Nhật ký Casa Hanoi tháng 7/2015

47
NH T KÝ S: 01 - Tháng 7/2015 Trái đt này là ca chúng mình Phát hin thú vTrâu lá mít

Transcript of Nhật ký Casa Hanoi tháng 7/2015

NHẬ T KÝ Số: 01 - Tháng 7/2015

Trái đất này là của

chúng mình

Phát hiện thú vị

Trâu lá mít

Nhật ký này ghi lại một phần nhỏ các câu chuyện có thật xảy ra tại Casa Hanoi.

Trong Nhật ký này, tên của các thầy cô và học sinh đều được viết tắt:

Yến Nhi: Y.N; Minh Ngọc: M.N; Nhật Minh: N.M; Tuấn Kiệt: T.K; Anh Duy: A.D; Quốc Bảo: Q.B; Cô

Tuyến: Cô T; Cô Thùy: Cô Th; Bác Hương: Bác H, Cô Chi: Cô Ch; cô Nhung: Cô Nh; Thầy Thinh: Thầy Th

Người ghi Nhật ký:

Lê Mai Hương

Nhà giáo Montessori

Chụp ảnh:

Tập thể thầy cô Casa Hanoi

Trình bày thiết kế:

Bùi Hằng

Bản quyền @Casa Hanoi 2015

http://casahanoi.edu.vn

Khai bút đầu năm học mới:

Trái đất này là của chúng mình! Mảng tường bên ngoài là bản đồ thế giới theo bài học địa lý của Montessori, màu trắng là

cực Bắc và cực Nam, rồi đến châu Phi màu xanh lá cây, châu Âu màu đỏ, châu Á màu vàng,

châu Đại Dương

màu nâu, Bắc Mỹ

màu cam, Nam Mỹ

màu hồng. Trên các

châu đó, mọi người

sẽ viết các ngôn ngữ

của các đất nước

khác nhau, và dần

dần trong tương lai

Casa Hanoi sẽ có

học sinh và tiếp đón

khách đến từ khắp

tất cả các châu lục

để các bạn nhỏ thực sự được trải nghiệm cả thế giới ngay tại Casa Hanoi.

Ngày đầu tiên đến trường,

các bạn được tha hồ vẽ lên

tường. Ôi sao mà thích, chưa

bao giờ lại được vẽ lên

tường thoải mái như thế

này! Các cô viết các ngôn

ngữ khác nhau. Y.N và Sa

quyết định cùng nhau vẽ

một đoàn tàu.

Cô T: Một đoàn tàu thật dài!

Đoàn tàu này chở hàng hay

chở người vậy?

- Chở người cô à. Chở cả nhà

cháu đến châu Âu. Y.N vừa

nói vừa tô những chấm tròn

trong các khoang tàu.

Sa: Đến Mỹ nữa.

Cô T: Thế là chúng ta đi vòng

quanh thế giới à? Bao giờ thì

về nhà?

- Đi mãi mãi luôn, ha ha. Y.N

cười điệu cười trứ danh rất

sảng khoái của mình.

M.N thì vẽ ông mặt trời, em

vẽ một hình tròn, rồi vẽ

thêm hai cái mắt nhỏ nhỏ

híp mí và một nét miệng

cong cong.

M.N: Mẹ ơi, ông mặt trời cười

tươi mẹ à. Ông mặt trời đang

cười với M.N.

Mẹ T: Ông mặt trời tỏa nắng

ấm áp nữa. Con vẽ những tia

nắng xung quanh đi.

Các bạn nhỏ còn vẽ nhiều

hình khác nữa, những tác

phẩm mà chỉ con trẻ với tâm

hồn bay bổng mới hiểu

được…

....................................

Bác H: Bố N.M đi công tác ở châu này đấy. Châu gì ý nhỉ?

Y.N: Châu Phi ạ.

Bác H: Châu Phi có con gì?

T.K: Có con trâu.

Ha ha ha aaaaaaaa. Cười ngoác cả mồm ra vì T.K mất thôi.

Sa: Có sư tử, hươu cao cổ, tê giác, hà mã chứ.

Bác H: Bố M.N đi học ở đây này, bác H đi học ở đây này, bố Sa đi làm ở đây. Châu gì?

Y.N: Châu Âu.

Bác H: Thế châu gì có tiếng Trung với tiếng Việt đây?

Y.N: Châu Á, bố con ở châu Á.

Bác H: Châu gì có con chim và quả cùng chung một tên gọi?

................

Bác H: Quả kiwi các con

ăn chưa? Có cả con chim

cũng tên la Kiwi đấy.

Người New Zealand cũng

được gọi là Kiwi. Đây là

châu đại dương. Bố T.K

đang làm ở châu màu cam

này đấy.

T.K: Châu Mỹ.

Bác H: Đúng rồi. Bắc Mỹ.

Thế người Mỹ nói tiếng

gì?

T.K: Tiếng Mỹ.

Bác H: Người Mỹ cũng

nói tiếng Anh, nếu chúng

ta nói tiếng Anh, chúng ta sẽ nói chuyện được với

tất cả các bạn ở Bắc Mỹ và ở nhiều nước nói tiếng

Anh nữa. Châu gì màu hồng?

Sa: Nam mỹ. Anaconda sống ở đó.

Ai thích châu nào thì sẽ đứng vào châu đó nhé.

Tất cả tranh nhau châu Á vì mình đang ở đó

và Nam Mỹ vì nó màu hồng.

Kết thúc tất cả cùng hát bài Trái đất này là của chúng mình. Vui thật là vui!

Tủ đồ riêng của tớ đấy nhéNgày đầu tiên đến trường, các bạn được tự chọn tủ để đồ cho riêng mình. Cô Ch đã chuẩn bị tên các bạn đầy đủ và băng dính hai mặt sẵn sàng. Bạn nào cũng nhận ra tên của mình. Chị Sa chọn một cái ở hàng thứ ba – ngay dưới tủ của mẹ H. Rồi rất ngẫu nhiên, Y.N và M.N đều chọn hai tủ bên cạnh tủ của chị Sa. Các bạn nhỏ tự bóc băng dính và dán tên mình lên tủ để đồ, vừa làm vừa trò chuyện rôm rả.

Sa: Y.N tủ của em đâu để chị dán giúp cho?

Y.N: Đây, em chọn tủ này, bên cạnh tủ của chị.

Sa: Nào đưa tên em đây để chị dán cho.

Dán xong cho Y.N, Sa quay sang M.N.

- M.N ơi tên em đâu để chị dán giúp cho?

- Không, em tự dán. M.N nhất quyết.

Sa: Thôi để chị lớn chị dán cho.

Bác H: Sa à, đó là tủ của em, con để em tự dán nhé. Khi nào

em cần con giúp thì con mới giúp em chứ.

Sa: Thế tủ của mẹ đâu để con dán giúp mẹ?

Mẹ H: Đây. Tủ của mẹ ở trên tủ của con. Sa giúp mẹ nhé! Không còn gì vui hơn, Sa hớn hở đi lấy một chiếc ghế, trèo lên và dán tên mẹ vào tủ. Hơi xộc xệch nhưng mẹ tôn trọng thành quả lao động của Sa mẹ không sửa lại.

M.N tự dán tên lên tủ của mình, em cẩn thận miết từng cạnh của tờ giấy. Dán xong

tủ của mình, M.N quay sang hỏi mẹ T.

- Mẹ ơi tủ của mẹ đâu để em dán?

Mẹ T: Tủ của mẹ cao lắm, để mẹ dán.

M.N: Không, mẹ bế em lên để em dán cho mẹ.

Thế là mẹ bế em lên và em dán cho mẹ. Khi được mẹ nói cảm ơn, em thích lắm.

Một hôm có hai bố con đi qua.

Con: Bố ơi sao nhà này sơn nhiều màu thế ạ?

Bố: Nhà người ta bán sơn nên sơn quảng cáo.

Ha ha ha. Vỡ bụng mất thôi. Đó là một bài học cho tất cả chúng ta những người lớn. Nếu không biết nên dũng cảm trả lời “Bố/Mẹ không biết.” Thế mới biết người lớn không phải lúc nào cũng đúng nhưng lại cứ tưởng mình lúc nào cũng đúng.

Quá là nguy hiểm!

Ngoài hiên thật mát!

Mười giờ sáng, sau một loạt các hoạt động vẽ tranh, leo xà đu đa năng, đi thăng bằng, thực hiện các bài học cài cúc áo, gắp đũa, kẹp hạt và đọc sách, Y.N chọn xếp hình bông hoa mang ra bàn ngoài hiên xếp. Em xếp và rồi trở nên rất yên lặng, em nghiêng người sang một bên. … Em ngủ rồi, bông hoa vẫn còn một cánh… Bầu trời về trưa nắng vàng hơn, gió từ hồ thổi vào mát quá. Em ngủ ngon lành.

Hôm nào các bạn nhỏ không ngủ đủ là biết liền. Ngáp ngắn ngáp dài. Học

không tập trung được, hay cáu kỉnh vùng vằng. Quá lên chút nữa thì sẽ ngủ

gục ra bàn.

Các bố mẹ lưu ý cho con ngủ đủ mười hai tiếng mỗi ngày để đảm bảo sức khỏe và để con học

tốt ngày hôm sau.

Mười hai tiếng là thời gian ngủ chứ không tính thời gian nằm trên giường. Khi em bé ngủ đủ, em bé

sẽ cao lớn và não sẽ làm việc hiệu quả hơn vào ngày hôm sau.

Vậy làm thế nào để biết bé có ngủ đủ hay không?

Khi ngủ đủ , em bé sẽ tự thức dậy chứ không phải bị đánh thức dậy để đi học.

Y.N ngủ ngay

ngoài hiên vì

đêm hôm trước

thiếu ngủ

Trật tự xã hội

Tuần này tại Casa Hanoi các bé ăn các món Âu. Và hôm nay M.N là bếp trưởng.

