Post on 26-Dec-2019
phan thành khương
thơ
2017
phan thành khuong
1
Việt Nam: biển, đảo, đất, trời, …
(Dựa theo { thơ “Nam quốc sơn hà” – Sông núi nước Nam –
của Anh hùng Dân tộc Lí Thường Kiệt) (*)
I. THỂ CA DAO:
Việt Nam: biển, đảo, đất, trời, …
Dân ta là chủ nghìn đời, xưa - nay!
Thế gian công nhận điều này.
Bọn bành trướng sẽ là bầy bại vong!
II. THỂ 7 CHỮ 4 DÒNG:
Nước Việt Nam: biển, đảo, đất, trời, …
Dân Việt Nam: Người chủ muôn đời!
Thế gian công nhận sự thật ấy.
Lũ bành trướng thua và chết thôi!
thơ
2
III. ENGLISH VERSION
Vietnam: sea, islands, land, sky, ...
Vietnamese peoples is the owners since ancient times!
The world have confirmed this truth.
Aggressors will have failed and died!
Ninh Thuận, 27-5-2016
(*) Sáng 24-5-2016, tại Hà Nội, Tổng thống Barack Obama đã nhắc lại hai câu thơ của Lí Thường Kiệt bằng tiếng Anh như sau: “The Southern emperor rules the Southern land. Our destiny is writ in Heaven’s Book.”
phan thành khuong
3
Kính viếng quốc tổ Hùng Vương
Hôm nay, Ngày giỗ Tổ, Con viết bài thơ kính viếng Người. Chúng con biết: Người đâu cần chiếc bánh chưng thật to, Người đâu cần chiếc bánh giầy thật lớn! Người chỉ muốn cháu con của Người:
1. Biết yêu thương, đoàn kết, Vứt vào sọt rác những chủ nghĩa ngoại lai, Vứt vào sọt rác những học thuyết ngoại lai, Để nắm tay nhau, chín mươi triệu con Lạc cháu Hồng.
2. Biết giữ vẹn toàn một cõi giang sơn chung, Không để bọn giặc Tàu lấn chiếm, Dù chỉ là một phân vuông đất, trời, đảo, biển.
3. Biết bền chí, bền lòng dựng xây Tổ Quốc Giàu đẹp, Văn minh, Tiến bộ, Hùng cường. Chúng con lắng nghe Người! Ơi Quốc Tổ Hùng Vương! Ninh Thuận, ngày 15.4.2008 (Mồng 10 tháng Ba năm Mậu Tí)
thơ
4
Nhớ lời dặn của Phật Hoàng – Trần Nhân Tông (1258-1308)
Phật Hoàng ngồi giữa khói sương,
Dõi nhìn Con cháu, Quê hương muôn đời.
Dặn dò thuở ấy, lâu rồi:
“Giữ gìn Đất Nước mọi người chung tay.
Dù cho một tấc đất này
Cũng không được để kẻ ngoài cướp đi!”.
Ninh Thuận, 19-02-2017
phan thành khuong
5
Quảng Nam, quê tôi (*)
Tôi xa Quê những bốn mươi năm,
Tim vẫn đập cùng Quê suốt mười bốn ngàn sáu trăm ngày ấy.
Lòng vẫn cưu mang tất cả những gì đã nghe, đã thấy, …
Từ thuở lọt lòng cho đến lúc phải xa Quê. Nhớ sông Thu Bồn trong những chuyến đi, về, Dâu, bắp (1) xanh non suốt hai bờ sông thần thánh.
Nhớ đèo Le với những trái sim to, chín mọng.
Nhớ Hội An tiếng chuông vọng chùa Cầu.
Nhớ Quế Lộc, xã tôi, có hai hồ nước nóng gần nhau,
Hơi nước bốc trắng phau cả một vùng thung lũng…
Nhớ tất cả những Người con kiên trung, anh dũng,
Những Con người “hay cãi” (2) của Quảng Nam ta:
Nhớ Phan Châu Trinh, nhớ Huznh Thúc Kháng, nhớ Tiểu La,
thơ
6
Nhớ Trần Quí Cáp, nhớ Trần Cao Vân, nhớ Thái Phiên, nhớ Hoàng Diệu,
Nhớ Ông Ích Khiêm, … nhớ những Người con trung hiếu
Chỉ với Nhân dân, với Tổ quốc mà thôi!
Phải trái phân minh, đen trắng rạch ròi!
Nhớ quả bòn bon ngọt thơm kì lạ,
Từng được mệnh danh là quả nam trân.
Nhớ câu ca, từ thuở mới chào đời, tiếng mẹ vang ngân: “Ngó lên Hòn Kẽm đá dừng,
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bậu (3) ơi!
Thương cha nhớ mẹ thì về,
Nhược bằng (4) thương kiểng (5) nhớ quê thì đừng …” (6)
Và nhớ bia mộ ông bà rêu bám từng nét chữ, Các em, các cháu có gìn giữ, sửa sang?
Tôi tự trách mình trong bấy nhiêu năm, Không viếng mộ, chẳng trồng hoa trên mộ!
Và dù vào Sài Gòn hay ra Hà Nội,
Tôi vẫn không quên giọng nói Quảng Nam mình: Mộc mạc, chân phương, ấm áp, thân tình, …
phan thành khuong
7
“Đi khắp thế gian,cũng đừng quên Quê mình anh hỉ!”
Lời nhắn nhủ đơn sơ mà nặng tình, nặng nghĩa, Tình Quê hương, nghĩa với nơi cắt rốn chôn nhau.
Tôi vững lòng tin là con, cháu mai sau Sẽ vẫn giữ cốt cách của cha ông thuở trước.
Cốt cách Quảng Nam ngàn năm bất diệt. Và tôi nguyện trọn đời, sống như một người con của Quảng Nam thứ thiệt:
Trung thực, chân thành, “hay cãi”, thẳng ngay Và nghĩa, tình trọn kiếp chẳng hề phai!
Ninh Thuận, 24-4-2009
(*) Quảng Nam vốn gồm cả Đà Nẵng vì Đà Nẵng là đứa con đã trưởng thành của Quảng Nam vừa được cho ở riêng. 1- Bắp = ngô. 2- Dân gian có câu: “Quảng Nam hay cãi …” . Cãi ở đây có nghĩa là bàn cãi, tranh cãi, phản biện để tìm ra chân lí, lẽ phải, ghét thói độc đoán, chuyên quyền và tuyệt nhiên không phải là “cãi chày cãi cối”. 3- Nhược bằng = nếu mà. 4- Bậu = bạn. 5- Kiểng = cảnh. 6- Ca dao Quảng Nam.
thơ
8
Phan Châu Trinh như tôi hiểu
Là một người yêu Nước và thương Dân,
Ông sống một đời vì Dân, vì Nước.
Là một người dẫn đường, đi trước,
Ông tiên phong cổ xuý DÂN CHỦ ở Việt Nam.
Trước cả Mohandas Karamchand Gandhi [1],
Trước cả Martin Luther King, Jr. [2],
Ông đề xướng BẤT BẠO ĐỘNG
Để đấu tranh giành Tự do, Độc lập.
Bởi tin, yêu Con Người,
Ông quyết không dùng súng, đạn.
Làm Cách mạng để cứu Nước, cứu Dân,
Ông quyết không thèm vay mượn
Những học thuyết của người ta để tròng lên cổ Dân ta!
Ông dựa vào Dân mình để cứu lấy Người mình:
KHAI DÂN TRÍ, CHẤN DÂN KHÍ, HẬU DÂN SINH [3],
Một chữ Dân viết hoa trong lòng Người tin yêu Dân nhất.
phan thành khuong
9
Ông chủ trương DUY TÂN để tiến lên phía trước.
