Cá tinh hiển hóa tiếng kêu đau thương
-
Upload
hoang-ly-quoc -
Category
Education
-
view
24 -
download
0
Transcript of Cá tinh hiển hóa tiếng kêu đau thương
3
Duyên do:
Thượng Đế từ bi, đại đạo phổ truyền. Nhân quả nghiệp
lực vô số kiếp của chúng sanh tích tụ lại, đã tạo nên sự cản
trở và quấy nhiễu sự tu đạo của chúng sanh. Tử Hệ, Cung
Trường hai vị Minh Sư cùng lãnh Thiên mệnh truyền đạo.
Chư thiên Tiên Phật vì để cảnh tỉnh chúng sanh mê muội, đã
tốn bao nhiêu tâm huyết, vạn lần hiển hóa. Chư vị tiền hiền
đại đức vất vả thành toàn, đi sớm về khuya. Vạn quốc cửu
châu, khai xiển đạo vụ. Hậu học chiêm được Thiên ân Sư
đức, Lão Tiền Nhân, Tiền Nhân đại đức, khi ở Malaysia bàn
đạo, gặp được sự kiện con cá tinh mượn khiếu hiển hóa này.
Cá tinh này là con hồ ly tinh Đắc Kỷ sủng phi của Thương
Trụ Vương chuyển thế, hôm nay nhìn thấy sự trả báo của nó,
đã ấn chứng một câu nói trong kinh Phật rằng: “Kẻ tham
cao làm chim, kẻ thâm mưu làm cá”. Đủ để hậu thế biết
được mà chừa bỏ tính xấu đó!
Con Hồ ly tinh Đắc Kỷ đã bị Khương Thái Công chém
đầu đến nay, đã hơn ba ngàn năm trụy nhập vào súc sanh
đạo, đã chuyển thế đầu thai làm mấy trăm kiếp con gà cho
người ta ăn, lại chuyển thế 300 kiếp con heo cho người ta
giết, làm thành thịt chà bông, xúc xích, lạp xưởng. Như thế
vẫn khó chuộc lại cái nhân ác mà xưa kia đã gây ra, nay
phải lâm vào loài thủy tộc làm cá tinh. Quả là tự làm tự
chịu, nhân quả báo ứng, thiện có thiện báo, ác có ác báo,
4
không phải không báo, thời cơ chưa đáo. Thấy tình cảnh
này, trong lòng bất giác tăng thêm niềm cảm thương vô hạn,
một phút lầm lỗi cách trời chi biệt, nên phải rất cẩn thận!
Sau khi việc này được Nam Cực Tiên Ông từ bi chỉ thị:
“Một đời lấy lời khuyên người, trăm đời lấy sách khuyên
người. Nhanh chóng in ấn thành quyển sách lưu truyền cho
người đời biết, mới không uổng phí sự dụng ý của Ơn Trên,
và tấm lòng khổ tâm của Tế Công”. Hậu học nghe xong,
không dám chậm trễ, tự cảm thấy mình tài hèn đức mọn,
nhưng lại không dám chối từ, và đem sự việc hiển hóa đã
xảy ra trước đó tường tận ghi chép lại, để cho những ai đọc
qua quyển sách này mau biết thức tỉnh, cải ác hướng thiện
và mong tất cả đại đức thiện tín, có thể hiểu được tấm lòng
của Ơn Trên từ bi cho chúng sanh, và gánh vác trách nhiệm
Thiên Sư của thời kỳ Bạch Dương, cùng nhau xây dựng Di
Lặc tịnh thổ.
Cư sĩ Vương Khiết Quân
Đạt Ân Phật Đường - Malaysia
5
QUÁ TRÌNH MƯỢN KHIẾU
HIỂN HÓA CỦA CÁ TINH
Thứ sáu, ngày 16 tháng 10 năm 1992
Ở Malaysia bàn đạo hơn bốn năm nay, đạo vụ ở đây rất
hồng triển. Năm nay tiếp tục sang Malaysia hồng pháp xiển
đạo, thành toàn đạo thân. Pháp hội cử hành tại Đạt Ân Phật
đường ở Cách Đạt Châu.
Sáng sớm, tam tài Ngô Mỹ Tuệ cảm thấy toàn thân
không được khỏe, bỗng nhiên khát nước lạ thường và rất
khó chịu, uống hết 9 ly nước vẫn chưa giải khát được. Ráng
chịu đựng đến bữa ăn trưa, quả thật ăn nuốt không nổi nữa!
Mãi đến khi sau bữa ăn dạy Thánh Ca, tam tài cũng ở đằng
sau, lắng nghe Lâm Tuấn Hồng giảng sư giải thích về ý
nghĩa của nhạc Thánh, bỗng nhiên từ phía sau lưng truyền ra
một tiếng “bốp” rất lớn, làm kinh động tất cả lớp viên cùng
quay đầu ra sau nhìn xem. Lúc đó tam tài bò trên mặt đất,
bụng cũng dựa sát mặt đất, co chéo đôi chân và bắp đùi lại,
đôi bàn tay hướng lên trên và cong lại, gương mặt trông rất
giận dữ, lớn tiếng la hét, tiếng hét thật là khủng khiếp, khiến
cho mọi người dẹp ghế đứng sang một bên. Khi đó có mặt
Trương Thiên Anh Điểm Truyền Sư, Lai Lệ Anh, Đinh Tố
Anh đàn chủ, vội vàng tiến lên ngăn cản, đề phòng làm tổn
thương đến thân thể của tam tài.
Cá Linh : Ta không cho phép các ngươi mở pháp hội,
6
các ngươi quá ích kỷ tự lợi rồi! Các ngươi được may mắn
mở pháp hội như thế, ta không phục đâu! Ta tuyệt đối
không tha cho các ngươi đâu! Cho các ngươi cầu được đạo
dễ dàng như thế, còn cái nợ mà các ngươi thiếu ta vẫn chưa
trả cho ta, các ngươi thật là đáng ghét! Ta hận các ngươi,
các ngươi ăn thịt của ta, lột da của ta, nhai xương của ta để
cho các ngươi cầu được đạo dễ dàng như vậy, là do Hoạt
Phật Lão Sư của các ngươi cứ ngăn cản ta, nếu không thì ta
đã sớm đến mượn khiếu rồi! Các ngươi là thân người có thể
ngồi trên ghế tiên, lại còn ăn thịt của ta, trả lại cho ta! Các
ngươi đều tưởng rằng sẽ không có tội, ta hận các ngươi, hận
các ngươi, ta hận…… Các ngươi có biết ta là ai không? Ta
là một con đại cá tinh, một con cá, loài người các ngươi
ngày nào cũng ăn thịt chúng tôi, ta hận những người tu đạo
các ngươi, ta hận, ta muốn làm chết các ngươi……
(Cá tinh lộ vẻ phẫn nộ, vừa mở miệng vừa nghiến răng
cắn càm cạp, không ngừng đập xuống mặt đất, đôi tay của
tam tài lúc này giống như đôi vi cá vậy, trở thành công cụ
cho cá tinh trút giận.)
Trương Điểm Truyền Sư : Ngươi đừng dày vò tam tài
như thế.
(Trương Điểm Truyền sư cùng mấy vị giảng sư dùng
tay ghì chặt nó lại, tránh làm tổn thương đến tam tài)
Cá Linh : Các ngươi không được bắt ta. Thả ta ra! (Nó
lớn tiếng gào thét) Các ngươi kiếp nào cũng ăn thịt của ta, ta
hận tới muốn ăn hết các ngươi. Các ngươi niềm nở ăn thịt
7
của ta, bây giờ ta cho các ngươi xem! Chúng tôi không thể
cầu đạo, các ngươi lại có thể cầu đạo, các ngươi đều tưởng
rằng rất dễ dàng cầu được đạo, nếu không phải Hoạt Phật
Lão Sư của các ngươi ngăn cản ta, thì các ngươi sớm không
còn cơ hội rồi! Các ngươi đều không có công đức, lại ăn thịt
của chúng tôi, tự tư tự lợi vì bản thân mình, đều không có
nghĩ cho kẻ khác. Các ngươi không có cảm giác rằng mấy
năm nay gặp rất nhiều sự trắc trở, đó là ta muốn dày vò
những người tu đạo như các ngươi đó, tại vì các ngươi quá
tốt rồi! Ta phải làm cho các ngươi không có lòng tin đối với
đạo, không muốn cho các ngươi được lên Thiên đàng, phải
để cho các ngươi chịu sự hủy báng, và lôi kéo các ngươi
xuống ở chung với ta, các ngươi đều tưởng rằng súc sanh là
để cho các ngươi ăn thịt hả? Mạnh Phu tử nói rằng: “Kiến
kỳ sanh bất nhẫn kiến kỳ tử, văn kỳ thanh bất nhẫn thực kỳ
nhục”, mà thông thường con người tưởng rằng bò, ngựa,
heo, dê, gà, vịt, thịt cá là cho con người ăn cả, đều không
biết rằng chữ “thịt” bên trong vốn là 2 con người, các ngươi
nhẫn tâm giết ăn thịt của đồng bào, đem tâm so tâm thật
đáng suy tồi, sự khác biệt giữa con người và chúng sanh,
chẳng qua là hình thể khác nhau mà thôi! Người nào cũng
có linh tánh, chỉ là ngươi tu tốt hơn, ta tu không được tốt mà
thôi! Tại sao phải kiếm các ngươi tính sổ? Tại vì các ngươi
không chịu làm công đức, khiến ta không cách nào chiếm
được quang. Các ngươi không chỉ kiếp này ăn thịt cá chúng
tôi, cũng không biết rằng kiếp này có đạo để tu, còn cứ ăn
thịt chúng tôi. Ta không cho phép các ngươi mở pháp hội, ta
8
không muốn các ngươi hiểu đạo lý, ta phải lấy mạng của các
ngươi, làm cho các ngươi mơ mơ hồ hồ để sống như thế
suốt đời, cầu được đạo lại không biết tu đạo mà đi hủy báng
đạo, xem các ngươi đáng ghét hay ta đáng ghét! Ngươi hủy
báng đạo là ta trợ giúp ngươi đó, ta không muốn các ngươi
làm công đức, ta muốn các ngươi giống như ta vậy, các
ngươi ai dám nói rằng chưa từng ăn qua thịt cá? Ra đây!
Các ngươi vì tham khẩu phước, không tiếc sát sanh hại
mạng......
(Kiếp quá khứ chắc là chúng ta không biết, nhưng kiếp
này mà nói, mỗi người từ nhỏ đến nay, ít nhiều cũng ăn qua
thịt của chúng sanh, cho nên lúc Cá Linh hỏi đến người nào
chưa từng ăn qua thịt cá thì đứng ra đây, hiện trường bỗng
trở nên im phăng phắc……)
Cá Linh : Ta không tha cho các ngươi, ta không cho
các ngươi tu đạo, phải làm cho các ngươi tam tâm lưỡng ý,
không có lòng tin đối với các vị tiền hiền. Đừng tưởng là
không thấy thì sẽ không tồn tại, nếu như Thiên Trên không
có giáng đạo này xuống, các ngươi đều là kẻ thù của ta, đều
là con nợ của ta. Ta hận! ta hận…… Các ngươi chớ quên
rằng ta là người có tiếng tăm trong lịch sử, là một người tàn
ác nhẫn tâm, các ngươi đừng tưởng sao mà lại có cá linh đây?
Ta hận……
(Lúc này con cá tinh lại đập mạnh xuống mặt đất, tiếng
la hét giận dữ. Trương Điểm Truyền Sư cùng bàn sự nhân
viên ngăn cản nó lại.)
9
Cá Linh : Buông ta ra! Buông ta ra! Ta đâu phải dày
vò ngươi, buông ta ra, người nào kề cận ta, ta sẽ dùng đuôi
cá đánh người đó đấy!
Lâm Điểm Truyền Sư : Hay là bây giờ ngươi lội dụng
cơ hội này, kể đầu đuôi câu chuyện tại sao phải làm cá tinh
cho mọi người biết.
Cá Linh : Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta.
Lâm Điểm Truyền Sư : Ui da! Hôm nay ngươi đã trụy
lạc đến thế này rồi, mà còn dám nói những lời này nữa!
Cá Linh : Ta hận đấy! Đường nhiên là ta không chịu
sám hối, ta đã không còn cơ hội siêu sanh nữa rồi! Bởi thế ta
hận! Ta hận ……
Vương Điểm Truyền Sư : Được rồi! Ngươi yên lặng
mà kể cho mọi người nghe đi, để người ta hiểu rõ mới biết
ăn năn sám hối chứ!
Cá Linh : Ta quá phẫn nộ đi! Nếu như thịt của các
ngươi bị người ta ăn, trong lòng của ngươi sẽ thế nào đây?
Có phải cũng muốn báo thù không? Đem tâm so tâm, tâm
trạng của các ngươi cũng vậy thôi, nếu như người ta nói
nặng ngươi một câu, ngươi cũng tức trong lòng, ta cũng
vậy…… Các ngươi đừng tưởng mình là đệ tử của Tế Công
Hoạt Phật, thì ta không dám thế nào! Tại vì các ngươi ai
cũng đã từng ăn qua thịt của chúng tôi, chỉ cần nơi nào có
biển là có cá, đó là mối quan hệ liên quan gắn liền với nhau,
huống chi trong một đời người của các ngươi đâu chỉ ăn có
10
một con cá mà thôi! Các ngươi thật đáng ghét…… Ta nóng
quá! Ta muốn uống nước! Ngươi đi ra! (chỉ Điểm Truyền Sư)
Ngươi đi ra! Ta không muốn đụng trúng phật quang của
ngươi, ta ghét phật quang, ta không muốn Phật quang, ta
thích tối tăm, cho nên ta không muốn các ngươi chiếu được
phật quang, tại sao ta muốn tìm các ngươi, tại vì các ngươi
đối với đạo không có lòng tin, các ngươi bị người ta nói
nặng vài tiếng thì hối hận rồi!
