàvùiđầuvàovailãokhihọbướcđi.Mộtbộđôilãngmạn.Tấtcảnhữngthứđóchỉlàsựtrùnghợpngẫunhiên?Mọichuyệnxảyracó
chủđích hay không?Họnhận ra gã rồi chăng?Gã ấn nhẹ vào chiếcmáytrongtai.“Dolly,tôimấtdấuhắnrồi.”
“Không sao. Tôi thấy hắn rồi.”Gã liếc lên.Cô ta đang ở trên tầng hai
quan sátmọi thứ bên dưới. “Có phải JackWatson vừa đi ngang qua anhkhông?”“Ừ.Tôinghĩcólẽ...”
“Không,không,”Dollynói.“TôikhôngtưởngtượngnổiWatsoncódính
dángtớivụnày.Khôngphảiphongcáchcủalão.TôimuốnnóilàNhócĐầuHóiđivềphíaphònghắnvìhắncóhẹn.Lúcnãytôinóivớianhrồi.Hắncótròtiêukhiểnmà.”“Làtrògì?”
“ConbéngườiNga.HìnhnhưhắnchỉthíchgáiNga.Bọngáichândài.”
“Cóảnàochúngtabiếtkhông?”
“Không,nhưng tôi cóchút thông tin.Và tôiđãđặt camera trongphòng
hắn.”“Saocôlàmđượcvậy?”gãvừanóivừamỉmcười.
“AnhchỉcầnbiếtlàanninhởVenetiankhônggiốngnhưtrướcđâynữa.
Thậmchícònrấtrẻcơđấy.”IrinaKatayeva,haimươihaituổi,gõcửa.Trêntaytrái,ảcầmmộtchai
rượuvangđượcbọctrongtúiquàbằngvảinhungcódảirútởmiệngtúi.Mộtgãchừngbamươi tuổi ramởcửa,miệngmỉmcười.Hắnkhôngcógìhấpdẫn.“AnhlàEddiephảikhông?”
“Đúngvậy.Vàođi.”
“Tôimangcáinàyđếnchoanh,từkétsắtcủakháchsạn.”Côtađưacho
hắnchairượu.Theo dõi diễn biếnmọi chuyện trênmàn hình nhỏ cầm tay,Vasco nói,
“Côtađưathứđóchohắnởhànhlang.Ởđâyhaingườisẽbịpháthiệnquamànhìnhanninh.Tạisaocôtakhôngchờchotớikhivàophòngđãchứ?”“Cólẽcôtađượcdặntrướclàphảilàmnhưvậy,”Dollynói.
“Côảchắccaocỡmộtthướctám.Chúngtabiếtgìvềả?”
“TiếngAnhgiỏi.BốnnămởMỹ.Đanghọcđạihọc.”
“Làmviệcởkháchsạnnàykhông?”
“Không.”
“Vậylàdânnghiệpdư?”Vascohỏi.
“ĐâylàNevadamà,”Dollynói.
Trênmànhình,ảngườiNgavàophòngvàđóngcửalại.Vascoxoaynúm
điều chỉnh, bắt được tín hiệu tới một trong những camera gắn bên trongphòng.Tênnhóccócănphòngrấtrộng,gần186thướcvuông,đượcxâytheokiểuVenetian.Côảgậtđầuvàmỉmcười.“Đẹp.Phòngđẹpđấy.”
“Ừ.Sao,côuốnggìkhông?”
Côảlắcđầu.“Tôikhôngcónhiềuthờigianđâu.”Ảvớitayrasaulưng
kéokhóachiếcđầm,đểnólủnglẳngtrênhaivai.Ảquaylại,giảvờbốirốivìđểhắnthấytấmlưngtrầnchạydàixuốngtậncặpmông.“Phòngngủởlốinào?”“Lốinày,cưng.”
Khi hai người vàophòngngủ,Vasco lại xoaynúmđiều chỉnh.Gã thấy
cănphòngngủngay lúccôảđangnói,“Tôikhôngbiếtgìvềchuyệnmuabáncủaanhhết,vàtôicũngchảmuốnbiết.Kinhdoanhchánchếtđược.”Ảđểchiếcđầmrơixuống.Ảbướcrakhỏichiếcđầmrồinằmxuốnggiường,giờ thì hoàn toàn tồngngồng trừđôi giày caogót.Ảđáđôi giày ra. “Emkhôngnghĩanhcầnuốnggìcả,”ảnói.“Vàembiếtmìnhcũngkhôngcần.”Tolmanthảngườilêncôảbằngmộtcúđápđánhthịchxuốnggiường.Ả
hựlênmộttiếngrồicốgượngcười.“Từtừnàocưng.”Hắnđanghổnhàhổnhển.Hắnrướnlấytócả,mơntrớn.“Đểtócemyênnào,”côảnói.Ảxoayngườilại.“Cứnằmxuống,”ảnói,“rồiđểemlàmanhvuivẻ.”“Khỉthật,”Vasconói,mắtvẫnnhìnchằmchằmvàomànhìnhbéxíu.“Cô
tinnổikhông?Hắnthậmchíkhôngphảilàmộttêndânquânnữa.Khimộtngườiphụnữtrôngnhưvậy,ngườitaphảinghĩ...”“Đừngbậntâm,”Dollynóiquatainghe.“Côảđangthayđồ.”
“Đúngvậythật,”gãnói.“Màcònkhágấpgápnữa.”
“Đánglẽcôảphảichohắnnửatiếngđồnghồchứ.Màtôikhôngthấytrả
tiềnchocôả.”“Tôicũngkhôngthấy.Nhưnghắncũngđangthayđồkìa.”
“Cóchuyệngìđây,”Dollynói.“Côtađangbướcrakhỏicửa.”
Vascovặnnúmchỉnh,cốchuyểnsangmộtcamerakhác.Nhưngnhữnggì
gãnhậnđượcchỉlàmànhìnhtĩnhđiện.“Tôichẳngthấycáicứtgìcả.”“Côảđangrờiphòng.Hắnvẫncònởđó.Không,khoan...hắncũngđang
rờiphòng.”“Vậyà?”
“Ừ.Vàhắnmangtheochairượu.”
“Đượcrồi,”Vasconói.“Màhắnđịnhđemchairượuđiđâu?”
Phôiđônglạnh trongni tơ lỏngđượcvậnchuyển trongmột loạiphích
đặc biệt làm bằng thép không gỉ bên trong có tráng một lớp thủy tinhborosilicate.Loạiphíchnàygọilàbìnhchânkhôngcryo.Bìnhchânkhôngcryođaphầncódungtíchlớn,cóhìnhnhưvạisữa,nhưngcũngcóloạidungtíchnhỏchừngmộtlít.Bìnhchânkhôngcryokhôngcódángnhưchairượu,vì thôngthườngmiệngbìnhphảirộng,nhưngcũngcóloạicókíchcỡnhưbìnhrượu.Vàchắcchắncóthểnằmgọntrongbaorượu.“Chắchắnđangmangnótheo,”Vasconói.“Chắcnóởtrongcáibao.”
“Tôinghĩvậy,”Dollynói.“Anhthấybọnchúngchưa?”
“Rồi,thấyrồi.”
Vasco đuổi kịp đôi nam nữ ở tầng trệt, gần quầy cho thuê thuyềngondola
[4].Họrảobướctaytrongtay,gãđànôngđangquắpchairượuởchỗ
khuỷu tay, giữnó thẳngđứng.Cáchcầm rượu rõ làngượngnghịu, vàhaingười làmthànhmộtđôikỳkhôi -cônàngxinhđẹpbênanhchàng thõngthẹo thiếu tự tin. Họ bước dọc con kênh, hầu như chẳng hề liếcmắt đếnnhữngcửahiệutrênđường.“Chúngđangtrênđườngtớihộinghị,”Vasconói.
“Tôithấybọnchúngrồi,”Dollynói.Vasconhìnxuốngconphốđôngđúc
vàthấyDollyởđầukia.Dollyhaimươitámtuổi,ngoạihìnhhoàntoànbìnhthường.Dollycóthểlàbấtkỳai:kếtoánviên,bạngái,thưký,trợlý.Côtacóthểhóathânthànhbấtkỳloạingườinào.ĐêmnaycôtavậntrangphụctheophongcáchVegas, tócvàngchải thànhlọnphíatrướcvàmặcmộtbộđầmóngánhxẻngực.Côtahơiđầyđặn,khiếnchoấntượngbênngoàicànghoànhảo.Vascođãlàmviệccùngcôtađượcbốnnăm,vàcảhailàmộtbộđôiăný.Vềđờisốngriêngtưhaingườicũngchỉhòahợpởmứctrungbình.Côtaghétgãhútxìgàtrêngiường.“Đanghướngvềphíađạisảnh,”Dollynói.“Không,chúngđangquaylại
hướngcũ.”Đạisảnhlàmộthànhlangkhổnglồhìnhbầudục,trầncaomạvàng,ánh
đèndịu,cộttrụcẩmthạch.Nólàmchonhữngđámđôngqualạitrongđótrởnênnhỏbé.Vascolưỡnglự.“Chúngđổiýà?Haychúngpháthiệnrachúngtarồi?”“Tôinghĩchúngđangrấtthậntrọng.”
“Chà, khoảnh khắc quan trọng đây.” Bởi lẽ, cấp thiết hơn cả việc tóm
đượckẻđàotẩu,haingườiphảibiếthắngiaophôichoai.Rõràngphải làmộtaiđóởhộinghị.“Sẽkhônglâunữađâu,”Dollynói.
RickDiehlđiđilạilạibêncạnhnhữngcửahiệunằmdọcconkênhdành
chothuyềngondola,taycầmdiđộng.Hắnchẳngngóngànggìtớinhữngcửahiệubàybánđủloạiđồđắttiềnmàchẳngbaogiờhắncần.DiehllàconthứbacủamộtbácsĩngườiBaltimore.Haingườikiađềutheohọctrườngyvàtrởthànhbácsĩsảnkhoanhưbố.Diehlkhôngchọnconđườngđómàtheongànhnghiêncứuyhọc.ÁplựcgiađìnhcuốicùngcũngbuộchắnrờiđếnmiềnTây.HắnnghiêncứuvềditruyềnhọcởĐạihọcSanFranciscotrongmột thờigianngắn,nhưngthứcuốnhúthắnnhiềuhơnlại làvănhóakinhdoanhtạicáctrườngđạihọcởSanFrancisco.Dườngnhưmọigiáosưdanhgiáđều tự lậpcông ty riênghoặccóghế trongbanđiềuhànhcáccông tycông nghệ sinh học. Trong bữa trưa,mọi chuyện đều xoay quanh chủ đềchuyểngiaocôngnghệ,cấpphépchéo,trảlươngtheocôngđoạn,thumuavàxuấtchi,sởhữutrítuệtrướcvàsauthànhphẩm.HồiấyKaren,vợRick,vừanhậnđượcmộtkhoảnthừakếkếchxù,vàhắn
nhậnramìnhđãcóđủvốnđểkhởinghiệp.VùngBayAreađầyrẫycáccôngtyluôncạnhtranhkhốcliệtđểgiànhđượcmặtbằngvànhânlực.Hắnquyếtđịnh rời đến vùng Bắc Los Angeles, nơi Amgen đã dựng lên một cơ sởkhổnglồ.Diehlxâymộtnhàmáynguyngahiệnđại,thuêcácnhómnghiêncứusánggiá,vàbắtđầupháttriển.Bốvàanhemhắnđếnthăm.Chẳngcógìđángngạcnhiênkhitấtcảbọnhọđềubịấntượng.Nhưng... tại sao cô không gọi lại cho hắn?Hắn nhìn đồng hồ đeo tay.
Chíngiờrồi.Tụinhỏgiờđãngủrồichứ.VàKarenđánglẽđãphảiởnhà.Ngườihầugáinóicôđãrangoàicáchđâymột tiếng,nhưngkhôngbiếtđiđâu.Karenkhôngbaogiờrakhỏinhàmàkhôngmangtheođiệnthoại.Chắcchắncôphảimangtheođiệnthoại.Tạisaocôkhônggọilạichohắn?Hắnkhônghiểugìcả,vàchuyệnđókhiếnhắnvôcùng thấp thỏm.Hắn
đangởđây,đanglẻloigiữacáithànhphốkhốnkiếpvớimậtđộphụnữđẹpdàyđặcchưatừngthấynày.Phải,họđềuchỉlàchấtdẻo,đãđượcphẫuthuậtrấtnhiều,nhưnglạivôcùngkhêugợi.Ngayphíatrướcmặt,hắnthấymộtgãđànôngluộmthuộmđangdạobước
cùngmộtconbécaoráosảitừngbướcdàitrênđôigiàycaogót,vàcônàngthựcsựkhiếnngườitaphảimêmẩn:máitócđenhuyền,làndamịnmàng,vàmộtthânhìnhnóngbỏng,mảnhkhảnh.Gãtrailuộmthuộmđóhẳnđãphảitrảkhôngíttiềnđểcóđượccônàng,màchodùlàvậy,gãrõràngchẳngcoiconbéragì.Gãđangômchặtchairượunhưthểômmộtđứabé,vàtrônggã
cóvẻhồihộpđếnnỗigầnnhưđangvãmồhôi.Nhưng con bé ấy... Chúa ơi, con bé thật nóng bỏng. Nóng bỏng, nóng
bỏng...CáiquáigìmàKarenkhônggọilạichomìnhchứ,hắnnghĩ.
“Này,”Vasconói.“Nhìnkìanhìnkìa.GãBioGenđó.Đilảngvảngnhư
đangrỗiviệcấy.”“Tôicũngthấygãmà,”Dollynói.Côtađứngcáchhắnchừngmộtngãtư.
“Ừ,vậythìthôi.”
Tolmanvà ảngườiNgađingangqua trướcmặtgãBioGen,nhưnghắn
chẳng làmgìngoàiviệcbật nắpđiện thoại vàbấmsố.Tênhắn làgì nhỉ?Diehl.Vascođãnghephongthanhđâuđóvềhắn.Khởinghiệpnhờtiềncủavợ,vàgiờđâycólẽvợhắnđangthaotúngcuộchônnhâncủahaingười.Đạiloạilàvậy.Mộtconnhỏgiàusụ,giađìnhmiềnĐôngcổđiển,lắmtiềncủa.Mấyconnhỏnhưthếrấtcótiếngnóitronggiađình.“Nhàhàng,”Dollynói.“ChúngđangđivàonhàhàngTerrazo.”
IlTerrazzoAntico làmộtnhàhànghai tầngcóbancôngbọckính.Nội
thấttranghoàngnhưmộtnhàchứahiệnđại,mọithứđềumạvàng.Cột,trần,tường:mọibềmặtđềuđượctrangtrí.KhiếnVascochỉnhìnthôicũngthấythấpthỏm.Đôinamnữbướcvào,ngangquatrướcbànđặtchỗ,hướngvềmộtchiếc
bànbênhôngnhàhàng.Vàtạibànđó,Vascothấymộtgãtrôngnhưmộttayanhchị,dasẫm,màyđậm,thânhìnhlựclưỡng,đangnhìnchằmchằmvàocôảngườiNgavàliếmmôimộtcáchthựcdụng.Tolman bước xốc tới bàn và nói gì đó với gã đàn ông da sẫm.Gã này
trôngcóvẻbốirối.Gãđâucómờibọnhọngồicơchứ.Vasconghĩ,Cógìkhôngổnđây.CôảngườiNgahơilùilạiphíasau.
Ngaylúcđómộttiasánglóelên.Dollyvừachụpảnh.TênnhócTolman
quaylạinhìn,hiểuramọichuyệnvàbỏchạythụcmạng.“Cứtthật,Dolly!”
VascobắtđầuđuổitheoTolmankhihắnđãchạysâuhơnvàotrongnhà
hàng.Mộtanhbồigiơtaychặnlại.“Thưaông,xinlỗi...”Vascohất anh tangã sóng soài, tiếp tục truyđuổi.Tolmanđangởphía
trước,chândichuyểnchậmhơnkhảnăngcủamình,bởilẽhắnđangcốgắngkhônglàmrungchairượuquýgiá.Nhưnghắnchẳngbiếtsẽchạyđiđâunữa.Hắnkhôngthôngthạonhàhàngnày;hắnchỉbiếtchạy.Laođánhrầmxuyênquanhữngcánhcửađangđungđưachânvàonhàbếp,Vascotheosátngayphíasau.Mọingườihét lênkhi thấyhaingười,mộtvàiđầubếpvungvẩydao,nhưngTolmancứ laovào,dườngnhưđinhninhrằngnhàbếpnàycócửahậuởđâuđó.Khôngcó.Hắnbịkẹt.Hắn lồng lộnnhìnquanh.Vascođichậm lại.Gã
phômộttrongnhữngphùhiệucủamìnhnằmtrongmộtcáivítrôngnhưtừcơquancôngquyền.“Quyềnbắtgiữcủacôngdân
[5],”gãnói.Tolmanthu
mìnhlùilại,bêncạnhhắnlàhaitủđálớnvừavặnchomộtngườivàođóvàmộtcánhcửahẹpcócửasổmỏngthẳngđứng.Tolmanđiquacánhcửahẹpvàcửađónglạiphíasau.Đènhiệubêncạnhcửanhấpnháy.
Đólàthangmáyvậnchuyểnhàng.
Cứt.“Thangmáynàyđiđâu?”
“Tầnghai.”
“Tầngnàonữa?”
“Không,tầnghaithôi.”
Vascoấntainghe.“Dolly?”
“Tôiđây,”côtanói.Gãnghecôtathởhổnhểnkhichạylênlầu.
Vascođứngchờtrướccửathangmáy.Gãbấmnútgọithangmáyxuống.
“Tôiđangởchỗthangmáy,”Dollynói.“Tôithấyhắnrồi;hắnđixuống
trởlại.”“Thangmáynàynhỏxíu,”Vasconói.
“Tôibiết.”
“Nếuhắnthựcsựđanggiữnitơlỏngbênmình,đánglẽhắnkhôngnênở
trongđó.”Vàinămtrước,Vascođãdồnmộttênđàotẩuvàomộtkhohàngchứađồthínghiệm.Tênnàysuýtchếtngộpsaukhitựnhốtmìnhtrongmộtchiếctủchứađồ.Thangmáyđixuống.NgaykhithangmáyngừnglạiVascođãgiậtmạnh
taynắmđểmởcửa,nhưngTolmanchắcđãbấmnútkhẩncấptrướcđó,vìcánhcửakhôngchịumở.Vascothấybaorượutrênsàn.Lớpvảinhungđãbịđẩyxuốngđểlộvànhthépkhônggỉcủachiếcbìnhchânkhôngcryo.Vànắpbìnhđãmở.Khóitrắngbốcquanhmiệngbình.
Qua tấmkính,Tolmanđangnhìngãchòngchọc,haimắtngâydại. “Ra
đâyđi,nhóccon,”Vasconói.“Đừngdạidộtnữa.”Tolmanlắcđầu.
“Nguyhiểmlắm.”Vasconói.“Màybiếtlànguyhiểmmà.”
Nhưngtênnhócbấmnút,vàthangmáykhởiđộngtrởlại.
Vascocólinhcảmkhônghay.
Tênnhócbiếtrõ.Hắnbiếtrấtrõđiềuhắnđanglàm.
“Hắntrênđây,”Dollynói, cô tađangđứng trên tầnghai. “Nhưngcửa
khôngchịumở.Không,hắnlạiđangxuống.”“Trởlạibànđi,”Vasconóivớicô.“Đểhắnđi.”
Côhiểungaygãđangnóigì.Côchạytrêncầuthangbọcnhungđỏsang
trọngđểxuốngtầngtrệt.Chẳngcógìngạcnhiênkhithấycáibànmàlúcnãytênanhchịngồigiờđây trống rỗng.Chẳngcó tayanhchị.ChẳngcócôảngườiNgaxinhđẹp.Chỉcótờmộttrămđôlakẹpdướily.Hắntrảbằngtiềnmặt,dĩnhiênrồi.Vàbiếnmất.
Vascogiờđangởgiữabataybảovệkháchsạn,cảbađangnóicùngmột
lúc.Đứngcaohơnnửacáiđầusovớihọ,gãhétlênkêugiữimlặng.“Hỏimấyanhcáinày,”gãnói.“Làmsaochúngtamởđượccửathangmáy?”“Chắchắnđãnhấnnútbỏquachếđộtựđộng.”
“Làmsaomởthangmáyrađược?”
“Phảicắtđứtnguồnđiệntớithangmáy.”
“Vậysẽmởđượcà?”
“Không,nhưngsauđótacóthểchêmcáigìvàođểmởcửakhithangmáy
ngừng.”“Làmvậymấtbaolâu?”
“Chắc cũngmười,mười lămphút gì đấy.Khôngvấnđềgì đâu, gãnày
chẳngđiđâuđượccả.”“Có,hắnđiđượcđấy,”Vasconói.
Taybảovệcườiphálên.“Hắncóthểđitớichỗquáiquỷnàochứ?”Thangmáy lại đi xuống. Tolman đang quỳ gối, tay nắm chặt cánh cửa
kính.“Dậyđi,”Vasconói.“Dậyđi,dậyđi.Thôinào,contrai,khôngđángđâu,
dậyđi!”Bất thình lình,mắtTolman trợn ngược rồi hắn ngã ngửa ra sau.Thang
máylạibắtđầuđilên.“Cáiquáigìvậy?”mộttaybảovệnói.“Hắntalàaimớiđược?”
Ặc,cứtthật,Vasconghĩ.
Tênnhócđãnhấnnútnàođóđểvượtquachếđộtựđộngcủathangmáy
làmmạchđiệnbịkẹt.Phảimấtbốnmươiphútngườitamớimởđượccửavàkhiênghắnrangoài.Dĩnhiênhắnđãchếttừlâu.Ngaylúcngãrasau,hắnđãbịbaophủtrongmộtkhônggianhoàntoànchỉcókhínitơ,bốcratừdòngnitơlỏngtrongchiếcbìnhchânkhôngcryo.Vìnitơnặnghơnkhôngkhí,nódầndầnlấpđầythangmáytừsànđếntrần.Khitênnhócngãphịchxuống,hắngầnnhưđãbấttỉnh,vàtắtthởtrongchừngmộtphútsauđó.Nhữngtaybảovệmuốnbiếtcógìtrongchiếcbìnhchânkhôngcryo,giờ
đã ngừng bốc hơi.Vasco đeo găng tay và kéo ramột thanh kim loại dài.Chẳngcógìngoàimấycáikẹprỗngmàlẽranhữngcáiphôiphảinằmởđó.Aiđóđãlấymấycáiphôiđi.“Anhmuốnnóilàhắntựtửà?”mộtngườibảovệhỏi.
“Đúngvậy,”Vasconói.“Hắnlàmviệcchomộtphòngthínghiệmvềphôi.
Hắn biết ni tơ lỏng trong không gian hạn hẹp rất nguy hiểm.” Ni tơ gâythươngvong trongphòng thínghiệmnhiềuhơnbấtkỳhóachấtnàokhác.Mộtnửasốngườiđãchếttronglúctìmcáchcứuđồngnghiệpđangbịngấtxỉu.
“Đólàcáchhắnthoátkhỏimộttìnhcảnhtồitệ,”Vasconói.Mộtlúcsau,trênđườngvềnhàvớigã,Dollyhỏi,“Vậychuyệngìxảyra
vớimấycáiphôi?”Vascolắcđầu.“Khôngbiết.Tênnhóckhônggiữchúng.”
“Anhcónghĩảkialấykhông?Lấytrướckhiảvàophònghắnấy?”
“Kẻnàođóđãlấy.”Vascothởdài.“Khôngaiởkháchsạnđóbiếtảsao?”
“Họđãxemlạicameraanninhrồi.Họkhôngbiếtả.”
“Ảcòntớitrườngkhông?”
“Nămngoáiảcóhọcđạihọc.Nămnayảkhôngghidanh.”
“Vậylàảđãbiếnmất.”
“Ừm,”Dollynói.“Ả,gãdasẫm,mấycáiphôi.Mọithứđềubiếnmất.”
“Tôimuốnbiếtmọichuyệnkhớpvớinhaurasao,”Vasconói.
“Cólẽchẳngcógìkhớpnhauđâu,”Dollytrảlời.
“Chẳngphảilầnđầu,”Vasconói.Phíatrướcmặt,gãthấyánhđènnêông
củamộtquầyrượugiữasamạc[6].Gãtấpxevàolề.Gãcầnuốngchútgìđó.
Chương01Phânkhu48củaTòaánCấpcaoLosAngeleslàmộtcănphòngsànốp
vángỗ,nổibậthẳnnhờchiếcđạiấnchươngbangCalifornia.Cănphòngnhỏbévàgợimộtcảmgiáchàonhoángrẻtiền.Tấmthảmđỏđãsờnvàdínhđầyvệtbụi.Lớpgỗdánngoàibụcnhânchứngđãmẻ,vàmộttrongnhữngbóngđènhuỳnhquangkhôngcònsángnữa,làmchokhuvựcghếngồicủabanhộithẩmtốihơnsovớinhữngvịtríkháctrongphòng.Cácthànhviêntrongbanhộithẩmvậntrangphụcngàythường,quầnjeanvàsơmingắntay.GhếcủathẩmphánDavisPikelạikêucọtkẹtmỗilầnôngquaysangliếcnhìnchiếcmáy tínhxách tay,một hànhđộngông lặp lại liên tục trong cảngàyhômnay. Alex Burnet nghi ngờ vị thẩm phán đang kiểm tra email hay giá cổphiếu.Nhìnchung,phòngxửánnàydườngnhưlàmộtnơilạlẫmđểgiảiquyết
nhữngvấnđềphứctạpvềcôngnghệsinhhọc,nhưngđólànhữnggìngườita đã làm trong hai tuần vừa qua với vụFrankM. Burnet kiện Hội đồngQuảntrịTrườngĐạihọcCalifornia.Alexbamươihaituổi,mộtluậtsưthànhđạt,làcổđôngnhỏtrongcôngty
luật cô đang làm việc.Cô ngồi ở bàn nguyên cáo cùng những thành viênkháctrongnhómnhânviênpháplýbàochữachobốcô,vàdõitheobốkhiôngbướcvàobụcnhânchứng.Miệngmỉmcườitrấnannhưngthựctếtronglòngcôđanglolắngkhôngbiếtbốmìnhsẽthếnào.FrankBurnetlàmộtngườiđànôngcóbộngựcthùngphi,trôngtrẻhơnso
vớituổinămmươimốtcủamình.Ôngtoátlênvẻkhỏemạnhvàtựtinkhiđọclờituyênthệ.Alexbiếtrằngvẻngoàikhỏekhoắncủabốcóthểgâybấtlợichovụkiện.Và,dĩnhiên,công luận trướcphiênxử tiêucựcmộtcáchgaygắt.ĐộiPRcủaRickDiehlđãrasứcmiêutảbốcônhưmộtkẻvôơn,thamlam,vôlươngtâm.Mộtkẻđãcanthiệpnhằmcảntrởcácnghiêncứuyhọc.Mộtkẻkhônggiữlờihứa,màchỉmuốncótiền.Chẳnglờinàotrongsốđólàđúng- trênthựctế,ngườitađãđảongược
toànbộsựthật.Nhưngkhôngmộtphóngviênnàogọichobốcôđểhỏivềcâu chuyện. Đến một người cũng không. Sau lưng Rick Diehl là JackWatson,nhàtừthiệnnổitiếng.CácphươngtiệntruyềnthônggiảđịnhrằngWatsonlàngườitốt,vàdođóbốcôlàkẻxấu.MộtkhiphiênbảncủavởkịchvềluânlýđóxuấthiệntrêntờNewYorkTimes (dophóngviêngiải tríđịaphươngviết),nhữngngườikhácsẽhùatheo.Cómộtbàibáolớntheokiểu“tôi cũngvậy” trên tờL.A.Times, cốgắngđánhbại phiênbảnNewYorktrongviệcgièmphabốcô.Rồichươngtrìnhthờisựđịaphươnglạiduytrìnhịpsốngthườngnhậtvềmộtngườiđànôngmuốnngănchặntiếnbộyhọc,ngườiđànôngdámchỉtríchUCLA,cáitrungtâmhọcthuậtdanhtiếngấy,cáitrườngđạihọcvĩđạiởquênhàấy.Nửatámáyquaytheochânbốconcômỗikhihọbướclênbậctamcấpcủatòaán.Mọinỗlựcđểtungracâuchuyệncủahọtrướcgiờchỉgặpthấtbại.Cho
dùcốvấntruyềnthôngmàbốcôthuêcónănglựcđếnđâuthìcũngkhôngthểsobìđượcvớiguồngmáyđượcbôitrơnkỹcàngvàdồidàotàichínhcủaJackWatson.Hiểnnhiênlàcácthànhviênbanhộithẩmđãxemquamộtsốbàitường
thuậttrênbáođài.Vàtácđộngcủanhữngbàitườngthuậtđócànglàmtăngthêmáplựcchobốcô,buộcôngkhôngchỉđơngiảntrìnhbàyvềcâuchuyệncủamìnhmàcònphảilấylạithanhdanhcủabảnthân,phảikhắcphụcthiệthạimàbáochíđãgâyrachoông,ngaycảtrướckhiôngbướcvàobụcnhânchứng.Luậtsưcủabốcôđứngdậyvàbắtđầuphầnchấtvấncủamình.“Ông
Burnet,chúngtahãyquaylạithờiđiểmthángSáucáchđâychừngtámnăm.Hồiđóôngđanglàmgì?”“Tôilàmnghềxâydựng,”bốcônói,bằnggiọngdứtkhoát.“Giámsátviệc
hànđườngốngdẫnkhíđốtthiênnhiênCalgary.”“Vàkhinàothìôngbắtđầunghingờmìnhbịbệnh?”
“Tôibắtđầuthứcgiấctrongđêm.Mìnhmẩyướtnhem,sũngnước.”
“Ôngbịsốt?”
“Lúcđótôicholàvậy.”
“Ôngcóđikhámbácsĩkhông?”
“Khôngphảingaylúcđó,”ôngnói.“Khiđótôinghĩmìnhbịcúmhaysao
đó.Nhưngmồhôivẫnkhôngngừngchảy.Một thángsau, tôibắtđầucảmthấysứckhỏeyếuđi.Sauđótôitớikhámbácsĩ.”“Rồibácsĩnóigìvớiông?”
“Ôngtanóitôicómộtkhốiutrongbụng.Rồiôngấygiớithiệutôitớimột
chuyêngianổitiếngnhấtởBờbiểnTây.MộtgiáosưởTrungtâmYkhoaUCLA,LosAngeles.”“Chuyêngiađólàai?”
“BácsĩMichaelGross.Ôngấyngồiđằngkia.”Bốcôchỉvềchỗbịcáo
đangngồiởbànbên cạnh.Alexkhôngnhìnvềphíađó.Côvẫn tập trungnhìnvàobốmình.“RồisauđóôngcóđượcbácsĩGrosskhámkhông?”
“Có,cókhám.”
“Ôngấytiếnhànhkhámcơthểông?”
“Phải.”
“Lúcđóôngấycólàmxétnghiệmgìkhông?”
“Có.Ôngấylấymáu,chụpX-quangrồichụpCATtoànbộcơthểtôi.Rồi
ôngấylấymẫumôtừtủyxươngtôi.”“Chuyệnđóxảynhưthếnào,ôngBurnet?”
“Ôngấycắmkimvàoxươngchậutôi,ngayđâynày.Kimđâmxuyênqua
xươngvàvàotrongtủy.Ngườitahúttủyrarồiphântíchnó.”
“Vàsaukhinhữngxétnghiệmnàykếtthúc,ôngấycóchoôngbiếtchẩn
đoáncủamìnhkhông?”“Có.ÔngấynóitôibịbệnhbạchcầulymphotếbàoTcấptính.”
“Ônghiểunhưthếnàovềcănbệnhđó?”
“Ungthưtủy.”
“Ôngấycóđềnghịcáchđiềutrịkhông?”
“Có.Phẫuthuậtvàsauđólàhóatrị.”
“Rồiôngấycóchoôngbiếtkhảnăngpháttriểnbệnhkhông?Kếtcụccủa
cănbệnhnàycóthểlàgì?”“Ôngấynóibệnhnàykhôngmấykhảquan.”
“Ôngấycónóicụthểhơnkhông?”
“Ôngấynói,cólẽchưatớimộtnăm.”
“Sauđóôngcóhỏiýkiếncủabácsĩkháckhông?”
“Có,tôicóhỏi.”
“Vậykếtquảrasao?”
“Chẩnđoánbệnhcủatôilà...ôngta,ờ...ôngtaxácnhậnchẩnđoánđó.”
Bốcôngừng lại,cắnmôi,đấu tranhvớicảmxúc.Alexngạcnhiên.Bốcôthườngrấtcứngcỏivàítkhibiểulộcảmxúc.Côcảmthấytronglòngnhóilêncảmgiáclolắngchobố,mặcdùcôbiếtkhoảnhkhắcnàysẽcólợichovụkiệncủaông.“Tôisợ,sợlắm,”bốcônói.“Họđềuchotôibiếtlà...tôikhôngcònsốngbaolâunữa.”Ôngcúiđầuxuống.Phòngxửlặngtiếng.
“ÔngBurnet,ôngcócầnchútnướcuốngkhông?”“Không,tôiổnmà.”Ôngngẩngđầu,đưatayxoatrán.
“Xintiếptụckhiôngsẵnsàng.”
“Tôicũngcóhỏiýkiếncủabácsĩthứbanữa.Vàmọingườinóivớitôi
bácsĩGrosslàbácsĩgiỏinhấtvềbệnhnày.”“ChonênôngbắtđầuquátrìnhđiềutrịvớibácsĩGross.”
“Phải,đúngvậy.”
Bốcôdườngnhưđãlấylạibìnhtĩnh.Alexngồitrởlạighế,thởphào.Lời
khaicủabốcôtớigiờvẫndiễntiếnsuônsẻ,mộtcâuchuyệnmàtrướcđâybốcôđãkểhàngchụclần.Ôngkểlạichuyệnmộtngườihốthoảngvàsợsệt,losợsẽchếtnhưôngđãđặtniềmtinvàobácsĩGrossnhưthếnào;chuyệnmìnhđãtrảiquaphẫuthuậtvàhóatrịrasaodướisựhướngdẫncủabácsĩGross; chuyện triệu chứng của căn bệnh đã dầnmất đi như thế nào trongnămtiếptheo;chuyệnlúcđầubácsĩGrosstinbốcôđãkhỏemạnhsaukhikếtthúcđiềutrị.“ÔngcótiếptụctớikhámtheodõibệnhởchỗbácsĩGrosskhông?”
“Có.Bathángmộtlần.”
“Kếtquảrasao?”
“Mọithứđềubìnhthường.Tôilêncân,thểlựchồiphục,tóctaimọclại.
Tôicảmthấykhỏe.”“Rồisauđóxảyrachuyệngì?”
“Khoảngmộtnămsau,saumột lầnkiểmtra tổngquát,bácsĩGrossgọi
điệnnóiôngcầnlàmxétnghiệmthêm.”“Ôngấycónóitạisaokhông?”
“Ôngấynóivàikếtquảxétnghiệmmáucủatôicóvẻkhôngổn.”“Ôngấycónóicụthểlàxétnghiệmnàokhông?”
“Không.”
“Ôngấycónóiôngvẫnbịungthưkhông?”
“Không,nhưngchínhvìvậymàtôithấysợ.Trướcđâyôngấychưabao
giờyêucầulặplạixétnghiệmnàocả.”Bốcôrụcrịchtrongghế.“Tôihỏiungthưcópháttriểntrởlạikhôngthìôngấynói,‘Ngaythờiđiểmnàythìkhôngnhưngchúngtôicầnphảitheodõiônghếtsứcsátsao.’Ôngấykhăngkhăngrằngtôicầntiếnhànhxétnghiệmliêntục.”“Ôngđãphảnứngnhưthếnào?”
“Tôikinhhãi.Ởphươngdiệnnàođóthìlầnthứhainàycòntệhơnlầnđầu
nữa.Khimắcbệnh lầnđầu, tôiđã lậpdi chúc, chuẩnbị tất cả.Sauđó tôikhỏemạnhvàvuisốngtrởlại-mộtcơhộiđểbắtđầulạitừđầu.Rồiôngấygọiđến,vàtôilạikinhhãimộtlầnnữa.”“Lúcđóôngtinlàmìnhmắcbệnh.”
“Tất nhiên. Còn lý do nào khác khiến ông ấy cần phải tiến hành xét
nghiệmlạichứ?”“Ôngrấtsợ?”
“Kinhsợ.”
Theodõiphầnchấtvấn,Alexnghĩ,Tiếclàchúngtakhôngcóảnhchụp.
Bốcôtrôngmạnhmẽvàđầysinhkhí.Cônhớlạilúcôngcòncòicọc,nhợtnhạt,yếuớt.Quầnáotreolỏnglẻotrênthânhìnhông;trôngôngnhưngườisắpchết.Giờthìtrôngôngkhỏemạnh,nhưngườicôngnhânxâydựng,nghềông đã làm suốt cả đờimình.Ông trông không giốngmột người dễ dàngpháthoảng.Alexbiếtnhữngcâuhỏinàylàcầnthiếtđểthiếtlậpcơsởchorằngbốcôđãbịlừavàlàcơsởđểkhẳngđịnhbốcôbịcăngthẳngthầnkinh.Nhưngchuyệnnàycầnphảitiếnhànhthậntrọng.Vàluậtsưchínhcủahọ,cô
biết,cóthóiquenxấulàphớtlờnhữngghichépcủachínhmìnhkhiphiênchấtvấnđangdiễnra.Vịluậtsưnói,“Xảyrachuyệngìtiếptheo,ôngBurnet?”
“Tôitớibệnhviệnđểxétnghiệm.BácsĩGrosslặplạimọithứ.Ôngtacòn
lấymẫumôgannữa.”“Vàkếtquảrasao?”
“Ôngtabảotôisáuthángsauquaylại.”
“Tạisao?”
“Ôngtachỉnói,‘Sáuthángsauquaylại.’”
“Lúcbấygiờôngcảmthấythếnào?”
“Tôithấykhỏemạnh.Nhưngtôitinbệnhđãtáiphát.”
“BácsĩGrossnóivớiôngnhưvậyà?”
“Không.Ôngtachẳngchotôibiếtcáigìcả.Chẳngaiởbệnhviệnchotôi
biếtcáigìcả.Họchỉnói:‘Sáuthángsauquaylại’.”Cũnglàchuyệnthườngkhibốcôtinmìnhvẫncònmangbệnh.Ônggặp
mộtphụnữmàđánglẽôngđãcướilàmvợ,songôngđãkhônglàmvậyvìnghĩmìnhkhôngcònsốngđượcbaolâu.Ôngbánnhàđivàdọnvàomộtcănhộnhỏđểkhỏiphảivaythếchấp.“Nghegiốngnhưlúcđóôngđangchờchếtnhỉ,”vịluậtsưnói.
“Phảnđối!”
“Tôirútlạicâuhỏiđó.Nhưngchúngtahãytiếptục.ÔngBurnet,ôngtiếp
tụcđếnUCLAđểlàmxétnghiệmtrongbaolâu?”
“Bốnnăm.”
“Bốnnăm.Vàkhinàothìôngbắtđầunghingờmìnhkhôngđượcchobiết
sựthậtvềtìnhtrạngbệnh?”“Ừm,bốnnămsau,tôivẫncòncảmthấykhỏemạnh.Chẳngcóchuyệngì
xảyra.Mỗingàytôiđềuchờsấmchớpgiángxuốngnhưngsấmchớpchẳngbaogiờgiángcả.TuynhiênbácsĩGrossluônmiệngnóitôiphảiquaylạiđểlàmthêmxétnghiệm,vàlạixétnghiệmnữa.LúcđótôiđãdọntớiSanDiegorồivàtôimuốnlàmxétnghiệmởđórồigửikếtquảchoôngta.Nhưngôngtanóikhông,tôiphảilàmxétnghiệmtạitrườngUCLA.”“Tạisao?”
“Ôngtanóithíchtiếnhànhxétnghiệmởphòngthínghiệmcủamìnhhơn.
Nhưngvậy thìvô lý lắm.Rồiông tađưacho tôicàng lúccàngnhiềubiểumẫuđểký.”“Biểumẫugì?”
“Thoạtđầuchỉlàmấybiểumẫuvềviệctôiđồngýthamgiamộtquytrình
có tính rủi ro.Mấybiểumẫuđầuchỉdàimộthai trang.Không lâusaucónhiềubiểumẫukhácnóilàtôiđồngýthamgiamộtdựánnghiêncứu.Mỗilần tôiquay lại là có thêmbiểumẫu.Cuối cùngmấycáibiểumẫuđódàimườitrang,cảmộttàiliệudàyđặcngôntừpháplý.”“Rồiôngcókýtênkhông?”
“Vềcuốithìkhông.”
“Tạisaokhông?”
“Vìmộtsốbiễumẫutrongđólàgiấychuyểnnhượngchophépsửdụng
môcủatôivìmụcđíchthươngmại.”“Điềuđólàmôngkhóchịu?”
“Nhấtđịnhrồi.Bởivì tôinghĩông takhôngcho tôibiếtsự thậtvềviệcôngtađanglàm.Lýdochomấycáixétnghiệmấy.Mộtlầnđếnkhám,tôihỏi thẳngbácsĩGrossôngtacósửdụngmôcủatôichomụcđíchthươngmạikhông.Ôngtanóituyệtđốikhông,ôngtaquantâmtớimôcủatôichỉđơnthuầnvìnghiêncứuthôi.Tôinóiđược,rồitôikýtấtcảtrừmấycáibiểumẫuchophépsửdụngmôcủatôichomụcđíchthươngmại.”“Rồichuyệngìxảyra?”
“Ôngtagiậnlắm.Ôngtanóikhôngthểchữatrịchotôinữanếutôikhông
kýhếtvàocácbiểumẫu,rồinóitôiđangmạohiểmvớisứckhỏevàtươnglaicủamình.Ôngtanóitôiphạmmộtsailầmlớn.”“Phảnđối!Khôngcóchứngcớ.”
“Đượcrồi,ôngBurnet,khiôngtừchốikýcácbiểumẫuấy,bácsĩGross
cóngừngđiềutrịchoôngkhông?”“Có.”
“Rồisauđóônghỏiýkiếnluậtsư?”
“Phải.”
“Vàôngpháthiệnrađiềugì?”
“PháthiệnrabácsĩGrossđãlấytếbàocủatôi-tếbàomàôngtalấyratừ
ngườitôisuốtquátrìnhlàmxétnghiệm-đembánchomộtcôngtydượctênlàBioGen.”“Vàôngcảmthấynhưthếnàokhibiếtđiềuđó?”
“Tôibịsốc,”bốcônói.“TôiđãtìmđếnbácsĩGrosskhitôibịbệnh,khi
tôisợhãi,khitôiyếuđuối.Tôiđãtintưởngvịbácsĩcủatôi.Tôiđãđặtsinhmạngmình vào tay ông ta. Tôi đã tin tưởng ông ta.Và rồi hóa ra ông tatrước giờ vẫn lừa dối tôi, làm tôi hoangmang không cần thiết suốt nhiềunăm,chỉđểlừadốiăncắpcácphầncơthểcủatôiđembánkiếmlời.Kiếmlờichobảnthân.Ôngtachẳngquantâmgìtớitôicả.Ôngtachỉmuốnlấytế
bàocủatôithôi.”“Ôngcóbiếtmấytếbàođóđánggiábaonhiêukhông?”
“Côngtydượcđónóilàbatỷđôla.”
Banhộithẩmháhốcmiệng.
Chương02Alexvẫnluônđểýtoànbộbanhộithẩmsuốtcảphiênchấtvấnmớiđây.
Khuônmặthọvẫnđiềmnhiên,nhưngkhôngaiđộngđậy,khôngairụcrịch.Sựkinhngạcđượcthểhiệnmộtcáchkhôngchủý,chứngtỏhọđãchămchúnghenhưthếnào.Vàbanhộithẩmvẫncònsữngsờkhinhữngcâuhỏitiếptụcđượcđưara.“Ông Burnet, bác sĩ Gross có bao giờ xin lỗi ông vì đã lừa dối ông
không?”“Không.”
“Ôngtacóbaogiờđềnghịchiasẻlợinhuậnvớiôngkhông?”
“Không.”
“Ôngcóyêucầuôngtakhông?”
“Có,cuốicùngtôicóyêucầu.Khitôipháthiệnnhữngchuyệnmàôngta
đãlàm.Đólàtếbàocủatôi,từcơthểtôi.Tôinghĩtôiphảicótiếngnóivớinhữngquyếtđịnhvềtếbàocủamình.”“Nhưngôngtatừchối?”
“Phải. Ông ta nói việc ông ta làm gì với tế bào của tôi không phải là
chuyệncủatôi.”Banhộithẩmcóphảnứngvớicâutrảlờiđó.Nhiềungườixoaymìnhvà
nhìnbácsĩGross.Đócũnglàmộtdấuhiệutốt,Alexnghĩ.“Mộtcâuhỏicuối,ôngBurnet.Ôngcóbaogiờkýgiấyủyquyềnchobác
sĩ Gross sử dụng tế bào của mình cho bất kỳ mục đích thương mại nàokhông?”
“Không.”
“Ôngkhôngbaogiờủyquyềnchophépbántếbàocủaông?”
“Khôngbaogiờ.Nhưngôngtamặckệvàcứbán.”
“Tôikhôngcòngìđểhỏi.”
Vịthẩmphánchophiêntòagiảilaomườilămphút,vàkhitòatriệutậplại,
cácluậtsưbênUCLAbắtđầuphầnthẩmvấn.Đểphụcvụchovụkiệnnày,UCLAđãthuêRaepervàCross,mộtcôngtyởtrungtâmthànhphốchuyênvềcácvụtốtụngliênquanđếnnhữngtậpđoàncóvốnđầutưcao.Raepertừngđạidiệnchocáccôngtydầukhívàcácnhàthầuquânnhulớn.RõràngUCLAkhôngxemvụhầutòalầnnàychỉlàvấnđềbảovệchosựpháttriểncủanghiêncứuyhọc.Batỷđôlađangtrênbàncược;đâylàvụkinhdoanhlớn,vàhọmướnmộtcôngtychuyênlonhữngvụkinhdoanhlớn.LuậtsưchínhđạidiệnchoUCLAlàAlbertRodriguez.Ôngtacóbềngoài
trẻ trung, ưa nhìn, nụ cười thân thiện và tính dễ nguôi ngoai khiến ngườikhácnghĩôngchỉlàluậtsưmớivàonghề.Thậtra,Rodriguezđãbốnmươilămtuổivàđã làmmột luậtsư thànhđạtđượchaimươinăm,nhưngbằngcáchnàođóôngtạođượcấntượngđâylàlầnđầumìnhđứngtòabàochữavàtinhtếxinbanhộithẩmđừngquánghiêmkhắcvớimình.“Nào,ôngBurnet,tôihìnhdungđượclàmấynămvừaquaôngđãrấtmệt
mỏivìphải trảiquanhữngchuyệnlàmkiệtquệtinhthầnđó.Tôiđánhgiácaochuyệnôngkểchobanhộithẩmnghenhữngtrảinghiệmcủamình,vàtôisẽkhônghỏiônglâuđâu.Tôitinôngđãkểchobanhộithẩmnghelàôngsợhãinhưthếnào,nhưbấtkỳaikhilâmvàotìnhcảnhnhưvậy.Nhântiệnxinhỏi,ôngđãsụtbaonhiêukývàocái lầnđầu tiênđếnkhámchỗbácsĩGross?”Alexnghĩ, thôi rồi.Côhiểu chuyệnnày rồi sẽ dẫn tới đâu.Họ sẽ nhấn
mạnhbảnchấtđầykịch tínhcủaquá trìnhđiều trị.Cô liếcnhìnvị luật sưngồicạnh,ôngtarõràngđangsuynghĩkếsách.Cônghiêngngườivềphíaôngvàthìthầm:“Ngănlạiđi.”
Vịluậtsưlắcđầu,bốirối.Bốcôđangnói,“Tôikhôngbiếttôiđãsụtbaonhiêu.Khoảngmườitám
hayhaimươihaikýgìđó.”“Vậylàlúcđóôngkhôngcònmặcvừaquầnáonữa?”
“Khôngvừachútnào.”
“Vàsinhlựccủaôngkhiđóthếnào?Ôngcóleolênđượcmộttầngcầu
thangkhông?”“Không.Tôiđiđượchaibabậccầuthanglàphảidừngrồi.”
“Vìkiệtsức?”
Alex thúckhuỷu tayvàovị luật sưngồi cạnh, thì thầm, “Hỏivà trả lời
rồi.”Vịluậtsưlậptứcđứngdậy.“Phảnđối.Thưaquý tòa, ôngBurnetđãkhẳngđịnh làmìnhđượcchẩn
đoánmắcbệnhgiaiđoạncuối.”“Phải,”Rodrigueznói,“vàôngấynóimìnhkinhhãi.Nhưngtôinghĩban
hộithẩmcầnbiếttìnhtrạngcủaôngtalúcấythựcsựvôvọngtớimứcnào.”“Tôichophéptiếptục.”
“Cảmơn.Nào,ôngBurnet.Ôngđãsụtcânmộtphần tư trọng lượngcơ
thể,ôngyếuđếnnỗikhôngthểleoquámộtvàibậcthang,vàôngmangtrongmìnhmộtdạngbệnhbạchcầunghiêmtrọngchếtngười.Phảivậykhông?”“Phải.”
Alexnghiếnrăng.Cômuốndừngngaycáchthẩmvấnghêgớmnày,cách
hỏi rõ ràng là thiên kiến và không liên quan gì tới vấn đề có hay khôngchuyệnbácsĩcủabốcôđãhànhxửkhôngđúngsaukhichữabệnhchoông.Nhưngvịthẩmphánđãquyếtđịnhchophéptiếptụcvàcôchẳnglàmđượcgìcả.Màcáchhỏinàycũngkhôngđủtệđểcóthểlàmcơsởphảnđối.
“Vàđểcầucứutrongcơnhoạnnạn,”Rodrigueznói,“ôngđãtìmđếnvị
bácsĩgiỏinhấtởBờbiểnTâyđểđiềutrịcănbệnhnày?”“Phải.”
“Rồiôngtađiềutrịchoông.”
“Phải.”
“Rồiôngtachữakhỏichoông.Vịbácsĩlãoluyệnvàtậntâmnàyđãchữa
khỏichoông.”“Phảnđối!Thưaquýtòa,bácsĩGrosslàthầythuốc,khôngphảilàthánh.”
“Phảnđốicóhiệulực.”
“Đượcrồi,”Rodrigueznói.“Đểtôinóitheocáchnày:ôngBurnet,từkhi
ôngđượcchẩnđoánmắcbệnhbạchcầuđếnbâygiờlàbaolâurồi?”“Sáunăm.”
“Bịungthưmàsốngsótđượcnămnămkhôngđượcxemlàđãđượcchữa
khỏià?”“Phảnđối,đòihỏiphảicókếtluậncủachuyêngia.”
“Phảnđốicóhiệulực.”
“Thưaquýtòa,”Rodriguezquaysangvị thẩmphánnói,“tôikhônghiểu
tại sao câu hỏi này lại gây khó khăn cho các luật sư bào chữa cho ôngBurnet.Tôichỉđangchứngminh làbácsĩGross thực tếđãchữakhỏicănbệnhungthưchếtngườicủanguyêncáo.”“Còn tôi,”vị thẩmphán trả lời,“khônghiểu tại saobênbiệnhộ lạigặp
khókhănđếnvậy trongviệcđưa racâuhỏibình thường,khôngcónhữngcâuchữcóthểgâyphảnbiện.”
“Vâng,thưaquýtòa.Cảmơn.ÔngBurnet,ôngcóxemlàmìnhđãđượcchữakhỏibệnhbạchcầukhông?”“Có.”
“Lúcnàyđâyônghoàntoànkhỏemạnhphảikhông?”
“Phải.”
“Theoôngthìaiđãchữakhỏichoông?”
“BácsĩGross.”
“Cảmơn.Nào,tôitinôngđãchotòabiếtlàkhibácsĩGrossyêucầuông
trở lạiđểxétnghiệmthêm,ôngnghĩ rằngnhưvậycónghĩaôngvẫnchưakhỏibệnh.”“Phải.”
“Bác sĩGrosscóbaogiờnói choôngbiết làôngvẫnbịbệnhbạchcầu
không?”“Không.”
“Cóai trongphòngmạchcủaôngấy,haycónhânviênnàocủaôngấy,
nóichoôngbiếtđiềuđókhông?”“Không.”
“Vậythì,”Rodrigueznói,“nếutôihiểulờikhaicủaông,thìôngchưabao
giờcóthôngtincụthểnàolàmìnhvẫncònbịbệnhcả?”“Đúng.”
“Đượcrồi.Bâygiờchúngtaquaysangquátrìnhđiềutrịcủaông.Ôngđã
đượcphẫuthuậtvàhóatrị.Ôngcóbiết liệucáchđiềutrịbệnhbạchcầutếbàoTmàmìnhtiếpnhậncótheotiêuchuẩnhaykhông?”
“Không,cáchđiềutrịcủatôikhôngtheotiêuchuẩn.”“Đólàcáchđiềutrịmới?”
“Phải.”
“Ông có phải là bệnh nhân đầu tiên được hưởng quy trình điều trị này
không?”“Phải,đúngvậy.”
“BácsĩGrossnóichoôngbiếtà?”
“Phải.”
“Vàôngấycóchoôngbiếtquytrìnhđiềutrịmớinàyđãđượcpháttriển
nhưthếnàokhông?”“Ôngtanóiquytrìnhnàylàmộtphầncủachươngtrìnhnghiêncứunào
đó.”“Rồiôngđồngýthamgiavàochươngtrìnhnghiêncứunày?”
“Phải.”
“Cùngvớinhữngbệnhnhânkháccócùngcănbệnhnày?”
“Phải.Tôitinlàcónhiềungườikhácnữa.”
“Vàquytrìnhnghiêncứunàycótácdụngtrongtrườnghợpcủaông?”
“Phải.”
“Ôngđãđượcchữakhỏibệnh.”
“Phải.”
“Cảmơn.Nào,ôngBurnet,ôngcóýthứcđượcrằngtrongnghiêncứuy
học,loạithuốcmớigiúpkhánglạibệnhtậtthườngđượcchiếtxuấttừmôcủabệnhnhânhoặcđượcthửnghiệmtrênmôcủabệnhnhânkhông?”“Có.”
“Ôngbiếtmôcủamìnhsẽđượcsửdụngtheocáchđó?”
“Phải,nhưngkhôngphảichomụcđíchthương...”
“Xinlỗiông,chỉcầntrảlờicóhaykhôngthôi.Khiôngđồngýchophép
môcủamìnhđượcsửdụngđểnghiêncứu,ôngcóbiếtnhữngmôđócóthểđượcdùngđểchiếtxuấtrahaythửnghiệmloạithuốcmớikhông?”“Có.”
“Vànếunhưngườitatìmrađượcmộtloạithuốcmới,ôngcómongthứ
thuốcấysẽcósẵnđểcácbệnhnhânkhácsửdụngkhông?”“Có.”
“Ôngcókýgiấyủyquyềnđểthựchiệnviệcđókhông?”
Mộtkhoảnglặngdài.Sauđó:“Có.”
“Cảmơnông,ôngBurnet.Tôikhôngcòncâuhỏinàonữa.”
“Connghĩphiêntòavừarồinhưthếnào?”bốcôhỏikhihaibốconrời
khỏitòanhàxử.Ngàyhômsaulàkếtthúcphầntranhluận.Họbướcvềphíabãi đậu xe trong ánh nắng chếnh choáng của trung tâm thành phố LosAngeles.“Khónóilắm,”Alexnói.“Họlàmrốirắmdữkiệnrấtthànhcông.Chúng
ta biết là không có thứ thuốcmới nào xuất hiện từ chương trình này cả,nhưngconkhôngnghĩbanhộithẩmhiểuthậtsựchuyệngìđãxảyra.MìnhsẽđưaranhiềunhânchứnglàchuyêngianữađểgiảithíchrằngUCLAvừatạomộthệtếbàotừmôcủabốvàdùngnóđểsảnxuấtracytokine,theocách
chúngđượcsảnxuấttựnhiênbêntrongcơthểcủabố.Khôngcó‘thứthuốcmới’nàoởđâycả,nhưngcólẽbanhộithẩmsẽkhônghiểuđiềunày.CònchitiếtnữalàRodriguezrõràngđanggọtgiũavụkiệnnàyđểnógiốngnhưvụMoorecáchđâyvàichụcnăm.VụMoorerấtgiốngvụkiệncủabố.Họlừalấymôngườitarồiđembán.UCLAthắngvụđódễdàng,trongkhiđánglẽhọphảithua.”“Vậythì,nhàcốvấn,vụkiệncủachúngtađangđứngởđâu?”
Cômỉmcườivớibố,đưatayquàngngangvaiông,rồihônlênmáông.
“Sựthậtư?Ởtrênđồiấy,”cônói.
Chương03BarrySindler,luậtsưchuyênvềcácvụlyhônnổitiếngtronggiớingôi
sao,rụcrịchtrongghế.Hắnđangcốgắngchúýlắngnghevịthânchủngồiđốidiệnmìnhphíabênkiabàn,nhưnghắnthấykhócóthểtậptrungđược.Thân chủ của hắn làDiehl,một tên hám công nghệ, đang điều hànhmộtcông tycôngnghệsinhhọcnàođó.Gãnàynóichuyện trừu tượng,khôngchútcảmxúc,hầunhưkhôngcóchútbiểuhiệnnàotrênnétmặt,mặcdùgãđangkểlểchuyệnbịvợcắmsừng.Diehlchắchẳnlàmộtngườichồngtệbạclắm.NhưngBarrykhôngchắcsẽkiếmđượcbaonhiêutiềntrongvụnày.Cóvẻnhưngườivợđanggiữquyềnkiểmsoáthếttiềnbạc.Diehlvẫnthaothaokhôngngừng.Thaothaochuyệngãsinhnghikhigọi
chocôvợtừLasVegas.ThaothaochuyệngãpháthiệnratờhóađơnkháchsạnnơicôtathườngxuyênluitớivàomỗithứTư.Thaothaochuyệngãđãtrựcsẵnởhànhlangvàbắtgặpcôtađangđăngkýphòngcùngmộttayquầnvợtnhànghềởđịaphương.CũnglạilàchuyệncũríchởCalifornia.Barryđãnghecảtrămlầnrồi.Mấyngườinàykhôngbiếthọlànhữngthứsáorỗngdiđộngsao?Ôngchồngphẫnnộbắtquả tangcôvợvới tayquầnvợtnhànghề.NgườitacònchẳngthèmdùngkịchbảnđóchobộphimNhữngbànộitrợkiểuMỹnữalà.Barrychẳngbuồnnghenữa.Sángnayhắncóquánhiềuthứtrongđầurồi.
HắnđãthuavụKirkorivichvàkhắpcảthànhphốnàyaicũngbiết.Thuachỉvì kết quảxét nghiệmADNcho thấyđókhôngphải làđứabé củanhà tỷphú.Rồisauđólàchuyệntòaánkhôngphêchuẩnchohắnmứcphíhắnđòi,mặcdùhắnđãchấpnhậngiảmkhoảnđòihỏixuốngmộtconsốítỏilàmộttriệubốntrămnghìnđôla.Quantòachỉchohắnhưởngmộtphầntưsốtiềndó.Tênluậtsưkhốnkiếpnàotrongthànhphốcũnghảhê,bởivìtấtcảbọnchúngđềumuốnBarrySindlerthânbạidanhliệt.HắnngheđâutạpchíL.A.Magazineđangviếtmộtcâuchuyện lớnvềvụkiện,mộtchuyệnnhấtđịnhchẳnghayhogìđốivớiBarry.Hắncũngđếchcầnquantâmchuyệnđó.Sựthật làcácbàibáocàngmiêu tảhắnnhưmột tênđểunhẫn tâm,bất lươngbaonhiêuthìcàngcónhiềuthânchủkéođếntìmhắnbấynhiêu.Bởilẽnói
tớichuyệnlyhôn,ngườitacầnmộttênđểunhẫntâm.Bọnhọxếphàngđểtìmmộttênnhưvậy.VàBarrySindler,khôngcònnghingờgìnữa,chínhlàtênluậtsưlyhônchómánhất,bấtchấpthủđoạnnhất, tựđềcaobảnthânnhất,đòichúýcủadư luậnnhất,vô lương tâmnhất tànnhẫnnhấtởNamCalifornia.Vàluôntựhàonhấtvềbảnthânnữa!Không,Barrychẳnglolắngchuyệngìtrongsốđócả.Hắnthậmchícũng
chẳng lochuyệncănnhàởMontanamàmìnhđangxâychoDenisevàhaiđứa con hư đốn của bà ta.Hắn chẳng lo chuyện tu sửa căn nhà của họởHolmbyHills,mặcdùchiphísửanhàbếpkhôngthôicũngđãtốnnămtrămnghìnđô la rồi, cònDenise thì khôngngừng thayđổikếhoạch.Denise làmộtnhàcảicáchhàngloạt.Đólàmộtchứngbệnh.Không,không,không.BarrySindlerchỉ lomột thứ thôi -hợpđồngcho
thuê.HắncócảmộttầngnhàtrongtòanhàvănphòngởgócđườngWilshirevàDoheny,haitrongsốđóđángcứtgì,đượccáithânchủsẽlậptứccóấntượngkhithấytấtcảbọnhọngồiởbàngiấy.Vàbọnhọchỉlàmđượcnhữngthứnhỏnhặt, như lấy lờikhaivàđưa ranhữngkiếnnghị trì hoãnhồ sơ -những thứmàBarry chẳng buồn bỏ công.Barry biết tố tụng làmột cuộcchiến làm tiêuhao sinh lực,nhất là trongnhữngvụvềquyềnnuôidưỡng.Mụctiêucủahắnlànângthùlaolêncàngcaocàngtốtrồikẽogiãnvụkiệnracànglâucàngtốt,bởivìbằngcáchnàyBarrysẽkiếmđượckhoảnthùlaotốiđa,vàngườivợhoặcchồngcủathânchủcuốicùngcũngphảichánnảnvới những lần trì hoãn vô tận, những lần phải làm lại hồ sơ, và dĩ nhiênnhữngthứchiphícũngsẽtăngtheođườngxoắnốc.Ngườigiàunhấttrongsốđócuốicùngcũngphảichánnữalà.Nhìnchung,mấyôngchồngrấtkhônngoan.Họmuốntiếptụccuộcsống,
muamộtcănnhàmới,dọnvàoởvớibạngáimới,rồiđượcngậmcủaquýđếnsướng.Họmuốnnhữngvấnđềvềquyềnnuôidưỡngđượcdànxếpổnthỏa.Nhưngmấybàvợ thường thì lạimuốn trả thù - vì vậyBarrykhôngmuốnmọi thứđượcdànxếpổn thỏa,nămnàyquanămkhác,chođếnkhimấyôngchồngchịunhượngbộ.Triệuphú,tỷphú,mấytênnghệsĩngusi-aicũngnhưnhaucả.Cuốicùngbọnhọcũngphảinhượngbộ.Ngườitanóinhưvậykhôngphải làkếsách tốtcho tụinhỏ.Ừthì...kệmẹ tụinhỏchứ.Nếuthânchủcủahắnchỉcầnđếmxỉachútxíutớitụinhỏthìngaytừđầuhọđãkhônglyhônrồi.Họsẽtiếptụccuộchônnhânvàđaukhổnhưmọingườikhác,bởivì...
Tênhámcôngnghệvừanóigìđókhiếnhắnphảigiậtnảyngườivàchúý
trởlại.“Xinlỗi,”BarrySindlernói.“Nóilạicâuvừarồichotôinghexemnào,
ôngDiehl.Ôngvừamớinóigì?”“Tôinói,‘Tôimuốnthửcôvợtôi’.”
“Tôicóthểbảođảmvóiônglàtrongnhữngvụkiệnnhưvậychúngtasẽ
thửcôtatớicùng.Vàdĩnhiênchúngtasẽchothámtửtheodõi,đểxemthửcô ta uống bao nhiêu rượu, có chơi ma túy không, có ở ngoài thâu đêmkhông,códínhtớiđồngtínhnữkhông,mấythứđó.Quytrìnhchuẩnmà.”“Không,khôngphải,”Diehlnói.“Tôimuốncôtađượcxétnghiệmgien.”
“Đểlàmgì?”
“Đểchomọithứ,”hắntanói.
“À,”Barrynói,gậtgùmộtcáchkhônngoan.Cáigãnàyđangnóichuyện
quáigìthế?Xétnghiệmgienà?Trongmộtvụgiànhquyềnnuôidưỡngư?Hắn liếc mắt xuống mấy tờ hồ sơ trước mặt và tấm danh thiếp. TSRICHARD“RICK”DIEHL.Barrychaumàyvẻkhôngvui.Chỉmấygãngumớiđểbiệt danh lêndanh thiếp củamình.Danh thiếpnóigã làgiámđốcđiềuhànhcủaBioGenResearchInc.,mộtcôngtynàođóởLàngWestview.“Chẳnghạnnhư,”Diehlnói,“tôisẽchorằngcô tacókhuynhhướngbị
bệnhlưỡngtínhdoditruyền.Màđúnglàcôtacóhànhvithấtthườngmà.CôtacóthểcógiencủabệnhAlzheimer.NếucôtacóthìthửnghiệmtâmlýcóthểchothấynhữngbiểuhiệnsớmcủabệnhAlzheimer.”“Hay,haylắm.”BarrySindlergiờthìlạigậtgùliênhồi.Chuyệnnàylàm
hắntavuilắm.Nhữngphạmvigâytranhcãimớimẻ.Sindlerrấtthíchnhữngphạmvigâytranhcãi.Tiếnhànhxétnghiệmtâmlý.Xétnghiệmcóchothấysớm bệnh Alzheimer hay không? Thằng đéo nào có thể nói chắc được?Tuyệtvời,tuyệtvời-dùkếtquảxétnghiệmlàgìcũngsẽgâytranhcãi.Lạithêmmấyngàyra tòanữa, lại thêmnhiềunhânchứngchuyêngiađể thẩm
vấnnữa,cuộcchiếngiữamấyôngtiếnsĩ,lêthênhiềungày.Nhữngngàyratòalànhữngngàyđặcbiệtsinhlợi.Vàtuyệthơncả,Barrynhậnravụxétnghiệmgiennàycó thể trở thành
quytrìnhchuẩnchotấtcảcácvụgiànhquyềnnuôidưỡng.Sindlersẽtạonênmộtbướcđộtpháđây.Rồitừđóhắnsẽthuhútdưluận!Hắnnghiêngngườivềphíatrướchàohứng,“Tiếptụcđi,ôngDiehl...”“Xétnghiệmxemcôtacógientiểuđườngkhông,cógienBRCAgâyưng
thưvúkhông,vànhữngthứcònlại.Và,”Diehltiếptục,“vợtôicũngcóthểcó gien gây bệnh Huntington, bệnh này gây thoái hóa thần kinh nghiêmtrọng.ÔngcủacôtađãmắcbệnhHuntington,vìvậybệnhnàyvẫncòncóthểditruyềnvớinhữngngườitrongdònghọcôta.Bốmẹcôtavẫncòntrẻ,mà bệnh này chỉ biểu hiện khimình lớn tuổi thôi. Cho nên vợ tôi có thểmang gien này và điều đó đồng nghĩa với một bản án tử hình từ bệnhHuntington.”“Ừm,phải,”BarrySindlergậtgùnói.“Điềuđócóthểkhiếncôtakhông
thíchhợplàmngườinuôidưỡngchínhchomấyđứacon.”“Chínhxác.”
“Tôingạcnhiênlàcôtachưađượcxétnghiệm.”
“Côtakhôngmuốnbiếtđâu,”Diehlnói.“Xácsuấtcôtacógienđólà50-
50.Nếucóthìcuốicùngcôtacũngsẽphátbệnhrồichếtquằnquạivìsuygiảm trí tuệ.Nhưng cô tamới haimươi tám thôi.Bệnhnày có thể khôngbiểuhiệnrabênngoàitronghaimươinămnữa.Thànhranếubâygiờcôtamàbiếtvềnóthì...nócóthểlàmtannátcuộcđờicònlạicủacôta.”“Nhưngnócũngcóthểlàmcôtanhẹnhõmnếunhưcôtakhôngcócái
gienđó.”“Rủiroquálớn.Côtakhôngchịuxétnghiệmđâu.”
“Cònxétnghiệmnàomàôngnghĩrakhông?”
“Có chứ sao không,”Diehl nói. “Đómới chỉ là khởi đầu thôi. Có bao
nhiêuxétnghiệmthìtôimuốncôtađượcxétnghiệmhếtbấynhiêu.Hiệntạicómộtnghìnhaitrămloạixétnghiệmgien.”Mộtnghìnhaitrăm!Sindlerliếmmôikhinghĩtớiviễncảnhđó.Xuấtsắc!
Tạisaotrướcđâyhắnlạichưanghechuyệnnàybaogiờchứ?Hắntahắnggiọng.“Nhưngôngphảibiếtlànếuônglàmvậy,côtasẽđòiôngcũngphảixétnghiệmnữa.”“Khôngthànhvấnđề,”Diehlnói.
“Ôngđãxétnghiệmhếtrồià?”
“Chưa.Tôichỉbiếtcáchlàmgiảkếtquảxétnghiệmthôi.”
Barryngảngườitrongghế.
Hoànhảo.
Chương04Bên dưới vòm cây cao ngất sàn rừng nhiệt đới tối tăm và tĩnh lặng.
Khôngmộtgọngiókhuấyđộngđámdươngxỉkhổnglồcaongangtầmvai.Hagarlaumồhôitrêntrán,ngoảnhlạiphíasaunhìnnhữngngườikhác,rồitiếptụcđi.CuộchànhtrìnhnàydẫnhọvàosâutrongnhữngkhurừngnhiệtđớinằmgiữađảoSumatra.Chẳngainóigì,Hagarthíchnhưvậy.Consôngnằmngayphíatrước.Mộtchiếcxuồngđộcmộcnằmngaybên
bờgầnđó,mộtsợidâythừngtreocaongangvaicắtngangconsông.Họquasôngtheohainhóm,Hagarđứngtrênchiếcxuồngkéohọdọctheosợidâythừng,rồiquaylạiđónnhữngngườicònlại.Mọithứđềutĩnhlặngtrừtiếngkêucủamộtconchimmỏsừngvọnglạitừxa.Họtiếptụcđitrênbờphíabênkia.Đườngrừngcànglúccànghẹpvàlấm
chấmbùnđất.Cảđộikhôngthíchnhưthế;họgâyranhiềutiếngồnkhiloayhoayvượtquanhữngmảngđấtướt.Cuốicùng,mộtngườinói,“Cònbaoxanữavậy?”Chính là thằngnhócấy.Thằngnhóc thiếuniênngườiMỹmặtđầymụn
hay làmnũngấy.Nónhìnvềphíamẹnó,mộtphụnữ trungniênhơibéođangđộimũrơmrộngvành.“Mìnhgầntớichưavậy?”thằngnhócnũngnịu.
Hagarđưangóntaylênmôi.“Imlặng!”
“Châncháuđauquá.”
Nhữngdukháchkhácđangđứngxungquanh,tạothànhmộtcụmquầnáo
rựcrỡsắcmàu.Nhìnchằmchằmđứanhỏ.“Này,”Hagarthìthầm,“nếucháulàmồn,cháusẽkhôngthấychúngđâu.”
“Dùsaothìcháucũngđâucóthấychúng.”Thằngnhóctrềmôi,nhưngkhicảnhómdichuyểntiếp,nólạitrởvềhàng.HômnayphầnđôngtrongsốhọlàngườiMỹ.HagarkhôngthíchngườiMỹ,nhưngbọnhọcũngkhôngphảitệnhất.Tệnhất,anhphảicôngnhận,làngười…“Ởđó!”
“Nhìnkìa!”
Nhómdukháchđangchỉ tayvềphía trước,phấnkhích,nóichuyệnrâm
ran.Phíatrướcconđườngchừngbốnmươisáuthướcvềbênphải,mộtconđười ươi đực còn nhỏ đang đứng thẳng hai chân trên cành, cành cây khẽđungđưadưới sứcnặngcủanó.Sinhvật tuyệtmỹ,bộ lôngđođỏ, chừngmườitámký,vệtlôngtrắngđặctrưngphíatrêntai.ĐãnhiềutuầnrồiHagarchưathấynó.Hagar rahiệuchongườikhác im lặng rồi tiến lênphía trước.Nhómdu
kháchgiờđangởsátanh,vavấpvàonhautrongniềmphấnkhích.“Suỵt!”anhkhẽkêu.
“Làmgìmàghêgớmthế?”mộtngườinói,“Tôitưởngđâylàkhubảotồn
cơmà.”“Suỵt!”
“Nhưngởđâychúngđượcbảovệmà...”
“Suỵt!”
Hagarcầnmọingườigiữimlặng.Anhthòtayvàotúiáosơmibấmnút
Thâu.Anhtháochiếcmicrođeotrênveáorarồicầmnótrongtay.Giờthìhọcáchconđườiươichừnghaimươibảythước.Họđingangqua
mộttấmbiểndọcđườngcódòngchữKHUBẢOTỒNĐƯỜIƯƠIBUKUTALAM.Đâylànơinhữngconđườiươimồcôiđượcnuôidưỡngmạnhkhỏerồithảvềnơihoangdã.Cómộtcơsởthúy,mộttrạmnghiêncứu,mộtnhómnghiêncứu.
“Nếuđâylàkhubảotồnthìtôikhônghiểutạisao...”
“George,anhngheanhtanóigìrồiđấy.Imlặngđi.”
Giờthìcònmườitámthước.
“Xemkìa,mộtconnữa!Haicon!Kiakìa!”
Họđangchỉchếchvềphíabêntrái.Caochótvóttrênvòmcây,mộtcon
một tuổi,đâmhếtvàocànhnày lại sangcànhkháccùngmộtcon lớn tuổihơn.Đuđưamộtcáchuyểnchuyển.Hagarkhôngquantâm.Anhđangtậptrungvàoconthúđầutiên.Conđườiươicóvệt trắngkhôngbỏđi.Bâygiờnóđang treo lủng lẳng
thânmìnhbằngmộttay,đungđưatrongkhôngtrung,đầunghiêngsangmộtbênnhìnhọ.Mấyconthúnhỏtuổihơntrênvòmcâyđãbiếnmất.Vệt-trắngvẫnởyênchỗcũ,mắtnhìnchằmchằm.Chínthước.Hagarđưamicroratrướcmặt.Nhómdukháchđanglấymáy
ảnhra.ConđườiươinhìnchòngchọcvàomặtHagarvàkêulênmộttiếnglạ,nghenhưtiếngho,“Dwaas.”Hagarlặplạitiếngđó.“Dwaas.”
Con đười ươi nhìn anh trân trân. Cặpmôi cong vút chuyển động.Một
chuỗiengécphátratừyếthầu,“Oohstommdwaas,varlaatleanme.”Mộtdukháchnói,“Cóphảinóđangkêumấycáitiếngđókhông?”
“Phải,”Hagarnói.
“Nóđang...nóià?”
“Dãnhân khôngnói được,”một du khách khác nói. “Đườiươi đâu nói
được.Trongsáchnóivậymà.”Nhiềungườichụpảnhcondãnhânđangtreo lơ lửng.Conđựcnhỏtuổi
nàychẳnghềbiểuhiệnvẻngạcnhiên.Nhưngcặpmôithìmấpmáy:“Geenlichtendwaas.”“Nó bị câm à?”một phụ nữ hồi hộp hỏi. “Nghe cứ như là nó đang ho
vậy.”“Khôngphảinóđanghođâu,”mộtgiọngkhácnói.Hagar liếcnhìnqua
vai.Mộtngườiđànôngbéonúcđangởđằngsau,khókhănlắmmớitheokịpnhóm,mặtđỏbừng,thởphùphù,taycầmchiếcmáythuâmchĩavềphíaconđườiươi.Ôngtacómộtcáinhìnquảquyết.ÔngtanóivớiHagar:“Đâycóphảilàmộttròkhămnàođócủaanhkhông?”“Không,”Hagarnói.
Người đàn ông chỉ con đười ươi. “Đó là tiếng Hà Lan,” ông ta nói.
“SumatratừnglàthuộcđịacủaHàLanmà.TiếngHàLanđó.”“Tôilàmsaobiếtđượcchứ,”Hagarnói.
“Tôi thì biết.Con thúđónói, ‘Đồngu, để taoyên,’Rồi sauđónónói,
‘Khôngđèn’khiđènflashmáyảnhchớplên.”“Tôikhôngbiếtmấycáitiếngđónghĩalàgìcả,”Hagarnói.
“Nhưnglúcnãyanhcóthâumấytiếngđómà.”
“Chỉtòmòvậythôi...”
“Anhđemmicrora trướckhimấytiếngđóphátra.Lúcđóanhbiếtcon
thúđósẽnói.”“Đườiươikhôngnóiđược,”Hagarnói.
“Conđóthìcó.”
Họcùngchămchúnhìnconđườiươi, lúcnàyvẫnđangđungđưadưới
mộtcánhtay.Nógãimìnhbằngcánhtaycònlại.Nókhôngnóitiếngnào.
Ngườiđànôngbéonúcnóilớn,“Geenlichten.”Condãnhânchỉnhìntrântrân,chớpmắtchầmchậm.
“Geenlichten!”
Conđườiươikhôngcóbiểuhiệngìlàhiểucả.Mộthồisau,nóđumình
sangmộtcànhgầnđó,rồibắtđầuleovàokhoảngkhông,taysautay,thoănthoắt.“Geenlichten!”
Condãnhântiếptụcleo.Ngườiphụnữđộimũrơmrộngvànhnói,“Tôi
nghĩchẳngquanóđanghohaysaođó.”
“Ê,”ngườiđànôngbéonúchétlên,“M’sieu!Commentçava?”[7]
Condãnhântiếptụcleoxuyênquanhữngcànhcây,đungđưatheomột
nhịp điệu nhẹ nhàng bằng hai cánh tay dài thòng của nó.Nó không nhìnxuống.“Tôicứ tưởngcó lẽnóbiếtnói tiếngPháp,”ngườiđànôngnói.Ông ta
nhúnvai.“Chắclàkhông.”Mộtcơnmưanhẹbắtđầurỉ rả từvòmcây.Nhữngdukháchcònlạicất
máyảnhđi.Mộtngườimặcchiếcáomưanhẹtrongsuốtvào.Hagarlaumồhôitrêntrán.Phíatrước,baconđườiươiconđanglontonquanhmộtkhayđuđủtrênmặtđất.Nhómdukháchchuyểnsựchúývềphíachúng.Tùtrêncaovòmcâyvọngramộttiếnghú:“Espècedecon.”Cụmtừnày
đếnvớihọ rõ ràng, rànhmạchđếnmứcđángkinhngạcgiữakhông trungtĩnhmịch.Ngườiđànôngbéonúcquayngười.“Gìvậy?”
Mọingườixoayngườinhìnlêntrên.
“Đólàtiếngchửithề,”đứathiếuniênnói.“TrongtiếngPháp.Conbiếtđó
làtiếngchửithề.TrongtiếngPháp.”“Imnào,”mẹnónói.
Cảnhómchămchúnhìnlênvòmcây, lụclọi trongđámláđendàyđặc.
Họkhôngthấycondãnhântrênđó.Ngườiđànôngbéonúchétlên,“Qu’est-cequetudis?”
[8]
Không có tiếng trả lời.Chỉ có tiếngmột con thú đang chuyền cành, và
tiếngchimmỏsừngvọngtừxa.
TINHTINHLÁUCÁNHIẾCMÓCDUKHÁCH
(báoNewsoftheWorld)
AFFESPRICHTIMDSCHUNGEL,
FLUCHEGEORGEBUSH
(báoDerSpiegel)
ORANGPARLEFRANÇAIS?!!
(báoParisMatch,
bêndướimộtbứctranhcủaJacquesDerrida)
KHỈHỒIGIÁOMẮNGNHIẾCKHÁCHPHƯƠNGTÂY
(báoWeeklyStandard)
KHỈMỞMIỆNG,NHÂNCHỨNGHÁHỐC
(báoNationalEnguirer)
CÓNGƯỜITHẤYTINHTINHBIẾTNÓIỞJAVA
(báoNewYorkTimes,bảnhiệuđínhsaukhipháthành)
THÚLINHTRƯỞNGĐANGỮ
ĐƯỢCTRÔNGTHẤYỞSUMATRA
(báoLosAngelesTimes)
“VàcuốicùnglàtinmộtnhómdukháchởIndonesiathềlàhọđãbịmộtconđườiươitrongchốnrừngrúởBorneolăngmạ.Theonhómdukhách,condãnhânchửirủahọbằngtiếngHàLanvàtiếngPháp,chothấychúngcólẽthôngminhhơnnhiềusovớihọ.Tuynhiênchưathấyaithuđượctiếngcủacontinhtinhchửithếnày, làmchúngtôiđiđếnkếtluậnlànếubạntincâuchuyệnnày,chúngtôicómộtcôngviệcchobạntrongchínhphủhiệntại.Ởđấycórấtnhiềucondãnhânbiếtnói!”
(ChươngtrìnhĐếmngượccùngKeithOlbermann,
ThờisựMSNBC,bảnchưahiệuđính)
Chương05“Nghenày,”CharlieHugginsnói,mắtdánvàochiếctivitrongcănbếp
nhàanhởSanDiego.Tiviđãtắt tiếngnhưnganhđangđọchàngchữbêndưới.Hàngchữviết“DãnhânbiếtnóibịtriệutậpởSumatra.”“Ýanhlànóbịlậpbiênbảnláixequátốcđộư?”vợanhvừanóivừaliếc
nhìnmànhình.Côđanglàmbữasáng.“Khôngphải,”Hugginsnói“Chắcýcủahọlàcondãnhânbịtrôngthấy.
Cóchữ‘s’[9].”
“Cóchữ‘s’à?Nghĩalàcondãnhânđóđượctrôngthấy[10]
?”VợanhlàgiáoviênAnhngữởtrườngtrunghọc.Côthíchnhữngtròđùanhưthếnày.“Khôngđâuem.Câuchuyệnnói là...nhómngườinàođóởSumatrabắt
gặpmộtcondãnhântrongrừngbiếtnói.”“Emtưởngdãnhânkhôngnóiđượcchứ,”vợanhnói.
“Thìbảntinnóivậymà.”
“Vậythìnhấtđịnhlàchuyệnxạorồi.”
“Emnghĩvậyà?Ừ,giờ thì...BritneySpearssẽkhông lyhôn.Anh thấy
nhẹnhõm thật.Cônàngchắcđangmangbầunữa rồi.Nhìnmấy tấmhìnhtrôngcóvẻnhưvậy.CònPoshSpicethìmặcmộtchiếcđầmxanhlácâykháđẹpđidựhội.RồiStingthìnóihắncóthểquanhệtìnhdụcliềntámtiếngkhôngnghỉ.”“Làmchậmhaylàmnhanh?”vợanhnói.
“Hìnhnhưlàdùngmậtchú.”
“Emnóimóntrứngcủaanhkìa.”
“Làmchậmđi.”
“Anhgọitụinhỏđượckhông?”cônói.“Gầnxonghếtrồi.”
“Ờ.” Charlie đứng dậy khỏi bàn rồi đi về phía cầu thang. Khi anh tới
phòngkhách,chuôngđiệnthoạireo.Làphòngthínghiệmgọi.Trongphòng thínghiệmcủacông tyRadialGenomics Inc., giữanhững
lùm bạch đàn trong khuôn viên trường Đại học California ở San Diego,HenryKendallgõngóntayliênhồitrênmặtbếpchờCharlienhấcmáy.Điệnthoại reo ba lần. Nó đang ở cái nơi đéo nào thế? Cuối cùng giọng củaCharlie:“Alô?”“Charlie,”Henrynói.“Anhnghetinđóchưa?”
“Tingì?”
“CondãnhânởSumatrađấy,Chúaơi.”
“Chắclàchuyệntàolaothôimà,”Charlienói.
“Sao?”
“Thôimà,Henry.Anhbiếtđólàchuyệntàolaomà.”
“NgườitanóicondãnhânnóitiếngHàLan.”
“Chuyệnvớvẩn.”
“CóthểlànhómcủaUttenbroek,”Kendallnói.
“‘Khôngđâu.Condãnhântomà,haibatuổigìđó.”
“Thì sao?Uttenbroekcó thểđã làmchuyệnđó từvàinăm trước.Nhóm
củahắnđủhiệnđạimà.Vảlại,mấygã từUtrechtđóđều lànhừngtênba
xạo.”CharlieHugginsthởdài.“ỞHàLanmàlàmnghiêncứuấylàphạmpháp
đấy.”“Đúng.BởivậychúngmớiđếnSumatrađểlàmđấythôi.”
“Côngnghệđóquákhó,Henry.Nhiềunămnayrồimìnhcótạorađược
condãnhânchuyểngiennàođâu.Anhbiếtmà.”“Tôikhôngbiết.AnhcóngheUtrechttuyênbốgìhômquakhông?Bọn
họthuhoạchtếbàogốccủabòđựccấyvàotinhhoànchuộtđấy.Tôi thấylàmvậymớilàkhó.Tôithấylàmvậytốitânbỏmẹđi.”“Nhấtlàđốivớimấyconbò.”
“Tôikhôngthấycógìbuồncườiởđây.”
“Anhkhôngtưởngtượngđượcà?Mấyconchuộtđángthương,lêlếtkhắp
nơivớimấycáihòndáibòtímtáitổchảngấy...”“Cũngkhôngphảilàchuyệnđáng…”
“Henry,”Charlienói.“Cóphảianhmuốnnóichotôibiếtlàanhxemtivi
đưatinvềmộtcondãnhânbiếtnóirồianhtinkhông?”“Tôielàvậy.”
“Henrynày,”Charlienghetỏvẻcáu.“Tivimà.Tinnàypháttrênđócùng
vớitinvềconrắnhaiđầu.Bìnhtâmlạiđi.”“Conrắnhaiđầucóthậtđấy.”
“Tôiphảiđưa tụinhỏđihọc.Nóichuyệnvớianhsauvậy.”RồiCharlie
dậpmáy.Cáithằngbỏmẹ.Vợnóluônđưamấyđứanhỏđihọcmà.
Thằngchanàyđangnétránhmình.HenryKendallđiquanhphòngthínghiệm,nhìntrântrânracửasổ,rồicứ
điđilạilại.Hắnhítmộthơithậtsâu.DĩnhiênhắnbiếtCharlieđúng.Chắcchắnlàchuyệnxạorồi.Nhưng...nếukhôngphảichuyệnxạothìsao?
ĐúnglàHenryKendallcókhuynhhướngdễxúcđộngthật;haitayhắnthi
thoảng lại run lênbầnbật lúchắnnói,nhất lànhữngkhibịkíchđộng.Vàhắnlàmộtkẻkhálóngngóng,lúcnàocũngvấpváp,đâmsầmvàothứnàythứkiaởphòngthínghiệm.Hắncócáibụnglúcnàocũngthấpthỏm.Hắnlàmộtkẻhaylonghĩ.NhưngđiềumàHenrykhôngthểnóichoCharliebiếtđólàlýdothậtsự
khiếnhắngiờđâyđanglolắngcóliênquanđếnmộtcuộcnóichuyệnxảyracáchđâymộttuần.Lúcđócuộcnóichuyệnnàycóvẻnhưvônghĩa.Giờthìnólạimangmộttínhchấtgìđóđánglongạihơnthế.
MộtcôthưkýngônghênàođótừTổngViệnYtếQuốcgia(NIH)đãgọi
tớiphòngthínghiệmhỏigặptiếnsĩKendall.Khihắntrảlờiđiệnthoại,côtanói.“ÔngcóphảitiếnsĩHenryA.Kendallkhông?”“Phải...”
“CóđúnglàcáchđâybốnnămôngđãđếnNIHtrongthờigiannghỉphép
sáuthángkhông?”“Phải,tôicóđếnđó,”
“CóphảitừthángNămtớithángMườikhông?”
“Tôinghĩvậy.Cóchuyệngìvậy?”
“Vàôngđãthựcnghiệmmộtphầncôngtrìnhnghiêncứucủamìnhởtrạm
nghiêncứulinhtrưởngởbangMarylandđúngkhông?”“Phải.”
“VàcóđúnglàkhiôngtớiNIHvàothángNămđó,ôngđãlàmxétnghiệm
thôngthườngvềnhữngbệnhlâynhiễm,bởiôngsắplàmnghiêncứuvềlinhtrưởng?”“Phải,”Henrynói.Họđã làmmột loạt xét nghiệm,mọi thứ từHIV tới
viêmgansiêuvivàcúm.Họđã lấynhiềumáu.“Chotôihỏicóchuyệngìvậy?”“Chẳnglàtôiđangđiềnthêmthôngtinvàomộtsốgiấytờ,”cônói,“cho
tiếnsĩBellarminothôi.”Henrythấyớnlạnh.
RobBellarminolàtrưởngkhoaditruyềnhọcởNIH.KhiHenryởđóbốn
nămtrước,ôngtacònchưacómặt,giờthìôngtaphụtráchmọithứ.VàôngtachẳngphảibạnđặcbiệtgìcủaHenryhayCharlie.“Cóvấnđềgìà?”Henryhỏi.Hắncócảmgiácrấtrõrằngcóchuyệngìđó
khôngổn.“Không,không,”cônói.“Chúngtôivừabịmấtmộtsốgiấytờmàtiếnsĩ
Bellarminolạilàngườikhắtkhevềchuyệngiấytờ.Khicònởtrạmnghiêncứulinhtrưởng,ôngcólàmcuộcnghiêncứunàoliênquanđếnmộtcontinhtinhcáicótênMarykhông?SốhiệucủanólàF-402.”“Ờ,tôikhôngnhớnữa.”Henrynói.“Cáchđâycũnglâurồi.Tôilàmviệc
vớinhiềucontinhtinhkhácnhau.Tôikhôngnhớcụthểlàconnào.”“Nóđangmangthaivàomùahènămđó.”
“Tôixinlỗi,tôikhôngtàinàonhớđược.”
“Đó làmùahèchúng tachứngkiếndịchviêmnãobùngnổvàngười ta
phảicáchlyphầnlớnsốtinhtinh,cóđúngkhông?”
“Đúng.Tôinhớvụcáchly.Ngườitachuyểntinhtinhkhắpcảnướcđến
nhiềutrạmnghiêncứukhácnhau.”“CảmơntiếnsĩKendall.À…sẵnlúcôngchưacúpmáy,tôixácnhậnđịa
chỉcủaôngđượckhông?Theohồsơcủachúng tôi thìđịachỉông là348đườngMarburyMadison,LaJolla?”“Phải,đúngvậy.”
“Cảmơnôngđãdànhthờigian,tiếnsĩKendall.”
Toànbộcuộcnóichuyệnlànhưvậy.Lúcấy,HenrychỉnghĩBellarmino
làmột tênchómákhôngđơngiản;chẳngaibiếtđượchắnđangmưu tínhchuyệngì.Nhưnggiờđây...vớiconlinhtrưởngnàyởSumatra...
Henrylắcđầu.
CharlieHugginsmuốntranhcãigìthìtùy,nhưngsựthậtlàcácnhàkhoa
họcđã tạorađượckhichuyểngienrồi.Họđã làmđượcđiềuđócáchđâynhiềunămrồi.Thờinaycóđủloạithúcóvúchuyểngienmà-chó,mèo,đủthứ con. Chuyện con đười ươi biết nói là thú chuyển gien chẳng phải làchuyệnkhôngthểxảyra.CôngviệccủaHenryởNIHtrướcgiờvẫnliênquantớiviệcnghiêncứu
cơsởdi truyềncủabệnhtựkỷ.Hắnđếntrạmnghiêncứulinhtrưởnglàvìmuốnbiếtnhữnggiennàogiảithíchchosựkhácbiệtvềkhảnănggiaotiếpgiữa người và dã nhân. Hắn cũng làm được chút việc với phôi tinh tinh.Côngviệcchẳngdẫnđếnđâucả.Kỳthực,hắnhầunhưchưaxúctiếnđượcgìnhiềuthìdịchviêmnãođãbùngphátlàmngưngtrệnghiêncứucủahắn.RốtcuộchắnđànhphảitrởlạiBethesdalàmtrongphòngthínghiệmtrongsuốtthờigiannghỉphép.Đólàtấtcảnhữnggìhắnbiết.
Ítnhấtlànhữnggìhắnbiếtchắc.
NGƯỜIVÀTINHTINHCHẤMDỨT
GIAOPHỐIVỚINHAUCHỈGẦNĐÂY
Phânhóagiốngloàikhôngchấmdứtdụctính,
Cácnhànghiêncứutìmramộtkếtquảgâytranhcãitừ
ngànhditruyềnhọcCác nhà nghiên cứu thuộc Đại học Harvard và Học viện Công nghệ
Massachusettsđưarakếtluậnrằngsựphânhóaloàigiữangườivàtinhtinhmớichỉxảyratrongkhoảngthờigiangầnhơnchúngtavẫntưởng.Cácnhànghiên cứu gien từ lâu đã biết dã nhân và con người đều cómột tổ tiênchung,từngđilạikhắpnơitrêntráiđấtkhoảngmườitámtriệunămvềtrước.Vượnlàloàitáchrakhỏinhómđầutiên,khoảngmườisáutriệunămtrước.Đườiươitáchrakhoảnghaimươihaitriệunămtrước.Khỉđộttáchramườitriệunămtrước.Tinh tinhvà loàingười làhai loàicuốicùngchấmdứtsựgắnkếtvàokhoảngchíntriệunămtrước.Tuynhiên,saukhigiảimãbộgienngườivàonăm2001,cácnhàditruyền
họcpháthiệnloàingườivàtinhtinhkhácnhauchỉ1,5%sốgien-tổngcộngkhoảngnăm trămgien.Con sốnày thấphơnnhiều sovớimongđợi.Vàokhoảngnăm2003,cácnhàkhoahọcđãbắtđầuphânloạichínhxácnhữnggien nào khác nhau giữa hai loài.Giờ đây chúng ta đã biết rõ rằng nhiềuprotein cấu trúc, gồm hemoglobin và protein cytochrome c, đều được xácđịnhởtinhtinhvàngười.Máungườivàmáutinhtinhgiốngnhauhoàntoàn.Nếuphânhóagiữahailoàixảyracáchđâychíntriệunăm,thìtạisaohailoàivẫngiốngnhauđếnvậy?CácnhàditruyềnhọcthuộcĐạihọcHarvardtinrằngngườivàtinhtinh
vẫntiếptụcgiaophốitrongmộtkhoảngthờigiandàisauquátrìnhphânhóagiốngloài.Hiệntượnggiaophốinày,hayhiệntượnglaigiống,tạorasứcépvềmặttiếnhóachonhiễmsắcthểX,khiếnnóphảithayđổinhanhhơnbìnhthường.Khámphácủanhómnghiêncứuchothấynhữnggienmớinhấttrên
bộgienngườixuấthiệntrênnhiễmsắcthểX.Theođó,cácnhànghiêncứulậpluậnrằngsựgiaophốigiữathủytổloài
ngườivà tinh tinhkéodàiđến thờiđiểm5,4 triệunămvề trướcmớichấmdứt,kểtừđósựphânhóagiữahailoàitrởthànhvĩnhviễn.Quanđiểmmớinày đối lập hoàn toàn so với quan điểmnhất quán cho rằngmột khi hiệntượngphânhóagiống loàixảyra,sự laigiốngcó“ảnhhưởngkhôngđángkể”.NhưngtheotiếnsĩDavidReichthuộcĐạihọcHarvard,hiệntượnglaigiốngítthấyởcácloàikhác“cóthểchỉbởivìchúngtalâunayvẫnchưatìmhiểuvềhiệntượngnày”.Nhóm nghiên cứu thuộc trườngĐại họcHarvard cảnh báo, hiện tượng
giaophốigiữangườivàtinhtinhkhôngthểxảyravàothờiđạingàynay.Họchỉ ra rằng những bài báo về “người dã nhân” lai giống luôn luôn có thểđượcchứngminhlàbịađặt.
Chương06CôngtyBioGenResearchđượcđặtbên trongmộtkhối lậpphươngcó
lớp vỏ titan nằm trongmột khu công nghiệp bên ngoài làngWestview ởmiềnNamCalifornia.Tọalạcbệvệphíatrêndòngxecộđanglưuthôngtrênđường cao tốc 101, khối lập phương này là ý tưởng của chủ tịch công tyBioGen,RickDiehl, người luônkhăngkhăng rằngngười ta nêngọi nó làkhốilụcgiác.Khốilậpphươngtrôngrấtấntượngvàthểhiệnđượcđặctínhcôngnghệcaomàvẫnhoàn toànkhôngđể lộchútgìvềnhữnghoạtđộngdiễnrabêntrong-đúnglàđiềuDiehlmongmuốn.Ngoàira,BioGencòngiữđượcmộtkhuđấtrộngkhoảng3.700métvuông
trongmộtkhucôngnghiệpcáchđóchừng3,2km.Đâychínhlànơiđặttrạmlưugiữđộngvật,cùngcácphòngthínghiệmvớiđộnguyhiểmcaohơn.JoshWinkler,mộtnhànghiêncứutrẻđầytriểnvọng,lấyđôigăngtaycaosuvàchiếckhẩutrangphẫuthuậttừmộtchiếckệgầncánhcửadẫnđếnkhuvựcnhốtđộngvật.Trợlýcủaanh,TomWeller,đangđọcmộtmẩutindántrêntường“Đithôi,Tom,”Joshnói,
“Diehlchắcvãicứtraquầnrồi,”Wellernói,taychỉvàobàibáo.“Anhđọc
chưa?”Joshquaysangnhìn.ĐólàmộtbàibáotrêntờWallStreetJournal:
CÁCNHÀKHOAHỌCXÁCĐỊNHĐƯỢCGIEN“CHỦ”
Mộtđặctínhditruyềngiúpkiểmsoátngườikhác?
TOULOUSE,PHÁP-MộtnhómcácnhàsinhhọcngườiPhápvừaxác
địnhđượcgiencholànguyênnhânkhiếnmộtsốngườiluôncốgắngkiểmsoát người khác.Các nhà di truyền học tạiViện SinhHóa thuộcĐại họcToulouse,dẫnđầulàtiếnsĩMichelNarcejac-Boileau,đãcôngbốkhámphánày tại một cuộc họp báo ngày hôm nay. “Gien này,” tiến sĩ Narcejac-Boileaunói,“liênquantớiuythếvượttrộivềmặtxãhộivàkhảnăngkiểmsoátmạnhmẽngườikhác.Chúngtôiđãxácđịnhđượcloạigiennàyởcáckiệntướngthểthao,nhữngvịgiámđốcđiềuhành,vàcácvịnguyênthủquốcgia.Chúngtôi tinrằnggiennàytồntạiởtấtcảcácnhàđộctài từxưađếnnay.”TiếnsĩNarcejac-Boileaulýgiảirằngmặcdùdạngmạnhcủagiennàytạo
nênmộtnhàđộc tài, songchínhdạngdịhợp tửnhẹhơn lại tạo ra sự thôithúcônhòa,bánchuyênchế”,mộtdạngthôithúckhiếnngườitamuốnchỉbảongườikháccáchsống,chủyếulàvìlợiíchhaysựantoàncủachínhhọ.“Đángchúýlàtrongquátrìnhxétnghiệmlâmlý,cáccánhânmanggien
dạngnhẹsẽbàytỏquanđiểmchorằngnguờikháccầnsựhiểubiếtsâurộngcủahọ,vànhữngngườinàysẽkhông thểquản lýnổicuộcsốngcủamìnhnếu thiếusựchỉdẫncủahọ.Dạnggiennày tồn tại trongcácchính trịgia,trong những người thực thi chính sách, những người theo dòng tôn giáochínhthống,vàtrongnhữngngườinổitiếng.Biểuhiệncủachứngphứccảmniềmtinnàylàmộtcảmgiáctựtincaođộ,đicùngvớinhậnthứcmạnhmẽrằngmìnhcóquyềnđượcchỉbảongườikhác-vàmộtáccảmđượcấpủkínđáođốivớinhữngaikhôngnghetheohọ.”Bên cạnh đó, ông cũngkhuyến cáo cần phải thận trọng trong việc diễn
giảinhữngkếtquảnày.“Nhiềungườibịsaikhiếnbởihammuốnkiểmsoátngườikhácđơngiảnchỉvìhọmuốnmọingườigiốngnhưhọ.Họkhôngchịuđượcsựkhácbiệt.”
Điềunàylýgiảichonghịchlýcàngđượcnhómnghiêncứukhámpháracho rằng những cá nhânmang biến thể dạng nhẹ của gien này thường lànhữngngườigiỏichấpnhậnmôitrườngđộcđoánvớiđầyrẫycácquytắcxãhộinghiêmngặt.“Nghiêncứucủachúngtôichothấygiennàykhôngchỉtạoramột ngươi thích được cung phụngmà còn sẵn sàng cung phụng ngườikhác.Họrõràngquantâmrấtmạnhtớicácquốcgiachuyênchế.”Ôngcũnglưuýrằngnhữngcánhânnàyđặcbiệtrấtdễchạytheocácxuhướngthờitrang, ngăn chặn những ý kiến và sở thích riêng không được chia sẻ bởinhữngthànhviênkháctrongnhóm.
Joshnói,“‘Đặcbiệtrấtdễchạytheocácxuhướngthờitrang’…Đâylàchuyệntàolaođúngkhông?”“Không,họnghiêmtúcđấy.Chiêu tiếp thịmà,”TomWellernói.“Thời
đạinàymọithứđềunhằmmụcđíchtiếpthịcả.Đọcphầncònlạiđi.”MặcdùnhómnghiêncứungườiPhápcẩntrọngkhôngtuyênbốrõlàbiến
thểdạngnhẹcủagienchủlàmộtcănbệnhditruyền-“bệnhnghiệncảmgiáchạnhphúcvàthoảimảiởmọinơi,”theocáchdùngtừcủaNarcejac-Boileau-nhưnghọlạichorằngnhữngáplựctiếnhóađangđưaloàingướingàycànggầnđếntháicựcmàởđóconngườituânthủtuyệtđốicácchuẩnmựcxãhội.“Khôngtinnổi,”Joshnói.“MấygãởToulousenàytổchứchọpbáorồicả
thếgiớilaotheocâuchuyệncủahọvề‘gienchủ’ư?Bọnhọcócôngbốvấnđềnàytrêntạpchíkhoahọcnàođókhông?”“Chưa, họ chỉmới tổ chức họpbáo thôi.Khôngxuất bản ấn phẩm,mà
cũngchẳngthấyđềcậpgìđếnviệcxuấtbảnấnphẩmnàocả.”“Tiếp theo là gì đây, giennô lệư?Tôi thấy câu chuyệnnàygiốngnhư
chuyệnbịađặtvậy,”Joshnói.Anhliếcnhìnđồnghồđeotay.“Anhmuốnnóichúngtahyvọngđólàchuyệnbịađặt?”
“Ừ,ý tôi làvậyđó.Chúng tahyvọngđó làcâuchuyệnbịađặt.Bởinó
chắcchắnsẽgâytrởngạichonhữnggìBioGensắptuyếnbố.”“AnhnghĩDiehlcóhoãnviệctuyênbốđókhông?”TomWellerhỏi.
“Chắccó.NhưngDiehlkhôngthíchphảichờđợi.Hắnlúcnàocũngtrong
trạngtháibồnchồntừkhiởVegasvề.”Joshgiựtgiựtđôigăngcaosu,đeokínhbảohộvàkhẩutranggiấyrồicầm
lên thanh xi lanh dài 15/24 cm chứa khí nén, bơm đầy lọ vi rút chuyển
nghịch[11]
vàothanhxilanh.Toànbộdụngcụđócókíchthướcchỉbằngmộtđiếuxìgà.Sauđó,anhgắnmộtmiếngnhựahìnhnónnhỏxíulêntrên,vàlấyngón taycáiđịnhvịmiếngnhựavàođúngchỗ.“Mang theoPDAcủaanhnhé.”Rồihọlenquacánhcửatựđộng,đivàokhuvựcnhốtthú.
Cáimùi nặng nề, thoáng chút dịu ngọt của lũ chuột là mộtmùi quen
thuộc.Ởđây cónămhoặc sáu trămconchuột tất cảđềuđượcgắnnhữngbảngsốhiệugọngàng,nhốttrongnhữngcáichuồngđượcchồngcao1,83mnằmhaibênlốiđichạydọcgiữaphòng.“Hômnaymìnhcholiềugìđây?”TomWellerhỏi.
Joshdọcmộtchuỗisố.TomkiểmtratrênPDAdanhsáchđịađiểmđược
đánhsố.Haingườiđidọclốiđichotớikhi tìmđượcnhữngchuồngcósốhiệutươngứngvớingàyđó.Nămconchuộttrongnămcáichuồng.Mấyconvậttrắngbệch,tròntrĩnh,vẫnđilạibìnhthường.“Tụinótrôngcóvẻổnđấy.Đâylàliềuthứhaihả?”“Phải.”
“Đượcrồi,tụibay,”Joshnói.“Ngoanngoãnchobốnhờnào.”Anhmởcái
chuồngđầutiên,rồinhanhtaychộplấyconchuộtbêntrong.Anhgiữthânconvật,haingón trỏkẹpchặtcổmộtcáchđiêu luyện rồinhanhnhảugắnmiếng nhựa hình nón lênmiệng con chuột. Hơi thở của con vật làmmờmiếngnhựa.Mộttiếngxìngắnkhivirútđượcthảra;Joshgiữkhẩutrangởyênvịtrítrongmườigiây,trongkhiconchuộthítvào.Sauđóanhthảconvậttrởlạichuồng.“Xongmộtchú.”
TomWellergõbútcảmứngvàoPDArồiquachuồngtiếptheo.
Quaquátrìnhchuyểnđổigiensinhhọc,loạivirútchuyểnnghịchmangmột gien có tên ACMPD3N7, một gien thuộc họ gien kiểm soát enzymaminocarbôxymuconateparaldehydedecarbôxylase.TrongnộibộBioGenngười ta gọi nó là gien trưởng thành. Khi được kích hoạt ACMPD3N7dườngnhưthayđổiphảnứngcủahạchhạnhnhânvàhồiđaitrongnão
[12].
Kếtquảlàhànhvitrưởngthànhxảyranhanhhơn-ítnhấtlàởchuột.Vídụnhưchuộtcáisơsinhsẽcónhữngbiểuhiệnchothấytrướchànhvitrưởngthànhcủachuộtmẹ,nhưlănphântrongchuồng,sớmhơnnhiềusovớiquátrìnhpháttriểnbìnhthường.BioGencòncóbằngchứngsơbộchothấygientrưởngthànhcũngcótácđộngởcảkhỉnâu.Nguyênnhânmấu chốt khiến người ta quan tâmđếngien này là do họ
nghingờnócó thể liênquantớibệnhthoáihóa thầnkinh.Cótrườngpháicho rằng nguyên nhân dẫn dến các bệnh thoái hóa thần kinh là do các lộtuyếnchiphốiquátrìnhtrưởngthànhtrongnãobịgiánđoạn.Nếuđiềuđólàđúng-nếuACMPD3N7cóliênquantớicáccănbệnhnhư
Alzheimer,hoặclàmộtdạnglãosuykhác-thìgiátrịthươngmạicủagiennàysẽlàkhổnglồ.Joshđãsangđếnchuồngkếtiếpvàđanggiữkhẩutrangkhithảvirútvào
conchuộtthứhaithìđiệnthoạidiđộngcủaanhreolên.AnhradấuchoTomlấygiúpchiếcđiệnthoạirakhỏitúiáo.Wellernhìnmànhình.“Mẹanhgọi,”anhtanói.
“Áichà,”Joshnói.“Làmtiếpgiúptôimộtlúcđượckhông?”
“Joshua,conđanglàmgìvậy?”
“Conđanglàmviệcmàmẹ.”
“Chà,contạmdừngcôngviệcđượckhông?”
“Chắckhôngđượcđâu.”
“Bởivìchúngtacóchuyệngấpcầnlàmđây.”Joshthởdài.“Lầnnàyanhấylạilàmgìnữahởmẹ?”
“Mẹkhôngbiết,”bàtanói,“nhưngnóđangtrongtrại tạmgiamởtrung
tâmthànhphố.”“Chậc,vậythìcứđểCharlesđưaanhấyra.”CharlesSilverberglàluậtsư
củagiađình.“Charleshiệnđangđưanó rakhỏiđóđây,”mẹanhnói. “NhưngAdam
phảirahầutòa.Aiđóphảiđưanóvềnhàsauvụxử.”“Conkhôngđiđược.Conđangởchỗlàm.”
“Nólàanhconmà,Josh.”
“Anhấycũngđãbamươituổirồicòngì,”Joshnói.Chuyệnnàydiễnra
liên tục trongnhữngnămgầnđây.NgườianhAdamcủaanh lànhânviêncấpcaocủamộtngânhàngđầutưvàphảiravàotrạicainghiệncảchụclần.“Anhấykhôngđitaxiđượcà?”“Mẹnghĩnhưvậykhônghay,trongtìnhcảnhnhưthếnày.”
Joshthởdài,“Anhấyđãgâyrachuyệngìthếmẹ?”
“HìnhnhưnómuacocaintừmộtphụnữlàmviệcchoCơquanBàitrừMa
túy.”“Lạinữaà?”
“Joshua.Concóxuốngtrungtâmđónnóhaykhông?”
Tiếngthởdàithườnthượt.“Đượcrồimẹ,consẽđi.”
“Ngaybâygiờchứ?Conđibâygiờkhông?”
“Phải,mẹ.Conđingayđây.”
AnhđóngnắpđiệnthoạirồiquaysangWeller.“Anhthấysaonếuchúng
talàmnốtviệcnàysauvàitiếngnữa?”“Khôngthànhvấnđề,”Tomnói.“Dùsaothìtôicũngcònvàithứcầnghi
chéplạiởvănphòng.”Joshuaquayđi,tháogăngtaytrongkhirờikhỏiphòng.Anhnhétthanhxi
lanh,kínhbảohộvàkhẩutranggiấycủamìnhvàotúiáothínghiệm,gỡthẻcókýhiệuphóngxạrarồigấpgápraxe.Trênđườngtớitrungtâmthànhphố,anhliếcnhìnthanhxilanhnhôratừ
túichiếcáothínghiệmmàanhđãquăngvàochỗngồibêncạnh.Đểtuânthủquytrình;Joshphảitrởlạiphòngthínghiệmvàchođámchuộtcònlạitiếpxúcvớivirúttrướcnămgiờchiều.KiểulàmviệctheokếhoạchvàsựcầnthiếtphảiduytrìnódườngnhưcũngđủđểnóilênsựkhácnhaugiữaJoshvàngườianhcủamình.ĐãcómộtthờiAdamcómọithứ-ngoạihình,sựnổitiếng,khảnăngthể
thao.Nhữngngày tháng trung học của anh ấyở trườngWestfield trí thứcluônbaotrùmhếtchiếnthắngnàytớichiếnthắngkhác-biêntậpviêntờbáocủa trường,đội trưởngđộibóngđá,chủ tịchđội tranh luận,vànhậnđượchọcbổngTàinăngQuốcgia.Josh,tráilạitrướcgiờvẫnchỉlàmộtconmọtsách.Anhtròntrịa,thấpbé,lóngngóng.Anhbướcđivớidángvẻlạchbạchmà anh chẳng thể nào sửa được. Đôi giày chỉnh hình mà mẹ anh khăngkhăng muốn anh mang cũng chẳng giúp được gì mấy. Bọn con gái coithườnganh.Mỗilầnđiquamặtbọncongáiởhànhlanglàmỗilầnanhnghechúngcườikhúckhích.TrunghọclàcựchìnhđốivớiJosh.Anhhọckhônggiỏi.Adam sauđóvàođược trườngYale. Josh thì khókhăn lắmmớivàođượcEmersonState.Đúnglàthờithếđãthayđổi.
Một năm truóc,Adambị ngân hàngDeutsche đuổi việc.Những rắc rối
liênquantớimatúycủaanhấynhiềuvôtận.Trongkhiđó,JoshbắtđầulàmviệcchoBioGenởvịtrí trợlýhènmọn,nhưngđãnhanhchóngthăngtiếnkhicôngtybắtđầunhậnranhữngnỗlựcvàcáchthứclàmviệcsángtạocủa
anh.Joshcócổphầntrongcôngtyvàanhsẽgiàutonếubấtkỳdựánnàotrong số các dự án hiện tại, gồm cả dự án gien trưởng thành, có tiềm lựcthươngmại.CònAdam...
Joshdừngxetrướctòanhàxửán.Adamđangngồitrênbậctamcấp,mắt
trântrâncứngđờnhìnmặtđất.Bộvesttảtơicủaanhđóngđầyvệtbụi,bộrâuquai nón thì đãmột ngày chưa cạo.CharlesSilverbergđangđứngnóiđiệnthoạigầnchỗanhta.Joshnhấncòi.Charlesvẫytayrồirờikhỏichỗđangđứng,Adamlêtừng
bướcvàotrongxe.“Cảmơnem.”Anhtađóngsậpcửaxe.“Anhcảmkíchlắm.”
“Khôngcóchi.”
Joshnhậpvàodòngxecộ,mắtliếcđồnghồđeotay.Anhcóđủthờigiờđể
đưaAdamvềnhàmẹanhrồitrởlạiphòngthínghiệmtrước5giờ.“Anhcólàmgiánđoạnviệcgìkhông?”Adamhỏi.
Anhtraianhvẫnlàmngườikháckhóchịunhưthế.Anhtacũngrấtthích
làmxáotrộncuộcsốngcủangườikhác.Hìnhnhưlàmvậyanhtathấyvuilắmthìphải.“Có,thậtsựthìcó.Cóđấy.”“Xinlỗi.”
“Xinlỗiư?Nếubiếtlỗithìanhđãchấmdứtcáitròchếttiệtnàyrồi.”
“Ê,mày,”Adamnói.“Làmđéogìmàtaobiếtđượcchứ?Taobịsậpbẫy
màmày.CảCharlescũngnóivậynữa.Conmụđógài tao.Charlesnói sẽcứutaodễdàng.”“Sẽkhôngcóvụsậpbẫynàohết,”Joshnói,“nếulúcđóanhkhôngchơi
thuốc.”
“Ôidào,chếtmẹmàyđi.Đừnglênlớptao.”Joshkhôngnóigì.Hàcớgìanhlạiphảiđemcảchuyệnnàyranóichứ?
Sauchừngấynăm,anhđãhiểucónóigìthìcũngvôích.Cónóicũngchẳngthayđổiđượcgì.Xevẫnchạy,bầukhôngkhíimlặngkéodài.“Taoxinlỗi,”Adamnói.
“Anhđâucóbiếtlỗi.”
“Ừ,màynóiđúng,”Adamnói.“Màynóiđúng.”Anhtagụcgặcđầu.Anh
tathởdàirấtkịch.“Taolạilàmxáođộngmọichuyệnlầnnữarồi.”Adamănnăn.
TrướcđâyJoshđãthấycảnhnàycảchụclầnrồi.Adamhùnghổ,Adamăn
năn.Adamlýluận,Adamphủnhận.Trongkhiấy,anhtraianhluôndươngtínhvớicácxétnghiệm.Lầnnàocũngvậy.Đènbáomàucamhiệnlêntrênbảngđiềukhiển.Xăngsắphết,Anhthấy
mộttrạmxăngởphíatrước.“Tôicầnđổxăng.”“Tốt.Anhphảiđiđáimộtcái.”
“Anhởyêntrongxeđi.”
“Anhphảiđiđáimàem.”
“Ởyêntrongcáixebỏmẹnàyđi.”Joshdừngxedọccâyxăngrồirakhỏi
xe,“Ởngaychỗmàtôicóthểthấycáithânbỏmẹcủaanh.”“Anhkhôngmuốnđáitrongxecủaemmà...”
“Tốtnhấtlàanhkhôngnênlàmvậy.”
“Nhưng...”
“Rángmànhịnđi,Adam!”
Joshnhét thẻtínđụngvàokherồibắtđầubơmxăng.Anhliếcnhìnanh
mìnhquatấmkínhchắngióởsau,rồinhìnlạimấyconsốđangnhảy.Xăngbâygiờđắtbỏmẹ.Chắcanhnênmuamộtchiếcxengốnítxănghơn.Đổxăngxonganhvàolạitrongxe.AnhliếcnhìnAdam.Anhtraianhcó
mộtvẻmặtlàlạ.Cómùigìđóphảngphấttrongxe.“Adam?”
“Gì.”
“Anhđãlàmgì?”
“Cólàmgìđâu.”
Anhnổmáy.Cáimùiđó...Mộtthứgìđóóngánhbạclàmanhchúý.Anh
nhìnxuốngsànxegiữahaichânanhtraivàthấythanhxilanhmàubạc.Anhrướntới,nhặtxilanhlên.Thanhxilanhnhẹhẫngtrongtayanh.“Adam...”
“Anhcólàmgìđâu!”
Joshlắccáixilanh.Nórỗngkhông.
“Anhtưởngđólànitơhaygìđó,”anhtraianhnói.
“Đồngu.”
“Sao?Nócósaodâu,”
“Cáithứnàydànhchochuộtđó,Adam.Anhvừamớihítvàovirútdành
chochuột.”Adamngồiuỵchxuốngghế.“Vậycósaokhông?”
“Khôngxongrồi.”
NgaykhiJoshdừngxetrướccửanhàmẹanhởBeverlyHills,anhđãsuy
nghĩthôngsuốtvàkếtluậnrằngchẳngcónguyhiểmgìchoAdamcả.Convirútchuyểnnghịchthuộcmộtdòngvirútchỉlâygiữachuộtvớinhau,màdùnócólâychongườiđinữathìvớiliềulượngđãđượctínhtoánkỹấy,nócũngchỉvừađủchomộtconvậtcânnặngtámtrămgram.Anhcủaanhnặnggấpmộttrămlầnkhốilượngđó.Cơthểphảnứngvớigiennàychỉmangtínhchấtcậnlâmsàng.“Vậylàanhkhôngsaophảikhông?”Adamnói.
“Ừ.”
“Chắckhông?”
“Ừ.”
“Xinlỗichuyệnlúcnãy,”Adamvừanóivừarakhỏixe.“Cảmơnemđón
anh.Khikhácgặpem.”“Tôichờanhvàotrongnhàrồimớiđi,”Joshnói.Anhnhìnanhtraiđitới
chỗđậuxe trướccửanhà rồigõcửa.Mẹanh ramởcửa.Adambướcvàonhà,rồibàtađóngcửalại.BàtathậmchíchẳngnhìnJosh.
Anhnổmáyrồiláiđi.
Chương07Vàobuổi trưa,AlexBurnet rờivănphòngcông ty luậtCenturyCityvề
nhà.Khôngphảiđixa;côsốngtrongmộtcănhộtrênđườngRoxburyParkcùngđứacontraitámtuổitênJamie.Jamieđangbịcảmvàphảinghỉhọcởnhà.Bốcôđangchămsócnógiúpcô.Côthấybốmìnhđanglàmmónnuitrộnphômainhuyễntrongbếp.Đólà
mónduynhất Jamiemuốnăn trongnhữngngàyốmđau thếnày. “Nósaorồi?”côhỏi.“Hạsốtrồi.Nhưngvẫncònsổmũivàho.”
“Nócóđóikhông?”
“Hồinãythìkhông.Nhưngnóđòiănnui.”
“Vậylàtốtrồi,”cônói.“Bốmuốnconthaybốkhông?”
Bốcôlắcđầu.“Bốlođượcrồi.Conđâucầnphảivềnhàchứ.”
“Conbiết.”Côngừngmộtchút.“Quantòađưaraphánquyếtrồi,bốà.”
“Hồinào?”
“Sángnay.”
“Rồisao?”
“Mìnhthuarồi.”
Bốcôtiếptụcđảothứcăn.“Mìnhthuatoàndiệnư?”
“Phải,”cônói.“Mìnhthuatrênmọiphươngdiện.Bốkhôngcóquyềngìđốivớimôcủachínhmình.Ôngtaphánrằngmấycáimôđólà‘chấtthảivậtchất’màbốđãchophéptrườngđạihọcgiúpbốvứtbỏchúngđi.Tòanóibốkhôngcóquyềngìđốivớibấtkỳcáimônàomộtkhinórờikhỏicơthểbố.Bênphíatrườngđạihọcmuốnlàmgìvớinócũngđượccả.”“Nhưnghọđưabốvàolại...”
“Ôngtanóithôngthườngaicũnghiểurằngmấycáimôđóđượcthuthập
nhằmsửdụngchomụcđíchthươngmại.Dođóbốđãngầmchophéphọlàmchuyệnđó.”“Nhưnghọnóilàbốbịbệnhmà.”
“Họbácbỏtoànbộluậnđiểmcủamình,bốà.”
“Họlừadốibốmà.”
“Conbiết, nhưng theo quan tòa thì, chính sách xã hội tốt là chính sách
khuyếnkhíchnghiêncứuyhọc.Giờnếuhọchobốquyềnlợithìsẽđểlạihệquảkhôngtốtchocáccuộcnghiêncứutrongtươnglai.Đólàlậpluậnđằngsauphánquyếtđó-vìlợiíchchung.”“Chuyệnnàyđâuphảivìlợiíchchunggì.Mụcđíchlàmgiàuthìcó,”cha
cônói.“Chúaơi,batỷđôlađấy...”“Conbiếtmàbố.Mấytrườngđạihọccầntiền.Vàvềcơbảnthìôngthẩm
phánnàycũngđưaraphánquyếtgiốngnhưmấyôngthẩmphánCaliforniatrongvòng25nămqua,kểtừvụMoorenăm1980.Ynhưvụcủabốthôi,tòanhậnthấymôcủaMoorelàchấtthảimàôngtakhôngcóquyềnquyếtđịnh.Vàhơnhaichụcnămrồihọcóxemlạilậpluậnđóđâu.”“Vậygiờrasaođây?”
“Mình kháng án,” cô nói. “Con không nghĩ mình có cơ sở vững chắc
nhưngmìnhphảilàmvậytrướckhiđưalênTòaánTốicaoCalifornia.”“Vậykhinàothìlêntòatốicao?”
“Mộtnămnữa.”
“Mìnhcócơmaykhông?”bốcônói.
“Tuyệtđốikhông,”AlbertRodriguezvừanóivừaxoaymìnhtrongghế
vềphíabốcô,Rodriguezvànhững luật sưUCLAkhácđãđếnvănphòngluậtcủaAlexsauphánquyếtcủaquantòa.“Ôngkhôngcócơmaynàonếutiếptụckhángán,ôngBurnet.”“Tôithấyngạcnhiên,”Alexnói,“làsaocácônglạitựtinđếnvậyvềphán
quyếtcủaTòaánTốicaoCaliforniadùnóchưađượcđưara.”“Ồ, chúng tôi không biết họ sẽ phán quyết thế nào cả,”Rodriguez nói.
“Tôichỉmuốnnóilàcôsẽthuavụnàychodùtòacótuyênthếnàođinữa.”“Tạisao?”Alexhỏi.
“UCLAlàđạihọccủatiểubang.Banquảntrịcủahọsẵnsàngthaymặt
bangCalifornialấytếbàocủabốcôtheoquyềntrưngdụng.”Côchớpmắt:“Cáigì?”
“NếuTòaánTốicaocóphánquyếtrằngtếbàocủabốcôlà tàisảncủa
ông ấy đi chăng nữa, chuyệnmà chúng tôi nghĩ là khó xảy ra, thì chínhquyềnbangcũngsẽcóđượcquyềnsởhữutàisảncủaôngấytheoquyđịnhtrongquyềntrưngdụng.”Quyền trưngdụng làquyềnchophép tiểubangđược tịch thu tài sảncá
nhânmàkhôngcầnsựđồngýcủachủtàisản.Quyềnnàyhầunhưluônđượcáp dụng trong trường hợp muốn sử dụng tài sản tư vào mục đích công.“Nhưngquyềntrưngdụngchỉdànhchotrườnghọchayđườngcaotốcthôimà...”“Chínhquyềnbangđượcphéplàmvậytrongtrườnghợpnày,”Rodriguez
nói.“Vàhọsẽlàm.”
Bốcônhìnhọchằmchằm,hếtsứcsửngsốt.“Mấyôngđangđùaà?”
“Không đâu, ông Burnet. Đó là quyền chiếm dụng hợp pháp, và chính
quyềnbangsẽthựchiệnquyềncủahọ.”Alexnói,“Vậythìmụcđíchcủacácôngkhitớigặpchúngtôilàgì?”
“Chúngtôinghĩcầnphảithôngtinchohaingườibiếtvềtìnhhìnhhiệntại,
phòngkhihaingườimuốnbỏcôngtheotiếpvụkiệnnữa.”“Cácôngđềnghịchúngtôichấmdứtkiệntụngư?”côhỏi.
“Lờikhuyêncủatôilànhưvậy.”Rodrigueznóivớicô,“nếuđâylàthân
chủcủatôi.”“Chấmdứtvụkiệnsẽtiếtkiệmchobangmộtkhoảnchiphíđángkể.”
“Tiếtkiệmchiphíchotấtcảmọingười,”Rodrigueznói.
“Vậycácôngđịnhđưarađềnghịgìđểchúngtôibỏvụkiệnđây?”
“Khôngđềnghịgìcả,côBurnet.Xinlỗinếucôhiểusaiýtôi.Đâykhông
phảilàmộtvụthươnglượng.Chúngtôiđếnđâychỉđểgiảithíchvịtrícủachúngtôi,đểcôcóthểđưaraquyếtđịnhcócânnhắcvàcólợinhấtchocô.”Bốcôhắnggiọng.“Dùthếnàothìcũngcứnóithẳngchochúngtôibiếtlà
mấyônglấytếbàocủatôiđi.Mấyôngđãbánchúnglấybatỉđôla.Vàrồimấyônggiữhếtsốtiềnđó.”“Nóivậythìthẳngthừngquá,”Rodrigueznói,“nhưngkhôngphảikhông
chínhxác.”Cuộcgặpchấmdứt.Rodriguezvànhómcủamìnhcámơnhọđãdànhthời
gian,nóilờichàotạmbiệt,rồirờikhỏiphòng.Alexgậtđầuvớibốrồitheocácluậtsưkhácrangoài.Quakhungkính,FrankBurnettheodõihọtiếptụctranhluận.
“Mấythằngchóchếtđó,”ôngnói.“Chúngtađangsốngtrongthếgiớigìthếnày?”“Tôicũngnghĩynhưvậy,”mộtgiọngnóivanglênsaulưngông.Burnet
quaylại.Mộtthanhniênmangkínhgọngsừngđangngồiởgócxacủaphònghội
nghị.Burnetnhậnracậuta;giữacuộcgặpcậutavàophòngmangtheocàphê và cốc tách để trên tủ chén đĩa. Sau đó cậu ngồi xuống ở góc phòngtrongsuốtcuộcgặp.KhiấyBurnetnghirằngcậutachỉlàmộtnhânviênmớicủacôngty,nhưnglúcnàyngườithanhniênđangnóivớiphongcáchtựtin.“Chấpnhậnthựctếđi,ôngBurnet,”cậutanói,“ôngđãbịchơimộtvố.Tế
bàocủaôngtìnhcờthuộcloạicựchiếmvàrấtcógiátrị,Chúnglànhữngcỗmáyhiệuquảsảnxuấtracytokine,nhữngchấtkhángungthư.Đómớilàlýdothậtsựgiúpôngsốngsótđược,vượtquacănbệnhcủamình.Thậtsựthìtếbàocủaôngsảnxuất racytokinehiệuquảhơnbấtkỳquy trình thươngmại nào. Bởi vậy nên tế bào ấymới đáng giá đến vậy.Mấy tên bác sĩ ởUCLAkhôngtạorahaysángchếrathứgìmớicả.Bọnhọchẳngchuyểnđổigiengìcả.Họchỉlấytếbàocủaông,nuôilớntrongmộtcáiđĩarồibáncáiđĩađóchoBioGen.Cònông,ôngbạncủatôi,ôngbịchơimộtvố.”“Cậulàai?”Burnetnói.
“Vàôngkhôngcóhyvọnggìvàocônglýđâu,”anhthanhniêntiếptục,
“vìtòaánhoàntoànkhôngcónănglực.Tòakhôngnhậnramọithứđãthayđổinhanhđếnmứcnào.Họkhônghiểu làchúng tađãsống trongmột thếgiớimớirồi.Họkhônghiểunhữngvấnđềmới.Vàbởivì họbịmùcôngnghệchonênhọkhônghiểuđượcnhữngquytrìnhnàocầnđượctiếnhành-và trong trườnghợpnày,nhữngquy trìnhnàokhôngnên làm.Tếbàocủaôngbịăncắprồibánđi.Chỉđơngiảnvậythôi.Rồitòakếtluậnlàlàmvậykhôngcógìsaicả.”Burnetbuôngmộttiếngthởdài.
“Tuynhiên,”cậuthanhniêntiếptục,“kẻcắpvẫncóthểbịtrừngphạtđích
đáng.”
“Bằngcáchnào?”
“BởivìUCLAchẳnglàmgìđểchuyểnđổitếbàocủaôngnênmộtcông
tykháccóthểlấychínhnhữngtếbàođó,chuyểnđổigienchútítrồibánđinhưmộtsảnphẩmmới.”“NhưngBioGenđãcótếbàocủatôirồi.”
“Đúng.Nhưnghệtếbàorấtmỏngmanh.Thứgìcũngcóthểgâytácđộng
tớichúng.”“Ýcậulàsao?”
“Tếbàođượccấyrấtdễbịnấm,nhiễmkhuẩn,nhiễmbẩn,hayđộtbiến.
Đủthứchuyệnxấucóthểxảyra.”“BioGenphảithậntrọng...”
