Phần 6 Á -...

23
Tác Gi: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO Phn 6 Ái xuân nhướng mt nhìn nhng dòng chngn gn ca Đình Nam. “Xin li. Anh không chem được na vì có vic gp. Chúng ta nói chuyn qua đin thoi stt hơn. Chín giti nay anh gi cho em. Hy vng em snghe và nói bng thin ý ca mình. Chúc vui v, ttin, hnh phúc. Đình Nam” Ái Xuân đọc li ln na, ri ln na. Cô khnhm mt, áp tgiy lên ngc. Đâu đây knim ca quá khkhơi như li hin vvà cô như chui đi trong dòng chy êm đềm y. Đình Nam! Thuyêu cô và được cô yêu, Đình Nam không ging chút nào Đình Nam ca bây gic. Đâu ri đôi mt say mê đắm đui mi lúc nhìn cô? Mà chcòn li mt vlnh lnh, dng dưng. Ước gì được làm li, cô snâng niu và sng hết mình vi tình yêu thuy. Còn bây giđã quá mun ri sao? Tng cái nhích chm đều đặn ca thi gian. Ái Xuân thy đau, ni đau khó gi tên. Cô nhđã đọc đâu đó my câu thơ: …Tôi đã đi mt chng đường dài Nht nhnh cho mình chui trn ai Tàn phai mơ ước, thương yêu hết. Duyên kiếp cho tôi nhưng mt nhoài. Tôi biết có yêu cũng llàng. Chun tình ngày đó lm trái ngang St se ct ginơi tim vChìm khut lâu nay mt héo tàn. (Thơ Thiên Du) Héo tàn ư? Chlà shéo rũ ca tâm hn, chvngoài ca ngoài ca ái Xuân vn mn mà phơi phi. Làm gì có thgi là mt tình yêu vi Tường Huy. Trái tim yêu ca cô ty đã đóng băng, cho ti tn bây gi. Ái Xuân đau xót nhn ra rng chĐình Nam mi có thlàm cho băng trong tim cô tan chy, nhưng anh đã không còn hào hng vi vic làm đó na. Anh như chưa tng có vi cô mt thi hai đứa yêu nhau vy. www.vuilen.com 86

Transcript of Phần 6 Á -...

Page 1: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Phần 6

Ái xuân nhướng mắt nhìn những dòng chữ ngắn gọn của Đình Nam.

“Xin lỗi. Anh không chờ em được nữa vì có việc gấp. Chúng ta nói chuyện qua điện thoại sẽ tốt hơn. Chín giờ tối nay anh gọi cho em. Hy vọng em sẽ nghe và nói bằng thiện ý của mình. Chúc vui vẻ, tự tin, hạnh phúc.

Đình Nam”

Ái Xuân đọc lại lần nữa, rồi lần nữa.

Cô khẽ nhắm mắt, áp tờ giấy lên ngực. Đâu đây kỷ niệm của quá khứ mù khơi như lại hiện về và cô như chuồi đi trong dòng chảy êm đềm ấy.

Đình Nam! Thuở yêu cô và được cô yêu, Đình Nam không giống chút nào Đình Nam của bây giờ cả. Đâu rồi đôi mắt say mê đắm đuối mỗi lúc nhìn cô? Mà chỉ còn lại một vẻ lạnh lạnh, dửng dưng.

Ước gì được làm lại, cô sẽ nâng niu và sống hết mình với tình yêu thuở ấy.

Còn bây giờ đã quá muộn rồi sao?

Từng cái nhích chậm đều đặn của thời gian. Ái Xuân thấy đau, nỗi đau khó gọi tên. Cô nhớ đã đọc đâu đó mấy câu thơ:

…Tôi đã đi một chặng đường dài

Nhặt nhạnh cho mình chuỗi trần ai

Tàn phai mơ ước, thương yêu hết.

Duyên kiếp cho tôi nhưng mệt nhoài.

Tôi biết có yêu cũng lỡ làng.

Chuện tình ngày đó lắm trái ngang

Sắt se cất giữ nơi tim vỡ

Chìm khuất lâu nay một héo tàn.

(Thơ Thiên Du) Héo tàn ư? Chỉ là sự héo rũ của tâm hồn, chứ vẻ ngoài của ngoài của ái Xuân vẫn mặn

mà phơi phới. Làm gì có thể gọi là một tình yêu với Tường Huy. Trái tim yêu của cô từ ấy đã đóng băng, cho tới tận bây giờ. Ái Xuân đau xót nhận ra rằng chỉ có Đình Nam mới có thể làm cho băng trong tim cô tan chảy, nhưng anh đã không còn hào hứng với việc làm đó nữa. Anh như chưa từng có với cô một thời hai đứa yêu nhau vậy.

www.vuilen.com

86

Page 2: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Ái Xuân quyết định không đi đâu cả tối nay. Cô đợi điện thoại của Đình Nam. Và cô biết, không riêng với cô, Đình Nam chưa bao giờ muốn thất hẹn với ai.

Ái Xuân đã quá ngốc khi tự cô thả rơi Đình Nam vào nhịp sống hối hả rất đời. Vậy còn một cô gái mới lớn như Biên Thùy, trừ khi không yêu, còn thì làm sao cô ta có thể từ chối sức hấp dẫn từ Đình Nam chứ? Anh là một người đàn ông... đến không thể đàn ông hơn nữa được.

Những thổn thức cứ chảy sâu vào từng suy nghĩ của Ái Xuân, kết đọng lại thành một tiếng thở dài tiếc nuối.

Chín giờ cũng tới! Vẫn uy tín... như đã từng uy tín, Đình Nam không quên gọi cho cô. Như thể

sẽ vuột mất anh nếu như Ái Xuân không vội vàng nghe máy, cô hấp tấp: - Em đây anh Nam! Giọng Đình Nam không còn chút âm sắc cảm tình: - Em cần nói gì với anh, nói trước đi? Ái Xuân bỗng có tâm trạng chuếnh choáng. Cô không bao giờ định hình

được suy nghĩ của mình: - Dạ nói qua điện thoại không tiện. Mình gặp nhau đi anh. Em có rất nhiều

chuyện muốn nói với anh. Lâu rồi mình không được gặp nhau, anh nhỉ? Giọng Đình Nam vẫn không tình cảm hơn được chút nào: - Anh hiểu em muốn nói gì. Nhưng nếu đó là tình cảm giữa chúng ta thì anh

muốn nhắc em rằng, tất cả đã qua, lâu rồi? Ái Xuân run giọng: - Nhưng em vẫn yêu anh. Đình Nam à, em nói điều này với anh khi em đã tự

vấn trái tim em nhiều lần lắm. Em xin anh hãy cho em cơ hội. Đình Nam im lặng. Thật lâu, anh nói: - Anh hiểu tâm trạng của em. Nhưng anh nói để em hiểu, rằng tình cảm anh

dành cho em trước đây đã dần phai nhạt hết rồi Xuân. Bây giờ tốt nhất là mỗi đứa hãy sống cuộc sống của riêng mình.

- Nhưng em đã dẹp cả cái tôi của mình, em đã không ngại nói hết với anh tình cảm thật nhất của em, chẳng lẽ lòng anh không lay động chút nào sao?

Đình Nam buồn bã: - Dù em buồn, anh vẫn nói thẳng là không. Em yêu ai, anh đâu có ý kiến.