Đổi mới Con Người để đổi mới Quê hương, Tổ quốc.
Và đường lối ấy, nếu đã được thi hành trong hiện thực
Thì ngày nay, Việt Nam đã là một nước phú cường.
Yêu vợ, thương con, Ông viết những dòng đơn sơ, chân thật
Cho vợ, con Ông … mà đọc lại, tôi không thể cầm nước mắt.
Phan Châu Trinh
Là một Người rất Con Người
Của Quảng Nam, quê hương Ngũ Phụng tề phi [4],
Của dân tộc Việt Nam hơn bốn nghìn năm văn hiến
Và của Nhân loại văn minh, tiền tiến.
Kỉ niệm 136 năm Ngày sinh Phan Châu Trinh (9.9.1872 – 9.9.2008)
thơ
10
[1] Mohandas Karamchand Gandhi (1869-1948) là
người đã lãnh đạo cuộc đấu tranh bất bạo động
để giành độc lập cho Ấn Độ.
[2] Martin Luther King Jr. (1929-1968) là nhà hoạt
động dân quyền người Mĩ gốc Phi, đoạt giải
Nobel Hoà bình năm 1964.
[3] Mở mang nhận thức, tri thức của Dân; chấn
hưng { chí, chí khí, khí phách của Dân; làm cho
đời sống của Dân được đầy đủ, hùng hậu.
*4+ Năm con phượng cùng bay lên. Trong kì thi
năm 1898, Quảng Nam có 5 vị cùng đỗ đại khoa –
3 Tiến sĩ: Phạm Liệu, Phan Quang, Phạm Tuấn và
2 Phó bảng: Ngô Lí, Dương Hiển Tiến.
phan thành khuong
11
Đất sinh (*)
Đất sinh ta ở trên đời,
Vì đời sống, phảỉ xa rời Đất thôi!
Thân muôn dặm, hồn sóng đôi,
Trọn đời, ta - Đất chia phôi đâu nào!
Ninh Thuận, 14-3-2017
(*) Quảng Nam.
thơ
12
“Thơ Tường Linh tuyển tập” (1)
(Bài thơ nhỏ về một tuyển tập thơ lớn)
Làm thơ từ thuở nhỏ,
Đã hơn một nghìn bài.
Năm hai không một một (2011),
Anh làm “tuyển tập” này.
“Tuyển tập” không có giá (2),
Mấy trăm cuốn được in,
Ba trăm chín sáu (396) bài,
Chưa phải là tất cả!
Một Người Con Quảng Nam
Lưu lạc nhiều vùng, miền,
Tám mươi lăm tuổi đời,
Lòng vẫn chưa bình yên!
Đau nỗi đau Quê hương,
Buồn nỗi buồn Đất nước,
Lo tương lai Nhân loại, …
Đâu chỉ … làm văn chương!
phan thành khuong
13
Mỗi tiếng, như Anh nói,
«Từng giọt máu» (3) tổn hao!
Thơ Anh mong làm cho
Đời thêm Chân, Thiện, Mĩ!
«Dành cho ngày từ biệt …» (4)
Anh đã viết thế này
Trong “Gặp trên đường về”,
Bài cuối của “tuyển tập”:
“Bởi ta về phía mặt trời sẽ lặn
Không gặp ai, cả chiếc bóng của mình
Đi tay trắng thì trở về tay trắng
Thơ một đời gửi lại phía bình minh” (5)
“Gửi lại phía bình minh”,
Gửi cho bao thế hệ,
Những bạn đọc tương lai.
Ấy là Anh mong thế!
Ninh Thuận, 31-3-2016
thơ
14
(1) “Thơ Tường Linh tuyển tập”, NXB Văn Học (Hà
Nội) năm 2011 dày 672 trang, gồm 396 thi phẩm.
(2) Cuốn “Thơ Tường Linh tuyển tập” không có
ghi giá như thông thường.
(3) Trong bài “Gặp trên đường về”, Anh viết:
“Ta như loài chim:
Mỗi tiếng hót cất cao phải hao từng giọt máu”
(4) “(Dành cho ngày từ biệt tất cả)” là ghi chú ở
bài thơ “Gặp trên đường về” được viết vào dịp
Nhà thơ tròn 74 tuổi (12/12/1931- 12-12-2005).
(5) Khổ thơ cuối (4 dòng) của bài thơ “Gặp trên
đường về”, bài thơ thứ 396, bài thơ cuối cùng
trong“tuyển tập”.
phan thành khuong
15
Về Ninh Thuận
Em hãy về Ninh Thuận với anh
Để ngắm biển xanh – biển xanh Ninh Chử;
Để tắm nắng vàng, gió vàng Phan Rang;
Để được nhìn những cánh đồng muối trắng, thênh thang
Của Cà Ná, Đầm Vua, Phương Cựu;
Để được cầm trong tay những chùm nho xanh, tím, đỏ
Của quê hương Ninh Thuận yêu thương;
Để được trông tháp Pô Klong sừng sững, rêu phong,
Màu không gian, màu thời gian hội tụ;
Để được đi dưới phượng hồng quyến rũ
Của con đường Tháp Chàm – Phan Rang;
thơ
16
Để được nhìn đôi bàn tay rất đỗi khéo léo, dịu dàng
Của mẹ, ở làng gốm cổ xưa Bàu Trúc;
Để được ngắm những cô gái, cô tiên làng Mĩ Nghiệp,
Dệt bướm thêu hoa trên thổ cẩm quê hương;
Để được nghe tiếng trống gi-năng,
Tiếng trống pa-ra-nưng
Và tiếng kèn sa-ra-nai rộn ràng, vang vọng …
Ninh Thuận quê mình vòng tay mở rộng,
Ninh Thuận quê mình nhịp đời sôi động –
Nhịp tình yêu, nhịp sống… khôn nguôi…
Em phải về Ninh Thuận với anh thôi!
Ninh Thuận, 05-5-2005
phan thành khuong
17
Ai về Ninh Thuận?
1. Ai về Ninh Thuận quê em,
Được ăn nho ngọt, được xem Tháp Chàm,
Được nghe tiếng trống gi-năng,
Tắm cùng Ninh Chử, ngắm trăng Đá Chồng.
2. Ai về Ninh Thuận biết không?
Đầm Vua muối trắng, nắng hồng Bình Sơn,
Gốm làng Bàu Trúc ngàn năm,
Gấm làng Mĩ Nghiệp hoa văn tỏ tường.
3. Ai về Ninh Thuận yêu thương,
Ka-tê lễ hội bốn phương sum vầy.
Người đông như lá trên cây,
Người vui như gió như mây giữa trời.
thơ
18
4. Ai về Ninh Thuận ai ơi,
Vĩnh Hi thác nước muôn đời trắng bay,
Mai vàng sắc thắm lòng say
Nở bên bờ suối những ngày xuân sang.
5. Ai về Ninh Thuận thích chăng?
Cơm gà tự chọn (*), bánh căn thơm lừng, ...
Ở đây nắng gió quá chừng!
Tình người chân thật vui mừng đón ai!
Ninh Thuận, (ngày, tháng, năm: quên!)
(*) Có cả chục miếng thịt gà trên đĩa để khách tự chọn, "ăn nhiêu trả nhiêu" (ăn bao nhiêu miếng trả bấy nhiêu tiền).
phan thành khuong
19
Đất ở (*)
Đất ở, đâu “chỉ là nơi đất ở” (**)
Bởi hồn ta, hồn Đất quyện vào nhau.
Khi đi xa, Đất óng ánh muôn màu,
Trăm lưu luyến cùng vạn ngàn nhung nhớ!
Ninh Thuận, 12-3-2017
(*) tỉnh Ninh Thuận.