“Tấtnhiênrồi.Nhưngđôikhingườitakhôngthậntrọngđúngmức,”cậu
tanói.“Cậulàai?”Burnethỏilầnnữa.Quabứctườngkínhcủaphònghộinghị,
lúcnàyôngđangnhìnquanhmộtvănphòngrộnghơnởbênngoài.Ôngthấyngườitađiquađilại.Ôngthắcmắccongáimìnhđãđiđâu.“Tôichẳnglàaicả,”ngườithanhniênđáp.“Ôngchưagặptôibaogiờ.”
“Cậucódanhthiếpkhông?”
Ngườithanhniênlắcđầu.“Tôikhôngsốngởđây,ôngBurnet.”
Burnetchaumày.“Còncongáitôi...”
“Khôngbiếtgìhết.Tôichưabaogiờgặpcôấy.Đâylàchuyệngiữahai
chúngtathôi.”“Nhưngcậuđangnóivềhoạtđộngphipháp.”
“Tôicónóigìđâu,bởivìôngvàtôichưagặpnhaubaogiờ,”ngườithanh
niênnói.“Nhưngchúngtahãyxemxétchuyệnnàycóthểtiếntriểnrasao.”“Ừm.”
“Vàothờiđiểmnàyôngkhôngthểbántếbàocủamìnhhợppháp được,
bởivìtòađãtuyênbốôngkhôngcònsởhữuchúngnữa-BioGenmớilàchủsởhữu.Nhưngtếbàocủaôngcóthểlấytừnhữngnơikhác.Suốtcuộcđờimình,ôngđãchomáuởnhiềunơi.ÔngđếnViệtNamcáchđâybamươihainăm.Quânđội đã lấymáu củaông.Ôngphẫu thuật đầugối cáchđâyhaimươinămởSanDiego.Bệnhviệnlấymáucủaôngrồigiữlạisụn.Mấynămquaôngđãtớikhámnhiềubácsĩkhácnhau.Họlàmxétnghiệmmáu.Phòngxétnghiệmgiữlạimáu.Vìvậykhôngvấnđềgìđểtìmramẫumáucủaông.Vàmáucủaôngcũngcóthểđượclấytừnhữngcơsởdữliệumàcôngchúngcóthểtruycập-giảdụnhưmộtcôngtykhácmuốnsửdụngtếbàocủaông.”“ThếcònBioGenthìsao?”
Ngườithanhniênnhúnvai.“Côngnghệsinhhọclàmộtngànhkhónhằn.
Nhiễmbẩnxảy ra hằngngày.Nếu cógì khôngổnxảy ra trongphòng thínghiệmcủahọ,đókhôngphảilàvấnđềcủaông,đúngkhông?”“Nhưnglàmsaomà…”
“Tôikhôngbiết.Nhiềuchuyệncóthểxảyralắm.”
Cómộtkhoảnglặngngắnngủi.“Màtạisaotôiphảilàmvậy?”Burnetnói.
“Ôngsẽkiếmđượcmộttrămtriệuđôla.”
“Nhờcáigì?”
“Nhờnhữngmẫusinhthiếtchuyêndụngtừsáuhệcơquan.”
“Tôitưởnganhcóthểlấymáucủatôiởnơikhácchứ.”
“Vềlýthuyếtlàvậy.Nếuphảiratòathìngườitasẽnóivậy.Nhưngtrên
thựctế,côngtynàocũngmuốncótếbàonon.”“Tôikhôngbiếtphảinóigì.”
“Không sao cả.Ông cứ suy nghĩ kỹ đi, ôngBurnet.”Người thanh niên
đứngdậy,đẩycặpkínhlênsốngmũi.“Cóthểôngđãbịchơimộtvố.Nhưngchẳngcólýdogìphảiđưalưngchịutrậncả.”
TríchtừbáoAlumniNewcủatrườngBeaumont
TRANHCÃIQUYẾTLIỆTVỀTẾBÀOGỐC
Nhữngcáchđiềutrịkiệuquả“từhàngthậpkỷtrướcđây”
GiáosưMcKeowngâysửngsốtchonhữngngườiquantâm
-MaxThaler
Trong bài phát biểu của mình tại hội trường Beaumont chật cứngkhángiả,giáosưsinhhọcnổitiếngKevinMcKeownđãgâysửngsốtchongườinghekhigọinghiêncứutếbàogốclà“mộttrògianlậnđộcác”.
“Nhữnggìmà cácbạnđượcbiết chẳngkhácgìmột chuyệnhoang
đường,” ông nói, “một chuyện hoang đường được dựng lên vớimụcđíchbảođảmmấynhànghiêncứunhậnđượctàitrợ,đổilạithìbọnhọmanglạichobệnhnhânnanynhữnghyvọnggiảdối.Vìvậychúngtahayđitìmhiểusựthật.”
Ônggiảithíchtếbàogốclàtếbàocókhảnăngtựbiếnthànhnhững
loại tế bào khác, có hai loại tế bào gốc. Tế bào gốc trưởng thành cókhắpcơthể.Chúngcótrongcơ,não,môgan,v.v...Tếbàogốctrưởngthànhcóthểsảnsinhratếbàomới,nhưngchỉlàloạitếbàocủamôcótếbàogốcđó.Chúngrấtquantrọngvìcơthểngườicứbảynămlạitrảiquaquátrìnhthaythếtoànbộtếbào.
Nghiêncứuliênquanđếntếbàogốctrưởngthànhđaphầnkhônggây
tranhcãi.Tuynhiêncómộtloạitếbàogốckhácgâyrarấtnhiềutranhcãi,đó là loại tếbàogốcphôi.Loại tếbàonàycó trongmáucủadâyrốn,hoặclấyđượctừphôithaicònnon.Tếbàogốcphôirấtđanăng,nghĩa làchúngcóthểphát triển thànhbấtkỳloạimônào.Tuynhiên,
việcnghiêncứuloạitếbàonàygâytranhcãivìnócóliênquantớiviệcsửdụngphôingười,điềumànhiềungườihoặcvìlýdotínngưỡnghoặcvìnhữnglýdokháccảmthấycóliênquantớiquyềnconngười.Đâylàtranhcãikhôngmớivàkhôngthểđượcphângiảimộtsớmmộtchiều.
CÁCNHÀKHOAHỌCNHẬNTHẤYNGHIÊNCỨUBỊCẤMCẢN
Chính phủMỹ hiện tại nói rằng tế bào gốc phôi được phép lấy từ
nhữnghọtếbàonghiêncứuhiệncónhưngkhôngđượclấytừphôithaimới.Cácnhàkhoahọcxétthấyhọtếbàohiệncókhôngđủđểsửdụngchonghiêncứuvàdođóxemphánquyếtcủachínhphủtrênthựctếđãgây trở ngại cho việc nghiên cứu.Đó là nguyên do ngày càng nhiềungườitrongsốhọtìmđếnnhữngtrungtâmtưnhânđểthựchiệnnghiêncứumàkhôngcầntiềntrợcấpliênbang.
Nhưngsuychocùng,vấnđềthựcsựkhôngchỉđơngiảnlàthiếutế
bàogốc.Vấnđềnằmởchỗđểtạođượchiệuquảtrịliệu,mỗinhàkhoahọcđềucầnphảicótếbàogốcđanăngcủariêngmình.Nếunhưvậy,đúnglàsẽcóthểtáitạolạiđượcmộtcơquannàođótrongcơthể,phụchồiđượcthươngtổn từvết thươnghaybệnhtậthoặckhắcphụcđượcbệnhliệt.Đâychínhlàgiấcmơvĩđại.Hiệntạichưaaicóthểlàmnênnhữngphépmàuvềtrị liệunhưthếnày.Thậmchícũngkhôngaibiếtcáchsẽthựchiệnchúngrasao.Nhưngđiềuquantrọnglàchúngtacầntếbàogốc.
Giờđây,đốivớitrẻsơsinh,bạncóthểthuthậpmáudâyrốnrồigiữ
lạnh, và người ta hiện đang làm vậy với con của mình. Nhưng cònngườilớnthìsao?Chúngtalấyđâuratếbàogốcđanăng?
Đólàcâuhỏilớn.
HƯỚNGVỀGIẤCMƠTRỊLIỆU
Tất cả những gì người lớn chúng ta có được là tế bào gốc trưởng
thành,loạitếbàochỉcóthểcấutạomộtloạimômàthôi.Nhưngnếucómộtcáchchuyểnđổitếbàogốctrưởngthànhsangtếbàogốcphôithìsao?Mộtquytrìnhnhưvậysẽchophépmỗicánhânđãtrưởngthànhcómộtnguồndựtrữtếbàogốcphôicủariêngmình.Điềunàylàmgiấcmơtrịliệutrởthànhhiệnthực.
Có điều, mặc dù bạn có thể hồi chuyển tế bào gốc trưởng thành,
nhưngđểthựchiệnđược,bạnphảiđưatếbàovàotrongtrứng.Mộttácnhânbêntrongtrứngsẽtháogỡquátrìnhdịhóavàchuyểntếbàogốctrưởngthànhsangtếbàogốcphôi.Đâylàtintốt,nhưngquátrìnhthựchiệntrêntếbàongườigặprấtnhiềukhókhăn.Vànếumuốnđiềuchỉnhphươngphápđểcó thể thựchiệnởngười,chúng tasẽcầnmột lượngkhổnglồ tếbàotrứngcủangười.Điềunàylạikhiếnquytrìnhchuyểnđổimộtlầnnữagâytranhcãi.
Vìthế,cácnhàkhoahọcđangtìmcáchkhácđểđanănghóatếbào
trưởng thành.Đây làmộtnỗ lực toàn thếgiới.MộtnhànghiêncứuởThượngHảiđãnhiềulầntiêmtếbàogốcởngườivàotrứnggàvàthuđượcnhiềukếtquảkhácnhau-trongkhiđónhữngngườikhácthìlạiphảnđối.Giờđâyngười takhông rõnhữngquy trìnhnhư thếnàycóthựchiệnđượctrongtươnglaihaykhông.
Người ta cũng không rõ giấc mơ tế bào gốc - cấy ghép nội tạng
khônggặpvấnđềđàothải,chấnthươngdâysốngđượcphụchồi,v.v...-cótrởthànhhiệnthựcđượchaykhông.Đãnhiềunămnay,nhữngngườiủnghộnghiêncứutếbàogốcvẫnluônphátbiểukhôngtrungthựcvềgiớitruyềnthôngthìluônsuydiễn.Nhữngbệnhnhânnanyđãnuôihyvọnglớnđếnmứctinrằngchẳngbaolâunữasẽcómộtphươngthuốcchữatrịcănbệnhcủahọ.Đángbuồnthay,điềunàykhôngđúng.Nhữngliệuphápcó tácdụngvẫnnằmở tương lai,cáchngàynaynhiềunămhaycólẽnhiềuthậpkỷnữa.Nhiềunhàkhoahọcthậntrọngđãnóiriêngvới nhau rằng chúng ta sẽ phải chờ tới năm2050mới biết được liệupháptếbàogốccótácdụnghaykhông.HọchỉrarằngtừlúcWatsonvàCrickgiảimãđượcgienchotớithờiđiểmliệuphápgienởngườirađờicũngđãmấtbốnmươinăm.
MỘTVỤBÊBỐIGÂYCHẤNĐỘNGTHẾGIỚI
Năm2004,tronglúcdưluậnđangsụcsôihyvọngvàquantâm,nhà
sinhhóangườiHànQuốcHwangWoo-Suktuyênbốôngđãthànhcôngtrongviệctạoramộttếbàogốcphôingườitừmộttếbàotrưởngthànhbằngquá trìnhchuyểnnhânsôma- tiêmvào trứngngười,Hwangnổitiếng là người say mê công việc, ông làm việc mười tám tiếng mỗingày,bảyngàymột tuần trongphòng thínghiệm.Báocáo lý thúcủaHwangđượcđăngtrêntạpchíSciencevàotháng3năm2005.CácnhànghiêncứutừkhắpthếgiớiđổvềHànQuốc.Điềutrịbằngtếbàogốcngười nhiều khả năng bỗng dưng trở thành hiện thực.Hwang làmộtngườihùngởHànQuốcvàđượcbổnhiệmvàovịtríđầunãocủaTrungtâmTếbàogốcThếgiớidoChínhphủHànQuốctàitrợ.
Nhưng vào tháng 11 năm 2005, một cộng tác viên người Mỹ ở
PittsburgtuyênbốsẽchấmdứthợptácvớiHwang.Sauđómột trongcác đồng nghiệp củaHwang tiết lộ Hwang đã lấy trứng phi pháp từnhữngngườiphụnữlàmviệctrongphòngthínghiệmcủaôngta.
Tháng12năm2005,ĐạihọcQuốcgiaSeoultuyênbốhọtintếbào
Hwangcólàgiảmạo,cảnhữngbàiviếtcủaôngtatrêntạpchíSciencecũngvậy.Scienceđãrútlạinhữngbàiviếtđó.Hwanggiờđâyđangđốimặtvớicáobuộchìnhsự.Vấnđềnàyhiệnvẫnchưacódiễnbiếnmới.
HIỂMHỌACỦA“TRUYỀNTHÔNGRẦMRỘ”
“Chúngtarútrađượcbàihọcgìtừchuyệnnày?”GiáosưMcKeownhỏi.“Thứnhất,trongmộtthếgiớiđãbãohòavềtruyềnthông,liêntụcđưatinrầmrộsẽlàmchonhữnglờituyênbốvôlốiđượctincậymộtcáchthiếucơsở.Đãnhiềunămnay,cácphươngtiệntruyềnthôngtângbốcnghiêncứutếbàogốcnhưlàmộtphéplạsắpxảyra.Vìvậykhicóngườituyênbốphéplạđãđếnthìlậptứcngườitatinngay.Ẩnýcủasựkiện này có phải là cómộtmối nguy trongviệc truyền thông rầm rộkhông?Câu trả lời chắcchắn là có.Bởi lẽkhôngnhữngnómang lạiquánhiềuhyvọngchobệnhnhânmàcònảnhhưởngđếncácnhàkhoahọcnữa.Họbắtđầutinrằngphéplạđangởgầnkề-mặcdùđánglẽhọphảitỉnhtáonhìnnhậnlàkhôngcóphéplạnàohết.”
“Đốivớichuyệntruyềnthôngrầmrộ,chúngtacóthểlàmđượcgì?Saumộttuầnnósẽchấmdứt,nếucácviệnkhoahọcmuốnvậy.Songhọlạikhôngmuốnnhưvậy.Họrất thíchsựrầmrộđó.Họbiếtnósẽmangtheocáckhoảntrợcấp.Vìvậychuyệnnàysẽchẳngbaogiờthayđổi.CácbệnhviệnthuộctrườngYale,StandfordvàJohnsHopkinsthúcđẩy sự rầm rộ cũngnhưExxonhayFord.Mọi nhà nghiên cứuở cácviệnnàycũngvậy.Vàcànglúccàngnhiềunhànghiêncứuvàtrướngđạihọcbịđộngcơthươngmạithúcđẩygiốngynhưcáctậpđoàn.Chonênkhinàocácbạnnghemộtnhàkhoahọctuyênbốrằngphátbiểucủaôngtađãbịthổiphồnghoặcbịđưarakhỏingữcảnh,cứhỏiôngtaxemôngấyđãviết thưphảnđối tới chủbút chưa.Trong100 lần thì chắcchắnsẽcó99lầnlàchưa.”
“Bàihọckếtiếp:khảocứuđồngđẳng.TấtcảcácbàiviếtcủaHwang
trên Science đã được khảo cứu đồng đẳng. Nếu chúng ta cần bằngchứngchứngminhkhảocứuđồngđẳnglàmộtnghithứcrỗngtuếch,thìsựkiệnnàychínhlàthứchứngcứđó.Hwangđãcónhữngtuyênbốphithường. Ông ta không cung cấp những chứng cớ phi thường. Nhiềunghiêncứuđãchothấykhảocứuđồngđẳngkhôngcảithiệnchấtlượngcủacácbàiviếtkhoahọc.Bảnthâncácnhàkhoahọccũngbiết lànókhôngcó tácdụng.Vậymàcôngchúngvẫnxemnó làbiểuhiệncủachấtlượngvànói,‘Bàiviếtnàyđãđượckhảocứuđồngđẳng’,hay‘Bàiviếtnàychưađượckhảocứuđồngđẳng’,nhưthểcâuấycóýnghĩagìđó.Nóchẳngcóýnghĩanàocả.”
“Tiếp theo là chínhcác tạpchí chuyênngành.Sựcươngquyết của
chủbúttờSciencelúcấyởđâurồi?HãynhớrằngSciencelàmộtcôngty lớn -115người thamgiabiên tập tạpchí.Vậymànhữnggian lậntrắngtrợn,kểcảchuyệnmấytấmảnhsửabằngAdobePhotoshop,cũngkhôngbịpháthiện.VàởđâungườitacũngbiếtPhotoshoplàmộtcôngcụchủyếuđểgian lận trongkhoahọc.Vậymàtạpchínàykhôngtàinàopháthiệnrađược.”
“Sciencekhôngphảitạpchíduynhấtbịlừa.Nhiềunghiêncứugian
lậnđãđượcđăngtrêntạpchíyhọcNewEnglandJournalofMedicine,trongđócáctácgiảđãgiấunhẹmnhữngthôngtintrọngyếuvềcáccơnđautimdothuốcVioxxgâyra;trongtạpchíLancet,báocáovềthuốcvàung thưmiệngđều là giảmạo - trongbáo cáođó, 250bệnhnhân
trongcơsởdữliệucócùngngàythángnămsinh!Đócólẽlàmộtmanhmốigiúpngười tapháthiện ravụgian lậnnày.Gian lận trongyhọckhôngchỉlàmộtvụbêbốimàcònlàmốiđedọađốivớisứckhỏecộngđồng.Vậymàgianlậnvẫntiếpdiễn.”
CÁIGIÁCỦAGIANLẬN
“Cáigiácủanhữngthứgianlậnnhưthếnàycựckỳlớn.”McKeownnói,“ướctínhlàbamươitỷđôlamỗinăm,consốthựctếcóthểlớngấpbalần.Gianlậntrongkhoahọcchẳngphảichuyệnhiếmhoigìvàkhôngchỉxảyraởcácnhânvậtchiếudưới.Cácnhànghiêncứuvàviệnnghiêncứucỡuytínnhấtcũngđãbịpháthiệndùngdữliệugiả.NgaycảFrancisCollins,ngườiđứngđầuDựánBộgienngườicủaTổngviệnYtếQuốcgia,cũnglàđồngtácgiảcủanămbàiviếtgiảmạomàsauđóđãbịthuhồi.”
“Bàihọclớnnhấtchínhlà,khoahọckhôngcógìđặcbiệtcả-ítralà
không còn đặc biệt nữa. Có lẽ nó vẫn còn đặc biệt hồi Einstein nóichuyệnvớiNielsBohrvàmỗingànhkhiđóchỉcóvàichụcnhân lựcquantrọng.NhưnghiệntạicóbatriệunhànghiêncứuởMỹ.Khoahọckhôngcòn là tiếnggọibên trongmỗingươinữamàđã trở thànhmộtnghề.Khoahọccũnglàmộthoạtđộngdễbịthahóacủaconngườinhưbấtkỳhoạtđộngnàokhác.Nhữngngườilàmnghềykhôngphảithánh,họlàconngười,vàhọlàmnhữnggìmàconngườilàm-lừadối,gianlận,ăncắp,kiệncáo,giấudữliệu,làmgiảdữliệu,thổiphồngđịavịcủamình,bôinhọquanđiểmbấtđồngmộtcáchhènhạ.Đólàbảnchấtcủaconngười.Bảnchấtnàysẽkhôngbaogiờthayđổi.”
Chương08Trongphòngthínghiệm độngvậtởBioGen.TomWellerđangđidọc
theodãychuồngcùngvớiJoshWinkler,lúcnàyđangphânpháttừngliềuvirút cómanggiencho lũ chuột.Đây làquy trình thườngnhật củahọ,điệnthoạididộngcủaTomreolên.Joshnhìnanh.Josh làcấp trêncủaanh.Joshcó thểnhậnđiện thoaikhi
đanglàmviệc,nhưngTomthìkhông.Wellercởimộtchiếcgăngrồilôiđiệnthoạitừtúiáora.“Alô?”“Tomnày.”
Làmẹanh.“Mẹ,conđangởchỗlàm.”
Joshnhìnanhmộtlầnnữa.
“Congọilạichomẹđượckhông?”
“Tốiquabốmàybịtainạngiaothông,”bànói.“Ôngấy…chếtrồi.”
“Hả?”Độtnhiênanhthấychoángváng.Tomdựavàochuồngchuột,thở
hồnghộc.Joshđangnhìnanhmộtcáchloâu.“Xảyrachuyệngìvậy?”“Xeôngấyđâmvàocầuvượtvàokhoảngnửađêm,”mẹanhnói.“Người
tađưaôngấyđếnbệnhviệnLongBeachMemorialnhưngôngấychếtrạngsánghômnay.”“Trờiơi!Mẹcóởnhàkhông?”Tomhỏi.“Mẹmuốncon tớiđókhông?
Rachelbiếtchưa?”“Mẹvừanóichuyệnquađiệnthoạivớinó.”
“Đượcrồi,convềnhàmẹliền,”anhnói.
“Tom,mẹkhôngmuốnnhờconviệcnày,”bànói.“Nhưng...”
“MẹmuốnconnóichoLisabiếtphảikhông?”
“Mẹxin lỗi.Mẹkhông liên lạcđượcvớinó.”Lisa là thànhviênkhông
đượcgiađìnhchấpnhận.Đứaconút,vừatrònhaimươi.Lisađãkhôngnóichuyện với mẹ hàng năm trời. “Con có biết hiện nó đang ở đâu khôngTom?”“Connghĩlàcó,”anhnói.“Vàituầntrướcnócógọichocon.”
“Gọixintiềnà?”
“Không,gọiđểchoconđịachỉcủanóthôi.NóđangởTorrance.”
“Mẹkhôngliênlạcđượcvớinó,”mẹanhnói.
“Conđicho,”anhnói.
“NóivớinólàđámtangvàothứNăm,nếunómuốntới.”
“Consẽchonóbiết.”
Anh đóng nắp điện thoại và quay sang Josh. Josh trông có vẻ lo âu và
thôngcảm.“Chuyệngìvậy?”“Bốtôimất.”
“Tôithựcsựlấylàmtiếc...”
“Đụngxe,đêmqua.Tôiphảinóichoemgáitôibiết.”
“Anhphảiđibâygiờà?”
“TôisẽghéquavănphòngtrênđườngrarồikêuSandyvàothay.”
“Sandykhônglàmđược.Anhấykhôngbiếtquytrình…”
“Josh,”anhnói.“Tôiphảiđi.”
Xecộđôngnghẹt trênđườngcao tốc405.Phảimấtgầnmột tiếnganh
mớithấymìnhđứngtrướcmộtkhuchungcưọpẹptrênđườngSouthAcreởTorrance,tayấnchuôngcănhộsố38ngaydướicổngtòanhà.Khuchungcưđứngsừngsữnggầnđườngcaotốc;tiếnggầmrúcủaxecộvẫnkhôngngớt.AnhbiếtLisalàmcađêmnhưngbâygiờđãmườigiờsáng,Cóthểconbé
đãdậy.Nhưanhnghĩ,chuôngcổngvanglên,anhđẩycửabướcvào.Hànhlangchungcưnồngnặcmùinướcđáimèo.Thangmáykhônghoạtđộngnênanhphải leo thangbộ lên tầngba,bướcquanhữngbao rácnhựa tođùng.Mộtconchónàođóđãlàmráchmộtbao,vànhữngthứbêntrongbaorơivãitrênmộtvàibậcthang.Anhdừngtrướccănhộsố38,ấnchuôngcửa.“Đợigiùmchútđi,”emgái
anhnóivọngra.Anhchờ.Cuốicùng,côcũngramởcửa.Côđangmặcáochoàngtắm.Máitócđenngắnkéongượcrasau.Trông
côcóvẻkhóchịu.“Mụgiàgọi,”cônói.“Mẹhả?”
“Bàtađánhthứctôidậy,mụgiàđó.”Côxoayngười,trởvàocănhộ.Anh
theocô.“Tôitưởnganhlàngườigiaorượuchứ.”Căn hộ vô cùng bề bộn. Lisa rón rén vào bếp, lục lọi bát đĩa nồi chảo
trongchậurửa,tìmđượcmộttáchcàphê.Côtrángcáitách.“Anhuốngcàphêkhông?”Anhlắcđầu.“Cứtthật,Lise,”anhnói.“Chỗnàyđúnglàchuồngheomà.”
“Tôilàmcađêm,anhbiếtmà.”
Côchẳngbaogiờquantâmmôitrườngsốngcủamình.Ngaycảkhicòn
nhỏ,phòngcủacôlúcnàocũngbềbộn.Dườngnhưcôchẳngđểýchuyện
đó.Bâygiờthìquatấmrèmcửasổđầymỡmòngtrongbếp..Tomnhìndòngxecộtrêncaotốc405đangnhíchtừngbước,“Nè,côngviệcsaorồi?”“LàmởtiệmHouseofPancakes.Theoanhnghĩthìcôngviệcrasao?Đêm
đéonàocũngnhưđêmđéonào.”“Lúcnãymẹnóigì?”
“Bàtamuốnbiếttôicóđiđámtangkhông.”
“Rồimàynóisao?”
“Tôikêubàtacútmẹđi.Mắcmớgìtôiphảiđi?Ôngtađâuphảibốtôi.”
Tomthởdài.Đâylàtranhcãikéodàiđãlâutrongnộibộgiađình.Lisatin
côkhôngphảilàcongáicủaJohnWeller.“Anhcũngnghĩvậymà,”cônóivớiTom.“Taokhôngnghĩvậy.”
“Anhchỉnóiđiềugìmàbàgiàmuốnanhnóithôi.”Cômoiramộtmẩu
thuốclátừcáigạttànđầytràn,rồicúingườixuốnglònướngđểchâmmẩuthuốc.“Lúctainạnxảyra,ôngtacóxỉnkhông?”“Taokhôngbiết.”
“Tôicá làông taxỉnnhưcứt.Cònkhông thìbịảnhhưởngbởimấycái
thuốcsteroidmàôngtadùngđểtậpthểhình.”BốTomlàvậnđộngviênthểhình,vềgiàôngmớibắtđầuchơimônnày,
thậmchícòntranhtàiởcácgiảinghiệpdưnữa.“Bốkhôngdùngsteroid.”“Ồcóđấy,Tom.Trướcđâytôicoitrongphòngtắmcủaôngtahoài.Ông
tacókimtiêm.”“OK,màykhôngthíchôngấy.”
“Thíchhaykhôngkhôngcònquantrọngnữa,”cônói.“Ôngtacóphảibố
tôiđâu.Tôichẳngquantâmchuyệngìcủaôngtacả.”“Mẹlúcnàocũngnóibốlàbốcủamày,nóilàmàychỉnóivậybởivìmày
khôngthíchbốthôi.”“Chà,biếtsaokhông?Mìnhcó thểgiảiquyếtchuyệnnàydứtđiểmmột
lần.”“Ýmàylàsao?”
“Ýtôilàmìnhlàmxétnghiệmphụhệđi.”
“Lisa,”anhnói.“Đừngkhơivụnàyra.”
“Tôiđâucókhơiđâu.Tôiđangkếtthúcmà.”
“Đừng.Hứavới tao làmàyđừng làmvậy.Thôimà.Bố thìchết,mẹ thì
buồn,hứavớitaođi.”“Anhchỉ làđồmèonhátcáy thôi,biếtkhônghả?”Lúcnàyanh thấycô
ngânngấnnướcmắt.Anhquàngtayquanhngườicô,rồicôbắtđầukhóc.Anhômcô,cảmthấy
cơthểcôrunlên.“Emxinlỗi,”cônói,“Emxinlỗianh.”Saukhianhđirồi,côhâmnóngmộttáchcàphêtronglòviba,xongngồi
xuốngcạnhđiệnthoạiđặttrênchiếcbàntrongcănbếpnhỏ.Côbấmsốgọihỗtrợniêngiám.Côcóđượcsốcủabệnhviệnđó.Mộtlátsau,cônghenhânviênlễtânnói,“LongBeachMemorialđây.”“Tôimuốnnóichuyệnvớibộphậnnhàxác,”cônói.
“Tôirấttiếc.Bộphậnnhàxácđangởphòngkhámnghiệmtửthicủahạt.
Côcócầnsốgọiđếnđókhông?”“Mộtngười tronggiađình tôivừachếtởbệnhviệncácngười.Xáccủa
ôngấyhiệnđangởđâu?”“Xinchờmộtlát,tôisẽnốimáychocôgặpbộphậnbệnhlý.”
Bốnngàysau,mẹcôgọilại.“Màynghĩmàyđanglàmcáiquáigìhả?”
“Ýbàlàsao?”
“Taomuốnnóichuyệnmàyđixuốngchỗbệnhviệnrồihỏixinmáucủa
bốmàyđó.”“Ôngtakhôngphảibốtôi.”
“Lisa.Màychưacháncáitrònàysao?”
“Chưa,màôngtacũngkhôngphảibốtôi,bởivìxétnghiệmgienchokết
quảâmtính.Nónóingayđâynày,”-côvớilấytờgiấycóinchữ-“xácsuấtmàJohnJ.Wellerlàchatôinhỏhơnmộttrên2,9tỷ.”“Xétnghiệmgiengìchứ?”
“Tôiđãlàmxétnghiệmgien.”
“Màyđúnglàmộtđốngcứt.”
“Khôngđâu,mẹ,Bàmớilàmộtđốngcứt.JohnWellerkhôngphảibốtôi,
vàkếtquảxétnghiệmđãchứngminhrồi.Từđầutôiđãbiếtmà.”“Taovớimàysẽgiảiquyếtchuyệnnàysau,”mẹcônóirồidậpmáy.
Khoảngnửatiếngsau,anhcô,Tom,gọiđến.“Ê,Lise.”Rấtthânmật,rất
ungdung,“Anhvừanhậncuộcgọicủamẹ.”
“Vậyà?”
“Mẹnóigìđóvềchuyệnxétnghiệmhả?”
“Ừ.Emđãlàmxétnghiệm,Tommy.Đoánthửxemnào?”
“Anhcónghe.Aithựchiệnxétnghiệmnày,Lise?”
“MộtphòngxétnghiệmởLongBeachnày.”
“Chỗđótêngì?”
“BioRadTesting.”
“Ừ,”anhcônói.“Màybiếtđó,bacáiphòng thínghiệmquảngcáo trên
Internetnàykhôngđángtinlắm.Màybiếtmà,đúngkhông?”“Họbảođảmmà.”
“Mẹđangbựcquáchừngkìa.”
“Rấttiếc,”cônói.
“Màycóbiếtmẹsẽlàmxétnghiệmchínhmìnhkhông?Rồisẽcókiệncáo
nữa,biếtkhông?Bởivìmàyđangtốgiáclàmẹkhôngchungthủy.”“Chậc,Tommy,tôichẳngđếchgìphảilo.Anhbiếtmàphảikhông?”
“Lise,anhnghĩchuyệnmàylàmđanggâyrabaonhiêurắcrốikhôngcần
thiếtxungquanhcáichếtcủabốđó.”“Bốcủaanh,”cônói.“Khôngphảicủatôi.”
Chương09KevinMcCormick,quảntrịchínhcủaLongBeachMemorial,ngướclên
nhìnbóngngườitròntrĩnhđivàovănphòngmình,rồinói,“Thếquáinàomàchuyện này lại xảy ra hả?”Ông ta đẩymột chồng giấy dọc theo bàn làmviệc.Marty Roberts, trưởng khoa bệnh lý, lướt nhanh qua đống hồ sơ. “Tôi
khôngbiếtnữa,”ôngtanói.“Vợcủabệnhnhântửvong,ôngJohnJ.Weller,đangkiệnchúngtachưa
đượcủyquyềnmàđãcungcấpmẫumôchocôcongái.”“Tìnhhìnhkiệntụngrasaorồi?”MartyRobertsnói.
“Khôngrõ,”McCormicknói.“BênPháplýnóicôcongái là thànhviên
tronggiađìnhvàhoàntoàncóquyềnđượccungcấpmôđểxétnghiệmxemcóbệnhnàocóthểảnhhưởngđếncôấyhaykhông,vấnđềlà,côtađãlàmxétnghiệmphụhệvàkếtquảlàâmtính.Chonêncôấykhôngphảilàconcủaôngta.Cóthểnói,chínhvìvậymàchuyệnchúngtacungcấpmôlàtráivớithẩmquyền.”“Lúcđóchúngtakhôngthểnàobiếtđượcchuyệnđó…”
“Tấtnhiênlàkhôngrồi.Nhưngchúngtađangnóivềmặtpháplýkìa.Câu
hỏiquantrọngduynhấtởđâylàgiađìnhhọcóthểkiệnkhông?Câutrảlờilàcó,họcócơsởđểđưavụkiệnratòavàhọđanglàmđấy.”“Cáixácđangởđâu?”Martynói.
“Chônrồi.Cáchđâytámbữa.”
“Ralàvậy.”Martylậtnhanhquatừngtrang.“Vàhọđòi...”
“Ngoàitiềnbồithườngthiệthạichưaxácđịnhcụthể,họcònđòilấymẫumôvàmáuđểlàmxétnghiệmthêm.”McCormicknói.“Chúngtacómẫumôhaymáutừbệnhnhântửvongnàykhông?”“Tôi phải kiểm tra đã,”Marty nói. “Nhưng tôi giả định là chúng ta có,
chắcvậy.”“Chúngtacó?”
“Nhấtđịnhcó.Gầnđâychúngtagiữnhiềumôlắm,Kevin.Ýtôilà,những
aivàobệnhviện,chúngtađềuthuthậpmôcàngnhiềucàngtốttrongmứcchophépcủaphápluật…”“Đólàcâutrảlờilạcđề,”McCormicknói,mắttrừngtrộ.
“OK.Vậycâutrảlờiđúnglàgì?”
“Làchúngtakhôngcótímônàotừgãnàycả.”
“Nhưnghọsẽbiếtlàchúngtacó.Ítrachúngtacũngđãkiểmtrađộctố
trongngườiôngnàyrồi,vìđâylàvụtainạnmà,chonênchúngtacómáucủaôngta...”“Mẫumáuđómấtrồi.”
“Ừ.Thìmấtrồi.Nhưngthếthìsaochứ?Lúcnàongườitacũngcóthểđào
xáclênvàlấybaonhiêumôcũngđượcmà.”“Đúng.”
“Vậythìsao?”
“Vậythìcứđểhọlàmvậyđi.BênPháplýkhuyênvậy.Khaiquậtxácđòi
hỏithờigian,giấyphép,rồitiềnbạcnữa.Chúngtađoánlàhọsẽkhôngcóđủthờigianhaytiềnbạc-rồichuyệnnàysẽkếtthúcthôi.”“Ừm,”Martynói,“Vậylýdotôiởđâylàgì?”
“Làvìtôicầnanhvềlạibênbệnhlývàxácnhậnchotôilà,khôngmay,chúngtakhôngcònmẫumônàotừbệnhnhântửvongnữa,vàxácnhậnlànhữngthứchưađưachocôcongáicủahọđềubịmấthoặcthấtlạcrồi.”“Hiểurồi.”
“Gọichotôitrongvòngmộttiếng,”McCormicknói,rồiquaylưngđi.
MartyRobertsvàophòngxétnghiệmbệnhlýdướitầnghầm.Nhânviên
trôngxác,RazaRashad,mộtthanhniênđiểntraihaimươibảytuổimắtđenláy,đangkỳcọnhữngchiếcbàn làmbằng thépkhônggỉchuẩnbịchocáixác tiếp theo. Thực sự mà nói, Raza mới là người điều hành phòng xétnghiệmbệnh lý.Marty cảm thấy bị quá tải vì vừa làmphầnviệc quản trịnặngnhọcvừaphảiquảncảcácbácsĩbệnhlýlâunăm,bácsĩthựctập,quảnviệcluânchuyểnsinhviênykhoavàmọiviệccònlại.TheothờigianôngđãphảidựavàoRaza,mộtngườirấtthôngminh.Vàrấtcóóccầutiến.“Này,Raza.Anhcónhớcáiôngdatrắngbốnmươisáutuổibịnghiềnnát
cáchđâymộttuầnkhông?Cáiôngđâmđầuvàocầuvượtấy?”“Có.Tôinhớ.HellerhayWellergìđó.”
“Congáiôngtaxinmáu,đúngkhông?”
“Phải.Chúngtađãchocôtamẫumáu.”
“Chậc con bé làm xét nghiệm phụ hệ rồi, kết quả âm tính. Cái ông đó
khôngphảibốcôta.”Razangâyngườiranhìn.“Thậtá.”
“Ừ.Giờthìbàmẹbựchếtsức,muốnlấythêmmẫumônữa.Chúngtacó
nhữngmôgì?”“Tôiphảikiểmtrađã.Cólẽ làmôthôngthường.Tấtcảnhữngcơquan
trọngyếu.”
Martynói: “Cókhi nàomôbị thất lạc không?Nên chúng ta không tìm
được?”Razagậtđầu chầmchậm,nhìnMarty chằmchằm. “Có lẽvậy.Luôncó
khảnăngmôbịghinhậnnhầm.Lúcđóthìsẽkhótìmđược.”“Mấtmấythángkhông?”
“Hoặclàmấynăm.Chẳngbaogiờtìmđượccũngkhôngchừng.”
“Vậythìtiếcthật,”Martynói.“Cònmẫumáulấytừxétnghiệmđộctốthì
sao?”Raza chaumày. “Phòngxét nghiệmgiữ.Chúng ta đâuvàođượcphòng
lưutrữcủahọ.”“Vậylàhọvẫncònmẫumáuđó?”
“Phải,đúngvậy.”
“Vàchúngtakhônglấyđược?”
Razamỉmcười.“Chắctôiphảimấtvàingày.”
“Ừm,vậylàmđi.”
MartyRobertstớichỗđiệnthoại,bấmsốđếnphònghànhchính.Khinghe
tiếngMcCormick trên điện thoại, ông ta nói, “Tôi có tin xấu đây Kevin.Khôngmaylàtấtcảcácmôđãbịmấthoặcthấtlạcrồi.”“Vậythìtiếcthật,”McCormicknói,rồidậpmáy.
“Marty,”Razavừavàovănphòngvừanói,“cóvấnđềgìvớigãWeller
nàyà?”“Khôngcó,”Martytrảlời.“Khôngcònlàvấnđềnữa.Màtôiđãnóivới
anhrồi-đừnggọitôilàMarty.TôilàbácsĩRoberts.”
Chương10TrongphòngthínghiệmcủacôngtyRadialGenomicsởLaJolla,Charlie
Huggins xoay màn hình phẳng lại cho Henry Kendall xem tiêu đề: KHỈBIẾTNÓILÀTRÒLỪALỌC.“Tôiđãnóigìvớianh?”Charliehỏi.“Mộttuầnsaumìnhbiếtđólàchuyệnxạomà.”“Đượcrồi,đượcrồi,tôisai,”Henrynói.“Tôithừanhậnmìnhsai,tôichỉ
lochuyệnkhôngđâuthôi.”“Lonhiềunữakìa...”
“Chuyệnquákhứrồimà.Mìnhnóichuyệnquantrọngđiđượckhông?”
“Chuyệngì?”
“Cáigienchuộngmới.Khoảntrợcấpmàchúngtaxinđãbịtừchối.”Hắn
bắt đầu gõ gõ trên bàn phím. “Một lần nữa, chúng ta đã bị chơi - bị thầntượngcủaanhchơi,GiáohoàngDopamin,bácsĩRobertA.BellarminocủaTổngviệnYtếQuốcgia.”Trongvòngmườinămqua,cácnghiêncứuvềnãongàycàngchútrọng
đếnmộthóachấttácđộngtớihệthầnkinhgọilàdopamin.LượngdopamincólẽcóýnghĩaquantrọngtrongviệcduytrìsứckhỏecũngnhưđốivớicácbệnhnhưParkinsonvàtâmthầnphânliệt.Từcácnghiêncứuthựcnghiệmcủa Charlie Huggins, có vẻ như các thụ thể dopamin trong não do gienD4DR kiểm soát,một trong số rất nhiều loại gien. Phòng thí nghiệm củaCharlieđứngởvịtrítiênphongtrongnghiêncứunày,chođếnkhimộtnhàkhoahọckìnhđịch tênRobertBellarmino từTổngviệnYtếQuốcgiabắtđầugọigienD4DRlà“gienchuộngmới”,gienmàngườitacholàkiểmsoáttrạng tháihammuốnmạohiểm,muốnkiếmbạn tìnhmới,haymuốn thamgiavàonhữnghànhvitìmkiếmcảmgiácmạnh.
TheonhưBellarminogiảithích,lượngdopaminởđànôngcaohơnởphụ
nữlànguyênnhânkhiếnđànôngtáobạohơnvàhứngthúhơnvớimọithứtừleonúiđếnngoạitình.Bellarmino là người Cơ đốc thuộc phái Phúc âm và là nhà nghiên cứu
hàngđầuởNIH.Làngườiamhiểuchínhtrị,ôngtachínhlàkiểumẫucủamộtnhàkhoahọcthứcthời,biếtkhéoléophatrộntàinăngkhoahọckhiêmtốnvớisựsànhsỏithựcthụvềtruyềnthông.Phòngthínghiệmcủaôngtalànơiđầu tiêncócôngtyquảngbáriêng,vàdođó,ý tưởngcủaôngta luônđượcbáochíquantâmđưatin.(Điềunàylạithuhútcácnhànghiêncứuhậutiếnsĩsánggiánhấtvàthamvọngnhấtlàmnhữngcôngtrìnhxuấtsắcchoôngta,vàtừđónângcaouytíncủaôngta.)TrongtrườnghợpgienD4DR,Bellarminobiếtcáchđẽogọtbìnhluậncủa
mìnhsaochohợpvớiquanđiểmcủangườinghe,hoặclànhiệttìnhthuyếtgiảngvềgienmớinàychonhữngnhómtiếnbộnghe,hoặclàhạthấpgiátrịcủanó trướcnhữngnhómbảo thủ.Ôngcónhiều sắc tháikhácnhau,địnhhướngtươnglairấtrõ,vàkhôngngầnngạisuyđoán.Thậmchíôngcònchorằngcóthểmộtngàynàođósẽcócảvắcxinngừabệnhngoạitìnhnữa.SựvôlýtronglờibìnhluậncủaôngtalàmCharlievàHenrykhóchịuđến
nỗisáuthángtrước,họđãnộpđơnxintrợcấpđểthửnghiệmmứcđộphổbiếncủa“gienchuộngmới”.Đềxuấtcủahọ rấtđơngiản.Họsẽđưa từngnhómnghiêncứuđếncác
côngviêngiảitríđểlấymẫumáucủanhữngaichơitàulượncaotốcnhiềulầntrongngày.Theolýthuyếtthìkhảnăngmonggiennàytrongsốnhững“ngườiliêntụcchơitàulượnsiêutốc”sẽcaohơnnhữngngườikhác.TrởngạiduynhấtkhixintrợcấptừHộiKhoahọcQuốcgia(NSF)làđề
xuấtcủahọsẽđượccácnhà thẩmđịnhgiấu tênđọc.Vàmột trongnhữngnhà thẩmđịnhấycó thể làRobertBellarmino.VàBellarminonổi tiếng làngườicócáiquyềnmàngườitagọimộtcáchlịchsựlà“quyềnphânbổ”.“Dù sao đi nữa,”Henry nói, “NSI đã từ chối chúng ta. Ban thẩm định
khôngnghĩý tưởngcủachúng tađánggiá.Mộtngười cònnóinóquá ‘dídỏm’.”
“Ừ,”Charlienói.“ChuyệnnàycóliênquangìtớiRobbin’Rob?”
“Cónhớnơichúngtađềnghịtiếnhànhnghiêncứukhông?”
“Dĩnhiên lànhớ,”Charlienói,“Ởhai trongsốnhữngcôngviêngiải trí
lớnnhấtthếgiới,tạihaiquốcgiakhácnhau.SanduskyởMỹvaBlackpoolởAnh.”“Chà,đoánthửxemaiđixanày?”Henrynói.Hắnấnnútemailcủamình.
Ngườigửi:RobBellarmino,NIH
Tiêuđề:Trảlờitựđộngkhivắngmặt:Dulịch
Tôikhôngcómặtởvănphòngtronghai thángtới.Nếubạncầnhỗtrợgấp,xinliênhệvănphòngcủatôiquađiệnthoại…
“Tôiđãgọivănphòngcủahắnrồi,đoánthửxemchuyệngì?Bellarmino
sẽtớiSandusky,Ohio-rồisauđólàBlackpoolởAnh.”‘Tênchómáđó,”Charlienói.“Nếuanhmuốnăncắpđềxuấtnghiêncứu
củangườikhácthìítnhấtanhcũngphảibiếtphéplịchsựmàđổinóđimộtchútchứ.”“Bellarminorõràngkhôngquantâmchúngtacóbiếthắnlấycắpkhông,”
Henry nói. “Điều đó có làm anh bựcmình không chứ?Anh thấy sao nếumìnhtheokếhoạchnày:tốcáohắntộiviphạmđạođứcnghềnghiệp?”“Tôi chẳng muốn gì hơn thế,” Charlie nói, “nhưng không được. Nếu
chúngtachínhthứccáobuộchắnhànhxửsaiquytắc,vậysẽmấtnhiềuthờigiờvàgiấytờ.Tiềntrợcấpcủachúngtacóthểcạndần.Vàcuốicùngthìvụkhiếunạicùngchẳngđitớiđâucả.RoblàconátchủbàiởNIH.Hắncócơ
sởnghiêncứukhổnglồvàhắnxuấtracảtriệuđôlatiềntrợcấp.Hắnănsángvàcầunguyệnchungvớimấytaynghịsĩ.HắnlàmộtnhàkhoahọctinChúa.MấyngườiởQuốchộikhoáihắnlắm.Chẳngaibuộctộihắnđượcvềhànhvisaitráicả.Chodùchúngtacóbắtquảtanghắnchơiquahậumônvớitrợlýthìcũngkhôngaibuộctộihắnđược.”“Vậylàchúngtacứđểchohắnlàmà?”
“Thếgiớinàykhônghoànhảo,”Charlienói.“Chúngtacónhiềuchuyện
cầnlàmlắm.Đithôi.”
Chương11BarrySindler ngán ngẩm. Người phụ nữ trước mặt hắn thì phàn nàn
khôngdứt.Cô ả là hạngngười ai nhìnvào cũngbiết -một connhỏmiềnĐông giàu sụ luôn nắm quyền làm chủ gia đình,KatharineHepburn,mộtngườiluôngiữchínhkiếnriêng,mộtquỹủythác,vàcócáigiọngmũiđặcchấtdânthànhthịNewport.Nhưngchodùcóđượcdángvẻquýtộc,cùnglắmcôảcũngchỉxoayxởđượcchuyệnxốctayquầnvợtnhànghềấylênlưng,cũngnhưbấtkỳcônàngLosAngelesnàocóbộngựcgiảsongđầuócthìtốitămsốngởcáithịtrấnnày.Nhưngcôảlạihoàntoànhợpvớitênluậtsưngusibêncạnhmình-tên
khờBobWilson,thànhviêncủaHộiThườngXuân[13]
,trongbộvestsọcnhỏvàmộtchiếc sơmicónút càiởcổ,kèmcàvạtvàđôigiàybuộcdâyngungốccóđụclỗởmũi.HèngìmọingườiđềugọiylàWhiteyWilson.Wilsonchưabaogiờchánchuyệnnhắcmọingườinhớ rằngmình là luật sưđượcđàotạoởHarvard-nhưthểbấtkỳaicũngđềuquantâmmuốnbiếtcáiđiềuchết tiệtấy lắmBarrySindler thìchắcchắnkhôngthèmquantâmrồi.BởihắnbiếtWilson làmộtquýông.Nóivậychẳngquacónghĩay làmột tênnhátgan.Ykhôngdámtấncôngđiểmyếucủakẻkhác.CònSindlerthìlạiluônluôntấncôngvàođiểmyếucủangườikhác.
Ngườiphụnữ,KarenDiehl,vẫnđangnói.Chúaơi,mấyconmụgiàusụ
nàybiếtnóikìa.SindlerkhôngngắtlờicôảbởihắnkhôngmuốnWhiteyghilạitrongbiênbảnlàSindlerluônngắtlờiả.Wilsonđãnóivậyđếnbốnlầnrồi.Chonên,được thôi.Cứđểchoconmụấynói.Đểchoảkể lểđầyđủtừngchitiếtmệtmỏi,chánchườngđếnmứcgâyumêcựcđộtạisaochồngảlàmộtngườichabệrạcvàlàcụcphânvôlại.Bởi lẽsựthậtchínhcôả làngườiđingoạitình.Không phải chỉ như vậy thì người ta mới có quyền đem ra tòa được.
Californiacóthểgiảiquyếtlyhôndùkhôngbênnàocólợi,nghĩalàkhôngcócơsởcụthểnàođểlyhôn,chỉcầnlàdocó“nhữngmâuthuẫnkhôngthể
hòa giải được”. Nhưng chuyện phụ nữ không chung thủy luôn làm chonhữngvụxửtrởnênthúvị.Bởilẽtrongđôitayđiệunghệ-đôitaycủaBarry-chitiếtđócóthểdễdàngbịbiếnthànhlờiámchỉrằngngườiphụnữnàycónhiềuưutiênquantrọnghơnmấyđứaconyêudấucủamình.Côảlàmộtngườimẹhờhững,ngườinuôiconkhôngđáng tincậy,mộtngườiphụnữíchkỷchỉmuốntìmhoanlạcchoriêngmìnhtrongkhiđểmặcbọntrẻchocôhầugáinóitiếngTâyBanNhachămsóccảngày.Vàcôảcũngrấtđẹpởcáituổihămtám,hắnnghĩ.Sắcđẹpsẽchốnglạicô
ảnữachứ.ThậtsựthìBarrySindlerthấyđượcđiểmquantrọngcủavấnđềđangdầnhìnhthànhkhárõrệt.CònWhiteyWilsonthìcóvẻhơiloâu.ChắcybiếtSindlersẽđưavụnàyđitớiđâu.HoặccóthểWhiteyđangbănkhoănchuyệnSindlersẽthamdựphiêncho
lờikhai.BởilẽthôngthườngBarrySindlerkhônglấylờikhaimấyvụlyhônchồngvợ.Hắnđểchomấyđứalaocôngnguđầntrongvănphònglàm,trongkhiđóbản thânhắnungdunghếtngàynàyđếnngàykhácdưới trungtâmthànhphố,gomgóptừnggiờđồnghồđắtđộtrongphòngxử.Cuốicùngthìngườiphụnữcũngngừnglạiđểthở.Sindlerchenvào,“Bà
Diehl,tôimuốntạmngưngcáchxéthỏiởđâyvàchuyểnsangvấnđềkhác.Chúngtôichínhthứcyêucầubàphảithamgiamộtloạtxétnghiệmgienởmộtcơsởcóuytín,UCLAcàngtốt,và…”Ngườiphụnữngồithẳngngười.Mặtcôảbiếnsắcrấtnhanh,“Không!”
“Đừngvộivàngquá.”Whiteynói,đặttaylêncánhtaycủathânchủmình.
Côảgiậndữđẩyanhtaraxa.“Không!Tuyệtđốikhông!Tôikhôngđồngý!”
Quátuyệt.Quábấtngờvàtuyệtvời.
“Chúngtôiđãdựtrù trướclàcóthểbàkhôngđồngý,”Sindler tiếptục,
“chonênchúngtôiđãsoạnmộtláthưthỉnhcầuxintòaralệnhbuộcbàphảitiếnhànhxétnghiệm”-hắnchuyềnchoWhiteymộttậptàiliệu,“vàchúngtôirấtmongquantòasẽchấpthuận.”
“Tôi chưa bao giờ nghe chuyện nào như vậy cả,” Whitey nói, tay lậtnhanhqua trang tài liệu.“Xétnghiệmgien trongmộtvụgiànhquyềnnuôidưỡng...”Lúc này bàDiehl đã thực sự bị kích động. “Không!Không!Tôi không
làm!Ýtưởngcủahắn,phảivậykhông?Tênkhốnđó.Saohắndámlàmvậy!Cáiđồchólénlút!”Whiteyđangnhìnthânchủmìnhvớivẻmặtbốirối.“BàDiehlà,”anhta
nói,“tôinghĩtốtnhấtlàchúngtanênbànriêngvụnày...”“Không!Khôngbàn!Khôngxétnghiệm!Vậythôi!Không!”
“Nếuvậythì,”Sindlernhúnnhẹvainói,“chúngtôikhôngcònlựachọn
nàokhácngoàiviệcđếngặpquantòa...”“Đéomẹông!Đéomẹhắn!Đéomẹtấtcảmấyông!Khôngxétnghiệmcái
đéogìhết!”Côảđứngphắtdậy,chộplấybóprồithìnhthịchđirakhỏiphòng,đóng
sậpcửalại.Cómộtkhoảnhkhắcyênlặng.Sindlernói,“Ghivàobiênbảnlàlúc3giờ
45phútchiều,nhânchứngrờikhỏiphòng,dođólờikhaikếtthúc.”Anhtabắtđầucấtgiấytờvàotrongcặphồsơ.WhiteyWilsonnói.“Tôi
chưanghechuyệnnàybaogiờ,Barry.Xétnghiệmgienthìcó liênquangìtớigiànhquyềnnuôidưỡng?”“Làmxétnghiệmchínhlàđểtìmramốiquanhệđó,”Sindlernói.“Đâylà
quy trìnhmới, nhưng tôi nghĩ anh sẽ thấy đây là thứ của tương lai.”Hắnđóngcặphồsơcáchmộttiếng,bắtbàntayủrũcủaWhiteyrồirờikhỏivănphòng.
Chương12JoshWinklerđóngcửavănphòng,đangđivềphíaquánăntựphụcvụ
thìđiệnthoạicủaanhreo.Làmẹanhgọi.Bàấynóinhỏnhẹquá,đóluônlàmộtdấuhiệunguyhiểm.“Joshnày,mẹmuốnconchomẹbiết,conđãlàmgìanhconhả?”“Mẹnóilàmgìanhấylàýgì?Concólàmgìđâu.Đãhaituầnrồiconcó
gặpanhấyđâu,từlúcconđónanhấytrongtùra.”“HômnayAdamphảiratòa,”bànói.“VàCharlesđangởđóthaymặtcho
nó.”“Ừ...”Chờđợinghetiếpcâuchuyệnxấu.“Rồisaonữa?”
“Adamđếntòađúnggiờ,mặcsơmi,đeocàvạtsạchsẽ,comlêsạchsẽ,
tóccắtgọngàng,giàycũngđánhbóngloáng.Nónhậntội,xintòachođicainghiện,nóiđãhaituầnrồinóchưachơithuốc,nóinóđãcóviệclàmrồi…”“Hả?”
“Phải,nócóviệcrồi,hìnhnhưlàláixelimochocôngtycũcủanó.Đã
làmviệcđềuđặnởđótronghaituầnqua.Charlesnóinóđãlêncân…”“Conkhôngtinnổi,”Joshnói.
“Mẹbiết,”bànói.“Charlescũngkhôngtin,nhưngnóthềtấtcảđềulàsự
thật.Adamgiốngnhưmộtngườiđànôngmớivậy.Bỗngnhiênnó trưởngthành.Giống như đùngmột cái nó lớn lên vậy. Là phép lạ, con thấy vậykhông?Joshua?Concònđókhông?”“Conđây,”anhnóisaumộtkhoảnglặng.
“Làphéplạ,đúngkhông?”
“Phải,mẹ.Mộtphéplạ.”
“MẹgọichoAdam.Nógiờcóđiệnthoạidiđộngrồi,màcòntrảlờiliền
nữa.Rồinónóiconđãlàmgìđógiúpnó.Conđãlàmgì?”“Khôngcógìđâumẹ.Tụiconchỉnóichuyệnvậythôi.”
“Nónóiconchonóthứgìđóliênquantớigien.Mộtloạithuốchít.”
ÔiChúaơi,anhnghĩ.Cónhữngquyđịnhkhôngchophépnhữngchuyện
nhưthếnàyxảyra.Quyđịnhnghiêmngặt.Thửnghiệmtrênngườimàkhôngcó đơn xin chính thức, không hợp với ban thẩm duyệt để xin phê chuẩn,không theochỉđạo liênbang.Joshsẽbị sa thảingay lập tức.“Khôngđâumẹ,connghĩchắcanhấynhớnhầmthôi.Lúcđóanhấycũngkhálânglângmà.”“Nónóicóthuốcxịtgìđấy.”
“Khôngmàmẹ.”
“Nóđãhítvàonhưthuốcxịtchochuột.”
“Khôngmàmẹ.”
“Nónóinócóhítmà.”
“Khôngmàmẹ.”
“Chậc,đừngchốngchếnữa,”bànói.“Mẹtưởngconsẽmừngchứ.Ýmẹ
là, lúcnào concũng tìm ra thứ thuốcmớimà Joshua.Cónhiềuứngdụngthươngmạilớnlắm.Ýmẹlà,nếuloạithuốcxịtnàylàmngườitabỏmatúythìsao?Nếunóchấmdứtnghiệnngậpthìsao?”Joshualắcđầu.“Mẹà,thậtmà,chẳngxảyrachuyệngìhết.”
“Đượcrồi,conkhôngmuốnchomẹbiếtsựthậtcũngkhôngsao,mẹhiểu
mà.Cóphải là thuốcđang thửnghiệmkhông?Thuốcxịtcủaconnhưvậy
phảikhông?”“Mẹà…”
“BởivìchuyệnlàthếnàyJosh,mẹkểchoLoisGrahamnghechuyệnnày
vìđứacontraiEriccủabàấybỏhọcởUSC[14]
rồi.Nóđangchơicocainhayheroinhay...”“Mẹà…”
“Vàbàấymuốnthửthứthuốcxịtnàyvớinó.”
ÔiChúaơi.“Mẹà,mẹkhôngthểnóichuyệnnàyđược.”
“RồiHelenSternnữa, congáibàấyđangdùng thuốcngủ;nóđụngxe;
ngườitađangbànchuyệnđưađứaconbébỏngcủanóchongườikhácnuôidưỡng.VàHelenmuốn...”“Mẹà,conxinmẹ!Mẹkhôngthểnóichuyệnnàynữamà!”
“Conđiênà?Mẹphảinóivềchuyệnnày,”bàtanói.“Conđãtrảlạiđứa
contraichomẹ.Đólàphéplạ.ConkhôngnhậnrasaoJoshua?Convừamớitạoraphéplạ.Cảthếgiớisẽbàntánchuyệnconvừalàm-dùconcómuốnhaykhông.”Anhbắtđầuvãmồhôi,bắtđầuthấychóngmặt,nhưngtựnhiênsuynghĩ
củaanhtrởnênrõràngvàminhmẫn.Cảthếgiớisẽbàntánchuyệnnày.Dĩnhiênđúnglàvậyrồi.Bạncóthểkhiếnngườikhácbỏmatúyư?Đósẽ
làthứdượcphẩmgiátrịnhấttrongvòngmườinămqua.Aicũngsẽmuốncónó.Vànếunócònlàmđượcnhiềuchuyệnhơnthếthìsao?Nócóthểchữachứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không?Nó có thể chữa chứng rối loạngiảmchúýkhông?Gientrưởngthànhcónhữngtácdụngvềmặthànhvimà.Họđãbiếtvậyrồi.ViệcAdamhítcáibìnhxịt làmộtmónquà từThượngĐế.Và ý nghĩ tiếp theo của anh là: Tình trạng xin cấp bằng sáng chế cho
ACMPD3N7rasaorồi?
Anhquyếtđịnhbỏbữatrưavàtrởlạivănphòng.
“Mẹhả?”
“Phải,Josh.”
“Concầnmẹgiúp.”
“Dĩnhiênrồicon.Chuyệngìcũngđược.”
“Concầnmẹlàmmộtchuyệngiùmconvàkhôngnóichoaibiếtchuyện
nàyhết,tuyệtđốikhông.”“Chà,vậythìkhó...”
“Đượchaykhôngđược,mẹ.”
“Chà,đượcrồicon.”
“MẹnóilàcontraicủaLoisGrahamđangchơiheroinrồibỏhọcđạihọc,
đúngkhông?”“Phải.”
“Nógiờởđâu?”
“Hìnhnhư,”bàtanói,“nóđangởtrungtâmthànhphố,ởquántrọrẻtiền
tệhạinàođóngoàikhuônviêntrường...”“Mẹcóbiếtởđâukhông?”
“Không,nhưngLoiscóđếnthămnó.Bàấybảomẹlàchỗđódơdáylắm.
NónằmtrênđườngEast38,mộtcănnhàkhunggỗcũkỹnàođócócửachớpxanhdươngđãphaimàu.Támchínconnghiệnngủtrênsànởđó,nhưngmẹcóthểgọichoLoisvàhỏi…”
“Đừng,”anhnóinhanh.“Đừnglàmgìhết,mẹ.”
“Nhưngconnóilàconcầnmẹgiúpmà...”
“Chuyệnđóđểsaunàymẹạ.Bâygiờthìmọichuyệnđềuổn.Khoảngmột
ngàynữacongọichomẹ.”Anhngoáyvộilêntậpgiấy:
EricGraham
ĐườngE38
Nhàkhung,cửachớpxanhdương
Anhvớilấychìakhóaxe.
RachelAllen,cônhânviênphòngphânphốithuốcnói,“Anhchưađăng
kýtrảmộtchaiôxytừhaituầntrướcđấyJosh.Lọvirútkèmvớichaiôxycũngchưa.”Côngtyđolượngvirútcònlạitrongnhữnglọđượctrảlại,nhưmộtcáchtheodõixấpxỉliềulượngđãcholũchuột.“Ừm,”anhnói.“Tôibiết,ờ,tôicứquênhoài.”
“Nóởđâu?”
“Trongxetôi.”
“Trongxeanh?Joshnày,loạivirútchuyểnnghịchấylâylanđấy.”
“Ừ,chochuộtmà.”
“Cho chuột cũng vậy. Nó phải luôn nằm trong môi trường phòng thínghiệmcóápsuấtâm.”Rachellàngườinghiêmkhắcvớinhữngquyđịnh.Chẳngaithậtsựđểýđếncôta.“TôibiếtchứRach,”anhnói,“nhưnglúcđónhàtôicóchuyệngấp.Tôi
phảiđónanhtôi,”-anhhạgiọng,-“từtùra.”“Thậtá.”
“Ừ.”
“Vìtộigì?”
Anhngậpngừng.“Cướpcóvũtrang.”
“Thậtá.”
“Tiệmrượu.Mẹtôikhổtâmlắm.Saocũngđược, tôisẽmangtrảcôcái
chaiđó.Trongkhiđó,chotôithêmmộtchainữa,đượckhông?”“Mìnhchỉđăngkýnhậnmộtchaimộtlầnthôi.”
“Tôicầnmộtchainữabâygiờmà.Làmơnđiđượckhông?Tôiđangchịu
nhiềuáplực.”Mưađangrơilấtphất.Đườngphốbóngmượtvếtdầuvàóngánhđủkiểu
cầuvồng.Bêndướinhữngđámmâythấpnhưngđầygiậndữ,anhláixedọctheoconđườngEast38.Nơiđâylàmộtkhuphốcũkỹ,xungquanhkhuphốvàxahơnvềphíaBắclàkiếntrúchiệnđạiđượcxâylại.Nơiđâynhữngcănnhàxâyvàonhữngnăm1920và1930vẫnđangsừngsữnggiữatrời.Joshláiquanhiềucănnhàcókhunggỗ,mỗicănđềuọpẹpởmứcđộkhácnhau.Mộtcăncócửaxanhdương.Chẳngcănnàocócửachớpxanhdươngcả.Cuốicùnganhđếnmộtkhuvựckhobãi,haibênđườngxếpđầybụcdỡ
hàng.Anhquayxevàđingượclại.Anhláichậmhếtmứcvàcuốicùngthấycănnhàđó.Nókhôngnằmtrọntrênđườngsố38mànằmởgócđường38và
đườngAlameda,népsauđámcỏdạicaongấtvànhữngbụicâyxơxác.Mộttấmnệmđầyvệtsắtgỉnằmtrênvỉahètrướcnhà.Cómộtbánhxetảitrênbãicỏsântrước.MộtchiếcxebuýthiệuVWcũnátđangnằmsátlềđường.Joshđậuxedọcconđường.Anhquansátcănnhà.Rồichờđợi.
Chương13Cỗ quan tài nhô cao trong nắng. Trông nó vẫn y như lúc được chôn
xuốngmộttuầntrướcđó,cókhácchănglàlầnnàycóthêmnhữnghònđấtrơixuốngtừđáyquantài.“Làmnhư thếnày thậtbángbổquá,”EmilyWellernói.Bàđứng thẳng
ngườibênmộ,đikèmlàcậucontraiTomvàcôcongáiRachel.Dĩnhiên,Lisakhôngđếnđây.Côả lànguyênnhân gây ra chừngấychuyện,nhưngchẳngbuồnxemmìnhđãlàmgìvớingườichađángthươngcủamình.Chiếcquantàilắclưchầmchậmtrongkhôngtrungkhinhữngngườicông
nhânbốcmộđưanóvềphíabênkiacáihốdướisựhướngdẫncủaôngbácsĩbệnhlýcủabệnhviện,mộtngườiđànôngthấpbécóvẻhồihộptênMartyRoberts.Ôngtahồihộpcũngphải.Emilynghĩ,nếuôngtalàngườiđãđưamẫumáuchoLisamàkhôngxinphépaicả.“Giờthìsaođây?”Emilyquaysangđứacontrainói.Tom,haimươisáu
tuổi,mặcvestvàcàvạtsắcnét.Anhcóbằng tiếnsĩngànhvisinhhọcvàhiệnđanglàmviệcchomộtcôngtycôngnghệsinhhọclớnởLosAngeles.Tom thì ổn, cũngnhư cô congáiRachel của bà.Rachel là sinh viên nămcuốitrườngUSC,đangtheohọcquảntrịkinhdoanh.“NgườitacólấymáucủaJackởđâykhông?”“Ôi,họsẽlấynhiềuthứngoàimáunữa,”Tomnói.
Emilyhỏi,“Ýconlàsao?”
“Mẹ thấyđó,”Tomnói, “để làmxétnghiệmgiengây tranhcãinhư thế
này,thườngthìhọlấymôtừnhiềuhệcơquankhácnhau.”“Mẹkhôngrõnữa,”Emilyvừachaumàyvừanói.Bãthấytrốngngựcđập
thìnhthịch.Bàghétcáicảmgiácđó.Rồimộtcảmgiácbópnghẹtcổhọngbà.Đauđớnquá.Bàcắnmôi.
“Mẹcósaokhông?”
“Đánglẽmẹphảiđemtheothuốcanthần.”
Rachelnói,“Làmthếnàymấtnhiềuthờigiankhông?”
“Khôngđâu,”Tomnói,“thườngchỉvàiphút làxong.Bácsĩ sẽmởnắp
quan tàiđểxácnhậnnhân thâncủacáixác.Sauđóông ta sẽđemxácvềbệnhviệnđểlấymôphụcvụchoviệcphântíchgien.Ôngtatrảxácđãchônlạivàongàymaihoặcngàymốt.”“Ngàymaihoặcngàymốthả?”Emilynói.Bàkhịtmũi, lauhaimắt.“Ý
conlàmìnhphảitrởlạiđâyư?MìnhphảichônJacklầnnữaư?Làmthếnàythậtlà...thậtlà...”“Con biết,mẹ.”Anh vỗ cánh taymẹ. “Con rất tiếc. Nhưng không còn
cáchnàokhác.Mẹthấyđó,họphảikiểmtraxemcómộtthứgọilàthểkhảmchimerakhông...”“Ôi, đừng nói vớimẹ,” bà vừa nói vừa vung vẩy tay. “Mẹ có biết con
đangnóigìđâu.”“Thìthôiconkhôngnóinữa.”Anhquàngtayquanhvaimẹ.
Trongthầnthoạicổđại,chimeralàquáithúđượccấuthànhtừnhiềubộ
phậnkhácnhaucủađộngvật.Loàichimeranguyênthủycóđầusưtử,thândê và đuôi rắn.Một vài loài chimera có cấu tạo nửa người nửa thú, nhưNhânSưAiCập,cóthânsưtử,cánhchim,vàđầuphụnữ.Nhưngchimerangười -ngườimang thểkhảm,nghĩa làngườicóhaibộ
ADN-chỉmớiđượcpháthiệngầnđây.Mộtphụnữcầnghépthậnđãchophép tiếnhànhxétnghiệmnhữngđứaconcủamìnhđểxemchúngcó thểhiếnthậnđượchaykhôngvàpháthiệnrachúngkhôngcóchungADNvớicô.Ngườitanóivớicômấyđứanhỏkhôngphảiconcôvàyêucầucôchứngminhmìnhthựcsựđãsinhchúngra.Mộtvụkiệnxảyrasauđó.Saukhidày
côngnghiêncứu,cácbácsĩpháthiệncơthểcôchứahaichuỗiADNkhácnhau.Trongbuồngtrứngcủacô,họtìmthấytrứngcóhailoạiADN.TếbàobiểubìởbụngcôcóADNcủaconcô.Phầndaởhaivaithìlạikhôngcó.Côlàmộtbứctranhkhảm.Đượccấutạotừmọibộphậntrêncơthể.Hóara,ngườiphụnữnàytrướcđâythuộcmộtcặpsongsinhkháctrứng,
nhưngphôihaichịemđãhợpnhấtvớinhausớmhơngiaiđoạnphát triểnbìnhthường.Vìvậycóthểnóicôtagiờđâylàchínhmìnhvàngườichịsongsinhcủamình.Kểtừđó,ngườitađãtìmthấyhơnnămmươingườimangthểkhảm.Các
nhàkhoahọcgiờđâynghingờrằnghiệntượngthểkhảmkhônghiếmgặpnhưhọtừngnghĩ.Dĩnhiên,mộtkhicónghivấnvềvầnđềphụhệ,ngườitasẽphảixemxétđếnhiệntượngthểkhảm.CókhảnăngchacủaLisalàmộtngườimangthểkhảm.Nhưngđểxácđịnhđược,họcầnmôtừmọicơquantrêncơthểông,vàmôlấytừcàngnhiềunơikhácnhautrênmỗibộphậnthìcàngtốt.ĐólàlýdobácsĩRobertsyêucầuphảilấynhiềumẫumôđếnvậyvàtại
saophảilàmởbệnhviện,khôngphảiởnơibốcmộ.BácsĩRobertsnhấcnắpquantàirồiquaysanggiađìnhđangđứngởđầu
bên kia mộ. “Xin một người trong số các vị xác nhận nhân thân đượckhông?”“Để tôi,” Tom nói.Anh đi quanh hốmộ và nhìn vào quan tài. Bố anh
trôngkhôngthayđổigìcảđếnmứcđángngạcnhiên,trừviệcdadẻđãnhợtnhạtđinhiều,giờlàmộtmàuxámsẫm,vàtứchiđườngnhưđãteolại.Cơthểôngnhỏđinhiều,nhấtlàphầnchânbêntrongquần.Bằngmộtgiọngtrịnhtrọng,ôngbácsĩnói,“ĐâycóphảilàJohnJ.Weller
chaanhkhông?”“Phải.Ôngấylàchatôi.Phải.”
“Đượcrồi.Cảmơnanh.”
Tom nói, “Bác sĩ Roberts, tôi biết ông có trình tự của mình, nhưng...
khôngbiếtôngcóthểlấymôởđâykhông…đểmẹtôikhôngphảitrảiquamộtngàynữavàmộtlầnchônnữa...”“Tôixinlỗi,”MartyRobertsnói.“Nhấtcửnhấtđộngcủatôiđềudoluật
phápcủabangquản lý.Chúng tôibuộcphảiđemthihàiđếnbệnhviệnđểkhámnghiệm.”“Ôngcóthểnào…chỉmộtlầnnàythôi...phálệ…”
“Tôixinlỗi.Ướcchitôilàmđược.”
Tomgậtđầurồiđitrởlạichỗmẹvàemgái.
Mẹanhnói,“Lúcnãyconnóichuyệngìvậy?”
“Chỉhỏimộtcâuthôimà.”
Tomngoảnhlạinhìnvà thấybácsĩRobertsđanggậpngườixuống,nửa
thânmìnhbêntrongquantài.Bấtthìnhlìnhôngbácsĩngoimìnhlên.ÔngtabướctớichỗTomnóinhỏvàotaianhđểkhôngainghethấy.“AnhWeller,cólẽchúngtôinêntránhlàmgiađìnhanhtổnthươnglầnnữa.Nếuchúngtacóthểgiữbímậtchuyệnnàythì...”“Tấtnhiênrồi.Thìôngsẽ…?”
“Phải,chúngtôisẽlàmmọithứởđây.Chỉmấtmộtlátthôi.Đểtôilấyđồ
nghềđã.”ÔngtagấpgápđitớimộtchiếcSUVgầnđó.Emilycắnmôi,“Ôngtađanglàmgìvậy?”
“Conđãnhờôngấyxétnghiệmởđâymẹà.”
“Rồiôngtanóiđượcà?Cámơncon,”bànóirồihônđứacontrai,“Ôngta
cólàmhếtcácxétnghiệmgiốngnhưlàmởbệnhviệnkhông?”“Khôngđâu,nhưngchắccũngđủđểtrảlờicâuhỏicủamẹ.”
Haimươilămphútsau,nhữngmẫumôđãđượclấyvàbỏvàotrongmột
loạt ống thủy tinh. Những ống thủy tinh được đặt thành hàng trong mộtthùng lạnhkim loại.Cỗquan tài được đưa trở lạimộ, biếnmất vào bóngnắng.“Đinào,”EmilyWellernóivớicáccon,“rakhỏiđâythôi.Mẹkhátnước
muốnchếtđược.”Khihọláixeđi,bànóivớiTom,“Mẹrấttiếcconphảilàmvậy.Cáixác
đángthươngcủaJackcóthốirữanhiềukhôngcon?”“Không,”Tomnói.“Khôngnhiều,khôngđâu.”
“Ồ,vậythìtốt,”Emilynói.“Vậytốtquárồi.”
Chương14MartyRoberts đangđầmđìamồhôi lúc trở lại bệnhviệnLongBeach
Memorial.Nhữnggìôngtalàmởnghĩatrangcóthểkhiếnôngtamấttấmbằnghànhnghềdễnhưchơi.Mộttayđàomộnàođócóthểnhấcđiệnthoạilênvàgọichochínhquyềnhạt.HạtcóthểsẽthắcmắctạisaoMartylạiviphạmquytrình,nhấtlàkhiđangcómộtvụkiệntụngnhưvậy.Khilấymôtạihiệntrường,nếukhôngmay,tacóthểlàmmẫumônhiễmbẩn.Aicũngbiếtđiềuđócả.ChonênhạtsẽbắtđầuthắcmắctạisaoMartylạiliềulĩnhnhưvậy.Vàkhônglâusau,họcóthểsẽthắcmắctiếp...Cứt.Cứt,cứt,cứtthật!
Ôngtatấpxevàokhuvựcđậukhẩncấp,sátbêndãyxecứuthương,rồi
gấpgápchạyxuốngtầnghầmdẫnđếnbộphậnBệnhlýhọc.Lúcnàyđangvàogiờăntrưa;hầunhưkhôngcóaiởđó.Dãybànthépkhônggỉvẫntrốngtrơnvàtrơtrọi.Razađangrửaráy.
“‘Mẹcáithằngngu,”Martynói,“màymuốncảhaiđứavàotùhả?”
Razachầmchậmquaylại.“Cóchuyệngìvậy?”anhtanóinhỏnhẹ.
“Vấnđềlà,”Martynói,“taođãdặnmàychỉlấyxươngởmấycáixácbị
thiêuthôi.Khôngphảimấycáixácđemchôn.Mấycáixácbịthiêuthôi.Nóivậykhóhiểulắmhả?”“Ừthì.Tôilàmvậymà,”Razanói.
“Không,màyđâucólàmvậy.Bởivìtaovừatừchỗkhaiquậtvề,màycó
biếttaothấygìkhiđàocáigãđólênkhông?Haicáichânốmtongốmteo.Raza.Haicánhtayốmtongốmteo.Xácchônmàvậyđó...”
“Khôngđâu,”Razanói,“tôiđâucólàmvậy.”“Khôngbiết,cóaiđóđãlấymấycáixươngđi.”
Razabướcvềphíavănphòng.“Têncủagãnàylàgì?”
“Weller.”
“Hả,lạigãđóà?Làcáigãmàchúngtabịmấtmẫumôđúngkhông?”
“Đúng.Chonêngiađìnhngườitamớikhaiquậtôngtalên.Bởivìôngta
đượcchônmà.”Razanghiêngvềphíabànlàmviệc,nhậptênbệnhnhân.Anhtachămchú
nhìnmànhình.“Ờphảirồi.Ôngnóiđúng.Đólàmộtvụmaitáng.Nhưngtôiđâucólàmvụđó.”“Màykhônglàmvụđóhả?Thằngđéonàolàmchứ?”Martyhỏi.
Razanhúnvai,“Anhtôiđãvàođây,vậythôi.Đêmđótôicóhẹn.”
“Anhmày?Anhnào?Khôngaikhácđượcphép...”
“ĐừngloquáMarty,”Razanói.“Anhtôilâulâulạivàođây.Anhấybiết
làmgìmà.AnhấylàmởnhàtanglễHilldale.”Martylaumồhôitrêntrán.“Chúaơi.Chuyệnnàyxảyrabaolâurồi.”
“Chắccũngmộtnăm.”
“Mộtnăm!”
“Chỉbuổitốithôi,Marty.Chỉđêmkhuyathôi.Anhấymặcáothínghiệm
củatôi,nhìngiốngnhưtôi...Haingườinhìngiốngnhaulắm.”“Chờchútđã,”Martynói.“Aiđưachoconbémẫumáuđó?Conbétên
LisaWellerấy.”
“Ừthì,”Razanói.“Thỉnhthoảnganhấycũngphảimắclỗichứ.”“Vàthỉnhthoảngcáithằngđólàmcatrưaluôn?”
“ChỉChủnhậtthôiMarty.Chỉkhitôicóhẹn,vậythôi.”
Martynắmlấycạnhbànđểgiữthăngbằng.Ôngtanghiêngngườivềphía
Razavàthởsâu.“Mộtthằngđéonàođókhônglàmviệcchobệnhviệnmàdámđưamáutráithẩmquyềnchomộtphụnữbởivìcôtahơixỉn?Cóphảimàymuốnnóivớitaovậykhông?”“Chẳngthằngđéonàohết.Làanhtôi.”
“Chúaơi.”
“Anhấynóiconbékháuquá.”
“Vậylàrõmọichuyệnrồi.”
“ThôimàMarty,”Razanóibằnggiọngxoadịu. “Tôixin lỗi chuyệngã
Weller.Thật tìnhđấy,nhưngmìnhkhông làmthìcũngcóngườikhác làmthôi.Chỗnghĩatrangbỏmẹấyhẳnlàđãđàolấymấycáixươngdàicủaôngta rồi.Mấy tay đàomộ làm theo hợp đồng cũng làm được vậy.Ông biếtchuyện này xảy ra khắp nơi mà. Mấy gã đó thiếu gì ở Phoenix. Rồi ởMinnesota.RồigiờthìởBrooklyn.”“Thìbọnhọbâygiờvàotùhếtrồiđấy,Raza.”
“Ờ,”Razanói.“Đúng làvậy.Chuyện là thếnày, tôiđãbảoanh tôi làm
vậyđó.”“Màybảo...”
“Phải.Đêmđó,xácWellervàođây,chúngtacầnxươnggấpvàgãWeller
cóđúngloạixươngmìnhcần.Chonênchúngtathựchiệnđơnđặthàngthôichứbiết sao?Vìôngbiết làmấygãcầnxươngđócó thểnhờngườikháclàm.Đốivớibọnhọthìbâygiờlàbâygiờ.Hoặccungcấpxươnghoặcchết.”
Martythởdài.“Ừ,khihọcầngấpthìmìnhnênthựchiệnđơnđặthàng.”“Vậylàđượcrồi.”
Martytrườnvàoghếvàtựmìnhgõtrênbànphím.“Tuyvậy,”ôngtanói,
“nếumàyrútmấycáixươngdàiđóratámngàytrướcthìtaophảithấytiềnchuyểnđếnchỗtaorồichứ.”“Đừnglo.Tiềnđangtrênđườngđến.”
“Tấmsécđangđượcgửitheođườngbưuđiện?”
“Àtôiquênnữa.Ôngsẽcócáihợpsởthíchcủamình.”
“Tốthơnhếtlànênnhưvậy,”Martynói.Ôngtaxoayngườiđịnhđi,“Và
từgiờtrởđiđểcáithằnganhchếtmẹcủamàyngoàibệnhviện.Màyhiểuýtaokhông?”“Được,Marty,đượcthôi.”
MartyRobertsđirangoài,đểđưaxerakhỏikhuvựcđậukhẩncấp.Ông
talênxeláitớikhuvựcdànhriêngchobácsĩ.Rồiôngtangồitrongxemộtlúclâu.SuynghĩvềRaza.Ôngsẽcócáihợpsởthíchcủamình.
DườngnhưRaza đangbắt đầu tin rằngđây là chương trình của hắn và
MartyRobertslàmviệcchohắn.Razađangphânbốcáckhoảntiềnchitrả.Razađangquyếtđịnhainênvàocơquanđểhỗtrợ.Razakhôngxửsựnhưnhânviên;hắnbắtđầu tinhắn làngườiphụtrách,vàchuyệnnàyrấtnguyhiểmvìđủthứlýdo.Martyphảilàmgìđóđốivớichuyệnnày.
Vàôngtaphảilàmsớm.
Nếukhông,mất tấmbằnghànhnghềsẽ làvấnđềnhỏnhất trongsốcácvấnđềcủaôngta.
Chương15Vàolúchoànghôn,khốilậpphươngtitanbaobọcBioGenResearchlung
linhmộtánhsángđỏchóinhấpnháy,vànhấnchìmbãixephíabên trongbằngmàucamsẫm.KhichủtịchRickDiehlbướcrakhỏitòanhà,hắnphảiđứnglạiđểđeokínhrâmvàorồimớibướcvềphíachiếcPorscheCarreraSCmàubạcmớicoóngcủamình.Hắnthíchchiếcxenàyvàmớimuacáchđâymộttuầnđểănmừngvụlyhônsắphoàntất...“Đéomẹ!”
Hắnkhôngtinvàomắtmìnhnữa.
“Đéomẹ!Đéomẹ!Đéomẹnó!”
Chỗhắnđậuxetrốngtênh.Chiếcxeđãbiếnmất.
Conmụđó!
Hắnchẳngbiếtảlàmnhưthếnàonhưnghắnchắcchắnlàảđãlấyxehắn.
Cólẽnhờtênbạntraisắpxếpgiùm.Thìchínhgãbạntraimớiấylàmộttaybuônxemà.Phấtlêntừmộttayquầnvợtnhànghề.Chómá!Hắnbựctứcquaytrởvàocôngty.BradleyGordon, trưởngbananninh,
đứng tại khu vực sảnh chờ ở hành lang, nghiêng người về phía quầy nóichuyệnvớiLisa,nhânviênlễtân.Lisakháuthật.VìvậymàRickđãthuêcônànglàmviệc.“Khốnkiếp,Brad,”RickDiehlnói.“Chúngtacầncoilạibảngghihìnhan
ninhchỗđậuxe.”Bradquaylại.“Saovậy?Chuyệngì?”
“KẻnàođócuỗmchiếcPorschecủatôirồi.”
“Cứtthật,”Bradnói,“Xảyrakhinào?”
VàRicknghĩ,anhtakhônghợpvớicôngviệcnày.Khôngphảilầnđầugã
cóýnghĩnhưvậy.“Cứxembăngghihìnhanninhđi,Brad.”
“Ừ,được,tấtnhiên,”Bradnói.GãnháymắtvớiLisarồiquaylưngđivề
phíacánhcửamởbằngthẻtrượt,vàotrongkhuvựcanninh.Ricktheosau,hậmhực.Tạimộttronghaibànlàmviệctrongvănphònganninhlợpkínhnhỏbé,
một thằngnhócđangtỉmẩnxemtừngbàntay tráicủanó.Nóphớt lờdãymànhìnhtrướcmặt.“Jason,”Bradnóibằnggiọngcảnhbáo.“ÔngDiehldangởđây.”
“Ôicứt.”Thằngnhócđứngbậtdậykhỏighế.“Xin lỗi.Tôibịphátban.
Tôikhôngbiết...”“ÔngDiehlmuốnxem lại camera anninh.Chínhxác là cameranàohả
ôngDiehl?”ÔiChúaơi.Ricknói,“Camerachỗbãixe.”
“Chỗbãixe,phảirồi.Jason,bắtđầuđoạncáchđây48tiếng,và…”
“Tôiláixeđếncôngtysángnay,”Diehlnói.
“Phảirồi,lúcđólàmấygiờ?”
“Tôiđếnđâylúc7giờ.”
“Phảirồi.Jason,trởlạilúc7giờsángnay.”
Thằngnhócrụcrịchtrênghế.“Oái,chúGordon,cameraởchỗbãixebị
hưrồi.”
“Ồ,phảirồi.”BradquaysangRick.“Cameraởchỗbãixebịhưrồì.”
“Saovậy?”
“Khôngrõnữa.Chúngtôinghĩcóvấnđềvềdâycáp.”
“Mấycáicamerađóbịhưbaolâurồi?”
“Ờthì...”
“Haitháng,”thằngnhócnói.
“Haitháng!”
Bradnói,“Chúngtaphảiđặtmualinhkiện.”
“Linhkiệngì?”
“TừĐức.”
“Linhkiệngì?”
“Tôiphảitracứumớibiết.”
Thằngnhócnói,“Mìnhvẫncóthểdùngcameratrênnócnhàđượcmà.”
“Phảirồi,vậythìchotôixemcameratrênnóc,”Diehlnói.
“Phảirồi.Jason,choxemcameratrênnócđi.”
Phảimất15phúthọmớitualạixongbănglưutrữkỹthuậtsốrồibắtđầu
tuabăng tới.Rick thấychiếcPorschedừng lại.Hắn thấymìnhrangoàivàvào tòanhà.Chuyệnxảy ra tiếp theo làmhắnngạcnhiên.Trongvònghaiphút,mộtchiếcxekhácdừnglại,haitênnhảyra,độtnhậpchớpnhoángvàoxehắnrồiláiđi.“Lúcđóchúngđangchờông,”Bradnói.“Hoặcđangtheodõiông.”
“Hìnhnhưvậy,”Ricknói,“Gọicảnhsát,báochuyệnnày,rồinóivớiLisa
tôimuốncôtađưatôivềnhà.”Bradnháymắtkhinghecâuđó.
Vấnđềlà,RickngẫmnghĩkhiLisachởhắnvềnhà,BradGordonlàmột
thằngngu,nhưngRickkhôngđuổihắnđược.BradCordon,tênvôcôngrồinghề chỉ biết lướt ván, chỉ biết trượt tuyết, chỉ biết đi du lịch, tên nghiệnrượuđangcaivàtênbỏdởđạihọc,làcháutraicủaJackWatson,mộtnhânvậtquantrọngđangđầutưvàoBioGen.JackWatsontrướcgiờvẫnluônđỡđầu choBrad, vẫn luôn luôn bảo đảm là cháu lão cómột công việc.CònBradthìlúcnàocũnggặprắcrối.NgườitathậmchícònđồnBradđãchơivợcủaphóchủtịchcôngtyGeneSystemsởPaloAlto-rồicũngvìchuyệnnàymàhắnbịđuổiviệc-nhưngôngchúcủahắncứlàmrùmbengầmĩlên,vìlãothấykhôngcólýdogìmàBradphảiđikhỏicôngty.“Đâychínhlàlỗicủatayphóchủtịchđấychứ,”câunóinổitiếngcủaWatson.Nhưng hiện tại: Không có camera an ninh nào ở bãi xe. Đã hai tháng
khôngcó.ĐiềunàylàmRicktựhỏianninhởBioGencòngìkhôngổnnữa.Hắn liếcnhìnLisa,nàng láixe trầmlắng thật.Rick thuênàng làmnhân
viênlễtânchẳngbaolâusaukhipháthiệnvợmìnhngoạitình.Lisacónétmặtnhìnnghiêngtuyệtđẹp;lẽranànglàmngườimẫumớiphải.Ngườinàođãtạorasựtinhtếchocáimũivàcằmcủanàngđúnglàmộtthiêntài.Vànàngcómộtthânhìnhđángyêu,cómộtvòngeohẹpvàbộngựchoànhảo.Nànghaimươituổi,họctrườngCrestviewState,đangnghỉhè.NàngtoátramộtvẻkhêugợikhỏemạnhđặcchấtMỹ.Aitrongcôngtycũngbịnànghớphồn.Vìvậynên thậtngạcnhiênkhi thấyLisachỉnằmimmỗikhihaingười
làmtình.Saumộtvàiphút,nàngdườngnhưđểýthấysựthấtvọngcủahắnvà bắt đầu độngđậymột cáchmáymóc, rồi phát ra những tiếng hổnhểnnhỏ,nhưthểnàngđượcngườitabảokhilêngiườngphảinhưvậy.Đôilúc,khiRickloâuvàbậnrộn,nàngsẽnóivớihắn,“Ồcưng,phảicưng,làmđi,cưng,” như thể làm vậy sẽ khiếnmọi chuyện được thúc đẩy.Nhưng hiểnnhiênlànàngchẳngmảymayxúcđộnggì.
Rick đã tìm hiểu chút ít và phát hiệnmột hội chứng gọi là chứng lãnh
cảm,ngườibị chứngnàykhông thể cảm thấycựckhoái.Họ thểhiệnmộtcảmxúcphẳnglì,mộtthứcảmxúcmôtảchínhLisakhiởtrêngiường.Thúvịởchỗchứnglãnhcảmdườngnhưcóyếutốditruyềntrongđó.Nódườngnhư liênquan tớihệ thốngnãorìa.Vìvậycó thể tồn tạigienchiphốihộichứngnày.RickdựđịnhsẽxétnghiệmLisatoàndiệnmộtngàygầnđây.Chỉđểkiểmtrathôi.Trongkhiđó,nhữngđêmcùngnàngcólẽđãkhiếnhắnmấtcảmgiácan
toàn,nếukhôngcóGreta,mộtnghiêncứusinhsau tiếnsĩngườiÁo trongphòngthínghiệmvisinh.Gretalùnvàchắcmập,đeokính,tóccắtnhưđànông,nhưngchơitraithìnhưchồnvizon,làmchocảhaiđềuhổnhahổnhểnvànhễnhạimồhôi,Gretathíchlahét,thíchquằnquạivàthíchtruhú.Hắnđềuthấyhảdạsaumỗilầnnhưvậy.Chiếcxedừng lạingay trướccănhộmớicủahắn trongchungcư.Rick
tìmchìakhóatrongtúi.Lisanóitỉnhbơ,“Anhmuốnemlênđókhông?”Nàngcócặpmắtxanhxinhđẹpvớihàngmidài.Đôimôicăngmọngxinh
xắn.Hắnnghĩ,cáiquáigìđây,“Nhấtđịnhrồi,”hắnnói,“Đilênnào.”
Hắngọicholuậtsưcủamình,BarrySindler,đểtrìnhbáovụvợhắnđãăn
cắpchiếcxe.“Ôngnghĩvậyà?”Sindlernói.Gãcóvẻhoàinghi.
“Phải,tôinghĩvậy.Côtathuêvàigã.Tôicóghihìnhđượctrênbăngan
ninh.”“Ôngquayđượchìnhcủacôtaà?”
“Không,mấygãđó.Nhưngcôtađứngđằngsauvụnày.”
“Tôi không chắc lắm,”Sindler nói. “Thường thì phụ nữphá nát xe củachồngchứkhôngđánhcắp.”“Tôinóivớiônglà…”
“Đượcrồitôisẽcoithử.Nhưngngaybâygiờcóvàichuyệntôimuốnbàn
quavớiông.Chuyệnkiệntụngấymà.”Bênkiaphòng,Lisađanggỡbỏquầnáo.Nànggấpmỗimónđồlạirồivắt
lênlưngghế.Nàngđangmặcáongựchồngvàquầnlóthồngquấnbóquanhxươngmu.Khôngdâycài,chỉmộttấmvảiđànhồikhớptrơntruvàothânhìnhlángmượtcủanàng.Nàngvớirasaulưngcởiáongựcra.“Tôigọilạichoanhsau,”Ricknói.
NGƯỜITÓCVÀNG
ĐANGDẦNBỊTUYỆTCHỦNG
Loàinguycấpnàysẽ“diệtvongsau200nămnữa
Theo BBC, “một nghiên cứu của các chuyên gia ở Đức cho thấyngườitócvànglàmộtloàinguycấpvàsẽtuyệtchủngvàokhoảngnăm2202.”Cácnhànghiêncứu tiênđoánngườicuốicùngcó tócvàng tựnhiênsẽsinhraởPhầnLan,quốcgiatựhàolàcósốlượngngườitócvàngcaonhấtthếgiới.Nhưngnhómnghiêncứunóingàynaycóquáítngườimang gien tóc vàng nên không bao lâu nữa người tóc vàng sẽkhôngcòntồntại.Nhómnghiêncứuámchỉrằngnhữngngườicómáitócvàngdonhuộmhóachất“cóthểlànguyênnhândẫnđếnsựtậndiệtcủađốithủtócvàngtựnhiên”.
Khôngphảinhàkhoahọcnàocũngđồngývớitiênđoánvềsựtuyệt
chủng sắpxảy ra này.Nhưngmột nghiên cứu củaTổ chứcY tếThếgiới cho thấy người tóc vàng tự nhiên có thể sẽ bị tuyệt chủng trongvònghaithếkỷnữa.
Gầnđâyhơn,xácsuấttuyệtchủngđãđượctờTheTimesởLuânĐôn
đánhgiá,dựavàodữkiệnmớivềsựtiếnhóacủagienMC1Rchiphốitìnhtrạngtócvàng.
Chương16Khurừnghoàn toàn tĩnh lặng.Không có tiếngkêu củave sầu, không
tiếngchimmỏsừng,cũngkhôngcóconkhỉnàorâmran từxa.Hoàntoàntĩnh lặng -vàchẳngcógìđángngạcnhiên,Hagarnghĩ.Anh lắcđầunhìnmười đoàn thợ ảnh từ khắp nơi trên thế giới đang túm tụm thành nhữngnhómnhỏtrênmặtđất,vừanhòmlênđámcâycốitrênđầuvừabảovệốngkínhkhỏihơiẩmđangnhỏgiọt.Anhđãbảohọgiữyênlặngvàthựcsựthìchẳngainóigì cả.ĐộingườiPháphút thuốc.MặcdùđộingườiĐứcvẫnduytrìsựyênlặng,taythợảnhtrongđộicứliêntụchuênhhoangđánhngóntayrahiệuchotrợlýcủamìnhlàmcáinàycáikia.ĐộingườiNhậtđếntừđàiNHKthìyênlặng,nhưngbêncạnhhọ,độiCNNtừSingaporehếtxìxàotonhỏlạiđổiốngkính, làmnhữnghộpkimloạivavàonhaulốpcốp.ĐộiSkyTVcủaVươngquốcAnhtừHồngKôngănmặckhôngđượcthíchhợplắm.Họđãtháogiàychạybộravàđanggỡđỉakhỏikẽngónchân,vừagỡvừachửitục.Vôvọng.
HagarđãcảnhbáonhữngcôngtynàyvềđiềukiệnởSumatravàsựkhó
khănkhiquayphimởđây.Anhđãkhuyếncáohọnêngửinhữngđộichụpảnh thúhoangdãcókinhnghiệm thực tế.Chẳngainghe lờianhcả.Thayvàođó,họđãgấprútđưanhữngđộiảnhcómặtgầnnhấtđếnBerastagi,vàvìvậymộtnửasốđộiảnhđểtàinăngđứngchờ,microsẵnsàng,nhưthểhọđangmaiphụcmộtnguyênthủquốcgiavậy.Họđãchờđượcbatiếngđồnghồrồi.
Chotớigiờ,conđườiươibiếtnóivẫnchưaxuấthiện,vàHagarsẵnsàng
đánh cược là nó sẽ không bao giờ xuất hiện.Hagar bắt gặp ánhmắtmộtthànhviêntrongđộingườiPhápvàrahiệuchoanhtadậpthuốclá.GãnàynhúnvaivàquaylưnglạivớiHagar.Gãtiếptụchútthuốc.MộtthànhviêncủađộingườiNhậtđãlenlỏiquacảnhómvàđứngcạnh
Hagar.Anhtathầmthì,“Khinàothìconthúđóđến?”“Khinàoyênlặngđã.”
“Vậyýanhlàkhôngphảihômnay?”
Hagarlàmmộtcửchỉbấtlực,lòngbàntayngửalên.
“Mìnhđôngquáà?”
Hagargậtđầu.
“Ngàymaichắcchúngtôisẽđimộtmình.”
“Đượcthôi,”Hagarnói.
Ngaylúcđómộtgợnsóngnáođộnglantỏakhắpcácđội;họbậtdậycầm
máyảnh,chỉnhkiềngđỡ,rồibắtđầuquayphim.Hagarnghenhiềugiọngxìxàobằngnhiềuthứtiếng.Gầnđó,ngườiđànôngtừđộiSkyTVđưamicrolên gầnmôi và nói bằng giọng thì thầm như với khán giả trên sân khấu:“Chúng tôi đang đứng đây, sâu trong rừng rậm xa xôi ở Sumatra, và kìa,ngaybênkia đường, chúng tôi thấy convật đãkhiến cả thếgiới phải suyđoánđủđiều-continhtinhmàngườitacholàbiếtnóivà,đúngvậy,ngaycảchửithềnócũngbiết.”Chúaơi, Hagar nghĩ. Anh quay sang nhìn xem họ đang quay gì. Anh
thoángthấybộlôngnâunâuvàmộtcáiđầumàusẫm.Conthúrõràngthấphơnsáuchụcphân,vàgầnnhưngaylậptứcnókêulêntiếngrênrỉkhekhẽcủaloàikhỉmacaqueđuôilợn.Nhómquayphimgiậtnảyngười.Nhữngchiếcmicronhưmộtrừnghọng
súngchĩavềphíaconthúđangdichuyểnthoănthoắt.Họnghethấynhiềutiếngrênhơntừtánláđằngxa.Rõrànglàmộtđànkháđôngđangởđây.ĐộingườiĐúcnhậnranótrướctiên.“Nein,nein,nein!”Tayquayphim
cáukỉnhbướcraxachiếcmáyquay.“Esisteinmacaque.”Chẳngmấychốcvòmcâytrênđầuvavàonhauxàoxạokhichừngchục
conkhỉmacaqueđungđưaquakhuvựcdukháchđangđứngvàhướngvềphíaBắc.MộtgãngườiAnhquaysangHagar.“Vậycòncontinhtinhđâu?”
“Đườiươi,”Hagarnói.
“Congìcũngđược.Nóđâu?”Giọngôngtanônnóng.
“Nóđâucólịchhẹn,”Hagarnói.
“Cóphảiđâylànơinóthườngluitớikhông?Phảikhông?Mìnhcóthểđể
lạichút thứcănchonókhông,cáigìđóđể thuhútnó?Giả tiếngkêumờigiaophốiđượckhông?”“Không,”Hagarnói.
“Khôngcòncáchnàođểthuhútnóà,vậythôisao?”
“Chỉvậythôi.”
“Mìnhchỉngồiđâyvàhyvọngmọichuyệntốtđẹphaysao?”Taynhàbáo
liếcnhìnđồnghồđeotay.“Họcầnbănghìnhtrướcbuổitrưa.”“Thậtkhôngmay,”Hagarnói,“chúngtađangtrongrừng.Chuyệngìtới
sẽtới.Thếgiớitựnhiênmà.”“Nếunóbiếtnóithìđâucótựnhiên,”tayquayphimnói.“Vàtôikhông
địnhdànhcảcáingàychếtgiẫmnàychỉđểquayphimđâu.”“Tôikhôngbiếtphảinóigìvớiông,”Hagarnói.
“Tìmchotôicáiconkhỉchếttiệtđó!”gãhétlên.Tiếnghétcủagãkhuấy
độngđámkhỉmacaquetrongrừngcây,làmchúngvừachạylontonvừarênrỉ.Hagarnhìnnhữngngườikhác.TayquayphimngườiPhápnói,“Giữ im
lặngđượckhông?Chomọingườinhờ.”
“Cútmẹôngđi,đồkhốnnạn,”gãngườiAnhnói.
“Từ từnào,anhbạn,”Mộtngườiđànôngkhổng lồ trongđộingườiÚc
bướctớiđặttaylênngườiAnh,gãtungmộtcúđấmvàonganghàmôngta.TayngườiÚcnàychụpđượcvàxoắntaygã,rồixôgãvềphíachiếckiềngđỡmáyquaycủagã.Chiếckiềngđổậpxuống,tayquayphimthìngãsóngsoài.CảđộingườiAnhcònlạinhảybổvàotayngườiÚc,đồngđộingườiÚcxôngvàobảovệôngta.NhómngườiĐứccũngvậy.Chẳngmấychốc,bađộiđềukhoa taymúachân.KhichiếckiềngcủađộingườiPhápđổxuống rồimáyquaycủahọdínhđầybùnđất,nhữngđộikháccũngbắtđầuchọinhau.Hagarchỉnhìntrântrân.
Khôngcóđườiươihômnay,anhnghĩ.
Chương17Rick Diehl, giám đốc điều hành công ty BioGen, đang thay đồ trong
phòngthaycủacâulạcbộBelAirCountry.HắnđếnđâychơigolfcặpđôivớivàitayđầutưcóthểhứngthúvớiBioGen.MộtgãtừMerrillLynch,bạncủahắn,vàmộtgãtừCitibank.Rickmuốnbìnhchânnhưvạinhưnglạicảmthấycóchútcấpbáchbởikểtừlúcthấyvợmìnhđiquahànhlangcùngvớitênchóchếtmặcbộđồquầnvợt trắngấy,hắnđãhoangmangkhôngyên.Không có hỗ trợ tài chính củaKaren,Rick bị đặt trong tình thế phải phụthuộcvàolòngnhântừsắtđácủatayđạigiađầutưcònlạilàJackWatson.Màchuyệnđóchẳngthoảimáichútnào.Hắncầntiềntươicơ.Trênsângolfngoàikia,dướicáinắngchóichangcùngtừnggọngiónhè
nhẹđangthổi,hắnnhồinhétvàođầuhọnhữngbàiphátbiểungắngọncủamìnhvềnhữngđiềukỳdiệuđangthànhhìnhcủacôngnghệsinhhọcvàsứcmạnhcủacytokinđượcsảnxuấtbởihệtếbàoBurnetmàBioGenvừamuađược.Đâylàcơhộithậtsựđểlàmănvớimộtcôngtysắpphất.Họ không thấymọi chuyện sẽ diễn ra như vậy. GãMerrill Lynch nói.
“Khôngphải lymphokingiốngnhưcytokin sao?Khôngphảiđãcóvài cáichếtchưagiảithíchđượcdocytokingâyrarồisao?”Rickgiải thíchrằngcómộtvài trườnghợptửvongcáchđâyvàinămlà
bởivìmộtsốítbácsĩđãquánônnóngtrịliệu.GãMerrillLynchnói,“Tôiđầutưvàolymphokinnămnămtrước.Chưa
baogiờkiếmđượcmộtcắc.”RồigãCitibanknói,“Cònmấycơnbãocytokinthìsao?”
Cơnbãocytokin.Chúaơi,Ricknghĩ.Hắnđẩybóng.“Ừm,”hắnnói,“cơn
bãocytokinthậtrachỉlàmộtkháiniệmsuydiễnthôi.Kháiniệmđólànhưthếnày:trongmộtsốtrườnghợphiếmhoinhấtđịnh,hệmiễndịchphảnứngquámức cần thiết và tấn công cơ thể, dẫn đến việc nhiều hệ cơ quan bị
ngưnghoạtđộng...”“Chẳng phải đã xảy ra như vậy trong trận dịch cúm năm 1918 rồi đấy
sao?”“Một vài học giả đã nói vậy, nhưnghọ đều làmviệc cho công ty dược
chuyêntiếpthịnhữngsảnphẩmcạnhtranhmà.”“Anhnóichuyệnđócóthểkhôngđúngà?”
“Ngàynaycácanhphảicẩntrọngkhinghenhữnggìcáctrườngđạihọc
nói.”“Kểcảchuyệnnăm1918ư?”
“Thôngtinsailệchcónhiềudạng,”Rickvừanóivừanhặtbónglên.“Sự
thật thì cytokin là làn sóng của tương lai, chúng tăng tốc quá trình thửnghiệmlâmsàngvàpháttriểnsảnphẩm,vàchúngmanglạichochúngtalợitức là đầu tư nhanhnhất trong tất cả các dòng sản phẩmngoài thị trườnghiệnnay.ĐólàlýdocytokinlàthứmàtôithumuađầutiêntạiBioGen.Vàchúngtôimớithắngmộtvụkiệnxoayquanh...”“Họkhôngkhángánà?Tôingheđâulàcómà.”
“Phánquyếtcủaquantòađãtướcđitinhthầnđấutranhcủahọrồi.”
“Nhưngchẳngphảicóngườiđãchếtvìnhữngvụchuyểngiengâyrabão
cytokinrồisao?Chẳngphảinhiềungườiđãchếtrồisao?”Rickthởdài.“Khôngnhiềunhưvậy...”
“Cáigì?Khoảngnămmươi,mộttrămngườihả?”
“Tôikhôngbiếtconsốchínhxác,”Rickvừanóivừanhậnthấyngàyhôm
naysẽkhôngêmảđược.Mộttiếngsau,cuốicùngmộtngườitrongsốhọnóirằngtheoýôngta,chỉcóthằngngốcmớiđầutưvàocytokin.Hay.
Vàvìvậymàsauđóhắnngồicorúmởphòng thayđồ trongcảmgiác
kiệtsứcvàthấtbại.Khiấy,JackWatson,rámnắngvàchóilọitrongbộcánhtennistrắngtinh,thảngườixuốngchiếcghếdàibêncạnhhắnvànói,“Sao.Vángolfcóíchkhông?”LãolàngườiDiehlchẳngmuốngặpchútnào,“Khôngtệ.”
“Cógãnàotrongsốđósẽgianhậpkhông?”
“Chắccó.Chúngtachờxemthếnào.”
Watsonnói.“MấygãMerrillLynchđónhátbỏmẹ.Bọnhọcứnghĩliều
lĩnhtứclàtèdướivòihoasen.Tôikhônghơiđâuchờhọ.AnhnghĩsaovềchuyệnởcôngtyRadialGenomics?”“ChuyệngìởRadialGenomics?”
“Chắclàngườitachưađồntinnàykhắpnơi.Tôitưởnganhbiếtchứ.”Lão
cúixuống,bắtđầucởidâygiày.“Tôicứtưởnganhsẽquantâmcơđấy,”lãonói.“Khôngphảigầnđâyanhbịcướpsao?”“Phải.Xetôibịmấtởbãi,”Diehlnói.“Tôithìlạiđanglomộtvụlyhôn
nữa,màvụđóngaylúcnàylạikhágaygắt.”“Nênanhmớigiảđịnhlàvợanhlấyxeanh?”
“Thìừm,phải…”
“Anhcóbiếtchắcchuyệnđókhông?”
“Không,”Diehlnói,màychaulại.“Tôichỉgiảđịnhthôi...”
“BởivìkhởiđầuởRadialGenomicslàthếđấy.Mấtmấythứtàisảnvụn
vặt.Trợlýphòngthínghiệmmấtxeởbãi,phòngăncôngtymấtví.Phòngtắmmấtthẻcăncước.Chẳngainghĩngợisâuxagìvềchuyệnđó-mặcdù
bâygiờnhìnlạithìhọmớithấycóaiđóđãdòrađiểmyếucủahệthống.Sauvụđánhcắpngânhàngdữliệuđồsộđóngướitamớihiểuranhưvậy.”“Đánhcắpngânhàngdữliệuư?”Diehlchaumàynói.Chuyệnnàycóthể
gây ra hậu quả rất nghiêm trọng.Hắn quenCharlieHuggins ởGenomics.Hắnsẽgọichoanhtađểnghetoànbộcâuchuyện.“Dĩnhiên,”Watsonnói.“Hugginskhôngthừanhậncóchuyệngìxảyra.
HọđưacổphiếuracôngchúngvàothángSáu,vàhắnbiếtchuyệnnàymàđểlộrasẽgiếtchếtgiácổphiếu.Chuyệnlànhưnày,thángtrướchọbịmấtbốnchủngtếbàoởphòngthínghiệm,vànămmươiterabytedữliệumạngbịxóa,gồm cả dữ liệu sao lưu được lưu trữ ngoài công ty nữa. Làm rất chuyênnghiệp.Thậtsựđãcảnbướcđượchọ.”“Tôithựcsựrấttiếckhinghĩchuyệnđó.”
“DĩnhiêntôichoCharlieliênlạcvớiBDG.NhómDữliệuSinhhọc.Đólà
mộtcôngtyanninhnhỏ.Tôichắclàanhbiết.”“BDGà?”Diehlkhôngnhớđượccáitênđó,nhưnghắncóbiếtthìphải.
“DĩnhiênlàtôibiếtBDG.”“Ừm.HọlochuyệnanninhchoGenetech,Wyeth,BioSyn,vàchụcchỗ
khácnữa.Mặcdùchẳnggãnào trongsốđóchịunóiđãxảy rachuyệngì,nhưngkhianhgặpvấnđềgì thìBDGnhấtđịnh làcông ty tốtnhất.Họđivào,phântíchcấuhìnhanninh,chỉracácnhượcđiểmanninh,rồilấpmấylỗhổngmạnglại.Imlặng,nhanhchóng,bímật.”Diehlđangnghĩvấnđềanninhduynhấtmàhắnvướngphảichínhlàđứa
cháutraicủaJackWatson.Nhưnghắnlạinói,“Chắctôinênnóichuyệnvớihọ.”ThếlàRickDiehlngồichờtrongnhàhàng,đốidiệnhắnlàmộtphụnữ
tócvàng lịch lãmmặcbộvest thươnggiamàusẫm.Côgiới thiệumình làJacquelineMaurer.Côcó tócngắnvàphongcáchcủadoanhnhân.Côbắttaymộtcáchmạnhmẽrồiđưachohắndanhthiếp.Côkhôngthểnàohơnba
mươiđược.Côcóthânhìnhchắcnịchcủamộtvậnđộngviênthểdụcdụngcụ.Khinóichuyện,cônhìnvàomắthắnvàrấtthẳngthắn.Rickliếcnhìntấmdanhthiếp.TrênđócóchữBDGinmàuxanhdươngvà
bên dưới là hàng chữ nhỏ ghi tên cô vàmột số điện thoại. Chẳng còn gìkhác.Hắnnói,“BDGcôvănphòngởđâu?”“Nhiềuthànhphốtrênkhắpthếgiới.”
“Còncô?”
“TôihiệntạithìởSanFrancisco.TrướcđóthìlàZurich.”
Hắn đang nghe chất giọng của cô. Trước đó hắn tưởng là giọng Pháp,
nhưngcólẽlàgiọngĐức.“CôquêởZurich?“Không. Tôi sinh ởTokyo.Cha tôi từng làm việc cho phái đoàn ngoại
giao.Tôidulịchnhiềunơikhicòntrẻ.TôihọcởParisvàCambridge.CôngtyđầutiêntôilàmlàCréditLyonnaisởHồngKông,bởivìtôinóiđượctiếngQuanThoạivàQuảngĐông.SauđótôiđếnLombardOdierởGeneva.Ngânhàngtưnhân.”Anhbồibànđến.Côgọinướckhoáng,mộtnhãnhiệumàhắnkhôngbiết“Hiệugìvậy?”hắnnói.
“CủaNaUy.Ngonlắm.”
Hắncũnggọitươngtự.
“RồicôgianhậpBDGnhưthếnào?”hắnhỏi.
“Cáchđâyhainăm.ỞZurich.”
Ricknói,“Tìnhhìnhlúcđónhưthếnào?”
“Xinlỗi,tôikhôngnóiđược.Cómộtcôngtygặpvấnđề.BDGđượcmời
vàogiảiquyết.Tôiđượcyêucầuhỗtrợ-vàivấnđềkỹthuật.RồisauđótôigianhậpBDG.”
“MộtcôngtyởZurichcóvấnđềư?”
Cômỉmcười,“Xinlỗi.”
“Côđãlàmviệcvớinhữngcôngtynàorồi,kểtừkhigianhậpBDG?”
“Tôikhôngđượcphépnói.”
Rickchaumày.Hắnđangnghĩđâysẽlàmộtcuộcphỏngvấnrấtkỳquặc,
nếucôtakhôngthểchohắnbiếtbấtkỳchuyệngì.“Ôngbiếtđấy,”cônói,“đánhcắpdữliệulàmộtmốiquanngạitoàncầu.
Nóảnhhưởngđếntấtcảcáccôngtytrênkhắpthếgiới.Thiệthạiướctínhlàmộtnghìntỷeuromộtnăm.Khôngcôngtynàomuốncôngchúngbiếtvấnđềcủahọ.Vìvậychúngtôitôntrọngsựriêngtưcủakháchhàng.”Ricknói,“Chínhxáclàcôcóthểchotôibiếtnhữnggì?”
“Ôngcứnghĩtớibấtkỳcôngtylớnnàotrongngànhngânhànghaykhoa
họchaydượcphẩm.Cólẽchúngtôiđãlàmviệcchohọ.”“Thậntrọnglắm.”
“Cũng như sẽ thận trọng đối với công ty ông vậy. Chúng tôi sẽ cử ba
ngườiđếncôngtyôngthôi,trongđócótôi.Chúngtôisẽnóimìnhlànhânviênkếtoánchutoànhợpthứcchomộtcôngtyđầutưmạohiểmđangcóýđịnhđầutư.”Rấtthẳngthắn,rấttrựctiếp.Hắncốtậptrungnghecônóinhưnghắnthấy
mìnhbịsắcđẹpcủacôlàmchophântâm.Côkhôngcómộtchútcửchỉkhêugợinào-khôngmộtcáiliếc,khôngmộtcửđộngcủacơthể,khôngmộtchútđộngchạm-nhưngcôlạivôcùngkhêugợi.Khôngcóáongực,hắnthấyrõđiềuđó,bộngựcchắcnịchbêndướichiếcáolụa…“ÔngDiehl?”cônói.Côđangnhìnhắnchằmchằm.Chắchắnvừangủgà
ngủgật.
“Tôixinlỗi.”Hắnlắcđầu.“Thờigianquarấtkhókhăn...”“Chúngtôihiểuđượcsựcăngthẳngcủacánhânông,”cônói.“Vànhững
vấnđềanninhcủaôngnữa.Ýtôilà,nhữngkhíacạnhmangtínhchínhtrịtrongvấnđềanninhmàôngđanggặp.”“Phải,”hắnnói,“chúngtôicóanninhtrưởngtênBradley.”
“Phảithayanhtangaylậptức,”cônói.
“Tôibiếtchứ,”hắnnói,“nhưngchúhắn...”
“Đểmọichuyệnchochúng tôi lo,”cônói.Anhbồiquay lại, rồi côgọi
bữatrưa.Cuộc nói chuyện càng tiếp diễn, hắn càng thấy mình bị cô thu hút.
JacquelineMaurercómộttốchấtngoạilai,vàmộtsựkínđáoriêngbiệtmàhắnthấyđầytháchthức.Khôngkhóđểquyếtđịnhcóthuêcôlàmviệchaykhông.Hắnmuốngặplạicô.Cuốibữaăn,họđirangoài.Côbắttaymạnhmẽ.
“Khinàocôbắtđầu?”hắnnói.
“Ngaylậptức.Ngayhômnay,nếuôngmuốn.”
“Được,tốt,”hắnnói.
“Vậyđượcrồi.Chúngtôisẽghétrụsởcủaôngsaubốnngàynữa.”
“Khôngphảihômnaysao?”
“Ồ, khôngphải vậy.Chúng tôi bắt đầu hômnay, nhưng chúng tôi phải
giảiquyếtvấnđềchínhtrịcủaôngtrước.Sauđóchúngtôimớiđến.”Mộtchiếclimousinedừnglại.Tàixếđivòngquaxeđểmởcửachocô.
“Ồ,cònnữa,”cônói.“ChiếcPorschecủaôngtrướcđâynằmởHouston.
Chúngtôikháchắcchắnlàvợôngkhônglấy.”Côchuivàoxe,chiếcváytốclên.Côkhôngkéoxuống.CôvẫytayvớiRickkhitàixếđóngcửa.Khichiếclimousinelănbánh,Ricknhậnthấymìnhđangchếtlặng.
Chương18Đólàcáchthưgiãncủariênghắn,BradGordonbiếtnhưvậy,nhưngthử
giảithíchchuyệnđóvớingườikhácxemnào.Mộtanhchàngđộcthânngàynayphảicẩntrọng.ĐólàlýdotạisaohắnluônmangtheomộtchiếcPDAvàmột chiếcđiện thoạidiđộngmỗikhingồiởphầnkhánđài rẻ tiềncủatrường.Hắnsẽgiảvờgửi tinnhắnvànóichuyệnđiện thoại,nhưmộtbậcphụhuynhbậnrộn.Cólẽnhưmộtngườichú.Màhắnkhôngphải lúcnàocũngđếnđây,chỉmộthailầnmộttuầntrongmùabóng.Khiấyhắnchẳngcógìkhácđểlàm.Dướiánhnắngbantrưa,nhữngthiếunữlăngxăngtrongquầnsoócvàvớ
ngang gối trông thật đáng yêu.Học sinh lớp bảy - cặp giờ lều khều lóngngóng, bộ ngựcphổngphaohầu nhưkhông tâng nẩy khi chạy.Vài cô bétrongsốđócũngcódacóthịt,cặpmôngđãpháttriển,nhưngđasốcòngiữđượccáichấtđángyêutrẻcon.Chưaphảilàphụnữ,nhưngkhôngcònlàcôbénữa.Hồnnhiên,ítralànhưvậytrongmộtthờigian.Bradchọnchỗngồithườnglệcủamình,nửatrênkhánđàivàlệchvềmột
bên,nhưthểhắnđanggiữkhoảngcáchvớingườikhácđểnghecáccuộcgọilàmăn riêng tưvậy.Vừacúiđầuchàonhữngkhángiả thườngxuyên,cácbậcôngbàvànhữngcôhầugốcTâyBanNha,hắnvừarútPDAravàđặtdiđộnglênđầugối.HắnlấybútcảmứngrarồibắtđầugõvàoPDA,làmnhưthểhắnquábậnrộnkhôngthểngắmnhìnmấycôbéđượcvậy.“Xinlỗi.”
Hắnnhìn lên.MộtcôbéngườichâuÁđangngồixuốngcạnhhắn.Hắn
chưagặpcôbaogiờnhưngcônàngxinhthật.Cólẽchừngmườitámtuổigìđấy.“Em thật tình, thật tình xin lỗi,” cô nói, “em phải gọi cho bố mẹ của
Emily,”cônghiêngđầuvềphíamộtcôbétrênsânbóng-“nhưngmáyemhếtpinrồi.Emcóthểdùngđiệnthoạicủaanhkhông?Chỉmộtphútthôi?”
“Ồ,đượcchứ,”hắnnói,đưachocôchiếcđiệnthoại.
“Chỉgọinộihạtthôimà.”
“Khôngsaođâu.”
Côgọinhanh,nóigìđóvềchuyệnthờigiantrậnđấuđãquabaphầntưvà
chẳngbaolâunữahọcóthểđếnđóncô.Hắngiảvờkhôngnghe.Côtrảlạiđiệnthoạichohắn,taycôđụngtayhắn.“Này,cảmơnnhé.”“Khôngcóchi.”
“Trướcgiờemchưathấyanhcoitrậnnàocả,”cônói.“Anhcóthườngđến
đâykhông?”“Khôngthườngnhưmongmuốn.Embiếtđó,bậncôngviệcmà,”Bradley
chỉxuốngsânbóng.“NgườinàolàEmily?”“Tiềnđạocánhgiữaấy.”Côchỉmộtcôgáidamàuởbênphíakiasân.
“Emlàbạncủabạnấy.Kelly.”Côđưatayra,bắttayhắn.
“Brad,”hắnnói.
“Rấtvuiđượcgặpanh,Brad.Màanhcóđếnđâyvới...?”
“À,cháugáianhhômnayđinhasĩ,”hắnnói.“Anhđếnđâyrồimớibiết.”
Hắnnhúnvai.“Ôngchútốtnhỉ.Bạnấychắcbiếtơnanhđếnđâylắmđấy.Nhưngtrông
anhtrẻvậymàđãlàmchúcủangườitarồi.”Hắnmỉmcười.Vìmộtlýdonàođóhắnthấyhồihộp.Kellyđangngồirất
gần,đùicôgầnnhưđụngvàođùihắn.HắnkhôngdùngPDAhayđiệnthoạiđược.Chưacóaingồigầnnhưvậybaogiờ.“Bố mẹ em lớn tuổi lắm,” Kelly nói. “Khi em sinh ra thì bố đã năm
mươi.”Côchămchúnhìnsânbóng.“Emđoánchắcvậynênemmớithíchnhữnganhchànglớntuổihơnmình.”Hắnnghĩ,Côbébaonhiêutuổiđây?Nhưnghắnkhôngtìmđượccáchhỏi
cômàkhônglộliễu.Cô giơ bàn tay lên săm soi,mấy ngón tay choãi rộng ra. “Emvừa làm
móngtay,”cónói.“Anhthíchmàunàykhông?”“Ừ.Màuđẹplắm.”
“Bốemghétemlàmmóngtaylắm.Bốnghĩnhưthếlàmemtrôngchững
chạcquá.Nhưngemnghĩmàunàyđẹpmà.Yêunóngbỏng.Têncủamàunàyđấy.”“Ừ...”
“Dùgìthìcongáiđứanàocũnglàmmóngtayhếtmà.Ýemlà,làmơnđi.
Hồilớpbảyemđãlàmmóngtayrồi.Vớilạiemgiờcũngratrườngrồi.”“Ồ,emratrườngrồi?”
“Phải, năm ngoái.”Cômở bóp ra rồi lục lọi bên trong.Ngoài thỏi son
môi,chìakhóaxe, iPod,vàhộp trangđiểmra,hắnđểý thấymộtvàiđiếucầnsabọctrongbaonilôngvàmộtdảibaocaosucómàukêulốpbốpkhicôđẩychúngqualại.Hắnngoảnhmặtđi.“Vậybâygiờđanghọcđạihọcư?”
“Không,”cônói,“Emnghỉmộtnăm.”Cômỉmcườivớihắn.“Điểmcủa
emkhôngtốtlắm.Hamchơiquámà.”Cômoiramộtchaicamvắtnhỏbằngnhựa.“Anhcóvodkakhông?”“Không,”hắnngạcnhiênnói.
“Rượugin?”
“À,không…”
“Nhưnganhmuađượcmàphảikhông?”Cômỉmcườivớihắn.
“Anhnghĩlàđược,”hắnnói.
“Emhứasẽtrảtiềnlạichoanh,”cônói,miệngvẫnmỉmcười.
Mọichuyệnxảyranhưvậyđấy.
Họrờikhỏisân,ngườinàyđiđượcvàiphútthìtớingườikia.Bradleyđi
trướcvàvàobãixengồiđợi,mắtnhìncôbéđivềphíahắn.Cômangdéplê,mặcváyngắn,vàmộtchiếcáoren trôngnhưloạiáomặcđingủ.Màthờinayđứacongáinàocũngđềuănmặcnhưvậycả.Chiếctúikhổnglồđụngvàohôngcôkhicôbướcđi.Côchâmmộtđiếuthuốcrồileovàotrongxe.CôláimộtchiếcMustangmàuđen.Côvẫytayvớihắn.Hắnnổmáy,lănbánh,rồicôtheosau.
Hắnnghĩ,Đừnghyvọngcaoquá.Nhưngsựthậtthì,hắnđãhyvọngmất
rồi.
Chương19MarileeHunter,vịgiámđốchaycâunệcủaphòngxétnghiệmgienLong
BoachMemorial,rấtthíchnghechínhmìnhnói,MartyRobertscốgắnghếtsứcđểtỏvẻquantâm.PhongcáchcủaMarileerấtcầukỳ,nhưnhânvậtthủthưtrongmộtbộphimcũthờithậpniênbốnmươivậy.Côtarấtthíchbắtlỗinhânviênbệnhviện.CôtavừagọichoMartynóilàcầngặphắngấp,ngaybâygiờ.“Nếu tôihiểukhông sai thì chuyệncơbản lànhưvầy,”MarileeHunter
nói.“CongáiôngWellerlấymẫumôtừtửthiđểxétnghiệmphụhệvàxétnghiệmcho thấycôvàngười chakhôngcùngADN.Tuynhiên,ngườivợgóathìlạikhăngkhăngWellerđúnglàchacôvàyêucầuxétnghiệmthêm.Anhđưachotôimẫumáu,lálách,gan,thận,tinhhoàn,tuynhiênmẫumônàocũngbịhưhạidobịnhiễmbẩnởnhàtanglễ.Nhìncũngbiếtlàanhđangtìmxemcóthểkhảmhaykhông.”“Phải.Hoặclàtìmmộtsaisótnàođótrongxétnghiệmbanđầu,”Marty
nói. “Chúng ta không biết cô con gái đã đem mẫu máu đến đâu để xétnghiệm.”“Xétnghiệmphụhệcótỷlệsaisótkhôngnhỏ,”Marileenói.“Nhấtlàở
nhữngcơsởtrênmạng.Phòngxétnghiệmcủatôikhôngcósaisót.Chúngtasẽxétnghiệmtấtcảchỗmônày,Marty-ngaykhianhcungcấptếbàoởmácủacôcongái.”“Phải,phải.”Hắnquênbéngmấythứấy.Họcầntếbàomácủacôcongái
đisosánhADN.“Côtacóthểkhônghợptác.”“Nếu vậy thì,”Marilee nói, “chúng ta sẽ xét nghiệm người con trai và
ngườicongáicònlại.Nhưnganhphảibiếtlàxétnghiệmnhữngmônàyrấtmấtthờigian.Cảtuầnđấy.”“Dĩnhiêntôibiết.”
MarileemởbệnháncủaWellerra,trênđóđóngdấuĐÃTỬVONG.Cô
talậtnhanhquatrangbệnhán.“Trongkhiđó, tôikhôngkhỏithắcmắcvềkếtquảgiảiphẫutửthibanđầucủaanh.”Martyngướcnhìnlên.“Kếtquảđólàmsao?”
“Ởđâychothấyanhđãxétnghiệmđộctốvàkếtquảlàâmtính.”
“Chúngtôilàmxétnghiệmđộctốtrongmọivụtainạngiaothông.Đâylà
quytrìnhchuẩn.”“Ừm,”Hunterbĩumôinói.“Vấnđềlà,chúngtôiđãlặplạixétnghiệmđộc
tốtrongphòngthínghiệmcủachúngtôi.Vàkếtquảkhôngphảilàâmtính.”“Ồ?”hắnvừanóivừakiềmchếgiọng.Nghĩngợi:Cáiđéogìđây?
“Rấtkhókhiphải làmcảbộxétnghiệmđộc tố saukhinhữngchấtbảo
quảndùngtrongtanglễđãtíchtụlại,nhưngchúngtôicókinhnghiệmđốiphó.Vàchúng tôi xácđịnh thấybệnhnhân tửvongWeller cóhàm lượngcanxivàmagiênộibàorấtcao.”Martynghĩngợi,Ôitrời…
“... cùng với hàm lượng ethanol dehydrogenase cao đáng kể trong gan,
điềunàycónghĩalượngcồntrongmáunạnnhânrấtcaongaythờiđiểmxảyratainạn…”Martythầmrênrỉ.Aiđãlàmxétnghiệmđộctốbanđầuchứ?Cáithằng
chếtmẹRazacógửibảnbáocáođikhông?Haychỉnóilàđãgửithôi?“... và sau cùng,”Marilee nói, “chúng tôi tìm thấymỗi nơimột ít axít
ethacrynic.”“Axítethacrynicư?”Martylắcđầu.“Thậtvôlý.Đólàthuốcuốnglợitiểu
mà.”“Đúngvậy.”
“Ôngnàyđãbốnmươisáutuổi.Thươngtổncủaôngtarấtnghiêmtrọng,
nhưngdùlàvậy,tôinhìncũngbiếttrướcđóôngtacómộtthểhìnhrấttốt-cóthểôngtalàdânthểhìnhhaygìđó.Aitậpthểhìnhcũngđềudùngloạithuốcđó.Nếuông ta códấuvết thuốc lợi tiểu thì có lẽnguyêndo lànhưvậy.”“Anh nói vậy tức là giả định ông ta biết mình đang dùng thuốc đó,”
Hunternói.“Chắcôngtakhôngbiếtđâu.”“Cônghĩcóngườiđầuđộcôngtaà?”Martynói.
Cô tanhúnvai. “Phảnứngkhibịnhiễmđộcgồmsốc tănghuyếtáp,và
hônmê.Cóthểlànguyênnhândẫnđếncáichết.”“Tôikhôngbiếtlàmsaocôcóthểxácđịnhnhưvậy.”
“Anhlàngườilàmbáocáo,”cônhắchắn,taylậtquabiểuđồ.
“Phải, là tôi.Weller bị thương rất nặng, vết thương giập nát ởmặt và
ngực, vỡmang ngoài tim, gãy xương hông và xương đùi. Túi khí của xekhôngbungramà.”“Tấtnhiênlàanhđãkiểmtraxerồiphảikhông?”
Martythởdài.“Hỏimấytaycảnhsátđó.Khôngphảiviệccủatòi.”
“Đánglẽphảikiểmtraxechứ.”