Vậy em xen vào chuyện của anh làm gì? - Vì em yêu anh! Em không chịu được khi anh phải cầu xin tình cảm của một

con nhỏ thua kém anh về mọi mặt như vậy.

www.vuilen.com

87

Page 3: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Chuyện đó liên quan tới em sao? - Em đã nói là em yêu anh, sao anh cứ cố tình không hiểu giùm em vậy? - Anh hiểu chứ. Nhưng với anh, khoảng thời gian trước giờ là như những

trang sách chẳng hay ho gì, đã đọc được rồi đấy, nhưng đừng biểu anh đọc lại lần nữa, anh không nuốt trôi đâu!

Ái Xuân lớn tiếng:

- Anh đừng có coi thường em quá quắt như vậy. Dù sao em cũng là người anh từng có lúc yêu điên đảo mà.

Đình Nam không hề bị tác động bởi những lời nói của cô. Anh nói bình thản:

- Điều duy nhất anh muốn nói với em lúc này là làm ơn đừng có bới tung những gì thuộc về quá khứ lên nữa. Anh không có chút tâm trạng nào để hoài niệm cả, em hiểu không? Vả lại, em nên tôn trọng người tình mới của mình nữa chứ.

- Nhưng...

Đình Nam chặn lời cô:

- Anh thấy em nói bao nhiêu đó anh đủ hiểu rồi, anh không có thời gian để nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng kiếm chuyện quậy Biên Thùy, cô ta không dính dáng gì tới chuyện xa lơ xa lắc của anh và em đâu.

Ái Xuân nói một cách đau khổ:

- Sao không dính dáng? Nếu không có nó, anh đã không sắt đá với em như vậy.

Đình Nam cười nhẹ:

- Muốn trách, em hãy trách anh nè. Anh không chối là mình yêu Biên Thùy - Mà chẳng lẽ anh không được quyền yêu lần nữa? - Đau cho anh vì đó cũng chỉ là tình cảm một chiều. Biên Thùy không hề đón nhận tình cảm đó của anh.

- Nó chỉ bày đặt làm giá một chút thôi. Anh cưa thêm đi, nó mà không đổ, em đi bằng đầu.

Đình Nam chợt nói nửa thật nửa đùa:

- Ủa! Em học xiếc hồi nào vậy? Cho anh can đi Xuân. Đừng thêm trò mới nữa, khó coi lắm. Em đâu còn nhỏ nhít gì nữa.

- Anh chê em già rồi phải không? Sao không tự hỏi vì ai mà em đã phải phí hoài tuổi xuân của mình như vậy chứ?

Đình Nam nói dửng dưng: - Đủ rồi Xuân. Không có lý do gì để bây giờ phải đổ tội cho nhau. Anh chỉ

muốn nói cho em biết rằng “phen này kẻ cắp đã gặp bà già”.

www.vuilen.com

88

Page 4: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Anh nói cái gì? Nói tối nghĩa vậy, ai hiểu nổi? Đình Nam hỏi nhẹ nhàng: - Vừa rồi em đã chi cho Tường Huy bao nhiêu vậy? Nét lo sợ hiện nhanh trong đôi mắt của cô. Ái Xuân lạc giọng:

- Anh nói gì kỳ vậy?

Đình Nam nói trầm tĩnh:

- Anh đã xuống tận Cà Mau và gặp Huy. Cũng khó tìm đấy. Vì cậu ta không hề bị gì để phải nằm viện cả. Cậu ta ở một điểm hát karaoke cùng với vài người đẹp chẳng có gì là quý phái cả, thua em xa lắc, Xuân à!

Ái Xuân tái mặt. Cô run rẩy hỏi:

- Huy đã nói gì với anh?

- Có sao nói vậy. Nhìn mặt Huy, anh biết anh ta nói thật.

- Có nghĩa là...

- Anh nói rồi, em đừng mượn tay người khác để áp đảo Biên Thùy nữa. Cô ta coi vậy chứ nhát lắm.

- Anh thấy nó nhát à? Anh quên rằng nó còn nợ em một cái tát đó. Nhát kiểu như nó đúng là có một không hai trên đời này đó.

- Thì em cũng phải quá quắt thế nào đó. Em đâu hiền tới nỗi đứng yên cho người khác đánh?

Ái Xuân nổi xung thiên:

- Có còn là anh nữa không, Đình Nam? Anh tu từ lúc nào vậy? Nhân từ độ lượng với cả một người chẳng thèm đoái hoài tới anh à? Hay anh muốn làm vậy để trả bớt những đau khổ trước đây anh từng gây ra cho bọn phụ nữ chúng em?

Đình Nam nhỏ giọng:

- Anh xin lỗi, anh không muốn nhìn lại quãng đời hư hỏng trước đây của mình nữa. Anh thật sự yêu và muốn bắt đầu chinh phục Biên Thùy bằng tình cảm thật của mình. Anh cũng rất hy vọng em sẽ không đi bằng đầu như lúc nãy em vừa nói.

- Anh... - Anh bận rồi, bye em nghe. Hy vọng em sớm gặp Tường Huy và đòi lại

được những gì em đã mất. Vậy nghe! Ái Xuân bộp chộp kêu lên: - Khoan đã, anh không được cúp máy bây giờ! - Em còn muốn nói gì nữa?

www.vuilen.com

89

Page 5: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Cái em đã mất với Huy chỉ là tiền bạc. Em chưa mất tình yêu với tên đàn ông đốn mạt đó bao giờ. Tình yêu em chỉ cho anh, em đã moi hết lòng dạ em ra để nói với anh rồi.

- Em đã nói rồi, và anh cũng đã ghi nhận rồi. Em nói chuyện khác đi!

Đổi ngay thái độ, Ái Xuân lên giọng hăm he:

- Anh có tin là em sẽ cho con nhỏ đó biết tay không?

- Con nhỏ nào nữa?

- Con nhỏ Biên Thùy đó. Anh cứ bỏ công chinh phục đi. Em sẽ nói cho nó biết em là gì của anh. Anh thích làm dã tràng xe cát biển Đông thì cứ việc.

Đình Nam hết kiên nhẫn nổi:

- Em muốn làm gì cứ việc làm. Nhưng anh nói trước, nếu như em cứ xộc vào đời tư người khác, sẽ không ai nhân nhượng để yên cho em đâu đó. Anh sẽ nặng tay hơn cả Biên Thùy đó.

- Anh hù em đó chắc?

- Anh không hù. Anh không dám hù một người đáng sợ như em đâu. Càng lúc anh càng nhận ra em rất đáng sợ, và tự hỏi sao từng có lúc anh lại mù quáng trong tình yêu đến vậy.

- Anh...

Đình Nam ngắt ngang:

- Anh lặp lại lần chót. Sẽ không cứu vãn được tình cảm đã chết ngắt đó đâu. Chúng ta đừng làm mất thời gian của nhau nữa. Chào em.

Không dằn nỗi nữa, Ái Xuân lạnh ngắt cả người. Chưa bao giờ cô đau đớn và tuyệt vọng như lúc này. Và có lẽ đúng, không thể nào khơi dậy một tình cảm đã chết rồi. Cô gục mặt vào tay, rưng rưng khóc.

Khi lòng tự trọng bị tổn thương, người ta sẽ càng trở nên tự ái và cố chấp.

Đình Nam không biết Biên Thùy có rơi vào trường hợp đó hay không? Và nếu có, Đình Nam sẽ chuẩn bị tinh thần... lãnh đủ.