(**) Thơ Chế Lan Viên trong bài “Tiếng hát con tàu”:
« Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở,
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn. ».
thơ
20
Lời tự bạch của một đấng minh quân
“Nói phải, củ cải cũng nghe “ (Tục ngữ Việt Nam)
"Khi trẫm cho giam một người vào tù,
Đấy là lúc trẫm đã đuối lời, đuối lí;
Khi trẫm ra lệnh tử hình một người,
Đấy là lúc trẫm đã thành ác quỉ!"
Ninh Thuận, ngày 05-6-2007
phan thành khuong
21
Hòa giải và hòa hợp
Màu lục là sự hòa giải và hòa hợp giữa màu xanh và màu vàng,
Màu cam là sự hòa giải và hòa hợp giữa màu vàng và màu đỏ,
Màu tím là sự hòa giải và hòa hợp giữa màu đỏ và màu xanh.
Anh chỉ có thể hòa giải và hòa hợp với người khác khi anh không còn là anh.
Anh không còn là anh không phải là một sự tha hóa
Bởi anh vẫn tồn tại trong sự hòa giải và hòa hợp với người khác.
Cuộc sống luôn luôn đòi hỏi sự hòa giải và hòa hợp.
Sự bạo tàn và sự suy tàn luôn luôn chối từ sự hòa giải và hòa hợp.
Ninh Thuận, 08-8-2008
thơ
22
Không đề 1
Như những hạt giống quí ken chặt trong một
chiếc bình bé miệng,
Người làm vườn đã dốc mạnh thế mà hạt vẫn
không đầy lòng bàn tay.
Bởi thế, việc gieo hạt đã phải chậm đi những phút
những giây!
Và, ai có thể nỡ trách người làm vườn, chiếc bình
hay những hạt giống quí?
Ninh Thuận, 08-3-1984
phan thành khuong
23
Không đề 2
Biển, trời vời vợi xa xanh,
Miên man con sóng nhớ gành (ghềnh) vỗ ru.
Người đà khuất nẻo sương mù,
Niềm trời, nỗi biển nghìn thu dễ nào ...
Thuận Hải, 26-3-1984
thơ
24
Hành trình
Suối ơi, muốn về biển?
Suối nhé, hãy vào sông!
Suối mà chẳng vào sông,
Suối khó mong về biển.
Lòng đất chứa đầy hoa,
Cây từ đất “bước” ra.
Cây xanh và cây lớn,
Thế rồi, cây trĩu hoa!.
Ninh Thuận, 1976
phan thành khuong
25
Dòng sông – cuộc sống
Đã là sông thì phải chảy sông ơi!
Chảy suốt đêm và chảy suốt ngày,
Chảy suốt bốn mùa, chẳng ngơi chẳng nghỉ,
Dẫu có lúc đầy, dẫu có lúc vơi.
Khi ngừng chảy, sông sẽ chẳng còn là sông nữa.
Và nếu có ai muốn ngăn sông, không cho sông chảy,
Sông sẽ phải chảy vào mương, vào ống … tạm thời.
Cuộc sống này cũng chỉ là một dòng sông thôi,
Nó phải chảy, phải đổi thay, phải lao về phía trước.
Ai có thể chặn cuộc sống này, bắt nó phải đứng yên mãi được?
Ninh Thuận, 18-8-2013
thơ
26
Những chiếc lá
Dẫu đa số những chiếc lá có màu xanh lục.
Nhưng, đó – đây vẫn có lá đỏ, lá vàng, …
Bắt tất cả lá phải chỉ một màu duy nhất
Là “giấc mơ” của những gã điên khùng.
Ninh Thuận, 2009
phan thành khuong
27
Cảm ơn mùa đông
Ta cảm ơn mùa Đông
An nhiên chờ Xuân đến!
Ta cảm ơn mùa Đông
Bình thản đón Xuân sang!
Ta cảm ơn mùa Đông
Không ngăn đường Xuân lại!
Ta cảm ơn mùa Đông
Chẳng cản lối Xuân về!
Ta cảm ơn mùa Đông
Biết tự từ bỏ mình!
Ta cảm ơn mùa Đông!
Ta cảm ơn mùa Đông!
Ta cảm ơn mùa Đông!
Ninh Thuận, …
thơ
28
Hoàng Sa
Hoàng Sa là Máu của Việt Nam,
Hoàng Sa là Thịt của Việt Nam,
Hoàng Sa là Tình yêu của Việt Nam,
Hoàng Sa là Nỗi nhớ của Việt nam,
Hoàng Sa là Quá khứ của Việt nam,
Hoàng Sa là Tương lai của Việt Nam,
Hoàng Sa là Niềm tin của Việt Nam,
Hoàng Sa là Hi vọng của Việt Nam,
Hoàng Sa nhất định sẽ trở về với Mẹ Việt Nam !
Tàu cộng, nếu khôn ngoan, hãy cút khỏi Hoàng Sa !
Ninh Thuận, 19-01-2017
(Kỉ niệm 43 năm Hoàng Sa bị Tàu cộng xâm chiếm – 19.01.1974 – 19.01.2017)
phan thành khuong
29
Mẹ yêu tất cả các con
Hoàng Sa, Trường Sa, tuy ở ngoài khơi xa,
Vẫn như Sài Gòn, Hà Nội,
Vẫn như Huế, Hải Phòng, Buôn Mê Thuột,
Vẫn như Cần Thơ, Đà Nẵng, Pleiku,
Vẫn như Thái Nguyên, Phú Quốc, Côn Sơn,
Vẫn như Vinh, Đà Lạt, Phan Rang, …
Bởi tất cả – tất cả – đều là con của Mẹ.
Mẹ yêu tất cả các con!
Lũ gian tham chớ thấy Hoàng Sa, Trường Sa ở xa Ta
Mà cậy mạnh, ức hiếp, xúc xiểm!
Là Mẹ, Ta sẽ bảo vệ các con Ta đến cùng!
Và sức mạnh của tình yêu Người Mẹ là vô tận.
Và sự căm giận của Người Mẹ là vô hạn.
Các con của Ta ơi!
Hãy vững lòng tin ở Mẹ Việt Nam!
Hãy vững lòng tin ở một ngày mai tươi sáng!
Tất cả – tất cả – các con sẽ được ôm trong vòng tay của Mẹ!
Mẹ yêu tất cả các con!
Ninh Thuận, ngày 31-3-2013
thơ
30
Vết sẹo hồng trên ngón tay đeo nhẫn
Giặc Tàu đánh vào biên giới,
Đánh vào da thịt Việt Nam,
Em chích ngón tay, lấy máu viết đơn,
Tình nguyện ra đi diệt loài quỉ dữ.
Những dòng chữ lao theo những dòng chữ,
Cháy rực lên nỗi căm hận giặc thù.
Đến hôm nay, ngón tay nhỏ hiền khô
Còn vết sẹo hồng hồng ở đó.
Có một hình ảnh mà muôn ngàn năm tôi vẫn nhớ,
Ấy là vết sẹo hồng trên ngón tay đeo nhẫn của em!
Ninh Thuận, tháng 5 năm 1979
phan thành khuong
31
Ngày 17 tháng 2
Ngày 17 tháng 2 năm 1979,
Đặng Tiểu Bình đã ngông cuồng tuyên chiến,
Hỗn láo đòi “dạy cho Việt Nam một bài học”.
Và, bọn Tàu cộng xâm lược đã gây ra trùng trùng
tang tóc
Cho Đồng bào ta trên 6 tỉnh biên cương!
Chiến sĩ, Dân quân và Nhân dân ta đã rất kiên
cường
Giáng trả, giáng trả, giáng trả những đòn khủng
khiếp.