“Này,”Marty nói, “đây làmột vụ thương vong do tai nạn xe.Có nhân
chứngmà.Gãnàykhôngbịsayxỉnhayhônmêgìhết.Gãláithẳngvàocầuvượt đường cao tốc với vận tốc 159 km/h.Hầu như vụ tai nạn xe cộ nàocũng là tựsátcả.Chẳngcógìngạcnhiênkhi trướcđónạnnhânđã tắthệthốngbungtúikhíđi.”“Nhưnganhkhôngkiểmtra,Marty.”
“Ừ.Bởichẳngrõlýdogìphảilàmvậy.Xétnghiệmđộctốcókếtquảâm
tínhvàchấtđiệnphântrongngườiôngtacơbảnlàbìnhthường,nếuxétđếnthươngtíchvàthờiđiểmtửvong.”“Nhưngchấtđiệnphânkhôngbìnhthường,Marty.”
“Xétnghiệmcủachúngtôichokếtquảbìnhthườngmà.”
“Ừm,”côtanói.“Anhcóchắclàthựcsựđãlàmxétnghiệmkhông?”
LúcnàyMartyRobertsmớibắtđầusuynghĩnghiêmtúcvềRaza.Raza
nóilàcómộtđơnđặthànggấptừngânhàngxươngđêmđó.Razamuốnthựchiệnđơnđặthàng.VìvậyRazakhôngmuốnxáccủaWellernằmtrong tủkhóabốnhaysáungàytrongkhichờkếtquảđộctốbấtthườngđượcphântích.“Tôiphảikiểmtramớibiếtchắclàcólàmhaykhông,”Martynói.
“Tôinghĩchúngtanênlàmvậy,”Marileenói.“Bởitheohồsơcủabệnh
việnthìcontraicủabệnhnhântửvonglàmviệcchomộtcôngtycôngnghệsinhhọc,cònngườivợthìlàmtrongphòngmạchnhikhoa.Tôigiảđịnhlàhaingườinàytiếpxúcđượcvớicácchấtsinhhọc.Vàothờiđiểmnày,chúngtachưabiếtchắcôngWellercóbịđầuđộchaykhông.”“Cókhảnăngđó,”Martynói“Mặcdùkhócóthểxảyra.”
Côtanémchohắnmộtcáinhìnlạnhnhưbăng
“Tôisẽlovụnàyngay,”MartyRobertsnói.
Chânbướctrởlạiphòngthínghiệm,hắncốquyếtđịnhxemphảilàmgì
vớiRaza.Thằngnàylàmộtmốiđedọa.MartygiờđãbiếtchắcRazachưabao giờ cho làm xét nghiệm độc tố cả, điều đó có nghĩa bản báo cáo từphòngthínghiệmđãbịlàmgiả.HoặclàchínhRazalàmgiả,bằngcáchsaochépmộtbảnbáocáokhácrồiđổitên,hoặclànócóđồnglõatrongphòngthínghiệmlàmgiả.Cóthểlàkhảnăngthứhai.Chúaơi,còncóngườikhácdínhlíutrongvụnàynữa.
VàbâygiờthìCôKhóTínhđangsănlùngnhữngkẻsaiphạmchỉvìmột
lượngnhỏaxítethacrynic.Axítethacrynic.NếuthậtsựJohnWellerbịđầuđộc thìMartyphảicôngnhậnđây làmột lựachọnkhônngoan.Gãnàyrõràngrấttựhàovềthânhìnhmình.Ởtuổinày,ôngtaphảibỏvàitiếngđồnghồmỗingàyởphòngtập.Cólẽđãdùngcảtấnthuốcbổcũngnên.Chonênrấtkhóchứngminhđượcôngtakhôngtựmìnhuốngthứthuốclợitiểuấy.Khó.Nhưngkhôngphảikhôngthể...Axítethacryniclàloạithuốccầnbác
sĩkêđơn.Sẽcómanhmốigiấytờ.Cứcholàôngtacóđượcthứthuốcnàytừaiđóđi,mộttaytậpthểhìnhkhácchẳnghạn,haytừmộttrangwebởÚc,thìcũngphảimấtnhiềungàyđểxácminh.Chẳngbaolâunữasẽcóngườiquyết định xem lại tử thi rồi phát hiện ra cái xác không có xương tay vàxươngchân.Cứt.
CáithằngchóchếtRaza!
Martybắtđầunghĩvềmộttaytậpthểhìnhbốnmươisáutuổi.Mộtgãở
tuổiđó,concáiđềuđãlớn-cậtlựcmuốnxịtcứtđểđượcthânhìnhnhưvậy,chỉcóthểcóhailýdothôi.Hoặclàgãnàyđồngtính,hoặclàgãcóbạngái.Khảnăngnàothìgãcũngkhôngxốcvợmìnhlênlưnghằngngày.Vậythìbàtasẽcảmthấythếnàovềchuyệnnày?Bựcmìnhư?Ừ,cóthểlắm.Bựcmìnhđủđểđầuđộcôngchồngcơbắp.Khôngloạitrừ
khảnăngđó.Ngườitagiếtchồnggiếtvợcủamìnhvìnhữngchuyệncònvụnvặthơnnữamà.MartythấymìnhđangnghĩngợinhiềuvềbàWeller,đangnhớlạinhữngchuyệnđàxảyraởchỗkhaiquật.Hắnnhớlạihìnhảnhbàgóaphụkhóclócdựamìnhvàocậucontraicaotođứngcạnhvàcôcongáihiếuthảođangcầmgiấylụachomẹ.Toàncảnhđóthậtcảmđộng.Trừchuyện...
Ngaykhichiếcquantàivừalênkhỏimặtđất,bàEmilyWellerbắtđầuhồi
hộp.Bấtthìnhlìnhbàgóaphụâusầudườngnhưmuốnmọithứkhẩntrươnghơn.Đừngđemxácvề lạibệnhviện.Đừng lấyquánhiềumẫumô.NgườiphụnữmàtrướcđóđãyêucầuthựchiệnmộtcuộcphântíchADNkỹlưỡng
lạiđộtnhiêncóvẻmuốnđổiý.Tạisaochứ,hắnthắcmắc,tạisaobàtalạilàmvậy?
Hắnchỉnghĩđượcmộtcâutrảlờiduynhất:bàWellermuốnxétnghiệm
phụhệ,nhưngbàchẳngbaogiờtưởngtượngnổilàxácsẽđượcđemvềlạibệnhviệnđểkhámnghiệm.Bàtachẳngbaogiờnghĩngườitasẽlấymôtừnhiềubộphậnkhácnhau.Bàtatưởngngườitachỉlấymẫumáu,đưaxáctrởlạixuốngđất,rồivềnhà.LàmthêmbấtkỳthứgìnữadườngnhưsẽlàmbàWellerhồihộp.
Cólẽrốtcuộccũngcóhyvọng.
Hắnvàovănphòngrồiđóngcửalại.HắncầngọichobàWeller.Đâylà
mộtcuộcgọitếnhị.Ngàygiờcuộcgọiluônđượcbệnhviệnghilại.Thếthì,hắngọichobàtavìlýdogìmớiđược?Hắnnhíumày.À,phảirồi:BởivìhắnphảithuthậpADNcủabàtavàcủanhữngngười
con.Được,ổn.NhưngtạisaotrướcđóhắnkhôngthuthậpADNcủagiađìnhở
chỗmộ?Chỉvàimiếnggạctrênmáthôimà.Chỉmấtmộtthoánglàxongmà.Trảlời:BởivìlúcđóhắntưởngmẫuADNđãđượcphòngthínghiệmcủa
CôKhóTínhthuthậprồi.Martintínhtoáncẩnthậnchuyệnđó.Nghĩđinghĩlạitrongđầu.
Hắnchẳngthấykếhoạchcóvấnđềgì.Hắncómộtlýdohoàntoànhợplý
đểgọiđiện.Hắnnhấcđiệnthoạilênrồibấmsố.
“BàWeller,bácsĩRobertsởMemodalHospitalđây.MartyRoberts.”
“Vâng,bácsĩRoberts.”Mộtthoángimlặng.“Mọithứổncảchứ?”
“Phải, bàWeller.Tôi chỉmuốn xếp lịch để bà và các con vào đây cho
chúngtôilấymáuvàmẫumôởmá.ĐểxétnghiệmADNthôi.”“Chúng tôi đã cho rồimà.Đãcho cái côgì đóởphòngxét nghiệm rồi
mà.”“Ồ,ralàvậy.BàmuốnnóitớibácsĩHunterphảikhông?Tôixinlỗi,tôi
khôngbiết.”Một thoáng im lặng trôi qua.Emilynói, “Ôngđang,ờ, làmxétnghiệm
trênxácôngJackà?”“Phải.Chúngtôilàmmộtítởđây,cònphòngxétnghiệmlàmmộtít.”
“Ôngcótìmrađượcthứgìchưa?Ýtôilà,ôngcótìmđượcthứmàmình
nghĩchưa?”Martylắngnghemàmiệngmỉmcười.Bàtakhônghỏivềvụphụhệ.Bàta
lolắngmộtthứkhácmàhọcóthểtìmra.“Ừthậtrathì,bàWeller...”“Vâng?”
“Córắcrốiđôichút.Khôngquantrọnggìđâu.”
“Rắcrốithếnàoạ?”
“Phòngxétnghiệmgientìmthấyvếttíchcủamộthóachấtlạthườngtrong
mô của ôngWeller. Có lẽ là sai sót của phòng xét nghiệm,mô bị nhiễmbẩn.”“Hóachấtgìcơ?”
“Tôi nói chobà biết chuyệnnàyvì tôi biết bàmuốn chồngbà được an
nghỉcàngsớmcàngtốt.”
“Đúngrồi.Tôimuốnngườitađểôngấyyên,”bàtanói.“Dĩnhiênrồi.Tôikhông thíchphảichứngkiếnchuyệnannghỉcủaông
nhàphảitrìhoãnnhiềungày,haythậmchílànhiềutuần,”Martynói,“trongkhingườitađặtnghivấnvềhóachấtnàyvàlàmcáchnàomànólạicótrongcơthểcủaôngnhà.Bởivìchodùđâylàsaisótcủaphòngxétnghiệmđinữathìmọi thứ từ thời điểmnày trởđi buộcphải tuân theo luật, bàWeller ạ.Đánglẽtôicũngkhôngnêngọiđiệnchobànhưthếnàyđâu.Nhưngtôi...tôinghĩtôicótráchnhiệmnóichobàbiết.Nhưtôinói,tôikhôngthíchchứngkiếnchuyệnannghỉcủaôngnhàbịtrìhoãnvìphảilàmnhữngchuyệnnhưkhámnghiệmnguyênnhântửvong.”“Tôihiểumà,”bànói.
“Dĩnhiên,tôikhôngkhuyếncáobàlàmgìkhácngoàiviệctuântheoluật,
bàWellerạ.Nhưng tôi thấyđược làviệcđàomộchồngbà lên làmột trảinghiệmlàmkiệtquệtinhthầnđốivớibà...”“Phải…phải…”
“Và nếu bà khôngmuốn phải kiệt quệ tinh thần thêm lần nữa khi phải
chônôngnhàlại-đólàchưanóitớichiphíchônlại-thìbàcóthểchọnmộtgiảiphápítgâycảmxúchơn.Vàíttốnkémnữa,nếubàđangthiếuthốntiềnbạc...Bàcóquyềnyêucầuđượchỏatángxác.”“Tôikhôngbiếtlàđượcvậy,”bàtanói.
“Tôichắcchắnlúcấybàchẳngbaogiờtưởngtượngnổiđemxácngười
chồngrakhỏimặtđấtlạikhủngkhiếpđếnvậy.”“Ừm,tôikhôngtưởngtượngnổi.”
“Bàcóthểquyếtđịnhkhôngđặtmìnhvàotìnhcảnhđómộtlầnnữa.”
“Tôicũngthấynhưvậy,”bàtanói.
Martynghĩ,tôicálàbàcũngthấynhưvậy.“Dĩnhiên,nếubàbiếtngười
tasẽđiềutrathìbàkhôngđượcphéphỏatángxác.Tôithìchắcchắnkhông
baogiờđềnghịhỏatángcả.Nhưngbàcóthểtựmìnhquyếtđịnhcóhỏatánghaykhông,vìlýdoriêngcủabà.Vànếulàmnhanhchuyệnnày-trongngàyhômnay,haysángmai-thìngườitasẽhiểuđâylàchuyệnkhótránh.Khôngmayxácđãbịhỏatángtrướckhicóyêucầugiámđịnh.”“Tôihiểurồi.”
“Tôiphảiđiđây,”hắnnói.
“Tôirấtbiếtơnôngđãbỏthờigiờgọichotôi,”bànói.“Cònthứgìkhác
khôngạ?”“Không,chỉvậythôi,”hắnnói.“Cảmơnbà,bàWeller.”
“Khôngcóchi,bácsĩRoberts.”
Cạch.
MartyRobertsngảngườirasaughế.Hắnrấthàilòngvềcuộcgọivừarồi.
Thậtsựrấthàilòng.Bâygiờcònmộtviệccầnlàmnữathôi.
“Phòngxétnghiệmtầngnăm.Jennieđây.”
“Jenny,bácsĩRobertsdướiphòngBệnhlýđây.Tôicầncôkiểmtragiúp
mộtkếtquảxétnghiệm.”“CókhẩncấpkhôngbácsĩRoberts?”
“Không,xétnghiệmcũthôi,xétnghiệmđộctốđượcyêucầucáchđâytám
ngày.TênbệnhnhânlàWeller.”Hắnđọcchuỗisốbệnhnhân.Mộtkhoảngimlặngngắn.Hắnnghetiếnglạchcạnhtrênbànphím.“John
J.Wellerphảikhôngạ?Nam,datrắng,bốnmươisáutuổi?”
“Phải.”“Chúngtôiđãxétnghiệmđộctốtoàndiệnvàolúc3giờ37phútsángChủ
nhậtngày8tháng5.Xétnghiệmđộctốvà,ờ,chínxétnghiệmkhácnữa.”“Vàchỗcôcòngiữmẫumáuphảikhông?”
“Phải,tôichắcchắnchúngtôicòngiữ.Gầnđâychúngtôigiữtấtcảcác
mô.”“Côkiểmtragiúptôiđượckhông?”
“BácsĩRoberts,gầnđâychúngtôigiữlạimọithứmà.Chúngtôicòngiữ
cảthẻxétnghiệmmáudướigótcủabệnhnhimớisinhnữa.XétnghiệmbệnhPhenylcetonniệumàluậtbắtbuộcđấy,nhưngdùsaothìchúngtôicũnggiữmấytấmthẻđó.Chúngtôigiữlạimáudâyrốn.Chúngtôigiữlạimônhauthai.Chúngtôigiữlạinhữngphầncắtbỏ.Chúngtôigiữtấtcả…”“Tôihiểu,nhưngphiềncôkiểmtrađượckhông?”
“Trênmànhìnhcủatôicóghiđâynày,”cônói.“Chúngtacómẫuđông
lạnh trữ trong tủđôngsốB-7.Cuối thángnàynósẽđượcchuyểnđếnchỗlưutrữngoàicôngty.”“Tôixinlỗi,”Martynói.“Nhưngchuyệnnàycóthểliênquantớivấnđề
pháplý.Côcóthểtậntaykiểmtrachắcchắnlàmẫumáunằmđúngchỗhaykhông?”“Tấtnhiênlàđược.Tôisẽchongườixuốngđóvàgọilạichoông.”
“Cảmơncô,Jennie.”
Hắndậpmáyvà lạingảngười trongghế.Quabức tường thủy tinh;hắn
quansátRazađangchàrửamộtcáibànthép,chuẩnbịchocuộcgiảiphẫutửthitiếptheo.Razalauchùirấtkỹlưỡng,Martyphảicôngnhận:Thằngnàythậtcẩnthận.Nóđểýtỉmỉtừngchitiết.Điềunàycónghĩanóchẳngbaogiờdámsửadữliệubệnhviệnđểghilại
nơilưutrữcủamộtmẫumáukhôngtồntại.Hoặclànólàm,hoặclànónhờđứakháclàmchonó.Điệnthoạireo,“BácsĩRobertsphảikhông?Jennieđây.”
“Vâng,Jennie.”
“Tôielàlúcnãytôihấptấpquá,MẫumáucủaWellergồm30ccmáutĩnh
mạch,đônglạnh.NhưngmẫumáukhôngcótrongtủB-7;hìnhnhưnóđãlạcđâurồi.Bâygiờtôiđangtìmmẫumáuđó.Tôisẽchoôngbiếtngaykhitìmđược.Cònchuyệngìnữakhôngạ?”“Không,”Martynói.“Cảmơncônhiềulắm,côJennie.”
Chương20Cuốicùngcũngtìmđược!
EllisLevinetìmđượcmẹtrêntầnghaitiệmPoloRalphLaurennằmtrên
đườngMadisonvàđườngsố72,ngaykhimẹanhvừarakhỏiphòngthửđồ.Bàđangmặcquầndàitrắngbằngvảilanhvàmộtchiếcáosặcsỡômthântrên.Bàbướcđếntrướcgương,xoayquahếtbênnàyrồitớibênkia.Rồibàthấyanh.“Chàocon,”bànói.“Conthấysao?”
“Mẹ,”anhnói.“Mẹđanglàmgìởđâyvậy?”
“Đangmuađồđểđidulịchbiển.”
“Nhưngmẹđâucóđibiển,”Ellisnói.
“Ồcóchứ,”mẹanhnói.“Mìnhđibiểnmỗinămmà.Con thíchcáigấu
quầnnàykhông?”“Mẹ...”
Bà nhíu mày rồi chải phồng mớ tóc bạc một cách lơ đãng. “Mẹ cũng
khôngchắcmặccáiáonàyvàosẽrasaonữa,”bànói.“Nócólàmmẹnhìngiốngmónxàláchtrộntráicâykhông?”“Mìnhphảinóichuyện,”Ellisnói.
“Tốt.Concóthờigianđiăntrưakhông?”
“Khôngđâu,mẹ.Conphảitrởlạivănphòng.”Ellislàmkếtoánchomột
đại lý quảng cáo.Anh rời vănphòngvàhối hả ra ngoại ô bởi vì anhvừanhậnđượcmộtcúđiệnthoạihoangmangtừcậuem.
Anhbướcđếnchỗmẹvànóinhỏ,“Mẹà,mẹkhôngthểmuasắmlúcnày.”
“Đừngcóngớngẩnvậychứcon.”
“Mẹ,mìnhđãhọpgiađìnhrồimà...”Cuối tuần trước,Ellisvàmấyanh
em đã gặp bố mẹ. Một cuộc họp khó khăn, đau đớn trong căn nhà ởScarsdale.Anhemanhđãđềcậpcácvấnđềtàichínhvớimọingườitrongnhà.“Nhìncũngthấymàykhôngthểnàonghiêmtúcđược,”bànóivớianh.
“Connghiêmtúcmà.”Anhsiếttaymẹ.
“EllisJacobLevine,”bànói,“màylàmvậykỳcụclắmđấy.”
“Mẹ,bốmấtviệcrồi.”
“Mẹbiết,nhưngmìnhcónhiều...”
“Lươnghưucủabốcũnghếtluôn.”
“Chỉtạmthờithôimà.”
“Khôngđâumẹ,khôngphảitạmthờiđâu.”
“Nhưngtrướcgiờmìnhvẫncònnhiều…”
“Khôngcònnữa.Mẹđâucònnữa.Khôngcònnữa.”
Bàtrừngtrộnhìnanh.“Bốmàyvàtaođãnóichuyệnrồi,saukhichúng
màyđi.Ôngấynóimìnhsẽkhôngsaođâu.NóichuyệnbánnhàvàchiếcJagấy.Toànlàchuyệnnựccười.”“Bốnóivậyà?”
“Ôngtanóivậyđấy.”
Ellisthởdài.“Lúcđóbốkhôngmuốnmẹlothôi.”“Taocólogìđâu.MàôngấycũngthíchchiếcJagđólắm.Bốmàynăm
nàocũngmuamộtchiếcJagmớimà.Từhồitụibaycònnhỏxíukìa.”Các nhân viên bán hàngđangnhìn họ trân trân.EIlis dẫnmẹ sangmột
bên.“Mẹà,mọichuyệnthayđổirồi.”“Ôi,làmơnđi.”
Ellisngoảnhđikhôngnhìnmặtmẹ.Anhkhông thểnhìn thẳngvàomắt
mẹ.Suốtđờimình,anhluônkínhtrọngbốmẹ:họthànhđạt,ổnđịnh,cứngrắn.Anh và anh emmình có lúc thăng lúc trầm - anh trai anh đã ly hônnhưngbốmẹanhthuộcthếhệbềnvững.Aicũngtrôngcậyởhọ.Ngaycảkhibốanhmấtviệc,chẳngailolắngcả.Phải,ởtuổibố,chẳngcó
cơmayxinđượcviệckhác.Nhưnghọcótiềnđầutư,chứngkhoán,đấtđaiởMontanavàvùngCaribê,mộtkhoảnlươnghưudồidào.Chẳngcólýdogìphảilo.Bốmẹanhkhôngthayđổilốisống.Họtiếptụctiêukhiển,dulịch,tiêutiền.NhưnggiờđâyanhvàanhemmìnhđangtrảtiềnthếchấpởScarsdale.Và
đang tìm cách bán căn hộ chung cư ởCharlotteAmalie, và căn nhà sangtrọngởVail.“Mẹ,”anhnói.“Concóhaiđứaconđangchuẩnbịvàomẫugiáo.Jeffthì
cómộtđứađanghọclớpmột.Mẹbiếthọctrườngtưtrongthànhphốtốnbaonhiêutiềnkhông?Aaroncótiềncấpdưỡng.Tụiconcócuộcsốngriêngcủamình.Tụiconkhôngthểtiếptụctrảtiềnchobốmẹđược.”“Tụibaycótrảchotaohaybốmàycáigìđâu,”bàquát.
“Cóđấymẹ.Vàconnóichomẹbiếtlàmẹkhôngthểmuamấybộđồnày.
Làmơnđimẹ.Cởiđồratrảlạingườitađimẹ.”Độtnhiên,anhpháthoảngkhithấymẹbậtkhóc,haitayđưalênchemặt.
“Mẹsợquá,”bànói.“Chuyệngìsẽxảyravớichúngtađây?”Thânhìnhbàrunlên.Anhquàngtayquanhmẹ.
“Sẽổnthôimà,”anhnóinhỏnhẹ.“Đithayđồđimẹ.Condẫnmẹđiăn
trưa.”“Nhưngconkhôngcóthờigianmà,”Mẹanhthútthít.“Chínhconnóivậy
mà.”“Khôngsaođâu.Mìnhsẽđiăntrưa.MìnhsẽđếnCarlyle.Sẽổnthôimà.”
Bàkhịtmũirồilauhaimắt.Bàquaylạiphòngthửđồ,đầungẩngcao.
Ellisbậtnắpđiệnthoại,gọichovănphòngthôngbáosẽvềtrễ.
Chương21TạiBữa sáng cầunguyện củaQuốchội, thảo luậnvề côngnghệ sinh
họcởWashington,bácsĩRobertBellarminosốt ruộtchờbàigiới thiệuvềmìnhkếtthúc.NghịsĩHenryWaters,nổitiếngdàidòng,vẫnđangthaothaobấttuyệt.“BácsĩBellarminorấtquenthuộcvớichúngta,”ôngtanói,“trongvai tròmộtbác sĩ có lương tâm,một conngười củakhoahọcvàmột conngườicủaChúa,mộtconngườicónguyêntắctrongkỷnguyênthựcdụng,mộtconngườichínhtrựctrongkỷnguyêntheochủnghĩakhoáilạcnơimàchuyện gì cũng có thể xảy ra, nhất là trên kênhMTV.Bác sĩ BellarminokhôngchỉlàgiámđốccủaTổngviệnYtếQuốcgia,màcònlàmộtmụcsưnhândâncủaNhàthờRửatộiThomasFieldởHoustonvàtácgiảcuốnĐiểmxoaychuyển,cuốnsáchnóivềsựthứctỉnhtâmlinhđốivớithôngđiệpchữabệnhcủaChúaJesus.Vàtôibiết-chà,ôngấyđangnhìntôivàmộttiếngnữaôngấyphảiđếnphòngnghịsựcủaQuốchộirồi,vìvậychotôigiớithiệu,người của Chúa và của nền khoa học của chúng ta, bác sĩ Robert A.Bellarmino.”Điểntraivàtựtin,Bellarminobướclênbụcgiảng.Chủđềcủahắn,theo
nhưđược in trong lịch trình, là “Sự sắp đặt củaChúa dành chonhân loạitrongDitruyềnhọc”.“Tôixingửi lờicảmơnđếnNghịsĩWatersvà tấtcảcácbạnvìđãđến
đây.Mộtvàingườicólẽthắcmắclàmcáchnàomàmộtnhàkhoahọc-nhấtlàmộtnhàditruyềnhọc-lạicóthểtìmđượctiếngnóichunggiữacôngtrìnhcủamình và lời dạy củaChúa.Nhưng nhưDenisAlexander chỉ ra,KinhThánh không những nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa, Đấng TạoHóaVạnVật, táchbiệtvới tạovật củaNgười,màcònnhắcnhởchúng ta rằngmỗithờikhắctrôiqua,Ngườiluônchủđộngtrongviệcduytrìtạovật.DođóThiênChúalàngườitạoraADN,lànguyênlýcủađadạngsinhhọctrênhànhtinhchúngta.Đócó thể là lýdomộtsốnhàphêbìnhvềchuyểnđổigien nói chúng ta không nên làm vậy, bởi vì nó liên quan tới vai trò củaThiênChúa.Mộtsốhọcthuyếtvềsinhtháicóquanđiểmtươngtự,chorằngthiênnhiên là thiêng liêngvàbấtkhảxâmphạm.Nhữngniềm tinnhư thế
nàytấtnhiênlàniềmtincủatàgiáo.”Bellarminongừngmộtchútđểkhángiảnhấmnháptừấy.Hắnđangtính
xemcónênnóithêmvềnhữngniềmtintàgiáohaykhông,nhấtlànhữngtínngưỡngtựnhiênmangbảnchấtthầnthánhmàmộtvàingườigọilà“vũtrụhọcCalifornia”.Nhưngkhôngphảihômnay,hắnnghĩ.Tiếptụcthôi.“Kinh Thánh nói cho chúng ta biết rất rõ ràng, trong Sáng thế 1:28 và
2:15,Chúađãtraocholoàingườinhiệmvụnày,tráchnhiệmphảichămsócđịacầuvàtấtcảnhữngsinhvậttrêntráiđất.ChúngtakhôngđóngvaiChúa.Chúng ta phải chịu trách nhiệm trước Chúa nếu chúng ta không phải lànhững quản gia có trách nhiệm chăm sóc những gìmà Chúa đã trao chochúngta,trongtấtcảsựhuyhoàngvàđadạngsinhhọccủachúng.ĐâylànhiệmvụmàChúađãtraochochúngta.Chúngtalàquảngiacủahànhtinhnày.”“ChuyểnđổigiensửdụngcôngcụmàĐấngTạoHóađãtraochochúngta
đểtạoranhữngtácphẩmtốtđẹptrênhànhtinh.Mùavụkhôngđượcbảovệthì bị sâu bọ ăn, còn không thì cũng mất mùa vì sương giá và hạn hán.Chuyểnđổigiencó thểngănngừachuyệnđó, sửdụng ítđấtcanh táchơnchomộtvụ, ítphảiđụngđếnđấthoangdãmàvẫncóthểnuôisốngngườiđói.ChuyểnđổigienchophépchúngtabanbốsựhàophóngcủaChúatớitấtcảcácsinhvậtcủaNgườitheoýNgười.Nhữngsinhvậtđượcchuyểnđổigientạora insulin tinhkhiếtchongười tiểuđường,nhântốđôngmáutinhkhiếtchongườibịchứngmáukhôngđông.Trướcđâynhữngbệnhnhânnàythường chết vì bị nhiễm trùng.Chúng ta tạo ra được sự tinh khiết này tấtnhiênlànhờơnChúa,cóainóilàkhôngphảinhưvậykhông?”“Nhữngnhàphêbìnhphêphán rằngchuyểnđổigienkhônghợpvới tự
nhiên,bởivìnóthayđổicốtlõicơbảnnhấtmộtsinhvật,bảnchấtsâusắcvàsâu thẳm của sinh vật đó.Quan niệmđó thật khó hiểu vàmang tính chấtngoạiđạo.Sự thật làviệc thuầnchủngcâycỏvàđộngvật,nhưđãdiễnrahàngngànnămnay, thựcsựđã thayđổibảnchấtsâusắcvàsâu thẳmcủamỗisinhvật.Mộtconchóthuầnchủngkhôngcònlàmộtconsóinữa.Bắpkhôngcònlàmột loạicỏdạicòicọcgầnnhưkhôngănđượcnữa.Chuyểnđổigienđơngiảnchỉlàmộtbướcnữatrongtruyềnthốngđượcchấpnhậnđãlâunày.Nókhôngđánhdấumộtcúnhảycấptiếnrakhỏiquákhứ.”
“Thỉnh thoảngchúng tanghengười tanói chúng takhôngnên thayđổiADN,chấmhết.Nhưngtạisaokhôngchứ?ADNkhôngbấtbiến.ADNthayđổitheothờigian.VàADNtươngtáckhôngngừngvớisựtồntạihàngngàycủa chúng ta. Chúng ta có nên yêu cầu vận động viên đừng nâng tạ nữakhông,bởivìlàmvậysẽthayđổikíchcỡcơbắpcủahọ?Chúngtacónênkêugọihọcsinhsinhviênđừngđọcsáchnữakhông,bởivìlàmvậysẽthayđổicấu trúcphát triểncủa trínão?Dĩnhiên làkhôngrồi.Cơ thểchúng taluôn thayđổikhôngngừng,vàđiềuđó làm thayđổi luôncảADNcủacơthể.”“Nhưngtrựctiếphơnnữa-cónămtrămloạibệnhditruyềncóthểđược
chữakhỏibằng liệupháp tácđộng tớigien.Nhiềubệnhgây ranhữngcơnđaukhủngkhiếpởtrẻem,nhữngcáichếtnonnớtvàđauđớn.Nhữngbệnhkhácthìđeođuổicuộcsốngcủangườitanhưmộtántùchungthân;ngườiđóphảichờcănbệnhđếnđánhgụchọ.Lẽnàochúngtalạikhôngnênchữatrịnhữngbệnhnàykhimàchúngtacòncóthể?Lẽnàochúngtalạikhônggiúpgiảmthiểusựđaukhổbấtcứkhinàochúngtacóthể?Muốnvậy,chúngtaphảithayđổiADN.Chỉđơngiảnnhưvậy.”“VậychúngtacóthayđổiADNhaykhông?ĐâylàcôngviệccủaChúa
haylàsựngạomạncủaconngười?Đâylànhữngquyếtđịnhchúngtakhôngđượcxemnhẹ.Chúngtacũngkhôngnênxemnhẹquyếtđịnhvềchủđềrấtnhạycảmấy,đóchính làviệcsửdụng tếbàovi trùngvàphôithai.Nhiềungười theo truyền thốngDoThái-CơĐốccóquanđiểmchốngđối rõ ràngviệcsửdụngphôi.Nhưngnhữngquanđiểmnàycuốicùngcũngsẽxungđộtvớimụctiêuchữabệnhchongườiđangmắcbệnhvàgiảmđauchonhữngngườiđangphảichịuđauđớn.Nămnaythìchưa,nămtớicũngchưa,nhưngthờiđiểmđósẽtới.Chúngtacầnsuynghĩcặnkẽvàcầunguyệnnhiềuđểtìmđượccâutrảlời,Chúacủachúngtađãgiúpconngườiđứngdậyđitrởlạiđược.Điềuđóphảichăngcónghĩachúngtakhôngnênlàmtươngtự,khimàchúngtacóthể?Điềunàyrấtkhó,bởivìchúngtabiếtsựchủquancủaconngườicónhiềudạngkhôngchỉ làmnhữngchuyệnvượtquákhảnăngcủamìnhmàcònngoancốtrìhoãn.ChúngtađượcđặtlênhànhtinhnàylàđểthểhiệnánhhàoquangcủaChúatrongtấtcảcáckiệttáccủaNgười,chứkhôngphảithểhiệncáibảnngãcốchấpcủaconngười.Chínhtôiđây,khiđứngtrướccácbạnngàyhômnay,cũngkhôngcócâutrảlời.Tôithúnhậnlàtôilolắngtronglònglắm.”
“NhưngtôicóniềmtinrằngcuốicùngChúasẽdẫnđườngchochúngtađếnmộtthếgiớimàNgườimuốnchúngtađến.Tôicóniềmtinrằngchúngtasẽđượcdẫndắtđếntrítuệ,chúngtasẽthậntrọng,vàchúngtasẽkhôngcốchấptrongviệcchămsóctácphẩmcủaNgười,nhữngđứaconđangđaukhổcủaNgười,vàtấtcảnhữngsinhvậtmàNgườiđãkiếntạora.Vàtôicầunguyệnchođiềunày,mộtcáchrấtkhiêmtốn,nhândanhChúa,Amen.”Bài phát biểu có tác dụng, tất nhiên - lúc nào cũng có tác dụng.
Bellarminođãphátbiểunhiềulầntrongsuốtcảthậpkỷquavàmỗilầnphátbiểuthìhắnlại lấntớimộtchút,nóicươngquyếthơnmộtchút.Nămnămtrước,hắnkhôngdùngchữphôithai,giờthìhắndùng,mộtcáchthậntrọngvàngắngọn.Hắnđangđặtnềnmóng.Hắnđangkhiếnngườikhácphảisuynghĩ.Cáiýnghĩvềsựchịuđựngđauđớnlàmhọphảibứtrứt.Cũngnhưcáiýnghĩgiúpngườitàntậtcóthểđiđượctrởlại.Dĩ nhiên, không ai biết chuyện đó có xảy ra hay không. Cá nhân
Bellarminothìkhôngnghĩsẽcóchuyệnđó.Nhưngcứđểhọnghĩlànóđangtớiđi.Đểchohọlolắng.Họphảilochứ:rủirocaovànhịpđộpháttriểnlạinhanhnhưtênlửavậy.NhữngnghiêncứubịWashingtonngănchặnsẽđượctiến hành ở Thượng Hải, hay Seoul, còn không thì là Sao Paulo. VàBellarmino,điêuluyệnvàkẻcả,cốgắngkhôngbaogiờđểchuyệnđóxảyra.Tóm lại, không có thứ gì được phép cản trở phòng thí nghiệm của hắn,nghiêncứucủahắnvàdanhtiếngcủahắn.Hắnrấtgiỏibảovệbathứnày.Mộttiếngsau,trongcănphòngnghịsựốpvángỗ,Bellarminotrìnhbày
trướcỦybanDitruyềnvàYtếdoHạviệntuyểnchọn.Cuộcđiềutrầnnàyđược triệu tậpđểxemxét liệuviệcchophépCụcSángchếcấpbằngsángchếchogienngườicóthíchhợphaykhông.Hàngngàntấmbằngsángchếnhưthếnàyđãđượccấpphát.Đâycóphảilàmộtýtưởnghaykhông?“Khôngthểphủnhậnlàchúngtacómộtvấnđề,”bácsĩBellarminonói
màkhôngnhìnvàosổghichép.Hắnđãhọcthuộclòngbàitrìnhbàynàyđểcóthểvừanóivừanhìnvàomáyquaytruyềnhình,đểtạotácđộngtốthơn.“Sốbằngsángchếgientínhtheongànhđặtramộtvấnđềrấtlớnchonghiêncứutrongtươnglai.Mặtkhác,cấpbằngsángchếgienchocácnhànghiêncứuhọcthuậtsẽgâyraítmốiquanngạihơnnhiều,bởivìcôngtrìnhnghiêncứuđượcchiasẻdễdàng.”
Dĩ nhiên đây là những lời vô lý. Bác sĩ Bellarmino không đề cập đến
chuyện từ lâusựphânbiệtgiữacôngnhâncôngnghiệpvàcôngnhânhọcthuậtđãmờnhạtrồi.Haimươiphầntrămsốnhànghiêncứuhọcthuậtnhậnlương từ ngành công nghiệp.Mười phần trăm số nhà học thuật phát triểndượcphẩm.Hơnmườiphầntrămđãcósảnphẩmtrênthịtrường.Hơnbốnmươiphầntrămđãxincấpbằngsángchếtrongsuốtsựnghiệpcủamình.Bellarminocũngkhôngđềcậpđếnchuyệnchínhhắncũnghùnghổtheo
đuổi mấy tấm bằng sáng chế gien. Trong bốn năm vừa qua, phòng thínghiệmcủahắnđã lập572hồ sơxincấpbằngsángchế liênquanđếnđủchứngyhọc,từAlzheimervàtâmthầnphầnliệtđếntrầmcảmcuồngtính,loâu,vàcácrốiloạnthiểunăngchúý.Hắnđãnhậnđượcbằngsángchếchohàngchụcgienchiphốinhiềurốiloạntraođổichấtcụthể,từchứngthiếu1-thyroxy-hydrocambrine (liên quan đến chứng chânmỏi gâymất ngủ) đếnchứngdưpara-amino-2,4-dihydroxybenthamine(gâyrachứngtiểu thườngxuyêntrongkhingủ).“Tuynhiên,”bácsĩBellarminonói,“tôicóthểbảođảmvớiủybanrằng
cấpbằngsángchếvềgiennhìnchunglàmộthệthốngphụcvụcholợiíchchung.Cácquytrìnhbảovệquyềnsởhữutrítuệcủachúngtahoạtđộngrấttốt.Cácnghiêncứuquantrọngđượcbảovệvàngườitiêudùng,bệnhnhânMỹ,làngườithừahưởngnỗlựccủachúngta.”Hắnkhôngchohọbiếthơnbốnngànbằngsángchế liênquan tớiADN
đượccấpmỗinăm-cứmỗitiếngtrongngàylàmviệcthìcóhaibằngsángchếđượccấp.Vìchỉcóbamươilămngàngientrongbộgienngười,đasốcácchuyêngiađềuướctínhcóhơnhaimươiphầntrămbộgienđãđượctưnhânsởhữu.Bellarminokhôngchỉrarằngngườigiữnhiềubằngsángchếnhấtkhông
phải làmột gã khổng lồ công nghiệp nào đómà chính là trườngĐại họcCalifornia (UC).UC sở hữu số lượng bằng sáng chế nhiều hơn cả Pfizer,Merck,LillyvàWyethgộplại.HọsởhữusốlượngbằngsángchếnhiềuhơnChínhphủMỹ.“Cáikháiniệmaiđósởhữumộtphầnbộgienngườilàmộtkháiniệmlạ
thườngđốivớinhiềungười,”Bellarminonói.“Nhưngnóchínhlàđiềulàm
nướcMỹvĩđạivà làmchúng ta luôncósựđổimớimạnhmẽ.Phải, thỉnhthoảngnógâyralỗi,nhưngtheothờigian,tấtcảnhữngthứđósẽđượcgiảiquyếtổnthỏa,cấpbằngsángchếgienchínhlàconđườngcầnđi.”Kếtthúcbàiphátbiểu,bácsĩBellarminorờibuổinghịsựvàđivềhướng
sân bayReagan, để từ đó bay trở lạiOhio tiếp tục công trình nghiên cứudang dở về “gien mới” được tiến hành tại một công viên giải trí ở đó.Bellarminocómộtđộingũtruyềnhìnhtừchươngtrình60phúttheohắnđiđâyđóđểdựngmộtđoạnphimnóivềcôngtrìnhnghiêncứugienđadạngvàquan trọng của hắn, và cũngđể kể câu chuyện cuộc đời hắn.Thời gianởOhio làmộtphầnđángchúýcủabộphim.Bởivìởđóhắngặpgỡnhữngconngườibình thường,vànhưcácnhà làmphimnói,sự tiếpxúcvớimọingườimới chính là điều thật sựquan trọng, nhất là đối vớimột nhàkhoahọc,vàhơncảlàtrêntruyềnhình.
PhòngChuyểngiaoCôngnghệĐạihọcMassachusetts
TRUNGTÂMCHÍNHPHỦ,BOSTON
Côngbốngaylậptức
CÁC NHÀ KHOA HỌC NUÔI TAI THU NHỎ TRONGPHÒNGTHÍNGHIỆM
“Dạngsốngcụcbộ”đầutiêntạiMIT
Nhiềuứngdụngkhảthitrongcôngnghệtrợthính
CácnhàkhoahọccủaMITlầnđầuliênđãnuôiđượcmộtchiếctaingườitrongdungmôicấymô.
NghệsĩnghệthuậttrìnhdiễnngườiÚcStelarchợptácvớiphòngthí
nghiệmHọcviệnCôngnghệMassachusettsđểsảnxuấtramộtchiếctaiphụchochínhmình.Chiếctaicótỷlệbằngmộtphầntưtaithường,lớnhơnnắpchaimộtchút.MôtaicủaStelarcđượccấylớndầntrongmộtlòphảnứngsinhhọctrongmôitrườngvitrọnglựcluânphiên.
MITtuyênbốchiếctaiphụnàycóthểđượcxemlà“mộtdạngsống
cụcbộ-nửađượctạovànửatựlớn.”Chiếctainàykhớpvừavặntronglòngbànlay.
Năm ngoái, cũng chính phòng thí nghiệmMIT này đã cho ra đời
nhữnglátmôếchđượcnuôitrênlướipolymesinhhọc.Họcũngđãnuôilátthịttừtếbàocủamộtconcừuchưasinhra.Vàhọtạoramộtthứmàhọgọilà“dathuộcphinạnnhân.”Đâylàdađượcpháttriểnnhântạotrong:phòngthínghiệmvàthíchhợpđểlàmgiàydép,ví,thắtlưng,vànhữnghànghóabằngdathuộckhác-cólẽsẽnhắmvàothịtrườngđầynăngđộngcủanhữngngườikhôngsửdụngsảnphẩmđộngvật.
Nhiềucôngtysảnxuấtthiếtbịtrợthínhđãtiếnhànhcáccuộcđàm
phánvớiMITvềviệccấpphépsửdụngcôngnghệtạotaicủahộ.Theonhàdi truyềnhọcZackRabi, “KhidânsốMỹgiàđi,nhiềucôngdâncaotuổicóthểsẽưadùngnhữngcặptaichuyểnđổigienđượclàmlớnmộtchút,hơnlàdựavàocôngnghệtrợthính.MộtphátngônviêncủaAudion, công ty sản xuất thiết bị trợ thính, lưu ý, “Ở đây chúng takhôngnóivềtaiDumbo.Kíchthướcloataichỉcầntăngmộtconsốítỏilàhaimươiphầntrămthôithìhiệusuấtcủathínhgiáccũngđãtănglêngấpđôi.Chúngtôinghĩthịtrườngtaicókíchthướclớnlàthịtrườngkhổnglồ.Khinhiềungườicócặptainày,sẽkhôngcònailưutâmđếntaingườikhácnữa.Chúngtôitintaitosẽtrởthànhtiêuchuẩnmới,nhưcấyghépngựcsiliconvậy.”
Chương22HômnaylàmộtngàytồitệchoMartyRoberts,còn tồi tệhơnnữakhi
hắnnhậnđượccuộcgọitừEmilyWeller:“Bác sĩRoberts, tôi gọi cho ông từ nhà xác đây.Hình như chuyện hỏa
tángcủachồngtôicóvấnđềgìđó.”“Vấnđềgìđượcchứ?”MartyRobertsngồitrongphòngthínghiệmbệnh
lý.“Họnói khônghỏa tángông Jacknhà tôi đượcnếuông ấy cókim loại
trongngười.”“Kim loại?Bànóikim loạinghĩa là sao?Chồngbàkhôngcógiảiphẫu
thayhônghaybịthươngtrongchiếntranhgìchứ?”“Khôngcó,khôngcó.Họnóilàtaychâncủaôngấycóốngkimloại.Mấy
cáixươngđãbịrútra.”“Thật á?”Marty đứng dậy khỏi ghế và búng ngón tay gọi Raza trong
phòngmổxácbênngoài.“Tôithắcmắclàmthếnàomàlạinhưvậyđược.”“Tôigọiônglàđểhỏiôngchínhcâuhỏiấyđấy.”
“Tôikhôngbiếtphảinóisaonữa.Tôichẳnghiểugìcả,bàWeller.Phải
nóilàtôirấtsửngsốt.”LúcnàyRazađãvàotrongphòng.
“Tôisẽđểmáyởchếđộloangoài,bàWeller,đểtôicóthểghichépmột
chút khi chúng ta nói. Bà và chồng bà bây giờ đang ở nơi hỏa táng phảikhôngạ?”
“Phải,”bànói.“Họcònnóinhàtôicóốngchìtrongtaychânôngấy,vìvậymàhọkhônghỏatángôngấyđược.”“Ralàvậy,”MartynhìnRazanói.
Razalắcđầu.Gãngoáyvộilêntậpghichép,Bọntôichỉlấymộtchânthôi
mà.Thaybằngchốtgỗ.Marty nói, “BàWeller, tôi không tưởng tượng được chuyện này xảy ra
nhưthếnàonữa.Cóthểsẽcóđiềutravụnày.Tôilolàchỗnhàtanglễ,haycólẽlànghĩatrang,cóthểđãlàmgìđókhôngđúng.”“Chậc,”bànói,“họnóiphảichônôngấylại.Nhưnghọcũngnóilàcóthể
tôinêngọicảnhsát,bởivìhìnhnhưxươngcủaôngấyđãbịlấycắp.Nhưngtôi khôngmuốn trải quamấy thủ tục rườm rà của cảnh sát.”Một khoảnglặngdài,ngượngngập.“Ôngnghĩsaohả,bácsĩRoberts?”“BàWeller,”hắnnói,“đểtôigọilạichobà,nhanhthôi.”
MartyRobertsdậpđiện thoại. “Mẹcái thằngngu!Taonóivớimày rồi:
Gỗ,luônluôngỗ!”“Tôibiết chứ,”Razanói. “Bọn tôi không làmvụchìnào cả.Tôi thề là
khônglàm.Bọntôiluôndùnggỗmà.”“Ốngchì...”Martyvừanóivừalắcđầu.“Đúnglàđiênmà.”
“KhôngphảibọntôimàMarty.Tôithềlàkhôngphảibọntôi.Chắcmấy
thằngkhốnnạnởnghĩatrangđó.Ôngbiếtlàmvậydễcỡnàomà.Họtổchứctanglễ,giađìnhngườitaxúcmộtítđất,xongainấyvềnhà.Quantàikhôngđượcchôn.Đôikhimộthaingàyhọvẫnchưachôn.Đếnđêm,họvàođó,lấyxươngđi.Ôngbiếtchuyệnnàyrasaomà.”“Saomàybiếtđược?”Martynói,mắtsừngsộnhìnhắn.
“Bởivì,mộtlầnnămngoái,cómộtngườiphụnữgọinóilàchồngbàta
đượcchôncùngvớinhẫncướivàbàtamuốnlấylạichiếcnhẫn.Muốnbiếtchúngtacótháonhẫnrađểmổxáchaykhông.Tôinóichúngtakhônggiữ
tư tranggìhết, nhưngnếu là tôi thì tôi sẽgọi chochỗnghĩa trang.Vàhọchưachônôngtanênbàtalấylạiđượcchiếcnhẫn.”Marty Roberts ngồi xuống. “Này,” hắn nói, “nếu người ta có điều tra
chuyệnnày,nếuhọbắtđầunhìnvàomấycáitàikhoảnngânhàng…”“Không,khôngđâumà.Tintôiđi.”
“Đúnglànựccười.”
“Marty,tôinóiôngngheđây.Bọntôikhônglàmchuyệnđó.Chẳngcóống
kimloạinàohết.Khôngcómà.”“Đượcrồi.Taonghemàynóiđấychứ.Chỉlàtaokhôngtinmàythôi.”
Razagõlênbồn.“Ôngnênsửdụngchiêuđơnthuốcvớibàta.”
“Taosẽlàm.Giờthìrakhỏiđâytrongkhitaogọichobàấy.”
Razabăngquaphòngmổxácvàotrongphòngthayđồ.Chẳngcóaiởđó.
Gãbấmsốtrêndiđộng.“Jesu,”gãnói.“Anhlàmcáiđéogìvậyhả?Anhđểốngchìvàotrongcáigãđụngxeđó.Cứtthật,Martyđangđiênlênkìa.Họđang loay hoayhỏa táng cái tên đó thì thấy hắn có ống chì trong người...Trờiạ,tôiphảinóivớianhbaonhiêulầnđâyhả?Dùnggỗ!”“BàWeller,”Marty Roberts nói. “Tôi nghĩ bà nên chôn lại chồng bà.
Hìnhnhưđólàlựachọnduynhấtcủabà.”“Ýônglà,tôiphảilàmvậynếukhôngbáocảnhsátà?Cònmấycáixương
bịlấycắp?”“Tôikhôngthểbảobàphảilàmgìcả,”hắnnói.“Bàsẽphảiquyếtđịnhkế
hoạchtốtnhất.Nhưngtôichắcchắnlàđiềutramởrộngcủacảnhsátsẽlòiramộtđơnthuốcmàbàđứngtênkêaxítethacrynic từtiệmthuốcLongwoodPharmacy,tiệmtrênđườngMotorDrive.”
“Thuốcđótôikêriêngchomìnhdùngmà.”
“Ồ,tôibiếtchuyệnđó.Chẳngquangườitasẽthắcmắcbằngcáchnàomà
axítethacryniclạinằmtrongngườichồngbà.Chuyệnnàycóthểrắcrối.”“Phòngthínghiệmbệnhviệntìmravếttíchcủachấtđóư?”
“Phải,nhưngtôichắclàbệnhviệnsẽngừngxétnghiệmngaykhibàbỏvụ
kiệnđốivớihọ.Chotôibiếtkhibàđãquyếtđịnh,bàWeller.Cònbâygiờthìtạmbiệt.”Hắndậpmáyvànhìnvàonhiệtbiểutrongphòngmổxác.Nhiệtđộđanglà
mườilămđộC.NhưngMartylạiđangđổmồhôi.“Tôivừamớitựhỏikhinàothìanhsẽxuấthiện,”MarileeHunternói,
trongphòngxétnghiệmditruyền.Trôngcôtacóvẻkhôngvui.“Tôimuốnbiếtchínhxácanhđãđóngvaitrògìtrongmọichuyệnnày.”“Trongmọichuyệnnàochứ?”hắnnói.
“HômnayKevinMcComickgọi.Có thêmmộtvụkiệnnữa từgiađình
Weller.Lầnnàylàcontraicủabệnhnhântửvong,TomWellergọi.Ngườilàmviệcchocôngtycôngnghệsinhhọcấy.”“Anhtakiệnvềchuyệngì?”
“Lúcấytôichỉlàmtheoquytrìnhthôi,”Marileenói.
“Ừ...Anhtakiệnvềchuyệngì?”
“Hìnhnhưlàbảohiểmytếcủaanhtabịhủybỏ.”
“Bởivì?”
“BốanhtacógienBNB71gâybệnhtimmạch.”
“Vậyư?Thậtvôlý.Ôngtalàmộtngườiluônchămchútsứckhỏemà.”
“Ông ta có cái gien đó. Không có nghĩa là gien phải được thể hiện ra
ngoài.Chúng tôi tìm thấygiennày trongmôông ta.Vàchi tiếtnàyđượcmọingườilưutâmđểý.Côngtybảohiểmcóđượctinnàyvàhủybỏhợpđồngvớingườiconvìlýdo‘cóbệnhtrướchợpđồng’.”“Saohọlấyđượcthôngtinnày?”
“Trênmạng,”cônói.
“Trênmạng?”
“Đâylàyêucầupháplýmà,”cônói.“Theoluậtcủabangthìthôngtinnào
cũngdễbịpháthiệncả.ChúngtabuộcphảiđăngnhữngkhámphánghiêncứuđếnmộtđịachỉFTP.Theolýthuyếtthìthôngtinđượcbảovệbằngmậtkhẩunhưngaicũngcóthểtruycậpđượccả.”“Côđểdữliệugienlênmạngư?”
“Khôngphảidữliệucủaaicũngđăng.Chỉnhữngdữliệuliênquantớivụ
kiệnthôi.Saocũngđược,ngườiconnóianhtakhôngủyquyềnviệccôngbốthôngtinditruyềncủamình,màđúnglàvậy.Nhưngchúngtacôngbốthôngtincủangườicha,nhưluậtcủabangbắtbuộc,chúngtacũngcôngbốluônthôngtincủangườiconnữa,làchuyệnmàluậtkhôngbắtbuộc.Bởivìconcáicủaông tacóchungnửasốgienvớiông tamà.Cáchnào thìchúng tacũngphạm luật cả,”Cô thởdài. “TomWellermuốn lấy lại hợpđồngbảohiểmnhưnganhtasẽkhônglấyđược.”MartyRobertsdựavàobàn làmviệc.“Vậychuyệnnàyđangđiđếnđâu
đây?”“ÔngWellerkiệntôicùngvớicảbệnhviện.BênPháplýkhăngkhăngyêu
cầuphòngxétnghiệmnàyđừngđụngvàobấtcứthứgì từgiađìnhWellernữa.”MarileeHunterkhịtmũi.“Chúngtađứngngoàicuộcvụnàyrồi.”Đứngngoàicuộcvụnày.Khôngcònđiềutranữa,khôngcònđàocáixác
lênnữa.MartyRobertsthấytoànthânnhẹnhõmmặcdùhắncốsứctỏvẻâusầu.“Thậtbấtcôngquá,”hắnnói,“cáchđiềuhànhcủaluậtsưđốivớixãhộichúngtaấy.”“Chảquantrọnggì.ChuyệnnàyxongxuôirồiMarty.”cônói,“Vậylàkết
thúc.”Martytrởlạiphòngxétnghiệmbệnhlýtrongngàyhômđó.“Raza,”hắn
nói,“mộttronghaingườichúngtaphảirờikhỏiphòngxétnghiệmnày.”“Tôibiết,”Razanói.“Vàtôisẽnhớônglắm,Marty.”
“Ýcậulàsao?”
“Tôicócôngviệcmớirồi,”gãmỉmcườinói.“BệnhviệnHamiltonởSan
Francisco.Ngườiquảnlýxáccủahọvừalêncơnđautim.Ngàymốttôibắtđầulàm.Vìvậycùngvớichuyệnthuxếpđồđạcvàmấythứkhác,hômnaylàngàycuốicùngtôilàmởđây.”MartyRobertsnhìntrântrân.“Chà,”hắnnói.Hắnchẳngbiếtphảinóigì
thêm.“Tôibiếtôngcóhaituần,”Razanói.“Nhưngtôiđãnóivớibệnhviệnđây
làtrườnghợpđặcbiệtvàôngsẽhiểu.À,tôibiếtmộtanhnàysẽđảmnhiệmđượccôngviệccủatôi.Anhấylàbạntôi,tênJesu.Anhchàngtốtlắm.Hiệnđanglàmởnhàtanglễ,chonêntiếpquảncôngviệccũngkhôngcógìkhókhănlắm.”“Tôisẽgặpanh ta,”Martynói.“Nhưng tôinghĩchắc tôisẽchọnngười
mìnhthích.”“Nhất định rồi, không thành vấn đề,” Raza nói. Gã bắt tay vớiMarty.
“Cảmơnvềmọithứ,tiếnsĩRoberts.”“Cậuvẫncònnhớ.”Martymỉmcười.
Razaquayđivàrờikhỏiphòngxétnghiệm.
Chương23JoshWinklerđangnhìnrangoàicửasổvănphòngtớikhuvựctiếptân
của BioGen. Mọi thứ vẫn chưa được quyết định. Trợ lý của Josh, TomWeller, đã nghỉ làmmột tuần vì bố anh vừamất trongmột vụ đụng xe ởLongBeach.Vàgiờthìlạicóvấnđềvớihợpđồngbảohiểmytếcủaanhấynữa.ĐồngnghĩavớiviệcJoshphảilàmviệcvớimộttrợlýkhác,mộtngườikhôngbiếtquytrình.Bênngoài,nhómthợđangsửacameraghihìnhởbãixe.Ngaychỗbànlàmviệcbêndưới,BradGordonlạiđangvevãncônàngLisaxinhđẹp.Joshthởdài.Bradcóthứnướcgìtrongngườimàcóthểlàmbấtcứchuyệngìhắnmuốnthế,kểcảviệctheođuổikiềunữcủaôngchủ?BởivìBradrõràngsẽchẳngbaogiờbịđuổicả.Lisacóbộngựcđẹpthật.
“Josh?Concónghemẹnóigìkhông?”
“Cómàmẹ.”
“Conđangnghĩchuyệngìhả?”
“Đâucó.”
Từphíatrên,anhthấyđượcchiếcáohởcổcủaLisa,đểlộranhữngđường
cong trơnmượt trênbộngựcsănchắccủanàng.Rõ ràng làquásănchắc,nhưngJoshcũngkhôngquantâm.Thờiđạinàymọingườivàmọithứđềuđược giải phẫu chỉnh hình cả.Kể cảmấy tay đực rựa.Ngay cả những gãtrongkhoảnghaimươituổicũngđicăngdamặtvàcấyghépdươngvậtmà.“Vậychuyệnđóthìsao?”mẹanhnói.
“Chuyệngì?Xinlỗimẹ.Lúcnãymẹnóichuyệngì?”
“ChuyệngiađìnhLevine.Anhembàconvớimẹ.”
“Conkhôngbiếtnữa.Lúcnãymẹnóihọsốngởđâu?”
“Scarsdale.”
Giờ thìanhđãnhớra.ÔngbàLevine tiêuxàiquáhoangphí.“Mẹ, làm
vậykhônghợpphápđâu.”“ContớichỗthằngconcủaLoisrồilàmchonóđấythôi.Chínhconlàm
mà.”“Đúnglàvậy.”Nhưnganhlàmvậybởivìanhnghĩsẽchẳngcóaibắtquả
tang.“Vàbâygiờ thì thằngnhỏđóbỏma túy rồi vàđang làmởngânhàng.
Ngânhàngcơđấy.”“Làmgìmớiđược?”
“Mẹkhôngbiết,nhânviêngiaodịchhaygìđó.”
“Vậyhayquá.”
“Hơncảhaynữa,”mẹanhnói.“Cáithuốcxịtnàycủaconcóthểlàmột
thứkiếmratiềnthậtsựđóJosh.Đólàthứthuốcaicũngcầncả.Cuốicùngthìconcũngsẽthànhcôngvànổitiếng,”“Haythật.”
“Conbiếtmẹmuốnnóigìmà.Thuốcxịtđócóthểtuyệtđấy.”Bàngừng.
“Nhưng con cần biết nó có tác dụngnhư thế nào đối với người già, đúngkhông?”Anhthởdài.Đúngvậythật.“Phải...”
“BởivậychonêngiađìnhLevinecóthểlàngườiconcần.”
“Đượcrồi,”anhnói.“Consẽránglấymộtlọ.”
“Chobốmẹcủagiađìnhđóluôn,phảikhông?”
“Phải.Chohaingườiluôn.”
Anh đóng nắp điện thoại.Anh đang suy nghĩ,một cách chính xác, cần
phải làmgìđốivới chuyệnnày -nhưng lạiquyếtđịnh làmmộtviệchoàntoànkhác - thì nghe thấy tiếng còi hú.Một lúc sau, hai chiếc xe cảnh sáttrắngđendừngtrướctòanhà.Bốnviêncảnhsátùarakhỏixe,vàotrongtòanhà,vàbướcngaytớichỗBrad,lúcnàyvẫnđangdựavàoquầynóichuyệnvớiLisa.“AnhcóphảilàBradleyA.Gordonkhông?”
Lúc sau,mộtgãcảnh sátvòngquanhgã,kéohai taygã raphía sau rồi
cònggãlại.Cứtthật,Joshnghĩ.
Bradlúcnàyđangrốnglên.“Cáiquáigìthếnày?Cáiquáigìđâyhả?”
“ÔngGordon,ôngđãbịbắtvềtộigâythươngtíchnghiêmtrọngvàcưỡng
hiếptrẻchưathànhniên.”“Cáigì?”
“Anhcóquyềngiữimlặng...”
“Cáigìchứ?”gãquátlên.“Trẻchưathànhniêngìchứ?Khốnnạnthật,tôi
khôngbiếtđứatrẻchưathànhniênchếttiệtnàohết.”Viêncảnhsátnhìngãchằmchằm.
“OK,khoanđã-nóisai!Tôikhôngbiếtđứatrẻchưathànhniênnàocả.”
“Tôinghĩlàcóđấy,thưaanh,”
“Mấyôngnhầmlẫnmẹnórồi!”Bradnói,khihọbắtđầudẫngãđi.
“Anhcứđivớichúngtôiđã.”
“Tôisẽkiệnbọnôngđếnsứtđítthìthôi.”
“Lốinàythưaanh,”họnói.
Rồigãđiquahếtlớpcửanàytớicửakhácdẫnraánhnắngbênngoài.
KhiBradđirồi,Joshnhìnquanhnhữngngườikhácđangđứngchỗtayvịn
hànhlang.Mộtnửavănphòngđangnhìnxuống,xầmxìtonhỏ.Vàởphíabênkiahànhlang,anhthấyRickDiehl,ngườiđứngđầucôngty.Chỉđứngđó,haitaytrongtúiquần.Theodõitoànbộsựviệcdiễnra.
TrongthâmtâmDiehlcóthậtsựloâuhaykhôngthìkhôngaibiết,nhưng
chắcmộtđiềulàhắnchẳngtỏvẻgìlàlocả.
Chương24BradGordonchaumàybựcdọcnhìnnhàxítrongphònggiam.Mộtdải
giấyvệsinhẩmướtdínhvàocạnhbồncầukimloại.Cómộtvũngchấtlỏngnâunâuphíatrướcbànngồi.Trongvũngnướccólấmchấmnhữngthứđangtrôilềnhbềnh.Bradmuốnđitè,nhưnghắnsẽkhôngbướcvàocáithứchấtlỏng đó, dù nó là cái quái gì đi nữa.Chỉ nghĩ về nó thôi hắn cũng chẳngmuốnra.Tiếngchìakhóaxoaytrongổkhóaphíasauhắn.Hắnđứngdậy.Cánhcửa
mởbậtra.“Gordonphảikhông?Đithôi.”
“Chuyệngìvậy?”
“Luậtsưđangởđây.”
ViêncảnhsátđẩyBraddọchànhlangvàotrongmộtcănphòngnhỏ.Có
mộtngườiđànônglớntuổihơnhắntrongbộvestsọcnhỏvàmộtthằngnhóctrẻhơntrongbộáokhoácDodgers,cảhaiđangngồiởbàncùngvớilaptopcủamình.Thằngnhóccócặpkínhgọngsừngdàycộp,làmnótrôngnhưmộtconcúmèo, cònkhông thì làHarryPotterhaygìđấy.Cảhaingườiđứngdậy,bắttayhắn.Hắnkhôngnghekịptênhọ.Nhưnghắnbiếthọđếntừcôngtyluậtcủachúhắn.“Đangxảyrachuyệngìđây?”hắnnói.
Ôngluậtsưlớntuổimởmộttậphồsơra.“TênconbélàKellyChin,”ông
nói.“Anhđãgặpconbéởmộttrậnbóngđá,anhmuốntánconbé…”“Tôitánconnhỏđó?”
“RồisauđóanhdẫnnóđếnkháchsạnWestviewPlaza,phòng413...”
“Ônghiểusaihếtchuyệnnàyrồi...”
“Vàkhivàophòng,anhđãquanhệtìnhdụcquamiệng,cơquansinhdục,
vàhậumônvớinó.Vànómớimườisáu.”“Chúaơi,”hắnnói.“Khôngđờinàocóchuyệnđó.”
Ôngluậtsưlớntuổichỉnhìnhắnchằmchằm.“Anhgặprắcrốitorồi,anh
bạn.”“Tôinóichoôngbiếtlàkhôngđờinàocóchuyệnđó.”
“Tôihiểu.Cảhaingườibịcameraanninh trongkháchsạnởhành lang
chụpđượcảnh,vàmộtlầnnữatrongthangmáy.CameraởlốihànhlangtrêntầngbốnghilạiđượccảnhanhvàcôChinvàophòng413.Haingườiởđómộttiếngbảyphút.Rồicôtađivềmộtmình.”“Ừ,phải,nhưngmà...”
“Conbékhóctrongthangmáy.”
“Cáigì?”
“NóláitớibệnhviệncộngđồngWestviewvàbáocáolànóđãbịtấncông
vàcưỡnghiếp.Lúckiểmtranórồichụphình.Nóbịráchvàgiậpmàngtrinh,cònbịráchchỗhậumônnữa.Tinhdịchđượctìmthấytrongtrựctràngconbévàđangđượcphântích,nóiđólàtinhdịchcủaanh.Đúngvậykhông?”“Ôi,cứtthật,”Bradnóilínhí.
“Tốtnhấtlàthúnhậnđi,”ôngluậtsưnói.“Nóichotôibiếtchínhxácđã
xảyrachuyệngì.”“Cáiconnhỏkhốnnạnấy.”
“Chúngtahãybắtđầutừtrậnbóngnơianhgặpnó.Nhânchứngnóilàcó
thấyanhởnhữngtrậnbóngđánữtrướcđó.Anhlàmgìởmấytrậnđóhả,
anhGordon?”“Ôi,Chúaơi,”hắnnói.
Bradkểlạicâuchuyện,nhưngônggiàcắtngangnhiềulần.Phảimấtgần
nửatiếngđểgiảithíchchínhxácmọiviệcxảyranhưthếnào.Vàđếnđoạnvàophòngkháchsạn“Anhnóilàconbénàytựnộpmìnhchoanh,”ôngluậtsưnói.“Ừ,đúngvậy.”
“Khôngcóhônhíthaydấuhiệuyêuđươnggìtrongthangmáy,từđótrở
lên.”“Khôngcó,connhỏcóvẻbềngoàikínđáo.Ôngbiếtđó,cáichấtchâuÁ
ấy.”“Tôihiểu.CáichấtchâuÁ.Khôngmay,camerachothấyconbékhôngcó
vẻgìlàthamgiahoàntoàntựnguyệncả.”“Tôinghĩchắctựnhiênnópháthoảnglên,”hắnnói
“Chuyệnđóxảyrakhinào?”
“Ừthì,chúngtôiđangởtrongphòngngủâuyếmnhaurồiconnhỏlùilại,
con nhỏ bốc lửamà cũng có chút kỳ lạ.Giống như nómuốn làm, rồi lạikhôngmuốnlàm.Nhưngđaphầnthìnóchịuchơimà.Ýtôilà,nótròngbaocao suvôngười tôi.Tôi sẵn sàng, cònnó thìnằmdanghai chân ra rồi tựnhiênnói,‘Không,emkhôngmuốnlàmđâu.’Tôiđangởbêncạnhnó,củaquýthìdựnglên,rồitôibắtđầuthấykhóchịu.Rồinónóinóthànhthậtxinlỗirồinóđèlênngườitôi,rồitôixịtvàotrongcáibaocaosu.Connhỏlàmnhưdânchuyênnghiệpvậy,nhưngôngbiếtmấyconnhỏ trẻ trẻngàynayrồi. Sao cũng được, nó rút cái bao ra,mang vào trong phòng tắm, rồi tôinghenógiộinướcbồncầu.Nótrởlạimangtheomộtcáikhănnóng,lauchotôitừtrênxuốngdưới,rồinóixinlỗinónghĩnócầnvềnhàngay.”
“Lúcđótôimớinói,này,saocũngđược.Bởivìbâygiờtôimớithấyconnhỏnàycócáigìđókhôngổn.Nóbịlệchlạchaysaoấy,cóthểnómuốnnhửtôi,trướcđâytôithấyngườinhưvậyrồi-cònkhôngthìlàbịrốiloạnthầnkinh,nếumànhưvậythìtôimuốnnócútkhỏiphòngtôi.Nêntôimớinói,‘Ừđược,điđi,xinlỗiđãlàmemkhôngđượcthoảimái.’Rồinóbảotôicólẽtôinênchờmộtchúttrướckhiđi.Tôinói,‘Ờ,đượcthôi.’Nóđi.Tôichờ.Rồitôicũngđi.Vàtôithề,”hắnnói,“toànbộmọichuyệnlànhưvậy.”“Nókhôngnóichoanhbiếttuổicủanóà?”
“Không.”
“Anhchưabaogiờhỏià?”
“Không.Nónóinóhọcxongtrunghọcrồi.”
“Không.Nómớihọcnămthứhaithôi.”
“Ôi,đéomẹ.”
Imlặng.Ôngluậtsưlậtnhanhtậphồsơtrướcmặtmình.“Vậycâuchuyện
củaanhlà,conbénàydụdỗanhởchỗđábanh,anhdẫnnótớiphòngkháchsạn,nólấytinhtrùngcủaanhtrongbaocaosu,bỏđi,tựlàmbộphậnsinhdụccủamìnhbịthương,rồibáocáobịcưỡnghiếp.Phảivậykhông?”“Chắcchắnphảinhưvậy,”Bradnói.
“Chuyệnkhótinđó,anhGordon.”
“Nhưngchắcchắnphảinhưvậymà.”
“Anhcóbằngchứngchứngtỏtoànbộcâuchuyệncủaanhlàthậtkhông?”
Bradimbặt.Nghĩngợi.
“Không,”cuốicùnghắnnói.“Tôikhôngcóbằngchứnggìhết.”
“Đósẽlàrắcrốiđấy,”ôngluậtsưnói.
SaukhiBradđượcdẫnlạivàophònggiam,ôngluậtsưquaysangcậu
thanhniêntrongbộáokhoácDodgersđeokínhgọngsừng.“Cậucógìmuốnđónggópthêmkhông?”“Có.”Cậu ta xoaymànhình lại choônggià thấymột chuỗi cácđường
màuđenrăngcưalênxuống.“Thôngsốvềtrọngâmvẫnnằmtrongkhoảngbìnhthường.Suốtcuộcthẩmvấnkhôngthấyxuấthiệnnhữngkiểumẫudodựchothấysựcanthiệpcủathùytrêntránđốivớinhậnthức.Gãnàykhôngnóidốiđâu.Hoặcítralàhắntinmọichuyệnxảyranhưhắnnghĩ.”“Thúvịđấy,”ôngluậtsưnói,“Nhưngchẳngíchgì.Chẳngcócơmaynào
giúpchúngtacứuđượcgãnàyracả.”
Chương25HenryKendallđỗxetrongbãixecủaLongBeachMemorial,rồiđivào
cửabêncủabệnhviện, taymangmột lọđựngmô.Anhđixuốngcănhầmdẫn xuống phòng xét nghiệm bệnh lý và yêu cầu gặpMartyRoberts.HaingườilàbạntừthờitrunghọcởhạtMarin,Martyrangaylậptức.“Ôitrờiơi,”hắnnói.“Tôitưởngôngchếtrồichứ!”
“Chưađâu,”Henryvừanóivừabắttayhắn.“Trôngôngkhỏenhỉ.”
“Trôngtôimập.Ôngnhìnkhỏe.Lynnrasaorồi?”
“Tốt.Mấyđứanhỏcũngngoan.Janicesaorồi?”
“Côtalượncùngmộttaybácsĩgiảiphẫutimcáchđâyvàinămrồi.”
“Xinlỗi,tôikhôngbiết.”
“Tôiquênchuyệnđórồi,”MartyRobertsnói.“Tôisốngcũngđược.Dạo
nàyhơilộnxộn,nhưnggiờthìmọithứcũngổn.”Hắnmỉmcười.“Saocũngđược,khôngphảiônglặnlộitừtậnLaJollađếnà?Bâygiờôngđangởđó,đúngkhông?”“Đúng,đúng.CôngtyRadialGenomics.”
Martygậtđầu.“Vậy.Ừ...cóchuyệngìkhông?”
“Tôimuốnôngxemmộtthứ,”HenryKendallnói.“Mộtítmáu.”
“OK,khôngthànhvấnđề.Chotôihỏimáunàycủaaiđượckhông?”
“Ôngđượcphéphỏimà,”Henrynói.“Nhưngtôikhôngbiết.Ýtôilà,tôi
khôngbiếtchắcnữa.”AnhđưachoMartyhộpđựngmô.Đólàmộtcáihộp
nhỏlàmbằngchấtdẻoxốp,bêntronglótmộtlớpcáchly.Giữahộplàmộtốngmáu.Martytrượtốngmáura.“Nhãnbaoghi,‘TừphòngthínghiệmcủaRobertA.Bellarmino.’Này,tên
ấynổitiếngđấy,Henry.”Hắnlộttấmnhãnra,nhìnkỹtấmnhãn,cũhơnbêndưới.“Còncáigìđây?Sốà?NhìngiốngnhưF-102.Tôinhìnkhôngrõlắm.”“Tôinghĩđúngsốấyđấy.”
Martynhìnanhbạncũ.“OK,thànhthậtvớitôiđi.Cáigìđây?”
“Tôimuốnôngnóichotôibiếtđấychứ,”Henrynói.
“Chậc, để tôi nói thẳng cho ông biết,” Marty nói. “Tôi sẽ không làm
chuyệnphiphápgìđâu.Côngtytôikhônglàmnhữngthứnhưvậyởđây.”“Đâucógìphipháp…”
“Ừhử,chỉlàôngkhôngmuốnphântíchtrongphòngxétnghiệmcủaông
thôi.”“Đúngvậy.”
“Chonênôngláixehaitiếngđồnghồlênđâyđểgặptôi.”
“Marty,”hắnnói,“cứlàmđi.Làmơnmà.”
MartyRobertsnhòmquakínhhiểnvi,rồichỉnhmànhìnhvideochohai
người nhìn. “OK,” hắn nói. “Hình thái hồng cầu, hemoglobin, nhiều khốiproteinnhỏ,tấtcảđềuhoàntoànbìnhthường.Chỉlàmáuthôi.Củaaiđây?”“Cóphảimáungườikhông?”
“Trờiạ,phảichứ,”Martynói.“Sao,ôngnghĩlàmáuđộngvậtà?”
“Tôichỉhỏithôi.”
“Chậc,nếulàmáudãnhânthìtacũngkhôngphânbiệtđược,”Martynói.
“Tinhtinhvàngười,takhôngphânbiệtđược.Máugiốngynhau.TôinhớcólầncảnhsátbắtmộtgãlàmviệctrongsởthúSanDiego,mìnhmẩyđầymáu.Họtưởnghắntalàhungthủ.Hóarađólạilàmáukinhnguyệtcủamộtcontinhtinhcái.Khilàmbácsĩnộitrútôicóxétnghiệmchovụđó.”“Mìnhkhôngphânbiệtđượcà?Cònaxítxialicthìsao?”
“Axít xialic là đặcđiểmphânbiệtmáu tinh tinh...Vậyông nghĩ đây là
máutinhtinhà?“TôikhôngbiếtMarty.”
“Côngtytôikhôngxétnghiệmaxítxialicởđâyđược.Ítngườicónhucầu
mà.NhưngtôinghĩRadialGenomicaởSanDiegolàmđược.”“Tứccườithật.”
“Ôngcómuốnnóichotôibiếtđâylàcáigìkhông,Henry?”
“Không,”anhnói.“NhưngtôimuốnônglàmxétnghiệmADNtrênmẫu
máunày.Vàtrênmáucủatôiluôn.”MartyRobertsngảlưng.“Ônglàmtôi lo lắngđấy,”hắnnói.“Ôngđang
làmchuyệnquáigởgìà?”“Không,không,khôngcóchuyệnđó.Đâylàmộtdựánnghiêncứu.Bắt
đầucáchđâyvàinăm.”“Vậytôinghĩđâycóthểlàmáutinhtinh.Haymáucủaôngà?”
“Ừ.”
“Haylàcảhai?”
“ÔngcólàmxétnghiệmADNchotôikhông?”
“Ừm.Tôiquẹtlấybiểubìtrênmárồichoôngbiếtsauvàituầnnữa.”“Cảmơn.Chuyệnnàytôivớiôngbiếtthôinha.”
“Trờiơi,”MartyRobertsnói,“ônglạilàmtôisợnữarồi.Được.Chuyện
nàytôivớiôngbiếtthôi.”Hắnmỉmcười.“Khinàoxongtôisẽgọichoông.”
Chương26“Chúngtađangnóivềtàungầm,”vịluậtsưcấpbằngsángchếnóivới
JoshWinkler.“Tàungầmcótầmquantrọngđấy.”“Nóitiếpđi,”Joshnói,miệngmỉmcười.Haingườiđangởtrongmộttiệm
ănMcDonald’sngoài thànhphố.Nhữngngườicòn lại trong tiệmhầunhưđềuchưatớimườibảytuổi.Khôngthểnàocuộcgặpmặtnàycủahọđếntaicôngtyđược.Vịluậtsưnói,“Anhnhờtôi tìmbằngsángchếhoặcnhữngđơnxincấp
bằngliênquantớicáigọi làgientrưởngthànhcủaanh.Tôi tìmđượcnămcái,tậntừhồinăm1990.”“Ừm.”
“Haicái liênquan tới tàungầm.Chúng tôigọinhữngbằngnày làbằng
khôngcụthể,vìngườitalàmđơnxincấpbằngvớiýđịnhđểchonóimlìmmộtchỗchođếnkhicóngườipháthiệnrađượcđiềugìđólàmnóhoạtđộngtrởlại.MộtvídụđiểnhìnhlàCOX-2…”“Hiểurồi,”Joshnói.“Tincũmà.”
Cuộc chiến giành bằng sáng chế cho gien ức chếCOX-2 rất nổi tiếng.
Năm2000trườngĐạihọcRochesterđượccấpbằngsángchếchomộtgiengọilàCOX-2,giennàysảnxuấtramộtenzymgâyđau.TrườngđạihọcnàysauđókiệnngaygãkhổnglồdượcphẩmSearle,côngtyđãtiếpthịmộtloạithuốcthấpkhớpthànhcông,Celebrex,ngănchặnenzymCOX-2.RochesternóiCelebrexđãviphạmbằngsángchếgiencủatrường,mặcdùbằngsángchế của họ chỉ nêumột cách tổng quát việc sử dụng gien để chống đau.Trườngnàykhôngxinbằngsángchếchomộtloạithuốccụthểnàocả.Quantòađãđưaraphánquyếtvàobốnnămsau,vàlúcđóRochesterthua
kiện.Tòa phán rằng bằng sáng chế củaRochester “không khác gìmột kế
hoạchnghiêncứu”vàphánquyếtrằngkhiếunạicủatrườngđốivớiSearlekhôngcócơsở.Nhưngnhữngphánquyếtnhưthếnàykhôngthayđổinhữngviệcmàtừ
lâucụcsángchếvẫn thường làm.Họ tiếp tụccấpbằngsángchếgienbaogồmdanhsáchcácyêucầukhôngcụthể.Mộtbằngsángchếcóthểgiữbảnquyềntấtcảtrườnghợpsửdụnggienđểkiểmsoátbệnhtimmạchhaycơnđau,hoặcđểkháng lạiviêmnhiễm.Mặcdùmọi tòaánđềuphánquyết lànhữngyêusáchnày làvônghĩa,cụcsángchếvẫn tiếp tụccấpbằng.Trênthựctế,bằngđượccấpngàycàngnhanhhơn.Đồngthuếcủabạnđangđượcsửdụngđúngchỗ.“Nóichuyệnchínhđi,”Joshnói.
Vịluậtsưxemmộttậpghichép.“Ứngviênthíchhợpnhấtcủaanhlàmột
đơnxincấpbằng từnăm1998,xincấpbằngchoamino-carboxymuconatemethaldehydedehydrogenase,hayACMMD.Bằngnàyxingiữbảnquyềnvềnhững tácdụngđốivớiđiện thếcủachấtdẫn truyền thầnkinh trongvùngnãorìa.”“Đólàcơchếhoạtđộngcủagientrưởngthànhcủachúngtôi,”Joshnói.
“Chínhxác.NênnếuanhsởhữuACMMD,điềuđócónghĩaanhsẽkiểm
soátđượcgientrưởngthànhbởivìanhsẽkiểmsoátđượcsựthểhiệncủanó.Tuyệt,đúngkhông?”Joshnói,“AisởhữubằngsángchếACMMD?”
Vịluậtsưlậttranghồsơ.“BằngsángchếdomộtcôngtytênGenCoCom
lập hồ sơ, công ty này ởNewton.Massachusetts. Đệ đơn năm 1995 theoChương11.TheonhưthỏathuậnthìtấtcảcácứngdụngcủabằngsángchếđềuthuộcvềngườiđầutưchínhlàCarlWeigand,songngườinàyđãquađờivàonăm2000.Quyềnsởhữubằngsángchếđượcđểlạichongườivợgóa.BàtađangbịbệnhởgiaiđoạncuốivàđịnhtraotoànbộsốbằngsángchếchobệnhviệnBostonMemorial.”“Ôngcólođượcchuyệnnàykhông?”
“Chỉcầnanhyêucầulàđược,”vịluậtsưnói.“Làmđi,”Joshvừanóivừachàhaibàntay.
Chương27RickDiehlđánhgiáchuyệnnàynhưmộtđềánnghiêncứu.Hắnđọcmột
cuốnsáchvềcựckhoáicủaphụnữ.Thậtra làhaicuốn.Mộtcuốncóảnh.Rồihắnxemmộtđoạnphim.Hắnchạyđoạnphimbalần,vàthậmchícònghichépnữa.Bởivì,bằngmọicách,hắnthềsẽcóđượcphảnứngtừLisa.Giờđâyhắnđangởdướigiữahaichânnàng,nửatiếngvừaquahắnđãrất
nỗ lực,mấyngón taycứngđờ, lưỡiđau,đầugối rát - nhưng thân thểcủaLisathìvẫnhoàntoànbuônglỏng,lãnhcảmđốivớimọisựgâychúýcủahắn.Chẳngcóthứgìxảyratheonhưhaicuốnsáchdựđoáncả.Khôngthấysưngphùởmôidưới.Khôngthấyứmáuởđáychậu.Khôngthấycothắtcửaâmđạo.Khôngthấythayđổitrongnhịpthở,độcăngcủabụng,haytiếngrênrỉgì…Chẳngthấygìhết.
HắnđangvắtkiệtsứctrongkhiLisathìnhìnchằmchằmvàotrầnnhà,lờ
dờnhưđangởphòngrăng.Giốngnhưmộtngườiđangchờmộtthứkhóchịumơhồnàođókếtthúcchoxong.Rồithì...chờmộtchút...nhịpthởcủanàngthayđổi.Mớiđầuchỉmộtchút
thôi,nhưngsauđóthìrõrệt.Thởdài.Vàbụngnàngthìđangcăngra,căngratheonhịpdiệu.Nàngbắtđầusiếtbộngựccủamìnhvàrênnhẹ.Cótácdụngrồikìa.
Rickcốgắnghơnnữa.Nàngphảnứngmạnhmẽ.Rõrànglàcótácdụng
rồi…cótácdụngrồi...nàngđangưhự...hổnhển,quằnquại,cànglúccàngmạnh...lưngnànguốntheohìnhvòngcung...Rồibấtthìnhlìnhnàngnhôlênnhôxuốngrồithétlên,“Phảirồi!Phảirồi!Brad!Phảiiirồi!”Ricklảođảođưathânmìnhlùilạitrênđôigótnhưthểvừabịaiđóđụng
phải.Lisađưataychemiệngrồixoaymìnhquamộtbêntrêngiường.Nàng
rùngmìnhmộtchút,xongngồidậy,vénphầntócrủtrướcmặt,nhìnhắnởdưới.Đôimánàngửngđỏ,mắtsẫmtốivìkích thích.“Ui,”nàngnói,“emthậtsựxinlỗi.”Vàokhoảnhkhắcngượngngậpnày,điệnthoạicủaRickreolên.Lisanhào
tớilấyđiệnthoạiđểởbàncạnhgiườngrồiđưanhanhchohắn.“Tôiđây,cóchuyệngìvậyhả?”Rickquát.Hắnđanggiận.
“ÔngDiehlà?BarrySindlerđây.”
“Ồ,chàoBarry.”
“Cógìkhôngổnư?”
“Không, không.” Lisa đã xuống giường, đang thay quần áo, tấm lưng
hướngvềphíahắn.“À,tôicótintốtchoôngđây.”
“Tingì?”
“Nhưôngbiếtđấy, tuầntrướcvợôngtừchối làmxétnghiệmgien.Nên
chúngtaxinlệnhcủatòa.Lệnhđếnhômqua.”“Ừ…”
“Và khi đối mặt với lệnh này, vợ ông bỏ trốn thay vì chịu làm xét
nghiệm.”“Ýônglàsao?”Ricknói.
“Côtabiếnđirồi.Rờikhỏithànhphố.Chẳngaibiếtđiđâu.”
“Cònđámnhócthìsao?”
“Côtabỏrơitụinó.”
“‘Chậc,aiđangchămsócbọnnó?”“Côquảngia.Ôngkhônggọichoconôngmỗingàysao?”
“Có,thườngthìcó,nhưnggầnđâybậnbịucôngviệcquá...”
“Lầncuốiônggọichotụinólàkhinào?”
“Tôikhôngbiết,chắcbangàytrước.”
“Ôngnênnhấcđítđếnnhàôngngaybâygiờđi,”Sindlernói.“Ôngmuốn
giànhquyềnnuôidưỡngconmình,vàgiờthìôngtoạinguyệnrồi.Ôngnênchotòathấymộtíttráchnhiệmcủangườichachứ.”Rồigãcúpmáy.Nghegãcóvẻbựcdọc.
RickDiehlnghiêngngườiquỳrồinhìnLisa.“Anhphảiđi,”hắnnói.
“OK,”nàngnói.“Emxinlỗi.Hẹngặplại.”
Chương28Tiềnbảolãnhđượcquyđịnhlànửatriệuđôla.LuậtsưcủaBradCordon
trảsốtiềnđó.Bradbiếtđólàtiềncủaôngchúnhưngdùsaohắnđượctrảtựdolàtốtrồi.Khihắnsắprờikhỏiphòngxử,tênnhóccóbộmặtbuồncườitrongchiếcáokhoácDodgersấyrónréntớichỗhắnvànói,“Chúngtacầnnóichuyện.”“Chuyệngì?”
“Anhđãbịgài.Tôibiếtchínhxácchuyệngìđãxảyra.”
“Ồvậyá?”
“Phải.Chúngtacầnnóichuyện.”
Tênnhócđãđặttrướcmộtphòngthẩmvấnởkhuvựckháccủatòa.Chỉcó
Bradvànó.Thằngnhócđóngcửalại,mởnắplaptoprarồivẫytayrahiệuBradngồixuốngghế.NóxoaylaptopchoBradxem.“Cóngườiđãtruycậpdanhsáchcáccuộcgọicủaanh.”
“Saocậubiết?”
“Chúngtôicóliênlạcvớicôngtyđiệnthoại.”
“Rồithìsao?”
“Ngườinàytruycậpdanhsáchđiệnthoạicủaanhtrongkhianhđangnghỉ
làm.”“Tạisaochứ?”
“ChắcanhcũngbiếtlàđiệnthoạicủaanhcócôngnghệGPS.Điềuđócó
nghĩađịađiểmcủaanhđượcghilạimỗikhianhgọiđiệnthoại.”Cậutagõmộtphím.“Chúngtôilậpbiểuđồnhữngđịađiểmanhđãtớitrongkhoảngthời gian bamươi ngày và thấy thế này.”Bản đồ hiển thị nhiều chấmđỏkhắp thành phố nhưng lại hiện một cụm chấm điểm trong khu vực củaWestview.Thằngnhócphóngtolên.“Đólàcáisânbóngấy.”“Ýcậulàchúngbiếttôiđếnđóư?”
“Ừ.ThứBavà thứNămnàocũngđến.Cóngườibiếtnhưvậyhai tuần
trướcđó.”“Vậythìvụnàylàmộtvụgàibẫyrồi,”Bradnói.
“Đúng.Tôinóivớianhnãygiờrồiđó.”
“Cònconnhỏkia?”
“Chúngtôiđangđiềutracôta.Côtakhôngphảilàthiếunữbìnhthường
đâu.Chúng tôinghicôả làngườigốcPhilippin.Trướcgiờcô tavẫnxuấthiệntrênwebcam,thủdâmđểkiếmtiền.Dùsaothìchuyệncóliênquanbâygiờ làsựbấtnhất trongcâuchuyệncủacô ta.Nếuanhnhìn lạicameraanninhcủakháchsạn,”-thằngnhócgõmộtphímkhác-“anhthấyngaycôtaxoaymìnhtránhmáyquaytrongkhichờthangmáy,mởbópra,rồisờmặt.Chúngtôinghĩcôảđangnhỏthuốchaychấtkíchứngvàomắt.Mộtlátsau,khicôtavàotrongthangmáythìchúngtathấyrõcôtađangkhóc.Nhưngcầnlưuýlànạnnhânbịcưỡnghiếpkhóclóctrongthangmáyhếtsứcđaukhổnhưvậymàlạikhôngtrìnhbáovớitiếptânkháchsạnlàmìnhbịcưỡnghiếp.Aicũngphảithắcmắctạisaocôtalạikhôngtrìnhbáo.”“Ừnhỉ,”Bradnói,haimắtnhíulại.
“Thayvàođó,côtađithẳngquahànhlangraxemình.Cameraanninhở
bãixechothấycôtaláiđilúc5giờ7phúttối.Tùyvàotìnhhìnhxecộthìláixetừkháchsạntớibệnhviệncũngmấttừ11tới17phút.Tới6giờ5phútcôtamớixuấthiện.45phútsaumớixuấthiện.Côtađãlàmgìtrongkhoảngthờigianđó?”“Tựlàmmìnhbịthươngư?”
“Khôngđâu.Chúngtôiđãchonhiềuchuyêngiakhácnhauxemmấybức
ảnhtừbệnhviện,vàngườiytákhámchocôtalàmộtytáđầykinhnghiệmvềnhữngvụchấnthương.Mấybứcảnhrấtrõràng.Chúngtôinghĩcôtađãgặpđồnglõa,tênnàyđãtạovếtthươngchocôta.”“Ýcậulà,cómộtgãnàođó…”
“Phải.”
“NếuvậythìhắnsẽđểlạiADNđúngkhông?”
“Hắncóđeobaocaosu.”
“Vậythìcóítnhấthaingườidínhlíuđếnvụnày.”
“Thậtra,chúngtôinghĩcảmộtnhómdínhlíu,”tênnhócnói,“Anhbịgài
mộtcáchrấtchuyênnghiệp.Aimàlạilàmchuyệnnàyvớianhchứ?”Bradvẫnluônnghĩvềcâuhỏiđólúcngồitrongphònggiam.Vàhắnbiết
chỉcómộtcâutrảlời:“Rick.Ôngchủ.Ôngtađãmuốntốngtôirakhỏichỗđóngaytừngàyđầutôilàmviệc.”“Vàanhthìtìmcáchchơicôbồcủaôngta...”
“Ênày.Tôiđâucótìmcách.Tôivẫnđanglàmchuyệnấyđấythôi.”
“Vàgiờthìanhbịđìnhchỉcôngtác,anhcóchíntháng,ítnhấtchíntháng,
trước khi ra tòa.Nếu thua ở tòa thì anh sẽ phải đốimặt vớimười tới haimươinămtù.Hayđấy.”Tênnhócđóngnắplaptoplạirồiđứnglên.“Vậygiờtínhsaođây?”
“Chúngtôisẽtheodõicôta.Nếuchúngtacóđượctiềnsựcủacôta,có
thểlàmộtđoạnbăngnàođócủacôtatrênInternetthìchúngtacóthểbuộccông tốquậnhủybỏcáobuộc.Nhưngnếuchuyệnnàyra tòa thìsẽkhônghayđâu.”
“MẹcáithằngRick.”“Ừ.Anhnợhắnđấyanhbạn.”Nóđivềphíacửa.“Tựgiúpmìnhđi,OK?
Tránhxacáisânbóngđóra.”
Từmục“TintứcnổibậttrongtuầncủatạpchíScience:
NGƯỜINEANDERTHAL:QUÁTHẬNTRỌNGKHÔNGTHỂSỐNGSÓTĐƯỢC?
Nhàkhoahọctìmthấymột“giendiệtvongloài”
Một nhà nhân chủng học đã trích ra một gien từ bộ xương củaNeanderthalmàôngcholàlýgiảiđượcsựbiếnmấtcủaphânloàinày.“NgườitakhôngnhậnthấylàngườiNeanderthalthậtracónãolớnhơnnãocủangườiCro-Magnonhiệnđại.HọmạnhmẽvàdẻodaihơnngườiCro-Magnon, và họ tạo ra những công cụ vượt trội.Họ sống sót quađượcnhiềukỷbănghàkhácnhautrướckhingườiCro-Magnonbắtđầuthànhhình.VậythìtạisaongườiNeanderthallạituyệtchủng?”
Câu trả lời, theo giáo sư Sheldon Harmon thuộc trường Đại học
Wisconsin,làngườiNeanderthalmangmộtgienkhiếnhọkhánglạisựthayđổi.“NgườiNeanderthallànhữngnhàmôitrườngđầutiên.Họtạoramộtlốisốnghòahợpvớithiênnhiên.Họhạnchếsănbắnđộngvật,và họ kiểm soát được việc sử dụng công cụ. Nhưng cũng chính nétriêngbiệt của cộngđồngnàyđãkhiếnhọ trởnênhết sứcbảo thủvàkhánglạisựthayđổi.HọkhôngtánthànhnhữngngườimớitớilàCro-Magnon,nhữngngườivẽhangđộng,làmranhữngcôngcụcóhoavănphứctạp,vàlùanhiềuđànthúquacácchòmđágâyratuyệtchủngloài.Ngàynaychúngtaxemnhữngbứchọatronghangthểhiệnmộtsựtiếnbộtuyệtmỹ.NhưngngườiNeanderthallạixemđólànhữngtranhtườnggâymấtthẩmmỹ.Họxemđólàdibútcủangườitiềnsử.VàhọxemnhữngcôngcụphứctạpcủaCro-Magnonlànhữngthứlàmhoangphímôitrườngvàpháhủymôitrường.Họkhôngtánthànhnhữngthứmớimẻnày,vàhọkhưkhưnhữnglềthóicũ.Cuốicùng,họbịtuyệtchủng.”
Tuynhiên,HarmonkhẳngđịnhrằngngườiNeanderthalcógiaophối
vớingườiCro-Magnonhiệnđại.“Họnhấtđịnhcó,vìchúngtađãtìmrachínhgiennàyởngườihiệnđại.Giennày rõ ràng làmột tàndưcủangườiNeanderthal,vànóthúcđẩyhànhvithậntrọnghaynổiloạn.Có
nhiềungườingàynaymongmuốnquaytrởlạiquákhứhuyhoàng,hoặcít nhất làmuốnmọi thứ được giữ như cũ, là do chính gien ở ngườiNeanderthalnàychiphối.”Harmonmôtảgiennàylàgienbiếnđổithụthểdopaminởphầnnãocạnhbênphíasauthuộchệthốngnãorìavàởthùychẩmbênphải.“Chúngtakhôngcònnghingờgìnữavềchếđộhoạtđộngcủanó,”ôngnói.
TuyênbốcủaHarmonđãdấylêncơnbãochỉtríchmạnhmẽtừcác
họcgiảđồngnghiệp.KểtừkhiE.O.Wilsonxuấtbảnluậnansinhhọcxãhộicáchđâyhaimươinămchotớinaychưacómộtcuộctranhcãinàodữdộinhưvậynổra.TheonhàditruyềnhọcVartanGorvaldthuộcĐạihọcColumbia,Harmonđangđưachínhtrịvàomộtcuộckhámphákhoahọclẽrachỉlàmộtnghiêncứukhoahọcthuầntúy.
“Không bao giờ có chuyện đó,” Harmon nói. “Gien này có ở cả
người Neanderthal và người hiện đại. Tác động của nó đã được xácnhậnquacácảnhquétvềhoạtđộngcủanão.Mốiliênquangiữagiennàyvàhànhvinổiloạnlàkhôngthểtranhcãi.Đâykhôngphảivấnđềchínhtrị,thuộcphetảhayphehữu.Đâylàcâuhỏivềtháiđộcơbản-anhcóđónnhậntươnglaihayanhsợsệtnó.Anhthấythếgiớinàymớihiệnhữuhayđangxuốngdốc.Từlâuchúngtađãbiếtmộtsốngườiủnghộsựsángtạotrongkhinhữngngườikhácthìsợphảiđốimặtvớisựthayđổivàmuốnchặnđứngsựsángtạo.Ranhgiớiphânchianàymangtính di truyền và biểu thị sự có mặt hay vắng mặt của gienNeanderthan.”
CâuchuyệnnàyđượclượmlặttừbáoNewYorkTimesngàyhômsau:
GIENNEANDERTHALNẰMTRONGNGHỊTRÌNHVỀMÔITRƯỜNG
Sợsệtvề“côngnghệlantràn”làcólýdo
STUTTGART.Đức -KhámphávềgienNeanderthalcủanhànhânchủng học SheldonHarmon,một loại gien thúc đẩy việc bảo vệmôitrường,“chứngtỏchúngtacầncóchínhsáchmôi trườngchắcchắn,”MarshaMadsden,phátngônviêncủatổchứcGreenpeace,nói.“NgườiNeanderthalthuacuộcchiếnbảovệmôitrườnglàmộtcảnhbáochotấtcảchúngta.CũngnhưngườiNeanderthal,chúngtasẽkhôngthểsốngsótnếuchúngtakhônghànhđộngngaybâygiờ,trêntoàncầuvàtoàndiện.”
VàtừtạpchíWallStreetJournal:
THẬNTRỌNGĐÃGIẾTCHẾTNGƯỜINEANDERTHAL
“Nguyêntắcđềphòng”cógâychếtngườikhông?
Bạnphảichấpnhậnrủirokhichốnglạithịtrườngtựdo,
GhichépchotổchứcClubforGrowth
STEVEWEINBERG
MộtnhànhânchủngMỹvừakết luận rằngngườiNeanderthaldiệtvongvìmanggiengâykhuynhhướngchốnglạisựthayđổi.Nóicáchkhác,“NgườiNeanderthalápdụngNguyêntắcĐềphóngquáthật thàđốivớinhữngnhàmôitrườngnổi loạn,khôngtheochủnghĩa tựdo,”ĐólàquanđiểmcủaJackSmythethuộcViệnCạnhtranhHoaKỳ,mộttổchứccốvấncấptiếnởWashington.Smythenói,“SựdiệtvongcủangườiNeanderthallàlờicảnhbáotớinhữngaimuốnchặnđứngsựtiếnbộvàđưachúngtatrởlạicuộcsốngdơdáy,dãman.vàngắnngủi.”
Chương29Ởgócvănphòng,tivichiếucảnhSheldonHarmon,giáosưnhânchủng
họcvàngườitựcholàđãkhámphára“gienNeanderthal”,bịtấncôngtrongbuổithuyếtgiảngbằngmộtxônướcđổlênđầu.Trên màn ảnh, sự kiện được chiếu đi chiếu lại ở chế độ chuyển động
chậm,nướcđổàokhắpngườiônggiàgầycòm,đầuhóivàcóvẻmặtphấnkhởilạkỳ.“Thấychưa?Ôngtamỉmcườikìa,”RickDiehlnói.“Đâychẳngquachỉlàmộtbuổithuhútdưluậnđểquảngcáocáigienđóthôi.”“Chắcvậy,”JoshWinklernói.“Ngườitađặtmáyquayởkiađểthumà.”
“Chínhxác,”Diehlnói.“Vàchưakểtớisựchúýcủacôngchúngmàông
tađangthuhútvềphíacáigienNeanderthalchếttiệtcủaôngta,ôngtacònđòicấpbằngsángchếchomột lý thuyếthoạtđộng liênquanmật thiết tớigientrưởngthànhcủachúngta.Mấythứkíchhoạthồinãorìavânvân.Cóthểphỗngtaytrêncủachúngta.”“Tôikhôngnghĩvậy,”Joshnói.“Cảchụcgienhoạtđộngtronghồinãorìa
mà.”“Dùlàvậy,”Ricknói,“nhưngtôinghĩchúngtacầnphảithôngbáothôi.
Thôngbáosớm.Tôimuốncôngbốchotoàncôngchúngbiếtvềgientrưởngthành.”Joshnói,“Xinlỗiông,Rick,nhưngtôinghĩcôngbốbâygiờlàquábồng
bột.”“Anhđãthửnghiệmtrênchuộtrồi.Kếtquảtrướcgiờvẫntốtmà.”
“Phải,nhưngcũngkhôngthậtsựđángrêurao.Chongườitaxemmấycon
chuộtmớiđẻđầycứttronglồng-vậychẳngthíchhợplàmtinthờisựbuổitốigìcả.”
Diehlgậtđầuchầmchậm.“Ừ.Phải.Mìnhcầncáigìđóhayhơn.”
Joshnói.“Việcgìphảicấpbáchvậy?”
“Banquảntrị.KểtừkhiBradbịbắt,chúcủahắnrấtbựcmình.Lãodường
nhưnghĩvấnđềcủaBradlàlỗicủachúngta.Saocũngđược,hắnđanghốithúcchúngtađưatêncôngtylênbảnđồbằngmộttuyênbốlớn.”“Đượcthôi,nhưngchúngtachưađạttớiđộđómà.”
“Tôi biết. Nhưng nếu chúng ta chỉ cần… nếu chúng ta chỉ cần nói là
chúngtađãsẵnsàngthửnghiệmtrênngườithìsao?”Joshrùngmình.“Tôithìtôikhônglàmvậy,”anhnói.“Ýtôilà,ngaycả
nộpđơnchoFDAchúngtacònchưa…”“Tôibiết.Giaiđoạnmột.Thếnênmìnhlàmđơnthôi.”
“Rick,ôngbiếtnộpđơngiaiđoạnmộtnhưthếnàorồi.Mộtchồngdữliệu
nghiêncứuvàbiểumẫucaoba thước.Đóchỉmới làbắtđầu thủ tục thôi.Rồi chúng ta sẽ phải phác thảo ra một thời khóa biểu các cột mốc quantrọng…”Rickvẩytaysốtruột.“Tôibiết.Tôichỉnóilàmìnhrathôngbáothôimà.”
“Ýônglà,thôngbáokhimìnhkhônglàmgìư?”
“Khôngphải,thôngbáolàchúngtasẽlàm.”
“Thìý tôi là thếmà,”Joshnói,“Mìnhmuốn lậphồsơkhông thôicũng
phảimấtnhiềutháng.”“Mấytayphóngviênđâucầnbiết.ChúngtachỉcầnnóiBioGenResearch
ởWestviewsắpbắtđầuthửnghiệmgiaiđoạnmột,vàđangtrongquátrìnhlàmđơngửiFDA.”“Xinphépthửnghiệmgientrưởngthành...”
“Phải.Xinphépđượctiêmvirútchuyểnnghịchvàogiennày.”
“Rồimìnhsẽnóilàgientrưởngthànhcótácđộnggì?”
“Tôi không biết.Mình có thể nói là…nó chữa được chứng nghiệnma
túy.”Joshthấyớnlạnh.“Saomìnhlạinóinhữngthứnhưvậyđược?”
“Chậc, có lý mà, anh nghĩ vậy không?” Rick Diehl nói. “Gien trưởng
thànhthúcđẩyhànhvichínchắn,cânbằng,màtheođịnhnghĩathìlàhànhvikhôngbịnghiện.”“Tôiđoán...”
“Anhđoánư?”Diehlquayngườiđốidiệnvớianh.“Chúngtathểhiệnmột
chútnhiệttìnhởđâyđiJosh.Tôinóichoanhbiếtđâylàýtưởnghay.Tỷlệtái nghiện trong các chương trình cai nghiện ngày nay là bao nhiêu?Támmươiphầntrăm?Chínmươiphầntrăm?Haymộttrămphầntrăm?Hầunhưviệccainghiệnkhôngcótácdụngđốivớiđasốngười.Đólàsựthật.Nướctacóbaonhiêuconnghiệnhả?Chúaơi,mìnhcóhơnmộttriệuconnghiệntrongtù.Vậycóbaonhiêungườinghiệnngoàiđường?Haimươitriệu?Haybamươitriệu?”Joshbắtđầuvãmồhôi.“Consốđóchiếmkhoảngtámhaychínphầntrăm
dânsốMỹ.”“Nghekháđúngđấy.Tôicá làmườiphần trămdânsốMỹmắcnghiện,
nếutínhluôncảrượunữa.Mườiphầntrăm,quádễ.Consốnàylàmchogientrưởngthànhtrởthànhmộtsảnphẩmtuyệthảo.”Joshimlặng.
“AnhcógìđểnóikhôngJosh?”
“Ừm,tôiđoánđólàýhay...”
“Anhkhôngbaogiờchơitôiđâu,phảikhông?”“Không,”Joshnói.“Tấtnhiênlàkhôngrồi.”
“Anhkhôngbaogiờgiấutôichuyệngìđâu,phảikhông?Khôngbaogiờ
đánhlẻmộtmìnhđâu,phảikhông?”“Không,”anhnói.“Saoônglạinóivậy?”
“Hômnaymẹanhgọi,”Diehlnói.
Ôicứtthật.
“Bàấyrấttựhàovềnhữnggìanhđãlàmvàkhônghiểutạisaotôichưa
thăngchứcchoanh.”Josh ngả người xuống ghế.Anh thấymìnhmẩy ướt sũngmồ hôi lạnh.
“Vậyôngđịnhsẽlàmgì?”anhnói.Rick Diehlmỉm cười, “Tất nhiên là thăng chức cho anh rồi,” hắn nói.
“Anhcógiữsổsáchnhữngliềuđãphânphốikhông?”
Chương30TrongcănphònghộinghịcótườnglợpkínhtrênđạilộMadison,công
ty tiếp thịWatson&Naemeđangbậnrộnđặt tênmộtsảnphẩmmới.Cănphòngchậtcứngcáccôcậusànhđiệutrongđộtuổitừmườibatớihaimươichín,tấtcảđềuănmặcrấttựnhiên,nhưthểhọđangthamdựmộtbuổibiểudiễnnhạcrockthayvìmộtbuổidiễnthuyếtvậy,buổidiễnthuyếtkhôkhancủamộtvịgiáosưđeonơbướmđangđứngtrênbụcthuyếtgiảng,nóivềmộtgiencótênA58799-6B.Vịgiáosưhiệnđangchokhángiảxemsơđồhoạtđộng của gien với chức năng enzym, nhữngđườngmàuđen ngoằn ngoèotrênnhữngđườngmàu trắng.Bọn trẻbuông thõngngười, thảphịchxuốngchỗngồi, taybấmBlackBerry.Chỉcóvàingườicốgắngtập trungvàobàigiảng.Ngồiphíasaucănphòng,lãnhđạocủanhóm,mộtnhàtâmlýhọctênPaul
Gode,xoayngóntaytrongkhôngtrungrahiệuchovịgiáosưkết thúcbàigiảng.NơBướmtrôngngạcnhiên,nhưngôngkếtthúcmộtcáchsuônsẻ.“Tómlại,”vịgiáosưnói,“nhómchúngtôiởĐạihọcColumbiađãcôlập
đượcmộtgienthúcđẩysựhòahợpxãhộivàgắnkếttrongnhóm.Giennàylàmđượcđiềuđóbằngcáchkíchhoạtvỏnãoởthùytrướctrán,mộtkhuvựcmàngườitabiếtlàđóngvaitròquantrọngtrongviệcxácđịnhniềmtinvàđộtincậy.Chúngtôiđãchứngminhtácdụngcủagiennàybằngcáchchocácđốitượngthínghiệmtiếpxúcvớinhữngýtưởngtruyềnthốnglẫnnhữngýtưởnggâytranhcãi.Cácýtưởnggâytranhcãitạoramộtdấuấnrõrệtởvùngtrướctrán,trongkhiđócácýtưởngtruyềnthốnglạitạoramộtsựkíchhoạtphântán-anhchịcóthểgọisựkíchhoạtnàylàsựrạngrỡấmáp.Dođócácđốitượngcógiennàychothấyrấtrõhọưathíchtưduytruyềnthốngvànhữngýtưởngquenthuộc.Họcũngbiểuhiệnsựưathíchđốivớitấtcảcác loại tưduynhóm.Họ thích tivi.Họ thíchWikipedia.Họ thíchnhữngbữa tiệc cocktail. Họ thích chuyện phiếm. Họ thích hòa đồng với nhữngngườixungquanh.Giencủachúngtôicóảnhhưởngquantrọngtrongviệcổnđịnhxãhộivànềnvănminh.Vìnólàgienthúcđẩytrithứctruyềnthống,chúngtôigọinólàgientruyềnthống.”
Khángiảngồiimlặng.Ngạcnhiêntộtđộ.Cuốicùngmộtngườitrongsố
họnói,“Ônggọinólàgìcơ?”“Gientruyềnthống.”
“Chúaơi,cáitêntồiquá!”
“Tựsát.”
“Quênđi.”
“Hoặclà,”vịgiáosưnóinhanh.“Chúngtagọinólàgienvănminhhóa
vậy.”Nhiềutiếngrênrỉtrongphòng,“Gienvănminhhóaư?Tênđócòntệhơn
nữa!Tệhơn!”“Kinhkhủng.”
“Eoôi!”
“Nhảycầuđi!”
Vịgiáosưtrônglúngtúng,“Tênđócóvấnđềgìchứ?Vănminhlàmột
chuyệntốtmà,đúngkhông?”“Dĩ nhiên rồi,” vị lãnh đạo nhóm vừa nói vừa đi lên từ phía sau. Paul
Godebướclênbục.“Vấnđềduynhấtlàkhôngaiởđấtnướcnàymuốnxemmìnhlàngườigắnkếthayngườivănminhcả.Ngượclạithìđúnghơn-tấtcảchúngtađềulànhữngngườitheocánhânchủnghĩacứngrắn.Chúngtađềulànhữngngườinổiloạn.Chúngtalànhữngngườichốnglạiquanniệmthểchế.Chúngtanổibật,chúngta tự lực,chúngta làmchuyệncủamình,theocáchcủamình.Mộtđámngườicótríócđộclập,cóaiđóđãgọinhưvậy.Khôngaimuốncảmthấymìnhkhôngphảilàngườinổiloạncả.Khôngaimuốnthừanhậnlàmìnhchỉmuốnhòanhậpthôi.”“Nhưngsựthậtthìaicũngmuốnhòanhập,”vịgiáosưnói,“ítralàđasố
mọi người. Khoảng chín mươi hai phần trăm người dân có gien tri thứctruyềnthốngnày.Nhữngkẻnổiloạnthựcsựthìthiếugiennàyvàhọlà...”“Ngừnglạiđi,”vịlãnhđạonhómvừanóivừađưataylên.“Ngừngđược
rồi.Anhmuốngiencủaanhcógiátrị.Vậythìgiencủaanhphảitạorathứgìđómàngườitamuốnsởhữu-thứgìđólýthúvàhợpýmọingười.Trithứctruyềnthốngkhônglýthúhayhợpýaicả.Nótrầntụclắm.Nólàbánhmìnướngtrétbơănvớimứtnho.Đólànhữnggìmànhómđâymuốnnóichoôngbiết.”Ôngtachỉmộtcáighế.“Ôngcóthểantọađượcrồi,giáosư.”Godequaysangnhómngườibâygiờtrôngcóvẻtỉnhtáohơnmộtchút.
“Đượcrồi,Mọingười?CấtBlackBerrynào.Hãynghecácbạnnóinào.”“Gọinólàgienthôngminhđượckhông?”mộtngườinói.
“Tốt,nhưngkhôngchínhxác.”
“Giengiảnđơn.”
“Đúnghướngđấy…”
“Gienxãhội.”
“Quáđềcao.”
“Giengiaothiệp.”
“Mangtínhtrịliệuquá.”
“Gienthôngthái.Gienthôngthái.”
“Gienthôngthái.Tốt,tốtlắm.”
“Gientưduycánhhữu.”
“QuátưtưởngMaođi.CònkhôngthìquáPhậtgiáo.Thôinào, tỉnhngủ
đi.”
“Gientiệctùng.”“Gienvuichơi.”
“Gienjeangiặtvớiđábọt.Gienjeanbóeo.”
“Gienvuivẻ.”
“Gienxảláng.”
Godeđangchaumày, rồi lạiđưa tay lênmột lầnnữa.“Chuyểnhướng,”
ôngtanói.“Lùilại.Tualại.Nghĩlại.Vấnđềcủachúngtalàgì?Giennàythậtsựlàgiencủatrithứctruyềnthống-gientrithứctruyềnthống-nhưngchúng ta khôngmuốnnói vậy.Vậy thì.Tri thức truyền thốnghayởđiểmnào?Nếuaiđóđitheotrithứctruyềnthốngthìngườiđóđượcgì?Nhanhlênnào!”“Làmanhtrởthànhthànhviênmộtnhóm.”
“Anhkhôngnổibật.”
“Anhsuynghĩnhưngườikhác.”
“Giảmvachạm.”
“Anhhòanhập.”
“CónghĩaanhđọcbáoTimes.”
“Khôngaithấyanhbuồncườicả.”
“Làmcuộcsốnganhgiảndịhơn.”
“Khôngcótranhcãi.”
“Cảmthấyantoànkhibàytỏýkiến.”
“Aicũngđồngývớianh.”
“Anhlàngườitốt”
“Anhcảmthấyhưngphấn.”
“Làmanhthấythoảimải.”
Godeđánhngón tay,“Tốtđấy.Tưduy truyền thống làmchúng ta thoải
mái...Phải!Khôngcóbấtngờ,khôngcóphiềnmuộn.Ởthếgiớingoàikia,mọi thứ không ngừng thay đổi, thay đổi đến từng phút. Bên ngoài khôngphảilàmộtnơithoảimái.Vàaicũngmuốncảmthấythoáimáiđúngkhông?Đôigiàycũkỹ,chiếcáolenthoảimái,chiếcghếmìnhưanhất…”“Gienthoảimáiư?”
“Gienthoảimái.”
“Giennhànnhã.Giennhànnhãđi.”
“Gienấmápvàmơhồ.Gienấmáp?”
“Gienvuivẻ.”
“Gienthânthiện?Giendễdãi.”
“Gienêmdịu.Giensuônsẻ.”
“Gienđiềmtĩnh.Gienlàmdịu.”
Cuộc tranh luận tiếp diễnmột lúc, cuối cùng có chín cái tên được viết
nguệchngoạc lênbảng.Tranh luậndữdội nổi lênkhimỗi cái tênbị xóa,mặcdùtấtnhiêntấtcảcáctênsẽđượcthửnghiệmvềmặtkháiniệmvớicácnhóm tiêuđiểm.Cuối cùng,mọingườiđồngýcái tênchiến thắng làgiennhànnhã.“Chúngtahãythửnghiệmcáitênnàytrongngànhxemsao,”Godenói.
“Giáo sư?Hãy cho chúng tôi biết: Gien này sẽ đi về đâu vềmặt thươngmại?”Quásớmđểcóthểnói,vịgiáosưgiảithích.Họđãcôlậpgiennàynhưng
chưabiếttoànbộcácbệnhcóthểliênquantớinó.Tuynhiên,bởivìhầunhưmọingườitrênthếgiớiđềumanggiennhànnhãnày,họtinrằngdịthườnggien ở nhiều người có lẽ liên quan đến gien này. Chẳng hạn như, nhữngngườiquákhaokhátmuốngianhậpsốđông-khaokhátnàycóthểlàmộtrốiloạnvềditruyền.Vànhữngngườicảmthấyuuấtkhimộtthânmộtmình-có thể thấyđây làmộtchứng rối loạnkhác.Nhữngngười thamgiađiềuhànhphản đối, đến xemcác trận đấu thể thao, nhữngngười này chọn lọcnhữngtìnhhuốngtrongđóxungquanhhọnhiềungườicócùngsuynghĩ-cókhảnăngđâylàmộtchứngrốiloạnditruyền.Rồicónhữngngườicảmthấymình có nghĩa vụ phải đồng ý với những người xung quanh - dù nhữngngườinàycónóigìđinữa-lạithêmmộtchứngrốiloạnnữa.Rồicònnhữngngườisợkhôngdámsuynghĩchoriêngmìnhthìsao?Sợphảiđộclậpkhỏinhómxungquanh?“Chấpnhậnsựthậtđi,cónhiềungườinhưvậylắm,”vịgiáosưnói.“Nếu
đượclựachọnthìkhôngaimuốnnghĩchochínhmìnhcả.”“Ýônglàtấtcảnhữnghànhvinàyđượcxemlàbệnhlýcảư?”aiđóhỏi.
“Bấtkỳhànhvicưỡngchếnàocũngđềulàbệnhcả,”vịgiáosưtrảlời.
“Cònhànhvitíchcựcthìsao?Diễuhànhphảnđốiấy?”
“Hiệntại,”vịgiáosưnói,“chúngtôisắptìmđượctoànbộcácbệnhtrạng
liênquan tớikhảnănggiao thiệp.Cácchứnggiendị thường liênquan tớigien nhàn nhã như thế này chưa được xác lập chắc chắn, nhưngĐại họcColumbiađãxincấpbằngsángchếchogiennàyrồi,điềunàycónghĩagiátrịcủagiennàysẽtănglênkhicácchứngrốiloạnliênquanđếnnóđượcxáclậpchắcchắn.”Godehomộttiếng.“Chúngtaphạmsailầmrồi.Đâyđềulàcácchứngrối
loạnvềgiaothiệpxãhộicả.Giennàycầnphảilàgiengiaothiệp.”Vàthếlàgiennàyđượcgọinhưvậy.
TừBusinessOnline:
CÁCNHÀKHOAHỌCTÌMRAGIENCHIPHỐIKHẢNĂNGGIAOTHIỆP
Khuynhhướnggiao thiệp trongxãhộicóđược thừahưởngkhông?CácnhàkhoahọcởphòngthínghiệmMorecombtạiĐạihọcColumbiatinlàcó.Họthôngbáođãtìmthấygienđiềutiếtkhuynhhướngnàyvàđãnộpđơnxincấpbằngsángchếchogiennày...
BìnhluậncủabạnđọctừNewYorkTimes:
“GIENGIAOTHIỆP”Ư?
KHINÀOTHÌTHỨVÔNGHĨANÀYCHẤMDỨTĐÂY?
CácnhànghiệncứuthuộcĐạihọcColumbiagiờđâytuyênbốđãtìmđượcmộtgienchiphốikhảnănggiaothiệp.Chuyệngìtiếptheođây?Gienethẹnư?Gienẩndậtư?Gientuhànhư?Haylàgienđừng-làm-tôi-khó-chịuđi?
Trênthựctế,cácnhànghiêncứuđanglợidụngsựthiếuhiểubiếtcủa
côngchúngvềcơchếhoạtđộngthậtsựcủagien.Khôngcómộtgienduy nhất nào kiểm soát bất kỳmột tính trạng nào cả.Khôngmay làcôngchúnglạikhôngbiếtđiềuđó.Họnghĩcómộtgiendànhchomàumắt,chochiềucao,chođộxoăncủa tóc.Vậy thì lẽnào lạikhôngcógienchokhảnănggiaothiệpchứ?Cácnhàditruyềnhọcsẽkhôngphátbiểugìđâu.Tấtcảbọnhọđềungồitrongbanđiềuhànhcủacáccôngtytưnhânvàđangđuanhautìmranhữnggienmàhọcóthểđăngkýbằngsángchếđểthulợichoriêngmình.
Chuyệnnàycóchấmdứtkhông?Rõrànglàkhông.
TừGrist,ấnbảntrênmạng:
CẢMTHẤYMUỐNGIAOTHIỆPXÃHỘIƯ?
CẢMGIÁCĐÓĐÃĐƯỢCĐĂNGKÝBẢNQUYỀN
VănphòngnghiêncứucủaĐạihọcColumbiavừanộpđơnxincấpbằngsángchếchogienmàhọnóilàkiểmsoátsựgiaothiệp.Điềunàyphảichăngcónghĩamộtngàynàođónhữngaiđangdùngthuốctrịtrầmcảm,haythuốctrịchứngrốiloạngiảmthiểuchúý,haythuốctrịloâu,sẽphảitrảtiềnbảnquyềnchotrườngColumbia?TheocácbáocáothìcáccôngtydượcphẩmkhổnglồởThụySĩđangđiêncuồngbỏthầuđểxingiấyphépcholoạigiennày.
Chương31CuộcđiềutrầncủaTiểubanĐánhgiáĐạođứcSinhhọcthuộcTổngviện
YtếQuốcgiaởBethesdađượccơcấucẩnthậnđểmanglạicảmgiácchuyênnghiệp thay vì ngại ngùng.Mọi người ngồi cùng bên chiếc bàn dài trongphònghộinghịtrêntầngbacủatòanhàchính,mộtkhungcảnhquenthuộc,nhữngtờthôngbáoghimtrêntườnggiớithiệucácbuổihộithảosắpdiễnravàchiếcmáyphacàphêgiàcỗithổiphìphìởgócphòng.Càphêởđâykhéttiếnglàkhủngkhiếp;chẳngaiuốngcả.SáunhàkhoahọctrongTiểubanĐánhgiáănmặchơitrịchthượngsovới
cuộc họp. Hầu hết họ đều mặc áo khoác, một người còn đeo cả cà vạt.Nhưnghọngồiườnuểoảivàcóchút thoảimáikhinóichuyệnvớingườiđangđượcđiềutra,bácsĩRohaldMarshbốnmươimốttuổingồicùngbànvớihọ.“Chínhxácthìbégáimườihaituổinàytửvongnhưthếnào?”
BácsĩMarshlàgiáosưykhoatạitrườngĐạihọcTexasởAustin.“Bệnh
nhânbị chứngCTFD, thiếu nhân tố vận chuyểnbẩm sinh.”CTFD làmộtchứngbệnhditruyềnchếtngười.“Bégáinàyđượcđiềutrịbằngchếđộănuốngcẩn thậnvàđược lọc thận từkhimới chín tháng tuổi.Bệnhnhâncómộtsốbiểuhiệnchothấysựpháttriểncòicọcnhưngkhôngcóbiểuhiệngìlàthiểunăngtrítuệcả.Bệnhnhânvàgiađìnhđềumuốnthựchiệnphácđồđiều trịnàyvớihyvọngbệnhnhâncó thểcómộtcuộcsốngbình thường.Khôngbịbóbuộcvàomáymócsuốtđời.Nhưcácôngbiết,cuộcsốngnhưvậyquángắnngủi,nhấtlàvớimộtđứatrẻ.”Nhữngngườingồiquanhbànlắngngheđiềmtĩnh.
“Chúngtôiđãdựliệutrướctươnglai,”Marshnóitiếp,“vànhậnthấybé
gáinàykhôngthểquakhỏithờikỳdậythì.Thayđổihoócmônlúcđóđãảnhhưởngđếntraoquátrìnhđổichấtcủabérồi.Bénhấtđịnhtửvongsaubahaybốnnămnữa.Chínhvìdựa trêncơsởnàymàchúng tôiđã thựchiệnquy
trìnhđiềutrịchèngienvàocơthểbệnhnhân.”Ôngngừnglại.“Cácrủirođãđượctiênliệu.”Mộtnhàkhoahọcnói,“Nhữngrủironàycóđượcthôngbáovớigiađình
bệnhnhânkhông?”“Tấtnhiênlàcó.Chúngđượcđềcậprấtchitiết.”
“Vậybệnhnhâncóbiếtvềchúngkhông?”
“Có.Bệnhnhân làmộtbégái rấtsángdạ.Bé làngườiđầu tiênđềnghị
đượcđiềutrị theoquytrìnhnày.BéđọcvềquytrìnhnàytrênInternet.Béhiểurằngrủirolàrấtlớn.”“Anhcóchogiađìnhhọbiếtmứcđộcủacácrủiroấykhông?”
“Có.Chúngtôichohọbiếtxácsuấtthànhcôngkhoảngbaphầntrăm.”
“Vàhọvẫnxúctiếnư?”
“Phải. Bé gái giục họ. Bé thấy rằng sớmmuộn bé cũng chết thì tội gì
khôngthửcơhộinày.”“Bệnhnhânchưathànhniên...”
“Phải,”Marshnói.“Nhưngbệnhnhânlàngườiđangmangcănbệnhnày.”
“Họcókýđơnnhượngquyềnkhông?”
“Có.”
“Chúngtôiđãđọcmấycáiđơnđórồi.Vàingườitrongsốchúngtôicảm
thấy mấy cái đơn đó được viết với giọng điệu quá lạc quan, giảm thiểunhữngrủiromộtcáchkhôngthựctế.”“Đơndobộphậnpháplýcủabệnhviệnsoạn,”Marshnói.“Vàcácvịđểý
sẽthấygiađìnhbệnhnhânđãkýxácnhậnlàhọđãđượcthôngtinđầyđủvềcácrủiro.Nhữnggìchúngtachohọbiếtcũngđượcghi lại trongphácđồ
theodõiđiều trị.Nếukhôngcósựđồngýđãđượccânnhắchoàn toàn thìchúngtôiđãkhôngtiếnhànhrồi.”Tronglúcđó,ngườiđứngđầuTiểuban,bácsĩRobertBellarmino,lẻnvào
phòng,chậmrãivàthậntrọngngồivàochiếcghếởcuốibàn.“Vậylàcácanhđãthựchiệnquytrình?”bácsĩMarshđượchỏi.
“Đúngvậy.”
“Cácanhdùngvậtchủtrunggiannào?”
“Tiêmadenovirusđãđượcchuyểnđổi,kếthợpvớicácquytrìnhứcchế
miễndịchBarlowchuẩn.”“Vàkếtquảlà?”
“Bệnhnhânsốtcaođộtngộtgầnnhưtức thời.Nhiệtđộ lên tới41,6độ.
Đếnngàyđiềutrịthứhai,bệnhnhâncóbiểuhiệnsuygiảmchứcnăngnhiềuhệ cơ quan.Chức năngganvà thận khôngphục hồi.Vàongày thứba thìbệnhnhântửvong.”Mộtkhoảnglặngngắnngủitrôiqua.
“Chophép tôicónhậnxétcủa riêngmình,”Marshnói,“đây làmột trải
nghiệmđaulòngchotấtcảchúngtaởbệnhviện,vàđaulòngđốivớiriêngtôi.Chúngtôiđãchămsócbégáinàytừkhibémớisinh.Béđược...tấtcảcácnhânviêntrongbệnhviệnyêumến.Bélàtianắngnhỏmỗikhibéxuấthiệnởbộphậnytếcủachúngtôi.Chúngtôiđãthửđiềutrịbằngquytrìnhđóbởivìbémongmuốnnhưvậy.Nhưngmỗiđêmtôiluôntựhỏilàmvậycóđúnghaykhông?Và tôi luôncảmthấy lúcđómìnhcónghĩavụphảimạohiểmcùngvớibệnhnhânnếubệnhnhânmuốnthế.Bémuốnsống.Saotôicóthểtừchốibécơhộiđóđược?”Mộttiếngho.“Nhưng,ờ,nhómcácanhkhôngcókinhnghiệmcấygien.”
“Đúnglàvậy.Chúngtôiđãtínhđếnchuyệngửibétớimộtnhómkhác.”
“Saocácanhkhôngtìmvậy?”“Khôngngườinàochịuthựchiệnquytrìnhđócả.”
“Điềuđókhiếnanhsuynghĩgì?”
Marshthởdài.“CóaitrongsốcácvịthấybệnhnhânchếtvìCTFDchưa?
Thậncủahọbịhoại tử.Ganhọbị thoáihóa.Cơ thểhọ sưngphù, chuyểnsangmàutímtái.Họthởkhôngđược.Họsốngtrongđauđớn.Vàingàysauthì chết.Lúcđó tôi cónên chờđợi chuyện tương tựxảy ra chobégái dễthươngnàykhông?Tôikhôngnghĩlàmìnhsẽchờtìnhcảnhđóxảyra.”Lạimộtkhoảnhkhắcimlặngxuấthiệntạibànđiềutrần.Tâmtrạngchung
lúcnàyrõrànglàchêtrách.“Tạisaogiađìnhhọbâygiờtạiđâmđơnkiệntụng?”Marshlắcđầu.“Trướcgiờtôivẫnchưanóichuyệnđượcvớihọ.”
“Họnóitronghồsơtrìnhtòalàhọkhôngđượcthôngtin.”
“Cóchứ,”Marshnói.“Nàynhé:tấtcảchúngtôiđềuhyvọnglàquytrình
cótácdụng.Aicũngđềulạcquan.Vàchamẹkhócóthểchấpnhậnsựthậtnày-tỷlệthànhcôngbaphầntrăm,nghĩalàxácsuấtbệnhnhântửvonglàchínmươibảyphầntrăm.Chínmươibảyphầntrămcơđấy.Gầnnhưchắcchắntửvong.Họbiếtvậy,vàkhihyvọngcủahọtanvỡ,họcảmthấymìnhbịlừadối.Nhưngchúngtôichưabaogiờlừadốihọcả.”SaukhibácsĩMarshrờikhỏiphòng,Tiểubanhọptiếnhànhphiênkín.
TrongbảythànhviêncủaTiểubanthìsáungườirấtbứcxúc.HọchorằngMarshhiệnkhôngnóithật,vàtrướcđócũngkhôngnóithật.Họnóiôngtađãkhinhsuất.Họnóiôngđãbôinhọthanhdanhcủangànhditruyền,buộcngànhdi truyềnbâygiờphải vượt qua cái tiếngxấunày.Họnói vềmiềnViễnTây,vềhànhđộngcủaôngta,làmmàchưachuẩnbịkỹ.RõrànglàhọđangđitheohướngkhiểntráchMarsh,vàđềnghịtướcbằng
hànhnghềycủaôngvàkhôngchophépôngxintrợcấpchínhphủnữa.
Chủ tịchTiểu banRobBellarmino chẳngnói gì suốtmột hồi lâu.Cuối
cùng,hắnhắnggiọng.“Tôikhôngkhỏisuynghĩlà,”hắnnói,“nhữnglýlẽnàyhoàn toànkhôngkhácgì lý lẽđãđưa rakhiChristianBarnard làmcaghéptimđầutiên.”“Nhưngcanàychẳngphảilàcagiảiphẫuđầutiên...”