Vương Điểm Truyền Sư: Các vị đạo thân, các vị có
lòng tin với đạo không? (Có) Sau này còn ăn cá không? (Có
mấy người trả lời không dám, ngoài ra im lặng …)
Cá Linh: Một chút công đức cũng không làm, ăn thịt
của chúng tôi thật đáng ghét! Kiếp nào cũng có nhân quả, ta
không để cho các ngươi ngồi ghế tiên, nếu như các ngươi
thường hay ở nhà là ta vui nhất, tại vì các ngươi sẽ không có
cơ hội đi độ người nữa……
(Có câu nói rằng: “Ăn nữa cân phải trả tám lượng”.
Một chút cũng không sai. Ăn thịt là phải gánh chịu nhân quả.
Tục ngữ nói rằng: “Nếu công đức không đủ, khuyên người
đừng tham ăn, ăn chay lợi ích nhiều, không kết oán thù với
chúng sanh”. Đạo hữu đạo hạnh, đạo tại tự hành, không
hành ai biết “Đạo”. Thiên bất ngôn, địa bất ngữ, chỉ có con
người may mắn có thể thay Trời tuyên hóa! Nếu như cứ
ngồi trong nhà, ân ái vây quần bên vợ con, khi khí số đến,
không có ai có thể chết thay ta được, dưới suối vàng sẽ
không tương phùng, cho nên những oan nghiệt vô hình thích
11
chúng ta ở nhà nhất, như thế nó sẽ rất dễ dàng đòi nợ chúng
ta, các vị muốn mắc lừa không?)
Cá Linh: Hôm nay các ngươi đến đây được là việc
không dễ dàng, nhưng không phải ai cũng tình nguyện mà
đến đây! Bởi thế ta vui nhất, nếu ngươi không có công đức
thì ta phải tìm ngươi, thật ra mấy năm nay ta sớm đã muốn
đến đây rồi, cũng là Tế Công Lão Sư của các ngươi ngăn
cản ta ……
(Hoạt Phật Ân Sư đã từng nói qua: “Từ khi các con rời
khỏi Thiên đàng, luân lạc phàm trần, khó khăn lắm Lão Sư
mới tìm thấy con, dẫn bảo sư dắt con đến Phật Đường, đã
mang tội nghiệp đầy mình và trược khí xông Thiên. Khi con
bước vào Phật đường, Tứ đại Kim cang, Bát đại Thiên
vương đã ở trong Phật đường hộ pháp, có người vô rồi lại ra
về, cũng có rất nhiều người đến không được, không cách
nào cầu được đạo! Đến lúc con cầu đạo, Lão Sư khẩn
trương và lo lắng vô cùng, sợ con không qua được cửa ải
này. Khi các con cầu đạo xong, nhân quả kiếp trước của các
con lại tìm đến nữa, Lão Sư có thể không lo cho sự an nguy
của đồ nhi hay sao? Đồ đệ của mình không bảo hộ, thì bảo
hộ ai đây? Sự thật phơi bày trước mắt, Lão Sư đâu còn cách
nào? Đồ đệ nhiều thế kia, khi oan khiên của các con tìm đến,
Lão Sư bao nhiêu lần đi bài giải, nói lời tốt thảo luận với họ,
khi ổn thỏa rồi, Lão Sư rơi nước mắt và nở nụ cười rằng: Ai
bảo ta là Lão Sư của các con! Oan nghiệt này, Sư không
gánh, thì ai sẽ gánh thay con đây?” Tấm lòng thương yêu
12
của Ân Sư dành cho đồ nhi, là tình nghĩa sâu đậm như thế
đó, không sợ gánh vác những oan nghiệt của đồ nhi, chỉ vì
muốn cho đồ nhi trên con đường tu đạo bàn đạo được thuận
lợi suôn sẻ.)
Cá Linh: Ta không thích các ngươi nghe đạo lý! Ta
cũng không muốn cho mỗi người các ngươi đều cầu được
đạo! Ta phải để cho các ngươi chịu sự hủy báng, sau này
các ngươi mới biết được sự đau khổ của mùi vị khi bơi
trong biển cả là gì? Các ngươi chưa từng nếm thử qua, vì
thế các ngươi không hiểu, ta phải làm cho các ngươi giống
như ta vậy, nếm thử mùi vị lạnh cóng là như thế nào? Nếu
như các ngươi không có tu đạo, không có bàn đạo, thì các
ngươi sẽ rơi vào tay ta, đó là sự báo ứng của các ngươi đó!
(Lúc này Cá Linh lộ vẻ giận dữ và tràn đầy lòng thù hận,
mà còn hỷ nộ vô thường, thật khiến cho người ta nổi da
gà…) Ta không muốn cho các ngươi làm việc tốt, ta không
muốn cho các ngươi đi độ người, thì ta có cơ hội lấy mạng
của các ngươi, các ngươi càng không muốn tiếp cận Phật
đường, thiệt thòi là ở các ngươi. Đừng tưởng rằng những gì
các ngươi không thấy thì sẽ không có gì cả, các ngươi nhớ
kỹ đấy! Các ngươi ăn thịt của ta, ngậm xương của ta, lột
ruột gan của ta, ta sẽ nhớ mãi đấy… Nhất là các bà tội
nghiệp nặng nhất……
(Phụ nữ phụ trách nấu ăn, vì để làm vừa lòng khẩu vị
lớn nhỏ trong gia đình, khó tránh khỏi giết gà, giết vịt, mổ
cá, cắt thịt. Ân Sư đã từng từ bi rằng: “Giết cá phải cẩn thận,
13
đừng giết trúng những con mái, bởi vì trong bụng của các
con cá mái có rất nhiều trứng, nếu như giết chết những con
cá mái, những viên trứng trong bụng cũng phải tính vô
luôn”, vì thế mà nói khôn đạo là dễ dàng tạo nghiệp hơn.)
Cá Linh : Các ngươi đều không biết tu! Cho nên ta hận,
các ngươi càng không có công đức để cho chúng tôi được
chiếm quang, ta sẽ càng muốn lột da của các ngươi không
thích tiếp cận Phật đường, sau đó sẽ từ từ mất đi hứng thú
với đạo, để ngươi thấy được tội lỗi của kẻ khác, cũng giống
như chúng tôi vậy, vì thế ta muốn báo phục ……….
Lâm giảng sư : Oan oan tương báo khi nào liễu, ngươi
phải giúp cho họ hành công lập đức, để họ có lòng từ bi rồi
mới không đi sát sanh.
Cá Linh : Các ngươi tự hỏi người nào có lòng từ bi,
thực ra con người mãi cứ ở trong vòng luân hồi, không phải
chỉ có kiếp này mà thôi, nếu như chỉ có kiếp này, thì sẽ
không có sự tồn tại của nhân quả! Các ngươi có Phật duyên
cầu được đạo nhưng lại không trân trọng, bởi thế ta phải tìm
các ngươi tính sổ, đừng tưởng rằng đến Phật đường, cười
cười nói nói ăn ăn, mà không biết làm công đức, trong lòng
cứ nghĩ việc riêng của bản thân mình các ngươi thử nói xem
loại người như thế này trên thân họ có phát quang không?
Cả một chút quang cũng không có, chỉ có trược khí! Tốt
nhất là hôm nay các ngươi đừng có lên lớp, ý nghĩa của bái
Phật là gì cũng không biết, thì làm thế nào biết được cái gì
gọi là sự “tu đạo”? Cũng không hiểu cái gì gọi là chông gai?
14
Vì thế khi các ngươi có xảy ra chuyện thì chỉ biết oán trời
trách người, như thế thì các ngươi sẽ trở thành đồng bọn của
ta rồi! Tại vì các ngươi không có suy nghĩ lại, mấy kiếp
trước của các ngươi đã tạo những tội lỗi gì? Các ngươi
thường hay tam tâm lưỡng ý, tiền hiền đến thì các ngươi
mới đến, tiền hiền không đến, thì các ngươi không đến, các
ngươi tưởng rằng không có sự tồn tại của đạo, là ta vui nhất
đấy! Nói tóm lại, ta muốn các ngươi không có lòng tin với
Tiên Phật, khiến cho các ngươi ở trong gia đình bị người
nhà chỉ trích, ở ngoài thì nói tánh tính ngươi rất xấu, bởi thế
ta hận! ta hận!……
Cá Linh : Các ngươi ở Phật đường ngồi ghế Tiên, thực
ra không phải là việc dễ dàng, mùi vị của ghế tiên ra sao
chúng tôi cũng không biết? Các ngươi có phước khí, trái lại
không biết trân trọng. Vì thế ta hận! Ta không chỉ hận các
ngươi, và phải làm cho các ngươi hận kẻ khác! Các ngươi
dễ dàng đắc được đạo, lại không biết trân trọng, còn không
muốn đến Phật đường, nguyên nhân là nghiệp chướng cản
trở các ngươi, bởi thế các ngươi một chút thành tâm cũng
lấy không ra. Con người bây giờ sung sướng quá đi, ra vào
cũng có xe, ta ganh tị ta ganh tị…… Các ngươi cút mau! Ta
muốn các ngươi xuống địa ngục hết, ta không muốn các
ngươi lên Thiên đàng!
Lâm giảng sư: Các vị có muốn lên Thiên đàng không?
(muốn)
Cá Linh: Các ngươi đều là khẩu thị tâm phi, các ngươi
15
thả ta ra, nếu không buông ra thì ta dùng đuôi cá đánh các
ngươi đấy!
(Mỗi khi Cá Linh tức giận đều dùng đôi tay của tam tài
đập mạnh xuống đất, thân thể bơi đi bơi lại trên mặt đất,
bàn sự nhân viên ngăn cản lại.)
Cá Linh: Cút ra! Cút ra! Hôm nay ta được Tế Công
Lão Sư của các ngươi cho phép đến đây, đừng kéo ta, vi cá
của ta sẽ đau lắm! Ngươi tưởng rằng những người tu đạo
như các ngươi tốt lắm hay sao? Những người càng tu đạo thì
ta càng giận! Các ngươi đừng đến gần ta! Các ngươi thường
hay tưởng rằng các ngươi rất có kinh nghiệm bàn đạo, thực
ra một chút kinh nghiệm cũng không có! Chỉ thấy mặt tốt
chứ không thấy mặt xấu, có những người bàn đạo còn ở đó
diễu cợt nữa, cả một chút tâm hối lỗi cũng không có?
Những người nào ở gần bãi biển phải cẩn thận, những người
ở nơi khác cũng vậy, các ngươi biết ta là ai không? (không
biết) Các ngươi nghe qua Thương Trụ Vương chưa? (có) Ái
Phi của Thương Trụ Vương là ai? (Đắc Kỷ hồ ly tinh) Các
ngươi biết được là tốt! Cho nên ta không sợ các ngươi, bởi
vì ta đã từng bại quốc. Vì thế ta tức! ta đố kị! Ta không
muốn ai cũng làm tốt, trong các ngươi cũng có người đã
từng ở trong thời thế đó, bởi thế các ngươi hận ta, ta cũng
hận các ngươi……
Cá Linh : Các ngươi hận ta không? (không hận)
Nhưng ta lại hận các ngươi!
Vương Điểm Truyền Sư : Đủ rồi! đừng kết oán thù
16
nữa! Hy vọng ngươi cố gắng làm tốt!
Cá Linh : Ngươi kêu ta cố gắng làm tốt! Tại sao không
kêu họ làm tốt đi?
Vương Điểm Truyền Sư : Sau này các vị đạo thân đều
phải làm tốt, đừng ăn cá nữa nhé! (Được)
Cá Linh : Ta phải làm cho các ngươi không muốn tiếp
cận Phật đường, quên đi tam bảo, khiến cho Tiên Phật
không cách nào giúp đỡ cho các ngươi, vì thế các ngươi hãy
đợi đấy! Ta là người lang tâm tàn ác trong lịch sử, nay ta ở
trong đáy biển cũng là làm cá vương, Vương Điểm Truyền
Sư, ta có báo mộng cho ông, trong mơ có một con cá to
nhảy ra, có không?
Vương Điểm Truyền Sư : Có, ta có mơ thấy cảnh này.
Cá Linh : Đó là ta đến thỉnh mệnh với ông trước.
Vương Điểm Truyền Sư : Vậy ta nói cho họ nghe……
Cá Linh : Ông đừng đứng bên cạnh ta, Phật quang của
ông chiếu đến ta rất đau khổ, ông đừng đứng ở đây, Phật
quang của ông lớn quá đi, chiếu đến ta rất khó chịu, ông
đứng sang một bên……
Vương Điểm Truyền Sư : Ngày 14 tháng 09, ta nghỉ
ngơi tại Huỳnh thị Phật đường, buổi sáng đó thức hơi trễ, là
vì thấy một giấc mơ kỳ lạ: Mơ thấy đang mở pháp hội, có
rất đông người, nhưng còn có một đám người bên ngoài,
muốn vô mà không cách nào vô được, tại vì không có chỗ
ngồi. Lại nhìn thấy có một thùng cá, bên trong có rất nhiều
17
cá, sau đó có một con cá to nhảy từ trong đó ra, ta vội đến
những chỗ có cống nước đi tìm, nhưng xung quanh đều tìm
không thấy con cá đâu, cuối cùng phát hiện ra con cá đó
đứng ở bên cạnh, mồm của nó vừa hé vừa đóng đang ở đó
thở hổn hển, đây là giấc mơ mới mơ thấy, đã từng kể cho
những người bên cạnh nghe, họ cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
Cá Linh : Các ngươi đều là kẻ thù của ta!
