Nghiệt Duyên - Sachvui.Com · tấm gương phản chiếu hậu quả ác nghiệt của...

654

Transcript of Nghiệt Duyên - Sachvui.Com · tấm gương phản chiếu hậu quả ác nghiệt của...

  • NGHIỆTDUYÊNNguyêntác:KooKam

    —★—Tácgiả:Thommayanti

    Ngườidịch:TrầnCẩmTúNXBThanhNiên-2015

    epub©vctvegroup25-12-2017

    Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

    http://sachvui.com/

  • “Mộtmặt,Nghiệtduyênlàcâuchuyệntìnhcaođẹpvàtinhtế;mặtkhácnólàmtấmgươngphảnchiếuhậuquảácnghiệtcủachiếntranh,đồngthờicủaphảnánhmộtcáchchânthựcvàsâusắccốtlõicủanềnvănhóaTháiLanđểtanghiên

    cứutìmhiểu.”•NhàxuấtbảnBaanwannagum

  • T

    Chương1

    hờitiếtbuổisớmmaimùađôngnămấylạnhtớimứcsươngmùbaophủkhắpnơi.NướcsôngChao-Phrayađầyứbởiđangtrongmùa lũ.

    Thuyềnbèxuôingượctrênsôngchỉnhưnhữngảnhhìnhmờảotrôiqualạitrongmànsươngrồikhuấtbóngđingay.Nhàcửahaibênbờsôngcũngbịlớpsươngmỏngchephủ,chỉcònnhưnhữnghìnhkhốinhòanhòa.

    Lànnướcvỡtankhimộtbóngngườiđanglặnbỗngnhiênnổilên,bímtóctếtdàilướithướt,khuônmặttrắngxanh,đôimôitáinhợtvìlạnh.Trờilạnhđếnnỗihơiphảratừmiệngcôtrởthànhmộtlànkhóitrắngdài.Cótiếnggọivọngđếnkhiếncôbámvàobậccầuthang,ngóngvềphíacâycầunốivàobêntrongnhà.Ngôinhànằmkhuấtgiữavườncây,chỉtrôngthấymáinhàcaocaonhôlênthấpthoángkhỏihàngcâytốithẫm.

    “Ang[1]ơi...Angơi...”

    Tiếnggọicàng lúcnghecànggầnhơn.Côgáibèn lặnxuống, rồi từ từngoilên,lầnnàychỉthấymỗigươngmặttừcổtrởlênnổitrênmặtnướcphíadướicâycầu,khôngđểphátratiếngđộng.

    Dángngườitrắngtrắngđangđixuyênqualànsươngấymặcáorétrồicònkhoácthêmcảcáichănlếchthếch,vậymàvẫnphảivừađicorovừakhoanh tay trướcngực. Khi đi hết cây cầu, bàngó xuống cầu thang dẫnxuốngsôngvàgọithêmlầnnữa:

    “Ang...Angơi...”

    Khôngthấytiếngđáplại,bàlẩmbẩm:

    “Điđâurồinhỉ...”

    Nhưngkhiquay ra thấy tấmkhăn tắm lớncònvắt trêncànhcâybầngầnđó,bàliềnquaylạigọi,nghiêmgiọnghơnlúctrước:

    “Cái Ang... Lên đây đi. Rét thế nàymà còn xuống sông tắm, rồi lại bịchuộtrútchoxem...Lênđâymaulên...”

  • Khuônmặttrắngxanhdầnnhôlên,hiệnraởchâncầu.Côthấybàđangmảinhìnsanghướngkhácnênđưataynắmlấycổchânbà.

    “Ốitrời...”

    Tiếng kêu thất thanh đồng thời với việc người đang đứng giậtmìnhhoảnghếtrụtphắtchânlạikhiếnchotênđầutròcườikhúckhích.

    “Xemkìa, convới cái.Mặt thì táixanh ra rồi...Rét thếnàycònxuốngsôngtắmlàmgì?”

    “Mẹcũng...Ngâmmìnhtrongnước rồimới thấyấm,không tinmẹcứnhúngtayxuốngnướcmàxem.”

    “Ấmthìlàmsaomàmôitáimétthếkia?”

    “Thìmiệngmìnhởtrênmặtnướcmàmẹ.”

    “Đừngcóởdướiđómàđốiđápchốngchế.Lênđâymau...Xuốngtắmtừbaogiờkhôngbiết,bàngoạimàkhônghỏiđếnthìcũngkhôngaibiết.”

    Thoắt cái, khuônmặt trắng xanhđã lại biếnmất dướimặt sông, kéotheotiếngnướcbắntung.Khônglâusau,cáidángbénhỏđãleocầuthanglên,miệngxuýtxoakhekhẽ.

    “Saobảokhônglạnhcơmà?”

    Miệngthìtráchcứnhưngtaybàvộivàngchoàngcáikhăntắmlênvaicon.

    “Conkhôngđemváyquấnrađểthayà?”

    “Convắtởcànhcâykiaạ.”

    Ngườicôrunlẩybẩykhithayváy.Bàmẹbènvuốtmáitóccô,vắtnướcchođỡlạnh.

    “Tóctaiướthếtcả.Aicũngkêuờiờilàrét,chỉcócáiconbénàylàlạiđitắmđibơi.Thậtcứngđầucứngcổ.”

    “Đâucóạ,chỉlàconmuốnđẹphơnthôimà.”

    Vừanhanhtaythayváycôvừabiệnminh.

    “Cái gì?Tắmsôngmùađôngchođẹphơn?Mẹchưa từngngheainóithế,chỉthấyngườitanói‘xemvoixemmùalạnh,xemgáixemmùahè’.”

    “Khôngphải,ýconlànếubơilặnthườngxuyênsẽgiúpdángngườithon

  • đẹp.Mẹxemcongầyeothếnày,đếnnỗilũbạncònđặtbiệthiệuchoconlàNàngTômđấy.”

    “Cứởdướinướclâurồibiếnthànhthứcănchotômlúcnàokhôngbiếtấy,khôngthìcũngbịchuộtrútmàchếtđuối.Hômnayconkhôngphảiđếntrườngà?”

    “MẹlạiquênhômnaylàChủnhậtrồi.”

    “Ơ...thảonào.Saocứđểchotóctaiướtlướtthướtthếkia?”Vừanóibàvừalấycáichănđangkhoáctrênmìnhrachoàngthêmchocon.

    “Nămnaylạnhthậtđấymẹnhỉ.”

    “Ừ.Nướccũnglớn.Nămnaymàngậpthìvườncamphíangoàichắclànguy.”

    “Ngườitađồnlàcóthểsẽxảyrachiếntranhnữa.”

    “Ối...Conbénày,dựavàocáigìmànóithế?”

    “Thậtđấymẹ.Ởtrườngđạihọc,mọingườicũngbàntánvậy.”

    Vừanóicôvừakéocáichănchokínngười,cúiđầuxuốnglautócbằngtấmkhăntorồihấttócrađằngsaulưng.Thânhìnhbénhỏ,dángvẻmảnhmaikhuấtdướilớpkhăntokhiếntrôngthoángqua,côgiốngnhưmộtbégáicómáitócdàiđennhánh,hơigợnsóng.Trêngươngmặttrắngxanhnổibậtlàđôimắttođenláy,ánhlênnétnghịchngợmtươivui.

    “Nói gì toànnhữngđiều chẳng lành.Đức vuađã có thánh chỉ gì đâucon.[2]”.

    “NóiđếnchuyệngìmẹcũngchỉchờnghethánhchỉcủaĐứcvua.”

    “NếumàcóxảyrathìchiếntrườngcũngởnhữngnướcphươngTâyconơi.Chắcnướctakhôngdínhlíugìvớihọđâu.CứxemChiếntranhthếgiớilầntrướcđó,đếnkhitachuẩnbịcửquânđộiđichâuÂuthìchiếntranhcũngkếtthúcrồi.”

    “Nhưnglầnnàycũngkhôngbiếtchừngđâumẹ.”

    “Thôiđượcrồi.Aicóđánhđấmchémgiếtnhauởđâuthìcũngkệngườita,mìnhcứlàmviệcmình.Lênnhàthôicon,lạnhđếntáixanhvàorồikìa.”

    “Từtừđãmẹ...”

  • Vừanóicôvừacúixuốnggốccâybầnmọcởmépnước,chỉgiâylátđãkéolênmộtsợidâydàibuộcđầynhữngcontômcỡbự.

    “Cáigốcnàycóbaonhiêu là tôm.Lúcđầuconcũngkhôngđịnh tắm,địnhđợimuộnmuộnmớixuống sông.Nhưng rồi thấybọn tômnổi lên,thấycảrâuđỏ,nhiềuơi lànhiềunênmớixuốngmòạ,cònhơnlàmmồichobọnchuyênđimòtômạ.Đểđấymìnhlàmmắmngọt.Màcâysầuđâucuốivườnđãlênngọnnonchưahảmẹ,lâurồiconkhôngvàođấyxem.”

    “Hômkiacóngườiđếnmua,hìnhnhưngườitangắthếtcảngọnrồi.”

    “Ối...đúngcâysầuđâuconthíchăn.Nhưngbiếtđâuvẫncònsótlại,đểconđihái.Mẹlàmmắmngọtchoconmẹnhé.”

    Nắngbắtđầunhènhẹxuyênquađámsương, làmcholànsươngkhóimỏngmanhtandần.Câycầudàinốitừvensôngvàođếnconđườngnhỏhaibêntrồnghoahoànganh.LốiđinàyvòngquabụidủdẻvàrặngdừanướctầmthấpdẫnđếncănnhàsàncaokiểuTháitruyềnthống,phíadướiđể trống trông thoángvà sạch.Cầu thangbắc lênnhàhơidốc, châncầuthangcóxâymộtbồnximăngchứađầynướcsạchđểrửachân.Gầnbồnnướclàbụidạhươngsumsuênởhoatrắngcảcây.Đầucầuthanglàchiếccổnggỗđãhơiọpẹp,nhữngthanhgỗnhưđượcghépnốivớinhaubằngcâyhoachuôngvớidâyleoquấnquýtnởhoatrắngthơmlừng.Lancangỗchạy quanh hiên nhà rộng được chia thành từng đường kẻ to, bao lấynhữngcănphòngđóngkíncửa.Bêntayphảiphòngđầutiênkêthànhnơinấuăn,dọctheocháinhàtreođầycácloạirổrá.

    Phíatrướckhubếpcóxếpmấybuồngcau,bêncạnhlàcáimẹtđựngcauđãbổ, cả caukhô lẫncau tươi.Mộtbàgiàđangbậnbịu tướcvỏ cau, lấyriêngphần lõiquảxếp lại thànhđống trêncáimẹtcạnh thớtgỗ to.Mộtchốclạithấybàkéocáiốngnhổlạiđểnhảnướctrầu.Tiếngcườinóivọngvàotừphíacầuthanglàmbàngơitay,khoanthaiquayđầulại.

    “PhảilôinótừdướisônglênphảikhôngOrn?”

    “Mẹcóphảikéocháulênđâuạ,lúcđấycháucũngđịnhlênrồimàbà.”

    “Biếtngaymà.Conbénàycóchếtthìcũngchỉđitìmdướinướcmayramớithấy.”

  • “Thìcháulàconbộđộihảiquânmàlại.”

    Buộtmiệngnóixongcômớinhậnralàmìnhlỡlời.Mặtmẹcôlậptứcbiếnsắc,cònbàntaygiànhănnheođanggiơravớicáiốngnhổcũngsữnglại.Côgáiđượcgọilà“cáiAng”vẻmặthốilỗiquayraphíamẹkhẽnói:

    “Conkhôngcốtìnhạ.”

    Nétmặtcôgáikhiếnngườimẹtươilênchútít.

    “Conđithayđồđi,đểmẹvàobếpnướngtômcho.”

    “Lấytômởđâurathế?”

    “Thìvừarồinóbiếnmấtlàđimòtômđấymẹ.”

    “Ôi...Bàbiếtkhông,tômnógiươnghếtrâuđỏchótlênmặtnước,khôngthểkhôngbắtấyạ.”

    “Ối,phảitội...Tômnóbịsaynướcđấy,saokhôngbắtthảvàocáingòinướctrongvườn.”Nghevậy,ngườiconvàcôcháugáinhìnnhaumỉmcười.

    “Chúngnóchếtcảrồibàơi.Cháuthèmtômnướngănvớingọnsầuđâuluộc.Bàcómuốnăntômnướngchấmnướcmắmphaớtchungkhôngạ,mónruộtcủabàcòngìạ?”

    “Ờ...rủbàănthếnàylàphảitộicảngườilàmlẫnngườiănđấy.”

    Côgáibậtcườikhúckhích,đivòngvàotrongbếp,vắtcáiváyướtlêndâyphơidưới,giũcáikhăn laungườiướt rượtvắt lêndây trênrồinhónmũichânchạyvàocănphòngcuốicùngnằmđốidiệnvớibếp.

    Cănphòngđókhôngrộnglắm,nhưngvìchỉkêhaibathứđồđơngiảnnêntrôngthoángđãng.Mộtkhungcửasổtrổraphíasông, lúcnàocũngbuôngtấmrèmtrắngthêuhìnhchimcôngđangxòecáiđuôilộnglẫy.Dọctheocháihiêntreonhữngchậucâylàmtừgáodừacắtđôi,treolênbằngdâyxíchđồng,trồngdâyleođuđưaqualạilủnglẳng.Cửasổbênkiaphòngthìmởrakhuvườn,tấmrèmđượcvéngọnsangmộtbên,trôngthấytoàncảnhvườncamđangsaiquảkhiếncànhcâytrĩuxuốngnhưsắpgãyđếnnơi.Cháihiênphíabênnàycónhữnggiòphonglantreothànhhàng.

    Chiếcgiườnggỗthâmthấpkêdọctheobứctường.Thànhgiườngphíađầuvàcuốichạmkhắchìnhhoalárấttinhxảo,gỗlênnướcbónglộnbởithườngxuyênđượclauchùi.Gatrảigiườngphẳngphiu,đượcphủmộttấm

  • chăn lụađơnmàuhuyếtdụ.Cạnhđầugiườngcómộtchiếcbànhọc lớn,sáchvởxếpgọngàngbênđènbàn.Chaođènlàmbằnglụamàuhồngnhạt,cóviềnrencùngmàutạothànhméprăngcưa.Gócphòngkêchiếctủlớn,rồiđếnbàntrangđiểmbằnggỗsồi,kiểucáchhơicứngvàcổnhưngđượctrangtrínhữngmảnhren,cáitròncáivuônglótbìnhthủytinhtròntonhỏđủcỡnêntrôngmềmmạihơn.Rồicảchiếcbìnhpha lêxanhthẫmcắmmộtcànhhoànganhnởhoavàngrựccũnggópphầnlàmchocănphòngtrôngtươivui,sángsủa.