“Liều lĩnh thiếu suy nghĩ.Không xin phép đúng nguyên tắc.Dễ xảy ra
kiện tụng.Để tôinhắcchocácvịnhớ lại,”Bellarminonói,“nhữngconsốthốngkêbanđầucủaBarnard.Nhữngbệnhnhânmườibảytuổiđầutiêncủaôngtatửvonggầnnhưtứcthì.Ngườitagọiônglàkẻgiếtngườivàtênlangbăm.Nhưnggiờđây,hơn2.000caghéptimđượcthựchiệnmỗinămtrongnước.Hầuhếtđềusốngthêmđượcnămtớimườilămnăm.cấyghépthậnlàchuyệnthườngngày,cấyghépphổivàgan,vàinămtrướcđượcxemlàtáobạo,giờđãđượcchấpnhận.Liệuphápmớinàocũngđềuphảitrảiquagiaiđoạntiênphongđầymạohiểmcả.Vàchúngtasẽluôncầnnhữngcánhâncanđảm,nhưbácsĩMarsh,đểmạohiểm.”“Nhưngquánhiềuquyđịnhđãbịviphạm...”
“ÔngsẽlàmgìbácsĩMarshđây?”Bellarminonói.“Ôngtabịmấtngủ.
Cácông thấyđiềuđó trêngươngmặtông tamà.Bệnhnhânyêumếncủamìnhchếtdướisựchămsóccủamình.Cácôngmuốnchoôngtasựtrừngphạtnàohơnnữa?Vàcácônglàaimàdámbảoôngtađãlàmsaichứ?”“Quytắcđạođức…”
“Khôngaitrongchúngtanhìnvàomắtbégáiđócả.Khôngaitrongchúng
tabiếtcuộcsốngcủabé,nỗiđaucủabé,hyvọngcủabécả.Marshthìbiết.Ôngtabiếtbéđãnhiềunămrồi.Bâygiờchúngtacònmuốnđứngđâyphánxétôngtasao?”Cănphòngimbặt.
Cuốicùng,họbỏphiếuquyếtđịnhkhiển tráchđộingũpháp lýcủaĐại
họcTexasvàkhôngcóhìnhphạtgìđốivớibácsĩMarsh.Bellarminođãlàmhọthayđổiýkiếnhoàntoàn,mộtthànhviêntrongTiểubansauđónóithế.
“RobBellarminođiểnhìnhlànhưvậy.Nóichuyệnnhưmộtnhàthuyếtgiáo,tinhtếkhơigợiChúa,vàbằngcáchnàođókhiếnmọingườiphảivượtquágiớihạn,aibị tổnthươngcũngđược,chuyệngìxảyracũngđược.Robcóthểbiệnminhbấtkỳchuyệngì.Ôngtarấtxuấtsắctrongchuyệnnày.”Nhưngthựctế,trướckhiláphiếucuốicùngđượcbỏthìBellarminođãrời
khỏiphòng,bởivìhắnđãtrễcuộchẹntiếptheo.TừcuộchọpTiểubanĐánhgiáĐạođứcSinhhọc,Bellarmino trởvề
phòng thínghiệmđểgặpmột trongnhữngnghiêncứusinhsau tiếnsĩcủamình.ThằngnhỏnàyđếnchỗhắntừTrungtâmYdượcCornellnơianhtađã thực hiện nhiều công trình đángkể về cơ chế kiểm soát sự hình thànhchromatin.Thôngthường,ADNcủatếbàocótrongnhân.Hầuhếtmọingườitưởng
tượngADNcódạngvòngxoắnkép,dâythangxoắnnổitiếngdoWatsonvàCrickkhámphá.NhưngdâythangđóchỉlàmộttrongbadạngcủaADNbêntrongtếbào,ADNcùngcơthểcódạngmộtchuỗiđơn,hoặcmộtcấutrúccôđặchơngọilàđoạntrungtiết.DạngcụthểphụthuộcvàoproteinliênquancủaADN.ĐiềunàyrấtquantrọngvìkhiADNbịnénlại,tếbàokhôngsửdụngđược
giencủaADN.MộtcáchđểkiểmsoátgienlàthayđổichromatincủanhiềuđoạnADNkhácnhau.Vìvậy,khigienđượctiêmvàotếbàomớichẳnghạn,ngườitacầntừng
bướcgiữchromatinởmộtdạngcóthểsửdụngđược,bằngcáchsửdụnghóachấtphụ.NghiêncứusinhmớicủaBellarminođãcónhữngnghiêncứuđộtphávề
quátrìnhtạomethylcủamộtsốproteinnhấtđịnh,vàtácđộngcủachúngđốivớicấutrúcchromatin.Luậnáncủacậunhóc,“KiểmsoátmứcđộtiếpcậngiữagienvàproteinvàenzimAdeninMethyltransferase”,làkiểumẫuđiểnhìnhcủa lốiviết rõràng.Luậnánnàysẽcó tầmquantrọng,vàsẽ tạonêndanhtiếngchocậunhóc.Bellarminođangngồitrongvănphòngvớicậunhóclúcnàytrôngcóvẻ
háohứckhiBellarminoxemqualuậnán.“Xuấtsắc,đúnglàxuấtsắc.”Hắngõvàotrangluậnán.“Tôinghĩcôngtrìnhnàychothấytiếngtămrấtlớncủaphòngthínghiệm.Vàdĩnhiênlàcủaanhnữa.”“Cảmơn,Rob,”thằngnhócnói.
“Anhđãcóđủbảyđồngtácgiả,còntôithìởvịtrívừađủcaotrongdanh
sáchđó,”Bellarminonói.“Vịtríthứba,”thằngnhócnói,“nhưngnếuôngthấyvịtríthứhailàcần
thiếtthì…”“Thực ra, tôi đang nhớ lại cuộc nói chuyện giữa chúng ta cách đây vài
tháng.Lúcđóchúng tabànvềcáccơchếmethylhóakhả thivà tôiđãđềnghịvớianh…”“Phải,tôinhớ...”
“Chính lànhữngcơchếmàanh làmsáng tỏởđây.Tôi cảm thấymình
phảilàtácgiảchínhmớiđúng.”Thằngnhócchớpmắt.“Ừm...”Cậutanuốtnướcbọt.
“Như vậy mới bảo đảm bài viết được viện dẫn thường xuyên hơn,”
Bellarminonói,“mànhưvậythìrấtquantrọngđốivớimộtđónggópcóquymônhưthếnày.Vàdĩnhiênliệtkêtácgiảnhưthếnàochỉlàchuyệncólệthôi.Ngườitasẽhiểulà,trongvaitròtácgiảthứhai,anhđãlàmcôngviệctaychânởđây,nhữngviệctheokiểuđiền-vào-chỗ-trống.Từlậptrườngcủaanhmànói thì thật sự đây là chuyệnđôi bên cùng có lợi.Bài của anh sẽđượcviệndẫnnhiềuhơn,và anh sẽ thấynhiềukhoản trợ cấp lớnđếnvớimìnhhơn,”Hắncười.“Tôicóthểbảođảmvớianhchuyệnđó.Vàmộthainămnữathôi,tôisẽlàngườihỗtrợanhlậpphòngthínghiệmriêng.”‘Tôi,ờ...”Thằngnhócnuốtnướcbọt.“Tôihiểurồi.”
“Tốt tốt.Sửanhữngđiểmnày,xongđưa lạicho tôixemđể tôinộpcho
Nature.TôinghĩtạpchínàyxứngđánghơnScience.SciencedạonàyítsứchúthơnmộtchútsovớiNature.TôisẽgọichoNaturevànóichochủbút
hiểu rõ tầmquan trọngcủabàiviếtnàyvàbảođảmbàiviết củachúng tađượcđăngngaylậptức.”“CảmơnRob,”thằngnhócnói.
“Cậuluônđượcchàođónmà,”RobBellarminonói.
Triểnlãm“nghệthuậtướtát”
Sinhvậtchuyểngientrongphòngtrưngbày
Sinhvậtđượcraobán
TạiLondon, nghệ nhân ngườiNamPhiLauraCinti trưng bàymộtcây xương rồng chuyểngien có chứa vật liệu di truyền của người vàmọcđượctócngười.Cintinói,“Câyxươngrồngcótóctuatủanhưthếnàybộc lộ tất cả các khaokhát, tất cả các biểu biện về tình dục.Nókhôngmuốnbịgiamhãm.Nómuốnđượcphóngthích.”
Khiđượchỏivềphảnứngcủacôngchúngđốivớicâyxươngrồng,
Cintinói,“Đànônghóiđặcbiệtrấtthích.”
NghệnhânMartadeMenezestạorabướmchuyểngiencómộtcánhkháccánhkia.Bànói,“Thoạttiênngườitarấtsửngsốt.Họkhôngnghĩnhưvậylàýhay.”Bànóirằng,tiếptheo,bàsẽlàmchosọccủacávằnnằmthẳngđứngthayvìnằmngangđểloàicánàytrônggiốngngựavằnhơn.Nhữngthayđổinàysẽđượckếthừaởthếhệtiếptheo.
NghệsĩngườiPhầnLanOronCartsnuôicảnhlợntrongmôcấytừtế
bàogốclấytừtủyxươnglợn.Ôngnóinhómcủaôngchơinhạcchotếbàolợnngheđểkíchthíchchúngtăngtrưởng.“Chúngtôitảixuốngrấtnhiềubàihátcholợn...vàmởnhữngbàinàychotếbàonghe.”Ôngnóinhữngtếbàonàydườngnhưtăngtrưởngtốthơnkhinghenhạc.
NghệsĩEduardoKacởChicagotạoramộtchúthỏchuyểngiencó
tênAlbacóthểphátraánhsángmàuxanhlácây.GienGPFđượctiêmvào trứng thụ tinhcủamộtcon thỏbạch tạng,giennày làgien tạo raproteinhuỳnhquangmàulụctừmộtloàisứaởvùngTâyBắcTháiBìnhDương.Convật lớn lên từ trứngnàygiờđâyphátsáng.Mộtvụầmĩxảyrasauđó.Kacquansátthấy“[conthỏnày]làmnhiềungườikhôngthoảimái,” nhưng lưu ý rằngGPF làmột công cụ nghiên cứu thôngdụng và đã được tiêm vào phôi củamen,mốc, cây trồng, ruồi giấm,chuộtvàbòcái.Kacnóiôngmongsẽtạorađượcchóphátsáng.
Albachếtkhichưađủ tuổimàkhông rõnguyênnhân.Trườnghợptươngtựcũngxảyravớinhữngcâyxươngrồngchuyểngien.
Năm2003, thúnuôi chuyểngienđầu tiênđượcchàobánchocông
chúng.Một con cá vằn phát ánh sáng đỏ, do bác sĩZhiyuanGongởSingapore tạo ra, và được cấp giấy phép chomột công ty ở Austin,Texas.NóđượctiếpthịdướitênGlofish,hainămsaukhichúngđượcđánh giá đầy đủ bởi các cơ quan liên bang và chính phủ. Những cơquannàykếtluậnloàicánàyantoàn,miễnlàchúngtakhôngănchúng.
Chương32“BàBond,”côgiáodạylớpmộtcủaconcônói,“contraibàlàmộtđứa
trẻrấtdễthươngnhưngcháuđangvướngmắcvớimôntoán.Phépcộngthìcháulàmchậm;phéptrừcòntệhơnnữa.Tuynhiên,tiếngPhápcủacháucảithiệnrấtnhiều.”“Tôi mừng khi nghe cô nói vậy,” Gail Bond nói. “Chuyện dọn nhà từ
Londonsangđâygâykhókhănchocháunhiều.Nhưngtôiphảithừanhậnlàtôingạcnhiênkhithấycháugặprắcrốivớimôntoán.”“Trongkhibàlạilànhàkhoahọc,cóphảiýbànhưvậykhông?”
“Phải,tôinghĩvậy.TôilàmviệcởHọcviệnQuốcgiaParis,”cônói.“Còn
bốcủaEvanlànhânviêncấpcaocủamộtngânhàngđầutư;ôngấylàmviệcsuốtngàyvớimấyconsố.”“Chà,”côgiáotrảlời,“vìbàlànhàditruyềnhọcnêntôichắcchắnbàbiết
khôngphảimọithứđềunằmhếttronggien.Đôikhiconcủamộthọasĩnổitiếnglạikhôngthểvẽđược.Tôiphảinóichobàbiết làsẽkhôngcó lợigìchoconbàcảnếubàlàmbàitậpvềnhàhộcháu.”“Xin lỗi,cônóigìcơ?”GailBondnói.“Làmbài tậpvềnhàgiúp thằng
bé?”“Chà,chắcchắnlànhưvậy,”côgiáonói.“Bàhoặcngườinàokháctrong
giađình.”“Tôikhônghiểu.”
“BàitậpvềnhàcủaEvanluônhoànhảo.Nhưngkhikiểmtranhanhtrong
lớpthìcháulàmrấttệ.Rõrànglàcóaiđólàmbàitậpgiùmcháu.”GailBondlắcđầu.“Tôikhôngbiếtlàailàmnữa,”cônói.“Contôiđihọc
vềvàkhicháulàmbàitậpthìchỉcócôquảngiaởđóthôi.CôấykhôngnóiđượctiếngPhápnhiều.Tôivềnhàlúcnămgiờvàvàogiờđóthìbàitậpcủacháuđãhoànthànhrồi.Hoặccháunóivớitôilàđãlàm.”“Bàkhôngxemlạibàitậpcủacháusao?”
“Không.Chưabaogiờ.Cháunóikhôngcầnthiết.”
“Chà,”côgiáonói,“cháuđượcaiđólàmhộbài.”Côlấytờbàitậpvềnhà
rarồiđặttrênbàn.“Bàthấyđó,mỗimộtbàitập,trênmỗitranggiấy.Hoànhảocả.”“Tôi hiểu rồi,” Gail nói, mắt nhìn chằm chằm vào mấy tờ giấy. “Còn
nhữngvếtốnày…”Cónhiềuvếtốnhỏmàutrắngvàxanhlácâytrêngiấy,nhữnggiọtnhỏ.“Thườngthìnhữngvếtnàyluôncó.Thườngthìởcuốitờgiấy.Nhưthểcó
cáigìđóbịđổlên.”“Tôinghĩtôibiếtaiđanggiúpcháurồi,”GailBondnói.
“Aicơ?”
“Mộtngườitừphòngthínghiệm.”
Cômở khóa cửa căn hộ và nghe Gerard gọi, “Chào em yêu,” y như
chồngcôgọi.“ChàoGerard,”cônói.“Cógìmớikhông?”
“Tôimuốntắm.”
“Tao sẽ chomày tắm thôi,” cô nói.Côbướcvào hành lang nơiGerard
đangđậutrêncành.NólàmộtconvẹtchâuPhilôngxámchuyểngien,giờđãđượchai tuổi.Lúccònlàvẹtnon,nóđãnhậnđượcđủloạigienngười,chotớigiờvẫnchưathấycótácdụngnàođángchúý.
“Emđẹplắmcưng.Anhnhớemquá,”Gerardnói,mộtlầnnữanháigiọng
củachồngcô.“Cảmơn,”cônói.“Taocócâuhỏichomàyđây,Gerard.”
“Đượcthôi,nếucôkhăngkhăng.”
“Nóichotaobiết.Câutrảlờichomườibatrừbảylàbaonhiêu?”
“Tôikhôngbiết.”
Côngậpngừng.“Câutrảlờichomườibalấyđibảylàbaonhiêu?”Đólà
cáchEvandiễngiảibàitoán.Conchimnhanhnhảutrảlời,“Sáu.”
“Mườimộtlấyđibốn?”
“Bảy.”
“Mườihailấyđihai?”
“Mười.”
Côchaumày.“Haimươitưlấyđimườimột?”
“Ồ.Ồ.Ồ,” convẹt vừanóivừadi chuyển trên thanhngang. “Cômuốn
chơikhămtôi.Mườiba.”“Mộttrămlẻmộtlấyđibảymươilà...?”
“Bamươimốt.Nhưngchúngtachưabaogiờcónhiềusốnhưvậy.Nhiều
lắmlàhaisố.”“Chúngtaư?”
Gerardkhôngnóigì.Nócúiđầuxuống theonhịp.Nóbắtđầuhát,“Tôi
thíchdiễuhành...”“Gerard,”Gailnói,“Evancónhờmàygiúpkhông?”
“Ồcóchứ.”RồinónhạiynhưEvan:“Ê,Gerrie,đếngiúp taovới.Khó
quátaokhônglàmđược.”Rồinónhõngnhẽo:“Khóquáááááà…”Gailnói,“Taophảiđilấycáimáyquayphim.”
“Tôilàngôisaoà?Tôilàngôisaoà?”
“Phải,”cônói,“màylàngôisao.”
NónóibằnggiọngMỹkéodài:“Chúngtôixinlỗiđãđếntrễnhưngchúng
tôiphảiđónHankcontraichúngtôi.”“Phimgìthế?”Cônói.
Cũngbằnggiọngkéodàiynhưtrước:“NàoJo,cứthưgiãnđi.”
“Màykhôngchịunóichotaobiếtphảikhông?”cônói.
“Tôimuốntắm,”Gerardnói,“trướckhicôquayphim.Côhứachotôitắm
rồimà.”GailBondgấpgáplấymáyquay.
Khicònlàvẹtcon,GerardđãđượcYoshiTomizuvàGailBondtiêmgien
ngườiđãchuyểnđổivàocơthểtạiphòngthínghiệmMauriceGrolierởHọcviệnQuốcgiaParis.Suốtnămđầusauđó,nó ítcóbiểuhiệncho thấy tácđộng của gien. Điều này không có gì ngạc nhiên. Tiêm thành công gienchuyểnđổi làmộtviệc làmphức tạp,đòihỏihàngchục, thậmchí làhàngtrămlầnthửnghiệmtrướckhithuđượcthànhcônghoàntoàn.Đólàbởivìnhiềuđiềukiệnphảiđượcthỏamãnđểgienhoạtđộngtốttrongmộttrườngmới.
Trướctiên,gienphảiđượctíchhợpđúngvàovậtliệuditruyềncósẵntrêncơthểconvật.Đôikhigienmớiđượctíchhợpngược,gâyratácdụngtiêucực,hoặckhôngcótácdụnggì.Đôikhigienđượcchènvàomộtvùngkhôngổnđịnhcủabộgien,gâyung thưkhiếnconvậtcó thểkhôngcókhảnăngsốngsót.Trườnghợpnàykháphổbiến.Hơnnữa,khichuyểngienngườitachưabaogiờthựchiệnchènmộtgien
duynhấtvàocơthể.Cácnhànghiêncứucònphảichènthêmnhữnggienliênquancầnthiếtđểgienchínhhoạtđộngđược.Chẳnghạn,đasốcácgiencóchấtcáchlyvàchấthoạthóa.Chấthoạthóacóthểtạoraproteincótácdụngvôhiệuhóanhữnggienriêngcủaconvậtđểchophépgienmớitiếpquản.Haychúngcóthểnângcaohoạttínhcủachínhgienmớiđượctiêmvào.Chấtcáchlygiữchogienmớiluôntáchbiệtrakhỏinhữnggienquanhnó.Chúngcũngbảođảmvậtliệuditruyềnmớiluônsẵncóđểcóthểsửdụngbêntrongtếbào.Những tính toán nàymặc dù phức tạp như vậy nhưng không bao gồm
nhữngđiềuphứctạpkháccóthểxảyratừcácARNthôngtinbêntrongtếbào.Hoặctừnhữnggienkiểmsoátquátrìnhphiêndịch.Vânvân.Trênthựctế,côngviệctiêmgienvàođộngvậtvàkhiếngiencóthểhoạt
độngđượcgiốngvớiviệcgỡlỗichươngtrìnhmáytínhhơnlàmộtquátrìnhsinhhọcbấtkỳ.Bạnphảiliêntụcsửalỗi,chỉnhsửa,loạibỏnhữngtácdụngkhôngmongmuốn,chotớikhichươngtrìnhthựcsựhoạtđộngtốt.Rồisauđóbạnphảichờnhữngtácdụngxuôidòngxuấthiện,đôikhiquátrìnhnàyphảimấtnhiềunăm.ĐólàlýdophòngthínghiệmcảmthấyGailBondnênđưaGerardvềnhà
vànuôiconvẹttrongmộtthờigian.Đểquansátxemcótácdụngtíchcựchay tiêucựcnàoxuấthiệnkhông.Nuôi tạinhàđặcbiệtquan trọngvìvẹtlôngxámchâuPhirấtthôngminh-thườngđượcxemlàthôngminhnhưtinhtinh-vàcókhảnăngsửdụngngônngữtốthơnnhiềusovớiloàitinhtinh.Nếusửdụngngônngữướchiệuhaybànphímmáy tính thìcónhữngconlinhtrưởngthànhthạođượckhoảngmộttrămnămmươitừ.Nhưngconsốđóchỉlàconsốtrungbìnhđốivớivẹtlôngxám.Nhiềuconvẹtlôngxámcóthểbiếtđượclênmộtngàntừ.Vìvậychúngcầnsựtươngtácvàkíchthíchkhisốngtrongmôitrườngconngười.Chúngkhôngthểđượcnuôitrongtrạmlưu giữ động vật, xung quanh toàn chuột và chuột lang.Nếu ở trongmôi
trườngđó,chúngsẽbịđiênvìthiếukíchthích.Thật sự thì cácnhàhoạtđộngvìquyềnđộngvật tin rằngnhiềuconvẹt
lôngxámbịbấnloạntinhthầnlàdothiếusựtươngtác.Cóvẻnhưtrướcđâychúngđãbịbỏmặcmộtmìnhtrongnhiềunăm.Mứcđộtươngtáctốithiểucần thiết chovẹt lôngxám tươngđươngvớimứcđộdànhchoconngười.Mộtvàinhàkhoahọcchorằngmứcđộđócòncóthểcaohơn.Khicònlàvẹtcon,Gerardđượchuấnluyệnbằngcáchrahiệungóntay,
vànóbắtđầubiếtnóitừsớm.NóđãcóvốntừkhárộngkhiGailmangnóvềcănhộcủamình,khiấycômớibamươimốttuổivàkếthônvớinhânviêncấp cao củamột ngân hàng đầu tư.KhiGerard vào phòng khách, nó nói,“Này,chỗđẹpđấyGail.Vậymớiphảichứ.”(KhôngmaylànóđãhọclỏmđượcchútíttiếngMỹlóngdoxemtiviởphòngthínghiệm.)“TaomừnglàmàythíchđấyGerard,”cônói.
“Lúcnãytôinóivậymà,”convẹtnói.
“Ýmàylàmàykhôngthíchhả?”
“Ýtôilàlúcnãytôivừamớinóivậymà.”
“Ừm.”
“Chỉquansátthấyvậythôi.”
“Ừ,đượcrồi.”
Côlậptứcghilạitrongcuốnnhậtkýhuấnluyện.KhảnăngnóicủaGerard
cótriểnvọngpháttriểnđángkể.Mộttrongnhữngmụctiêucủathínghiệmchuyểngiennàylàđểxemcácnhàkhoahọccóthểchuyểnđổihànhvithôngminhcủađộngvậttớimứcnào.Khôngđượcphéplàmgìnhiềuvớiloàilinhtrưởng-quánhiềuluậtlệvàquyđịnh-nhưngngườitalạikhôngquánhạycảmđếnvậyđối với vẹt.Không cóủybanđạođứcnàogiám sát việc thínghiệmvớivẹt.VìvậymàphòngthínghiệmGrolierđãtiếnhànhthínghiệmtrênvẹtlôngxámchâuPhi.
Mộttrongnhữngđiềumàngườitađangtìmkiếmlàbằngchứngchothấysựtựnhậnthứccủavẹtqualờinóicủachúng.Ngườitabiếtvẹtcóýthứcvềbảnthân.Chúngnhậnramìnhtronggương,Nhưnglờinóithìlạikhác.Vẹtdùngtừtôirấtedèkhiđềcậptớibảnthân.Nhìnchung,chúngthườngdùngđạitừchỉngôinàykhimuốndẫnlờingườikhác.Vấnđềđặtralàmộtconvẹtchuyểngiencókhinàosửdụngtừ tôimột
cáchrànhmạchhaykhông.VàGailBondthấyhìnhnhưGerardvừalàmnhưvậy.Đâylàmộtkhởiđầutốt.
Chồngcô,Richard,khôngquantâmmấyđếnconvậtmớiđến.Phảnứng
duynhấtcủaanhlànhúnvairồinói,“Đừngmonganhlauchùicáichuồngkiađấy.”Gailnóicôkhôngmonganh lauchùigìcả.Con traicô thìnhiệttìnhhơn.EvanchơiđùangaylậptứcvớiGerard,chonóđậutrênngóntayrồisauđólàlênvai.Nhiềutuầnvừaqua,chínhEvanlàngườivuiđùacùngconchim,làngườigắnbóvớinó,làngườihầunhưlúcnàocũngđểnólênvai.Vàcóvẻnhưlàngườiđượcconchimgiúpđỡ.
Gaildựngmáyquaytrênchânkiềng,chỉnhkhungrồibậtmáyquaylên.
Một sốconvẹt lôngxámbiếtđếmvàcóngười cho rằngmộtvài concònhiểusơsàivềkháiniệmsốKhông.Nhưngkhôngconnàobiếtlàmphéptínhcộngtrừnhânchiacả.TrừGerard.
Côphảicốgắnglắmmớichegiấuđượcsựhàohứngcủamình.“Gerard,”
cônóibằnggiọngđiềmtĩnhnhất,“taosắpchomàyxemmộtbứctranhvàtaomuốnmàynóichotaobiếtbứctranhnóigì.”Côchonóxemmộttờgiấytừbàitậpvềnhàcủacon,gấpnólạiđểlộramộtbàitoánduynhất.Côlấyngóncáicheđiphầnlờigiải.“Tôilàmrồimà.”
“Nhưngtranhnóigìmớiđược?”Gailhỏi,taychỉvàobàitoán.Đólàbài
toánmườilămtrừbảy.“Côphảinóimớiđược.”
“Màynhìnvàotờgiấynàyrồichotaobiếtđápsốđượckhông?”cônói.
“Côphảinóimớiđược,”Gerardlặplại.Lúcnàytrênthanhđậu,nóđang
nhảytừchânnàyquachânkiacáukỉnh.Nóliêntụcliếcnhìncáimáyquay.Gerardkhôngmuốnbịđẩyvàotìnhthếngượng.Gailnói,“Nóghilàmườilămlấyđibảy.”
“Tám,”convẹttrảlờingaylậptức.
Gailcưỡnglạicámdỗ,cốgắngkhôngquayngườivềphíamáyquayvà
kêulênvuisướng.Thayvìvậy,côbìnhtĩnhlậtsangtrangđểlộmộtbàitoánkhác.“Bâygiờ,haimươibalấyđichíncònbaonhiêu?”“Mườibốn.”
“Tốtlắm.Cònbâygiờ…”
“Côhứavớitôirồimà,”Gerardnói.
“Taohứavớimày?”
“Phải,côhứavớitôirồimà,”nóhỏi.“Côbiếtđấy...”
Nómuốnnóitớivụtắmrửa.
“Taotắmchomàysau,”cônói.“Bâygiờthì...”
“Côhứavớitôirồimà.”Giọnghờndỗi.“Tắmrửa.”
“Gerard,taosẽchomàyxembàitoántiếptheonàyđây.Rồihỏimày:haimươichínlấyđitámlàbaonhiêu?”“Tôihyvọnghọđangtheodõi,”nónóibằngmộtgiọngquái lạ.“Họsẽ
thấy.Họsẽthấy,thấythìhọsẽbiết,biếtthìhọsẽnói,‘Hả,đếnconruồicôấycònkhôngdámhạinữalà’.”“Gerard.Này,làmơnchúýđi.Haimươichínlấyđitámlàbaonhiêu?”
Gerardmởmiệng.Cótiếngchuôngcửareo.Gailđứnggầnconchimnên
biếtchínhGerardtạoracáiâmthanhấy.Nócóthểnháilạiđủloạiâmthanhmột cách hoàn hảo - tiếng chuông cửa, tiếng chuông điện thoại tiếng giộinướctrongbồncầu.“Gerard,làmơn...”
Tiếngbướcchân.Mộttiếngcạch,rồitiếngcửatrướcmởcọtkẹt.
“Emđẹplắmcưng,anhnhớemquá,”Gerardgiảgiọngchồngcônói.
“Gerard,”côbắtđầu.
Mộtgiọngphụnữ:“ÔiRichard,đãlâuquárồi...”Imlặng.Tiếnghônhít.
Gail chết lặng, quan sát Gerard. Con vẹt tiếp tục, mỏ của nó hầu như
khôngđộngđậy.Nógiốngnhưcáimáythuâmvậy.Giọngngườiphụnữấy:“Cóhaitathôià?”
“Phải,”chồngcônói.“Tớibagiờthằngnhỏmớivề.”
“Vậycòn…”
“GailđangởhộinghịtạiGeneva.”
“Ôi,vậylàmìnhcócảngày.Ôi,Chúaơi...”
Thêmtiếnghônhítnữa.
Tiếngchâncủahaingười.Băngquacănphòng.
Chồngcô:“Emmuốnuốnggìkhông?”
“Látnữađicưng.Giờđâyemchỉmuốnanhthôi.”
Gailquaylại,tắtmáyquay.
Gerardnói,“Bâygiờthìcôchịuchotôitắmchưa?”
Cônhìnnótrừngtrừng.
Cửaphòngngủđóngsậplại.
Tiếngcọtkẹtcủakhunggiường.Tiếngmộtngườiphụnữvừakêuthévừa
cười.Thêmtiếngcọtkẹtcủakhunggiườngnữa.“Thôiđi,Gerard,”Gailnói.
“Tôibiếtlàcômuốnbiếtmà,”nónói.
“Anhghét con chim chết tiệt đó,” chồng cô nói vào đêm hôm đó.Họ
đangởtrongphòngngủ.“Đó không phải vấn đề,” cô nói. “Anh muốn làm gì thì làm, Richard.
Nhưngđừnglàmtrongnhàcủatôi.Đừnglàmtrêngiườngcủachúngta.”Côđã thay tấm ga giường nhưng dù là vậy cô vẫn không muốn ngồi trêngiường.Đếngầngiườngcũngkhông.Côđangđứngởphíakiacănphòng,gầncửasổ.XecộParisởbênngoài.“Chỉcómộtlầnđóthôimà,”anhnói.Côghétanhtanóidối.“KhitôiởGenevaấy,”cônói.“Anhcómuốntôi
hỏiGerardxemcònnhữnglầnkhácnữakhônghả?”“Không.Đừngkéoconchimvàođây.”
“Cònnhiềulầnkhácnữa,”cônói.“CômuốntôinóigìđâyGail.Tôixinlỗi,đượcchưa?Tôixinlỗi.”
“Tôi không muốn anh nói gì hết,” cô nói. “Tôi muốn anh đừng làm
chuyệnđómột lầnnữa.Tôimuốnanhđểmấyconđĩ đóởngoài cănnhànày.”“Phải.Đượcthôi.Tôisẽlàmvậy.Chúngtadẹpchuyệnnàyđượcchứ?”
“Ừ,”cônói.“Mìnhdẹpchuyệnnàyđượcrồi.”
“Tôighétcáiconchimbỏmẹấy.”
Côđirakhỏiphòng.“Anhmàđụngđếnnó,”cônói,“tôigiếtanh.”
“Côđiđâuđó?”
“Rangoài.”
CôgặpYoshiTomizutạicănhộcủaanhta.Họbắtđầuquanhệvớinhau
cáchđâymộtnămvàquanhệtrởlạiởGeneva.YoshicóvợvàmộtđứaconởTokyo,vàmùathunàysẽtrởlạiđó.Chỉlàtìnhbạnđặcbiệtthôi.“Emcóvẻcăngthẳngquá,”anhvừanóivừavuốtlưngcô.Anhcóđôitay
thậttuyệt.“EmcãinhauvớiRichardà?”“Khônghẳn.Mộtchútthôi.”Cônhìnánhtrănghắtquacửasổ,trăngsáng
đếnmứcngạcnhiên.“Vậylàchuyệngì?”Yoshihỏi.
“EmlochoGerard.”
“Saovậy?”
“Richardghétnó.Ghétcựckỳ.”“Ôidào,hắnsẽkhônglàmgìđâu.Convậtđócógiátrịquámà.”
“Cóthểlắmchứ,”cônói.Côngồidậytrêngiường.“Chắcemnênđivề.”
Yoshinhúnvai.“Nếuemnghĩ...”
“Emxinlỗi,”cônói,
Anhhônnhẹcô.“Cứlàmgìmàemnghĩlàtốtnhất.”
Gail thở dài. “Anhnói đúng,” cô nói. “Lúc này em thật ngớngẩn.”Cô
trượtngườitrởlạivàođốnggốichăn,“Nóivớiemlàlúcnàyemngớngẩnđi.Làmơnđi.”
Chương33BradGordonbấmtắttivirồihétlớn,“Cửamởđấy.Vàođi.”
Đangbuổitrưa.HắnđangnằmườntrongcănhộtầngbaởShermanOaks
theodõitrậnbóngvàchờanhchànggiaopizza.Nhưngthậtngạcnhiên,cửamở,vàbướcvàolàmộtngườiphụnữxinhđẹpnhấtmàhắntừngthấytrongđời.Khắpngườinàngviếtđầychữtaonhã-ngoàibamươi,caoráo,mảnhkhảnh,mặcÂuphục,đôigiàygótkhôngcaolắm.Gợicảm,nhưngtựchủ.Bradngồithẳngngườitrênghếvàxoataydướicằmsờphầnrâumớicạo.“Tôixinlỗi,”hắnnói.“Tôikhôngmonglàlạicókháchđến...”
“Chúcủaanh,ôngWatson,pháitôiđến,”ngườiphụnữvừanóivừabước
thẳng về phía hắn. Không chút do dự, hắn đứng dậy. “Tên tôi là MariaGonzales.”Nàng cómột chất giọng khá dễ nhận biết, nhưng nghe khônggiốnggiọngTâyBanNha.GiốnggiọngĐứchơn.“Tôicómốiquanhệvớicôngtyphụtráchcôngviệcđầutưcủachúanh,”côvừanóivừabắttayhắn.Bradgậtđầu,hítvàomùinướchoathoảngnhẹcủanàng.Hắnkhôngngạc
nhiênkhibiếtnànglàmviệcchoôngchúJack:ônggiànàyluôncónhữngnữdoanhnhânxinhđẹp rất cónăng lựcvâyquanh.Hắnnói, “Tôi làmgìđượcchocô,côGonzales?”“Khônglàmgìcả,”côtrảlờithẳngthắn,mắtnhìnquanhcănhộtìmchỗ
ngồi.Côquyếtđịnhtiếptụcđứng.“Nhưnganhcóthểlàmmộtthứchochúanh.”“Ừm,được.Chuyệngìcũngđược”
“Tôikhôngcầnphảinhắcanhnhớlàchúanhđãtrảtiềnbảolãnhchoanh,
vàsẽchucấpchiphíbàochữachoanh.Vìcáobuộccóliênquantớitộigiaocấuvớitrẻchưathànhniênnênviệcbiệnhộsẽcókhókhăn.”
“Nhưngtôibịgàibẫymà...”Côđưataylên.“Khôngphảichuyệncủatôi.Vấnđềchínhlàthếnày:suốt
mấynămquachúanhđãnhiềulầngiúpanh.Bâygiờđổilạiôngtacầnanhgiúp-bímậtgiúp.”“ChúJackcầntôigiúp?”
“Đúngvậy,”
“Ừm.Nhấtđịnhrồi.”
“Phảicựckỳbímật.”
“Phảibímật.Ừ.”
“Anhkhôngđượcbànluậnchuyệnnàyvớibấtkỳai.Tuyệtđốikhông.”
“Phải.Hiểurồi”
“Chuyệnnàykhôngđượcđểlọtrangoài.Nếuđểlọt,anhsẽmấtsốtiền
bàochữa.Anhsẽngồi tùhaimươinămvì tộidâmôvới trẻem.Anhbiếtnhưvậynghĩalàsaorồiđấy.”“Ừm.”Hắnchùitaylênquầndài.“Tôihiểu.”
“LầnnàyđừnglàmlộntungmọichuyệnlênđấyBrad.”
“Đượcrồi,đượcrồi.Cứnóichotôibiếtcômuốntôilàmgìđi.”
“Côngtyanhthíchnhất,BioGen,sắpcôngbốmộtkhámphámớirấtquan
trọng-mộtgienchữađượcchứngnghiệnmatúy.Khámphánàylàbướcđầutiêntrongchiếndịchtungramộtsảnphẩmthươngmạikhổnglồ,vànósẽthuhútđượcnhiềunguồntàichính.Chúanhhiệnđanggiữmộtchứcvụlớntrongcôngtyvàôngtakhôngmuốnquyềnlựcởvịtrícủamìnhbịmấytayđầutưkháclàmloãngđi.Ôngtamuốnbọnhọphátsợmàbỏchạy.”“Ừ…”
“BằngcáchtungtinxấutừBioGenrangoài.”
“Tinxấugìchứ?”
“Hiện tại,”MariaGonzalesnói, “sảnphẩm thươngmạiquan trọngnhất
củaBioGenbaogồmmộthọtếbàocótênlàhệBurnetmàcôngtymuatừUCLA.Hệtếbàonàysảnxuấtracytokin,mộtchấtquantrọngtrongđiềutrịungthư.”“Ừ…”
“Đểmấyhệtếbàođónhiễmbẩnsẽlàtaihọalớn.”
Côtathòtayvàotrongvímangramộtchainhựanhỏđựngmộtloạithuốc
nhỏmắtcónhãnhiệunổitiếng.Chainàychứamộtchấtlỏngtrongsuốt.Côtavặnmởnắpvànhỏmộtgiọtduynhấtlênnămđầungóntaycủataykia.“Hiểugìkhông?”“Hiểu,”hắnnói.
“Mỗingónmộtgiọt.Đểchokhô.”
“Ừm.”
“VàotrongBioGen.Mấycáithẻtrượtcủaanhcònhoạtđộngđấy.Kiểm
tracơsởdữliệuđểtìmđịađiểmlưutrữvàtìmranhữngtủkhóacóchứahọtếbàoBurnet.Sốlưutrữcótrênthẻnày.”Côta traochohắnmột tấmthẻnhỏcósốBGOX6178990QD.“Trongđócómấymẫumôđônglạnhvàlồngấptrựctiếptrongốngnghiệm.Anhtớimỗilồngvà...chỉcầnchạmvàolồngthôi.”“Chạmvàothôiư?”Bradnhìnchaithuốc.“Thứkialàgìhả?”
“Mộtthứkhônglàmhạianh.Nhưngmấycáitếbàothìlạikhôngthích.”
“Cameraanninhsẽthuhìnhtôi.Lầntrượtthẻnàocũngbịghilại.Người
tasẽbiếtailàm.”
“Sẽkhôngbiếtnếuanhvàođótrongkhoảngmộthaigiờsáng.Tấtcảcác
hệthốngđềungưnghoạtđộngđểtiếnhànhsaolưudữliệu.”“Không,đâucóchuyệnđó.”
“Cóđấy.Chỉtuầnnàythôi.”
Bradlấychainhựatừtaycôtarồilậtngượcnólạitrongtaymình.
“Côphảibiết là,”hắnnói, “họcũng lưu trữhọ tếbàođóngoàicông ty
nữa.”“Chỉ cần làm những gì chú anh yêu cầu là được rồi,” cô ta nói, “Mấy
chuyệncònlạiđểôngấylo.”Côtađóngvílại.“Cònchuyệnnàynữathôi.Không được gọi điện hay liên lạc với chú anh về chuyện này hay bất cứchuyệngìkhác.Ôngtakhôngmuốnđểlạibấtkỳdấuvếtliênlạcnàogiữaanhvàôngta.Rõkhông?”“Rõrồi.”
“Chúcmaymắn.Vàthaymặtchochúanh,cảmơnanh.”Côtabắttayhắn
lầnnữarồirờikhỏicănphòng.
RỐTCUỘCKHÔNGCÓCHUYỆNNGƯỜITÓCVÀNGSẼBỊTUYỆTCHỦNG
BBCđăngchuyệnbịađặt
màkhôngxácminhthôngtin
KhôngcónghiêncứunàocủaWHO,
khôngcónghiêncứunàocủanhómngườiĐức
Mộtchuyệnđùatệhạivềngườitócvàngsuốt150nămqua
Tổ chứcY tếThế giới (WHO)hômnay phủnhận chuyệnđã từngthựchiệnhaycôngbốnghiêncứunàotiênđoánsựdiệtvongcủagientócvàng,theongườiphátngôncủatổchứcthuộcLiênHiệpQuốcnày,“WHOkhôngbiếtnhững tin tứcnàyđãphát sinhnhư thếnàonhưngmuốnnhấnmạnhrằngchúngtôikhôngbàytỏquanđiểmgìvềsựtồntạicủangườitócvàngởtươnglai.”
TheotờWashingtonPost,câuchuyệncủaBBCbắtnguồntừchuyện
củamộthãng thông tấncủaĐức.Câuchuyệnđó lạidựa trênmộtbàibáođượcđănghainămtrướctrêntạpchíphụnữAllegracủaĐức,bàibáonàytríchdẫnmộtnhànhânchủnghọcWHOlàmnguồncungcấptin.Nhưnghồsơvềnhànhânchủnghọcnàylạikhôngtồntại.
GiáosưtruyềnthôngLenEulertạiĐạihọcGeorgetownnóirằngchỉ
cầncácbiêntậpviêncủaBBCthựchiệnviệcxácminhthôngtin,dùchỉởmứctốithiểuthôi,thìcâuchuyệnnàyđãkhôngđượcđăngrồi.Mộtsố nhà quan sát truyền thông lưu ý rằng các hãng thông tấn giờ đâykhôngcònxácminhtintứcnữa.“Chúngtachỉđăngcácthôngcáobáochílênbáorồichuyểnsanglàmviệckhác,”mộtphóngviênnhậnxét.Mộtphóngviênkhácxingiấutênnói,“Chúngtacầnthừanhậnđâylàmộtcâuchuyệnhay.Sựchínhxácsẽgiếtchếtcâuchuyện.”
ĐiềutrabổsungcủatrangwebvềSnopes.comphanhphuiranhiều
phiênbảnkhácnhauvềcâuchuyệnngười tócvàng từmột trămnămmươinămtrướcchotớithờiAbrahamLincoln.Đểcủngcốđộtincậycủacâuchuyện,mỗiphiênbảnđềuđưavàotínhhợplệcủakhoahọc.Mộtvídụđiểnhìnhcótừnăm1906:
NGƯỜITÓCVÀNGNHẤTĐỊNHSẼBIẾNKHỎITRÁIĐẤT
ThiếutáWoodruffrunglênhồichuôngbáotử-Đâylàchuyệnkhoa
học
Côgáicómáitócvàngóngthathướtđãđượcđịnhtrướcsốphận,vàtrongvòngsáutrămnămnữa,ngườitócvàngsẽtuyệtchủng,sốphậncủangườitócvàngđãđượcThiếutáC.E.Woodruffbáotrướchômnaytrongmộtbài thuyếtgiảngtạiHiệphộivìsựtiếnbộ củakhoahọc tạiĐạihọcColumbia...
Rõràngngườitócvàngsẽkhôngtuyệtchủng,vàcâuchuyệndựđoán
sựdiệtvongcủahọcũngsẽkhôngkếtthúc,bởilẽnhữngchuyệnnàyđãlặpđilặplạisuốtmộtthếkỷrưỡiquamàkhôngdựavàobấtkỳcơsởnào,giáosưEulernói.
Chương34Lynn, vợ của Henry Kendall, thiết kế trang web để kiếm sống, nên
thườngởnhàsuốtngày.Khoảngbagiờtrưa,cônhậnđượcmộtcuộc,gọilạ.“Đây là bác sĩ Marty Roberts ở bệnh viện Long Beach Memorial,” mộtgiọngnóivanglên.“CóanhHenryởđókhôngạ?”“Anh ấyđi xembóngđá rồi,” cônói. “Ông cómuốnđể lại tin nhắngì
không?”“Tôi gọi tới văn phòng và cả di động nhưng không thấy ai trả lời cả,”
giọngcủabácsĩRobertslàmmọichuyệncóvẻnhưrấtcấpbách.“Một tiếng nữa tôi sẽ gặp Henry,” Lynn nói. “Anh ấy ổn chứ, bác sĩ
Roberts?”“Ồtấtnhiênrồi,ổnchứ.Anhtahoàntoànổn.Côkêuanhấygọichotôi
đượckhông?”Lynnnóicôsẽbảoanhấygọilại.
Mộtlátsau,Henryvề,côliềnđivàobếp,lúcnàyanhđanglấybánhquy
vàsữachođứacontraiJamietámtuổicủahaingười,Lynnnói,“AnhcóbiếtngườinàoởbệnhviệnLongBeachMemorialkhông?”Henrychớpmắt.“Anhtagọià?”
“Trưanay.Anhtalàaivậy?”
“Anhta làbạnhọccùngtrườngvớianh.Bácsĩbệnhlýhọc.Anhtanói
gì?”“Khôngnóigìhết.Anh tamuốnanhgọi lại,”Bằngcáchnàođócôdằn
mìnhlạiđược,khônghỏichồngmìnhchuyệnnàylàthếnào.
“Đượcrồi,”anhnói.“Cảmơnem.”
Cô thấy Henry liếc nhìn điện thoại trong nhà bếp, rồi cất bước đi vào
phònglàmviệcchungcủahaingười.Anhđóngcửalại.Côngheanhnóinhỏtrênđiệnthoại.Côkhôngngheđượcanhnóigì.Jamieđangănsnack.Tracy,đứaconmườibatuổicủahọ,đangchơinhạc
ầmĩtrênlầu.Lynnthétvọnglêncầuthang:“Làmơnchơinhỏhơnmộtchútđượckhông!”NhưngTracykhôngnghethấytiếngcô.Chỉcòncáchlênlầunóiconbébớtlàmồnđi.Khicôxuốnglầu,Henryđangđiđilạilạitrongphòngkhách.“Anhphải
đixamộtchuyến,”anhnói.“Đượcthôi.Điđâucơ?”
“AnhphảiđếnBethesda.”
“CóchuyệngìởNIHư?”TổngviệnYtếQuốcgianằmởBethesda.Mỗi
nămHenryđếnđómộtvàilần,đểdựhộinghị.“Ừ.”
Cônhìnanhbướctớibướclui.“Henry,”cônói,“anhchoembiếtchuyện
nàylàsaođượckhông?”“Anhchỉđangtiếnhànhmộtnghiêncứuthôi-anhphảiđikiểmtramột
thứ-anhchỉ-anhkhôngrõnữa.”“AnhphảiđếnBethesdamàkhôngbiếtrõlýdovìsaophảiđếnđóư?”
“Chậc,tấtnhiênlàanhbiết.Chuyện,ờ,cóliênquantớiBellarmino.”
RobertBellarminolàtrưởngkhoaditruyềnởNIHvàkhôngphảibạnbè
gìcủachồngcô.“Ôngtathìsao?”“Anhphải,ừ,giảiquyếtmộtchuyệnmàôngtađãlàm.”
Côngồixuốngghế.“Henry,”cônói,“emyêuanhnhưngemthậtsựthấy
rốitungvềchuyệnnày.Saoanhkhôngkểvớiem...”“À,”anhnói,“anhkhôngmuốnnóivềchuyệnnày.Anhphải trở lạiđó,
chỉcóvậy.Mộtngàythôi.”“Anhđanggặpchuyệngìà?”
“Anhđãbảoanhkhôngmuốnnóichuyệnnàymà,Lynn.Anhphảitrởlại
đó.”“OK...khinàođi?”
“Mai.”
Côgậtđầuchầmchậm.“Đượcrồi.Anhcómuốnemđặtvé...”
“Anhđặtrồi.Anhloxongrồi.”Anhthôikhôngbướctớibướcluinữamà
điđếnchỗcô.“Kìa,”anhnói,“anhkhôngmuốnemlo.”“Tronghoàncảnhnàymàmuốnemkhônglocũngkhó.”
“Ổncảmà,”anhnói.“Chẳngquacóchuyệnanhphảilothôi,sauđóthìsẽ
cóngườikháclo.”Vàanhchỉnóicóvậy.
LynnđãkếthônvớiHenryđượcmườilămnăm.Họcóvớinhauhaimặt
con.Hơn ai hết, Lynn biết rõHenry thường bị tậtmáy giật và hay để trítưởng tượng phiêu diêu xa vời.Những bước nhảy sáng tạo khiến anh trởthànhmộtnhànghiêncứugiỏicũngchínhlànhữngbướcnhảykhiếnanhtrởthành một người có chút gì đó cuồng loạn. Anh có chiều hướng thườngxuyêntựmìnhchẩnđoánranhữngcănbệnhmàaicũngsợ.Cứvàituầnanhlạiđikhámbácsĩmộtlầnvàgọiđiệnchobácsĩcònthườngxuyênhơn.Lúcnàoanhcũngbịđau,ngứa,nổimẩn,vànhữngcơnsợhãibấtchợtlàmanh
thứcgiấcnửađêm.Anh thổiphồngnhững loâuvụnvăt.Một tainạnnhỏqualờikểcủaHenrycũngnghenhưanhđãmộtlầnđứngởngưỡngsinhtửvậy.Vìthế,tuyanhcóhànhvikháclạvàchuyếnđitớiBethesda,côlạixem
đócólẽlàmộtchuyệnvụnvặt.Côliếcnhìnđồnghồđeotayvàquyếtđịnhđãđếnlúcrãđôngnướcchấmmìốngchobữatối.CôkhôngmuốnJamieănquánhiềubánhquy,nếukhôngnósẽăntốikhôngđượcngonmiệng.Tracylạivặnnhạcầmĩhơnnữa.Tómlại,nhữngviệcthườngnhậtlấnátsuynghĩcủacô,đẩyHenryvàchuyếnđikỳlạcủaanhrakhỏitâmtrícô.Côcónhiềuthứkhácphảilàmlúcnày,vàcôbắttayvàolàm.
Chương35HenryKendallrờisânbayDullesvàláixevềphíaBắctrêntuyếncaotốc
số267,hướngvềtrạmLinhtrưởngởLambertville.Gầnmộttiếngsauanhmới thấy hàng rào dây xích và đồn gác sau cánh cổng đôi. Phía xa cánhcổng, anh thấy đám cây thích khổng lồ che khuất khu liên hợp ở xa tít.LambertvillelàmộttrongnhữngcơsởnghiêncứuLinhtrưởnglớnnhấttrênthếgiớinhưngTổngviệnQuốcgialạikhôngcôngkhaisựthậtnày,kểcảđịađiểmcủacơsở.MộtphầnlàdonghiêncứuLinhtrưởngliênquannhiềuđếnchính trị, vàmột phần cũng do họ sợ bị những nhà hoạt động xã hội pháhoại.Henrydừngxeởcổngngoài,bấmnút,rồinói,“HenryKendall”vàđọcmậtmãcủamình.Đãbốnnămrồianhchưatớiđây,nhưngmậtmãvẫncònhiệudụng.Anhnghiêngngườirakhỏixeđểcamerathấyrõmặtmình.“CảmơnanhbácsĩKendall.”Cổngmở.Anhláixevàotớicánhcổngthứ
hai.Cánhcổngđầutiênđóngsaulưnganh.Mộtanhlínhgácđiravàkiểmtracăncướccủaanh.Anhnhớmangmánganhchàngnày.“Hômnaykhôngngờanh tớiđấy, tiếnsĩKendall.”Anh línhgácđưachoanhmộtchiếc thẻtrượttạmthời.“Họmuốntôidọnđivàithứtrongtủkhóatrữđồấymà.”
“Ừ,chắcchắnrồi.Quanhđâymọithứngàycàngđượckiểmsoátchặtchẽ
hơnkểtừcáivụđó,anhbiếtđấy.”“Ừ,tôibiết.”AnhtamuốnnóitớiBellarmino.
CổngtrongmởravàHenryláixequa.Anhđiquatòanhàhànhchínhvà
đithẳngvàobộphậnlưugiữ.TrướcđâytinhtinhởtrongTòanhàB.Anhchorằngchúngvẫncònởđó.Anhmởcửangoàirồi trượt thẻlêncửaphíabêntrong.Anhđidọctheo
mộtlốihànhlangdẫntớiphònggiámsátB.Phòngnàychứanhiềumànhìnhtheodõi,ghihìnhtấtcảtinhtinhtrênhaitầngcủabộphậnLinhtrưởng.Có
khoảngtámmươiconthúvớituổiđờivàgiớitínhkhácnhau.Trongphòng,ngườitrợlýthúyđangtrựcvớibộđồngphụckaki.Còncó
cảRovak,ngườiđứngđầucơsởnghiêncứunữa.Chắcbộphậnanninhởcổngtrướcđãthôngbáochoôngtabiết.Rovaknămmươituổi,tócrâmmàuthép,phongcáchquânđội.Nhưngôngtalàmộtnhàkhoahọcgiỏi.“Tôivừatựhỏikhinàothìanhtới,”Rovaknói.Ôngbắttay.Trôngôngcó
vẻthânthiện.“Anhnhậnđượcmáuchưa?”“Rồi.”Henrygậtđầu.
“ThằngchaBellarminoấyđang tức lộn ruột lênđây,”Rovaknói. “Hắn
cònchưatớiđây,vàchúngtôinghĩchúngtôibiếtlýdohắnchưatới.”“Ýônglàsao?”Henrynói.
“Mìnhđidạođi,”Rovaknói.
Henry xem tờ giấy anhđang cầm. “Tôi đang tìm con cái có số hiệuF-
402.”“Sairồi,”Rovaknói.“AnhđangtìmconcủaconmẹcósốhiệuF-402.Nó
ởlốinày.”Họ cất bước dọc theo lối hành lang bên hông, hành lang dẫn tới một
phònghuấnluyệnnhỏđượcsửdụngđểtiếnhànhcácthínghiệmhuấnluyệnthúngắnhạn.“Ôngnuôinóởđâyà?”“Bắtbuộcphảivậy.Anhsẽthấy.”
Họđivàophònghuấnluyện.Nhìnthoángqua,nơiđâytrônggiốngnhư
mộtcănphòngvuichơicủanhàtrẻ,vớiđồchơiđủmàusắcởkhắpnơi,thảmmàulụctrênnềnnhà.Kháchbìnhthườngcóthểsẽkhôngđểýlàtấtcảmónđồchơiđềuđượclàmbằngloạinhựabềncókhảnăngchịuvađậpcao.Mộtbênphòngcótườngkínhthuậntiệnchoviệcquansát.LoatrongphòngđangphátnhạccủaMozart.
“NóthíchnhạcMozart,”Rovaknhúnvainói.Họđivàomộtphòngnhỏhơntáchra từmộtbênphònglớn.Một tianắngtừ trên trầnrọixuống.Cómộtcáichuồngnămnhânnămởgiữaphòng.Ngồibêntronglàmộtcontinhtinh con, kích thước cỡ một đứa bé bốn tuổi. Mặt con tinh tinh dẹt hơnthườnglệ,còndathìnhợtnhạtnhưngđâyrõrànglàmộtcontinhtinh.“ChàoDave,”Rovaknói.
“Chào,” con tinh tinh nói. Giọng nó khàn khàn. Nó quay sang Henry.
“Anhcóphảimẹtôikhông?”nónói.HenryKendall khôngbiếtnóigì.Hàmanhđộngđậy,nhưngkhông lời
nàothoátrangoàiđược.Rovaknói,“Phải, làanhtađấyDave.”ÔngquaysangKendall.“TênnólàDave.”Con tinh tinhđangchămchúnhìnHenry.Chỉnhìn chămchúmột cách
lặnglẽ,ngồitrongchuồng,ngóntaygiữngónchân.“Tôibiếtđâylàmộtcúsốc,”Rovaknói.“Thửtưởngtượngthửxemmọi
ngườiởđâythấysaokhihọpháthiệnra.Bácsĩthúysuýtngấtxỉu.Chẳngaibiết là nó khác biệt đến như vậy cho đến khi bất thình lình thấy nó; xétnghiệmaxítxialicchokếtquảâmtính.Ngườitalặpđilặplạixétnghiệmvìhọchorằnghẳnphảicósaisótnàođó.Nhưngđâucósaisótgì.Rồisauđónóbắtđầubiếtnóicáchđâybatháng.”Henrythởdài.
“Nónóigiỏilắm,”Rovaknói.“Gặpkhókhănchútchútvớithìcủađộng
từ.Nhưngtrướcgiờcóaichỉdẫngìnóđâu.Thựctếthìtrướcgiờchẳngaiởquanhđâyđượctiếpxúcvớinócả.Anhmuốnđưanórangoàikhông?”Kendallngậpngừng.“Nócó,ờ...”Tinh tinhđôikhi rấtdữdằnvàhung
hăng;ngaycảmộtcontinhtinhconcũngcóthểgâynguyhiểm.“Ồ, nhất định rồi, nó dễ bảo lắm. Nó có phải là tinh tinh đâu, đúng
không?”Ôngmởchuồng.“RađâynàoDave.”
Daverangoàimộtcáchlưỡnglự,nhưmộttùnhânvừađượcphóngthích.
Dườngnhưnósợrakhỏicáichuồngđó.NónhìnHenry.“Consẽsốngchungvớimẹà?”“Taokhôngbiếtnữa,”Henrynói.
“Conkhôngthíchcáichuồngđâu.”
NórướnngườitớinắmlấytayHenry.“Mìnhđichơiđi,đượckhông?”
Anhvànóvàotrongphòngchơi,Davedẫnđường.
Henrynói,“Đâylàviệcthườngngàycủanóà?”
“Phải.Nócókhoảngmộttiếngmộtngày.Chơivớibácsĩthúylànhiều.
Lâulâucũngchơivớitôi.”Daveđếnđốngđồchơirồibắtđầusắpxếpchúngthànhnhiềuhìnhdạng.
Hìnhtròn,rồihìnhvuông.“Tôimừng là anhđếnđây thămnó,”Rovaknói. “Tôi nghĩ làmvậy rất
quantrọng.”“Chuyệngìsẽxảyravớinó?”
“Anhnghĩsaohả?VụnàyphạmphápnhưchơiđấyHenry.MộtconLinh
trưởngbậccaođãchuyểngienư?AnhbiếtlàHitlerđãtìmđủmọicáchlaingườivớitinhtinhrồi.Stalincũnglàmvậynữa.Cóthểnóihọđãxâydựngnênngànhnày.Coinào,Hitler,Stalin,vàbâygiờlàmộtnhànghiêncứuMỹởNIHư?Khôngđờinàođượcđâu,anhbạn.”“Vậythìôngđịnh…”
“Đâylàmộtthínghiệmtráiphép.Nóphảingưnglạithôi.”
“Ôngđùađấyà?”
“AnhđangởWashingtonđấy,”Rovaknói, “màởđây toàn là thuốcnổchínhtrịđấy.NguồntàitrợchoNIHtừchínhquyềnhiệntạiđãchấmdứttừlâurồi.Nếuchuyệnnàylọtrangoàithìnguồntàitrợsẽbịcắtgiảmchỉcònmộtphầnmười.”“Nhưngconthúnàyphithườngquá,”Henrynói.
“Nhưngtráiphép.Ngườitachỉquantâmchuyệnđóthôi.”Rovaklắcđầu.
“Đừngxửsựcảmtínhquá.Anh làmthínghiệmchuyểngien tráiphépmàluậtlệcủabangđãghirõlàbấtcứthínghiệmnàochưađượcbangiámđốcđồngýsẽbịchấmdứtvàsẽkhôngcóngoạilệnàocả.”“Ôngsẽ,ờ…”
“Moócphinnhỏgiọttrongtĩnhmạch.Sẽkhôngcócảmgiácgìcả,”Rovak
nói.“Anhkhôngcầnphảilo.Chúngtôisẽchămsóctốtchonó.Vàsaukhithiêu rụixong thìchẳngcònchứngcớnàocho thấyđãxảy rachuyệnnàycả.”ÔnggậtđầuvớiDave.“Saoanhkhôngđichơivớinómộtchútđi?Nóthíchởgầnanhlắm.Nóchántấtcảchúngtôirồi.”Họchơimột ván cờ vua theo kiểu ngẫu hứng, sử dụng những khối đồ
chơi,nhảyquanhautrongkhicảhaingồitrênnềnnhà.Henryđểýcácchitiết-đôitaycủaDave,cótỷlệnhưtayngười;đôichânnócầmnắmđượcnhưchâncủa tinh tinh;đôimắtnó lốmđốmmàuxanhdương;vànụcườicủanókhônghẳngiốngngười,khônghẳngiốngdãnhân.“Trònàyvuiquá,”Davenói.
“Vui làvìmàyđangthắngmà.”Henrykhônghiểuluậtchơi lắm,nhưng
anhnghĩnênđểDavethắng.Vớiconcủamìnhanhcũngđãlàmvậy.Vàrồianhnghĩ,Đâylàconcủamìnhmà.
Anhsuynghĩkhôngđượcrànhmạch lắm,anhbiếtnhưvậy.Anhđang
hànhđộngtheobảnnăng.Anhýthứcđượcbảnthânđangchămchúquansát
Davekhinóđượcđưatrởlạichuồng,ýthứcđượccáchnóbịnhốtlạibằngmộtcáikhóacóphímbấm,ýthứcđượccáchmà…“Chotôibắttaynólầnnữa,”Henrynói.“Mởchuồngralầnnữađi.”
“Này,”Rovaknói,“đừnglàmvậyvớichínhmình.Vớinócũngđừng.”
“Tôichỉmuốnbắttaynóthôimà.”
Rovakthởdàimởkhóa.Henryquansát01-05-04.
AnhbắttayDavevànóilờitạmbiệt.
“Maimẹcóđếnnữakhông?”Davenói.
“Khônglâunữasẽđến.”Henrynói.
Davengoảnhmặtđi,khôngnhìnHenrykhianhkhỏiphòngvàđóngcửa
lại.“Nghenày,”Rovaknói,“anhphảithấymìnhmaymắnlàđãkhôngbịtruy
tốvàtốngvàotù.Bâygiờđừngcódạidộtchuyệnnàynữa.Chúngtôisẽlovụnày.Anhcứtiếptụccôngviệccủamìnhđi.”“Đượcrồi.”Henrynói.“Cảmơnông.”
Anhyêucầuđượcởlạitrạmnghiêncứuđểchờtớigiờbayvềnhà;họđưa
anhvàophòngcó trạmcuốidànhchonghiêncứuviên.Anhdànhcảbuổitrưađểđọc tư liệuvềDavevà tấtcảcácchúthích trongtập tincủamình.Anhincảtậptinra.Anhđivòngquanhtrạm,đivệsinhnhiềulầnđểlínhgácquenvớiviệcthấyanhravàonhàvệsinhtrênmànhình.Rovakravềlúcbốngiờ,trênlốiraôngtacóghéquanóilờitạmbiệt.Các
bácsĩthúyvàlínhgácđổicalúcsáugiờ.Lúcnămrưỡichiều,HenrytrởlạiphònghuấnluyệnvàđithẳngđếnphòngcủaDave.Anhmởchuồng.
“Chàomẹ,”Davenói.“ChàoDave.Màycómuốnđichơixakhông?”
“Muốn,”Davenói.
“Đượcrồi.Taobảolàmgìthìmàyphảilàmđúngnhưvậy.”
Nghiên cứu viên thường xuyên dạo bộ với những con tinh tinh thuần
hóa,đôikhinắmtaychúngnữa.HenrydạobộcùngDavedọctheolốihànhlangngoàiphònghuấnluyện,vớimộtnhịpđộthưthả,khôngbuồnđểmắttớicácmáyquay.Anhvànórẽtráivàohànhlangchínhrồihướngvềphíacửangoài.Anh trượt thẻđểmởcửabên trong, dẫnDavequa, rồimởcửangoài.Đúngnhưanhdựđoán,khôngcóchuôngbáođộng.TrạmLambertvilleđượcthiếtkếđểngănngừakẻđộtnhậpvàngănkhông
chomấyconthúthoátrangoài,nhưngkhôngđượcthiếtkếđểngănnghiêncứuviênđemthúrakhỏi trạm.Thậtvậy,vìnhiều lídokhácnhau,nghiêncứuviênthỉnhthoảngcầnđưathúrakhỏitrạmmàkhôngphảitrảiquaquánhiềuthủtụcphiềnphức.VàthếlàHenryđặtDavetrênsànxeởphầnghếphíasaurồiláitớicổngra.Lúcnàylàgiờđổicanêncónhiềuxeravào.Henrynộplạitấmthẻtrượt
vàhuyhiệu.Viênlínhgácđangtrựcnói“CảmơntiếnsĩKendall,”rồiHenrylái xe vào vùng đồi cỏ xanh mởn dâng cuồn cuộn của miền Tây bangMaryland.“Anhđangláixevềư?”Lynnnói.“Saovậy?”
“Chuyệndàilắm.”
“Saovậy,Henry?”
“Anhkhôngcólựachọnnàokhác.Anhbuộcphảiláixethôi.”
“Henry,”cônói,“anhcưxửlạlắmđấy,anhbiếtkhông.”“Đâylàchuyệnluânthườngđạolý.”
“Chuyệnluânthườngđạolýgìchứ?”
“Anhphảicótráchnhiệm.”
“Tráchnhiệmgìcơ?Chúaạ.Henry...”
“Emà,”anhnói,“chuyệndàidònglắm.”
“Câuđóanhnóirồi.”
“Tinanhđi,anhmuốnkểchoemnghemọichuyện,”anhnói,“anhthậtsự
muốnlắm.Nhưngchờanhvềnhàđã.”Davenói,“Cóphảimẹcủamẹkhông?”
Lynnnói,“Aingồitrongxevớianhvậy?”
“Đâucóai.”
“Aiđangnóivậy?Cáigiọngkhànkhànkìa.”
“Thật sự thì anhkhônggiải thíchđược,”anhnói. “Emphải chờanhvề
nhàđã,rồiemsẽhiểuthôi.”“Henry…”
“Anhphảiđiđây,Lynn.Nhắnmấyđứanhỏlàanhyêutụinó.”Anhdập
máy.Daveđangnhìnanhbằngcặpmắtnhẫnnại.“Lúcnãylàmẹcủamẹà?”
“Khôngphải.Làngườikhác.”
“Cốấycógiậnkhông?”
“Không,khônggiậngìđâu.Màyđóikhông,Dave?”
“Khônglâunữasẽđói.”
“Được rồi,mình sẽ tìmmột tiệmbán thức ăn chokháchngồi trongxe.
Nhưngtrongkhiđóthìmàyphảiđeodâyantoànvàođã.”Davetrôngcóvẻlúngtúng.Henrytấpxevàolềrồikẹpdâyantoànquanh
nó.Dâykhôngvừalắm;Davechỉlớnhơnđứanhỏmộtchút.“Conkhôngthích.”Nóbắtđầugiựtgiựtcáidâycài.
“Màyphảiđeodâyvào.”
“Khôngmà.”
“Rấttiếclàphảivậy.”
“Conmuốnquaylại.”
“Khôngthểquaylạiđược,Daveà.”
Davethôikhôngloayhoayvớicáidâycàinữa.Nónhìnrangoàicửaxe.
“Tốiquá.”Henryđưataychạmvàobộlôngngắn,vuốtvuốtđầuconvật.Anhthấy
đượcvẻthưthảcủaDavekhianhvuốtvenó.“KhôngsaođâuDave.Giờthìmọichuyệnsẽổncảthôi.”HenryláixexakhỏilềvàđivềhướngTây.
Chương36“Anhđangnóichuyệngì thếnày?”LynnKendallnói,mắtnhìnchằm
chằmvàoDaveđangngồiimlìmtrênsofatrongphòngkhách.“Conkhỉnàylàcontraicủaanh?”“Ờthì,khônghẳnvậy...”
“Khônghẳn vậy?”Cô bước tới bước lui quanh phòng khách. “Nói vậy
nghĩalàcáiquáigìhảHenry?”HômnaylàmộttrưathứBảybìnhthường.CôcongáiTracymớilớncủa
họkhônglàmbàitậpvềnhàmàđangtắmnắngvànóichuyệnđiệnthoạiởsânsau.EmtraicủaconbélàJamiethìđangvẩynướctrongbểbơi.TrướcđóLynnđãbỏcảngàytrongnhàđểhoàntấtmộtcôngviệcsắphếthạnnộp.Bangàyvừaquacôđãrấtvấtvảvớinó,vậynêncôrấtngạcnhiênkhimởcửatrướcvàthấychồngmìnhbướcvào,taydẫntheomộtcontinhtinh.“Henry?Nócóphảilàconcủaanhhaykhônghả?”
“Phải,hiểutheomộtnghĩanàođó.”
“Hiểutheomộtnghĩanàođó.Vậyrõrồi.Tôimừnglàanhnóirõràngra
nhưvậy.”Côxoayngườivàtrừngtrộnhìnanh.Mộtýnghĩkhủngkhiếplóelêntrongđầucô.“Chờchút.Chờchútđãnào.Cóphảianhmuốnnóivớitôilàanhđãquanhệtìnhdụcvớimột…”“Không, không,” chồng cô giơ hai tay lên nói. “Không đâu.Làmgì có
chuyệnđó.Chỉlàmộtcuộcthínghiệmthôimà.”“Chỉ làmộtcuộc thínghiệmthôi.Chúaơi.Một thínghiệmư?Cuộc thí
nghiệmgìhảHenry?”Con khỉ ngồi co cụm lại, tay nắm các ngón chân. Ngước lên nhìn hai
ngườilớn.“Ránghạgiọngmộtchút,”Henrynói.“Emlàmnósợkìa.”
“Tôi làm nó sợ? Tôi làm nó sợ ư? Nó là một con khỉ chết giẫm mà
Henry!”“Dãnhân.”
“Dãnhân,khỉ...Henry,nóđịnh làmgìởđâyhả?Tạisaonó lạiở trong
nhàmình?”“Ừthì…Anhkhông...Thựcrathì,nóđếnsốngchungvớimình.”
“Nóđếnsốngchungvớimình.Đùngmộtcáinóđến.Anhcómộtđứacon
làkhỉmàcũngchẳngbaogiờbiết.Đùngmộtcáinóđếncùnganh.Tuyệt.Rõlắmrồi.Hếtsứcrõràng.Aicũnghiểuđượcmà.Sao trướcđâyanhkhôngnóichotôibiếthảHenry?Àmàthôiđi,đểtạobấtngờcũngđược.Anhđangláivềnhàcùngvớiđứaconkhỉcủaanhnhưnganhsẽchoembiếtchuyệnkhianhbướcvàonhà.Tuyệt lắmHenry.Tôimừnglàchúngtađãdựmấyphiêntrịliệuvềsựthânmậtvàgiaotiếpgiữavợchồngvớinhau.”“Lynn,anhxinlỗi...”
“Anh lúcnàocũngxin lỗi cả.Henry, anhđịnh làmgìvớinóđây?Anh
địnhđưanóđếnsởthúhaysaohả?”“Conkhôngthíchsởthú,”Davethốtralờiđầutiên.
“Taokhônghỏimày,”Lynnnói.“Màyđừngxíavôchuyệnnày.”
Rồisauđócôđiếngngười.
Côquaylại.
Côtrânmắtnhìn.
“Nónóiư?”
“Phải,”Davenói.“Côcóphảimẹconkhông?”
LynnKendallkhôngngấtxỉu,nhưngcôbắtđầu run rẩyvàkhihaicặp
gốicôsụpxuống,Henryđỡvàdìucôngồivàochiếcghếmàcôthíchnhất,nằmđốidiệnchiếcbàntiếpkhách,sátbêncạnhsofa.Davekhôngđộngđậy.Nóchỉmởmắtthaoláoranhìn.Henryvàotrongbếplấychovợmộtítnướcchanh.“Đây,”anhnói.“Emuốngđi.”
“Tôicầnmộtlymartini.”
“Em à, thời đó đã qua rồi.” Lynn là thành viên củaHội Cai RượuVô
danh.“Tôi không biết thời nào là thời nào nữa,” cô nói. Cô đang nhìnDave
chằmchằm.“Nónói.Conkhỉkiabiếtnói.”“Dãnhân.”
“Conxinlỗiđãlàmcôxợ,”Davenóivớicô.
“Cảmơn,ờ…”
“Tên nó là Dave,” Henry nói. “Không phải lúc nào nó cũng phát âm
đúng.”Dave nói, “Thỉnh thoảng người ta bị con làm cho xợ. Họ cảm thấy tệ
lắm.”“Dave,”cônói. “Không liênquan tớimàyđâucưng.Xem ramày tử tế
lắmthìphải.Liênquantớihắnkìa.”CôgiậtngóncáivềphíaHenry.“Cáitênngusikiakìa.”“Tênnguxilàgì?”
“Chắcnóchưabaogiờnghemấytiếngchửithềđâu,”Henrynói.“Emcần
phảixemlạilờinóicủamình.”“Saomìnhxemlờinóiđược?”Davenói.“Lờinói là tiếngồnmà.Mình
khôngthểxemtiếngồnđược.”“Tôichẳnghiểugìcả,”Lynnngảsâuvàoghếnói.
“Đólàthànhngữ,”Henrynói.“Mộtcáchnói.”
“Ồ,conhiểurồi,”Davenói.
Cómộtkhoảnglặng.Vợanhthởdài.Henryvỗcánhtaycô.
“Mẹcócâykhông?”Davenói.“Conthíchleocây.”
Ngay thời khắc đó, Jamie vào nhà. “Mẹ ơi, con cần khăn…” Nó liền
ngừngnóivàchămchúnhìncontinhtinh.“Xinchào,”Davenói.
Jamiechớpmắt,rồibừngtỉnhngay.“Ê,ngonlànhthật!”nónói.“Taolà
Jamie.”“TêntôilàDave.Anhcócâygìđểleokhông?”
“Cóchứ!Câytolắm!Đinào!”
Jamieđivềphíacửa.DavenhìnLynnvàHenryđểhỏi.
“Điđi,”Henrynói.“Khôngsaohết.”
Davenhảykhỏisofavàlontonđếncánhcửa,theosauJamie.
“Saoanhbiếtlànókhôngchạyđiluôn?”Lynnnói.
“Anhnghĩnókhôngchạyđâu.”
“Vìnólàconanhmà.”
Cánh cửa đóng sập lại.Bên ngoài, họ nghe tiếng cô con gái đang thét.
“Cáigìvậyhả?”HaingườingheJamienói,“Nólàtinhtinhvàbọnemđangleocây.”
“EmlấynóởđâuvậyhảJamie?”
“Củabốmangvềđấy.”
“Nócócắnkhông?”
HọkhôngngheđượccâutrảlờicủaJamie,nhưngquakhungcửahọthấy
cànhcâyđungđưa.Nhữngtiếngcườikhúckhíchgiòngiãtừbênngoài.“Anhđịnhsẽlàmgìvớinóđây?”Lynnnói.
“Anhkhôngbiếtnữa,”Henrynói.
“Chậc,nókhôngthểởlạiđây.”
“Anhbiết.”
“Emđãkhôngnuôichótrongnhàthìlàmsaolạichịunuôidãnhânchứ.”
“Anhbiết.”
“Vảlạicũngkhôngcóchỗchonó.”
“Anhbiết.
“Đúnglàlộnxộncảlên,”cônói.
Anhkhôngnóigì,chỉgậtđầu.
“ChuyệnquáiquỷnàyxảyranhưthếnàohảHenry?”cônói.
“Chuyệndàilắm,”anhnói.
“Emđangngheđây.”
Khibộgienngườiđượcgiảimã,anhgiảithích,cácnhàkhoahọckhám
pháthấybộgiencủatinhtinhgầnnhưgiốnghoàntoànbộgienngười.“Toànbộsốgientáchbiệthailoàichúngta,”anhnói,“chỉlànămtrămgien.”Dĩ nhiên, con số đó dễ gây ngộ nhận, bởi người và nhímbiển cũng có
nhiềuloạigiengiốngnhau.Thựctếthìgầnnhưmọisinhvậttrênhànhtinhnàyđềucóchunghàngchụcnghìngiengiốngnhau.Cómộtnềntảngvĩđạigắnkếtmọidạngsống,theophươngdiệnditruyềnhọc.Vìthế,nhiềungườitrởnênquantâmmuốnbiếtđiềugìđãtạorasựkhác
biệt giữa các loài khác nhau.Con số năm trăm gien không phải là nhiều,nhưnglạilàmộtlằnranhrấtlớn,dườngnhưngăncáchgiữatinhtinhvàconngười.“Nhiềuloàicóthểlaichéonhauđểsảnsinhrathếhệlaigiống-sưtửvà
hổ,báohoamaivàbáođốmBắcMỹ,cáheovàcávoi,trâunướcvàtrâubòthuầnchủng,ngựavằnvàngựa,lạcđàvàlạcđàkhôngbướu.GấuxámvàgấuBắcCựcthỉnhthoảngcũnggiaophốivớinhautrongthiênnhiêntạoragấuxámBắcCựcgrolar.Vìvậyngườitađặtcâuhỏilàtinhtinhvàngườicóthểnàolaigiốngvớinhauđểtạorangườitinhtinhhaykhông.Câutrảlờidườngnhưlàkhông.”“Cóngườiđãthửrồià?”
“Đãthửnhiềulần.Bắtđầutừnhữngnăm1920.”
Nhưngchodùhiện tượng laigiốngkhông thểxảyrađinữa,Henrygiải
thích,thìngườitavẫncóthểđưagienngườitrựctiếpvàophôitinhtinhđểtạoramộtconvậtchuyểngien.Bốnnămtrước,khiHenryđangnghỉphépở
TổngviệnYtếQuốcgia,lúcđóanhđangnghiêncứuvềbệnhtựkỷ,vàanhmuốnbiết nhữnggien nào có thể giải thích cho sự khác biệt về khả nănggiao tiếp giữa người và dã nhân. “Vì tinh tinh có thể giao tiếp,” anh nói.“Chúngcónhiềuloạitiếngkêuvàcửchỉbằngtaykhácnhau;chúngcóthểtựtậphợplạithànhnhữngtoánsăngiếtthúcỡnhỏcựckỳhiệuquả.Vìvậychúngcóthểgiaotiếp,nhưngkhôngcóngônngữđểgiaotiếp.Nhưngườibịtựkỷnặngvậy.Đólàđiềulàmanhquantâm.”“Rồianhlàmgì?”vợanhhỏi.
Trongphòngthínghiệm,dướikínhhiểnvi,anhđưagienngườivàomột
cáiphôitinhtinh.Giencủachínhanh.“Gồmcảgienchiphốikhảnăngngônngữư?”côhỏi.
“Thậtrathìtấtcảcácgien.”
“Anhđưavàotấtcảcácgiencủaanh.”
“Này,anhchưabaogiờngờlàvụthínghiệmnàylạikéodàitrọncảchu
kỳ,”anhnói.“Lúcđóanhchỉmonglấyđượccáibàothaithôi.”“Lấybàothai,khôngphảiconthúư?”
Nếubàothaichuyểngiensốngđượctámchíntuầntrướckhithaitựsấy,
nósẽcóđủmứcđộphânhóađểanhcóthểmổratìmhiểuvànângcaokiếnthứcvềkhảnănggiaotiếpởdãnhân.“Anhcứngỡcáibàothaisẽchếtà?”
“Phải.Lúcđóanhchỉhyvọngnócóđủ...”
“Rồisauđóanhsẽmổtoạccáibàothaira?”
“Mổra,đúngrồi.”
“Mấycáigiencủachínhanh,bàothaicủachínhanh-anhlàmnhưvậychỉ
đểcócáigìđómàmổư?”Côđangnhìnanhnhưthểanhlàquáivậtvậy.
“Lynnà,chỉlàthínghiệmthôimà.Bọnanhlàmmấythứnàythường...”
Anhngừngnói.Cógiảithíchhếttấtcảcũngchẳngíchgì.“Này,”anhnói,“mấycáigienđóngaytrongtầmtayanh.Anhchẳngcầnaichophépmìnhsửdụngchúngcả.Đólàthínghiệmmà.Chẳngliênquangìtớianh.”“Bâygiờthìcóđấy,”cônói.
CâuhỏimàtrướcgiờHenryvẫnluônmiệtmàitìmcâutrảlờilàmộtcâu
hỏirấtcơbản.Tinhtinhvàngườitáchratừmộttổtiênchungcáchđâysáutriệunăm.Vàcácnhàkhoahọctừlâuđãchúýthấytinhtinhgiốngngườinhấtởgiaiđoạncònlàbàothai.Điềunàychothấyngườikháctinhtinhmộtphầnlàdosựkhácbiệttrongquátrìnhpháttriểntrongtửcung,cóthểxemquátrìnhpháttriểnởngườilàquátrìnhđãbịchặnlạiởgiaiđoạnbàothaiởtinhtinh.Mộtsốnhàkhoahọccảmthấynócóliênquanđếnsựphát triểncuốicùngcủabộnãongười,thểtíchcủanãotănggấpđôitrongnămđầusaukhithainhilọtlòng.NhưngđiềumàHenryquantâmlàkhảnăngngônngữ,và để cho khả năng này xảy ra, dây thanh quản phải di chuyển từmiệngxuốngcuốnghọngtạorahộpâm.Quátrìnhnàyxảyraởngười,cònởtinhtinhthìkhông.Toànbộchuỗisựkiệntrongquátrìnhpháttriểndiễnrahếtsứcphứctạp.Henryhyvọngcóthểthuhoạchđượcmộtbàothaichuyểngienvàtừđó
cóthêmmộtítkiếnthứcvềtácnhângâyrasựthayđổitrongquátrìnhpháttriểnởngườikhiếnconngườicóthểgiaotiếpbằngngônngữ.Ítnhấtthìđólàkếhoạchthửnghiệmbanđầucủaanh.“Tạisaoanhdựtínhlấycáibàothaiđórarồilạikhônglàm?”côhỏianh.
Bởivìmùahènămđó,nhiềucon tinh tinhbịnhiễmviêmnãodovi rút
gâyra,vànhữngcontinhtinhkhỏemạnhphảiđượcđưađinơikhácđểcáchly.ChúngđượcđưađếnnhiềuphòngthínghiệmkhácnhauquanhbờbiểnphíaĐông.“Anhchẳngnghengóngđượctingìvềcáiphôimàanhcấycả.Anhtưởnglàconmẹtựsẩythaitạimộtcơsởcáchlyởđâuđó,rồinhữngchấttrongbàothaibịvứtđi.Anhkhôngthểđiềutraquásátsaođược...”“Bởivìnhữnggìanhlàmlàphạmpháp.”
“Ừ,thì...Cáitừđónặngnềquá.Anhcứtưởngthínghiệmđãthấtbạirồi
thìmọichuyệnđãchấmdứt.”“Chắckhôngđâu.”
“Ừ,”anhnói.“Chắckhôngđâu.”
Conmẹsinhramộtcontinhtinhđủthángrồicảhaimẹconđượcđưatrở
lạiBethesda.Continhtinhsơsinhtrôngcóvẻbìnhthườngvềmọiphươngdiện.Dacủanóhơinhợtnhạt,nhấtlàquanhvùngmiệng,nơikhôngcólông.Nhưngtinhtinhrấtđadạngvềlượngsắctốởdamàchúngthểhiện.Chẳngainghĩđólàchuyệngìkháclạcả.Cànglớncontinhtinhcàngbộclộsựbấtthường.Gươngmặtdẹtlúcđầu
khôngcònnhôrangoàitheotuổinữa.Đặcđiểmtrênkhuônmặtvẫncónétcủatrẻsơsinh.Tuynhiên,khôngaiđặtnghivấnvềhìnhdángcủacontinhtinhconcả-chotớikhitrongmộtlầnkiểmtramáuđịnhkỳhọpháthiệnracontinhtinhsơsinhnàychokếtquảâmtínhđốivớienzimaxítxialicGc.Vìtấtcảcáccondãnhânđềumangenzimnày,xétnghiệmnàyrõrànglàsai,rồingườiralậplạixétnghiệm.Mộtlầnnữa,kếtquảlạilàâmtính.Continhtinhsơsinhnàykhôngcóenzimđó.“Khôngcóenzimnàylàmộttínhtrạngởngười,”Henrynói,“Axítxialic
làmột loại đường.Khôngngườinào có axít xialicdạngGccả.Nhưngdãnhânthìcó.”“Nhưngconsơsinhnàykhôngcó.”
“Đúng vậy. Cho nên người ta mới làm một loạt xét nghiệm ADN rồi
nhanhchóngnhận thấy rằngcon tinh tinhnàykhôngcómứcđộkhácbiệtmộtphẩynămphầntrămvềgienthườngthấygiữangườivàtinhtinh.Nócóítdịbiệthơn.Rồihọbắtđầurápcácdữliệulạivớinhau.”“RồisoADNcủacontinhtinhnàyvớiADNcủatấtcảnhữngailàmviệc
trongphòngthínghiệm.”“Ừm.”
“VàthấynókhớpvớiADNcủaanh.”
“Ừm.VàituầntrướcvănphòngcủaBellarminocógửichoanhmộtmẫu.
Anhđoánlàđểcảnhbáotrướcchoanhbiết.”“Anhđãlàmgì?”
“Mangtớichỗmộtngườibạnđểphântích.”
“BạncủaanhởLongBeach?”
“Phải.”
“CònBellarmino?”
“Ông ta chẳngquakhôngmuốnchịu tráchnhiệmkhi chuyệnnày lọt ra
ngoài.” Anh lắc đầu. “Anh đang lái xe và vừa chuyển sang hướng TâyChicagothìnhậnđượcđiệnthoạitừgãRovaknàyởphòngthínghiệmđộngvật.Ôngtanóilàanhtựmìnhlochuyệnnàyđi,anhbạn.Tháiđộcủahọlàvậy.Vấnđềcủaanh,khôngphảicủahọ.”Lynn chaumày. “Tại sao đây không phải là một phát minh lớn chứ?
Chẳngphảichuyệnnàysẽlàmanhnổitiếngkhắpthếgiớihaysao?Anhđãtạorađượcmộtcondãnhânchuyểngienđầutiên.”“Vấnđềlà,”Henrynói,“anhcóthểbịchỉtríchvìchuyệnnày,thậmchílà
bịbỏtùnữa.BởianhchưađượcphépcủacácủybangiámsátnghiêncứuLinhtrưởng.BởiNIHbâygiờcấmnghiêncứuchuyểngientrênbấtkỳconvật nào ngoài chuột. Bởi tất cả những tên quái đản và điên khùng chốngcôngnghệchuyểngiensẽsẵnsàngkhígiớichochuyệnnày.BởiNIHkhôngmuốndínhlíugìtớichuyệnnàyvàsẽphủnhậnkhôngbiếtchuyệnnày.”“VậylàanhkhôngthểchobấtkỳaibiếtDaveđếntừđâuà?Đólàvấnđề
đấyHenry,bởivìanhsẽchẳngbaogiờgiữDavelàmbímậtmãiđược.”
“Anhbiết,”anhnóimộtcáchkhổnão.“Tracyđangkểlểquađiệnthoạichotấtcảbạnbènghevềcondãnhânbé
nhỏdễthươngtrongsânnhàmìnhđấy.”“Ừ…”
“Đámbạncủanómấyphútnữasẽtớiđâyđấy.Anhlàmsaogiảithíchvề
Davechotụinóhiểuđây?Bởivìsaumấyconbéấylàmấytayphóngviên.”Lynn liếc nhìn đồng hồ. “Một tiếng, hai tiếng nữa, tối đa. Anh sẽ nói gìđây?”“Anhkhôngbiếtnữa.Chắc là... anh sẽnóicông trìnhđược thựchiệnở
mộtnướckhác.ỞTrungQuốc.HayởHànQuốc.Rồingườitagởinóquađây.”“RồiDavesẽnóigìkhimấytayphóngviênnóichuyệnvớinó?”
“Anhsẽkêunókhôngnóichuyệnvớihọ.”
“Phóng viên không để yên chuyện này đâuHenry à. Họ sẽ cắm trại ở
ngoàinhàmìnhcùngvớimấycáiốngkínhdàingoằng;họsẽvâytrựcthăngquanh trên đầu.Họ sẽ đáp chuyến bay tiếp theo tớiTrungQuốc hayHànQuốcđểnóichuyệnvớingườithựchiệnchuyệnnày.Rồikhihọkhôngtìmđượcngườiđó...thìsaođây?”Côchămchúnhìnanh rồibước tớicửa.Cônhìn rasânsau,Daveđang
chơivớiJamiengoàiđó.Haiđứalahétvàđungđưahếtcâynàysangcâykhác.Côimlặngtrongchốclát.Rồicônói,“Anhbiếtgìkhông,dacủanóđúnglàkhánhợtnhạtđấy.”“Anhbiết.”
“Mặtnódẹt,gầnnhưlàngườivậy.Nếucắttócđithìtrôngnósẽrasao
nhỉ?”
Và thế là hội chứngGandler-Kreukheim xuất hiện,một hội chứng độtbiến di truyền hiếm gặp khiến cơ thể thấp bé, mọc nhiều lông tóc và cónhữngbiếndạngtrênmặtlàmngườitacóngoạihìnhnhưdãnhânvậy.Hộichứngnàycựckỳhiếmgặp,trongthếkỷvừaquangườitachỉghinhậnđượcbốn trườnghợp.Đầu tiên, trongmộtgiađìnhquý tộcHungariởBudapestvàonăm1923.HaingườicontronggiađìnhsinhracóhộichứngnàyvàhộichứngnàyđượcmộtbácsĩngườiÁo,bácsĩEmilKreukheim,môtảtrongyvăn.HộichứngxuấthiệnlầnthứhaiởmộtđứatrẻInuitsinhraởmiềnBắcAlaskavàonăm1944.Đứabéthứba,mộtbégái,sinhraởSaoPaulonăm1957,nhưngchếtvànhiễmtrùngchỉvàituầnsaukhichàođời.Năm1988,đứabéthứtưởBruges(Bỉ)chỉxuấthiệntrêncácphươngtiệntruyềnthôngtrongmộtthờigianngắnvàsauđóbiếnmất.Khôngaibiếthiệngiờbéđangởđâu.“Em thíchvụnàyđấy,”Lynnnói.Côđanggõbànphímmáy tínhxách
tay. “Tên của hội chứng nhiều lông tóc là gì vậy? Chứng nhiều lông tóctronggiađìnhấy?”“Chứngđamao,”Henrynói.
“Phảiđấy.”Côtiếptụcđánhmáy.“VậyGandler-Kreukheimcóliênquan
đến...chứngđamao.Chínhxáclà...chứnglanginosađamaobẩmsinh.Vàbốntrămnămvừaquachỉcónămmươicađượcghinhận.”“Emđangđọcnhững thông tin ấy,hayđangviết ranhững thông tin ấy
đấy?”“Cảhai.”Côngảngười.“Đượcrồi,”cônói,“bâygiờemchỉcầnchừng
nàythôi.AnhnênđếnnóichoDavebiết.”“Chonóbiếtchuyệngì?”
“Nóichonóbiếtnólàngười.Màkhôngnóithìchắcnócũngnghĩnólà
ngườirồi.”“Đượcrồi.”KhiHenrybướcđếncánhcửa,anhnói.“Emthậtsựnghĩsẽ
cótácdụngà?”
“Embiết sẽổnmà,”Lynnnói. “Californiacó luậtngăncấmxâmphạmđờitưcủanhữngtrẻđặcbiệt.Nhiềuđứatrẻtrongsốđócónhữngdịtậtrấtnghiêm trọng.Chỉ lớn lênvàđihọckhông thôi cũngđã là thách thứcvớichúngrồi,nóigìtớigánhnặngbịbáochísoimóithêm.Báochímàlàmvậysẽbịphạtnặng.Họkhôngdámđâu.”“Chắcvậy,”anhnói.
“Hiệntạithìđâylàcáchtốtnhấtmìnhcóthểlàm,”cônói.Côlạigõbàn
phím.Anhdừngtrướccửa.“NếuDavelàconngười,”anhnói,“thìmìnhkhông
thểgửinótớirạpxiếcđược.”“Ồkhôngđâu,”Lynnnói.“Không,không,Davesốngvớichúngta.Bây
giờthìnólàthànhviêngiađìnhrồi-cũngnhờanhđấy.Mìnhkhôngcólựachọnnàokhác.”Henryđirangoài.Tracyvàmấyđứabạncủaconbéđangđứngdướicây,
taychỉvàotrongđámcànhlá.“Nhìnconkhỉkiakìa!Nhìnnókìa!”“Không,”Henrynóivớichúng.“Nókhôngphảilàkhỉđâu.Cáccháucũng
đừnglàmnóxấuhổ.Davebịmộthộichứngditruyềnhiếmgặp...”Rồianhgiảithích,chúngmởtomắtranghe.Jamiecómộtchiếcgiườngvớitầngphụcóthểkéoratừdướigầmmànó
thườngsửdụngkhibạnbècủanóngủlạinhà.Lynnkéogiườngra,rồiđểDavengủtrênđó,bêncạnhJamie.LờicuốicủaDavelà“Mềmmạiquá,”rồigầnnhưngaylậptứcngủsaysưa,trongkhiLynnvuốtvexoadịulôngcủanó,Jamienói,“Hayquámẹơi.Giốngnhưlàcómộtđứaemtraivậy.”“Haythậtđúngkhông,”cônói.Côtắtđènrồiđóngcửalại.Khiquaylại
kiểmtrachúng,côthấyDaveđãquấnchănmànthànhmộtvòngtrònquanhngườitạoramộtloạitổấmởgiữagiường.
“Khôngđược,”Tracyđứngchốngnạnhtrongbếpnói.“Khôngđược,nókhôngthểsốngtrongnhàmìnhđược.Saobốlạilàmvậyvớiconhảbố?”“Làmgìcơ?”
“Bốbiếttụibạnconsẽnóigìmà.Nólàmộtconkhỉgiốngngườimàbố.
Khimũinóbịnghẹtthìnókhòkhègiốngnhưbốvậy.”Nórơmrớmnướcmắt.“Nócómáumủvớibốchứgì?Nócógiencủabốmà.”“Nào,Tracy…”
“Conxấuhổquáđi.”Nóbắtđầukhóc.“Conđâucòncơhộitrởthànhhoạt
náoviênnămđầunữa.”“Tracy,”anhnói.“Bốchắclàconsẽcó...”
“Nămnaykhôngcònlànămcủaconnữarồibố!”
“Vẫncònlànămcủaconmà.”
“Saomàđượcchứkhiconcómộtconkhỉtrongnhà!”
Côbéđitớitủlạnhlấyloncocarồitrởlạimàvẫncònthổnthức.Đúnglúc
nàythìmẹcôbướcvào.“Nókhôngphảilàkhỉ,”Lynnnóiquảquyết.“Nólàmộtđứanhỏbấthạnhbịmộtchứngbệnhnghiêmtrọngthôi.”“Ôi,đúngquárồimẹ.”
“Contựmìnhtracứuđi.TìmtrênGoogleấy.”
“Đểcon tìm!”Vẫncòn thổn thức, côbébướcđếnchỗmáy tính.Henry
liếcnhìnLynnrồiđếnnhìnquavaicôcongái.
Rốiloạnbiếndịđamaođượcghinhậnvàonăm1923(Hungary)HộichứngGandler-KreukheimvàothứHai01/01/06lúc5:05chiều
ChắcchắnchứnglôngtócnhiềulàdấuhiệuphụsauQT/TD.
NhữngbệnhnhânngườiHungarynàykhôngthấybiểuhiệnxơcứng,theo
1923…Dot.gks.org/9872737/9877676/490056 - 22K -Bản cache -Trang tương
tự.HộichứngGandler-Kreukheim-VụkiệnInuit(1944)
VàothờikỳhỗnloạntrongThếchiếnII,cậubéngườiInuitbịhộichứng
Gandler-Kreukheimở thị trấnSandukphíaBắcAlaskađượcđiều trịbởimột…Dot.gks.org/FAQ_G-K_S/7844908Inuit-41K-Bảncache-Trangtương
tựGáimạidâmsinhrađứacondãnhânởBắcKinh
TờNewChinaPostghinhậnmộttrườnghợptrẻsơsinhcólôngtócnhư
tinhtinhvàtaychântolớn,mẹcủabélàmộtcôgáimạidâmngườiMôngCổ,người ta cho rằngcôđãgiaophốivớimộtcon tinh tinhNgađểkiếmtiền.NgườitanghivấnđâycóphảilàhộichứngGandler-Kreukheimhaykhông,mộtchứngbệnhcựckỳhiếm...Dot.gks.org/4577878/9877676/490056-66k-Bảncache-Trangtươngtự
“NgườiKhỉ”Delhi-MộtcaGandler-Kreukheimmới?
TờHindustanTimesghinhậntrườnghợpmộtngườiđànôngcóhìnhdángvàsựlinhhoạtcủakhỉ,ngườinàycóthểnhảytừmáinhànàyquamáinhàkhác, làmcưdânđịaphươnghoảng sợ.Bangàncảnh sát đượcđiềuđộngđến...Dot.gks.org/4577878/9877876/490056 - 66K -Bản cache -Trang tương
tựHộichứngGandler-Kreukheim-TừBỉ
Tấm ảnh của cậu bé trông giống khỉ xuất hiện khắp các mặt báo ở
BrusselscũngnhưtrongcácấnphẩmởParisvàBonn.Saunăm1989,đứabétênGillesnàyđãbiếnmấtkhỏisựchúýcủacôngchúng...(Đãdịch)Dot.gks.org/4577878/9877676/490056 - 52K -Bản cache -Trang tương
tựSyndromeGandler-Kreukheim-DelaBelgique
Ressemblantàunsinge,l’imagedujeunegarçonestapparuepartoutdans
lapressedeBruxellescommelespublicationsdisperséesàParisetàBonn.Après 1989, l’enfant dont le nom était Gilles, est disparu de la vuepublique…Dot.gks.org/4577878/77676/0056/9923.shmtl-36K-BảnCache-Trang
tươngtự“Lúcnãyconkhôngbiết”Tracynói,mắtchămchúnhìnmànhình.“Từ
xưađếnnaychỉcóbốnnămca.Thằngbéđángthương!”“Nórấtđặcbiệt,”Henrynói.“Bốhyvọngconsẽđốixửvớinótốthơn.”
AnhđặttaylênvaiTracyvàngoáinhìnvợ.“Mộtvàitiếngđồnghồmàđượctấtcảthứnàyá?”“Embậnnãygiờđấy,”cônói.
Chương37TrongphònghộinghịcủakháchsạnHoaĐìnhởThượngHải,nămmươi
phóngviênngồitạinhữngchiếcbànmàulụcphủnỉ,hàngnốihàng.Tấtcảmáyquay truyềnhìnhnằmởcuốiphòng,vàngồi trên sànởphía trước làmấytayquayphim,cùngvớicácốngkínhchụpxacồngkềnhcủahọ.ÁnhđènflashnhấpnháyliênhồikhigiáosưThânChíHồng,việntrưởng
ViệnSinhhóavàSinhhọcTếbàoThượngHải(IBCB),bướclênchỗmicro.Trongbộvestđen,ôngThân trông thậtnổibật,vànói tiếngAnh rấtgiỏi.TrướckhitrởthànhviệntrưởngcủaIBCB,ôngđãcưngụmườinămởthànhphố Cambridge, bangMassachusetts làm giáo sư sinh học tế bào tại HọcviệnCôngnghệMassachusetts(MIT).“Tôikhôngbiếtmìnhsắpchoquývịbiếttintốthaytinxấunữa,”ôngnói.
“Nhưngtôieđâysẽlàtinlàmmọingườithấtvọng.Dùcórasaothìtôicũngsẽgiảiquyếtrốtráomộtsốtinđồn.”Ôngbàytỏrằngkhônghiểuvìlýdogìmàtinđồnvềnghiêncứutráiđạo
đứcởTrungQuốcbắtđầulantruyềnsau“HộithảoliênhiệpĐôngÁlầnthứ12vềnghiêncứuysinh”ở thànhphốThiệuHưng, tỉnhChiếtGiang.“Tôikhônghiểutạisaonữa,”ôngThânnói.“Hộinghịhoàntoànbìnhthường,vàchỉmang tính chuyênmôn thuần túy.”Tuynhiên, tại hộinghị tiếp theoởSeoul,phóngviêntừĐàiLoanvàTokyolạihỏinhữngcâuhỏicóchủđích.“DovậymàByeongJaeLee, trưởngkhoasinhhọcphân tử tạiĐạihọc
QuốcgiaSeoulđãkhuyêntôinênthẳngthắntrìnhbàyvấnđềnày.Ôngấycókinhnghiệmđốiphóvớisứcmạnhcủatinđồn.”Khángiảcườikhúckhíchrachiềuhiểuý.TấtnhiênôngThânđangnóitới
vụbêbốikhắpthếgiớixungquanhnhàditruyềnhọcHànQuốcnổitiếnglàHwangWoo-Suk.“Dođó,tôisẽđithẳngvàovấnđề,”ôngnói.“Đãnhiềunămrồingườita
đồnđại làcácnhàkhoahọcTrungQuốcđangnỗ lực tao ramộtgiống laigiữangườivàtinhtinh.Theocâuchuyệnnàythìhồinăm1967,mộtbácsĩgiảiphẫu tênCơVĩnhTường làmthụ tinhmộtcon tinh tinhcáibằng tinhtrùngngười.Continhtinhnàyđangtrongthángthứbacủathaikỳthìnhữngngườidântứcgiậnùnùnkéovàophòngthínghiệmcủaôngkhiếncuộcthínghiệmphải chấmdứt.Con tinh tinh sau đó qua đời, nhưngngười ta chorằngcácnghiêncứuviêntạiHọcviệnKhoahọcTrungQuốcbàytỏmongmuốnđượctiếptụcnghiêncứu.”ÔngThânngừng lạimộtchút.“Đó làcâuchuyện thứnhất.Câuchuyện
nàyhoàntoànbịađặt.ChưabaogiờcócontinhtinhnàođượcbácsĩVĩnhTườnghayngườinàokhácởTrungQuốclàmthụtinhcả.Cũngchưacónơinàotrênthếgiớicótinhtinhđượclàmthụtinhcả.Chuyệnnàynếuxảyrathìquývịphảibiếtrồichứ.”“Sauđó,vàonăm1980,ngườitalantruyềnmộtcâuchuyệnmớinóirằng
các nhà nghiên cứu Ý đã thấy phôi người-tinh tinh trong một phòng thínghiệmởBắcKinh.TôiđãnghechuyệnnàykhicònlàgiáosưởMIT.TôiyêucầuđượcgặpnhữngnhànghiêncứuÝnóitrên.Khôngaitìmđượchọcả.Họluônlàbạncủamộtaiđókhác.”Ánhđènflashnhấpnháytrởlại,ôngThânđứngchờ.Mấytayquayphim
bòquanhchânôngkhiếnôngkhóchịu.Mộtlúcsau,ôngnóitiếp.“TiếptheolàmộtcâuchuyệnvàinămtrướckểvềmộtcôgáimạidâmngườiMôngCổsinhramộtđứabécónhữngđặcđiểmgiốngtinhtinh.Ngườitanóingườitinhtinhnàynhìngiốngconngườinhưnglạicórấtnhiềulônglávàtaychânrất to.Người tinh tinh này uốngwhisky và nói chuyện có câu cú đầy đủ.Theo câu chuyện này thì con tinh tinh hiện đang ở trụ sở chính của CụcKhônggianTrungQuốcởquậnTriềuDương.Thỉnhthoảngngườitacóthểthấynóngồiởcửasổđọcbáovàhútxìgà.Ngườitachorằngnósẽđượcđưalênmặttrăngbởivìđưangườithườnglênđóquánguyhiểm.”“Câuchuyệnnàycũnglàbịađặt.Tấtcảnhữngchuyệnnàyđềulàbịađặt.
Tôi biết chuyệnnày kể ra có trêu ngươi người khác thì nghe cũngvui tailắm.Nhưngnóhoàntoànkhôngcóthật.TạisaotinđồnnàylạixuấthiệnởTrungQuốcthìtôikhôngchắc.NhấtlàkhichúngtađềubiếtquốcgiacóítquyđịnhnhấtvềthínghiệmgienlạilàHoaKỳ.Ởđóanhcóthểlàmhầunhưchuyệngìcũngđược.Chínhởđó,mộtconvượnđượcgiaophốithànhcông
vớimộtconvượnmực-loàiLinhtrưởngbàconxacủangườivàtinhtinhvềmặtditruyền.Kếtquảlàcónhiềuthếhệconđượcsinhra.ChuyệnnàyxảyraởĐạihọcbangGeorgia.Gầnbamươinămtrước.”Sauđóôngtamờikhángiảđặtcâuhỏi.Theobiênbảnghilại:
CÂUHỎI:TiếnsĩThân,cóphảiHoaKỳđangnghiêncứutạoramộtcon
tinhtinhlaigiốngkhông?TS.THÂN:Tôikhôngcólýdonàođểnghĩvậycả.Tôichỉquansátthấy
HoaKỳcóítquyđịnhnhất.CÂUHỎI:Có thể thụ tinhchomộtcon tinh tinhbằng tinh trùngngười
không?TS.THÂN:Tôicho làkhông.Gầnmột thếkỷnayngười tađã thử làm
vậy.Trởlạinhữngnăm1920,khiđóStalinralệnhchonhàlaigiốngđộngvậtnổi tiếngnhấtởNga làmnhưvậyđể tạoramộtchủng loạichiếnbinhmớichoôngta.NhàlaigiốngấytênlàIvanovvàôngtađãthấtbại,rồibịbỏtù.Vàinămsau,cácnhàkhoahọccủaHitlercũngthửnghiệmvàlạithấtbại.Ngàynaychúngtabiếtrằngbộgiencủangườivàcủatinhtinhrấtgầnnhau,nhưngmôitrườngtửcunglạikhácnhauđángkể.Vìvậy,tôicholàkhôngthể.CÂU HỎI: Có thể làm được chuyện này bằng cách chuyển đổi gien
không?TS.THÂN:Chuyệnđórấtkhónói.Xéttheolậptrườngkỹthuậtmànói
thìlàmvậyhếtsứckhó.Còntheolậptrườngđạođứcthìtheotôichuyệnđókhôngkhảthi.
CÂUHỎI:NhưngmộtnhàkhoahọcMỹđãnộpđơnxincấpbằngsángchếchomộtconngườilaigiốngrồimà.TS.THÂN:GiáosưStuartNewmanthuộcĐạihọcYNewYorkbịtừchối
cấpbằngsángchếchomộtgiốnglainửangườinửathú.Nhưngôngtakhôngtạoragiốnglainàocả.TiếnsĩNewmannóiôngxincấpbằngsángchếđểthuhútsựchúýcủadưluậnvềnhữngvấnđềđạođứccũliênquanthôi.Cácvấnđềvềđạođứcấyvẫnchưađượcphângiải.CÂUHỎI:TiếnsĩThân,ôngcónghĩlàcuốicùngthìngườitacũngsẽtạo
đượcmộtconvậtlaigiốngkhông?TS.THÂN:Tôitriệutậpcuộchọpbáonàylàđểchấmdứtmọisuyđoán
chứkhôngphảilàmgiatăngthêmnhiềusuyđoán.Nhưngnếuanhnóiýkiếncánhâncủatôithìtôinghĩlàsẽcó-cuốicùngthìngườitacũngsẽlàmđượcthôi.
Chương38KýứcđóámảnhMarkSanger-hìnhảnhđóhừnghựctrongtâmtríanh,
hìnhảnhconthúđángthươngấybịtróigôtrênmộtbãibiểnvềđêmởCostaRica vô vọng nhìn con báo đốmvồ lấy nó, cắn sứt đầu nó, rồi ăn thịt nótrong khi chân nó vẫn còn giãy đạp yếu ớt. Và cả những tiếng xương bịnghiềnrăngrắcnữa.Xươngđầucủanó.MarkSangerđâungờ sẽ thấycảnh tượngkhủngkhiếpnhưvậy.Anhđi
đếnbãibiểnởTortuguerovìmuốnđược tậnmắt thấynhữngcon rùa luýtkhổnglồbòlêkhỏiđạidươngđểđẻtrứngtrêncát.Lànhàsinhhọc,anhbiếtđâylàmộtcuộcditrúvĩđạimàhànhtinhđãchứngkiếnquavôsốcácniênkỷ.Đámrùacáiđangbậnrộnthểhiệnmộttrongnhữnghànhđộngsănsócconvĩ đại củangườimẹ, bò cao lênbãi biển, vùi trứng sâudưới đất, chetrứngbằngnhữngchiếcchânchèomệtnhọc,rồicẩnthậnquétsạchđấtcátđểxóađitoànbộdấuvếtchothấycótrứngbêndưới.Đâylàmộtnghithứcchậmrãi,nhẹnhàngđượcthựchiệndướisựchiphốicủanhữnggienđãsốngsóttừhàngthiênniênkỷqua.Rồiconbáođốmxuấthiện,mộtvệtđentrongđêm.Vàmùahèvừaqua
MarkSangerhụthẫngchứngkiếnmọithứthayđổi.Sựtànbạocủacuộctấncông,sựmaulẹcủanó,sựmandãcủanó,làmanhsửngsốttộtbậc.Nóxácnhậnnghingại của anhvề sựxuốngdốc thảm thiết của thếgiới tựnhiên.Mọithứloàingườiđanglàmtrênhànhtinhnàyđãphávỡsựcânbằngmỏngmanhcủatựnhiên.Ônhiễm,côngnghiệphóatrànlan,mấtmôitrườngsống-khiđộngvậtphải chenchúcvàbịdồnvàogóc, chúng thườngcónhữnghànhvihunghăngđểnỗlựcsinhtồnmộtcáchvôvọng.Đólàlýgiảichocuộctấncôngghêtởmmàanhvừachứngkiến,thếgiới
tựnhiênđangsụpđổ.AnhđềcậpđiềunàyvớinhàtựnhiênhọcrấtđiểntraiRamonValdezđicùngmình.Valdez lắcđầu.“Khôngđâu,ôngSanger, từthờibốtôi,ôngtôi,ôngcốtôithìđãluônnhưvậyrồi.Họlúcnàocũngnóichuyệnbáođốmtấncôngvàobuổitối.Đâylàmộtphầncủachukỳsống.”
“Nhưngbâygiờlạicónhiềuvụbáotấncônghơn,”Sangernói.“Cũngvìnhữngthứônhiễm…”“Khôngđâu,thưangài.Chẳngcógìthayđổicả.Mỗithángmấyconbáo
đốmđóănhaitớibốnconrùa.Tacósốliệutừnhiềunămtrướccơ.”“Sựbạohànhmàtathấyởđâykhôngbìnhthường.”
Cách chỗ họ một khoảng ngắn, con báo ấy vẫn đang ăn con rùa mẹ.
Xươngxẩuvẫnkêulênrăngrắc.“Bìnhthườngchứ.”RamonValdeznói.“Mọithứđềunhưvậycả.”
Sangerkhôngmuốnnóichuyệnđónữa.RõràngValdezlàngườibiệnhộ
chomấytaytưbảncôngnghiệpvànhữngkẻgâyônhiễm,chínhlànhữngcôngtylớncủaMỹthốngtrịCostaRicavànhữngquốcgiaMỹLatinhkhác.Tìmđượcmộtngườinhưthếởđâykhôngcógìđángngạcnhiên,bởilẽCIAđãkiểmsoátCostaRicahàngchụcnămnayrồi.Đâykhôngphảilàmộtquốcgia; đây làmột công ty con đem lại hứng thú cho doanh nghiệpMỹ.MàdoanhnghiệpMỹthìcócthèmđểýđếnmôitrường.RamonValdeznói,“Mấyconbáođốmcũngphảiănchứ.Tôinghĩthàrùa
làmthứcănchochúngcònhơnlàmộtđứanhỏ.”Chuyệnđó,MarkSangernghĩ,tùycáchnhìncủamỗingườithôi.
Trở lạingôinhà củamìnhởBerkeley,Sangerngồi trongcăngác lửng
nghĩngợiphảilàmgì.Tuynóivớimọingườimìnhlànhàsinhhọc,nhưnganhchưabaogiờđượcđàotạochínhquytrongngànhnày.Anhhọcđạihọcđượcmộtnămthìnghỉhọcđểđi làmmột thờigianngắnchomộtcông tykiếntrúccảnhquanlàCatherandHolly;khóahọcvềsinhhọcduynhấtmàanhhọclàởtrườngtrunghọc.Làconcủamộtôngchủngânhàng,Sangersởhữumộtquỹủytháckếchxùvàkhôngcầnphảilàmviệcđểnuôisốngmình.Tuyvậy,anhlạicầnmộtmụcđíchtrongđời.Củacải,theokinhnghiệmcủaanh,gâytrởngạihơnnữachocôngcuộctìmkiếmgiá trịcủabảnngã.Vàcànglớntuổi,anhcàngthấykhósuytínhchuyệntrởlạitrườngđểhoàntất
bậcđạihọc.Gầnđây,anhbắtđầutựđịnhnghĩamìnhlàmộtnghệnhân,mànghệnhân
thìlạikhôngcầnđàotạochínhquy.Thậtra,giáodụcchínhquysẽgâytrởngạichokhảnăngcảmnhậntinhthầnthờiđạicủangườinghệnhân,chokhảnăng lướtngọnsóng thayđổiquamọingócngáchcủaxãhội,vàchokhảnăngđưaraphảnứngđốivớinhữngthayđổiđó.Sangersuyxétrấtthấuđáomỗikhiđưaraýkiến.AnhđọcbáoởBerkeley,thỉnhthoảngđọcnhữngtạpchínhưMotherJones,vànhiềutạpchímôitrườngkhácnhau.Khôngphảithángnàocũngđọc,màchỉthỉnhthoảngthôi.Đúngvậy,thườngthìanhchỉxemhìnhảnhtrongđó,đọclướtquanhữngcâuchuyện.Nhưngđểtheodõitinhthầnthờiđạithìchỉcầncóvậy.Nghệthuậtnóivềcảmgiác.Nóivềcảmgiácsốngtrongthếgiớivậtchất
nàynhưthếnào,giữanhữngxahoalòeloẹt,nhữnglờihứagiảdối,vànhữngthấtvọngtộtbậc.Điềusailầmcủaconngườingàynaylàhọlờđicảmgiáccủamình.Côngviệccủanghệthuậtchínhlàlàmsốnglạinhữngcảmgiácchânthật.
Làlàmconngườisửngsốtđểbừngtỉnh.Đólàlýdotạisaongàycàngnhiềunghệnhântrẻsửdụngnhữngkỹthuậtgienvàchấtliệusốngđểtạoranghệthuật.Nghệthuậtướt,họgọinónhưvậy.Nghệthuậtmô.Nhiềunghệnhângiờ đây làm việc toàn thời gian trong phòng thí nghiệm khoa học và loạinghệthuậtđượctạoratừđómangtínhkhoahọcrấtnổibật.Mộtnghệnhânđãnuôiđượcbít tết trongđĩaPetrirồitrìnhdiễnmànănbít tết trướccôngchúng.(Ngườitanóimấymiếngbíttếtấyăndởtệ.Dùsaothìchúngcũngđãđượcchuyểnđổigienmà.Ặc.)MộtnghệnhânởPhápđãtạoramộtchúthỏconphátsángbằngcáchchènvàonógienphátquangtừđomđómhoặcmộtconvậtkhác.Chưahết,nhữngnghệnhânkhácđãthayđổimàulôngcủathú vật, cho chúng trở thànhbảy sắc cầu vồng, và đã nuôi cấy được lôngnhímtrênđầucủamộtchúcúncondễthương.Nhữngtácphẩmnghệthuậtnàykhơigợinhữngcảmgiácmạnhmẽ.Nhiều
ngườithấyghêtởm.Nhưnghọcầnphảithấysựghêtởmđó,Sangernghĩ.Họcầnphảicảmnhậnsựghêtởmtươngtựnhưsựghêtởmmàchínhbảnthânanhđã từngcảmnhậnkhixemmộtconbáođốmmổ thịtmộtcon rùamẹtrênbãibiểnởCostaRica.Sựđồibạikhủngkhiếpấycủatựnhiên,sựmanrợghêtởmấymàanhkhôngthểnàođưarakhỏitâmtrí.
Vàdĩnhiên,đóchínhlàlýdođểtạoranghệthuật.
Khôngphảinghệthuậtvìnghệthuật,màlànghệthuậtvìmụcđíchmang
lợiíchchothếgiới,nghệthuậtvìmụcđíchgiúpíchchomôitrường.ĐólàmụctiêucủaMarkSanger,vàanhcươngquyếtđạtđượcnó.
BÁCSĨĐỊAPHƯƠNGBỊBẮTVÌTỘILẤYCẮPNỘITẠNG
CósựdínhlíucủanhânviênbệnhviệnLongBeachMemorial;
Kẻcắpbánxương,máu,nộitạng
MộtbácsĩnổitiếngởbệnhviệnLongBeachđãbịbắtgiữvìtộibánnộitạngkhaitháctráiphéptừtửthiởbệnhviệnLongBeachMemorial.BácsĩMartinRoberts,quảntrịchínhcủaphòngthínghiệmbệnhlý,bịcáobuộcđã143lầnthuhoạchtráiphépbộphậncơthểtừxácchếtrồibánlạichocácngânhàngmô.
BarbaraBates, công tố viên quậnLongBeach, nói, “Nội dung của
cáotrạngnhưmộtkịchbảnphimkinhdịrẻtiềnvậy.”Trongcáotrạng,BatescũngchorằngbácsĩRobertsđãgiảmạogiấykhaitử,làmgiảkếtquả xét nghiệm, và cấu kết với các nhà tang lễ và nghĩa trang địaphươngđểchegiấuthờikỳthốngtrịđầysaiphạmcủamình.
Vụviệcnàychỉlàmộttìnhtiếtmớinhấttrongdịchđàomộdiễnra
khắpnướcMỹ thời nay.Nhữngvụkhác có thể kể đến là vụ “Bác sĩMike”Mastromarino, một nha sĩ triệu phú ở Brooklyn (New York),trongsuốtkhoảngthờigiannămnămđãlấycắpnộitạngcủahàngngànxác chết, baogồmxương củamột bệnhnhân chínmươi lăm tuổi tênAlastair Cooke:một công ty y sinh ở Fort Lee (New Jersey) bán bộphậncủaMastromarinochocácngânhàngmôkhắpnướcMỹ;mộtlòhỏatángởSanDiegođượccholàđãlấycắpbộphậncơthểtừxácchếtđượcgửiởđó;mộtvụkhácởLakeElsinore(Califnoria),nơibộphậncơthểđượcgiữlạnhtrongtủđákhổnglồtrướckhiđembán;vàtrungtâmykhoacủaUCIA,nơinămtrămxácchếtbịmổravàđembánvớigiá bảy trăm ngàn đô la, một số xác bán cho công ty Johnson &Johnson.
“Đâylàvấnđề toàncầu,”công tốBatesnói,“Lấycắpmôcũngđã
xảyraởAnh,Canada,Úc,Nga,ĐứcvàPháp.Chúngtôitinnhữngvụlấycắpnhưthếnàyngàynayxảyramọinơitrênthếgiới.”Batesnóithêm.“Bệnhnhânrấthoangmang.”
BácsĩRobertschorằngmìnhvôtộitrướctoànbộcáccáobuộcởtòaáncấpcaovàđãđượcphóngthíchvớisốtiềnbảolãnhmộttriệuđôla.Cũng bị truy tố là bốn nhân viên khác của bệnh viện Long BeachMemorial, trongđócóMarileeHunter, trưởngphòngxétnghiệmgiencủabệnhviện.
QuảntrịbệnhviệnLongBeachMemoriallàKevinMcCormickbày
tỏ sự sửng sốt trước các cáo trạng, và nói rằng “Hành vi của bác sĩRobertsđãđingượclạihìnhảnhtiêubiểucủabệnhviện.”Ôngnóiôngđãyêucầuràsoát lại toàndiệncácquytrìnhởbệnhviệnvàcôngbốbảnbáocáokhiquátrìnhràsoáthoàntất.
Cácnguyêncáonóihọđểýđếnnhữngvụviệcnàylàdomộtngười
chỉđiểmtênRazaRashadmáchbảo.AnhRashadlàsinhviênykhoanămđầuởSanFrancisco.Trướcđâytừnglàmviệctrongphòngbệnhlýcủa bác sĩ Roberts, nơi anh đã tận mắt chứng kiến nhiều hoạt độngphạmpháp.“LờikhaicủaanhRashadrấtthiếtyếutrongviệcxâydựngcơsởkhởitốvụnày,”Batesnói.
Chương39JoshWinklerhốihảchạyvàophòngnghiêncứuđộngvậtđểxemTom
Wellermuốnnóigì.“Baonhiêuconchuộtchếtvậy?”anhnói.“Chíncon.”
Chíncáixácchuộtcứngđờnằmnghiêngtrongchíncáichuồngđặtliềnkề
nhaulàmJoshWinklerbắtđầuvãmồhôi.“Chúngtaphảimổchúngra,”anhnói.“Chúngchếtkhinào?”“Chắcđêmqua,”Tomnói.“Chúngănlúcsáugiờ,lúcđóchẳngcóbiểu
hiệngìbấtthườngcả.”Tomđangnhìntấmbảngghichép.“Chúngnằm trongnhómnghiêncứunào?”Joshnói.Vừanóivừa lo sợ
mìnhđãbiếtcâutrảlời.“A-7,”Tomnói.“Nghiêncứuvềgientrưởngthành.”
Chúaơi.
Joshcốgiữbìnhtĩnh.“Chúngbaonhiêutuổirồi?”
“Ừm...đểxem.Bamươitámtuầnvàbốnngàytuổi.”
ÔiChúaơi.
Tuổithọtrungbìnhcủamộtconchuộtbạchlàmộttrămsáumươituần-
tứchơnbanămmộtchút.Nhữngconchuộtnàyđâylạichếtkhimớiđượcmộtphầntưsốtuổiđó.Anhthởsâumộthơi.“Cònmấyconkháccùngđặcđiểmthìsao?”“Nhómbanđầucóhaimươicon,”Tomnói.“Giốngyhệtnhau,cùngtuổi
nhau.Haitrongsốđóchếtvàingàytrướcvìbịnhiễmtrùngđườnghôhấp.
Lúcđótôicũngkhôngnghĩngợigìnhiều.Cònmấyconkhácthì…ừm,tốthơnhếtlàanhnêntựmìnhxem.”AnhdẫnJoshđidọctheodãychuồngđếnchỗmấyconchuộtcònlại.Tìnhtrạngcủachúngrõràngngaytrướcmắt.“Lôngbờmxờm,khôngnăngđộng,ngủ libì,hai chân sauđứngkhông
vững,cơteodần,cóbốnconbịtêliệtchânsau.”Joshnhìntrântrân.“Chúnggiàquá,”anhnói.“Connàocũnggiàhết.”
“Phải,”Tomnói.“Khôngthểlầmlẫnđược:đâychínhlàchứnggiàtrước
tuổi.Tôiđãquaylạikiểmtramấyconchếtcáchđâyhaingày.Mộtconbịutuyếnyêncònconkiathìbịthoáihóadâysống.”“Dấuhiệulãohóa…”
“Phải,”Tomnói.“Dấuhiệulãohóa.Rốtcuộcthìcáigiennàychắckhông
phảilàsảnphẩmkỳdiệumàRickđangtincậyđâu.Gâytửvongsớmnhưthếnày.Giennàysẽgâytaihọathôi.”“Anhcảmthấynhưthếnàoư?”Adamnóikhihaianhemhọngồiăn
trưacùngnhau.“Anh thấykhỏe lắm,Josh,nhờemđấy.Đôikhianhcũnghơimệtmộtchút.Daanhthìkhôlắm.Anhcòncóvàinếpnhănnữa,Nhưnganhthấymìnhổn.Saovậy?”“Chỉ thắcmắc vậy thôi,” Josh nói, cố hết sức tỏ về thoảimái.Anh cố
khôngnhìnchămchămvàongườianhcủamình.Thực tế thìbềngoàicủaAdamđãthayđổiđángkể.Nếutrướcđâyanhấycómộtíttócbạcởhaibêntháidươngthìgiờđâyanhấycómộtmáiđầuđầytócmuối tiêu.Phầntóctrướctránđãthưanhiều.Phầndaquanhmắtvàmôinhănnheothấyrõ.Tránanhấyđầyvếthằnsâu.Trônganhấygiànuahơnnhiều.Adamchỉmớibamươihaituổi.
Chúaơi.
“Khôngcòn,ờ,chơithuốcnữaà?”Joshhỏi.
“Không,không.Chuyệnđóchấmdứtrồi,cảmơnChúa,”Adamnói.Anh
vừagọihamburger,nhưngchỉsauvàimiếngthìđãbỏchiếcbánhxuống.“Bánhkhôngngonhả?”
“Mộtcáirăngbịđau.Anhphảiđinhasĩ.”Adamsờvàomá.“Khôngphải
phànnànchứ,thậtrathìanhnghĩmìnhnêntậpthểdục.Anhcầntậpthểdục.Lâulâuanhlạibịbón.”“Anhđịnhgianhậpnhómbóngrổcũà?”Joshhàohứngnói.Ngườianh
củaanh trướcđâycóchơibóngrổhai lầnmột tuầnvớimấy taychủngânhàngđầutư.“À,khôngđâu,”Adamnói.“Anhđangtínhchơitennisđôi,cònkhôngthì
chắclàgolf.”“Ýhayđấy,”Joshnói.
Imlặng lấpđầybànăn.Adamđẩyđĩa thứcănsangmộtbên.“Anhbiết
mìnhtrônggiàhơn,”anhnói.“Emkhôngcầnphảigiảvờlàkhôngđểý.Aicũngthấynhưvậymà.Anhhỏimẹ,mẹnóibốcũngynhưvậy;khibốngoàibamươithìtựnhiêntrônggiàhơn.Giốngnhưquamộtđêmlàtrởthànhnhưvậy.Nênchắclàditruyềnthôi.”“Ừ,cóthể.”
“Saovậy?”Adamnói.“Embiếtchuyệngìà?”
“Emư?Đâubiếtchuyệngìđâu.”
“Tựnhiênhômnayemlạinằngnặcmuốnăntrưalàsao?Khôngchờđược
hả?”“Lâurồiemchưagặpanh.Vậythôi.”
“ĐừngnóinhảmnữaJosh,”anhnói.“Màylúcnàocũngnóidốidởnhư
cứtấy.”
Josh thở dài, “Adam,” anh nói, “em nghĩ mình nên làm một vài xét
nghiệm.”“Xétnghiệmbệnhgì?”
“Tỷtrọngxương,dungtíchphổi.Rồichụpcộnghưởngtừnữa.”
“Đểlàmgì?Xétnghiệmmấythứnàyđểlàmgì?”AnhtanhìnJoshtrân
trân.“Đểxemcóbịlãohóakhôngư?”“Ừ.”
“Anhlãohóaquánhanhà?Cóphảitạicáithuốcxịtgienđókhông?”
“Mìnhphảitìmhiểuxemcóphảitạinókhông,”Joshnói.“Emmuốngọi
choErnie.”ErnieLawrencelàbácsĩgiađìnhcủahọ.“Được,sắpxếpđi.”
Chương40Phátbiểutạibuổihọpgiữa trưanhằmphổbiếnkiến thứcchocácnghị
viênởWashington,giáosưWilliamGarfieldthuộcĐạihọcMinnesotanói,“Dùquývịcóngherasaođinữathìchưaaichứngminhđượcmộtgienduynhấttạoramộttínhtrạngduynhấttronghànhviconngườicả.Mộtsốđồngnghiệpcủa tôi tin làcuốicùng thìngười tacũng tìm thấymối liênhệnàythôi.Mộtsốkhácthìnghĩchuyệnnàychẳngbaogiờxảyracả.Họnghĩrằngsựtươngtácgiữagienvàmôitrườngquáphứctạp.Nhưngsaocũngđược,chúngtathấynhiềubáocáovềnhữnggienmớichiphốicáinày,chiphốicáikiatrênbáomỗingày,vậymàrốtcuộcchẳngchuyệnnàotrongsốđólàthậtcả.”“Ôngđangnóigìvậy?”trợlýcủathượngnghịsĩWilsonnói.“Còngien
đồngtínhthìsao?Cáigiengâyrađồngtínhấy?”“Mộtsựliênhệchỉmangtínhchấtthốngkê.Khôngmangtínhnhânquả.
Chẳngcógiennàochiphốithiênhướngtínhdụccả.”“Còngienbạohànhthìsao?”
“Chưađượcxácminhtrongcácnghiêncứusaunày.”
“Đãcóbáocáovềgiengiấcngủ…”
“Ởchuột.”
“Giennghiệnrượu?”
“Khôngcócơsở.”
“Còngientiểuđườngthìsao?”
“Chotớigiờ,”ôngnói,“chúngtađãxácđịnhđượcchínmươisáugiencó
liênquanđếnchứng tiểuđường.Chắcchắnchúng tasẽ tìmra thêmnhiềugienkhácnữa.”Cómộtkhoảnglặngchứađầysửngsốt.Cuốicùng,mộttrợlýnói,“Nếu
chưacóaichứngminhđượcgiengâyrahànhvi thìmấycái thứnhặngxịnàylàsao?”GiáosưGarfieldnhúnvai.“Gọinólàtruyềnthuyếtthànhđôvậy.Gọinó
làchuyệnhoangđườngcủatruyềnthôngvậy.Hãyđổlỗichogiáodụccônglập trongngànhkhoahọc.Bởivì côngchúngchắcchắn tin làgiengây rahànhvi.Nóivậycóvẻcólýlắm.Thựctếthìngaycảmàutócvàchiềucaocũngkhôngphải lànhững tính trạngmàgienấnđịnh.Nhữngchứngbệnhnhưchứngnghiệnrượuthìnhấtđịnhlàkhôngphảirồi.”“Chờmộtchút.Chiềucaokhôngphảidoditruyềnư?”