Hàng chục ngàn tên xâm lược đã không còn … thở
tiếp,
Gục đầu, phơi xác, …
thơ
32
Và cả một bầy bị bắt
Run rẩy, khóc, van vỉ, xin tha, …
Ngày 17 tháng 2, Ngày của lòng yêu Nước chói lòa
Và cũng là ngày đen tối của bọn Tàu cộng xâm
lược.
Ngày 17 tháng 2,
Ngày không bao giờ và không thể nào quên được!
Kỉ niệm 38 năm cuộc kháng chiến chống Tàu
cộng, cứu nước (17/02/1979 – 17/02/2017)
Ninh Thuận, ngày 14-02-2017
phan thành khuong
33
Thần tốc
Gã Tôn Sĩ Nghị, mặt xanh lè,
Cố sức trèo lên lưng ngựa,
Khi ngựa chưa kịp đóng yên, cương.
Gã Lê Chiêu Thông già nua vội vàng đến đỡ đít nó,
Những thằng khác chưa kịp mặc áo,
Những thằng khác chưa kịp mặc quần,
Những thằng khác đầu trần,
Những thằng khác chân đất,
Những thằng khác chưa nuốt xong hớp nước,
Những thằng khác chưa gặm hết cục xương,
Và vô số thằng chết lúc còn đang ngủ, …
Khi Người Anh hùng áo vải Quang Trung
Và Đoàn quân Tây Sơn oai dũng
Tiến vào Thăng Long.
thơ
34
Đúng là “Đánh cho nó chích luân bất phản”! (1)
Đúng là “Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn”! (2)
Đúng là “Đánh cho sử tri nam quốc anh hùng chi hữu chủ”! (3)
Kỉ niệm 227 năm chiến thắng giặc Tàu-Thanh
(30-01-1789 – 30-01-2016)
Ninh Thuận, 29-01-2016
(1), (2), (3): trích “Hịch xuất quân” của vua Quang Trung.
Tạm dịch:
Đánh cho giặc không một bánh xe quay về,
Đánh cho giặc không một mảnh áo giáp lành lặn,
Đánh cho lịch sử biết nước Nam anh hùng này là có chủ.
phan thành khuong
35
Xin lỗi quả cam!
Quả cam ơi, cho ta xin lỗi nhé,
Chẳng phải vì ta ghét hay giận gì Ngươi đâu!
Ta đã lỡ bóp nát Ngươi là vì một cớ khác:
Vì ta căm lũ giặc cuồng phương bắc,
Vì ta căm cái ảo mộng bá quyền,
Vì trái tim ta cuồn cuộn tình yêu Đại Việt,
Vì các bác, các chú xem thường ta,
Cho rằng ta chỉ là “một đứa thiếu niên”!
Đúng, ta đang là một thiếu niên.
Nhưng so với người anh hùng Phù Đổng xưa kia
Thì ta đã lớn hơn mười hai tuổi đấy (*).
Đúng, ta đang là một thiếu niên. Đúng vậy.
Nhưng trí óc ta nhận thức được việc ta phải làm
Và hào khí nhà Trần ngập tràn trái tim trai trẻ của ta.
Và tự ta, ta sẽ giương cao cờ đại nghĩa:
“PHÁ CƯỜNG ĐỊCH, BÁO HOÀNG ÂN” (1).
Các bác, các chú đã long trọng thề “SÁT THÁT” (2)
thơ
36
Thì Trần Quốc Toản ta cũng “SÁT THÁT” kiên cường
Để chung tay xua đuổi bầy nghịch lỗ, khuyển dương (3)
Dù chúng ỉ có ngựa đông, có cung tên lắm lắm.
Chính nghĩa Đại Việt mãi mãi là cội nguồn tất thắng.
Quả cam ơi, hãy nhận từ ta một lời xin lỗi chân thành!
Ninh Thuận, 30-01-2009
(*) Thánh Gióng 3 tuổi (huyền thoại), Trần Quốc Toản 15 tuổi (nhân vật có thực trong lịch sử) đã ra trận đánh giặc!
(1) Diệt giặc mạnh, đền ơn vua.
(2) Sát Thát: giết giặc Thát - giặc Tàu-Nguyên.
(3) “nghịch lỗ” (lũ giặc ngang ngược) - lời Lí Thường Kiệt; “uỷ khuyển dương chi xích khu nhi cứ ngạo tể phụ” (nén tấm thân dê chó mà bắt nạt tể phụ) - lời Trần Quốc Tuấn.
phan thành khuong
37
Cây và người
Người dùng một que nhỏ để xoi một lỗ nhỏ, trồng
cây.
Khi người đứng lên, cây cao chưa tới mắt cá chân
người.
Như một que tăm, cây bé bỏng, yếu mềm, đáng
thương quá đỗi!
Người cần mẫn chăm sóc cho cây,
Tưới cho cây những gàu nước mát.
Và, cây cứ thế lớn lên!
Nhiều thập niên sau, khi tóc người bạc trắng,
Cây tỏa rợp một vòm xanh rộng lớn,
Cây cao mấy chục mét, gốc cây to đến nỗi người
ôm không xuể.
thơ
38
Một ngày hè nóng nực, người đến nghỉ dưới gốc
cây.
So với cây, người lại bé bỏng, yếu mềm, đáng
thương quá đỗi!
Và khi người ốm đau, bệnh tật,
Một miếng vỏ cây, một nắm lá, nắm hoa, nắm
hạt, …
Cũng đủ giúp người phục hồi sức lực
Và đến khi người giã từ cõi đời bụi bặm,
Cây tặng cho người sáu tấm ván ngắn dài để về
với đất.
Và, thân xác người lại làm dưỡng chất nuôi cây.
Cây với người muôn đời là Bạn!
Ninh Thuận, ngày 01.6.2007
phan thành khuong
39
Cây cam đường (*)
Nắng như trút lửa trên cành,
Cam đường vẫn cứ tươi xanh một màu;
Trăm cơn gió, suốt bốn mùa,
Cam đường nào có hề thua trận nào.
Gai đầy mình, muốn thế đâu!
Vì yêu Cuộc sống muôn màu đẹp xinh;
Bên bờ biển lớn Thái Bình,
Lắng nghe tiếng sóng rập rình tháng năm.
Đoá hoa trắng – nụ cười thơm,
Cam đường dâng trọn cho Non Nước này;
Mỗi cành như mỗi bàn tay,
Nâng bao quả ngọt, ngày ngày sẵn trao.
thơ
40
Nhìn cây, thấy dáng tự hào,
Sống trên dải đất xiết bao anh hùng;
Một đời gắn bó, thuỷ chung,
Mặc cho nắng lửa kết cùng gió lay!
Cây mà biết … sống đẹp thay!
Ta yêu cây lắm! Vạn ngày nào vơi!
Đắng cay, cây nhận mười mươi,
Ngọt ngon, cây để cho Đời cả trăm!
Ninh Thuận, năm 1978
(*) Cây cam đường: một loài cây mọc hoang ở ven bờ biển Ninh Thuận, Việt Nam.
phan thành khuong
41
Trồng dương ở bờ biển Bình Sơn (*)
Cây dương còn thơ mà dáng trông đã thẳng,
Cây dương đang non đã mang hình ngọn lao vút
lên trời.
Tôi đi trồng dương với cả lớp, trường tôi,
Lòng thấy nhẹ nên tay không biết mỏi.
Có anh bạn bên Lâm trường khẽ hỏi:
- “Mưa dữ thế này, trồng dương nhọc nhỉ?”
Một nữ sinh nhanh nhẩu trả lời:
- “Mưa càng to, dương càng chắc chắn sống, chú ơi
Và điều này nữa: chúng tôi mát mẻ.”
Đúng là lời của những người tuổi trẻ,
Thấy rõ tương lai ở trong đôi bàn tay!
thơ
42
Chúng tôi trồng dương với tất cả mê say,
Bởi dương nói với chúng tôi sẽ vi vu điệu nhạc,
Bởi dương nói sẽ cho bóng mát,
Ngăn chận biển xâm lăng và giúp chốn hẹn hò, ...