Bác H hướng dẫn M.M cách lấy xoong luộc xúc xích này, phết bơ này. Mùi bơ thơm béo ngậy,

bánh mỳ gối thì thơm mềm. Sáng nay M.N lại ăn ít nên đến giờ thì ôi nhìn bánh mỳ sao mà thèm

thế. Trong lúc nhìn bác H hướng dẫn, miệng M.N cứ chóp chép. Đến khi tự tay làm, thỉnh thoảng

còn liếm môi nữa chứ.

Lúc thấy mẹ từ tầng hai đi xuống, em hỏi:

- Mẹ ơi con đói bánh mỳ quá rồi. Được ăn chưa hả mẹ?

Mẹ T: Con đang chuẩn bị cho cả nhà, rồi đợi mọi người ngồi xuống hết mình mới ăn.

M.N lại liếm môi, một lúc sau lại hỏi:

- Mẹ ơi con được ăn chưa hả mẹ?

Hic hic món bánh mỳ phết bơ này quá là hấp dẫn.

Bánh

mì bơ

ngon

tuyệt!

đồng hồ,

con

đồng hồ!

Điện thoại tắt máy cho vào tủ hết, tất cả giáo viên và

nhân viên Casa Hanoi ai cũng đeo đồng hồ. Thế nên

các bạn nhỏ cũng ao ước có đồng hồ.

Vừa đến lớp, cất xong ba lô vào tủ, Y.N đã khoe với cô

T:

- Cô ơi con có đồng hồ này!

Cô T: Wow. Y.N có một cái đồng hồ màu vàng cơ đấy?

Y.N: Vâng, con và chị Sa cùng có đồng hồ nhưng chưa có

pin đâu cô ạ.

Cô T: Chưa có pin à? Thế có xem được giờ không con?

Y.N: Chưa có pin, bố con chưa mua. Nhưng đồng hồ

này cho được xuống nước, không chết đâu cô à.

Cô T: Đồng hồ xịn thế cơ à? Cô cũng ước mình có một cái

như thế.

Y.N thấy cô nói vậy lại giơ đồng hồ lên và ngắm rất

“đắm đuối”.

Trật tự

xã hội

Sa, Y.N và M.N đang ngồi vắt vẻo trên xà

đu và nói chuyện.

Y.N nói với M.N:

- Em ơi chị bảo này!

Sa: Sao lại gọi M.N là em? M.N em mấy

tuổi?

- Em ba tuổi. M.N nói và giơ lên ba ngón

tay.

Sa: Y.N cũng ba tuổi, thế thì phải gọi M.N là

bạn chứ.

Y.N: Ừ. Em ba tuổi, M.N cũng ba tuổi thì phải

là bạn chứ nhỉ .

Sa: Chỉ có chị là bốn tuổi rưỡi là chị thôi.

Câu chuyện đến đó là hết, trật tự xã hội đã

được thiết lập. Hòa bình trở lại.

Cuối ngày các bạn ra hồ cho cá ăn.

Xong việc, nhìn trên vỉa hè có bao nhiêu là cành lá. Sa liền rủ Y.N:

Sa: Chị em mình lên kia làm tổ chim đi!

Y.N đồng ý ngay và hớn hở băng qua các bậc thang, leo lên vỉa hè.

- Chị là chim mẹ nhé? Em là chim con

Sa: Ừ chim con nằm xuống ngủ đi để mẹ ru.

- Nhưng mẹ con mình phải làm cho cái tổ thật chắc chắn đã. Con đi lấy thêm về cho mẹ nhiều cái lá này nhé. Vừa nói Sa vừa ngắt lá từ những cành xà cừ.

Sa: Lá đây, con tha về cho mẹ nhé.

- Ha ha ta là ma đây, có sợ không, ta là ma có sừng đây. M.N cầm một cành cây khô làm sừng rồi giả giọng ma trêu hai mẹ con chim

- Ôi phải đóng cửa vào thôi. Xình! Đóng cửa vào, không cho ma vào nhà. Sa vừa đóng cửa vừa nói.

- Ôi mẹ ơi con sợ ma! Y.N giả vờ sợ ma rồi dụi dụi vào người Sa.

- Các bạn ơi về thôi, đã đến giờ về nhà!

Giọng thầy Th vang lên. Thế là các con chim phải bò khỏi “tổ” của mình để về nhà.

Tổ chim

Thức ăn từ trên trời rơi xuống Hôm nay bố đến trường đón M.N.

Vừa lên xe M.N đã ríu rít kể với bố:

- Bố ơi hôm nay con ăn cánh hoa phượng đấy.

Bố: Hoa phượng mà cũng ăn được á?

M.N: Vâng, hoa phượng ngọt ngọt.

Bố: Thế sao lại có hoa phượng?

M.N: Các chú chặt cây, rơi xuống vườn, thầy Th ra nhặt vào cho chúng con ăn.

Bố: Các chú chặt cây thế nào?

M.N: Có cái giống như cái dao, các chú chặt zzzzzzzzzzz thế là cành cây rơi xuống bố ạ.

Bố: À đó là cái cưa máy đấy con.

Là vì hôm nay các chú của công ty môi trường đô thị tỉa cành chống mưa bão đổ mất cây, tiếng máy cưa zzzzzz làm cho M.N rất ấn tượng.

---------------------------

Mấy hôm trước nữa các bạn đi xem tỉa cành để chống bão cây đổ. Sa và Y.N tranh luận về việc cưa cành cây là đúng hay sai.

Y.N: Không đúng, cành cây là của cái cây chứ. Sao lại chặt hết bóng mát?

Sa: Các cô chú cưa cây để cây khỏi bị đổ khi giông bão ý, em không nhớ à? Đổ bao nhiêu cây còn gì.

Y.N: Thế thì em đồng ý.

Cuối cùng tất cả thi nhau vốc mùn cưa về để trên giá sinh học khám phá.

Các bé thưởng thức hoa phượng

Sau nhà có một cây mít, lá rụng xuống vàng đậm đẹp ơi là đẹp.

Cô T và Sa làm trâu lá mít. Trước giờ Sa chỉ làm trâu lá đa thôi, đây là lần đầu tiên làm trâu lá mít nên rất háo hức. Cô T làm một con xong.

Sa: Cô ơi con muốn làm cả trâu bố và trâu mẹ.

Cô T: Thế thì chúng ta cần thêm mấy cái lá và mấy cái dây nữa?

Sa: ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời: - Hai cái lá và bốn cái dây ạ.

Thế là hai cô cháu lại đi nhặt lá mít và cành hoa lộc vừng rơi xuống vườn.

Cô T: Thế bây giờ lá nào làm bố, lá nào làm mẹ?

- Lá to hơn là bố cô ạ. Sa lấy hai cái lá chồng khít lên nhau để so xem lá nào to hơn.

- Đây cô ạ, lá này làm trâu bố. Vừa nói Sa vừa đưa cho cô T chiếc lá to hơn.

Quan sát cô T làm trâu lá mít xong, Sa xếp ba con trâu thành một hàng. Cô T liền nhấc chú trâu con lên, dụi dụi húc húc vào trâu mẹ và nói: “Mẹ ơi mẹ ơi!”

Sa: Hay là cô cháu mình đóng kịch cô nhé?

Cô T: Kịch như thế nào cơ?

Sa: Trâu bố đi công tác về, hai mẹ con trâu ra đón ở sân bay.

Cô T: Hay đấy, thế cô đóng làm trâu bố nhé?

- Alô, bố đây, hai mẹ con ra sân bay chưa?

Sa: Hai mẹ con đang đợi ở sảnh rồi. Bố đang ở đâu rồi?

Cô T: Bố chuẩn bị hạ cánh đây. Bố tắt máy một chút nhé. Hạ cánh phải tắt máy đấy.

Sa: Reng, reng. Alo, alo, bố xuống máy bay chưa?

Cô T: Bố xuống rồi. Bố đang lấy hành lý, mua nhiều quà cho hai mẹ con nên hành lý đầy quá.

Sa: Hai mẹ con đang đợi bố ở phòng chờ nhé. Hai mẹ con

mặc áo vàng đấy, bố nhìn thấy chưa. Vì lá mít vàng nên Sa nói luôn là hai mẹ con trâu mặc áo màu vàng.

Cô T: A đây rồi. Chào hai mẹ con!

- Daddy! Daddy! Sa vừa nói vừa cầm trâu con dụi dụi vào trâu bố.

Thế nhưng chỉ đến chiều, cả gia đình trâu đã bị sơn thân màu hồng, sừng mầu xanh.

Mẹ H: Sa ơi con trâu màu gì?

Sa: Con trâu mầu đen.

Mẹ H: Theo con trâu có thích bị sơn màu xanh màu hồng không?

Sa ngẫm nghĩ một hồi rồi thỏ thẻ nói vớ i mẹ :

- Tại con quên mất.

Mẹ H: Lần sau nếu con quên con giở sách ra xem lại nhé. Mẹ thì nhìn thấy có trâu màu đen và trâu màu trắng thôi./.

Trâu

mít

Ngày đầu tiên đi học của N.M Ngày đầu tiên đi học trong đời, N.M cứ gào lên “Mẹ đâu? Bà đâu?” Gào lên chứ không phải là khóc.

Cả ba chị nghe thấy em gào không thèm để ý luôn vẫn làm mọi việc như bình thường. Nhưng nếu

em bé khóc vì đau thì chắc chắn các chị sẽ giúp. Các em bé luôn hiểu tiếng khóc của nhau mà.

Thế là bác H ra nói chuyện với N.M. “Dừng lại, con đừng hét lên nữa. Hét lên không hiệu quả đâu. Nếu

con cứ hét lên là bác H sẽ để cho con hét thoải mái luôn đấy.” Hiệu nghiệm với N.M ngay vì bác H đã

dặn các cô không trả lời các câu hỏi lặp đi lặp lại của N.M “Bà đâu? Mẹ đâu?”

Sau khoảng hai tiếng thấy không ai nói gì thì chàng tự ra quyết định không thèm hét nữa và bắt đầu

quan sát các chị làm việc và tự mình làm việc. Đến chiều thì bà đón cũng không chạy về nữa mà

vẫn ngồi chơi cát.