“Đốivớicáthểthìđúng.Nếuanhcaohơnbạnanhthìcólẽđólàdobố
mẹcủaanhcaohơnbốmẹbạnanh.Cònđốivớiquầnthể,chiềucaolàmộthàm số phụ thuộc vàomôi trường. Trong nămmươi năm vừa qua, ngườichâuÂucứmườinămthìcaolênhaiphânruỡi.NgườiNhậtcũngvậy.Thayđổivềgienkhôngthểnhanhnhưvậyđược.Đóhoàntoànlàdotácđộngcủamôitrường-chếđộchămsóctiềnsảntốthơn,dinhdưỡngtốthơn,chămsócytếtốthơn,vânvân.Hơnnữa,ngườiMỹtrongkhoảngthờigiannàykhôngcaolênchútnào,ngượclạithìlạithấphơnmộtchút,cólẽlàdochếđộchămsóctiềnsảnkémvàthóiquenănvặt.Vấnđềởđâylàmốiquanhệthựcsựgiữagienvàmôi trường rấtphức tạp.Cácnhàkhoahọcvẫnchưahiểu rõgienhoạtđộngnhưthếnàonữa.Thựctếthìngườitacũngchưangãngũvớicâuhỏigienlàgìnữa.”“Ôngnóigìcơ?”
“Giữa các nhà khoa học với nhau,” Garfield nói, “không có một định
nghĩaduynhấtnàovềgienmàtấtcảđềuđồngýcả.Cótớitậnbốnhaynămđịnhnghĩakhácnhau.”“Tôicứ tưởnggien làmộtphầncủabộgienchứ,”mộtngườinói.“Một
chuỗicáccặpbazơ,ATGC,mãhóamộtprotein.”
“Đólàmộtđịnhnghĩa,”Garfieldnói.“Nhưngđịnhnghĩađóchưađủ.BởivìmộtchuỗiATGCcóthểmãhóachonhiềuprotein.Mộtvàiđoạnmàvềcơbảnlànhữngcôngtắc tắtmởnhữngđoạnmãkhác.Mộtvàiđoạnmãnằmyênchođếnkhiđượckíchhoạtbởicáckíchthíchnhấtđịnhtừmôitrường.Mộtvàiđoạnmãchỉhoạtđộngtrongmộtgiaiđoạnpháttriểnnàothôi,rồisauđókhôngbaogiờhoạtđộnglạinữa.Nhữngđoạnkhácthìtắtmởliêntụcxuyênsuốtđờinguời.Nhưtôiđãnói,rấtphứctạp.”Mộtbàntayđưalên.MộttrợlýcủathượngnghịsĩMooney,ngườinhận
đượcnhiềuđónggópđángkểtừnhữngcôngtydược,cócâuhỏi.“Thưagiáosư,tôichorằngýkiếncủaônglàýkiếncủasốítthôi.Đasốcácnhàkhoahọckhôngđồngývớiquanđiểmcủaôngvềgien.”“Thậtrathìđasốcácnhàkhoahọcđồngývớiquanđiểmnày,”Garfield
nói.“Vàhọcólýdođểđồngý.”Khibộgienngườiđượcgiảimã,cácnhàkhoahọcgiậtmìnhnhậnthấy
bộgienchỉcókhoảngbamươilămngàngien.Họđãdựliệumộtconsốlớnhơnnhiềusovớiconsốđó.Suychocùng,mộtcongiunđấtthấphènđãcóhaimươingàngien.Điềuđócónghĩasaibiệtgiữangườivàgiuncóthểchỉlàmườilămngàngien.Nếuvậythìbạnlàmsaogiảithíchđượcsựkhácbiệtkhổnglồvềđộphứctạpgiữahailoài?Vấnđềđóbiếnmấtkhicácnhàkhoahọcbắtđầunghiêncứusựtươngtác
giữacácgien.Chẳnghạn,mộtgiencó thể tạoramộtprotein,vàmộtgienkháccóthểtạoramộtenzim,enzimnàycắtramộtphầncủaproteinđóvànhưvậy thayđổiproteinnày.Mộtvàigienchứanhiềuchuỗimãhóanằmtách biệt so với nhiều vùngmã vô nghĩa.Gien đó có thể sử dụng bất cứchuỗinàotrongnhiềuchuỗiđểtạoprotein.Mộtvàigienchỉđượckíchhoạtkhinhiềugienkhácđượckíchhoạt trước,hoặckhi cómột số thayđổivềmôitrường.Điềunàycónghĩagiennhạycảmvớimôitrường,bêntronglẫnbênngoàiconngười,vànhạycảmhơnnhiềusovớidựđoán.Vànhiềugientươngtáclẫnnhaucónghĩalàhàngtỷkếtquảkhácnhaucóthểxảyra.“Chẳngcógìđángngạcnhiên,”Garfieldnói,“khinóicácnhànghiêncứu
đangtiếnđếnmộtloạinghiêncứumàchúngtagọilà‘nghiêncứubiểusinh’.Loại nghiên cứu này xemxét cơ chế tương tác thật sự giữa gien vớimôi
trườngđể tạoramộtcá thểmàchúng ta thấy.Đây làmộtphạmvinghiêncứuhếtsứcnăngđộng.”Ôngbắtđầugiảithíchnhữngchitiếtphứctạp.Trợ lýQuốchội từngngườimộtănxongrồi rờikhỏiphòng.Chỉvàiba
ngườiởlại,vàhọđangkiểmtratinnhắntrêndiệnthoạidiđộng.
NgườiNeanderthal
lànhữngngườitócvàngthủytổ
Mạnhhơn,cónãolớnhơn,
thôngminhhơnchúngta
Độtbiếngienđốivớimàu tóccho thấynhữngngười tócvàngđầutiên là ngườiNeanderthal, không phải người hiện đại.Gien tóc vàngxuấthiệntrongmộtthờigiannàođóởthờikỳbănghàWurm,cólẽđểphảnứnglạihiệntượngthiếunắngtrongkỷbănghà.GiennàyphânbốkhắploàingườiNeanderthal,nhữngngườiđasốcótócvàng,theocácnhànghiêncứu.
“NgườiNeanderthalcónãolớnhơnnãochúngtamộtphầnnămthể
tích.Họcaohơnchúngta,vàmạnhhơnchúngta.Họchắcchắncũngthôngminhhơn.”MarcoSvabo,thuộcViệnDitruyềnhọcHelsinki,chobiết.“Thậtrathì,ítaicònngờvựcchuyệnngườihiệnđạilàmộtphiênbản chuẩn hóa của ngườiNeanderthal, cũng như loài chó hiện đại làmộtphiênbảnthuầnhóacủaloàisói,mộtloàimạnhhơnvàthôngminhhơn.Ngườihiệnđạilàmộtsinhvậtcấpthấpkémgiátrị.Neanderthalvượt trộihơnvềmặt tưduyvàhình thể.Với tócvàng,xươnggòmácao,vànhữngđặcđiểmmạnhmẽ,nếucòntồntạithìhọsẽlàmộtloàisiêumẫu.”
“Ngườihiệnđại-gầyvàxấuhơnngườiNeanderthal-theotựnhiên
sẽbịsắcđẹp,sứcmạnhvàtrítuệcủangườitócvàngcuốnhút.Cóvẻnhư một vài phụ nữ người Neanderthal thương hại loài người Cro-Magnon
[15] nhỏ nhoi nên giao phối với giống người này.Đây làmột
điềutốtchochúngta.ChúngtamaymắnmanggientócvàngcủangườiNeanderthal,dođóloàingườichúngtakhôngtrởnênngungốctộtđộ.Dùrằngcóhaykhôngcógiennàythìchúngtacũngnhiềulầnthểhiệnsựngungốc.”Ôngnóirằnggiảđịnhngườitócvànglàngungốc
[16]là
“mộtđịnhkiếncủangười tócsẫmnhằmlàmlệchđisựchúýđốivớinhữngthiếusótcủangườitócsẫmvànhữngthiếusótnàymớilàvấnđề
thật sự của thế giới.” Ông nói thêm. “Hãy lập danh sách những conngườinguđầnnhất trong lịchsử.Bạnsẽ thấybọnhọđềucó tócsẫmcả.”
TiếnsĩEvardNilsson,phátngônviêncủaHọcviệnMarburgởĐức,
một học viện từ lâu đã nỗ lực sắp xếp toàn bộ bộ gien của ngườiNeanderthalthànhchuỗi,nóirằnggiảthuyếtvềngườitócvàngrấtthúvị.Nilssonnói,“Vợtôicótócvàng,vàtôiluônlàmtheonhữnggìcôấybảo.Concáichúngtôicũngcótócvàngvàcũngrấtthôngminh.Vìvậytôiđồngýlàgiảthuyếtnàyítnhiềucũngđúng.”
Chương41NhữngngàyđầutiêncủaDavetronggiađìnhKendalldiễnratốtđẹpđến
mứcđángngạcnhiên.Khi rangoàinóđộimũ lưỡi trai,chiếcmũgiúpcảithiệndángvẻbềngoàicủanórấtnhiều.Vớibộtócđãđượctỉatót,cáiquầnjeankèmgiàythểthaovàmộtchiếcáohiệuQuicksilver,trôngnóchẳngcógìkhácbiệtsovớinhữngđứatrẻkhác.Vànóhọcrấtnhanh.Nócókhảnăngphốihợp thao tác rất tốt,vàdướisựhướngdẫncủaLynn,nóhọcviết tênmìnhmộtcáchdễdàng.Họcđọccóvẻkhókhănhơnvớinó.Davechơigiỏinhữngmônthểthaocuốituầnmặcdùđôikhiviệcđócũng
khiếnngườikháchơibốirối.TrongmộttrậnLittleLeague[17]
,mộtcúnémbóngbổng rời khỏi sânbóngbayvềphíakhu lớphọc caohai tầng;Davechạy lạiđó, leo lên tường,vàchụpbóngởcửasổ tầnghai.Bọn trẻchứngkiếnchiếncôngnàybằngmộtcảmgiáchâmmộphalẫnghentức.Làmvậykhôngcôngbằng;chúngchỉmuốnthấycửasổvỡtanra.NhưngngượclạithìaicũngmuốnDavegianhậpđộibóngchàycủamình.VìvậynênLynnmớingạcnhiênkhimột trưathứBảynọ,Davevềnhà
sớm.Trôngnórấtbuồn.“Chuyệngìvậy?”côhỏi.
“Conkhôngthíchnghiđược.”
“Thỉnhthoảngaicũngcảmthấynhưvậymà,”cônói.
Nólắcđầu.“Tụinónhìncon.”
Côngừnglại.“Conkhônggiốngmấyđứatrẻkhácmà.”
“Ừm.”
“Tụinótrêuchọcconà?”Nógậtđầu.“Thỉnhthoảng.”
“Tụinólàmgì?”
“Némđồ.Gọibiệthiệucủacon.”
“Biệthiệugì?”
Nócắnchiếcmôidàycủamình.“NhócKhỉ.”Nórơmrớmnướcmắt.
“Vậythìtệquá,”cônói.“Mẹtiếclắm.”Côgỡmũlưỡitraicủanóravà
bắtđầuvuốtđầuvàgáynó.“Mấyđứanhỏcókhicũngxấutínhlắm.”“Thỉnhthoảngcảmxúccủaconbịtổnthương,”nónói.Buồnbã,nóquay
lưngvềphíacô.Nócởiáora.Côđưangón taydòkhắpđámlông tìmvếtbầmvànhữngvếtthươngkhác.Khilàmvậy,côthấynóđangthưgiãn.Nhịpthởcủanóchậmlại.Tâmtrạngcủanódườngnhưkháhơn.Chỉmộtlúcsaucômớinhậnramìnhđangchảichuốtchonó,giốngnhư
khichảichuốtchonhaungoàithiênnhiênhoangdãvậy.Connàyđưalưngrađểconkiagỡgỡnhặtnhặttrongđámlôngtóc.Côquyếtđịnhsẽlàmnhưvậymỗingày.ChỉđểchoDavethoảimáihơn.
Từ khiDave xuất hiện, mọi thứ trong đời Lynn đã thay đổi.Mặc dù
Daverõ ràng là tráchnhiệmcủaHenrynhưngcon tinh tinhnày ítcóbiểuhiệnquantâmđếnanh.Nóbịcôthuhútngaylậptức.Vàcógìđótrongcáchcưxửcủanó,hay trongdángvẻcủanó -đôimắtđầyxúccảmcủanóư?Kiểucáchtrẻconcủanóư?-làmlòngcôdấylênmộtmốithươngcảm.Côbắt đầu tìm hiểu về tinh tinh qua sách vở và biết rằng vì tinh tinh cái cónhiềubạntìnhkhácnhaunênchúngkhôngbiếtconđựcnàolàbốcủatinhtinhconcả,vàdođótinhtinhkhônghiểukháiniệmvềchahaytìnhchalàgìcả.Tinhtinhchỉcómẹ.Davecóvẻtừnglàmộtđứatrẻbịngượcđãi,khôngđượcngườimẹtinhtinhthựcsựcủanóchămsóc.NónhìnvềphíaLynnvới
mộtsựkhaokhátkhônghềgiấugiếmvàcôđáplại.Nhữngcảmxúcnàyrấtsâusắcvàhoàntoànkhôngmộtaimongđợitrướccả.“Mẹ,nókhôngphảiconcủamẹ,”Tracyvừahétlên.Tracyđangởcáituổi
rấtkhátkhaođượcbốmẹchúý.Conbé rấthayghen tịvớibất cứ thứgìkhiếnbốmẹchúýtới.“Mẹbiết,Trace,”Lynnnói.“Nhưngnócầnmẹ.”
“Mẹ!Nókhôngphảitráchnhiệmcủamẹmà!”Conbéđưahaibàntaylên
vớimộtđiệubộrấtkịch.“Mẹbiết.”
“Vậythìmẹđểnómộtmìnhđiđượckhông?”
“Mẹquantâmtớinóquánhiềuà?”
“Ừthì...phảiđấy!”
“Mẹxinlỗi,mẹkhôngbiết.”Côquàngtayquanhcongái,ômcôbévào
lòng.“Đừngcoiconnhưkhỉthế,”Tracynóirồiđẩymẹra.
Nhưng suy cho cùnghai người đều làLinh trưởng cả.Conngười là dã
nhân.CànggầngũivớiDave,Lynncàngýthứcđượcmộtsựthậtkhóchấpnhậnvềđặcđiểmchunggiữangườivàdãnhân:chảichuốt,đụngchạm,chúývềhìnhthểnhưmộtnguồnthưgiãn.Mắtnhìnxuốngkhibịdọadẫm,hoặckhibiểuhiệnsựbấtmãn,hoặckhitỏýphụctùng.(KhiTracychơivớibạntraicủaconbécũngvậy,vevãnbằngcặpmắtnhìnxuốngdưới.)Nhìnthẳngvàomắtcónghĩalàtađangdọadẫm,mộtbiểuhiệncủasựgiậndữ.Dagànổilênmỗikhitasợsệthaygiậndữ-cũngchínhnhữngcơdanàylàmcholôngcủamộtconLinhtrưởngxùlênđểtạovẻbềngoàilớnhơntrướcmốihiểmnguy.Ngủchungvớinhau,cocụmlạinhưtrongtổ...Vânvânvàvânvân.
Dãnhân.Họđềulàdãnhâncả.
Sựkhácbiệtlớnnhấtdườngnhưngàycàngthểhiệnrõởlôngtóc.Mình
mẩyDaveđầylônglá;nhữngngườixungquanhnóthì lạikhôngnhưvậy.Theonhữnggìcôđọcđược,quá trình rụng lôngxảy rasaukhiconngườitáchrakhỏitinhtinh.Lýgiảithườngđưaralàđãcóthờiconngườilàsinhvậtđầmlầy,haysinhvậtưanước.Bởilẽhầuhếtloàithúcóvúđềucólông-lớplôngcủachúngcầnthiếtđểgiúpduytrìnhiệtđộcơthể.Nhưngthúcóvúdướinước, chẳnghạncáheovàcávoi,mấtđi lớp lôngnàyđểdi chuyểndướinướcdễdànghơn.Vàcảconngườinữa,conngườicũngkhôngcònlớplông.NhưngđốivớiLynnmànói,điềulạlẫmnhấtchínhlàcáicảmgiáckhôn
nguôiDavevừalàngườivừakhôngphảingười.Côcũngchẳngbiếtphảiđốiphóvớicảmgiácđónhưthếnàonữa.Vàmỗimộtngàytrôiqua,cảmgiácđólạicảngkhódứtbỏhơn.
VỤKIỆNGIENCANAVANKẾTTHÚC
QUYCHUẨNĐẠOĐỨCVỀBẢOHỘGIEN
GÂYNHIỀUTRANHCÃI
BệnhCanavan làmột rối loạngiendi truyềngây tửvongở trẻemtrong những năm đầu sau khi sinh. Năm 1982, vợ chồng nhà DanGreenberg biết tin đứa con trai chín tháng tuổi của họmắc căn bệnhnày.KhiđódochưacóxétnghiệmgiennêngiađìnhGreenbergtiếptụccó thêmmột đứa con nữa, lần này làmột bé gái cũng bị chẩn đoánmangcănbệnhnày.
Gia đìnhGreenbergmuốn những gia đình khác tránh được trường
hợp đau lòng như gia đình họ nên đã thuyết phục nhà di truyền họcReubenMatalonnghiêncứucáchxétnghiệmbệnhCanavanởgiaiđoạntiềnsản.ÔngbàGreenbergđãhiếnmôcủachínhmìnhvàcủanhữngđứa con đã chết, vận động thu thậpmô từ những gia đìnhmắc bệnhCanavan trênkhắp thếgiới.Cuốicùng,vàonăm1993,giengâybệnhCanavađãđượctìmthấy.Vàcácgiađìnhtrênkhắpthếgiớiđãcóthểtiếnhànhxétnghiệmtiềnsảnmiễnphíđểpháthiệnrabệnhnày.
Điềumàgia đìnhGreenbergkhôngbiết đó làBệnhviệnNhi đồng
Miamiđãđăngkýbảohộgiennàyvàsauđóđòihỏimứcphícaochocácxétnghiệmtiếptheo.Nhiềugiađìnhtrướcđâyđãgópmôvàngânsáchnhằmgiúptìmragiennàygiờđâykhôngđủkhảnăngtàichínhđểlàm xét nghiệm. Năm 2003, gia đình Greenberg và các bên liên đớikháckiệnMatalonvàBệnhviệnNhiđồngMiami, cáobuộchọđãviphạmgiaoướcưngthuậncóýthức,làmgiàubấtchính,chegiấucácvụlừađảo,vàbiểnthủbímậtkinhdoanh.Vụkiệnđượcdànxếpngoàitòa.Hệquảlà,xétnghiệmnàycàngđượcphổbiếnrộnghơn,mặcdùBệnhviệnNhiđồngMiamivẫnthuphí.Quychuẩnđạođứctrongcáchhànhxửcủacácbácsĩvàbệnhviệnliênquantrongvụviệcnàyvẫncòngâynhiềutranhcãi.
Tintâmlýhọc
NGƯỜILỚNKHÔNGCÒNTIẾPTỤC
PHÁTTRIỂNNỮA
NhànghiêncứungườiAnhchỉtríchGiáodụcChínhquy,
cácGiáosư,cácNhàkhoahọclà“nonnớtthấyrõ”
Nếubạntinnhữngngườitrưởngthànhxungquanhbạnhànhxửnhưtrẻ con, có lẽ bạn đúng. Trong thuật ngữ kỹ thuật, hành vi đó gọi là“hìnhtháiấutrùngtâmlý”,trongđóhànhvitrẻconvẫntồntạitronggiaiđoạntrưởngthành.Vàhiệntượngnàyđangngàycàngtăng.
Theobác sĩBruceCharlton,nhà tâm thầnhọc tiếnhóa tạiĐạihọc
NewcastleuponTyne,ngàynayconngườitrảiquaquátrìnhlâuhơnđểđạtđếnđộchínchắnvềmặttinhthần-vànhiềungườichẳngbaogiờđạtđếngiaiđoạnnàycả.
Charltontinrằngđâylàsảnphẩmphụngẫunhiêncủagiáodụcchính
quyđã tồntạiđếntậnnhữngnămhaimươi.“Giáodụcchínhquyđòihỏingườihọcphảicómộttrạngtháitâmlýtiếpnhậncáimớinhưởtrẻcon,”màtrạngtháinày“sẽđốinghịchvớiquátrìnhđạtđượcđộchínchắnvềtâmlý”thườngxảyraởcuốiđộtuổithiếuniênhoặctronghaimươinămđầuđời.
Ônglưuýrằng“cácnhàhọcthuật,giáoviên,nhàkhoahọcvànhiều
chuyêngiakhácthườngcóhànhvinonnớtdễnhậnthấy.”Ônggọihọlà những người “khó đoán, không cân bằng trong việc sắp xếp côngviệctheomứcđộưutiên,vàcókhuynhhướngphảnứngtháiquá.”
Xãhộinguyên thủy,như thờikỳconngười cònhái lượm,ổnđịnh
hơnbâygiờvàdođóconngườiđạttớigiaiđoạntrưởngthànhởđộtuổithiếuniên.Ngàynay,vớitốcđộpháttriểnxãhộinhanhchóngvàconngườingàycàngítdựavàosứcmạnhthểchất,giaiđoạntrưởngthànhthườngbịtrìhoãn,ôngnhấnmạnhrằngnhữngcộtmốcđánhdấugiaiđoạn trưởng thànhnhư tốtnghiệpđạihọc,hônnhân,vàsinhconđầulòngnếutrướcđâyxảyraởnhữngđộtuổinhấtđịnhthìngàynaylạitrảidàinhiềuchụcnăm.
Dođó, ôngnói, “hiểu theomột ý nghĩa quan trọngvềmặt tâm lý,
mộtsốngườihiệnđạichưabaogiờthựcsựtrởthànhngườilớn.”
Charltonchorằnghiệntượngnàycóthểmangtínhchất thíchnghi.“Sựlinhhoạtvềtácphong,hànhvi,vàkiếnthứcmanghơihướngtrẻcon”cóthểgiúpíchtrongviệctìmraphươnghướnggiảiquyếtnhiềubiếnđổikhôngổnđịnhcủathếgiớihiệnđại,mộtthếgiớimàtheolờiôngngườitathườngxuyênthayđổicôngviệc,họcnhữngkỹnăngmới,dọntớichỗởmới.Nhưngđểthíchnghiđượcnhưvậyconngườiphảiđánhđổilấy“mộtnhịpchúýngắn,mộtthôithúccuồngđiênmuốntìmkiếmnhữngthứmớilạ,nhữngchukỳthayđổithờitrangtùytiệncànglúccàng thuhẹp,và...một sựnôngcạnvềcảmxúcvàđời sống tinhthầntrongmọikhíacạnh.”Ôngnóithêmrằngconngườihiệnđại“thiếusựsâusắctrongtínhcáchthườngthấytrongquákhứ.”
Chương42“Ellis,”bàLevinenói,“cáiốngđólàgìvậy?”
Contraibàđangcầmmộthộpkimloạimàubạccómộtchiếctáchnhựaở
đầu.Anh vàmẹ đang trong phòng khách ở nhà bốmẹ ở Scarsdales. Bênngoài,côngnhânđangnệnbúavàogara.Sửachữalạigara:chuẩnbịđểbáncănnhà.“Cáigìtrongcáiốngđóvậy?”bàlạihỏi.
“Đâylàmộtloạtthuốctrịliệumớivềgien.”
“Mẹđâucầnloạithuốcnày.”
“Nóphụchồituổixuâncholàndacủamẹ.Làmlàndatrẻlại.”
“Màyđâucónóivớibốmàynhưvậy,”bànói.“Màynóivớibốlàthuốc
nàysẽcảithiệnđờisốngtìnhdụccủaôngấy.”“Ờthì…”
“Ôngấybảoconlàmvậy,đúngkhông?”
“Không.”
“Nghenày,”bànói.“Mẹkhôngmuốncảithiệnđờisốngtìnhdụcgìráo.
Ngaylúcnàyđây,mẹchưabaogiờhạnhphúchơnthế.”“Haingườingủtronghaiphòngkhácnhaumà.”
“Bởivìbốmàyngáyquá.”
“Thuốcxịtnàysẽgiúpmẹ.”“Mẹcócầnaigiúpđâu.”
“Nósẽlàmchomẹhạnhphúchơn,conhứa...”
“Màychẳngbaogiờnghemẹnóicả,hồicònnhỏmàyđãnhưvậyrồi.”
“Kìamẹ...”
“Màmàycũngchẳngbaogiờkháhơnchútnào,cảcuộcđờimàylúclớn
cũngthế.”“Mẹ,conxinmẹ…”Ellisbắtđầucáugắt.Suychocùngthìđúngraanh
khôngphảilàngườicầnlàmviệcnàychomẹ.NgườiemAaroncủaanhmớilàngườiphảilàm.Aaronlàđứaconcưngcủamẹ.NhưngAaronnóicóhẹnởtòa.VìvậymàEllisbịkẹttrongtìnhhuốngnày.Anhcầmchiếchộpdichuyểnvềphíamẹ.
“Tránhxataora,Ellis.”
Anhvẫntiếnlạigần.
“Taolàmẹmày,Ellis.”
Bàgiẫmlênngónchânanh.Anhrúlênđauđớnvàtrongchốclátchộplấy
gáycủamẹ,đẩycáihộplênmũimẹrồibóphộp.Bàvặnmìnhquằnquại.“Taokhôngchịu!Taokhôngchịu!”
Nhưng bà đang hít thứ thuốc ấy vào. Bà hít thứ thuốc ấy trong nỗ lực
chốngcựquyếtliệt.“Không,không,không!”
Anhgiữyêncáihộpmộtlúc.Nhưthểanhđangsiếtcổmẹvậy,chínhcái
lựcsiếtấy,chínhcáicảmgiácấy,khimẹvùngvẫytrongđôitayanh.Cảm
giácđólàmanhkhóchịutộtcùng.Phầnthịthaibênmácủabàcọvàongóntayanhkhibàvặnmìnhchốngcự.Anhngửithấymùiphấntrangđiểmcủamẹ.CuốicùngEllisbướcraxa.
“Saomàydám!”bànói.“Saomàydám!”Bàhốihảchạyrakhỏiphòng,
mìnhđầymồhôi.Ellisdựalưngvàotường.Anhthấychóngmặtkhiphảiníukéomẹmình
nhưvậy.Nhưngmìnhphảilàmnhưvậy,anhtựnhủ.Mìnhphảilàmnhưvậy.
Chương43Mọichuyệnchẳngkhảquangìhết,RickDiehlnghĩ trong lúcđưa tay
chùivệtxúpđặckhoaitâynghiềnnhừtrộnđậutrênmặtvàngừnglạiđểlaucặpkính.Bấygiờlànămgiờchiều.Cănbếpthậtoibức.Bađứaconcủahắnđangngồitrongbếplahétvàđánhđấmnhau.Chúngnémmùtạtvàgiavịxúcxíchnóngvàonhau.Mùtạtvấybẩnmọithứ.Đứanhỏnhất,đangngồitrênchiếcghếcao,khôngchịuănvàphunthức
ănphì phì.Đáng lẽConchita phải chonó ănnhưng cô ả đãbiếnđâumấtchiềuhômđó.TừngàyvợRickbỏđi,Conchita càng lúccàng ítđáng tincậy.Mấyconnhỏnhưvậyrấtkhoáichơicùngnhau.ChắchắnsẽphảitìmngườimớiđểthaycáicôConchitalàmhắnđauđầunày,vàdĩnhiêncôảsẽkiệnhắn.Cólẽhắnnênthươnglượngổnthỏavớicôtatrướckhicôtakiệnhắnratòa.“Màymuốncáinàyhả?Lấyđi!”Jason,đứacontrailớncủahắn,gíbánh
mìkẹpxúcxíchvàomặtSam.Samrũlênvàgiảvờnhưđangbịnghẹn.Giờthìchúngđanglănlộntrênsànnhà.“Bố!Bố!Bắtanhấydừnglại!Anhấylàmconnghẹnchếtđâynày.”
“Jason,đừnglàmemnghẹnnào.”
Jasonkhôngđểý.RickchộplấycổáonórồikéonórakhỏiSam.“Bốnói
làkhônglàmemnónghẹnmà.”“Conđâucó.Nómuốnconlàmnghẹnmà.”
“Concómuốnkhỏicoitivitốinaykhônghả?Khôngchứgì?Vậythìăn
miếngxúcxíchcủamìnhđirồiđểemănhếtmiếngcủanó.”Ricknhặtmuỗnglênchođứaemăn,nhưngnóbướngbỉnhngậmmiệng
lại,đôimắttrònnhỏnhìnchằmchằmhắntỏvềchốngđối.Hắnthởdài.Điều
gìkhiếnmấyđứanhỏngồitrênghếcaochẳngnhữngkhôngchịuănmàcònnémtấtcảđồchơixuốngsàncơchứ?Cólẽvợhắnbỏđichẳngphảilàýgìhayho,hắnnghĩ.Nóivềchuyệncôngviệc,tìnhhìnhcòntệhơnnữa.Taybảovệcũcủahắn
trướcgiờvẫnănnằmvớiconnhỏLisa,vàbởivìgãđãratùchonênchắcchắngãlạitiếptụclàmchuyệnđónữa.Conbéấychẳngcóđầuócgìvềthịhiếucả.NếuBradbịchứngminhmắcchứngáinhi,thìcôngtysẽgâychúýkhông tốt chodư luận,màchodù cónhưvậyđi nữa,Rick cũnghyvọngchuyệnđóxảyra.ThầndượccủaJoshWinklerdườngnhưđanggiếtngười.Josh liều lĩnhquámức, chưađượcphépmàđã tựmình thửnghiệm thuốctrênngười,nhưngnếuthằngấymàbịbỏtùthìcôngtycũngmangtiếngxấuvớidưluận.Hắnđangbónchocôcongáiănthìđiệnthoạireo.Vàmọithứtrởnêntồi
tệhơnnhiều,hơnrấtnhiều.“Chóđẻ!”
RickDiehlquayngườilạidãymànhìnhanninh.“Tôikhôngtinnổi,”hắn
nói.Trênmànhình,tênBradGordonmàhắnghétcayghétđắngđangtrượtthẻmởcửavàophòng thínghiệm, taymóhếtđĩaPetrinàysangđĩakhác.Từng cử chỉ thận trọng của gã từ phòng thí nghiệm này sang phòng thínghiệmkhácđãđượcghihình.Rickcuộnnắmđấmlại.“Anhtavàotòanhàlúcmộtgiờsáng,”taybảovệtạmthờinói.“Chắclà
anhtacònthẻquảntrịmàchúngtakhôngbiếtbởivìthẻcủaanhtađãbịvôhiệuhóarồi.AnhtađitớitấtcảcácđiểmlưutrữrồilàmbẩntấtcảcácmẫucấytronghọtếbàoBurnet.”RickDiehl nói, “Đúng làmột thằng đểu, nhưng cũng không vấn đề gì.
Chúngtacósaolưudữliệusinhhọcngoàicôngtymà,ởSanJose,LondonvàSingapore.”“Thậtrathì,nhữngmẫudữliệuấyhômquađãbịlấymấtrồi,”taybảovệ
tạm thời nói. “Ai đó đã lấy đimấy cái họ tế bào ấy rồi.Người này đượcquyềntruycập.Chuyểnmãđiệntửanninh.”
“Aiủyquyềntruycậpchohắn?”
“Ôngủy quyền.Lệnhủy quyền có nguồngốc từ tài khoản an ninh của
ông.”“ÔiChúaơi,”Hắnxoayngười.“Saolạinhưthếđược?”
“Chúngtôiđangtìmhiểusựviệcđây.”
“Nhưngcáihọtếbàoấy,”Ricknói.“Chúngtôicónhữngchỗkhác...”
“Khôngmaylà,hìnhnhư...”
“Nhưngchúngtacócáckháchhàngđãtừngthuê…”
“Tôielàkhông.”
“Anhnóigìvậyhả?”Ricknói.Hắnbắtđầuquáttháo.“Anhmuốnnóitất
cảmẫumôcấyBurnetkhỉgióđềubiếnmấtà?Mấtsạchà?”“Theochúngtôithấythìđúnglàvậy.”
“Đâyđúnglàtaihọakhốnnạnmà.”
“Rõrànglàvậy.”
“Đâycólẽlàđoạnkếtcủacôngtytôi.Mấycáitếbàođólàlướibảohộ
của chúng ta. Chúng ta đã trả biết bao nhiêu tiền choUCLA để có đượcchúng.Giờ thìanh lạinói làchúngbiếnmất rồi?”Rickchaumàygiậndữtrướchiệnthựcphũphàng.“Đâylàmộtvụtấncôngcótổchức,cóphốihợpnhằmvàocôngtytôi.ChúngcóngườiởLondonvàSingapore;chúngđãsắpxếpmọithứ.”“Vâng.Chúngtôitinlàvậy.”
“Đểhủyhoạicôngtytôi.”
“Cókhảnănglắm.”“Tôicầnphảilấylạimấyhọtếbàođó.Ngaybâygiờ.”
“Chẳngaicócả.Dĩnhiêntrừmộtngười,làFrankBurnet.”
“VậythìchúngtatìmBurnet.”
“Rấttiếc,hìnhnhưôngBurnetcũngđãbiếnđâumấtrồi.Chúngtôicũng
khôngđịnhvịđượcôngta.”“Tuyệt,”Ricknói, “Đúng là tuyệt.”Hắnquay sangquát tháo trợ lý của
mình.“Đưamấytênluậtsưchóchếtđóđếnđây,cảUCLAmẹkiếpnữa,vàđưamọingườitớiđâytrướctámgiờtốinay!”“Tôikhôngbiếtliệu...”
“Làmđi!”
Chương44GailBondtrởlạinhịpđiệusốnghằngngày.CôquađêmvớiYoshirồivề
nhà lúc sáu giờ sáng để đánh thứcEvan, cho nó ăn sáng, rồi đưa nó đếntrường.Sángnọ,khivừamởcửavàonhà,côthấyGerardđãbiếnmất.Chiếclồngnằmgiữalốiđi,khôngconchimnàocònđậuchỗcànhcây.Gailvăngtục.Côđivàophòngngủ,lúcnàyRichardvẫncònđangngủsay.Côlayanhtadậy.“Richard.Gerardđâurồi?”Anhtangáp,“Gìcơ?”
“Gerardấy.Gerardđâu?”
“Anhelàvừamớicómộtvụtainạn.”
“Tainạngì?Anhđãlàmgì?”
“Đanglauchuồngtrongnhàbếpthìcửasổchuồngmởra.Nóbaymất.”
“Saomàbayđược!Haicánhcủanóđãđượcxénngắnrồimà.”
“Anhbiếtchuyệnđó,”Richardvừanóivừangáp.
“Nókhôngbayra.”
“TấtcảnhữnggìanhcóthểnóichoembiếtlàanhngheNadezhdalalớn
rồikhianhvàobếpthìthấyconbéđangchỉrangoàicửasổ.Anhnhìnrathìthấy con chim đang đập cánh khổ sở ở dưới đất. Dĩ nhiên anh chạy liềnxuốnglầurồirađườngxemsaonhưngnóđãbiếnđiđâumấttiêu.”Tênkhốnnạnđangcốníncười.
“Richard,chuyệnnàyhếtsứcnghiêmtúcđấy.Nólàmộtconvẹtchuyển
gien.Nếunóthoátranócóthểtruyềngienchonhữngconvẹtkhác.”
“Anhnóichoembiếtnày,đâylàtainạn.”
“Nadezhdađâurồi?”
“Tớitrưacôtamớitới.Anhđãcắtgiảmgiờlàmcủacôtarồi.”
“Côấycódiđộngkhông?”
“Emmướncôấymàcưng.”
“Đừnggọitôilàcưng.Tôikhôngbiếtanhđãlàmgìvớiconvẹtxámấy
nhưngchuyệnnàyhếtsứcnghiêmtúcđấyRichard.”Anhtanhúnvai.“Anhkhôngbiếtphảinóigìvớiemnữa.”
Dĩnhiênchuyệnnàypháhỏngtấtcảcáckếhoạchcủacô.Thángtớihọ
địnhđăngtảithôngtinlênmạngvànhấtđịnhsẽcónhiềutiếnglaókhắpthếgiớichorằngtuyênbốcủahọkhôngphảisựthật.GiớikhoahọcsẽgọiđólàhiệuứngCleverHans
[18], chỉ là bắt chước,Chúamới biết còn gì nữa.Ai
cũngsẽyêucầuđượcchiêmngưỡngconchim.Vàgiờthìconchimđãbiếnmất.“Tôi muốn giết Richard quá,” cô nói với Maurice, trưởng phòng thí
nghiệm.“Rồi tôisẽmướn luậtsư tốtnhấtđểbiệnhộchocô,”anh tanói,miệng
khôngmỉmcười.“Côcónghĩanhtabiếtconchimđangởđâukhông?”“Chắcbiết chứ.Nhưnganh ta sẽ chẳngbaogiờ cho tôi biết.Anh ta rất
ghétGerard.”“Haingườiđangđấutranhgiànhquyềnnuôidưỡngmộtconchimđấy.”
“TôisẽnóichuyệnvớiNadezhda.Nhưngchắcanhtađãmuachuộccôấy
rồicũngnên.”
“Conchimcóbiếttêncôkhông?Tênphòngthínghiệmnày?Mấysốđiện
thoạinày?”“Không,nhưngnóthuộclòngnhữngâmthanhtrênbànphímđiệnthoạidi
động của tôi. Trước đây nó thường tạo ra những âm đó bằng một chuỗitiếng.”“Vậythìchắcnósẽgọichocôthôi,mộtngàynàođó.”
Gailthởdài.“Cólẽ.”
Chương45AlexBurnetđangtheodõivụkiệnkhókhănnhấttrongsựnghiệpluậtsư
củamình, vụ cưỡng hiếpmột bé trai hai tuổi ởMalibu. Bị can tênMickCrowley,bamươituổi,mộtnhàbìnhluậnchínhtrịngụởWashington.Hắnđangđi thămngườichịdâu thìbất chợtcảm thấymột thôi thúcmãnh liệtmuốnquanhệquahậumônvớiđứaconcònmangtãcủacôta.CrowleylàsinhviêntrườngYale,giàucó,quenđượcnuôngchiều,làngườithừakếmộtgiasảntrongngànhdượcphẩm.HắnthuêtênluậtsưAbe(“ItAin’tThere”)GanzlerkhéttiếngởD.C.đểbiệnhộchomình.HóaraởWashingtonaicũngbiếtCrowleyưathíchnhữngvậtdụngphục
vụchuyệnyêuđương,nhưngGanzler,nhưthóiquen,thườnglệ,thửbiệnhộnảylửachovụkiệntrênbáotrướcphiênxửnhiềutháng,trênđóyliêntụcmôtảAlexvàmẹcủađứabélànhững“nhànữquyềnviểnvông”đãdựnglêntoànbộcâuchuyệntừ“trítưởngtượngbệnhhoạn,méomócủamình”.Hắnmôtảnhưthế,bấtkểcuộcgiámđịnhchitiếtmàbệnhviệnđãtiếnhànhtrênđứatrẻ,(DươngvậtcủaCrowleytuynhỏnhưngvẫnlàmráchđángkểtrựctràngcủađứabémớichậpchữngbiếtđi.)ChínhcáilúccôđangbậnđiênđầuchuẩnbịchongàyxửthứbathìAmy,
trợ lý củaAlex,nhắnchocôbiếtbốcôđangchờđiện thoại.Côbắtmáy.“Conkhábận,bốà.”“Khôngmấtnhiềuthờigianđâu.Bốsẽxanhàmộtvàituần.”
“Dạ,được.”Một luật sưkhácvàophòngvà thả chồngbáo sốmớinhất
xuốngbàn cô.BáoStar đăng ảnh đứa bé bị cưỡng hiếp, ảnh bệnh viện ởMalibu, và những bức ảnh xấu xí chụpAlex vàmẹ đứa bémắt hiếng lạitrongnắnggắt.“Bốđịnhđiđâuvậy?”“Chưabiếtnữa,”bốcônói,“nhưngbốcầnmộtchútthờigianchoriêng
mình.Điệnthoạidiđộngchắckhôngxàiđượcđâu.Khiđếnđóbốsẽgửithưbáoconbiết.Gửithêmmộthộpchứavàithứnữa.Phòngkhiconcần.”
“Đượcrồi,bốđichơivuinhé.”Côvừanóichuyệnvớibốvừalậtquatờ
L.A.Times.NhiềunămnaytờTimesđãtranhđấuchoquyềntiếpcậnvàinấntấtcảcáctàiliệutòaánbấtkểlàtàiliệusơbộ,riêngtư,haychỉmangtínhphỏngđoán.Các thẩmphánởCalifornia hết sứcmiễn cưỡngniêmphongnhữngtàiliệucóliênquanđếnđịachỉcủanhữngphụnữđangbịdòmngó,haynhữngtài liệumôtảcácchitiếtgiảiphẫucủanhữngđứatrẻbịcưỡnghiếp.Chủtrương“đăngmọithứ”củabáoTimescũngcónghĩaluậtsưcóthểđưanhữngluậnđiệuvôcăncứvàgâysốcvàohồsơtrướckhiratòa,vìbiếtrằngtờTimessẽchoinnhữnghồsơnày.VàtờTimesluônluônđăngnhữnghồsơđó.Quyềnđượcbiếtcủacôngchúng.Phải,côngchúngthậtsựcầnbiếtchínhxácvếtráchcủađứanhỏđángthươngấyđãởđóbaolâu...“Contrụvữngchứ?”bốcônói.
“Conổnmà.”
“Bọnhọkhônglàmkhóconchứ?”
“Khôngđâu.Conđangchờcáctổchứcphúclợitrẻemgiúp,nhưngchẳng
thấyhọcótuyênbốnàocả.Imlặngmộtcáchlạkỳ.”“Bốchắcconbịsốcvìchuyệnđó,”ôngnói.“Lãochồnấycónhiềumối
quenbiếtchínhtrị,đúngkhông?Thằngngusiấy.Bốcúpmáyđây,Alex.”“Tạmbiệtbố.”
Côquaylưngđi.HômnaysẽcókếtquảgiámđịnhADNnhưngkếtquả
chưa tới.Nhữngmẫugửiđixétnghiệmrất ítỏi,vàcôđang lokhôngbiếtmấycáimẫuấysẽchothấyđiềugìđây.
Chương46Ánhđènnhẹnhàngmờ dần trong phòng thuyết trình sang trọng ở cơ
quanquảngcáoưuviệtSelat,Anney,KossLtd.ởLondon.TrênmànảnhlàquangcảnhmộtdãycửahàngmuasắmcủaMỹ,xecộnhạtnhòavụtquamộtcụmbiểnbáođáng thương.Theokinhnghiệmcủamình,GavinKossbiếthìnhảnhnàylàmộtcôngcụtạodựngsựđồngđiệutứcthời.BấtkỳthứgìnhằmchỉtríchnướcMỹđềuchắcchắnsẽtạosựđồngđiệu.“CáccôngtycủaMỹbỏtiềnraquảngcáonhiềuhơnbấtkỳquốcgianào
khác trên thếgiới,”Kossnói.“Dĩnhiên,họbuộcphải làmvậy,nếu taxétđếnchấtlượngsảnphẩmcủaMỹ…”Nhữngtiếngcườiranhmãnhtrôidạttrongbóngtối.
“VàsựsànhsỏicủanhữngaiưachuộnghàngMỹ.”
Cótiếngcườinhẹvàkìmnén.
“Nhưmộttrongsốnhữngnhàbìnhluậngầnđâycủachúngtôiđãlưuý,
phầnlớnngườiMỹkhôngthểtìmđượcmôngcủamìnhbằnghaitay.”Tiếngcườimởrộng,họbắtđầucóhứngthúvớianhta.
“Mộtdân tộc thô thiển,khôngcóvănhóa,càng trôidạt sâuvàonợnần
baonhiêuthìcàngvỗlưngnhaubấynhiêu.”Nhưthếcũngđủrồi,anhnghĩ.Sauđóanhđổigiọng:“Nhưngđiềumàtôimuốnmọingườichúýchínhlàlượng thông tinquảngcáo,nhưquývị có thể thấyởđây,được sắpxếpởkhônggiandọctheođườngcaotốc.Vàmỗiphươngtiệnchạyngangquađềuđangbậtradio,dođónhiềuthôngđiệpquảngcáohơnlạiđượcgửiđi.Thựctế,theoướctínhthìngườiMỹmỗingàynghebangàntinquảngcáo-hoặccó lẽđúnghơn,họ chẳngnghe thôngđiệpnào cả.Cácnhà tâm lýđãxácđịnhlàlượngthôngtinnàytạoramộtloạithuốcgâymê,theothờigianthìnósẽngấmsâuvàocơthể.Trongmộtmôitrườngtruyềnthôngđãbãohòa
thìtấtcảcácthôngđiệpnàyđềumấttácdụng.”HìnhảnhchuyểnsangcảnhQuảng trườngTimesvềđêm, rồi thànhphố
ShinjukuởTokyo,rồikhuphốPiccadillyởLondon.“Sựbãohòagiờđâycóởkhắpthếgiới.Nhữngbảngquảngcáokhổnglồ,nhưmànảnhrộng,xuấthiệnởquảngtrườngcôngcộng,dọctheođườngcaotốc,ởgaxeđiệnngầm,gaxelửa.Chúngtađặtmànhìnhquảngcáoởnhữngnơiđôngkháchmuahàngnhưtrongcửahàngbánlẻ.Trongnhàvệsinh.Trongphòngchờ,quánrượu,vànhàhàng.Trongphòngchờởsânbayvàởtrênmáybay.”“Chưa hết, chúng ta còn sử dụng cả những không gian cá nhân. Logo,
nhãnhiệu,vàkhẩuhiệuxuấthiệntrênnhữngđồvậtbìnhthườngtừdaochotớichénđĩarồi trêncảmáyvi tính.Chúngxuấthiệntrêntấtcảcácđồvậtchúngtasởhữu.Ngườitiêudùngmanglogotrênáo,túixáchtay,giày,nữtrang.Thựctếthìhiếmcóaixuấthiệnởnơicôngcộngmàkhôngmangtheonhững thứnày.Cáchđâybamươinăm,nếucóai tiênđoánrằng tấtcảcưdân toàn cầu sẽ tựbiếnmình thànhnhững tấmbiểnquảngcáodi độngđikhắpnơiquảngcáosảnphẩm,thìýtưởngđósẽđượccoilàviểnvông.Tuynhiên,giờđâychuyệnnàyđãxảyrarồiđấy.”“Kếtquảlàmộtsựtrànngậphànghóađầytínhhìnhtượng,mộtsựmệt
mỏivềgiácquan,vàmộtsựgiảmsútvềtácđộng.Tacóthểlàmgìbâygiờ?Làmthếnàotacóthểtiếnvềphíatrướctrongthờiđạimớimẻvềcôngnghệnày?Câutrảlờicóthểđượccholàdịgiáo,nhưngnóchínhlàđây.”Mànảnhchuyểnsangcànhrừngrậmmộtcáchngoạnmục.Nhữngcáicây
khổng lồvươn lên trời,bóngcâyởphíađuôi.Sauđó làmộtđỉnhnúiphủtuyết.Một hòn đảo nhiệt đới,một hình vòng cung làm bằng cát,một thứnướctronglành,đámcâycọ.Vàcuốicùnglàmộtrặngđángầmdướinước,vớimấyconcáđangbơilộigiữanhữngngọnsanhôvàđámbọtbiển.“Thế giới tự nhiên,”Koss nói bằngmột giọng đều đều và nghiêm túc,
“hoàntoànkhôngcầnquảngcáo.Thếgiớitựnhiênchưabịthuầnhóa.Chưabịbiếnthànhthuộcđịacủangànhthươngmại.Nóvẫncòntrinhnguyên.”Từtrongbóngtối:“Vấnđềchẳngphảinằmởđócòngì?
“Tri thức truyền thống sẽ cho là vậy. Phải đấy. Nhưng tri thức truyền
thốngluônbịlỗithời.Bởilẽtrongkhoảngthờigiannótrởthànhquyước-tứclàmộtđiềumàmọingườiđềutinlàđúng-thìthếgiớiđãdịchchuyểnítnhiềurồi.Trithứctruyềnthốnglàtàndưcủaquákhứ.Vàtrongtrườnghợpnàynóđúnglàvậy.”Trênmànảnh,rặngsanhôngầmbấtthìnhlìnhđượcgắnvàonhữngnhãn
hiệuquảngcáo.Trênnhữngnhánhsanhôhiện lêndòngchữBPCLEAN.Một đàn cá nhỏ ngoe nguẩy bơi qua, mỗi con đều nhấp nháy chữVODAPHONE, VODAPHONE. Một con cá mập trườn tới với chữCADBURYkhắcquanhmồm.Mộtconcáhàđồn
[19]vớihàngchữmàuđen
LLOYDSTSBGROUPbơiquanhữngngọnsanhôsọ,dọctheorãnhcóchữSCOTTISHPOWERmàucam.Và,saucùng,mộtconchạchmoraythòđầurakhỏimộtcáihốc.TrênhoavăndaxanhxanhcủanócóghichữMARKS&SPENCER.“Hãynghĩtớicáckhảnăng,”Kossnói.
Khángiảsửngsốttheodõi-nhưanhđãtiênliệutrước.Anhtiếptụclập
luậncủamình.Chuỗi ảnh trongbài trìnhbàygiờđâyhiện lên cảnh samạc,vớinhững
chópđámàuđỏvươnlêntươngphảnvớinềntrờixanhthẳmgợnmây.Mộtlúcsau,nhữngđámmâykếtlạithànhmộtđámmâylớnmùsươnglơlửnggiữakhungcảnh,trênđócóghi:BPCÓNGHĨALÀNĂNGLƯỢNGSẠCH.
“Những chữ cái đó,”Koss nói, “cao hai trăm bảymươi tưmét. Chúng
đứngcaosovớikhungcảnhbốntrămlẻhaimét.Nhữngchữnàyrấtrõđốivớimắttrầnvàrấtđẹptrênảnh.Vàohoànghôn,nhữngchữnàytuyệtđẹp.”Hìnhảnhthayđổi.“Ởđây,quývịthấyđượchìnhdángcủanhữngchữnàynhưthếnàokhimặt trời lặn-chữcáiđổi từ trắngsanghồng,sangđỏ, rồicuốicùngsangmàuchàmsẫm.Vìvậynócómộttốchất,mộtcảmgiáccủa
mộtthànhtốtựnhiêntrongkhungcảnhtựnhiên.”Anhtrởlạibứcảnhmâygiữabanngàylúcđầu,“Nhữngchữnàyđượctạo
radosựphốihợpgiữacáchạtnanovàvikhuẩnclostridiumperfringesđãđượcchuyểngien.Bứcảnhnàynhưlàmộtđầmlầynanovậy,anhsẽhiệnrõtrênkhông trung trongmộtkhoảng thờigianbiến thiên, tùyvàođiềukiệnthờitiết-cũnggiốngnhưbấtcứđámmâynàothôi.Cóthểnóchỉxuấthiệntrongvàiphút.Vàonhữnglúckháccóthểnóxuấthiệntrongmộttiếng.Nócóthểxuấthiệntrongnhiềuđợt…”Trênmànảnh,nhữngđámmâymượtmàtrởthànhkhẩuhiệucủaBP,liên
tụcbiếnđổikhôngngừngtừdạngmâynàyđếndạngmâykhác,trảidàichotới tậnchântrời.“Tôinghĩmọingườisẽnhậnra tácđộngcủamôi trườngmớinày.Môitrườngtựnhiên.”Anhđãtiênliệusẽcótiếngvỗtaytựpháttánthưởngnhữnghìnhảnhấn
tượngnày,nhưngsựimlặngvẫntrànngậptrongbóngtối.Tuynhiên,chắcchắngiờđâyhọsẽcómộtphảnứngnàođó.Mộtmẫuquảngcáovôhạntuầnhoàntreotrênbầutrờiư?Chắcchắnnóphảikhuấyđộnghọchứ.“Nhưngnhữngđámmâynàylàmộttrườnghợpđặcbiệt,”anhnói.
Anh trở lại bức ảnh dưới nước, cá di chuyển tới rặng san hô. “Trong
trườnghợpnày,”anhnói,“bảnghiệuvàmẫuquảngcáodochínhcácsinhvậtsinhra,quaquátrìnhbiếnđổigientrựctiếpcủamỗiloài.Chúngtôigọiđây làquảngcáogenomic.Đểchiếmđượcmôi trườngmớinày, tốcđộcótầmquantrọngrấtlớn.Cácloàicásanhôthườngthấyởnhữngvùngnướcthu hút du khách có số lượng rất giới hạn,Một số loài cá phát sáng hơnnhữngloàicákhác.Nhiềuloàihơitẻnhạtmộtchút.Vìvậychúngtôimuốnchọnraloàicátốtnhất.Vànhữngbiếnđổigiennàyđòihỏiphảiđăngkýbảohộsángchếđốivớiloàivậtsốngdướibiển.DođóchúngtôisẽđăngkýloàicáhềCadbury,loàisanhôBritishPetroleum,loàichạchMarks&Spencers,loàicánhámdẹpRoyalBankofScotland,vàmộtloàicáâmthầmlượntrêndầu,cáđuốiBritishAirways.”Kosshắnggiọng, “Tốcđộquan trọng làbởivì chúng tôi đang lâmvào
mộttìnhcảnhđầytínhcạnhtranh.ChúngtôimuốnđưaloàicáCadburycủa
mìnhrangoàithịtrường,trướckhiloàicáhềbịHershey’shayMcDonald’sgiànhquyềnbảohộsángchế.Vàchúngtôimuốnmộtsinhvậtmạnhmẽ,bởilẽtrongmôitrườngtựnhiêncáhềCadburysẽcạnhtranhvớinhữngcáhềthường,vàhyvọngsẽchiếnthắngđượcchúng.Loàicáđãđăngkýsángchếcủa chúng ta càng sinh sôi nảy nở thì người ta càng thấy thông điệp củachúng ta thường xuyên, và những loài cá nguyên thủy không chứa thôngđiệpsẽcàngbịđẩyđếnsựtuyệtchủng.ChúngtađangtiếnvàokỷnguyênquảngcáokiểuDarwin.Mongsaomẫuquảngcáotốtnhấtsẽchiếnthắng!”Tiếnghovanglêntừphíakhángiả.“Gavin,tôixinlỗi,”cótiếngnóithốt
lên,“nhưngchuyệnnàyxemralàmộtcơnácmộngchomôitrường.Thươnghiệutrêncáư?Khẩuhiệutrênmâyư?Rồicòngìnữa?TêgiácởchâuPhimangbiểutrưngcủaLandRoverư?Nếuanhđihếtnơinàyđếnnơikhácđặtthươnghiệucholoàivậtthìcácnhàmôitrườngtrênthếgiớitừngngườitừngngườimộtsẽphảnđốianh.”“Thậtrathìhọsẽkhôngphảnđốiđâu,”Kossnói,“bởivìchúngtakhông
khuyếncáocáctậpđoànđặtthươnghiệuchocácloài.Chúngtayêucầucáctậpđoàn tàitrợ cho các loài.Như tài trợ chodịchvụ công íchvậy.”Anhngừngmột chút. “Thử nghĩ có bao nhiêu cuộc triển lãm ở bảo tàng, baonhiêuđoànkịch,vàbaonhiêudànnhạcgiaohưởngphụthuộchoàntoànvàotài trợcủacáctậpđoànxem.Ngàynay,ngaycảtừngđoạnđườngxechạycũngđượctàitrợ.Tạisaochúngtalạikhônghướngchínhcáitinhthầnnhânđứcnàyvềphíathếgiớitựnhiêncơchứ?Íchlợicủanóchắcchắnsẽnhiềuhơngấpbộisovớiíchlợidođườngsácủatađemlại.Nhữngloàicónguycơcóthểthuhútđượcnguồntàitrợ.Tậpđoàncóthểlấytiếngtămcủamìnhrađểbảođảmsựsinhtồncủacácloàiđộngvật,cũngnhưtrướcđâyhọđãmộtlầnlấytiếngtămcủamìnhrađểbảođảmchấtlượngcủanhữngchươngtrìnhtruyềnhìnhtẻnhạt.Vàcũngnhưvậyđốivớinhữngloàikhácchưabịnguycơ tuyệtchủng.Tấtcảcác loàicá trongđạidươngđềunhưvậy.Chúng tađang nói vềmột kỷ nguyên của lòng nhân đức vĩ đại trong thế giới kinhdoanh-trênquymôtoàncầu.”“Vậythì,đâylàtêgiácđen,doLandRovermangđếnchobạnư?Conbáo
đốmnàyđây,doJaguarmangđếnchobạnư?”“Tôi thì sẽkhôngnói ra thô thiểnnhưvậy,nhưng,đúngvậy, chúng tôi
đangđềxuấtýtưởngđó,vấnđềmấuchốtởđây,”anhtiếptục,“chínhlàmộttìnhhuốngai cũngcó lợi.Môi trườngcó lợi.Tậpđoàncó lợi.Quảngcáocũngcólợi.”GavinKossđãthuyếttrìnhcảtrămlầntrongsựnghiệpcủamình,vàcảm
giáccủaanhvềkhángiảchưabaogiờlàmanhthấtvọng.Anhcảmthấygiờđâynhómngườinàykhôngtinnhữnggìanhnói.Đủđếnlúcbậtđènlênvànhậncâuhỏi.Anhnhìnchămchúvàonhữnghàngghếcónhữnggươngmặtđangchau
mày.“Tôithừanhậnýniệmcủatôirấtcấptiến,”anhnói.“Nhưngthếgiớiluônthayđổinhanhchóng.Aiđósẽlàmchuyệnnàythôi.Quátrìnhthuộcđịahóathiênnhiênsẽxảyra-câuhỏiduynhấtlà,aisẽlàmchuyệnđó.Tôithúcgiụcquývịxemxétcơhộinàymộtcáchkỹcàngnhấtrồiquyếtđịnhcómuốnthamgiavàodựánnàyhaykhông.”Phía sau hội trường là Garth Baker, người đứng đầu công tyMidlands
MediaAssociates Ltd. “Đây là ý tưởng khámới lạ đấy,Gavin,” ông nói.“Nhưngtôicóthểquảquyếtvớianhlànókhôngthànhcôngđâu.”“Ồ,saolạithế?”
“Bởivìđãcóngườilàmrồi.”
Chương47Trờikhôngtrăngvàkhônggianlặngimkhôngmộttiếngđộng,trừtiếng
sóngvỗrìràotrongmànđêmvàtiếngrênrỉcủacơngióẩmướt.BãibiểnTortuguerotrảidàihơn1.609mdọctheobờbiểnĐạiTâyDươnggồghềcủaCostaRica,nhưngđêmnaynóchỉlàmộtdảisẫmhòavàobầutrờiđầysaođenkịt.JulioManarezngừnglạiđểmắtmìnhthíchnghivớibóngtối.Ngườitacóthểnhìnđượcdướiánhsao,nếuhọđủkiênnhẫn.Chẳngmấychốcanhthấyđượcthâncâycọvàrácrơivãikhắpdảicátđen
sẫm,vànhữngbụicâyrậmrạp,thấpbébịcơngiócuốnmạnhrabiển.Anhthấynhữngngọnsóngbạcđầutrongvùngbiểncuồncuộn.Đạidương,anhbiết,đầyrẫycámập.DảibiểnĐạiTâyDươngnàyảmđạmvàthiếusựmếnkhách.Dọctheobãibiển402m,anhthấyManuel,mộtbóngngườimờmịtđang
cúi xuống đám đước. Anh ta đang tránh gió. Không còn ai khác trên bãibiển.Juliocấtbướcvềphíađó,đingangquanhữnghốsâumàlũrùađãđàovài
ngàytrướcđó.Dảibiểnnàylàmộttrongnhữngnơisinhsảncủarùaluýt,vớithóiquenrakhỏiđạidươngtrongđêmtốiđểđẻtrứng.Quátrìnhnàykéodàigần suốt đêm, và những con rùa này đốimặt với nhiềumối hiểm nguy -trước đây là những tay săn trộm, và bây giờ thì chủ yếu là báo đốm lảngvảngquanhbờbiển trongbộ lôngđen sẫmnhư chính đêm tối.Là trưởngnhómbảotồnmớiđượcbổnhiệmcủavùng,Julioýthứcrõchuyệnmỗituầndọcbãibiểnnàyđềucórùabịgiết.Dukháchgópphầnngănchặnviệcnày;nếudukháchđangthảbộdọcbãi
biển,nhữngconbáođốmsẽkhôngcòn lảngvảng.Nhưng thường thìmấyconvậthọnhàmèonàyxuấthiệnsaunửađêm,lúcnàythìdukháchđãvềlạikháchsạn.Cóthểtưởngtượngraáplựccủatạohóaphảichọnlọcramộtcơchếtự
vệnàođótrướcloàibáođốmMỹ.KhicònlànghiêncứusinhsauđạihọcởSanJuan,anhvànhữngsinhviênkhácthườngđùavớinhaunhưvậy.Phảichăngdukháchlànhữngđạisứcủatạohóa?Dukháchlàmbộmặtmộtquốcgiathayđổivềnhiềuphươngdiện,tạisaolạikhôngthểlàmchogiớiđộngvậthoangdãởđâynhưvậychứ?Bởivìnếurùasởhữumộtphẩmchấtnàođó - có lẽ là khảnăng chịuđựngđượcđènpha, hoặc là khảnăngphát ratiếngkêusầunão,khóchịukhichămsóccon-nếuchúngcócáigìđóthuhútdukháchvàlàmhọphảilảngvảngxungquanhđếntậnđêm,thìnhữngconrùađósẽcónhiềukhảnăngsốngsóthơn,trứngcủachúngcónhiềukhảnăngsốngsóthơn,vànhữngconrùaconcũngcónhiềukhảnăngsốngsóthơn.Một khả năng sống sót có được từ khả năng thu hút du khách. Đó là
chuyệnđùatrongtrườngđạihọc.Nhưngdĩnhiênđiềuđókhảthivềmặtlýthuyết.VànếunhữnggìManuelsắpnóichoanhbiếtlàđúngthì...Manuelthấyanhvàvẫytay.AnhtađứnglạichờJuliotớigần.“Lốinày,”
anhtanóivàbắtđầuđidọcbờbiển.“Tốinayanhtìmđượchơnmộtconhả,Julio?”
“Chỉmộtcon.Loạirùamàlúcnãytôinóiấy.”
“Muybien[20]
.”Họ đi dọc bãi biển trong yên lặng.Nhưng chưa đi được bao xa - có lẽ
khoảng91,44m-thìJuliothấycáiánhsángtímyếuớtấy,vùisâudướicát.vàvẫylênđậpxuốngđôichút.“Nóà?”
“Nóđấy,”Manuelnói.
Đólàmộtconrùacáinặngkhoảng100kg,dài1m25.Nócóbộmairất
đặctrưngtobằnglòngbàntayanh.Cómàunâunâu,toànthânđầyvệtđen.Mộtnửathânbịchôntrongcát,vàđangđàohốởđằngsauvớihaivâychân.
Juliođứnggầnnóvàtheodõi.
“Nólàmrồingừng,”Manuelnói.
Rồinó lại làmrồingừng.Ánhsáng tímdườngnhưphátra từbên trong
từngôtrênmai.Mộtsốôkhôngphátsángmàchỉ toànmộtmàuđensẫm.Mộtsốôchỉthỉnhthoảngmớiphátsáng.Nhữngôkhácphátsángđềuđặn.Mỗinhịpphátsángdườngnhưkéodàimộtgiây,ánhsángphátrađộtngột,nhưngchậmrãitanbiến.“Anhđãthấybaonhiêuconrùanhưthếnàyrồi?”Julionói.
“Đâylàconthứba.”
“Ánhsángnàyxualũbáođốmđià?”Anhtiếptụctheodõiánhsángyếu
ớt.Anhcảmthấyánhsángnàycócáigìđóquen thuộcđến lạ.Gầngiốngnhưlàđomđómvậy.Haymộtconvikhuẩnphátsángtrongsóngcả.Thứgìđómàtrướcđâyanhđãthấy.“Phải,lũbáođốmphảigiữkhoảngcách.”
“Chờchút,”Julionói.“Cáigìđây?”Anhchỉvàocáimai,trênđócónhiều
ôđậmvàônhạtnổilênthànhmộtkiểumẫuhoavăn.“Chỉthỉnhthoảngmớivậythôi.”
“Nhưnganhthấynókhông?”
“Có.”
“Nhìngiốngnhưlàhìnhlụcgiácvậy.”
“Tôikhôngbiết.”
“Trôngnhư làmộtbiểu tượngvậy,anhcónghĩvậykhông?Biểu tượng
củamộttậpđoànthìphải?”
“Chắcvậy.Cóthểlắm.”“Cònnhữngconrùakhácthìsao?Chúngcógiốngthếnàykhông?”
“Không,mỗiconmỗikhác.”
“Vậy có thể đây làmột biểu tượng ngẫu nhiên nào đấy nhưng tình cờ
chúnglạighépthànhhìnhlụcgiác?”“Phải,Julio,tôitinlàvậy.Vìanhthấyđó,hìnhảnhtrênmaikhôngchuẩn
lắm,nókhôngđốixứng...”Anhđangnóithìhìnhảnhmờdần.Conrùatốisẫmtrởlại.“Anhchụplạimẫuhìnhnàyđượckhông?”
“Tôi chụp rồi.Hình này tôi chụpbằng cách đểmởốngkính trong thời
giandài,khôngdùngflash,chonêncóchỗsẽbịmờ.Nhưngtôichụprồi.”“Tốt,” Julionói. “Bởivìđây làmộthiện tượngbiếnđổigien.Chúng ta
hãykiểmtralạinhậtkýcủadukháchxemailàngườicóthểđãlàmchuyệnnày.”
Chương48“Josh.”Mẹcủaanhđangtrênđiệnthoại.
“Dạ.”
“Mẹ nghĩ con cần biết chuyện này. Con còn nhớ thằng con của Lois
GrahamlàErickhông?Cái thằngđã từngchơiheroinấy.Vừamớixảy ramộtbikịchkhủngkhiếp.Nóchếtrồi.”Joshbuôngmộttiếngthởdài.Anhngảvàoghếvànhắmmắtlại.“Saolại
vậy?”“Bịđụngxe.NhưngsauđóngườitamổxácnórahaysaođóthìthấyEric
bịtrụytimdẫnđếntửvong.Nómớicóhaimươimốttuổi.”“Gia đình có tiền sử bệnh như vậy không? Có bệnh bẩm sinh nào đó
không?”“Không.BốcủaEricsốngởThụySĩ,ôngấygiờsáumươitưtuổirồi.Ông
ấy leonúi.Loiscũngkhỏemạnh lắm.Dĩnhiênbàấy rấtđau lòng.Tấtcảchúngtaaicũngđaulòng.”Joshchẳngnóigì.
“TrướcđómọichuyệncủaEricđểuổn-Nóbỏmatúy,cóviệclàmmới,
nộpđơnxinđihọclạivàokhóamùaxuân...chỉcóđiềulàcàngngàynócànghói.Ai cũng tưởng nó đang dùng hóa trị. Tóc thì rụng quá nhiều.Còn điđứngthìlòmkhòm.Josh?Concóđókhông?”“Conđây.”
“Tuầnrồimẹcógặpnó.Nhìnnónhưônggiàvậy.”
Joshchẳngnóigì.“Cảnhàđangngồiđây.Conphảiđến.”
“Consẽcốgắng.”
“Josh.Anhconnhìncũnggiàlắm.”
“Conbiết.”
“Mẹ luôncốnóivớinó làhồiđóbốnócũngnhưvậy.Để làmnóphấn
chấnlên.NhưngAdamnhìngiàlắm.”“Conbiết.”
“Xảyrachuyệngìvậy?”bànói.“Conđãlàmgìanhcon?”
“Conđãlàmgìchứ?”
“Phải,Josh.Conchonhữngngườinàycáigiennàođó.Haycáigìđótừ
cáithuốcxịtấy.Giờthìhọcànglúccànggià.”“Mẹ.Adamtựmìnhlàmđấychứ.Anhấytựmìnhhíthếtchỗthuốcxịtấy
vì nghĩ thuốc đó sẽ làm anh ấy hưng phấn lên. Lúc ấy ngay cả con cũngkhôngcómặtởđómà.Rồimẹbảoconđưa thuốcxịt ấychocon trai củaLoisGraham.”“Mẹkhôngbiếtlàmsaomàconlạinghĩrađượccáithứnhưvậynữa.”
“Mẹgọichoconmà.”
“Josh,màynóichuyệnbuồncườithậtđấy.Saomẹlạigọichứ?Mẹkhông
biếtgìvềcôngviệccủamàycả.Màygọichomẹ, rồihỏichỗEricở.Rồimàybảomẹđừngnóichomẹnóbiết.Mẹnhớnhưvậymà.”Joshchẳngnóigì.Anhấnđầungóntayvàođôimắtnhắmnghiền,chotới
khianhthấynhữnghìnhthùsánglóa.Anhmuốnchạytrốn.Anhmuốnrờikhỏivănphòngnày,côngtynày.Anhkhôngmuốnmọichuyệnranôngnỗi
này.“Mẹ,” cuối cùng anh nói. “Chuyện này có thể nghiêm trọng lắm.”Anh
đangnghĩcóthểmìnhsẽphảiđitù.“Dĩnhiênlànghiêmtrọngrồi.Bâygiờmẹsợlắm,Josh.Chuyệngìsẽxảy
rađây?Mẹcómấtcontraicủamìnhkhônghả?”“Conkhôngbiết.Conhyvọnglàkhông.”
“Mẹnghĩcũngcòncơhộiđấy,”bànói.“Bởivìmẹđãgọichogiađình
LevineởScarsdalerồi.Họgiàrồi,vợchồnghaingườiấy.Quasáumươirồi.Mànghegiọnghọvẫnthấydõngdạc.Helennóibàấychẳngbaogiờkhỏehơnthế.Georgethìchơigolfnhiềulắm.”“Vậytốtrồi,”anhnói.
“Vậychắchọổn.”
“Connghĩvậy.”
“NếuvậythìchắcAdamcũngổnthôi.”
“Conthậtsựhyvọngthế.Conhyvọnglắm.”
Anhdậpmáy.DĩnhiênlàgiađìnhLevineổn.Anhđãgửihọdungdịch
muối vô trùng trong ống xịtmà.Họ không nhận cái gien đó. Lúc ấy anhkhôngcóýđịnhgửigienthínghiệmđếnnhữngngườimàanhkhôngbiếtởNewYork.Nếuchuyệnnàyđemlạihyvọngchomẹanh,ổnthôi.Cứđểnhưvậy.
Bởivìngaygiờđây,Joshkhôngcónhiềuhyvọng.Khônghyvọngnhiều
choanhmình.Vàsaucùngcũngkhônghyvọngnhiềuchobảnthânmình.AnhsẽphảinóichoRickDiehlbiết.Nhưngkhôngphảibâygiờ.Không
phảilúcnày.
Chương49ChồngcủaGailBond,Richard,nhânviêncấpcaomộtngânhàngđầutư,
thườngởlạilàmviệctrễvìphảitiếpđãinhữngkháchhàngquantrọng.VàkhôngaiquantrọnghơnngườiMỹđangngồiđốidiệnvớihắn:nhàđầutưnổitiếngởCleveland,BartonWilliams.“Ôngmuốndànhmộtsựngạcnhiênchovợôngkhông,Barton?”Richard
Bondnói.“Tôitinlàtôicóthứđóđây.”Đang cúi người xuống bàn ăn,Williams nhìn lên với chút ít hứng thú.
BartonWilliamsbảymươilămtuổi,vàtrôngrấtgiốngmộtconcóc.Gãcóbộmặtchảyxệxuốngtừmớthịtởhàm,lỗchânlônglớn,mũirộngvàtẹt,cặpmắtnhưcủabọ.Thóiquenđểdàihaitaylênbànvàdùngngóntayđỡcằmlàmgãtrôngcànggiốngmộtconcóchơn.Thậtrathìgãđangđỡcáicổbịviêmkhớp,bởivìgãkhôngthíchđeoniềngcổ.Gãcảmthấycáiniềnglàmgãtrôngcóvẻgiàkhụ.Gãcòncóthểnằmdàitrênbànnữa,theoRichardBondthìnhưvậy.Tuổi
tácvàtàisảncủagãchophépWiIliamsmuốnlàmbấtcứthứgìmàgãthích,vàthứmàgãlúcnàocũngmuốncó,cảđờimình,làphụnữ.Bấtkểtuổitácvàngoạihìnhcủamình,gãliêntụccórấtnhiềuphụnữbêncạnh,vàomọilúctrongngày.Richardđãsắpxếpchonhiềuphụnữkhácnhaughéquabàncủagãsaubữaăn.Họsẽ lànhânviêncủagã,đưagiấy tờsổsáchchogã.Cònkhôngthì lànhữngcôbạngáicũ,ghéquađểgãhônhítvàgiới thiệuvớingườikhác.Mộtvàingườilànhữngngườiđiăntốichung,nhữngngườihâmmộnhàđầutưvĩđạinày,vàbịlóamắtđếnmứchọphảiđếngặpgã.ChẳngcóthứnàonhưvậyquamặtđượcBartonWilliams,nhưngnólàm
gãvui,vàgãmongđợiđốitáckinhdoanhcủamìnhsẽbỏchútcôngsứcravìgã.Khibạnđánggiámười tỉđô la thìngười ta luônnỗ lựcđể làmbạnluônvuivẻ.Mọichuyệncónguyên tắchoạtđộngnhưvậy.Gãxemđó làmộtvậtcống.
Tuy nhiên, ngay trong lúc này đây, hơn bất cứ thứ gì khác, BartonWilliamsmuốnxoadịungườivợđãchungsốngvớigãbốnmươinăm.Vìnhững lýdokhông thể lýgiải,ởcái tuổisáumươi,Evelynbỗngdưngbấtmãnvớicuộchônnhâncủamìnhvàvớinhữngcuộcphiêulưubất tậncủaBarton,theocáchnóicủabàấy.Mộtmónquàsẽgiúpíchđây.“Nhưngphảilàmộtmónquàtuyệthảomới
được,”Bartonnói.“Thứgìbàấycũngquenhếtrồi.BiệtthựởPháp,thuyềnbuồmởSardinia,trangsứctừWinston,đầubếpbaytừRomatớiđểlàmbữasángchoconchócủabàấy.Vấnđềlàởđó.Tôikhôngthểmuachuộcbàtađượcnữa.Bàấysáumươituổirồi,vàchẳngcònhứngthúđếncáigìnữa.”“Tôihứavớianh,mónquànàycómộtkhônghaitrênđời,”Richardnói.
“Vợanhyêuthúvậtlắm,đúngkhông?”“Bàấycócảmộtsởthúkhốnkiếpcủariêngmìnhngaytrongsânnhà.”
“Màbàấycónuôichimkhông?”
“Chúaơi.Chắcmộttrămconcũngkhôngchừng.Trongphòngtắmnắng
khốnkiếpcóđủthứchimsẻ.Ríurítsuốtngày.Bàấynuôibọnnóđấy.”“Cònvẹt?”
“Loại nào cũng có. Chẳng con nào nói được cả, cảm ơn Chúa. Bà ấy
chẳngcóvậnmaygìvớimấyconvẹt.”“Vậnmaycủabàấysắpsửathayđổirồi.”
Bartonthởdài.“Bàấycóccầnconvẹtnàonữacả.”
“Bàấycầnconnày,”Richardnói.“Đâylàconvậtđộcnhấttrênđời.”
“Sángmaitôiđilúcsáugiờ,”Bartoncàunhàu.
“Nósẽchờôngtrênmáybay,”Richardnói.
Chương50RobBellarmino mỉm cười ra ý trấn an. “Đừng để ý tới mấy cái máy
quay,”hắnnóivớibọn trẻ.Họ tập trung trong thưviện trườngTrunghọcGeorgeWashingtonởSilverSpring,bangMaryland.Bahàngghếhìnhbánnguyệtvâyquanhmộtcáighếởgiữa,nơi tiếnsĩBellarminosẽngồi tronglúcnóichuyệnvớihọcsinhvềvấnđềđạođứctrongditruyềnhọc.Nhómquayphimđangsửdụngbamáyquay,mộtmáyởcuốiphòng,một
máy bên cạnh phòng, để quay cận cảnhBellarmino, vàmộtmáy đối diệndámtrẻ,đểghilạinhữngbiểuhiệnthíchthúcủachúngkhinghevềcuộcđờicủamộtnhàditruyềnhọcđanglàmviệctạiNIH.Theonhàsảnxuấtchươngtrình,điềuquantrọnglàphảithểhiệnđượcsựtươngtácgiữaBellarminovớicộngđồng,vàhắnhoàntoànđồngývớiquanđiểmnày.Đámtrẻđượclựachọnkỹcàngtừnhữnghọcsinhsángdạvàvốnhiểubiếtcao.Hắnnghĩsẽvuilắmđây.
Hắnnóivềlýlịchbảnthânvàquátrìnhđượcđàotạotrongvàiphútrồi
sau đó nhận câu hỏi. Câu đầu tiên khiến hắn phải dừng lại. “Tiến sĩBellarmino,”mộtcôbéchâuÁhỏi,“thầycóýkiếnnhư thếnàovềngườiphụnữởTexasnhânbảnvôtínhconmèođãchếtcủacôấy?”Thậtrathì,Bellarminonghĩtoànbộcâuchuyệnvềconmèochếtấylàvớ
vẩn.Hắnnghĩnóhạthấpcáccôngtrìnhquantrọngmàhắnvànhữngngườikhácđangthựchiện.Nhưnghắnkhôngthểnóivậyđược.“Tấtnhiên,đâylàmột tìnhhuốngkhókhăn,gâyxúcđộng,”Bellarmino
nóimộtcáchngoạigiao.“Chúngtaaicũngrấtyêuquýthúnuôicủamình,nhưng...”Hắnngậpngừng.“ViệcnhânbảnnàydomộtcôngtyởCaliforniathựchiện.CôngtynàytênlàTiếtkiệmDitruyềnvàNhânbảnvôtính,vàngheđâuchiphíthựchiệnlànămmươingànđôla.”“Thầynghĩnhânbảnmộtconmèomìnhnuôicóviphạmđạođứckhông
ạ?”côbéhỏi“Cácembiếtđấy,”hắnnói,“cũngcóvàiconvậtđượcnhânbảnrồi,trong
đó có cừu, chuột, chó và mèo. Vậy nên chuyện này cũng không còn làchuyệngìđángchúýnữa...Điềulàmngườitalolàconvậtđượcnhânbảnkhôngcócùngtuổithọnhưconvậtbìnhthường.”Mộthọcsinhkhácnói,“Bỏranămmươingànđôlađểnhânbảnmộtcon
thúnuôicóviphạmđạođứckhôngạ,khimàrấtnhiềungườitrênthếgiớiđangchếtđói?”Bellarminothầmrênrỉ.Làmcáchnàođểhắnđổiđềtàiđây?“Thầykhông
hứngthúgìvềquytrìnhcả,”hắnnói.“Nhưngriêngthầythìkhôngcựcđoanđếnnỗigọiđólàphiđạođức.”“Chẳngphảinóphiđạođức sao?Vìnó tạo ramộtquanđiểmcho thấy
nhânbảnconngườilàchuyệnbìnhthường?”“Thầykhôngnghĩnhânbảnthúnuôicótácđộnggìđốivớinhữngvấnđề
liênquantớinhânbảnngười.”‘“Nhânbảnngườicóviphạmđạođứckhông?”
“Maymắn là,”Bellarmino nói, “vấn đề đó còn xa trong tương lai lắm.
Hômnay,thầyhyvọngchúngtacóthểxemxétnhữngvấnđềcóthật,đanghiệnhữu.Cóngườibàytỏlongạivềthựcphẩmbiếnđổigien;cóngườilongạivềliệuphápgien;rồitếbàogốc;vàđâylànhữngvấnđềcóthật.Cóaitrongcácemcócùngquanđiểmlongạiđókhông?”Mộtcậubéởphíasaugiơtaylên.“Emnóiđi!”“Thầynghĩlàtacóthểnhânbảnconngườikhông?”cậubéhỏi.
“Có. Thầy nghĩ chuyện đó có thể làm được.Bây giờ thì không, nhưng
cuốicùngsẽlàmđược.”“Khinàoạ?”
“Thầykhôngmuốnđoángiàđoánnon.Cácemcócâuhỏinàovềđềtài
nàokháckhông?”Mộtbàntaynữa.“Emnóiđi?”“Theoýkiếnthầythìnhânbảnconngườicóviphạmđạođứckhôngạ?”
Mộtlầnnữa,Bellarminongậpngừng.Hắnnhậnthứcrấtrõlàcâutrảlời
củahắnsẽđượcphátsóngtrêntruyềnhình.Vàaimàbiếtđượcnhàđàisẽchỉnhsửalờinhậnxétcủahắnnhưthếnàochứ?Họchắcsẽcốgắnghếtsứclàmhắntrôngcàngtệcàngtốt.Mấytayphóngviêncóthànhkiếnrõrệtvớinhữngaicóđứctin.Mànhữnglờihắnnóicòncótrọnglượngvềmặtchuyênmônnữa,bởilẽhắnđangđiềuhànhmộtbộphậnởNIHmà.“Cácemchắcđãnghenhiềuvềnhânbảnvôtínhrồi,nhưngđasốnhững
gìcácemngheđềusaihết.Vớitưcáchnhàkhoahọc,thầyphảithừanhậnlàthầythấynhânbảnvôtínhtựnóchẳngcógìlàsaitráicả.Thầykhôngthấycóvấnđềgìvềđạođứccả.Nóchẳngqualàmộtquytrìnhgiennữathôimà.Cácthầyđãthựchiệnquytrìnhnàytrênnhiềuconvậtkhácnhau,nhưthầylúcnàyđãđềcập.Tuynhiên,thầycũngbiếtlàquytrìnhnhânbảncótỷlệthấtbạirấtcao.Nhiềuconvậtphảichếttrướckhichúngtatạođượcmộtconvật nhân bản.Rõ ràng là làmvậy với con người thì không thể chấp nhậnđược.Vìvậy,hiệntạithầyxemchuyệnnhânbảnkhôngphảilàmộtvấnđề.”“KhôngphảinhânbảnvôtínhchínhlàđóngvaiChúaTrờiđấysao?”
“Thầythìkhôngxácđịnhvấnđềnhưvậy,”hắnnói.“NếuChúatạoracon
người,vàtạoraphầncònlạicủathếgiới,thìrõràngChúacũngđãtạoracáccôngcụphụcvụchoviệcchuyểnđổigien.Vìvậy,theonghĩađó,Chúađãtạosẵnkháiniệmchuyểnđổigienrồi.ĐólàtácphẩmcủaChúa,khôngphảicủaconngười.Vànhưthầyluônnói,sửdụngnhữnggìChúatraochotasaochokhônngoan là tùyvào ta.”Hắn thấyđỡhơnsaucâu trả lờinày;đó làmộttrongnhữngcâutrảlờichuẩnbịsẵncủahắn.“Vậythìnhânbảnvôtínhcóphảilàmộtcáchsửdụngkhônngoannhững
gìChúađãtraochotakhông?”Ngượclạivớimọibảnnăngcủamình;hắnlấytayáokhoáclautrán.Hắn
hyvọngngườitasẽkhôngphátđoạnphimnày,mặcdùhắntinchắchọsẽphát.MấyđứanhóclàmviệntrưởngNIHvãmồhôihột.“MộtsốngườinghĩhọbiếtChúacómụcđíchgì,”hắnnói.“Nhưngthầykhôngtinlàmìnhbiết.
Thầytinkhôngaibiếtđượcđiềuđócả,trừChúara.ThầynghĩainóimìnhbiếtmụcđíchcủaChúađềulànhữngngườimuốnthểhiệntháiquácái tôicủaconngườithôi.”Hắnmuốnliếcnhìnđồnghồtrêntay,nhưnghắnkhôngxem.Bọntrẻlúc
nàytrôngcóvẻđămchiêuchứkhôngcóvẻgìlàmêmẩn,đúngnhưhắnđãtiênliệu.“Córấtnhiềuvấnđềvềditruyền,”hắnnói.“Tahãytiếptụcnào.”
“ThầyBellarmino,”mộtđứabêntráinói,“emmuốnhỏivềchứngrốiloạn
nhâncáchphảnxãhội.Emđọcsáchthấynóilàcógienchiphốichứngrốiloạnnày,vànócóliênquantớibạolựcvàphạmtội,hànhvirốiloạnnhâncách...”“Phải,đúngnhưthế.Giennàyxuấthiệntronghaiphầntrămdânsốtoàn
thếgiới.”“CònNewZealand thì saoạ?NewZealandgồmcóbamươiphần trăm
dândatrắng,vàsáumươiphầntrămdânMaori...”“Ngườitacóbáocáonhưvậy,nhưngemphảithậntrọng,.”
“Nhưngnhưthếchẳngphảicónghĩalàbạolựcmangtínhditruyềnsao?
Ýemlà,chẳngphảitanêntìmcáchloạibỏgiennàysao,theocáchmàtađãloạibỏbệnhđậumùaấy?”Bellarminongậpngừng.Hắnbắtđầu tựhỏibaonhiêuđứa trongsốbọn
nhócnàycóphụhuynhđang làmviệcởBethesda.Trướcbuổinóichuyệnnàyhắnkhôngnghĩcầnphảihỏitrướctêncủađámnhócnày.Nhưngnhữngcâuhỏi từđámnhócnàyquá trí thức,khônghềkhoannhượng.Một trongnhữngđốithủcủahắnđangtìmcáchhạuytíncủahắnchăng,bằngcáchsửdụngnhữngđứanhócnày?Toànbộkếhoạchthuhìnhnàylàmộtcáibẫyđểlàmxấumặthắnchăng?BướcđầutiênđểđẩyhắnrakhỏiNIHchăng?Bâygiờlàthờiđạithôngtin;ngàynayngườitathườnglàmnhữngchuyệnnhưvậymà.Sắpđặtđểlàmxấubộmặtcủabạn,làmbạntrôngcóvẻyếuớt.Nàiépbạnnóiđiềugìđónguxuẩn,rồixemnhữnglờiấylặpđilặplạinhiềulầntrongsuốtbốnmươitámtiếngtiếptheotrênmọichươngtrìnhthờisựtrên
truyềnhìnhcápvàtrênmỗimụcbáo.Tiếpđó,bảocácnghịsĩgọiđiệnyêucầubạn rút lại lời tuyênbố.Những cái lưỡi chậc chậc, những cái đầu lắclắc...Saohắn lạinhạycảmđến thếnhỉ?Hắncó thậtsựhợpvớicôngviệcnàykhông?Ởchứcvụhiệntại,chẳngphảihắnlàcáicủanợđấysao?Vàrồibạnrờikhỏicuộcchơi.
Mọithứdiễnranhưthếđấy,ngàynaylànhưvậy.
GiờđâyBellarminođangđốimặtvớimộtcâuhỏigợimởmộtcáchnguy
hiểmvềmãditruyềnMaori.Hắncónênnóinhữnggìhắntinvàchấpnhậnrủi robị tốcáo làhạ thấpdanhdựmộtdân tộc thiểusốbịápbứckhông?Phải chăng hắn đã giảm nhẹ đi những nhận xét củamình nhưng vẫn khótránhkhỏibịchỉtríchvìtuyêntruyềnthuyếtưusinh?Làmcáchnàomàhắnnóiđượcđiềugìđóđây?Hắnquyếtđịnhkhôngthểnóiđược.“Cácembiếtđó,”hắnnói,“đólàmột
phạmvinghiêncứuhếtsứcthúvị,nhưngchúngtachưacóđủkiếnthứcđểtrảlời.Còncâuhỏinàonữakhông?”
Chương51TrờivẫnmưasuốtcảngàyởmiềnNamSumatra.Sànrừngẩmướt.Lá
câyẩmướt.Mọithứđềuẩmướt.Cácnhómquayphimtừkhắpthếgiớiđãchuyểnsangtiếnhànhnhữngnhiệmvụkháctừlâu.GiờđâyHagarchỉcòntrở lại rừngvớivịkháchduynhất;mộtngườiđànông tênGorevitch.MộtnhànhiếpảnhđộngvậthoangdãnổitiếngtừTanzania.Gorevitchđứngbêndướimộtcâysungkhổnglồ,mởtúivảibố,vàlấyra
một túi lướini lông, trônggiốngmộtcáivõng.Ôngtađặtnó trênmặtđấtmộtcáchcẩnthận.Rồiôngtalấyramộthộpkimloạidài,bậtnắp,lắprápmộtcâysúngtrường.“Ôngbiếtlàmvậylàtráiluậtmà,”Hagarnói.“Đâylàkhubảotồn.”
“Cụccứt.”
“Nếungườigácrừngvàođâythìtốtnhấtlàôngđừngđểhọthấymấythứ
đó.”“Không thành vấn đề,”Gorevitch sạc bộ phận nén,mở ổ đạn ra. “Anh
chàngnàycólớnkhônghả?”“Nólàmộtconvậtcònnhỏtuổi,haibatuổigìđó.Cólẽnặng30kg.Cũng
cóthểnhẹhơn.”“Được rồi.10ccvậy.”Gorevitch rútmộtmũi tên rakhỏihộp,kiểm tra
mứcđộ,rồiluồnnóvàoổđạn.Rồimộtmũitênnữa.Vàmộtmũinữa.Ôngtađóngổđạnlại.ÔngtanóivớiHagar.“Lầncuốianhthấynólàkhinào?”“Mườingàytrước.”
“Ởđâu?”
“Gầnđây.”“Nótrởlạikhông?Đâycóphảilàphạmvithườngtrúcủanókhông?”
“Hìnhnhưlàvậy.”
Gorevitchnheomắtxuốngbộphậnnhắmcủasúng.Ôngtaquơsúngtheo
hìnhvòngcung,đưalêntrời,rồiđưaxuống.Khiđãưngý,ôngtađặtsúngxuống.“Liềuthuốcsúngcủaôngvừađủthấpchứ?”
“Đừnglo,”Gorevitchnói.
“Cònnữa,nếunóđangởcaotrênvòmcây,ôngkhôngthểbắnbởivì…”
“Tôinóilàđừngcólorồimà.”GorevitchnhìnHagar.“Tôibiếtmìnhđang
làmgì.Liềunàychỉđủlàmnóloạngchoạngthôi.Nósẽtựđộngđixuốngvàmộtlúclâusaunómớiquỵ.Tacóthểphảitheodõinótrênmặtđấtmộtthờigian.”“Trướcđâyônglàmnhưvậyrồià?”
Gorevitchgậtđầu.
“Vớiđườiươi?”
“Tinhtinh.”
“Tinhtinhthìkhácrồi.”
“Thậtá.”Giọngmỉamai.
Haingườirơivàomộtkhoảnglặngkhôngthoảimái.Gorevitch lấymáy
quayvàchânkiềngrồidựngtrênmặtđất.Rồisauđólàmộtcáimicrotầmxacómột cái đĩa dài 30,48 cm, ông ta gắn đĩa lên đỉnhmáyquaybằngmộtthanhđứng.Mộtthiếtbịnhìnrấtvụngvềnhưnglạirấthiệuquả,Hagarnghĩ.
Gorevitchngồixổmxuốngvàchămchúnhìnvềphíakhurừng.Haingườilắngnghetiếngmưavàchờđợi.Nhữngtuầngầnđây,chuyệnconđườiươibiếtnóiấyđãmờnhạt trên
phươngtiệntruyềnthông.Câuchuyệnvềnócócùngkếtcụcvớinhữngbàiviết về các loài động vật khác, đều thất bại: con chim gõ kiến ở bangArkansaskhôngaitìmlạiđược,condãnhânCongocao1m83màkhôngaicóthểđịnhvịmặcdùngườibảnxứđãkểnhiềuvềnó,vàcondơikhổnglồcósảicánhdài3m66màngười tanóiđãnhìn thấy trongrùngrậmởNewGuinea.TheoGorevitchnghĩ,xuhướngcàngítngườiquantâmđếnnhữngchuyện
nhưthếnàycàngrấtlýtưởng.Bởivìkhicondãnhâncuốicùngbịpháthiệnlầnnữa,cácphươngtiệntruyềnthôngsẽchúýhơngấpmườilầnlúctrước.NhấtlàkhiGorevitchđịnhlàmnhiềuchuyệnkháchơnnữangoàiviệcthu
âmcondãnhânbiếtnóinày.Ôngtađịnhbắtsốngnómangvề.Ôngtagàichặtcổáokhoáclạitrướccơnmưaầmĩ,rồiôngtachờđợi.
Lúcnàylàchiềumuộn,trờibắtđầusẫmtối.Gorevitchđangngủgàngủ
gậtthìôngtanghemộtgiọngkhànkhànnói,“Alors,Merde”.Ôngtamởmắtra.ÔngtanhìnHagarđangngồigầnđó.
Hagarlắcđầu.
“Alors.Commentçava?”
Gorevitchchầmchậmnhìnquanh.
“Merde.Scumbag.Espècedecon.”Đólàmộttiếngkhẽ,pháttừcổhọng,
nhưngườisayởquánrượu.“Fungeleausted.”Gorevitchbậtmáyquaylên.Ôngtakhôngbiết tiếngnóiphátra từđâu,
nhưngítraôngtacóthểthulạinó.Ôngtaliachầmchậmốngkínhtheohìnhvòngcung,vừaliavừatheodõicườngđộâmthuvàomicro.Vìđâylàmicrođịnhhướngnênôngtacóthểxácđịnhđượcâmthanhđóđếntừ...phíaNam.Cáchchỗôngtađứnghướngchíngiờ.Ôngtanhắmvàoốngngắm,phóng
tolên.Ôngtakhôngthấygìcả.Khurừngmỗilúcmỗitốidần.Hagarchỉđứngbấtđộnggầnđóquansát.
Lúcnàycótiếngđâmsầmvàocành,vàGorevitchthoángthấymộtbóng
đen vụt nhanh qua ống kính. Ông ta nhìn lên và thấy cái hình thù ấy dichuyểncàng lúccàng lêncao,đuđưa từcành thấp lêncànhcao trongkhinhảyvụtvàovòmcâylátrênđầu.Chỉsauvàikhoảnhkhắc,conđườiươiđãởtrênkhôngtrungcáchđầuhọ21m33.“Godsvloekhet.Assholewijkje.Vloek.”
Ôngtatháomáyquayrakhỏikiềngđỡ,tìmcáchquayphim.Chỉmộtmàu
đen.Khôngthấygìcả.Bậtchếđộquayvềđêmlên.Ôngtakhông thấygìngoàinhữngvệtxanhlácâyxuấthiệnkhiconthúchuirachuivàođámládàyđặc.Conđườiươiđangdichuyểncaohơnvàtheophươngthẳng.“Vloekhet.Moederfucker.”
“Nócócáimiệngsạchthật.”Nhưngtiếngnóicànglúccàngyếuớt.
Gorevitchnhậnraôngtaphảiquyếtđịnh,vàphảiquyếtđịnhnhanh.Ông
tađặtmáyquayxuốngrồivớilấycâysúngtrường.Ôngtađưasúnglênvànhìnquakínhngắm.Chếđộdạ thịquânđội,màu lục sáng, rất rõ.Ông tathấycondãnhân,thấycặpmắtphátlênnhữngđốmsángtrắng...Hagarnói,“Đừng!”
Conđườiươinhảysangmộtcâykhác,lơlửngtrênkhôngtrungtrongmột
thoáng.Gorevitchbắn.
Ôngtanghecótiếnggabịxìvàtiếngmũitênghimquađámlá.“Trượtrồi.”Ôngtalạinângsúnglên.
“Đừnglàmvậy...”
“Imđi.”Gorevitchngắm,bắn.
Trong lùm cây bên trên, có một khoảng ngừng ngắn ngủi trong tiếng
chuyểncành.“Ôngbắntrúngnórồi,”Hagarnói.
Gorevitchchờ.
Tiếngcànhlálạibắtđầuxàoxạc.Conđườiươiđangdichuyển,gầnnhư
ngaytrênđầu.“Không,tôitrượtrồi,”Gorevitchnângsúnglênlầnnữa.
“Ôngbắntrúngrồi.Nếuôngbắnnữathì...”
Gorevitchbắn.
Một tiếng khí vụt qua gần tai ông ta, sau đó không có tiếng động gì.
Gorevitchhạsúngxuốngnạpđạn,mắtvẫnchămchúnhìnvòmcâytrênđầu.Ôngtacúixuốngmởhộpkimloạira, rồimòtìmthêmbăngđạn.Lúcnàoôngtacũngđểmắtnhìnlêntrên.Yênlặng.
“Ôngbắntrúngnórồi.”Hagarnói.
“Chắcvậy.”
“Tôibiếtlàôngđãbắntrúngmà.”
“Không,anhkhôngbiếtđâu.”Gorevitchbỏthêmbabăngđạnvàosúng.
“Anhkhôngbiếtđâu.”“Nócóđiđượcnữađâu.Ôngbắntrúngnórồi.”
Gorevitchvàotưthế,nângsúnglên,đúnglúcđóôngtathấymộthìnhthù
tốiđenlaoxuống.Đólàconđườiươi,rơithẳngxuốngtừvòmcâycáchđầuhọhơn45m72.ConthúđâmsầmxuốngđấtngaydướichânGorevitch,bùnvăngtungtóe.
Conđườiươikhôngcửđộng.Hagarrọiđènpinxungquanh.Bamũitênnhôratừcơthểnó.Mộtmũiởchân,haimũiởngực.Conđười
ươiđangnằmbấtđộng.Mắtnómởtonhìnlên.“Tuyệt,”Hagarnói.“Haylắm.”
Gorevitchquỳgốixuốngđámbùn,đặtmiệngmìnhlêncặpmôidàycủa
conđườiươivàthổikhôngkhívàophổinó,đểlàmnótỉnhlại.
Chương52Sáuluậtsưngồiquanhchiếcbàndài,tấtcảđềuloạtsoạtlậthồsơ.Nghe
giốngnhưlàcơncuồngphongvậy.RickDiehlcắnmôisốtruộtchờ.CuốicùngAlbertRodriguez,luậtsưchính,nhìnlên.“Tìnhhìnhlàthếnày,”Rodrigueznói.“Ôngcólýdo-dùthếnàocũngcó
đủ lýdo - để tin rằngFrankBurnet đã âmmưupháhủynhữnghọ tếbàothuộcsởhữucủaông,đểbánlạichomộtcôngtykhácnàođó.”“Phải,”Ricknói.“Phảiquáđichứ.”
“BaphiêntòađãđưaraphánquyếtlàtếbàocủaBurnetlàtàisảncủaông.
Dođó,ôngcóquyềnlấytếbàođó.”“Ýanhlà,lấylạitếbàođó.”
“Đúngvậy.”
“Cóđiềucáigãấyđãtrốnđiđâurồi.”
“Vậythìbấttiệnthật.Nhưngnhưvậycũngkhôngthayđổiđượcsựthật
vậtchấtcủa tìnhhuốngnày.ÔnglàchủsởhữutếbàoBurnet,”Rodrigueznói.“Chodùmấytếbàođócóởđâuđinữa.”“Nghĩalà...”
“Conôngta.Cháuôngta.Cóthểchúngcũngcócùngtếbàonhưvậy.”
“Ýanhlà,tôicóthểlấytếbàotừtụinhỏư?”
“Tếbàođólàtàisảncủaôngmà,”Rodrigueznói.
“Nếutụinókhôngđồngýđểtôilấytếbàothìsaođây?”
“Chúngrấtcóthểsẽkhôngđồngý.Nhưngvìtếbàođólàtàisảncủaông
chonênbọnnhỏkhôngcótiếngnóigìtrongvụnàycả.”“Ởđâychúngtađangnóitớisinhthiếtkimởganvàláláchđấy,”Diehl
nói.“Đâykhônghoàntoànlàthủthuậtđơngiản.”“Mấythủthuậtđócũngchẳngcógìlớnlaocả,”Rodrigueznói.“‘Tôitin
đâychỉlànhữngquytrìnhngoạitrúbìnhthườngthôi.Dĩnhiênôngcónghĩavụphảibảođảm làviệc trích tếbàodomộtbác sĩgiỏi thựchiện.Tôigiảđịnhlàôngsẽlàmvậy.”Diehlchaumày.“Đểxemtôicóhiểuđúngkhôngnhé.Cácôngmuốnnói
vớitôilàtôichỉcầntómđámnhóccủahắnởngoàiđườngrồilôichúngđếnbácsĩđểlấytếbàolàđược?Chúngcóthíchhaykhôngcũngmặc?”“Phải.Đúngvậy.”
“Nhưnglàmvậy,”RickDiehlnói,“saomàđúngluậtđượcchứ?”
“Bởivìchúngđirangoàivớinhữngtếbàothuộcsởhữuhợpphápcủa
ông,nghĩalàchúngđanggiữtàisảnbịtrộmcắp.Đâychínhlàkiểuphạmtộilầnthứhai.Theoluật,nếuanhchứngkiếnmộtvụtrọngtộiđangđượcthựchiện thì anhđượcquyền thựchiệnquyềnbắtgiữcủacôngdânvàbắtgiữngườiviphạm.VìvậynếuanhthấyconcủaBurnetđiởngoàiđường,anhđượcphépbắtgiữchúng.”“Chỉmìnhtôià?”
“Không,không,”Rodrigueznói.“Trongnhữngtrườnghợpnhưthếnày,ta
sử dụngmột chuyên gia được huấn luyện - một chuyên gia truy bắt đàophạm.”“Ýanhlàmộttaysăntiềnthưởngà?”
“Họkhôngthíchcáitừđó,vàchúngtacũngkhông.”
“Đượcrồi.Cácôngcóquenngườinàolàchuyêngia truybắtđàophạm
không?”“Cóđấy.”Rodrigueznói.
“Vậythìchotôigặphắnquađiệnthoại,”Diehlnói,“Ngaybâygiờ.”
Chương53VascoBordenđứngtrướcgương,vừađánhthuốcbôimivàomépchòm
râudướicằmđangbạcdầnvừasămsoingoạihìnhcủamìnhbằngconmắtcủamộtchuyêngia.Vascolàmộtngườivạmvỡ,cao1m93,nặng109kg,cơbắpkhắpngười,chínphầntrămmỡ.CáiđầucạonhẵncủagãvàchồmrâudêđenđúađãcắttỉalàmgãtrôngnhưquỷSatăngvậy.MộtconquỷSătăngthứ thiệt.Hắnmuốncómộtbềngoài ainhìnvàocũngphảihoảng sợ,màđúngnhưvậythật.Hắnquaysangchiếcvalitrêngiường.Trongđóhắnđãxếpgọnghẽmột
bộáoliềnquầncóbiểutrưngcủaConEdtrênngựcáo;mộtcáiáokhoácthểthao sọc vuông lòe loẹt;một bộ com lê đen sắc nét củaÝ;một chiếc áokhoácmô tôcóghiCHẾTỞĐỊANGỤCsau lưng;mộtchiếcáochạybộnhunglen;mộtcáichânthạchcaodùngđểtrốnthoát;mộtcâysúngtrườngMossberg590nòngngắnvàhaikhẩusúnglụcPara0.45màuđen.Phụcvụphivụhômnay,hắnmặcmộtchiếcáokhoácthểthaovảituýt,quầndàitựnhiên,chânmanggiàynâucódâybuộc.Cuốicùng,gãđặtbatấmảnhtrêngiường.
Đầutiên là lãonày,FrankBurnet.Nămmươimốt tuổi,khỏemạnh,cựu
thủyquânlụcchiến.Congáicủalão,Alex,ngoàibamươi,luậtsư.
Cháutraicủagã,Jamie,tròntámtuổi.
Lãogiànàyđãbiếnmất,vàVascothấychẳngviệcgìphảicấtcôngtìm
lão.Burnetcóthểởbấtkỳnơiđâutrênthếgiới-Mexico,CostaRica,Úc.Lấy tế bào trực tiếp từ những thành viên khác trong gia đình lão dễ hơnnhiều.Gãnhìnbứcảnhcongãilão,Alex.Luậtsư-chẳngbaogiờlàđốitượng
ngonăncả.Chodùmìnhcóxửlýhoànhảođếnđâuđinữa,mìnhsẽvẫnbịkiện.Conbénày tócvàng, trôngcóvẻcũngbiếtgiữ thânhình lắm.Cũngkháhấpdẫn,nếutathíchloạiphụnữnhưvậy.Côtaquágầy,khônghợpthịhiếucủaVasco.VàcôảcólẽđãhọcmộtlớpvõtựvệIsraelnàođóvàocuốituần.Aimàbiếtđược.Tómlạithìcôảcóthểgâyrắcrốiđây.Vậychỉcònlạithằngnhóc.
Jamie.Támtuổi,họclớphai,trườngđịaphương.Vascocóthểtớiđó,đón
nó,thuthậpmẫutếbào,vậylàxonghếtmọichuyệntrướctrưa.Vậylàổn.Gãsẽđượcthưởngnămmươingànđôlanếuhoànthànhphivụnàytrongtuầnđầu tiên.Consốđósẽgiảmxuốngmườingànđô lanếuphivụhoànthànhsaubốntuần.Vìvậygãcónhiềulýdođểsớmhoàntấtvụnày.Làmđứanhỏđi,gãnghĩ.Đơngiảnvàngắngọn.
Dollyvàophòng,taycầmtờgiấy.Hômnayảmặcbộvestmàuxanhda
trời,giàygótthấp,sơmitrắng.Ảcómộtchiếccặphồsơdamàunâu.Nhưthườnglệ,bềngoàixoàngxĩnhchophépảđiđâyđiđómàkhônggâychúý.“Anhthấycáinàythếnào?”ảnóivàđưachohắntờgiấy.Hắnlướtnhanhquatờgiấy.Đólàmộtbứcthư“Gửicơquanhữuquan”
doAlexBurnetký.Kýđểchophépngườigiữthưnàyđượcquyềnđónconcô,Jamie,từtrườngvàdẫnnótớikhámbácsĩgiađình.“Côgọivănphòngbácsĩrồià?”Vasconói.
“Rồi.ThằngJamieấybịsốtvàviêmhọng,họbảomangnóđến.”
“Vậynếutrườnggọibácsĩthì...”
“Sẽcóngườiđỡlờichomình.”
“Vàcôđượcvănphòngcủamẹnópháitớiđúngkhông?”
“Phải.”
“Códanhthiếpchưa?”
Ảrútramộttấmdanhthiếptrênđócóbiểutrưngcủacôngtyluật.
“Vànếuhọgọingườimẹ?”
“Sốdiđộngcủamẹnócóghitrêngiấy,nhưanhthấyđấy.”
“VàđólàCindyà?”
“Ừ.” Cindy là người phụ trách điều động thiết bị văn phòng của họ, ở
PlayadelRey.“Đượcrồi,làmchoxongnào,”Vasconói.Hắnquàngtayquavaiả.“Cô
làmvụnàyổnkhông?”“Nhấtđịnh,saolạikhôngổnchứ?”
“Côbiết tạisao lạikhôngổnmà.”Dollyrất thích trẻcon.Mỗikhinhìn
vàomắtchúnglàảlạimủilòng.TrướcđâyhọphảitruybắtmộtđàophạmởCanada,đuổihắnxuốngVancouver,đứanhỏramởcửavàDollyhỏixembốnóđãvềnhàchưa.Đứanhỏlàmộtcôbéchừngtámtuổi,nónóikhông,chưavềnhà.Dollynóiđượcrồi,xongbỏđi.Trongkhiđó,gãnàyđangláixetrênđườngvềnhà.Đứaconyêudấucủahắnđóngsậpcửa,đitớichỗđiệnthoại,gọichohắn,rồibảohắncứđitiếpđi.Conbénàycókinhnghiệmmà.Từlúcnămtuổinóđãcùngvớibố lẩn trốn rồi.Từđóhọchẳngbaogiờđếngầnđượcgãnày.“Chuyệnđóchỉxảyramộtlầnthôi,”Dollynói.
“Cóhơnmộtlầnđấy.”
“Vasco,”ảnói,“Hômnaymọichuyệnsẽổnmà.”
“Đượcrồi,”gãnói.Rồigãđểchoảhônlênmámình.
Ngoàichỗđểxechiếcxecứuthươngđangđậu,cửasauđangmở.Vasco
ngửithấymùikhóithuốc.Hắnvòngrasauxe,Nickđangngồiđóhútthuốctrongchiếcáotrắngthínghiệm.“Chúaơi,Nick.Màyđanglàmgìvậyhả?”
“Chỉmộtđiếuthôimà,”Nicknói.
“Dậpthuốcđi,”Vasconói.“Mìnhchuẩnbịxuấtphátrồi.Màycóđủđồ
nghềchưa?”“Córồi.”NickRamseylàtaybácsĩchúngsửdụngchonhữngphivụcần
bácsĩ.Trướcđâygã làmviệc trongphòngcấpcứumột thờigian thìbịsathảivìdínhvàomatúyvàrượu.Giờthìgãđãrakhỏitrạicainghiệnnhưngkhócóthểtìmđượcmộtcôngviệcổnđịnh.“Họmuốnmẫusinhthiếtganvàlálách,rồihọmuốnmáu…”
“Taođọcrồi.Dùngốnghútcókimmịn.Taosẵnsàngrồi.”
Vascongừnglại.“NãygiờmàyuốngrượuhảNick?”
“Đâucó.Uốngcứtgìchứ.”
“Taongửithấymùitronghơithởcủamày.”
“Đâucó,đâucóđâu.ThôimàVasco,màybiếttaođâudám…”
“MũitaothínhlắmRick.”
“Khôngcómà.”
“Mởmiệngra.”Vasconghiêngngườivềphíatrướcvàkhịtmũi.
“Taochỉnếmchútxíuvậythôi.”Nicknói.
Vascođưatayra.“Chairượu.”
NickvớitayxuốngdướibăngcalấychairượunửalíthiệuJackDaniel’s
rađưachohắn.“Hay lắm đấy.”Vasco xích lại gần, ghé sátmặt vào gã. “Nghe tao nói
này,”gãnóinhỏnhẹ.“Hômnaymàymàgiởtrònữalàtaosẽtựtaymởcửasaunémmàyxuốngđườngcaotốc405đấy.Màymuốnbiếnđờimàythànhbikịchthìtaosẽchomàyloạinguyện.Màyhiểutaochứ?”“Hiểurồi,Vasco.”
“Tốt.Taomừnglàmìnhhiểunhau.”Gãlùilại.“Đưahaitayra.”
“Taoổnmà...”
“Đưahai tay ra,”Vascokhôngbaogiờcaogiọng trongnhững lúccăng
thẳng.Hắnhạgiọng.Làmngườikhácphải lắngnghe.Làmchúngphải lolắng.“ĐưahaitayraliềnđiNick.”NickRamseyđưahaitayra.Taygãchẳnghềrunrẩy.
“Đượcrồi.Vàoxeđi.”
“Taochỉ...”
“VàoxeđiRick.Taokhôngnóinữađâu.”
Vascongồi ghế trướcvớiDollyvàbắt đầu lái đi.Dollynói, “Anh taở
đằngsaucóổnkhông?”“Ổnchứ.Khôngítthìnhiều.”
“Anhtasẽkhônglàmthằngnhócbịthươngđúngkhông?”
“Ôi.”Vasconói.“Vàimũikimthôimà.Vàigiâylàxong.”
“Tốtnhấtlàanhtađừnglàmthằngnhócấybịthương.”
“Này,”Vasconói.“Côcóổnvớivụnàykhôngđây,haysaohả?”
“Ổn,tôiổnmà.”“Vậytốt.Mìnhđi.”
Hắnláixehòavàolànđường.
Chương54BradGordoncólinhcảmkhônghaykhihắnbướcvàoquánBorderCafé
trênđạilộVenturavànhìnmấybànăn.Nơiđâylàmộtquánxậpxệ,dơdáy,đầymấytaydiễnviêndiệnảnh.Mộtgãvẫytaytừmộtbànphíasau.Bradquaylạichỗgã.
Gãđangmặcbộvestmáuxámnhạt.Gãcódángngườithấpbé,đầuđang
hóidầnvàtrôngthậtthiếutựtin.Cáibắttaycủagãrấtyếuớt,“TôilàWillyJohnson,”gãnói,“luậtsưmớicủaanhtrongphiênxửsắptới.”“TôitưởngchúJackWatsoncủatôiđangloluậtsư.
“Đúng thế,” Johnsonnói. “Tôi chính là luật sưđóđây.Nhữngvụđồng
dâmnamlàchuyênmôncủatôi.”“Nghĩalàsaohả?”
“Tìnhdụcvớibétrai.Nhưngtôicókinhnghiệmvớibấtkỳđốitượngnào
đangởtuổivịthànhniên.”“Tôichẳngquanhệvớiaicả,”Bradnói.“Vịthànhniênhaykhôngcũng
khôngcóquanhệ.”“Tôiđãnghiêncứuhồsơcủaanhvàbiênbảncủacảnhsátrồi,”Johnson
vừa nói vừa rút ra một tập hồ sơ pháp lý, “Tôi nghĩ chúng ta có nhiềuphươnghướngbiệnhộchoanh.”“Cònconbéấythìsao?”
“Nókhôngcóởđây;nóranướcngoàirồi.MẹnóđangốmởPhilippin.
Nhưngngườitanóitôibiếtlànósẽtrởlạiđâyđểkịpnghephiênxử.”
“Tôitưởngsẽchẳngcóvụxửnàochứ,”Bradnói.Côhầubàntớichỗhắn.Hắnvẫycôđi.“Tạisaotôivàônglạigặpởđây?”“Tôiphải ra tòaởVanNuys lúcmườigiờ.Tôinghĩgặpgiờnày là tiện
nhất.”Brad lo lắngnhìnquanh. “Nơigìnhiềungườiquá.Toàndiễnviênđiện
ảnh.Bọnhọnóiquánhiều.”“Chúng ta sẽ không bàn luận những chi tiết của vụ án.” Johnson nói.
“Nhưng tôimuốnbày racấu trúcchoviệcbiệnhộ.Trong trườnghợpcủaanh,tôiđềxuấtlậpluận‘tựvệditruyền’.”“Tựvệditruyền?Nghĩalàsao?”
“Nhữngngườicónhữngdịthườngkhácnhauvềgiencảmthấybảnthân
khôngthểkìmnénmộtsốcơnbốcđồng.”Johnsonnói.“Điềunàylàmchohọ,nóitheothuậtngữkỹthuật,khôngcótội.Chúngtasẽđềxuấtlậpluậnnàylàmcơsởlýgiảitrongvụcủaanh.”“Rốiloạngiengìchứ?Tôikhôngbịrốiloạngiengìhết.”
“Này,đâykhôngphảilàchuyệntệđâu,”Johnsonnói.“Cứhiểunónhưlà
mộtloạibệnhtiểuđườngvậy.Anhkhôngchịutráchnhiệmvềnó.Anhsinhrađãnhưvậyrồi.Trongvụcủaanh,anhcómộtthôithúckhôngcưỡnglạiđượcvàmuốnquanhệtìnhdụcvớinhữngcônànghấpdẫn.”Gãmỉmcười.“Đâylàmộtthôithúcmàkhoảngchínmươiphầntrămsốnamgiớitrưởngthànhđềucó.”“Kiểutựvệmẹnàothếnày?”BradGordonnói.
“Mộtkiểutựvệrấthiệuquá.”Johnsonsụcsạotrongtậphồsơ.“Gầnđây
đãcónhiềubáocáotrênbáo...”“Ôngmuốnnóivớitôilà,”Bradnói,“cógienchiphốichuyệnquanhệvới
congáià?”Johnsonthởdài.“Tôiướcgìchuyệndễnhưvậy.Rấttiếclàkhông.”
“Vậythìkiểutựvệgì?”
“D4DR.”
“Tứclà?”
“Nógọilàgienchuộngmới.Nólàgienkhiếnchúngtaliềulĩnh,cónhững
hànhvitìmkiếmcảmgiácmạnh.Chúngtasẽlậpluậnrằnggienchuộngmớitrongcơthểanhkhiếnanhcónhữnghànhviliềulĩnh.”“Nghenhưchuyệnvớvẩnvậy.”
“Vậysao?Xemnào.Cóbaogiờnhảyrakhỏimáybaychưa?”
“Có,lúcởquânđội.Ghétlắm.”
“Lặnkhínénchưa?”
“Làmvàilần.Trướcđâycócôbồnóngbỏngthíchlắm.”
“Leonúichưa?”
“Chưa.”
“Thậtà?KhôngphảihồitrunghọccảlớpanhđãleonúiRainierđấysao?”
“Phải,nhưngđólà…”
“Anh đã leo lên một đỉnh núi lớn củaMỹ,” John vừa nói vừa gật gù.
“Phóngxethểthaochưa?”“Hìnhnhưchưa,chưa.”
“AnhbịlậpbiênbảnnămlầnvìláiquátốcđộchiếcPorschetrongbanăm
vừaqua.TheoluậtCalifornia,nhữnglầnnhưvậycóthểlàmanhbịmấtbằnglái.”
“Chỉlàchạyquátốcđộbìnhthườngthôi...”“Tôikhôngnghĩvậy.Cònquanhệ tìnhdụcvớibạngáicủaôngchủthì
sao?”“Ờthì…”
“Cònquanhệtìnhdụcvớivợcủaôngchủ?”
“Chỉmộtlần,lúccònlàmvàicôngviệctrướcđây.Nhưngcôấylàngười
chủđộng...”“Đóđềulànhữngbạntìnhđầyrủirocả,anhGordon.Banhộithẩmnào
cũngsẽđồngýnhưvậy.Còntìnhdụckhôngantoànthìsao?Bệnhlâylanquađườngtìnhdục?”“Chờchútđã,”Bradnói.“Tôikhôngmuốnđisâuvào...”
“Tôi chắc chắn là anh không muốn,” Johnson nói, “và như vậy cũng
khôngcógìngạcnhiênnếuchúngtaxemxétbavụpediculosispubis-rậnởbộphậnsinhdục.Haivụbệnhlậu,mộtvụnấmsinhdụcchlamydia,haivụcondyloma-haymụncócởbộphậnsinhdục-cócảmụncóc...ừm,gầnhậumônnữa.Vàchừngđóchỉlànămnămvừaquathôi,theobệnhsửtừbácsĩcủaanhởNamCalifornia.”“Saoôngtìmđượcmấythứđó?”
Johnsonnhúnvai.“Lượntrênkhông,lặnkhínén,leonúi,láixeliềulĩnh,
bạntìnhcórủirorao,tìnhdụckhôngđượcbảovệ.Nếuchừngđóchưacấuthànhhànhvithíchcảmgiácmạnh,rủirocaothìtôikhôngbiếttớicỡnàomớigọilàvậynữa.”BradGordon im lặng,hắnphải thừanhận rằngcáigã thấpbénàybiết
cách lập luận thật, hắn chưa bao giờ nghĩ về đời mình theo cách ấy cả.Chẳnghạnnhưkhihắnchơicôvợcủaôngchủvậy,chúcủahắnchỉtráchmắnghắnvậythôi.Tạisaomày,chúhắnnói,lạiđidếnquyếtđịnhchếttiệt
như thế hả?Giữ nguyên nó trong quầnmày đi, thằng ngu ạ! Lúc ấy hắnkhôngbiếtcâu trả lời.Dướicáinhìnsừngsộcủaôngchú,hànhđộngcủahắn dường như khá dại dột. Con bé thậm chí cũng chẳng xinh xắn đếnnhườngấy.Nhưnggiờđâycóvẻnhưhắnđãcócâutrảlờichocâuhỏicủaông chú: Hắn không cưỡng lại được. Chính sự thừa hưởng gien ấy đangkiểmsoáthànhvicủahắn.Johnsonđưaranhiềuchitiếtđểgiảithíchthêmnữa.TheogãthìBradbị
gienD4DRchiphốilượnghóachấttrongnãonàykhốngchế.ChấtgìđógọilàdopaminluônkhiếnBradphảilàmchuyệngìđóliềulĩnh,phảitậnhưởngnó,phảikhaokhátnó.ẢnhquétcủanãovànhữngxétnghiệmkhácchứngtỏnhữngngườinhưBradkhôngthểkiểmsoáthammuốnphảiliềulĩnh.“Đóchínhlàgienchuộngmới,”Johnsonnói,“giennàydonhàditruyền
họccóảnhhưởngnhấtởMỹđặt tên.Ôngấy là tiếnsĩRobertBellarmino,nhànghiêncứuditruyềnlớnnhấtởTổngviệnYtếQuốcgia.Ôngấycómộtphòngxétnghiệmkhổnglồ.Mộtnămôngtađăngnămmươibàitrêntạpchí.Chẳnghộithẩmđoànnàocóthểlàmngơkhôngbiếtcôngtrìnhnghiêncứucủaôngtacả.”“Đượcrồi,vậylàtôicócáigienấy.Ôngthậtsựnghĩlàchuyệnnàysẽcó
tácdụngà?”“Phải, nhưng tôi muốn thấymột lớp kem phủ trên cái bánh, trước khi
chúngtatớiphiênxử.”“Nghĩalàsao?”
“Trướcvụxửcủaanh,anhlolắng,căngthẳnglàchuyệntựnhiênthôi.”
“Phải…”
“Vìvậytôimuốnanhđiđâyđiđóđểtrútbỏmọithứrakhỏitâmtrí.Tôi
muốnanhdulịchvòngquanhnướcMỹvàtôimuốnanhđiđếnđâuthìliềulĩnhđếnđó.”Johnsonvạchrõra:chạyquátốcđộđểbịlậpbiênbản,chơiởcôngviên
giảitrí,ẩuđảvớingườikhác,đi tàulượnsiêutốc, leonúikhámphátrong
côngviênquốcgia-luônluôntranhcãi,tranhluậnvềtínhantoàn,luônchoýkiếnlàmáymócthiếtbịcólỗi.Bấtkỳthứgìlàmchotênhắnđượcghilạitronghồsơđểsauđóđượcsửdụngởtòa.“Vậy thôi,” Johnson nói. “Anh đi được rồi. Hẹn gặp anh sau vài tuần
nữa.”Gãđưachohắnmộttờgiấy.“Cáigìđây?”
“DanhsáchcáctàulượnsiêutốclớnnhấtởMỹ.Anhphảiđếnbachỗđầu
tiên.”“Chúaơi.Ohio…Indiana...Texas...”
“Tôikhôngmuốnnghe,” Johnsonnói. “Anhđangđốimặtvớihaimươi
nămtùởchungvớimộtgãtoconđầyhìnhxămđấyanhbạn.Gãnàysẽchoanhnếmmùicòntệhơnlàmụncócởhậumônnữa.Chonêntôinóisaothìanhlàmvậyđi.Rakhỏithànhphốngayhômnayđi.”TrởlạicănhộcủahắnởShermanOaks,hắnthuxếphànhlý.Cáiýnghĩ
vềmộtgãtoconmìnhđầyhìnhxămxâmchiếmtâmtrícủahắn.Hắntựhỏikhôngbiếtcónênmangtheokhẩusúnglụccủamìnhkhông.ĐixuyênMỹ,tớinhữngnơiđiênrồnhưOhio-aibiếtđượchắnsẽgặpgìởđó.Hắnbỏmộthộpđạnvàotúivàkhẩusúnglụccùngbaosúngđeoởchân.Vừađivềphíaxe,Bradvừanhậnramìnhcảmthấythoảimáihơnđốivới
mọichuyện.Hômnaylàmộtngàynắng,chiếcPorschecủahắnsángbóngtrongnắng,vàhắncómộtkếhoạch.Lênđường!
Chương55Lynn Kendall chạy vào trường La Jolla, gấp gáp không kịp thở đến
phònghiệutrưởng.“Tôiđãcốhếtsứcđếnsớmrồi,”cônói.“Cóchuyệngìvậy?”“ChuyệnvềDavie,”bàhiệutrưởngnói.Bàlàmộtphụnữbốnmươituổi.
“Đứanhỏmàbàđangdạyởnhà.BanngàycontraiJamiecủabàmangcháuđihọcđấy.”“Phải,đểxemcháunóhọcnhưthếnào...”
“Tôie làcháuthíchnghikhôngđượctốt.Ởsânchơi,cháucắnmộtbạn
khác.”“Ôitrời.”
“Suýtchútnữalàcháuhútmáuluônrồi.”
“Thậttệquá.”
“Chúngtôithấyhànhvinàyởnhữngđứatrẻđượcdạyởnhà,bàKendall
à.Chúngthiếutrầmtrọngkỹnănggiaothiệpvàkhảnăngtựchủ.Khônggìcóthểthaythếmôitrườnghọcđườnghằngngàyvớibạnbècả.”“Tôirấttiếcmọichuyệnlạiravậy…”
“Bàcầnnóichuyệnvớicháu,”bàhiệutrưởngnói.“Cháuđangbịcấmtúc,
ởphòngkếbên.”Lynnvàomộtcănphòngnhỏ.Ởđâycóđầytủhồsơbằngkimloạimàu
xanh,chấtcaongất.Daveđangngồitrênghếgỗ.Bộdạngcuộnngườitrongghếcủanólàmnótrôngthậtnhỏbévàthậtnâu.
“Dave.Xảyrachuyệngìvậy?”“BạnấylàmJamieđau,”Davenói.
“Ailàm?”
“Conkhôngbiếttênbạnấy.Bạnấyhộclớpsáu.”
Lynnnghĩ,lớpsáuư?Vậythìchắclàmộtđứatoconhơnnhiềusovớinó
rồi.“Cóchuyệngì,Dave?”
“BạnấyđẩyJamieởngoàisân.Làmanhấyđau.”
“Rồiconlàmgì?”
“Connhảylênlưngbạnấy.”
“BởivìconmuốnbảovệJamiephảikhông?”
Davegậtđầu.
“Nhưngconkhôngđượccắn,Dave.”
“Bạnấycắncontrước.”
“Vậyà?Bạnấycắnconởđâu?”
“Ởđây.”Daveđưaramộtngóntaybéonúc.Dangóntaynhạtnhạtvàdày
cộm.Cóthểcóvếtcắn,nhưngcôkhôngchắc.“Concónóivớicôhiệutrưởngkhông?”
“Côkhôngởcùngvớimẹcon.”LynnhiểuđólàcáchnóicủaDavechỉý
bàhiệutrưởngkhôngthíchnó.Tinhtinhcònnhỏsốngtrongmộtxãhộimẫuhệtrongđósựgắnkếtgiữanhữngconcáivớinhaurấtquantrọngvàluônluônđượctheodõi.
“Concóchocôxemngóntaycủaconkhông?”
Davelắcđầu.Không.
“Mẹsẽnóichuyệnvớicô,”Lynnnói.
“Câuchuyệncủacháu làvậyư?”bàhiệu trưởngnói. “Ừm, tôikhông
ngạc nhiên. Nó nhảy lên lưng bạnmà. Nó nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra tiếpchứ?”“Thìđứanhỏkiacắnnótrướcmà?”
“Ởđâykhôngđượcphépcắn,bàKendallà.”
“Đứanhỏkiacócắncháukhông?”
“Nónóilàkhông.”
“Đứaấycóphảihọclớpsáukhông?”
“Phải.HọclớpcôFromkin.”
“Tôimuốnnóichuyệnvớinó,”Lynnnói.
“Chúng tôi khôngchobànói chuyệnvớinóđược,”bàhiệu trưởngnói.
“Nókhôngphảiconbà.”“Nhưng nó tố cáo Dave. Và tình huống này rất nghiêm trọng. Nếu tôi
muốnnóichuyệnphảiquấyvớiDavethìtôicầnbiếtgiữachúngnóđãxảyrachuyệngì.”“Tôiđãchobàbiếtchuyệngìrồimà.”
“Côcóchứngkiếnchuyệnđókhông?”
“Không,nhưngchuyệnnàydothầygiámthịArthurtrìnhbáo.Thầyấyrấtchínhxác trongnhữngvụ tranh chấp, tôi có thểbảođảmvớibànhưvậy.Vấn đề ở đây là chúng tôi không cho phép cắn nhau trong trường, bàKendall.”Lynncảmthấycómộtbàntayvôhìnhđangấnmạnhvàongười.Cuộcnói
chuyện này có vẻ khó khăn thấy rõ. “Chắc có lẽ tôi nên nói chuyện vớiJamie,”Lynnnói“CâuchuyệncủaJamiecũngsẽkhớpvớicâuchuyệncủaDavie,tôichắc
nhưthế.VấnđềởđâylàthầyArthurnóikhôngphảinhưvậy.”“ĐứanhỏtoconkiakhôngtấncôngJamietrướcsao?”
Bàhiệu trưởngcứng rắnhơn.“BàKendall,”bà tanói, “trongnhữngvụ
tranhcãivềkỷluậtchúngtacóthểxemcameraanninhquaycảnhsânchơi.Nhưng tôi khuyến khích bà chỉ nên bàn về vấn đề cắn trong trường thôi.NghĩalàvấnđềcủaDavid.Dùchovấnđềấycókhóchịuđếnđâuđichăngnữa.”“Tôihiểurồi.”Lynnnói.Sựviệcrấtrõràng.“Đượcrồi,tôisẽnóichuyện
vớiDavekhicháuđihọcvề.”“Tôinghĩbànênđemcháuvềluôn.”
“Tôimuốn cháu học xong ngày hômnay đã,” cô nói, “rồi về cùng với
Jamie.”“Tôikhôngnghĩ…”
“Davegặpkhókhănkhihòanhậptronglớp,nhưcôđãgiảithích,”Lynn
nói. “Tôi nghĩ chúng ta sẽ không giúp cháu hòa nhập được nếu bây giờchúngtalôicháurakhỏilớp.Tôisẽnóichuyệnvớicháukhicháuvềnhà.”Bàhiệutrưởnggậtđầumiễncưỡng,“Ừm...”
“Tôisẽnóichuyệnvớicháungaybâygiờ,”Lynnnói,“vàbảocháuởlại
đâychotớihếtngày.”