.
Chúng tôi quí yêu từng cây dương xinh, nhỏ,
Chúng tôi và dương “trò chuyện” suốt cả ngày.
Ninh Thuận, 23-9-1977
(*) Bình Sơn: một thôn ven biển thuộc tỉnh Ninh
Thuận. Thầy và trò trường
THPT Ninh Hải tham gia trồng dương liễu để chắn
gió, chắn cát, ...
phan thành khuong
43
Cây đu đủ
Bên thềm, cây đu đủ
Quả to, dài, lủ khủ.
Chúng “thi đua” lớn mau
Vì rất thương “ông chủ”!
Ninh Thuận, 27-6-2012
thơ
44
Một buồng chuối mới
Cuối đông, trời se lạnh,
Sau vườn, chuối nở hoa, kết quả.
Mạnh mẽ mà lặng lẽ!
Ninh Thuận, 7-1-2014
phan thành khuong
45
Quỳnh
Yêu quznh,
Tôi đã trồng một chậu quznh.
Quznh chẳng cần chăm sóc,
Quznh chẳng cần tưới nước,
Quznh chẳng khó tính,
Quznh chẳng nghịch nết,
Quznh âm thầm phát triển,
Quznh lặng lẽ lớn lên.
Rồi một hôm, khi đêm đã về khuya,
Tôi bỗng nhận một làn hương lạ.
Lần theo làn hương, ra sân, tôi tìm đến …
thơ
46
Năm đoá quznh trắng nõn, tinh khôi!
Dưới ánh trăng, sự tinh khiết như được nhân đôi.
Người ta có thể đưa quznh đi cải tạo,
Bắt quznh phải nở ra hoa vàng, hoa đỏ, …
Buộc quznh phải nở giữa bạch nhật thanh thiên.
Nhưng, ta vẫn cứ yêu quznh của nguyên thuỷ, tự
nhiên:
Nở hoa trắng giữa đêm đen, tĩnh mịch,
Không ầm ĩ, khoa trương
Mà lặng im, tự biết.
Ninh Thuận, 7-7-2010
phan thành khuong
47
Chào xuân
Xuân cứ mãi như một cô gái đẹp
Rất dịu dàng, tươi tắn và thông minh!
Xuân đã đến thì không gì cản được.
Bởi vì Xuân - Lời hẹn ước đinh ninh!
Mặc sương mù gục đầu than khóc,
Mặc giá băng khản cổ kêu rên,
Xuân cứ đến như là Xuân đã hứa.
Bởi vì Xuân - Người bạn của lòng tin!
Ta mong đợi và ai kia toan cưỡng lại
Thì Xuân ơi, Xuân cứ bước lên thôi!
Để đúng phút, đúng giây là Xuân đến.
Bởi vì Xuân - Sự chân thực ở đời!
thơ
48
Xuân đã đến! Nở bừng hoa thắm tươi!
Xuân đã đến! Rợp trời chim tung bay!
Xuân đã đến! Hoà bình cho cuộc sống!
Xuân đã đến! Ngọt ngào cho hôm nay!
Ta rước Xuân vào lòng,
Ta ôm Xuân vào dạ,
Ta hôn… và ta hôn…
Mãi không bao giờ thoả!
Ta cứ là của Xuân,
Xuân cứ là của Ta,
Ta, Xuân gồm hai đứa
Mãi bên nhau hát ca …
Ninh Thuận, 08-02-1986
phan thành khuong
49
Gặp xuân
Chúng ta vốn có những sợi dây vô hình nối kết.
Đến hẹn là thế nào Anh cũng lại gặp Em.
Bận rộn quanh năm mà Anh nào có quên!
Sáng mai nay, Em càng lộng lẫy, tươi xinh gấp bội!
Chiếc áo của Em có muôn hoa tụ hội
Với trăm màu, nghìn vẻ, từ vạn nẻo quê hương.
Ánh mắt của Em sao mà đằm thắm lạ thường!
Anh lại bỗng thấy mình giàu có quá!
Cứ muốn nhảy tung lên, múa, ca và hôn tất cả
Từng tia nắng, tiếng chim, chiếc lá, làn gió, … nước non mình.
Giọng nói của Em sao mà ấm áp, thân tình!
Cuộc sống hỡi! Người đáng tin, đáng yêu biết mấy!
Anh ngỡ thấy mình có những tài năng mới vừa thức dậy,
Càng muốn cùng mọi người trang hoàng, kiến thiết Việt Nam.
Xin cảm ơn Em - Cô gái - Mùa xuân!
Ninh Thuận, tháng 01 năm 1982
thơ
50
Thế đấy
Anh muốn được gọi bằng mẹ và cha, những
người yêu kính
Đã sinh, nuôi em nên vóc, nên hình;
Anh muốn được gọi tên quê em bằng hai tiếng:
quê mình
Để anh và em rồi sẽ cùng về thăm quê ấy;
Anh muốn được cả những nghìn điều khác thế
Mà điều nào cũng không thể thiếu em!
Khi có em,
Bao gánh nặng trên vai anh liền trở thành nhẹ
nhõm!
Khi có em,
Con đường xa trước mặt anh thoắt hóa nên gần!
Khi có em,
Bầu trời trên đầu anh càng xanh và rộng vô ngần!
phan thành khuong
51
Khi có em,
Mặt đất dưới chân anh càng vạn lần vững chãi!
Khi có em,
Quê hương của chúng ta càng xiết bao nguy nga,
lộng lẫy!
Khi có em,
Bè bạn, anh em của chúng ta càng biết mấy thân
thương!
Khi có em,
Anh thấy mình giàu có lạ thường!
Ninh Thuận, 8-3-1984
thơ
52
Chuông gió
Bởi có chuông, biết trời đang lộng gió,
Bởi có gió, biết chuông có đâu đây.
Gắn kết đời nhau giữa chuông và gió:
“Chuông gió” – Người đời gọi, nào có sai!
Không có chuông, gió âm thầm, lặng lẽ.
Không có gió, chuông buồn tẻ, im lìm.
Có gió có chuông, ngân vang khúc nhạc.
Có chuông có gió, dào dạt tiếng vui!
Chuông gió kêu, ngỡ em về ngoài ngõ,
Lòng vui như con trẻ đón mẹ về.
Đã mấy mươi năm, hai ta gắn bó,
Như chuông - gió kia, chẳng thể nào rời!
Ninh Thuận, 28-12-2007
phan thành khuong
53
Em nữ sinh và con đường lộng gió
Em tôi đó, người nữ sinh Ninh Hải (*)
Vẫn đến trường dù gió lớn, mưa to.
Tóc em trôi dòng và áo em lộng gió,
Ghì ghi-đông, xe em lướt phăng phăng.
Nụ hoa bên đường phập phồng lén ngó,
Mỉm miệng cười, chào em đó, em ơi!
Và xa kia, đàn én lượn giữa trời,
Cũng muốn nhìn em, người nữ sinh chăm chỉ.
Áo trắng đơn sơ. Nhưng sao mà xinh thế!
Có phải vì tâm hồn em và mảnh áo chỉ một màu!
thơ
54
Gió muốn đẩy đưa em ngã về bên trái, lùi lại phía
sau.
Em cưỡng lại và em tiến mãi.
Vẫn cố gắng, vẫn đi bên phải.
Thương mến vô cùng, người em gái ngoan ơi!
Hình ảnh của em sẽ còn lại mãi trong tôi:
Người - nữ - sinh - đến - trường - sớm - vào - một
- buổi - mai - trời - làm - gió - lớn.