Đến mấy hôm sau đi học thì chẳng khóc một tẹo nào nữa rồi. Quyết định phải đến từ trẻ, hơn nữa

ở đây rất vui và có rất nhiều điều thú vị mà, con đừng phí thời gian khóc hãy dành thơi gian đó để

sống vui vẻ với mọi người. Như thế tốt hơn nhiều con à. Còn ở Casa Hanoi, sẽ không có ai chiều

con đâu. Con nên biết điều đó ngay từ đầu.

Buổi sáng, mẹ T và M.N đi ăn sáng.

M.N: Mẹ ơi phải ăn nhanh lên, con muốn đến lớp tập yoga mẹ ạ.

Tinh thần thể thao của học sinh Casa thật là… cao!

Quan sát các bé tập yoga, có khối điều thú vị. Ai thăng bằng được? Ai có cơ thể mềm dẻo? Ai kiểm soát được cơ thể mình? Ai có thể lắng nghe và làm theo được hướng dẫn trong nửa tiếng?

Y.N vừa tập vừa đổ liêu xiêu trông rất ngộ.

Hy vọng một tháng sau em sẽ làm tốt hơn

Yoga

trẻ

nhỏ

Phát hiện thú vị Nữ tính

Đi trên khúc cây Buổi đầu tiên N.M đến lớp

bác H hướng dẫn tất cả các

chị đi trên khúc cây. Cô Ch

dẫn N.M ra chỗ có các khúc

cây và nói:

Cô Ch: Con thử đi. Cô tin con

sẽ làm được!

Lần đầu tiên N.M đi trên các

khúc cây nên có vẻ ngập

ngừng vì sợ. N.M bám vào

tay cô và bước những bước

đầu tiên. Bỗng nhiên, N.M

dừng lại và nói.

N.M: Cái này cao quá!

Cô C: Con bước thử đi nào!

N.M bước thử một bước và

quyết định dừng lại và đi

vào trong nhà.

Ngày đầu tiên đi học N.M còn ngập ngừng, sợ khi bước trên các khúc cây nhưng đến cuối tuần N.M đã bước mà chẳng còn chút sợ hãi gì khi có cô cầm tay.

Sa: Em nhìn cái gì đấy?

N.M chỉ tay vào cái con vật bé nhỏ dưới sàn.

Sa: Trông nó giống một con ong.

Thế là hai chị em cùng cúi xuống quan sát. Được một lúc thì chị Sa dẫn N.M đi chơi. Nhưng có vẻ như đối với N.M con ong khá thú vị nên chàng quyết định quay lại xem tiếp. Bỗng nhiên, N.M lại vào cầm tay cô Ch dẫn tới chỗ có con ong, chỉ vào và nói:

N.M: Con ong chết rồi.

Cô Ch cúi xuống nhìn thì thấy ba con kiến đang tha xác con ong.

- Vì ong chết nên kiến đã đến tha xác của ong đi đấy.

N.M nhìn kiến đưa ong đi có vẻ đầy tiếc nuối.

Buổi chiều, các chị và em N.M đang chơi với nhau ở hiên thì thấy N.M chăm chú cúi xuống bậc hiên nhìn cái gì đó. Thấy thế chị Sa chạy lại.

N.M chăm chú quan sát đàn kiến tha xác ong

Y.N được bác H hướng dẫn cắm hoa. Em thích thú lắm. Em cắm một lọ, hai lọ, khi cắm đến lọ thứ ba, em nhấc cành hoa lên, ngắm cành hoa và mỉm cười thật dịu dàng. Mỗi khi cắm xong, em lại mang lọ hoa của mình ra đặt lên bàn.

Đến giờ ăn.

Cô T: Hôm nay ai cắm hoa đẹp thế nhỉ!

- Con ạ. Y.N nhanh nhảu nói và cười đầy tự hào. Rồi em nhẹ nhàng chỉ lên bông hoa trên bàn ăn của mình vừa cười vừa nói.

- Bông hoa bé xíu cô nhỉ?

Cô T: Ừ, vẫn đang là nụ nên bé xíu.

Hôm nay, Y.N nạo vỏ cà rốt, vỏ dưa chuộ t và nạo cà rốt để nấu

bữa trưa. Bạn ấy nạo hẳn hai củ cà rốt.

Nạo được một ít vỏ của củ thứ nhất bạn ấy hỏi bác H:

- Ai sẽ ăn vỏ cà rốt hả bác?

Bác H: Theo con nghĩ thì ai sẽ ăn?

- Chỉ có kiến mới ăn vỏ cà rốt.

Y.N nói như tự trả lờ i

mình.

Tiếp tục công việc được

thêm một lúc, Y.N giơ hai

tay lên:

Nữ tính

Nạo cà rốt = Tập viết

- Mỏi tay quá !

Sau khi giơ tay lên,

vươn vai một cái

cho đỡ mỏi, Y.N lại

quay sang chỉ vào

đĩa đựng cà rốt và

hỏi bác H:

- Cái này để ăn sống

hay nấu hả bác?

Và không đợ i Bác

H kịp trả lời, Y.N

nói luôn:

- Mẹ con không cho

con ăn cà rốt sống bao

giờ bác ạ!

Y.N lại tiếp tục công việc nạo vỏ cà rốt của mình nhưng thật

không may bạn ấy đã sơ ý làm đổ đĩa đựng vỏ cà rốt. Bạn ấy cúi

xuống nhặt nhưng trong miệng vẫn ngân nga hát.

Làm bếp thú vị thật đấy, ví

dụ như nạo vỏ cà rốt, và sau

đó nạo thật

mỏng thành

từng sợi để cho

vào nấu sốt mỳ

ý. Nạo được hai

củ cà rốt thì kéo

nét thẳng trong

tập viết lên đến

hơn trăm

đường. Hai củ

cà rốt được một

bát đầy thành

quả lao động

bằng tay trái.

Hoan hô Y.N!

Những đường nạo cà rốt cũng chính là nét viết

Chị Sa đâu? Giờ ăn đầu tiên ở Casa Hanoi, N.M ngồi với chị Sa.

Chị Sa hướng dẫn em rửa mận, em nhặt mận từ chậu này thả vào rổ khác. Chị Sa lại nhặt lại bảo “Em đã rửa đâu mà cho vào chậu này.”

Chị Sa hướng dẫn em cọ ngao. Hai chị em cọ 4kg ngao. Tay tha hồ khỏe. Cả cái nồi to như thế mà mấy chị em khênh vào tận trong bếp.

Chị Sa hướng dẫn em cắt nấm. Có lẽ đây là lần đầu tiên em được cầm cái kéo.Chị Sa rủ em ra bàn trà uống nước ăn bỏng gạo trò chuyện như người lớn.

Giờ thay vì “Mẹ đâu?” “Bà đâu?” N.M sẽ gọi “Chị Sa đâu?”

Chị Sa cứ như chim mẹ

bóc hạt dẻ cười cho N.M

ăn, ăn hết suất của mình

N.M xin nốt chỗ của chị

Sa. N.M chạy ra khỏi bàn

là chị Sa lại bế về. Biện

pháp mạnh - Cưỡng chế

luôn. Thế nhưng em lại

cười khoái chí. Các cô

băn khoăn không hiểu

N.M nặng bao nhiêu cân

mà chị Sa bế được hết

lần này đến lần khác. Chị

Sa xoắn mỳ ăn thì em

N.M cũng xoắn mỳ ăn.

Hai chị em hỉ hả với

nhau vui ra phết mặc dù

mới gặp lần đầu.

Khi mới đến M.N trèo lên nấc hai của xà đu, sau một tuần, đã thấy nằm vắt vẻo trên

tầng trên cùng với anh T.K và tất cả gọi cái xà đu là nhà của mình.

Nào trèo, nào đu, nào uốn... sắp thành vượn người đến nơi hết rồi. Dưới ánh nắng sớm tha hồ mà

đủ vitamin D3 cho cao lớn khỏe mạnh nhé.

Giờ anh T.K lại còn xì ngầu hơn uốn lộn vèo một cái từ trên xà xuống. Sa cũng đang hăm hở học

theo.

Khi thích bay các bạn sẽ

trèo tít lên nấc trên cùng

rồi nhảy xuống bãi cỏ “Mẹ

nhìn con bay này.” T.K

bay, Sa bay, Y.N bay, M.N

bay, mỗi N.M chưa dám

bay. À mà nhà mình có

mặc váy thì cũng vẫn bay

như thường.

Xá gì!

ợn

ng

ườ

i

8/7/2015 - Bức vẽ người đầu tiên của M.N:

M.N đang vẽ trên tường, chị

Sa đến vẽ cùng.

Sa: Chị hướng dẫn em vẽ bố

em nhé.

M.N: Vâng.

Sa: Tóc đâu, vẽ tóc vào đi chứ?

M.N cho thêm vài sợi tóc

xong ngẫm nghĩ.

- Thôi cho bố đội mũ đi.

Sa: Vẽ bố cười đi.

M.N: Vẽ bố cười duyên dáng

thôi chị ạ.

- Bố phải có tay chứ! Em vẽ tay

bố đi. Chị Sa vừa nói vừa làm

mẫu luôn.

Bác H ngồ i xem hai chị em

cười rung rinh.

Sau khi vẽ bố, M.N vẽ đến

mẹ, chị Sa, rồ i M.N.

Sau mẹ T kể đó là lần đầu

tiên M.N vẽ người.

Với giáo viên, điều khó nhất chắc là luôn phải giả vờ đó là lần đầu tiên mình khám phá ra một

điều gì đó hấp dẫn và thú vị kinh khủng. Bở i nếu không làm thế thì làm sao mà các bé thích thú

một hoạt động được cơ chứ.

Từ bác H hay dùng là “Wow!” và sau này cứ nhìn thấy vẻ mặt của Y.N và việc biểu cảm “Wow!”

là cả nhà lại cố gắng nhịn cười. Cứ như Y.N là nhà phát minh nhỏ tuổi ý.

Wow!

Bố mỉm cười duyên dáng

Bật bông M.N thiếu ngủ nên cáu kỉnh. Bác

H thấy vậy liền hướng dẫn em

chơi đàn. Sau khi bác H hướng

dẫn, M.N ngồi luôn một chập

bập bùng.