Chương56AlexBurnetnhảy rakhỏi taxivàchạyvềphía trườnghọc.Khicô thấy
chiếcxecứuthương,timcôbắtđầuđậpthìnhthịch.Vàiphúttrước,côđangbànchuyệnvớithânchủ-vịthânchủđangthổn
thức-thìcôtiếptânbáotincôgiáocủaJamievừagọi.Vềchuyệngìđóliênquan tới chuyện con côđi khámbác sĩ.Câu chuyện rối rắm rất khóhiểu,nhưngAlexkhôngchờđợi.CôđưachothânchủmộthộpkhăngiấyKleenexrồichạyđi.Côphóngvàomộtchiếctaxidướilầuvàbảoanhtàixếvượtđènđỏ.Chiếcxecứuthươngnằmbênlềđường,cửamở,mộtbácsĩmặcáotrắng
đangchờởđằngsau-cômuốnthétlên.Trướcđâycôchưacócảmgiácnàybaogiờ.Thếgiớitoànmộtmàutrắngphachútxanhlục;côthấybuồnnônvìsợ.Côchạyquachiếcxecứuthươngvàosântrường.Ngườimẹởbàntiếptân nói, “Tôi có thể giúp...” nhưngAlex biết phònghọc của Jamieở đâu,tầngtrệt,sânsau.Côchạythẳngvềhướngđó.Diđộngcủacôreo.LàcôgiáocủaJamie,côHolloway.“Ngườiphụnữ
kiađangchờngoàilớpđấy,”côgiáothìthầm.“Côtađưachotôiláthưcósố điện thoại của cô trên đó, nhưng tôi không tin tưởng.Tôi dùng số lưutronghồsơtrườngvàgọisốđó.”“Tốtlắm.”Alexnói.“Tôigầntớirồi.”
“Côtađangởngoài.”
Alexđivòngquagócvàthấymộtngườiphụnữtrongbộvestxanhdương
đangđứngngoàilớphọc,Alexđếntrướcmặtcôta.“Côlàaivậyhả?”Người phụ nữbình tĩnhmỉmcười, đưa tay ra. “Chào côBurnet.Tôi là
CaseyRogers,tôirấttiếccôđãlặnlộiđếnđây.”
Côtathậtthoảimái,điềmtĩnh,Alexnguôibớtnghingờ.Côđưataylênhông,thởsâu,lấylạihơi.“Cóvấnđềgìvậy,Casey?”“Khôngcóvấnđềgìcả,côBurnet.”
“Côlàmtrongvănphòngtôià?”
“Ôikhôngphảiđâu.TôilàmviệctrongvănphòngbácsĩHughes.Bácsĩ
HughesmuốntôiđếnđónJamierồiđemnótớiphòngmạchđểchíchngừauốn ván.Cũng không có gì gấp gáp nhưng vẫn phải làm cho xong. Tuầntrướcthằngbécắttrúngmắtcá,đúngkhông?”“Không...”
“Khôngư?Ôi,tôikhôngtưởngtượngnổi...Côcónghĩtôiđếnđónnhầm
đứakháckhông?ĐểtôigọichobácsĩHughesđã...”Côtalấyđiệnthoạidiđộngra.“Ừm,côgọiđi.”
Bên trong lớphọc, lũ trẻđangnhìnhaingườiqua tấmkính.Côvẫy tay
vớiJamie,Jamiemỉmcườilại.“Chắcmìnhnênđiraxa,”CaseyRogersnói.“Khỏiphảiquấyrầychúng
nó.”Rồinóivàođiệnthoại:“ChotôigặpbácsĩHughes.Phải.Caseyđây.”Haingườicùngnhauđitrởracổngtrường.Qualốivàohìnhvòngcung,
Alexthấychiếcxecứuthươnglúcnãy.Alexnói.“Cômangxecứuthươngtớiđâyà?”“Ôitrời,đâucó.Tôichẳnghiểusaonólạiởđâynữa.”Côtachỉvềphía
tấmkínhchắngió.“Xemratàixếđangăntrưaởđây.”Quatấmkínhchắngió,Alexthấymộtngườiđànônglựclưỡngcóhàm
râuđenởcằmđanggặmsandwich.Anhtaghéquatrườnghọcchỉđểăntrưathôisao?Cóvẻnhưchuyệnnàycógìđókhôngổn.Côkhôngrõlàchuyệngìnữa.
“BácsĩHughesà?Caseyđây.Phải,tôiđangởđâycùngcôBurnet,côấynóiJamieconcôấyđâucóđứtchângìđâu.”“Nókhôngđứtchân,”Alexlặplại.Haingườiđiqualốivàovòngcungrồi
ra ngoài, tiến càng lúc càng gần tới chiếc xe cứu thương. Tay tài xế đặtmiếngsandwichlênbảngđiềukhiểnrồimởcửabênghếláira.Hắnđangrangoài.“Phải,bácsĩHughes,”Caseynói,“chúngtôiđangrờikhỏi trườngđây.”
CôtađưađiệnthoạirachoAlex.“CôcómuốnnóichuyệnvớibácsĩHugheskhông?”“Có,”Alexnói.Vừađặtđiệnthoạilêntai,cônghethấymộttiếngrítxétai
từmộtthiếtbịđiệntử-tiếngrítlàmcômấtphươnghướng-khicôđánhrơiđiệnthoại,CaseyRogerschộplấykhuỷutaycôvàkéomạnhhaitaycôrasau.Têntàixếđangđiquanhđầuxe,tiếnvềphíacô.“Mìnhkhôngcầnthằngnhóc,”têntàixếnói.“Conbénàycũngđượcrồi.”
Chỉmộtthoángcôđãhiểuramọichuyện:chúngđangbắtcóccô.Tiếpđó,
côhànhđộngtheobảnnăng.CôcụngđầumìnhraphíasauđậptrúngmũicủaCasey.Caseyhétlênvàthảcôra.Máutừmũicôảphunra.AlexchộptaycủaCasey,đẩyngườicôảvềphíatrướcvànémvàogãđànôngtocon.Hắnnésangmộtbênđiệunghệ,cònCaseythìđụngvàonềnximăngvàlănngườirúlênđauđớn.Alexsờsoạngtrongtúiáo,“Lùilại,”côcảnhcáohắn.
“Chúngtôisẽkhônglàmhạicôđâu,côBurnet,”gãđànôngnói.Hắncao
hơn cô tới cảmột cái đầu rưỡi và to con, đầy cơbắp.Ngay lúchắn rướnngườitới,côđặtngóntaylêncáinútvàxịtớtvàomắthắn.“Cứtthật!Mẹkiếp!”Hắnđưataylênđểbảovệmắtvànghiêngngười.Cô
biếtđâylàcơhộiduynhấtcủamình-côđáchânlên,nhanhvàmạnh,chiếcgiàycaogótđậptrúngcổhọnghắn.Hắnhétlênđauđớncòncôthìkhônggiữđượcthăngbằngnênténgửavềphíavỉahè.Côlồmcồmbòdậyngaytứckhắc.Ảkiađangđứngdậy,máuảnhỏtrênvỉahè.ẢbỏmặcAlexvàđitớihỏihangãtoconđangdựavàoxecứuthương,ngườigậplại,taygiữchặt
cổhọng,miệngrênrỉđauđớn.Alexnghetiếngcòivọngtừxa-aiđóđãgọicảnhsát-vàgiờthìảkia
đangdìugãtoconvàoxevàđặthắnvàoghếhànhkhách.Mọichuyệnxảyraquáđộtngột.Alexbắt đầu lohai tênnày sẽ thoát trướckhi cảnh sát xuấthiện.Nhưngcôkhônglàmđượcgìnhiều.Khiảkialeovàoxecứuthương,ảhétvềphíaAlex,“Bọntaocũngsẽbắtgiữmàythôi!”“Tụibaysẽsaohả?”Alexnói.Sựthậtkhótincủatoànbộbiếncốnàybắt
đầulàmcôngộra.“Tụibaysẽsaohả?”“Bọn tao sẽ trở lại, đồ chó cái!” ả đàn bà vừa nổmáy vừa hét. “Mày
khôngthoátđượcđâu!”Đènđỏnhấpnháybậtlêncùngvớitiếngcòi.Ảđãđạpsốchochiếcxecứuthương.“Vìchuyệngì?”Alexhétlênlầnnữa.Nhữnggìcôcóthểnghĩlúcnàylà
toànbộsựviệclàmộtnhầmlẫnkhủngkhiếpnàođó.NhưngVernHugheslàbácsĩcủacômà.Bọnchúngdùngđúngtêncô.ChúngđếnđâyvìJamie...Không.Đâykhôngphảilànhầmlẫn.
“Bọntaocũngsẽbắtgiữmàythôi!”
Câuđócóthểcónghĩagìnhỉ?Côquayđivàhốihảchạyvàotrường.Ý
nghĩduynhấttrongđầucôlúcnàylàJamie.Bâygiờđanglàgiờănnhẹ.Lũtrẻđangngồivàobàn,ăntráicâyđược
cắtsẵn.Mộtvàiđứaănsữachua.Chúngkháồnào.CôHollowayđưachocôtờgiấymàngườiphụnữlúcnãyđãmangtheo.Cóvẻnhưlàmộtloạigiấygiốngvới loạicóchữkýcủaAlexdùng trongvănphòng luậtcủacô.Đâykhôngphảilàthưtừphòngmạchbácsĩ.Điềuđócónghĩaảmặcbộvestxanhdươngkialàmộtảxảotráđiềmtĩnh.
Khibịbắtgặp,ảlậptứcđổikịchbản.Cườicười,bắttayvớiAlex.Dẻomồmdẻomiệng tìmcớđểhaingườiđi rabênngoài trường…Đưachocôđiệnthoạiđểkhicôcầmthì...
Mìnhkhôngcầnthằngnhóc.Conbénàycũngđượcrồi.
Chúngđến đây để bắt cóc Jamie.Nhưng chúng lại sẵn sàngbắt cóc cô
thaychoJamie.Tạisao?Đểđòitiềnchuộcư?Côchẳngcóbaonhiêutiềncủađángđểkhoekhoangcả.Phảichănglàmộtvụkiệnnàođómàcôcóliênquan?Trongquákhứcôđãcónhữngvụkiệnnguyhiểmrồinhưnghiệntạithìkhôngcóvụkiệnnàođangchờxửcả.Conbénàycũngđượcrồi.
Hoặclàconcôhoặclàcô.
CôHollowaynói,“Cóchuyệngìtôicầnbiếtkhông?Hoặclànhàtrường
cầnbiết?”“Không,”Alexnói.“ChúngtôisẽđưaJamievề.”
“Bọntrẻsắpănxongrồimà.”
AlexgậtđầuvớiJamie,vẫytayrahiệunóđến.Nóđiđếnmộtcáchmiễn
cưỡng.“Chuyệngìvậymẹ?”nónói.
“Mìnhphảiđirồi.”
“Conmuốnởđây.”
Alexthởdài.Chưabaogiờcônhưthế.“Jamie…”côcấttiếng.
“Lúcconốmconđãbỏ lỡnhiều thứ rồi.MẹhỏicôHollowaykìa.Con
cũngkhônggặpđượcbạnbènữa.Conmuốnởlại.Bữatrưalạicóxúcxíchnóngnữa.”“Mẹxinlỗi.”cônói.“Tớichỗconchơilấyđồđi.Mìnhphảiđi.”
Trướccổngtrường,haixecảnhsátvàbốncảnhsátviênđangkhámxét
lòngđường.Mộtngườinói,“CôlàcôBurnetphảikhông?”“Phảilàtôi.”
“Chúngtôinhậnđượctrìnhbáotừmộtphụnữởphònghiệutrưởngchứng
kiếntoànbộsựviệc,”viêncảnhsátvừanóivừachỉvàomộtcửasổgầnđó,“Nhưngởđâycónhiềumáuquá,côBurnet.”“Phải,ngườiphụnữđóbịtégiậpmũi.”
“CôđãlyhônphảikhôngcôBurnet?”
“Phải,đãlyhôn.”
“Đượcbaolâurồi?”
“Nămnăm.”
“Vậylàkhôngphảigầnđâyrồi.”
“Phải,lâulắmrồi.”
“Quanhệgiữacôvớichồngcũ...”
“Thânmậtnhưbạnbè.”
Cônói chuyệnvới cảnh sát thêmmộtvàiphútnữa, trongkhi Jamie thì
nônnóngchờ.Alexcócảmgiácdườngnhưcảnhsátđangmiễncưỡngvàocuộcvậy;họrấthờhữngvàcóvẻnghĩmìnhđangđiềutramộtvụviệccánhânkiểunhưtranhcãitronggiađình.“Côcómuốnlàmđơnkiệnkhông?”
“Có,”Alexnói,“nhưngtôiphảiđưaconvềnhàbâygiờ.”
“Chúngtôicóthểđưađơnchocôvềnhàđiền.”
“Vậytốtrồi.”Cônói.
Mộttronghaitaycảnhsátđưadanhthiếpchocôvàdặngọichohọnếucô
cầnthêmgì.Cônóicôsẽgọi.SauđócôvàJamiedợmbướcvềnhà.Ngoàiđường,thếgiớixungquanhcôgiốngnhưđộtnhiênđổikháchoàn
toàn.Khônggìcóthểêmảđếnmứclàmngườitaphảiphấnkhởihơnánhnắng củaBeverlyHills.Nhưng lúcnày,Alex chỉ thấy toàn làmối đedọađangchựcchờ.Côkhôngbiếtcảmgiácsợsệtấyđếntừđâuhaytạisaocôlạicócảmgiác
đó.CônắmtayJamie.“Mìnhsẽđibộvềnhàhảmẹ?”nóvừanóivừathởdài.“Phải, mình sẽ đi bộ.” Nhưng khi nó vừa hỏi xong thì cô bắt đầu suy
ngẫm.Haimẹconởcáchtrườngchỉvàingãtưthôi.Nhưngđibộvềnhàcóantoànkhông?Đámngườiláixecứuthươngấycóđangchựcchờkhông?Haychúngsẽgiấumìnhkỹcànghơnlầnsau?“Xaquásaomàđibộđược,”Jamielêbướcmệtnhọc.“Nắngnữachứ.”
“Mìnhsẽđibộ.Khônglôithôinữa.”Haimẹconvừađi,côvừamởđiện
thoạidiđộngrabấmsốtớivănphòng.Trợlýcủacô,Amy,trảlời.“Nghenày, tôimuốncôkiểmtrahồsơ tổngđạt tronghạtgầnđây,xem
thửtêntôicónằmtronghồsơnàocủatôilàbênbiệnkhông.”“Cóđiềugìmàtôicầnbiếtchăng?”Amyvừahỏivừacười.Nhưngđólà
mộtcáicườiđầyhồihộp.Luậtsưlàmsaiđiềugìcóthểkhiếntrợlýcủahọvàotù.Nhữngchuyệnnhưvậygầnđâyđãxảyramộtvàilầnrồi.“Không,”Alexnói.“Nhưngtôinghĩcómấytaysăntiềnthưởngđangsăn
đuổitôi.”“Côcóđóngbảolãnhmàkhôngratòaởđâukhông?”
“Khôngcó.”Alexnói.“Vấnđề làởchỗđấy.Tôikhôngbiếtbọnngười
nàynghĩchúngđanglàmgìnữa.”Côtrợlýnóisẽkiểmtra.JamieđangđibêncạnhAlex,nói,“Taysăntiền
thưởnglàgìạ?Tạisaocôtađuổitheomẹ?”“MẹđangtìmhiểuđâyJamie.Mẹnghĩchỉlànhầmlẫnthôi.”
‘“Lúcnãybọnhọmuốnlàmhạimẹà?”
“Không,khôngđâu.Khôngphảivậyđâu.”Chẳngcólýdogìphảilàmnó
lolắng.Côtrợlýgọilại.
“Ừm,đúnglàcôcómộtđơnkiệnđấy.ỞtòaáncấpcaohạtVentura.”
ChỗđócáchLosAnglesmộttiếngđồnghồ,xahơnOxnardvềphíaBắc.
“Đơnkiệngìvậy?”“Công tyBioGenResearch ởWestviewVillage đệ đơn.Tôi không đọc
nội dung đơn kiện trên mạng được. Nhưng thông tin ở đây cho thấy côkhôngtrìnhdiệntòa.”“Trìnhdiệnkhinàochứ?”
“Hômqua.”
“Tôicónhậnđượctổngđạtkhông?”
“Theonhưởđâythìcó.”
“Tôicónhậnđượcgìđâu,”Alexnói.
“Ghirõlàcómà.”
“Vậycótráttriệutậpvềtộicoithườngtòaánkhông?Cólệnhbắtgiữtôi
không?”“Khôngthấygìởđâycả.Nhưngthôngtintrênmạngchậmtớimộtngày,
chonêncóthểlắm.”Alexđóngnắpđiệnthoạilại,Jamienói,“Mẹsẽbịngườitabắtà?”
“Khôngđâu.Mẹsẽkhôngbịaibắthết.”
“Vậythìăntrưaxongconđihọclạiđượckhông?”
“Đểxemsaođã.”
Khuchungcưcôở,nằmởphíaBắccôngviênRoxbury,trôngyêntĩnh
dướicáinắnggiữatrưa.Alexđứngởphíabênkiacôngviênvàquansátmộtlúc.“Saomìnhlạichờvậy?”Jamienói.
“Chỉchờmộtphútthôi.”
“Mộtphútrồimà.”
“Chưađâu.”
Côquansátngườiđànôngtrongbộáoliềnquầnđangđivòngquanhcăn
nhà.Hắntrôngnhưnhânviênđọcchỉsốđồnghồtừcôngtyđiệnnước,cóđiềuhắncaolớn,độimộtbộtócgiảxơxácvàmộtchòmrâudêđượctỉatótmàtrướcđâycôđãgặpởđâuđó.Nhânviênđọcchỉsốkhôngbaogiờđiđếntrướcnhàcả.Họluônluônđivàotừhẻmsau.Côđangsuynghĩkhôngbiếtgãnàycóphảilàtênsăntiềnthưởngkhông,
hắncóquyềnvàokhuvựccưtrúcủacômàkhôngbáotrướchaycólệnhgìtừtòacả.Hắncóthểphásậpcửa,nếuhắnmuốn.Hắncóquyềnlụcsoátcănhộcủacô,xemquađồđạccủacô,lấymáytínhcủacôvàxemxétổcứngmáytính.Hắncóthểlàmbấtcứđiềugìhắnmuốnđểbắtđàophạm.Nhưng
côđâuphảilà...“Mìnhvàotrongđượckhôngmẹ?”Jamienũngnịu.“Đimà?”
Concônóiđúng.Haimẹconkhông thểchỉbiếtđứngđây.Cókhuvực
chơicátgiữacôngviên,nhiềuđứatrẻởđó,mấycôgiúpviệc,vàmấybàmẹđangngồiquanh.“Mìnhđichơicátđi.”
“Conkhôngmuốnchơi.”
“Đinào.”
“Chỗđóchoembéchơi.”
“ChơimộtchútthôimàJames.”
Nógiậmchânrồingồixuốngrìabãicát.NóhậmhựcđácátkhiAlexbấm
sốtớitrợlýcủacô.“Amy,tôiđangthắcmắcvềBioGen,cáicôngtyđãmuahọtếbàocủabố
tôiđấy.Chúngtakhôngcókiếnnghịnàođangchờgiảiquyết,đúngkhông?”“Khôngcó.VụởtòaántốicaoCaliforniacònmộtnămnữamớiđến.”
Vậythìchuyệngìđangxảyrađây?Côtựhỏi.BioGenbâygiờđangkiện
tụnggìthếnày?“GọithưkýtòaởVentura.Tìmhiểuxemchuyệnnàylàthếnào.”“OK.”
“Chúngtacónghetingìtừbốtôikhông?”
“Đãbẵngtinmộtthờigianrồi.”
“Ổn.”Thậtrathìkhôngổnchútnào,vìlúcnàycôcómộtcảmgiácmạnh
mẽlàtấtcảchuyệnnàycóliênquantớibốcô.Hoặcítralàliênquantớitế
bàocủabốcô.Bọnsăntiềnthưởngđãmangtheoxecứuthương-đằngsauxelạicóbácsĩ-bởivìchúngsẽtríchmáu,haylàmmộttiểuphẫunàođó.Nhữngmũi kim tiêmdài ngoằng.Lúc ấy côđã thấy ánhnắngphản chiếutrênnhữngmũikimtiêmdàingoằngbọctrongbaonylông,khimàtênbácsĩđangloạtsoạtđồđạcởsauxe.Rồicôchợtnghĩra:Chúngmuốnlấytếbàocủamẹconcô.
Chúngmuốnlấytếbàotừcô,hoặctừconcô.Côkhôngtưởngtượngđược
tạisao.Nhưngrõràngchúngcảmthấychúngcóquyềnlàmvậy.Côcónêngọicảnhsátkhông?Chưađược,côquyếtđịnhchưanêngọi.Nếucólệnhbắtcôvìtộikhôngtrìnhdiệntrướctòathìcảnhsátsẽbắtcôngaythôi.RồisauđócôsẽtínhthếnàovớiJamieđây?Côlắcđầu.Ngay lúcnày,côcần thờigianđểhiểuchuyệngìđangxảyra.Cần thời
gianđểgiảiquyếtmọichuyện.Côphải làmgìđây?Cômuốngọichobố,nhưngđãnhiềungàyrồiôngcó trả lờiđiện thoạiđâu.Nếubọnngườinàybiếtcôởđâuthìchúngcũngsẽbiếtcôcóxehơihiệugì,và...“Amy,”cônói,“côcómuốnláixecủatôitrongvàingàykhông?”
“ChiếcBMWấyà?Nhấtđịnhrồi.Nhưngmà…”
“Còn tôisẽ láichiếccủacô,”Alexnói.“Nhưngcôphảimangxecô tới
chỗtôi.Thôiđi,Jamie.Đừngđácátnữa.”“Côchắckhông?ChiếcToyotacủatôicómộtđốngvếtlõmđấy.”
“Thậttìnhthì,xecôtuyệtlắm.ĐếnphíaTâyNamcôngviênRoxburyvà
dừngxetrướcmộtkhuchungcưTâyBanNhamàutrắngcócổngsắtởtrướcnhé.”Dokhíchấtsẵncóvàtheothóiquen,Alexchưabaogiờsẵnsàngchotình
huốnghiệntạimàcôđanglâmvào.Suốtcuộcđờimìnhcôđãsốngdướiánhmặttrời.Côtuânthủluậtlệ.Côlànhânviêntòaán.Côchơiđúngluật.Côkhôngvượtđènvàng;côkhôngđỗxeởvạchđỏ
[21];côkhôngluồnláchthuế
má.Ởcôngty,aicũngxemcôlàngườilàmgìcũngtheosáchvở,mộtngườiđànghoàng.Cônóivớithânchủ,“Luậtlệtạoralàđểtuântheochứkhôngphảiđểbópméo.”Vàcôthựcsựnghĩthế.Năm năm trước, khi phát hiện chồngmình đi chơi gái, cô tống hắn ra
ngoàitrongvòngmộttiếngđồnghồsaukhibiếtsựthật.Côdọnđồcủahắn,đểởngoàicửa,rồithaytấtcảcácổkhóa.Khihắntrởvềtừ“chuyếnđicâu”ấy,cônóiquacửabảohắncútđi.ThựcsựthìMattvẫnđangtằngtịuvớimộttrongnhữngcôbạnthâncủacô-Mattthíchvậy-vàcôchẳngbaogiờnóichuyệnlạivớiảphụnữấynữa.Dĩnhiên,Jamiephảigặpbốnó,vàcôsắpxếpchohaibốcongặpnhau.
CôgửicontớichỗMattvàothờigianđãchỉđịnh,cựckỳđúnggiờ.Bốnóthìchưabaogiờtrảconlạiđúnggiờcả.NhưngquanđiểmcủaAlexlàthếgiớinàyổnđịnhtừngngườitừngngườimột.Nếucôlàmphầnmình,thìcôcảmthấycuốicùngngườikháccóthểsẽlàmphầnhọthôi.Ởcôngsở,côđượcgọilàconngườilýtưởng,khôngthựctế,khônghiện
thực,côđáplạirằngtheotiếnglóngcủaluậtsư,cóócthựctếlàmộttừkháccủatừbấtlương.Côvẫngiữvữnglậptrường.Nhưngđúnglàđôikhicôcảmthấymìnhgiớihạnbản thânvà lẩnquẩn
trongnhữngvụkiệnkhôngtháchthứcđượcnhữngảotưởngcủacô.Ngườiđứngđầucôngty,RobertA.Koch,cũngnóivậy.“Côgiốngnhưmộtngườiphảnđốichếđộquândịchvậy,Alex.Côcứđểchongườikhácchiếnđấuthôi.Nhưngđôi lúc chúng ta phải chiếnđấu.Đôi lúc, chúng ta không thểtránhđượcxungđột.”Kochtừnglàlínhthủyquânlụcchiến,nhưbốcôvậy.Cũngcáicáchnói
loạnđảấy.Tựhàovềnónữa.Trướcgiờcôvẫnluônnhúnvaichoqua.Giờđây cô không nhún vai cho qua chuyện gì cả.Cô không biết đang xảy rachuyệngì,nhưngcôcảmthấykháchắcmìnhkhôngthểdễdàngthoátkhỏitìnhhuốngnày.Côcũngchắcchắnlàsẽkhôngcóaiđâmkimvàocôhayconcôđược.Để
ngănchuyệnđó,côsẽlàmbấtcứthứgìcầnlàm.Bấtcứthứgìcầnlàm.
Cônhớlạisựcốởtrườnghọc.Lúcđócôkhôngcósúng.Côkhôngsởhữu
súng.Nhưngcôướcchilúcđómìnhcó.Cônghĩ,Nếulúcấychúngtìmcáchlàmgìconmình,cóthểnàomìnhgiếtchúngkhông?Rồicônghĩ,Phải.Mìnhđãcóthểgiếtchúng.
Vàcôbiếtđiềuđólàđúng.
MộtchiếcToyotaHighlandertrắngcóbộphậnhãmxungcũnátphíađầu
dừnglại.CôthấyAmyđangngồitrongxe,Alexnói,“Jamie?Đithôi.”“Cuốicùngcũngđi!”
Nócấtbướcvềphíacănhộnhưngcôxoaynósanghướngkhác.
“Mìnhsắpđiđâucơ?”
“Mìnhđixanhàmộtchút,”cônói.
“Điđâuạ?”nóngờngợhỏi.“Conkhôngmuốnđixađâu.”
Khôngchútdodự, cônói, “MẹsẽmuachoconcáimáyPSP.”Đãmột
nămnaycôluôntừchốimuachonócáimáychơiđiệntử.Nhưnggiờđâycônóibấtcứthứgìcônghĩ.“Thật á? Cảm ơn mẹ!” Thêm nhiều cái chau mày. “Nhưng trò gì mới
được?ConmuốntròTonyHawk3,rồiconmuốnShreknữa…”“Conmuốn trògì cũngđược,”cônói. “Mìnhcứvào trongxeđã.Mình
phảichởcôAmyvềlạichỗlàm.”“Rồisauđó?Sauđómìnhđiđâunữa?”
“Legoland,”cônói.
Nơiđầutiênmàcôchợtnghĩra.Trênđườngláixetrởvềvănphòng,Amynói.“Tôimangtheokiệnhàng
củabốcô.Tôinghĩchắccôcầnnó.”“Kiệnhànggì?”
“Nóđượcgửiđếnvănphòng tuần trước.Côchưamởnó ra.Lúcđócô
đangcóphiêntòavềvụcưỡnghiếpMickCrowley.Cônhớkhông,cáiôngphóngviênchínhtrịthíchmấybétraiấy?”ĐólàmộthộpFedExnhỏ.Alexxémởchiếchộp,rồiđổđồtrongđólên
đùi.Mộtchiếcđiệnthoạidiđộngrẻtiền,loạingườitamuađểbỏthẻgọivào.
Haithẻđiệnthoạitrảtrước.
Mộtgóitiềnbọcgiấythiếc:nămngànđôla,đềulàtờmộttrămđôla.
Vàmộtbứcthưbíhiểm:“Nếugặprắcrối.Đừngdùngthẻtíndụng.Tắt
điệnthoạidiđộng.Đừngnóichoaibiếtconđiđâu.Mượnxecủangườinàođó.Nhắntinchobốkhiconởnhànghỉ.MangJamiebêncon.”Alexthởdài.“Chómáthật!”
“Chuyệngìvậy?”
“Lâulâubốlạilàmtôibựcmìnhấymà,”cônói.Amykhôngcầnnghechi
tiết.“Này,hômnaylàthứNăm.Saocôkhôngđinghỉtừgiờđếncuốituầnnhỉ?”“Bạntraitôimuốnvậyđấy,”Amyđáp.“AnhấymuốnđếnPebbleBeach
xemdiễuhànhxehơicũ.”“Ýkiếnhayđấy,”Alexnói.“Lấyxecủatôiđi.”
“Thậtá?Tôikhôngbiếtnữa...nếucóchuyệngìxảyravớixecôthìsao?
Tôibịtainạnchẳnghạn.”“Đừnglochuyệnđó,”Alexnói.“Cứlấyxetôiđi.”
Amychaumày.Cómộtsựlặngthinhdàiđằngđẵng.“Cóantoànkhông
vậy?”“Dĩnhiênlàantoànrồi.”
“Tôikhôngbiếtcôđangdínhlíutớivụgìnữa,”Amynói.
“Khôngcógìđâu.Chỉlàmộtvụnhầmlẫnngườithôi.TrễlắmlàthứHai
mọichuyệnsẽđượcgiảiquyết,tôihứavớicô.MangtrảxetốiChủnhậtrồithứHaimìnhgặpởvănphòng.”“Côchắcchứ?”
“Tuyệtđốichắc.”
Amynói,“Bạntraicủatôiláiđượcchứ?”
“Nhấtđịnhrồi.”
Chương57GeorgiaBellarmino sẽ không tài nào biết được, nếu không có sự xuất
hiệncủacáihộpngũcốcấy.GeorgiađangnóiđiệnthoạivớikháchhàngởNewYork,mộtchủngân
hàngđầutưvừamớicóhẹnvớiBộNănglượngHoaKỳ;họbànvềcănnhàông ấy sắp mua cho gia đình khi dọn tới ở Rockville, bang Maryland.Georgia, banăm liềnđạt danhhiệuNhânviênMôigiớiBất động sảnnổitiếngnhấttrongnămởRockville,đangbậnxemquacácđiềukhoảnmuanhàthìđứacongáiJennifermườisáutuổigọivớiratừnhàbếp,“Mẹơi,contrễhọcrồi.Ngũcốcđểởđâuvậy?”“Trênbàntrongbếpấy.”
“Đâucóđâu.”
“Coilạiđi.”
“Mẹơi,hếtsạchrồi!ChắcJimmyănhếtrồi.”
BàBellarmino lấy taycheđiện thoại.“Vậy thì lấyhộpkhácđi Jen,”cô
nói.“Conmườisáutuổirồi.Contựlochomìnhđượcmà.”“Hộpmớiđểởđâuvậy?”Jennifernói.
Vừanóivừađậpcửarầmrầmtrongbếp.
“Coitrênlònướngấy,”bàBellarminonói.
“Concoirồi.Khôngcóởđó.”
BàBellarminonóivớikháchhàngsẽgọi lại rồibướcvàonhàbếp.Con
gái bàđangbậnmột chiếcquần jean trễ cạpvà chiếc áomỏng trong suốt
trôngnhưáohànhnghềcủagáiđiếm.Ngàynay,ngaycảmấyđứacongáiđanghọctrunghọccònănbậnnhưvậy.Bàthởdài.“Coitrênlònướngđi,Jen.”“Connóivớimẹrồimà.Concoirồi.”
“Coilạiđi.”
“Mẹlấygiùmconluônđiđượckhông?Contrễrồi.”
BàBellarminocươngquyết,“Trênlònướngkìa.”
Jennifervớitaylên,mởcửatủ,căngtayratìmhộpngũcốc.Hộpngũcốc
tất nhiênnằmngaychỗđó.NhưngbàBellarminokhôngnhìn cái hộp.Bàđangnhìncáibụnghớhênhcủacôcongái.“Jen…conlạibịbầmnữanày.”
Côcongáimangcáihộpxuống,giậtáochebụnglại.“Khôngcógìđâu.”
“Hômkiaconcũngbịbầmmà.”
“Mẹ,contrễrồi.”Conbébướctớibànvàngồixuống.
“Jennifer.Chomẹcoinào.”
Vớimộttiếngthởdàicáugắt,côcongáiđứngdậyvàkéoáolên,đểlộcái
bụng.BàBellarminothấymộtvếtbầmngangdài2,54cmngaytrênđườngbikini.Vàmộtvếtbầmnữa,mờhơn,ởphầnbụngbênkia.“Khôngsaođâumẹ.Concứđụngmépbànhoài.”
“Nhưngđụngcũngkhôngđếnnỗibầm...”
“Khôngcógìmà.”
“Conđanguốngvitaminà?”
“Làmơnchoconănđượckhôngmẹ?”“Conbiếtlànóigìvớimẹcũngđượcmà,conbiết...”
“Mẹlàmcontrễhọcrồi.ConcóbàikiểmtratiếngPhápđấy!”
Nàiépnólúcnàychẳngmanglạiíchlợigì.Điệnthoạibắtđầureo-chắc
chắnlàvịkháchởNewYorkđanggọilại.Kháchhànglúcnàocũngthiếukiênnhẫn.Họlúcnàocũngtrôngmongngườimôigiớiluônrảnhtừnggiờtừngphúttrongngày.Bàrakhỏibếpbắtđiệnthoạivàmởhồsơcủamìnhrađểxemlạimấyconsố.Nămphútsau,conbàhétlên,“Tạmbiệtmẹ!”rồiGeorgianghetiếngcửa
trướcđóngsậplại.Nólàmbàcảmthấybấtan.
Bàcómộtlinhcảm.Bàbấmsốgọiphòngthínghiệmcủachồngmìnhở
Bethesda.LầnđầutiênRobkhôngbậnhọpvàbàđượcnốimáygặpchồngngay.Bàkểchồngnghecâuchuyện.“Anhnghĩmìnhnênlàmgìđây?”bàhỏi.
“Lụctrongphòngnó,”hắnnóingay.“Mìnhcóbổnphậnlàmvậy.”
“OK,”bànói.“Emsẽgọiđếnchỗlàmbáođếntrễ.”
“Látnữaanhsẽbay,”hắnnói,“nhưngnhớchoanhbiết.”
Chương58ChiếcBoeing737củaBartonWilliamslắclưrồingừnghẳntạitrạmdừng
tưnhânHopkinsởCleveland,Ohio,vàtiếngrênrỉcủađộngcơlịmdần.Nộithấtmáybayđượctrangtríxahoa.Cóhaiphòngngủ,haiphòngtắmlớnđủtiện nghi có vòi hoa sen vàmột phòng ăn đủ chỗ cho tám người.Nhưngphòngngủchính,chiếmtoànbộmộtphầnbathânsaucủamáybayvớimộtgiường cỡ lớn có tấmphủ sofa lông thú và hệ thống chiếu sáng theo tâmtrạng,mớilànơiởthườngtrựccủaBartontrongsuốtchuyếnbay.Hắnchỉcầnmột tiếp viên hàng không, nhưng hắn lúc nào cũng bay cùng ba tiếpviên.Hắnthíchcóngườiđichung.Hắnthíchtiếngcườivàtiếngtròchuyện.Hắnthíchdathịttrẻtrung,mịnmàngtrênlôngthú,vớiđènchiếusánglãngmạnmờảo,ấmáp,đođỏ,khoáilạc.Và,quỷthầnơi12.192mtrênkhônglànơiduynhấthắncóthểchắcchắnmìnhantoànthoátkhỏingườivợ.Cứnghĩđếnvợlàhắnlạicụthứng.Hắnnhìnconvẹtđangđậutrêncành
trongphòngkháchmáybay.Convẹtnói,“Ôngbắtcóctôi.”“Tênmàylàgìtaoquênrồi?”Bartonnói.
“Riley.DoghouseRiley.”Nóibằnggiọngbuồncười.
“Đừnggiỡnmặtvớitao.”
“TêntôilàGerard.”
“Vậymớiđúngchứ,Gerard.Taokhôngthích tênđó lắm.Nghenhưtên
nướcngoàivậy.CòntênJerrythìsaohả?Tênđóhợpvớimàykhông?”“Không,”convẹtnói.“Khônghợp.”
“Saokhông?”
“Nónguxuẩnquá.Đâylàmộtýkiếnnguxuẩn.”
Cómộtkhoảnglặngkhôngthoảimái.“Thậtvậyà?”BartonWilliamsnói,
tronggiọngcóchútđedọa,Williamsbiếtđâychỉlàmộtconvậtthôi,nhưnghắnkhôngquenbịgọilànguxuẩn-nhấtlàbịmộtconchimgọinhưvậy-chuyệnmàđãnhiều,nhiềunămnaychẳngailàmcả.Hắncảmthấylửanhiệttìnhtrongngườidànhchomónquànàyđangnguộidần.“Jerry,”hắnnói.“Tốthơnhếtmàynênsốnghòathuậnvớitao,bởivìbây
giờtaosởhữumàyrồi.”“Ngườitakhôngthểsởhữungườikhácđược.”
“Màykhôngphảingười,Jerry.Màylàmộtconchimkhốnkiếp.”Barton
bướcgầnlạicànhđậu.“Giờthìđểtaonóichomàybiếtmọichuyệnsắptớisẽ ra sao.Tao sẽđưamàychovợ tao,và taomuốnmàyngoan, taomuốnmàychọc cười, taomuốnmàykhennịnhbà tavà làmbà tavui.Rõchưanào?”“Ngườikháccũngvậy thôi,”Gerardnói.Nóđanggiảgiọngcủa tayphi
công,anhnàynghenónóitừbuồngláivàxoayđầulạinhìnphíasau.“Chúaơi,lắmlúclãogiàngusiấylàmtaophátnôn,”Gerardtiếptục.BartonWilliamschaumày.
Tiếpđóhắnnghenógiảchínhxáctiếngđộngcơmáybayđangbay,và
xenvàothứtiếngấylàgiọngmộtcôgái,mộttrongnhữngnữtiếpviênhàngkhông:“Jenny,côđingậmlãohaytôiđây?”“Đếnlượtcô.”
Tiếngthởdài.“Đượcrồi...”
“Đừngquênrúthếtchấtlỏngcủalão.”
Tiếngcửađóngmởlạchcạch.
BartonWillamsbắtđầuđỏbừngmặt.Cơnchimtiếptục:
“Ồ,Barton!Ồ,đưachoemnào!Ôi,anhtoquá!Ồ,Barton!Phảiđấycưng,Phải,nhóclớnạ!Ôiemthíchquá!Lớnquá,lớnquáđi,aaaa!”BartonWilliamsnhìnconchimchằmchằm.“Taotinlà,”lãonói,“màysẽ
chẳngphảimônđồđượcđóntiếplongtrọngởnhàtaođâu.”“Ônglàlýdoconcáichúngtaxấuxíđấy,cưng,”Gerardnói.
“Vậylàđủrồiđấy,”Bartonvừanóivừaquaymặtđi.
“Ồ,Barton!Ồ,đưachoemnào!Ôi,anhtothậtđấy!Ôi...”
BartonWilliamsquăngtấmphủvàolồngconchim.
“Jenny,cưngơi,emcógiađìnhởDaytonđúngkhông?”
“PhảithưaôngWilliams.”
“Emnghĩcóaitrongnhàsẽthíchmộtconchimbiếtnóikhông?”
“Ừ,ờ,thậtrathì-cóđấy,ôngWilliams,tôitinchắchọsẽthíchlắm.”
“Tốt,tốt.Nếuemđưanótớiđóngàyhômnaythìtôisẽbiếtơnlắm.”
“Dĩnhiênlàđược,ôngWilliams.”
“Vànếunhưxuirủithếnào,”lãonói,“màgiađìnhcôkhôngưngnhững
ngườibạnlôngvũ,thìbảohọxíchđồnặngthậtnặngvàohaichânnórồithảnóxuốngsông.Bởivìtôikhôngbaogiờmuốnthấyconchimnàynữa.”“VângthưaôngWilliams.”
“Tôingherồinhá,”conchimnói.
“Tốt,”BartonWilliamsnói.
Saukhichiếc limousin của lãogiàđi rồi, Jennyđứng trênđườngnhựa
sânbaytaycầmcáilồngđãphủkhăn.“Tôisẽlàmgìvớicáithứnàyđây?”cônói.“Bốtôighétchimchóclắm.Ôngấybắnchimmà.”“Mangnótớitiệmthúnuôiấy,”tayphicôngnói.“Hoặclàđưachongười
nàođóđểhọgửinótớibangUtah,haybangMexico,haynơinàođó.”RefreshingPaws là một cửa hiệu sang trọng ở Shaker Heights. Trong
tiệmchủyếubáncúncon.Anhchàngsauquầythậtkhôingô,cólẽnhỏtuổihơnJennymộtchút.Anhtacómộthìnhthểthậtđẹp.Côbướcvàotiệm,taymangGerardtrongcáilồngphủ.“Anhcóbánvẹtkhông?”“Không.Chúngtôichỉcóchóthôi.”Anhtacườivớicô.“À.Côcócáigì
đấy?TôilàStan.”ThẻtêncủaanhtaghiSTANMILGRAM.“Chào,Stan.TôilàJenny.CònđâylàGerard.NólàvẹtchâuPhi.”
“Đểxemnào,”Stannói.“Cômuốnbánnóhaysao?”
“Hoặclàchongườikhác.”
“Saovậy?Cóchuyệngìthế?”
“Ôngchủkhôngthíchnó.”
Jennygiậttấmphủra.Gerardchớpmắt,vỗlôngphànhphạch.“Tôibịbắt
cóc.”“Này,”Stannói.“Nónóicũngđượcđấychứ.”
“Ồ,nónóigiỏilắm,”Jennynói.
“Ồ,nónóigiỏilắm,”Gerardvừanóivừagiảgiọngcô.Rồisauđó:“Đừng
kẻcảvớitôinữa.”
Stanchaumày,“Nómuốnnóigìhả?”
“Xungquanhtôitoànlàngườingu,”Gerardnói.
“Chẳngquanónóinhiềuthếthôi,”Jennynhúnvainói.
“Nócóbịgìkhôngvậy?”
“Không,khôngbịgìđâu.”
GerardquaysangStan.“Tôinóivớianhrồi,”nónóirànhmạch.“Tôibị
bắtcóc.Côtacóliênquan,côtalàmộttrongnhữngkẻbắtcóc.”“Nóbịđánhcắpà?”Stanhỏi.
“Khôngphảibịđánhcắp,”Gerardnói.“Bịbắtcóc.”
“Nónóigiọnggìthếnày?”Stanhỏi.AnhtađangmỉmcườivớiJenny.Cô
quaysangbên,đểlộbộngựcnhìnngang.“GiọngPháp.”
“NghegiọngnógiốngnhưgiọngAnh.”
“NóđếntừPháp,tôichỉbiếtvậy.”
“Ôlala,”Gerardnói.“Anhlàmơnnghetôinóiđượckhông?”
“Nónghĩnólàngườiđấy,”Jennynói.
“Tôilàngườimà,đồngu,”Gerardnói.“Vànếucômuốnxốclênlưnganh
chàngnàythìcứtiếnlênmàxốcđi.Đừngbắttôichờcôlắclưtàisảncủamìnhtrướcmặtanhta.”Jennyđỏmặt.Anhchàngngoảnhmặtđirồimỉmcườilạivớicô.
“Nóđúnglàcócáimiệng,”Jennynóimàvẫnđỏmặt.
“Nócóchửithềkhinàokhông?”
“Tôichưabaogiờthấynólàmvậybaogiờ,khôngđâu.”
“Tôi hỏi là vì tôi biết có người có thể thích nó,” Stan nói, “miễn là nó
khôngchửithề.”“Anhnóicóngườinghĩalàai?”
“Côtôi,ởtậnCalifornia.CôsốngởMissionViejo.ỞhạtOrangeđấy.Cô
góachồng,sốngmộtmình.Côthíchthúvậtlắm,vàcôrấtcôđơn.”“Ồ,đượcrồi.Cóthểđượcđấy.”
“Côđem tôi cho người khác á?”Gerardnói, bằngmột giọnghoảng sợ.
“Vậylàlàmnôlệrồi!Tôikhôngphảilàthứcômuốnđemchothìcho.”“Vài ngày nữa,” StanMilgram nói, “tôi phải lái xe đến đó. Tôi có thể
mangnótheo.Tôibiếtcôtôisẽthíchlắm.Nhưng,ờ,tốinaycôcóđịnhlàmgìkhông?”“Chắctôirảnhthôi,”Jennynói.
Chương59Khohàng tọa lạcgần sânbayởMedan.Khohàngcócửasổhứngánh
nắngtrêntrần,vìthếtrongphòngluônsángsủa,vàconđườiươinhỏtrongchuồngtrôngcóvẻkhỏemạnh,cảnhgiác,cặpmắtsángngời.Nódườngnhưđãhồiphụchoàntoàntừnhữngvếtthươngdotên.NhưngGorevitchđiđilạilại,hếtsứcchánnản,vừađivừaliếcđồnghồ
đeotay,Trêncáibàngầnđó,máyquaycủahắnnằmnghiêngmộtbên,vỏmáybịnứt,bùnnhãochảyrangoài.Gorevitchmuốntháonórađểlaukhô,nhưnghắnlạithiếuđồnghề.Hắnthiếu…hắnthiếu…Bên cạnh hắn, Zanger, người đại diệnmạng truyền hình, nói, “Bây giờ
ôngđịnhthếnào?”“Chúng ta đang chờmột cáimáy quay khốn kiếp nữa,”Gorevitch nói.
HắnquaysangđạidiệncủaDHI.,mộtthanhniênMalaysiamặcđồngphụcvàngnhạt.“Cònbaolâunữađây?”“Họnóilàtrongvòngmộttiếng,thưangài.”
Gorevitchkhịtmũi.“Họnóivậycáchđâyhaitiếngrồi.”
“Vâng, thưangài.NhưngmáybayđãrờiBekasirồivàđangtrênđường
tớichỗchúngta.”BekasinằmtrênbờbiểnphíaBắcJava.Cách1287,4km.“Máyquaycó
trênmáybay,đúngkhông?”“Vâng,tôitinlàvậy.”
Gorevitchđiquađi lại, tránhánhmắtbuộc tội củaZanger.Toànbộvụ
nàythậtnựccười.Trongrừng,saugầnmộttiếngGorevitchcốgắnglàmhồitỉnhcondãnhân thìconvậtbắtđầucónhữngbiểuhiệncònsống.Sauđó
hắnkhónhọctróiconthúrồilàmnómêmantrởlại-lầnnàykhôngchonómê lâu quá - rồi cẩn thận theo dõi con thú, đề phòng con vật này bị sốcadrenalintronglúcGorevitchmangnótớithịtrấnlớngầnnhấtcósânbaylàMedan.Continhtinhsốngsótquachuyếnđikhônggặptrởngạinào,cuốicùng
cũngtớiđượckhohàngnày,ởđâynóvăngtụckhôngbiếtngượngmiệng.Gorevitch báo choZanger biết, và ngay lập tứcZanger bay từNewYorkđến.NhưngZangerchưađếnthìcondãnhânđãphátbệnhviêmthanhquảnvà
khôngnóiđượcnữa,chỉthìthàomộtvàitiếngkhôkhan.“Vậythìcóíchmẹgìchứ?”Zangernói.“Anhcónghenónóiđượcđâu.”
“Khôngthànhvấnđề,”Gorevitchnói.“Chúngtasẽbăngmiệngnólạirồi
látnữalồnggiảtiếngnó.Anhbiếtđấy,nhépgiọngnó.”“Anhsẽlồngtiếngchonóà?”
“Chẳngaibiếtđược.”
“Anhcómấttríkhôngvậy?Mọingườisẽbiếtthôi.Tấtcảcácphòngthí
nghiệmtrênthếgiớisẽxemquacuốnphimnàybằngtrangthiếtbịtinhvi.Trongvòngnămphútthôilàhọsẽpháthiệnrằngcóngườilồngtiếng.”“Được rồi,” Gorevitch nói, “vậy thì mình sẽ chờ cho đến khi nó khỏe
hơn.”Zangercũngkhông thíchvậy.“Nghe tiếngnócóvẻbệnhquá.Nócóbị
lâycảmtừđâuđókhông?’“Cóthểlắm,”Gorevitchnói.Thậtra,hắngầnnhưchắcchắncondãnhân
bịlâycảmtừchínhhắn,trongquátrìnhhôhấphồisức.BệnhcảmnàyđốivớiGorevitchlànhẹ,nhưngdườngnhưnghiêmtrọngđốivớiconđườiươi,lúcnàynóđangcomìnhchịutừngcơnho.“Nócầnbácsĩ.”
“Khôngthểđược,”Gorevitchnói.“Nólàđộngvậtđượcbảovệ,vàchúng
tađánhcắpnó,nhớkhông?”“Anhăncắpnó,”Zangernói.“Vànếukhôngcẩnthậnthìanhsẽgiếtnó
luôn.”“Nócòníttuổimà.Nósẽhồiphụcthôi.”
Và,thậtvậy,ngàyhômsau,condãnhânnóichuyệnlạiđược,nhưngvẫn
cònhotừngcơncothắtvàphunranhiềucụcđờmkinhtởmmàuxanhvàng.Gorevitchquyếtđịnhnênquayphimconvậtngay,nênhắnđiraxelấythiếtbị,vấpchân,vàlàmrơimáyquaytrongrãnhbùn.Làmvỏmáybịnứttoác.Toànbộtainạnxảyracáchcửakhochưađầy3m.VàdĩnhiênkhắpthànhphốMedan,ngườitadườngnhưkhôngthểkiếm
đâuramộtcáimáyquayđànghoàngđược.VìvậyhọphảiđemmáyquaytừJava tớibằngmáybay.Họ thìđangchờmáyquay, trongkhicondãnhântrongchuồng thìhếtvăng tục rồi lạichặtchém,hohắng, rồiphunphìphìvàongườihọ.Zangerđứngtừxalắcđầu.“Chúaơi,đúnglàsailầmtaihại.”
VàmộtlầnnữaGorevitchquaysangcậunhócMalaysianói,“Cònbaolâu
nữa?”Thằngnhócchỉlắcđầunhúnvai.Vàbêntrongchuồng,conđườiươivừahovừachửi.
Chương60GeorgiaBellarminomởcửaphòngngủcôcongáivàbắtđầucuộckhám
xétnhanh.Cănphònglàmộtđốngbừabộn,dĩnhiênrồi.Vụnbánhmìtrongtừngnếpnhăncủatấmgagiườngnhàunhĩ,đĩaCDtrầytrụadướinềnnhà,loncocađổtứtungdướigiường,cùngmộtcáilượcdơdáy,mộtchiếckẹpuốntóc,vàmộttuýpkemnhuộmdamàurámnắngđãhết.Georgiakéomởhộctủcủachiếcbàncạnhgiường,đểlộramộtđốnggiấybọckẹocaosu,đồlót cuộn tròn,kẹobạchà, thuốcbôimi,hìnhchụpbuổi tiệccuốicấpnămngoái,diêmquẹt,mộtcáimáytính,tấtbẩn,sốbáocũtạpchíTeenVoguevàPeople.Vàmộtgóithuốclá,thứkhônglàmbàvuichútnào.Rồi đếnhộc tủ bàn trangđiểm, lật nhanhquanhững thứbên trong,mò
mẫm cho tới tận trong cùng; rồi đến tủ áo, chỗ này làmbàmất chút thờigian.Dướiđáytủlàgiàydépxếplungtung.Từdướichậutắm,rơingaycảgiỏđựngquầnáobẩn.Bàkhôngtìmrathứgìgiảithíchđượcnhữngvếtbầmđó.
Dĩnhiên,bànghĩ,Jenniferkhómàcóýđồgìkhiđểgiỏquầnáobẩntrong
phòng,vìnóluônbỏquầnáobẩnkhắpsànphòngtắm.GeorgiaBellarminocúixuốngnhặtđồlênmàkhôngnghĩngợigìnhiều.Chínhlúcnàybàđểýthấynhữngvệt lạ trênnềngạchbóngcủanhà tắm.Nhữngvệtcaosu.Mờnhạt.Songsongnhau.Bàbiếtnhữngvệtấydođâumàra:thangxếp.
Nhìnlêntrầnnhà,bàthấymộtôcửadẫnđếncăngáclửng.Trênôcửacó
dấuvântaybịnhòe.Georgiađilấythangxếp.
Bàđẩyôcửasangmộtbên,kim tiêmvàốngchíchđổxuống, rơi loảng
xoảngxuốngsàn.
Chúaơi, bà nghĩ.Bàvới tayvàophầngác lửng,mòmẫmxungquanh.
Taybàchạmvàomộtchồngốngcáctông,nhưkemđánhrăng.Bàmangraxem;tấtcảđềumangnhãnykhoa:LUPRON,GONAL-F,FOLLESTIM.Thuốcgiúpthụthai.
Congáibàđanglàmgìthếnày?
Bàquyếtđịnhkhônggọichochồng;ôngấysẽsửngsốtmấtthôi.Thayvì
thế,bàlấyđiệnthoạidiđộngrabấmsốgọitớitrườnghọccủacon.
Chương61TrongdãyphòngmạchcủabácsĩMartinBennettởChicago,điệnthoại
nộibộđangreo,nhưngbácsĩBennettkhôngđểý.Bảnbáocáosinhthiếttệhơnôngdựliệu,tệhơnnhiều.Ôngđưangóntay
vuốtdọcmépgiấy,tựhỏisẽnóivớibệnhnhâncủamìnhnhưthếnào.MartinBennettnămmươilămtuổi;ônglàmbácsĩnộikhoa,đãhànhnghề
đượcgầnmộtphầnbathếkỷ,vàđãđemtinxấuđếnnhiềubệnhnhântrongsuốtthờigiannày.Nhưngchuyệnđókhôngbaogiờdễdàngcả.Nhấtlàkhihọcòntrẻ,cóconcònnhỏ.Ôngliếcnhìntấmảnhcáccontrênbànlàmviệc.Chúng nó bây giờ đều học đại học cả. Tad là sinh viên năm cuối trườngStanford;BillthìhọcĐạibọcColumbia,sinhviênykhoadựbị.Mộttiếnggõcửavàytácủaông,Beverly,lóđầuvào.“Tôixinlỗi,bácsĩ
Bennett,ôngchưatrảlờiđiệnthoại.Tôinghĩcuộcgọinàyquantrọngđấy.”“Tôibiết.Chẳngquatôiđang…khôngbiếtdiễntảnhưthếnàonữa.”Ông
đứngdậysaubàn.“TôisẽgặpAndreangay.”Beverlylắcđầu.“Andreachưatới,”cônói.“Tôinóicáicôkiacơ.”
“Côkialàcônào?”
Beverly rón rénvàophòngvàđóngcửa lại.Côhạgiọng. “Congáiông
đấy,”cônói.“Cônóigìvậyhả?Tôiđâucócongái.”
“Khônghiểunữa,cómộtcôgáitrongphòngchờnóicôtalàcongáiông.”
“Khôngthểnào,”Bennettnói.“Côtalàai?”
Beverlyliếcnhìntấmthẻghi.“TêncôtalàMurphy.CôtasốngởSeattle.Mẹcôta làmviệc trongtrườngđạihọc.Côtakhoảnghaimươi támvàcómangtheomộtđứanhỏchậpchữngnữa,chắcnócỡmộttuổirưỡi.Bégái.”“Murphyà?Seattleà?”Bennettđangnhớlạichuyệncũ.“Cônóihaimươi
támtuổià?Không,không.Khôngthểnào.”Hồicònđạihọcôngcũngchơibờitraigáinhưngườita,ngaycảởtrườngycũngvậy.NhưngôngđãcướiEmilygầnbamươinămtrướcrồi,vàkểtừđónhữnglầnôngphảnbộivợlànhữnglần thamdựhộinghịykhoa.Đúngvậy, ítnhất làhai lầnmộtnăm,thànhphốCancunởThụySĩ,mộtnơingoạilai.Nhưngôngchỉbắtđầulàmvậykhoảngmươi,mườilămnămtrước.Ôngkhôngnghĩmìnhcóthểcóconlớnnhưvậyđược.Beverlynói,“Tôinghĩôngchẳngbaogiờbiếtchắcđược...Ôngcómuốn
gặpcôtakhông?”“Không.”
“Để tôi nói cho cô ta biết,” Beverly nói. Cố hạ thấp giọng, thầm thì.
“Nhưngchúngtakhôngmuốncôấylàmumsùmtrướcmặtbệnhnhân.Côấyhìnhnhưhơi,à,khôngổnđịnhmộtchút.Vànếucôtakhôngphảilàconôngthìcólẽôngnênnóirõriêngvớicôta.”Bennettgậtđầuchầmchậm.Ông thảmìnhxuốngghế. “Được rồi,”ông
nói.“Dẫncôtavào.”“Ngạcnhiênlắmphảikhông?”Ngườiphụnữđứngởlốicửađangtung
nẩymộtđứatrẻtrongvòngtaylàmộtphụnữtócvàngkémduyêndángvàcóchiềucaotrungbình,mặcjeanvàáothun,quầnáonhănnhúmbẩnthỉu.Mặtđứabé thì lemluốc,nhỏmũi thò lò.“Xin lỗi, tôikhôngănmặcđúngdịp,nhưngôngbiếtsaolạinhưthếmà.”Bennettđứngsaubànmình.“Xinmờivào,cô,ờ...”
“Murphy.ElizabethMurphy.”Côtagậtđầuvớiđứabé.“ĐâylàBess.”
“TôilàbácsĩBennett.”Ôngvẫytaymờicôngồiởbênkiabàn.Ôngnhìnkỹcôkhicôngồixuống.Ôngthấycôtachẳngcónétgìgiốngôngcả,mộtchútcũngkhông.Ôngthìtócđen,danhạthơiquácân.Côtathìnướcdaôliu,gầyguộc,thôkệch,căngthẳng.“Phải,tôibiết,”côtanói.“Ôngđangnghĩtôikhôngcógìgiốngôngcả.
Nhưngnếu tôiđể tócmàu tựnhiênvànặngcânhơn thìông sẽ thấyđượcmìnhcùngmộtdònghọ.”“Tôixinlỗi,”Bennettvừanóivừangồixuống,“nhưngthànhthậtmànói,
tôikhôngthấyđược.”“Khôngsao,”côtanhúnvainói.“Tôinghĩđâychắclàcúsốcđốivớiông.
Khithấytôixuấthiệnởvănphòngôngnhưthếnày.”“Đúnglàrấtngạcnhiên.”
“Tôimuốngọiđiệnbáotrướcnhưngrồitôiquyếtđịnhcứđếnlàđượcrồi.
Phòngkhiôngkhôngchịugặptôi.”“Ralàvậy.CôMurphynày,điềugìkhiếncôtincôlàcontôi?”
“Ồ,tôilàconôngthậtmà,Khôngcònnghingờgìnữa.”Côtanóivớimột
sựtựtinkỳlạ.Bennettnói,“Mẹcônóibàấybiếttôiư?”
“Không.”
“Từnggặptôi?”
“Chúaơi,không.”
Ôngbuôngmộttiếngthởdàinhẹnhõm.“Vậythìtôielàtôikhônghiểu...”
“Tôisẽvàongayvấnđề.ÔngđãthựctậpởDallas.ỞbệnhviệnSouthern
Memorial.”
Ôngnhíumày.“Phải...”“Tấtcảsinhviênthựctậpđềuxétnghiệmmáuđểbiếtnhómmáu,phòng
khinguycấpthìhọcóthểchomáu.”“Chuyện đó xảy ra cách đây lâu lắm rồimà.”Ông đang nhớ lại. Cũng
khoảngbamươinămrồi.“Ừ,phải.Ngườitagiữmáulạimàbố.”
Mộtlầnnữa,ôngngheđượcsựquảquyếtấytronggiọngcôta.“Nghĩalà
sao?”Côrụcrịchngườitrongghế.“Bốcómuốnbếcháugáicủabốkhông?”
“Giờthìchưa,cảmơncô.”
Cô tamỉmcườimột cáchgiả tạo. “Bốkhônggiốngnhữnggì connghĩ.
Concứtưởngbácsĩphảibiết…thôngcảmhơnchứ.TrạmytếMethadoneởBellevuecónhiềungườibiếtthôngcảmhơn.”“CôMurphy,”ôngnói,“đểtôi...”
“Nhưngkhiconbỏmatúyvàsinhđứaconxinhxắnnày,conmuốnhiểu
vềđờimình.Conmuốnconcủaconbiếtôngbàcủanó.Vàconmuốncuốicùngcũngsẽgặpđượcbố.”Bennettquyếtđịnhđãđến lúckết thúcgọnvụnày.Ôngđứngdậy,“Cô
Murphy,côphảibiếtlàtôicóthểlàmxétnghiệmgien,vàxétnghiệmsẽchothấy...”“Phải,”côtanói.“Conbiết.”Côtanémlênbànôngmộttờgiấyđượcgấp
lại.Ôngchầmchậmmởra.ĐólàbáocáotừmộtphòngxétnghiệmgienởDallas.Ôngxemlướtquatừngđoạn.Ôngthấychóngmặt.“Trênđóghibốnhấtđịnhlàbốcủacon,”côtanói,“Xácsuấtbốkhông
phảibốconlàmộttrênbốntỷ.Họxétnghiệmvậtliệuditruyềncủaconsovớimáulưutrữcủabố.”
“Chuyệnđiênrồthật,”ôngvừanóivừathảmìnhxuốngghế.
“Contưởngbốsẽchúcmừngconchứ,”côtanói.“Tìmrađượcnhưvậy
đâuphảidễ.MẹconsốngởSt.Louishaimươitámnămtrước;lúcđóbàấyđãcógiađình...”BennetthọcykhoaởSt.Louis.“Nhưngbàấykhôngbiếttôiư?”
“Bàấyđượcthụtinhnhântạotừtinhtrùngcủamộtngườikhôngbiếttên.
Ngườiđólàbố.”Bennettthấychóngmặt.
“Conđãnghĩngườicho tinh trùngphải làmột sinhviênykhoa,”cô ta
tiếptục,“bởivìmẹconđitớitrạmytếthuộccáitrườngyấy.Màtrườngynày lại có ngân hàng tinh trùng riêng. Thời ấy sinh viên y khoa cho tinhtrùngđểlấytiền,phảikhôngạ?”“Phải,haimươilămđôla.”
“Đúngrồi.Chừngấy tiền túi thờiấycũng lớn lắm.Vàmìnhcó thể làm
vậybaolâumộtlầnnhỉ?Mộttuầnmộtlần,đúngkhông?Đivàorồiraliền,phảikhông?”“Đạikháilàvậy.”
“Trạmy tếbị thiêu rụimười lămnămtrướcvà tấtcảhồsơđềubịmất.
Nhưngconcókỷyếusinhviênvàtìmtrongđó.Mộtkhóamỗinămcómộttrămhaimươisinhviên,nữchiếmmộtnửa.Vậynghĩalàcósáumươisinhviênnam.BỏđisinhviêngốcÁvànhữngngườithuộcnhómthiểusốkhácthìmìnhcókhoảngbamươilămngườimộtnăm.Hồiấytinhtrùngchỉdùngđượctrongkhoảngmộtnămthôi.Vậylàcuốicùngconcókhoảngmộttrămbốnmươicáitênđểkiểmtra.Conkiểmtranhanhhơncontưởng.”Bennettngồithịchxuốngghế.
“Nhưngbốmuốnbiếtsựthậtkhông?Khiconthấyảnhbốtrongcuốnkỷ
yếuykhoa,conbiếtngaylậptức.Tócbốnày,chânmàybốnày…cócáigìđó...”Côtanhúnvai.“Saocũngđược,giờconởđâyrồi.”“Nhưngchuyệnnàyđánglẽkhôngthếxảyra,”Bennettnói.“Tấtcảchúng
tôiđềulànhữngngườichotinhtrùnggiấutên.Khôngtruytungtíchđược.Chẳng ai biết chúng tôi có con hay không.Và hồi ấy, chuyện giấu tên làchuyệnthường.”“Áichà.Nhữngngàyđókếtthúcrồi.”
“Nhưngtôichưabaogiờđồngýlàmbốcôcả.Mấuchốtlàởđó.”
Côtanhúnvai.“Tôicóthểnóigìđây?”
“Lúc ấy tôi khôngmong có con. Tôi chỉ giúp đỡ những cặp vợ chồng
hiếmmuộncóconthôi.”“Thìtôilàconôngđây.”
“Nhưngcôcóbốmẹ...”
“Tôilàconông,bácsĩBennett.Vàtôicóthểchứngminhởtòa.”
Imlặng.Haingườinhìnnhautrântrân.Đứabénhỏdãivàrụcrịch.Cuối
cùng,ôngnói.“Tạisaocôlạiđếnđây?”“Tôimuốngặpbốđẻcủatôi...”
“Thìcôđãgặpôngấyrồi.”
“Vàtôimuốnôngtahoànthànhnghĩavụvàbổnphận.Vìnhữnggìôngta
đãgâyrachotôi.”Hóarachuyệnlànhưvậy.Cuốicùngcũngphơibày.
“CôMurphy,”ôngnóichậmrãi,“côsẽkhôngnhậnđượcthứgìtừtôicả.”
Ôngđúng.Côtacũngđúng.
“Lýdotôilàconnghiện,”côtanói,“làbởivìtôimanggiencủaông.”
“Đừngcóvôlýquá.”
“Bốônglàmộtngườinghiệnrượuvàbảnthânôngcũngtừngcóvấnđề
vềmatúy.Ôngmanggiennghiệnngập.”“Giengì.”
“AGS3.Phụthuộcheroin.DAT1.Nghiệncocain.Ôngcónhữnggienđó
và tôicũngvậy.Ôngcho tôinhữnggienđó.Ngay từđầu lẽ raôngkhôngnênchotinhtrùngcókhiếmkhuyếtchứ.”“Côđangnóigìvậyhả?”Ôngnói,bỗngdưngbịkíchđộng.Ngườiphụnữ
nàyrõràngđangnóitheomộtkịchbảnhọcthuộclòng.Ôngcảmthấymộtmốinguy.“Tôichotinhtrùngcáchđâybamươinămrồi.Thờiđóchưacóxétnghiệmgìcả...Vàbâygiờkhôngcótráchnhiệmgìhết…”“Ôngbiết,”cô tanạtnộ.“Ôngbiếtôngtừngcóvấnđềvớicocain.Ông
biết gia đình ông ai cũng thế.Nhưng ông bất chấp và bán tinh trùng củamình.Ôngđưatinhtrùngnguyhiểm,bịhưhạirangoài thị trường.Khôngcầnbiếtôngđãlàmnhiễmtrùngai.”“Làmnhiễmtrùng?”
“Ôngkhôngcóquyềnlàmnhưvậy.Ônglàmộtvếtnhơcủangànhy.Làm
ngườikhácnặnggánhvìnhữngcănbệnhditruyềncủaông,Vàđếchthèmquantâmchuyệnnhưthếnào.”Trongcơnkíchđộng,bằngcáchnàođóôngtìmđượcsựtựchủ.Ôngvới
lấycửa.“CôMurphy,”ôngnói,“tôikhôngcòngìđểnóivớicônữa.”“Ôngđuổitôirakhỏiđâyđấyư?Ôngsẽhốitiếc,”côtanói.“Ôngsẽhối
tiếcnhiều,nhiềulắm.”Rồicôtagiậmchânthìnhthịchrakhỏivănphòng.
Bỗngdưngcảmthấycạnkiệtsứclực,Bennettngãquỵxuốngchiếcghế
saubàn.Ôngđangsốc.Ôngnhìnchằmchằmvàobàn,vàođốngbệnháncủanhữngbệnhnhânđangchờđợi.Giờthìchẳnggìtrongsốđóquantrọngnữa.Ôngbấmsốgọiluậtsưcủamìnhvàtrìnhbàynhanhsựviệc.“Côtacómuốntiềnkhông?”luậtsưnói.
“Tôiđoánlàcó.”
“Côtacónóichoôngbiếtlàbaonhiêukhông?”
“Jeff,”Bennettnói,“lẽnàoanhxemchuyệnnàylànghiêmtúcà?”
“Khôngmaychúngtaphảixemđấy làchuyệnnghiêmtúc,” luậtsưnói.
“ChuyệnnàyđãxảyraởMissourirồi,màởMissourilúcđókhôngcóluậtlệrõràngliênquantớivấnđềphụhệtừthụtinhnhântạo.Nhữngtrườnghợpnhưcủaôngtrướcđâychưabaogiờlàvấnđềnhưnggầnđâythìkhácrồi.Theo thông lệ trongvụ tranhcãivềphụhệ thì tòasẽbuộcôngcấpdưỡngcon.”“Côtahaimươitámtuổirồi.”
“Phải,vàcôtacòncóbốmẹnữa.Dùvậy,côtavẫncóthểlậpluậntrước
tòa.Dựavàocáithứgiennày,côtacóthểbuộctộiônggâynguyhiểmthiếuthậntrọng,côtacóthểbuộctộiôngngượcđãitrẻem,vàbấtcứtộidanhgìmàcôtanghĩrađược,cóthểcôtasẽđượcgìđótừquantòa,cóthểsẽkhôngđượcgì.Nênnhớ, nhữngvụphánquyết vềphụhệđềubất lợi chobị cáonam.Vídụônglàmmộtngườiphụnữcóthairồicôtaquyếtđịnhpháthai.Côtacóthểlàmvậymàkhôngcầnhỏiýkiếnông.Nhưngnếucôtaquyếtđịnhsinhcon,ôngsẽphảitrảtiềncấpdưỡng,mặcdùôngchưabaogiờđồngýcóconvớicôta.Tòasẽnóitráchnhiệmcủaônglàkhôngđượclàmchocôtacóthaingaytừđầu.Hoặcgiảlàôngthửnghiệmgientrênconôngrồipháthiệnrachúngkhôngphảiconmình-vàôngngoạitìnhvớingườikhác.Tòavẫnyêucầuôngtrảtiếncấpdưỡngchomấyđứanhóckhôngphảiconông.”“Nhưngcôtahơnhaimươituổirồi.Cócònlàconnítnữađâu...”
“Câuhỏiởđâylà,mộtbácsĩnổitiếngcómuốnratòavìmộtvụviệcliên
quantớiviệckhôngcấpdưỡngcongáicủamìnhkhông?”“Không,”Bennettnói.
“Đúngvậy,ôngkhôngmuốn.Côtabiếtnhưvậy.Vàtôigiảđịnhcôtabiết
luậtởMissourinữa.Vìvậyhãychờchocôtagọilại,sắpxếpgặpmặt,rồigọichotôi.Nếucótacóluậtsư,càngtốt.Ôngphảibảođảmlàluậtsưcủacôtacũngsẽđến.Trongkhiđó,faxchotôibảnbáocáogienmàcôtađưachoông.”“Tôiphảitrảhếttiềnchocôtasao?”
“Tinlàvậyđi,”luậtsưnói,rồidậpmáy.
Chương62ViênsĩquanthưkýởđồncảnhsátRockvillelàmộtphụnữdađenhai
mươilămtuổi,cólàndamịnmàngvàgươngmặtduyêndáng.TấmbiểntrênbànghiSĨQUANJ.LOWRY.Đồngphụccủacôrấttươmtất.Georgia Bellarmino đẩy con gái ngồi gần bên kia bàn. Bà để bao giấy
chứađầyốngtiêmtrướcmặtnữcảnhsátviênvànói,“SĩquanLowry, tôimuốnbiếttạisaocongáimìnhlạicónhữngthứnày,nhưngcháukhôngchịunóichotôibiết.”Côcongáisừngsộnhìnmẹ.“Conghétmẹlắm.”
SĩquanLowrykhôngbộclộchútngạcnhiênnào.Côliếcnhìnốngtiêm.
CôquaysangcongáicủaGeorgia.“Bácsĩcókêtoamấythứnàychocháukhông?”“Có.”
“Mấythứnàycóliênquantớivấnđềsinhsảnkhông?”
“Có.”
“Cháubaonhiêutuổi?”
“Mườisáu.”
“Chocôxemthẻchứngminhđượckhông?”
“Nóđúngmườisáutuổi,”GeorgiaBellarminovừanóivừanghiêngmình
vềphíatrước.“Vàtôimuốnbiết...”“Xinlỗibà,”nữsĩquannói.“Nếucháumườisáutuổivànhữngthứthuốc
nàyliênquanđếnvấnđềsinhsản,bàkhôngcóquyềnđượcbiết.”
“Cônóitôikhôngcóquyềnđượcbiếtnghĩalàsao?Nólàcongáitôi.Nó
mớimườisáutuổi.”“Đólàluật,thưabà.”
“Nhưng luật đó áp dụng cho vấn đề phá thai. Nó đâu có phá thai. Tôi
khôngbiết nóđang làmcái quái gì nữa.Những thứnày là thuốcgiúp thụthai.Nóđangdùngthuốcgiúpthụthaiđấy.”“Tôirấttiếc,tôikhôngthểgiúpbàchuyệnnàyđược.”
“Ýcôlàcontôiđượcphéptiêmthuốcvàocơthể,vàtôikhôngđượcphép
biếtđangxảyrachuyệngìư?”“Khôngđượcphépnếucháukhôngchịunói.”
“Cònbácsĩcủanóthìsao?”
SĩquanLowrylắcđầu.“Ôngấycũngkhôngthểnóichobàbiếtđược.Đặc
quyềngiữabácsĩvàbệnhnhân.”GeorgiaBellarmino thudọnống tiêm rồi ném trở lại vàobao, “Chuyện
thậtnựccười.”“Tôi không làm ra luật,” nữ sĩ quan nói. “Tôi chỉ buộc người khác thi
hànhluật.”Haimẹconđangtrênđườngtrởvềnhà.“Conà,”Georgianói.“Cóphải
conmuốnmangthaikhông?”“Không.”Nóngồiđó,haitaykhoanhtrướcmặt.Giậndữ.
“Ýmẹ là, conmớimười sáu tuổi thôi, chuyệnđóđâucókhókhăngì...
Conđanglàmgìvậy?”
“Mẹlàmconthấymìnhnhưconngốc.”“Mẹchỉquantâmthôi.”
“Mẹcóquantâmgìđâu.Mẹlàmộtmụgiàxấuxa, tọcmạch.Conghét
mẹ,ghétcáixenàyluôn.”Mọichuyệndiễnranhưthếtrongmộtlúc,chotớikhiGeorgiađưacongái
trởlạitrường.Jenniferrakhỏixe,đóngsậpcửa.“MẹcũnglàmcontrễgiờhọctiếngPhápnữa.”Buổisánghômnaymệtmỏivôcùng, trướcđóbàđãhủyhaicuộchẹn
rồi.Giờ thìbàphải tìmcáchsắpxếp lại lịchgặpkháchhàng.Georgiavàovănphòng,đểtúiốngtiêmtrênsànrồibắtđầubấmsố.Quảnlývănphòng,Florence,đingangquavàthấycáitúi.“Ôi,”bàtanói.
“Chẳngphảicôhơilớntuổivớithứnàysao?”“Khôngphảitôi,”Georgiacáukỉnhnói.
“Vậythì...khôngphảichocongáicôchứ?”
Georgiagậtđầu.“Ừ.”
“ChínhtaybácsĩVandickienấy,”Florencenói.
“Aihả?”
“ỞMiami.Mấycô thiếunữnàyuốnghormone, tăng lượng trứng trong
người,bántrứngchoôngta,rồilấytiềnbỏtúi.”“Rồilàmgì?”Georgianói.
“Muachấtcấyngực.”
Georgiathởdài“Hay,”bànói.“Đúnglàhaythật.”
BàmuốnchồngnóichuyệnvớiJennifer,nhưngkhôngmayRobđangtrên
chuyếnbayđếnOhio,ởđóngười tađangquaymộtđoạnphimnóivềôngấy.Cuộcthảoluậnấy-mộtcuộcthảoluậnnhấtđịnhnảylửa-sẽphảigáclại.
Chương63TrênchuyếntàuđiệnngầmtừTòanhàVănphòngThượngnghịviệnđến
PhòngănThượngnghịviện,ThượngnghịsĩRobertWilson(bangVermont,đảngDânchủ)quaysangThượngnghịsĩElizabethSpencer(bangMaryland,đảngDânchủ)nói,“Tôinghĩchúngtaphảichủđộnghơnnữatrongviệcđốiphóvớichuyệnliênquantớigiennày.Chẳnghạnnhư,chúngtanêntínhđếnluậtngăncáccôgáitrẻbántrứngkiếmlời.”“Hiệntạithìbọncongáiđãlàmnhưvậyrồi,Bob,”Spencernói.“Bâygiờ
họbántrứngsuốt.”“Đểlàmgì?Kiếmtiềntrangtrảiđạihọcà?”
“Cólẽmộtvàingườinhưvậy.Đasốthìbánđểmuaxemớichobạntrai,
cònkhôngthìgiảiphẫuthẩmmỹchochínhmình.”NghịsĩWilsontrôngcóvẻbốirối.“Chuyệnnàydiễnrabaolâurồi?”ông
nói.“Cũngđượcvàinămnay,”cônói.
“CólẽởMaryland…”
“KhắpnơiBobạ.CóconbéởNewHampshirebántrứnglấytiềnbảolãnh
chobạntrai.”“Vàchuyệnnàykhônglàmcôkhóchịuà?”
“Tôikhôngthích,”ElizabethSpencernói.“Tôinghĩlàmvậythậtkhờdại.
Tôinghĩvềphươngdiệnyhọcthìquytrìnhlấy trứngcónhiềurủiro.Tôinghĩmấycônàycóthểđangđánhcượcvớikhảnăngsinhsảnsaunàycủamình.Nhưng lấy cơ sởgì để cấmchuyệnnàyđây?Cơ thể của chúngnó,trứng của chúng nó mà.” Spencer nhún vai. “Dù sao thì thuyền cũng đã
ngoàikhơirồiBob.Cáchđâycũngmộtthờigianrồi.”
Chương64Lạinữaư!
EllisLevinetìmthấymẹmìnhtrêntầnghaicửahàngPoloRalphLauren
trên đườngMadison và đường số 72.Bà đangđứng trước gương,mặc bộvestvải lanhmàukemkèmchiếckhănquàngxanh lá cây.Bàđangngắmnghíakiểunàykiểukia.“Chàocon,”bànóikhithấyanh.“Conđếnđâyđểlàmumsùmnữahả?”
“Mẹ,”anhnói.“Mẹđanglàmgìđấy?”
“Đangmuavàithứđểmặctronghè.”
“Mìnhđãnóivềchuyệnđórồimà,”Ellisnói.
“Chỉ vài thứ thôi,”mẹ anhnói. “Đểmặchè.Con có thíchmấy cái gấu
quầnnàykhông?”“Mẹ,lúctrướcmìnhđếnđâyrồimà.”
Bànhíumày,hờhữngvuốtmớtócbạc.“Concóthíchcáikhănquàngnày
không?”bànói.“Mẹnghĩnóhơiđắtmộtchút.”“Mìnhphảinóichuyện,”Ellisnói.
“Mìnhđiăntrưaà?”
“Thuốcxịtkhôngcótácdụng,”anhnói.
“Ồ,mẹkhôngbiết.”Bàvuốtmá.“Mẹcảmthấymáhơiẩmchút.Saubữa
đókhoảngmộttuần.Nhưngcũngkhôngnhiềulắm.”
“Vàmẹtiếptụcmuasắm.”“Mẹgiờítmuasắmlắm.”
“Bangànđôlatuầntrước.”
“Ồ,đừnglo.Mẹmangtrảlạinhiềuthứlắm.”Bàgiậtgiậtkhănquàngcổ.
“Mẹnghĩmàuxanhlácâylàmnướcdamẹnhìnlạlạsaoấy.Làmmẹtrôngcó vẻ bệnh. Khănmàu hồng chắc đẹp đây. Không biết người ta có khănquàngmàuhồngkhôngnhỉ?”Ellisđangchămchúquansátmẹ,cànglúccàngcảmnhậnrõmộtlinhcảm
khônghay.Mẹanhcógìđókhôngổn,anhthấynhưvậy.Bàđangđứngởgương,ởchínhcáichỗbàđãđứngnhiềutuầntrướcđó,biểulộmộttháiđộhoàntoànhờhữngvớianh,vớilờianhnói,vớitìnhtrạnggiađình,vớitìnhtrạngtàichínhcủabà.Tháiđộcủabàhoàntoànkỳkhôi.Làkếtoánviên,Ellisrấtghétnhữngaikhôngbiếtcưxửđúngđắnvớitiền
bạc.Tiềnbạclàthứthựctế,làthứsờvàođược,lànhữngsựkiệnkhôngthểchối cãi và là những con số trên bảng tính. Những con số và sự kiện ấykhông tùy thuộcvào suynghĩ của từngngười.Khôngphụ thuộcvàocáchnhìncủabạn.Mẹanhlúcnàyđâykhôngnhậnrađượchiệnthựclạnhlẽocủatìnhtrạngtàichínhmàbàđangvướngphải.Anh thấymẹmỉm cười hỏi cô bán hàng có cái khăn quàngmàu hồng
không.Không,côbánhàngnói,nămnaycửahàngkhôngcómàuhồng.Họchỉcóxanhlá,hoặctrắng.Mẹanhyêucầuđượcthửmàutrắng.Côbánhàngbướcđi.Mẹanhmỉmcườivớianh.Rấtưkỳkhôi.Giốngnhưlà…
Cóthểlàchứngsasúttrítuệgiaiđoạnđầu,anhnghĩ.Cóthểlàbiểuhiện
đầutiên.“Saomàylạinhìnmẹnhưvậy?”
“Nhìnnhưvậylàsao,mẹ?”
“Mẹđâucóđiên.Màykhôngthểnhốtmẹởnhàđược.”“Saomẹlạinóivậychứ?”
“Mẹbiếtmấyđứacon trai chúngmàymuốnmón tiềnấy.Chonênmới
đembánnhàchungcưởVailvàVirginIslands.Bánlấysốtiềnấy.Chúngmàyhamtiềnquá,cảlũchúngmàyđấy.Chúngmàygiốngnhưmấyconkềnkềnchờbốmẹchúngmàychếtvậy.Vànếutụitaokhôngchếtthìchúngmàylạimuốn tụi taochết sớm.Bỏ tụi taovàoviệndưỡng lão.Dẹp tụi taoquamộtbênvì cảnđườngchúngmày.Kêuai đó tuyênbố tụi taobị điên.Kếhoạchcủachúngmàylàvậy,đúngkhông?”Côbánhàngquaytrởlạivớimộtchiếckhănquàngtrắng.Mẹanhquàng
khănquanhcổ,vắtmạnhlênvaibằngmộtcửchỉkhoatrương.“Ôi,ôngtàilanhơi,ôngkhôngnhốtđượctôiởcănnhànàohết.Ôngnhétliềncâuđóvàođầumìnhđi.”Bàquaysangcôbánhàng.“Tôilấycáinày,”bànói.Miệngvẫnmỉmcười.Anhemhọgặpnhauchiềuhômđó,Jeffđiểntrai,cónhiềuquanhệvới
mọinhàhàng trong thànhphốnênanhkiếmđượcmộtbàngần thácnướctrongnhàhàngSushiHana.Trờichỉmớixếchiềunhưngnơiđâyđãđầyắpngườimẫuvànữdiễnviên,vàJeffthìđanggiaotiếpbằngmắtvớinhiềucô.Bựcmình,Ellisnói,“Chuyệnởnhàsaorồi?”Jeffnhúnvai.“Ổn.Lâulâutôiphảilàmviệctrễ.Anhbiếtđấy.”
“Không,taokhôngbiếtgìcả.Bởivìtaokhôngphảilàchủngânhàngđầu
tưcỡbựvàcongáikhôngnháymắtvớitaonhưnháymắtvớimày.”Aaron,đứaconút, làmluậtsư,đangnóiđiệnthoại.Cậunóixong,đóng
nắp điện thoại lại. “Dẹp đi hai người. Từ hồi trung học đến giờ vẫn nóichuyệnynhưvậy.Mẹsaorồi?”Ellisnói,“Taonóivớimàytrênđiệnthoạirồiđấy.Maquáilắm.Mẹlúc
nàocũngmỉmcườivuivẻ.Mẹchẳngcầnbiếtgìhết.”
“Bachụcngàntuầntrước.”“Mẹchẳngcầnbiết.Bâygiờcònmuasắmnhiềuhơntrướcnữa.”
“Cáithuốcxịtgienấyhaythậtđấy,”Aaronnói.“Màanhlấycáithuốcấy
ởđâuhả?”“TừmộtgãlàmviệcchomộtcôngtyởCalifornia,côngtyBioGen.”
Jeff trước giờ vẫn luôn nhìn ngoái ra sau. Giờ thì anh ta quay lại bàn
mình.“Này,emcónghengườitanóivềBioGen.Họcóvấnđềgìđó.”“Anhnóicóvấnđềgìlàsao?”Aaronhỏi.
“Mộtvàisảnphẩmcủahọbịnhiễmđộc,doanhthugiảm.Làmcáigìđó
cẩu thả,phạmsai lầmgìđó.Taokhôngnhớđược, sắp tớihọchàogiá cổphiếutrướccôngchúng,nhưnggiásẽrớtlàcáichắc.”AaronquaysangEllis.“Anhnghĩcái thuốcxịtmàanhkiếmđượcđang
tácđộngtớimẹư?”“Không,taokhôngnghĩvậy.Taonghĩcáithứkhốnkiếpấykhôngcótác
dụng.”“Nhưngnếuthuốcđóbịnhiễmbẩnthì...”Aaronnói.
“Đừnglàmluậtsưởđâynữa.Contraingườibàconcủamẹgửiđếnđể
giúpchúngtađấy.”“Nhưng liệu pháp gien rất nguy hiểm,”Aaron nói. “Đã có nhiều vụ tử
vongvìliệuphápgienrồiđấy.Nhiềungườilắm.”Ellis thở dài, “Aaron à,” anh nói, “mình sẽ không kiện ai cả. Tao nghĩ
nhữnggìmìnhthấylúcnàylà,màybiếtđó,sasúttrítuệgiaiđoạnđầu.BệnhAlzheimerhaygìđó.”“Mẹmớisáumươihaituổithôi.”
“Bệnhcóthểphátsớmởtuổiđó.”Aaronlắcđầu.“Thôinào,Ellie.Trướcđây,mẹhoàntoànkhỏemạnhmà.
Trướcđây,mẹrấtminhmẫn.Giờthìanhnóichoembiếtlàmẹđangsasút.Cóthểlàdocáithuốcxịtấy.”“Nhiễmbẩn,”Jeffnhắclại.Anhtađangmỉmcườivớimộtcôgái.
“Jeff,màyđểýgiùmtaođiđượckhông?”
“Tôicóđểýmà.Anhcoiđồnghềtrênngườicôtakìa.”
“Đồgiảcả.”
“Anhthíchlàmmấthứngthậtđấy.”
“Màconbécònđisửamũinữa.”
“Côấyđẹpthật.”
“Bịbệnhhoangtưởngrồi,”Ellisnói.
“Anhđâubiếtgìchứ.”
“Taođangnóivềmẹkìa,”Ellisnói.“Mẹnghĩanhemmìnhsẽbỏmẹvào
việndưỡnglão.”“Màcó lẽmìnhphải làmvậy,”Aaronnói.“Làmvậy tốnkémlắm.Nếu
mìnhmà làmvậy thì cũng làdocái công tydi truyềnhọcấy.Anhbiết làcôngchúngchẳngưagìmấycông tycôngnghệ sinhhọccả.Nhữngcuộctrưngcầudưluậnchothấychínmươihaiphầntrămtrongsốđókhôngcóthiệncảmrồi.Họđượcxemlànhữngtêntồivôlươngtâmchẳngmànggìtớimạngngười.Câytrồngbịbiếnđổigien,tànphámôitrường.Đăngkýbảohộgien,khikhôngaiđểýthìchộpngaydisảnchungcủachúngta.Tínhtiềncảngànđôlachonhữngthứthuốcchỉcógiávàicắc.Giảvờnghiêncứutrongkhithựcsựcónghiêncứugìđâu;họchỉmuacôngtrìnhcủangườikhácthôi.Giảvờnóiphínghiêncứurấtcaotrongkhidùngphầnlớntiềnđểquảngcáo.Rồi lạiquảngcáoláotoét.Lénlút,xấuxa,cẩuthả,mấythằngđángkhinh
thíchgiựttiềnấy.Vụnàymàkiệnratòalàmìnhthắngchắc.”“Mình không nói chuyện kiện tụng ở đây,”Ellis nói, “Mình nói vềmẹ
kìa.”Jeffnói, “Bốkhông saomà.Đểchobố lo chuyệnmẹđi.”Anh tađứng
dậy,rờikhỏibàn,đilênngồicùngbacôgáichândàimặcváyngắn.“Mấyconbéấykhôngthểnàoquámườilămtuổiđược,”Ellisnhănmũi
nói.“Còncórượutrênbànnữa,”Aaronnói.
“Anhấythìcóhaiđứaconđangđihọc.”
“Chuyệnởnhàsaorồi?”Aaronnói.
“Mẹnóchứ.”
“Mìnhbàntiếpchuyệnlúcnãyđi,”Aaronnói.“Cólẽmẹđangsasútmà
cókhimẹkhôngsasútgì.Nhưngnếumẹvàoviệnthìmìnhsẽcầnrấtnhiềutiền.Emkhôngchắcchúngtacóđủkhảnăngđâu.”“Vậymàythấysao?”
“EmmuốnbiếtthêmvềBioGenvàcáithuốcxịtgienmàhọgửichochúng
ta.Biếtthêmnhiềunữa.”“Màynóicứnhưlàđanglênkếhoạchkiệntụngrồivậy.”
“Chỉtínhtrướcđườngđinướcbướcthôimà,”Aaronnói.
Chương65Chưaxongđâu,nhóc!
Trênchiếcvántrượt,BillyCleever,đứahọcsinhlớpsáuđangcáutiết,xé
toạc sân chơi bằng cú lêndốc cổđiển, chuyển thành cúxoayba trăm sáumươiđộcạnhsaucùngmộtcúbámđuôikhiđápxuống,rồitungmộtcúlậtgótlênvỉahè.Nólàmthànhthụcmộtcáchhoànhảo,vậycũngtốt,bởivìnócócảmgiáchômnaymìnhhơimấtbìnhtĩnh.Bốnđứanhóctheosauimlìm,thayvìlahétnhưmọikhi.ĐâylàmộtcúthảdốcquantrọngxuốngđườngMarketởSanDiego.Nhưngchúnglạiimlặng.Nhưthểchúngđãmấtniềmtinvàonó.HômnayBillyCleeverbịbẽmặt.Bàntaynóđaunhưdần.Nóđãbảobày
tángusichỉquấnbăngcánhânlênthôi,nhưngbàấycứlấymộtmiếngbăngtrắng to tướngquấn lên.Trườngvừa tan lànóxé liềnmiếngbăng,nhưngcũngvậythôi.Nhìnnhưcứtvậy.Nótrôngnhưmộtphếnhân.Trôngbệnhhoạnsaoấy.Bịbẽmặt.Ởcáituổimườimột,BillyCleevercao1m80vànặng51kg,ở
tuổiấymàthằngnhóccócơbắprấtrắnchắc,vàmộtcáiđầucaocảthướcsovới bất kỳ ai trong trường.Nó còn cao to hơn phần lớn thầy cô nữa chứ.Chẳngaigiỡnmặtvớinó.CáithằngnhócJamieấy,cáithằngngusicórăngthỏấy,đánglẽnóphải
tránhđườngchoBillyđichứ.MarkieLesterKẻQuấyNhiễuđangnémbóngchonó,vàkhinólùilạiđểnhậnbóngthìnóvấpvàoHảiLyRăngThỏvàtéxuống,kéotheocảRăngThỏnữa.Billyphátđiênlênkhiphảingãsóngsoàinhư vậy trướcmắtmọi người, giữa tiếng khúc khích của SarahHardy vànhữngđứakhác.Thằngnhócvẫnđangnằmdướiđất,nênBillychonóvàicúđábằngđôigiàyhiệuVans-thậtsựcũngchẳnglàgì,chỉlàcảnhcáothôi-vàkhithằngnhócđứngdậy,Billynệnnóvàicái.Chẳnghềgì.Tiếptheođó,nóbịNhócKhỉnhảylênlưng,giựttócvàrúvàotainhưmột
condãnhânchếttiệtvậy.BillyvớitayrasaunắmlấynóvàNhócKhỉcắnmộtcú-aaaa!Đaumuốnvãi!Muốnnổđomđómmắt!Dĩnhiênđứalớptrưởng,NgàiMũiThòLòNhỏGiọt,chẳnglàmgìcảmà
chỉrênrỉ,“Buôngrađi,cácbạn.Buôngrađi,cácbạn.”HọgiữNhócKhỉlạisaugiờhọc,rồigọimẹnóđếnđón,nhưngmẹnórõrànglàkhôngđưanóvềnhà,vậylàquátệchonórồi.Bởivìchúngnóởkiakìa,đangđidọcdướichânđồi,sắpsửabăngngangquasânbóngchày.JamievàNhócKhỉ.
Chưaxongđâu!
Billychạyvụtquanganghônghaiđứarồiđánhmộtcúkhiếncảhaibay
như những chai bowling, ngay sát bên hàng ghế phụ bên cạnh sân. Jamietrượtcằm trênđốngđấtcát, làmbụinâu tungmùmịtnhưmây,cònNhócKhỉthìđánhrầmvàohàngràodâyxíchphíasauvịtríđánhbóng.Bênngoàisân,lũbạncủaBillyđanglahét:Máu!Tụitaomuốnmáu!ThằngnhócJamieđangrênrỉtrongđámbụi,vìvậyBillynhắmthẳngvào
NhócKhỉ.Nó lấymiếngván,đã tháobốn trụcxoay,xôngvàoNhócKhỉ,quơmạnhtấmvánvàđánhtrúngphầnlôngđenđúaphíasautaicủathằngnhócchếttiệtấy,nghĩbụngnhưvậysẽdạynóđượcmộtbàihọc.HaichânNhócKhỉdangra,nórơiphịchxuốngđấtnhưconbúpbêvải,rồiBillyđánómộtcáirõđau,ngaydướicằm,nhấcđítnórađámđấtmộtchútbằngcúđáđó.NhưngBillykhôngmuốnvấymáucủaconkhỉđólênđôigiàyhiệuVanscủamình,nênnóquaylạiquơcáivánmộtlầnnữa,địnhbụngsẽquấtthẳngvàomặtconkhỉ,cóthểlàlàmgãymũivàhàmnó,làmxấuxíhơnbộmặtvốnđãxấucủanó.NhưngNhócKhỉ phóng sangmột bên né được, tấm ván đánh rền vào
hàngrào,bang-bang-bang, rồiNhócKhỉcắmrăngvàocổtayBillyvàcắnmạnhchếtmẹluôn.Billylalênrồi làmrơitấmván,cònNhócKhỉthìvẫnbámchặt.Billycảmthấybàntaytêcứnglại,máutừcánhtaybắtđầuchảy,xuốngcảcằmcủaNhócKhỉ,NhócKhỉđanggầmgừnhưconchó,haimắtlồirangoàichằmchằmnhìnBilly.Billycócảmgiácnhưtócnóbịgiậtlênhaysaođó, rồi trongmột thoángkinhsợBillynghĩ:Cứt thật,conthúđen
nàysắpănthịtmìnhrồi.Lúcnàyđámbạnlướtváncủanóchạylại,tấtcảđềuquơvánvàoconkhỉ,
bốntấmvántrúngđầunó,trongkhiBillythìđangkêuthétcònconkhỉthìgầmgừ-mộtlúcthậtlâusauNhócKhỉmớibuôngtay,nhảybổvàoMarkieLestervàđánhtrọnmộtcúvàongựcnó,rồithằngQuấyRầygụcxuống,cònnhữngđứakhácvừalănlộntrongbụibặmvừachạytánloạntrongkhiBillythìchămsóccánhtayrỉmáucủamình.Vàigiâysau,khiđãđỡđauhơn,Billyngướclên,thấyconkhỉđãleolên
hàngràodâyxíchvàđangtrênkhôngtrungcáchbọnnóchừng4m50.Cúixuốngnhìnbọnnóchòngchọc.Trongkhiđámbạncủanóthìđềuđứngdướilahétvàrunglắcvántrượtnhằmvàonó.Nhưngkhôngcóchuyệngìxảyracả.Billylảođảođứngdậyrồinói,“Tụimàytrôngnhưmộtlũkhỉvậy.”“Tụitaomuốnnóxuốngđây!”
“Chậc, nó không xuống đâu,” Billy nói. “Nó đâu có ngu. Nó biết nếu
xuốngsẽbịtụimìnhđáchotơibờimà.Nhấtlàtaonày.”“Vậymìnhlàmgìđểnóxuống?”
Billy lúc này chợt cảm thấy hèn hạ, hết sức hèn hạ, nó muốn làm bị
thươngcáigìđó,nênđingay tớichỗJamierồiđá thằngnhóc,cốgắngđávàohònbinhỏxíucủanó,nhưngthằngnhócthìđanglănlộnvàkêucứu,đúnglàthằngconnít.Vàiđứakháckhôngthíchvậy.“Ê,đểnóyênđi,này,nó chỉ làmột thằng nhóc thôimà,” nhưngBilly đang nghĩ,Mẹ nó!Mìnhmuốncáiconkhỉđóxuốngđây.Màlàmvậynómớixuống,làmthằngnhócngusinàylẫnlộntrongđámbụi.Đávàđá...đá…thằngnhóckêucứu...Rồitựnhiênđámbạnhétlên,“A,cứt!”
“Cứt!Cứt!”
“Cứt!”
Cảbọnchạyđi,rồisauđócómộtthứmềmmềmnóngnóngđánhbốpvào
saugáyBilly,nóngửiđượccáimùikỳlạvànókhôngtinđược,nóvớitayra
sauvà...Chúaơi.Nókhôngtinđược.“Cứt?Nónémcứt!”
NhócKhỉ đang trên đó, quần tụt xuống, thả cứt xuống đầu bọn nó.Và
không trượtđứanàocả.Bọnnhócmìnhmẩydínhđầycứtmột cách thảmhại,vàrồimộtcúnữatrúngngaymặtBilly.Miệngnóđangmởlưngchừng.“Ặc!”Nóphunphìphì,laumặt,rồilạiphun,cốgắngchocáimùiấythoát
rakhỏimiệng.Cứtkhỉ!Mẹkiếp!Cứt!Billygiơnắmđấmlên.“Mẹmày,đồthúvật”Rồibịmộtcúnữatrúngngaytrêntrán.Bụp.
Nóchộp lấy tấmván rồi chạyđi.Nhậpbọnvớiđámbạn.Mấyđứanày
cũngđangphunphìphì.Cái thứđóthậtkinhtởm.Cái thứđódínhvàoáobọnnó,mặtbọnnó.Cứt.BọnnónhìnvềphíaBilly,trênmặthiệnrõdòngchữ:Màyxemmàylàmtụitaoranôngnỗigìđâynày.Đâylàlúccầnphảibướclênphíatrước.VàBillybiếtphảilàmthếnào.“Thằngđó là thú vậtmà,”Billy nói. “Đối với thú vật thìmình chỉ làm
đượcmộtthứthôi.Bốtaocósúng.Taobiếtsúngcấtởđâu.”“Khoáclác,”Markienói.
“Mìnhmẩymàyđầycứtkiakìa,”Hurleynói.
“Vậyà?Chờrồixem.Ngàymai thằngNhócKhỉấykhôngđihọcđược
đâu.Chờrồixem.”Billylêbướcvềnhà,taymangtheotấmván,cònmấyđứakhácthìkéolê
theosau.Rồinónghĩ,Ôi,mẹkiếp,mìnhvừamớihứasẽlàmgìthếnày?
Chương66StanMilgram bắt đầu chuyến đi dài ngày thămngười côởCalifornia,
nhưnganhchỉmớiláiđượcmộttiếngđồnghồthìGerardbắtđầuthanphiền.“Hôiquá,”Gerardđậuởmépghếsaunói.“Hôiđếnchếtđược.”Nónhìn
rangoàicửasổ.“Nơiquáiquỷgìthếnày?”“ĐâylàthànhphốColumbusởbangOhio,”Stannói.
“Tởmquá,”Gerardnói.
“Màybiếtngườitanóigìkhông,”Stannói.“ColumbuslàClevelandtrừđi
vẻlộnglẫy.”Conchimkhôngnóigìcả.
“Màybiếtvẻlộnglẫylàgìkhông?”
“Biết.Câmmồmvàláiđi.”
Gerardnghecóvẻcáukỉnh.Stancảmthấyđánglẽnókhôngnênvậymới
đúng,vìvàingàytrướcconvẹtnàyđãđượcđốixửrấttốt.Stanđãlênmạngtìmhiểuvẹtxámăngì,vàmuachoGerardvàiquảtáongonvàmộtítloạirauxanhđặcbiệt.Anhđãđể tivi trong tiệm thúmởsuốtđêm,đểGerardxem.Vàsaumộtngày,Gerardđãngừngmổngóntay.NóthậmchícònchoStanđặtlênvaimàkhôngcắntaianh.“Mìnhgầntớichưa?”Gerardnói.
“Chưa.Mìnhmớiđiđượcmộttiếngđồnghồmà.”
“Cònbaoxanữa?”
“MìnhphảiláibangàyđấyGerard.”“Bangày.Vậylàhaimươitưlầnba,làbảymươihaitiếng.”
Stan nhíumày. Anh chưa bao giờ nghe nói có con chim nào làm toán
được.“Màyhọccáiđóởđâuvậy?”“Tôilàmộtngườiđànôngđatài.”
“Màychẳngphảilàngườiđànôngnàohết.”Anhcười.“Câuđócóphảitừ
phimnàokhông?”Thỉnhthoảngconchimlặplạilờithoạitrongphim,anhbiếtchắcnhưvậy.“Dave,” Gerard nói, bằng một giọng đơn điệu, “cuộc nói chuyện này
khôngcònphụcvụchomụcđíchgìnữa.Tạmbiệt.”“Ồ,khoan,taobiếtphimđó.Chiếntranhgiữacácvìsao.”
“Càidâyantoànvào,đâysẽlàmộtđêmgậpghềnhđấy.”Giọngmộtphụ
nữ.Stanchaumày,“Mộtphimnàođóvềmáybay...”
“Họtìmhắnởđây,họtìmhắnởđó,mấytênPhápấytìmhắnkhắpnơi...”
“Taobiết,đókhôngphảilàphimmàlàthơ.”
“Trờiạ[22]
!”GiờthìgiọngnónghenhưgiọngAnh.“Taochịuthua,”Stannói.
“Tôicũngvậy,”Gerardnói,kèm theomột tiếng thởdàiphức tạp.“Còn
baoxanữa?”“Bangày,”Stannói.
Con vẹt đưamắt ra ngoài cửa sổ, nhìn thành phố vừa chạy ngang qua.
“Chà, chúng được cứu vớt từ phúc lành của nền vănminh,” nó nói bằnggiọngcaobồikéodài.Rồinóbắtđầugiảtiếngđànbanjođanggảy.Mộtlúcsau,cònvẹtbắtđầuhátnhữngbàiháttiếngPháp,hoặccólẽlà
bàihátẢrập,Stancũngkhôngchắclắm.Nóichunglàtiếngnướcngoài.Cóvẻnhưnóđãtừngđixemhòanhạcrồi,hoặclàítracũngđãnghequabăngthu,bởivìnógiảtiếngđámđông,rồitiếngnhạccụđangsodây,rồitiếngreohòkhinhạccôngđilên,rồisauđónóhátcảbàihát.Nghenhưnóđanghát“Didi”,hayđạiloạinhưvậy.Banđầunghecũngthúvị,giốngnhưngheđàiphátthanhtừnướcngoài
vậy,nhưngGerardlạicókhuynhhướnglặpđilặplại.Khiđitrênmộtđườngphụchậthẹp,họbịkẹtphíasaumộtphụnữ.Stancốvượtquacôtamộthailầnnhưngđềuthấtbại.SaumộthồiGerardbắtđầunói,“Lesoleilc’estbeau,”Đoàng!“Lesoleil
c’estbeau,”Đoàng!“Gerard...”
Conchimnói,“Lesfemmesauvolantc’estlalachetépersonifié.”Nólàm
một tiếng grừm. “Pourquoi elle ne dépasse pas?… Oh, oui, merde, destravaux.”Ngườiphụnữcuốicùngláilệchvềbênphải,nhưngcôtalạirẽchậm,và
Stanphảithắngmộtchútkhivượtquacôta.“Il ne faut jamais freiner… Comme disait le vieux père Bugatti, les
voituressontfaitespourrouler,paspours’arrêter.”Stanthởdài.“TaokhônghiểumộttừnàomàynóihếtGerard.”
“Merde,lesflicsarrivent!”
Nóbắtđầurênrỉnhưcòihụcủacảnhsát.
“Đủrồi,”Stannói.Anhbật radio lên.Lúcnàyđãxế trưa.HọđãđiquathànhphốMaryvillevàđanghướngvềphíaSt.Louis.Xecộcànglúccàngđông.“Mìnhgầntớichưavậy?”Gerardhỏi.
Stanthởdài.“Đừngbậntâm.”Đâysẽlàmộtchuyếnđidài.
Chương67Lynnngồitrênmépbồntắmdùngmiếngvảinhẹnhànglauvếtđứtđằng
sautainó.“Dave,”Lynnnói,“Nóichomẹbiếtxảyrachuyệngì.”Côthấyvếtđứtrấtsâu,nhưngnólạikhôngphànnàngì.“Bọnnóđuổiđánhtụicon!”Jamiehàohứngvungvẩyhaitay.Mìnhmẩy
nódínhđầybụi,bụngvàhaivaibịnhiềuvếtbầm,ngoàirakhôngbịthươnggìnặng.“Tụiconchẳnglàmgìcả.Mấythằnglớpsáuấy!Mấyđứaxấuxa!”“Jamie,”cônói,“đểDavenóichomẹbiết.Saoconlạibịvếtđứtnày?”
“Billyquơtấmvántrúngnóđấy.”Jamienói.“Tụiconchẳnglàmgìcả!”
“Haiđứakhônglàmgìhếtà?”cônhíumộtbênmàylênnói.“Conmuốn
nóilàchuyệnnàykhôngcólýdogìcảà?”“Phảiđấymẹ!Conthề!Lúcđóchúngconđangđibộvềnhàthôi!Bọnnó
đuổiđánhtụicon!”“BàLestercógọi,”Lynnnóinhỏ.“Conbàấyvềnhàmìnhmẩytoàn là
phân.”“Không,đólàcứtmà,”Jamienói.
“Saomàlại…”
“Davenémđấy!Nógiỏithật!Tụinóđangđánhconthìnónémcứtrồitụi
nóchạyđi!Némkhôngtrượtquảnàocả!”Lynntiếptụclauvếtcắtnhẹnhàng,“Phảivậykhông,Dave?”
“TụinólàmJamieđau.Tụinóđánhanhấyrồiđáanhấy.”
“Chonênconmớiném…cứtvàotụinó?”“Tụi nó làm Jamie đaumà,” nó nói lại, như thể câu đó sẽ lý giảimọi
chuyệnxảyra.“Emkhôngđùachứ,”Henrynóikhivềnhàngàyhômđó.“Nónémphân
à?Đólàhànhviđiểnhìnhcủatinhtinhmà.”“Cólẽvậy,nhưngđólạilàvấnđềđấy,”Lynnnói.
“Họnóinóhaymấttrậttựtronglớp.Nóluôngâyrắcrốiởsânchơi.Nó
cắnnhữngđứakhác.Bâygiờ thì nónémphân...”Cô lắcđầu. “Emkhôngbiếtcáchlàmmẹtinhtinh.”“Nửatinhtinh.”
“Mộtphần tư tinh tinh cũngvậy thôiHenry.Emkhông thể làmchonó
hiểulànókhôngthểcưxửnhưvậyđược.”“Nhưngbọnkia chế giễu nómà, đúngkhông?”Henry nói. “Rồi những
đứalớntuổihơnnónữa,mấyđứalớpsáuđúngkhông?Mấyđứachơitrượtván?Mấyđứanhócấyravàotrườngcảitạomà.Màmấyđứalớpsáulàmgìmàphảichọcghẹomấyđứalớphaithếnày?”“JamienóibọnnóchếgiễuDave.ChúnggọinólàNhócKhỉ.”
“EmnghĩDavegâysựà?”
“Emkhôngbiết.Nóhunghănglắm.”
“Chuyện này đã xảy ra ở sân chơi.Anh cá là ở đó có đểmáy quay an
ninh.”“Henry,”cônói,“anhkhônghiểunhữnggìemnói.”
“Anhhiểuchứ.EmtinDaveđãgâyramọichuyện.Anhthìcócảmgiác
mộtthằngnhócngusihaybắtnạtnàođấy…”Đúnglúcđóhọnghecótiếngsúngởsânsau.
Chương68Xecộtiếnìạch.Đườngcaotốc405làmộtdòngsôngđầyđènđỏtrong
đêm.AlexBurnet thởdài.Ngồibêncạnhcô, Jamienói, “Cònbaoxanữamẹ?”“Mộtlúcnữasẽtớithôi,Jamie.”
“Conmệtquá.”
“Thửngảlưngnghỉxemnào.”
“Conkhôngnghỉđược.Chánquá.”
“Một lúcnữasẽ tớimà,”cônói lầnnữa.Côbậtnắpchiếcđiện thoạiđi
độngmới,tìmđượcsốcủacôbạnthơấulâunămmàcôđãlưutrongmáy.Cô không biết phải gọi cho người nào khác. Lynn lúc nào cũng sẵn sànggiúpđỡcô.KhiAlexvàchồngmìnhchiatay,côvàđứaconđãđithămLynnvàHenry.Haiđứanhỏ,đềutênJamie,chơicùngnhau.Alexđãởđómộttuần.
Nhưngbâygiờ,côđanggặpkhókhăntrongviệcliênlạcquađiệnthoại
vớiLynn.Thoạtđầu,côlomìnhkhôngcósốđiệnthoạidungcủaLynn.Rồicônghĩcógìkhôngổnvớichiếcđiệnthoạidiđộngrẻtiềncủamình.Nhưngsauđócôngheđượctiếngmáytrảlời,rồi...“Alô?Alô,aivậy?”
“Lynn,Alexđây.Nghenày,mình...”
“Ồ,Alex!Mìnhthànhthậtxinlỗi,giờmìnhkhôngnóichuyệnđược...”
“Gìvậy?”
“Giờkhôngnóiđược.Mìnhxinlỗi.Gặpsaunhé.”
“Nhưngcóchuyệngì…”
Cônghetínhiệuchờcủađườngdây.
Lynnđãdậpmáy.
Cônhìnánhđènđỏphíatrướctrênconđườngcaotốcnhungnhúcxe.
“Aivậy?”concôhỏi.
“DìLynn,”cônói.“Nhưngdìkhôngnóichuyệnđược.Dìvàchúnghecó
vẻbậnlắm.”“Vậymìnhcóđếnđókhông?”
“Chắcngàymaimìnhđến.”
Côthoátkhỏiđườngcaotốc tạinúiSanClemente rồibắtđầu tìmnhà
nghỉ.Vì lýdonàođó,côbịmấtphươnghướngmộtcách lạkỳvìchuyệnkhônggặpđượcLynn.Côđãkhôngnhận thấy là trướcgiờmìnhvẫn luôntrôngcậyvàobạn.“Mìnhđangđiđâuvậymẹ?”Jamienghecóvẻloâu.
“Mìnhsẽởnhànghỉ.”
“Nhànghỉgì?”
“Mẹđangtìm.”
Nónhìncôchằmchằm.“Mẹcóbiếtchỗnàokhông?”
“Không,Jamie.Mẹđangtìm.”
Họđingangquamộtnhànghỉ, tênHoliday,nhưngnó lớnquávà trông
khôngkínđáo.CôtìmthấynhànghỉBestWestern,kínđáo,nằmtrênđườngCaminoReal,vàcôtấpxevàolề.CôbảoJamieởtrongxechờcôvàođạisảnh.Mộtthằngnhóclêunghêuđầymụnđứngsauquầy.Cậutađanggõngón
taytrênmặtquầyđágraniteđãđánhbóng,vừagõvừakhẽngânnga.Trôngcậutalúcnàocũngcóvẻkhôngyên.“Chào,”Alexnói.“Cậucóphòngđêmnaykhông?”“Có,thưacô.”
“Tôimuốnđặtmộtphòng.”
“Chocôthôiư?”
“Không,chotôivàcontrai.”
NóliếcrangoàicửanhìnJamie.“Nódướimườihaituổià?”Cậutavẫn
đangđánhmóngtayláchcách.“Phải,cógìkhông?”
“Nếunóđibơithìcôphảiđikèmnó.”
“Đượcrồi.”
Vẫngõgõlênquầy.Côđưachocậutathẻtíndụngvàcậutrượtthẻvào
máy, trongkhiđó taykiavẫngõgõ theonhịp.Côcàng lúccàng thấykhóchịu,“Chotôihỏitạisaocậulạilàmvậyđượckhông?”Cậutabắtđầuhátbằngmộtgiọngđơnđiệu.“Rắcrốilànơitôiđangđến,
vàrắcrốilànơitôiđãđến.”Cậutathụixuốngquầy.“Vìrắcrốilàtênlótcủatôivàrắcrốilàtộilỗicủatôi.”Cậumỉmcười.“Đâylàmộtbàihát.”“Bàihátnghelạthật,”cônói.
“Trướcđâybốtôicóhátbàinày.”“Ravậy.”
“Giờthìbốtôimấtrồi.”
“Ravậy.”
“Tựsát.”
“Tôirấttiếckhibiếtvậy.”
“Súngsăn.”
“Tôirấttiếc.”
“Muốnthấynókhông?”
Côchớpmắt.“Chắclúckhácđi.”
“Tôiđểnóởngayđây,”cậutavừanóivừagậtđầuvềphíadướiquầy.“Dĩ
nhiên là không cóđạn.”Gõgõ, hát hát. “Rắc rối là nơi duynhất tôi từngđến...”“Đểtôikýtênđã,”Alexnói.Cậutatrảlạithẻchocô.Rồicôđiềnthông
tinvàobiểumẫu.Vẫngõ láchcách,khôngngừng.Côđã tínhchuyệnđếnchỗkhácnhưngcôquámệtmỏi.Jamiethìđangđợi.Côphảichonóăn,muaítquầnáomớichonó,muabànchảichonó,mấythứđó.“Đâynhé,”thằngnhócnói,tayđưachìakhóaphòng.
Chỉđếnkhitrởlạixevàláitớimộtchỗđểxegầnphòngthìcômớisực
nhớđánglẽcôkhôngnêndùngthẻtíndụngcủamình.Quátrễrồi.
“Mẹơi,conđóiquá.”
“Mẹbiết.Mìnhđimuacáigìăn.”“Conmuốnănbánhmìkẹpthịt.”
“Được,mìnhmuacáiđó.”
Côláixuyênquabãixevàtrởlạiđườnglộ.Nênchonóăntrướcđãrồi
mớiđilênphòng.
Chương69Cóthêmhai tiếngsúngnữakhiLynnchạyrangoàisânsau.Tracycon
gáicôđangthétlên,Daveđangởtrêncâylahétvàrunglắccànhcây,cònJamiethìnằmdướiđấtvớicáiđầuđangtuônmáu.Côthấychoángváng.Côtiếnvềphíatrước,vàTracyhétlên.“Mẹ!Nằmxuống!”Tiếng súngcó lẽxuất phát từngoàiđường.Cóai đóđangbắnđạnqua
hàngràolợpvángỗcủahọ.Cótiếngcòihụởđằngxa.CôkhôngthểrờimắtkhỏiJamieđược.Côbắtđầudichuyểnvềphíanó.Thêm tiếng súng nữa, và tiếng cành lá gãy trên cây. Chúng đang bắn
Dave.Daveđangkêula,gàorú,runglắccànhcâymộtcáchgiậndữ.Nóhétto,“Chếtmàyrồi!Chếtmàyrồinhóc!”“Dave,imlặngđi,”côquát.CôbắtđầubòvềphíaJamie.Tracyđanglato
vàođiệnthoạidiđộng,đểcảnhsát911biếtđượcđịachỉ.Jamieđangrênrỉtrêncỏ.Côchỉthấymỗinó.CôhyvọngHenrylúcnàyđãđiracửatrước,thấythủphạmvàvẫnlànhlặnkhôngbịthương.RõrànglàcóaiđómuốnhạDave.Tiếngcòihụcànglúccànglớn.Cônghetiếnglahétvàtiếngbướcchân
đangchạytrênđường.Mộtchiếcxedừnglại,ánhđènsángchóichiếuxuyênquanhữnglátgỗtrênhàngrào,đổbóngthànhnhiềuvệt.Trênđầu,Davehôxungtrậnvàbiếnmất.Tracyđanggàothét.Lynntới
chỗJamie.Máuchảylênhlángquanhđầunó.“Jamie,Jamie…”
Côquỳgốidậy,nhẹnhànglậtngườithằngbé.Mộtvếtthươngkhổnglồ
trêntrán.Máuđỏtuônxuốngmộtbênmặt.Nómỉmcườiyếuớt.“Chàomẹ.”
“Conbịthươngchỗnào?”
“Khôngphải...”
“ChỗnàohảJamie?”
“Contéthôi.Tétrêncâyxuống.”
Côcầmmépváytrongtay,cẩnthậnlauvếtthương.Côkhôngthấylỗđạn
đâu.Chỉlàmộtvùngtrầycựclớn,máuchảyxốixả.“Conkhôngbịbắnà?”
“Vângmẹạ.”Nólắcđầu.“Dùsaocũngkhôngphảilàcon.Nónhắmvào
Dave.”“Aicơ?”
“Billy.”
Lynnnhìnlêncáicâytrênđầu.Cànhcâykhẽđungđưatrongánhsángcủa
nhữngchiếcđènpha.Daveđãbiếnmất.
CúnhảyđầutiêncủaDaveđápxuống trênvỉahè, rồinóbắtđầuđuổi
theoBillyCleeverđangchạy trốnxuốngphố theohướngvềnhà.Davecóthểdichuyểnnhanhtheoýmình,bằngcảtứchi.Nóchạysongsongvớivỉahè,trêncỏ,vìkhốibêtônglàmkhuỷuchânkhuỷutaycủanóbịđau.NógàorúliêntụckhitiếngầnvềphíaBilly.Cuối ngã tư,Billy quay lại và thấyDave đang lao về phía nó.Nó cầm
khẩusúngbằnghaicánhtayrunrẩyrồibắnmộtphát,rồiphátnữa.Davevẫnlaotới.Dọcconđường,ngườitađangnhìnracửasổ.Tấtcảcáccửasổđềuánhlênmộtmàuxanhdươngtừnhữngchiếctiviđangbậtbêntrong.
Billyquayđầuchạy,nhưngDavebắtkịpnóvàđậpđầunóvàomộttấm
biểngiaothông.Cúđậplàmtấmbiểnrunglên.Billycốquaylạinhưngnóquáhoảngsợ.Daveghìchặtnórồiđậpmạnhđầunóvàokhốibêtông.NóđãcóthểgiếtchếtBillyrồi,nhưngtiếngcòihụđangtớigầnlàmnódừnglại,nhìnlên.Trongkhoảnhkhắcđó,Billygiãyđạp,lồmcồmbòdậy,vàchạyđếnkhu
vựcđỗxecủacănnhàgầnnhất.Nó leovàomộtchiếcxeđangđậuởđó.Daveđuổi theo nó.Billy đóng sập cửa rồi khóa lại vừa kịp lúcDave đápxuốngtấmkínhchắngió.Davetrượttrênbềmặtcapô,mắtnhòmvàobêntrongxe.Biliynhắmsúngnhưngtaychânnóquárunrẩy,toànthânquáhoảngsợ
khôngthểnổsúngđược.Davehạmìnhthấpxuốngbênphíaghếhànhkhách,thửmởcửa,giựtnắmcửanhiềulần.Billyngồinhìnnómàthởhổnhển.RồiDavelạihạthấpxuống,hoàntoànmấtdạng.
Tiếngcòiđếncànggần.
Billydầndầnnhậnra tìnhhuốnggaygocủamình.Cảnhsátđang tới.
Nóđangbịnhốttrongxevớisúngtrongtay,máuvàvântaytrétkhắpsúng.Vếtthuốcsúngvàmộtvếtcắtđỏdobúasúngkẹpvàonó.Nóđâubiếtbắnsúng,khôngthậtsựbiếtbắn.Nóchỉmuốnlàmtụikiasợ,chỉvậythôi.Cảnhsátsẽtìmthấynóởđây.Mắckẹttrongchiếcxenày.
Thận trọng,nódòm rangoài cửaxebênphíaghếhànhkhách, tìmxem
Daveđangởđâu.Vớithânhìnhđenđúavàtiếngthétđinhtai,Davenhảylên,đậpmạnhvào
cửa sổ. Billy hét lên rồi nhảy trở lại chỗ ngồi. Súng nổ, trúng bảng điềukhiển, nhữngmiếng dầm nhựa ghim vào cánh tay nó, trong xe đầy nghẹtkhói.Nólàmrớtsúngxuốngsànxe,tựalưngvàoghế.Nóđangthởhổnhển.
Tiếngcòi.Gầnhơnnữa.Có lẽhọsẽ tìm thấynóởđây,nhưngđây là tựvệmà.Sẽhiểnnhiên là
vậy.NhócKhỉ làmộtcon thúdữ.Cảnhsát sẽkhámxét thằngđóvànhậnthấymọithứBillylàmchỉlàtựvệthôi.Nóphảitựbảovệmình.Conkhỉđóhungdữquá.Nótrôngnhưdãnhânmàcưxửcũngnhưdãnhân.Nólàconthúgiếtngười.Chỗcủanóphảiởtrongsởthúđằngsausongsắt.Ánhđènđỏnhấpnháyquétquanócxe.Tiếngcòingừng.Billynghetiếng
loaphóngthanh.“Cảnhsátđây.Rakhỏixengay.Raxethậtchậmvàđưahaitaylênchochúngtôithấy.”“Cháukhôngrađược!”nóhét.“Nóđangởngoàikia!”
“Rakhỏixengay!”giọngnóilớnlên.“Giơhaitaylên.”
Billychờmột lúc, rồi rangoài,đưahai tay lêncao,mắtchớpmở trong
ánhđènsángrựccủaxecảnhsát.Mộtviêncảnhsátđitới,đẩynóxuốngđất.Anhtatrataynóvàocòng.“Khôngphảilỗitạicháu,”Billynói,mặtnólọtthỏmvàođámcỏ.“Làdo
thằngDavekia.Nóởdướixeấy.”“Khôngcóaidướixecả,nhóc,”taycảnhsátvừanóivừađỡnóđứngdậy.
“Chỉcóchúmàythôi.Khôngcóaikháccả.Bâygiờ,chúmàysẽkểchobọnchúnghemọichuyệnnhưthếnàođúngkhông?”Bốnóđến.Billybiếtnósẽbịbốđánh.Nhưnglầnnàykhôngthấybốnó
cóbiểuhiệngìlàsẽđánhnócả.Bốnóyêucầuđượcxemcâysúng.ÔngtahỏiBillymấyviênđạnđâu.Billynóilúcnãynóbắnmộtthằngnhóchungdữđangtấncôngnó.BốBillychỉgậtđầu,mặtôngtakhôngcảmxúc.Nhưngôngtanóisẽtheo
cảnhsátxuốngđồn,ởđâyBillysẽđượcđưađếnđểghitênvàđịachỉ.
Henrynói, “Anhnghĩ chúng taphải thừanhận là chuyệnnày tiến triểnkhôngổn.”“Ýanhlàsao?”Lynnnói,luồnngóntayvàomớlôngtóccủaDave.“Đây
khôngphảilỗicủaDave,chínhanhnóivậymà.”“Anhbiết.Nhưnghìnhnhư lúcnào cũng có rắc rối.Cắnnày, đánh lộn
này...Giờ thì Chúa ơi, súng ống nữa.Nó đang gây nguy hiểm cho tất cảchúngta.”“Nhưngđâykhôngphảilàlỗicủanó,Henry.”
“Anhlokhôngbiếtchuyệngìxảyratiếptheođây.”
“Saolúctrướcanhkhôngsuynghĩnhưvậyđi,”côđộtnhiêngiậndữnói.
“Chẳnghạnnhưbốnnămtrước,khianhquyếtđịnhlàmcuộcthínghiệmcủaanh.Giờthìhốitiếchơitrễrồi,anhcónghĩvậykhông?Nólàtráchnhiệmcủachúngta,vànósẽởlạivớichúngta.”“Nhưngmà...”
“Chúngtalàgiađìnhcủanó.”
“TụinóbắnJamie.”
“Jamiekhôngsaocả.”
“Nhưngbắn…”
“Một thằngnhócđiênkhùngnàođómà.Họcsinhlớpsáu.Cảnhsátbắt
đượcnórồi.”“Lynnà,emkhôngchịungheanhnói.”
Côsừngsộnhìnanh,“Anhnghĩgìvậy?Anhnghĩanhcóthểâmthầmvứt
bỏnóđinhưcáiđĩaPetribịhỏngư?AnhkhôngthểnàotốngDavevàobãirácsinhhọcđược.Anhmớichínhlàngườikhôngchịulắngnghe.Davelàmộtsinhvậtcócảmgiác,biếtsống,biếtsuynghĩ,vàanhđãtạoranó.Anh
làlýdotạisaonótồntạitrêncõiđờinày.Anhkhôngcóquyềnruồngbỏnóchỉvìnógâybấttiệnhaygâyrắcrốiởtrường.”Côngừnglạiđểbắtkịphơithở.Côrấtgiận.“Dùsaothìemcũngkhôngbỏnó.”Cônói.“Vàemkhôngmuốnnóichuyệnnàynữa.”“Nhưngmà…”
“KhôngnóinữaHenry.”
Henryhiểucáigiọngấy.Anhnhúnvai,rồibỏđi.
“Cảmơn,”Davenói,đầucúixuốngđểcôdingóntayquabộlôngtrêncổ
nó.“Cảmơnmẹ.”
Chương70AlexchởconvàomộttiệmIn-N-Out,láivàolốiđidànhchokháchmua
bánhkẹptừtrongxe.Haimẹconmuabánhkẹp,khoaitâychiên,vàsinhtốdâu.Trờiđãsẩmtối.CônghĩtớichuyệngọichoLynnlầnnữa,nhưngvừarồiLynnnghecóvẻbịquấyrầy.Côquyếtđịnhkhônggọi.Côtrảbằngtiềnmặt.RồihaimẹconláitớitiệmthuốctâyWalston,một
trongnhữngnơidàicảngãtưcóđủmọithứởđấy.CômuachoJamiemộtítđồlótvàquầnáomặcthayđổi;côcũngmuatươngtựnhưthếchomình.Cômuamộtcặpbànchảiđánhrăngvàkemđánhrăng.Côđanghướngvềphíaquầytínhtiềnthìthấynhữngcâysúngđượcbày
bán,bêncạnhchỗmáyảnhvàđồnghồ.Côđitớixem.Đãnhiềunămnay,côvẫnluônđếntrườngbắncùngvớibố.Côbiếtdùngsúng.CôbảoJamieđitớiquầyđồchơixem,cònmìnhthìđitớichỗgiáđểsúng.“Côcầngì?”Đólàmộtgãẻolảcóriamép.
“TôimuốnxemcâyMossbergtácđộngképđó.”Côgậtđầuvềphíabức
tường.“Đólàmodel590củachúngtôi,nòng18.53li,thíchhợpđểtựvệởnhà.
Cógiáđặcbiệtchỉtrongtuầnnàythôi.”Cônângnólênthử.“Đượcrồi,tôilấycáinày.”
“Tôicầncóthẻchứngminhvàtiềnđặtcọcđểgiữcâynàychocô.”
“Khôngphải,”cônói,“Ýtôilà,tôimuangaybâygiờluôn.”
“Xinlỗicô,theoluậtCalifornia,côbuộcphảichờmườingày.”
Côđưatrảlạicâysúng,“Đểtôisuynghĩlại,”cônói.
CôtrởlạichỗJamie,muamónđồchơiNgườiNhệnmànóđangchơirồi
bướcrabãixe.Mộtngườiđànôngđangđứngphíasauxe,cúingườixuốngxembiểnsố.
Vàđangghisốxe.Gãlàmộtngườilớntuổi,mặcmộtloạiđồngphụcnàođó.Trônggãnhưmộttaybảovệcửahàng.Cônghĩ:Chạythôi.Rờikhỏinơiđâythôi.
Nhưnglàmvậychẳngcólýchútnào;côcầnchiếcxe.Đếnlúcphảisuy
nghĩnhanh.CôbảoJamievào trongxecònmìnhthìbướcrađằngsauxe.“Anhbiếthắnlàmộttênbaxạomà,”cônói.“Aicơ?”taybảovệhỏi.
“Chồngcũcủatôi.Hắngiảvờnhưchiếcxenàylàcủahắn,nhưngxeđâu
phải củahắn.Hắn chỉmuốnquấy rối tôi suốt thôi.Tôi được lệnh của tòangănhắnlại,vàtòaphánrấtbấtlợichotaybảovệởcửahàngWal-Martấy.”“Saolạithếchứ?”gãnói.
“Đừnggiảkhờnữa,”cônói.“Tôibiếtôngnhậnđượccúđiện thoạicủa
hắn.Hắngiảbộlàluậtsư,hắngiảbộlàngườibảolãnh,cònkhôngthìlàđạidiệntòaán,vàhắnmuốnôngxemthửxetôicónằmtrongbãihaykhông.Hắnnóiđâylàmộtvấnđềpháplýđangtồnđọng.”“Thì,phải...”
“Hắnnóidốiđấy,cònôngthìđangcónguycơphảichịutráchnhiệmpháp
lý.Hắncóchoôngbiếttôilàluậtsưkhông?”“Không,anhtachỉ…”
“Tôi là luật sưđây,vàôngđồng lõagiúphắnviphạmán lệnhcủa tòa.
Nhưvậyôngphảichịutráchnhiệmtrảtiềnbồithườngthiệthại.Xâmphạmquyềnriêngtưvàquấyrối.”Côlấytrongvíramộttậpgiấy.“Tênônglà…”Cônhíumắtnhìnthẻtên,bắtđầughichép.