    Côgáibướcvàophòng,quaymìnhđóngcửalại,bỏcáichănđangkhoáctrênngườira,vắt lênthànhgiường.Chiếcváyquấnngangngựcchầnchỉngangxanhnhạtxenkẽvớisợidọcmàutrắnglàmnổibậtlàndatrắngmịntrôngnhưcẩmthạch.Cánhtaytrắngđưavềphíalọhoatrênbàn,rồidừnglạiđổiý.Côliếcnhìnvềphíacửaphòngđoạnkéocáingănkéobànphíabêntaytrái,lấyramộtchùmchìakhóa,chọnmộtchìađểmởngănkéobêntayphải.Bêntronglàcácloạihộptohộpnhỏsắpxếptheotrậttự,vàmộtalbumảnhbìađencódòngchữtiếngnướcngoàimạvàngđãphainhạtbởithờigian.Cô liếcmắtnhìnracửa lầnnữarồi lấycuốnalbumkhẽkhàngmở ra xem. Trang đầu tiên là hìnhmột bé gái nằm sấp trên sàn, xungquanh có rất nhiều búp bê.Đứa bé ấy đangngẩng lên,miệngmếumáochựckhóc.Góctráibứcảnhlàdòngchữmàutrắngviếtbằngbútlôngcóvẻnắnnót:

    CongáiAngsumalin[3]

    Được3tháng12ngày.

    Côgáicườikhithấytấmảnhngộnghĩnhrồivộigiởxemnhữngtrangtiếptheo.Đềulàảnhcủacùngbégáiấyởnhữngdángđiệukhácnhauvàvẫnnétchữấyghilạiđộtuổivàngàythángchụpảnh.Đếngầncuốimớithấy tấmảnhmộtngườiđànông trẻmặcquần lụavàáovải thôcổ trònđangchỉtaychođứaconxemgìđó,gócdướiảnhviết:

    “BéAng...Nhìnmẹkìacon!”

  • G

    Chương2

    ần trangcuốicủacuốnalbum làhìnhmộtngườiphụnữđangngồitrênchiếcghếtayvịnkiểucổ,mặcquầnchông-kra-bên[4],tayáobósát

    từcổtayđếnkhuỷu,rồibồngtừnglớptừcánhtayđếnvai,ngựcáotrangtrínhữngchùmrenhoacùngghimcàiáo,cổđeohaisợidâyngọctrai lồngvàonhau,chânđigiàyvàtất,haitayđặttrênthànhghế,cổtaycũngđeovònglắcđủcả.Khuônmặtbàtrôngviênmãn,ánhmắttươivui,máitóccắtngắnrẽngôi,vuốtmượt.Ngườiđứngđằngsaumặcquânphụchảiquân,haibênvaicóchùmbôngrủxuống,tayphảiômmũ,taytráiđặttrênvaingườiphụnữđangngồi,trêngươngmặtônglànụcườimỉmnhẹnhàng,vàđôimắtsắcsảo.Bêntráiảnhvẫnlànétchữquenthuộctừđầutớigiờ,nửangoáynửanắnnót:

    “TrungúyHảiquânLuangChalasinthurat.”[5]Bêndướicónétchữkhácnhỏhơn,baybướmviếttiếp:“OrnChalasin”.

    Ởtrangcuối làhìnhcôbéđãđếntuổibiếtđứng,đangbámvàochiếcghếcườitoetoét,phíadướiviết:

    “BégáiAngsumalinChalasin”.

    Côgáigậpcuốnalbum,thởdài...Mỗi lầnxemcuốnalbumảnhnày làmộtlầncôcảmthấyvuisướngphalẫnđắngcay.Tuyvậy,hễmẹkhôngđểýcôlạikhôngkìmđượcgiởraxembởiítnhất,nhữngtấmảnhtrongalbumcũnggiúpanủicôrằngtrongquákhứ,côđãtừngnhậnđượctìnhthươngcủangườibốmìnhthếnào!

    KhitrungúyhảiquânLuangChalasinthuratmớilàmộtanhsinhviêntrườngquânsựhảiquânManotch,theoquyđịnhcủanhàtrường,họcviênhải quân phải luân phiênnhau đi chợ hằngngày. Chính vì thếmà anhsinhviênấyphảithườngxuyênqualạikhuvựcbếnsôngTian.CứmỗilầnđếnlượtanhđichợlàsinhviêncảtrườnglạiđượcănchèvàchuốitiêucủacôbánhàngcókhuônmặtdễthươngtênOrn.Sựquyếnluyếntăngdầntới

  • mứcanhtheocôvềtậnnhàvàtìnhcảmcứthếpháttriển.Khichacôquađời,chàngtraitrởthànhchỗdựatinhthầnchohaimẹconcô,đếnkhianhtốtnghiệpthìhaingườilặnglẽkếthônmàkhôngcóhọhàngnàophíanhàtraiđếndự.

    Saukhihaingườicóvớinhaumộtcôcongái,anhđượccửđihọcđóngtàuởÝnămnăm.Lúcđầu,anhsĩquantrẻcũnglotrướcnghĩsau,khôngmuốnđinhưngngườivợcốgắngđộngviênvớiđủlýdokhiếnanhbớtlolắngvàđồngýđihọc.Ngàytiễnanhlênđườngởbếnsông,họhàngphíagiađìnhanhđếnđôngđủnhưngchẳngai thèmđểmắtđếncôbéđangđứngcùngmẹvàbàngoạikhiêmnhườngmộtgóc.Ngườibốbướctớichiatay vợ con cuối cùng,hôn con lưu luyến rồimớidứt áo rađi... Thời gianđầu,tintứcđượcchuyểnvềthườngxuyên,thỉnhthoảnglạicóquàgửichođứacon.Nhưngcùngvớithờigian,tintứccũngthưathớtdần,chotớinămcuốicùngthìkhôngcònnhậnđượctingìgửivềnữa.Thậmchíngàytrởvềngườivợcũngkhôngđượcbiết,trongkhingườichồnglạithôngbáorộngrãivềquêmìnhvàkhônglâusauđó,ngườichồngđềnghịlydị.

    Ngườivợchấpnhận,khônghémiệngphảnđốimộtlời,khôngrơimộtgiọtnướcmắtnhưngchỉcómộtđiềukiện làngườibốkhôngcònbấtkỳquyền gì với cô con gái nữa.Người chồng lưỡng lự hồi lâu nhưng do họhàngthúcgiụcnênrồicũngđồngý.Sauđókhônglâucótinđámcướimớicủaôngđượctổchứclinhđình.Côbéđượcmẹvàbànuôinấng,chămchúttừng li từng tínhưngphải tuân theomộtđiều luậtnghiêmkhắc là cấmkhôngđượcnóiđếncha.Côthừahưởngtínhcáchkiêuhãnhcủangườimẹ,vàlàtìnhyêulớnnhất,duynhấtcủabàngoạivàmẹ.

    Vềsau,ngườichacốtìmcáchđềnghịgiúpđỡ,bảotrợcontrongviệchọchành,nhưngđềubịtừchối.Bởivậy,côbéAngsumalinchỉđihọcởnhữngtrườnghọcbìnhthườnggầnnhàtrongkhinhữngđứaemcùngchakhácmẹ với cô đượchọc ở những trường tốt nhất thời bấy giờ.Nhưng cô gáicũngcốgắngphấnđấuđểvàođượcđạihọc,tấtcảnguồnchucấpchocôđềutừmồhôicôngsứccủabàvàmẹ!

    Mùi tômnướng thơmphức bay vào phòng khiến cô gái vội vàng gấpcuốnalbumcấtvàochỗcũ,khóalại,rồinhanhchóngthayđồ.Máitócdàiđượctếtlỏngthànhbímquấnquanhđầu,lấycặpgàiqualoa.Côthaymột

  • chiếcváyđencókẻngangmàuvàngnhạtcùngbộvớichiếcáothânhơidài,cổtròn,taylỡđếnkhuỷu,màuvàngdịukhiếncôtrôngrạngrỡhơn.Côgáithoa qua chút phấn lên gương mặt trắng hơi gầy, rồi vội bước ra khỏiphòng.

    “Thấyimim,bàlạitưởngđingắtngọnsầuđâungoàivườnrồi.”

    Người bànói khi trông thấy cô...Hình ảnhbàngoại co ro quấn khănlụngthụngngồibổcaulàmcôcảmđộngbồihồi.Cảbàvàmẹđềulàmviệcquầnquậtđểgomgóptừngđồngbạtchocôđượchọcđạihọc.Khicôvừatốtnghiệpphổthông,cònlưỡnglựchưabiếtcónênhọctiếptheochúngbạnkhông, chínhbàngoại làngười cất giọng khànkhàn giànuađưa raquyếtđịnh:

    “Cháuhãyhọctiếpđi.”

    Angsumalincòntrêubà:

    “Bàkhôngsợcháuhọccaorồiviếtthưtình,viếtthơđốiđápgiaiạ?”

    “Nếumàcóýđịnhviếtthậtthìcháuđãviếtđượctừlâurồi.Họcđicháuạ,biếtđâurồilạiđượctướcnọdanhkia.”

    “Thếcònmẹ,ýmẹthếnàoạ?”

    Đôimắtmẹcôlậptứcánhlên:

    “Họcđiconạ.Chừngnàomàmẹcònsứclựcthìconcứhọctiếpđi.Họclêncaovàođểaiaingườitacũngthấyrằngmẹđâycóthểnuôiconkhôngkémcạnhgìngườikhác.”

    “Aiai”màmẹnóiấykhôngthểlàaikhácngoàibốbởibốtừngnóimuốnbảotrợchocôhọctiếp,việncớlàmẹcôchắckhônglàmđượcnhưvậy.

    “Đểcháugiúpbàbổcaubànhé.”

    “Ừm,cháuđiháingọnsầuđâuchomẹđi.”

    “Nếubàđóithìcứăncơmtrướcnhé,khôngphảichờcháuđâuạ.”

    Côgáihơikéováycaolênkhiđixuốngcầuthangbởibậcthangdốc.Mẹtừngnhiềulầnmuốnthuêthợmộcvềsửanhưngrồicứphảitrìhoãnmãi,cũng vì không có tiền. Angsumalin vào vườn, đầu lúc ngẩng lúc cúi đểtránhnhữngcànhcamtrĩuquảlúclỉu...Nămnaycamsaiquảvìtrờirét,chắc sẽ bán được khá tiền,mẹ và bà sẽ không phải quá tiết kiệm. Nếu

  • không, chỉmuamột tấmvảimayváymẹcũng suyđi tính lại,ngượcvớiviệcchitiêuchocô,xingìlàgầnnhưđềuđượccả.Mẹnói:

    “Đểconcũngcómọithứkhôngthuabạnkémbè.”

    Nhưngsâutronglòng,Angsumalinbiếtmẹnghĩgì.Mẹmuốnchobốvàhọhàngbênnhàbốbiếtlàmẹcũngcóthểnuôiconmàkhôngphảicạycụcai.Mẹmuốnchứngtỏchomọingười thấy làhaibàntaymẹcóthểnuôinấngchocon sung sướng,đầyđủkhôngkémconngườikhác.Côbiết rõđiều này, nhưng bản tính khiêm nhường khiến cô biết cần kiệm, dànhdụm,cáigìkhôngnênthìkhôngphíphạm,cáigìkhôngđángthìkhôngtiêu;ítrađiềuđócũnggiúpchomẹvàbàcôkhôngphảilàmlụngvấtvảquásức.

    Trongvườnkhôngkhíkhálạnhdùsươngđãtanđinhiều.Trênnhữngcànhcâyngọncỏcònđọngđầysươngmàtheomỗicửđộngcủacô,nhữnggiọtsươnglạirớtxuống.Tiếngbúagõđậpkimloạiầmĩvangđộngvìcạnhkhuvườnnhàcôlàmộtxưởngđóngtàunhỏcủatưnhân.Khuđấtphíasauconngòi,cỏđãbắtđầumọclúnphún.Việckhơiconngòinàyđángraphảicủađànông,nhưngmẹcũngcốtựlàm,mỗingàynạovétmộtít.Dùcônàinỉmẹthuêthêmngườinhưngmẹkhôngchịu,bởi:

    “Cũngkhátiềnđấycon.Mẹcóthểxoayxởtựlàmđược.”

    Angsumalin định là hôm nay cô sẽ xuống khơi ngòi giúp mẹ... Câyhoànglancuốivườnđãtrút lá,chỉcòntrơ lạicành.Côgáimỉmcườikhinhớlạimấyhômtrước,bàcôvàothămvườnxonglênnhàthanthởrằng:

    “Cáicâyhoànglancuốivườnelàsắpchếtrồi.”

    Angsumalincònthêmvào:

    “Thếlàkhỏiháihoađembánrồi.”

    Nhưngbàthìlộrõvẻlobuồntrênmặt:

    “Hoànglanlàloàicâymàngườitadùngđểxemđiềmmayrủiđócháu.Nếucâymàtươitốtnghĩalàchủnhânsẽsốngthanhbình,thịnhvượng.”

    Cô léncườibởikhôngtin, tạisaocuộcđờiconngười ta lạiphụthuộcvàocâycốikiachứ.Bàcôcóvôsốloạicâymaymắnnhưxươngrồngbáttiên,hoamẫuđơn,rồicảmấyhọbạchhuệmàmỗikhichúngnởhoalại

  • phảithắpnếnthắphươngvàthắtnơđỏlêncâynữa.Cóloạicâycònhễtớimùakhôthìphảiđàolêntrướckhitrờicósấmbởibàbảo:

    “Nếukhôngsẽkhôngthiêng!”