Vương Điểm Truyền Sư : Được rồi! Đừng mãi nói kẻ
thù nữa, trước kia mọi người đều không hiểu, bây giờ bắt
đầu trở đi, họ đều không ăn cá nữa!
Cá Linh : Không ăn, đó là gạt người đấy! Nếu như các
ngươi không sợ, thì sẽ uổng phí cho các ngươi cầu đạo rồi!
Những người ăn chay, tuy rằng ta không đòi được các ngươi,
nhưng sẽ có một ngày, lúc các ngươi nãn chí mất lòng tin,
thì các ngươi sẽ biết! Có những người khai chay phá giới,
bây giờ không biết nặng nhẹ, đến lúc đó thì ngươi sẽ biết!
Tại vì các ngươi quá không hiểu đạo lý, cũng không biết
được sự khả quý của đạo. Mấy năm nay, các ngươi cầu
được đạo rồi! Ta thường xuyên thủ ở đó chờ các ngươi có
khe hở là ta thừa dịp mà vào! Ta không muốn các ngươi
thành Phật, ta muốn các ngươi rơi vào tứ sanh lục đạo, nếm
thử mùi vị đau khổ đó! Dù sao đi nữa ta cũng là đời đời kiếp
kiếp không được siêu sanh, tại vì ta tạo nghiệp quá nhiều
rồi…… Các ngươi đừng tưởng rằng thịt cá là cho các ngươi
ăn đấy, các ngươi đều không có lòng từ bi, quá dễ dãi với
các ngươi rồi! Làm người có cơ hội hành công, ta muốn các
18
ngươi trả cho ta, không trả cho ta thì ta sẽ dày vò làm cho nó
chết (Chỉ tam tài, bàn sự nhân viên ngăn lại), các ngươi
đừng có kéo ta, nếu như cánh tay của ngươi bị người ta
dùng dao chặt đứt đi thì ngươi sẽ thế nào? Những người tu
đạo các ngươi đều không có lòng từ bi, ta cũng là chịu khổ
đến nhân gian, đến Phật đường của các ngươi, các ngươi
còn cứ lôi kéo ta, trả cho ta…… Ta sẽ không cho các ngươi
tiếp cận Phật đường……
Vương Điểm Truyền Sư : Sau này các vị có muốn tiếp
cận Phật đường không? (muốn) Còn phải hành công lập đức
hồi hướng cho họ đấy!
Cá Linh : Ta không tin, tại vì mấy kiếp đến nay, ta
chưa từng tin tưởng con người. Chỉ cần ngươi nói một câu,
ta cũng phải suy nghĩ lại, cũng giống như các ngươi đối với
đạo vậy, cũng không cảm thấy cái gì. Hôm nay các ngươi
đến nghe đạo lý cũng cứ suy nghĩ mãi, cũng không tin
người ta, thì các ngươi cũng giống như ta vậy! Ta phải dày
vò các ngươi, bao gồm dày vò tâm của Điểm Truyền Sư, để
Điểm Truyền Sư không có lòng với các ngươi, y như các
ngươi không có thành tâm vậy, đó là việc ta vui nhất đấy!
Lần này là ta mãi đi theo các ngươi, là Tế Công Lão Sư với
ta đàm phán xong ta mới xuống đây, là các ngươi không từ
bi, không phải là chúng tôi không từ bi!
Lâm giảng sư : Trước kia ngươi cũng không từ bi, nên
mới có sự báo ứng như ngày hôm nay!
Cá Linh : Thì các ngươi cũng như vậy thôi! Giết cá
19
cũng là không có lòng từ bi đấy chứ? Các ngươi đem tâm so
tâm, ngày xưa ta làm trái với thiên lý, mới luân lạc đến ngày
hôm nay. Ta không chỉ chuyển kiếp làm cá mà thôi, ta đã
từng chuyển kiếp làm mấy trăm kiếp con gà cho các ngươi
ăn rồi, lại chuyển thế làm ba trăm kiếp con heo, cho người
ta làm thành thịt chà bông, thị xay, xúc xích, lạp xưởng……
Vì thế ta hận các ngươi mãi mãi! Có người nào dám nói
rằng kiếp này chưa từng ăn qua thịt gà, thịt heo đây? Người
nào dám nói đây? Cho nên các ngươi phải trả mạng cho ta!
Ta không cho các ngươi đến Phật đường lánh kiếp tránh nạn,
các ngươi nhất định phải trả cho ta, các ngươi có nghe thấy
không? Nếu như ta không khách sáo, ta phải kêu lính đến
bắt ngươi! Tại vì ta là Ái Phi mà!
Lâm giảng sư : Ui da! Hôm nay ngươi đã luân lạc tới
bước đường cùng này rồi mà còn hoài niệm cái vẻ oai
phong của trước kia nữa!
Cá Linh : Ta thích đấy! Ta thích vinh hoa phú quý đấy!
Các ngươi đều muốn lên Thiên đàng, Hoạt Phật Lão Sư của
các ngươi quá ích kỷ đi, quá thương yêu các ngươi đi, các
ngươi ăn cá ăn thịt cũng dễ dàng để cho các ngươi cầu được
đạo, mà các ngươi cũng không có tấm lòng cảm ơn, bởi thế
ta hận, quá bất công bằng đấy!
Vương Điểm Truyền Sư : Mọi người đều nói phải cố
gắng đi làm tốt.
Cá Linh : Nếu các ngươi không làm tốt, ta nhất định
phải dày vò các ngươi, ta phải dày vò tam tài, làm cho cô ấy
20
phải chết......
Trương Điểm Truyền Sư : Ngươi không được làm như
vậy!....
Cá Linh : Ta phải dày vò cô ấy, các ngươi đừng tưởng
rằng giống như đang xem hát!
Trương Điểm Truyền Sư : Mọi người không có nghĩ
như thế, ai cũng sẽ cố gắng đi làm.
Cá Linh : Các ngươi nói chuyện đều dối trá cả, chỉ là
ứng phó ứng phó mà thôi!
Vương Điểm Truyền Sư: Mỗi người đi độ một người
công đức hồi hướng cho các ngươi.
Cá Linh : Không đủ! Mỗi người phải độ 10 người. Nếu
như làm được như thế, sau này các ngươi còn phải thường
xuyên đến Phật đường nghiên cứu đạo lý, và phải in sách
thiện cho chúng tôi, nếu như muốn có được ngày tháng tốt
đẹp hơn, thì phải thường xuyên đến Phật đường cúng, mọi
người phải nghe rõ, nếu không thì ta kêu người đến bắt các
ngươi đấy! Sao các ngươi không trả lời thế?
Lâm giảng sư : Cái thế lực ác của ngươi đã trở thành
quá khứ rồi, ngươi nên đem tâm từ bi của ngươi thể hiện ra,
thế thì ngươi mới có mặt quang minh, Địa Tạng Cổ Phật từ
bi, cũng sẽ cho ngươi giảm đi mấy kiếp luân hồi.
Cá Linh : Ta hận, ta hận…… Trên thiên hạ có rất
nhiều cá tôm thủy tộc nhờ ta nói thay. Các ngươi lấy lương
tâm ra nghĩ xem, các ngươi đều nghĩ rằng con người chết là
21
xong rồi, tại vì không có ai trông thấy, nhưng sự báo ứng
của ta hôm nay có thể làm tấm gương cho các ngươi soi.
Các ngươi thử nghĩ xem! Các ngươi không cảm thấy mấy
năm nay, có lòng muốn ra đạo trường, nhưng ngươi không
cách nào ra được, cảm thấy cái đạo này tốt lắm, nhưng mà
không cách nào phát tâm được, các ngươi biết là nguyên
nhân gì không? Đó là chúng tôi đang xui khiến các ngươi
đấy! Là oan nghiệt của các ngươi đang xui khiến các ngươi
đấy! Bây giờ các ngươi biết chưa? (biết rồi) Nếu như ngươi
không phát tâm thì hãy từ từ mà xem, những lời của ta nói
các ngươi có nghe không? Bây đâu? Đem xuống!
Lâm giảng sư : Ở đây không có người của ngươi đâu.
Cá Linh : Bây đâu! Đem xuống đi! Tại sao không ai
nghe thấy thế?
Lâm giảng sư : Bỏ ý niệm si cuồng của ngươi đi!
Cá Linh : Các ngươi chưa hứa với ta, kêu ta trở về giao
phó như thế nào đây!
Vương Điểm Truyền Sư : Có chứ! Tất cả đều nói là
mỗi người độ 10 người cho các ngươi.
Cá Linh : Ta không có nghe thấy!
Lâm giảng sư : Tất cả đồng thanh trả lời: “Mỗi người
chúng ta độ 10 người công đức hồi hướng cho các ngươi”.
Cũng hy vọng các ngươi âm thầm phù hộ cho những người
tu đạo chúng tôi, và đạo vụ của Malaysia có thể càng bàn
càng hồng triển tốt hơn, đó cũng xem như là ngươi làm
22
được một điều công đức đấy!
Cá Linh : Nếu như các ngươi không có phát tâm, dĩ
nhiên là ta phải dày vò các ngươi, nếu như các ngươi có
phát tâm thì ta trợ giúp cho các ngươi.
Lâm giảng sư : Chỉ cần chúng tôi phát tâm, một thảo
một mộc cũng phải trợ đạo huống chi là Cá Linh?
Cá Linh: Còn nữa! Các ngươi phải in 3000 cuốn sách
thiện cho ta, tại vì thiên thời đã là mạt hậu rồi. Các ngươi
thích ăn hải sản, người phụ nữ nương tay chút xíu, nếu như
không sợ, thì sau này sẽ giống như ta vậy, có nghe thấy
không? (có) Ai có xem qua sách sử cũng biết ta là người tàn
ác lang tâm! Bây giờ ta vẫn thế, ta đến đây, các ngươi đều
không được ngồi ghế tiên, ta vui lắm, ta vui lắm, để cho các
ngươi không được Phật quang phổ chiếu……
Vương Điểm Truyền Sư : Sau này các vị đến Phật
đường, không được lười biếng nữa! Phải mau chóng đến
hưởng Phật quang phổ chiếu, đó là một việc không đơn giản!
Cá Linh : Nếu như các ngươi không biết trân trọng, thì
ta sẽ kêu người đến bắt các ngươi đấy!
Lâm giảng sư : Bây giờ nó kêu người tới, tại vì nó là
đại diện cho Cá Linh, cũng là đại diện cho tất cả Cá Linh
đến bắt chúng ta.
Cá Linh : Các ngươi không có nghe qua một câu nói
rằng: Tại thế làm người ác, chết đi cũng là ác quỷ. Chỉ cần
làm trái lời ta, thì ta sẽ mài tới ngươi vụn nát, có đọc qua
23
sách sử là biết ta tàn ác biết bao!
Lâm giảng sư : Ở đây có ai tàn ác hơn cô ấy không?
(không có)
Cá Linh : Các ngươi không có như thế, nên mới cầu
được đạo, nhưng các ngươi giết cá giết gà, đều không có
lòng từ bi, các ngươi có một linh tánh thì chúng tôi cũng là
một linh tánh thôi!
Lâm giảng sư : Xác thân của chúng sanh tuy khác
nhau, nhưng linh tánh giống nhau, thịt ta tức là thịt chúng
sanh.
Cá Linh : Những người tu đạo càng phải chú ý, tại vì
sát nghiệp của các ngươi cũng nhiều đấy, các ngươi càng
không tu đạo, càng không đến Phật đường, thì các ngươi sẽ
biết. Đôi mắt của các ngươi phải sáng lên một tí, tâm từ bi
nhiều một tí, tại vì các ngươi đã ăn vượt quá hạn rồi, hôm
nay ta rơi vào bước đường cùng này, cũng là tự làm tự chịu,
các ngươi đừng bao giờ tự làm tự chịu nha! Hôm nay là ta
đã nói những lời tốt nhất rồi, nếu như ta không nói những
lời tốt như thế, Tế Công Lão Sư sẽ không cho ta đến! Oan
oan tương báo sẽ mãi mãi không có cách nào liễu dứt được
đâu, chỉ có các ngươi hành công lập đức mới có cách đi liễu
được, ngươi ăn không ăn là việc của ngươi, nếu như ngươi
muốn ăn thì phải độ người, nghe rõ chưa? (rõ) Ghế Tiên của
các ngươi càng ngồi càng lộn xộn, ta sẽ càng vui……
(Chúng ta ở trong Phật đường, khi lên lớp tự ý chạy
tùm lum, hoặc ngồi tới tùm lum tùm la, Giám ban Viện
24
trưởng đều ghi rõ ràng trong cuốn sổ công lỗi. Đến Phật
đường không tạo được công đức, mà còn tạo lỗi, dĩ nhiên là
oan khiếm nhất rồi!)
Cá Linh : Các ngươi phải nhớ nhé! Ta phải uống trà, ta
muốn uống trà, ở đây không có nước, ta muốn uống trà……
(Cá Linh giống như sắp đứt hơi, cứ đòi uống trà.)
Vương Điểm Truyền Sư : Được, bàn sự nhân viên mau
đem trà đến.
Cá Linh : Ta muốn uống cúng trà, cứu ta với, ta sắp
khát chết rồi……
(Bàn sự nhân viên lấy muỗng đút cúng trà vào miệng
nó, y như con cá đang uống nước, phun ra nước bọt…….)