Chiều ngủ dậy, việc đầu tiên là

nàng vào phòng chơi đàn.

Không may, chị Sa lại đang ngủ

dưới tầng một.

Sa: Sao chị đang ngủ mà em lại

chơi đàn?

M.N: Em chơi đàn cho chị ngủ đấy

chứ.

Sa................................................

Chim Sa và chim Yến Nhi

Ngoài sân của Casa Hanoi có rất nhiều chim đến. Chim họa mi, chim sâu, chim ruồi, chim sẻ.

Trên giá sinh học ngoài hiên có một cái bát. Bánh mì các bạn ăn thừa sẽ để dành cho chim ăn.

Trưa không ngủ chị Sa hay bẻ vụn bánh mì rắc ra hiên cho chim đến ăn. Nhưng kiến cũng đến,

thế là nàng lại ngồi xem kiến tha mồi về tổ.

Có hôm chim sâu đến ăn xong bay vù vào lớp, N.M thấy chim bay lại sợ. Bác H nói vớ i N.M:

- Đừng sợ con à. Chim không làm gì con cả. Chim sẽ hót cho mọi người nghe.

Có hôm thấy cái bát bánh mì vơi đi hẳn, mẹ gọi Sa.

Mẹ H: Ui Sa ơi, chim đến tha đi hai mẩu bánh mì to tướng rồi.

Sa: Không phải đâu mẹ ạ. Con với cả Y.N ăn mất đấy.

Mẹ H: Hóa ra là chim Sa và chim Y.N ăn à?

Ha ha hic hic.

Từ hôm đi học M.N được học nấu đủ các món với bác H mà lại còn bằng tiếng Anh nữa chứ.

Phết bơ bánh mì nàng cũng thích. Nấu súp nàng cũng thích. Nấu sốt mỳ ý nàng cũng thích. Ăn cái

gì cũng thấy ngon miệng.

Gì chứ các kỹ năng gọt, thái, nạo, xắt.. của các bạn nhà mình cứ lên tay vù vù. Đến cả N.M còn thái

được cà rốt nữa là. Có bộ dụng cụ xắt của Nhật, M.N được làm lần đầu tiên mà tất cả mọi con mắt

đổ dồn vào để xem. Cho nấm vào, ấn một cái xuống thế là nấm đã được thái nhỏ. Thế mới gọi là

siêu. Sau này chắc các bạn nhà mình sẽ thành Master Chef hết cho xem!

Hãy đợi đấy!

Master Chef Junior

Em bé nhất

N.M cũng có

thể thái cà

rốt

Không! Con ngủ

lại châu Âu luôn. Tuần vừa rồi Casa Hanoi ăn toàn đồ Âu. Vào bữa trưa, Cô

H hỏ i trêu bác H:

- Cả tuần bác cho em đi châu Âu, bao giờ bác định cho cả nhà

lên máy bay về Việt Nam đấy?

Y.N: Không, con ngủ lại châu Âu luôn.

Cả nhà lại được mẻ cười no bụng.

Mát trời nên cây cỏ bị

rụng đấy! Buổi sáng, bác H hướng dẫn các bạn ném bóng chậu. Y.N

đứng gần vườn cỏ thì bỗng thấy một cây cỏ bị rụng.

Y.N: Ơ! Cây cỏ bị rụng này!

Sa: Có mà em làm gãy ý.

Y.N: Không. Nó bị rụng thật mà chị. Chắc tại trời mát quá nên

cây cỏ bị rụng đấy chị ạ!

Cả nhà không nhịn nổi cười.

Bánh quy có thể biến thành gì nhỉ? Các bạn nhỏ rủ nhau mang nước ra vườn ngồi uống. Thấy thế, bác H mang cho các bạn một ít

bánh quy để ngồi nhâm nhi cùng nước. M.N ăn 2/3 chiếc bánh quy và giơ phần còn lại lên nói

với chị Sa.

M.N: Chị ơi! Cái quạt này!

Nói xong, bạn ấy lại cắn thêm một ít bánh quy ở cái quạt và giơ phần còn lại lên nói:

M.N: Chị ơi! Cái thuyền này!

Chỉ giúp những việc em

không thể làm được thôi! Buổi sáng, Sa, Y.N, M.N,

N.M cùng ra vườn chơi.

Bốn chị em đang chơi rất

vui vẻ nhưng bỗng

nhiên em N.M bị ngã và

không đứng lên. Thấy

em ngã, Y.N chạy lại đỡ

em dậy và nói với cô C

đang đi tới.

Y.N: Em ngã nên con đỡ

em dậy.

Em ở nhà là bé nhất nhà,

em đi học cũng lại bé

nhất nhà, cả nhà xông

vào yêu em, giúp em.

Khổ thân em! Bác H phải phanh các chị lại vì

chị nào cũng đòi bế em lên quay vòng quanh

dù em nặng gần bằng chị. Thơm em. Bế em.

Lấy đồ hộ em...

- Dừng lại, dừng hết

lại. Các con chỉ được

giúp em khi em nhờ

thôi. Và kể cả khi em

nhờ các con cũng chỉ

giúp những việc em

không thể tự làm. Em

có hai tay mà, em sẽ tự

làm việc của mình.

Đấy ai bảo là chỉ có

người lớn mới không

ngăn được mình, các

bạn nhỏ cũng vậy.

Bản năng của con

người là luôn muốn

giúp đỡ những

người bé hơn mình.

Sau một tháng bị thơm nhiều quá bác H phải

hướng dẫn N.M:

- Chị phải hỏi em đã. Em đồng ý mới được thơm.

Ảnh: Chị Sa lau tay giúp em

Ảnh: Chị Sa và chị Y.N đọc sách cho em N.M nghe

Đã mời khách thì phải đợi khách chứ Sa, M.N và Y.N đang

uống nước và ăn bánh

ngoài vườn. Sa là chủ

nhà và rót nước mời

M.N uống.

Sa: Cô Ch ơi cô có muốn

uống nước cùng tụi con

không?

Cô Ch: Cô có con ạ.

Sa: Cô vào lấy cốc đi cô!

Sau khi cô Ch lấy cốc

và ra đến bàn.

Sa: Cô Ch nhanh lên cô,

khách mà chậm thế thì

chủ nhà sẽ chẳng đợi nữa và uống hết nước cho khách chẳng còn gì mà uống bây giờ.

Cô Ch: Ô, chủ nhà phải đợi khách mới uống chứ!

Sân cát đã

trở thành

bê tông

mất rồi!

Sau một đêm mưa bão nước mưa hòa tan đất và chảy vào bể

cát

Sa: Cậu ơi bể cát đã trờ thành bê tông mất rồi!

Cậ u Th: Đó không phải là bê tông đâu con ạ, đó là bùn đấy.

Sa: Thế hả cậu?

Cậ u Th: Con sờ thử xem.

Sa và Y.N cùng chạy tới và khám phá bùn.

Y.N: Bê tông nó dính hết vào tay con rồi cậu ạ.

Sa: Đó không phải là bê tông đâu em, nó là bùn đấy! Nhỉ cậu nhỉ?

Ảnh: Các em rất thích ngồi ăn bánh, uống trà ngoài vườn

Trả lương

cho nhân

viên

Y.N và M.N đang chơi trò mẹ con trên xà đu.

Thầy Th: M.N ơi con có muốn thử đu xà xem mình giữ được bao nhiêu giây không?

M.N: Nhưng mà con không với tới được.

Thầy Th: Thầy sẽ giúp con để bám được tới đó.

Y.N: Nhưng mà Mẹ con đang ốm, Mẹ sẽ chẳng có sức để làm gì cả, cậu đừng đụng vào Mẹ để cho

Mẹ nghỉ ngơi.

Ha ha ha. Nhập vai quá đấy!

Để cho mẹ nghỉ ngơi!

Sa, Y.N và M.N đang tập đi thăng bằng trên các khúc gỗ

quanh vườn.

Thầy Th: Cho thầy tham gia với!

Sa: Nhưng cậu phải bỏ dép ra cơ. Cậu sợ à? Không đi dép

như các con thì mới xì ngầu chứ.

Hóa ra là thế, phải đi chân đất mới là xì ngầu nhé!

Sau một loạt các hoạt động ngoài trời, Sa và Y.N mỗi bạn tìm

cho mình được một nắm lá to để làm tiền. Y.N thì ở ngoài

cửa kính nhét những đồng tiền của mình nhặt được vào

trong giữa hai khe bàn, chị Sa bên trong thì vừa nhặt lá vừa

đếm 1,2,3,4,…

Thầy Th: Các con ơi chúng mình vào chuẩn bị bữa ăn cho mọi

người nào!

Sa và Y.N: Nhưng mà chúng con còn đang phải trả lương đây

này. Rồi hai bạn tiếp tục làm công việc tính lương của mình.

Thế mới biết mọi thứ người lớn làm đều không qua được

mắt các em bé.

Người lớn cứ cẩn thận!

Định nghĩa

“Xì

ngầu”

Họa mi con và Chim sâu mẹ

= Rõ vớ vẩn! Trên cây lộc vừng, có một chú

chim họa mi to gấp ba bốn lần

chim sâu, vậy mà họa mi cứ giả

giọng chim non kêu ầm ĩ làm cho

chim sâu mẹ bé bỏng cứ phải đi

tìm mồi về mớm cho ăn cả ngày

trời, bay đi bay về không biết

bao nhiêu lần. Ăn xong chim sâu

lại bay đi mất.

Lạ thật! Có lẽ chim cũng giống

các ông bố bà mẹ, không thể chịu

được khi nghe con khóc, con

khóc một cái là mất hết lý trí,

cũng như khi chim sâu mẹ nghe

con họa mi con giả vờ bé bỏng

đòi ăn. Khổ!

Thế nên bác H đã bảo rồi, ai mà khóc lóc ầm ĩ

đòi hỏi là được khóc thoải mái chán thì thôi.

Nhưng nếu khóc vì đau, vì đói, vì buồn ngủ,

vì buồn, vì tức bạn... những lý do chính đáng

để thực sự phải khóc, bác H sẽ giúp.