    Hai vai cô và vạt váy ướt đẫm sương. Cây sầu đâu ngọt này hơi cao,nhưngcànhnhánhcụtcảvìbịchặtgầnhết,chỉcòn lạichútngọnxanhrờn. Angsumalin kéo vạt váy cho gọn gàng, nhìn trước ngó sau rồi nhảybám vào cành cây thấp nhất, đu lênmột cách thành thạo. Cành cây cósươngđọngkhátrơn.Nhữngcànhthấpthấpđềubịchặtcảnêncôphảileolênnhữngcànhcaohơn,càngtrêncaothìngọnsầuđâucàngmềm,mậptrắng.Angsumalinkhẽkhàngtrèolêntrên,khingồiđượctrênchạccâycaonhất,côthởphào,rồitừtừngắtngọnsầuđâuvứtxuốngdưới.TừđâychỉvươncổramộtchútlànhìnthấythấpthoángmáinhàgaBangkokNoi[6],tiếngcòitàuâmvangtheogióvọngtới.“Cứutôivới,ainémvàođầutôi!”

    Tiếngồmồmvừanóivừacườivanglêntừphíadưới.Côgáigiậtmình,vội kéo vạt váy che kín chân rồi ngó xuống. Chàng trai dáng cao lớn, dangămngăm,mặc quần soócmàuđen, áo phông trắng, eo thắt khăn rằnđangđứngcườikhoerăngtrắngởbờthửagầnđó,cũnglàđườngphânranhgiớigiữacáckhuvườnnốinhauliêntiếp.

    “Wanasđãđiđâutừsángthế?”[7]

    “Ế...saocâysầuđâulạicócảmanữthếnày?Ởtrêncâythìnhưkhỉnhưvượn,xuốngdướiđấtcógìnémnấy.”

    “Imngaynhé!”

    “Thếsaolạitrèolêncaothế,rồikhéongãxuốngchếtteochomàxem.”

    “Lênháingọnsầuđâu,ănvớitômnướng.”

    “Xuốngđiđểđâyháicho,nhưngphảichoăntômtrảcông.”

    “Việcgìchứ?Ngườitatựháigầnxongrồi,tộigì lạiphảichiatômchongườikhác,mấtcôngmòtômtừsánglạnhgầnchết.”

    “Ôitrời,hômnayrétthếmàcòntựxuốngmòtômư?”

    “Ừ,thấytômnósaynước.Thếđiđâuvềthếnày?”

    “BốsaisanggặpcôOrnđểbảolàngườibuôncamngườitasẽđếnđịnhgiáhômnay.Háiđủchưa?”

  • “Đủrồi.Lùiraxaxađi,rồiquaylưnglạiđây.”

    “Không,đâycứđứngthếnàyđấy,nếukhôngđượcchiatôm.”Chàngtraiđứngchốngnạnh,làmvẻmặttỉnhbơbấtcần.

    “Này,ngườigìmàlạiđinhìncongáileocây.”

    “Congáileocâythìthấythườngxuyên,nhưngleorồimà...”

    “Thôiđượcrồi...choănnửacon.”

    “Haicon!”

    “Thôiđượcrồi,mộtcon,tômtolắmđấy.”

    “Khôngđượcăngianđâuđấy.”

    Vừanóicậuvừaquaylưnglại,đứngkhoanhtaytrướcngực,miệngthìhốithúc:

    “Xuốngchưaaa?Nhanhnhanhlên.”

    “Caogầnchết,aimàxuốngnhanhđược.Đừngcógiục,khônglàngãđâynày.”

    “Xuốngchưaaa?Một,hai,ba?”

    Tiếngđộngmạnhkhiếnchàngtraivộiquaylại.

    “Ôi...”

    Cậukêulênvànhảyvọtquaconngòi,tiếnlạigần,cúixuốngchỗcôgáiđangngồiimdướigốccây,mặtnhănnhó.

    “Đaukhông?Ngãtừchỗnào,cócaokhông?”

    Bímtócvấnquanhđầucôxổtung,tayáobịquệtbẩnthànhmộtđườngdài.

    “Đángrakhôngnênnhảyxuốngtừtrêncaothế.”

    “Aibảolàngườitanhảy,cànhcâynótrơnnênbịtrượtxuốngđấychứ.”Cựnựcậuxong,côhấttayvùngvằng,khiếnchàngtraicườihựhự:

    “Dữthếkhôngbiết.Rồiđâyngườitakhôngởnhàchomàcáunữađâu,ngườitasẽtrốnđithậtxa.Khôngbiếtđếnlúcđấyđằngấysẽcáuvớiai!”

  • B

    Chương3

    àntayđangxoadọccánhtaydừngsữnglại,côngẩnglênnhìnthắcmắc:

    “Địnhđiđâu?”

    “Khôngnói.”

    “Xí...làmnhưngườitamuốnbiếtlắmấy.”

    Angsumalintừtừđứngdậy,phủivạtváyqualại.

    “Biếnmấtcũngtốt,càngkhôngcóngườicứtrêutứcmình.”

    “Thếaisẽchờđằngấymỗisángđihọc?”

    “Đimộtmìnhcũngđược.”

    “Tốtrồi.Ngườitasẽđithậtđấy.Cũngngạichẳngmuốnđiđâu...nhữngnămnămmớiđượcvề.”

    Lầnnàycôgáingẩnglênnhìnchămchú.

    “Cáigì,vừabảogìcơ?”

    “Đâybảolàđâysẽđinămnămrồimớivề.”

    “Điđâunhữngnămnăm?”

    “Saobảokhôngmuốnbiếtcơmà?”

    Chàng trai cố tình vòng vo trêu tức, cúi xuốngnhặtngọn sầuđâu lạithànhmộtđống.Côgáinhíumàyđămchiêurồihỏimộtcáchphấnkhích:

    “KếtquảthituyểnđãcôngbốrồiphảikhôngWanas?”

    Chàngtraimỉmcườigậtđầu.Angsumalintrònmắt:

    “ThếlàWanasđượcđiAnhhọc!Vuiquá.Bácchủtịchxãbiếtchưa?”

    “Biếtrồi.Hômqua,khingườitabiếtkếtquảđãvộiđếnkhoaemđịnhbáochobiếtnhưngkhônggặp,nênhômnayphảisangbảongayđây!”

    “Chúcmừngnhé.Thếbaogiờđi?”

  • “Không biết. Chắc phải đi trình diện rồi mới biết được, nhưng chắckhôngquáhaithángnữa,chậmnhấtlàbatháng.”

    “Thếthìchoănhaicontômcũngđược!”

    “Đãitiễnngườitađinướcngoàimàchoănmỗihaicontôm!”

    “Đâykhôngphảiđãichiataymàlàđãichúcmừng.Tiễnphảisau,haylàkhôngăn?”

    “Ớ,ănchứ.Mấtcôngnhặtsầuđâuchothếnày,cớgìmàlạikhôngăn.”

    “Thếlênnhàthôi.”

    Angsumalindẫntrước,nóichuyệnluônmiệngsuốtdọcđường.Ngườiđisaungắmcôgáibénhỏ,cảmgiáclưuluyếnlạlùngtrànngậptronglòngcậu.WanasvàAngsumalinlàbạnchơicùngnhautừthuởnhỏ.Chodùcậuhơncôhaituổi,họctrênhailớpnhưngvìkhichơicùngnhau,lúcnàocậucũngnhườngnhịncônênđốivớicôbéAngsumalin,Wanasđãtrởthànhcáitênnơicửamiệng.CònôngNun,chủtịchxã,bốcủaWanascũnglàchỗthânthiếtvớigiađìnhbamẹconbàcháucôtừlâu.CóviệcgìgiúpđượchọôngNunđềugiúpđỡhết lòngvàbằngmọi cách.Khi camchín,ôngdẫnthương láiđếnngãgiámuabuôncảvườn; lúc thiếunhâncông, cũng lạichínhôngcửngườisanggiúpmàkhôngtínhcôngságì.

    WanasvàohọcđạihọckhoaKỹthuậttrướcAngsumalinvàohọckhoaNgữvănhainăm.ViệcWanassángsángđềuđithuyềntừnhàmìnhquađóncôcùngsangsôngrồilênxeđiđếntrườngtrởthànhchuyệnđồnđạikhắp nơi. Chàng trai không khẳng định cũng chẳng phủ nhận, cònAngsumalin thìkhôngđể tâm,chỉcoi trọngviệchaingườiđãquenbiết,chơithântừlâu.Bởivậy,khôngcóaibiếtchuyệnđồnđạiấythựchưrasao.

    Chàng trai là conmột trongnhà.Chodù giađình cậu gốc gác làdânmiệtvườnnhưngaiaicũngrõgiasảncủaôngchủtịchxãphảivào loạitriệuphú.Cậucontraiduynhấtlạibiếtcôngbiếtviệc,chămchỉchịukhó,càngđếntuổitrưởngthànhcàngxếpvàohàngđẹptrai,nênđượcdâncảvùngmiệtvườndọc theoconkênhBangkokNoivàcáccônữsinh trongtrườngđạihọcđểmắtđến.WanaschơivớiAngsumalintừkhicôbémớivàotrườngtiểuhọcgầnnhà.VìkhôngcóanhchịemnênWanasrấtyêuquýcôbé.Tìnhcảmtrìumến,gắnbóấyhìnhthànhvàdầnănsâu,bámrễ

  • quathángnăm,trởthànhcảmgiácthânthuộcnhưthểngườicongáinàyđãlàmộtphầncủađờicậuvậy.Khibiếtsẽphảiđixanhiềunăm,sựlưuluyếncànggiatăngvànỗilosợphảichiacáchphủbóngđenlênlòngcậu.

    “Ang...”

    “Hử?”

    Côgáinhấccànhcamlên,luồnquaphíadướirồimớiquaylạiđằngsau:

    “Emvuimừngkhianhđithậtđấyà?”

    “Saolạikhôngmừngchứ?Anhđượcđinướcngoàimà.”

    “Ngườitachảmuốnđigìcả.”

    “Thếsaolạiđăngkýdựthilàmgì?”

    “Thìtạiemxuianh!”

    “Ngườitaxuitốtmàcònkhôngthích.”

    “Emkhôngnhớanhà?”

    “Khôngbiết.Anhphảiđiđãthìmớibiết làcónhớkhôngchứ,giờcònchưakịpđithìbiếtsaođược.”

    “Vừabiếtđượcđilàngườitađãthấynhớnhà,nhớemrồi.”

    Đôimắttotrònánhlênmộtđiềugìnhưngmauchóngtanbiếnmất.Côquayngười,vộirảobướcđitrước,vừanóivừacười:“Thôiđi.Anhsangđóchẳngmấychốcrồi lạiđikhắpnơigâychuyệnvớingười ta,khéocòncókhốiđốithủmàđấukhẩuhàngngày.”

    Chàngtraicúingườiluồnquacànhcam,nhảyquakhúcgỗchắnđường,theosátcôgái.

    “Đôicovớiaicũngchẳngvuibằngmìnhđôicovớinhau.”

    “Ờ...haynhỉ.”

    Vừađếnchâncầuthang,côgáiđãcấtgiọnglảnhlótgọivọnglên:

    “Mẹơi,Wanasxinăncơmcùngvớiạ.”

    “Củacháuhaicontôm,cháuxíphầntrước.”

    Ngoàihiêntrướcbếpđãtrảimộtchiếcchiếunhỏ,chínhgiữabàyđồăn.Trênmâmcóbađĩacơmcùngvớimộtcốcnướcdànhriêngchomộtngười.Tiếnggọilàmbàgiàđangđứngsúcmiệngbênhàngràoquaylạinhìnvà

  • nói:

    “ÀWanas,vàođâyăncơmvớibà.”

    “Dạcháucũngđãtựmờimìnhrồiạ.CôOrnđâuhảbà?”

    Ngườiđượchỏithămliềnxuấthiện,bướcrakhỏicửabếp,taybàbưngniêucơmđãlauchùisạchsẽ.

    “Wanastớivừađúnglúc.”

    “Bốsaicháusangnóivớicôlàngườimuabuôncamsẽđếntrảgiáhômnayạ.”

    “Wanasthiđỗđihọcnướcngoàirồiđấymẹ.”

    “Thếư?Cháusẽđiđâu?”

    “CháuđiAnhạ.”

    “Nênconrủvàoăn,mìnhsẽđãi tômnướngvớingọnsầuđâuluộcđểchiatay,kẻođihọcnướcngoàilạikhôngđượcăn.”

    “CáiAngmauđemsầuđâuđichầnquađi.Mẹvừamớichắtnướccơmrađó.”

    AngsumalinnhậnbósầuđâutừtayWanasđivàobếp.Côngâmngọnsầuđâuvàochỗnướccơm,chờmột lúcchonướccơmchuyểnsangmàuxanhrồilấyra,vẩynhẹvàbàyvàođĩa,tiếpđómởchạnbátlấythêmmộtchiếcđĩa.Khicôbướcrangoàihiênđãthấyanhbạnngồingayngắncạnhmẹmình.

    “Tốtrồi.Cháuđượchọcbổngnhànướcthìvềsẽlàmcôngchứcluôn,đỡphảiđikiếmviệclàm.XớicơmđiAng.Mắmngọtnhànàylàngọtlừ,đúngnhưtêngọiluôn.CáiAngnóthíchănngọt.”

    “Cháucũngthíchănngọtạ.”

    “Wanascònthíchăncaynữaạ,đểngườitalấyớtchỉthiênchonhé.”

    “Thếnàythìlàmsaođisốngởnướcngoàiđược?”

    “Chắccũngphảichịuthôiạ.CháulạicònghétđồănTâynữachứ,thứcăngìmàcứnhãonhão,nátnát,ngậyngậy,mặnmặn,chẳngravịgì.”

    Bàmẹnhìncôcongáiđangngồichốngtaycáchchàngtraimộtkhoảngmàthầmthởdàikhekhẽ.Cáchđâykhônglâu,chủtịchxãNunđãnóibóng

  • gióvớibàrằng:

    “CháuAngnódễ thương thậtđấy.Bênnhà tôicũngchẳngcócongáinênyêuquýcháunhưconđẻ.Mong làvề sauchịOrncũngkhôngcógìphảnđối.”