Cá Linh : Cảm tạ Tiên Phật từ bi! Các ngươi hãy nhớ
đấy! Làm hại ta không có nước tiên uống, ta giận! ta giận!
(Uống trà xong, như hồi phục lại nguyên khí, tiếng nói lại
tràn đầy sân hận!) Các ngươi đều có thể uống nước tiên, ta
cũng không có nước tiên uống, ta xin các ngươi cho, thì các
ngươi từ từ…
Lâm giảng sư : Các vị phải biết rằng cúng trà dâng
Tiên Phật uống trong Phật đường là nước tiên, hôm nay có
rất nhiều người còn không biết trân trọng, mà những oan
khiếm vô hình khi lâm đàn, họ đều yêu cầu uống cúng trà,
như thế họ mới cảm thấy thoải mái.
Cá Linh : Ăn phân của nhân gian các ngươi, ăn nước
dơ của nhân gian các ngươi, khi chúng tôi lớn lên các ngươi
25
lại ăn thịt chúng tôi, nói đi nói lại ngươi với ta ăn cũng như
nhau cả!
Lâm giảng sư : Con người đem phân trút cho cá ăn,
sau đó lại bắt cá về ăn, chẳng qua là thủ tục hơi phiền chút
mà thôi! Vì thế những người tu đạo chúng ta phải ăn chay,
đây là điều tốt nhất, nếu không thì y như ăn những phân thải
và nước dơ vậy……
Cá Linh : Nghe rõ chưa? (rõ) Các ngươi hãy nhớ! Làm
hại ta không được uống nước Tiên, các ngươi làm người có
Tiên Phật phù hộ cho các ngươi, lại có thể cầu đạo, lại có
thể đến Phật đường, lại có thể uống được cúng trà, đó quả là
nước cam lồ đấy! Uống được một giọt thư thái ngàn
năm……
Lâm giảng sư : Các vị xem Cá Linh mấy ngàn năm
nay chưa hề uống qua nước tiên.
Cá Linh : Các ngươi hãy nhớ! Ta là nhất đại Ái Phi
đấy! Ta là Vương Phi, quý phi đấy! ta mãi thích làm như thế,
các ngươi có thích không? (không thích) Ta ghét các ngươi,
các ngươi không thích ta. (Một hồi thì tiếng nhỏ nhẹ như
thục nữ; một hồi thì giận dữ giống y như mụ phù thủy, hỷ nộ
vô thường……) Người đâu! Đem xuống! (Lúc này có những
lớp viên cười) Tại sao không có ai thế?
Vương Điểm Truyền Sư : Các vị đừng học như nó, sau
này báo ứng như nó sẽ rất đau khổ.
Cá Linh : Là khổ lắm mới xuống đây nói cho các
26
ngươi nghe, ta hận các ngươi đều không cố gắng tu đạo bàn
đạo, nghe rõ chưa? (rõ) Ta là Ái Phi đấy! (Lúc này có lớp
viên đang cười thầm) Ta không sợ các ngươi cười, các
ngươi cứ việc cười, những người nghe rõ đều là trung thần,
làm trái thì là phản thần!
Vương Điểm Truyền Sư : Mọi người đều nghe rõ chưa?
Phải cố gắng đi làm tốt!
Cá Linh : Là ông nói đấy!
Vương Điểm Truyền Sư : Phải, là ta nói đấy!
Cá Linh: Ông đừng đến gần tôi, Phật quang của ông
lớn quá đi…
Vương Điểm Truyền Sư: Đâu có!
Cá Linh: Các ngươi cố gắng tu, Phật quang mới lớn
được, cả súc sanh ma quỷ cũng không thể nào đến gần được.
Điều kiện đã nói xong rồi, không được lừa gạt chúng tôi
đấy!.....
Vương Điểm Truyền Sư : Sau khi các vị tan lớp phải
nhanh chóng đi độ người, mỗi người độ 10 người, phải nhớ
nhé!
Cá Linh : Các ngươi đừng quên nha! Người nào nghe
thấy ta đến, mà sau này không dám đến nữa thì ta càng vui!
Là Tế Công Lão Sư của các ngươi cho phép ta đến, nếu
không ta sẽ tiếp cận những người trong gia đình của các
ngươi, để cho các ngươi không như ý, cho người nhà la
mắng đấy! Các ngươi có cảm giác như thế không? (Có) Có
27
thì phải cố gắng chú ý! Các ngươi phải hiểu rằng: Phật
quang ở trong Phật đường rất lớn, ta chịu không nổi, may là
ta uống được một giọt nước cam lồ, nếu không thì thôi rồi!
Nếu như các ngươi cố gắng tu, thì các ngươi sẽ có cơ hội
chấm dứt oán thù với chúng tôi, nếu như các ngươi cố gắng
làm tốt, chúng ta sẽ mãi mãi là tình bạn tốt, các vị Điểm
Truyền sư có phải là sợ ta rồi chăng?
Lâm giảng sư : Chư thiên Tiên Phật đều kính trọng
những người có đại đức, tại sao Điểm Truyền Sư lại sợ
ngươi?
Cá Linh : Không sợ thì tại sao không nói chuyện?
Vương Điểm Truyền Sư : Có chứ! Tất cả đều nói xong
rồi, mọi người đều biết hết chưa? (Biết)
Cá Linh : Nói xong rồi! Có hối hận không? (không có)
Ngươi hối hận ta cũng không sợ, ta không sợ các ngươi đâu!
Sức mạnh của vô hình rất lớn, ta là nhất đại quý phi mà! Ta
hô một tiếng trăm người vâng dạ, nhưng đó đều là giả dối cả
(Khi nói câu này ngữ khí của nó phẫn nộ vô cùng)! Các
ngươi không nghe lời ta, bởi thế ta mãi mãi không tin tưởng
các ngươi, thử xem các ngươi có giống như ta không? Hay
là muốn thành Phật……
Vương Điểm Truyền Sư : Thành Phật, mọi người đều
muốn thành Phật……
Cá Linh : Các ngươi khiến cho người người được lên
Thiên đàng, các ngươi đừng động tới chúng tôi. (Được) Ta
28
là người phụ nữ đẹp nhất trên thế giới, ta biết dùng lời ngọt
ngào ủy mị, ai cũng không sánh kịp ta! Chỉ cần có những
người bàn đạo là ta không vui, ta đố kị……
Vương Điểm Truyền Sư : Hồi nãy chúng ta thỏa thuận
xong hết rồi! Ngươi đừng nói những lời này nữa!
Cá Linh : Ta đố kị đấy! Tại vì ngươi có thể thành Phật,
còn ta thì không thể, ta vạn kiếp không được siêu sanh đấy!
Vương Điểm Truyền Sư : Thế thì ngươi đừng có tâm
đố kị nữa, ngươi phải tập cách buông xuống, mọi người đều
đi độ người hồi hướng cho ngươi…
Trương Điểm Truyền Sư : Sau này là ngươi có thể đi
chuyển thế làm người rồi đấy!
Cá Linh : Muốn chuyển thế làm người nhanh như thế
hay sao? Có nhanh như thế thì ta không cần đến đây rồi!
Làm người chớ khinh thường mạng sống của bản thân mình,
cũng đừng khinh thường cái đạo này, nếu như không có đạo
này phổ truyền, chúng tôi là những tứ sanh lục đạo cũng
không có được cơ hội này, cũng không có ngày vẻ vang, các
ngươi làm người được ưu tiên nhất, muốn tu hay không là
xem bản thân ngươi đấy! Vì thế các ngươi hãy chờ xem đấy!
Ta thích nhất là vinh hoa phú quý, ta thích, ta yêu, ta
yêu……… Thối khiếu.
29
LỜI THƠ CỦA LÃO SƯ
Gánh trọng trách phổ độ
Sư đảo trang xuống trần
Đầy dạ chí lớn chưa được thực hiện
Sư phản hồi diêu hi
Còn vướng bận những đồ nhi bị vây hãm trong mê đồ
Không yên tâm được vì còn những đồ nhi chưa thức tỉnh
Vác lên sứ mệnh chưa hoàn thành được
Sư lại đến hồng trần
Tạm mượn thân xác của tam tài
Sư và đồ tương ngộ
Thời gian hội ngộ nhanh chóng tan đi
Mong đồ đệ ta nội ngoại tu trì chỉnh tề
Tâm trạng quyến luyến không muốn rời
Sư và đồ biệt ly
Còn vướng bận những đồ nhi không biết phản cố hương
Vẫn không yên tâm được vì còn những đồ nhi đang trong mơ hồ.
17-03-2006
30
Tieáng ñau thöông cuûa naïn nhaân
E-Thiopia
KHUÙC BIEÁN TAÁU CUÛA THEÁ KYÛ 21
Toâi laø ngöôøi daân xöù E-Thiopia, teân toâi laø Sapamalika,
hieän nay ñang thoï hình nôi ñòa phuû, sau naøy coøn phaûi ñaàu
thai ở Chaâu Phi ñeå chòu khoå. Tröôùc kia toâi ñaõ bò ñoïa vaøo ngaï
quyû ñaïo (quyû ñoùi). Toâi ñaõ töøng nhieàu kieáp ñaàu thai laøm suùc
sinh vaø aên maøy. Kieáp naøy ñaàu thai laø daân ñoùi ôû E-Thiopia,
xöù sôû naøy coù 70 loaïi ngoân ngöõ chính, ngoân ngöõ ñòa phöông
thì coù hôn 200 loaïi, vöøa roài toâi noùi tieáng cuûa boä laïc chuùng toâi,
caùc hieàn só nghe khoâng hieåu. Ôn Treân ban cho toâi ít nöôùc traø
cuùng Laõo Maãu ñaõ laøm bôùt söï thoáng khoå cuûa toâi. Möôïn gioïng
cuûa tam taøi ñeå noùi, Ôn Treân cho toâi noùi baèng tieáng phoå thoâng.
Caûm taï Ôn Treân trôï cho con noùi ñöôïc roõ raøng minh baïch.
Teá Coâng Hoaït Phaät daét con vaøo Phaät Ñöôøng, tröôùc tieân
con xin khaáu ñaàu Laõo Maãu, tham khaáu Chö Thieân Tieân Phaät,
tham khaáu Tieàn Nhaân, tham khaáu Ñieåm Truyeàn Sö vaø caùc vò
hieàn só taïi Phaät Ñöôøng. Caûm taï Ôn Treân ban cho con cô
duyeân noùi ra chuyeän nhaân quaû cuûa baûn thaân mình. Noùi ra thì
raát daøi.
Vaøo ñôøi Toáng, toâi laø moät khoân ñaïo (phaùi nöõ), teân goïi
Löông Hueä Quaân. Kieáp ñoù, toâi sinh ra baàn haøn nhöng caù tính
raát ñieäu haïnh, dieän maïo laïi xaáu xí. Vì muoán che ñaäy söï xaáu
31
xí cuûa mình, nhöõng quaàn aùo ngöôøi ta boá thí, toâi ñeàu löïa tröôùc
nhöõng quaàn aùo ñeïp maëc, nhöõng caùi coøn laïi thì ñeå laïi cho cha
meï, em trai cuøng em gaùi toâi maëc. Toâi coøn ñoøi hoûi meï phaûi
cho tieàn ñeå toâi mua phaán son trang ñieåm, toâ veõ cho ñeïp nhö
nhöõng coâ gaùi khaùc, ñeå che giaáu nguõ quan xaáu xí cuûa mình.
Cha meï toâi laø ngöôøi raát thaønh taâm cuùng baùi Phaät. Tuy
soáng cuoäc ñôøi ngheøo khoù nhöng hoï vaãn bieát cuùng Phaät vaø boá
thí. Nhöng toâi laïi cho raèng, trong gia ñình ñaõ khoâng ñuû chi
phí ñeå aên ngon maëc ñeïp, taïi sao laïi phaûi soáng taèn tieän vaø ñeå
daønh tieàn ñem cuùng döôøng? Toâi pheâ bình nhöõng ngöôøi xuaát
gia laø kyù sinh truøng cuûa xaõ hoäi, khoâng töï lo lieäu cuoäc soáng
maø chæ bieát döïa vaøo söï cuùng döôøng cuûa ngöôøi khaùc. Toâi coøn
noùi ngöôøi xuaát gia töï xöng laø baàn ñaïo thì raùng chòu ngheøo
khoå, toâi baûo cha meï chôù daïi doät maø ñem tieàn cho ngöôøi
ngoaøi xaøi, khoâng bieát ñeå daønh tieàn cho con chaùu, chính vì toå
tieân cuûa chuùng ta khoâng ñeå laïi tieàn cuûa neân gia ñình môùi
ngheøo nhö theá. Taâm toâi naûy sinh taø kieán, duøng saéc maët caùu
kænh vaø mieäng löôõi ñoäc aùc caûn trôû cha meï toâi cuùng döôøng chö
taêng. Toâi cuõng khoâng lau chuøi caùc töôïng Phaät thôø trong nhaø
vaø baøi vò toå tieân. Vì toâi cho raèng: Töôïng Phaät laø vaät tri voâ
giaùc, moãi ngaøy cha meï cuùng baùi töôïng Phaät, nhaø mình cuõng
chaúng giaøu coù gì, taïi sao laïi phaûi suoát ngaøy lau chuøi töôïng
Phaät, lau baøn thôø thaät laø phí nöôùc, chi baèng thôø thaàn taøi caàu
phöôùc, may ra coøn coù theå mang taøi loäc ñeán nhaø mình. Trong
loøng toâi cöù nghó, laøm sao ñeå coù tieàn mua ñoà veà chöng dieän
cho baûn thaân xinh ñeïp, cha meï, em trai, em gaùi coù maëc ñoà
xaáu xí cuõng khoâng sao. Coù luùc ra ngoaøi daïo chôi, toâi ñaõ toán
32
haøng giôø lieàn ñeå trang ñieåm baûn thaân cho ngöôøi khaùc chieâm
ngöôõng mình xinh ñeïp nhö theá naøo, coøn aùo quaàn dô trong
nhaø khoâng theøm giaët, em gaùi toâi phaûi laøm gaáp ñoâi coâng vieäc
nhaø.