Nếu các bố mẹ đến đón thấy con khóc, hay bất

cứ bạn nào đó đang khóc cũng cứ giả vờ để

yên đó. Mọi chuyện đã được quyết định rồi và

biên giới thì không bao giờ dịch chuyển cả để

các bạn biết cách cư xử đúng mực.

Chuẩn bị bữa ăn gần xong. Cậ u Th nói với Y.N

- Y.N hôm nay con ngồi cạnh cậu nhé!

Sa: Con không đồng ý như vậy, vì Y.N đã ngồi cạnh con rồi, cậu không có quyền đổi chỗ của Y.N.

Y.N: Ừ đúng rồi chị nhỉ, hôm nay em sẽ ngồi cùng chị, chị nhỉ?

Thế mới biết trẻ con bây giờ không đùa được đâu, bạn nào cũng nắm hết được quyền hành

của mình rồi cơ đấy. Đố ai bắt nạt được.

Quyền trẻ em

M.N ngày đầu đến khóc đòi mẹ nhưng vẫn cắt được củ cải

Việc ai người đó làm Đi dạo, các bạn nhà mình rất thích đi trên kè hồ, tất cả mọi người

xung quanh xúm vào mắng mỏ các thầy cô, câu nặng nề nhất là:

“Ngã con nhà người ta xuống các cô không đền được đâu.”

Bác H tức quá quay lại nói: “Bà ạ, toàn là con cháu nhà con cả. Bạn

nào ngã con xuống vớt, bà không phải lo.” Và cả nhà cứ thế đi tiếp.

Mà họ cũng không biết, có

ngã thì cũng có rơi xuống hồ

đâu, còn một quãng thềm

rộng bốn mét nữa. Đi cả

tháng rồi có thấy ai rơi

xuống hồ đâu.

Lòng tốt đặt không đúng chỗ thật là nguy hiểm!

Các bé Casa Hanoi đi trên kè hồ Linh Đàm

Các bé Casa Hanoi cho cá ở hồ ăn cơm

Khám phá nắp cống

Y.N và tác phẩm hoa sen Bác H đi chợ thấy hoa sen

đẹp quá mua về Casa

Hanoi cắm. Hoa sen cắm

vào cái lọ rượu cần kỷ niệm

bác H tha từ Hòa Bình về,

mua của một bà mế người

dân tộc hẳn hoi. Tiền chẳng

đáng bao nhiêu nhưng

công mới quan trọng. Hoa

sen cắm lọ rượu cần trông

rất hợp.

Y.N chọn cắm hoa. Em

mắm môi cắt mà không

được, chán, ngồi bẻ cuống

hoa sen kéo tơ quấn quanh

ngón tay, giăng ra bàn. Bác H để yên xem em

sẽ làm gì tiếp. Sau một hồi, Y.N phát hiện ra

bẻ nhanh hơn rất nhiều, thế là bụp bụp, bông

ngắn bông dài, bông cụt lủn. Kết quả cuối cùng

lọ hoa sen lại rất đẹp, vì trông tự nhiên.

M.N và N.M đứng gãi đầu gãi tai xem Y.N.

Thấy hoa đẹp quá N.M vuốt vuốt bông hoa.

Cả buổi chiều Y.N không rời cái lá sen. Học gì

thì lá sen cũng nằm dưới gầm bàn. Mà lạ thật,

có một cái lá sen mà thơm nhận rõ. Khi lá sen

khô lại, mấy bác cháu mang ra làm mũ đội.

N.M bảo là ô. Thế là đội lên đầu cười sung

sướng. Mùi lá sen thơm mát đặc trưng. Thế

này chắc tuần sau nhà mình ăn xôi vò hạt sen

với thịt gà thôi. Không qua mùa sen lại không

được ăn.

N.M và M.N xem Y.N cắm hoa

Bác H và N.M lấy lá sen làm ô

Con bướm trắng Cả nhà đang ngồi trong vườn chơi thì một chú

bướm trắng bay qua, thế là bài thơ “Con bướm

trắng” được giới thiệu.

Mọi thứ đều được học qua trải nghiệm, qua

tình huống thực tế, và như thế các em thích thú

hơn nhiều.

Hôm sau đi dạo, các bạn phát hiện một chú

bướm trắng bị rách cánh đang bay rất vất vả

và tội nghiệp. Thế là tất cả ngẩn ra thương cảm

bướm trắng.

Rồi ai đó lại đọc bài thơ lên. Học đi đôi với

hành mà.

Con cóc Nhìn này, nhìn này. Nhà mình có một con cóc.

Thế là tất cả đổ xô lại gốc cây lộc vừng xem chú

cóc.

Câu vè “Con cóc là cậu ông trời” được đọc lên.

Lại thêm bài “Con cóc, con cóc nó ngồi trong

góc, nó quay cái lưng ra ngoài ấy là cóc con”

được hát lên.

Các con nhớ cẩn thận khi bước trên cỏ nhé.

Đừng dẫm chết cóc. Cóc là động vật có lợi, cóc

ăn muỗi, ruồi côn trùng để chúng không đốt

các con.

Chân ai khỏe

như chân

Chão chuộc? Cả nhà đang chơi ở vườn, phốc một

cái, một chú chão chuộc nhảy rất xa.

Thế là tất cả lại xúm vào tìm chão

chuộc. Chưa nhìn thấy, thì chão chuộc

đã nhảy xa cách cả nửa mét. Sao chão

chuộc bé thế mà nhảy xa được thế nhỉ?

Thế là lại bắt đầu bài học nhảy xa.

Xem ai chân khỏe như chão chuộc nhé.

N.M cong cả người để nhảy. Nhưng

anh T.K vẫn nhảy xa nhất. Thú vị thật.

Có rất nhiều thứ chúng ta có thể học

từ động vật đấy. Ví dụ như việc phải lấy đà để bật như chão chuộc trong vườn.

Chúng ta lại càng phải cẩn thận khi đi lại nhé. Cư dân mới của Casa Hanoi là một chú chão chuộc.

Xe đạp là để đạp chứ! Y.N đi xe đạp đến, loay hoay không biết làm thế nào để dắt vào.

Bác H: Y.N, con suy nghĩ đã rồi hãy làm. Con nghĩ xem làm thế nào

để mang xe vào đây đượ c.

Y.N: Con không biết.

Sa: Để con giúp em.

Bác H: Sa, con chỉ giúp khi em nhờ thôi chứ, với lại việc này em tự

làm được.

Sa: Y.N, em có cần chị giúp không?

Y.N: Có ạ.

Sa phăm phăm ra bê luôn xe

vào tận bậc thềm, đặt xuống.

Hết chỗ nói. Cái xe nặng như

thế mà bê huỳnh huỵch.

Mẹ H: À hóa ra là con giúp em

như thế. Xe đạp là để đạp chứ

có phải để bê đâu. mẹ biết con

muốn giúp em nhưng lần sau

con để em tự làm sẽ tốt hơn cho

em. Con có hiểu không?

Sa: ...

Ô tô đi tắm đi! Đi dạo, các bạn thấy cửa hàng

rửa xe có hẳn ba cái ô tô đang

được rửa quá thú vị liền ngồi

xem.

Xịt nước này, phun xà phòng lên

này. Ơ, sao xà phòng lại chui ra

từ cái ống? Bỗ ng N.M hét lên:

“Ô tô đi tắm đi!” Tất cả cười

nhắc lại: “Ô tô đi tắm đi!”

Cái xe Everest là thú vị nhất

trong mắt các bạn nhỏ vì nó có

lốp dự trữ, lại là xe leo núi. Sau

khi bác H giải thích về tên xe, các

phát hiện tên có ba chữ E. Đây là một dịp để

thực hành kỹ năng xã hội.

Bác H: Ai sẽ là người đi hỏi chủ nhân cái xe này

xem ô tô đã đi leo núi lần nào chưa?

Y.N đứng lên nói to: Con. Rồi nhanh chân chạy

lại chỗ bác chủ xe và hỏi:

- Bác ơi xe bác đã bao giờ leo núi chưa?

Bác chủ xe: Rồi, bác lái xe đi Sapa rồi.

Sa: Con đi Sapa rồi đấy.

M.N: Con cũng đi Sapa rồi.

Bác chủ xe: Bác cũng đi Hà Giang nữa. Đã ai đi

Hà Giang chưa?

......

Câu chuyện cứ thế tiếp tục và bác chủ xe vừa nói chuyện vừa cười vì chắc chưa bao giờ gặp em bé

nào mạnh dạn như các em bé nhà Casa Hanoi. Cuối cùng các bạn tập nói. “Cảm ơn bác đã kể

chuyện cho chúng cháu.” rồi dắt tay nhau đi về.

Vì em là con gái

Mỗi khi mẹ đánh son, Sa lại chạy lại “Con thơm mẹ nhé.”

Và nàng thơm mẹ cho đến khi môi nàng cũng dính son

và chạy ra gương soi.

Mấy hôm sau Y.N mang đến một thỏi son dưỡng môi.

Mấy chị em phụ nữ tranh nhau đứng trước gương tô

son dưỡng môi.

Sau khi bác H bảo ăn rau mầm cho má đỏ môi hồng vì

rau mầm nhiều vitamin đĩa rau mầm hết vèo vèo. Ai

cũng nhìn môi M.N đỏ xem xinh ra sao.

Có hôm, cuối ngày các bạn ăn thanh long đỏ xong mang

vỏ ra giã lấy nước đỏ vẽ tranh Everest. Y.N thấy màu

hồng đẹp bảo “Con đánh móng chân.” Và rồ i hai chị em

Sa và Y.N ngồi tô móng chân bằng nước vỏ thanh long.

Đúng là không ai nghĩ ra được.

Lễ hội tháng 7 vẽ mặt, Sa và Y.N được vẽ lên môi, hai

chị em nhìn nhau cười sung sướng.

Thì em là con gái mà lại!