“Tôikhôngmuốnbịrắcrốithưacô…”
“Vậythìđưachotôitờgiấycóghisốxe,rồilùiraxa,”cônói.“Vàkhi
chồngtôigọilại,ônglàmơnnóivớihắnlàôngchưabaogiờthấytôi,nếukhôngthìtôisẽgặpôngởtòa,vàtôihứavớiông,nếuôngchỉmấtviệcthôithìcònmaychoôngđấy.”Gãgậtđầu,đưachocôtờgiấy.Haitaygãđangrunrẩy.Côvàoxevàlái
đi.Khi rakhỏibãixe, cônghĩ,Có thể sẽ có tácdụng.Nhưng cũng có thể
không.Côgầnnhưsửngsốtvìkhôngngờtênsăntiềnthưởnglạiđịnhvịcônhanhđếnvậy.HắnchắcchắnđãtheoxecôvềphíaBắctrongvàigiờđồnghồ,rồisauđó
pháthiệnthấycôđãđổixevớingườitrợlý.Hắnvàđồngbọncủamìnhbiếttên người trợ lý, rồi chúng tìm được thông tin đăng ký xe của cô.Vì thếchúngbiếtđượcchiếcxeAlexđanglái.RồiAlexđãdùngthẻtíndụng,vàtrongvòngvàiphút,tênsăntiềnthưởng
biết chuyện và biết được cô đang ởmột nhà nghỉ ở San JuanCapistrano.Nhậnthấycôsẽcầnvậtdụngtiếptế,tênsăntiềnthưởngcólẽđãgọichotấtcảcáctiệmtạphóatrongphạmvicáchnhànghỉ8km,rồibịachuyệnchomấytaybảovệnghe.ĐểýmộtchiếcToyotamàutrắng,sốxenhưnàynhưnày.Rồigãnàytìmthấycô.
Ngaylậptức.
Nếucôđoánkhông lầm thì tên săn tiền thưởngngaybâygiờđang trên
đường tớiCapistrano.Nếu lái xe, hắn sẽ đến đó sau ba giờ đồng hồ nữa.Nhưngnếuhắnđitrựcthăngđến,cóthểhắnđãởđâyrồi.Ởđâyrồi.
“Mẹ,khivềnhànghỉconcóđượcxemtivikhông?”
“Nhấtđịnhrồi.”
Nhưng,dĩnhiên,haimẹconsẽkhôngvềlạinhànghỉ…
Côđểxegầnnhànghỉ.Từvịtrínày,côcóthểthấyhànhlang,vàthằng
nhócbêntrong.Cậutađangnóichuyệnđiệnthoại,vừanóivừadáodácnhìnquanh.Cômở điện thoại di động thường ngàymình vẫn dùng rồi bấm số gọi
kháchsạn.Thằngnhócchođầudâybênkiachờrồibắtmáy.
“BestWesternđây.”
“Vâng,đâylàbàColson.Trướcđótôicóđăngkýphòngrồi.”
“Vâng,bàColson.”
Cuộcgọinàycóvẻlàmcậutaháohức.Cậutanhìnkhắpmọihướng,háo
hứcđếnđiêncuồng.“Cậuđãchotôivàophòng204.”
“Vâng…”
“Tôinghĩcóaiđótrongphòng.”
“BàColson,tôikhôngtưởngtưởngđược...”
“Tôimuốncậulênđâymởcửachotôi.”
“Nếucóaiđóthìchắclànhânviênnữ…”
“Tôinghĩlàđànông.”
“Ồkhôngđâu,khôngthểnào...”
“Đếnđâymởcửađi.Haytôiphảigọicảnhsát?”
“Đừnggọicảnhsát,tôichắcchắnlà...Tôiđếnđóngay.”
“Cảmơn.”
Cậu tachuyểnsangđườngdâybênkia,nóinhanh, rồi rờikhỏikhuvực
hànhlang,chạydọcvềphíakhuphòngkháchsạnởđằngsau.Alex ra khỏi xe, rồi chạynước rút qua bên kia đường, vào sảnh.Côđi
nhanhvào trong,bướcrasauquầy,cầmcâysúngsăn lên, rồibướclùi lại.ĐólàmộtcâyRemington18.53liđãbịcưanòng:Khôngphảilựachọnđầutiêncủacô,nhưngđốivớitìnhhìnhlúcnàythìvậylàđãđủ.Côsẽmuađạnsau.Côtrởlạitrongxe,“Câysúngnàyđểlàmgìvậy?”Jamiehỏi.
“Đểphònghờ,”cônói.Côláixeđi,rẽvàođườngCaminoReal.Quakính
chiếuhậu,côthấythằngnhócđangtrởlạisảnh,vẻmặtbốirối.“Conmuốnxemtivi,”Jamienói.
“Tốinaychưađược,”cônói.“Tốinaymìnhsẽphiêulưumộtchuyến.”
“Phiêulưunhưthếnào?”
“Consẽthấy.”
Cô láivềphíaĐông, raxakhỏiánhđèn,vàvào trongbóng tốicủanúi
non.
Chương71StanMilgramđanglạclốitrongmànđêmvôtận.Conđườngphíatrước
làmộtdãyánhsáng,nhưnghaibênđườnganhthấychẳngcóchútbiểuhiệngìcủasựsống,chẳngthứgìtrừhoangcảnhsamạctốiđennhưmựctrảidàivàotậnxamịt.VềphíaBắcanhthấyrõluốngnúi,mộtđườngđenđặcmờnhạttrênnềnđen.Nhưngchẳngthấygìkhác-khôngđèn,khôngthànhphố,khôngnhàcửa,khônggìcả.Đãnhưvậysuốtmộtgiờđồnghồ.
Anhđangởcáinơiquáiquỷnàothế?
Từghếsau,conchimrít lênmột tiếngxé tai.Stannhảycẫng lên; tiếng
kêucủanólàmnhứccảmàngnhĩ.NếubạncóbaogiờđịnhláixevềphíaTây,anhnghĩ,đừngmangtheomộtconchimkhốnkiếpnàolênđườngcaotốccả, tốtnhất lànhưvậy.Anhđã trùmvải lêncái lồngnhiều tiếng trướcrồi,nhưng tấmvảikhông làmconchimcâmmồmđượcnữa.TừSt.LouisdọcquaMissouri,vàtừđótớiGallup,NewMexico.Suốtđườngconchimkhôngchịucâmmồm.Stanđăngkýmộtkháchsạn tênGallup,vàkhoảngnửađêmconchimbắtđầuthétlênnhữngtiếngxétai.Khôngthểlàmgìkhácngoàiviệcđăngkýtrảphòng-giữatiếnglahétcủa
nhữngvịkháchkhác-vàbắtđầuláixetiếp.Mỗikhianhláixethìconchimimlặng.Nhưnganhtấpxevàolềđượcvàigiờtrongngàyđểngủ,vàsauđó,khianhngừngởFlagstaff,bangArizona,thìconchimbắtđầulahéttiếp.Nólahétngaycảtrướckhianhđăngkývàokháchsạn.Anhtiếptụclái.Winona,Kingman,Barstow,hướngvềSanBernardino-
SanBerdoo,dìcủaanhgọinhưvậy-vàtấtcảnhữnggìanhcóthểnghĩđếnlàchuyếnđinàysẽkếtthúcsớm.Làmơnđi,Chúaơi.Hãychonókếtthúcsớmtrướckhianhgiếtchếtconchim.Nhưng Stan đã kiệt sức, và sau khi lái hơn 3.219 km, anh trở nênmất
phương hướng một cách lạ kỳ. Hoặc là anh đã bỏ qua lối ra ở nút SanBerdoohoặclà...hoặclàanhcũngkhôngchắcnữa.Anhbịlạc.
Vàconchimthìvẫnrít lên,“Timanhnhễnhại,cơ thểanhrunrẩy,anh
cầnmộtnụhônnữa...”Anhtấpxevàolề.Anhmởcửaghếsau.Anhmởtấmvảira.“Gerard,”anh
nói,“saomàylạilàmvậyhả?”“Anhkhôngngủđược,anhkhôngănđược...”
“Gerard,thôiđi.Tạisaohả?”
“Tôiesợ.”
“Tạisao?”
“Xanhàquá.”Conchimchớpmắt,nhìnkhoảngtốibênngoài.“Đâylànơi
quáiquỷnàothế?”“Đâylàhoangmạc.”
“Lạnhcóngđược.”
“Hoangmạclạnhvềđêm.”
“Tạisaochúngtalạiởđây?”
“Tao đang dẫn mày tới nhà mới của mày.” Stan nhìn chằm chằm con
chim.“Nếutaobỏtấmvảira,màycóchịuimlặngkhông?”“Chịu.”
“Khôngnóigìhết?”
“Phải.”
“Màyhứakhông?”
“Hứa.”
“Đượcrồi.Taocầnyêntĩnhđểxemmìnhđangởđâu.”
“Tôikhôngbiếttạisao,tôiyêuanh...sautấtcảnhữngthayđổiđó...”
“Ránggiúptaođi,Gerard.Làmơn.”Stanđixungquanhrồivàoghếngồi.
Anhnhậpvàoconđườngrồibắtđầulái.Conchimimlặng,từngcâysốtrảiqua.RồianhthấybiểnhiệuchỉdẫnđếnmộtthịtrấntênEarp,cách4,8kmvềphíatrước.“Lờichàoêmái,ukiedukie,”Gerardnói.
Stanthởdài.
Anhláivềphíatrướcxuyênvàomànđêm.
“Anhlàmtôinhớtớimộtngười,”Gerardnói.
“Màyhứarồimà,”Stannói.
“Không,anhphảinóithếnàymớiđúng,‘Ngườinào?’.”
“Gerard,câmmồmđi.”
“Anhlàmtôinhớtớimộtngười,”Gerardnói.
“Ngườinào?”
“Ngườicóquyềnnăngấy.”
“Quyềnnănggì?”
“Quyềnnăngsửdụngmathuật.”
“Mathuật?”Stannói.“Anhcóđấy.”
“Cógìchứ?”
“Làmtôinhớtớimộtngười.”
“Ngườinào?”Stannói.Vàrồianhbấtchợtnhậnranhữnggìmìnhnói.
“Gerard,câmđi,nếukhôngtaotốngmàyrangoàingaybâygiờ.”“Ui,anhkhôngphảilàconthỏconlệchlạcư?”
Stanliếcnhìnđồnghồđeotay.
Mộttiếngnữa,anhnghĩ.Mộttiếngnữalàconchimsẽbịtốngrangoài.
Chương72Ellis ngồi xuống đối diện người em Aaron, trong văn phòng luật của
Aaron.CửasổphòngnhìnrathànhphốvềphíaNam,nhìnxuốngphíatòanhàEmpireState.Hômnaylàmộtngàymùsương,nhưngphongcảnhvẫnngoạnmục,mạnhmẽ.“OK,” Ellis nói. “Anh đã nói chuyện với gã đó ở California, Josh
Winkler.”“Àhá.”
“Anhtanóianhtachưabaogiờđưathứgìchomẹcả.”
“Àhá.”
“Nóithứmàanhtagửilànước.”
“Chậc,đólànhữnggìmàanhmonganhấynóithôi.”
“Aaron,”Ellisnói,“họchomẹnướcđấy.Winklernóianhtasẽkhôngvận
chuyểnthứgìxuyênbiêngiớicácbangcả.Mẹanhtamuốnanhtalàmvậynênanhtamớigửinướcđi,đểthứnghiệmhiệuứnggiảdược.”“Vàanhtinanhta,”Aaronvừanóivừalắcđầu.
“Anhnghĩanhtacótàiliệu.”
“Tấtnhiênlàanhtacórồi,”Aaronnói.
“Giờ giấc ra vào phòng thí nghiệm, báo cáo thí nghiệm, những tài liệu
khácdocôngtyanhtanắmgiữ.”“Bịgiả,”Aaronnói.
“MấythứgiấytờđódoFDAđòihỏi.Làmgiảlàtộiliênbangđấy.”
“Cũngnhưđưaliệuphápgienchobạnbèvậy.”Aaronlấyramộtxấphồ
sơ.“Anhcóbiết lịch sửcủa liệuphápgienkhông?Đó làmộtcâuchuyệnkinhdị đấy,Ellis.Bắt đầu từ cuối nhữngnăm1980, nhữnggã côngnghệsinhhọcvìhấptấpnóngvộiđãgiếtngườikhắpnơi.Ítnhấtsáutrămngườichúngtabiếtđãbịgiết.Vànhiềuhơnconsốđóchúngtachưabiết.Anhbiếtsaochúngtakhôngbiếtkhông?”“Không,sao?”
“Bởivìhọtuyênbốrằng-nghechokỹnày-nhữngcáichếtnàykhông
thểtrìnhbáođược,bởivìđólàthôngtinđộcquyền.Giếtchếtbệnhnhânlàmộtbímậtkinhdoanh.”“Họnóivậythậtà?”
“Embịarađượcthứcứtnàysao?RồisauđóhọđòiMedicare[23]
trảphíchothínghiệmđãgiếtbệnhnhân.Họgiếtngười,chúngtatrảtiền.Vànếucáctrườngđạihọcấybịbắt,họsẽnóihọkhôngcầnthiếtphảiđưagiaoướcưngthuậncóýthứcchođốitượngthínghiệmbởivìhọlànhữngviệnnghiêncứuphilợinhuận.ĐạihọcDuke,ĐạihọcPenn,ĐạihọcMinnesota-nhữngnơilớnđãbịbắtrồi.Mấygãhọcthuậtnghĩhọđứngtrênluậtpháp.Sáutrămcáichếtđấy!”Ellisnói,“Anhkhôngthấychuyệnnàycóliênquangìtới...”
“Anhbiết liệuphápgiengiếtngườinhưthếnàokhông?Đủthứcáchcó
thể giết người.Họ chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.Họ nhét gien vàongườita,từđókíchhoạtgienungthưlàmnhữngngườinàychếtvìungthư.Cònkhôngthìnhữngngườinàybịphảnứngdịứngmàchết.Mấyngườidởhơinàykhôngbiếthọđanglàmcáiquáigìcả.Họkhinhsuấtvàkhôngtuântheoluậtlệ.Cònchúngta,”anhnói,“chúngtasẽđánhvỡđíthọra.”Ellisrụcrịchtrênghế.“NhưngnếuWinklernóithậtthìsao?Nếuchúngta
saithìsao?”
“Chúngtakhôngviphạmluật,”Aaronnói.“Họmớiviphạm.GiờthìmẹbịAlzheimer,cònhọthìgặprắcrốilớn,lớnlắmđấy.”
Chương73KhiBradGordonbắtđầucuộcẩuđảtrongquánrượuởtiệmLuckyLucy
SaloontrênđườngPearlthuộcthànhphốJacksonHole,bangWyoming,hắnkhôngđịnhtrướckếtcụcphảivàobệnhviện.Vớihắn,haigãmặcáothunsọcvuôngbósátngười,với túiáocócúcngọctraivểnhlênấy, trôngnhưmèovàhắnnghĩhắncóthểhạbọnhọdễdàng.Chẳngcáchnàobiếtđượcbọnhọlàanhem,khôngphảitìnhnhân,màhọthìkhôngcóthiệncảmcholắmvớinhữnglờinhậnxétcủahắnvềhọ.Vàchẳngcócáchnàobiếtđượcgãthấpbétrongsốhaigãấydạykarate
tạitrườngWyomingStatevàđãgiànhđượcchứcvôđịchnàođóởcuộcthiđấuvõthuậtLýTiểuLongtạiHồngKông.Mônquyềncướcvớigiàyủngcaobồicómũikimloại.Bradkéodàiđược
đúngbamươigiây.Vàmấychiếcrăngcủahắnlunglay.Hắnđãnằmởcáibệnhviệnchếttiệtnàybatiếngrồi,nằmchờngườitacốgắngđẩyrăngvàolạivịtrí.Cómộtnhasĩngườitaliêntụcgọinhưngkhôngthấyôngtatrảlờicólẽbởivì(nhưngườisinhviênthựctậpgiảithích)ôngtađangđisăntrongkỳnghỉcuốituần-ôngtathíchnaisừngtấm.Thíchănthịtđầyhươngvị.Naisừngtấm!CáimiệngkhốnkiếpcủaBradđanggiếthắntừtừ.
Vậylàngườitađểhắnởđóvớitúiđáchườmtrênmặtvàchiếchàmđược
tiêmđầyNovocain,vàbằngcáchnàođóhắnrơivàogiấcngủ,vàsánghômsau,vếtsưngđãxẹpxuốngđủđểhắncóthểnóichuyệnđiệnthoại,vậylà,taycầmtấmdanhthiếpgiữangóncáivàngóntrỏbầmtímhắngọicholuậtsư,WillyJohnson,ởLosAngeles.Ngườitiếptânrấtniềmnở:“Johnson,BakervàHalloran.”
“XinchotôigặpWillyJohnson.”
“Xin anh chờmáy.”Điện thoại nghemột tiếng cách, nhưng hắn không
đượcđặtởchếđộchờ,vàrồihắnnghengườiphụnữấynói,“Faber,EllisvàCondon.”Bradnhìnlạitấmdanhthiếptrêntay.Địachỉtrênđótàmộttòanhàvăn
phòngởEncino.Hắnbiếtchỗđó.Mộttòanhànơinhữngluậtsưhànhnghềđơnđộccóthểmướnmộtvănphòngbéxíuvàdùngchungmộttiếptânđượcđàotạođểtrảlờiđiệnthoạinhưthểcôtađanglàmviệctạimộtcôngtyluậtlớn,đểcáckháchhàngkhôngnghingờluậtsưcủahọđơnthươngđộcmã.Tòanhàđóchỉchứaloạiluậtsưkémthànhđạtnhất.Nhữngtaychỉlonhữngvụbuônbánmatúytầmthường.Hoặclànhữngngườibảnthânđãvàonhàđá.“Xinlỗi…”hắnnóivàođiệnthoại.
“Xinlỗianh,tôiđangcốtìmôngJohnsonchoanh.”Côtalấytaycheống
nghe.“CóaithấyWillyJohnsonkhông?”Rồihắnnghemộttiếnghétbịbópnghẹtvọnglại,“WillyJohnsonlàmột
thằngngu.”Ngồiđóngaylốivàophòngcấpcứu,yếuớtvàđauđớn,hàmthìđaunhư
quỷ, Brad bực bội khi nghe những lời này. “Cô tìm được ông Johnsonchưa?”“Xinanhchờchút,chúngtôiđangtìm…”
Hắndậpmáy.
Hắnmuốnkhóc.
Hắnrangoàiănsáng,nhưngvếtthươngđauquákhiếnhắnkhôngăngì
được,vàngườitrongquáncàphênhìnhắnlạlẫm.Hắnsoihìnhmìnhtronglyvànhậnthấynguyênbộhàmcủamìnhchỉmộtmàuxanhdươngvàđangsưngphồnglên.Dùsaothìcũngđỡhơntốiqua.HắnkhônglothứgìkhácngoàitênluậtsưJohnsonnày.Toànbộnhữngnghihoặcbanđầucủahắnvềgãnàyđãđượcxácnhận.Tạisaohaingườilạigặpmặttrongnhàhàngmà
khôngphảitạicôngtyluậtcủagã?BởivìJohnsonkhôngthuộccôngtyluậtnàocả.ChẳngcòngìkhácđểlàmngoàiviệcgọichoôngchúJackcủahắn.
“TậpđoànđầutưJohnB.Watsonđây.”
“XinchotôigặpôngWatson.”
Họ nối máy cho hắn gặp thư ký, người này nối máy cho hắn gặp chú
mình.“ChúJack.”
“Màyđangởcáinơichếttiệtnàothế?”Watsonnói.Giọngôngtakhông
thânthiệnthấyrõ.“ConđangởbangWyoming.”
“Đểtránhxarắcrốiphảikhông,taohyvọngvây.”
“Thậtrathì,luậtsưcủaconpháicontớiđây,”hắnnói,“vàđólàlýdocon
gọichochúđây.Conhơilo,ýconlà,conlocáigãnày...”“Này,”Watsonnói,“màyđangbịcáobuộctộidâmôđấy,vàmàycómột
chuyêngia về tội dâmô lo vụ này.Màykhông cần phải thích ông ta.Cánhântaocũngnghehắnlàtênđêtiện.”“Chậc...”
“Nhưnghắnthắngkiện.Hắnnóigìthìlàmvậy.Saomàynóichuyệnnghe
lạvậy?”“Khôngcógì...”
“TaobậnrồiBrad.Màmàyđãđượcdặnlàkhôngđượcgọimà.”
Cạch.
Bradcảmthấy tệhơnbaogiờhết.Trởlạiphòngkháchsạn,anhchàng
tiếptânnóicóaiđótừđámcảnhsátvừađếntìmhắn.Họcónóigìđấyvềtộikỳthị,BradquyếtđịnhđãđếnlúcrờithànhphốJacksonHolexinhđẹp.Hắnvàophòngđểthudọnđồđạc,vàxemmộtchươngtrìnhthựctếtrênti
vivềtộiphạmđangchiếucảnhcảnhsáttómmộttênđàophạmnguyhiểmbằngcáchgiảvờchotênnàylêntruyềnhình.Họdựnglênmộtvụphỏngvấngiảtrêntruyềnhình,vàngaykhitênnàythoảimái,họtrataygãvàocòng.Vàgiờthìtênnàyđangchờthihànhántửhình.Cảnhsátcànglúccàngtinhvi.Bradvộithudọnđồ,trảhóađơn,rồigấp
gápraxe.
Chương74Ngườitựxưng lànghệnhânvềmôi trườngMarkSanger,vừatrởvề từ
chuyếnđitớiCostaRica,rờimắtkhỏichiếcmáyvitínhvànhìnlênsửngsốtkhibốnngườiđànôngđánhsậpcửaxôngvàocănhộởBerkeleycủaanh.Từđầuđếnchânbốntênnàytoànmộtbộhazmatcaosuxanhdương,cómũbảohộcaosutođùngvàkínhbảovệmắt,găngtaycaosu,giàyống,vàbọnhọmangnhữngcâysúngtrườngtrôngdữdằnvànhữngkhẩusúnglụcloạilớn.Anhchưakịpphảnứngvớicúsốcnàythìhọđãnhàovàoanh,chộpanh
bằngđôitayđeogăngcaosurồivậtanhrakhỏibànphímmáytính.“Đồconlợn!Đồphátxít!”Sangerhétlên,nhưngđộtnhiêndườngnhưtất
cảmọingườitrongphòngđềulahétầmĩ.“Thậtquáquắt!Đồconlợnphátxít!”anhhétlênkhihọcònganhlại,nhưnganhthấyđượcmặthọđằngsauchiếcmặtnạ,vàhọsợsệt.“Chúaơi,cácôngnghĩtôiđanglàmgìởđâyhả?”anhnói,vàmộtngười trongsốhọtrả lời,“Chúngtôibiếtônglàmgì,ôngSanger,”rồidẫnanhđi.“Ê!Ê!”Họkéoanhđi-mộtcáchthôbạo-xuốngbậctamcấp.Sangerchỉ
cóthểhyvọngbáogiớiđangchờ,máyảnhsẵnsàngquaylạicảnhlăngnhụcgiữathanhthiênbạchnhậtnày.Tuynhiên,báogiớiđãbịcảnhsátngănràonênphảiđứngbênkiađường.
HọngheSangerlahét,vàhọđangghihìnhanh,nhưngkhoảngcáchcủahọngăncảnviệcđốimặtđểghicậncảnh,kiểughihìnhngay-trước-mặtmàanhhyvọng.Thựctếthì,Sangerbỗngdưngnhìnrađượccáchhiểucủaphóngviênvềcảnhtượngnàyquaốngkínhcủahọ-cảnhsáttrongbộhazmatđángsợhộtốngmộtgãrâuquainónngoàibamươimặcquầnjeanvàáothunCheGuavara,vừavùngvẫytrongvòngtaycảnhsátvừalahétvàchửirủa.Sangerbiếtchắchẳnanhtrôngnhưmộttênđiên.Nhưmộttrongmấygã
trênTed ấy:TedBundy,TedKaczynski[24]
,một trongnhữnggãđó.Đám
cảnhsátsẽnóirằnganhcóthiếtbịvisinhtrongcănhộ,rằnganhcócôngcụđểthựchiệnchuyểnđổigienvàanhđangtạoramộtdịchbệnh,tạoramộtloại virus, tạo ramột căn bệnh -một cái gì đó khủngkhiếp lắm.Một tênđiên.“Thảtôira.”Anhnói,cốépmìnhphảibìnhtĩnh.“Tôiđiđược.Đểtôiđi.”
“Đượcthôi,”mộtngườinói.Họđểanhtựđứngvữngbướcđi.
Sangerbướcđibằngtấtcảsựnghiêmtrangcủamình,lưngthẳng,máitóc
dàilắclư,khihọdẫnanhtớimộtchiếcxeđangchờsẵn.Dĩnhiênđâylàmộtchiếcxekhôngsơnchữ.Đánglẽanhphảibiếtnhưvậytừlâurồichứ.BọnFBIhayCIAchếttiệthaygìđó.Tổchứcchínhphủmật,chínhphủđốilập.Trực thăng đen. Không thể lý giải được, những tênĐứcQuốc xã bímậttrongsốchúngta.VìquágiậndữnêntrướcđóanhchẳngđểýđếnbàMalouf,ngườiphụnữ
dađensốngtrêntầnghaikhuchungcư,đangđứngbênngoàicùnghaiđứaconnhỏ.Khianhđingangqua,bà ta rướnngườivềphía trướcvàbắtđầuquát nạt anh. “Đồ tồi!Anh đánh cược gia đình tôi.Anh đánh cượcmạngsốngcủacáccontôi!Đồquỷnhậptràng!Quỷnhậptràng!”Sangerý thứcđếncaođộkhoảnhkhắcđósẽđượcthểhiệnnhưthếnào
trongbảntinthờisựbuổitối.Mộtngườimẹdađenquátanh,gọianhlàquỷnhập tràng.Cònmấyđứanhỏbêncạnh thìkhóc lócvì sợ sệtmọi chuyệnđangdiễnraxungquanh.RồisauđóđámcảnhsátđẩySangervào trongchiếcxekhôngsơnchữ,
mộttayđeogăngcaosuđặttrênđầuanh,luồnanhvàoghếsau.Vàkhicửaxeđóngsậplại,anhnghĩ,Mìnhtoirồi.Ngồitrongxàlim,xemtiviđặtởhànhlang,cốnghebảntinbìnhluận
giữatiếngcãicọcủamấygãkháctrongxàlim,vừaxemtivivừacốlàmngơcáimùinônmửayếuớtvàcảmgiáctuyệtvọngsâuthẳmcànglúccàngdângcaotrongngười.
ĐầutiênlàmộtthướcphimnóivềchínhSanger,tócdài,ănmặcnhưkẻvôcôngrồinghề,bướcđigiữahaigãmặcđồhazmat.Trônganhcòntệhơnnhữnggìanhđãsợ.Phátngônviên,kẻxunịnhcáctậpđoàn,đangnóirànhrọttấtcảnhữngtừthờithượng:Sangerlàmộtkẻthấtnghiệp.Ylàmộtkẻvôhọclàmhếtviệcnàyđếnviệckhác.Ylàmộtkẻcuồngtínvàlàkẻduynhấtcóvậtliệuphụcvụchochuyểnđổigientrongcănhộbẩnthỉu,chậtchộicủamình,vàyđượcxemlànguyhiểmbởivìycókhuônmặtnhìnnghiêngcủamộttênkhủngbốsinhhọcđiểnhình.Tiếptheođó,mộtluậtsưSanFransiscorâuquainóntừmộtnhómbảovệ
môitrườngnàođónóiSangerphảibịtruytốởmứccaonhấtmàluậtphápcho phép. Sanger đã gây ra những thiệt hại không thể khắc phục đối vớinhữngloàinguycấp,vàđãgâyranguycơchochínhsựtồntạicủanhữngloàinàybằngnhữnghànhđộngpháhoạicủamình.Sangerchaumày:tênnàyđangnóicáiquáigìthếnhỉ?
Tiếpđó tivichiếubứcảnhmộtcon rùa luýtvàbảnđồcủaCostaRica.
GiờđâycơquanchínhquyềndườngnhưđãcảnhgiácđốivớicáchoạtđộngcủaSangerbởivìanhđãđếnTortuguero,trênbãibiểnĐạiTâyDươngcủaCostaRica,một thờiđiểmtrướcđó.Vàbởivìanhđãgâyranhiềumốiđedọađốivớimôitrườngliênquantớirùaluýt.Sangerkhônghiểuchuyệnnày.Anhchẳngbaogiờtạoramốiđedọanào
cả.Anhmuốngiúpđỡ, chỉ vậy thôi.Và sự thật là, khi về lại cănhộ, anhchưathểthựchiệnkếhoạch.Anhmuacảchồngsáchgiáokhoavềditruyền,nhưngtấtcảđềuquáphứctạp.Anhmởtậpsáchmỏngnhấtrarồilướtquavàichúthíchhìnhảnh:“MộtplasmidchứaLoxPbìnhthườngrất ítcókhảnăngđượctíchhợpvàomộtbộgientạimộtthụthểLoxPbởivìenzymtáikếthợpCresẽloạibỏđoạnADNđượctíchhợp...”“Vậtchủtrunggianchứavirustácđộngchậm(lentivirus)tiêmvàophôiđơnbàohoặcủbằngphôimàzonapellucidađượcrútrađặcbiệtrất…”“MộtcáchhiệuquảhơnđểthaythếgienlàsửdụngtếbàoESđộtbiếnkhôngchứagienHPRT(hypoxanthinephosphoribosyltransferase).Nhữngtếbàonàykhôngthểsốngsóttrongmôitrường HAT vì môi trường này chứa hypoxanthine, aminopterine, vàthymidine.GienHPRTđược đưa vào vùngdựkiến bằngquá trình tái kếthợpđồngđẳngkép…”
Sangerđãngừngđọc.Vàbâygiờmànhìnhtivichiếunhữngconrùatrênbãibiểnphátsángvề
đêmmộtmàu tímkỳ lạ...vàhọnghĩanhđã làmư?Chínhcáiý tưởngấycũngđãlốbịchrồi.Nhưngmộtquốcgiaphátxítluônđòihỏimáucủabấtkỳaivượtquágiớihạnchuẩnmực,dùhànhđộngđócóthậthaychỉlàtưởngtượng.Sangercóthểthấytrướcbảnthânbịtốngvàonhàđávìmộttộimàanh không phạm - một tội mà ngay cả làm cách nào để phạm anh cũngkhôngbiết.
SẮPXUẤTHIỆNTHÚNUÔICHUYỂNGIENMỚI
Giánkhổnglồ,Cúnconvĩnhviễn
Cácnghệnhân,ngànhcôngnghiệpđangnỗlực
NghệnhânđượcđàotạotừtrườngYalelàLisaHensleyđãhợptácvới công ty di truyền học Borger & Snodd Ltd. để tạo ra loài giánkhổnglồsẽđượcbánnhưthúnuôi.Nhữngcongiánđượcchuyểngiennàydài91,4cmvàcaokhoảng30,48cm.“Chúngsẽcókíchthướcnhưchóchồndachshundsloạilớn,”Hensleynói,“nhưngdĩnhiênlàchúngkhôngsủa.”
Hensleyxemnhữngconthúnuôinàylàtácphẩmnghệthuậtvớimục
đíchlàmconngườicóýthứcvềcộngđồngcôntrùng.“Phầnlớnnhữngsinh chất trên hành tinh chúng ta đều bao gồm côn trùng,” cô nói.“Nhưngchúngtavẫnduytrìmộtthànhkiếnvôlýđốivớichúng.Chúngtanênômấpnhưngngườianhemcôntrùngcủachúngta.Hônchúng.Yêuchúng.”
Cônhậnthấy“nguycơthậtsựcủavấnđềnóngtoàncầulàchúngta
cóthểlàmnhiềuloàicôntrùngbịtuyệtchủng”.HensleythừanhậncôđượckhơinguồncảmhứngtừtácphẩmcủahọasĩCatherineChalmers(CửnhânCơkhí,ĐạihọcStandford),ngườilầnđầutiênđưagiánlêntầmcaomớitronghộihọađươngđạivớidựánGiánMỹ.
Trong khi đó, ở ngoại ô bang New Jersey, công ty Kumnick
Genomicsđangnỗ lực tạo ramộtconvậtmàhọ tin lànhữngainuôichó sẽ rất thích: những con cún vĩnh viễn không lớn. “Cún con vĩnhviễn củaKumnick sẽ không bao giờ lớn,” theo người phát ngônLynKumnick. “Khi bạnmuamột conPermaPuppy, nó sẽ là cún conmãimãi.”Công ty đang nỗ lực để loại bỏ những hành vi cún con khôngđượcmongmuốn,chẳnghạnnhưnhaigiàydép,mộthànhvilàmnhiềungườinuôichórấtkhóchịu.“Mộtkhirăngcúnmọcđầyđủthìhànhvinàysẽchấmdứt,”Kumnicknói.“Đángtiếc,vàothờiđiểmnày,sựcanthiệpvềmặtgiencủachúngtôiđãngăncảncảquátrìnhpháttriểncủarăng, nhưng chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề này.”Cônói tin đồn cho
rằng công ty sẽ đưa ra thị trường một con thú không răng tênGummyDoglàkhôngcóthật.
Kumnicknhậnthấyvìquátrìnhtrưởngthànhởngườidầnđượcthay
thếbằngquátrìnhdậythìvĩnhviễn,mộtcáchtựnhiênngườitamuốnnhữngchúchó trẻ trungđi cùngmìnhđến suốt cuộcđời. “NhưPeterPan,chúngtakhôngbaogiờmuốnlớncả,”cônói.“Ditruyềnhọcbiếnchuyệnđóthànhsựthật!”
Chương75Vẫn lạc lối, giờ đây đang lái qua những địa hình đầy đồi núi. Stan
Milgramnheomắtnhìnbiểnbáodầnhiện ra từmànđêmphía trước.NÚIPALOMAR,59,5KM.Chỗđólànơiquáinàothế?AnhchưabaogiờnhậnraCalifornia lại rộng lớn đến vậy.Anh đã băng quamột vài thị trấn rồi,nhưngvàobagiờsángmọinơiđềuđóngcửa,kểcảtrạmxăng.Vàrồianhlạimộtlầnnữalạcgiữamiềnquêtốităm,trốngrỗng.Đánglẽanhnênmangtheobảnđồ.
Stankiệt sức,cáukỉnh,vàanhcần tấpxevào lềđánhmộtgiấc.Nhưng
conchimkhốnkiếpsẽbắtđầurítlênngaykhianhngừngxe.MộtgiờđồnghồvừarồiGerardđãimlặng,nhưngbâygiờkhôngthểhiểu
nổi,nóbắtđầugiảnhữngtiếngphímbấmtrênđiệnthoại.Nhưthểnóđanggọichoai.“ThôiđiGerard,”Stannói.
Vàconchimngừng, ít ra làđượcmộtchút.Stancóthể láixe trongyên
lặng.Nhưngdĩnhiênyênlặngkhôngkéodàiđượclâu.“Tôiđóiquá,”Gerardnói.
“Taovớimàyaicũngđóimà.”
“Anhcómangtheokhoaitâychiênkhông?”
“Hếtkhoaitâychiênrồi.”Họđãănmiếngkhoaitâychiêncuốicùng,lúc
cònởthịtrấnEarp.Mộttiếngtrướcư?Haitiếngtrước?“Khôngaibiếtrắcrốimàtôiđãchứngkiến,”Gerardngânnganói.
“Đừnglàmvậy,”Stancảnhbáo.“Khôngaibiết,trừChúa...”
“Gerard...”
Yênlặng.
Giốngnhưlàđixavớitrẻconvậy,Stannghĩ.Conchimcótấtcảsựcứng
đầuvàthấtthườngcủamộtđứatrẻ.Thậtmệtmỏiđếnkiệtsức.Họđingangquađườngraytàu,nằmbênphíatayphải.
Gerardgiảtiếngmáynổbìnhbịch,vàmộttiếnghuýtsáothêlương.“Tôi
chưathấyánhnắng,vìtôikhôngbiếtbaoggggiờ...”Stan quyết định khôngnói gì cả.Anhgiữ chặt tay lái và lái xuyên qua
mànđêm.Saulưng,anhthấymộttiachớpyếuớttrênbầutrời.VậynghĩalàanhđangláivềphíaTây.Vàđólànơianhmuốnđi.Khôngítthìnhiều.Vàrồitrongsựtĩnhlặngcăngthẳngấy,Gerardlạibắtđầu.
“Thưaquývị, từmộtkhốimôvôhồnkhôngkhớpnối,xinchophéptôi
giớithiệumộttaychơisànhđiệutinhvi,cóvănhóa!Bắtđầuđi!”“Màyđangđiquágiớihạnđấy,”Stannói.“Vàtaocảnhcáomàyđấy.”
“Đâylàcuộcđời tôi-đừngquênnhé!”conchimhátbằngcáchthét lên
hếtcỡ.Dườngnhưtoànbộchiếcxeđangrungđộng.Stancứtưởngcửaxeđãvỡtanthànhtừngmảnhrồi.Stannhănmặt,ghìchặttayláihơnnữa.
Vàrồithìtiếngthétngừnglặng.
“Chúngtôirấtvuikhigặprấtnhiềungườicácbạnởđâytốinay,những
conngườikhảái,”Gerardnóigiốngnhưmộtxướngngônviên.
Stanlắcđầu,“Chúaơi.”“Tahãyvuiđi,vuivui,nói‘vui’nào.”
“Vuivuivui,thửđinào...”
“Imđi,”Stannói.
Gerardcứtiếptục:
“Vui,vuivui,vui,ồcưngơi,phải,vui,vui...”
“Đủrồi!”Stanvừaquátvừa tấpxevào lềđường.Anhrakhỏixe,đóng
mạnhcửatàixế.“Anhkhônglàmtôisợđâu,anhkia,”Gerardnói.
Stanchửithềvàmởcửasaura.
Gerardlạiđangháthò:“Tôicótinnàychoanh,vàchẳngbaolâuanhsẽ
thấytinnàyđúng,vàanhsẽphảiăntrưamộtmìnhthôi...”“Khôngvấnđềgì,”Stannói,“bởivìmàysẽrakhỏiđây,anhbạn!”Anh
chộpmạnhconchim-Gerardhungdữmổanh,nhưnganhkhôngquantâm-rồiđặtGerardxuốnglềđường,trongđámbụibặm.“Nhưthểanhđangthảtôi,vànếuthếthậtthìtôikhôngmuốn...”
“Thậtđấy,”Stangầmgừ.
Gerardvỗcánh.“Anhkhôngthểlàmvậyvớitôi,”nónói.
“Ồ,khôngthểà?Xemnày.”Stanbướctrởlạiđằngtrướcxe,mởcửara.
“Tôimuốncáithanhđậu,”Gerardnói.“Ítraanhcóthể...”
“Bỏmẹcáithanhđậukhốnkiếpcủamàyđi!”
“Đừng giận dữ bỏ đimà, không thể để chuyện tệ như vậy được, đừngđi...”“TạmbiệtGerard.”Stanđóngsậpcửalạirồiđạpchânga,phóngvútđi,cố
tạoramộtđámbụimâylớn.Anhquaylạinhìn,nhưngkhôngthấyconchimđâu.Thayvàođóanhlạithấytoàncứtchimởghếsau.Ui,sẽmấtnhiềungàymớilaudọnhếtđốngđó.Nhưngbâygiờrấtyênlặng.
Yênlặngmộtcáchnhẹnhõm.
Cuốicùngcũngyênlặng.
NhữngcuộcphiêulưucủaGerardđãkếtthúc.
Bâygiờtrongxehoàntoànyênlặng,nênanhnhậnrabaonhiêumệtnhọc
đãtíchtụtừlâu.Stanbắtđầungủgàngủgật.Anhbậtđàilên,cuộncửaxexuống,đưađầurangoàihứnglàngiólạnh.Cũngkhôngcótácdụnggì.Anhnhận thấymình sắp chìmvàogiấcngủvà anhphảiđưaxe rakhỏiđườngquốclộ.Conchimđóđã làmanhmấtngủ.Anhcảmthấyhơi tệbạcvìđãđểnó
ngoàiđườngnhưthế.Làmvậychẳngkhácgìgiếtnó.Mộtconchimnhưvậysẽkhôngthểsốnglâutrênhoangmạc.MộtconrắnchuônghaymộtconsóiBắcMỹtómgọnnódễdàng.Cólẽchúngđã tómnórồicũngnên.Khôngviệcgìphảiquaylại.Stantấpxevàolề, trongmộtlùmthông.Anhtắtmáy,rồihít thởhương
thơmcủađámthông.Anhchìmngayvàogiấcngủ.Gerardđiquađi lại trênmặtđấtđầybụibặmđượcmột lúc trongđêm
tối.Nómuốnbaylênkhỏimặtđấtvàđãnhiềulầnnócốnhảylênnhữngbụixôthơmumtùmmọcxungquanh.Nhưngbụixôthơmkhôngnângđỡđượctrọnglượngcủanó,vàlầnnàonócũngrơiphịchxuốngđất.Cuốicùngnó
nửanhảy,nửabay,vàlầnnàylạirơixuốngmộtbụicâycáchmặtđấtkhoảng91cm.Đứngtrênthanhđậutạmthờiđó,nócóthểđãngủđượcrồi,cóđiềunhiệtđộhiệntạiquálạnhđốivớimộtconchimnhiệtđới.Vànókhôngngủđượcgiữatiếngkêuăngẳngcủamộtđámthútrênhoangmạc.Tiếngăngẳngcànglúccànggần.
Gerardxùlônglên,mộtdấuhiệubấtan.Nónhìnvềhướngâmthanhphát
ra.Nóthấynhiềuhìnhthùtốiđenđangdichuyểnquahoangmạcđầylùmcây.Nóthoángthấynhữngcặpmắtlóesángmàuxanhlá.Nólạixùlông.
Vàtheodõiđànthútiếnvềphíanó.
Chương76Chiếc trực thăngRobinsonR44 hạ cánhgiữađámmâybụi, vàVasco
Bordenđira,cúingườiphíadướicánhquạt.GãngồivàochiếcHummerđenđangchờsẵn.“Cônóiđi,”gãnóivớiDollyđangcầmlái.Ảđãxuốngtrướchắn, trong lúcVasco còn tham gia cuộc truy đuổi vô vọng tới thành phốPebbleBeach.Dollynói,“CôtađăngkýnghỉởkháchsạnBestWesternvàolúcbảyrưỡi
tốinay,đitớitiệmWalston,ởđâycómộttaybảovệnhậnrachiếcxe.Côtaxuaanhtađibằngcâuchuyệnvềngườichồngcũ,rồianhtatin.”“Xảyrakhinào?”
“Trướctámgiờmộtchút.Từđó,côtatrởlạikháchsạn,bịachuyệnvới
thằngnhóctiếptânlàcóaiđóđangởtrongphòngmình.Khinóđikiểmtrathìcôtalấycâysúngsăncủanóởdướiquầyrồichuồnđi.”“Vậyư?”Bordennói.“Conbénàycũngganđấy.”
“Hìnhnhưcôtađãtìmcáchmuamộtcâysúngtrongmộttiệmdượcphẩm
nhưngbịvướngchuyệnphảichờmườingày.”“Cònbâygiờ?”
“Chúngtađangtheodõiđiệnthoạidiđộngcủacôta,nhưngcôtatắtđiện
thoạirồi.TrướcđóthìchúngtabiếtcôtađangđitheohướngĐôngvềphíađườngcaotốcOrtega.”“Vàohoangmạc,”Vascogậtgùnói.“Côtasẽngủtrongxerồisángmai
tiếptụcđi.”“Chúngtacóthểtảiảnhvệtinhlúc támgiờsáng.Đólà thờigianxửlý
nhanhnhất.”
“Côtasẽ lênđườngtrước támgiờsáng,”Vasconói.Gãdựa lưng trong
chiếcHummer.“Côtasẽđilúcrạngsáng.Đểxemsao.”Gãngừnglạinghĩngợi.“CôtaláixesuốtbuổitrưavàchủyếuđivềhướngNam.NgaylúcbắtđầuchuyếnđithìcônàngcủachúngtađãđivềhướngNamrồi.”“AnhđangnghĩtớiMexicoư?”Dollynói.
Vascolắcđầu,“Côtakhôngmuốnđểlạidấuvết,màbăngquabiêngiới
sẽđểlạiđấuvết.”“ChắccôtasẽhướngvềphíaĐông,tìmcáchbăngquaởnútBrownField
hayCalexico,”Dollynói.“Cólẽ.”Vascovuốtbộrâuquainónmộtcáchsuytư.Quátrễrồi,gãthấy
thuốcbôimiđangdâyrangóntay.Chếttiệt,hắnphảinhớđếnthuốcbôimichứ.“Conbésợlắm.Tôinghĩcôtađanghướngtớimộtnơimàcôtanghĩsẽtiếpviệnchomình.Cólẽlàgặpôngbốdướiđó.Cònkhôngthìgặpaiđómàcôtaquen.Bạntraicũ?Bạnhọc?Bạntronghộinữsinh?Thầycôgiáocũ?Đốitáccũngànhluật?Đạiloạinhưvậy.”“Chúngtađãkiểmtratấtcảcơsởdữliệutrênmạngtronghaitiếngvừa
rồi,”Dollynói.“Vàchotớigiờvẫnchưathấygì.”“Cònhồsơcáccuộcgọicủacôtathìsao?”
“KhôngcócuộcnàogọiđếnmãvùngcủaSanDiego.”
“Hồsơnàycũhaymới?”
“Mộtnămtrước.Khôngđặthàngđặcbiệtthìchỉcóbấynhiêuthôi.”
“Vậylàcóngườinàođómàcôtađãkhônggọitrongmộtnămrồi,”Vasco
thởdài.“Chúngtađànhphảichờcôảthôi.”GãquaysangDolly.“TahãyđiđếncáikháchsạnBestWesternấy.Tôimuốntìmhiểuconbéấymualoạisúnggì.Vàchúngtacóthểnghỉngơivàigiờ,trướcrạngsáng.Tôichắcchắnngàymaichúng tasẽ tómđượcả.Tôicó linhcảmnhưvậy.”Gãvỗngực.“Màtôithìkhôngbaogiờlinhcảmsaicả.”
“Cưngà,anhmớitrétthuốcbôimilênáođẹpcủamìnhkìa.”
“Ái,quỷsứthật,”gãthởdài.
“Sẽtẩyđượcthôimà,”Dollynói.“Tôisẽtẩychoanh.”
Chương77Gerardnhìnnhữnghìnhthùtốiđenđangtiếnlạigần.Chúngcódángđi
sảidàichầmchậm,vàphát ra tiếngkhụtkhịt,vàđôikhi là tiếng thút thít.Thânhìnhcủa chúng thấpbé.Phảikhókhăn lắmmớinhìn thấy tấm lưngchúngphíatrênbụicây.Chúngvâyquanhchỗđậucủanó,tiếnđếngần,rồilướtđi.Nhưngchúng rõ ràngđãđánhhơiđượcnó,bởivì chúngcàng lúccàng
tiếngầnnóhơn.Tổngcộngcósáucon.Gerardxùlông,mộtphầncũngđểhâmnóngcơthể.Đámthúcómõmdài.Mắtchúnglóelênánhsángmàulụcnhạt.Chúngcó
mùixạnồngnặcđặc trưngtrênngười.Chúngcóđuôidàiphủlôngtơ.Nóthấylôngcủachúngkhôngphảimàuđenmàlàmàunâuxám.Chúngtiếnđếngầnhơnnữa.“Mìnhđangđangđangrunrun,đangrunrun
đây.”Vàgầnhơnnữa.Giờthìchúngrấtgần.
Con lớn nhất ngừng lại cách nó vài thước rồi nhìn Gerard chằm chặp.
Gerardkhôngnhúcnhích.Sauvàigiây,conthúlớnnhíchlạigầnhơn.
“Ôngngừngngaychỗđóđượcrồi,thưaông!”
Con thú ngừng ngay lập tức, và thậm chí còn lùi lạimột vài nhịp nữa.
Nhữngconkháctrongnhómcũnglùi lại.Cóvẻnhưchúngbịtiếngnóiấylàmrốitrí.Nhưngchỉmộtlúcthôi.Conthúlớnbắtđầutiếngầnlại.
“Chậc,khoanđã!”Lầnnày,chỉcómộtkhoảngdừngngắnngủi.Sauđóconthútiếptụctiến
tới.“Mày thấymaymắnhả,đồducôn?Phảikhông?Hả?”Bâygiờcon thú
đangtiếnđếnrấtchậm.KhịtkhịtmũivàoGerard,cànglúccànggần...Khịtkhịt, khịt khịt... Con thú này có mùi thật khủng khiếp. Mũi nó chỉ cáchGerardcóvàiphân...Gerardcúixuốngcắnmạnhvàocáimũimềmcủacon thú.Con thúkêu
ẳnglênrồinhảylùilại,suýtnữalàmGerardrơikhỏithanhđậu.Nólấylạithăngbằng.“Mỗilầnquayđầulại,màysẽthấytao,”Gerardnói.“Bởivìsẽcólầnmàyquaylạivàthấytaoởđó,vàtaosẽgiếtmày,Mattà.”Con thú nằm sóng soài dưới đất, hai chân trước xoa xoa chiếc mũi bị
thương.Nóxoađượcmộtlúc.Rồinóđứngdậyrúlên.“Đờithậtkhổ,nhưngsẽkhổhơnnếumàyngu.”Giờthìcảđámthúđang
rúlên.Chúngtiếnvềphíatrướctheohìnhbánnguyệt.Cóvẻnhưchúngbiếtphốihợpvớinhau,Gerardxù lông, rồi lại xù lông lầnnữa.Nócònvỗ cảcánhnữa,cốlàmchohìnhthùmìnhcànglớnvàcàngcóvẻchủđộngcàngtốt.Nhưngmấyconthúnàydườngnhưchẳngđểý.“Này,lũngubọnbay,bọnmàyđanggặpnguyhiểmđấy,thấykhônghả?
Họđangđuổitheobọnbay,họđangđuổitheotấtcảbọnbay!”Nhưngnhữnggiọngnóiấydườngnhưchẳngcótácdụnggì.Đámthútiếp
tục tiến về phía trước, chầm chậm. Một con đang sải bước lại phía sauGerard.Gerardquayđầulạinhìn.Khôngổn,khôngổn.“Bọnbayởđâuthìvềlạichỗđóđi!”Gerardlạivỗcánh,hồihộp,nhưng
dườngnhưsựloâuđãtiếpthêmsứcmạnhchonó,bởivìcànhcâymànóđangđậucómộtchútlựcđẩy.Đámthúgàorútiếnsáttới…VàGerardvỗcánhmạnh-mạnh-vàcócảmgiácmìnhbịđẩylênkhông
trung.Đãnhiềutuầnrồinóchưađượctỉalông,đólàlýdo.Nóbiếtbay.Nódichuyển lêncaokhỏimặtđất,vàpháthiện ranócó thểvút lêncaomột
chút.Khôngnhiều,chỉmộtchútthôi.Đámthúhôihámđangởxadướiđất,trurúvềphíanó,nhưngGerardrẽsanghướngTây,theoconđườngmàStanđãláiđi.Nóđanghướngrakhỏiphíamặttrờimọc,bayvềphíabóngđêm.Vớikhứugiác rất nhạy củamình,nópháthiện ramùi thức ăn, vàbayvềhướngđó.
Chương78Đangthiuthiungủởghếtrước,AlexBurnetmởmắtvàthấymìnhđang
bịnhiềungườiđànôngvâyquanh.Bangườitrongsốđóđangdòmvàoxecô.Họđộimũcaobồivàcầmnhữngthanhchĩalớncóthònglọngởtrên.Côngồibậtdậy.Mộtngườitrongsốhọvẫytayrahiệuchocôngồiyên.“Mộtchútnữathôi,thưacô.”
AlexquaysangnhìnJamieconmìnhđangngủngonlànhởghếbêncạnh.
Nókhôngthứcgiấc.KhônggìđánhthứcJamieđược.Khicônhìnlạirangoài,miệngcôháhốc.Mộtanhcaobồigiơthanhchĩa
lên.Mộtconrắnchuôngkhổnglồ,rấtcóthểdài1m50vàlớnbằngcẳngtay,đangngoenguẩyđầu, tạoramộtâmthanhxèoxèovớicáivòngsừngcủanó.“Côcóthểrađượcrồi,nếucômuốn.”Anhtaquơconrắnđichỗkhác.
Cômởcửamộtcáchthậntrọng.
“Dosứcnóngcủađộngcơxeđấy,”mộtngườitrongsốhọnói.“Thuhút
bọnnóchuidướigầmxevàobuổisáng.”Côthấytoànbộcósáungườiđànông.Mỗingườiđềucóthanhchĩa,và
cầmnhữngbaobốlớncóđầynhữngthứngọnguậy.“Cácanhđanglàmgìvậy?”“Chúngtôiđangthuthậprắnchuông.”
“Tạisao?”cônói.
“ĐểkịpchoLễhộiRắnchuông[25]
vàotuầntới.ỞYuma.”
“Àha...”
“Làmmỗinămmà.Thixemaibắtđượcnhiềurắnnhất.”
“Thìralàvậy.”
“Tínhtheotrọnglượng,nênmuốnbắtnhữngcontobéo.Lúcnãykhông
muốnlàmcôsợđâu.”“Cảmơn.”
Nhómngười đangđịnh bỏ đi.Người đàn ôngnói chuyệnvới cô tụt lại
phíasau.“Côà,côkhôngnênrangoàinàymộtmình,”anhnói.“Mặcdùtôithấycôcómangtheovũkhí.”Anhgậtđầuvềphíaghếsau.“Ừm,”cônói,“nhưngtôikhôngcóđạn.”
“Chậc,vậythìkhôngđượcrồi,”ngườiđànôngnói.Anhtađivềphíaxe
mình,đậubênkiađường.“Cóphảiloại18,53likhông?”“Phải,đúngrồi.”
“Vậythìmấyviênnàyđượcđấy.”Anhtađưachocômộtnắmđạnmàu
đỏ.Cônhétđạnvàotúi.“Cảmơn.Tôinợanhcáigìđây?”
Anhtalắcđầu.“Côcẩnthậnlàđượcrồi.”Anhtaquaylạinhậpvàonhóm.
“KhoảngmộttiếngtrướccómộtchiếcHummermàuđenđiđườngnày.Anhchàngtoconcórâuquainónbảođangtìmmộtphụnữvàđứaconnhỏcủacôta.Nóianhtalàchúcủahọvàhọđangmấttích.”“Ừ.Anhđãnóigìvớianhta?”
“Lúcđóchúngtôichưathấycô.Nênchúngtôinóikhôngthấy.”
“Anhtađivềhướngnàovậy?”cônói.
“VềphíaElsinore.Nhưngtôinghĩsớmmuộngìanhtacũngsẽvònglại.”
“Cảmơn,”cônói.
Anh ta vẫy tay. “Đừng dừng lại đổ xăng nhé,” anh nói. “Chúc cômay
mắn.”
BẢNGHILẠI:CBS5SANFRANCISCO>>>>>
Nghiphạmkhủngbốsinhhọchômnayđượcphóngthích
(CBS 5)Nghi phạm khủng bốMark Sanger hôm nay được phóngthíchkhỏitrạigiamAlamedaCountyvớimứcántreo2nămvìsởhữuvật liệusinhhọcnguyhiểm.Nguồntinđángtincậychobiếtsựphứctạpvìmặtkỹ thuật trongcáobuộccủachínhphủđốivớiSanger làmcôngtốviênphảimiễncưỡngkếtluậnrằnghọcólẽkhôngthểnàođặtnghiphạmnàysausongsắtđược.Cụthể,ngườitađặtvàovòngnghivấncáobuộcđốivớiSanger cho rằnganh ta làngườiđã chuyểnđổigien rùa ở TrungMỹ. Chúng tôi đã nói chuyện với JulioManarez ởCostaRica.
(Manarez)Đúng là rùaĐạiTâyDươngđãbị chuyểnđổigien, làmchochúngphátramàutímbêntrongmai.Chođếnnayvẫnchưacógiảithíchnàovềchuyệnnày.Nhưngtuổicủanhữngconrùanàychothấyviệcchuyểnđổigienxảyracáchđâynămtớimườinăm.
(CBS5)Saukhianh tabịbắtkhông lâu,điều traviênđãxácđịnhđược Sanger trước đó không ở Costa Rica đủ lâu để thực hiện việcchuyểnđổigiennày.Anhtachỉmớiđếnđóvàonămngoái.VànhưvậyMarkSanger, nghiphạmkhủngbố,giờđâyđãđược trả tựdovới sốtiềnphạtlànămtrămđôla.
Chương79Trongphòngnghịsự433củaQuốchội,trongkhichờcácthủtụcđược
tiếnhành,nghịsĩMarvinMinkowski(đảngDânchủ-bangWisconsin)quaysang nghị sĩ Henry Wexler (đảng Dân chủ - bang California) nói. “NênchăngchúngtacầncónhữngquyđịnhnghiêmhơnđểhạnchếviệcsửdụngcôngnghệADNtáikếthợp?”“AnhđangnghĩtớiSangerà?”
“Thìhắnlàtrườnghợpgầnđâynhấtmà.Hắnlấynhữngthứđóởđâu,anh
biếtkhông?”“TrênInternet,”Wexlernói.“Anhcó thểmuanhữngbộdụngcụ táikết
hợptừnhữngtiệmnhỏởbangNewJerseyvàbangNorthCarolina.Tốnvàitrămđôla.”“Vậychẳngphảilàtựrướchọavàothânđấysao?”
“Nghenày,”Wexlernói,“vợtôilàmvườn.Vợanhlàmvườnkhông?”
“Bâygiờkhitụinhỏđãđimấtư?Côấylàngườimêhoahồngđếncuồng
tín.”“Câulạcbộvườntượcđịaphươngư?Mấythứđó?”
“Ừ,phải.”
“Nhiềungườilàmvườntrướcđâytạoracâylaibằngcáchghépcànhcắt
vàothânrễthìbâygiờhọlạidùngnhữngbộdụngcụADNđểxúctiếnmọithứthêmbướcnữa,”Wexlernói.“Ngườitatạorahoahồngchuyểnđổigienkhắp cả thế giới.Cóngười cho rằngmột công tyNhậtBảnđã tạo ra hoahồngxanhdươngbằngcácphươngphápchuyểnđổigien.Hoahồngxanhdươngtừnhiềuthếkỷnaylàgiấcmơcủangườitrồnghoa.Mấuchốtvấnđề
là,côngnghệnàycóởkhắpmọinơi,Marvinạ.Cótrongnhữngcôngtylớnnày,vàcóởvườnsaunữa.Nơinàocũngcó.”“Chúngtalàmgìđượcvớichuyệnnày?”Minkowskinói.
“Chẳnglàmgìđược,”Wexlernói.“Tôikhôngđịnhlàmchuyệngìkhiến
vợanhgiậnđâu.Hoặclàvợtôi.”Ôngtađưataylêncằm,mộtcửchỉluônluôn tạođượcdángvẻ thôngminh trướcmáyquay.“Nhưngcó lẽ,”ông tanói,“cólẽđếnlúccómộtbàiphátbiểuthểhiệnmốiquanngạicủatôivềcácnguycơcủathứcôngnghệkhôngđượckiểmsoátnày.”“Ýhay,”Minkowskinói.“Tôinghĩtôicũngsẽphátbiểumộtbài.”
TINTỨCVỀCÔNGNGHỆHÚTMỠ
MỠCỦATHỦTƯỚNGBÁNVỚIGIÁMƯỜITÁMNGÀNĐÔLA
Tiếptheo:cácnhânvậtnổitiếngsẽquyêngópmỡlàmtừthiện
BBCNEWS.Một bánh xà phòng làm bằngmỡ hút từ người ThủtướngÝSilvioBerlusconiđãđượcbánchomộtnhàsưutậpcánhânvớigiámườitámngànđôla.Bánhxàphòngnàylàtácphẩmnghệthuậtcótên “Mani Pulite” (“Đôi tay sạch sẽ”), do nghệ nhânGianniMotti ởThụy Sĩ tạo ra. Motti mua mỡ từ một trạm y tế ở Lugarno, nơiBerlusconiđãđượcphẫuthuậthútmỡ.Mottisauđóchomỡvàokhuôntạobánhxàphòng,vàbánhxàphòngnàyđượcbán tạihội chợnghệthuậtBaselchomộtnhàsưutậpcánhânngườiThụySĩ,ngườimà“giờđâycóthểrửataycùngBerlusconi”.
Cácnhàbình luận lưuý rằngBerlusconi khôngđượcưa chuộngở
châuÂu,đâycóthểlànguyênnhânkhiếngiámỡcủaôngsụtgiảm.Mỡcủadiễnviênđiệnảnhsẽcógiátrịđángkểhơnnhiều.“BầutrờilàgiớihạnđốivớinhữngsảnphẩmphụcủaBradPitthayPamelaAnderson,”cóngườinói.
Cácnhânvậtnổitiếngsẽbánmỡcủamìnhchứ?“Tạisaolạikhông?”
mộtbácsĩgiảiphẫuthẩmmỹởBeverlyHillsnói.“Đâycóthểlàmộtviệc làm từ thiện.Suychocùng thìhọ lúcnàocũnghútmỡ.Hiện tạichúngtabỏđiphầnmỡhútra.Nhưngngườitavẫncóthểdùngmỡcủahọđểđónggópchonhữngmụcđíchxứngđáng.”
TAYĐUATHUYỀNTỐCĐỘLANGTHANGKHẮPNƠI
Kẻlàmtròcườichonhiềungười
WIRED NEWS SERVICE. Người New Zealand giàu có PeterBethunesẽthửsứclậpkỷlụcthếgiớivềđuathuyềntốcđộchạybằngmỡlấy từmôngcủachínhmình.Chiếc thuyềnba thânEarthracecủaông,dài23m77,đạtchuẩnmôitrường,chạyhoàntoànbằngnhiênliệudieselsinhhọclàmtừdầuthựcvậtvànhữngloạichấtbéokhác,Thậtra,chuyếnlangthangcủaBethunechỉđónggópmộtphầnnhỏvàohànhtrìnhvòngquanhthếgiới.Môngcủaôngchỉsảnxuấtrađượcmột lítnhiênliệuítỏi.Tuynhiên,Bethunelưuýrằngôngđãbịthâmtímnhiềuchỗvànói“đâylàmộthysinhcánhân”đểsảnxuấtranhiênliệu.
HỌASĨNẤU,ĂNCHẤTBÉOTỪCHÍNHCƠTHỂMÌNH
Phảnđối“sựphíphạm”củaxãhộiphươngTây
REUTERS.HọasĩkháiniệmRicardoVegaởNewYorkđãtrảiquacuộcphẫuthuậthútmỡ,nấumỡcủaông,rồiănnó.ÔngnóimụcđíchcủaônglàthuhútsựchúývềsựphíphạmcủaxãhộiphươngTây.Ôngcũngtríchranhữngphầnmỡkhácđểbánvàlưuýrằngđiềunàysẽchophépngườitanếmthửthịtngườivàtrảinghiệmtụcănthịtngười.Vegachưa định giá chomỡ của ông, nhưngmột nhà buôn tác phẩm nghệthuậtướctínhgiácủanósẽthấphơnđángkểsovớimỡcủaBerlusconi.“Berlusconilàthủtướng,”ôngchỉra.“Vegalàmộtngườivôdanh.Vảlại, những chuyện như thế này đã được họa sĩMarcosEvaristta thựchiệnrồi,ôngđãtạorathịtviêntừmỡcơthể.”
MarcosEvaristta làmộthọa sĩ sinh raởChilevàhiện sinh sốngở
ĐanMạch.TintứcchorằngthịtviêntừmỡcơthểôngtasẽđượccôngtyChristie’sđấugiáởNewYorkchưađượcxácnhậnvìđạidiệncủaChristie’skhôngtrảlờiđiệnthoại.
Chương80ChiếcxecứuthươngtăngtốcvềhướngNamtrênđườngcaotốc.Ngồiở
ghế tàixế,khoác trênmìnhcặp taingheBluetoothmới,Dollynói chuyệnvớiVasco.Vascođanggiận,nhưngDollykhông làmđượcgì.Gã lạixuấtphátsaihướnglầnthứhai.Gãchỉcóthểđổlỗichobảnthân.“Xemnày,”Dollynói.“Chúngtavừanhậnđượchồsơcáccuộcgọitrong
nămnămqua.Vừamớinhậnđượcthôi.NhữngngườiAlexgọicómãvùngnàylàvợchồngKendall,HenryvàLynn.Kendalllànhàsinhhóa;chúngtakhôngbiếtcôtalàmgì.NhưngLynnvàAlexcùngtuổinhau.Chúngtanghĩcólẽhaingườicùnglớnlênvớinhau.”“Họđangởđâu?”Vasconói.“GiađìnhKendallấy.”
“LaJolla.PhíaBắccủa...”
“Tôibiếtchỗđóởđâurồikhốnkiếpthật,”Vasconói.
“Bâygiờanhđangởđâu?”Dollyhỏi.
“Từ Elsinore quay về. Cách La Jolla ít nhất một tiếng. Đường ngoằn
ngoèobỏmẹ.Khốnkiếp,tôibiếtconbéđangngủđâuđótrênđường.”“Saoanhbiết?”
“Tôibiếtchứ.Mũitôithínhlắm.”
“OK,chậc,bâygiờcôtacólẽđangtrênđườngtớiLaJolla.Cóthểcôta
đãởđórồicũngnên.”“Còncôởđâu?”
“Cách nhà Kendall hai mươi phút. Anhmuốnmình đưa chúng vào xe
không?”Vasconói.“Taybácsĩsaorồi?”
“Tỉnhtáo.”
“Chắckhông?”
“Gầnnhưđủtỉnhtáođểlàmviệcchochínhphủ,”Dollynói.“Anhtađang
uốngcàphêtừtecmốt.”“Côkiểmtratecmốtrồià?”
“Phải.Tấtnhiên.Vậythì-mìnhđưachúngvàoxe,haychờanh?”
“NếulàconbéAlexthìđểcôtayên.Nhưngnếucôthấythằngnhóc,thì
tómnó.”“Hiểurồi,”Dollynói.
Chương81“Bob,”Alexnói,taygiữđiệnthoại.
Cônghecótiếngrênrỉbênkiađầudây.“Mấygiờrồivậy?”
“Bảygiờsángrồi.”
“Chúaơi.”Đầuanh tađánh thịchvàogối.“Chuyệnnàyquan trọngđấy
Alex.”“Anhlạiđinếmrượuà?”RobertA.Koch,ngườiđứngđầuxuấtsắccủa
côngtyluậtrấtquantâmđếncácloạirượu.Đểbộsưutậpcủamìnhtrongtủkhóakhắpthịtrấn.MuarượutrongmộtbuổiđấugiádoChristie’schủtrì;điđếnNapa,Úc,Pháp.NhưngtheoAlexbiếtthìtấtcảchỉlàmộtcáicớđểcóthểbùkhúthườngxuyên.“Tôiđangchờ,Alex,”anhtanói.“Chuyệnsẽổnmà.”
“OK.Haimươi tư tiếng trước, tôibịmột tên săn tiền thưởng truyđuổi,
mộtgãlựclưỡngkhôngkhácgìcụcgạchbiếtđivậy,hắntruyđuổimẹcontôiđểlấytếbàotừcơthểchúngtôibằngnhữngcâykimlàmsinhthiết.”“Rấthay.Tôiđangchờđây.”
“TôinghiêmtúcđấyBob.Cómộttênsăntiềnthưởngđangtruyđuổimẹ
contôi.”“Bấtthìnhlìnhcómộttênnhưvậyà?”
“Không,tôinghĩcóliênquantớiBioGen.”
“TôinghenóiBioGenđanggặprắcrối,”Bobnói.“Vàhọđangtìmcách
lấytếbàocủacôư?Cólẽhọkhônglàmđượcđâu.”
“Cólẽkhôngphảilàtừmàtôimuốnnghe.”
“Côbiếtmà,luậtđâucórõràng.”
“Này,”cônói,“tôicóđứacontrai tầmtuổiởđây;chúngtìmcáchchộp
lấynóvàrồidùngkimthọcvàogannóởđằngsaumộtchiếccứuthương,tôikhôngmuốnnghechữkhôngrõràng.TôimuốnngheChúngtasẽchấmdứtchuyệnnày.”“Chúngtôinhấtđịnhsẽcốgắng,”anhtanói.“Đâylàvụcủabốcôà?”
“Ừ.”
“Côgọiôngấychưa?”
“Bốtôikhôngbắtmáy.”
“Côgọicảnhsátchưa?”
“Ngoàikiađangcó lệnhbắt tôi.ỞOxnard.Hômnaycóphiên tòa thảo
luậnởOxnard.Tôicầnaiđógiỏibiệnhộđếnđóthaymặttôi.”“TôisẽcửDennisđi.”
“Tôiđãnóilàcầnngườinàođógiỏicơmà.”
“Dennisgiỏimà.”
“Dennisgiỏinếuanhtacóthờigianmộtthángchuẩnbị.Cònchúngtachỉ
cóngàyhômnaythôi,Bob.”“Chậc,vậycômuốnai?”
“Tôimuốnanhđi,”cônói.
“Chúa ơi. Oxnard ư? Xa bỏ xừ… Tôi còn chưa uống ngụm rượu nào
nữa...”
“TôicómộtkhẩusúngsăncưanòngởghếsauđấyBob.Tôikhôngquan
tâmchuyệnanhnghĩđườngxahayđườnggần.”“Đượcrồi,đượcrồi,bìnhtĩnhđi,”anhnói.“Tôiphảisắpxếpvàithứ.”
“Anhcóđikhông?”
“Có,tôiđi.Côcómuốnnóichotôibiếtmộtchútxíuchuyệnnàylànhư
thếnàokhông?”“AnhcứtìmtronghồsơBurnetsẽbiết.Tôigiảđịnh làchuyệnnày liên
quan tớimấyvụchiếmhữu, chiếmhữu trưngdụnghaychuyểnđổi chiếmhữuđơngiản.”“Chiếmdụngtếbàocủacôư?”
“Họchorằnghọsởhữuchúng.”
“Saohọsởhữutếbàocủacôđượckiachứ?Họsởhữutếbàocủabốcô
mà.Ồ, tôi hiểu rồi.Cùng loại tế bào.Nhưng chuyện này vớ vẩn thật đấyAlex.”“Nóichoquantòabiếtấy.”
“Họkhôngthểxâmphạmquyềntoànvẹncủacơthểcôđược,cũngkhông
đượcxâmphạmcơthểcủaconcô,thậtlà…”“Anhđểdànhnhữnglờiấymànóivớiquantòa,”cônói.“Látnữatôigọi
lại,xemchuyệntiếntriểnrasao.”Côđóngnắpđiệnthoạilại.
CôcúinhìnJamie.Nóvẫnđangngủ,ngủyênbìnhnhưmộtthiênthần.
NếuKochtớiOxnardvàocuốigiờsáng,anhtacóthểdựphiêntòakhẩn
cấpvàobuổitrưa.Cólẽcônêngọichoanhtakhoảngbốngiờchiều.Từgiờđếnkhiấydườngnhưsẽlàmộtkhoảngthờigianrấtdài.
CôláivềphíaLaJolla.
Chương82Chúngtachẳngbaogiờmuốnvậycả,HenryKendallnghĩbụng.Khách
khứa!AnhkinhngạcđứngnhìnLynnquàngtayquanhAlexBurnetrồicúingườiômđứaconJamiecủaAlex.AlexvàJamievừatới,tớimàkhôngbáotrước.HaingườiphụnữvàobếplấythứcănchoJamie,vừađivừaháohứctrò chuyện, vung vẩy hai tay, hớn hở vì gặp nhau.Trong khi đó, con traiJamie của anh vàDave đang chơi tròDrive orDie! trênmáyPlaystation.Tiếng kim loại bị nghiền răng rắc và tiếng bánh xe rít lên tràn ngập cănphòng.HenryKendall cảm thấy choáng ngợp.Anh bước vào phòng ngủ và cố
nghĩthôngsuốtmọichuyện.Anhvừamớitừđồncảnhsátvề,ởđóanhđãxemlạibăngghihìnhanninhởsânchơivàongàyhômkia.Chấtlượnghìnhảnhkhôngtốtlắm-cảmơnChúa-bởivìhìnhảnhthằngnhócBillyấyđấmđáconanhkinhkhủngđếnnỗianhhầunhưkhôngthểxemđược.Anhphảiquaymặtkhỏimànhìnhnhiều lần.Còn tụinhóckia,cáibăngnhómtrượtvánấy,tấtcảbọnnóphảivàotùmớiphải.Nếumaymắnmộtchútthìbọnnócũngsẽbịđuổihọc.NhưngHenrybiếtchuyệnsẽkhôngdừngởđó.Chuyệnchưabaogiờdừng
lạicả.Ngàynayaicũngthíchkiệncáo,vànhấtđịnhbốmẹcủamấythằngnhóctrượtvánsẽđâmđơnkiệnxinphụchồidanhdựchođámnhóc.HọsẽkiệngiađìnhHenry,rồihọsẽkiệnJamievàDave.Vàtừnhữngvụkiệncáođó chắc chắn sẽ lòi ra chuyện chẳng có hội chứng nào gọi là hội chứngGandalf-CrikeyhayhộichứnggìkhácmàLynnđãbịaracả.ChắcchắnsẽlòirachuyệnDavethựctếlàmộtcontinhtinhchuyểngien.Rồi thì sao nữa? Một gánh xiếc truyền thông ngoài sức tưởng tượng.
Phóngviêncắm trạinhiều tuần trênbãicỏsân trước.Giađìnhanhđiđếnđâusẽbịsănđuổiđếnđó.Họsẽbịghihìnhngàyđêmbằngmáyquayđiệpviên.Đờisốngcủahọbịpháhoại.Vàđếnlúcđámphòngviênbắtđầuchánchường thì đám người sùng giáo và những nhà môi trường sẽ nhảy vào.Henryvàgiađìnhanh sẽbịgọi lànhữngKẻVô thần.Họ sẽbịgọi là tội
phạm.Họsẽbịgọilànhữngkẻnguyhiểm,lànhữngkẻphiMỹ,vàlànhữngkẻgâyhiểmhọađối với sinhquyển.Trong tâm trí anh, anhhìnhdung racảnhcácbìnhluậnviêntruyềnhìnhnóinhiềuthứtiếnghỗnđộn-tiếngAnh,tiếngTâyBanNha,tiếngĐức,tiếngNhật-aicũnghuyênthuyên,kèmtheohìnhanhvàDavetrênmànhình.Vàđómớichỉlàkhởiđầu.
Davesẽbịdẫnđi.Henrycóthểsẽphảingồitù.(Mặcdùanhkhôngnghĩ
vậy;cácnhàkhoahọcđãviphạmluậtlệvềthửnghiệmgiencảhaithậpkỷnay rồi,vàchưaaiđi tùcả,ngaycảkhibệnhnhân tửvong.)Nhưngchắcchắnanhsẽbịcấmnghiêncứu.Anhcóthểbịđárakhỏiphòngthínghiệmtrongmột năm hoặc hơn.Anh sẽ nuôi sống gia đình bằng cách nào đây?Lynnkhôngthểmộtmìnhgồnggánhđượcvàcôngviệclàmwebcủacôấygần như chắc chắn sẽ chẳng tiến triển được. Và chuyện gì sẽ xảy ra vớiDave?Rồicontraianhnữa?Tracynữa?Vàcòncộngđồngcủahọthìsao?LaJollalàthànhphốkhátựdo(suychocùngthìlànhiềuvùngởLaJolla),nhưngngườitacóthểsẽkhôngchấpnhậncáiýniệmngườitinhtinhđihọccùngconcủahọ.Mộtýniệmcấptiến,nhấtđịnhlàvậyrồi.Ngườitachưasẵnsàngchấpnhậnnó.Nhữngngười theochủnghĩa tựdocũngchỉ tựdođếnmộtmứcnàođó.Giađìnhanhcóthểsẽphảidọnnhàđinơikhác.Họcóthểsẽphảibánnhà
vàđiđếnmộtnơixaxôinàođó,nhưbangMontanachẳnghạn.Mặcdùởđócólẽngườitathậmchísẽcònítchấpnhậnhọhơn.Nhữngýnghĩnàyvớinhiềuýtưởngkhácvụtquatâmtríanh,giữatiếng
xerítbánhvàđâmvàonhau,vàgiữatiếngvợanhvàcôbạnđangcườiđùatrongbếp.Anhcảmthấychoángngợp.Vàgiữacảmgiácấy,giữatâmđiểmcủamọithứ,làcảmgiáctộilỗisâusắctronganh.Cómộtđiềurấtrõràng.Anhphảitrôngcoimấyđứaconcủamình.Anh
phảibiếtchúngởđâu.Anhkhôngthểmạohiểmđểnhữngsựcốnhưchuyệnđãxảyrangàyhômkiatáidiễn.Lynnđãgiữcácconởnhàthêmmộtthờigiannữa,địnhbụngsaumộtthờigianmớichochúngđihọc,đểkhôngxảyrasựcốnàovớinhữngđứalớnkhácởtrường.ThằngnhócCleeverấylàmộtmốihọa,vàkhôngnhiềukhảnăngnósẽbịbỏtù.Ngườitachắcsẽdọacho
nómộttrậnrồigiaochobốnótrôngnomlàxong.Bốnó,Henrybiết,làmộtnhàphântíchquốcphònglàmviệcchomộtnhómchuyêngiacốvấnởđịaphươngvàlàmộtgãthíchsúngốngcựckỳ.Mộttrongnhữnggãtríthứccósởthíchbắncáinàycáikia.Mộtnhàtri thứcđầynamtính.Khôngthểnóitrướcđượcchuyệngìcóthểxảyra.Anhquaysangkiệnhàngmàanhđãmangvềtừphòngthínghiệm.Trên
kiệncóghiTrackTechIndustries,thànhphốChiba,NhậtBản.Bêntronglànămốngbạcsángbóngdài2,54cm,nhỏhơnốnghútmộtchút.Anhlôimấycáiốngranhìn.Nhữngtuyệttácthunhỏnàycótíchhợpcôngnghệđịnhvịtoàn cầu, cũng như có cả thiết bị theo dõi nhiệt độ,mạch đập, hô hấp vàhuyếtáp.Chúngđượckíchhoạtbằngcáchchạmvàomộtmiếngnamchâmởmộtđầu.Đầuốngánhlênmàuxanhdươngmộtlầnrồitắtngóm.ChúngđượcthiếtkếđểtheodõinhữngconLinhtrưởngtrongphòngthí
nghiệm,khỉvàkhỉđầuchó.Ốngđượccấyvàoconvậtbằngmộtdụngcụgiảiphẫuđặcbiệttrôngnhưmộtốngtiêmquácỡ.Ốngđượcđặtdướilớpdaởphầncổ,ngaytrênxươngđòn.Henrydĩnhiênkhôngthểlàmvậyvớibọntrẻ.Vìvậycâuhỏiđặtralà,phảiđặtốngởđâu?Anhvào lạiphòngkháchnơi tụinhỏđangchơi.Đểcảmbiến trongcặp
sáchbọnnóư?Khôngđược.Đểởdướicổáobọnnóư?Anhlắcđầu.Bọnnósẽthấycộmvàpháthiệnra.Vậythìởđâu?
Cáidụngcụgiảiphẫu ấy rấtđượcviệc.Thiếtbịđượccài suônsẻvào
phầncaosudướigótgiàythểthao.AnhnhétdướigiàycủaDave,rồigiàycủaJamie,vàrồi,trongmộtcơnbốcđồng,anhrangoàilấycảchiếcgiàycủaJamie,contraiAlex.“Đểlàmgìạ?”Jamienói.
“Chúcầnđonó.Chútnữachútrảlại.”
Anhnhétmộtthiếtbịcảmbiếnvàochiếcgiàythứba.
Cònlạihaithiếtbị.Henrynghĩngợimộthồilâu.Anhnghĩrađượcnhiều
khảnăng.
Chương83ChiếcHummer dừng lạiđằng sauchiếcxecứu thương,Vascobước ra
ngoài.Gãtớigầnxecứuthương.Dollytrườnmìnhvàoghếhànhkhách.
“Chuyệngìvậy?”Vasconóikhiđãvàotrongxe.
Dollygậtđầuvềphíacănnhàởcuốiđường.“Đó lànơiởcủagiađình
Kendall.AnhthấychiếcxecủaBurnet trướcnhàđấy.Côtađãở trongđóđượcmộttiếngrồi.”Vascochaumày.“Chuyệngìthế?”
Ảlắcđầu.“Tôicóthểlấymicrođịnhhướng,nhưngmìnhphảigắnsátvào
cửasổ,màtôinghĩanhkhôngmuốntôiđếngầncănnhàđóhơn.”“Phải,tôikhôngmuốn.”
Vascodựa lưngvàoghế.Gãbuôngmột tiếng thởdài.Gãnhìnđồnghồ
đeotay.“Chậc,mìnhkhông thểvào trongđó.”Những tay săn tiền thưởngđược
phépvàogiacưcủakẻđàophạm,thậmchíkhôngcầnlệnhkhámnhà,nhưnghọkhôngthểxâmnhậpgiacưcủabênthứba,mặcdùhọbiếtkẻđàophạmđangởđó.“Sớmmuộngì,”gãnói,“chúngcũngphảirathôi.Vàkhichúngrathìchúngtađãchờsẵnởđây.”
Chương84Gerardđangmệtmỏi.Nóđãbayđượcmộttiếngkểtừlầnnghỉcuối,lần
nghỉấynhưthểmộttaihọavậy.Trờivừa rạngsángchưabao lâu,nóđãđápxuốngmộtkhunhàcómùi
thứcănmànóngửiđược.Nhữngtòanhàlàmbằnggỗcólớpsơnđãmờ.Cónhữngchiếcxecũkỹnằmgiữađámcỏmọcxungquanh.Nhữngconthúlớnkêukhụtkhịtphíasaumộthàngrào.Nóđậutrênmộtcọcràonhìnđứanhỏmặcbộáoliềnquầnmàuxanhdươngđangđirangoàivớimộtcáixôtrongtay.Gerardngửithấymùithứcăn.“Tôiđóiquá,”nónói.
Đứabéquaylại.Nónhìnquanhmộtchốc,rồitiếptụcđi.
“Tôimuốnthứcăn,”Gerardnói.“Tôiđóilắm.”
Đứanhỏlạidừngchân.Nólạinhìnquanh.
“Cóchuyệngìvậy?Cậukhôngbiếtnóichuyệnà?”Gerardnói.
“Cóchứ,”thằngnhócnói.“Bạnởđâuvậy?”
“Ởđây.”
Thằngnhócnhíumắt.Nóbướcđếnchỗhàngrào.
“TêntôilàGerard.”
“Khôngđùađấychứ!Màynóiđược!”
“Thật là thúvịđốivớicậu,”Gerardnói.Giờthìnóngửicáixôđượcrõ
hơn.Nóngửithấymùingôvànhữngloạingũcốckhác.Nócũngngửithấy
một thứkhác cómùihôi.Nhưngcơnđóiđãxâmchiếm toàn thân thểnó.“Tôimuốnthứcăn.”“Màymuốnloạinào?”thằngnhócnói.Nóthọctayvàoxôvàmúcramột
muỗngthứcăn.“Màyăncáinàykhông?”Gerard cúimình xuống, nếmmuỗng thức ăn.Nó phun ra ngay tức thì,
“Kinhquá!”“Thứcănchogàđấy.Cósaođâu.Bọnnóănhoàimà.”
“Cậucórautươikhông?”
Thằng nhóc cười phá lên. “Mày vui thật đấy.Mày nói giọngAnh. Tên
màylàgì?”“Gerard.Cam?Cậucócamkhông?”Nónônnóngnhảytớinhảyluitrên
cọcrào.“Tôithíchăncam.”“Saomàynóichuyệngiỏivậy?”
“Tôicũngcóthểhỏicậucâuđấy.”
“Màybiếtsaokhông?Taosẽđemmàychobốxem,”thằngnhócnói.Nó
đưatayra.“Màyđượcthuầnhóarồiphảikhông?”“Tuyệt!”Gerardbướclêntaynó.
ThằngnhócđặtGerardtrênvai.Nócấtbướcquaytrởlạitòanhàgỗ.“Tao
cálàbánmàyđisẽđượcnhiềutiềnlắm,”nónói.Gerardkêumộttiếngquácrồibaylênnócmộttòanhà.
“Ê!Quaylạiđây!”
Từtrongnhàvọngramộttiếngnói:“Jared,làmviệcnhàđi!”
Gerardnhìnthằngnhócmiễncưỡngquaylưngđivềphíacáisânđầyđất,
tungtừngnắmngũcốctrongxôrakhắpmặtđất.Mộtđànchimlôngvàngkêucụccụcvànhảylênđónthứcănđượcnémtới.Chúngtrôngngungốcđếnkhótin.Rốtcuộc,phảimộtlúcsauGerardmớiquyếtđịnhănthứthứcănấy.Nó
bayxuốngvàkêulênmộttiếngquáclớnđểxualũchimngungốcđi,rồibắtđầuănchỗngũcốccủabọnchúng.Thứthứcănnàycómùithậtkinhtởm,nhưngnóphảiăncáigìđó.Trongkhiđóthằngnhóclaovềphíanó,haibàntaymởrộngra,Gerardbaylên,mổmạnhvàomũithằngnhóc-thằngnhócthétlên-rồisauđóGerardthảmìnhxuốngcáchđómộtquãngngắn,đểăntiếp.Lũchimlôngvànglớnđangvâyquanhnó.“Lùilại!Lùilại!Tấtcảbọnbay!”
Đám chim lông vàng hầu như chẳng để ý.Gerard phát ra tiếng còi hụ.
Thằng nhóc lại lao đến, vồ hụtGerard trong gang tấc.Nó rõ ràng làmộtthằngnhóckhờkhạo.“Đangchaođảo!Đangchaođảo!6.096m,đangchaođảo!Tôisẽgạtcần
vềphíatrước...”Sauđólàmộttiếngnổthétaixétankhoảngkhông.Đámgàchạytánloạn,vànhưvậyGerardcómộtchútkhoảnhkhắcyêntĩnh,đểănchútít.Giờthìthằngnhócđãtrởlạicùngmộttấmlưới,nóđangquơtấmlướitừ
trênxuốngdưới.HànhđộngấykíchthíchGerardquámức.Đangbuồnnônvìthứthứcănkhủngkhiếpấy,nóliềnvụtlênkhôngtrung,xuađuổivàmổthằngnhócmộtcúrõđaungaytrênđầu,rồibayvàokhoảngtrờixanhthẳmđểlênđường.Haimươiphútsau,trênkhôngtrunglạnhlẽo,nóđếnbãibiểnvàbaydọc
theođườngbiển.Ởđâydễdànghơn,bởicó luồngkhôngkhí thổi từdướilên,mộtphúclànhđốivớiđôicánhmỏimệtcủanó.Nókhôngthểbaylêncao,nhưngluồnggióvẫncóích.Nócảmnhậnđượcmộtcảmgiácyêntĩnhbìnhdị.Ít ra thì,nócũngcóđượccảmgiácđóchođếnkhimộtconchim trắng
khổnglồnàođó-lớnkhủngkhiếp,khổnglồ-chẳngnóichẳngrằngvụttừ
dướilêntrúngnó,phụtngangquanó,tạonênmộtluồngkhíxoáyhỗnloạnlàmnóchaođảođếnmấtkiểmsoát.KhiGerardlấylạithăngbằng,conchimđãlượnxatrênđôicánhphẳngkhổnglồ.Chỉcómộtmắtduynhấtngaygiữađầuconchim;conmắtlấplánhtrongánhnắng.Vàđôicánhkhôngbaogiờcửđộng;chúnglúcnàocũngthẳngvàphẳng.Gerardrấtnhẹnhõmkhibiếtchỉcómộtconchứkhôngphảicảmộtbầy
chimnhưvậy.Nóquansátconchimlượnvòngvềphíamặtđấtbêndưới.Vàngaylúcđónóđểýthấycáiốcđảoxinhđẹpmàulụcấyởgiữabãibiểnkhôkhan.Mộtốcđảo!Ốcđảođượcxâyởmộtđịađiểmcóvôsốtảngđákhổnglồ tạo thànhcụm.Xungquanhnhững tảngđá lànhữngcâycọ,nhữngkhuvườnthơmngátvànhữngtòanhàxinhxắnnáumìnhgiữamàuxanhcủacâylá.Gerardcảmthấychắcchắnsẽcóthứcănởđó.Mộtcảnhtượnghếtsứcgọimờinóbayxuốngtheohìnhxoắnốc.Đâygiốngnhư làmột giấcmơ vậy.Những con người xinh đẹp trong
nhữngbộáochoàngtrắngyênlặngbướcxuyênquamộtvườnhoabụi,trongbóngcâymát rượicủađámcọ,giữađủ loạichimchócđangchuyềncành.Nókhôngngửithấymùithứcăn,nhưngnóchắcchắnởđâyphảicóthứcăn.Vàrồinóngửithấy-mùicam!Camcắt!
Mộtthoángsaunómớiđịnhvịđượcmộtconchimkhác,xanhthẳmvàđỏ
rực,đậutrênmộtthanhđậuphíatrênmộtcáikhaybàynhiềucam.Cam,bơ,vànhiềumảnhraudiếp.Mộtcách thận trọng,Gerardđápxuốngcạnhconchim.“Tôimuốnbạnmuốntôi,”nónói.
“Xin-chào,”conchimxanhđỏnói.
“Tôicầnbạncầntôi.”
“Xin-chào.”
“Chỗcủabạnđâyđẹpquá.“TôitênlàGerard.”
“Aaa,cóchuyệngìkhôngbácsĩ?”conchimnói.
“Chotôilấymộttráicamnhé?”
“Xin-chào,”conchimnói.“Aaa,cóchuyệngìkhôngbácsĩ?”
“Tôinói,tôimuốnăncam.”
“Xin-chào.”
Gerardmấtkiênnhẫn.Nónhắmvàotráicam.Conchimxanhđỏhungdữ
mổvàonó;Gerardtránhđượcvàvỗcánhbayđicùngtráicamtrongmiệng.Nóđậutrênmộtcànhcâyrồinhìnlại.Chỉlúcnàynómớithấyconchimkiađangbịxíchvàocànhđậu.Gerardthưthảăntráicam.Rồinóbaylạiđóđểlấy thêm.Nóđếnchỗcànhđậucủaconchimtừđằngsau, rồisauđó là từbêncạnh.Nóbayvàomộtcáchbấtngờ,mỗilầnnhưvậyđềutránhconchimchỉbiếtnói,“Xin-chào!”Nửatiếngsau,nóđãthỏamãn.
Trongkhiđó,nótheodõinhữngngườitrongbộáochoàngtrắngđếnrồi
đi,vừabướcvừanóivềNyQuilvàJell-O.Nónói,“Jell-O,móntrángmiệngđầy hương vị cho cả gia đình, giờ đây có bổ sung thêm calci-yum!”Haitrongsốnhữngngườikhoácáochoàngấynhìnlên.Mộtngườicười.Rồilạitiếptụcđi.Nơiđâythậtanbình;dòngnướcrócráchchảygiữanhữngdòngsuốinhỏbêncạnh lốiđi.Nósẽở lạiđây,Gerardcảmthấychắcchắnnhưvậy,ởlạitrongmộtkhoảngthờigianlâuthậtlâu.
Chương85“OK,chúngtahànhđộng,”Vasconói.Haiđứanhỏđangđirakhỏinhà
Kendall.Mộtđứađenđúađộimũlưỡitrai,haichânnhưbịvòngkiềng.Đứakiathìdanhạt,cũngđộimũlưỡitrai.Haiđứamặcquầnkakivàáothểthao.“TrôngnhưJamie,”gãvừanóivừasangsốxe.Chúngláixechầmchậm
vềphíatrước.“Tôikhôngbiết,”Dollynói.“Trôngkhônggiốnglắm.”
“Chínhcáiđứađộimũlưỡitraiấy.Hỏinólàbiết.”
Vasconói.
Dollyhạkínhxexuống.Ảnhoàingườira.“Jamiephảikhôngcưng?”
Thằngbéquaylại.“Vângạ?”nónói.
Dollynhảyrakhỏixe.
HenryKendallđanglàmviệctrướcmáyvitínhđểkíchhoạtcôngnghệ
TrackTechthìnghethấymộttiếngthétlanhlảnhtừbênngoài.NgaylậptứcanhbiếtđóchínhlàDave.Anhlồnglênvàchạyraphíacửa.SaulưnganhlàLynn,chạyratừbếp.NhưnganhchúýthấyAlexvẫnởtrongbếp,tayquàngquanhđứacontraiJamie.Trôngcôthậtkinhhãi.Davekhônghiểunhữnggìnóchứngkiến. Jamienóichuyệnvớingười
phụnữtrongchiếcxelớnmàutrắng,rồisauđócôtanhảyrangoàivàchộplấyanhấy.Davevốnkhôngbaogiờtấncôngphụnữ,chonênnóđứngnhìn
người phụnữ ấy nhấc bổng Jamie lên,mang anh ấy ra đằng sau chiếc xemàutrắng,rồimởcửasaura.Bêntrongxe,Davethấymộtngườiđànôngmặcáokhoáctrắng,vànóthấynhiềuthiếtbịbóngloánglàmnókinhsợ.Jamiechắccũngrấtsợ,vìđộtnhiênanhấythétlênrồingườiphụnữđóng
sậpcửasauxelại.Trướckhichiếcxelănbánh,Davehétlênvànhảylênphíasauxe,chộp
lấytaycầmtrêncửa.Chiếcxetrắngtăngtốcvềphíatrước,chạythậtnhanh.Davevừabámchặtvừacốgắnggiữthăngbằng.Khiđãnắmđượcchắc,nókéomình lên, để có thểnhìnvàobên trongxequa cửakínhphía sau.Nóthấy người đàn ông áo khoác trắng và người phụ nữ ấy đẩy Jamie lêngiường,loayhoaytróiJamienằmxuống.Jamieđanggàothét.Davecảmthấycơnthịnhnộcuồncuộnchảyquacơthểmình.Nógầmgừ
vàđậpmạnhcửa.Ngườiphụnữgiậtmìnhnhìn lên.Ả trông sửng sốtkhithấyDave.Ảhétlêncáigìđóvớitêntàixế.Têntàixếbắtđầuláichệchchiếcxemàutrắngsangmộtbên.Davebịhất
tungvềmộtbên,hầunhưkhôngthểnắmđượctaynắmcửaởchỗlõm.Khixehấtnómộtlầnnữa,nóvớilêncao,chụplấymấycáiđèntrêncửa.Nódumìnhlênnócxecứuthương.Gióthổimạnh.Bềmặtnóctrơnláng.Nónằmsátxuống,nhíchtừngchútlênphíatrước.Chiếcxechạythẳngtrởlại,chậmhơn.Nónghecótiếnglahétbêntrongxe.Nóbòlênphíatrước.
“Mìnhvuộtmấtnórồi!”Dollyngoáinhìnracửasauhétlên.
“Chuyệngìvậy?”
“Trôngnhưmộtcondãnhân!”
“Nókhôngphảilàdãnhân;nólàbạntôi!”Jamievừavùngvẫyvừahét.
“Nóđihọcvớitôi.”
MũlưỡitraicủathằngnhócrơixuốngvàDollythấythằngbécómáitócmâunâuđậm.Ảnói,“Tênmàylàgì?”“Jamie.JamieKendall.”
“Ôikhông,”ảnói.
“Chúaơi,”Vascovừaláixevừanói.“Côbắtnhầmà?”
“NónóitênnólàJamiemà!”
“Nhầm người rồi. Chúa ơi, cô đúng là ngu đần, Dolly. Vậy là bắt cóc
đấy.”“Chậc,đâuphảilỗitạitôi...”
“Cônghĩlàlỗicủaaiđâyhả?”
“Anhcũngthấyđứanhỏmà.”
“Tôikhôngthấy...”
“Lúcnãyanhcũngnhìnrangoàicơmà.”
“Chúaơi,câmmồmđi.Đừngcãinhaunữa.Mìnhphảiđưatrảnólại.”
“Ýanhlàsao?”
“Mìnhphảiđưanótrởlạichỗmìnhthấynó.Đâyđúnglàbắtcócrồicòn
gì.”SauđóVascovăngtục,rồihétlên.
Daveđangnằmtrênnócxe,kẹpgiữathanhđènhiệuvàmặtdốccủaxe
cứuthương,Nónghiêngmìnhvềphíaghếtàixế.Ởđócómộtchiếcgươngmặtbênlớn.Nóthấymộtngườiđànôngxấuxícórâuquainónđen,vừalái
xevừalahét.NóbiếtngườiđànôngsẽlàmhạiJamie.Nóthấyngườiđànôngđangnherăngbiểulộsựgiậndữ.Davenghiêngmìnhxuống,đểtrọnglượngcơthểnằmtrênchiếcgương,
rồiquơcánhtayvàotrongquacửaxeđangmở.Nhữngngóntaymạnhmẽcủanóchộptrúngmũigãrâuquainón,vàgãhétlênrồigiậtđầura.NhữngngóntaycủaDavetrượtđi,nhưngnóthumìnhvềvàcắnmạnhvàotaigãđànôngvàngậmchặt.Gãđànônggàothéttrongthịnhnộ.Davecảmnhậnđượccơnthịnhnộấy,nhưngtrongnócũngđãcóbaonhiêulàthịnhnộrồi.Nókéomạnh,vàcảmthấycáitaisứtcùngvớimáunóngphunra.Gãđànôngthétlênvàxoaybánhlái.
Chiếcxecứuthươngchaođảo,haibánhbêntráinhấckhỏimặtđất,rồi
cảxechầmchậmlậtnhàovàbênhôngphảixeđổsầmxuốngđất.Tiếngkimloạirítlênđếnđinhtainhứcóc.LúcxenghiêngDavecònđangnằmtrênxe,nhưngsaucúvachạm,nómấtlựcbám.Haichânvamạnhvàomặtgãđànôngrâuquainónvàmộttrongnhữngchiếcgiàycủanóđithẳngvàomiệnggã.Chiếcxetrượttrênđườngrồidừnghẳn.Gãđànôngđangcắngiàyvàhohắng.Ngườiphụnữbêntrongđanggàothét.Daverútchânkhỏigiày,đểlạichiếcgiàytrongmiệnggãđànôngrâuquainón.Máuphunrakhắpnơitừtaigã.Nógiựtnốtchiếcgiàycònlạira,lontonchạyraphíasauxecứuthương,
và lấyhết sứcmởcửa.Ngườiđànôngáokhoác trắngđangnằmnghiêng,máumiệngđangchảy.Jamienằmdướigã,miệngkhôngngớtkêula.Davelôingườiđànôngáokhoáctrắngrakhỏixe,thảhắnxuốngđường.RồinóđitớichỗJamie,đặtJamielênlưngvàmangJamiechạyvềcănnhàcủahọ.Jamienói.“Emcóbịthuơngkhông?”
CáitaivẫncòntrongmiệngDave.Nónhảcáitaivàotaymình.“Không.”
“Cáigìtrongtayemvậy?”
Davemởnắmtayra.“Mộtcáitai.”
“Ặc,íẹ!”
“Emcắntaihắn.Hắnlàngườixấu.Hắnlàmhạianh.”
“Ặc!”
Phíatrướcmặt,bọntrẻthấymọingườiđangđứngngoàibãicỏtrướcnhà.
HenryvàLynnvànhữngngườikhácnữa.DaveđặtJamiexuốngđất,rồinóchạytớichỗbốmẹJamie.Davechờmẹ,Lynn,hỏihannhưngcôlạihoàntoànchútâmvàoJamie.Điềunàykhiếnnóbuồn.Nóđánhrơicáitaitrongtayxuốngđất.Mọingườiđềuđivòngquanhnó,nhưngkhôngaichạmvàonó,khôngaiđặtngóntayvàobộlôngcủanó.Nóthấycànglúccàngtủi.
Rồinóthấymộtchiếcxehìnhhộpmàuđenđanglaotrênđườngvềphía
họ.Chiếcxekhổnglồ,caokhỏimặtđất,vàchạytớingaychỗbãicỏ.
Chương86PhòngxửánOxnardnhỏbévàlạnhlẽođếnnỗiBobKochtưởngmình
sẽbịviêmphổi.Dùsaothìanhcũngthấykhôngkhỏechútnào.Cơnnhứcđầusaukhichèchénđểlạicảmgiácchuacháttrongbaotửanh.Thẩmphánlàmộtanhchàngkhátrẻ,khoảngbốnmươi,trônganhtacũngcóvẻbịnhứcđầusaukhiuốngrượu.Màcólẽkhôngphảivậy.Kochđằnghắnggiọng.“Thưaquýtòa,tôiởđâyđểđạidiệnchocôAlexandraBurnetkhôngthể
đíchthânđếnđâyđược.”“Phiêntòanayđãtốngđạtlệnhyêucầucôtatrìnhdiệntrướctòa,”thẩm
phánnói.“Đíchthântrìnhdiệntrướctòa.”“Tôiýthứcđượcnhưvậy,thưaquýtòa,nhưngcôấyvàđứaconcủamình
hiệnđangbịmộtkẻsăntiềnthưởngsănđuổi.Ngườinàyđịnhlấymôtừcơthểmẹconhọ,vàdođócôphảichạytrốnđểkhôngbịlấymô.”“Tênsăntiềnthưởngnào?”thẩmphánnói.“Tạisaocótênsăntiềnthưởng
nàođódínhlíutrongvụnày?”“Chúngtôimuốnbiếtchínhđiềuđóđấy,thưaquýtòa,”BobKochnói.
Vịthẩmphánquayngườisanghướngkhác.“ÔngRodriguez?”
“Thưa quý tòa,” Rodriguez đứng lên nói, “không hẳn có tay săn tiền
thưởng.”“Chậc,vậycógìchứ?”
“Cómộtchuyêngiatruybắtđàophạmđanglàmviệc.”
“Vớiủyquyềnnào?”
“Anh ta không hẳn được ủy quyền. Trong trường hợp này anh ta đangthựchiệnquyềnbắtgiữcủacôngdân,thưaquýtòa.”“Bắtgiữaicơ?”
“BắtgiữcôBurnetvàcontraicôta.”
“Dựatrêncơsởnào?”
“Sởhữutàisảnbịđánhcắp,thưaquýtòa.”
“Đểthựchiệnquyềnbắtgiữcủacôngdân,hànhvisởhữutàisảnlấycắp
phảiđượcngườibắtgiữchứngkiến.”“Vâng,thưaquýtòa.”
“Vậyngườitađãchứngkiếnđượcgì?”
“Chứngkiếnhànhvisởhữutàisảnlấycắpđangnóiđến,thưaquýtòa.”
“AnhđangnóitớihệtếbàoBurnet,”thẩmphánnói.
“Vâng,thưaquýtòa.Nhưđãtrìnhbàytronghồsơtrướcphiêntòanày,hệ
tếbàođódoUCLAsởhữuvàcấpphépchoBioGenởWestview.Quyềnsởhữunàyđãđượcnhiềuphánquyếttrướcđócủatòachứngthực.”“Vậythìlàmcáchnàomànóbịđánhcắp?”
“Thưaquýtòa,chúngtôicóbằngchứngchothấyôngBurnetđãâmmưu
loạibỏhệtếbàothuộcsởhữucủaBioGen.NhưngdùchuyệnđócóxácthựchaykhôngthìBioGenvẫncóquyềnphụchồinhữnghệtếbàomàcôngtysởhữu.”“CôngtyấycóthểphụchồitếbàotừôngBurnetư?”
“Vâng,thưaquýtòa.Giảđịnhlànhưvậy,bởivìtòađãphánquyếtrằngtế
bàocủaôngBurnetthuộcsởhữucủaBioGen,nênlúcnàohọcũngcóthểlấythêmtếbào.TàisảnnàycóthậtsựtồntạibêntrongcơthểcủaôngBurnet
haykhôngkhôngquantrọng.BioGensởhữunhữngtếbàonày.”“Anhđangphủnhậnquyềnbảovệ toànvẹncơ thểcủaôngBurnetư?”
thẩmphánchaumàynói.“Xinlỗi,thưaquýtòa,khôngcóquyềnnàonhưvậycả.Giảsửaiđólấy
nhẫnkimcươngcủavợngàirồinuốtnóvàobụng.Chiếcnhẫnvẫnlàtàisảncủangài.”“Phải,”thẩmphánnói,“nhưngcólẽngườitasẽyêucầutôikiênnhẫnchờ
chođếnkhichiếcnhẫnxuấthiệntrởlại.”“Vâng,thưaquýtòa.Nhưnggiảsửvìmộtlýdonàođóchiếcnhẫnbịkẹt
trongruột.Ngàicóquyềnlấynórakhông?Nhấtđịnhlàcó.Nókhôngthểtáchrờikhỏingàiđược.Nóởđâuthìcũnglàtàisảncủangài.Bấtcứainuốtnóđềuphảichấpnhậnrủironósẽbịlấyrakhỏicơthểngườiđó.”Kochnghĩanhnênvàocuộc.“Thưaquýtòa,”anhnói,“nếutôinhớkhông
saikiếnthứcsinhhọcởphổthôngthìbấtcứthứgìnuốtvàobụngchưahẳnnằm trong cơ thể, cũng như một thứ nằm giữa chỗ hổng của bánh vòngkhôngphảinằmbêntrongcáibánhvòngđó.Chiếcnhẫnnằmbênngoàicơthể.”Rodriguezbắtđầulắpbắp.“Thưaquýtòa…”
“Thưaquýtòa,”Kochcấtcaogiọngnói,“tôitintấtcảchúngtađềuđồng
ý rằng chúng ta không phải đang nói về những chiếc nhẫn kim cương bịđánhcắp.Chúngtađangnóivềtếbàonằmtrongcơthểngười.Cáiýniệmrằngnhững tếbàonàycó thểđượcngườikhácsởhữumặcdù tòa thượngthẩmđãủnghộmộtphánquyếttừbanhộithẩm-dẫnđếnnhữngkếtluậnvôlý,nhưngàithấyđấy.NếuBioGenkhôngcònsởhữutếbàocủaôngBurnetnữa,vậythìhọđãđánhmấtchúngbởichínhhànhđộngngungốccủahọ.Họkhôngcóquyền trở lại và lấy thêm.Nếungàimất chiếcnhẫnkimcương,ngàikhôngthểquaytrởlạimỏkimcươngvàtìmcáithaythế.”Rodrigueznói,“Sosánhnàykhôngchínhxác.”
“Thưaquýtòa,mọisosánhđềukhôngchínhxác.”
“Trongtrườnghợpnày,”Rodrigueznói,“tôisẽyêucầutòachỉchútrọng
kỹlưỡngđếnvấnđềđangbàn,vàxemxétnhữngkếtluậncủanhữngphiêntòatrướccóliênquantớivấnđềnày.TòađãphánquyếtrằngBioGensởhữunhữngtếbàonày.ChúngcónguồngốctừôngBurnetnhưngchúnglàtàisảncủaBioGen,Chúngtôichorằngchúngtôicóquyềnlấylạitếbàobấtcứlúcnào.”“Thưa quý tòa.Lập luận nàymâu thuẫn trực tiếp với điểm sửa đổi thứ
MườibacủaHiếnPhápMỹ,nghiêmcấmhànhvichiếmhữunôlệ,BioGencóthểsởhữutếbàocủaôngBurnet.NhưnghọkhôngthểsởhữuôngBurnetđược.Khôngthể.”“ChúngtôichưabaogiờnóilàmìnhsởhữuôngBurnetcả,chỉlàtếbào
củaông ta thôi.Vàđó là tấtcảnhữnggìchúng tôiđòihỏingay lúcnày,”Rodrigueznói.“Nhưnghệquảthựctếcủaphátbiểuấynghĩalàcácôngtrênthựctếđãsở
hữuôngBurnet,bởilẽcácôngchorằngmìnhcóquyềnxâmnhậpcơthểcủaôngtabấtcứlúcnào...”Vịthẩmphántrôngcóvẻmệtmỏi.“Nàyhaivị,tôihiểuvấnđềrồi,”anh
nói,“nhưngtấtcảnhữngchuyệnnàycóliênquangìđếnmẹconcôBurnet?”BobKochlùilại.CứđểRodrigueztựchônmìnhvớichuyệnnàyvậy,anh
nghĩ.Kếtluậnmàhắnyêucầutòarútrahoàntoànkhôngthểtưởngtượngđược.“Thưaquýtòa,”Rodrigueznói,“nếutòachấpnhậntếbàocủaôngBurnet
làtàisảncủathânchủtôi,nhưtôiđâytinlàvậy,thìtếbàođãnóiđếnấylàtàisảncủathânchủtôichodùchúngởđâuđichăngnữa.Chẳnghạnnhư,nếuôngBurnethiếnmáuchongânhàngmáu,thìmáunàysẽchứatếbàomàchúngtôisởhữu.Chúngtôicóthểkhẳngđịnhquyềnsởhữunhữngtếbàođó,vàyêucầutríchchúngrakhỏimáu,bởivì theoluậtôngBurnetkhôngthểchobấtcứngườinàokhácnhữngtếbàođóđược.Chúnglàtàisảncủachúngtôi.”
“Tươngtự,cũngchínhnhữngtếbàomàchúngtôisởhữuấy-nhữngtếbàogiốngnhauyđúc-cùngnằmtrongcơthểconcáivàhậuduệcủaôngBurnet.Do đó chúng tôi cũng có quyền sở hữu những tế bào ấy nữa.Vàchúngtôicóquyềnlấynhữngtếbàoấy.”“Còntaysăntiềnthưởng?”
“Chuyêngiatruybắtđàophạmấy,”Rodrigueznói,“đangthựchiệnquyền
bắtgiữcôngdândựatrêncơsởsauđây.NếuanhtathấyhậuduệcủaôngBurnetthìhọrõràngđangsởhữutàisảnbịlấycắp,vàdođócóthểbịbắtbởivìtheođịnhnghĩahọđangđiloanhquanhvớitàisảncủachúngtôi.”Vịthẩmphánthởdài.
“Thưaquýtòa,”Rodrigueznói,“kếtluậnnàyđốivớitòacóvẻnhưvôlý,
nhưngsựthậtlàchúngtađangởvàomộtkỷnguyênmới,vànhữnggìmàhômnaydườngnhưlạ lẫmđốivớichúngta thìvàinămsaunữasẽkhôngcònlạlẫmnhưvậynữa.Bộgienngườiđãđượcsởhữuvớimộttỷlệlớnrồi.Thôngtinditruyềncủanhiềuvisinhvậtgâybệnhđãđượcsởhữu.Ýniệmchorằngnhữngnguyêntốsinhhọcnhưthếnàythuộcsởhữutưnhânnghelạlẫmchỉlàdonóquámớiđốivớichúngta.Nhưngtòabuộcphảiphánquyếthợpvớinhữngphánquyếttrướcđó.TếbàoBurnetlàtếbàocủachúngtôi.”“Nhưng trong trườnghợphậuduệ thì tếbào ấy chỉ làbản sao thôi,”vị
thẩmphánnói.“Vâng,thưaquýtòa,nhưngchuyệnđókhôngquantrọng.Nếutôisởhữu
côngthứctạoramộtthứgìđó,vàcóngườisaochépcôngthứcđóragiấyvàtraochomộtngườikhác,nóvẫnlàtàisảncủatôi.Tôisởhữucôngthứcđó,chodùnóđượcsaochépnhưthếnàođinữa,hoặcdoaisaochépđinữa.Vàtôicóquyềnlấylạibảnsaochépđó.”VịthẩmphánquaysangBobKoch.“ÔngKoch?”
“Thưaquýtòa,ôngRodriguezđãyêucầungàiphánquyếtkỹlưỡng.Tôi
cũngyêucầunhưthế.Nhữngphiêntòatrướcđãphánquyếtrằngmộtkhitế
bàocủaôngBurnetrakhỏicơthểôngta,chúngkhôngcònthuộcsởhữucủaông ấy nữa. Họ không nói rằng ông Burnet là một mỏ vàng di độngmàBioGenmuốncướpđoạt lúcnàothìcướpđoạt.Vàhọcũngchẳngbaogiờnóiđiềugìcóngụý làBioGencóquyền tận tay lấynhững tếbàonàybấtchấpaimangtếbàoấy.Tuyênbốđóđiquáxasovớingụýcủaphánquyếttrướcđâycủatòa.Thậtsựthìđâychỉlàmộttuyênbốmớimẻphátsinhtừchuyện mơ mộng viển vông mà thôi. Và chúng tôi đòi hỏi tòa yêu cầuBioGendừngngaytaysăntiềnthưởngnàylại.”Vịthẩmphánnói,“TôikhônghiểudựavàocơsởnàomàBioGenđãtự
hành động như thế hả ôngRodriguez.Dường như chuyện này hấp tấp vàkhôngcầnthiết.CácôngcóthểchờcôBurnetratrướctòatrìnhbàycơmà.”“Thưaquýtòa,khôngmaylàchuyệnđósẽkhôngxảyra.Tìnhtrạngkinh
doanhcủathânchủtôiđangởmứcnghiêmtrọng.Nhưtôiđãnói,chúngtôitinchúngtôilànạnnhâncủamộtâmmưutướcđoạtthứthuộcvềchúngtôi.Tôikhôngnóichi tiếtnhưng tôinghĩviệc thay tếbàongay lập tức làmộtviệclàmcấpbách.Nếutòabuộcphảitrìhoãn,chúngtôicóthểmấtnhiềucơhộikinhdoanhtrongthờigianchờ,nhưvậycôngtycủachúngtôisẽphảiđóngcửa.Chúngtôichỉcốgắngphảnứngđúnglúcđốivớimộtvấnđềcấpbách.”Bobcóthểthấyvịthẩmphánđangchấpnhậnđiềuđó.Mấythứhợpthời
khốnkiếpấycótácdụngđốivớianhta;anhtakhôngmuốnphảichịutráchnhiệmviệc khiếnmột công ty côngnghệ sinh họcởCalifornia phải đóngcửa.Vịthẩmphánxoayngườitrongghế,nhìnđồnghồtrêntường,rồixoayngườitrởlại.Bobphảithoátrakhỏitìnhhuốngnày.Vàanhphảilàmngay.
“Thưaquýtòa,”anhnói,“cònmộtvấnđềnữacóliênquantớiquyếtđịnh
củangài.TôimuốnngàichúýđếnmộtbảnkhaituyênthệsauđâytừTrungtâmYdượcĐạihọcDuke,đềngàyhômnay.”AnhđưachoRodriguezmộtbảnsao.“Tôitómtắtnộidungbảnkhainàychoquýtòa,vànóingắngọnnóảnhhưởngnhưthếnàođốivớivấnđềtrướcmặtngài.”HệtếbàoBurnet,anhtagiải thích,cóthểtạoralượnglớnmộtloạihóa
chất gọi là chất TLA7D cytotoxic (có độc tính đối với tế bào), một chấtkhángungthưcựcmạnh.ChínhhóachấtnàylàmchohệtếbàocủaBioGencógiátrịđếnvậy.“Tuynhiên, tuầnquaCụcSángchếMỹđã cấpbằng sángchế chogien
TLA4A.Đâylàgienhoạthóacótácdụngmãhóaenzimcóchứcnăngcắtramộtnhómhydroxytừtâmcủamộtproteintên‘protein4BliênquantớilymphôbàoTcytotoxic’.ProteinnàylàtiềnthểcủaTLA7Dcytotoxic,đượctạothànhkhinhómhydroxybịmấtđi.Nếunhómhydroxykhôngbịmấtđithìproteinnàykhôngcóhoạttínhsinhhọc.VìvậygienkiểmsoátviệcsảnxuấtsảnphẩmcủaBioGendoĐạihọcDukesởhữu,vàhọkhẳngđịnhquyềnsởhữucủamìnhquahồsơtrongtayquývị.”Rodriguezđỏbừngmặt.“Thưaquýtòa,”anhtanói,“đâylànỗlựcnhằm
gâyxáotrộnmộtvụviệcvốnrấtđơngiản.Tôiđềnghịngài...”“Vụviệcnàythậtsựđơngiản,”Bobđồngý.“NếuBioGenkhôngthểthỏa
thuậnđượcchuyệncấpphépvớiDuke,họkhôngthểsửdụngenzimchogienDuketạora.Enzimnàyvàsảnphẩmcủanódomộtngườikhácsởhữu.”“Nhưngởđây...”
“BioGensởhữumộttếbào,thưaquýtòa,”Bobnói.“Nhưngkhôngphải
tấtcảcácgienbêntrongtếbàođó.”Vịthẩmphánlạinhìnđồnghồ.“Tôisẽxemxétvấnđềnàykỹlưỡng,”anh
tanói,“vàsẽđưaraphánquyếtvàongàymai.”“Nhưngthưaquýtòa...”
“Cảmơnhaivị.Phầntranhluậnđãkếtthúc.”
“Nhưng thưaquý tòa, chúng ta cómộtngườiphụnữvà con trai bị săn
đuổi...”“Tôi tin là tôihiểuvấnđề.Tôicần tìmhiểu luật.Hẹngặphaiôngngày
mai,cácluậtsưạ.”
Chương87GiađìnhKendall thét lênkhi thấychiếcHummerphóngvềphía trước,
nhưngVascoBorden,miệnggầmgừquakẽrăngđangêẩmcòntaythìcầmmiếngbăngápsátvàochỗtaiđangchảymáu,biếtmìnhđanglàmgì.Gãláixe lênbãicỏvàdừnghẳn lạiđểchặncửa trước.RồigãvàDollynhảyra,chộpđứa con Jamie củaAlex từbãi cỏ, xôbàmẹchoángvángcủa thằngnhócxuốngđất,nhảylạivàotrongchiếcHummer,rồirúxetẩuthoát.Trongkhinhữngngườikhácchỉkịpđứngtrốmắtranhìn.“Cóthểchứcưng,”Vascohétto.“Nếumàykhôngởtrongnhàthìmàylà
củatao.”Gãrúxephóngrađường.
“Mìnhmấtchiếccứuthươngrồi,chonênmìnhsẽchuyếnsangkếhoạch
B.”Gãnhìnquavai.“Dollycưng,chuẩnbịphòngmổtiếptheo.Nóibọnhọbiếthaimươiphútsaumìnhtới.Mộttiếngnữathôilàxongtấtvụnày.”HenryKendallđứngsửngsốt.Mộtvụbắtcócvừaxảyrangaytrênbãi
cỏ trướcsânnhàanh;anhđãkhôngphóng lênphía trướcđểngăn lại;contraianhđangkhócthổnthứcvànắmtaymẹnó;cònDavethìvừathảcáitaicủamộtgãnàođótrêncỏ;mẹcủađứanhỏkiathìđanglồmcồmbòdậy,héttoánglênđểcảnhsátnghe,nhưngchiếcHummerđãmấtdạng,xuốngđườngvàrẽngang,rồibiếnmất.Anhcảmthấyyếuđuốivàmấtđiphẩmchấtcủangườiđànông,nhưthể
anhvừa làmđiềugìđósaiquấyvậy,vàanhngượngngùngkhiphảiđứngcạnhngườibạncủaLynn,nênanhđivàotrongvàngồilạichỗmáyvitính.Chínhlàchỗmànămphúttrướcanhđãngồi,trướckhiDavehétlênvàmọichuyệnbắtđầunhưthếnày.AnhvẫncònchưađóngtrangwebTrackTech,trênđóanhđãnhậpvàomấycáitênvàmấysốxêriAnhđãnhậptênvàsô
xêrichoDave,choJamie,nhưnganhchưalàmvậychođứanhỏJamiekia.Cảmthấytộilỗi,anhbắtđầunhậpngay.Trangwebchuyểnsangmộtbảnđồtrắngkhôngcóđiểmgìđặcbiệt,có
mộtđiểmnhậpmàởđóbạncóthểgõvàothiếtbịmàbạnmuốntìmkiếm.ThiếtbịđầutiênanhnhậpvàolàcủaJamieBurnet.Nếucảmbiếnđanghoạtđộngthìanhsẽthấynóchạydọctheođường.Nhưngchấmđiểmmàuxanhdươngấyvẫnkhôngdichuyển,nóbấtđộng.Địachỉghi348đườngMarburyMadison,chínhlàđịachỉnhàanh.AnhnhìnquanhphòngkháchvàthấyđôigiàythểthaotrắngcủaJamieở
tronggóc,cùngvớicáitúidulịchnhỏxíucủanó.Nóthậmchícònchưađiđôigiàyvàonữa.Tiếpđó,anhgõvàocảmbiếncủachínhcontraimình.Kếtquảcũngnhư
thế.Chấmđiểmmàuxanhdươngvẫncốđịnhngayđịachỉnhàanh.Rồinódichuyểnmộtchút.VàJamieconanhtừcửabướcvào.“Bố.Bốđanglàmgìvậy?Cảnhsátđangởngoàiđấy.Họmuốnnóichuyệnvớitấtcảmọingười.”“OK,mộtphútnữa.”
“Mẹbạnấythậtsựrấtbuồnđấybố.”
“Mộtphútnữa.”
“Dìấyđangkhóc.Mẹnóilấykhănlụa.”
“Bốrangayđây.”
Henrynhanhnhảugõvàosốxêri thứba-sốcủaDave.Mànhìnhhoàn
toàntrốngtrơn.Anhchờmộtchút.Anhthấybảnđồđượcvẽlại.GiờthìnóhiệnranhữngconđườngdẫnđếnphíaBắcthànhphố,trongkhuvựcTorreyPines.Chấmđiểmxanhdươngđangdịchchuyển.
PhíaBắc,đườngTorreyPines,DBĐ,92km/h.
Anh theodõi thấychấmđiểm tắt lịmkhivàođườngGaylord,hướngvềphíađấtliền.Bằngcáchnàođó,cảmbiếncủaDavenằmtrongchiếcHummer.Hoặclà
nórơiratừgiàycủathằngbé,hoặclàchúngđãlấygiàycủanó.Nhưngcảmbiếnởtrongđó,vàđanghoạtđộng.Anh nói, “Jamie, đi gọi dìAlex cho bố.Nói với dì ấy bố cần gặpmột
chút.”“Nhưngbố...”
“Điđi.Vàđừngnóigìvớicảnhsáthết.”
Alexnhìnchămchúvàomànhình.“Tôisẽtómtênchóđẻấyvàsẽbắn
vỡđầuhắn.Màyđụngđếncontaothìchỉcóchết.”Giọngcôthẳngthừng,lạnhlùng.Henrythấyớnlạnh.Côtanóilàsẽlàm.“Hắnđangđiđâu?”cônói.
“Hắnđãrờikhỏibãibiểnvàđanghướngvềđất liềnnhưngcũngcó thể
hắnđangtránhxecộởchỗDelMar.Cóthểhắnsẽquaytrởlạibiểnnữa.Vàiphútnữamìnhsẽbiết.”“Hắncáchbaoxa?”
“Mườiphút.”
“Đithôi.Anhmangcáiđó,”cônói,đầugậtvềphíachiếclaptop.“Tôiđi
lấysúng,”Henrynhìnracửasổ.Cóbaxecảnhsátnhấpnháyđènđangnằmbênlề,
vàsáuviêncảnhsáttrênbãicỏsântrước.“Khôngdễvậyđâu.”“Dễchứsaokhông.Tôiđểxegầnđâythôi.”
“Họnóihọcầngặptôi.”“Bịaramộtcáicớnàođó.Tôiralấyxeđây.”
AnhbảohọDavecầnđượcchămsócytếvàanhphảiđưanóđếnbệnh
viện.AnhnóivợanhlàLynnđãchứngkiếnmọichuyệnvàcóthểchohọbiết chuyệngìđãxảy ra.Anhnói anh sẽ trìnhbàyđầyđủkhi anh trởvề,nhưnganhcầnđưaDaveđếnbệnhviện.VìđôitaycủaDavebêbếtmáu,họchấpthuận.LynnnémchoHenrymột
cáinhìnbuồncười.Anhnói,“Anhsẽcốgắngtrởvềsớm.”Anhbướcquànhrasaunhàrồicắtngangquangôinhàphíasaunhàmình.Davetheoanh.“Mìnhđiđâuvậy?”Davenói.
“Đitìmcáigãđó.Gãcóbộrâuquainónmàuđenấy.”
“HắnlàmJamiebịthương.”
“Ừ,taobiết.”
“Concũnglàmhắnbịthương.”
“Ừ,taobiết.”
“Haitaihắnsứtra.”
“Ừm.”
“Lầntớisẽlàmũihắn.”
“Dave,”anhnói.“Mìnhphảikiềmchếchứ.”
“Kiềm-chếlàgì?”Davenói.
Giảithíchthậtquárắcrối.ChiếcToyotamàutrắngcủaAlexđangởphía
trước.Họvàoxe.Anhngồiphíatrước,Davengồiphíasau.“Cáigìđây?”Davenói,taychỉvềchỗngồiphíasaunó.
“Đừngđụngvào,Dave,”Alexnói.“Súngđấy.”Côsangsốxerồiláiđi.
CôgọichoBobKoch,gọicầumayphòngkhianhtacótintứcgìđó.
“Cótinđấy,”anhnói.“Nhưngtôiướcchichuyệntốthơnnữa.”
“Ôngtachoquaư?”
“Ôngtahoãnlạitớingàymai.”
“Anhcóthử...”
“Rồi, thử rồi.Ông ta bối rối lắm.Đây không phải là lãnh vực pháp lý
thôngthườngđốivớithẩmphánởOxnard.Chắccólẽvìthếmàbọnhọđãđệđơnởđó.”“Vậylàmaiư?”
“Ừ.”
“Cảmơnanh,”cônói,rồidậpmáy.Nóichoanhtabiếtviệccôsắplàm
chẳng ích lợi gì.Cô cũngkhông chắcmình có làmkhôngnữa.Nhưng cônghĩcólẽcôsẽlàm.Henryđangngồiởghếhànhkhách,mắtdánvàomànhìnhmáyvitính.
Bởivìlúcnàyanhđangởngoài,ngồitrongxe,nênkếtnốithỉnhthoảnglạiđứtquãngtrongvòngmộthaiphút.Anhbắtđầulolàsẽmấttoànbộkếtnối.Anh quay đầu lại nhìn Dave, chân nó không mang giày. “Giày của màyđâu?”“Giàytuộtrarồi.”
“Ởđâu?”
“Trongchiếcxetrắng,”Nómuốnnóitớichiếcxecứuthương.
“Saomàtuột?”
“Mộtcáitrongmiệnghắn.Gãđànông.Rồichiếcxeđổxuống.”
“Rồigiàycủamàytuộtra?”
“Phải,tuộtra.”
Alexdườngnhưcócùngsuynghĩ,bởivìcônói,“Vậythìgiàycủanóvẫn
nằmtrongchiếcxecứuthương.KhôngphảichiếcHummer.Mìnhđangtheodõinhầmxerồi.”“Khôngđâu,chiếccứuthươnghưhỏngnặngrồi.Khôngthểnàolàchiếc
cứuthươngđược.”“Vậythìtínhiệu...”
“Chắcnóđãrơikhỏigiày,rồitrượtvàoáoquầncủacáigãấy.Bằngcách
nàođó.”“Vậythìnócũngcóthểtrượtrangoàirồi.”
“Phải.Cũngcóthể.”
“Hoặclàcóthểchúngđãtìmthấynó.”
“Ừ.”
Sauđócôkhôngnóigìnữa.
Anhtiếptụctheodõimànhình.ChấmđiểmxanhdươngđivềhướngBắc,
rồi hướngĐông.Rồi hướngBắc.Và cuối cùng là trở lại hướngĐông, đingangquaRanchoSantaFe,trởlạichỗhoangmạc.Rồinóvònglênđường
Highland.“Tôibiếtchúngđiđâu.HẻmnúiSolana.”“Chỗnàovậy?”
“Chỗđólàsuốikhoáng.Lớnlắm.Rấtsangtrọng.”
“Cóbácsĩư?”
“Tôichắcchắn.Họcũngcóthểlàmphẫuthuậtnữa.Cóthểlàphẫuthuật
căngda,hútmỡ,đạiloạivậy.”“Vậythìhọcóthiếtbịphẫuthuậtrồi,”cônóimộtcáchnghiêmnghị.Cô
nhấnchânga.Một trămmẫu đất được biết đến với cái tên Hẻm núi Solana tượng
trưngchomột thắng lợicủangành tiếp thị.Chỉvài thậpkỷ trướcđây thôivùngđấtnàyđượcgọibằngcáitênnguyênthủycủanó,HellholePalms.Nótừnglàmộtvùngđấtbằngphẳng,rảiráckhắpnơitoànđátảng,màkhôngcólấymộthẻmnúi.DođóhẻmnúiSolanakhôngcóhẻmnúi,vàchẳng liênquangìmấyđến thànhphốbiểnSolanaBeach.Cái tênnày chẳngqua tốthơn những lựa chọn khác là Angel Springs, Zen Mountain View, CedarSpringsvàSilverHillAshram.Sovớinhữnglựachọnkhác,cáitênHẻmnúiSolanachuyểntảimộttốchấtkìmnén,khiêmtốn,hợpvớimộtkhunghỉmátmàkháchhàngphảitrảphíhàngngànđôlamộtngàyđểlàmtrẻlạithânxác,tríóc,vàtinhthầncủamình.Điềunàyđạtđượcnhờkếthợpgiữayoga,xoabóp,thiềnđịnh,tưvấnvềtâmlinh,vàtrợgiúpvềchếđộăn,tấtcảcácdịchvụđềuđượcnhữngnhânviênchàođónkháchbằngnhữngđôitayởtưthếtụngniệmvàmộtthếchắptay“Namaste”
[26]chânthành.
HẻmnúiSolana cũng làmộtđịađiểmưa thích củanhữngnhânvậtnổi
tiếngmuốncairượu.Alexláingangquacổngchínhtheokiểugạchsống,đượckhéoléoẩngiấu
phíasauđámcọkhổnglồ.Họđangđitheotínhiệutheodõi,tínhiệuđangđiquanhphíasaukhunghỉmát.
“Hắnđangđivềphíalốivào,”Henrynói.“Anhđếnđâyrồià?”
“Mộtlần.Thuyếtgiảngvềditruyềnhọc.”
“Rồi?”