Cùng một lúc nhiều việc đã xảy ra làm Biên Thùy chới với. Anh xót xa đến thắt lòng khi nhìn vẻ xanh xao và giọt nước mắt chực rơi đọng ở khóe mi cô.

Anh không có trái tim mới đi “lên lớp” cô kiểu đó. Và Đình Nam biết chứ, việc Ái Xuân bất ngờ xuất hiện đã làm mất đi những góc cạnh lấp lánh cô nhìn

www.vuilen.com

90

Page 6: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

thấy ở anh. Phải chính hiệu là một kẻ lưu manh tình ái, anh mới cùng lúc “lừa dối” hai người phụ nữ như vậy.

Anh đã không giải thích, mà Biên Thùy cũng đâu cần anh làm việc đó. Cô không có tâm trạng đón nhận một lời giải thích trong hoàn cảnh này đâu. Thắc thỏm, lo sợ thậm chí quýnh quáng vì trách nhiệm lỡ gây ra với Tường Huy, nhìn thế nào cũng thấy cô rũ rượi rồi. Và trong khi Quốc Minh sẻ chia với cô thì Đình Nam chỉ lo hù dọa và áp đảo. Sắt đá đến đâu, Biên Thùy cũng nghiêng về Quốc Minh là lẽ đương nhiên.

Nhưng... cô nhóc này đúng là có... thành tích yêu đương đáng nể. Chỉ trong một thời gian ngắn, An Phong đã bị... “bỏ rơi”, tưởng là nặng ký cỡ anh cũng đã bị Biên Thùy cho hạ nốc ao không chút mềm lòng. Và cuối cùng chẳng lẽ một người “lù khù” như Quốc Minh lại có thể đứng mấp mé bên trái tim của Biên Thùy mà... không bị té?

Càng ngẫm nghĩ càng tức cười chết được! Sẽ rất ác nếu cứ để Biên Thùy phải thắc thỏm vì một chuyện mà đáng lẽ ra

cô phải được ngợi khen, ngưỡng mộ. Vừa lái xe, Đình Nam vừa suy nghĩ. Sao không tới nhà xem Biên Thùy thế

nào rồi? Cả tuần nay, từ sau vụ đụng độ với Ái Xuân, còn bị anh “lên lớp”, cô nàng này đã lặn mất tăm. Thế nhưng, Đình Nam biết, “lặn” với anh thôi, còn với Quốc Minh vẫn “liên lạc thường xuyên” đấy.

Lâu lồi không đến, chị Lành vẫn còn nhận ra anh và mở rộng cửa, tươi cười: - Trời ơi? Là cậu Nam à? Chỉ một thời gian không đến đây mà nhìn cậu lạ

hoắc luôn! Đình Nam đĩnh đạc: - Lạ hoắc mà chị vẫn nhận ra được à? Chị hay thiệt! Chị khỏe phải không? - Dạ, tui được cái ít đau bệnh lắm, cậu ơi! Mời cậu vào nhà. Cậu tới tìm cô

Thùy hay ông bà chủ? Đình Nam mỉm cười: - Có đủ cả à? - Dạ không! Ông bà chủ thì có ở nhà. Còn cô Thùy... Đình Nam tỉnh bơ: - Biên Thùy đi chơi chứ gì? - Dạ, cũng không hẳn. Nhưng chắc là đi công chuyện. - Đi một mình hay đi với ai? Chị Lành xoắn hai tay vào nhau: - Dạ, đi với cậu gì làm chung cơ quan đấy!

www.vuilen.com

91

Page 7: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Đình Nam mỉm cười: - Cậu ta tên là Quốc Minh! Mắt chị Lành lấp lánh: - Dạ, phải rồi đó cậu. Tui nghe cô Thùy gọi mấy lần, nhưng lại quên tuốt

luốt. Dạo này không hiểu sao tui cứ hay quên trước quên sau. Đình Nam cười cười: - Chị vẫn mời tôi vào nhà chứ? Chị Lành cười như biết lỗi: - Ủa! Tui nhớ tui mời cậu rồi mà. Mời mà cứ đứng đây chặn họng cậu hoài,

tui xin lỗi, cậu đừng để bụng nghe. Để tui đi nói cho ông bà chủ biết có cậu đến chơi, chắc ông bà chủ mừng lắm đó.

Đình Nam bước những bước dài và tự tin vào nhà. Vừa vặn lúc bà Nhàn bước xuống bậc thang cuối. Bà đứng chựng lại nhìn anh, như không tin vào mắt mình.

Đình Nam lễ phép: - Dạ, cháu chào bác! Cháu tới gặp Biên Thùy có chút chuyện. Bà Nhàn cười thật tươi: - Đình Nam hả cháu? Vậy mà bác cứ tưởng cháu không thích tới nhà bác

chơi nữa chứ. Cháu ngồi đi! Đình Nam nhẹ nhàng ngồi xuống ghế. Anh buột miệng: - Bác trai có ở nhà không bác? - Có ổng mới về đêm qua. Vừa kêu nóng lạnh và đòi bác giác hơi cho đấy. Đình Nam thắc thỏm: - Ra cháu làm phiền bác à? Bà Nhàn xua tay: - Ồ, không phải! Bác xuống đây rồi mới hay cháu tới chơi mà. Chị Lành bưng nước ra, bà Nhàn dặn: - Chị lên lầu xem, nếu ông chủ đang ngủ thì thôi. Còn nếu thức, chị báo có

cậu Nam tới chơi nhé. Chị Lành gật đầu. Đình Nam ái ngại: - Dạ, không cần đâu ạ! Cháu sẽ gặp và thăm viếng bác trai vào lần khác. Bác

cứ để bác ấy nghỉ ngơi, hoặc nếu cần, bác cứ lo chăm sóc cho bác ấy. Cứ xem cháu như con cháu trong nhà. Cháu đợi Thùy về để hỏi mấy chuyện.

Bà Nhàn nhìn anh dịu dàng: - Hóa ra lâu nay hai đứa vẫn gặp nhau à?

www.vuilen.com

92

Page 8: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Đình Nam mỉm cười: - Cháu là giám đốc công ty Biên Thùy đang làm việc mà bác! Bà Nhàn kêu lên: - Ối trời! Sao lại có chuyện ngộ nghĩnh này vậy? Bác có nghe Thùy nói gì

đâu! - Dạ, chắc cổ không quan trọng chuyện này nên không nói. Và cháu cũng

vậy! Đúng ngay lúc đó có tiếng xe dừng trước cổng. Biến Thùy vẫn ngồi yên phía

sau Quốc Minh. Có lẽ cả hai người đã nhận ra xe Đình Nam đậu sát lề. Quốc Minh quay ra sau nói gì đó với Biên Thùy.

Đình Nam nghe một cảm giác ghen hờn dâng lên tận cổ. Nếu có một quyền hành nào đó, anh sẽ ra lôi cô vào nhà mà tát cho vài cái nên thân.

Thế nhưng, Đình Nam đã cố điềm nhiên. Cố để cảm xúc mãnh liệt của mình lặn vào trong. Dù vậy, bà Nhàn vẫn rất nhạy cảm nhận ra điều đó. Bà kín đáo quan sát Đình Nam?

- Thùy nó về rồi kìa. Hai đứa nói chuyện với nhau nghe Nam. Bác lên coi bác trai sao rồi.