Chuồn chuồn bay thấp thì cao,

bay cao thì thấp bay vừa thì cao Bác H thử xem khiếu hài hước của các bạn ra sao nên đọc cho các bạn nghe câu như trên. Nghe

xong tất cả cười ha ha hí hí. Rồ i bác H chỉ vào M.N:

- Ôi nhà mình có bao nhiêu là chuồn chuồn kìa, đi bắt đi thôi.

Tất cả đuổi theo M.N để bắt chuồn chuồn. M.N chạy vòng quanh nhà vì chuồn chuồn thực ra được

in trên váy M.N. Đến khi M.N thấy trò chơi này thú vị thì tự chạy lạ i và bảo các bạn: “Đi bắt chuồn

chuồn đi.”

Đi dạo, các bạn nhìn ngay ra chuồn chuồn đang đậu trên cành cây. Cả nhà đứng im bất động nhé.

T.K rón rén đi xuống bắt, nhưng làm sao mà bắt được. Chuồn chuồn có cánh thì bay, không bay cu

Tí bắt ngay bây giờ. Chuồn chuồn bay đi luôn, thế là xong!

Em lớn rồi em không

khóc nữa nhé! Hôm nay ngày 23.7.2015, N.M đi học xong tự bảo với các cô như thế này: “Em lớn rồi

em không khóc nữa nhé!” Thế nên bác H và các anh chị cũng không giúp em khi đi tè

nữa. Em tự đi đi nhé. Em lớn rồi mà.

Chuyện đi tè của N.M

cũng làm mọi người

cười no khỏi ăn cơm.

Đang ăn trưa, N.M

đứng giữa nhà thò

chim ra. Bác H lấy tay

che mắt.

- N.M con chỉ làm thế

trong nhà vệ sinh thôi,

đây là lớp học. Bác xấu

hổ quá không nhìn đâu.

Sa chạy lại lấy tay che

chim cho em.

- Vào đây chị giúp.

Nói rồi dắt N.M vào

nhà vệ sinh. Tiếp đó cả

nhà được nghe.

- N.M cầm chim đi, em

phải cầm chim thì mới tè

được vào bồn vệ sinh

chứ. Thấy chưa, bắn

tung tóe rồi đây này.

Bẩn hết nhà vệ sinh rồi

đây này.

Sa cầm vòi nước xịt làm cả nhà vệ sinh ướt.

- Lần sau đi tè

em phải tè vào

đúng chỗ nước

này này, như

thế mới không

bắn ra ngoài.

Mấy hôm sau

N.M lại đi tè.

Thầy Th: Để

thầy hướng dẫn

cho con nhé.

N.M: Không!

Chị Sa ơi. Chị

Sa ơi em đi tè!

Nghe gọi, chị

Sa lại lon ton

chạy lại giúp.

Mấy hôm sau

nữa

N.M: Chị Sa ơi

em đi tè.

Sa: Em tự đi đi,

chị hướng dẫn

rồi còn gì.

N.M bước vào nhà vệ sinh rồi còn thò đầu ra

vừa báo cáo chị Sa vừa chúm chím cười.

- Chị Sa ơi em đi tè nhé!

Đám tang của Nini Cả nhà đi dạo thì tìm được một chú chim sẻ bị thương.

T.K muốn mang chim về cứu

sống. Thế là các bạn họp nhau

lại bàn, chị Sa lấy cặp nhiệt độ

ra cặp cho chim, các bạn thay

phiên nhau lắng nghe xem tim

có còn đập không.

Chú chim sẻ được đặt tên là

Nini.

Dù tất cả đã dỗ dành cố gắng

nựng nịu làm giường hoa lộc

vừng êm ái cho Nini, nhưng

cuối cùng chim vẫn bị chết.

Bác H gập một cái quan tài

trắng cho chim sẻ. Các bạn

đi nhặt hoa lộc vừng về làm

một cái đệm màu đỏ êm

như nhung. Đặt chim sẻ

lên. Mỗi bạn lại đi nhặt

thêm mười bông hoa nữa

để phủ lên người chim sẻ.

Rồi cả nhà quyết định chôn chim sẻ dưới gốc cây khế cho mát. Sa và T.K hì hục đào mộ ở dưới. M.N

và Y.N lên tầng hai vẽ tặng Nini hoa để cắm lên mộ. Rồi các bạn chôn Nini. Nói lời tạm biệt. Lấp

đất. Cắm hai bông hoa giấy lên trên. Đám ma không ai cười đâu nhé. Đám ma là một sự kiện buồn.

Để xem có ai còn nhớ đến Nini nữa không!

Lấy cặp nhiệt độ để đo cho chim

Học thầy không tầy học bạn!

Bác H: Con biết đây là hình gì không?

Y.N: Con biết, đây là tam giác cong.

Bác H: Sao con lại biết đây là tam giác cong?

Y.N: Con nghe bác H hướng dẫn M.N con

nhớ luôn.

Bác H bận, chị Sa đi về nhà Y.N. Thế mà hai chị em lại

xung đột đẩy nhau ngã cái vèo từ trên ghế xuống. May

mà chưa vỡ đầu hay gẫy mất cái gì.

Hôm sau bác H bảo chị Sa nói chuyện với Y.N. Chị Sa

xin lỗi em. Em tha lỗi luôn.

Đến khi đi dạo, bác H chỉ cho các bạn cái biển cấm bơi

và đường gạch chéo. Y.N nhặt một cái que lên bảo

“Con gạch chéo đẩy nhau.”

Đúng rồi, đẩy nhau là bị gạch chéo luôn đấy.

Con

gạch chéo

đẩy nhau.

Trong khi

M.N học về

hình tam

giác, Y.N đã

quan sát và

ghi nhớ

Săn bắn, hái lượm Sáng thứ sáu, cả nhà đi quanh

khu bán đảo tìm cái ăn. Quay

lại cái thuở săn bắn hái lượm.

Bác H đội mông T.K trèo lên hái sung.

Mỗi bạn cầm một cái giỏ để hứng ở dưới.

Để cho công bằng mỗi bạn được một quả

thôi nhé. Rồi đi vặt lá me chua loét ăn.

Rồi đi xin khế.

Người ta xin một quả khế trả một cục

vàng thì mình xin một quả khế trả một

nụ cười nhé.

Chán, tất cả đi ăn kem và uống cà phê

xem cá. Thực đơn đây. Ai đọc được thì

gọi kem. Ai không đọc được thì thôi nhé.

Thế mới biết tại sao lại phải học chữ. Cô

T giúp một hồi sau đó ai cũng gọi được

kem để ăn. Sau một buổi đi cà phê ai

cũng đọc được từ kem đương nhiên là

trừ N.M, em được đặc cách.

Sa và Y.N tập đọc chữ từ menu Vui sướng thưởng thức kem do chính mình gọi

Trí tưởng tượng của một em bé Y.N nhặt được mẩu dây thừa của dây nhảy dây liền cầm lấy

buộc quanh váy của mình:

- Bác H ơi con có thắt lưng này.

Trông Y.N cuốn sợi dây quanh cái váy ngủ lại thành mốt

mới chết chứ. Lung linh ra phết. Một lúc sau nó đã thành

một sợi dây câu, một lúc sau nó đã thành đủ thứ trên giời

dưới biển.

Thế nhưng một lúc sau nó lại ở dưới đất. Bác H cất đi để

xem Y.N có biết mình bị mất không, và đến giờ vẫn không

thấy Y.N hỏi. Như thế có nghĩa là chưa quản lý được tài sản

của mình rồi.

Bài học ở đây là nếu em bé không nhớ được đồ mình có,

có nghĩa là em bé không cần phải có nó. Bố mẹ có thể cất

bớt đi hoặc luân phiên đồ dùng, đồ chơi cho bé quản lý

được.

Làm mưa Trưa nắng, bác H gợi ý các

bạn đi làm mưa. Y.N, M.N

và Sa mỗi người một cái xô

đi vảy nước lên những viên

gạch cho mát.

Ba chị em vẩy mưa, chán

vảy tưới nhau cười hỉ hả.

Tất cả các bạn đều mát, tất

cả các viên gạch đều mát,

nhà mình mát. Đạt được

điều mong muốn. Lại cộng

thêm bao nhiêu là nụ cười

khuyến mãi.

Thế là tốt rồi!

Gạo là để nấu cơm chàng nhé! N.M bốc gạo rắc khắp nhà. Bác H nhắc:

- N.M gạo là để nấu cơm, không phải là thứ để chơi đâu con.

N.M lấy chổi xẻng đi hót gọn vào. Thôi đã rơi ra sàn rồi thì chỗ

này để cho chim ăn vậy, nhưng em lại thấy thích thú và lại đổ ra

rắc xung quanh. Bà L bảo: “Ở trường khác thế là ăn đòn rồi đấy.”

“Vâng. Nhưng ở đây thì không ạ. Bạn ý chỉ muốn khám phá thôi, bà

cứ để bạn ý tự dọn.” Nhưng

cuối cùng thì cả T.K. Sa và

Y.N cùng giúp dọn mới nhặt

hết được gạo vào bát mang

để lên giá sinh học cho chim

ăn.

May thế

không vỡ

Y.N cầm vài thứ trên tay chạy

thế là rơi luôn cả lọ hoa xuống

sàn. Không ai nhìn, không ai

nói câu gì. Y.N tự cầm cái lọ ra

bảo: “May thế không vỡ.”

Thỉnh thoảng làm sai một điều

gì đó là một chuyện rất bình

thường. Người lớn cũng luôn

thế mà, nên với các em bé, đó

là chuyện không có gì phải nói.

Quan trọng nhất là trẻ tự nhận

thấy mình sai và tự sửa, như

thế sẽ nhớ hơn rất nhiều. Mà

có ai phải nói câu gì đâu.

Sa và Y.N đang làm mưa

Một điều kinh khủng Hôm trước, chú công nhân

hàn đã làm bắn vào và cháy

một cái ghế của các bạn, Y.N

phát hiện ra liền gọi:

- Bác H ơi con chỉ cho một điều

kinh khủng này!

Bác H: Ôi trời, chuyện gì thế

này?

Y.N: Không phải con đâu. Con

cũng không biết ai làm. Cô Ch

ơi ra xem một điều kinh khủng

này!