“Ngườitakhôngmờitôitrởlạinữa.Họkhôngthíchthôngđiệptôitruyền
đạt.Côbiếtcâutụcngữxaxưađó.Cácgiáosưchorằngsinhviêncủahọthôngminh là domôi trường, còn con cái của họ thôngminh là do gien.Ngườigiàucũngvậy.Nếucógiàucóhayxinhđẹp,cômuốnnghengườitanóigiencủacôlàmcônhưvậy.Nghenhưvậychophépcôcảmthấycôvốndĩđãvượt trộihơnngườikhác-vàcôcảmthấycôxứngđángđượcthànhđạt.Rồi sauđó cô có thểđốixử tệvớingườikhácđếnmứcnào thì tùy -khoanđã,chúngđangdừnglại.Chậmlạiđi.”“Giờsaođây?”cônói.Họđangtrênmộtconđườngphụ,vàphíatrướclà
lốivào.“Tôinghĩchúngđangtrongbãixe.”
“Vậyư?Vậyđếnngayđótómchúngnào.”
“Không.”Anhlắcđầu.“Ởbãixeluôncóvàitaybảovệ.Côđểlộsúngra
làsẽgặprắcrối.”Anhquansátmànhình.“Bấtđộng...rồilạidichuyểntrởlại.Giờthìbấtđộng.”Anhchaumày.Cônói,“NếucóbảovệthìhọsẽthấyJamievùngvẫykhinóraxe.”
“Cóthểchúngđãđánhthuốcmêthằngbé.Hoặclà...tôikhôngbiếtnữa,”
anhnhanhnhảunói vì thấy nỗi đau trên gươngmặt cô. “Khoanđã, lại dichuyển.Chúngđangđivòngquanhconđườngphíasau.”Côsangsốxerồiláitớicổng,cổngđangmở.Khôngcóaiđứngtrực.Cô
láiqua,vàotrongbãixe.Conđườngphíasauởgócxacủabãixe.“Mìnhlàmgìđây?”cônói.“Theochúngsuốtconđườnghả?”
“Tôikhôngnghĩvậy.Nếumìnhlàmvậy,chúngsẽ thấymìnhđangđến.
Tốthơnhết làđậuxe lại.”Anhmởcửara.“TahãydạoquakhunghỉmátHẻmnúiSolanaxinhđẹpnày.”Anhnhìncô.“Côđểsúngsănởđâyư?“Không,”cônói.Côbậtnắpcốpxe,tìmđượcmộttấmkhăn,góicâysúng
vàođó,rồinói.“Tôisẵnsàng.”“OK,”Henrynói.“Tađithôi.”
“Khốnkiếp,”Vascovừađạpthắngvừanói.Gãđangláiquanhconđường
phíasauđểđậuxephíasautrungtâmphẫuthuật.TheokếhoạchthìbácsĩManuelCajalsẽrakhỏitrungtâm,lẻnvàochiếcHummer,lấysinhthiết,rồiđiratrởlại.Khôngaithấygì,khôngaibiếtchuyệngì.Nhưnggiờđâyconđườngphíasauđãbịchặnlại.Bởihaixexúcđấtđang
đàomộtcáimươnglớn.Khôngcócáchđiqua,màcũngkhôngcònđườngnàokhác.Cáchtrungtâmphẫuthuật91m.“Khốnkiếp,khốnkiếp,khốnkiếp,”gãnói.
“Bìnhtĩnh,nàoVasco,”Dollynói.“Chuyệncỏnconthôimà.Nếuđường
bịchặnthìmìnhchỉviệcđibộtớitrungtâm,vàocửasaurồilàmởđó.”“Mọingườisẽthấychúngtađingangquakhunghỉmát.”
“Thìsao?Chúngtachỉlàkháchthămthôimà.Vảlại,aiởchỗnàycũng
chỉquantâmđếnbảnthânhọthôi.Họkhôngcóthờigiannghĩđếnchúngtađâu.Mànếucóchăngnữa,vàhọquyếtđịnhgọiaiđó-mộtchuyệnhọsẽchẳng bao giờ làm - thì thủ tục này đã xong trước khi cuộc gọi hoàn tất.Manuellàmtrongđónhanhhơnngoàinày.”“Tôikhôngthíchvậy,”Vasconhìnquanh,chămchúnhìnconđường,rồi
nhìn khắp sân suối khoáng. Cô ta nói đúng. Đi bộ qua khu vườn này sẽnhanhthôimà.Gãquaysangđứanhỏ.“Nghenày,”gãnói.“Chuyệnlànhưnày.Chúngtasẽdạobộ.Màyphảiimlặng.Rồimọithứsẽổnthôi.”
“Ôngđịnhlàmgì?”nónói.“Làmgìtôi.”
“Khônglàmgìhết.Chỉlấyítmáuthôi.”
“Cókimkhông?”
“Kimnhỏxíuthôi,nhưởchỗbácsĩấymà.”
GãquaysangDolly.“OK,gọiManuelđi.Nóiôngtachúngtađếnngay.
Chuẩnbịđinào.”Jamievẫnluônđượcdạyphảibiếtlahétkêugàovàgiãyđạpnếucóai
tìmcáchbắtcócnó,vànóđãlàmđúngnhưvậykhichúngchộpnólúcđầu,nhưnggiờđâynórấtsợhãi,vànóechúngsẽlàmhạinónếunógâyrắcrối.Vìvậynóimlặngbướcdọclốiđicủakhuvườn,giữangườiphụnữđangđặttaylênvainóvàgãđànôngcaolớnxấuxabướcphíabênkia,độichiếcmũcaobồiđểchetai.Họđingangquanhữngngườimặcáochoàngtắm,đasốlàphụnữ,đang
tròchuyệnvàcườinói,nhưngkhôngai thậtsựnhìnhọ.Họlạiđi tiếpquamộtkhuvườnkhác,rồinónghemộtgiọngnói,“Tôinói,anhcócầngiúpđỡlàmbàitậpởnhàkhông?”Nógiậtmìnhngừnglại.Nónhìnlên.
Làmộtconchim.Mộtloạichimlôngxám.
“AnhcóphảibạncủaEvankhông?”conchimnói.
‘“Khôngphải,”Jamienói.
“Anhcaolớncũngbằnganhấy.Mườimộtlấyđichíncònbaonhiêu?”
Jamiekinhngạctộtcùng,nóchỉbiếttrốmắtnhìn.
“Đinàocưng,”Dollynói.“Chỉlàmộtconchimthôi.”“Chỉlàmộtconchimthôi!”conchimnói.“Côgọiailàconchimthếhả?”
“Màynóinhiềuthậtđấy,”Jamienói.
“Cònanhthìkhông,”conchimnói.“Nhữngngườinàylàai?Tạisaohọ
lạigiữanh?”“Bọntaokhônggiữnó,”Dollynói.
“Quývịkhôngthậtsựmuốngiếtcontraitôichứ,phảikhông?”conchim
nói.“Chúaơi,”Vasconói.
“Chúaơi,”conchimnói,giảyhệtgiọnggã.“Anhtêngì?”
“Đithôinào,”Vasconói.
“TêntaolàJamie,”Jamienói.
“ChàoJamie.TôitênGerard,”conchimnói.
“ChàoGerard.”
“Đượcrồi,”Vasconói,“Dichuyểnđinào.”
“Vậythìphảiphụthuộcvàongườinắmquyền,”Gerardnói
“Dolly,”Vasconói,“chúngtaphảitheođúnglịchlàmviệc.”
“Ờ,ngườibạntốtnhấtcủamộtđứabélàmẹnó,”conchimnói,bằngmột
giọngkỳlạ.“Màycóbiếtmẹtaokhông?”Jamienói.
“Khôngđâunhóc,”Dollynói.“Nókhôngbiếtđâu.Chẳngquatrướcđây
nónghegìthìbâygiờnónóilạithôi.”“Câuchuyệncủabạnnghecógìđókhôngổncho lắm,”Gerardnói.Và
bằngmộtgiọngkhác: “Ồ,vậy thì tệquá, bạn có câu chuyệnnàohayhơnkhông?”NhưnggiờthìhaingườilớnấyđangđẩyJamievềphíatrước.Nókhông
nghĩnócóthểnánlạilâuhơn,vànókhôngmuốnlàmumsùmmọichuyện.“TạmbiệtGerard,”nónói.“TạmbiệtJamie.”
Họtiếptụcđimộtlúcnữa.Jamienói,“Nóvuithật.”
“Phải,vuilắmcưng,”Dollynói,tayvẫngiữchặtvainó.
Khiđãvào trong khu vườn,Alex đi ngangqua khu vực hồ bơi trước.
Đâylàhồbơiyêntĩnhnhấtmàcôtừngthấy-khôngcónướctungtóe,khôngtiếngồn.Ngườitangồitắmnắngnhưnhữngxácchết.Cómộtcáitủchấtđầykhăntắmvàáochoàngtắm.Alexlấymộtcáiáochoàngtắmquấnquanhvai,cheđicâysúngsănbọctrongkhăn.“Saocôbiếtđượcmấy thứnàyvậy?”Henrynhìncônói.Anhđanghồi
hộp.Vìđichungvớicôtrongkhicôđanglămlămcâysúng,vàbiếtcôcóýđịnh sẽ sửdụngnó.Anhkhôngbiết cáigã râuquainónấycóvũkhíhaykhông,nhưngrấtcóthểlàhắncó.“Trườngluật,”côcườitonói.
Davebướcchậmhơnhọmộtvàibướcởphíasau.Henryquaylạinói.“Đi
nhanhlên,Dave.”“OK...”
Họvòngquamộtgócquanh,đingangquabêndướimộtđườngvòngcũng
xâybằnggạchsống,vàomộtkhuvườnhẻolánhkhác.Khôngkhíởđâymát
mẻ,vàlốiđingậptrongbóngmát.Mộtconsuốinhỏchạydọclốiđi.Họnghethấymộtgiọngnói,“Lờichàoêmái,ukiedukie.”
Henrynhìnlên.“Cáigìvậy?”
“Tôi.”
Henrynói,“Mộtconchim.”
“Xinlỗi,”conchimnói,“têntôilàGerard.”
Alexnói,“Ồ,mộtconvẹtbiếtnói.”
Convẹtnói,“TêntôilàJamie.ChàoJamie.TôilàGerard.ChàoGerard.”
Alexchếtlặng,trốmắtnhìn,“Jamieđấy!”
“Mày biết mẹ tao không?” con chim nói, giọng của nó y hệt như của
Jamie.“Jamie.”Alexbắtđầukêutolêntrongkhuvườn.“Jamie!Jamie!”
Vàtừđằngxa,cônghecótiếng,“Mẹơi!”
Davetăngtốcvềphíatrước.HenrynhìnAlexđangđứngnhưtrờitrồng.
Côthảtấmkhănvàchiếcáochoàngtắmxuốngrồinạpđạnmộtcáchthuầnthục. Cô kéo thanh lên đạn lùi rồi tiến, tạo ra một loạt âm thanh chăngchăng!RồicôquaysangHenry.“Đithôi.”Mặtcôlạnhnhưtiền.Câysúngđượcgiữchặttrongtay.“Chắc
anhnênđiđằngsautôi.”“Ừ,được.”
Côcấtbước.
“Mẹơi!”
Côbướcnhanhhơn.
Chúngkhôngthểnàocáchcửasautrungtâmgiảiphẫuhơn6mđược-
cólẽlà2mhay3m,khôngnhiềuhơnkhoảngấy-thìmọichuyệnbắtđầu.VàVascoBordenbựckhủngkhiếp.Trợ lýđáng tincậycủagãvừamủi
lòngngaytrướcmắtgã.Thằngnhóclalên“Mẹ!”vàcôtathảnóra.Côtachỉđứngđó.Nhưthểbịchoángvángvậy.“Giữnólại,mẹkiếp,”gãnói.“Côlàmgìvậyhả?”
Côtakhôngtrảlời.
“Mẹơi!Mẹơi!”
Đúngnhưmìnhđãlo,gãnghĩ.Mộtthằngnhóctámtuổilahéttìmmẹnó,
rồinhữngngườiphụnữđangmặcáochoàng tắmđixungquanh.Nếu lúcnãyhọkhôngchúýđếngãvà thằngnhóc, thìgiờđây rõ ràng làhọđangnhìntrântrân-vừachỉtrỏvừatonhỏvớinhau.TrôngVascohoàntoànlạclõng,cao1m95,râuquainón,mặcđồđentừđầuxuốngchân,độichiếcmũcaobồiđenmàgãphảikéoxuốngbởicái taikhốnkiếpđãbịcắnđứt.Gãbiếtgã trôngnhưmột tênxấuxa trongmộtbộphimcaobồi tệhại.Ngườiđànbàcủagãkhôngtrợgiúpgã;côtakhôngdỗdànhthằngnhócmàcũngkhôngdẫnnótiếptụctiếnvềphíatrước,vàgãbiếtthằngnhócđóbấtcứlúcnàocũngcóthểquaylạivàchạylồnglên.Vascocầnkiểmsoáttìnhhuốngnày.Gãbắtđầuvớilấykhẩusúng,nhưng
bâygiờcảmộthũnútđànbàđangrakhỏiphòngốctừkhắpmọiphía-khốnkiếp,nguyênmộtlớpyogachếttiệtđangđổvàokhuvườn,đểquansát,đểxemtạisaomộtthằngnhócnàođóđanglaótìmmẹ.Vàthấygãởđó,mộtgãđànôngmặcđồđen.
Hắnbịchơimộtvốrồi.
“Dolly,”hắnquát,“mẹkiếp,bìnhtĩnhlạiđi.Mìnhphảiđemthằngnhócvàotrungtâmgiảiphẫuởđây...”Vascochẳngbaogiờnóihếtđượclời,vìmộtbóngđenphóngnhưtênbắn
vềphíahắn,nhảyvàokhôngtrung,đutừmộtcànhcâycaokhoang2mvà-ngaylúcđógãnhậnrachínhlàthằngnhócđenđúaấy,thằngnhóclôngláấy,thằngnhócđãcắnsứttaigã-đâmsầmvàogã,nhưmộttảngđálớnđậpmạnhvàongayngựcgã,làmVascolảođảolùilạivấpphảivàibụihồngrồingãchỏnggọng,chângiơcao.Vậylàxong.
Thằngnhóclồnglên,thétlớngọimẹnó.CònDollythìbỗngdưngbắtđầu
hànhđộngnhưthểcôảkhôngquenbiếtgã,trongkhigãtaychântrầytrụa,tựlêthânrakhỏibụihồngmàthấycôảkhônggiúpđỡgì.Chẳngcònphẩmgiágìnữakhiđứngdậyvớicáimôngđầygai.Vàcóítnhấtmộttrămngườiđangnhìngã.Vàchẳngmấychốc,nhữngtaybảovệậptới.Vàthằngnhócđenđúatrôngnhưkhỉấyđãbiếnmất.Khôngthấynóởđâu
nữa.Vasco nhận thấy gã phải thoát khỏi nơi này. Vậy là xong; bỏmẹ thật,
đúnglàtaihọa.DollyvẫnđangchếtlặngnhưbứctượngNữthầnTựdochếttoiấy,nêngãbắtđầuđẩycôả,hétvàomặtảđểảdịchchuyển,nóirằnghọphảirờikhỏiđây.Đámđànbàkháctrongvườnbắtđầulaóxìxào.Mộtmụgià trongbộáonịt thét lên,“Biến thái!”Vànhữngngườikhác thìhét lên,“Đểcôtayên!”“Đồtồi!”“Đồlạmdụng!”Gãmuốnhétlại,“Côtalàmviệcchotôiđấy!”nhưngdĩnhiên,giờthìcôtakhôngcònlàmđượcviệcgìnữa.Côảmụmẫmvàngơngác.Cònmấyconmụmặcáonịtấythìđanglahétgọicảnhsát.Chuyệncànglúccàngtệ.
Dollythậtchậmchạp;côtachắcđangbịmộngdu.Vascophảirờikhỏi
đây.Gãđẩycôtađi,từngbướclenquakhuvườn,ýnghĩduynhấttrongđầugãbâygiờlàchạythoát,rakhỏinơinày.Trongkhuvườnbêncạnhgãthấythằngnhócđangđứngcùngmộtgãnàođó,vàđứngtrướchaingườilàcon
béAlex,đangcầmmộtkhẩu18,99licưanòngchếttiệtnhưthểcôảbiếtsửdụngvậy-taytrênbángsúng,taytrêncò-rồicôtanói.“Nếutaocònthấymặtmàymộtlầnnữa,taosẽbắnbểmặtmàyđấy,thằngkhốn.”Vascokhôngtrảlờicũngkhôngngừngdichuyểnquamặtcôrồigãnghe
mộttiếngnổ,vàtrướcmặtgãbụicâydọclốiđinổtungthànhmộtđámmâymàulụcđầyhoalávàmùmịtbụi.Chonêndĩnhiêngãngừnglại.Ngaytạichỗđó.Rồigãquaylại,chầmchậm,buônghaitayrakhỏicơthể.Cônói,“Lúcnãymàycónghetaonóigìkhônghả?”
“Có,thưacô,”gãnói.Luônluônlịchsựvớiphụnữmangsúng.Nhấtlà
khicôtađangkhóchịu.Giờthìđámđôngrấtlớn,babốnhàngngườitụlại,râmrannhưlũchim,nghểncổlênxemchuyệngìđangxảyra.Nhưngconnhỏnàysẽkhôngchịubỏquadễnhưvậy.Côhétvàomặtgã:“Taonóigìvớimàyhả?”
“Cônóinếucôthấymặttôimộtlầnnữa,côsẽgiếttôi.”
“Đúngđấy,”cônói.“Taonóilàlàm.Màyđụngđếnmẹcontaomộtlần
nữa,taogiếtmày.”“Vâng, thưa cô,” gã nói.Hắn thấy cơngiận cuồn cuộn chảy trongmặt.
Tứcgiận,nhụcnhã,thịnhnộ.“Màyđiđượcrồi,”cônói, taynhíchnòngmộtchút.Côbiếtmìnhđang
làmgì.Mộtluậtsưđitớitrườngbắn.Loạiluậtsưkhôngdễchơi.Vasco gật đầu rồi chuồn đi, nhanh hết sức.Gãmuốn tránh xa cô ả, và
tránhánhmắtcủađámphụnữkia.Giốngnhưmộtcơnácmộngvậy,đámphụnữtrongáochoàngtắmnàynhìnhắnăncứt.Mộtchốcsau,hắnđinhưchạy.ChạytrởlạichiếcHummer,tránhxanơinày.Lúcnàyhắn thấy thằng nhóc đen đúa ấy, cái thằng nhóc nhìn như dã
nhânấy.Thật ra thìnó làdãnhânmà,Vascochắcchắnnhưvậykhi thấy
cách thằng nhóc di chuyển. Một con dã nhân ăn mặc như một đứa nhỏ.Nhưngnóvẫnlàdãnhân.Condãnhânđangđivòngquanhvườn.ChỉthấycondãnhânấythôicũngđủlàmchođầuVasconhứcnhốinơicáitaibịđứt.Không nghĩ ngợi nhiều, gã rút khẩu súng lục ra và bắt đầu nhả đạn. Gãkhông nghĩ có thể bắn trúng thằng nhóc chết tiệt ấy từ khoảng cách này,nhưnggãcầnphảilàmcáigìđó.Vàđúngnhưdựđoán,condãnhânchạyđi,leolênleoxuống,chạyđằngsautường,rồibiếnmất.Vascođuổitheo.Đólànhàvệsinhnữ.Nhưngkhôngcóaixungquanh.
Đèntrongphòngtắmđãtắt.Gãthấyđượccáihồbơi,nằmphíatayphảigã,nhưnglúcnàykhôngaiởđó.Vậylàkhôngaiởtrongnhàvệsinhcả,ngoạitrừcondãnhânđó.Gãcầmsúngrồitiếnvềphíatrước.Cạchcạch!!
Gã đứng bất động.Gã biết cái âm thanh phát ra từ nòng thụt của súng
trườngtácđộngkép.Ngườitakhôngbaogiờđivàomộtcănphòngsaukhingheâmthanhđó.Gãchờđợi.“Mày thấymàymaymắnkhông, thằngducôn?Thấykhônghả?”Đó là
mộtgiọngkhànkhàn,ngherấtquenthuộc.Gãđứngđótrướclốiđidẫnvàonhàvệsinhnữ,giậndữvàsợsệt,chođến
khigãbắtđầucảmthấyngungốcvàlộliễuvôcùng,“À,bỏmẹ,”gãnói,rồiquaytrởlạixe.Dùsaothìgãcũngkhôngquantâmcáithằngnhócdãnhânđó.Từphíasaugãmộtgiọngnóicấtlên,“Ôi,ôi.Nhiềusúngkhắpthànhphố
đếnthế,vàítbộócđếnthế.”Gãquayngườinhìnlại.Nhưnggãchỉthấyconchimđó,vỗcánhđậutrên
cánhcửadẫntớinhàvệsinh.Gãkhôngbiếtgiọngnóiđóphátratừđâu.VascogấpgáprachiếcHummer.Chưagìgãđãsuynghĩxemsẽnóigì
vớicôngtyluậtvàmấyngườiởBioGenrồi.Sựthậtlà,vụnàykhôngthànhcông.Ngườiphụnữấycóvũkhí,côtađãđượcchỉđiểm,aiđóđãbáochocôtabiếttrước.Vascochẳnglàmđượcgìcả.Gãthànhthụctrongcôngviệc,nhưngkhôngthểtạoraphépmàu.Vấnđềnằmởngườiđãchỉđiểmchocô
ta.Trướckhicácôngquytráchnhiệmchotôi,hãynhìnlạimìnhđã.Họcóvấnđềbêntrongtổchức.Dùsaođinữathìcũngđạiloạinhưvậy.
Chương88AdamWinklernằmtrêngiườngbệnh,mỏngmanhvàyếuớt.Đầuthìhói
còn làn da thì nhợt nhạt. Bàn tay xương xẩu của anh nắm chặt tay Josh.“Nghenày,”anhtanói,“khôngphảilỗicủaem.Lúcđóanhđãmuốntựvẫn.Dùgìđinữathìchuyệnấycũngsẽxảyra.Khoảngthờigianemchoanh-đólà một đặc ân lớn rồi. Nhìn anh này. Anh khôngmuốn thấy em tự tráchmình.”Joshkhôngnóiđược.Đôimắtanhngấnlệ.
“Hứavớianhlàemsẽkhôngtựtráchmìnhđi.”
Joshgậtđầu.
“Nóidối.”Adamnhoẻnmiệngcườiyếuớt.“Cònvụkiệncủaemsaorồi?”
“Ừm,”Joshnói.“MộtsốngườiởNewYorknóichúngtatruyềnchomẹ
họcănbệnhAlzheimen.Thựctếthìchúngtachỉchobàtanướclãthôi.”“Emsẽthắngchứ?”
“Ồ,nhấtđịnhrồi.”
Adamthởdài.“Nóidối.”Tayanhbuôngthõng.“Nhớbảotrọngnhé,em
trai.”Rồianhnhắmmắt.Joshpháthoảng,launướcmắt.NhưngAdamvẫnđangthở.Anhtađang
ngủ,ngủrấtbìnhyên.
Chương89VịthẩmphánởOxnardhohắngtrongkhôngkhílạnhlẽokhitraophán
quyếttớinhữngluậtsưđangởđó,AlexBurnetcómặttrongsốđó,cùngvớiBobKochvàAlbertRodriguez.“Nhưquývịthấyđấy,”ôngtanói,“tôiđãphánquyếtrằngquyềnsởhữu
củaBioGenđốivới tếbàocủaôngBurnetkhôngchohọcáiquyền lấyđinhữngtếbàonàytừbấtcứcánhânnào,cònsốnghayđãchết,kểcảbảnthânôngBurnet.Hiểnnhiênnhữngtếbàonàykhôngthểlấyđitừcácthànhviênkháctronggiađìnhgầnvàcảđạigiađìnhcủaôngta.BấtkỳphánquyếtnàotráingượcvớiphánquyếtnàyđềumâuthuẫnvớiĐiểmsửađổithứMườibacủaHiếnphápMỹ,nghiêmcấmchiếmhữunôlệ.”“Trongngữcảnhcủaphánquyếtnày, tôinhậnthấytìnhhuốngnàyphát
sinhlàdocósựmậpmờtừnhữngphánquyếttrướcđócủatòakhôngnóirõnhư thế nào mới cấu thành quyền sở hữu trong một ngữ cảnh sinh học.Trướchếtlàkháiniệmchorằngvậtchấtlấyrakhỏicơthểlà‘chấtthải’hay‘vậtchấtbịmấtđi’,vàvìvậykhôngcònquantrọngđốivớingườiđãthảiranó.Quanđiểmnàylàsai.Nếuchúngtaxétđếnmộtbàothaichếtnonchẳnghạn, ngay cảkhi nóđã rời khỏi cơ thểngườimẹ, chúng ta có thể thấy rõbằngtrựcgiácrằnghoặclàngườimẹhoặclàthânnhânkhácđềucảmthấyquyếnluyếnbàothai,vàmongmuốnkiểmsoátviệcgiảiquyếtbàothaiđó,chodùbằngcáchchôn,hỏatáng,haycungcấpmôchonghiêncứukhoahọchoặcgiúpđỡngườikhác.Cáiýniệmcho rằngbệnhviệnhoặcngười thầythuốccóthểvứtbỏcáithaitheoýhọ,chỉvìnónằmngoàicơthểvàdođólà‘chấtthải’,rõràngkhônghợplývàphinhântính.CóthểápdụngcáchlậpluậntươngtựđốivớitếbàocủaôngBurnet.Mặcdùtếbàođượclấyrakhỏicơthểôngtanhưngôngtasẽcảmthấymộtcáchhợplýrằngđóvẫnlàtếbàocủamình.Đâylàmộtcảmgiáctựnhiênmàconngườiaicũngcó.Cảmgiácnàysẽkhôngđơngiảnmấtđichỉvìtòaphánquyếttheomộtkháiniệmpháplýnàođóđượcxenvàonhữngsosánhướclệ.Anhkhôngthểxóabỏcảmgiácconngườibằngsắclệnhphápluậtđược.Tuynhiênđâylạichínhlàđiềumànhữngphiêntòatrướcgiờvẫncốgắnglàm.”
“Mộtvàiphiêntòađãphânxửđượcnhữngvụkiệnvềmôbằngcáchxem
nhữngmônàylàrácthải.Mộtvàiphiênkháclạixemnhữngmônàylàvậtchấtnghiêncứutươngtựnhưsáchvởtrongthưviện.Cóphiêntòacònxemnhững mô này là tài sản bỏ đi có thể nghiễm nhiên vứt bỏ trong nhữngtrường hợp nhất định, cũng giống như chuyện người ta có thểmở nhữngchiếctủkhóachothuêravàvứtđinhữnggìcótrongđósaumộtthờigiannhấtđịnh.Mộtvàiphiênđãcốgắngcânbằngcácyêusáchđốilậpnhauvàkếtluậnrằngnhữngyêusáchcủaxãhộiđốivớicôngviệcnghiêncứulấnátnhữngyêusáchcủacánhânđốivớiquyềnsởhữu.”“Mỗisựsosánhnhưvậyđingượclạisựthậtkhólaychuyểnvềbảnchất
conngười.Cơ thểcủachúng ta là tài sảncánhâncủachúng ta.Theomộtnghĩanàođó,việcsởhữucơthểlàhìnhthứcsởhữucơbảnnhấtmàchúngtabiết.Đâylàtrảinghiệmcốtlõiđốivớisựtồntạicủachúngta.Nếutòaánkhông thừa nhận khái niệm cơ bản này, thì những phán quyết của họ sẽkhônghợplệ,mặcdùhọcóthểhợplýđếnđâuđinữatrongphạmvilogiccủaluậtpháp.”“Đólàlýdotạisaokhimộtcánhânhiếnmôchobácsĩđểphụcvụcho
việcnghiêncứu,việclàmnàykhônggiốngnhưbiếutặngsáchchothưviện.Sẽkhôngbaogiờcósựtươngđồng.Nếungườithầythuốchayviệnnghiêncứucủaôngtasaunàymuốnsửdụngchỗmôđóvàomụcđíchnàokhác,thìhọcầnphảixinphépđượcsửdụngmôchomụcđíchmới.Vớirấtnhiềugiớihạn.Nếutạpchícóthểbáochoanhbiếtthờihạnđặtbáođãhếtthìtrườngđạihọccũngcóthểbáochoanhbiếthọmuốnsửdụngmôanhhiếnvàomụcđíchmới.”“Chúng ta được biết làm vậy sẽ gây khó khăn cho nghiên cứu y học.
Ngượclạimớiđúng.Nếucáctrườngđạihọckhôngcôngnhậnviệcngườitaluôncómộtmốiquantâmhợplý,đầyxúccảmđốivớimôcủamình,thìhọsẽkhônghiếnmôđểphụcvụnghiêncứu.Thayvàođó,họsẽbánmôchocáctậpđoàn.Rồiluậtsưcủahọsẽchỉnhsửalạihồsơ,cấmcáctrườngđạihọc sử dụngmô để xét nghiệmmáu vì bất cứmục đích nàomà chưa cóthươnglượngvềtiềnbạc.Bệnhnhânkhôngphảilànhữngngườingâythơvàluậtsưcủahọcũngvậy.”“Chiphínghiêncứuyhọcsẽtăngkhủngkhiếpnếubácsĩvàtrườngđại
họctiếptụchànhxửquanliêu.Lợiíchthậtsựchoxãhội,vìvậy,chínhlàviệcbanhành luật chophépcôngdânduy trìquyềnvứtbỏmôcủamình,mộtquyềnvĩnhviễn.”“Chúngtađượcbiếtmốiquantâmcủabệnhnhânđốivớimôcủamình,và
quyềnđượcriêngtưcủahọ,chấmdứtkhihọchết.Tưduyđócũngvậy,làmộttưduylỗithờinhấtthiếtphảiđượcthayđổi.Bởivìhậuduệcủangườichết có cùng gien, nên sự riêng tư của họ sẽ bị xâm phạm nếu người tanghiêncứugiencủahọ,hoặccôngbốbảnđồgiencủangườichết.Concháucủangườichếtcó thểmấtbảohiểmy tếđơngiảnchỉvì luật lệđươngđạichưaphảnánhđượchiệnthựcđươngđại.”“Nhưngsuychocùng,vụBurnetnàythựctếđãthấtbạidomộtlỗitưduy
cơbảnvàsâusắccủatòaán.Khingườitacóthểsảnxuấtbêntrongcơthểnhữnggìmàtòađãphánquyếtlàthuộcsởhữucủangườikhác,nhữngvấnđềvềquyềnsởhữusẽluônbịchelấp.Điềunàyđúngđốivớihệtếbào;đúngđốivớigien,vàđúngđốivớimộtsốloạiproteinnhấtđịnh,vềmặtlýlẽmànói,nhữngthứnàykhôngthểđượcsởhữu.Disảnchungcủachúngtakhôngthuộcsởhữucủabấtkỳai.Đâylàquytắcpháptrịhiệnhành.Nhữngchânlýcủatựnhiênkhôngthuộcsởhữucủaai.Đâylànguyêntácbấtdibấtdịch.Tuy nhiên, những phán quyết pháp lý hơn hai thập kỷ vừa qua đã khôngkhẳngđịnhđượckháiniệmnày.Nhữngphánquyếtcủatòavềbảohộsángchếđãkhôngkhẳngđịnhđượckháiniệmnày.Sựmậpmờdonhữngphánquyếtnàygâyrasẽ lớndần theo thờigian,và lớndần theosự tiếnbộcủakhoahọc.Sởhữutưnhânđốivớibộgienhoặcđốivớinhữngchânlýcủatựnhiênsẽcànglúccàngtrởnênkhókhănhơn,đắtđỏhơn,gâycảntrởhơn.Nhữnggìmà trướcđây tòaánđã làm làmột sai lầm,và sai lầmnàyphảiđượckhắcphục.Càngsớmcàngtốt.”AlexquaysangBobKoch.“Tôinghĩvịthẩmphánnàyđãđượctrợgiúp,”
cônói.“Ừ,cóthể,”Bobnói.
Chương90RickDiehlđangcốgắngghépnốimọichuyện,nhưngmọithứdườngnhư
đangrờirathànhtừngmảnh.Cáigientrưởngthànhấylàmộttaihọa.Tệhơnnữa,BioGenđangbịmột tay luật sư thôngminhvàvô lương tâmởNewYorkkiện.LuậtsưcủaRickbảohắnnêndànxếpchoxong,nhưngnếuhắnlàmvậy, công ty sẽ bị đẩy tới chỗ phá sản.Dù rằng chuyệnphá sản sớmmuộngìcũngsẽxảyra.BioGenđãmấthệtếbàoBurnet,vàhọđãthấtbạitrongviệcthaythếnóbằngtếbàocủađứaconBurnet,vàgiờthìtrôngnónhưmộtbằngsángchếmớigâytrởngạivớisảnphẩmcủahọ,làmsảnphẩmnàyvôgiátrị.TheoyêucầucủaDiehl,vợhắnđãrờikhỏinơitrúẩnvàtrởlạithànhphố.
LũtrẻthìđangnghỉhèởnhàôngbàngoạingoàiđảoMartha’sVineyard.Côta sẽ giành được quyền nuôi dưỡng. Bản thân luật sư của hắn là BarrySindlerhiệncũngđangphảiđốimặtvớichuyệnlyhôn,vàgầnđâydườngnhư không có thời gian cho Rick. Người ta đang náo động chuyện xétnghiệmgiennhằmphụcvụchonhữngvụgiànhquyềnnuôidưỡng.Sindlerbịphảnđốikịchliệtkhắpnơivìđãmởđườngchohànhviđượcxemlàtráivớiluânthườngnày.TrongQuốchội,người ta thảo luậnviệc thôngquanhữngđiều luậthạn
chếviệcxétnghiệmgien.NhưngcácnhàquansátkhôngnghĩQuốchộisẽcóhànhđộngnào,bởilẽcáccôngtybảohiểmđềumuốntiếnhànhviệcxétnghiệmgien.Mộtđiềuhợplẽ,khichúngtabiếtcáccôngtybảohiểmkhôngmuốnphảitrảtiềnbảohiểm.BradGordonđãrờikhỏi thànhphố trong thờigianchờra tòa.Người ta
đồnrằnghắnđangdulịchvòngquanhmiềnTây,vàđitớiđâuthìgâyrắcrốichomìnhtớiđó.Công ty luậtcủaRodriguezđã trìnhchoBioGenxemphầnđầucủahóa
đơntrịgiáhơnmộttriệuđôla.Họmuốnthêmhaitriệutiềngiữchânnữa,saukhixemxéttấtcảnhữngvụkiệntụngchờgiảiquyếtmàcôngtyphảiđối
mặt.TrợlýcủaRickbáochohắnbiếtquađiệnthoạinộibộ.“ÔngDiehl,người
phụnữtừBDG,côngtybảomật,đếngặpông.”Hắnngồidậytrênghế.HắnnhớJacquelineMaurerđãlàmchongườihắn
têdạinhưthểbịđiệngiậtnhưthếnào.Nàngtoátramộtvẻkhêugợitinhtế.Chỉbêncạnhnàngthôihắnđãthấytươitắn.Vàhắnchưagặpnàngđãnhiềutuầnnay.“Chocô tavào.”Hắnđứng lên,vộivãnhétđầyáosơmivàoquần, rồi
quayvềphíacửaphòng.Mộtngườiphụnữ trẻ trạcbamươi tuổi,đangmặcmộtbộcom lêxanh
dươngxoàngxĩnh,taycầmcặphồsơ,vàophòng.Côtacómộtnụcườikhảái,mộtgươngmặtmũmmĩm,vàmáitócnâuchấmngangvai.“ÔngDiehlphảikhông?TôilàAndreaWoodman,từcôngtyBDG.Tôixinlỗiđãkhônggặpôngsớmhơnnhưng,ôitrời,mấytuầnvừaquachúngtôibậntúibụivớinhữngkháchhàngkhác,ônglàkháchhàngđầu tiênmàtôicó thểsắpxếpđếngặpđược.Tôirấtvuiđượclàmquenvớiông.”Côtađưatayra.Hắnchỉđứngtrốmắtnhìn.
NGƯỜITHƯỢNGCỔƯAPHỤNỮTÓCVÀNG
Mộtnhànhânchủnghọc
lưuýsựtiếnhóanhanhchóngcủagienmàunhạt
Phụnữtócvàngcóthậtsựkhêugợihơnngườikháckhông?
Một nghiên cứu mới do nhà nhân chủng học người Canada PeterFrost thựchiệncho thấyphụnữchâuÂuvàocuốiKỷBănghàđãcóbướctiếnhóavớiđôimắtxanhvàmáitócvàngnhưmộtcáchthuhútbạntình.ÔnglưuýrằnggienchiphốimáutócMC1Rsảnsinhrabảybiến thểkhácnhaukhoảngmườimột ngànnăm trước.Quá trìnhnàyxảy rahết sứcnhanhchóngvềmặtphát triểngien.Thông thường thìmộtsựthayđổinhưthếmấtgầnmộttriệunăm.
Nhưngsởthíchtìnhdụccóthểdẫnđếnnhữngthayđổinhanhchóng
vềgien.Việcphảitranhgiànhđànông,vốnkhônghềđôngđúcdohọbịchếtyểu trong thờikỳkhắcnghiệt,đãdẫnđếnviệcphụnữphát triểnmàumắtvàmàutócmới.NhữngkếtluậncủaFrostđượccôngtrìnhcủabatrườngđạihọcNhậtBảncủngcố,côngtrìnhnàyđãxácđịnhđượcthờiđiểmbắtđầuxảyrađộtbiếngienởphụnữtócvàng.
Frostnghingờrằngphụnữtócvàngcósứchấpdẫntìnhdụcbởivì
màutócvàmàumắtnhạtlàmộttínhtrạngthểhiệnlượngestrogencaoởphụnữ,vàdođókhảnăngsinhsảncũngcaohơn.Nhưngkhôngphảiaicũngđồngývớiquanđiểmnày.NgườimẫutócvàngJodieKidd,haimươibảytuổi,nói,“Tôikhôngnghĩlàmngườitócvàngkhiếnchobạnchínchắnhơntronghoạtđộngtìnhdục...Sắcđẹpcóýnghĩasâuxahơnnhiềusovớimàutócđơnthuầncủabạn.”
GiảthuyếtcủagiáosưFrostxuấthiệntrêntạpchíTiếnhóavàhành
viconngười.NghiêncứucủaôngđượcmộtnghiêncứucủaWHOcủngcố, trong đó người ta dự đoán phụ nữ tóc vàng sẽ bị diệt vong vàokhoảngnăm2202.Cáckếtquảcủanghiêncứunàybịnhữngbáocáosauđócôngkíchsaukhimột tiểubanLiênHiệpQuốcphủnhận tínhxácthựccủanó.
Chương91Quátrưamộtchút,FrankBurnetbướcvàodãyvănphònghếtsứchiện
đạicủanhàđầutưmạohiểmJackWatson.Mọithứcũnggiốngnhưnhữnggìôngthấytrongnhữnglầnviếngthămtrướcđây.NộithấtgỗtheokiểuMies,kiến trúchiệnđại -mộtbức tranhAlexanderĐạiđếcủaWarhol,mộtquảbóngbaynghệthuậtcủaKoons,mộtbứctranhcủaTanseyvẽcảnhngườileonúi được treo phía sau bàn làm việc củaWatson.Những chiếc điện thoạicâmtiếng,nhữngtấmthảmmàube-vàtấtcảnhữngngườiphụnữbốclửaấynữa,dichuyểnmộtcáchtrậttự,mộtcáchhiệuquả.MộtphụnữđứngbêncạnhWatson,taycôtađặttrênvaihắn.“À, Frank,” Watson nói. Hắn không đứng dậy. “Anh gặp Jacqueline
Maurerchưa?”“Tôitinlàchưa.”
Côtabắttayông.Rấtsànhđiệu,rấtthẳngthắn.“ÔngBurnet.”
“Và ông biết thiên tài công nghệ thường trú của chúng tôi đấy, Jimmy
Maxwell.”Watsongậtđầuvềphíamộtthằngnhóctrongđộtuổihaimươi,đangngồicuốiphòng.ThằngnhóccócặpkínhgọngsừngdàycộmvàmặcmộtchiếcáokhoáchiệuDodgers.CậutarờimắtkhỏichiếclaptoprồivẫytayvớiBurnet.“Ôngkhỏekhông?”
“Chào,”Burnetnói.
“Tôimờianhvàođây,”Watsonvừanóivừarụcrịchthânmìnhtrongghế,
“làbởivìchúngtôichỉcònchútxíunữalàxongxuôitoànbộmọichuyện.CôMaurervừathươngthảođượcmộtbảnhợpđồngcấpphépvớiĐạihọcDuke.Vớiđiềukhoảnhếtsứccólợichota.”
Người phụ nữ mỉm cười. Một nụ cười như tượng nhân sư. “Tôi nóichuyệnrấthợpvớicácnhàkhoahọcmà,”côtanói.“Còn Rick Diehl,” Watson tiếp tục, “đã từ chức chủ tịch BioGen rồi.
Winkler và những nhân viên lâu năm còn lại đã đi theo ông ta. Phần lớntrongsốđóphảiđốimặtvớinhiềurắcrốivềpháplý,vàtôibuồnlàcôngtykhôngcókhảnănghỗtrợchohọ.Nếuanhphạmluậtchínhsáchbảohiểmytếcủacôngtysẽkhôngchitrảgìchoanh.Vìvậynênhọphảitựlolấy.”“Thậtđángtiếc,”JacquelineMaurernói.
“Chuyệnlàvậy,”Watsonnói.“Nhưngtrướctìnhhìnhkhủnghoảnghiện
tại,bangiámđốcBioGenđãyêucầutôitiếpquản,vàvựcdậycôngty.Tôiđãđồngýlàmvậy,đổilạiphảicómứcđiềuchỉnhlươngbổngphùhợp.”Burnetgậtđầu.“Vậythìmọichuyệntheođúngkếhoạchrồi.”
Watson ném cho ôngmột cái nhìn lạ lẫm. “Ờ, phải. Dù sao thì Frank,
khôngcòngìcóthểngăncảnôngtrởvềvớigiađìnhcủaôngnữa.Tôichắclàcongáivàcháucủaôngsẽmừnglắmkhigặplạiông.”“Tôihyvọngvậy,”Burnetnói.“Congáitôicólẽsẽgiậnlắm.Nhưngdần
dàmọichuyệncũngsẽổn.Lúcnàocũngvậymà.”“Đúngđấy,”Watsonnói.Vẫnyênvịtrongghế,hắnchìatayra,mặtnhăn
lạimộtchút.“Mọithứđềuổnchứ?”Franknói.
“Khôngvấnđềgì.Hômquachơigolflâuquá,chắctôibịthươngchỗcơ
nàorồi.”“Nhưngthỉnhthoảngôngcũngnênnghỉphép.”
“Đúng lắm,”Watson nói, phô bày nụ cười nổi tiếng của hắn. “Cực kỳ
đúng.”
Chương92BradGordon theo đám đông vây quanhMighty Kong, chiếc tàu lượn
siêutốckhổnglồtrongcôngviênCedarPointởSandusky,bangOhio.Nhiềutuầnnayhắnđãghéquanhiềucôngviêngiảitrí;côngviênnàylàcôngviênlớnnhấtvàtốtnhấtởMỹ.Hắncảmthấyđỡhơn;hàmhắnbâygiờgầnnhưhoàntoànkhôngcònđaunữa.Chuyệnduynhấtlàmhắnbậntâmlàcuộcnóichuyệntrướcđóvớiluậtsư
củahắn,Johnson.Johnsoncóvẻkhônlanh,nhưngBradvẫnthấykhôngyên.Tạisaochúhắnkhôngtrảtiềnmướnluậtsưhạngnhấtchứ?Trướcđâychúhắn luôn làmvậymà.Bradcómột linhcảmmơhồ làmạngcủahắnđangnằmtrênlưỡidaonàođấy.Nhưnghắnđẩynhữngsuynghĩấysangmộtbênkhinhìnthấyđườngray
ởxatíttrênđầu,vàthấyngườitathétlênkhitoatàucủahọchạyngangqua.Chiếctàulượnsiêutốcnàyđây!MightyKong!Cáchmặtđấthơn122m,nólàmngườitahéttoánglêncũngphải.Hàngngườicầmvéháohứcrộnrãvớibaonhiêumongđợi.Bradchờđợi,nhưthóiquenhắnvẫnlàm,chotớikhihaicôbérấtdễthươngngồivàohàng.Haiconbélàngườiđịaphương,đượcnuôilớntrongbìnhsữa,mạnhkhỏe,làndahồnghào,bộngựcphổngphaonhỏnhắnvàgươngmặtxinhxắn.Mộtcôbéđeoniềngrăng,trôngthậtđángyêu.Hắnởphíasauhọ,vuivẻlắngnghecuộctròchuyệnvônghĩathethégiữahaingười.Rồihắnthétlêncùngvớinhữngngườicònlại,khihắnthamgiavàocúlượnhaytuyệtấy.Chuyếntàulượnlàmhắnrunrẩyvớibaonhiêuadrenalinvàhàohứngbị
dồnnén.Hắncảm thấyhơiyếungườimột chútkhi leo rakhỏi toa tàuvànhìn thấy cặpmông tròn lẳn nhỏ nhắn của hai cô bé khi họ bước ra khỏichiếctàulượnđivềphíalốira.Khoanđã!Tụinósẽđitiếpnữa!Tuyệt!Hắntheohọ,vàoxếphànglầnthứhai.Hắncảmthấynhưđangmơ,vừabắtkịphơithởvừađểcặpmắttrôidạt
khắpđườngcongmềmmạicủamáitócvànhữngđốmtànnhangtrênbờvai
hainàng,dohaichiếcáoyếmđểlộra.Hắnbắtđầumườngtượngsẽnhưthếnàonếuđượcgầnmột tronghainàng-mẹkiếp,vớicảhainàngchứ- thìmộtngườiđànôngbướctớinói.“Làmơnđivớitôi.”Bradchớpmắt,thấytộilỗivìcơnmơmàng.“Ôngnóigìcơ?”
“Anhđivớitôiđượckhông?”Đólàmộtgươngmặttựtin,điểntrai,một
gươngmặtmỉmcườikhíchlệhắn.Bradnghingờngaylậptức.Thườngthìmấytaycớmcócửchỉthânthiệnvàlịchsựlắm.Hắnchưalàmgìvớinhữngcôgáinàycả,hắnchắcchắnnhưvậy.Hắnchưachạmvàohọ,chưanóiđiềugì…“Thưaanh?Tôicầnanhbướclạiđây…Ngaychỗnày…”
Bradnhìnquamộtbênvàthấyvàingườiđangmặcquầnáotrôngnhưsắc
phục,cólẽlàsắcphụcbảovệ,vàvàingườimặcáokhoáctrắng,nhưnhữngngườitừviệnđiềudưỡngvậy.Vàcómộtđộingũtruyềnhình,hoặclàmộtđộingũquayphimnàođó,đangghihình.Vàbỗngdưnghắnthấymìnhnhưmắcchứnghoangtưởng.“Thưa anh,” người đàn ông điển trai nói, “xin anh, chúng tôi rất cần
anh...”“Tạisaocácngườicầntôi?”
“Anh,xinanh...”Ngườiđànôngđanggiậtgiậtkhuỷu taycủaBrad, rồi
chộpmạnhhơn.“Thưaanh,chúngtôicóítngườilớnlặplạiquá…”Ngườilớnlặplại.Bradrunrẩy.Bọnhọbiết.Vàgiờthìcáigãnàyđây,cái
gãđẹptrai,códuyên,miệngdẻongọtnàyđâyđangdẫnhắnvềphíanhữngngườiđangmặcáokhoáctrắng.Bọnhọrõràngbiếtchuyệncủahắn,vàhắngiậtngườira,nhưngngườiđànôngđiểntraigiữhắnlại.TimBradđangđậpthìnhthịchvàhắncảmthấynỗisợhãicuồncuộnkhắp
người.Hắncúixuốngrútkhẩusúngrakhỏivỏ.“Không!Thảtaora!”Ngườiđànôngđiểntrai trôngvôcùngsửngsốt.Mộtvàingườithét lên.
Người đàn ông đưa hai tay ra. “Bình tĩnh nào,” ông ta nói, “mọi chuyện
sẽ...”KhẩusúngtrongtayBradnhảđạn.Đếnkhi thấyngườiđànônglảođảo
sắp ngã, hắnmới hoàn hồn.Ông ta nắm chặt lấyBrad, bám chặt hắn, vàBradbắn lầnnữa.Ngườiđànôngngãngửa ra.Mọingười lahét tán loạn.Một người hét lên. “Hắn bắn bác sĩ Bellarmino rồi! Hắn bắn bác sĩBellarminorồi!”Nhưng lúcnàyBradđangrối trí;đámđôngđangchạy tán loạn,haicặp
môngnhỏnhắndễthươngấyđangchạy;mọithứđềubịtànphá;vàkhicóthêmnhiềungườiđànôngmặcsắcphụcnữaquáttháohắnkêuhắnbỏsúngxuống,hắnbắnluôncảhọ.Vàthếgiớiđộtnhiêntốisẫmmộtmàu.
Chương93Tạibuổihọpvàothucủa“Tổchứccácnhânviênchuyểngiaocôngnghệ
của trường đại học” (OUTT), một hiệp hội chuyên về cấp phép sử dụngnhững công trình khoa học của các trường đại học, nhà hảo tâm Jack B.Watsonđọcmộtbàidiễnvănlớngâyxúcđộng.Ôngtasửdụngnhữngchủđềquenthuộccủamình:Sựpháttriểnngoạnmụccủacôngnghệsinhhọc,tầmquantrọngcủaviệcbảohộsángchếgien,khôngquênđềcậpđạoluậtBayh-Dole
[27]vàsựcầnthiếtcủaviệcbảotồnnguyêntrạngsựthịnhvượng
củadoanhnghiệpvàtàisảncủacáctrườngđạihọc.“Sựthịnhvượngvàcủacảicủacáctrườngđạihọccủachúngtaphụthuộcvàonhữngđốitácmạnhvềcôngnghệsinhhọc.Đâylàchìakhóadẫnđếntríthức,vàlàchìakhóadẫnđếntươnglai.”Ôngtanóivớihọnhữnggìhọmuốnnghe,vàrờikhỏisânkhấugiữatiếng
vỗtayrầmrãnhưthườnglệ.Chỉmộtsốítngườiđểýthấyôngtađikhậpkhiễngvàcánhtayphảicủaôngtakhôngđuđưathoảimáinhưcánhtaybêntrái.Ở hậu trường, ông ta nắm cánh tay củamột phụ nữ xinh đẹp. “Bác sĩ
Robbinsđangởnơiquáinàothế?”“Anhtađangchờanhtrongtrạmytếcủaanhta,”côtanói.
Watson văng tục rồi dựa vào người phụ nữ khi bước ra ngoài đến chỗ
chiếclimousineđangđợisẵn.Trờiđêmlạnhlẽo,sươngmờnhạt.“Mấytênbácsĩchếttiệt,”ôngtanói.“Anhkhônglàmthêmxétnghiệmkhốnkiếpnàonữađâu.”“BácsĩRobbinskhôngđềcậpgìđếnxétnghiệmcả.”
Anhtàixếmởcửaxe.Watsonleovàotrongmộtcáchngượngnghịu,chân
ôngtakéolêvào.Ngườiphụnữgiúpôngtavàoxe.Ôngtathảngườinặng
nềvàoghếsau,nhănnhó.Ngườiphụnữvàoxeởcửabênkia.“Anhcóđaulắmkhông?”“Vềđêmthìtệhơn.”
“Anhmuốnuốngmộtviênkhông?”
“Anhuốngrồi.”Ông tahítmộthơisâu.“Robbinscóbiếtcáibệnhquái
quỷgìđâykhông?”“Emnghĩlàcó.”
“Hắncónóiembiếtkhông?”
“Không.”
“Cônóidối.”
“Anhtakhôngnóichoembiếtgìmà,Jack.”
“Chúaơi.”
Chiếclimousinephóngnhanhvàomànđêm.Watsonnhìnrangoàicửaxe,
thởdốc.Trạmytếcủabệnhviệnvàogiờnàyrấthoangvắng.FredRobbins,ba
mươilămtuổivàđiểntrainhưngôisaođiệnảnh,đangchờWatsoncùngvớihaibácsĩkémtuổihơn,trongcănphòngkhámrộnglớn.RobbinsđãsắpđặtnhữnghộpđèncùngkếtquảX-quang,điệndivàcộnghưởngtừ.Watson thảngườinặngnhọcxuốngghế.Ông tavẫy tay rahiệuchohai
bácsĩtrẻ.“Mấyanhđiđượcrồi.”“NhưngJack...”
“Mộtmìnhanhnói tôinghe thôi,”WatsonnóivớiRobbins.“Mườichín
tay bác sĩ hai tháng qua đã khám cho tôi rồi. Tôi chụp cộng hưởng từ vàchụpcắt lớpnhiềuđếnnỗibâygiờ tôi phát sáng trongbóng tối luônđây.Anhnóichotôibiết.”Ôngtavẫytayvớingườiphụnữkia.“Emcũngchờởngoàiđi.”Tấtcảhọđềuđirangoài.WatsonởmộtmìnhvớiRobbins.
“Người tanóianhlàbácsĩchẩnbệnhgiỏinhấtnướcMỹđấyFred.Nói
chotôibiếtđi.”“Ừm,”Robbinsnói,“quytrìnhnàycũnglàquytrìnhsinhhóabìnhthường
thôi.Vìvậynêntôicần…”“Bathángtrước,”Watsonnói,“tôibịđauởchân.Mộttuầnsaucáichân
đóchỉlếtđượcthôi.Tôimanggiàychỉởmépchânthôi.Chẳngbaolâuthìtôi gặp khó khăn khi đi lên cầu thang.Giờ thì cánh tay phải tôi yếu lắm.Khôngnặnđượckemđánhrăngbằngbàntay.Cànglúccàngkhóthở.Chỉtrongbathángđấy!Nóichotôibiếtđi.”“Đây gọi là chứng liệt nhẹVogelman,”Robbins nói. “Bệnh này không
phổbiến,nhưngkhônghiếm.Mỗinămcóvàingànca, toàn thếgiớicó lẽcũngcónămmươingànca.Bệnhđượcmôtảlầnđầuvàonhữngnăm1890,domộtbácsĩngườiPháp...”“Anhchữađượckhông?”
“Vào thờiđiểmnày,”Robbinsnói, “khôngcócáchchữanào thỏađáng
cả.”“Cócáchchữanàokhông?”
“Liệuphápgiảmđauvàkhíchlệ,xoabópvàdùngcácloạivitaminB...”
“Nhưngkhôngcócáchchữanào.”
“Hầunhưkhôngcó,Jack.Khôngcó.”
“Nguyênnhânbệnhlàgì?”
“Cáiđóthìchúngtabiết.Nămnămtrước,nhómnghiêncứucủaEnders
tạiĐạihọcScrippscôlậpmộtgien,BRD7A,giennàymãhóamộtproteincótácdụng:phụchồilớpmyelinbọcquanhtếbàothầnkinh.Họđãchứngminh được một đột biến điểm trong gien này phát sinh ra bệnh liệtVogelmanởđộngvật.”“Quỷthật,”Watsonnói,“anhmuốnnóitôibiếtlàtôibịbệnhgiảmthiểu
giennhưbấtkỳbệnhnàokhácư?”“Phải,nhưng...”
“Ngườitatìmrađượcgiennàycáchđâybaolâu?Nămnămtrước?Nếu
vậythìđâylàgienthíchhợpcholiệuphápthaygienkhởiđộngquátrìnhtạoraproteinđãđượcmãhóabêntrongcơthể…”“Liệuphápthaygiendĩnhiênrấtrủiro.”
“Tôi quan tâmgì chứ?Nhìn tôi này, Fred.Tôi còn bao nhiêu thời gian
nữa?”“Khoảngthờigiannàybiếnthiêntùytrườnghợp,nhưng…”
“Nóihuỵchtoẹtrađi.”
“Cólẽlàbốntháng.”
“Chúaơi.”Watsonhít thở.Hắnđưatayxoatrán,hítmộthơinữa.“OK,
vậyđâylàtìnhcảnhcủatôi.Tahãylàmliệuphápấyđi.Nămnămsaunhấtđịnhngườitacóquytrìnhchữachứ.”“Khôngcó,”Robbinsnói.
“Nhấtđịnhcó.”
“Khôngcó.ScrippsđãđăngkýbảohộgiennàyvàcấpphépchoBeinart
Baghoff,côngtydượcphẩmkhổnglồcủaThụySĩ.Đâylàmộtphầntronggiao dịch trọn gói với Scripps, khoảng hai mươi hạng mục hợp tác khác
nhau.NgườitakhôngxemBRD7Aquantrọnglắm.”“Anhnóigìvậyhả?”
“Beinarttínhphícấpphéprấtcaochogiennày.”
“Tạisaochứ?Đâylàmộtbệnhkhôngcótiềmnăngthươngmạimà,thật
vôlýkhi...”Robbinsnhúnvai.“Họlàmộtcôngtylớn.Họlàmgìaimàbiếtlýdo.Bộ
phậncấpphépcủahọđịnhphíchotámtrămgienmàhọkiểmsoát.Cóbốnmươingườitrongbộphậnđó.Cảmộtbộmáyquanliêu.Nóigìthìnói,họcùngđịnhmứcphícấpphépcao…”“Chúaơi.”
“Vàtrongnămnămqua,khôngphòngthínghiệmnào,khôngnơinàotrên
thếgiới,nghiêncứuvềbệnhnàycả.”“Chúaơi.”
“GiáquáđắtmàJack.”
“Vậythìtôisẽmuacáigienkhốnkiếpđấy.”
“Khôngthể.Tôikiểmtrarồi.Ngườitakhôngbángiennày.”
“Thứnàongườitacũngbáncả.”
“Nếu Beinart muốn bán, họ phải được Scripps đồng ý, mà văn phòng
chuyểngiaocôngnghệcủaScrippssẽkhôngchịuxemxét...”“Vậyquênđi,tôisẽtựcấpphépgiennày.”
“Ôngcóthểlàmvậy.Đúngvậy.”
“Và tôi sẽ tựmình sắpxếpvụchuyểngien.Chúng ta sẽchomộtnhóm
ngườitrongbệnhviệnnàylàm.”
“TôithậtsựướcchichúngtalàmđượcJackà.Chuyểngiencựckỳnhiều
rủiro,vàngàynaykhôngphòngxétnghiệmnàochịuchấpnhậnrủirođâu.Chưacóaivàotùvìchuyểngienthấtbạicả,nhưngđãcónhiềubệnhnhântửvongrồivà...”“Fred.Nhìntôinày.”
“ỞThượngHảithìôngcóthểlàmvậyđược.”
“Không,không.Ởđây.”
FredRobbinscắnmôi.“Jack,ôngphảiđốimặtvới thực tế.Tỷ lệ thành
côngdướimộtphầntrăm.Ýtôilà,nếutrướcnaychúngtanghiêncứusuốtnămnăm,thìchúngtađãcókếtquảxétnghiệmtrênđộngvật,xétnghiệmvậtchủ,nhữngquychuẩnnênmiễndịch,đủcácbướcđể tăng tỷ lệ thànhcôngcủaông.Nhưngnếuphảiquyếtđịnhnhanhthì…”“Tôichỉcóthờigianđểlàmvậythôi.Quyếtđịnhnhanh.”
FredRobbinsđanglắcđầu.
“Mộttrămtriệuđôla,”Watsonnói.“Trảchobấtkỳphòngxétnghiệmnào
chịulàm.LấymộttrạmytếtưnhânngoàiArcadiakìa.Chỉtôithôi,khôngaibiếtcả.Thựchiệnquytrìnhchữatrịởđó.Mộtmấtmộtcòn.”FredRobbinslắcđầumộtcáchbuồnrầu,“XinlỗiJack.Tôithànhthậtxin
lỗi.”
Chương94Nhữngngọnđèntrênđầubậtsángtrongphòngmổxác,hếtdãynàyđến
dãykhác.Quảlàmộtcúmởmànđầykịchtính,Gorevitchnghĩ.Bóngngườitrongchiếcáo thínghiệm trông thậtnổibật,nổibậtđếnnghiêmnghị: tócbạc,cặpkínhcógọngmỏng.ÔngtalànhàgiảiphẫuLinhtrưởngnổitiếngthếgiớiJorgErickson.Sửdụngmộtmáyquaycầmtay,Gorevitchnói,“BácsĩErickson,hômnay
chúngtalàmgìđây?”“Chúngtasẽkhámnghiệmmộtmẫuvậtnổitiếngthếgiới,conđườiươiở
Indonesiađượccholàbiếtnói.Ngườitanóiconthúnàyđãnóibằngítnhấthaithứtiếng,ừm,đểxemrasao.”BácsĩEricksonquaysangchiếcbànthép,trênđólàmộtcáixácđượcbọc
trongtấmvảitrang.Ôngtamởtấmvảimộtcáchkhoatrương.“ĐâylàmộtconPongoabeliicònnhỏchưatrưởngthành,mộtloàiđườiươiởSumatra,đặc trưngcủanó làcókích thướcnhỏhơn loàiđườiươiBornco.Mẫuvậtnàylàconđực,khoảngbatuổi,bềngoàichothấysứckhỏetốt,khôngthấysẹohayvếtthươngnàobênngoài...Đượcrồi,chúngtabắtđầu.”Ôngcầmdaomổlên.“Bằng nhát cắt ởmặt cắt dọc giữa, tôi để lộ ra hệ thống cơ trước của
cuốnghọngvàhầu.Đểýchỗphồngởcơvai-móngở trênbêndưới,vàởđây,cơxươngức...Hừm.”Ericksonđangcúixuốngcổconvật.Gorevitchloayhoayghihìnhmộtcáchkhókhăn.“Ôngthấygìhảgiáosư?”
“Tôithấycócơmóngtrâmvàcơsụnnhẫn-giáp,đây,vàđây...Khálàthú
vị.ThôngthườngthìởloàiPongochúngtathấyhệthốngcơtrướcrấtkémpháttriển,vàthiếukhảnăngđiềukhiểncơtinhnhạycủabộmáyngônngữởngười.Nhưngconvậtnàydườngnhưlàmộttrườnghợpchuyểntiếpvìnócó
mộtvài đặcđiểmđặc thùởhầu của loàipongo, vàmột vài đặcđiểmđặctrưngcủacơngười.Đểýcơxươngứcđònchũmsternocleidomastoid…”Gorevitch nghĩ, Sternocleidomastoid. Chúa ơi. Họ sẽ phải thuyết minh
đoạnbăngnày.“Giáosư,ôngcóthểđọctênnàybằngtiếngAnhkhông?”“Không,đâylàthuậtngữLatinh.TôikhôngbiếttừdịchsangtiếngAnhlà
gì…”“Ý tôi là, ông có thể giải thích bằng cách nói của người không chuyên
mônkhông?Chokhángiảcủachúngta?”“À,dĩnhiênlàđược.Nhữngcơbềmặtnày,đasốgắnvớixươngmóng-
tứclà,tráicổấy-nhữngcơnàygiốngởngườihơnlàởdãnhân.”“Nguyênnhâncóthểdođâu?”
“Rõrànglàcóđộtbiếnnàođó.”
“Cònnhữngbộphậnkháccủaconvật?Cũnggiốngvớiởngườihơnư?”
“Tôichưaxemhếttoànbộconvật,”Ericksonnóinghiêmnghị.“Nhưng
sớmmuộngìchúngtacũngbiếtđược.Tôiđặcbiệtmuốnxemxétcóhiệntượngxoaytrụcquanhlỗchaiởnãokhông,vàdĩnhiênlàđộsâuvàcáchsắpxếpcácrànhnãoởvỏnãovậnđộngnữa,rồixemxemchấtxámcóđượcbảoquảnkhông.”“Ông có nghĩ mình sẽ tìm thấy trong não con vật này những thay đổi
giốngnhưởngườikhông?”“Thậtsựmànói thìkhông,”Ericksonnói.Ôngtachuyểnsựchúýsang
phầnđỉnhsọ,xoađôitayđangđigăngquanhphầntócthưathớttrêndađầuconđườiươi,sờphầnxươngbêndưới.“Anhthấyđó,ởconthúnày,xươngđỉnhlõmvàobêntrong,vềphíađỉnhsọ.Đâylàđiểmđặctrưngthườngthấyởkhỉpongovà tinh tinh.Trongkhiđó thìngườicóxươngđỉnhnhôra.Ởngười,đỉnhđầurộnghơnđáyđầu.”Ericksonbướclùikhỏibàn.Gorevitchnói,“Vậythìôngmuốnnóiconthú
nàylàmộtsựphatrộngiữangườivàdãnhânư?”“Không,”Ericksonnói.“Đâylàdãnhân.Mộtcondãnhânkhácthường,
điềunàychắcchắnrồi.Nhưngnócũngchỉlàdãnhânthôi.”
NHÓMĐẦUTƯJOHNB.WATSON
Côngbốngaylậptức
JohnB.“Jack”Watson,nhàhảotâmnổitiếngthếgiớivàlàngườisáng lập Nhóm đầu tưWatson, hôm nay đã qua đời ở Thượng Hải,TrungQuốc.ÔngWatsonđượccảthếgiớicatụngvìnhữnghoạtđộngtừthiệnvànỗlựcđạidiệnchonhữngconngườinghèokhổvàbịápbứctrên thế giới, ông Watson chỉ mắc bệnh trong một thời gian ngắn,nhưngôngbịmộtchứngungthưcựckỳáctính,ôngnhậpviệnởmộtcơsởytếtưnhânởThượngHảivàtửvongsaubangàynhậpviện.Bạnbèvàđồngnghiệpkhắpthếgiớiđềuthươngtiếcông.
CÂUCHUYỆN,CHITIẾTTK
Chương95HenryKendallngạcnhiênkhithấyGerardcóthểgiúpDavelàmbàitập
toánởnhà.Nhưngchuyệnnàysẽkhôngkéodàilâuđược.RốtcuộcthìDavecólẽcũngsẽcầnchươngtrìnhgiáodụcđặcbiệt.Daveđãthừahưởngtừloàitinhtinhmộtnhịpchúýrấtngắn.Nócảmthấycànglúccàngkhótheokịpnhữngđứatrẻkháctronglớp,nhấtlàvềmônđọc,mộtmônđaukhổđốivớinó.Trongkhiđókhảnăngthểlựccủanólàmnókhácbiệthẳntrênsânchơi.Nhữngđứatrẻkháckhôngchonóchơi.Vìvậymànótrởthànhmộttaylướtsóngcừkhôi.Vàgiờđây,sựthậtđãđượctiếtlộ.TrêntạpchíPeoplecómộtbàibáođặc
biệtphảncảm,“Giađìnhhiệnđại”,trongđóviết,“Giađìnhthờithượngnhấtkhông còn là gia đình đồng tính, gia đình nhiều thế hệ, hay gia đình liênchủngtộcnữa.Đólàkhuynhhướngcủathếkỷvừaqua,TracyKendallnói.Vàcôbénóiđúng,vìgiađìnhKendallởLaJolla,bangCalifornia, làmộtgiađìnhchuyểngienvàliênloài-mộtgiađìnhtạoranhiềuphấnkhíchtrongnhàhơnmộtthùngphichứađầynhữngchúkhỉ!”HenryđượctriệutậpđểđiềutrầntrướcQuốchội,mộttrảinghiệmmàanh
cảmthấyrấtđặcbiệt.Cácnghịsĩnóichuyệntrướcmáyquaytronghaitiếngđồnghồ, rồihọđứngdậy rađi, xinphépcóviệcgấpởnơikhác.Rồi cácnhânchứngmỗingườinóitrongsáuphút,nhưngkhôngcónghịsĩnàoởđóđểnghebìnhluậncủahọ.Sauđó,cácnghịsĩđềuthôngbáorằngchẳngbaolâunữahọsẽđọcnhữngbàiphátbiểuquantrọngnóivềchủđềtạoranhữngsảnphẩmchuyểngien.HernyđượcHộiSinhhọcTựdoChủnghĩatraodanhhiệuNhàkhoahọc
củanăm.JeremyRifkingọianhlà“tộiphạmchiếntranh”.AnhbịHộiđồngNhàthờQuốcgiachỉtríchgắtgao.ĐứcgiáohoàngtướcquyềnthànhviênGiáohộicủaanh,rồisauđómớipháthiệnraanhkhôngphảingườiCơĐốc,họnhầmvớimộtngườiHenryKendallkhác.NIHchỉ tríchcông trìnhcủaanh,nhưngngười thay thếRobertBellarmino trongvai trò trưởngkhoaditruyềnhọclàWilliamGladstone,ngườinàycóđầuócphóngkhoángvàíttự
đề cao mình hơn Bellarmino. Henry giờ đây thường xuyên đi đây đó đểthuyếtgiảngvềkỹthuậtchuyểngientạicácbuổihội thảođạihọckhắpcảnước.Anhlàchủđềgâytranhcãigaygắt.ĐứcChaBillyJohnHarkerởbang
Tennesseegọianhlà“quỷSatăngtáithế”.BillMayer,nhàphảnđộngcánhtảkhét tiếng,đăngtrêntạpchíNewYorkReviewofBooksmộtbàibáodàiđược nhiều người bình luận có nhan đề “Bị trục xuất khỏi Eden: Tại saochúngtaphảingănchặnnhữngtrònhạivềchuyểngiennày”.Bàibáokhôngđềcậpđếnchuyệnđộngvậtchuyểngienđãtồntạicảhaithậpkỷ.Chó,mèo,vikhuẩn,chuột,cừuvàtrâubòđềuđãđượctạora.KhimộtnhàkhoahọccấpcaoởNIHđượchỏivềbàibáo,ôngtahohắngnói,“NewYorkReviewlàtạpchínàothế?”LynnKendallđiềuhànhwebsitecủatờTransGenicTimes.Trangwebnày
ghilạichitiếtcuộcsốngthườngnhậtcủaDave,Gerard,vàhaiđứaconcủacôlàJamievàTracy.SaumộtnămởLaJolla,Gerardbắtđầugiảtiếngbấmphímđiệnthoại.
Trướcđâynóđãlàmvậyrồi,nhưngnhữngâmthanhnàyrấtbíẩnđốivớigiađìnhKendall.Rõràngđâylàtiếngnhữngphímsốcủamộttổngđàingoàinước,nhưnghọkhôngtìmđượclànướcnào.“MàyquêởđâuhảGerard?”họthườnghỏinó.“Tôikhôngcònchợpmắtđược,từkhianhbướcrakhỏicửa,”Nóđãtrở
nênđammênhạcđồngquêMỹ.“Nhữnggìanhlàmchỉkhiếntôisuysụp.”“NướcnàohảGerard?”
Họchẳngbaogiờnhậnđượccâutrảlời.NónóimộtíttiếngPháp,vànó
thườngnóigiọngAnh.HọgiảđịnhnóxuấtthântừchâuÂu.Rồimộtngàynọ,mộtnghiêncứusinhngườiPhápcủaHenryđượcmời
tới ăn tối ở nhà họ, và cậu ta ngheGerard làm những tiếng bấm số này.“Chúaơi,”cậutanói,“tôibiếtnólàmgìrồi.”Cậulắngnghetrongchốclát.“Khôngcómãthànhphố,”cậutanói,“Nhưnglạicó...phảithửđã.”Cậulôiđiênthoạidiđộngcủamìnhra,rồibắtđầubấmsố.“LàmlạiđiGerard.”
Gerardlặplạinhữngtiếngbấmsố.
“Mộtlầnnữa.”
“Cuộcđờilàmộtcuốnsáchanhphảiđọc,”Gerardhát.“Cuộcđờilàmột
câuchuyệnanhphảikể…”“Tôibiếtbàinày,”cậunghiêncứusinhnói.
“Bàigìvậy?”Henrynói.
“BàitrongcuộcthiEurovision.Gerard,giảmấytiếngđóđi.”
Cuốicùng,Gerardphát ranhững tiếngbấmsốấy.Cậunghiêncứusinh
thựchiệncuộcgọi.SuyđoánđầutiêncủacậulàthửgọiParis.Mộtphụnữtrả lờiđiện thoại.Cậu tanóibằng tiếngPháp,“Xin lỗi,côcóbiếtconvẹtxámnàotênlàGerardkhông?”Ngườiphụnữbậtkhóc.“Chotôinóichuyệnvớinó,”cônói.“Nócóổn
không?”“Nókhỏe.”
HọđểđiệnthoạisátbênchỗGerardđậu,vànónghegiọngngườiphụnữ.
Đầunógậtlêngậtxuốngmộtcáchháohức.Rồinónói,“Côsốngởđâyà?Ồ,mẹsẽthíchnơiđâylắm!”Vài ngày sau,GailBond đến thăm.Cô ở chơimột tuần rồi trở vềmột
mình.Gerarddườngnhưmuốnởlại.Rồinhiềungàysau,nóhát:Ngườiyêutôitừngđichơithâuđêm,
Côlàmtôikhóc,côđốixửtệvớitôi,
Côlàmtổnthươngtôikhiếntôivỡlẽ,đókhôngphảilàlờigiảdối,
Tìnhthếđãxoaychuyểnvàgiờđếnlượtcôkhóc,
Bởivìtôitừngyêucô,nhưngbâygiờchuyệnđãkếtthúcrồi...
Nhìnchung,mọi chuyện tiến triển tốt hơn rất nhiều sovớidự tính của
mọingười.Giađìnhhọluônbậnrộnnhưngaicũnghòathuậnvớinhau.Cóhai khuynhhướngđáng lo ngại.Henry để ý thấyDave có vài sợi tóc bạcquanhmiệng.Vìvậy,nhưhầuhếtcácconvậtchuyểngienkhác,rấtcóthểDavesẽchếtsớmhơnthườnglệ.Vàvàomột ngàymùa thu, khiDaveđangdạobước tay trong tay cùng
Henryởhộichợtrongquán,mộtôngnôngdântrongbộáoliềnquầnđitớinói,“Tôithíchcómộtconvậtnhưthếnàylàmviệctrênnôngtrạicủatôi.”CâunóiđólàmHenryrùngmình.
GhichúcủatácgiảSaukhihoàntấtviệcnghiêncứutàiliệuđểviếtcuốnsáchnày,tôiđãđi
đếncáckếtluậnsau:1.Ngưngcấpbằngbảohộgien.Haimươinămtrước,cóthểbằngbảohộ
gien được coi là hợp lý, nhưng ngành di truyền học đã thay đổi về nhiềuphươngdiệnmàkhôngngườinàokhiấycóthểđoántrướcđược.Ngàynaychúngtacónhiềubằngchứngchothấybảohộgienlàmộtviệclàmkhôngcầnthiết,khôngkhônngoan,vàgâynhiềutáchại.Cónhiềuchuyệnmậpmờxungquanhbằngbảohộgien.Nhiềunhàquan
sátđềukêugọi chấmdứtbảohộgienvớinhữngcảm tínhmang tínhchấtchốngtưbảnvàchốngtưhữu.Sựthậtkhôngphảinhưvậy.Nếulàchuyệnđầutưsinhlợithìngànhcôngnghiệphoàntoàncóthểtìmkiếmmộtcơthểđểbảođảmlợinhuận.Mộtcơchếnhưthếngụýsựhạnchếvềcạnhtranhliênquanđếnmộtsảnphẩmđượctạora.Tuynhiên,sựbảohộnàykhôngcóngụýrằngngườitanêncấpbằngsángchếchochínhcácloạigien.Ngượclại,bằngbảohộgienmâuthuẫnvớitruyềnthốnglâuđờivềbảohộsởhữutrítuệ.Thứnhất,gienlàchânlýcủatựnhiên.Nhưtrọnglực,ánhnắng,vàlátrên
cây,gientồntạitrongthếgiớitựnhiên.Chânlýcủatựnhiênkhôngthểđượcsởhữu.Bạncóthểsởhữumộtxétnghiệmdùngđểpháthiệnramộtgien,hoặcmộtloạithuốcảnhhưởngđếnmộtgien,nhưngkhôngthểsởhữuchínhgienấy.Bạncóthểsởhữuphươngthứcđiềutrịmộtcănbệnh,nhưngkhôngthểsởhữuchínhcănbệnhấy.Bảohộgienviphạmquytắccănbảnnày.Dĩnhiên, người ta có thể tranh cãi thế nào là chân lý của tự nhiên, và nhiềungườiđượctrảlươngđểtranhcãinhưvậy.Vàđâylàmộtphépthửđơngiản.Nếumột thứ tồn tạiquahàng triệunămtrướcsựxuấthiệncủa loàiHomosapientrêntráiđất,thìđólàmộtchânlýcủatựnhiên.Chorằnggienlàsángchếcủaconngườilàmộtlậpluậnvôlý.Cấpbằngbảohộgienchẳngkhác
nàocấpbằngbảohộnguyêntốsắthaycácbon.Bởivìbằngsángchếgienbảohộmộtchânlýcủatựnhiên,nótrởthành
mộtthứđộcquyềnkhôngđángcó.Thôngthường,bảohộsángchếchophéptôimộtmặtbảovệsángchếcủamìnhvàmặtkháckhuyếnkhíchngườikháctạoranhữngphiênbảnriêngcủahọ.MáyiPodcủatôikhôngngăncảnbạnlàmramộtchiếcmáynghenhạckỹthuậtsố.Chiếcbẫychuộtđãđượcđăngkýbảohộcủatôilàmbằnggỗ,nhưngbạnvẫnđượcphéplàmcáibẫychuộtbằngvậtliệutitancủariêngbạn.Đối với bảohộgien thì lại khôngnhưvậy.Bằngbảohộgienbaogồm
những thông tin thuần túyđã tồn tại sẵn trong tựnhiên.Vìkhôngcósángchếnàoởđâycảnênkhôngaicóthểsángtạorasảnphẩmkhácmàkhôngviphạmchínhbằngsángchếấy,dođósựđổimớibịngăncản.Điềunàygiốngnhưviệcchophépaiđóđăngkýbảohộmũivậy.Bạnkhôngthểlàmrakínhmắt,giấy lụaKleenex, thuốcxịtmũi,khẩu trang,đồ trangđiểm,haynướchoabởilẽnhữngthứnàyđềudựavàomộtkhíacạnhnàođócủamũi.Bạncóthểbôikemchốngnắnglêncơthể,nhưngkhôngđượcbôilênmũi,bởivìbấtcứthayđổinàođốivớimũicủabạncũngsẽviphạmbằngsángchếvềmũi.Nếukhôngtrảtiềnbảnquyềnmũi,đầubếpcóthểbịkiệnvìđãlàmranhữngmónănthơmphức.Vânvân.Tấtnhiên,chúngtaaicũngsẽđồngýrằngcấpbằngsángchếvềmũilàmộtchuyệnphilý.Nếuaicũngcómộtcáimũi,thìlàmsaomàaiđócóthểsởhữuquyềnkiểmsoátnóđược?Bằngsángchếvềgienphilýcũngvìlýdonày.Takhôngcầnphảitưởngtượngnhiềumớithấyđượcrằngđộcquyềnhóa
việccấpbằngsángchếsẽngăncảnsựsángtạovàkìmhãmnăngsuấtlàmviệc.Nếuchađẻ củaAugusteDupin có thể sởhữu tất cảnhữngnhânvậtthámtửhưcấu, thìchúng tasẽkhôngbaogiờcóđượcnhữngcái tênnhưSherlock Holmes, Sam Spade, Philip Marlowe, Miss Marple, Thanh traMaigret,PeterWimsey,HerculePoirot,MikeHammer,hayJ.J.Gittes.Nếucómột lỗinàovềcấpbằngsángchế, thìdisảnsángtạodồidàonàysẽbịtướcđoạtkhỏitaychúngta.Tuynhiênđólạichínhlàlỗitrongviệccấpbằngsángchếgien.Bằngbảohộgienlàmộtchínhsáchcôngcộngsailầm.Chúngtacókhông
ítbằngchứngchothấynótácđộngxấuđếnviệcchămsócbệnhnhânvàkìmhãmnghiêncứu.KhiMyriadđăngkýbảohộhaigiengâyung thưvú,họ
tínhmứcphígầnbangànđôlachomộtxétnghiệm,mặcdùchiphíđểtạoramộtxétnghiệmgienkhôngbaogiờnhưchiphíphát triểnmột loại thuốc.KhôngcógìđángngạcnhiênkhicụcsángchếcủachâuÂuđãthuhồibằngsángchếđódựatrênmộtsaisóttrongluật.ChínhphủCanadathôngbáosẽtiếnhànhcácxétnghiệmgienmàkhôngtrảtiềnbảohộsángchế.Vàinămtrước,ngườisởhữubằngsángchếvềgiengâybệnhCanavanđãtừchốiphổbiến rộng rãi xét nghiệm,mặc dù những gia đình có người nhà từngmắcchứngbệnhnàyđãđónggópthờigian, tiềnbạcvàmôđểgópphầntìmragiennày.Giờđâycũngchínhnhữnggiađìnhnàykhôngđủkhảnăngchitrảđểxétnghiệm.Đólàmộtsựviệcgâycămphẫn,nhưngchưaphảilàhậuquảnguyhiểm
nhấtcủaviệcbảohộsángchếgien.Vàothờikỳhoàngkim,nghiêncứuvềSARS (Hội chứng suyhôhấpcấp)bịhạnchếvì cácnhàkhoahọckhôngchắcchắnaisởhữubộgien-bađơnxincấpbằngsángchếcùnglúcđượcđệtrình. Do đó, nghiên cứu về SARS đã không được thấu đáo đúng mức.Chuyệnnàynếulàmkinhhãinhữngngườibiếtsuynghĩcũngkhôngcógìlạ.Hơnnữađâylàmộtcănbệnhdễlâylanvớitỷlệtửvonglàmườiphầntrăm,đãlâytớibốnmươitámquốcgiakhắpthếgiới.Tuynhiên,nghiêncứukhoahọcđểchiếnđấuvớicănbệnhnàylạibịcảntrở-chỉvìnhữngengạivềbảohộsángchế.Hiệntại,nhữnggiengâyviêmgansiêuviC,HIV,cúmH,vànhiềuloại
khácgâybệnhtiểuđườngđềuđượcmộtchủthểnàođósởhữu.Lẽranhữnggiennàykhôngthểđượcsởhữu.Lẽrakhôngaicóthểsởhữumộtcănbệnh.Nếuchấmdứtviệcbảohộsángchếgien,có thểchúng ta sẽnhậnđược
nhiềulờiphànnànvànhữnglờicảnhbáorằngcácnhàkinhdoanhsẽtừbỏnghiêncứurằngcáccôngtysẽphásản,rằngchămsócytếsẽbịảnhhưởngxấuvàcôngchúngsẽchết.Nhưngnếuchúngtachấmdứtbảohộsángchếgienthìmộttìnhhuốngkhảthihơnchínhlàmọingườisẽgỡbỏđượcnhiềuràocản,vàđiềunàysẽdẫnđếnbùngnổmột loạtsảnphẩmmớidànhchocôngchúng.2.Thiết lập rõ những nguyên tắc chỉ đạo việc sử dụng mô người.
Nhữngbộsưutậpmôngườingàycàngquantrọnghơnđốivớinghiêncứuyhọc,vàngàycàngcógiátrịhơn.Đãtồntạinhữngluậtlệliênbangxácđáng
đểquảnlýngânhàngmô,nhưngtòaánvẫnlờđiluậtlệliênbang.Từtrướcđếnnay,tòaánluônphánquyếtnhữngvấnđềvềmôngườidựatrênluậtsởhữuhiệnhành.Nhìnchung,tòađãphánquyếtrằngmộtkhimôcủabạnrờikhỏicơthểbạn,bạnkhôngcòngiữquyềnlợigìđốivớinónữa.Chẳnghạn,tòasosánhviệchiếnmôvớiviệchiến tặngmộtquyểnsáchcho thưviện.Nhưngngườitalạicómộtcảmgiácsởhữurấtmạnhmẽđốivớimộtphầncơthểcủahọ,vàcảmgiácđósẽkhôngbaogiờbiếnmấtchỉbởisaisótcủaluậtpháp.Dođóchúngtacầncónhữngđiềuluậtmới,rõràng,dứtkhoát.Tạisaochúngtacầnluật?Hãyxemxétmộtphánquyếtgầnđâycủatòa
trongvụbácsĩWilliamCatalona.Vịbácsĩnổitiếngvềungthưtuyếntiềnliệtnàythuthậpnhiềumẫumôtừbệnhnhâncủamìnhđểtiếnhànhnghiêncứuvềcănbệnh.KhibácsĩCatalonachuyểntớimột trườngđạihọckhác,ôngcốgắngđemtheonhữngmẫumônày.TrườngĐạihọcWashingtontừchối, nói rằng nhà trường sở hữu những mô đó; thẩm phán ủng hộ nhàtrường,việndẫn ranhữngchi tiếtvặtvãnhchẳnghạnnhưchuyệnmột sốhợp đồng nhượng quyền có in trên giấy tờ văn phòng của Đại họcWashington.Bệnh nhân cảm thấy căm phẫn là chuyện dễ hiểu.Họ đã tinrằnghọtraomôcủamìnhchomộtbácsĩmàhọyêumến,chứkhôngphảichomộttrườngđạihọcbíẩnlénlútởphíasau;họđãnghĩmìnhcungcấpmẫumôchủyếulàđểphụcvụchonghiêncứuungthưtuyếntiềnliệt,chứkhôngphảichomộtmụcđíchbấtkỳnàođónhưquyềnlợimànhà trườngđòihỏi.Cáiýniệmchorằngmộtkhibạnchiatayvớimôcủamình,bạnkhôngcòn
bấtcứquyềnnàonữalàmộtýniệmphilý.Hãythửxemxéttìnhhuốngsau:Theoluậtpháphiệnhành,nếuaiđóchụphìnhtôi,tôicóquyềnlợivĩnhviễnđốivớiviệcsửdụngbứcảnhấy.Haimươinămsau,nếuaiđócôngbốbứcảnhấyhoặcđăngnótrênmộtmẫuquảngcáo,tôivẫncònquyềnlợi.Nhưngnếuaiđólấymôcủatôi-mộtphầnthânthểcủatôi-tôilạikhôngcòncóquyềngìcả.Điềunàycónghĩatôicónhiềuquyềnđốivớitấmhìnhcủamìnhhơnlàđốivớimôcủacơthểmình.Nhữngđiềuluậtmớiphảibảođảmbệnhnhâncóquyềnkiểmsoátmôcủa
họ.Tôihiếnmôchomộtmụcđíchcụthể,vàchỉchomộtmụcđíchấythôi.Nếusaunàycóngườimuốnsửdụngmôcủatôichomộtmụcđíchkhác,họcầnxinphéptôilầnnữa.Nếuhọkhôngđượcphép,họkhôngđượcsửdụngmôcủatôi.
Mộtluậtlệdạngnhưthếsẽđápứngđượcnhucầuquantrọngvềmặtcảm
xúc.Mặtkhácnócòn thừanhận rằngcó thểcónhiều lýdoquan trọngvềpháplývàtínngưỡngkhiếntôikhôngmuốnmômìnhđượcsửdụngchomộtmụcđíchkhác.Chúng ta khôngnên sợ rằng nhữngquyđịnh thế này sẽ cản trở nghiên
cứu.Suychocùng,TổngviệnYtếQuốcgiavẫncóthểthựchiệnnghiêncứutrongkhi tuân theonhữngnguyên tắcnày.Chúng tacũngkhôngnênchấpnhậnlậpluậnchorằngnhữngluậtlệnàyđặtlênngườikhácmộtgánhnặngđầynhọcnhằn.Nếumộttờtạpchícóthểthôngbáochobạnbiếtthờihạnđặtbáođãhếtthìmộttrườngđạihọccũngcóthểthôngbáochobạnbiếtkhihọmuốnsửdụngmôcủabạnvàomộtmụcđíchkhác.3. Thông qua những điều luật bảo đảmdữ liệu về xét nghiệm gien
đượccôngbố.ĐiềuluậtmớilàcầnthiếtnếuchúngtamuốnFDAcôngbốnhữngkếtquảcóhại từnhữngđợt thửnghiệmliệuphápgien.Hiệntại thìFDAkhông làmvậy được.Trước đây,một vài nhà nghiên cứu đã cố sứcngăncảnviệcbáocáocon sốbệnhnhân tửvongvì cho rằngnhữngca tửvongnhưvậylàmộtbímậtkinhdoanhCôngchúngngàycàngýthứchơnvềnhữngkhiếmkhuyếtcótrongcáchệ
thốngmà chúng ta sử dụng để báo cáo dữ liệu y tế. Dữ liệu nghiên cứukhôngđượccôngbốđếncácnhàkhoahọckhácđểhọxemxét;việccôngkhaidữliệuhoàntoànvẫnchưaphảilàchuyệnbắtbuộc;rấthiếmkhinhữngkhámphátừnghiêncứuđượcthẩmtramộtcáchthậtsựđộclập.Kếtquảlàcôngchúngđứngtrướcvôsốnguycơchưađượcbiếtđến.Sailệchtrongcácnghiêncứuđượccôngbốđã trở thànhmột tròcười.Bác sĩ tâm thần JohnDavisxemxétnhữngđợtthửnghiệmđượccáccôngtydượcphẩmtàitrợvớimongmuốncạnhtranhgiànhthứthuốchiệuquảnhấttrongnămloạithuốcchốngloạntâmthần.Ôngnhậnthấychíntrongmườitrườnghợp,loạithuốcsảnxuấtbởicôngtytàitrợ(trảtiềncho)nghiêncứuđượcđánhgiálàvượttrộisovớicácloạithuốckhác.Bấtkỳaitrảtiềnchonghiêncứuđềulàngườicóloạithuốctốtnhất.Đây chẳngphải là tin tứcgì đángngạcnhiên.Nhữngbáo cáođánhgiá
nghiên cứu nào được thực hiện bởi những người có hứng thú về mặt tài
chínhhoặcvềmặtkhácđốivớikếtquảnghiêncứuđềukhôngđángtincậyvìvềbảnchấtchúngđãkhôngđượctiếnhànhvôtư.Thựctrạngđócóthểgiảiquyếtbằngcáchsửdụngmộthệthốngthôngtinkhôngchophépnhậpvàonhữngthửnghiệmsailệchvàthựchiệncácbướccầnthiếtđểbảođảmchuyệnđókhôngxảyrangaytừđầu.Tuynhiênsailệchtrắngtrợnvẫncònhếtsứcphổbiếntrongykhoa,vàtrongnhữnglĩnhvựckhoahọckháccóđộrủirocao.Chínhphủnênhànhđộng,vềlâuvềdài,sẽkhôngcónhómngườinàođưa
rathôngtinsai lệch.Trongtươnglaigần,sẽcóđủloạinhómngườimuốnuốnnắnsựthậttheocáchcủahọ.Vàhọkhôngngầnngạigọiđiệnchocácthượngnghịsĩ,dùlàđảngDânchủhayCộnghòa.Chuyệnnàysẽtiếpdiễnchotớikhicôngchúngđòihỏimộtsựthayđổi.4. Tránh các quy định ngăn cấm việc tiến hành nghiên cứu. Nhiều
nhómủnghộchính trịkhácnhaumuốncản trởmộtkhíacạnhnàođócủaviệcnghiêncứugìen.Tôiđồngýrằngchúngtakhôngnêntheođuổimộtsốnghiêncứunhấtđịnh,ítralàkhôngphảibâygiờ.Nhưngthiếtthựcmànói,tôiphảnđốiviệcngăncấmnghiêncứuvàcôngnghệ.Cácquyđịnhcấmmộtviệcgìđókhôngthểthihànhđược.Tôikhônghiểu
tại sao chúng ta chưa học được bài học này. Từ thời kỳCấm rượu[28]
tớicuộcchiếnchốngmatúy,chúngtađãnhiềulầnlầmtưởngrằnghànhvicóthểbịcấmcản.Lúcnàocũngvậy,chúngtađềuluônthấtbại.Vàtrongmộtnềnkinhtếtoàncầu,nhữngquyđịnhcấmcóthêmnhiềuýnghĩamới:chodùbạncóngănchặnnghiêncứuởmộtquốcgianàođó,thìnóvẫntiếpdiễnởThượngHải.Rốtcuộcthìbạnđạtđượccáigì?Tấtnhiên,niềmhyvọngsẽmãitrườngtồn,vàtrítưởngtượngkhôngbao
giờchết:nhiềunhómngườinghĩrằnghọcóthểthươnglượngđểchorađờimộtđiềuluậtquốctếcấmmộtsốnghiêncứunhấtđịnh.Nhưngtheonhữnggìtôiđượcbiết,từtrướcđếnnaychưahềcómộtđiềuluậtquốctếnàocấmcảnbấtcứthứgìcả.Nghiêncứugienkhócókhảnănglàthứbịcấmtrướctiên.
5.HủybỏđạoluậtBayh-Dole.Năm1980,nhận thấynhữngphátminhtrongphạmvitrườngđạihọcchưađượccôngbốrộngrãiđểmanglạilợiíchchocôngchúng,đểthúcđẩymọichuyện,Quốchộithôngquamộtđiềuluậtchophépcácnghiêncứuviênlàmviệctạitrườngđạihọcbáncácphátminhcủa họ kiếm lời, ngay cả khi tiền đầu tư vào nghiên cứu ấy là tiền lấy từnhữngngườidânđóngthuế.Hệquảcủađiều luậtnày là,đasốcácgiáosưkhoahọcgiờđâyđềucó
nhữngmốiquanhệmang tínhkinhdoanh -hoặc làvớicông tymàhọđãkhởidựnghoặclàvớinhữngcôngtycôngnghệsinhhọckhác.Bamươinămtrước,cómộtsựkhácbiệtrõrệtvềcáchtiếpcậngiữanghiêncứuthựchiệnở trường đại học và nghiên cứu thực hiện ở ngành công nghiệp tư nhân.Ngày nay, sự khác biệt này đãmờ nhạt, hoặc đãmất hẳn. Bamươi nămtrước,chúngtaluôncónhữngnhàkhoahọckhôngvụlợisẵnsàngbànluậnbấtkỳchủđềnàoảnhhưởngđếncôngchúng.Giờđây,nhàkhoahọcnàocũngbịảnhhưởngbởitínhtưlợiđốivớikhảnăngphánđoán.Các học viện đã thay đổi về nhiềumặtmà không ai ngờ tới. Đạo luật
Bayh-Dolebanđầucôngnhậncáctrườngđạihọckhôngphảilànhữngthựcthểthươngmại,vàkhuyếnkhíchcáctrườngphổbiếnnghiêncứucủamìnhđếnnhữngtổchứclàthựcthểthươngmại.Nhưngngàynay,cáctrườnglạicốsứckiếmlờicàngnhiềucàngtốtbằngcáchtựmìnhthựchiệnngàycàngnhiềucácnghiêncứu,từđólàmtănggiátrịsảnphẩmkhinhữngsảnphẩmnàyđượccấpphépởgiaiđoạncuối.Chẳnghạn,nếucáctrườngnghĩhọcómộtloạithuốcmới,họsẽtựmìnhthựchiệnquytrìnhxétnghiệmcủaFDA,vàrấtnhiềunữa.Dođó,đạoluậtBayh-Dole,mộtcáchnghịchlý,đãkhiếncáctrườngchútrọnghơnđếntínhchấtthươngmạicủasảnphẩm.Nhiềunhàquansátnhậnthấyhệquảcủađiềuluậtnàysẽlàmbănghoạivàlàmthahóacáctrườngđạihọctrongvaitròlàcáchọcviện.Đạo luật Bayh-Dole luôn đem lại lợi ích không chắc chắn cho những
người dânMỹđóng thuế, nhữngngười thôngqua chínhphủ, đã trở thànhnhữngnhàđầutưhàophóngcómộtkhônghai.Nhữngngườiđóngthuếcấptiềnchonghiêncứu,nhưngkhinghiêncứucókếtquả,cácnhànghiêncứulạibánnókiếmlờichobản thânvàchohọcviện,sauđó loại thuốcđó lạiđượcbánlạichonhữngngườiđãthamgiađóngthuếnày.Ngườitiêudùngdođóphảitrảmộtkhoảntiềnlớnđểmualoạithuốcmàhọđãđónggóptiềncủađãtạora.
Thôngthường,khimộtnhàtưbảnmạohiểmđầutưvàonghiêncứu,họ
luônnhậnđượckhoảntiềnlờiđángkểtừvốnđầutưđãbỏra.NhữngngườidânMỹ đóng thuế không nhận đượcmột khoản tiền lời nào cả.Đạo luậtBayh-Dolechorằngcôngchúngsẽnhậnđượcmộtloạiliệuphápcứuchữatuyệt diệu và như thế chứngminh được sự hợp lý của chiến lược đầu tư.Nhưngchuyệnđóchưabaogiờxảyra.Thayvàođó,mặthạnchếlạivượttrộihơnsovớimặtlợiích.Tínhbímật
giờ đây hiện hữu trong tất cả các nghiên cứu, và cản trở tiến trình y học.Nhữngtrườngđạihọctrướcđâytừngcungcấpnơitrúngụchocáchọcgiảmuốnthoátkhỏithếgiớigiờđâyđãbịthươngmạihóa-nơiẩnnáuđãmất.Nhữngnhàkhoahọctrướcđâytừngmangbênmìnhmộtthôithúcnhânđạođã trở thành những thương gia biết quan tâm tới những khoản lỗ lãi.Đờisốngtrithứclàmộtkháiniệmlạlẫmnhưchiếcáongựclàmbằngsừngcávoivậy.Tấtcảnhữngxuhướngnàyhoàn toàn rõ ràngđốivớicácnhàquansát
cáchđâymườilămnăm;khiấykhôngaichúýnhiều.Giờđâyvấnđềngàycàngtrởnênrõrànghơnđốivớimọingười.MộtbướcđiđúngđắnđầutiênhướngtớiviệcphụchồisựcânbằnggiữagiớihọcthuậtvàcáctậpđoànkinhdoanhchínhlàbãibỏđạoluậtBayh-Dole.
ThưmụcthamkhảoĐộcgiảphổthôngcóthểtìmđọcnhiềusáchvềditruyềnhọcviếtrấthay,
trongđócónhiềucuốndocácnhànghiêncứuviết.Thưmụcthamkhảosauđâychútrọngnhữngcuốntôisửdụnglàmtưliệuviếttácphẩmnày.Tôichủyếu dựa vào công trình của giáo sư luật Lori Andrews, các tác giảMattRidleyvàRonaldBailey,vàcácnhàkhoahọcJohnAvise,StuartNewman,vàLouis-MarieHoudebine.Andrews,Lori,vàDorothyNelkin.BodyBazaar:TheMarketforHuman
TissueintheBiotechnologyAge.(Chợcơthể:Thịtrườngmuabánmôngườitrong thời đại công nghệ sinh học.) New York: NXB Crown Publishers,2001. Andrews là luật gia uyên bác nhất trong nhiều năm về vấn đề ditruyền.DorothyNelkinlàgiáosưtạitrườngĐạihọcNewYork.Cuốnsáchnàycủahọviếtrấttoàndiện.Andrews, Lori B. The Clone Age: Adventures in the New World of
ReproductiveTechnology. (Thời đại nhân bản vô tính: Những cuộc phiêulưu trong thế giới mới mẻ của công nghệ nhân giống.) NewYork: NXBHenryHolt&Company,1999.Độcgiảcóthểđọccuốnnàynếumuốnbiếtvềnhữngvụkiệntụngcóthậtđượchưcấutrongtácphẩmnày.Andrews,LoriB.,MaxwellJ.Mehlman,vàMarkA.Rothstein.Genetics:
Ethics,LawandPolicy.AmericanCasebookSeries.(DitruyềnhọcĐạođức,luậtpháp,vàchínhsách.TủsáchđiểncứuphápluậtMỹ.)St.Paul,Minn.:NXBWest Group, 2002. Sách nói về khía cạnh luật pháp liên quan đếnnhữngvấnđềtrongditruyềnhọc.Avise,JohnC.TheHope,Hype,andRealityofGeneticEngineering.(Hy
vọng,cườngđiệu,vàhiệnthựccủachuyểnđổigien.)NewYork:NXBĐạihọcOxford,2003.Tuynhanđềkhôngbóngbẩynhưngđâylạilàmộttrongnhữngcuốnsáchhaynhấtvềchuyểnđổigiendànhchođộcgiảphổthông.
Sáchbaoquáttoànbộngànhditruyềntừứngdụngtrongcâytrồngđếndượcphẩmvà liệuphápgienngười; sách trìnhbày rất sáng sủa, và tácgiảgiảithíchnhữngquytrìnhcụthểnàođượcthựchiệnởcấpđộgien,điềumàđasốcácsáchkhácchưalàmđược.Nếuđộcgiảnàobănkhoăntựhỏi,“Ngườitathựcsựđanglàmgì?”thìcuốnsáchnàylàmộtkhởiđiểmtốt.Bailey,Ronald.LiberationBiology:TheScientificandMoralCaseforthe
BiotechRevolution.(Sinhhọcgiảiphóng:Lýlẽkhoahọcvềlýlẽluânlýủnghộcuộccáchmạngcôngnghệsinhhọc.)AmherstN.Y.:NXBPrometheus,2005.Mộtbàiphêbìnhdựatrêncơsởkhoahọcnhắmđếnnhữngnhàbảothủsinhhọc-nhữngcánhântheochínhtrịhữukhuynhlẫntảkhuynhmuốnkìmhãmngành sinhhọc.LuậnđiểmphảnbiệncủaBaileyviệndẫnnhiềuchuyệncó thật trongkhoahọc;ông tôn trọngđối thủvàđưa ra lý lẽhoàntoànthuyếtphục,theoquanđiểmcủatôi.Tôixemcuốnsáchnàylàlờihồiđáprõràngvàtoàndiệnnhấtđốivớinhữngaichốnglạicôngnghệsinhhọcvìlýdotôngiáo.Buller, David J. Adapting Minds: Evolutionary Psychology and the
PersistentQuest forHumanNature.(Nhữngbộócbiết thíchnghi:Tâm lýhọc tiến hóa và cuộc lùng sục kiên trì tìm kiếm bản chất con người.)Cambridge,Mass.:NXBHọcviệnMIT,2005.Mộtbàiphêbìnhvềtâmlýhọctiếnhóa.Chesterton,G.K.What’sWrongwiththeWorld.(Nhữngđiềubấtổncủa
thếgiới.)SanFrancisco:NXBIgnatius,1910.Làmộttácgiảhómhỉnh,bềnbỉ, sành sỏi,Chestertonđã thuacácđối thủđương thời củamình làH.G.Wells,BertrandRussell,vàGeorgeBernardShawtrongcuộctranhluậnvềhướngđicủaxãhộitươnglai.ChestertonthấyđượctrongtầmnhìncủahọnhữnggợiývềxãhộithếkỷXXI,vàôngdựđoánchínhxácnhữnggìsẽxảyrađốivớixãhộitươnglaiấy.Chestertonlàmộtngườichútrọngvănphongkhócóthểtươngđắcvớiđộcgiảđươngđại;ôngcólốiviếthómhỉnhsâusắcrấttrangtrọng.Nhưngnhữngluậnđiểmthiếtyếucủaôngrõràngđếnmứcđángsợ.Chesterton, G. K.Eugenics and Other Evils: An Argument Against the
ScientificallyOrganizedSociety.(Thuyếtưusinhvànhữngtaihạikhác:Mộtlậpluậnbácbỏmộtxãhộisắpxếptheokhoahọc.)MichaelW.Perryhiệuđính. Seattle:NXB InklingBooks, 2000.Được xuất bản lần đầu vào năm
1922, cuốn sách tiên tri đáng sửng sốt này nói rất nhiều đến kiến thức ditruyềncủachúng tavào thờiđó(và thờinay)vàsựcámdỗồạtcủangụykhoahọc.ChestertonlàmộttrongnhữngtiếngnóiítỏiphảnđốithuyếtưusinhvàođầuthếkỷXXI.Ôngđãnhìnthấuđượcsựgiảtrácủanótrênmọicấpđộ,vàđãtiênđoánchínhxácconđườngnósẽdẫntới.Nhữngngườichỉtríchôngnhiềuvôkể;họphỉbángông,nóiônglàngườinổiloạn,lốbịch,ngungốc, cuồng loạn, rời rạc,và thiênkiếnmùquáng,và lưuýmộtcáchsửng sốt rằng “tầm ảnh hưỏng của ông trong việc dẫn dắt người ta lầmđườnglỡbướclàrấtđángkể.”TuynhiênChestertonđãnóiđúng,vàsựnhấttrígiữacácnhàkhoahọc,cácnhàlãnhtụvàgiớitríthứclàkhôngcócơsở.Chestertonđã sốngvà thấyđượcsự tànbạocủaĐứcQuốcxã.Cuốnsáchnày rấtđángđọcvìkhinhìn lại, ta thấy rõnhững lập luậncủaChestertonhoàntoànhợplývàxứngđángnhậnđượccâutrảlời,nhưngngượclạiônglạibịlahétphảnđối.ĐángđọcbởilẽnhữngýtưởngkhóchấpnhậnnhấtvềthuyếtưusinhlạiđangđượccổsúytrongthếkỷXXIdướinhiềuchiêubài.Ngườihiệuđínhấnbảnlầnnàyđãđưaranhiềudẫnchứngcủacácnhàưusinh trong thậpniên1920,nhữngdẫnchứngnghe rấtgiốngvớinhững lờitiêntriđươngthờivềtậnthế.Cóvàithứkhôngbaogiờthayđổi-khôngmaythay,trongđócósựcảtincủabáogiớivàcôngchúng.Conngườichúngtakhôngthíchnhìnlạinhữngsailầmtrongquákhứ.Nhưngtanênnhìnlại.Forgacs, Gabor, và Stuart A. Newman. Biological Physics of the
Developing Embryo. (Vật lý sinh học của phôi thai đang phát triển.)Cambridge,England:NXBĐạihọcCambridge,2005.Mộtcuốnsáchgiáokhoabậcđạihọcviếtvềmộtchủđềcốtyếu.Fukuyama, Francis. Our Posthuman Future: Consequences of the
BiotechnologyRevolution.(Tươnglaitânnhânloạicủachúngta:Nhữnghệquả của cuộc cách mạng công nghệ sinh học.) New York: NXB Farrar,Straus&Giroux, 2002.Các nhà phê bình cánh hữu lẫn cánh tả đều nhậnthấycôngnghệsinhhọctrongtươnglaikhôngxasẽlàmmấtphẩmgiáconngười.Fukuyama lập luận rằng chúng ta có thểkiểm soát côngnghệ sinhhọc,vàchúngtanênlàmnhưvậy,Tuytôiđồngýngườitakhôngnênchorằngcôngnghệkhôngthểkiểmsoátđược,nhưngtrongtrườnghợpnàytôilạinghĩviệckiểmsoátnhưthếlàkhôngkhảthi.Hamer,Dean,vàPeterCopeland.TheScienceofDesire:TheSearchfor
theGayGeneandtheBiologyofBehavior.(Cơsởkhoahọccủadụcvọng:
Cuộctìmkiếmgienđồngtínhvànềntảngsinhhọccủahànhvi.)NewYork:NXBSimon&Schuster, 1994.Một cuốn sách lạ lẫm và quanh co khôngthuakémkhámpháđằngsaunó.Dôngdài,thânthiện,cungcấpnhiềuthôngtinhữuích.Horgan,John.TheEndofScience.(Nơicùngtậncủakhoahọc.)Reading,
Mass.:NXBAddisonWesley,1996.Mộtcuốnsáchxuấtsắc,thườngbịcácnhàđảkíchcốtìnhhiểusai.———. The Undiscovered Mind: How the Human Brain Defies
Replication, Medication, and Explanation. (Bộ óc chưa được khám phá:Nguyênlýbấtkhảphụcchế,bấtkhảtrịliệu,vàbấtkhảgiảithíchcủanãongười.)NewYork:NXBTheFreePress,1999.Horganlàmộttrongnhữngnhà bình luận khoa học phi truyền thông sáng giá nhất hiện nay. Lối vănkhỏekhoắn,quanđiểmđưaratinhtế.Houdebine, Louis-Marie. Animal Transgenesis and Cloning. (Trao đổi
thông tindi truyềnvànhânbảnvô tínhđối vớiđộngvật.)Hoboken,N.J.:NXB JohnWiley& Sons, 2003. Cuốn sách trình bày rõ ràng về trao đổithôngtindi truyền,dễhiểuđốivớiđộcgiảnàoquantâmnhưngkhôngcónhiềukiếnthứcchuyênmôn.Chèngienvàophôithaihếtsứcphứctạp.Knight, H. Jackson. Patent Strategy for Researchers and Research
Managers.(Chiếnthuậtnhậnđượcbằngsángchếdànhchonhànghiêncứuvànhàquảntrịnghiêncứu.)Ấnbảnthứ2.Chichester,England:NXBJohnWiley&Sons,1996.Krimsky,Sheldon,vàPeterShorett,hiệuđính.RightsandLibertiesinthe
BiotechAge:WhyWeNeedaGeneticBillofRights.(Quyềnlợivàquyềntựdotrongthờiđạicôngnghệsinhhọc:Lýdochúngtanêncómộtbảntuyênngônnhânquyềnvềgien.)Lanham,Md.:NXBRowman&Littlefield,2005.Tuyểntậpcácbàitiểuluậncựcngắnnàychỉramộtloạtmốilocủanhữngailuôncảmthấycôngnghệsinhhọccầnphảiđượchạnchế.Mộtvàibàibànđếnkhoahọc;nhữngbàikhácnêulênnhiềuvấnđềthuộctriếthọchoặcphápluật.Krimsky,Sheldon.ScienceinthePrimateInterest:HastheLureofProfits
Corrupted Biomedical Research? (Khoa học vì lợi ích linh trưởng: Phải
chăngsựcámdỗvềlợinhuậnđãlàmbiếnchấtnhữngnghiêncứuysinh?)Lanham, Md.: NXB Rowman & Littlefield, 2003. Krimsky là một trongnhữngnhàphêbìnhsớmnhấtvàbềnbỉnhấtđảkíchviệc thươngmạihóangànhsinhhọc.Mộtquyểnsáchsâusắc,quantrọngchỉranhữngphứctạpbêntrongxuhướngthươngmạihóahọcthuật.Larson,EdwardJ.SummerfortheGods:TheScopesTrialandAmerica’s
ContinuingDebateoverScienceandReligion.(Mùahèdànhchothầnlinh:VụxửScopes
[29]vàcuộctranhluậntiếpdiễnkhôngngừngtrêntoànnước
Mỹ về khoa học và tôn giáo.) Cambridge,Mass.: NXBĐại học Harvard,1997.ÍtcósựkiệnnàotronglịchsửnướcMỹbịhiểusainhiềunhưvụxétxửScopes.Ngàynaynólàbiểutượngcủacuộcchiếngiữakhoahọcvàtôngiáo.Sựthậthoàntoànkhôngphải thếmàtrái lại thúvị,phứctạp,vàtrêungươihơnnhiều.Cuốnsáchnàylàmộtviênngọcquý.Midgley,Mary.Evolution as a Religion. (Tiến hóa như một tôn giáo.)
London:NXBMethuen&Co.,1985.Tháiđộcủachúngtađốivớiditruyềnhọc gắn bómật thiết với sự hiểu biết của chúng ta về tiến hóa.Một cuộctranhluậntriếthọckìmnénđãlâuliênquanđếncáchnghĩcủachúngtavềtiếnhóavànhữngbàihọcrútra từnó.Tôicảmthấytranhluậnnàythúvịhơncuộctranhluậnliênquanđếnnguyênlýcủatiếnhóamàtruyềnthôngvẫnluônchúýđến.Midgley,triếtgiangườiAnhđãđềcậpđếnnhiềuđềtàikhoahọctrongsuốtcuộcđờimình,đãkhôngngầnngạiđốichọivớitậptụcvànhữngyếunhânmangthứtưtưởngmàbàcholàvôtrihoặcnôngcạn.Moore, David S. The Dependent Gene: The Fallacy of “Nature vs.
Nurture.”(Gienphụthuộc:Sựngụybiệncủalậpluận“Bảnchấtsovớigiáodục”.)NewYork:NXBHenryHolt&Company,2001.Mộtnhàtâmlýhọcđảkíchmạnhmẽquanniệmchorằnggienvềmôitrườngtươngtácvớinhautheomộtnguyênlýđơngiảnvàthậmchícóthểđịnhlượngđược.Cáchthứcôngđánhgiánhững thuậtngữnhư tínhkhảkếthừa làmcuốnsáchnàyrấtđáng đọc. Người ta có thể kết luận rằng tác giả phản đối quá nhiều; tuynhiên,ônglàvídụđiểnhìnhchoniềmđammêsâusắcđặcthùđốivớicuộctranhluậnvềbảnchất/giáodục.Morange,Michel.TheMisunderstoodGene.(Cáigienbịnhiềungườihiểu
sai.)Cambridge,Mass.:NXBĐạihọcHarvard,2001.
Mueller, JaniceM.AnIntroduction toPatentLaw.(Sơ lược về luật cấpbằngsángchế.)NewYork:NXBAspenPublishers,2003,Hội đồng Nghiên cứu Quốc gia, thuộc Tổng Hàn lâm viện Quốc gia.
Reaping the Benefits of Genomic and Proteomic Research: IntellectualPropertyRights, Innovation,andPublicHealth.(Gặthái lợi ích từnghiêncứuprôtêinhọcvàgienhọc:Quyềnsởhữutrítuệ,sựcáchtân,vàytếcộngđồng.)Washington,D.C.:NXBTổngHàn lâmviệnQuốcgia,2006.Bằngsángchếvềgientạoranhiềunguycơchonhữngnghiêncứutrongtươnglai.Petryna,Adriana,AndrewLakoff,vàArthurKleinman,hiệuđính.Global
Pharmaceuticals:Ethics,Markets,Practices.(Ngànhdượcphẩmtoàncầu;Đạođức,thịtrường,vàcáchvậnhành.)Durham,N.C.:NXBĐạihọcDuke,2005.Pincus, Jonathan H., và Gary J. Tucker. Behavioral Neurology, 4th
edition.(Thầnkinhhọchànhvi,Ấnbản thứ4.)NewYork:NXBĐại họcOxford,1974.Ridley,Matt.Genome:TheAutobiographyof a Species in 23Chapters.
(Bộgien:Tựtruyệncủamộtloàitrong23chươngsách.)NewYork:NXBHarperCollins, 1999.Ridley làmột trong nhữngnhà văn hiếmhoi viết vềkhoahọc,mộtngườicóthểtiêukhiểnđộcgiảmàkhôngphảiđơngiảnhóakiếnthức.Sáchđượcviếtvớiphongcáchphóngkhoáng,dễđọc,hómhỉnh,chứađựngnhiềugiaithoại,chothấymộttríócnhìnchungrấtminhmẫn.———.TheAgileGene:HowNatureTurnsonNurture.(Gienlinhhoạt:
Cách thức bản chất khai mở giáo dục.) New York: NXB HarperCollins,2003.Gientươngtácvớimôitrườngnhưthếnào?Nhữngyếutốnàotạonênhiệnứngvềmôitrườnghayditruyền?Bằngnhữngvídụsinhđộng,Ridleydẫndắtđộcgiảquanhữngmặtphứctạpcủaditruyền.Sargent,MichaelG.BiomedicineandtheHumanCondition:Challenges,
Risks, and Rewards. (Y sinh và nhân sinh: Những thách thức, rủi ro, vàtưởngthưởng.)NewYork:NXBĐạihọcCambridge,2005.Shanks, Pete. Human Genetic Engineering: A Guide for Activists,
Skeptics,andtheVeryPerplexed.(Chuyểnđổigienngười:Cẩmnangdành
chonhàhoạtđộng,ngườihoàinghi,vàngườiđangrấthoangmang.)NewYork:NXBNationBooks,2005.Đachiều,dễhiểu,dễđọc.Stock, Gregory. Redesigning Humans: Our Inevitable Genetic Future.
(Tái thiết kế con người: Tương lai di truyền tất yếu của chúng ta.) NewYork:NXBHoughtonMifflin,2002.MộtnhàlýsinhhọctạitrườngĐạihọcCaliforniaởLosAngelesủnghộcôngnghệmớinày,đồngthờilàmsángtỏnhữnglýdokhiếnngườikhácphảnđốihoặcsợsệtnó.Tancredi, Laurence. Hardwired Behavior: What Neuroscience Reveals
AboutMorality.(Hànhvi được lập trình sẵn:nhữngđiều tiết lộ về luật lýcủakhoahọc thầnkinh.)NewYork:NXBĐạihọcCambridge,2005.Tácgiảcókinhnghiệmtrongcảyhọcvàluậtpháp,vàtrìnhbàykháiquátvấnđềmộtcáchnhanhnhạyvàhấpdẫn.Ôngphânbiệtrõgiữahiệnthựcbâygiờvàkhảnăngmaisau.Bộ Thương mại Hoa Kỳ. Patents and How to Get One: A Practical
Handbook. (Bằng sáng chế và cách xin cấp: Cẩm nang thực dụng.)NewYork:NXBDoverPublications,2000.Wailoo,Keith, và Stephen Pemberton.The Troubled Dream of Genetic
Medicine. (Giấcmơ nhiều phiền não về nền y học di truyền.)Baltimorec:NXBĐạihọcJohnsHopkins,2006.Watson, JamesD.TheDoubleHelix. (Đường xoắnốc kép.)NewYork:
NXBTouchstone,2001.Mộtcuốnsáchkinhđiển.Mộthồikýtuyệtvờinhưchínhkhámphátrongđó.Weiner,Jonathan.Time,Love,Memory:AGreatBiologistandHisQuest
fortheOriginsofBehavior.(Thờigian,tìnhyêu,kýức.Mộtnhàsinhhọcvĩđạivàcuộckiếmtìmnguồngốccủahànhvi.)NewYork:NXBKnopf,1999.Rấtnhiềusáchchưalàmđộcgiảhìnhdungđượccáchlàmviệcthựctếtrongcôngtáckhoahọc.CuốnsáchthúvịnàytậptrungvàoSeymourBenzervàcôngtrìnhcủaông.West-Eberhard,MaryJane.DevelopmentalPlasticityandEvolution.(Tính
mềmdẻotronggiaiđoạnpháttriểnvàTiếnhóa.)NewYork:NXBĐạihọcOxford,2003.Mốiquanhệgiữatínhmềmdẻovàquátrìnhtiếnhóacóvai
tròthenchốttrongviệctìmhiểudiễntiếnthựcsựcủatiếnhóa.Đâylàmộtđềtàikhóđượctrìnhbàyrõràngtrongmộtcuốnsáchhay.BÀIVIẾTTỪBÁOVÀTẠPCHÍ
Attanasio, JohnB. “TheConstitutionality of RegulatingHumanGenetic
Engineering: Where Procreative Liberty and Equal Opportunity Collide,”(Tínhhợphiếncủaviệcquảnlýchuyểnđổigienngười:nơiquyềntựdosinhsảnvàbìnhđẳnggiớixungđộtnhau.)TạpchíphêbìnhphápluậtcủatrườngĐạihọcChicago53(1986):1274-1342.Thườngthì tôikhôngthíchnhữngsuyđoánlậpdịnhưngbàiviếtnày,tuyđãcũ20năm,vẫnrấtxuấtsắcnhờcáchtrìnhbàychitiếtvàtinhvi.Charlton, BruceG. “The rise of the boy-genius: Psychological neoteny,
scienceandmodernlife.”(Sựlênngôicủathầnđồng:hìnhtháiấutrùngtâmlý,khoahọc,vàcuộcsốnghiệnđại.)TạpchíMedicalHypotheses67, số4(2006):679-81.Dobson, Roger, và Abul Tahar. “Cavegirls Were the First Blondes to
HaveFun.”(Phụnữ thượng cổ là nhữngngười tóc vàngđầu tiênbiết vuiđùa.)BáoTheSundayTimes(VươngquốcAnh),26Tháng2,2006.Marshall,Eliot. “FraudStrikesTopGenomeLab.” (Gian lậngiángđòn
nặng xuống phòng thí nghiệmhàng đầu về bộ gien.)Tạp chíScience 274(1996):908-910.Newman, Stuart A. “Averting the Clone Age: Prospects and Perils of
HumanDevelopmentalManipulation.”(Ngănchặnkỷnguyênnhânbảnvôtính: Viễn cảnh và hiểm họa của việc thao túng quá trình phát triển ởngười.)TạpchíJournalofContemporaryHealthLawandPolicy 19, số1(2003):431-63.Mộtnhàkhoahọctrìnhbàyluậnđiểmchốnglạinhânbảnvôtính.
Patterson,N.,Daniel J.Richter,SanteGnerre,EricS.Lander, vàDavid
Reich. “Genetic evidence for complex speciation of humans andchimpanzees.”(Chứngcứditruyềnchoquátrìnhchuyênbiệthóaphứctạpởngười và tinh tinh.) Tạp chí Nature (ấn bản trực tuyến phát hành trước),DOI: 10.1038/nature 04789. Rajghatta, Chidanand. “Blondes ExtinctionReportIsPigmentofImagination.”(Bàibáovềsựtuyệtdiệtcủangườitócvàng là sản phẩm của trí tưởng tượng.)BáoTimes of India, 3 Tháng 10,2002.“ScientistAdmitsFakingStemCellData.”(Mộtnhàkhoahọcthừanhận
làmgiảdữliệutếbàogốc.)BáoNewYorkTimes,5Tháng7,2006.Stern, Andrew. “Artist Seeks to Free His Glowing Creation—Rabbit.”
(Một nghệ nhânmuốn giải phóng con thỏ phát sángmàmình đã tạo ra.)Reuters,23Tháng9,2000,http://www.ekac.org/reuters.htmlWade,Nicholas.“UniversityPanelFaultsCloningCo-Author.”(Tiểuban
trườngđại học quy trách nhiệm cho đồng tác giả nhânbản vô tính.)BáoNewYorkTimes,11Tháng2,2006.———.“Journal toExamineHowItReviewedArticles.”(Tòa soạnmột
tạpchíchuyênngànhràsoátcáchđánhgiábàiviết.)BáoNewYorkTimes,11Tháng1,2006.Neng Yu, M.D., Margot S. Kruskall, M.D., Juan J. Yunis, M.D., Joan
H.M.Knoll,Ph.D.,LynneUhl,M.D.,SharonAlosco,M.T.,MarinaOhashi,OlgaClavijo,ZaheedHusain,Ph.D.,EmilioJ.Yunis,M.D.,JorgeJ.Yunis,M.D., và Edmond J. Yunis, M.D. (2002). “Disputed maternity leading toidentificationof tetragameticchimerism.” (Tìm ra thể khảmbốnhợp tử từmộtvụtranhcãivềmẫuhệ.)TạpchíNewEnglandJournalofMedicine346,số20:1545-52.TƯLIỆUINTERNET
“Berlusconi’s Fat Becomes Soap.” (Mỡ của Berlusconi trở thành xà
phòng.)http://www.ananova.com/news/story/sm_1424471.html
“‘Berlusconi’sFat’MouldedtoArt.”(MỡcủaBerlusconiđượcnặnthành
tácphẩmnghệthuật.)BảntinđàiBBC,20tháng6,2005.http://news.bbc.co.uk/2/hi/entertainment/4110402.stm
“BlondeExtinction.”(Sựtuyệtdiệtcủangườitócvàng.)
http://www.snopes.com/science/stats/blondes.asp
“Blondes toDieOut in200Years.” (Người tócvàng sẽ tuyệtdiệt trong
200nămnữa.)BảntinđàiBBC,27tháng9,2002.“ExtinctionofBlondesVastlyOverreported,MediaFailtoCheckRootof
‘Study’.”(Chuyệnngườitócvàngtuyệtdiệtbịthổiphồngrấtnhiều.Truyềnthôngkhôngxácminhnguồngốccủa“cuộcnghiêncứu”.)BáoWashingtonPost,2tháng10,2002.“GeneticSavings&Clone.”(Tiếtkiệmvànhânbảnvậtliệuditruyền.)
http://www.savingsandclone.com/
“MarcoEvaristti, Polpette al grasso diMarco, 2006 (to fry in his own
fat).”http://www.evaristti.com/news/meatball.htm
“ItReallyHaulsAss.”TạpchíWired,tháng5,2006.
http://www.wired.com/wired/archive/14.05/start.html
Marshall,Eliot.“FamiliesSueHospital,ScientistforControlofCanavan
Gene.”(Nhiềugiađìnhkiệnbệnhviện,nhàkhoahọckiểmsoátgienbệnhCanavan.)http://www.sciencemag.org/cgi/content/summary/290/5494/1062
“TheCactusProject.”(Dựánxươngrồng.)
http://www.thecactusproject.com/images.asp
“TissueEngineering:TheBeatGoesOn:Nature.”(Chuyểnđổimô:Nhịp
trốnglạitiếptục.)TạpchíNature.www.nature.com/nature/journal/v421/n6926/full/421884a.html
WHO.“Clarificationoferroneousnewsreports indicatingWHOgenetic
researchonhaircolor.”(TườngtrìnhvềnhữngbảntinsailệchđềcậpđếnnghiêncứugienmàutócdoWHOthựchiện.)1tháng10,2002.http://www.who.int/mediacentre/news/statements/statement05/en/
[1]TrườngtiểuhọchoặctrunghọccônglậpởMỹkhôngbuộcphảituântheomộtvàiquyđịnh,
luậtlệcủatrườngcôngmàcóhiếnchươngriêngcủatrường.[2]
Từgọichungchonhữngcôngtydượcphẩmcódoanhthuhằngnămvượtquá3tỷđôla.[3]
Kýhiệuhóahọccủanitơlỏng.[4]
ThuyềnđáybằngđểdạochơiởnhữngsôngđàotrongthànhphốVenice.[5]
TheoluậtphápMỹ,côngdânđượcphépbắtgiữngườiđangthựchiệnhànhviphạmtộihoặcđangbịtruynã.
[6]ÁmchỉthànhphốLasVegasvìnơiđâycókhíhậusamạc.
[7]TiếngPháp:“Thưaông,ôngkhỏekhông?”
[8]TiếngPháp:“Màyđangnóigìhả?”
[9]Cited(bịtriệutập)vàsighted(đượcnhìnthấy)đồngâmtrongtiếngAnh.
[10]Sightedvừacónghĩa“nhìnthấyđược(khôngbịmù)”vừacónghĩa“bịtrôngthấy”.
[11]Retrovius:mộtloạivirútcóthôngtinditruyềnởdạngARN,saochépARNngượctrởlại
ADNrồinhậpvàoADNcủatếbàochủvànhânbảnởđó.Quátrìnhnàyngượclạivớiquátrìnhsao
chépthôngthườngcủatếbào(ADNthànhARN).HIVlàmộtvirútchuyểnnghịch.[12]
Haikếtcấucủanãochiphốicảmxúc,trínhớ,vàkhảnăngtiếpthukiếnthứcmới.[13]
IvyLeagua:TêngọichungtámtrườngđạihọcquantrọngởmiềnĐôngBắcnướcMỹ.[14]
TrườngĐạihọcNamCalifornia.[15]
Giốngngườisơkhaitiềnthâncủangườihiệnđại,trúởchâuÂu.[16]
PhươngTâycóđịnhkiếnphổbiếnlàngườitócvàngthườngdựavàosắcđẹpcủamìnhchứítkhisửdụngtríthôngminh.
[17]LiênđoànbóngchàyMỹdànhchotrẻem.
[18]Tênmộtconngựasốngvàođầuthếkỷ20,đượccholàcókhảnănglàmcácphéptínhsố
học.Tuynhiên,ngườitanhậnthấyHansđưađượccâutrảlờiđúnglàvìnóquansátđượcphảnứngcủanhữngngườixungquanhđangmongđợinó làm.HiệuứngCleverHanschỉviệcđộngvậtcảmnhậnđượcngườitamuốnchúnglàmgìmặcdùkhôngaicóchủýrahiệuchochúng.
[19]Pufferfish:Mộtloạicácónộitạngrấtđộc,cókhảnăngtựbơmkhôngkhívàocơthểlàm
cơthểphóngđiện.[20]
TiếngTâyBanNha:“Tốtlắm”.[21]
ỞMỹ,xehơikhôngđượcphépdừngởvỉahècósơnvạchđỏ.[22]
Nguyênvăn:Sinkme!Từlóngcủahảitặcchỉsựngạcnhiên.[23]
ChươngtrìnhbảohiểmxãhộicủaChínhphủMỹ,cungcấpdịchvụbảohiểmchocôngdânsáumươilămtuổihoặchơn.
[24]TedBundy(1946-1989)làmộttaygiếtngườihàngloạtngườiMỹ.TedKaczynskilànhà
toánhọcMỹđãthựchiệnmộtchiếndịchđánhbomthưchếtngười.[25]
RattlesnakeRoundup:mộtsựkiệnhằngnămthườngtổchứcởnhữngvùngnôngthônnướcMỹ,nhưTexas,GeorgiavàvùngTrungTây(Midwest).Vàodịpnày,ngườitatrưngbàynhữngconrắnchuôngbắtđượcvàlàmthịtchúngđểtổchứctiệc.
[26]MộtkiểuchắptaythểhiệnsựtônkínhcủaẤnĐộ.
[27]Mộtđạo luật chophépcác trườngđạihọc,doanhnghiệpnhỏ,và tổ chứcphi lợinhuận
đượcquyềnsởhữusảnphẩmtrítuệtừcácdựánnghiêncứudochínhphủtàitrợ.Xemghichúcủatácgiảởcuốisách.
[28]Thờikỳtừnăm1920đếnnăm1933trongđóviệcmuabán,sảnxuấtvàvậnchuyểnbia
rượuởMỹbịcấmtoànquốc.[29]
Mộtvụxétxửnăm1925thuhútđôngđảodưluậnkhắpnướcMỹtrongđógiáoviênsinhhọcJohnScopesbịcáobuộcphạmluậtcủabangTennesseevàbịnghiêmcấmgiảngdạyvềtiếnhóa.
TableofContentsPhầnmởđầuCH001CH002CH003CH004CH005CH006CH007CH008CH009CH010CH011CH012CH013CH014CH015CH016CH017CH018CH019CH020CH021CH022CH023CH024CH025CH026CH027CH028CH029CH030CH031CH032CH033CH034CH035
CH036CH037CH038CH039CH040CH041CH042CH043CH044CH045CH046CH047CH048CH049