    Đấylàkiểuđánhtiếngcủangườilớnvớinhau.Chodùlàmẹ,gầngũivớiconhằngngàynhưngchỉđếnkhicóngườitớinóichuyệnnày,ýthứcrằngcongáimìnhđãlớnmớitrởnênrõrệttronglòngbà.Ngườimàcongáibàđượcdạmhỏiấycũnglàchàngthanhniênbàbiếtrõnhiềunămnay,ởcậukhôngcóđiểmgìđángchêtrách.Dẫuvậy,ngườilàmmẹcũngkhôngkhỏilo âu, cảm giác lo lắng càng tăng lên khi nghemấy chữ “đi nước ngoài”chạmvàonỗiđautrongtimbà.Quákhứxưacũđắngcaylạihiệnvềkhiếnbàmẹquyếtđịnhsẽkhôngđượcđểcóbấtkỳràngbuộcnào,tránhcholịchsửsailầmlặplại!

    “CậuNas[8]sẽđimấynăm?”

    “Theoquyđịnhlànămnămạ.”

    “Cũnglâuđấynhỉ.”

    “Lúcđi thì thì cháucũngháohứcmuốnđi,nhưngđếnkhibiết làđỗđượcđithật,cháulạicảmthấylolắng,nặngnềthếnàoấy.”

    “Cứ ở một hồi rồi sẽ quen, mới sang mà nhớ nhà thì cũng là bìnhthường.”Câunàybàvừanóivừagượngcườibởitrảinghiệmtrongquákhứđãdạybàđólàsựthật!

    “Chắccháusẽnhớnhàlắm.Bốmẹcháulúcđầucũngmừng,nhưnggiờlạibắtđầubuồnrồi.”

    “Bácchủtịchxãchắcsợthấycôđơn.”

    Suốttừđầuđếngiờ,côgái lặnglẽdùngtaynhóncơmđưalênmiệng.Wanasnhìncôchămchúnhưngchỉthấymộtgóckhuônmặttrắngxanhvàbênmáitócđennhánh,ánhlêntrongnắng.

    “Angvuilắmạkhithấycháusẽđikhuấtmắt.”

    “Tựdưnglạikiếmchuyệnđấy.”

    “Thếkhôngphảichắc,lúcnãyemnóithếcòngì.”

    “Trả lại tôm đây, cho ănmột con đủ rồi. Người nào hay gây chuyện

  • khôngcầnphảiănnhiều.”

    “Cũngđược,ngườitacũngnorồi.”

    “Norồicàngtốt,xongphảigiúpemrửabát,tậplàmchoquenkiểuTâyđi.”

    “CáiAng,làmthếsaođược.”

    Ngườibàkhẽmắng,nhưngchàngtraiđãcườikhoehàmrăngtrắng.

    “Không sao đâu bà ơi. Cháu làm cùng đượcmà.Nhường em ấy chút,chẳngbaolâulạichẳngcóaisaicháulàmnữa.KhôngbiếtđếnlúcấythìAngsẽsaiai.”

    “Khôngcóaithìtựlàm.”

    “CậuNascứnhườngnhịnnónêncáiAngmớiđượcthểlấntới”.

    Ăncơmxong,Wanasgiúpcôdọnchénđĩaxếpvàomộtgócphíangoàihiên,gầnvạinước.Ngườibànhấcmẹtcaurabổtiếp.Bàmẹnóivớicongái:

    “Mẹxuốngvườnxemcamthếnàođây.”

    “Vângạ.Nhưngmẹđừngnạoconngòivộiđấy,đểconxuốnglàmcùng.”

    Côrửabátrồiđưachochàngtraingồixếpbằngtròn,cầmkhănlautừngcáibát,dángđiệuthànhthạo.

    “Đêmqua,bốanhcũngnóilàkhôngmuốnchođi.”

    “Bácnhớconhả?”

    “Khôngphải,bốnóitìnhhìnhởnướcngoàigiờđanglộnxộn.”

    “Đúngđấy,aiaicũngnóivậy,ngườitae làsẽcóchiếntranh.Bácchủtịchxãtheosáttintứchơnmẹem,sángnayemkểchomẹnghe,mẹcònkhôngtin.”

    “Nhưngchắckhôngđếnnỗixảyrachiếntranhđâu.”

    “Nhỡmàchiếntranhnổrakhianhđangởbênấythìnguy.”

    “Nếu thế, hoặc là được gọi về nước trước, hoặc không, nhỡ không vềđượcthìanhchếtmất.”

    “Chếtlàmsaođược.Mìnhcứởđó,baogiờhếtchiếntranhthìvề.”

    “Nhỡhọđánhnhauđếnhaimươinămthìsao?”

  • “Thì chờ hết chiến tranh rồi về chứ có gì lạ, càng được ở nước ngoàinhữnghaimươinăm.”

    “NhưnganhloởTháiLan,đếnlúctrởvềcáigìcũngthayđổihết.”

    “Cáigìthayđổicơ?”

    Côgáingẩnglênnhìnvẻthắcmắc,nhưngkhivừagặpánhmắtchàngtrai,côvộingoảnhđi,cúixuốngchămchămrửabátđĩanhưthểđólàcôngviệcquantrọnggìphảigấprútxửlýchoxong.

  • B

    Chương4

    àntayđangcầmchiếcđĩahơihạxuốngkhinghethấycâutrảlờirõràng:

    “Emthayđổichứcònai.”

    Angsumalingượngcườimộttiếng,cốgiữgiọngnóichuyệnbìnhthườngnhưmọikhi.

    “Dĩnhiênrồi.Nămnămnữacáigìmàchẳngthayđổi.Ngườitaphảilớnhơn,tốtnghiệpđạihọc,hoặcnếukhôngthìphảibỏhọc.”

    “Thayđổithếthìaingườitanóilàmgì.Anhchỉsợlàcáithằngmặtlợnởkhoaemnóungdungcướpemđimất.Giờngườitaởđây,ngườitacònngăncảnđược.”

    “Vớvẩn...nói lung tung.Aimàđếncướpđiđược.Nóinhưngười ta làcongìhayđồvậtmàdễdànglấyđiđượcấy.”

    “Khôngbiết.Trướckhianhđi,anhsẽphảinóichuyệnvớithằngmặtlợnđóchorõtrắngđenmớiđược.”

    “Chuyệngìmànóichứ.”Côgáilẩmbẩm.

    “Nghechorõ,nghechorõnày,thưacôAngsumalinthânyêu...”

    “...vàkínhmến,”côgáinốivào.

    Wanasđặtchiếcđĩaxuống,làmbộphậtý.

    “Saolạiphảikínhmếnnữa?”

    “Đểchogiốngcôngvănấy.”

    “Đâycóphảicôngvụđâumàlàchuyệnriêng,chuyệncủatráitim!”

    Ngườinóilàmmặttỉnhbơ.Côgáithìkêulên:

    “Ế,cáianhWanasnày!”

    “Bìnhtĩnhnào,khôngbànghethấylạibiếtcóngườiđangtáncháugáibà.NghenhéthưacôAngsumalin.Ngườitasẽhùngdũngtiếnđếnnóivới

  • thằngmặtlợnlà:Nàycậukia...”

    “Nghecứnhưtiểuthuyết.”

    Wanasvờkhôngnghethấy,nhíumàylàmđiệubộnhưđangnóivớiđốithủthật.

    “Tôixinnóirõvớicậuthếnày,làcôAngsumalinấy,tôiđãnhắmnhe,đặtràotừlâurồi.”

    “Làmnhưngườitalàmảnhđất.”

    “Hừ...emđừngcóxenvào.Ngườitađangnóichuyệnvớithằngmặtlợn,đếnđâurồinhỉ?”

    “Aimàbiếtđược.Emcóphảithằngmặtlợncủaanhđâu.”

    “À,đếnđoạnnhắmnhe.Tôiđãnhắmcôấylâurồi,từhồicònlàtrẻconkia.Nêntôiđếnđâynóichocậubiếtlàtrongkhitôiđivắng,cấmcậutuyệtđốikhôngđượcluẩnquẩnquanhcôấy.Nếukhôngtôisẽquayvềnệncậuvỡmặtđấy,cậuhiểuchưa?”

    “Nếucậutabảolàtạicôấyđồngý...”

    “Há...Ang,emcoithằngmặtlợnấyhơnanhà?”Chàngtraivươnmặtlạigần,hỏichoranhẽ.

    “Ơ,thìbâygiờđanggiảsửemlàthằngmặtlợngìđómà.”

    “Giả sử thếkhônghayđâu,nghekhôngyên tâm tínào.Người tamấtbaocôngcưacẩmmàlạinóinhưchuyệnđùagiỡn.Emnhớđấy,trongkhingườitađivắng,emđừngcódínhdánggìđếncáithằngmặtlợnđó.”

    Đôilôngmàyrậmnhíulại,nétmặtlàmvẻnghiêmtrọng.Angsumalinngẩng lênnhìn, rồi cười tươi để lộ hàm răng trắng đều. Khi cười vui vẻ,khuônmặttrắngxanhmangnétngâythơnhưtrẻcon,đôimắttotrònlấplánh.Angsumalincôngnhậnvớilòngmìnhrằngsuốtbaonămcôvàchàngtrainàyquenbiếtnhau,Wanasđãchứngminhanhlàngườithậtsựcóthểbảovệvàchechởchocôđược.Khicôvui,anhlàngườicườicùngcô,lúccôbuồnkhổ,cũngchínhanhluônởbênanủicô.

    CôgáinhớrõcáingàymàcôcùngWanasrờikhỏicổngtrườngđểlênxeđiệnvềnhànhưmọikhi,haingườiđangsangđườngthìthấymộtchiếcôtôđiratừcổngtrườngphổthônggầnđó.Ngườiđànôngngồiởghếsauxe

  • quayranhìnthấycô,rồichiếcxeđótiếnlạivàđỗgầnchỗcôđứng.

    “Ang,con...”

    Angsumalingiậtmìnhquayphắtlại.Đếnkhinhìnrõlàai,gươngmặttrắngxanhcủacôhơitáiđi.Côcúichàocùnglúcôngcấttiếngtrầmtrầm:

    “Conđịnhđiđâuđểbốđưađi.”

    Côgáilưỡnglự.Chàngtraiđứngcạnhliềnquaysangkhẽnói:

    “Angđiđi.Anhđitrước,sẽchờởbếnsông.”

    Wanasliềnquađườngđitrước.Côgáiômsáchvởbướctớichiếcxe.Haicôbé trạc tuổinhauđangngồi trongxe,nhìn côđămđăm.Angsumalinnhìnlạilạnhlùng,rồitrảlờibố:

    “Conđangvềnhàạ”.

    “Bốsẽđưaconratớibếnthuyền”.

    “Dạthôiạ.Contựđixeđiệnvềđược.”Câucuốiphalẫntiếngcườiđượccốtìnhnặnra.

    “Lênxeđi,con.Bốlâulắmkhôngđượcgặpcon,muốnnóichuyệnvớicon.”

    Ngườibốcốnài,vàmởcửaxe,ngồilùivàobêntrong.

    “Kop[9],conlênngồitrênđi.”

    Côbébịgọitênlàmmặtnhănnhó,còncôbékiatênKaew[10]tỏvẻvùngvằng,giậndỗi:

    “Đểconlêntrênngồithêmmộtngườinữa.”

    “BốbảoKoplênngồiđằngtrước,cònKaewlùivàotrong.Đừngcónóinhiều,bốkhôngthíchđâu.”

    Haicôbé làmtheo lờibố,khôngdámphảnứnggì thêm.Angsumalinhơimỉmcười,bướclênngồicạnhbốrồiđóngnhẹcửaxe.

    “Ek,đưacôAngsumalinrabếnPhrajan[11]đã.”

    Nghebốgọi“côAngsumalin”,côbéKopngồiphíatrênimbặt.CòncôbéKaewliếcđuôimắtnhìnsangbên,khibắtgặpđôimắttotròngiốngbốđangnhìnmìnhsẵnbènngượngngượngquayđi.

    “Congầyđiđấy,haylàkhôngkhỏe?”

  • Giọng nói dịu dàng ấy không mấy khi cất lên với người khác.Angsumalin thầm cảm động trong lòng, nhưng nétmặt và ánhmắt thìkhôngbiếnđổichútgì.

    “Conkhỏeạ.”

    “Thếmẹvớibàngoạicókhỏekhông?”

    “Cóạ.”

    Câutrảlờingắnnhưngnóivớigiọngnhẹnhàng,khôngquácứngcỏi.

    “Conđithuyềnquasônghàngngàythế,cóvấtvảkhông?”

    “Khôngvấtvảđâuạ.”

    “Nếuvấtvảthìđếnởvớibố.”

    “Dạ,concảmơn,nhưng...nhàcủaconchẳngcònai!”

    Câunóiấycốtìnhmỉamaingườibố.“Nhàcủacon”thểhiệnsựxacách,phânbiệt,cắtđứtmộtcáchrõràngkhiếnôngkhôngthểkhôngnhậnthấyvàcảmgiácxótxatronglòng.Đôimắttođennhìncôbuồnbã.Gươngmặttrắng xanh lộ rõnét kiên cường, gan góc, khiếnngười bố không khỏi sosánhconôngcũngcótrái timsắtđávà lòngkiêuhãnhgiốngmẹ,khôngđờinàochịucúiđầutrướcaihết.

    “Conhọchànhthếnào?”

    “Cũngtạmđượcạ.”

    Angsumalinmuốncườigiễuchobõấmứckhinghecâuhỏiđó.Ngườiđangngồicạnhcôđâychínhlàbốđẻcủacômàchẳngbiếtgìvềđứaconruột thịt của mình, cho dù là cuộc sống, sức khỏe hay việc học hành...khôngbiếtngaycảviệcmọingười trongtrườngđềutinrằngcôsẽgiànhngôithủkhoakhitốtnghiệpđạihọc.

    HoàncảnhgiađìnhkhiếnAngsumalindốchếtsứclực,trítuệchuyêntâmcốgắnghọchành.Côâmthầmnghengóng tin tứcbiếthaiđứaemcùngchakhácmẹíttuổihơncônhiềunhưngngaytừđầuđãđượcđihọcsớmvàcóđiềukiệnhơnhẳncô,nênhạquyếttâmphấnđấuđểkhôngkémcạnh...Nhiềulần,cônhìnthấyhaicôbékiangồiôtôđihọc,trongkhicôđangởtrênxeđiệnhayđangđibộdọcvỉahè.Hìnhảnhấycàngkhoétsâuvếtthương,khiếnnỗicayđắngtronglòngcônhânlên,lâudầnbồiđắpnên

  • lòngtựtôn,kiêuhãnhnhưmộtbứctườngthànhtolớnngăncáchcôvớibố.Dùmỗilầngặpnhau,bốcôcóthểhiệntìnhthươngyêu,lolắngthếnàođinữa,Angsumalinvẫnchỉđáplạibằngtháiđộlạnhnhạt.