Đình Nam “dạ” một tiếng. Anh quay mặt vào trong không thèm nhìn xem Biên Thùy sao nữa. Chẳng biết làm gì khác hơn, Đình Nam đảo mắt khắp một vòng phòng khách, ánh mắt anh chợt dừng lại ở bức ảnh phóng to treo ở một góc tường.

Mấy lần lâu rồi Đình Nam đến đây, anh chưa thấy bức ảnh này. Có lẽ nó chỉ mới được “trưng bày” lúc sau này thôi, vì một chút ngẫu hứng của chủ nhân, bên cạnh bức ảnh được treo một thanh gươm quý, nhìn lạ và rất ấn tượng.

Trong nhà này, ngoài người chủ gia đình là đàn ông, chắc không ai “kết nổi” kiểu bài trí nhà cửa không có chút hoa lá cành nào như vầy. Anh tò mò đứng lên, đi về phía có thanh gươm đó, nhưng không phải để xem thanh gươm, mà là xem khung hình, một khung hình cực kỳ độc đáo. Chắc ăn là chỉ có một không hai.

- Trời ơi! Tới nhà người ta, sao lại đi đứng lung tung như vậy hả? Tôi không muốn bị hiểu lầm đâu đó.

Giọng Biên Thùy cong cớn vang lên. Đình Nam mỉm cười xoay người lại nhìn cô một cách trầm tĩnh:

- Cô chịu vô nhà rồi đó à? Biên Thùy vặn lại: - Nhà ai? Đình Nam bước tới mấy bước. Anh tự nhiên ngồi xuống xa-lông:

www.vuilen.com

93

Page 9: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Tất nhiên là nhà cô rồi, tôi lấy tư cách gì mà giành giật? Biên Thùy ngồi xuống đối diện với anh: - Tôi không nói anh giành giật. Vấn đề là lịch sự qua, lịch sự lại thôi. - Qua lại kiểu gì? Cô có thể ví dụ không? - Có chứ! Lời nói không mất tiền mua mà. Chịu khó phân tích vấn đề một

chút cũng không đến nỗi thiệt thòi. Đình Nam cười nhẹ: - Cô bắt đầu nói nhiều từ lúc nào vậy? Nói quá tiêu chuẩn cho phép vẫn phải

mất tiền mua nhé. Biên Thùy trề môi: - Xạo xự! Đình Nam nhướng mày nhìn cô: - Sao còn chưa đưa thí dụ ra đi? - Từ từ, gấp gáp gì. Anh tưởng tôi sẽ đuối lý là còn lâu đó. - Tôi đâu có nói cô đuối lý. Cô rất lẻo mép là đằng khác. Biên Thùy nghênh mặt một cái: - Anh quá đáng lắm đó nghe. Chẳng lẽ anh chưa bao giờ nghe câu “tiếng bấc

ném đi, tiếng chì ném lại”? - Tất nhiên là có nghe chứ? Vậy cô có nghe câu “Bụt trên tòa, gà nào dám

mổ” chưa? - Có! Nhưng anh định ám chỉ tôi là Bụt hay gà đây? - Bụt! - Nhưng tôi đã muốn yên thân mà anh có chịu để tôi yên đâu chứ? Đình Nam hỏi nhẹ nhàng: - Vậy tôi đã làm gì để cô phải phiền? Nói thử xem! - Chẳng những anh làm phiền tôi mà người yêu của anh cũng xộc vô làm

phiền tôi nữa. Anh đã tự lấy đi những hình ảnh đẹp đẽ của anh trong lòng tôi rồi đó. Thật đáng tiếc!

- Hóa ra hình ảnh tôi cũng đã từng đẹp đẽ trong cô à? Nếu thật vậy thì tiếc thật!

Đình Nam nheo mắt nhìn cô một cái sau câu nói. Biên Thùy bất mãn: - Vậy anh ở đó tiếc một mình đi nghe. Tôi cần lên phòng nghỉ. Tôi mệt lắm

rồi.

www.vuilen.com

94

Page 10: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Đình Nam cười nhẹ: - Đi chơi mà cũng mệt nữa à? Biết mệt sao không đi chơi ít lại một chút. Biên Thùy cong môi: - Tôi sao kệ tôi. Ai mượn anh “móc lưỡi câu, câu cá chép” hoài vậy?

Đình Nam nhìn nhìn cô như quan sát. Anh không tỏ vẻ giận hờn gì trước câu nói của cô:

- Cô có vẻ linh hoạt ra đấy chứ. Nhờ Quốc Minh à?

Biên Thùy mím chặt môi tức tối:

- Là đàn ông, sao anh thích soi mói chuyện của một cô gái quá vậy?

- Cũng còn tùy trường hợp. Tôi không rảnh để chuyện của ai mình cũng quan tâm đâu!

- Vậy sao anh rảnh để quan tâm chuyện của tôi chi vậy?

Đình Nam nhún vai một cái. Giọng anh lạnh lạnh, thản nhiên:

- Tôi nghĩ cô biết mà! Vì cô rất đặc biệt đối với tôi? Trả lời như vậy, cô không bắt bẻ chứ?

Biên Thùy có cảm giác như tim mình lạc đi một nhịp. Thốt nhiên, giọng cô run rẩy:

- Nhưng với tôi, anh không đặc biệt chút nào!

Đình Nam chặn ngang lời cô:

- Thôi nào! Nói qua nói lại kiểu này chẳng đi tới đâu cả, không khéo mất công cô lại lên cơn thì khổ. Tôi tới là để hỏi cô vài chuyện.

Biên Thùy cười nhẹ. Cô “ăn cơm hớt”:

- Trong đó có chuyện tại sao tôi không trở lại công ty làm việc chứ gì?

- Cô thông minh nhạy cảm, hay định chuyển nghề làm thầy bói vậy?

- Anh muốn nghĩ sao tùy anh. Quan trọng là tôi nói đúng là được.

Đình Nam nghiêm mặt: - Giỏi, vậy cô đoán luôn đi. Ngoài chuyện đó, tôi sẽ nói với cô chuyện gì

nữa? - Chuyện Tường Huy! Đình Nam nhìn cô hơi lâu. Anh cười nhẹ. - Cô nói một cách rất tự tin. Có vẻ như cô đã lấy được thông tin từ đâu đó thì

phải?

www.vuilen.com

95

Page 11: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Nếu thật vậy thì sao? - Cũng có sao đâu! Mà nếu có thì là khen cô chứ không phải chê. Cô biết

chọn đồng minh lắm. Biên Thùy chớp mắt: - Ý anh là sao? - Cô có vẻ hợp với Quốc Minh. Tôi thấy vậy cũng tốt. Hắn biết chọn từng sự

kiện để nói với cô. Chuyện gì làm cho cô vui, phấn khởi thì nói. Chuyện gì làm cho cô buồn, suy sụp thì không nói, giấu nó đi.

Biên Thùy bất mãn cùng cực. Cô mím môi nguẩy mặt nhìn chỗ khác, tuyệt đối không thèm nói một lời nào.