Luùc ñoù, trong ñòa phöông coù con trai cuûa moät gia ñình
ñòa chuû, moïi ngöôøi goïi anh ta laø Maõ ñaïi thieáu gia. Gia ñình
anh ta möôïn theá löïc öùc hieáp baù taùnh maø trôû neân giaøu coù. Maõ
ñaïi thieáu gia laø ngöôøi hieåu bieát keùm coûi, thanh danh nhaø anh
ta laïi khoâng toát, khoâng coù coâ gaùi naøo chòu gaû cho anh aáy caû.
Rieâng toâi vì quaù chaùn gheùt cuoäc soáng ngheøo khoå cuûa gia
ñình, trong loøng cöù nghó phaûi nöông töïa laáy ngöôøi giaøu coù.
Tuy gia ñình hoï Maõ khoâng phaûi laø ngöôøi toát, baûn taùnh cuûa
Maõ ñaïi gia cuõng khoâng toát, nhöng toâi vì muoán höôûng cuoäc
soáng vinh hoa, neân trang ñieåm dieâm duùa ñeán taùn tænh Maõ ñaïi
thieáu gia vaø trôû thaønh con daâu nhaø anh ta. Maõ ñaïi thieáu gia
che giaáu gia theá duøm toâi. Töø luùc toâi trôû thaønh môï caû nhaø hoï
Maõ, baûn taùnh voán thích hö vinh caøng boäc phaùt maïnh hôn. Toâi
tha hoà duøng tieàn baát nghóa cuûa nhaø hoï Maõ khoâng moät chuùt
luyeán tieác. Ñaõ theá coøn mong ngöôøi khaùc sô suaát ñeå laáy cuûa
ngöôøi ñem veà nhaø söû duïng, cho neân ba choàng vaø choàng toâi
hieáp ñaùp ngöôøi laáy taøi vaät, toâi nhaém maét laøm ngô khoâng heà
ngaên caûn. Toâi quaù sôï cuoäc soáng baàn cuøng tröôùc kia, giôø ñöôïc
cô hoäi höôûng phuùc, toâi khoâng deã gì boû qua. Toâi cöù nghó, xöa
kia cha meï khoâng cho toâi ñöôïc soáng cuoäc soáng giaøu coù, toâi
muoán con cuûa mình ñöôïc soáng sung söôùng hôn. Caùc con toâi
hoïc theo göông cha meï, hoïc ngöôøi lôùn khoâng bieát tieát kieäm.
Toâi thì quaù cöng chieàu con caùi, nhöõng thöùc aên chuùng khoâng
33
aên, toâi cuõng khoâng aên. Ngöôøi giuùp vieäc thu doïn laïi aên, toâi
cho raèng thaät laø deã daøng cho hoï coù cô hoäi ñöôïc aên thöùc aên
ngon, trong loøng toâi coù söï khinh gheùt hoï, coøn neáu ngöôøi giuùp
vieäc khoâng laøm toâi vöøa yù thì toâi phaït hoï nhòn aên maáy böõa.
Nhöõng vieäc laøm cuûa chuùng ta ñeàu coù quyû thaàn xem xeùt.
Baûn thaân ñöôïc höôûng phöôùc sung söôùng, nhöng ñeå cho cha
meï ôû nhaø aùo quaàn thieáu thoán, aên uoáng ñaïm baïc, toâi thaät laø
baát hieáu. Toâi traùch cha meï xöa kia khoâng cho toâi cuoäc soáng
sung söôùng, giôø ñaây toâi ñöôïc sung söôùng laø nhôø soá maïng cuûa
toâi. Vì cha meï toâi thích boá thí vaø cam chòu cuoäc soáng ñaïm
baïc, thì cöù ñeå cho hoï thuaän theo töï nhieân maø soáng cuoäc ñôøi
ngheøo khoù. Toâi khoâng quan taâm ñeán ngöôøi thaân, toâi thaät laø
ích kyû. Laïi coøn moät vieäc toâi thaät khoâng tieän noùi ra… Baûo boá
thí thì toâi haø tieän nhöng laïi leùn luùt ñem tieàn ra ngoaøi nuoâi
tình nhaân, lo nôi aên choán ôû, bò em choàng toâi phaùt hieän, toâi
beøn nheùt tieàn cho chuù aáy tieâu xaøi thoûa thích, neân chuù aáy môùi
khoâng reâu rao ra ngoaøi cho moïi ngöôøi bieát. Toâi hoái haän laém!
Toâi khoâng bieát tieác phöôùc, cuõng khoâng tích phöôùc, cho neân
phöôùc loäc caû ñôøi höôûng heát. Cuoái cuøng toâi thöôøng maát ñoà voâ
côù vaø khoâng tìm laïi ñöôïc. Tuy toâi ñuû aên ñuû maëc nhöng caøng
ngaøy caøng oám yeáu, toâi sôï mình oám thì seõ xaáu ñi neân caøng aên
thaät nhieàu ñoà boå, nhöng thöùc aên khi aên vaøo laïi khoâng theå tieâu
hoùa ñöôïc, neân thöôøng bò ñau bao töû, bò tieâu chaûy, beänh hoaïn
nhieàu. Sau ñoù laïi bò söng coå hoïng, nuoát thöùc aên khoâng ñöôïc,
töôùng maïo daàn daàn gioáng heät nhö quyû ñoùi. Ñoù laø vì toâi phung
phí quaù möùc, khoâng bieát tieác phöôùc neân hieän ra “quaû baùo
hieän ñôøi”. Tieáp theo ñoù laø noãi thoáng khoå voâ taän sau khi cheát,
34
vì toâi ñaõ töøng huûy baùng ngöôøi xuaát gia, laïi töøng xua ñuoåi keû
aên maøy, cho neân hôi thôû thöôøng hoâi. Tuy moïi thöù toâi ñeàu lo
cho con, vieäc gì cuõng thuaän theo yù chuùng, nhöng caùc con toâi
laïi ngoã nghòch vôùi toâi. Luùc toâi bò beänh, caùc con khoâng quan
taâm ñeán toâi, cha meï choàng cuõng khoâng cho chuùng ñeán gaàn
toâi, ñeàu laø ngöôøi aên keû ôû chaêm soùc toâi. Toâi caûm thaáy coâ ñoäc
vaø nhaän thöùc saâu saéc laø “voâ phöôùc neân khoâng coù con thaûo
chaùu hieàn”. Khi coøn taïi theá toâi ngheøo maø khoâng an phaän, tuy
nhöõng naêm cuoái ñôøi ñöôïc höôûng phöôùc nhöng cuõng vì mình
phung phí quaù ñoä maø sau cuøng bieán thaønh theâ thaûm. Taïi vì
quaù phung phí vaø taøn nhaãn neân ñaõ giaûm bôùt tuoåi thoï. Naêm 39
tuoåi maéc phaûi chöùng beänh truyeàn nhieãm, laâm beänh maø cheát.
OÂi! Ngöôøi khoâng bieát lo xa, sôùm muoän gì cuõng aâu saàu buoàn
baõ. Luùc coøn soáng toâi chæ nghó ñeán baûn thaân mình ñöôïc soáng
cho sung söôùng, höôûng thuï suoát moät ñôøi. Nhöng vì nhieàu
haønh vi baát thieän cuûa mình neân khoù traùnh ñöôïc söï ghi cheùp
cuûa soå coâng vaø toäi. Ñôïi ñeán luùc quyû voâ thöôøng ñeán keùo hoàn
toâi xuoáng Ñòa Phuû, meâ meâ mang mang, nhö daïi nhö ñieác, toâi
coøn bieän baïch caûi choái vôùi Phaùn Quan aâm ty, roát cuoäc coøn
taêng theâm khoå hình, löûa ñoát, chaûo daàu, ñoùi khaùt, baêng giaù …
ñuû caùc loaïi khoå hình. Nôi Ñòa Phuû coù bao nhieâu tieàn cuûa
cuõng khoâng theå höôûng ñöôïc, muoãng côm cuõng khoâng laõnh
ñöôïc. Toâi bò ñoïa vaøo Ngaï quyû ñaïo (quyû ñoùi); töôùng maïo cuûa
quyû raát xaáu xí, toùc cöùng ñeán noãi ñaâm thuûng vaøo da thòt raát
ñau ñôùn. Luùc soáng khoâng chòu boá thí nöôùc, ñeå cho ngöôøi khaùt
khoâ hoaëc cheát khaùt, Ngaï quyû ñoùi thöôøng xuyeân chòu caûnh
löôõi khoâ vaø mieäng khaùt, duø nöôùc möa coù rôi treân thaân cuõng
35
hoùa thaønh ñoùm löûa, coù gaëp soâng, suoái thì cuõng seõ caïn khoâ, toâi
thöôøng phaûi chòu hình nôi Ñòa nguïc Ñoùi khaùt, suoát ngaøy meät
moûi, raõ rôøi nhöng vaãn khoâng tìm ñöôïc thöùc aên. Thöùc aên vaøo
mieäng laäp töùc hoùa thaønh than löûa. Khi coøn taïi theá chæ bieát
baûn thaân mình höôûng thuï, khoâng chia seû cuøng quyeán thuoäc
hoaëc chæ bieát boài boå baûn thaân maø khoâng quan taâm phuïng
döôõng cha meï, sau khi cheát seõ bieán thaønh loaøi ngaï quyû
chuyeân ñi aên theå khí (höôûng muøi thôm) goïi laø quyû aên hôi.
Phaûi chuù yù nhöõng thöùc aên khi chöa hieán cuùng Phaät taêng, thì
khoâng neân aên thöû vaø sau khi hieán cuùng Boà Taùt, Thaàn Minh
xong, cuõng khoâng neân leùn laáy ñoà cuùng treân baøn maø aên, ngöôøi
phaïm loãi naøy cuõng bò ñoïa vaøo Ngaï quyû ñaïo chòu khoå. Caùc vò
hieàn só coù bieát khoâng? (Bieát)
Toâi coøn chuyeån sinh vaøo töù sanh (thai, noaõn, thaáp, hoùa
sanh), sinh vaøo kieáp baàn tieän. Coù nhöõng ngöôøi keo kieät
chuyeån sinh phaûi chòu quaû baùo coù khi cheát yeåu trong buïng
meï, ñoaûn meänh khoâng coù phöôùc ñöôïc höôûng thöùc aên treân
traàn gian. Coøn toâi thì nhieàu kieáp phaûi ñi laøm aên maøy, laøm
daân löu laïc vaø daân ñoùi khoå, khi vöøa ra ñôøi thì ñaõ bò thieáu aên.
Xöa kia taâm toâi khinh baïc ngöôøi ngheøo, maø khoâng nghó raèng
mình cuõng xuaát thaân töø ngheøo khoù, cho neân kieáp naøo nguõ
quan cuõng khoâng ñoan chaùnh. Vaû laïi, nhöõng ñieàu toâi höôûng
thuï khoâng phaûi do phaàn phöôùc cuûa toâi, maø ñeàu laø taøi loäc baát
nghóa. Nhöõng hö vinh, phuù quyù beân ngoaøi toâi höôûng ñeàu ñoåi
laáy baèng söï nguyeàn ruûa, phæ baùng cuûa ngöôøi khaùc ôû sau löng.
Cho neân khi toâi chuyeån kieáp laøm ngöôøi haï tieän, toâi ñeàu ñaàu
thai vaøo trong gia ñình oaùn thuø nhau, neáu khoâng guø löng (do
36
söï tieâu xaøi quaù ñoä, thieáu nôï ngöôøi khaùc quaù nhieàu, chòu
nghieäp naëng) thì cuõng bò caâm (xöa kia mieäng moàm ñoäc aùc,
ngaên caûn cha meï boá thí, voïng ngoân baûo laø cuùng Phaät khoâng
linh, laïi khoâng bieát khuyeân cha meï choàng vaø choàng ñöøng
tieáp tuïc löøa gaït tieàn cuûa ngöôøi khaùc, v.v…), cho neân maéc
chöùng beänh aên khoâng ñöôïc, coøn bò ngöôøi ñôøi nhìn baèng caëp
maét khinh khi, bò xua ñuoåi vaø bò choù döõ caén cho khieáp sôï,
suoát ñôøi coâ ñoäc, thöôøng gaëp tai naïn, möu tính moïi vieäc ñeàu
thaønh hö aûo, suoát cuoäc ñôøi khoâng ngoùc ñaàu leân ñöôïc. Ai laïi
khoâng troïng só dieän, laøm thaân aên maøy ñeán töøng nhaø xin aên,
toâi thaät khoâng daùm ngaång maët leân. Baây giôø coù moät soá aên
maøy giaû, khoâng chòu lo laøm aên möu sinh, chæ bieát döïa vaøo
vieäc ngöûa tay xin tieàn ngöôøi khaùc soáng qua ngaøy, phí ñi taám
thaân höõu duïng cuûa mình, cam taâm laøm keû heøn haï baát keå lieâm
sæ, thaät laø ñaùng thöông! Neáu luùc soáng chæ ham baûn thaân
höôûng laïc, chæ mong ñaït ñöôïc duïc voïng cuûa baûn thaân, khoâng
bieát boá thí ngöôøi ngheøo, taøn taät, thaáy ngöôøi khaùc boá thí laïi
coøn khinh khi cheá nhaïo, khieán cho hoï maát nieàm tin thì seõ
ñaàu thai thaønh ngöôøi khôø khaïo, guø löng, muø, ñieác, caâm... laøm
ngöôøi taøn pheá töù chi khoâng ñaày ñuû.