    “Concóthiếuthốngìkhông?”

    “Concóđủmọithứạ.”

    “Saoconkhôngthỉnhthoảngđếnthămbố?”

    Angsumalinhémôiđịnhhỏingượclại:

    “Saobốkhôngthỉnhthoảngđếnthămcon?”

    Nhưngrồicôkìmđược.Chẳng íchgìcả,câuhỏinhưthếchỉ làmmồichohaiđứabéđemđiloantruyền,chếgiễucôvềsau;chỉriêngnhữngcâubốcônóitừđầuđếngiờcũngđủđểhaiđứanóthấmthíarằngbốcôvẫnhếtlònglolắngchocô;vànếuchúngđemkểlạichomẹchúngnghe,thìbàấylạicàngthêmhảhêmàthôi.

    Angsumalin không nói gì mà chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời, vàngướcnhìnbốvớiánhmắtnhiềuhàmý,khiếnôngphảithởdài.

    “Nếuconcógìkhókhănthìđếntìmbốnhé.”

    Vẫn không có câu trả lời, nhưng động tác vươn lưng ngồi thẳng hơncũng làcâu trả lờichoôngbốbiếtýnghĩcủacô.Khixeđếnbến thuyềnPhrajan,Angsumalinhơicúiđầuvàđưataylênváichàobố[12].

    “Con...”

    Lờinóinghẹnlại,đứtquãnggiữachừng,tìnhcảmxúcđộngdângtrào,ngườibốđưatayrakhẽchoànglấyvaicon.Cảmgiácấmápấykhiếncôgáirưngrưngnướcmắtmấtmộtlát,rồimớinénlạiđược.

    “Convềđâyạ.”

    “Đừngquênconnhé,thỉnhthoảngđếnthămbố...Gửilờiđếnbàvàmẹlàbốnhớtớihaingười,khinàorỗibốsẽđếnthămbà.”

    Angsumalin cắnmôi đến đau,mở cửa xe bước xuống rồi nhẹ nhàngđónglại.Ngườibốcònlókhỏicửaxedặndòthêm:

    “Quaphàquathuyềnnhớcẩnthậnnhécon.”

    Côgáiquay lưng lạivớihìnhảnhấy,bướcdứtkhoátxuốngbếnsông.

  • Đôimắtcônhòađi,đếnnỗigầnnhưkhôngnhìnthấyđường...Sẽchẳngbaogiờbốquaylạiđó...làmgìcóngàyấy...

    Angsumalinngồinhìndòngnướccạnmàunâuđụcngầuchảyquamộtcáchlơđãng.

    “Ang...emtớilâuchưa?”

    Giọng trầm trầm dịu dàng vang lên từ đàng sau. Cô gái chầm chậmquaylại,đôimắtkhôkhốccònvẻmặtlộrõđauđớn.Chàngtraingồixuốngbêncạnh,chạmnhẹvàođôitaytrắngxanhđangđặttrênquyểnsách.

    “Emnênquênđi,Angạ...đừngnghĩngợigì.Dùthếnàođinữa,ôngấycũng làbốem.Nhữnggìxảyrađãqua lâurồi.Nếucứđemranghĩngợi,đaukhổthìcuộcsốngcủamìnhsẽkhônghạnhphúcđâu.”

    “Mộtmặtemghétôngta,cămghétvôcùng,nhưngmộtmặtemcũngyêubố.Thậtraemcũngkhôngbiếtnữa,Wanas, làemcảmthấynhưthếnàovềbố.”

    “Đừng ghét bỏ ông ấy, Ang ạ... ông ấy là con người... mà người bìnhthườngaicũngcóthểsailầm.Dùthếnào,ôngấycũngyêuem.”

    “Yêuư,hứ...”

    “Tìnhyêucủaconngườitacũngcónhiềukiểu...Ôngyêuquýem,nhưngđồngthờiyêucảhaiđứacongáikianữa.CóthểôngvẫncònyêucôOrn,nhưngôngcũngyêucảmẹcủahaiđứabéđó.”

    “Emghétbố!”

    “Nhưng thật ra thì em yêu ông... Hãy bỏ qua đi Ang. Let by-gone bebygone[13]...Mìnhvềnhàthôi,thuyềnđếnrồi.”

  • C

    Chương5

    hàngtraiđứngdậy,cúixuốngcườitrêuchọc:

    “Emchuyênmônlấylòngkiêuhãnhcủamìnhrađểchegiấutìnhcảm!”

    Vàngaylúcnày,câunóiấylạivanglênrõràngtrongtâmtrícô...Đúngvậy,côhayvìlòngkiêuhãnhmàkhốngchếtìnhcảmcủamình.Quákhứgiađìnhkhônghạnhphúckhiếncôquácẩntrọngtrongcácmốiquanhệđểchegiấuvếtsẹocũ.Côkhôngđểtâmđếntìnhyêuhaysựquantâm,quýmếnngườikhácdànhchomình,bởimục tiêu thamvọngcủacô làphảitiếnthậtxađểcóthểcườigiễuhọhàngbênnộichobõghét.

    Wanaslàngườibạntraiduynhấtthânthiếtvàhiểuthấucôtừbé.Cảmgiácgầngũiấylàcơsởchotìnhcảmgắnbóvữngchắcgiữahaingười.Tuyvậy,sâutrongtimmình,Angsumalinluônnhắcnhởbảnthânrằng:

    “Anhấyquátốtsovớimình,nhàanhấycũnggiàucóhơnnhàmình.Hàcớgìmàanhấyquantâmđếnmìnhchứ.”

    Vìvậy,tìnhcảmcủacôdànhchongườicontrainàyluônbịkiểmsoát,khôngchođiquágiớihạntìnhbạn,dùtronglòngcôbiếtrõanhcótìnhcảmrasaovớimình.

    Chàngtraixếpchiếcđĩacuốicùngrồithởdài:

    “Lúcnàongườitanóithậtthìemlạilấylàmtròđùa.”

    “Thếkhôngchongườitacườithìbắtngườitakhócchắc?”Đôimắttrongsángnhuốmmàutráchcứ.

    “Anhmớilàngườimuốnkhócđây.”

    “Ơ...saothế?Lúcnãycònnóichuyệnbìnhthường.”

    Cô cố tình làm bộ không hiểu, nhưng chàng trai thì mặt mày căngthẳng.

  • “Thôiđượcrồi.Dùthếnàotrướckhianhđinướcngoài,anhsẽđòibằngđượccâutrảlờicủaem.Emđừngcómàchốiquanh,địnhtrảlờianhthếnàothìliệumànghĩsớmđi,khônglạibảoanhkhôngchothờigianchuẩnbị.”

    Chàngtraiđứngdậy,giũchiếckhănlauphơilêngiàngầnđó,nétmặtanhdịuxuốngkhiđưamắtnhìncôgái.Nhiềulần,Wanastựhỏibảnthântạisaoanhlạidànhtìnhcảmgắnbóchongườicongáinàychứkhôngphảinhữngcôgáikhácvừaxinhđẹp,lạidễdàngmởcơhộichoanh.Côgáicóthânhìnhbénhỏmỏngmanh,datrắngxanh,khuônmặthơigầy,nétnổibậtnhấtnằmởđôimắttođenláytươivui,cólầntừngbịanhtrêulà:

    Tìmtrăngtrêntrờitìmdễ

    Quenmặt,chánchẳngthiếtnhìn

    Còntrănglàmbạnhạgiới

    Mắttựangọchuyền,nơinao?

    Tìmtrăngtrikỉtrầnthế

    Khóhơntrêntrời,trăngkia

    Vầngtrăngtrêntrờisaosánh

    Mắthuyềntrikỉlonglanh.

    Nghevậy,côliềnđáp:

    “Chắc chắn là cóp nhặt của người khác. Thế có biết là thơ trong tácphẩmnàokhông?”

    “Xemthườngkỹsưnàyrồi.KanokRekha[14]chứgì.”

    “Xì...đấylàtênnhânvậtnữchính,têntácphẩmlàKanokNakhonkiaạ.”

    “Dùsaothìanhvẫnbiết.”

    “Thếđoạnthơấycónghĩagìcóbiếtkhông?”

    Côtìmmọicáchtránhné.Anhliềnravẻhiểubiết:

    “Biết chứ.Nghĩa là nếu tìm vầng trăng trên trời thì dễ dàng đến nỗichánchẳngbuồnnhìn,nhưnglàmsaotìmđượcmặttrăngởhạgiới,cóđôimắttựangọchuyềnđểlàmbạnkhiđirừng.Tìmmộtngườicongáiđẹptựa

  • trăng tròn để bầu bạn trên thế gian, còn khó hơn tìm trăng rằng trênthượnggiới,hơnnữavầngtrăngấylạicóđôimắthuyền,khônggiốngvớitrăngtrêntrờiđâucómắthuyền.Thếnào,cóổnkhông?”

    “Anhphảihọcthuộccủaailàchắc.”

    “Thì kệ anh, coi như là anhbiết đi.Mất công anhhọc thuộcđọc chonghemàcònkhôngkhen.Màchínhlàemđấy...vầngtrăngtrênthếgiancóđôimắthuyền...”

    Đôimắttođenvớiánhnhìntươivuiphalẫnnétthoángbuồnnàyđãchiếm trọnmọi tình cảm trìumến, lưu luyến của anhmột cách kỳ lạ...Wanasmỉmcười,dịugiọngnói:

    “Ang,trướckhimìnhphảixanhau,emkhôngthểvìanhmàhạbớtlòngtựtônxuốngmộtchútđượcà?Anhkhôngyêntâmgìhết,cảmgiácnhưthểnếuanhđirồithìmọithứđềutrôivuộtmấtcả.”

    Giọngnóiấylàmngườinghecũngcảmthấynhóilòngxótxatheo,nétmặtbuồnhẳnnhưngcôvẫncốtrảlờimộtcáchvuivẻ.

    “Trời...đãkịpđiđâumà.Cònnhữngmấythángđãvộikêu thanầmĩ.Nhỡbênkiangườitabảolàkhôngnhậnđâuthìemsẽcườibòlănbòcàngragiễuanhmấtthôi.”

    “Chỉmongngườitakhôngnhậnthật,anhcũngsẽcườisungsướng.Anhvềđây,ngườitasắpđếntrảgiácam.Khinàoxongbênnhà,anhsẽdẫnhọquađây.”

    “Tốt,sangđâygiúpemlàmbàitập.”

    “Lúcnàocũngcóviệcđểsaibảo.Đếnlúcngườitađirồi,tòmòthậtđấy,khôngbiếtemsẽsaibảoai.”

    “Thìthằngmặtlợnmàanhnóiđếnấy.”

    “Cái thằng đấy trông bộ dạng là biết chỉ giỏi ăn với ngủ, làm gì cóchuyệnnóchịulàmđầusaichoemnhưanhđây.”

    “Đượcrồi...đượcrồi...anhtốtnhấttrênđời,hàilòngchưa?”

    “Chưa.”

    “Thếcònđòithếnàonữa?”

    “Đếnkhinàoemchoanhcâutrảlờimàanhhàilòng.”

  • Người nói, nói xong thì đi thẳng một lèo, không ngoảnh nhìn lại.Angsumalinchỉkịpnguýtdàimộttiếng:

    “Hứ!”

    Côsắpxếpviệcnhàxongxuôirồithaysangbộváyáodàitaymàuđen,nóivớibàgiọngtrongtrẻo:

    “Cháuxuốngvườnđâybàơi.”

    “Ừ,đigiúpmẹđicháu.”

    Khicônhảyquaconngòiđitớithìbàmẹđangmảixemxéttừngcâycammộtcáchkỹlưỡng.

    “Nạongòichưahảmẹ?”

    “Chưaconạ,chờngườitađếntrảgiácamđã.Nămnaycamsainhưngchỉsợkhôngngọtlắmvìnhiềunướcquá.Conthửnếmxem,đâyquảnàychíngiàrồi.”

    Côgáinhậnquả cam từ taymẹ, táchđôi cả vỏ rồimớibóc từngmúimột.

    “Cũng khángọtnhưng connghĩ khôngbằngnămngoái...Hôm trước,con cũng dạy lũ bạn là tách đôi quả cam trước rồi mới bócmúi thì sẽkhôngbịdínhxơnhưkhibóchếtvỏrồilạiphảingồibócxơnữa,chúngnóthíchlắm.”

    “Nếu cammà không tươi thì xơ nó vẫn dính, khó bóc đấy con. Conxuốngđâylàmgì?”

    “Ơ,thìconxuốngnạongòicùngmẹmà.”

    “CậuNasvềrồià?”

    Giọngbànóichậmrãi từ tốnnhưbình thường.Côgáiđangbóccam,ngướclênthoángnhìnmẹrồitrảlờicũngvớigiọngđềuđều:

    “Vềrồiạ.Anhấynóilàlátsẽquaylại,đưangườibuôncamsang.”

    “Thằngbénàyđúnglàngoan,chămchỉsiêngnăng,thảonàomàbốmẹnóyêuquýthế,lạicònthiđỗđượcđinướcngoàivớingườitanữa.”

    “Thếlầnsauconcũngđăngkýthi,đểđượcmẹkhenlàchămchỉsiêngnăng,đểđượcmẹyêuquý.”

  • “Concóthiđỗ,mẹcũngkhôngchođi.”

    “Thếlàhết!Mẹkhôngmuốncócongáilàlưuhọcsinhnướcngoàià?”

    Câunóivừabuộtrakhỏimiệng,Angsumalinmớichợtnghĩlàcóthểsẽđộngvàonỗibuồncủamẹ,nhưngbàOrnvẫnkhôngthayđổinétmặt.

    “Mẹ khôngmuốn có con gái thànhme đầm. Đi như vậy nhữngmấynăm,mẹsẽnhớconchếtmất,nóidạinhỡmẹgiàchếttrướckhiconvềthìsao.Nếu là con trai thì cònđược, chứ congái chắc chắnmẹkhông chịuđâu.Cáccụxưađãnói‘namlàthóc,nữlàgạo’,congáithếnàocũngphảichịuthiệtthòihơn.”