Đình Nam nói chắc nịch: - Cô khôn khéo đấy! - Khôn hay ngu cũng không dính dáng tới anh! Đình Nam cười nhẹ: - Tất nhiên là không dính dáng rồi. Mà cô cũng đã không chọn tôi. Cô chọn

Quốc Minh mà. Đúng không? - Nếu đúng thì anh tức à? - Tôi không tức? Yêu là nhìn người mình yêu hạnh phúc? Biên Thùy bĩu môi: - Sao anh biết tôi hạnh phúc? - Sao mà không biết chứ? Cô để nó chảy tràn cả lên mắt, lên môi, lên cả mũi

kia kìa. Tập giấu bớt cảm xúc đi! Không biết xấu hổ sao vậy? Biên Thùy hùng hổ: - Anh... - Tôi sao? - Ai cho anh quyền tới đây chọc tức tôi hoài vậy? - Tôi nói nghiêm chỉnh chứ có chọc ghẹo, tức tối gì đâu. Quốc Minh thật sự

là một bờ vai vững chắc cho cô dựa đó. Chúc mừng nghe! Biên Thùy nổ đom đóm mắt. Cô tức đến phát khóc và tránh nhìn vào mặt

Đình Nam: - Tôi không thích dựa vào bờ vai một người đàn ông có nhiều tính cách của

một người phụ nữ như Quốc Minh đâu! Đình Nam hơi quay mặt chỗ khác. Anh tránh chạm phải một cái nhìn dù thờ

ơ của Biên Thùy... Anh biết sợ sự nhạy cảm của cô gái tinh ranh này rồi! Và... ít ra trong phút giây này anh chợt thấy... hạnh phúc. Thứ hạnh phúc không thể định hình và rất khó gọi tên.

www.vuilen.com

96

Page 12: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Một lúc, làm mặt tỉnh, anh “xóc hông” cô thêm “tăng” nữa: - Ồ! Cô mà cũng nhận ra điều đó nữa à? Biên Thùy nhíu mày:

- Chứ anh xem tôi là cái giống gì? Một con nhỏ vừa ngố vừa ngốc mà cứng đầu thành dịch à?

- Cứng đầu thì có. Còn ngố và ngốc làm gì có ở cô chứ? Cô yên tâm chưa?

- Làm gì tôi phải yên tâm hay không yên tâm chứ! Anh làm tôi sắp nổi khùng luôn rồi nè. Về giùm đi!

Đình Nam đứng lên ngay. Lần này anh có vẻ rất giận:

- Cô tưởng cô quan trọng với tôi lắm sao cà? Con gái kiểu cô thiếu gì. Chỉ cần tôi hú một tiếng là họ chịu làm vợ tôi vô điều kiện rồi!

- Tôi không có ý kiến. Vì tôi không giống như những cô gái anh vừa nói.

Đình Nam nheo mắt:

- Thật ra, chuyện cô làm với Tường Huy đáng được noi theo học tập. Tuy nhiên, sự phản khán phải khôn khéo và đáng nể hơn một chút.

Biên Thùy trề môi, ngọt nhạt:

- Vậy à? Đến bây giờ thì tôi hiểu một người đàn ông lịch lãm và chân chính như anh tại sao lại để cho một người phụ nữ quá “í ẹ” dẫn dắt như vậy. Nên hiểu là anh thiếu bản lĩnh hay là một tên lưu manh thứ thiệt đây?

Đình Nam tưng tửng:

- Cô có thể hiểu cả hai mà. Không có bất kỳ một lý do gì để tôi phải nhọc công giải thích với cô đâu.

-…

- Tôi hỏi một câu cuối cùng!

- Nếu là câu cuối cùng thì tôi không đến nỗi hẹp hòi mà không nghe. Hỏi gì hỏi đi!

- Đến công ty làm lại hay nghỉ hẳn? - Nghỉ hẳn! - Cô đúng là vô kỷ luật. Khi nói chuyện này, cô có thấy mình bộp chộp và

ngu ngốc quá không? Biên Thùy nhìn anh: - Đáng lẽ anh chỉ nên hỏi một câu cuối cùng như anh hứa, lỡ “khuyến mãi”

cho anh rồi, nên tôi cũng “khuyến mãi” luôn cho anh câu trả lời vậy. Rằng, đó là quyết định sáng suốt nhất của tôi!

www.vuilen.com

97

Page 13: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Không làm chung với người yêu nữa mà sáng suốt à? Cô có kiểu sáng suốt độc chiêu thiệt chứ.

Cho dù đó là kiểu sáng suốt khôn hay dại, thì cũng đã hơn hai tháng trôi

qua, Biên Thùy không trở lại công ty làm việc. Ý nghĩ đó đang cồn cào trong lòng Đình Nam. Anh ngồi tựa lưng vào ghế, thấy giận mình đã để cho một cô nhóc kiêu hãnh và phách lối chi phối quá nhiều.

Mở máy, rồi cứ ngồi thừ ra đó, cuối cùng Đình Nam bấm bụng nói nhanh vào máy:

- Gọi Quốc Minh lên phòng tôi ngay nhé. Nhanh như xe chạy, chứ không phải nhanh như sao xẹt, Quốc Minh đã có

mặt kịp thời. Anh chàng có gương mặt hiền lành ấy không còn vẻ tự tin cố hữu kia bước

vào phòng sếp. Thậm chí còn có nét rụt rè hệt như con gái. Xoắn hai tay vào nhau, Quốc Minh nhỏ giọng: - Dạ, sếp cho gọi em? Đình Nam hơi nhướng mày lên giọng trầm tĩnh, uy quyền và kẻ cả: - Cậu ngồi đi. Quốc Minh khép nép ngồi xuống ghế. Thái độ đó của anh chợt làm Đình Nam muốn nổi khùng: - Này, cậu không có vấn đề về giới tính chứ? Quốc Minh xanh mặt. Không rõ vì sợ hay vì giận. Anh lắp bắp: - Dạ, sao sếp lại hỏi vậy? Đình Nam cười nhẹ, nụ cười chỉ là một cái nhếch môi đầy ngạo mạn: - Cậu làm gì mà run rẩy thế? Nhắm coi tôi có ăn thịt cậu được không? - Dạ, tất nhiên là không rồi ạ. - Vậy sao còn chưa tự tin lên một chút xem. Quốc Minh cười gượng gạo. Anh thẳng người lên nhìn Đình Nam một cái: - Như vậy được chưa sếp? Đình Nam vừa cười cười vừa lắc nhẹ đầu: - Tôi muốn hỏi cậu là hổm rày có gặp Biên Thùy không?

www.vuilen.com

98

Page 14: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Quốc Minh cười hớn hở: - Dạ có, tụi em vẫn thường xuyên gặp nhau. Đình Nam nhướng mày: - “Tụi em”? Thân thiết thế rồi à? Quốc Minh gãi gãi đầu: - Dạ, cũng không hẳn. Thùy xem vậy chứ khó chinh phục lắm, sếp ơi. Đình Nam nói với một vẻ dửng dưng: - Tôi không quan tâm chuyện đó. Tôi muốn hỏi xem cậu có biết Biên Thùy