Toâi töøng ñaàu thai ôû Chaâu Phi, kieáp tröôùc ñaàu thai ôû E-
Thiopia, teân toâi laø Sapamalika, toâi laø caøn ñaïo (nam) caùc hieàn
só coù theå bieát ñöôïc qua maïng thoâng tin (internet), xöù E-
Thiopia coù 6 - 7 trieäu ngöôøi bò laâm vaøo naïn ñoùi, Toâi laø moät
trong soá nhöõng ngöôøi cheát vì naïn ñoùi. Raát nhieàu ngöôøi luùc
soáng phung phí ñoà aên thöùc uoáng, tieâu xaøi hoang phí, xaøi heát
phöôùc ñieàn cuûa mình thì bò ñaàu thai vaøo xöù sôû ngheøo khoå naøy.
37
Nhö vuøng E-Thiopia raát nhieàu nôi khoâng theå troàng troït ñöôïc,
thu nhaäp bình quaân cuûa ngöôøi daân ôû ñòa phöông moãi naêm
chöa ñeán 35 USD, coù raát nhieàu khu daân cö ngheøo naøn, sinh
hoaït voâ cuøng laïc haäu, coù ngöôøi duøng phaân boø xaây nhaø hoaëc ôû
nhaø laøm baèng vaùch ñaát, noùc nhaø laøm baèng taám thieác ñeå ôû, coù
nhaø ngheøo ñeán boán taám vaùch cuõng khoâng coù.
Xöa kia coù moät vò cung nöõ, khoâng thích boá thí ñaõ duøng
traùi caây heùo vaø nöôùc coù muøi hoâi khoù ngöûi boá thí cho Muïc
Lieân Toân Giaû. Sau khi cheát ñi, coâ naøy ñaõ ñaàu thai vaøo nôi
hoang daõ, maët muõi xaáu xí, cuoäc soáng voâ cuøng cô cöïc. Ñôøi
Toáng, do toâi quaù cöng chieàu con, con trai toâi moãi khi giaän
doãi cheâ thöùc aên khoâng ngon, thöôøng laät ñoå cheùn côm, côm
canh thöùc aên ñoå ñaày ñaát. Toâi beøn goïi ñaày tôù hoát laïi ñôïi luùc coù
aên maøy ñeán xin thì cho hoï aên, coù khi cho ngöôøi ta aên ñoà aên
hö khieán hoï deã sinh beänh. Chính vì theá kieáp naøo toâi cuõng
phaûi aên khoâng saïch seõ vaø uoáng nöôùc dô. Luùc ñoïa vaøo kieáp
suùc sinh toâi phaûi laøm choù gheû ñoùi. Khi ñaàu thai laøm ngöôøi thì
laøm ngöôøi ngheøo khoå, phaûi ñi xin aên. Vì aên uoáng khoâng saïch
seõ neân thöôøng hay bò beänh, da laïi bò gheû lôû, nhaát laø nôi xöù
Chaâu Phi thöôøng bò beänh giun laõi, bò tieâu chaûy, ruoät coù saùn
laõi. Vì thöôøng xuyeân aên nhöõng naém boät khoâ cöùng hoaëc söõa
boø thiu, keát quaû laø bao töû thöôøng maéc nhöõng beänh laï. Neáu bò
thöông thì thöôøng chæ duøng voû laù caây ñaép leân roài boù laïi. Con
ngöôøi ñaõ taïo aùc nghieäp thì baát luaän traûi qua bao nhieâu kieáp
ñeàu phaûi traû baùo, chæ laø vieäc sôùm hay muoän maø thoâi. Xöa kia
con cuûa chuùng toâi hoïc theo ngöôøi lôùn soáng xa xæ, ñoå côm vaø
thöùc aên xuoáng ñaát laïi khoâng nhaët leân röûa saïch maø aên, keát
38
quaû cuõng theo nghieäp cuûa chuùng maø ñi ñaàu thai chòu khoå,
kieáp tröôùc chuùng toâi cuøng ra ñôøi ôû Chaâu Phi. Töø nhoû toâi ñaõ
ñoùi ñeán chòu khoâng noåi, phaûi ñeán chôï bôùi nhöõng traùi caây, rau
quaû trong ñoáng raùc aên. Con caùi cuûa toâi thôøi nhaø Toáng thì sinh
vaøo laøm suùc vaät trong nhaø toâi, cuõng aên nhöõng thöùc aên dô baån.
Ñaõ rôi vaøo caûnh ngoä nhö theá thì khoâng coøn caùch löïa choïn
nöõa roài, ñoù laø nhaân, ñoù laø quaû. Nhöõng quyeán thuoäc xöa kia
traûi qua nhieàu ñôøi nhieàu kieáp thay hình ñoåi daïng, cha meï con
caùi ñeàu khoâng theå nhaän bieát nhau. Do taïo nghieäp trôû thaønh
daân ñoùi khoå, trôû thaønh suùc sinh, thaät laø bi thaûm! Nhö ôû Ñaøi
Loan vaøo nhöõng naêm Nhaät chieám ñoùng, coù moät soá ngöôøi
phaûi soáng cô cöïc tröôùc kia, ngaøy nay coá gaéng duøng moïi caùch
cho con caùi ñöôïc aên ngon, maëc ñeïp, khoâng daùm ñeå cho
chuùng bieát moät chuùt khoå sôû, thieáu thoán laø gì, che chôû quaù
möùc daàn daàn ñaâm ra cöng chieàu, taïo cho con caùi thoùi quen
laõng phí, thöông chuùng roát cuoäc bieán thaønh haïi chuùng. Xin
haõy xem göông xaáu cuûa chuùng toâi.
Xöa kia toâi oaùn söï ngheøo khoù, khôûi taø kieán phæ baùng
ngöôøi xuaát gia, ngaên caûn cha meï boá thí, laïi töøng xua ñuoåi
ngöôøi aên xin cho neân chuyeån kieáp laøm ngöôøi ngu si, doát naùt,
thaân hình thaáp beù, laïi thöôøng hay ruïng raêng, taám thaân vaø
mieäng thöôøng boác muøi hoâi. Tröôùc kia taâm toâi u meâ cho laø lau
baøn Phaät vaø töôïng Phaät thaät laø phí nöôùc, cho neân laøn da toâi
giôø ñaây môùi trôû neân vöøa ñen vöøa dô baån. Chæ coù moät gaùo
nöôùc ñeå taém hoaëc khoâng coù nöôùc taém, khoâng coù ñieän duøng,
moâi tröôøng soáng vöøa baån thæu, vöøa böøa baõi, ôû trong nhaø hay
ra ngoaøi ñöôøng luùc naøo cuõng phaûi chòu ñöïng moät muøi hoâi khoù
39
chòu.
Xöù E-Thiopia coù khi quanh naêm suoát thaùng ñeàu khoâng
heà coù moät gioït möa, thung luõng nuùi Mi Mi muoán tìm ñöôïc
nguoàn nöôùc quaû thaät raát khoù, caû ñôøi khoù coù cô hoäi ñöôïc taém
röûa. Nhöõng ngöôøi daân ôû sa maïc An-Gieâ-Ri xem nöôùc laø thöù
cuûa caûi quyù baùu nhaát cuûa mình, laáy nöôùc ñeå taém bò hoï coi laø
vieäc khôø daïi. Ñoù laø vì voâ vaøn kieáp tröôùc hoï quaù phung phí
nöôùc cho neân phaûi sinh vaøo nôi khoâng coù nöôùc ñeå chòu khoå.
Ngöôøi treân theá gian naøy vì quaù phung phí nhöõng vaät thieân
nhieân ban cho, neân daãn ñeán söï chieâu caûm thieân tai haïn haùn.
Neáu nhö khoâng boá thí, taâm khoâng khôûi yù hoái tieác xoùt cuûa,
trong loøng böïc töùc thì seõ chieâu caûm ñaàu thai nôi khoâ caèn, haïn
haùn hoaëc nôi coù ñaát ñòa hoang sô gioù laï, nôi mieàn nhieät ñôùi
khaéc nghieät hoaëc laøm suùc sinh phaûi chòu söùc noùng thieâu ñoát.
Nhö thuû ñoâ cuûa Xu-Ñaêng laø Khaùc-Tum, ngoaøi söï baån thæu
hoãn taïp, coøn laø thaønh phoá noùng nhaát theá giôùi, noùng ñeán noãi
thieâu ñoát caû loøng baøn chaân. ÔÛ mieàn sa maïc phía Nam laø An-
Gieâ-Ri, muøa haï nhö loø löûa, coù raát nhieàu ngöôøi daân ôû khu vöïc
naøy coøn bò naïn gioù caùt sa maïc thoåi vaøo khieán cho toaøn thaân
ñau nhö bò kim chaâm. Haïn haùn taïo thaønh naïn ñoùi, nhö haïn
haùn xaûy ra ôû Ma-La-Boâ cöôùp ñi sinh maïng cuûa bieát bao
nhieâu ngöôøi vaø thuù. Vaøo theá kæ 20, Ni-Gieâ-Ri ñaõ töøng coù moät
laàn xaûy ra naïn ñoùi lôùn, ngöôøi cheát vì ñoùi raát nhieàu, nhieàu suùc
vaät cuõng bò cheát vì khoâng tìm thaáy thöùc aên, moät soá chim thuù
phaûi choán sang xöù khaùc, Ca-Bin-Ña cuûa U-Gan-Ña cuõng gaëp
naïn thaát muøa khieán haøng nghìn haøng vaïn ngöôøi cheát ñoùi. Caùc
sa maïc thuoäc mieàn Trung, mieàn Taây, mieàn Ñoâng Chaâu Phi
40
ñeàu ñaõ töøng xaûy ra ñaïi haïn haùn. Xöù xôû moïi ngöôøi thöôøng
ñöôïc nghe qua laø E-Thiopia vôùi naïn ñoùi raát nghieâm troïng.
Ngöôøi daân luoân trong tình traïng buoåi saùng soáng, buoåi chieàu
khoâng chaéc ñaõ soáng noåi vì khoâng coù thöùc aên, phaûi döïa vaøo söï
cöùu teá cuûa cô quan y teá. Nhöõng naïn nhaân ñoùi naøy laø do trong
kieáp tröôùc coù thöùc aên dö thöøa maø khoâng chòu boá thí ñeå keû
khaùc thieáu thoán ñoùi khaùt traàm troïng hoï môùi chòu ñem boá thí,
vì theá cho neân nay phaûi chòu quaû baùo, phaûi chòu ñöïng söï chôø
ñôïi boá thí cuûa ngöôøi khaùc. Ngöôøi theá gian neáu vì giaän doãi,
khoâng cho cha meï hoaëc ngöôøi giuùp vieäc aên uoáng, ñeå cho hoï
phaûi chòu ñoùi khaùt thì sau naøy cuõng phaûi gaùnh chòu quaû baùo
ñoùi khaùt. Caùc vò coù bieát khoâng? (bieát) Toâi noùi caùc vò ñeàu
nghe vaø hieåu roõ caû chöù? Do linh cuûa toâi tröôïc, cho neân noùi
chuyeän khoâng ñöôïc roõ raøng, xin caùc vò coá gaéng nghe coù ñöôïc
khoâng? (ñöôïc)
Loøng tham cuûa theá nhaân coøn gaây neân naïn chaâu chaáu. ÔÛ
caùc tænh mieàn Baéc E-Thiopia, mieàn baéc Li-Bi vaø E-Thiopia
ñeàu töøng bò naïn chaâu chaáu hoaønh haønh, xuaát hieän moät loaïi vi
khuaån teân laø “Löûa cuûa An-Toâ-Ni” laøm oâ nhieãm thöïc phaåm,
neáu aên vaøo seõ aûnh höôûng ñeán söï tuaàn hoaøn maùu vaø gaây ra
caùc chöùng beänh nguy hieåm, nhöng neáu khoâng aên thì cuõng
phaûi chòu cheát ñoùi. Coøn noùi ñeán khu vöïc Chaâu AÙ, caùc vò coù
bieát nôi naøo coù naïn ñoùi xaûy ra nhieàu khoâng? ÔÛ Chaâu AÙ cuõng
coù nhieàu nöôùc bò haïn haùn nhö AÁn Ñoä, Pakixtan cuõng coù
nhieàu ngöôøi daân bò ñoùi. Con ngöôøi khi gaëp tai öông, baûn thaân
mình cuõng neân töï phaûn tænh laáy. Neáu ñoùi maø cheát ngay thì
coøn ñôõ, chöù ñoùi maø khoâng cheát môùi khoå, chaúng khaùc gì ôû ñòa
41
nguïc traàn gian vaäy. OÂi, töï laøm töï chòu, nghieäp khoå khoù maø
troán thoaùt, ñaõ ñònh saün phaûi chòu khoå vì ñoùi khaùt thì chaúng
troán vaøo ñaâu cho ñöôïc. Cho duø daân Chaâu Phi cheát ñi raát
nhieàu nhöng daân soá vaãn cöù theá maø gia taêng. Qua ñoù coù theå
thaáy ñöôïc con ngöôøi ngaøy nay soáng quaù phung phí, neân coù
raát nhieàu ngöôøi sau khi cheát ñaàu thai ôû Chaâu Phi ñeå chòu khoå.