    AngsumalinléncườibởibiếtbàOrnchuẩnbịrăndạychuyệngì.

    “Biếtthếconsinhra làcontraithìtốtbiếtmấy,sẽđượcđichơithoảimái.”

    BàOrnvừađivừangónghiêngxemcam,côcongáitheosátđằngsau.

    “Dùthếnàothìphụnữmìnhcũngchịuthiệtthòihơnđànôngconạ.Lúcyêunhau,ởbênnhauthìcáigìmàchẳngtốtđẹp.Đếnkhixanhau,họlạithấyngườikháctốtđẹphơn,đếnlúcấy,nhữngcáitrướcđâylàtốtlạitrởthànhkhôngtốt.Nhưngnếuphụnữcũngcưxửnhưthếthìngườiđờilạichêtrách.”

    “Thìmìnhđừngngheainóihếtạ.”Côgáibắtđầutrêu.

    “Miệng lưỡi người đời đáng sợ lắm. Người ta nói với mình thì ngheđược,nhưngngườitađemđiđồnthổivớinhauthìkhôngthểnghenổi.”

    “Chínhvậynênconmớinóilàmìnhkhôngphảingheai.”

    “Cáiconbénàyănnóivòngvo.”

    “Conlạinghĩlàmẹđangnóivòngvoấyạ.”

    “Nghekìa,concáiđinóimẹthế.”

    “Thìđúngthếmàạ.Connghĩmẹđangđịnhnóiđiềugìvớicon.”

    Ngườimẹrờimắtkhỏicâycam,quayranhìnđôimắtđentrònlấplánhánhcườimàcũngphảicườitheo:

    “Ngaylúcnàythìmẹđangmuốnnóilàđángghétđứanàobiếtmẹnghĩgì.”

  • “Đấy,conđoánkhôngsaimà.”

    “Nếuđãđoántrúngthếthìnóixemmẹmuốnnóichuyệngìvớicon?”

    Đôimắttotrònánhlênvẻđắcthắng:

    “ConnghĩlàmẹmuốnnóichuyệnanhWanas.”

    “Khôngphảimẹmuốnnói,phảilàconnóichomẹnghemớiđúng.Conđừngtráchmẹcanthiệpvàochuyệnriêngtưcủacon,mẹchỉmuốnbiếtđiềumẹnghĩcóđúnghaykhôngthôi.”

    “AnhWanasthíchcon.”

    Angsumalinkhẽtrảlời,gươngmặttrắnghơiửnghồng.BàOrnvẫngiữnétmặttựnhiên.

    “Thếcòncon?”

    Côgáivộilắcđầu:

    “Conchưathểthíchaiđượcđâumẹ.”

    “Saovậycon?...Cóthểmẹhơicổhủvềchuyệnnày,nhưngcongáiđếntuổiconnếucóthươngnhớai,mẹnghĩcũnglàchuyệnbìnhthường.”

    “Cóthể làconthíchanhWanasnhiềuhơnnhữngngườikhác,nhưngcon chưa thểnhận lời gì được, vìnhiệmvụ của con giờ làhọc choxongđã...”

    Đôimắtđentrònsáng lênđầyvẻkiênquyết. “Nhàmìnhnghèo,bị ‘aiđó’khinhthườngquáđủrồi.Conmuốnchứngtỏchohọthấyrằngchúngtalànhữngngườinhưthếnào.”

    Cảbàmẹlẫncôcongáiđềutựhiểutronglòng“aiđó”màcônóiđếnámchỉnhữngngườinào!

    “Conmuốn lấy bằng tốt nghiệp, để không ai có thể chêmẹ là khôngnuôiconthànhngười.Đólàtấmbằngtốtnghiệptừmồhôicôngsứccủamẹvàbàđãnuôinấng,choconănhọcmàkhôngaichìataygiúpđỡ.Nhàmìnhnghèo...nhưngconsẽkhôngchịuđểaikhinhthườngmình...Wanas,anhấylàngườitốt,nhưngconcũngkhôngbiếtquãngthờigiannămnămtớiđây,anhấycóthayđổihaykhông.Consẽkhôngđồngýràngbuộcmìnhđểbắtanhấyphảihứahẹngìvớicon.Consẽchoanhấycơhộiđượclựachọn,đểanhấyhiểurõlòngmình,nếunhỡvềsaucóđiềugìxảyra,cảcon

  • vàanhấyđềukhôngphảihốitiếc.”

    BàOrnnhẹnhàngđặttaylênvaicongái:

    “Mẹtựhàovìcon.Chodùđượclựachọnđườngđờilạithìmẹcũngsẽchọnnhưcũchỉđểđượccóconlàcongáimẹ.”

    Angsumalinngướcnhìnmẹ,nướcmắtngânngấn.

    “Bácchủtịchxãcũngtừngnóiđếnchuyệncủacon,nhưngmẹvẫnchưaquyếtđịnhgì.Mẹchocontoànquyềntrongchuyệnnày.NếuconcóthíchcậuWanashayaiđinữamẹcũngkhôngphảnđối,mẹyêuconthìcũngsẽyêuquýngườimàconyêu.Mẹbiếtrõconlàmchuyệngìđềuđãsuynghĩthấuđáotrướcsau.Nếuconcóyêuaithíchai,mẹchỉyêucầumộtđiềulàhãynóichomẹbiết,khôngphảiđể làmgìkhác,màchỉđểmẹcócơhộigiúpconcùngxemxét.Mẹđãcónhiềubàihọctừcuộcđờinày,đủđểcóthểgiúpconkhôngsailầmnhưmẹnữa!”

    Côgáixúcđộngômlấyeomẹ.

    “Conyêumẹ...nhấtđịnhconsẽkhôngđểmẹphảithấtvọngvềcon.Consẽtốtnghiệpđểlấybằngvềkhoemẹ,khoebàtrước,rồitìmviệclàmkiếmthậtnhiềutiền,nhữngviệckháctínhsau...Biếtđâu,vềsaumẹlạikêucalàphảinuôimộtgáigiàtrongnhà.”

    “Đểđếnlúcđấy,mẹsẽnhanhchóngraobán,nuôitốncơm,bánđiđểcònbùvốnchứ.”

    Côgáicấttiếngcườitrongveo,mắtnheolạinhìnmẹ.

    “Đếnlúcđó,consẽchụpảnhrồiđemdánkhắpnơi,ởủybanhuyện,ởtrạitạmgiam,nhỡcóngườiđểmắtđến.”

    “Conlênnhàđi,mẹxemcamtiếpđểngườitađếnmuacònbiếtđườngmặccảvớihọ.”

    “Conchưamuốnlênnhà,mấtcôngthayđồlàmvườnđủbộ.Conđiháirauquanphra-yavậy.”

    “Raugìcơcon?”

    “Trời,mẹ...ngọncâykeodậuđóạ.Nhiềungườinhờănraukeodậumàthànhtài,làmquan,nênconmớigọilàrauquanphra-ya.Consẽháiluộcănvớimắmớt,biếtđâuconlạithànhphunhân.”

  • “Thế thì phải gọi là phu nhân keo dậu, chứ không phải phu nhânAngsumalinrồi.”

    Dángnhỏthoănthoắtnhảyquaconngòiđitheolối lúctrước.BàOrnnhìntheoconmàkhẽthởdàirồilạitiếptụcđikiểmtravườncam.

  • Á

    Chương6

    nhđèndầusángtỏsoirõgươngmặttrắngtrẻođangcúimảimêlàmbàitập,sáchvởxếprảirácxungquanh.Lâulâucômớiđặtbútxuống,

    vẩyvẩytay,vặnngười,dựalưngvàoghếmộtlúcrồilạicúixuốnglàmbàitiếp.Bầutrờiphíangoài tốiđen,gió rétùa tới từngđợtkhiếnkhôngkhíkhá lạnhgiá.Câybầnven sông cónhiềuđomđómđếnđậu tớimức tạothànhnhữngquầngsángnhấpnháymàuvàngdịu.

    Tiếngxíchsắtkéolạchxạchngoàibếnnướclàmcôgáingẩnglên,đặtbútxuống,đứngdậykéotấmrèmchekhungcửasổhướngrasông.Côthòmặt ra thấy ánh đèn pin nhấp nhoáng đang tiến lại gần, đồng thời vớitiếngbàOrncấtlênhỏi:

    “Aiđó?”

    “Làcháuạ.”

    “Wanasà,cháulênnhàđi.”

    Cô gái buông rèm cửa sổ lại như cũ, vặnnhỏngọnđèndầu trênbàntrướckhibướcrakhỏiphòng...Ởngoàihiên,ngọnđèndầusángleolét,chỉthấymỗimẹttrầumàbàOrnđangtêmdở.Cạnhđó,chàngtraingồingayngắn,mặcquầndàivàáorétdàitaycaocổgọngàng.

    “ThếnàoanhNas?Hộchiếuxongxuôichưa?”

    Chàngtraingẩnglênmỉmcười,nheomắtnhìndángngườibénhỏdướiánhđèndầumàanhchỉthấymỗicáibóngtốithẫm.

    “Xongxuôirồi.Tựdưngbênđóhọgiụcđisớm,ngaytuầnsau.”

    “Ang,conthắpcáiđènbãođi.”

    “Khôngcầnđâuạ,côOrn.Mộtlátlàcháuvềạ.”

    Angsumalinngồi xuống sát cạnhmẹ, rúc đôi tay vào cái chănmàbàOrnđangchoàng.

  • “Xemkìa,taylạnhngắtlạirúcvàongườimẹ.Nướcmìnhmàcònlạnhthếnàythìbênđóchắclàtệlắm.”

    “Nămnay rét thật đấy, sang tới bên đó có khi cháu bị đông cứng lạicũngnên.”

    “Anhchuẩnbịáorétđầyđủchưa?”

    “Ừ,anhchỉchuẩnbịcomlêthôi,cònáomăngtôchắcđểsangđómua.Emcómuốnmuagìthìmaudặnđi,anhsẽgửivềcho.”

    “Anhcứđixem,cócáigìđắtthậtlàđắtthìmuagửivềđây.”

    “Haicáiđứanày,đúnglà...”BàOrnphànnàn.

    “CôOrnxemAngđấy,cóbaogiờnóichuyệntửtếvớicháuđâu.Chuyênmôntrêuchọc,nếumàcóhọcbổngmôntrêuchọcthìAnggiànhđượclàchắc.”

    “Nóiđếnhọcbổng, lúcanhđi thi,ai...ai làngười luyệnnóitiếngAnhcùng.Nóirathìlạibảokểcông.”

    “Chưakểcôngmàđãthếnàyrồi.”Wanaslẩmbẩmthanthở.

    “Ang,conđimúcbátchèchuốichoWanasđi.”

    “Đấy...mauđilấyngoanđi,báttotovào.”

    “Ngườigìmàthamăn.”

    Côgáiđivàobếpmộtlúcrồibưngramộtbátnhỏcólótchiếcđĩa,đặttrướcmặtchàngtrai:

    “Đây,đãitiễnanhlênđường.”

    “Ôitrờiơi,hỡitámphươngtrời,mườiphươngđất,khôngcótiềnbạcgìhết,chỉđãibạnhiềnđượcmộtchénchèchuốimàthôi.”

    “Cảmthángìmàdàithế?”BàOrnbuộtcười.

    “Cháuđangthanthởạ,côOrn.”

    “Thanthởcáigì.Cáigìmàkhôngcótiềnbạcvớichỉđãibạnhiềncóthếthôi.”Angsumalingắt.

    Wanascứmặckệxúcchèăntỉnhbơ.

    “Khôngphảisao?Cứnhưhômtrướcấy,ngườitakhôngcótiền,cấtcôngđitìmtậnkhoađịnhxinbữacơmtrưa,vậymàchongườitamỗiđĩacơm

  • suất,vớichénnướcsuôngrồiđuổivề.”

    “CáiAngnày,saolạinhẫntâmthếcon?”BàOrnkhẽtráchmóc.

    “Trời...mẹtingìcáikẻchuyênphétlácạ.Đĩacơmsuấtnhưngxinthêmcơmmấy lần đến nỗi con suýt phá sản. Con cũng chỉ được uống nướctrắng.Nếuconkhôngbớtlạiíttiềnđixeđiệnthìcảhaiđãphảiđibộvềrồi.Còntiềnanhấyđemđilàmgìhết,mẹbiếtkhôngạ?”

    “Thôimà,thôi,đừngđemchuyệncủatiểuhuynhđâyraphơibàytrướcthiênhạ.Xinđấy,hiềnmuội.”Wanaslàmbộnhưsắpgiơtayvái.

    “Đừngcómàlàmtròhề.Anhấyđemtiềnđicácượcvớibạn,mẹạ.”

    “Ôi,saolạiđicácượclàmgì?”

    Wanascườingượngnghịu,nuốtmiếngchèchuốimộtcáchkhókhăn.

    “Nói lấp lửng thế thì anhbịmắngmột trậnmất.Khôngphải cá cượcđâucôOrn,chỉlàtháchđốnhauchútthôi.”

    “Dùsaocũngvẫnlàcácược.”Angsumalinxenvào.

    “Chỉ giỏi thêm dầu vào lửa.”Wanas làm bộ nhe nanh. “Bọn cháu cánhau là cháu códámngồibánphiếu cầmđồ trướckhoaKế toánkhông.Cháubảocháudám,nênmớicánhau.”

    “Trờiơi,khôngcòngìchơinữahaysao?”BàOrnkêulên.

    “Bọnchúngnómớithuthậpphiếucầmđồlạichocháu,cháuthìngồiđólàmmặttỉnhbơ.”

    “Ngồixổmnữachứmẹ,mộtxếpphiếuđặt trướcmặt, lại còncởigiàychặnđểgiấykhôngbịbay.”

    “Hừm...miêutảkỹgớm.”

    BàOrnkhôngnhịnđượccười:“Nghethìcóvẻđángraphảithắng,làmsaomàcuốicùnglạithua?”

    “Thìđâyạ...nguyênnhân.”Wanasdẩumôivềphíacôgái.

    “Này,lạiđổlỗichongườita!”

    “TựdưngAnglạiđigặpbạnởđó,rồikéocảđànđếnxemcháu.Aimàchịunổi,cháuphảichuồnchứsaonữa.”