Ninh Thuận, 11-12-1975
(*) Ninh Hải: một huyện ven biển thuộc tỉnh Ninh Thuận, nơi có trường THPT Ninh Hải.
phan thành khuong
55
Phượng nở, nhớ Huế
Từ Đà Lạt mát mẻ,
Về Phan Rang nắng nôi,
Phượng vẫn sống, xanh tươi
Dù chẳng cần chăm bón.
Hơn mười năm đằng đẵng,
Cho đến sáng mai nay,
Trong nắng vàng, gió nhẹ,
Phượng nở tím ngọn cây.
Nhìn chùm hoa tím biếc,
Lòng thấy nhớ Huế nhiều.
Nhớ thứ Hai đầu tuần,
Huế ngập tràn sắc tím:
thơ
56
Tím sân trường Đồng Khánh,
Tím cả cầu Trường Tiền,
Tím suốt đường Lê Lợi,
Ấy. Nét riêng Huế mình!
Màu phượng và màu áo
Chẳng hẹn mà hệt nhau.
Nhìn phượng, bỗng nhớ Huế
Thì có gì lạ đâu ?!
Phan Rang, 02-6-2013
phan thành khuong
57
Nhớ Huế
1.Nhớ gì như nhớ Huế thương,
Ngự Bình thông đợi, sông Hương thuyền chờ.
Ninh Thuận, 2-5-2017
2. Nhớ gì như nhớ Huế mưa:
Mù trời, tối đất. Người chưa thấy về!
Ninh Thuận, 6-5-2017
3. Nhớ gì như nhớ Huế yêu,
Nụ cười nón lá tím chiều áo ai!
Ninh Thuận, 11-5-2017
4. Nhớ gì như nhớ Huế xưa,
Hoàng thành trầm mặc nắng mưa dãi dầu!
Ninh Thuận, 12-5-2017
5. Nhớ gì như nhớ Huế thơ,
Trăng soi Vĩ Dạ, sương mờ Kim Long.
Ninh Thuận, 14-5-2017
thơ
58
Nghịch lí Việt Nam
Có những thứ Thế giới đã vứt vào sọt rác
Thì ở Việt Nam, người ta cứ bảo đó là “vàng”, là
“ngọc”!
Có những thứ Nhân loại khẳng định là bảo vật
Thì ở Việt Nam, người ta lại nói đó chỉ là “rác
bẩn” mà thôi!
Việt Nam với Thế giới và Nhân loại sao quá xa xôi!
Việt Nam, 08-10-2007
phan thành khuong
59
Chẳng có xuân đâu!
Chẳng có Xuân đâu
Khi Hoàng Sa, Trường Sa còn nằm trong tay Tàu cộng!
Chẳng có Xuân đâu
Khi Ngư dân ta luôn bị hải tặc Tàu
Đánh, cướp, giết hằng ngày trên biển của Ông, Cha!
Chẳng có Xuân đâu
Khi cái ác, cái dối trá vẫn cứ lan tràn!
Chẳng có Xuân đâu
Khi Người lương thiện, Người hiền lành
Còn phải chịu những bất công, oan ức!
Chẳng có Xuân đâu
Khi bánh, kẹo, thịt, cá, rau, củ, quả, mứt, …
“Tích hợp” đủ các loại … độc tố
Gây ung thư, hủy nội tạng, … người tiêu dùng!
thơ
60
Chẳng có Xuân đâu
Khi nợ chất, nợ chồng,
Đất nước tan hoang, môi trường ô nhiễm!
Chẳng có Xuân đâu
Khi lòng người (hình như) ngày càng nham hiểm,
Tình Đồng bào, nghĩa Dân tộc nát tan!
Chẳng có Xuân đâu
Khi “chuột” lũ, “sâu” đàn
Suốt cả đêm ngày ra sức làm suy tàn Đất Nước!
Chẳng có Xuân đâu
Khi mỗi đoạn đường ta đi về phía trước,
Luôn chực chờ những tai nạn, rủi ro!
Chẳng có Xuân đâu
Khi Dân đói meo và lạnh co ro, …
Pháo hoa nổ,… “cho người nghèo thưởng ngoạn”!
phan thành khuong
61
Chẳng có Xuân đâu
Khi bao nhiêu vấn nạn
Dù đã:“ra sức”, “quyết liệt”, “tăng cường”, “đẩy mạnh”, …
Vẫn y như cũ hoặc càng phức tạp nhiều hơn!
…
Chẳng có Xuân đâu
Đừng bắt tôi biến thành một rô bô(*)
Hay một con khỉ chỉ có tài ... bắt chước
Để … mừng “Xuân”! Việt Nam, 00:01, thứ Hai, 08-02-2016 (*) robot = người máy.
thơ
62
Cụ Nguyễn Du ơi!
Cụ Nguyễn Du ơi! Cụ có buồn?
Quê hương Hà Tĩnh lệ mưa tuôn.
Dân lành quê Cụ đang vật vã!
Ngu, ác, tham, gian. Ấy ngọn nguồn.
Ninh Thuận, 08-10-2016
phan thành khuong
63
Lục bát mùa thu
Mùa Thu: Bạn của Thi nhân.
Vào thơ, Thu được muôn phần đẹp hơn!
Nhưng sao ta cứ lo, buồn?
Bởi vì Thu lắm … bão cuồng, mưa điên!
Miền Trung khốn khó triền miên,
Có đâu Thu đẹp, Thu hiền, Thu xinh, …!
Chỉ trông trăng sáng, gió êm, …
Mong đừng bão, lụt … gây phiền Quê tôi!
Mùa Thu ơi! Đã dặn rồi ...
Hãy ghi nhớ lấy những lời của ta!
Viết khi bão số 9 (bão Ketsana) ập vào miền Trung
Ninh Thuận, ngày 29-9-2009
thơ
64
Hắn là ai?
Hắn trói mẹ vào khung sắt cửa sổ,
Hắn buộc con vào chân bàn,
Hắn ràng vợ vào cột gỗ.
Hắn đi, lại nghênh ngang.
Tay phải hắn cầm chiếc roi,
Tay trái hắn cầm gùi giẻ rách.
Hắn giễu võ, giương oai,
Hắn làm bộ, làm phách.
Hắn nhét giẻ vào miệng mẹ,
Hắn trám giẻ vào miệng con,
Hắn bịt giẻ vào miệng vợ :
Cả ba …tiếng nói chẳng còn !
phan thành khuong
65
Hàng xóm kéo đến thật đông,
Đòi hắn : “Thả, mẹ! Thả vợ! Thả con!”
Hắn quát : “Đây, việc nội bộ nhà ông.
Các người chớ mong can thiệp.”
Hắn khoá cổng bằng một ổ khoá nữa,
Rồi hắn đóng sập cửa.
Mọi người chỉ biết nhìn theo !
Hắn là “cháu ngoại” của Chí Phèo (*).
Ninh Thuận, 30-01-2010
(*) Nhân vật trong truyện ngắn “Chí Phèo” của nhà văn Nam Cao (1917-1951), khi đã bị lưu manh hoá, hắn sống bằng cái “nghề” đâm thuê chém mướn.
thơ
66
Vua thơ ngây (*)
Xây thành, chế nỏ, ... Đáng quí thay!
Giữ nước cần làm những việc này.
(Dĩ nhiên còn nhiều việc khác nữa)
Nhưng để giặc chui vào buồng ngủ,
Mất nước lại bắt đầu từ đây!
Ai kia nỡ trách cô gái trẻ:
"Trái tim nhầm chỗ để trên đầu".
Ta đây chỉ chê ông vua ấy:
Thơ ngây dù đã bạc tóc râu!