định nghỉ hẳn hay sẽ đi làm lại thôi. Quốc Minh nhanh nhảu: - Dạ, cổ nghỉ luôn rồi anh. - Thế à! Có định xin vào chỗ nào khác không? - Dạ không! Em chỉ nghe Thùy nói là muốn nghỉ ngơi một thời gian. Đình Nam buột miệng: - Vậy cũng tốt! Nhưng sẽ tốt hơn nếu cô ấy nộp cho tôi một tờ đơn xin nghỉ

việc. Quốc Minh buột miệng: - Dạ, rồi ạ. - Rồi, sao tôi không nhận được? - Dạ, em tưởng nộp ở phòng tổ chức, họ sẽ chuyển lên giám đốc giải quyết

như đó giờ chứ. Đình Nam nhíu mày: - Nộp lâu chưa? - Dạ... không phải là Thùy tự nộp, mà em làm giùm cho đủ thủ tục, được

không sếp? Đình Nam buột miệng: - Cậu giỏi quá há? Nhưng tôi hỏi nộp khi nào? Quốc Minh ngắc ngứ: - Dạ mới hôm qua thôi sếp. Đình Nam chợt khó đăm đăm: - Cậu cũng biết cách chọc cho tôi giận đó chứ. - Dạ, thật ra em muốn tránh cho Thùy sự phiền phức. Đình Nam cười nhẹ: - Phiền phức?

www.vuilen.com

99

Page 15: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Dạ, Thùy biết chắc là sếp sẽ rất giận. - Giận, tôi làm gì được cô ấy chứ? Ngừng lại một chút, Đình Nam nhìn vào mặt Quốc Minh một cách cố ý: - Cô ấy muốn nghỉ thì cứ nghỉ. Không việc gì phải sợ. Quốc Minh nói một câu lảng nhách: - Dạ, đằng nào thì Biên Thùy cũng đã nghỉ mấy tháng rồi. Viết đơn chỉ còn

là hình thức thôi ạ. Đình Nam nhướng mày nhìn anh: - Thật ra tôi đã biết chuyện này, nhưng cố làm lơ. Tôi nghĩ cô gái rắc rối đó

chỉ nói cho đã miệng thôi. Vả lại tôi đã dặn phòng tài vụ là khoan cho cô ấy lãnh lương.

Quốc Minh tái mặt: - Dạ, dạ... nhưng sao chuyện của Thùy mà anh lại hỏi em? - Tôi đã hỏi đúng đối tượng đấy chứ. Cậu từng dám tự xưng hai người với tôi

là “tụi em” mà. Quốc Minh cớ vẻ đuối lý. Anh chàng ấp úng: - Em nghĩ anh nói thẳng với Thùy cũng được mà. Dù sao anh cũng thân với

gia đình cô ấy hơn em. - Ai nới với cậu? - Dạ, Thùy nói. Mà cũng đâu cần phải nói em mới biết. Lần đó em gặp anh ở

nhà Thùy. Anh quên rồi sao? Đình Nam cười nhạt: - Tôi không quên. Nhưng chính xác là cậu chỉ thấy tôi chứ không phải gặp. Đình Nam phẩy tay: - Mà thôi, bỏ hết mấy chuyện đó đi! Cậu nói với Biên Thùy là cứ tới nhận

mấy suất lương và tiền thưởng của cô ấy đi, tôi không gây phiền phức làm gì nữa.

Quốc Minh nói bằng vẻ mặt bỗng hớn hở và rất tự hào. Anh thành thật phun ra hết:

- Dạ, thật ra từ lúc Biên Thùy bắt đầu vào làm việc tới bây giờ tiền lương cô ấy chưa bao giờ tự lãnh.

Đình Nam mỉm cười: - Tôi biết rồi. Là do một tay cậu lãnh giùm chứ gì. Không sao, cậu cứ tiếp

tục nhận cho cô ấy. Quốc Minh bối rối:

www.vuilen.com

100

Page 16: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Dạ, nhưng lần này lại khác ạ. Đình Nam nhíu mày: - Khác là khác làm sao? - Mấy tháng trước, em đã lấy toàn bộ tiền dành dụm của em đưa trước cho

Thùy, nói dối là lãnh giùm cô ấy. Em không nói với Thùy chuyện giám đốc biểu giữ lương cô ấy lại.

- Nhưng Biên Thùy không thèm nhận chứ gì? Quốc Minh nói như giải thích: - Dạ, sao sếp biết? - Tôi chỉ suy đoán thôi, không ngờ đúng. - Nhưng đó không phải là bản chất của Thùy. Cô ấy không phải là chảnh. Đình Nam nhìn Quốc Minh thoáng nét gì đó, rồi mỉm cười: - Cậu lúc nào cũng tìm được lý do để bênh vực cho Biên Thùy. Kiên nhẫn

đến chăm chỉ, tôi không biết cậu đã bắt đầu nhận được tín hiệu tốt lành nào chưa?

Quốc Minh thoáng buồn: - Em cũng không biết. Nhưng với em, Thùy có vẻ quá xa vời. Đi bên cạnh

nhau, nhưng em biết Thùy đang nghĩ đến một ai đó. Quốc Minh im lặng giây lát, rồi chợt nói tâm sự: - Em không dám nghĩ là Thùy đã từng có một tình yêu trong quá khứ. Thùy

chỉ mới hai mươi ba tuổi thôi và còn rất non nớt. Đình Nam lửng lơ: - Con gái thời nay từ mười tuổi trở lên đã biết yêu rồi. Cậu tính xem... Biên

Thùy đã trải qua mấy mối tình? Quốc Minh rụt cổ một cái: - Sếp nói ghê quá. Em không nghĩ Thùy yêu sớm vậy đâu. Hàng hiếm thời

bây giờ đó sếp. Đình Nam cười cười nhìn anh: - Vậy à! Vậy thì cậu ráng chinh phục nhé. Vuột mất thì phí lắm. Ráng đi tôi

ủng hộ. Thấy Đình Nam chợt có vẻ quan tâm đến tình cảm của mình, Quốc Minh thu

hết can đảm, hỏi: - Dạ, còn sếp. Có bao nhiêu phần trăm hy vọng... tình yêu cũ quay về? Đình Nam hơi cười:

www.vuilen.com

101

Page 17: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Cậu có định xóc hông tôi không đó? Quốc Minh quýnh quáng: - Dạ, không ạ. Em đâu dám như vậy.

- Cậu có dám cũng không sao. Mà nè, tôi nói xong rồi đó. Xem như tôi đã giải quyết xong vụ lương bổng và việc nghỉ làm của Biên Thùy. Còn lại, hai người tự tính với nhau đi.

Quốc Minh chới với:

- Dạ, nhưng làm sao em... tự tính với Biện Thùy được?

Đình Nam lạnh lùng:

- Tôi không quan tâm. Đó là chuyện của hai người.

Quốc Minh như rụng rời cả tay chân:

- Sếp quen thân thế với gia đình của Biên Thùy, sao sếp không tự liên lạc với cô ấy, có phải tiện hơn không?

Đình Nam nhướng mày nhìn anh:

- Ý kiến cũng hay đấy. Vậy mà tôi cứ nghĩ Quốc Minh không hề biết phản đối là gì chứ.

Câu nói như mai mỉa ấy thật sự làm Quốc Minh tự ái. Anh chàng nói một cách bất mãn:

- Em cũng là con người mà sếp.

Đình Nam cười nhẹ:

- Tôi không cô ý như cậu nghĩ. Nói tóm lại, tôi muốn cậu xác nhận rõ ràng mối quan hệ của cậu với Biên Thùy.

Quốc Minh nổi khùng ngay. Đình Nam hơi khớp trước phản ứng bất ngờ và dữ dội của Quốc Minh:

- Nếu là chuyện trong công việc, em sẽ có bổn phận trả lời sếp. Còn đây là chuyện riêng tư của em mà. Chẳng lẽ một nhân viên dưới quyền sếp không được có tình cảm riêng tư sao?