    “Chạybạtmạng luônmẹạ,mộttayxáchgiày,mộttayvẫncònkịpvơ

  • đốngphiếucầmđồtheo.”

    “Nếumà còn ở lại...miệng lưỡi emkhiếp chết được.”Wanas giọng ỉuxìu.

    “Saovớingườikhácthìanhkhôngxấuhổ.Anhngồiungdunggiảnggiảinàocáiphiếunàylàđồnghồđeotay,máychạytốt,chỉtiếcmỗicáikhôngcókimnêntôimớibánrẻ,aimàmuavềtặngsinhnhậtbạnbèthìtìnhbạnsẽrấtkhăngkhít.Còncáinày...”

    “Emnghethấyà?”

    Angsumalinchìamặtlạigần:

    “Emđứngđằngsauanhmộthồilâurồimớivòngrađằngtrước,nóichomàbiết.”

    “Thảonào.Cáibọnđấycứcườiầmĩ.Anhđãphảinhậnlờicácượcởtíttậnkhoađấy,nghĩlàchắcemsẽkhôngthấy.”

    “Ngườitanóichoanhbiết,chínhhộibạnanhchạyđếnbảongườitađixemanhlàmtrògìhaylắm,nênngườitamớiđếnđấy.”

    “Âydà...bọnđấythâmhiểmthậtđấy.”

    “Anh không ngượng với em thì đã thắng đẹp rồi, đằng này suýt phảichịuđói.Nếuemkhôngnghĩđếnviệcsẽkhôngcóaigiúpemlàmbàitậpthìđãđểanhnhịnđóichochừađirồi.”

    Wanascúiđầuxúcnốtthìachèđưavàomiệng,cãithầmtrongbụng:“...Aimà không xấuhổ khingườimình yêu thấymình trongbộdạngđiênđiênkhùngkhùngnhưthế...!”

    “Chơicáitrògìmàlạlùng.”

    “Ối,bọncácanhấy toànbàynhữngtrò lạ lùngđểchơivớinhau.Cònanhnàyđầusỏ,làmgìcóchuyệnchịuthua.”

    “Dạ vâng thưamẹ, lần sau con sẽ không làm thế nữa ạ!”Wanas giảgiọngkhúmnúm,đặtbátchèănxongraxa,côgáiliềnđưachochénnước.

    “Anhmàcònchơinhữngtròoáioămnữathìsangđó,bọnTâythabồbuvàoxem.Màsaotựdưngngàyđilạibịđẩysớmlên?”

    “Cũngkhôngbiết.Vừalàmhộchiếuxong,ngườitađãgọilênthôngbáolúcchiềunay.”

  • “Bácchủtịchxãbảosao?”bàOrnngẩnglênhỏi.

    “Bốcháuvẫnchưanóigì,cònmẹcháubắtđầukêuthanrồi.Nêncháutrốnsangđây,chứởnhàthìmềmlòngmàkhôngđiđượcnữa,bảnthâncháuđãlưỡnglựsẵnrồi.”

    “Điđi, anhNas.”Angsumalin vộiđộngviên. “Mất công luyện thinhưvậy,đếnnướcnàymàlạirútlui làsao?Nămnămchỉmộtthoánglàqua,trởvềthahồoaichếtlênđược.”

    “Oailàđủrồi,đừngđểđếnmứcchếtchứ.”

    “Đấy,anhcũngchâmchọcchẳngkémgì.”

    “Nasđiđi.Cháuđừng lo lắnggìcả,bốmẹcháuđềucònkhỏe.Cơhộiđến thì phải chớp lấy, trở về là trí thức Tây học, sẽ nhanh chóng đượcthăngtiến.”

    “Cháu cũng nghĩ như vậy thưa cô. Năm năm, gấp rút học, trở về sẽtrưởngthànhhơn.”Ngườinóiquayranhìngươngmặttrắngdịudàngchỉthấythấpthoángtrongbóngtối,ánhmắtcậuthathiết.

    “Cháusẽthôikhôngtrẻconnữa,biếtđâulạilàmnênsựnghiệp,bốmẹcháuđỡphảilolắng.Mẹcháuhaythanphiềnlàsẽkhôngyêntâmnhắmmắtvìcháu,bốcháuquayrabảođêmnàochảthấybàngủngonthìbịmẹcháulườmchocháymặt.”

    Angsumalinthíchnhìnhàmrăngtrắngđềucủaanhánh lênkhicườihếtcỡ.

    “Cháuvềđâyạ.CháuđếnbáovớiAngviệcphảiđisớmhơn,đểnếucóđịnhmởtiệcchiataythìcònnghĩsớmsớmđi.”

    Ngườinóinhấnmạnhcâucuốimộtcáchẩnýrồirụcrịchđứngdậy.

    “Gầnđếnngàyđi,cháusẽđếnchàocôvàbàlầnnữa.Bàchắcngủrồiạ?”

    “Ừ...đivềcẩnthận,đườngtốiđấy.AngratiễnNasđi,cáicầuthangnótrơn,xuốngphảicẩnthậnđấy.”

    Angsumalin chần chừ một chút rồi đứng dậy đi ra theo chàng trainhưngvừađếnđầucầuthang,côdừnglạinóinhẹnhàng:

    “Ngườitatiễnđếnđâythôinhé.”

  • Wanaslậptứcquaylại,ánhmắtđầyvẻsốtruột.

    “Ang, nói chuyện vớinhau thêmmột chút khôngđược sao. Tuần saungườitađãphảiđirồi.”

    Côgáithởdài,làmvẻlưỡnglự.

    “Hômnay,vừabiếtlàphảiđổilịchđisớmhơn,anhđãđịnhđếntìmemngay.Tâmtrícứđâuđâu.Anhđợinóichuyệnvớibốmẹxong làvộiđếnđâyngay.Emchẳngthểvìanhmộtchúthaysao?”

    Câunóicuốinhuốmvẻtráchcứ,làmcôgáikhôngđànhlòngphảibướctheoxuốngcầuthang.BàOrnthoángnhìntheorồicúixuốnglàmtiếp,bởitinbàcongáituyệtđốisẽkhônglàmgìsailầm!

  • B

    Chương7

    ụidạhươngở chân cầu thangnởhoa trắng cả cây làmcô gái phảidừng bước, ngắtmột cành gần nhất.Wanas soi đèn pin cho cô và

    nhắc:

    “CẩnthậnrắnđấyAng”.

    “Emháimộtchùmthôi”.

    Chàngtraivẫnchiếuđènchocôgáiđangđiphíatrước,côđinhanhtớimứcanhphảibảo:

    “Nàyemđangvộiđiđâuđấy”.

    “Emsợrắn.”

    “Sợ rắnhay là sợ anh?”,Wanas rào trước với giọngnghiêmnghịhơn:“Emcứlàmnhưlàkhôngbiếtrõanhvậy.”

    “Ơ,anhtựnghĩtựnóirarồiđổchongườikhác.”

    “Ang...”

    “Hử...”

    “Hừm,emkhôngthểđápchonódễnghemộtchútà?Mấthếtcảhứng.”

    “Thếmuốnngườitatrảlờithếnào?Trướcnayvẫnnóichuyệnvớinhauthếnày.Emlàngườimàtừxưathếnàothìvẫnthế.Nếuanhmuốnngheaiđáplọttaithìgọinhầmngườirồi.”

    “Emnóilàvốnthếnàothìvẫnthế,cóthậtkhông?”

    “Ế,anhđịnhbảoemnóidốiđấyà?”

    Côgáiđivòngquabụidủdẻ,phíatrướclàbóngtốithẫmcủahàngcâyhoànganhtrồngdọchaibênlốiđi.Wanasrảobướcnhanhhơnvàtiếnlênđisongsongvớicôgáikhitớicâycầudàibắcraphíabờsông.

    “Nămnămnữa, em sẽ vẫn như thế này cho đến khi anh trở về phảikhông?”

  • “Nhìncâybầnkìa,đẹpquá”.

    “Khôngnóichuyệncâybần!”Anhlàmgiọngnghiêm:

    “Emphảitrả lờicâuhỏicủaanhđã.Chắcanhkhôngtìmđượccơhộinàođểnóichuyệnvớiemthếnàynữa.Emđừngcómànóilảngchuyệnnọchuyệnkia.

    Emnóixemlàemcóchờanhnămnămđượckhông?”

    Angsumalinimlặng.Wanasnóngruột,vộinóitiếp.

    “Ang...nếuanhcònởđâythìanhsẽkhôngnóithếnàyvớiemđâu,chotớikhiemhọcxongđã.Nhưngđâyanhphảiđinhữngnămnăm,đủlâuđểmọithứđềuthayđổi,nênanhmớiquyếtđịnhnóivớiem.”

    “Thờigiannhữngnămnăm,aimàbiếtđượcnhữnggìsẽthayđổi,ngaycả anh cũng có thể không còn như trước.” Giọng nói của cô bình thản,nghiêmtúcnhưmộtngườitừngtrải.

    “Anhkhôngphảingườinhưthế.”

    “KhôngphảiđâuanhNas.Thờigian làmchúng ta trưởng thànhhơn,suynghĩngườilớnhơn.Hồibé,tathườngnóivềtìnhyêu,nhưngkhithànhngườilớn,tasẽhaynóiđếnsựphùhợp.Cứlấyvídụngayviệckhimìnhcònlàtrẻcon,emvớianhcùngđibơi,mìnhchẳngnóivớinhaudòngsôngnhàmìnhrộngnhưlàbiểnvậy.Nhưngkhimìnhlớnlên,mìnhthấydòngsôngnhỏlại,vìmìnhđãthấynhữngcáitolớnhơn.”

    “Suynghĩ, tháiđộhaygìgìđinữacủaconngườicó thểthayđổi,anhkhôngphảnđối,nhưngtráitimconngườitakhôngthayđổiđượcđâu.”

    “Trái tim con người không thay đổi, nhưng khi suy nghĩ thay đổi thìngườitaphảitiếpnhậnnhữngđiềumớiđếnvớicuộcđờimình,tìnhyêucủaconngườicũngthế.Ngọnnến,dùđãcómộtngọnđangchiếusángrồinhưngtavẫncóthểthắpthêmnhữngngọnkhácnữa.Ngườithắpthìđượcnhiềuánhsánghơn,nhưngngọnnếnsẽbịsứcnóngthiêuđốtmàtựtanchảy,lụitắt.”

    “Emsợngườitasẽgiốngbốemchứgì.Đừnggiậnkhingườitanóinhưthế.”

    Angsumalin tự cắnmôimìnhvìWanasnói trúngđiều trong lòng cô.

  • Phải,nhữngđiềuxảyra trướcđâyvẫn làvếtsẹokhiếncô luônnghingờ,cảnhgiáctấmlòngcủatấtcảnhữngngườibạnkhácphái.Sâutrongtimcôluônnhắcnhở:

    “Bọncontraigiốngnhaucảthôi.Toànnóidối!”Cólẽchínhvìđiềunàymànhiềungười cố tìm cách kết thân với cô xong lại đi nói sau lưng côrằng:

    “Cônàngđấyđẹpnhưbúpbêbằngcẩmthạch,nhạtnhẽochẳngcótísứcsốngnào!”

    Côkhẽthởdài,trảlờinhẹnhàng:

    “Emkhônggiậnđâu,anhNas.”

    “Embiếtkhông,emlúcnàocũngcóthànhkiếnlàlũcontraiđềugiốngbốmình.Anhđãtừngtựhàorằngchỉcómìnhanhlàemthấyhơnngườikhác,nhưngrồi...sựthậtanhcũngchẳngkhácgìbọnhọ.”Giọnganhkhinóicâucuốimangmàuhờndỗi,tủithân.

    “AnhNas!”

    “Anhtừngnghĩrằngchỉcóanhlàđượcemtintưởngđặcbiệt.Anhluôntựhàođượcchămlochoemnhưemgái,nhưngườimàanhyêuquýnângniu.Anhhyvọnglàemsẽkhôngcoianhgiốngnhưaiainhưngcuốicùng,anhcũngchẳngđượchơnhọmộtchútnào.”

    “KhôngphảiđâuanhNas,khôngphải...”

    Giọngcônônnóng,Angsumalinmuốngiảithíchchochàngtraihiểurõtấtcảcảmnghĩcủamìnhnhưngcuốicùngbuôngtayvẻthấtvọng:

    “Anhsẽchẳngbaogiờhiểuemđượcđâu.”

    “Anhmàlạikhônghiểuemư?Khônghiểungườimàanhđãcùnglớnlêntừbé...”

    “Anhkhônghiểulàchínhemđangcốgắngchoanhcơhộikhôngphảiràngbuộcmìnhvớiđứacongáinghèokhổchẳngcógìnhưem.Chínhemđangchoanhcơhộiđượclựachọnngườitốthơnemđểvềsau,anhkhôngphải hối hận như bố em khi nghĩ rằng gặp được người tốt hơnmẹ. Emkhôngmuốngiốngmẹphảiđaukhổnhưhiệntạichỉvìmộtlờiràngbuộcvớvẩn.Anhhiểuchưa,đãhiểuchưa,làtạisaoemkhôngmuốnràngbuộc

  • anhbởimộtlờihứahẹnbấpbênh,khôngchắcchắn!”

    Giọngcôgáicànglúccàngtohơnbởinhữngđiềuđãbịkìmnéntronglòng.Chàng trai đưa tay ra chạmnhẹ vào cánh tay cô, giọng anh trở lạibìnhthường:

    “Emkhôngphảihétlênđâu.Anhhiểumà...”

    “Anhkhônghiểu.Anhkhôngbiếtlàemmongđiềutốtchoanh.”

    Giọngcôpha lẫn tiếngnấchệtcôbéAngsumalin từng thankhóchồinhỏ,làmWanaschỉmuốnkéocôvàolòngmàanủinhưlúccòntrẻcon.Nhưnggiờ,ýthứcvềcáigìnên,khôngnênkhiếnanhphảikìmlòngmìnhlại.