Ninh Thuận, …
(*) An Dương Vương xây thành, chế nỏ, đổi tên nước thành Âu Lạc (Vui Sướng) nhưng vì mất cảnh giác nên đã để xảy ra thảm họa mất nước.
phan thành khuong
67
Mừng bé Dương Minh Phát ra viện (*)
Bị dao đâm xuyên đầu,
Nhưng với Sự Nhiệm Mầu,
Bé Phát đã hồi phục.
Mẹ, Cha - Con có nhau!
Ninh Thuận, 30-8-2015
(*) Bé Dương Minh Phát, 11 ngày tuổi, khi đang điều trị viêm phổi tại Bệnh viện đa khoa Vĩnh Long đã bị "kẻ lạ" dùng dao đâm xuyên đầu, sâu 11cm! Sau hơn 20 ngày chữa trị tại Bệnh viện Nhi đồng 1, bé Phát đã phục hồi hoàn toàn và đã được ra viện ngày 28-8-2015!
thơ
68
Tiếc thương một người tốt
Tên em Đặng Thị Thu Hương
Quán Hàu (1) quê mẹ yêu thương trở về
Giúp dân hoạn nạn ở quê
Nhiệt tình, hăng hái, chẳng nề khó khăn.
Bà cô (2) khóc, kể lại rằng:
“Hương hiền ngoan, mấy ai bằng nó đâu.
Bạc tiền dành dụm ít lâu,
Lại đi giúp đỡ nơi đâu ngặt nghèo.
Trước đây, nghề võ Hương theo,
Huy chương vàng từng được đeo mấy lần.
Nhưng rồi Hương lại phân vân …
Học nghề du lịch có phần ổn hơn.
Ra trường làm được mấy năm,
Ở trong Huế ấy xa xăm quá mà!
Muốn về gần mẹ gần cha,
Giúp cha đỡ mẹ … ấy là Hương mong.”
phan thành khuong
69
Than ôi! Quí lắm tấm lòng!
Ước mong còn đó, đã không bao giờ …
Nạn tai vô lí, bất ngờ,
Hai mươi hai tuổi, bây giờ mãi xa!
Tiếc thương, người đến khắp nhà,
Bạn bè trên mạng xót xa, đau buồn.
Ở hiền sao cứ luôn luôn
Gặp tai, gặp nạn … chẳng mong bao giờ!
“Cỏ tươi, hoa héo” (3) chẳng ngờ
Ức Trai bảo vậy, bây giờ mới hay!
Tiếc thương, viết mấy dòng này
Bên kia thế giới, ngày ngày an vui!
Ninh Thuận, 21-10-2016
(1) Thị trấn Quán Hàu, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình.
(2) Theo lời kể của bà Đặng Thị Mùi, cô ruột của Đặng Thị Thu Hương.
(3) Thơ Ức Trai - Nguyễn Trãi: “Hoa thì hay héo, cỏ thường tươi”.
thơ
70
Tổng thống nghèo nhất hành tinh (*)
Ông là vị Tổng thống
Nghèo số một hành tinh.
Chẳng phải vì ông kém ...
Thương Dân, ông quên mình!
Ninh Thuận, 10-9-2015
(*) Jose Mujica, cựu Tổng thống Uruguay, là vị nguyên thủ quốc gia nghèo nhất hành tinh, đã góp 90% lương vào quĩ trợ giúp người nghèo, đã có những đóng góp quan trọng vào sự phát triển của đất nước Uruguay.
phan thành khuong
71
Thảm nạn Ecuador
Bạn tây nam châu Mĩ,
Tôi đông nam châu Á,
Chúng ta xa cách quá!
Nhưng tình người vẫn gần!
Hơn sáu trăm người dân
Bỗng chốc phải lìa trần!
Động đất, một hung tai,
Hiền, ác chẳng tách phân!
Tôi chẳng có gì hơn,
Chúc mọi người mạnh mẽ
Vượt qua thảm nạn này,
Vì tương lai, Bạn nhé!
Ninh Thuận, 30-4-2016
thơ
72
Philippines thương lắm!
Bạn ở đầu sóng đầu gió,
Bão tố xồng xộc vào nhà,
Gây ra trùng trùng đau khổ!
Thương Bạn, thương lắm Bạn à!
Haiyan hung bạo bất thường,
Cướp mất hàng nghìn sinh mạng,
Tan nhà, tan vườn, tan ruộng,
Tan bao công sức, tan hoang!
Bè lũ bá quyền, bành trướng
Chắc là vui sướng lắm đây?
Mồm vẫn “chia buồn thống thiết”
Biết đâu lòng dạ lũ này!
Hãy gượng đứng lên Bạn nhé!
Mong sao chân cứng đá mềm!
Gian nan thử thách lòng Bạn,
Tin rằng Bạn vẫn tiến lên!
Việt Nam, 11-11-2013
phan thành khuong
73
Bão Pam tàn phá Vanuatu!
Ở giữa Thái Bình Dương mà Bạn chẳng được thái bình,
Cơn bão dữ phá tan tất cả!
Gần 270.000 dân (*) trên 65 hòn đảo
Bỗng chốc trở thành những người không nhà!
Tổng thống Baldwin Lonsdale đã phải nghẹn ngào:
“Nói với quí vị mà lòng tôi nặng trĩu”,
“Nhân dân và Chính phủ Vanuatu yêu cầu được giúp đỡ
Trong cơn hoạn nạn này!”
Và, cả Nhân loại đang chìa những bàn tay,
Những bàn tay yêu thương, hướng về Vanuatu bất hạnh.
Ninh Thuận, 15-3-2015
(*) 100% dân số Vanuatu.
thơ
74
Pam storms wreak havoc Vanuatu!
In the middle of the Pacific Ocean that you are not in peace,
Storms broke all!
Nearly 270,000 peoples (*) on more than 65 islands
Suddenly becoming homeless!
President Baldwin Lonsdale has choked:
"Talk you that my heart heavy"
"People and Government of Vanuatu requested assistance
In this affliction! "
And, all mankind stretched out the hands ,
The hands of love, toward unhappy Vanuatu!
Ninh Thuan, 15-3-2015
(*) 100% of the Vanuatu population.
phan thành khuong
75
Thưa ông Darwin (*)!
Suốt hàng triệu năm, tôi chưa thấy một con vượn
nào thành người
Mà tôi chỉ thấy hàng triệu con người đã thành
khỉ.
Chúng nhảy nhót, khóc, cười, … theo một bàn tay
chỉ
Rất tài tình, rất khỉ! Ông Darwin ơi!
Ninh Thuận, 19-3-2016
(*) Charles Robert Darwin (12 tháng 2, 1809 – 19 tháng 4, 1882) là một
nhà nghiên cứu nổi tiếng trong lĩnh vực tự nhiên học người Anh
thơ
76
Paris yêu dấu
Tôi chưa một lần đến Paris, nước Pháp
Nhưng tôi thuộc từng con đường, khu phố, công viên, ...
Của Paris thân quen.
Bởi tôi đã học qua 6 quyển
"Cours de Langue et de Civilisation françaises"
(Giáo trình Ngôn ngữ và Văn minh Pháp)
Thời trung học.
Bọn khủng bố chẳng làm được gì hơn ngoài việc giết người vô tội.
Tự do và dân chủ cuối cùng sẽ thắng!
Paris không hề sợ hãi!
Paris sẽ mạnh mẽ hơn!
Paris sẽ tráng lệ hơn!
Paris sẽ rực rỡ hơn!
Paris sẽ đáng yêu hơn!
Gõ trực tiếp lên FB,
08 giờ 30, Chủ nhật, 15-11-2015
phan thành khuong
77
Juha Sipila (*)
Tâm ông là tâm Phật,
Lòng ông, ấy lòng Chúa.
Ông sẵn sàng chìa tay,
Giúp đỡ người khốn khó.
Ju-ha Si-pi-la (Juha Sipila)
Một cái tên rất đẹp!