Chao oâi! Ngöôøi treân theá gian ñang ñöôïc höôûng phöôùc maø
khoâng bieát tieác phöôùc, sinh vaøo nôi ñöôïc nghe Thaùnh Ñaïo
maø khoâng chòu nghieân cöùu chaân lyù, moät ñôøi ngu muoäi, taïo
nghieäp caøng saâu, toäi loãi chaát cao nhö nuùi, saâu nhö bieån. Cho
neân moãi kieáp chuyeån sinh caøng luùc caøng khoå hôn. Ñeán luùc
ñaàu thai caùc nôi ôû Chaâu Phi, hoaëc ñoïa vaøo aùc ñaïo chòu bao
nhieâu noãi khoå baát baùch, söï ngu si caøng taêng, khoâng gaëp
chaùnh phaùp, khoâng ñöôïc nghe chaân lyù, khoâng bieát nhaân quaû,
bò aùc nghieäp daãn daét, thaân taâm thöôøng bò khoå naõo, caøng khoå
laïi caøng khoâng bieát khi naøo môùi thoaùt ly khoûi beå khoå cuûa aùc
ñaïo. Ngöôøi ñôøi nghe toâi keå, cuõng coù theå taêng theâm söï caûm
nhaän phaûi khoâng!
Con ngöôøi neáu sinh ra xaáu xí cuõng chaúng sao, nhöng
neáu cöù meâ muoäi caàu xinh ñeïp, taâm ñòa xaáu ñi môùi thaät laø
khoâng ñaùng! Moät khi taâm ñaõ xaáu xa thì khoâng bao giôø khieán
cho göông maët ñöôïc ñeïp. Toâi luùc soáng ham só dieän, ham maëc
ñeïp, caàu caïnh gia ñình giaøu coù baát chính, thöôøng tha hoà töï do
mua saém, maëc sang loøe loeït ñeå tranh ñua vôùi nhaø quan
quyeàn. Toâi cho con caùi chöng dieän xa hoa, laïi ñeå cha meï giaø
thieáu thoán, theo ñuoåi veû haøo nhoaùng giaû taïo beân ngoaøi baát keå
gì ñeán söï nguyeàn ruûa cuûa ngöôøi khaùc sau löng. Cho neân toâi
42
ñaàu thai vaøo loaøi thaáp sinh, loaøi chim vuõ coù maøu loâng saëc
sôõ… sinh vaøo nöôùc E-Thiopia, nhöõng ngöôøi daân ngheøo chuùng
toâi ñeàu ñi chaân ñaát, khoâng coù aùo quaàn maëc, chæ quaán moät
maûnh vaûi dô baån quanh thaân. Daân ñoùi khoå buïi baëm ñaày
ngöôøi, thaân theå thöôøng hoâi haùm, buïng coù laõi sình to, baàn haøn
voâ keå. Laïi khoâng coù quaàn aùo ñeå che caùi xaáu, ñaây chính laø
muoán ta thaáy roõ hình daïng xaáu xa, dô baån chaúng khaùc gì
thuøng raùc vaäy. Ngöôøi ñôøi öa thích hö vinh, chaúng khaùc gì laáy
taám vaûi ñeïp che ñaäy chieác thuøng raùc thì coù ích lôïi gì chaêng?
Raùc vaãn cöù theá bay muøi hoâi, thaân theå con ngöôøi vaãn baùm ñaày
veát nhô nhuoác, hoâi haùm… Yeâu quyù caùi thaân giaû naøy, chuùng ta
ñaõ taïo khoâng bieát bao nhieâu laø aùc nghieäp, ñeán baây giôø vaãn
chöa nhaän roõ caùc xaùc thaân giaû taïm hay sao? Neáu caùc vò coù
kinh nghieäm veà cuoäc soáng cuûa ngöôøi daân Chaâu Phi chuùng toâi,
neáu baïn laâm vaøo tình traïng ñoùi khoå saép cheát, thì chaéc haún
caùc vò seõ thaáy kieáp soáng cuûa nhöõng ngöôøi daân Chaâu Phi
chuùng toâi ngheøo khoå cô cöïc nhö theá naøo? Neáu khoâng taém röûa,
toaøn thaân dô baån cuõng chaúng sao ñaâu vì moïi ngöôøi ai cuõng
nhö ai, söï soáng coøn chöa chaéc, laøm gì coøn coù thì giôø ngaém
nghía laãn nhau, ñeå xem ai ñeïp hôn ai? Hieän nay coù raát nhieàu
ngöôøi trong giôùi bieåu dieãn thöôøng boû ra raát nhieàu tieàn ñeå
mua saém trang phuïc, vaø chæ maëc coù vaøi ba laàn laø khoâng maëc
nöõa; hoaëc coù nhöõng ngöôøi laøm ngaønh may maëc, hoï khoâng
bieát taän duïng vaûi vuïng ñeå söû duïng, laïi ñem boû ñi; hoaëc coù
moät soá ngöôøi chaïy theo moát thôøi trang, mua nhöõng ñoà trang
söùc khoâng caàn thieát, hoaëc ham mua nhöõng ñoà reû tieàn mua veà
chæ maëc vaøi laàn thì ñem laøm gieû lau nhaø, gieû daäm chaân…
43
nhöõng haïng ngöôøi nhö theá khoâng theå keå cho heát ñöôïc. Hoï
khoâng bieát nghó thaáu raèng: “Neáu höôûng heát phöôùc baùu thì
haäu quaû cuûa kieáp sau seõ nhö theá naøo?” Caùc vò neáu khoâng
nhaän roõ thì haõy xem xem cuoäc soáng cuûa nhöõng ngöôøi daân
Chaâu Phi hieän nay ñi! Trong nhöõng ñeâm daøi, chæ bieát töï mình
muûi loøng, chua xoùt, töï mình nghe ñöôïc tieáng keâu than bi ai
“coù ai ñeán cöùu chuùng toâi thoaùt khoûi bieån khoå khoâng?” Moät
kieáp ñôøi ñaày hoái haän! Tin tam taøo phoå ñoä ñem ñeán cho
chuùng toâi moät tia hy voïng ñöôïc cöùu. Chuùng toâi ñaõ caûm thaáy
voâ cuøng meät moûi, eâ cheà chaùn chöôøng trong beå khoå luaân hoài.
Ngöôøi daân E-Thiopia chuùng toâi nhaän ra raèng: caùi cheát chính
laø quaû baùo cho nhöõng gì chuùng toâi ñaõ phaïm, tuy laø sau khi
cheát theå xaùc seõ tieâu ñi nhöng linh hoàn vaãn tieáp tuïc soáng, söï
soáng chính laø tinh thaàn, cuõng laø caùi maø caùc vò goïi laø linh tính.
Toâi cheát trong söï ñoùi khaùt, beänh taät, hieän giôø linh cuûa toâi tieáp
tuïc thoï hình nôi ñòa phuû, ñôïi luùc ñöôïc ñi ñaàu thai chuyeån sinh.
Toâi coù cô hoäi ñeán ñaây hieån hoùa, toâi hy voïng caàu xin ñöôïc söï
giuùp ñôõ cuûa caùc vò hoài höôùng coâng ñöùc cho toâi, ñeå sôùm ñöôïc
giaûm bôùt toäi nghieäp, khoûi phaûi ñaàu thai ôû Chaâu Phi hoaëc ñôøi
ñôøi chòu noãi thoáng khoå cuûa ngheøo ñoùi, toâi thaät loøng saùm hoái!
Caàu xin ngöôøi treân theá gian, khoâng chæ thöông haïi thaân
xaùc chuùng toâi chòu söï ñoùi laïnh, caøng hy voïng moïi ngöôøi haõy
thöông haïi cho chuùng toâi phaûi chòu aùc baùo vì söï ngu si taïo
nghieäp, xin haõy trôï giuùp chuùng toâi giaûi tröø toäi nghieäp, tieáp teá
naïn nhaân baèng quaàn aùo thöùc aên chæ laø söï cöùu giuùp moät luùc
thoâi, chi baèng nhaân só töø thieän caùc nôi laøm coâng ñöùc hoài
höôùng cho chuùng toâi, giuùp chuùng toâi tieâu nghieäp, giuùp chuùng
44
toâi sôùm ñöôïc giaûm bôùt ñöôïc söï thieâu ñoát cuûa thaân taâm, sôùm
ngaøy thoaùt khoûi beå khoå. Ñöôïc nhö theá chuùng toâi ñöôïc raát
nhieàu lôïi ích.
Ôn Treân Hoaøng Maãu töø bi, ñaõ ñaïi khai aân xaù Ngaï quyû
ñaïo. Toâi nhôø aân ñöùc thaønh taâm leã baùi Phaät cuûa cha meï. Cha
meï ñôøi Toáng cuûa toâi sau khi qua ñôøi, ñöôïc leân Khí Thieân tu
luyeän. Tieân Phaät baùo cho cha meï toâi bieát raèng toâi bò ñoïa vaøo
ñöôøng aùc ñaïo. Cha meï toâi caàu xin Tieân Phaät töø bi, hoài höôùng
coâng ñöùc cho toâi. Hai ngöôøi phaùt nguyeän laø sau naøy ñaàu thai
xuoáng traàn gian ñeå cöùu toâi thoaùt khoå. Sau khi quaû vò ôû Khí
Thieân höôûng taän, cha meï toâi ñaõ chuyeån theá xuoáng traàn gian
bieát tu thaân haønh thieän. Toâi tuy nghieäp toäi naëng neà nhöng
nhôø chieâm quang cuûa hoï neân sôùm ñöôïc thoaùt khoûi Ngaï quyû
ñaïo ñi chuyeån kieáp laøm suùc sinh. Ngaøy nay, cha meï ñôøi
Toáng cuûa toâi cuõng luaân chuyeån laøm tu só Baïch Döông, nhôø söï
tu trì nhieàu kieáp tích luõy neân hoï ñöôïc sinh ra ôû Ñaøi Loan vaø
caàu ñöôïc Ñaïi Ñaïo. Hai vò töøng noùi qua raèng muoán cöùu toâi,
lôøi nguyeän naøy cuûa hai ngöôøi ñeán nay toâi vaãn khoâng queân.
Toâi ñôïi ñeán luùc Hoaøng Maãu ñaïi khai aân xaù, phoå ñoä tam taøo,
toâi môùi coù cô duyeân gaëp laïi cha meï ñôøi Toáng, caàu xin hoï
thöïc hieän lôøi nguyeän naøy ñeå cöùu ñoä cho toâi. Toâi hy voïng
nhöõng ngöôøi höõu duyeân nhö hai vò Doaõn hieàn só, Lam hieàn só
hoï ñaõ nhaän thaáu söï giaû taïm cuûa hoàng traàn. Haõy mau mau laäp
nguyeän, ñöøng vaán vöông traàn duyeân, neáu khoâng cho duø keát
hoân thì gia ñình cuõng khoâng myõ maõn. Luùc naøy caàn phaûi xaû
thaân ñeå phoái hôïp vôùi ñaïo tröôøng, haõy traân troïng taám thaân
höõu duïng mau mau laäp ñaïi nguyeän, chaân thaønh vì ñaïo phuïng
45
hieán, ñöøng queân lôøi nguyeän cuûa mình nôi Tieân Thieân, ñöøng
queân baùo ñaùp Thieân aân Sö ñöùc. Chuùng toâi thaät höõu duyeân, hy
voïng nhöõng ngöôøi höõu duyeân cuûa toâi, coù theå töông trôï. Ngöôøi
höõu duyeân cuûa toâi coá gaéng tu ñaïo thì toâi coøn ñöôïc chieâm
quang, hy voïng caùc hieàn só chuyeån lôøi cho hai vò höõu duyeân
cuûa toâi. Caûm taï Ñieåm Truyeàn Sö töø bi, hoâm nay toâi ñeán ñaây
raát caàn söï hoài höôùng coâng ñöùc, cuõng mong ñöôïc Ñieåm
Truyeàn Sö trôï duyeân, nhôø Ñieåm Truyeàn Sö hoùa duyeân cuøng
toâi, lôùp vieân caûm ñoäng xuaát tieàn laøm coâng ñöùc trôï cho toâi,
xin caûm taï Ñieåm Truyeàn Sö töø bi, caûm taï söï töông trôï cuûa
caùc vò ñaïi ñöùc.
Ñeán ñaây Ôn Treân gia trôï cho toâi noùi theâm vaøi lôøi,
khoâng bieát coù laøm maát thôøi giôø cuûa quyù vò hay khoâng?
(Khoâng) Nay laø thôøi tam kyø maït kieáp, tam taøo ñaïi ñoái aùn,
Quyû Moân Quan khoâng nhö xöa kia daân gian thöôøng noùi, laø
ñeán thaùng baûy môùi môû cöûa. Theá gian vì muoán phoå ñoä vaøo
trung ngöôn (raèm thaùng 7) neân coù laäp “Phaùp Hoäi Thuûy Luïc”,
treân laø ñeå cuùng döôøng phaùp giôùi Chö Phaät, chö vò Boà Taùt,
Duyeân Giaùc, Thanh Vaên, Minh Vöông, Baùt Boä, Baø La Moân
Tieân, tieáp ñeán laø cuùng döôøng 28 taàng Trôøi Phaïm Vöông Ñeá
Thích, Taän Hö Khoâng Tuùc Dieän Nhaát Thieát Toân Thaàn, döôùi
laø ñeå cuùng döôøng Thaùnh Phaøm trong luïc ñaïo. Coøn Vu Lan
Thaéng Hoäi ñoä vong quyû, phoå thí ngaï quyû, coâng ñöùc voâ löôïng.