Cô Ch xem xong lại đến cô

T.

Y.N: Cô T ơi ra xem một điều

kinh khủng này!

Đúng là kinh khủng quá cơ,

hihi.

Mấy hôm sau các cô học

được điều đó từ Y.N, nên

khi thấy Y.N quên cất đồ

Cô Nh: Y.N ơi cô chỉ cho con

một điều kinh khủng này!

Y.N: Con biết rồi, con quên cất

ghế đúng không?

Ha ha, thế thì không còn là

một điều kinh khủng nữa

rồi.

Bóng chày là một môn rất mới, rất khó,

thế mà N.M đập bóng rất siêu, tự ném

bóng lên cao rồi tự dùng chày đánh bay

vèo vèo.

Cứ chiều là lại ra bể cát đánh bóng chày.

Các chị ném bóng cho N.M đánh. Bác H

quan sát cứ tưởng không thể nào đánh trúng, thế mà cũng đập được mới siêu chứ. Đợi N.M lớn là

Việt nam có đội bóng chày cho xem.

Ờ mà cũng chưa chắc, em đá bóng cũng siêu lắm, hay em sẽ làm ca sỹ nhỉ vì em hát Opa gangnam

style rất sành điệu. Em thú vị ra phết đấy!

Lúc đầu thì em khóc lóc, đến khi bà về ngay lập tức một giây sau em ngừng khóc. Và được đi cho

cá ăn cơm nguội thì em chạy còn nhanh hơn cả hai chị Y.N và M.N. Hai chân em chạy vèo vèo chắc

nình nịch. Thế mới biết em chỉ dọa mọi người thôi chứ em cũng không phải dạng vừa đâu, vừa,

vừa, vừa đâu. Bác H hát trêu em, em nhận ra ngay, cười tít mắt, em lại còn hài thế chứ.

Vận động viên bóng chày

số 1

của Casa Hanoi

Chuyện bắt đầu từ M.N vẽ một lèo vài tờ, bác H bảo “Con có

thể làm một cuốn sách.” Cô Ch hướng dẫn M.N khâu sách, anh

T.K thấy thế cũng muốn làm sách. Sách của anh là sách ngôn

ngữ. Sa thấy thế cũng làm sách. Cả nhà làm sách. T.K say mê

ngồi xâu kim khâu len khâu gáy sách thành quả lao động của

mình xong thì khâu cho cả các em nữa.

Y.N thấy thế cũng làm hẳn một cuốn sách hình học. Khâu sách,

đánh số trang, vẽ bìa... và việc mọi trang sách đều cần có nội

dung. Thế là cả tháng bảy em vẽ hình, cuốn sách đến cuối tháng

vẫn chưa xong, khi nào xong em sẽ mang về cho bố mẹ đọc.

Cả một dự án to tát thế cần có thời gian.

Con mèo mà

trèo cây cau T.K trèo siêu cao thủ.

Nói chung là vận động của anh T.K rất siêu. Anh

còn trèo được cả cau. Sa đứng dưới lấy đầu đội

mông anh lên. Khách đến chơi nhìn thấy cười chết

ngất. Không ai có thể tưởng tượng ra được một

trường mầm non có những trò như thế, mà toàn do

trẻ tự bày ra với nhau.

Dự án

SÁCH

Cái máy giặt thú vị thật! Cái máy giặt là

một điều kỳ diệu

với T.K và N.M.

Hai anh em tha

được giỏ đồ giặt từ

tầng một lên tầng

ba, bác H hướng

dẫn các bạn sử

dụng máy giặt,

bấm xong hai anh

em đứng trên ghế

gí mũi vào xem

cho đến khi máy

giặt xong. May mà để chế độ nhanh.

Phát hiện của T.K là “Khi quay nhanh, con chỉ

nhìn thấy màu hồng thôi.” Tất cả khăn tắm đi

bơi của các bạn

đúng là viền màu

hồng nên khi máy

quay nhanh chỉ

nhìn thấy màu

hồng.

Trưa N.M phải đi

ngủ. T.K và Sa

được bê giá ra chỗ

nắng để phơi

khăn. Thật là sung

sướng khi được

làm việc. Bác H lại hướng dẫn cách giũ phẳng

đồ rồi mới phơi ra sao, được dịp hai anh em

giũ lấy giũ để cười vang nhà. Khổ thân cái váy

xanh của bác H dính đầy những lông khăn

tắm.

Casa Hanoi có hẳn

một cái bồn rửa bát đặt theo kích cỡ của các bạn nhỏ. Đúng là công cụ quan trọng thật!

Bồn rửa đúng cỡ, các bạn tranh nhau rửa bát, rửa cốc, rửa rau củ và rửa tay.

Có hôm Sa và T.K còn quyết định không ngủ, thức rửa cho bằng hết tất cả cốc, bát, đĩa, thìa, đũa...

sau giờ ăn trưa. T.K xếp hết cốc lên giá và thốt lên: “Con rửa được bao nhiêu là cốc đây này!”

Tốt, tiếp tục phát huy!

Con

không

ngủ, con

muốn

rửa bát

Giun đâu mà giun, cuốn chiếu chứ! Trời mưa, ốc sên bò ra nên bác H bắt được một

chú mang đến cho các bạn quan sát. Sa để ốc

sên bò lên tay mình xong cười ngặt nghẽo vì

buồn quá. Đến lớp tất cả các cái đầu chụm vào

lấy kính lúp ra soi ốc sên.

Bác H: Các bạn nhìn xem trên cây cau có con gì

nữa này.

Thế là Sa và T.K bắc ghế đi bắt một loạt sên về

để lên đĩa quan sát. Ốc sên, sên bò khắp giá

sinh học rồi bò lên cây trúc.

Đi dạo, Sa không sợ con gì cả, thấy cuốn chiếu

là bắt luôn, nó bò trên tay buồn buồn.

N.M: Con giun, con giun.

Sa: Giun đâu mà giun, cuốn chiếu chứ.

Mẹ H: Sao cuốn chiếu lại cuộn vào thế Sa?

Sa: Vì cuốn chiếu sợ mẹ ạ. Bạn ý giả vờ chết đấy.

Mẹ H: Nhìn xem cuốn chiếu có nhiều chân không

này!

Sa: Một tỉ chân mẹ nhỉ?

Mẹ H: Không được một tỉ nhưng nhiều thật đấy.

Con sẽ trả bạn ý về chỗ cũ chứ?

Sa: Vâng.

Rồi Sa và N.M, Y.N đi bắt được mấy chú cuốn

chiếu liền. Nhưng rồi lại thả về với gia đình

cuốn chiếu.

Sa cho ốc sên bò lên ta

Mấy chị em chơi cát với nhau lưng ướt đẫm mồ hôi, mặt mũi lấm lem, đầu tóc chân tay đầy cát

như trâu đầm. Thế là cả ba bạn được đi tắm trong bồn. Lần đầu tiên các bạn được tắm với nhau, chị

Sa tổ chức luôn trò chơi lặn nín thở dưới nước. Y.N và M.N tranh nhau làm theo. Xong thì dùng vòi

hoa sen chơi trò chơi cứu hỏa. Thích quá! Ướt hết cả nhà tắm rồi đây này!

Đến khi ba cô chui ra khỏi cái bồn tắm, nước đen xì, đúng là trâu đầm. Mà lại ngay giữa lòng thành

phố. Thế mới siêu chứ!

Trâu đầm

Đèn lồng đỏ hà mình cả tiếng Trung và tiếng Việt,

tiếng Anh. Phải trang trí và mang

văn hóa Trung quốc vào nhà mình

chứ nhỉ?

Cô Th đi mua đèn lồng về treo lên. Tranh em

bé cho T.K dán lên cửa. Giờ chơi cũng đếm

bằng tiếng Trung. Hát các bài hát tiếng Trung.

Một hôm cô Th quên mất, Y.N nói tiếng Việt

và cô Th làm theo, Sa phát hiện ra là cô Th có

hiểu tiếng Việt luôn và bảo: “Small

Vietnamese?” Cả nhà nghe cô Th kể lại cười nắc

nẻ. Đúng là không giấu gì được trẻ con.

Nhưng các bạn luôn biết cô Th nói tiếng Trung

Quốc.

Cô Th còn hướng dẫn các bạn vẽ chữ tiếng

Trung như những tác phẩm nghệ thuật mới

ngầu chứ. Các bạn nhỏ đã nói tiếng Trung rồi,

cô Ch trình tiếng Trung cũng lên vèo vèo, chỉ

có mỗi bác H là lẹt đẹt đằng sau. Rõ chán!

N

Mấy cô

trò hứng

khởi lắp

và treo

đèn lồng

đỏ và

cùng nhau

học tiếng

Trung

Chiều thứ 6, ngủ dậy là cả nhà đi bơi. Sa và T.K thi nhau nhảy tùm tùm xuống bể bơi đi tìm cá

heo dưới đáy. Y.N và M.N bắt đầu từ bể trẻ con rồi sang đến bể người lớn. Mỗi N.M là sợ nước.

Thấy các anh chị chơi vui quá cũng mon men lại gần thò chân xuống.

Các bạn hát và nhảy múa dưới bể theo tiếng Anh. Các bạn bơi đuổi theo vịt mẹ vịt con. Các bạn

chơi lặn nhặt sỏi. Sa ném cả một nắm sỏi xuống đáy bể bơi, các bạn thi nhau thò chân xuống mò,

T.K và Sa thì lặn tìm. Siêu sao. Đến khi tắm tráng lại có một bài hát riêng.

Đi bơi xong về nhà ăn gì uống gì cũng ngon. Mà chân thì chắc sẽ dài ra cho xem.

Đi bơi

Các phép toán = Phép thuật của ảo thuật gia

Đố các bạn đếm được gậy số đấy!

Sa và T.K đếm gậy số,

lấy được thẻ số tương

ứng.

- Bây giờ các bạn có muốn

xem một phép màu không?

Bác H lấy gậy số 9 đặt

xuống, đặt thêm gậy số

1 nối tiếp. Wow, thấy

chưa 9+1=10.