Đình Nam nói một cách điềm nhiên:

- Vừa rồi là một câu nói hay nhất tôi được nghe ở cậu từ trước tới nay. Nó có vẻ bản lĩnh hơn hết thảy những câu nãy giờ cậu nói với tôi đó.

Quốc Minh chợt hỏi một câu: - Anh nói thật đi, anh với Thùy quan hệ thế nào? Đình Nam câng câng thách thức:

www.vuilen.com

102

Page 18: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Cậu phản ứng nhanh đấy. Và nếu như tôi nói rằng tôi là chồng sắp cưới của Biên Thùy thì cậu nghĩ sao đây, có đám tiếp tục chinh phục cô ấy không?

Gương mặt Quốc Minh nhợt nhạt đi thấy rõ, rồi lại lập tức đỏ lên. Quốc Minh thấy tức run người vì nghĩ rằng Đình Nam đã cố làm thế với anh. Nhưng rồi bản tính nhút nhát, rụt rè, an phận cộng với hoàn cảnh nghèo hèn, Quốc Minh vẫn quen nhịn nhục như đã từng nhịn nhục:

- Ngay từ lần hai người “chạm trán” với nhau, tôi đã thấy nghi nghi. Nhưng không dám nghĩ trong tương lai hai người sẽ là vợ chồng.

- Lý do nào làm cậu nghĩ như vậy?

- Nhìn cách hai người đối xử với nhau, nó giống như không quen không lạ.

Đình Nam nhấn giọng:

- Vì tôi không có thói quen thể hiện tình cảm với nhau ồn ào trước mọi người. Chuyện tình cảm là của hai người, là của riêng chúng tôi với nhau thôi.

Ngừng một chút, Đình Nam nói tiếp:

- Thật ra thì chúng tôi cũng gặp một số vấn đề vướng mắc, chứ nếu không thì đã cưới rồi.

Quốc Minh đưa đẩy:

- Vâng, tôi cũng nghĩ Biên Thùy có tâm sự. Lúc nào cô ấy cũng như đắm chìm trong cõi mơ nào đó.

Đình Nam nhìn sửng Quốc Minh bật cười:

- Cậu nghĩ tình cảm chỉ đơn giản thế thôi à?

- Vì nếu như nó có phức tạp là do tại chúng ta thôi.

Đình Nam bình thản:

- Tôi không có thói quen quan trọng hóa vấn đề. Và nói thế là vừa đủ. Cậu về phòng làm việc tiếp đi.

Quốc Minh tức tối nhìn Đình Nam:

- Thưa sếp, sếp khỏi đuổi tôi cũng đã có ý định ra khỏi đây rồi. Tiếp tục ở lại tôi sẽ bị ngộp thở mất.

Đình Nam nhìn anh lạnh lùng một cái, rồi trầm tĩnh gọi điện thoại cho ai đó. Chiếc ghế xoay xoay nâng trên người sức nặng cả cơ thể anh thờ ơ, vô cảm.

Và khi tất cả đã xong xuôi, Đình Nam không hay mình chợt buông ra một tiếng thở dài...

Những ngày sau đó cứ lặng lẽ trôi qua, Quốc Minh trở nên lặng lẽ hẳn. Vốn chăm chỉ, anh ta càng chăm chỉ nhiều hơn nữa, như thể làm việc cũng là một

www.vuilen.com

103

Page 19: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

cách thiết thực để tìm quên. Nhưng Đình Nam biết, nếu tìm được chỗ nào tốt hơn, Quốc Minh sẽ thôi làm việc với anh ngay. Gạt bỏ đi sự hiềm khích không đáng có, Đình Nam vẫn thấy chạnh lòng, như một thời anh đã cưu mang giúp đỡ chàng trai nghèo khó ấy.

Quốc Minh không xấu. Tình yêu cũng không có tội. Nếu chịu thừa nhận trong tình cảm thì anh có hơn gì Quốc Minh đâu? Vẫn yêu mà không được yêu đấy chứ.

Đình Nam chợt muốn nghiến răng trèo trẹo. Nếu có Biên Thùy ở đây, anh sẵn sàng bóp nát cô ra như cám, để nhìn xem trong trái tim yếu đuối đó đã có bao nhiêu phân trăm hóa đá. Tự ái của cô nhóc này coi vậy mà cao ngất trời luôn.

Nhưng suy cho cùng, thì đó là thứ tự ái vừa dỏm vừa ngốc nhất trên đời. Tại sao không dám thừa nhận rằng cô đã bị chuếnh choáng vì anh ngay lần gặp đầu tiên? Trong khi Đình Nam nhận rằng anh không bước ra nơi những rung động đẹp đẽ đó của cô.

Một lời từ chối vô cùng đỏng đảnh.

Biên Thùy muốn anh tốn thêm thời gian chinh phục? Hay muốn làm cho anh bị sốc chút xíu chơi? Anh biết rằng khi nói ra những lời nói ấy, tâm trạng cô vô cùng day dứt.

Lái xe rong tâm trạng bức bách nhưng cũng đầy thú vị. Lâu rồi Đình Nam không có được những khoảnh khắc thả lòng mình miên man với những chuyện trời ơi đất hỡi.

Anh mở nhạc. Bài ca vang lên êm và đầy tâm trạng:

“Ta ngắt đi một nhành hoa thạch thảo

Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi

Đời ta sẽ chẳng tao phùng được nữa

Một trùng lai chẳng có thực trên đời

Hương thạch thảo mùi thời gian bốc hơi

Em nhớ cho rằng ta vẫn đợi...

Ta ngắt đi...” Bỗng Đình Nam chú ý thấy đằng kia, xa xa trước đầu xe anh, một bóng dáng

con gái hồn nhiên đuổi theo những bông hoa sao rơi rụng theo từng cơn gió. Cô như bị vây chặt giữa bạt ngàn sự nên thơ lãng mạn, đến nỗi không cần biết tới trời đất là gì nữa.

- Á...

www.vuilen.com

104

Page 20: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Tiếng hét của cô gái làm Đình Nam vụt... hoàn hồn. Anh nghiến răng đạp thắng. Chiếc xa vẫn ngoan cố kéo lên trên mặt đường thêm một đoạn, kèm theo tiếng rít đến rợn người.

Những cánh sao trong lòng bàn tay của cô gái được thả ra. Thật nhẹ nhàng, cô nằm luôn xuống lòng đường, hồn vía gởi lên tận mây xanh, mắt nhắm nghiền.

Bật tung cửa xe, Đình Nam nhảy xuống bên cô gái. Anh quýnh quáng, rồi ngỡ ngàng buột miệng:

- Biên Thùy! Là em sao?

Bồng xốc cô lên, Đình Nam khàn giọng:

- Cứu! Có ai không! Cứu với!

Tiếng hét chỉ có anh và... Biên Thùy nghe. Giữa bạt ngàn mênh mông vắng lặng. Biên Thùy choàng mở mắt. Cô lắp bắp:

- Thả tôi xuống mau! Tôi không mượn...

Đình Nam mừng quýnh, kêu lên:

- Cô tỉnh rổi hả? Thật sự là không sao chứ?

Biên Thùy giẫy giẫy hai chân:

- Sao là sao? Anh đừng có kiểu lợi dụng như vậy nghe! Không thả tôi xuống, tôi la lên đó!

Đình Nam đổ quạu, lập tức bỏ Biên Thùy xuống:

- Thấy cần thì cứ việc la. Tôi không có sự quan tâm đặc biệt dành cho cô đâu. Với bất kỳ ai, tôi vẫn vậy.