Nhöng vieäc laøm naøy chæ trong thaùng baûy môùi coù; coøn nay
Tam Taøo phoå ñoä, giôø phuùt naøo cuõng caàn phoå ñoä Nhaân, Quyû,
Tieân. Baát cöù luùc naøo caùc vò cuõng coù theå ñem coâng ñöùc hoài
höôùng cöùu chuùng sinh nôi Ngaï quyû ñaïo, vaø nhöõng vong linh
46
khaùc maø khoâng caàn giôùi haïn ñeán thaùng baûy môùi phoå ñoä. Baát
cöù luùc naøo, chæ caàn bieåu vaên hoài höôùng coâng ñöùc ñöôïc ñoát
leân, chuùng toâi laäp töùc nhaän ñöôïc coâng ñöùc. Caùc vò coù theå nhôø
vaøo bieåu vaên ñeå cöùu chuùng toâi, chuùng toâi caûm kích voâ bieân.
Xin nhaéc theâm moät ñieàu, tieáng chuoâng trong chuøa ôû traàn
gian coù söùc vang voïng chaán ñoäng caû ñòa nguïc. Trong cung
ñaây cuùng leã ba ngaøy, tieáng chuoâng sôùm chieàu coù theå chaán
ñoäng tam giôùi. Nhöõng toäi hoàn ñang thoï hình nôi ñòa nguïc saét
aâm u nhö chuùng toâi ñaây, khi nghe ñöôïc tieáng chuoâng troáng,
söï khoå sôû ñöôïc taïm ngöng. Nhaân taøo, Coõi Khí nghe ñöôïc coù
theå phaù u meâ, thöùc tænh yù chí tu haønh. Cho neân tieáng chuoâng
neân goõ chaäm raõi, ñeå tieáng chuoâng ngaân daøi, nhö theá coù theå
giuùp cho nhöõng chuùng sinh ñang chòu khoå hình ñöôïc taïm
ngöng, ñoù laø söï mong ñôïi cuûa chuùng toâi.
Cuoái cuøng toâi xin phuïng khuyeân ngöôøi theá gian raèng:
Hieän nay caùc vò soáng cuoäc soáng ñaày ñuû vaät chaát, côm no aùo
aám khoâng thieáu thöù chi, ñoù laø phöôùc baùo ñaõ tu nhieàu kieáp.
Nhöng nay thaân ñang taän höôûng phöôùc thì phaûi bieát tieác
phöôùc. Haõy xem hieän taïi coù khoâng ít ngöôøi aên uoáng cheâ ñaïm
baïc, chuoäng söï caàu kyø cao caáp, cao löông myõ vò, moãi böõa aên
phaûi laø thöùc aên töôi, ñoà aên qua böõa thì khoâng aên ñem ñoå.
Hoaëc coù ngöôøi khi naáu nöôùng coù baïn ñeán thaêm, lo noùi
chuyeän ñeå ñoà aên chaùy kheùt, khoâng aên ñöôïc phaûi ñoå boû, hoaëc
thöùc aên trong tuû laïnh queân aên, ñeå ñeán hö ñem ñoå, chaùo aên
khoâng vôùt heát caùi laïi ñoå ñi, rau quaû phaàn coøn aên ñöôïc laïi boû
ñi. Hoaëc voøi nöôùc khoâng khoùa chaët ñeå ræ nöôùc laõng phí. Hoaëc
coù ngöôøi quen aên taïp, aên uoáng khoâng tieát cheá, böõa toái khoâng
47
ñoùi cuõng phaûi aên ñeâm, luùc naøo cuõng aên. Laïi thaáy ngöôøi
ngheøo aên uoáng thieáu thoán laïi khinh thöôøng, hoaëc coù ngöôøi coá
yù giaät ñoà aên keû khaùc nhöng laáy ñöôïc roài laïi khoâng aên. Hoaëc
ngöôøi giaø chöa aên maø treû nhoû ñaõ aên no tröôùc. Con treû khoâng
bieát tieác thöïc phaåm laøm cha meï laïi khoâng daïy baûo con. Laïi
coù nhaø troàng hoa quaû, luùa gaïo noâng saûn quaù nhieàu, vì khoâng
muoán giaù thò tröôøng giaûm xuoáng neân ñem ñoå soá dö xuoáng
soâng xuoáng bieån. Hoaëc ôû nhöõng nhaø haøng, quaùn aên, tieäm baùn
ñoà aên uoáng thöôøng hay ñoå boû ñoà aên, ngoaøi chôï baùn rau caûi,
noâng phaåm ñoå boû ñaày ñaát. Thöùc aên cho gia suùc, gia caàm raûi
ñoå ñaày ñaát. Hoaëc coù ngöôøi coá yù choïn choàng giaøu ñeå ñöôïc tha
hoà xaøi tieàn, hoaëc coù nhöõng ngöôøi phuï nöõ ñoái vôùi nhöõng ngöôøi
coù tieàn thì ai cuõng coù theå laøm choàng, tham caàu hö vinh khoâng
keå gì ñeán trinh tieát. Hoaëc coù nhöõng coâ gaùi coá mua saém caùc
maët haøng myõ phaåm, nöôùc hoa ngoaïi nhaäp coát ñeå tranh ñua
vôùi baïn beø...
...Hoặc giàu có mà kiêu ngạo, hống hách, nhà ở thì cầu kỳ
theo thời đại cho sung sướng, dục vọng không bao giờ chấm
dứt, ăn chơi tiêu xài thỏa thích, ăn đến đầu tóc đặc sệt, thân
hình béo phì nhưng lại tiếc tiền không chịu bố thí cứu người,
vì cho rằng không cần thiết bố thí hoặc sợ hao hụt tài sản thì
sẽ lo âu buồn khổ, chỉ nghĩ là không bao giờ bố thí cho
xong. Gặp người có việc khẩn cấp cần giúp đỡ, rõ ràng là có
thể cứu tế nhưng lại từ chối không quan tâm, xem như là
chuyện không liên quan đến bản thân vậy. Gặp kẻ hành khất
thì quay đầu bỏ đi, tiếc tiền của, ngăn cản người in sách
thiện và bố thí. Còn có những người vì quá thương yêu vợ
48
con mà lại khắc bạc anh em, cha mẹ. Cho rằng cha mẹ là
người sắp chết thì không cần sắm quần áo tốt cho họ mặc,
xiết chặt sự ăn sự uống, bạc đãi lạnh nhạt với cha mẹ. Lại có
người khi gây gổ mà ném liệng đạp đổ hay dậm chân lên đồ
vật. Hoặc có người nạt nộ lớn tiếng với cha mẹ, đua đòi vật
chất, nhà nghèo thì oán trách bản thân mình nghèo hèn,
ganh ghét người giàu có (nghèo ghét giàu, thấp kém ghét
người cao sang). Có kẻ nghèo lại lười biếng, vô công rỗi
nghề, chỉ trông chờ vào sự cứu tế của người khác, hoặc
mong cho kẻ khác thất bại, hoặc cố ý phá hoại làm tổn hại
đến người khác, hoặc mượn đồ của người khác mong người
ta quên để khỏi phải trả. Đủ loại người nói không thể xuể,
tổn đức tổn phước, tiêu hao phước lộc, tổn thọ, theo đà
nghiệp tạo, chuyển sinh ngu si, cô bần đói lạnh, thân thể tàn
phế hoặc gặp tai ương rơi vào ác đạo. Có người giàu có lại
nghĩ chuyện điên đảo, lấy tiền vốn sinh sống của mình đem
đầu tư hết vào cổ phiếu, chơi xổ số, đánh bài v.v…, khiến
cho cuộc sống trở nên khó khăn, nếu không may bị phá sản,
cha mẹ vợ con không có chỗ nương thân. Hoặc là bên ngoài
nuôi vợ nhỏ hay chồng bé, không quan tâm gì đến cuộc
sống của người nhà. Hoặc có những người dụ dỗ kẻ khác đi
vào con đường trụy lạc, sa đọa, làm cho người khác sống
cuộc sống xa hoa. Xúi người kiện tụng nhau, khiến cho
người ta hao tài tốn của. Hãy cẩn thận, coi chừng quả báo sẽ
khiến cho gia đình ly tán, hoặc bị đọa vào ác đạo chiêu thọ
khổ hình thê thảm.
Mọi tai họa đều từ một niệm mà ra. Người thế gian nên
49
biết tu đạo, khử đi sự vô tri để liễu đoạn nghiệp oan trái,
vĩnh viễn không tái phạm tội lỗi. Nếu không tu, ngày tai
kiếp đến gần kề khó tránh được sự tai ương thọ khổ đấy!
Tôi đã từng là Ngạ quỷ, biết được nỗi thống khổ của con
đường ác đạo. Vì ban đêm là giờ Ngạ quỷ ăn, cho nên xin
người trên thế gian tốt nhất không nên ăn quà đêm, và hy
vọng người trên thế gian nếu có ăn thì xin đừng để vang
tiếng động, khua nồi, gõ chén. Có như thế, ngạ quỷ mới
không vì nghe tiếng khua chén đĩa, trong cổ họng bốc lửa,
thèm ăn lại không được ăn, đau khổ càng gấp bội phần. Ngạ
quỷ duy nhất dựa vào Phật lực, hóa thức ăn thành cam lồ,
nếu không thì không thể ăn no. Xin người thế gian có cúng
anh em khuất mặt cũng không nên cúng đồ mặn mùi hôi
tanh tưởi, sẽ khiến quỷ hồn đến ăn thì càng tăng thêm uế
trược, vì sự sát sinh đó và cũng không được Phật lực từ bi
gia hộ, đồng thời cũng vì thế mà tự dẫn dắt thêm nhiều ác
quỷ quấy phá khiến trong nhà không yên. Các vị có biết
không? (Biết)
Tôi làm mất nhiều thời gian của Tiên Phật và các vị
giảng sư. Tôi không dám nhiều lời nữa. Con khấu tạ sự
tương trợ của Tiên Phật và cảm ơn sự cứu giúp của Tiền
Nhân, chư vị Điểm Truyền Sư cùng các vị hiền sĩ. Nay con
xin khấu từ Hoàng Mẫu, khấu từ chư thiên Tiên Phật, con
xin theo Tế Công Hoạt Phật về địa ngục.
(Hậu kí : Những ai đã phạm phải những sai lầm như
50
trên hãy mau sửa đổi hướng thiện, đồng thời kiến công lập
đức hồi hướng. Người không phạm những lỗi trên càng phải
tự động viên mình và mau cầu đại đạo, tu đạo bàn đạo liễu
nguyện, hành công bồi đức).
51
TẾ CÔNG HOẠT PHẬT
THÁNH THỊ HUẤN MẪN
Biết rõ tu đạo là gian nan, cực khổ. Chư vị hiền đồ, phải suy nghĩ rằng cho dù người khác họ không tu cũng không liên quan đến mình. Không nói thị phi, không oán người khác, chân tâm thực luyện, còn sợ gì đạo tu không thành chứ?
- Phong ba mạnh nhất – Đạo khảo, không cản trở được một người có thành tâm.
- Chướng ngại lớn nhất – Phi khảo, không cản trở được một người có dũng khí.
- Nghịch cảnh lớn nhất – Gia khảo, không trói buộc được một người có hoài bão.
- Nhiệm vụ khó nhất – Thiên mệnh khảo, không thể áp chế được một người chịu gánh vác.
- Gặp phải sự khổ sở nhất – Nhân khảo, không thể hành hạ một người có chí khí.
- Đồ nhi ơi! Bất luận bao biến động đạo khảo, phải kiên trì chân lý đại đạo, vững vàng gót chân, không theo gió mà chuyển hướng, không nghiêng ngả Đông Tây, cần phải nắm chặt tay chèo hướng về con đường đã định mà tiến tới. Những lời huấn thị động viên, hãy tự ngộ hàm ý.
Lời dạy bảo động viên của Tế Công Hoạt Phật.
52
TU ĐẠO TU TÂM – BÀN ĐẠO TẬN TÂM
Tế Công Hoạt Phật từ huấn
- Chúng ta tu đạo tu tâm, chúng ta bàn đạo tận tâm, chúng ta không so dài luận ngắn với đời.
- Chúng ta cũng không tranh cường đấu thắng. Chúng ta tự nhún nhường để vừa lòng thập phương.
- Chúng ta là cây cầu nối liền biển khổ và Tây Phương Cực Lạc Thế Giới. Mặc tình cho người ta chà đạp và hủy báng.
- Chúng ta cúi thấp đầu nhịn người nhưng ý chí hiên ngang. Chúng ta tiến thoái tự tại.
- Chúng ta co duỗi như ý, đạo niệm kiên cường, chúng ta không sợ hi sinh.
- Chúng ta đến trần thế này chẳng uổng phí, chúng ta không để thời gian trôi qua vô ích, tuy chỉ một người nhưng nắm chắc sinh mệnh bao nhiêu sinh linh.
- Xem trọng bản thân, không nên bàng hoàng, đừng tự chấp nhận sự chướng ngại nơi bản thân, phải lập nên một mục tiêu chính xác để cho nghìn vạn người được ánh từ quang chiếu rọi, cho nghìn vạn người được tắm nhuần trong sự hạo đại của Thiên ân; cho nghìn vạn người liễu thoát khỏi biển khổ mênh mông; cho cửu huyền thất tổ của nghìn vạn người cùng được chiêm quang .
Mùng 05/05/2004 - Năm Giáp Thân