Các nguyên thủ quốc gia
Nên theo ông, bước tiếp!
Ninh Thuận, 07-9-2015
(*) Juha Sipila, Thủ tướng Phần Lan (Finland), đã yêu cầu lấy nhà ông cho người tị nạn ở.
thơ
78
Malala Yousafzai
Malala Yousafzai!
Malala Yousafzai!
Malala Yousafzai!
Cháu (1) là ai mà được hàng triệu Người yêu
mến?
Là một cô gái mảnh mai, ốm yếu
Nhưng lại có một trái tim yêu thương và dũng
cảm tuyệt vời!
Thượng Đế đã cứu Cháu sống để Cháu đấu tranh,
Đấu tranh cho Quyền sống của Con Người,
Quyền học tập, Quyền hiểu biết, Quyền không
ngu dốt.
Chẳng chỉ cho riêng Cháu mà cho hàng triệu
Người trên Trái Đất.
Bởi thế, Cháu được Họ mến yêu!
phan thành khuong
79
«Một đứa trẻ,
một thầy giáo,
một quyển sách
và một cây bút
có thể đổi thay thế giới này.» (2)
Vâng! Tôi cũng có cùng một Niềm Tin như Cháu.
Chúc Cháu thành công trong Sứ Mệnh của Mình !
Ninh Thuận, Việt Nam, 18-7-2013
Chú thích:
(1) « Cháu » : gọi một cách thân mật, tương đương « Daughter » (tiếng Anh),
(2) Nguyên văn tiếng Anh : « One child, one teacher, one book and one pen can change the world.” (Malala Yousafzai).
thơ
80
Malala Yousafzai
Malala Yousafzai!
Malala Yousafzai!
Malala Yousafzai!
Who are You, loved by millions of People?
Being a skinny, weak girl
But You have a loving heart and great courage!
God saved You to You can fight,
Fighting for Human Right to live,
Right to education, Right to know, Right to non-ignorance.
Not only for You but for millions of People on Earth.
So, They love You!
«One child,
phan thành khuong
81
one teacher,
one book
and one pen
can change the world.» (2)
Yes! I also have the same Belief as You.
I wish You success in Your Mission!
Ninh Thuan, Vietnam, 18-7-2013
Footnotes:
(1) “Cháu”: call an intimate way, same as “Daugther” (English),
(2) Originally in English: "One child, one teacher, one book and one pen can change the world." (Malala Yousafzai).
thơ
82
Hạnh phúc Chi-lê
Ba mươi ba Thợ mỏ Chi-lê
Đã được bình an “bay” trở về!
Thế giới vỡ òa niềm Hạnh phúc,
Lòng tôi càng vui sướng, đê mê!
Sáu mươi chín ngày dưới hầm sâu,
Vẫn luôn tin tưởng và nguyện cầu.
Mới hay phép lạ không xa lạ:
Tình yêu, Trách nhiệm gắn vào nhau.
Bảy trăm mét đất cách dương gian,
Ba trăm lần mộ huyệt sâu hơn!
Tưởng đã là … ra đi vĩnh viễn,
Lại được nhìn nắng ấm, hoa vàng, …
Được tin yêu hơn Người Chi-lê
Vì đã quyết tâm cứu Dân về.
Lịch sử khắc ghi kì công ấy!
Hạnh phúc Chi-lê! Chào Chi-lê!
Ninh Thuận, 14-10-2010
phan thành khuong
83
Hạnh phúc khóc
Cô gái trẻ Philippines rơm rớm nước mắt
Khi nghe phán quyết của PCA (*).
Đất nước của Cô nhỏ bé quá mà!
Đã dám đương đầu với một tên hung hăng, to
tướng
Và, Đất nước của Cô đã thắng!
Bằng Pháp lí, Chân lí và Lòng dũng cảm!
Tôi muốn được khóc như Cô,
Hạnh phúc khóc như Cô!
Hỡi cô gái trẻ Philippines vô cùng quí mến!
Ninh Thuận, 14-7-2016
(*) PCA = Permanent Court of Arbitration = Tòa Trọng tài Thường trực.
thơ
84
Happy crying
Filipino young girl filled with tears
Upon hearing the verdict of the PCA (*).
Your Country is very small!
Has dared to confront an aggressive and big one.
And, Your Country had won!
By Legality, Truth and Courage!
I wanted to cry as You,
Happy crying as You!
Oh, extremely beloved young girl of Philippines!
Ninh Thuan, 14-7-2016
Phan Thanh Khuong
(*) PCA = Permanent Court of Arbitration.
mục lục
1. Việt Nam: biển, đảo, đất, trời, … ............................................. 1
2. Kính viếng quốc tổ Hùng Vương .............................................. 3
3. Nhớ lời dặn của Phật Hoàng – Trần Nhân Tông (1258-1308) . 4
4. Quảng Nam, quê tôi (*) ........................................................... 5
5. Phan Châu Trinh như tôi hiểu .................................................. 8
6. Đất sinh (*)............................................................................. 11
7. "Thơ Tường Linh tuyển tập” (1) ............................................. 12
8. Về Ninh Thuận ....................................................................... 15
9. Ai về Ninh Thuận? .................................................................. 17
10. Đất ở (*) ................................................................................. 19
11. Lời tự bạch của một đấng minh quân.................................... 20
12. Hòa giải và hòa hợp ............................................................... 21
13. Không đề 1 ............................................................................. 22
14. Không đề 2 ............................................................................. 23
15. Hành trình .............................................................................. 24
16. Dòng sông – cuộc sống .......................................................... 25
17. Những chiếc lá ....................................................................... 26
18. Cảm ơn mùa đông ................................................................. 27
19. Hoàng Sa ................................................................................ 28
20. Mẹ yêu tất cả các con ............................................................ 29
21. Vết sẹo hồng trên ngón tay đeo nhẫn ................................... 30
22. Ngày 17 tháng 2 .................................................................... 31
23. Thần tốc ................................................................................. 33
24. Xin lỗi quả cam! ..................................................................... 35
25. Cây và người .......................................................................... 37
26. Cây cam đường (*) ................................................................ 39
27. Trồng dương ở bờ biển Bình Sơn (*)...................................... 41
28. Cây đu đủ ............................................................................... 43
29. Một buồng chuối mới............................................................. 44
30. Quznh ..................................................................................... 45
31. Chào xuân .............................................................................. 47
32. Gặp xuân ................................................................................ 49
33. Thế đấy .................................................................................. 50
34. Chuông gió ............................................................................. 52
35. Em nữ sinh và con đường lộng gió ........................................ 53
36. Phượng nở, nhớ Huế ............................................................. 55
37. Nhớ Huế ................................................................................. 57
38. Nghịch lí Việt Nam ................................................................. 58
39. Chẳng có xuân đâu! ............................................................... 59
40. Cụ Nguyễn Du ơi! ................................................................... 62
41. Lục bát mùa thu ..................................................................... 63
42. Hắn là ai? ............................................................................... 64
43. Vua thơ ngây (*) .................................................................... 66
44. Mừng bé Dương Minh Phát ra viện (*) .................................. 67
45. Tiếc thương một người tốt .................................................... 68
46. Tổng thống nghèo nhất hành tinh (*) .................................... 70
47. Thảm nạn Ecuador ................................................................. 71
48. Philippines thương lắm! ......................................................... 72
49. Bão Pam tàn phá Vanuatu! ................................................... 73
50. Thưa ông Darwin (*)! ............................................................. 75
51. Paris yêu dấu .......................................................................... 76
52. Juha Sipila (*) ......................................................................... 77
53. Malala Yousafzai .................................................................... 78
54. Hạnh phúc Chi-lê .................................................................... 82
55. Hạnh phúc khóc ..................................................................... 83