Nói vậy, nhưng Đình Nam vẫn bước tới mở cửa xe. Anh lầm lì đẩy Biên Thùy vào:

- Ngồi yên giùm đi.

Hay ra mình đang ngồi lọt thỏm trên xe, cạnh Đình Nam. Bất ngờ vì cách xử sự thô bạo của anh, Biên Thùy vừa dùng tay đập mạnh vào cửa xe, vừa cố la cho lớn:

- Vậy sao không mặc kệ tôi đi? Anh định giở trò gì đây hả?

Đình Nam điềm nhiên:

- Không giở trò gì cả. Cho dù thế nào tôi cũng phải đưa cô tới bệnh viện kiểm tra cho chắc. Cô làm ơn đừng có phản ứng kiểu đó, khó coi lắm.

Biên Thùy nói liều:

- Khó coi thì đừng coi. Ai mượn?

www.vuilen.com

105

Page 21: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Đình Nam nhìn cô thoáng nét gì đó. Anh nói lạnh lạnh, thản nhiên: - Tôi mượn chứ ai. Tôi không muốn phiền phức về sau nên phải giải quyết

đâu ra đó. Biên Thùy nhíu mày:

- Là sao? Tôi không hiểu.

- Cô thì hiểu được cái gì chứ. Có gì để chắc chắn là vừa rồi cô không hề muốn tự tử đâu nào? Cô chết kiểu đó, làm sao tôi không liên lụy chứ?

Biên Thùy mím chặt môi, cô cố thở sâu một cái. Hít căng cả lồng ngực nỗi uất ức giận hờn, Biên Thùy để cho giọng mình ráo hoảnh:

- Tôi không hề có ý định chết ngu như vậy. Mà anh cũng đừng có “ngậm máu phun người” kiểu đó. May cho anh là đã không gây ra tai nạn đó. Nếu không, tôi sẽ làm khó tới cùng luôn.

Đình Nam quay sang nhìn cô đăm đăm:

- Còn nếu như vừa rồi cô xuống chầu diêm vương luôn thì sao?

Đôi mắt Biên Thùy lóe lên đầy lửa. Cô gườm gườm:

- Thì tôi sẽ về kéo anh theo luôn chứ sao.

Một bên mày của Đình Nam chợt nhướng lên thật ngộ:

- Cô thật là ác mồm ác miệng.

Biên Thùy tưng tửng:

- Ủa! Làm sao ác bằng anh? Tôi đâu có trù ẻo cho người khác bị chết hồi nào đâu chứ.

Đình Nam cười nhẹ. Anh nói một câu vô thường vô phạt:

- Vậy à?

Biên Thùy mím môi. Mặt cô hất lên nhìn sang bên kia đường:

- Không nói linh tinh nữa. Bây giờ anh có chịu thả tôi xuống không thì bảo?

- Không! Thì sao nào? Biên Thùy bùng thụng mặt: - Anh hãy nhớ chịu trách nhiệm về thái độ vô lý của anh đó. Đình Nam tỉnh queo: - Tất nhiên rồi! Có điều không vô lý chút xíu nào. Mặc dù bất ngờ gặp lại dáng dấp quen thuộc của anh, tim cô nhói đau, nhưng

Biên Thùy vẫn cố tỏ ra vững vàng. - Anh muốn gì?

www.vuilen.com

106

Page 22: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

- Điều tôi muốn tôi đã nói rồi, nói một cách nghiêm túc. Còn cô, trả lời tôi bằng thái độ câng câng đó là sao? Nói cho biết, tôi vừa làm cho Quốc Minh một trận đó. Màu hồng phủ vội lên đôi má Biên Thùy. Cô bĩu môi:

- Anh có cách nghĩ áp đặt người khác hay thiệt. - Không phải là áp đặt. Tôi nói đúng sự việc đó chứ. Bảo anh ta phải tránh xa

cô.

Biên Thùy lúng túng thấy rõ:

- Tôi hỏi lần nữa, anh muốn gì?

Đình Nam cười nhẹ:

- Muốn cưới cô làm vợ. Điều đó có gì khó chấp nhận đâu?

- Khó đấy! Vì việc trước tiên là tôi đã không chấp nhận. Anh bỏ giùm ý định đó đi.

- Trừ khi cô hãy nói thật lòng mình rằng cô hoàn toàn không có chút tình cảm nào với tôi. Nói đi!

- Tôi...

Biên Thùy vụt đan hai tay vào nhau, bối rối. Cô thắc thỏm không diễn đạt nổi ý mình.

Đình Nam vụt thô bạo khống chế cô:

- Nếu tôi có phải quá đà là cũng do cô. Tôi đã kiên nhẫn hết mức kiên nhẫn rồi đó.

Nói xong, anh áp chặt môi mình vào môi cô. Trái tim Biên Thùy chợt run rẩy mềm ra rồi rời rã. Cô không hay mình cũng hé môi đón nhận trong cảm giác đầy rung động.

Lạ thật! Trong đê mê, hình ảnh gã thợ săn đa tình, bặm trợn, hoang đàng và bạt mạng ngày nào lại hiện về. Cô đã từng được hôn như vậy rồi thì phải.

Biên Thùy nghe tim mình nhói lên một cái. Đàn ông có thể hôn bất kỳ cô gái nào mà không cần phải yêu sao? Và nữa, dường như họ cũng chẳng bận lòng chịu trách nhiệm về nụ hôn đó của mình sao?

Tâm rạng phừng phừng giận dữ, Biên Thùy cố ngậm chặt môi lại, cô đẩy mạnh Đình Nam ra, và tát mạnh vào mặt anh một cái, hét lên:

- Đồ điên!

Đình Nam sững người, dù cái tát không đau lắm. Anh ngỡ ngàng nhận ra đôi mắt Biên Thùy ngân ngấn nước. Không nỡ tát lại cô, Đình Nam chỉ nhún vai, buông gọn:

- Đồ ngu!

www.vuilen.com

107

Page 23: Phần 6 Á - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeusauconbao/tinhyeusauconbao06.pdf · nghe mãi những lời lặp đi lặp lại đâu. Mà em cũng đừng

Tác Giả: Thiên Du TÌNH YÊU SAU CƠN BÃO

Trong khoảnh khắc hai người chợt nhìn nhau, tìm thấy nhau trong mắt. Giữa điên và ngu, chẳng biết họ thích cái nào hơn?

Chỉ biết rằng trong phút chốc, cái vỏ bọc lạnh lùng, thờ ơ, kiêu ngạo của Biên Thùy đã bị lột trần. Cô hiện chỉ là một cô gái yếu đuối với trái tim mong manh dễ vỡ. Một cô gái đang biết rung động mãnh liệt vì một nụ hôn được ướp hương yêu. Đình Nam cũng vậy. Anh như không kiềm chế được mình nữa, và bất kể mọi thứ, hôn Biên Thùy như điên. Anh giữ chặt khuôn mặt Biên Thùy trong tay không để cho cô trốn. Dù lý trí không cho phép Biên Thùy đáp lại sự cuồng nhiệt bất ngờ đó, nhưng cô không đủ sức phản kháng và đành buông xuôi.

Bên ngoài cửa xe, những đám mây trắng bềnh bồng như muôn đời vẫn thích được chui vào bầu trời xanh êm ả.

www.vuilen.com

108