- Giờ đố các con đi làm số

10 sử dụng các gậy số còn

lại.

Thế là hai anh em làm tất cả các phép toán

cộng bằng 10. Giờ chỉ còn mỗi gậy số 5, làm

sao đây? Hai lần 5 là 10. Và đó là cách các bạn

học phép cộng và

phép nhân bằng

gậy số. Đó là lần

đầu tiên phép

nhân được giới

thiệu vì xét cho

cùng nhân chính

là cộng bằng

chính số đó thêm

nhiều lần nữa mà

thôi.

Xong hai anh em lấy giấy và bút chì ra ghi lại

các phép toán.

Trò chơi trí nhớ Các bạn đặc biệt thích trò

chơi này, vì tên gọi là trò

chơi mà. Bạn phải lấy một

số, sau đó đi nhặt đúng số

bằng những viên sỏi màu

xanh ngọc đẹp tuyệt mang

về đếm trước mặt mọi người

xem có đúng không. Và

đương nhiên là phải chờ đến

lượt mình để được làm điều

đó thực sự cuốn hút các bạn

nhỏ. Các bạn có thể chơi

không chán.

Đi bơi

T.K và Sa đang làm phép cộng bằng gậy số

Các hoạt động toán học luôn cuốn hút các bạn nhỏ

Khi xúc giác có cơ hội Thường chúng ta sử dụng thị giác và để giác

quan đó làm phần lớn việc thu thập thông tin

cho não. Nhưng với các bài học giác quan, bài

khó nhất cuối cùng luôn là bịt mắt để học.

Điều này khó hơn với người lớn vì trẻ vẫn

nhạy cảm hơn chúng ta.

Bác H thấy T.K làm các hoạt động có vẻ dễ

dàng quá liền đố: “Đố con bịt mắt mà vẫn xếp

được các khối trụ có núm đấy.” Vèo vèo T.K xếp

được 40 khối trụ to, nhỏ, dầy, mỏng, cao, thấp

khác nhau chỉ dùng xúc giác.

Sa cũng thử xếp tháp hồng và cầu thang nâu

bịt mắt. Y.N cũng thử xếp khối trụ có núm. Hai

chị em xếp nhưng thỉnh thoảng lại kéo cái bịt

mắt ra để ngó xem mình đã xếp đúng chưa.

Các cô nhìn mà không dám cười.

N.M là em bé

rất cẩn thận và

có tính trật tự

Sa xếp

40 khối

trụ có

núm với

mắt bịt

kín,

thỉnh

thoảng

lại hé ra

nhìn

Cả nhà đi qua, ai cũng nhìn thấy cái thảm bị lật lên một góc

nhưng không ai sửa. N.M đi qua thấy thế, quay lại, lật lại

góc thảm, vuốt thẳng, đi tiếp. Cái gì để xộc xệch N.M ra

sửa. Cất đồ vào tủ, thò cái dây ba lô ra là cậu chàng mở của

cất gọn gàng vào rồi mới đóng cửa tủ để đồ. Nhìn thấy rác

rơi trên sàn nhà, cúi xuống nhặt mang vứt vào thùng rác.

Giờ ngủ ga giường hơi xộc xệch là ngồi dậy kéo phẳng phiu

rồi mới nằm xuống ngủ. Thật là may có những em bé nhỏ

để đôi khi chính các em bé lại nhắc ngược lại các anh chị

lớn về tính trật tự.

Hộp nhị thức và hộp tam thức Anh T.K được thử sức hộp nhị

thức (a+b)3. Bác H thấy T.K có

thể làm nốt nên đứng lên đi để

T.K tự làm. Xong đến hộp tam

thức (a+b+c)3 thì hơi khó, sau

khi bác H hướng dẫn T.K ngồi

làm rất say sưa, tập trung.

T.K tập trung

suy nghĩ cách

xếp hộp tam

thức

Với những em bé đã lớn hơn một chút, các bạn thường

khởi động một ngày bằng các họat động dễ rồi mới đến

các hoạt động khó. Y.N sẽ làm một loạt các hoat động rót,

xúc, gắp... M.M sẽ học tất cả các loại cài khuy. Sa sẽ đi vẽ

một loạt. T.K sẽ đi gọt, thái, cắm hoa, sắp xếp ... thế rồi

khi vào guồng các anh chị mới lên tầng hai học những bài

học khó. Điều đó chỉ bộc lộ khi trẻ được toàn quyền quyết

định làm cái gì.

N.M sẽ xếp hình, cài khuy, xúc, rót, gắp và thích nhất là

được bày bàn ăn cho tất cả mọi người. Khi em đã vào

guồng vẽ em sẽ vẽ liền tù tì vài ba bức tranh.

Khi trẻ

được toàn

quyền

quyết định

Bàn cập kênh, tại vì sàn nhà không phẳng. Y.N, Sa và T.K phát hiện ra là có thể dùng giấy vệ sinh lót vào chân bàn thì sẽ hết cập kênh. Sau một hồi ba anh em làm việc, bàn không cập kênh cũng kê giấy. Y.N quay lại nhìn tất cả các chân bàn trắng giấy thốt lên “Trông giống hệt như bàn đang đi giầy nhỉ!”.

Quả là óc tưởng tượng phong phú!

Bàn đi giầy

Lễ

hội tháng 7

uổi sáng, cả nhà lên taxi đi Viện

bảo tàng Mỹ Thuật. Các cô bắt

nhịp cho các bạn hát từ nhà lên

đến nơi vui vẻ. Các bạn nhà mình được

học đi trật tự ra sao, quan sát trong viện

bảo tàng thì phải tôn trọng mọi người

xung quanh, tôn trọng những đồ vật được trưng bày thế nào.

Xem chán các bức tượng, tất cả ra ngoài nghỉ ngơi ăn bánh, uống sữa. Chắc là buổi sáng đói, hay lao

động trí óc tốn năng lượng mà tất cả ngồi ăn uống không thấy ai nói câu gì.

Rồi đi nhặt hoa đại rụng để vào một góc hay cài lên

tóc nhau. Ôi những cái là hoàng lan rụng đẹp quá.

Đố họa sỹ nào vẽ được màu vàng đẹp thế đấy. Thế

là tất cả lại đi nhặt lá.

Xong lại tiếp tục cuộc hành trình khám phá vẻ đẹp

của Mỹ thuật. Bác H chơi đố để giúp các bạn khám

phá tranh Đông Hồ. Bức các bạn thích nhất là Cá

chép trông trăng. Xem hai bức Vinh Hoa Phú Quý,

bác H đố xem ai biết đâu là bé trai đâu là bé gái, Sa

bảo “Con gái thì tóc xòe ra.” Nhưng cuối cùng thì T.K

bảo: “Con trai ôm gà trống, con gái ôm con vịt.”

Tất cả các cô ngạc nhiên.

Và tất cả được đi vào hàng lưu niệm, mua một cái

túi thêu những con voi cho các em bé, mua tranh

những chú trâu vẽ trên giấy điệp. Y.N mua một cái

hộp đựng trang sức. Sa mua một cô gái đang gảy đàn tì bà.

B

Cuối cùng khi lên tầng 3 tất cả ngắm tranh và tự quyết định vẽ một bức tranh cho mình. Thế là học

sinh Casa Hanoi bò ra để vẽ khắp nơi. Thật là một cảnh tượng đẹp mắt khi những em bé yêu thích

mỹ thuật. Chị Sa và Y.N cùng chọn vẽ tranh bò mẹ và bê con về làng sau một ngày dài làm việc. Bò

trong mắt các bạn phải có đủ tai, sừng, mặt, bụng, đuôi và 4 cái chân. Vẽ được bò mẹ xong Y.N hết

cả chỗ để vẽ bê con. Chị Sa bảo: “Vẽ bé xíu ở chân mẹ cũng được.” “Vẽ cái đuôi đi chứ, em không thấy

à, bê con chạy cong đuôi đây này.”

Bác H chỉ ngồi nghe và cười.

gủ dậy là bắt đầu tiệc.

Trong khi các bạn

ngủ, bóng bay được

treo lên. Trong tiếng nhạc, các

cô gái Casa Hanoi thay váy đẹp,

vẽ mặt xinh, chạy tung tăng.

Mời nhau ăn bánh uống trà.

N.M thích lắm nhưng khi ngồi

thì lại sợ thế là mặt mèo của em

đúng có hai cái tai là rõ nhất.

A.D sau khi vẽ xong Spiderman

thì chạy rất nhanh đi soi gương.

N

Các bạn nhỏ

tập trung vẽ

tranh

T.K ngủ dậy muộn nhất hóa thân thành một chú hổ rừng xanh. Hổ nấp ở dưới cỏ đợi Sa và Y.N để

vồ.

Sa: Con ơi nhảy xuống đi.

Y.N: Con sợ hổ ăn thịt lắm.

Sa: Con đừng sợ cứ nhảy xuống đi mẹ sẽ cứu.

Và cứ thế các trò chơi diễn ra tự nhiên. Mấy anh em thi nhau bay từ trên xà đu xuống. Này thì váy!

Và sân chơi Casa Hanoi ngập tràn tiếng cười, những khuôn mặt rạng rỡ. A.D và Q.B sau một hồi

cũng quen và ngồi ăn nhãn với nhau cứ như đã biết từ trước.

Sân chơi Casa Hanoi

ngập tràn tiếng cười và

những khuôn mặt rạng rỡ

Thế là đã hết một tháng rồi. Thời gian trôi rất nhanh. Các bạn nhỏ đã

quen nhau. Các thầy cô cũng có thời gian để hiểu các bạn hơn.

Hy vọng sau một tháng N.M sẽ không khóc khi đi học nữa!

Hy vọng các bạn mới đến sẽ thấy rất vui vì ở Casa Hanoi chúng ta thực

sự là một gia đình!

Lưu ý: Cuộc sống thực hàng ngày của các bạn thú vị hơn nhiều so với nhật ký này vì có rất nhiều

điều xảy ra các thầy cô không thể nhớ hết, không thể ghi lại hết, cũng như không thể diễn tả sinh

động như thật được.