    “Anhhiểu...Bảnthânanhcũngsẽkhônghứahẹngìvớiem,bởithếnàothìemchắccũngkhôngtin.Anhchỉcóthểnóilàrồianhsẽquaytrởlại,quaylạitìmem...mộtmìnhemthôi!Suốtnămnămtới,dùthờigiandàiđằngđẵng,dùanhsẽgặpngườikháccóthểtốthơnemcảvềđịavị,hiểubiết,sắcđẹphaygìđinữanhưngkhôngcóainhưemhết.Vìanhđãbiếtemtừlâu,thânthuộcđếnnỗiemnhưlàmộtphầntronganh,nhưhainửađãtừngởbênnhau,dùmộtnửaphảitáchranhưngrồisẽtìmcáchtrởlạinhập làmmộtnhưxưa.Emnói thờigian... sẽ làmchomọi thứ thayđổi,cũngđúng,đó làanhsẽ trưởng thànhhơn, có tráchnhiệmhơnvới cuộcđời.Nhưnganhsẽchứngminhchoemthấythờigiankhôngthểđổithaytráitimanh!Anhchỉcóthểnóivớiemnhưthếthôi.Trongnămnămởbênđó, anh có gặp gỡ ai chăng nữa thì cũng không ai thay thế được em, sẽkhôngaikhácmàanhmuốnlấylàmvợ,ngoài...em...Angsumalin!”

    Wanasgọitêncôthathiết.

    “Anhkhôngyêuemchỉvừamớihômqua,hômnaynhưngnếuemhỏianhlàanhyêuemtừkhinàothìanhcũngkhôngtrảlờiđược.Anhchỉbiếtlà anhkhông thể chia lìa khỏi em, thế làđủ.Nếu emkhôngmuốn ràngbuộcvớianhđểphòngngừasựđổithayhaygìđinữa,emkhôngcầnphảitrảlờianh.Anhsẽkhônghỏiemnữa,anhcũngmuốndànhcơhộichoem!”

    “AnhNas...”

    “Nhưngđốivớianh...nămnămnữa,anhsẽquaylạiđứngtạiđây,hỏilạicâuhỏicũ,nếunhưemchưathayđổi!”Chàngtraiquayngười,bướcđivề

  • phíabếnnước.Angsumalinvộichạytheoníucánhtayanhlại:

    “Nas...”

    GiọngcôlúcnàylàgiọngcủacôbéAngsumalintrướcđâytừngnịnhnọtkhiWanaslàmvẻgiậncôthậtsự.Wanasdừnglại.

    “Nas,anhkhôngmuốncócơhộimàemdànhchođóà?”

    Chàngtraiđưamắthờhữngnhìnđànđomđómđangđậunhấpnháyquanhcâybầngầnđó.

    “Anhđãcóđượcnhiềucơhộirồi,vàanhđãchọncơhộiđórồi!”

    “Vậy...nămnămnữa,emsẽchờanhởđâyđểanhquayvềhỏilạiemcâuhỏimàemchưatrảlời!”

    “Ang!”

    Chàngtrailậptứcquayphắtlại,đôimắtsángánhlên.Khuônmặttrắngtrẻocủacôchỉhiệnlênthấpthoánggiữaánhsángvàngxanhdìudịunhấpnhanhấpnháytừngđợt.

    “Ang...”,Wanasgọi têncô lầnnữanghedadiếthơn. “Ang... chắcchắnanhsẽmauchóngtrởvềđểhỏilạicâuhỏiđó.”

    “Nămnămtrongchờđợisẽtrôirấtchậm,nhưngnếuanhchútâmhọchànhthìnămnămcũngkhônglâuđâu.”

    “Anhhứalàanhsẽchútâmhọchành,nhấtđịnhkhôngđểemphảiđợilâu!”

    Giólạnhùatớilàmcôgáicongườilại.Wanasnhìncôlolắng:

    “Lạnhchứgì?Emkhôngđemthêmáokhoácxuống.Emphảicẩnthậnsứckhỏenhé,ngườivốnđãyếuớtrồi.”Giọnganhlộrõsựlolắngthậtlòng.

    “Anhởbênđósẽcónhiềumốilolắm.Anhgửigắmemtrôngnombốmẹgiúpanh.Anhcũngđãnhờbốmẹchămlochoem,bốmẹnhậnlờirồi.”

    “Cáigì!”Giờmớithấygiọngcômangdấuhiệungượngngùng.“Nóinhưngườitalàtrẻcon”.

    “Nếuemcònbéthìanhchắckhôngphảilođếnmứcnày,nhưngđâyemlạilớnrồichứ.Anhgửigắmemcảvớilũbạncùngkhoanữa,nếucóaiđếnđeobámem,chochúngthoảimáinệnmộttrận.”

  • “Đấyhả,cơhộimàanhdànhchoem,cóaiđếnđeobámthìcứthoảimáinệnchomộttrận.”Côgáicựnự.

    “Thì đấy, cơ hội mà em không được lựa chọn. Anh độc quyền hết!”Wanasđưatayrachộplấyhai,baconđomđómrồinhẹnhàngđặtlêntóccôgái.

    “Anhcốgắngngănchặnhếtmứccó thể...Anhkhôngmuốn làmđomđómcứphải thắpđènbaymãiđểđi tìm linhhồncủanàngbầnđãbiếnmấtdướisông.”

    Lạithêmmộtđợtgiólạnhthổitới,làmAngsumalinphảiđứngcorovìrét.Wanasnhìnlolắng.

    “Chắcanhkhôngcócơhộinóichuyệnvớiemthếnàynữa,nhưnganhcũng yên lòng hơn rồi. Em lên nhà đi... cầm theo cái đèn pin này nữa,đườngđitối.Anhthìkhôngsao,thuyềncậpbếnlàtớichâncầuthanglênnhàluôn.”

    Chàng traikhẽcầm lấybàn taybénhỏ lạnhngắtvừachìa racầmcáiđènpin.Angsumalincăngngườiđứngimkhôngcửđộng.

    “Nămnămnữa,Angnhé...Anhsẽquaylạiđứngởđây,hỏicâuhỏicũmàanhđãhỏiem.Đốivớianh,dùbậnhọchànhnhưngthờigianhẳnlàcũngrất chậm chạp, bởi anh cũng phải đợi em. Anh không để em phải mộtmìnhđợianhđâu!”

  • C

    Chương8

    hiếc thuyền nhỏ từ từ rời bến, tiếngmái chèo khua nước vang lêntừngnhịpchotớikhibiếnmấttrongbóngtối.Côgáichầmchậmđivề

    nhàtheolốicũ,cảmgiácấmáptừcáinắmtayvẫnhiểnhiệntrongtâmtrí.Angsumalin không nén nổi nụ cười khi nghĩ tới dáng vẻ của chàng traimuốnđóngmộtvaitròmới,ngườimàcôvốnvẫncoinhưanh,nhưbạntừbéđếngiờ.

    BàOrnđẩymẹtcauraxa,kéocáichănsátvàongườihơn,vừađúnglúccôgáixuấthiệnởđầucầuthang.

    “Nasvềrồihảcon?”

    “Vângmẹ”.

    “Thếconcầmđènpinvềlàmgìthếkia?”

    “AnhNasđưachocon,anhấythấyđườngtối.”

    Angsumalin bước vàongồi lên bậc sàn trên, đặt chiếc đèn pin xuốnggầncơitrầuởchâncột.GươngmặttrắngmịnthoángvẻgìđókhiếnbàOrnlẳnglặngnhìnmộtlúc.Angsumalinngướcnhìnmẹ,đôimắtđenláychợtánhlên.

    “AnhNastìmcơhộinóichuyệnvớicon...”

    “Contrảlờicậuấyrồià?”bàOrnhỏichậmrãi.

    “Conkhôngtrảlờigìcả,chỉnóilànămnămnữađểanhNasvềhỏilạicon,consẽchờđểtrảlờicâuhỏicủaanhấyởđây.”

    Gươngmặttrongsángcủacôchợtửnghồng.BàOrnhơimỉmcười:

    “Contrảlờithếlàtốtrồi.Thờigiannhữngnămnăm...NếuNasvẫnquaylạiđểhỏiconcâuhỏicũthìcoinhưcậuấylàmộtngườitốt.Còncon...đếnkhiđócũngđãtrưởngthànhhơn,tốtnghiệprồi,cócôngcóviệc,sẽkhôngkhóđểconbiếtphảiquyếtđịnhthếnào,phảikhôngcon?”

  • Côgáinhìnmẹ,mắtưaứanước,côdựamáiđầuxinhxắnvàocánhtaybà.BàOrndangtayômchặtconvàongực.

    “Mẹchỉcómìnhcon,mẹbiếtrõconnhưthểchínhmẹvậy,mẹhiểurõcon.Tìnhyêulàthứcầnphảicóthờigianconạ.Cứxemmẹthìbiết,chodùmẹcũngđãdànhthờigianchonómàvẫnsailầm,vìmẹquênkhôngxemxétbảnthânmình.Vìthếmẹmuốnconhãyxemxétđếnkhinàothậtsựsẵnsàng,chodùcólâumộtchútnhưngsẽkhôngphảihốitiếcvềsau.Conđãhànhđộngđúngrồi,mẹrấtvừaý.Mẹcảmơncon.”

    “Saomẹlạiphảicảmơncon.Connhưthếnàylànhờcómẹdạydỗmà.”

    “Việcdạydỗhaykhôngdạydỗ,nếubảnchấtkhông tốt thìchodùcóbảoban,dạydỗ thếnàocũngkhôngkhá lênđược.Nhưngconvốnđãcóbảntínhtốtnênmẹmớicảmơncon.Đứaconlàmchobốmẹvuimừng,nghelờibốmẹlàconcóhiếu,cònđứaconlàmbốmẹxấuhổ,mấtmặtthìlàconbấthiếu.Ngườiconcóhiếugặpkhókhăn,trởngạigìđềuđượcphùhộ mà vượt qua được, người ta gọi là ‘nước cuốn không trôi, lửa thiêukhôngcháy’conạ.”

    “Nhưconđâychắclànướccuốnkhôngcháy,lửathiêukhôngtrôi!”

    “Đấy...lạitrêumẹ.”

    BàOrngài cúc chiếcáomàuvàngdịu cùngbộvới chiếc váymay sẵnmàunâusẫm,rồiđiquangóvàophòngcongái:

    “Ơ...conkhôngđicùngmẹư?”

    Côgáivẫnmặcbộđồởnhàbằngvảiđũimàulam,làmcôtrôngnhỏbénhưtrẻconhơn làmộtthiếunữ.Gươngmặt trắnghơixanh, tóc tếtbímquấnquanhđầuđãsổra,từnglọntócnhỏbuôngxuốngquanhkhuônmặt.

    “Conkhôngmuốnđi,kẻongườitalạiđemnóiranóivào...”

    “Hừ,nhưngmẹvàbácchủtịchxãcũngcùngđimàcon.Nasnósẽbuồnđấy,đãdặnđidặnlạilàconphảiđitiễnchobằngđược.”

    “Conkhôngđithìhơn.”

    “Nhưng gì đi nữa thì hai đứa cũng là bạn chơi với nhau từ xưa.Nếukhôngđitiễnthìcũngkhôngphải,sẽcóvẻlạnhlùngquá.Mẹnghĩlầnnàyconcẩntrọngquámứcrồiđó.”

  • “Mẹđừngépconđi.Thểnàoconcũngsẽkhôngcầmlòngđược.Ainhìnthấy lại đem ra bàn tán. Anh ấy đi rồi, sẽ chẳng biết chuyện gì xảy ra,nhưngmìnhphảiởlạinghe,ngườitacứnóivàotaimìnhthìmìnhcũngkhôngthểkhôngtức.”

    “Thếthìtùycon,nhưngconcũngnênđinóivớiWanasvàbácchủtịchxãmộtlờikhithuyềnghévàođónmẹ,nếukhôngsẽkhônghay.Bácchủtịchxãlàngườilớn,tốtvớigiađìnhmình,đừngđểbáctráchmình.”

    “Vângạ.Túixáchvàgiàycủamẹ,conđãlauđểởgầncơitrầuấyạ.”

    “Cảmơncon”.

    Tiếngthuyềnmáychạyđếndừngtrướcbếnlàmcôgáingóracửasổ.

    “Đếnrồimẹạ.Thônmìnhcũngnhiềungườiđitiễn,chắclàsẽchuyểnlênđixeởbếnPhrajan.”

    “Nasnóđãtìmxesẵnsàngcảrồi.Conxuốngbếncùngmẹmộtchútđi.”

    Nhưngcôgáiđicùngmẹtớiđầucầuthangthìđãthấycáidángcaolớntrongbộcom lêmàughiđenxuấthiệnvừađúng lúc.Đôimắtanhnhìnquanhnhưnônnóngtìmkiếmđiềugì.

    “Ang...khôngđitiễnanhà?”

    Côgáilắcđầu.Đôimắtấyxịuxuống.BàOrnvộitránh,bướcxuốngcầuthangtrước:“Côxuốngtrướcđây.”

    “Vâng,cháusẽlênchàobànữaạ.”

    “Hômnaybàkhôngđượckhỏe,nằmnghỉtrongphòngấy.”

    Cáidángcaocaothôngthạobướcvàotrongphòng,mộtlúcsauthìđiragiơbứctượngPhậtnhỏchocôgáiđangđứngchờsẵnởngoàixem.

    “Bàchođấy,lạicònchúcnhiềulắm,đểtrởvềlàmto,thăngtiến...Angácthế.”

    “Ơ...tựdưnglạiquayratráchngườita?”

    Côgáihỏi.Wanasbướclạigần,ánhmắtmangvẻtráchmóc.

    “Đếnlúcsắpphảichiataynhau,emcònnhẫntâmvớianh...”

    Angsumalincụpmắtxuống.

    “Không phải đâu Nas... em sợ nếu em thấy anh đi khỏi thật, em sẽ

  • khôngcầmđượclòng.Emmuốntiễnanhởđây,coinhưlàanhchỉđichơiđâuđómấyngày,rồianhsẽtrởlại.”

    “Angsumalin...”

    Wanas gọi tên cô dịu dàng, cầm lấy bàn tay gầy lạnh, trắng xanh, ủtronglòngbàntayvữngchãi,tokhỏe,nónghổi.

    “Anhmuốnnóiđểemngherõ,rõcảvớichínhtráitimanhrằnganhyêuem...”

    Ngườinóimặtmũiđỏdừchotớicổ,cònngườinghethìmắtdánxuốngđất.

    “Tuylúcnàyphảixanhau,anhsẽkhôngxinemcáigìmangtheolàmkỷniệm,dùlàđồvậthayả